Cập nhật mới

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3060


Chương 3060

Lâu Đắc Nguyệt cau mày: “Thanh Tri, đừng nói ta không nhắc nhở cô, chắc hẳn cô biết những quy củ rác rưởi của tộc Tiên Linh, nếu cô đi tìm đàn ông ở thế giới bên ngoài, kết quả cuối cùng..”.

Thanh Tri cười nói: “Hắn thật sự chỉ là bạn của ta thôi”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Diệp Quân, lắc đầu: “Bề ngoài người đàn ông này khá đẹp trai, ta nghĩ cô sẽ không kháng cự được, vì vậy, cô vẫn nên cách xa hắn ra một chút”.

Diệp Quân: “..”.

Thanh Tri đột nhiên trừng mắt nhìn: “Cô ghen à?”

Lâu Đắc Nguyệt thẹn quá hoá giận: “Ghen cái con khỉ…”

Vừa nói, cô ấy vừa đứng dậy ôm lấy Thanh Tri, sờ soạng cào cấu một hồi, Diệp Quân nhìn mà cảm thấy hơi lúng túng.

Hai cô gái, cô sờ ta, ta sờ cô, vô cùng gợi tình.

Nhưng chẳng mấy chốc, hai cô gái nhớ tới sự tồn tại của Diệp Quân, vì vậy vội vàng ngừng lại, nhưng Diệp Quân vẫn đã nhìn thấy nhiều thứ không nên thấy.

Điều này khiến Diệp Quân không khỏi cảm thán.

Ở nơi riêng tư, phụ nữ đều tự nhiên như vậy sao? Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt đột nhiên nói: “Không phải cô nói muốn khiến ta ngạc nhiên đến mức rớt hàm sao?”

Thanh Tri bật cười, sau đó nhìn Diệp Quân, Diệp Quân hiểu ý, lập tức dẫn Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri tiến vào Tiểu Tháp.

Lúc này, Tiểu Tháp thở dài: “Mẹ kiếp, ta lại phải giả bộ trở thành thần khí”.

Sau khi Lâu Đắc Nguyệt tiến vào Tiểu Tháp, sắc mặt cô ấy dần dần trở nên nghiêm trọng.

Thanh Tri lại vô cùng hưởng thụ ánh mắt khiếp sợ của Lâu Đắc Nguyệt.

Bởi vì nhiều năm như vậy, Lâu Đắc Nguyệt đều khịt mũi khinh thường tất cả mọi thứ, cô ấy còn thẳng thừng nói bảo vật của tộc Tiên Linh là rác rưởi, hoàn toàn không coi ra gì.

Giờ khắc này, cuối cùng cô ấy cũng thấy được ánh mắt kinh hãi của Lâu Đắc Nguyệt.

Điều này khiến cô ấy cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Cuối cùng cũng có thể khiến cô gái này cảm thấy chấn động.

Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt chậm rãi xoay người nhìn về phía Diệp Quân: “Thời không này do ai tạo ra?”

Diệp Quân nói: “Cô cô của ta”.

Lâu Đắc Nguyệt hỏi: “Bà ấy đang ở đâu?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không biết”.

Lâu Đắc Nguyệt cau mày.

Lúc này, Thanh Tri đột nhiên nói: “Đắc Nguyệt, ở thời kỳ đỉnh cao của nền văn minh Thần Tri các cô, có ai làm được như vậy không?”

Lâu Đắc Nguyệt yên lặng không đáp lời.

Có thể làm được như vậy không?

Lâu Đắc Nguyệt nhìn xung quanh, một lúc lâu sau, cô ấy cuối cùng vẫn lắc đầu.

Sắc mặt Thanh Tri cũng dần trở nên nghiêm trọng, bởi vì cô ấy nhận ra có lẽ mình đã đánh giá thấp thời không đặc biệt khủng khiếp này rồi.

Lâu Đắc Nguyệt bỗng quay đầu nhìn về phía Diệp Quân bên cạnh: “Ta có thể gặp cô cô của ngươi không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Thật không dám giấu, ta cũng không biết bà ấy đang ở đâu”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2997


Chương 2997

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Bắc Tề Vương đã khôi phục bản thể, lúc này, Bắc Tề Vương cũng đang nhìn hắn.

Hai bên nhìn nhau không nói gì, đột nhiên, Bắc Tề Vương hóa thành một luồng sáng đen biến mất tại chỗ.

Bùm!

Bỗng chốc, cả tinh hà trở nên sôi sục.

Sức mạnh thân xác thuần túy.

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, khi Bắc Tề Vương lao tới trước mặt hắn, vô số kiếm ý từ trong người hắn bắn ra.

Lần này, Diệp Quân đã phóng ra rất cả kiếm ý của mình.

Đòn mạnh nhất!

Sau khi phóng ra tất cả kiếm ý, một luồng sức mạnh nổ ra trước mặt hắn, luồng sức mạnh này khiến tất cả mọi người bất ngờ, sắc mặt biến đổi.

Bởi vì trong những kiếm ý này ẩn chứa sức mạnh thời không đặc biệt.

Trong nháy mắt, Diệp Quân đã dẫn nổ vô số sức mạnh thời không đặc biệt.

Bùm!

Bỗng chốc, Diệp Quân cùng Bắc Tề Vương cùng bay ra ngoài.

Từng luồng sức mạnh đáng sợ như thủy triều không ngừng tỏa ra xung quanh. Vài cường giả yếu bị đánh bay vạn trượng, cơ thể rạn nứt, linh hồn bị tổn thương.

Nhị Nha nhìn chằm chằm vào khoảng thời không tối đen như mực ở đằng xa, ngừng liếm cây kẹo.

Cô bé nhìn chằm chằm một hồi lâu rồi mới tiếp tục liếm kẹo.

Tiểu Bạch nhìn phía xa, nắm chặt móng vuốt, mặt tràn đầy vẻ lo lắng và căng thẳng.

Cháu trai không thể xảy ra chuyện được.

Mọi người xung quanh đều nhìn về phía mảnh thời không đen kịt, trong mảnh thời không đen kịt đó còn có vô số sức mạnh không ngừng tỏa ra.

Ai đã thua?

Cứ như vậy một khắc trôi qua, mảnh thời không kia mới dần khôi phục lại.

Diệp Quân và Bắc Tề Vương lại xuất hiện trước mặt mọi người.

Lúc này, thân xác Diệp Quân đã rạn nứt hoàn toàn, giống như đồ sứ bị va chạm mạnh, máu không ngừng tuôn ra từ cơ thể, nhưng chớp mắt đã bị hắn hấp thu.

Đối diện Diệp Quân, toàn thân Bắc Tề Vương đã bị xé nát, trên người còn có vô số nhát kiếm, mặc dù thân xác lão ta cường tráng nhưng vẫn không thể chống chọi với luồng sức mạnh thời không đặc biệt mà Diệp Quân phóng ra.

Ai thua rồi?

Mọi người nhìn cảnh tượng trước mặt với vẻ nghi ngờ, chẳng lẽ không phân thắng bại?

Lúc này, Bắc Tề Vương chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân: “Sức mạnh thời không kia là gì?”

Mặc dù kiếm của Diệp Quân rất mạnh nhưng lão ta biết rõ kiếm đạo của Diệp Quân không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của lão ta, thứ phá vỡ lớp phòng ngự của lão là luồng sức mạnh thời không đặc biệt kia, đó mới là thứ đáng sợ.

Nghe Bắc Tề Vương hỏi, Diệp Quân mỉm cười đáp lời: “Chỉ là món đồ chơi trưởng bối trong nhà để lại cho ta mà thôi, ta cũng không biết nó tên là gì”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3061


Chương 3061

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi có thể liên lạc với bà ấy không?”

Diệp Quân gật đầu: “Có thể”.

Hắn thật sự không hề khoác lác, nếu hắn muốn thì hắn vẫn có thể liên lạc được với cô cô váy trắng, bởi vì trực giác nói cho hắn biết, nếu hắn thật sự nhờ vả cô cô váy trắng thì cô cô váy trắng nhất định sẽ ra tay, nhưng hắn chắc chắn sẽ không gọi cô cô váy trắng đến để giao lưu với người khác…

Bởi vì hắn biết rất rõ, cô cô váy trắng chắc chắn không có hứng thú với chuyện này!

Cô cô váy trắng đối xử với hắn rất tốt, nhưng hắn không thể lạm dụng lòng tốt này, hắn cũng sẽ không làm thế.

Nghe Diệp Quân nói vậy, Lâu Đắc Nguyệt định nói gì đó, nhưng lại bị Thanh Tri ngăn lại, cô ấy nhìn ra được, Diệp Quân sẽ không gọi cô cô của hắn ra ngoài, nếu Lâu Đắc Nguyệt vẫn yêu cầu thì không phải phép cho lắm.

Bấy giờ, Lâu Đắc Nguyệt hiển nhiên cũng ý thức được điều này, mặc dù không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn tạm thời từ bỏ.

Thanh Tri đột nhiên nói: “Đắc Nguyệt, vừa nãy chúng ta đã thỏa thuận, nếu khiến cô bị kinh hãi, cô phải cho ta và Diệp công tử xem tâm pháp Thần Tri một lát”.

Lâu Đắc Nguyệt liếc nhìn Thanh Tri, cô ấy đương nhiên biết, tỷ muội tốt của mình đang giúp cô ấy gần gũi với Diệp Quân hơn.

Lúc còn là người xa lạ, cái gì cũng không tiện nói.

Nhưng nếu trở thành bạn bè thì mọi thứ đều dễ nói.

Lâu Đắc Nguyệt tất nhiên cũng hiểu điều này, vì vậy, cô ấy lấy cuốn tâm pháp Thần Tri đã viết lúc trước ra đưa cho Diệp Quân. Diệp Quân đang định từ chối, nhưng Thanh Tri đã nhận lấy rồi đưa cho hắn, cười nói: “Đây là tâm pháp Thần Tri, hiện đang là phương pháp tu luyện hàng đầu vũ trụ, xem thử đi”.

Diệp Quân hơi do dự, sau đó cầm quyển tâm pháp lên, khi nhìn một lát, hắn khẽ mỉm cười: “Đúng là tốt”.

Lâu Đắc Nguyệt cau mày: “Chỉ vậy thôi à?”

Diệp Quân hơi kinh ngạc: “À… rất tốt!”

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi không cảm thấy khiếp sợ sao? Một chút khiếp sợ cũng không hả?”

Khuôn mặt Diệp Quân cứng đờ.

Không thể không nói, cuốn phương pháp tu luyện này đúng là rất tốt, nhưng Vũ Trụ Quan Huyên Pháp của hắn còn tốt hơn nhiều.

Lâu Đắc Nguyệt đột nhiên nói: “Ngươi đang tu luyện công pháp gì vậy?”

Diệp Quân nói: “Vũ Trụ Quan Huyên Pháp”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Cho ta xem thử”.

Diệp Quân cũng không keo kiệt, hắn lấy ra một quyển trục rồi đưa cho Lâu Đắc Nguyệt, Lâu Đắc Nguyệt nhận lấy quyển trục, sau khi mở ra nhìn thoáng qua, sắc mặt lập tức biến đổi, cô ấy đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Diệp Quân nói: “Diệp Quân”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói gì.

Thanh Tri hơi tò mò, cô ấy nhận lấy quyền trục để xem thử, vừa mới liếc nhìn, sắc mặt cô ấy lập tức trở nên nghiêm trọng, cô ấy quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cảm thấy hơi khó tin.

Cô ấy nhận ra hình như mình vẫn luôn đánh giá thấp Diệp Quân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2998


Chương 2998

Bắc Tề Vương trầm mặc.

Trưởng bối trong nhà.

Giờ phút này, cho dù lão ta có kiêu ngạo thế nào thì cũng biết người đứng phía sau thanh niên trước mặt không hề đơn giản.

Lão ta đã đánh giá thấp người này rồi.

Diệp Quân nói: “Nghe ông hỏi vậy, ta chợt nhớ ra kiếm kỹ ta vừa tạo ra vẫn chưa có tên… Gọi là Diên Trì Nhất Kiếm đi. Ha ha ha…”

Bắc Tề Vương nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Thân xác lão bắt đầu nứt lìa, máu tươi không ngừng phun ra.

Ngược lại, Diệp Quân đã hồi phục rất nhiều.

Thấy vậy, mọi người đều hiểu Bắc Tề Vương đã thua.

Thua ở năng lực hồi phục.

Năng lực tự hồi phục của Diệp Quân quá mạnh, có thể nói, chỉ cần hắn chưa chết hẳn thì sẽ luôn hồi phục, như một cỗ máy vận động vĩnh viễn.

Thật đặc biệt!

Diệp Quân nhìn Bắc Tề Vương với cơ thể tan nát, im lặng không nói gì.

Hắn đã thắng ở năng lực hồi phục.

Nếu hắn không có năng lực phục hồi mạnh mẽ thì hắn không thể đánh bại Bắc Tề Vương, bởi vì đối phương thật sự quá mạnh. Hắn có thể chịu đựng đến bây giờ đều là nhờ năng lực phục hồi nhanh chóng, vì vậy hắn mới có thể chiến đấu với đối phương. Xem ra sau này phải xin Tiểu Bạch và Nhị Nha nhiều thần vật hồi phục hơn.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân bật cười một lúc rồi nhìn Bắc Tề Vương, định ra tay thì một giọng nói từ xa truyền tới: “Dừng tay”.

Diệp Quân nhìn lên trời, chỉ thấy phía xa bầu trời tách ra, ba người chậm rãi bước tới.

Hai nam một nữ.

Lúc này, trong đầu Diệp Quân vang lên giọng nói của Trấn Thiên: “Người đi đầu là yêu vương Cự Mang, là người đứng đầu trong bốn đại yêu vương của khu vực Cổ Hoang, bên cạnh ông ta lần lượt là yêu vương Thần Trạch và yêu vương Hình Nguyệt”.

Bốn đại yêu vương tập hợp.

Diệp Quân bình tĩnh nhìn Cự Mang: “Có chuyện gì sao?”

Cự Mang nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, lão ta là người của khu vực Cổ Hoang”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy thì sao?”

Cự Mang bình tĩnh nói: “Ngươi không thể giết”.

Mặc dù bốn đại yêu vương có quyền lực riêng, nhưng trên thực tế bọn họ đều thuộc khu vực Cổ Hoang, nếu Diệp Quân giết Bắc Tề Vương ở đây thì khu vực Cổ Hoang sẽ tổn hại lớn, hơn nữa trước đây bọn họ cũng nhận được mệnh lệnh của Yêu Nguyệt, lúc cần thiết có thể lựa chọn ra tay can thiệp.

Nghe Cự Mang nói vậy, Diệp Quân cười lớn, sau đó hắn hóa thành một đạo kiếm quang biến mất tại chỗ.

Vụt!

Một thanh kiếm đâm thẳng vào giữa lông mày của Bắc Tề Vương, sau đó bị luồng sức mạnh thời không đặc biệt trong kiếm của Diệp Quân quét sạch.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Cự Mang: “Ông nói không thể giết thì không được giết sao?”

Vừa dứt lời, không gian xung quanh trở nên lặng ngắt không tiếng động.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3062


Chương 3062

Vũ Trụ Quan Huyên Pháp này rõ ràng tốt hơn so với phương pháp tu luyện của tộc Tiên Linh!

Nhưng sao có thể chứ?

Phải biết rằng, bất kể là Tiên Linh Pháp hay tâm pháp Thần Tri, hầu như đều đại diện cho mỗi nền văn minh đỉnh cao tương ứng, mà bây giờ, phương pháp tu luyện của Diệp Quân thậm chí còn tốt hơn của bọn họ, điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là nền văn minh của Diệp Quân có thể còn cao hơn cả nền văn minh của khu vực Tiên Linh và nền văn minh Thần Tri.

Thanh Tri đột nhiên lắc đầu cười: “Bên ngoài đúng là có nhiều người tài giỏi, ta vẫn chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi”.

Lâu Đắc Nguyệt cứ nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân bị cô ấy nhìn chằm chằm, cảm thấy hơi mất tự nhiên.

Thanh Tri thấy vậy, lập tức trêu ghẹo nói: “Đắc Nguyệt, cô đừng nhìn chằm chằm Diệp công tử như thế, hắn sẽ cảm thấy ngượng ngùng”.

Lâu Đắc Nguyệt thu hồi ánh mắt, sau đó nói: “Diệp công tử, ngươi có thể cho ta mượn Quan Huyên Pháp này để xem không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Lâu Đắc Nguyệt hơi bất ngờ, cô ấy nhắc nhở: “Diệp công tử, ngươi không có điều kiện gì sao?”

Diệp Quân lắc đầu cười: “Cô là bạn của Thanh Tri thì đều là người của mình, người của mình thì còn cần nói điều kiện gì nữa chứ?”

Nghe Diệp Quân nói vậy, Thanh Tri ở bên cạnh liếc nhìn hắn, khẽ mỉm cười.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Thanh Tri, sau đó nhìn về phía Diệp Quân: “Vậy thì cảm ơn”.

Vừa nói, cô ấy vừa thu Quan Huyên Pháp vào.

Lúc này, Thanh Tri cười nói: “Đắc Nguyệt, Diệp công tử rất có hứng thú với nền văn minh Thần Tri các cô, lần này tới tìm cô là để tìm hiểu thêm về nền văn minh Thần Tri, nếu cô không bận gì thì mọi người có thể cùng nhau trao đổi, cô thấy thế nào?”

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu: “Ta cũng muốn thỉnh giáo Diệp công tử”.

Thanh Tri cười nói: “Vậy chúng ta đổi sang nơi khác”.

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu, ba người cùng rời khỏi Tiểu Tháp, Lâu Đắc Nguyệt dẫn Diệp Quân và Thanh Tri đến một nơi trong tinh không. Trước mặt ba người không xa, có một căn gác mái, trên đỉnh căn gác mái là một sân thượng, ở giữa sân thượng có một vật thể thần bí khổng lồ tương tự như cái nồi đun nước đang chậm rãi xoay tròn, như thể đang tiếp nhận gì đó.

Khuôn mặt Diệp Quân đầy vẻ tò mò.

Thanh Tri ở bên cạnh cười nói: “Đây là kính vũ trụ”.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Thanh Tri: “Kính vũ trụ ư?”

Thanh Tri khẽ gật đầu, sau đó nhìn Lâu Đắc Nguyệt, cười nói: “Đắc Nguyệt, cô nói đi”.

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Vật này dùng để theo dõi vũ trụ, cũng là thứ mà năm đó nền văn minh Thần Tri ta dùng để thăm dò vũ trụ, không thua gì thị lực của một cường giả chín phần thần tính”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Có thể nhìn được rất xa sao?”

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân đột nhiên nói thầm: “Tháp gia, kiếm Thanh Huyên có thể xuyên qua bất kỳ vũ trụ nào, đúng không?”

Tiểu Tháp nói: “Theo lý thuyết thì có thể, tuy nhiên, ngươi phải biết vị trí cụ thể”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2999


Chương 2999

Hành động này không hề coi trọng khu vực Cổ Hoang.

Cự Mang nhìn Diệp Quân: “Không sợ chết vậy sao?”

Diệp Quân nhoẻn miệng cười đáp: “Các người giết ta là điều đương nhiên, còn ta giết các người lại là không sợ chết hả?”

Hắn xua tay: “Đừng nhiều lời nữa, ông đây nói thẳng luôn, hôm nay nếu ta không chết thì ngày sau sẽ hủy diệt cả khu vực Cổ Hoang các người”.

Quả thật, đến bước đường này, không thể giải hòa với nhà họ Thần hay khu vực Cổ Hoang được nữa.

Mọi người đều quyết đấu sống chết.

Đơn giản vậy thôi!

Nghe Diệp Quân nói vậy, Cự Mang nheo mắt lại, ánh mắt của hai vị yêu vương phía sau ông ta cũng trở nên lạnh lùng.

Đây là lần đầu tiên bọn họ gặp người không nể mặt khu vực Cổ Hoang.

Lúc này, bọn họ đã không thể nhân nhượng được nữa.

Nhân nhượng lúc này thì sau này khu vực Cổ Hoang còn mặt mũi nào để sống nữa đây?

Cự Mang nhìn Nhị Nha: “Đấu vài chiêu không?”

Trực tiếp ra tay!

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô: “Được thôi!”

Cự Mang gật đầu, sau đó tiến lên một bước, trong tích tắc, ông ta và Nhị Nha đã biến mất tại chỗ.

Bùm!

Bỗng chốc, trên tinh không vang lên những tiếng nổ đáng sợ.

Hai vị yêu vương còn lại nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân mỉm cười: “Các người định đánh hội đồng à?”

Thần Trạch nhìn Diệp Quân: “Không được sao?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta là người giảng võ đức, nếu các người đánh lẻ thì ta sẽ không dùng vũ khí, đây là giới hạn cuối cùng của ta… Còn nếu các người muốn đánh hội đồng thì xin lỗi, ta không cần giới hạn này nữa”.

Thần Trạch nhếch môi khinh thường nói: “Vậy ngươi cứ dùng vũ khí thử xem”.

Nói xong, hai vị yêu vương cùng lao về phía Diệp Quân

Hai chọi một!

Diệp Quân lặng lẽ rút ra kiếm của cha ra.

Diệp Quân đương nhiên không dám xem thường hai vị yêu vương.

Thế là dứt khoát rút kiếm Thanh Huyên ra.

Không những thế, hắn còn dung hợp với Ngao Thiên Thiên, để khí tức tăng vọt đến tột cùng.

Rồi hắn đạp mạnh chân phải, hóa thành kiếm quang lao tới.

Kiếm quang lóe lên.

Ầm!

Những người khác chì nghe tiếng nổ vang lên, sau đó là hình ảnh Thần Trạch bay ngược về sau với cánh tay phải nứt nẻ, máu phun như suối.

Ông ta rơi vào hoang mang tột độ.

Ánh mắt nhìn Diệp Quân đầy khó tin: “Ngươi…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3063


Chương 306

Chương 3063

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nếu ta dùng kính vũ trụ này cùng với kiếm Thanh Huyên thì có phải là có thể chỉ đâu đánh đó không?”

Tiểu Tháp: “…”.

Diệp Quân không đùa, hắn nghiêm túc vì hắn nghĩ đây hoàn toàn là việc có thể làm.

Nói cách khác, phối hợp với kính vũ trụ này, hắn có thể giết người khi cách người đó vài trăm vạn tinh vực.

Chỉ cần biết vị trí của ngươi thì ngươi sẽ chết.

Một loại kiếm kỹ hoàn toàn mới đang nảy sinh trong đầu Diệp Quân.

Lâu Đắc Nguyệt dẫn hai người Diệp Quân đi vào phòng, căn phòng rất tao nhã, một bàn trà, hai giá sách, trên giá sách có đầy sách cổ.

Lâu Đắc Nguyệt bỗng nói: “Diệp công tử, mời ngồi”.

Diệp Quân thu hồi lại tầm mắt từ trên giá sách, sau đó ngồi xuống đối diện hai cô gái, hắn hơi tò mò: “Lâu cô nương, mấy cuốn sách cổ này là của thời đại văn minh Thần Tri à?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân nói: “Ta có thể đọc không?”

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Diệp Quân gật đầu: “Tất nhiên là được”.

Thanh Tri ở bên cạnh bỗng hơi bất mãn: “Đắc Nguyệt, cô đúng là bất công đấy, năm đó ta đến đây phải mất một thời gian dài cô mới đồng ý cho ta xem, mà bây giờ Diệp công tử vừa đến là cô đã đồng ý… đúng là tức chết”.

Lâu Đắc Nguyệt liếc nhìn Thanh Tri, không nói gì.

Thật ra những cuốn sách cổ đó rất quý giá vì có một số cách tu luyện thần thông của nền văn minh thời đại Thần Tri. Ngoài những người của nền văn minh Thần Tri, về cơ bản là không thể truyền lại cho văn minh khác, nhưng không có cách nào, Diệp Quân trước mặt cô ấy quá hào phóng, Quan Huyên Pháp đó vô cùng nghịch thiên, người ta nói tặng là tặng, cô ấy sao có thể keo kiệt được?

Lâu Đắc Nguyệt rót cho Diệp Quân một tách linh trà, sau đó nói: “Diệp công tử, nghe nói ngươi là người truyền thừa của Thần Nhất?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Lâu Đắc Nguyệt khẽ nói: “Thần Nhất quả là một người rất giỏi, đáng tiếc”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Lâu cô nương cũng biết Thần Nhất à?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Năm đó từng gặp một lần”.

Nói đến đây, cô ấy nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử muốn lập lại một trật tự vũ trụ mới ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Lâu Đắc Nguyệt muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Lâu cô nương cứ nói thẳng”.

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Diệp công tử, thứ cho ta nói thẳng, việc thiết lập một trật tự vũ trụ có lẽ rất khó. Ngươi cũng biết các thế lực trong vũ trụ rất phức tạp, mỗi thế lực đều có một lợi ích, muốn hợp nhất tất cả các thế lực lại, khiến họ tuân theo một quy tắc trật tự… rất khó”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta biết”.

Thanh Tri ở bên cạnh cũng nói: “Ta cũng nghĩ có thể thử”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Thanh Tri, Thanh Tri mỉm cười nói: “Thật ra trật tự của Thần Nhất không thể nói là thất bại hoàn toàn, ít nhất trong khoảng thời gian của ông ta, vũ trụ Thần Nhất của ông ta phát triển rất tốt, thu hút vô số cường giả đến, hơn nữa Vũ Trụ Kiếp của vũ trụ Thần Nhất thực sự đã bị trì hoãn… Thế nên ta nghĩ rằng vũ trụ và vạn vật không phải không thể cùng tồn tại. Tất nhiên, điều đó cũng rất khó khăn vì vạn vật, mọi sinh linh đều ích kỷ, mọi người đều muốn trở nên mạnh nhất, mà muốn trở thành kẻ mạnh nhất thì phải cướp bóc, tranh giành vũ trụ, một khi cướp bóc tranh giành quá mức, vũ trụ sẽ phản tác dụng…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3000


Chương 3000

Bên kia, Sở phu nhân nhíu mày, nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân với vẻ chấn động.

Chỉ vung kiếm lên là phá được thân xác yêu vương của Thần Trạch!

Đây là thứ Thần vật gì?!

Yêu thú tự hào nhất là thân xác, vậy mà nó chẳng đáng một xu trước mặt Diệp Quân.

Sở phu nhân lắc đầu: “Khu vực Cổ Hoang thế là xong rồi”.

Thần Trạch bên kia vẫn còn chưa hoàn hồn lại, ban nãy nếu ông ta không kịp lui bước thì đã bỏ mạng dưới một kiếm kia rồi.

Nó là thứ gì vậy?

Ông ta nhìn nó với vẻ đề phòng dâng cao.

Yêu vương còn lại cũng không dám lỗ mãng ra tay.

Diệp Quân nhắm mắt lại, thử dùng kiếm Thanh Huyên hấp thu sức mạnh thời không kỳ lạ kia. Không thử thì không biết, thử rồi mới giật mình.

Bởi kiếm Thanh Huyên làm được điều đó ở mức vô hạn!

Đồ chơi của cha ngon thật chứ!

Diệp Quân khiếp sợ.

Một khi đã vậy, tức hắn có thể nâng cao uy lực trong một nhát kiếm…

Diệp Quân chợt không dám nghĩ nữa.

Bởi vì hắn biết nếu hấp thu quá nhiều thì cơ thể sẽ không chịu nổi sức mạnh cuồn cuộn ấy.

Dù gì cũng không thể vung kiếm ra rồi lấy mạng hết tất cả mọi người ở đây chứ hả?

Diệp Quân không nghĩ nữa, cong môi cười với Thần Trạch: “Tiếp thêm một kiếm nữa này!”

Rồi hóa thành kiếm quang biến mất.

Thần Trạch biến sắc, không dám xem thường nữa mà lập tức khôi phuc bản thể.

Cho dù vậy, ông ta vẫn không đỡ nổi một kiếm này.

Uỳnh!

Trong mọi ánh mắt kinh ngạc, Thần Trạch bay vèo ra ngoài, thân thể dần dần nứt vỡ.

Một kiếm đã phá!

Nữ yêu vương còn lại rơi vào hoang mang.

Nhát kiếm đập vỡ thân xác Thần Trạch, mà linh hồn ông ta cũng nhòe đi khi dừng lại.

Bị một kiếm sát hại trong nháy mắt!

Nữ yêu vương nhìn mà đầu óc trống rỗng.

Cái này có phần mạnh quá đà rồi đấy.

Thần Trạch tuy chưa chết hẳn nhưng cũng đang vô cùng khó tin, nhìn vào kiếm Thanh Huyên: “Nó…”

Diệp Quân nhắm mắt lại.

Sức mạnh!

Khi thanh kiếm hấp thu sức mạnh thời không đặc biệt, hắn lại có cảm giác vô địch.

Nhưng hắn cũng lý trí biết rằng đây là sức mạnh thuộc về kiếm và thời không đặc biệt, không liên quan đến hắn.

Nhưng cảm giác này thật là đã, rất dễ dàng bị lạc lối.

Hắn không nghĩ nhiều nữa mà mở mắt nhìn Thần Trạch, biến mất trước khi ông ta kịp mở miệng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3064


Chương 3064

Nói đến đây cô ấy khẽ lắc đầu: “Vấn đề này quả thật hơi khó giải quyết”.

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Vấn đề cốt lõi là nhóm người có thể thiết lập trật tự mới là những người mạnh nhất, mà thiết lập một trật tự mới chẳng khác nào bảo bọn họ tự hạn chế bản thân, không ai sẽ làm như vậy cả…”

Nói đến đây cô ấy nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Đi bước nào hay bước đó, ta cũng không gấp”.

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu: “Diệp công tử, ta có một ý, ngươi nghe thử xem nhé?”

Diệp Quân nói: “Mời nói”.

Lâu Đắc Nguyệt nghiêm túc nói: “Ta muốn hợp tác với ngươi”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Hợp tác ư?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Ừ, hợp tác”.

Diệp Quân nói: “Hợp tác thế nào?”

Lâu Đắc Nguyệt nói: “Giao lưu văn minh”.

Nghe thế vẻ mặt Thanh Tri ở bên cạnh đột nhiên trở nên nghiêm túc, vì năm đó tộc trưởng của tộc Tiên Linh đã từng đề xuất trao đổi văn minh với Lâu Đắc Nguyệt nhưng Lâu Đắc Nguyệt đã từ chối.

Trao đổi văn minh là gì?

Tức là hai nền văn minh trao đổi kỹ thuật và võ đạo đỉnh cấp với nhau.

Năm đó tộc Tiên Linh muốn trao đổi với Lâu Đắc Nguyệt nhưng Lâu Đắc Nguyệt từ chối, mặc dù tộc Tiên Linh không vui lắm nhưng cũng không dám cưỡng cầu.

Tuy rằng bây giờ nền văn minh Thần Tri đã suy tàn hoàn toàn nhưng nền văn minh này không phải là không để lại con át chủ bài và đường lui.

Tộc Tiên Linh có điều kiêng kỵ nên mọi người vẫn luôn không gây mâu thuẫn với nhau.

Đương nhiên, nguyên nhân chính là vì Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri có quan hệ khá tốt, hai bên vẫn luôn giao thiệp với nhau nên tộc Tiên Linh cũng không muốn quá mức tuyệt tình.

Cứ đi từng bước một cũng không phải không được.

Diệp Quân hơi tò mò: “Lâu cô nương, giao lưu văn minh hả?”

Thanh Tri cười nói: “Tức là hai nền văn minh trao đổi kỹ thuật văn minh, công pháp, thần thông của mình”.

Diệp Quân nhìn Lâu Đắc Nguyệt: “Lâu cô nương muốn biết về thời không đặc biệt đó à?”

Lâu Đắc Nguyệt cũng không giấu giếm, khẽ gật đầu.

Diệp Quân cười khổ: “Không giấu gì hai người, ta cũng đang nghiên cứu thời không này, thời không này quá mức huyền bí, cho dù là đến giờ ta cũng chỉ nghiên cứu được một chút thôi”.

Lâu Đắc Nguyệt hơi nghi ngờ: “Cô cô của ngươi không truyền lại huyền bí của thời không này cho ngươi à?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không, bà ấy bảo ta tự mình tu luyện”.

Lâu Đắc Nguyệt ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Vậy thế này thì sao, ta và ngươi cùng nghiên cứu xem như là báo đáp, ta sẵn lòng chia sẻ nền văn minh Thần Tri của ta với Diệp công tử”.

Diệp Quân không do dự gật đầu ngay: “Được”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, không giấu gì ngươi, ngươi sẽ hơi thiệt thòi …”

Diệp Quân lại xua tay: “Nếu cô là bạn của cô nương Thanh Tri thì là bạn của ta, mà nếu đã là bạn thì đừng so đo những thứ này”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3001


Chương 3001

Xoẹt.

Thần Trạch bị xóa sổ trong nháy mắt.

Nhẫn bị Diệp Quân lấy đi.

Nữ yêu vương bên kia trợn trừng mắt: “Ngươi thật sự muốn liều chết với khu vực Cổ Hoang?!”

“Ngu xuẩn!”

Sở phu nhân âm thầm mỉa mai: “Đã đến nước này rồi mà còn phun ra mấy lời vô tri, đúng là con ả không não! Thanh niên kia rõ ràng không sợ khu vực Cổ Hoang, ả lại còn dùng nó để uy hiếp… Ngu không tả nổi”.

Diệp Quân nhìn nữ yêu vương rồi biến mất tại chỗ.

Xoẹt!

Một thanh kiếm lao về phía bà ta.

Nữ yêu vương hoảng sợ, không dám nghênh đón trực tiếp mà liên tục lùi về sau.

Roẹt!

Diệp Quân thấy chém hụt thì cau mày, nói với bà ta: “Không đánh à?”

Nếu bà ta không chịu đánh thì hắn cũng bó tay.

Bởi xét về tốc độ thì hắn không bằng đối phương.

Kiếm Thanh Huyên cái gì cũng tốt, chỉ trừ tốc độ.

Nữ yêu vương quắc mắt nhìn hắn.

Bà ta đương nhiên không dám nhào lên đánh.

Diệp Quân cầm thanh kiếm kia trong tay chính là vô địch, e rằng chỉ có cường giả tám phần thần tính mới đánh lại.

Nói cách khác, hiện giờ hắn là người đứng đầu trong cảnh giới dưới tám phần thần tính.

Thấy nữ yêu vương không nói gì, Diệp Quân lắc đầu: “Chán thế”.

Hắn ngẩng lên, thấy Nhị Nha vẫn đang đánh nhau với Cự Mang.

Còn chưa xong à?

Diệp Quân nhíu mày.

Bỗng hư không vỡ ra, để một con yêu thú rơi huỵch xuống.

Những người khác nhìn theo, thấy đó là Cự Mang.

Thua rồi sao?

Nhị Nha xuất hiện cạnh Diệp Quân, lẳng lặng nhìn sang.

Diệp Quân tròn mắt nhìn lại, bỗng muốn đánh một trận với nàng.

Hắn thừa nhận hắn đang tự cao, nhưng cũng có tự tin.

Giờ đây hắn thấy mình là vô địch.

Nhờ kiếm Thanh Huyên.

Và khả năng hấp thu sức mạnh thời không đặc biệt.

Có lẽ Nhị Nha… cũng không chịu nổi chứ hả?

Như đọc được suy nghĩ của hắn, cô bé liếm kẹo hồ lô, hỏi: “Muốn thử vài chiêu?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải, nhưng mà… đủ rồi thì dừng…”

Nhị Nha gật đầu: “Ta cho ngươi chém trước”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3065


Chương 3065

Nghe thế, Thanh Tri ở bên cạnh nhìn Diệp Quân, gương mặt xinh đẹp hiện lên nụ cười.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Diệp Quân, khẽ gật đầu: “Được”.

Thật ra Diệp Quân cũng muốn nghiên cứu thời không đặc biệt này với người khác, dù sao suy nghĩ của bản thân cũng có hạn, nếu nghiên cứu cùng với vài người tài năng, không chừng có thể nghiên cứu ra càng nhiều phương pháp.

Thanh Tri và Lâu Đắc Nguyệt trước mặt này chắc chắn là người rất thích hợp.

Diệp Quân cũng chia sẻ kiếm kỹ Diên Trì Nhất Kiếm của mình với Thanh Tri và Lâu Đắc Nguyệt, sau khi nhìn thấy Diên Trì Nhất Kiếm của Diệp Quân, hai cô gái đều cực kỳ ngạc nhiên.

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Diệp công tử, kiếm kỹ này của ngươi rất mạnh”.

Thanh Tri cũng gật đầu, vẻ mặt khá nghiêm túc: “Cả thế hệ trẻ của tộc Tiên Linh cũng chỉ có Thánh Tử và Thánh Nữ có thể đỡ được kiếm kỹ này của ngươi”.

Nói đến đây, cô ấy nhìn Diệp Quân mỉm cười nói: “Các ngươi đánh công bằng nên ta sẽ không tiết lộ kiếm kỹ này của ngươi cho người trong tộc đâu”.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó nói: “Hai người nghĩ kiếm kỹ của ta cần cải tiến gì không?”

“Có!”

Hai người kia đồng thanh nói.

Vừa nói xong, hai cô gái nhìn nhau, sau đó bật cười.

Lâu Đắc Nguyệt nói: “Cô nói trước đi”.

Thanh Tri lại cười nói: “Cô nói trước đi”.

Lâu Đắc Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi nói: “Diệp công tử, kiếm kỹ của người có ba điểm đáng sợ, một là sự thần bí của kiếm kỹ này, vì nó xuất hiện mà chẳng có sự báo trước nào, cho dù là cường giả tám phần thần tính cũng chưa chắc có thể đỡ được. Thứ hai là khả năng đoán trước của kiếm kỹ của ngươi, ý thức chiến đấu của ngươi rất đáng sợ, một khi ý thức chiến đấu của đối phương không bằng ngươi thì đối thủ sẽ không có sức đánh trả khi đối mặt với kiếm kỹ bí ẩn này của ngươi… Điểm đáng sợ thứ ba là sức mạnh thời không này, thời không này áp chế hết tất cả thời không hiện có…”

Nói đến đây cô ấy từ tốn đứng dậy: “Hai điểm đáng sợ đầu, Diệp công tử gần như đã làm đến cực hạn mà hiện giờ có thể làm được, nhưng Diệp công tử chưa sử dụng hết sự áp chế của thời không này”.

Diệp Quân hơi thắc mắc: “Sự áp chế thời không?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Như chúng ta đều biết, thế giới chúng ta đang sống chỉ là một thời không mặt phẳng, nhưng thời không lại vô cùng nặng nề, cho dù thời không đặc biệt của Diệp công tử có thể áp chế những thời không này thì cũng có thể làm nô dịch cho những thời không này”.

Nghe thế Diệp Quân lập tức cảm thấy có hứng thú: “Nô dịch thời không?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Đúng thế, để thời không vô hạn này phối hợp với ngươi…”

Diệp Quân híp mắt: “Vực”.

Ánh mắt Lâu Đắc Nguyệt lóe lên tia ngạc nhiên: “Sao ngươi biết?”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Thật ra trước khi đi cô cô đã nhắc ta thử sử dụng đến vực, nhưng bà ấy không nói gì nhiều”.

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu, nghiêm túc nói: “Diệp công tử, kiếm đạo của ngươi cao thâm như vậy hẳn là đã lĩnh ngộ kiếm vực, ta có ý kiến, ngươi có thể để kiếm vực của ngươi dung hợp với thời không vô tận này và thời không đặc biệt của ngươi, để tạo ra một kiếm vực thời không đặc biệt, ta nghĩ sẽ cực kỳ khủng khiếp”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3002


Chương 3002

Diệp Quân trợn mắt: “Làm vậy… được không đấy?”

Nhị Nha chỉ vào đầu mình: “Chém vào đây này”.

Diệp Quân chần chừ: “Bây giờ ta lợi hại lắm đó… Ngươi…”

Nhị Nha bất mãn trừng hắn: “Bảo ngươi chém thì cứ chém! Lề mà lề mề làm gì?”

Diệp Quân vung kiếm chém vào đầu Nhị Nha.

Ầm!

Một luồng sức mạnh khủng khiếp thổi bay hắn đi.

Bay cả vạn trượng.

Khi dừng lại, kiếm Thanh Huyên run lên trong tay hắn, cả người cũng tê dại.

Mà Nhị Nha thì không hề hấn gì.

Diệp Quân dại ra.

Thân thể này có phải hơi bị siêu hạng quá không vậy?

Nhị Nha chỉ nhàn nhạt nói: “Đến lượt ta”.

Rồi nắm bàn tay nho nhỏ lại.

Diệp Quân vội la lên: “Ta đầu hàng! Đầu hàng!”

Một cú đấm thôi là có thể lấy mạng hắn, bảo hắn làm sao dám đón?

Thấy hắn chịu thua, Nhị Nha bĩu môi: “Sợ gì chứ? Ta có đánh chết ngươi đâu”.

Diệp Quân: “…”

Những người khác âm thầm lắc đầu trước cảnh này.

Hai người kia thật sự là không đặt khu vực Cổ Hoang và nhà họ Thần vào mắt.

Nhưng họ cũng hiểu ra.

Diệp Quân quả thật có sức mạnh để làm vậy.

Hắn không đùa giỡn cùng Nhị Nha nữa mà nhìn Cự Mang, thấy ông ta chưa chết nhưng cũng bị Nhị Nha đánh trọng thương.

Hắn bèn khiếp sợ nhìn sang bên, tự hỏi cô bé này rốt cuộc mạnh đến mức nào?

Cự Mang nhìn cô bé đang liếm kẹo hồ lô đầy khó tin, không ngờ mình lại thua cuộc nhanh như vậy.

Lại còn bị áp chế hoàn toàn.

Từ tốc độ, sức mạnh đến khả năng phòng ngự.

Áp chế trên mọi phương diện.

Ông ta nói với nữ yêu vương: “Báo cho Yêu Nguyệt đại nhân!”

Họ đã không thể quản lý chuyện này được nữa.

Nữ yêu vương lại sa sầm mặt: “Không liên lạc được!”

Cự Mang nhíu mày: “Không liên lạc được?”

Nữ yêu vương gật đầu.

Bà ta đã thử liên lạc với Yêu Nguyệt từ khi Thần Trạch bị chém chết, sau đó kinh hãi nhận ra mình không làm được.

Tựa như yêu vương đã bốc hơi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3066


Chương 3066

Thanh Tri khẽ gật đầu: “Ta cũng nghĩ giống những gì Đắc Nguyệt đã nói. Về mặt kỹ năng, Diệp công tử đã đạt đến cực hạn của bản thân, gần như không còn khả năng thăng cấp nữa nên chúng ta chỉ đành thăng cấp về mặt uy lực, Diệp công tử không ngại thì có thể thử”.

Diệp Quân cười nói: “Giờ ta sẽ thử”.

Nói xong, hắn chậm rãi nhắm mắt lại.

Chẳng mấy chốc, kiếm vực bao trùm xung quanh, Diệp Quân phóng ra kiếm ý vô địch của mình, kiếm ý chứa sức mạnh thời không Diên Trì, Diệp Quân bắt đầu cố gắng trấn áp rất nhiều thời không để chúng phối hợp với mình.

Vừa bắt đầu dĩ nhiên không được thuận lợi, nhưng chẳng mấy chốc thời không đặc biệt đó bắt đầu phối hợp với hắn.

Không còn cách nào khác, thời không Diên Trì quá mức đáng sợ, chúng không dám không phối hợp.

Ở bên cạnh khác, Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nếu hắn nắm chắc được kiếm vực thời không đặc biệt này thật thì Thánh Tử và Thánh Nữ tộc Tiên Linh các cô không phải là đối thủ của hắn”.

Thanh Tri không nói gì.

Lâu Đắc Nguyệt quay sang nhìn Thanh Tri: “Cô mong hắn thắng không?”

Thanh Tri lại lắc đầu: “Đắc Nguyệt, họ quyết đấu một cách công bằng, tộc Tiên Linh thắng thì ta sẽ rất vui, nhưng nếu hắn thắng, ta cũng sẽ vui. Tộc Tiên Linh thắng hay thua cũng như nhau”.

Lâu Đắc Nguyệt lại lắc đầu: “Cô nghĩ như thế không có nghĩa là vài người nào đó của tộc Tiên Linh cũng có thể nghĩ như vậy”.

Thanh Tri nhíu mày.

Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Thanh Tri, chúng ta là bạn nên ta phải nhắc cô, người tạo ra thời không đặc biệt này không hề tầm thường, thực lực của đối phương cực kỳ đáng sợ, nếu tộc Tiên Linh của cô dám giở trò xấu xa gì đó, có thể sẽ có nguy cơ bị diệt tộc đấy…”

Nguy cơ diệt tộc!

Nghe Lâu Đắc Nguyệt nói vậy, Thanh Tri bỗng kinh hãi, thật ra cô ấy cũng đã cảm nhận được, cô cô đứng sau Diệp Quân nhất định không phải người tầm thường, nhưng nếu nói tiêu diệt tộc Tiên Linh thì có phải nói quá rồi không?

Dường như đọc được suy nghĩ của Thanh Tri, Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Cô cho rằng ta đang nói quá à?”

Thanh Tri lắc đầu: “Đắc Nguyệt, người sáng tạo ra thời không này, chẳng lẽ đã đạt tới mười phần thần tính?”

Muốn tiêu diệt tộc Tiên Linh, một vị cường giả chín phần thần tính chắc chắn không thể làm được.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn về Diệp Quân phía xa, nhẹ giọng nói: “Tộc Tiên Linh các cô năm đó cũng cho rằng Thần Nhất không thể đạt tới mười phần thần tính sao?”

Mười phần thần tính!

Thanh Tri im lặng không nói gì.

Cô ấy biết, thời không đặc biệt này còn khủng khiếp hơn sức tưởng tượng của cô ấy.

Lâu Đắc Nguyệt không nói nữa, nhìn chằm chằm Diệp Quân đằng xa, không biết suy nghĩ điều gì.

Ầm!

Ngay lúc đó, kiếm vực của Diệp Quân ở đằng xa đột nhiên bộc phát ra một luồng khí tức đáng sợ, cùng lúc khí tức này xuất hiện, trong nháy mắt cả tinh không sôi sục.

Thanh Tri tỏ vẻ nghiêm trọng: “Hắn thành công rồi sao?”

Trong mắt Lâu Đắc Nguyệt ánh lên vẻ phức tạp: “Mới một lúc đã thành công, thật yêu nghiệt”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3003


Chương 300

Chương 3003

Cự Mang sa sầm mặt: “Sao lại thế…”

Ông ta vận dụng bí pháp liên lạc với yêu vương, nhung đối phương như đã bốc hơi, chẳng thèm ừ hử gì.

Cự Mang nhíu mày thật chặt.

Diệp Quân đứng ở xa bỗng hỏi: “Đang gọi người tới hả?”

Cự Mang lẳng lặng nhìn sang.

Diệp Quân vừa mở miệng thì nghe một giọng nói truyền tới từ hư không: “Diệp Quân!”

Hắn nhìn lên, thấy người nói là Thần Khởi.

Ông ta nhìn hắn chằm chặp: “Đến lúc kết thúc rồi”.

Ông ta vươn tay đẩy một lệnh bài ra. Nó bay lên thật cao rồi hóa thành ngọn lửa. Từ trong đó, một bóng người ngưng tụ mà thành, thả ra uy áp đáng sợ bao trùm hết thảy.

Giọng Sở phu nhân trầm xuống: “Tổ tiên nhà họ Thần – Thần Hạo”.

Bán bộ chín phần thần tính!

Chỉ là một cái bóng mà đã áp đảo tất cả mọi người.

Bán bộ chín phần thần tính là một lạch trời khó vượt qua với tám phần thần tính.

Ánh mắt Thần Khởi trở nên điên cuồng: “Nghe nói sau lưng ngươi có người chín phần thần tính? Gọi ra đây xem”.

Diệp Quân im lặng nhíu mày.

Chợt một giọng nữ quen thuộc vang lên bên tai: “Thi thoảng gọi cũng được”.

Diệp Quân nghe vậy thì sửng sốt.

Hắn quay lại, thấy có một nam một nữ đang đi tới.

Nam mặc đồ trắng, nữ mặc váy trắng.

Người lên tiếng chính là người phụ nữ váy trắng.

Thi thoảng gọi cũng được.

Diệp Quân thấy hai người kia đi đến thì sửng sốt.

Không ngờ họ lại đến đây.

Làm hắn ngạc nhiên vô cùng.

Nhị Nha nhìn thấy người phụ nữ váy trắng thì bĩu môi rồi cùng Tiểu Bạch trở vào Tiểu Tháp.

Những người khác có mặt cũng đổ dồn ánh mắt vào hai người mới tới này, nhận ra họ chính là chỗ dựa sau lưng Diệp Quân.

Vô số người đồng thời cau mày.

Bởi họ chưa từng nhìn thấy hai người này bao giờ.

Cảm nhận được ánh mắt nghi hoặc của thiếu niên áo trắng đứng bên, Sở phu nhân chậm rãi quan sát hai người kia một hồi lâu rồi lắc đầu: “Ta chưa từng gặp”.

Chưa từng gặp!

Thiếu niên nhíu mày, tự nhủ nếu đây là cường giả đứng đầu thì bà ngoại không thể nào chưa từng gặp…

Sở phu nhân cũng nhíu mày, mắt không rời khỏi hai người kia khi nhận ra mình không cảm nhận được khí tức của họ.

Sao lại thế được?

Cõi lòng bà ta rúng động.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3067


Chương 3067

Ở đằng xa, Diệp Quân vô cùng phấn khích.

Vì hắn đã thành công.

Hắn đã dung hợp thành công thời không vô hạn với kiếm vực và thời không đặc biệt!

Bây giờ, nếu đối thủ ở trong kiếm vực của hắn sẽ bị thời không Diên Trì và vô số sức mạnh thời không áp chế.

Có thể nói, trong kiếm vực, hắn gần như vô địch.

“Dưới chín phần thần tính, chắc hẳn Diệp công tử không có đối thủ”.

Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt chậm rãi bước tới.

Diệp Quân quay đầu nhìn Lâu Đắc Nguyệt, mỉm cười hỏi: “Nếu là cường giả chín phần thần tính thì sao?”

Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Diệp công tử không phải là đối thủ”.

Diệp Quân trầm mặc.

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Cường giả chín phần thần tính mạnh, chắc hẳn Diệp công tử cũng đã từng thấy”.

Diệp Quân lại nhớ tới tông chủ Quá Khứ Tông.

Không thể không nói, tưởng tượng đến cô gái đó, cảm giác như vô địch vừa nãy đã biết mất không một dấu vết.

Cô gái đó mạnh đến mức khiến người ta rơi vào tuyệt vọng.

Dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên Diệp Quân nhìn Lâu Đắc Nguyệt: “Lâu cô nương là cường giả tám phần thần tính à?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Đúng vậy, lúc hai mươi sáu tuổi ta đã đạt tới tám phần thần tính, mà tới nay… đã vô số vạn năm trôi qua”.

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Hai mươi sáu tuổi đã đạt tới tám phần thần tính, cô ấy yêu nghiệt đến mức nào?

Nhưng lại mắc kẹt ở cảnh giới này nhiều năm như vậy.

Khủng khiếp!

Lâu Đắc Nguyệt nhẹ giọng nói: “Tuy thoạt nhìn chỉ có một bước, nhưng một bước này đã làm khó không biết bao nhiêu thiên tài và yêu nghiệt”.

Nói tới đây, đột nhiên cô ấy nhìn Diệp Quân: “Nghe nói Thần Nhất có một cuốn sổ ghi chép, trong đó ghi lại phương pháp tu luyện của từng cảnh giới Thần Đạo?”

Diệp Quân gật đầu: “Trong tay ta”.

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu, không nói thêm.

Mặc dù rất muốn xem thử, nhưng cô ấy cũng hiểu, người ta không nợ mình cái gì, mở lời nói chuyện này thì hơi tham lam.

Lúc này, Thanh Tri bên cạnh đột nhiên nói: “Diệp công tử, có thể thi triển lại một chút kiếm vực của ngươi không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Dứt lời, hắn thi triển kiếm vực của mình, bỗng chốc đã bao phủ hai cô gái.

Trong kiếm vực, không chỉ có kiếm ý của Diệp Quân, còn có thời không Diên Trì và vô số sức mạnh thời không khác, kiếm vực vừa xuất hiện hai cô gái đã cảm giác khó thở như có cả vạn ngọn núi đè lên người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3004


Chương 3004

Trấn Thiên và các cường giả Trấn tộc cũng đang quan sát hai người áo trắng kia.

Bọn họ như kiến bò trên chảo, bởi họ đã triệu hồi linh hồn tổ tiên, một vị đại lão siêu đẳng đã đến bán bộ chín phần thần tính.

Nếu hai người kia chưa đạt đến đẳng cấp ấy hoặc chỉ ngang bằng thì tuyệt đối không có phần thắng.

Câu hỏi là hai người này đã đến cảnh giới đó chưa?

Bọn Trấn Thiên ôm lòng nghi ngờ.

Bởi không ai cảm nhận được khí tức của bên đối phương.

Thần Khởi cũng nhìn hai người kia không chớp mắt, tuyệt đối không tin bọn họ đã đạt đến chín phần thần tính.

Chín phần ư?

Bao nhiêu năm qua chỉ có Thần Nhất đạt đến cảnh giới này, mà ông ta còn là người nhà họ Thần!

Người ngoài sao có thể làm được?

Tuyệt đối không thể!

Một lần nữa âm thầm khẳng định, Thần Khởi dần bình tĩnh lại, môi cong lên thành nụ cười nhạt.

Bên kia, Diệp Quân nhìn người đàn ông áo trắng một hồi mới mở miệng: “Cha”.

Đối phương đúng là cha của hắn.

Dung mạo giống như đúc, không có gì khác biệt.

Kiếm Chủ Nhân Gian nghe vậy thì cười lớn: “Ngươi gọi ta là cha?”

Diệp Quân trợn mắt: “Có vấn đề gì sao?”

Thấy Kiếm Chủ Nhân Gian nhìn sang, người phụ nữ kế bên nói: “Nhận đứa con này cũng không lỗ gì”.

Hai cha con hết biết nói gì.

Diệp Quân nhìn sang, cảm thấy cha vẫn là cha, nhưng mà hình như ký ức có vấn đề.

Kiếm Chủ Nhân Gian cũng đang nhìn hắn. Ông ấy không quá bất ngờ khi nghe Diệp Quân gọi mình là cha, dẫu sao đi theo người phụ nữ kia suốt bao lâu, có đần thì cũng đoán được một vài.

Đã vậy, dáng dấp thanh niên này lại cực kỳ giống ông ấy.

Bỗng có tiếng bước chân vang lên trong hư không.

Mọi người ngẩng đầu lên, thấy Thần Hạo – tổ tiên nhà họ Thần – đang chậm rãi đi xuống.

Tuy ông ta không thả uy áp nhưng ai nấy đều có cảm giác áp bách đến nghẹt thở.

Đây là bán bộ chín phần thần tính!

Là ngưỡng cửa thế nhân không thể vượt qua!

Sắc mặt Trấn Thiên trở nên phức tạp. Gã đã có tám phần thần tính, nhưng đến bây giờ mới nhận ra khoảng cách với chín phần to lớn đến nhường nào.

Có thể nói là không bằng kiến cỏ.

Gã nhìn hai người áo trắng kia, biết rằng Trấn tộc tồn tại hay diệt vong đều nằm trong tay bọn họ.

Thần Hạo thì không biết cảm nhận được gì từ hai người kia mà nhíu mày.

Người phụ nữ váy trắng không nhìn Thần Hạo mà nói với Diệp Quân: “Con không cần quá khắt khe việc gọi người hay không, cứ tùy tâm là được rồi, hiểu chưa?”

Hắn hỏi lại: “Tùy tâm là sao?”

Người phụ nữ: “Muốn gì làm đó”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3068


Chương 3068

Vẻ mặt Thanh Tri nghiêm trọng: “Cho dù là cường giả tám phần thần tính cũng khó có thể phá kiếm vực của Diệp công tử”.

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu: “Nếu cảnh giới của Diệp công tử cao hơn, phóng ra nhiều sức mạnh thời không Diên Trì, cho dù gặp phải cường giả chín phần thần tính có lẽ cũng đối chọi được. Đương nhiên, cần rất nhiều sức mạnh thời không Diên Trì”.

Diệp Quân lắc đầu cười: “Không vội, từ từ sẽ được”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn lướt qua Diệp Quân, khẽ gật đầu.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Lâu cô nương muốn nghiên cứu sức mạnh thời không Diên Trì thì bước vào Tháp hay là…?”

Lâu Đắc Nguyệt lắc đầu: “Diệp công tử cho ta một thanh kiếm ý chứa sức mạnh thời không Diên Trì này là được”.

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Nói xong, hắn chỉ tay, một thanh kiếm ý vững vàng dừng trước mặt Lâu Đắc Nguyệt.

Lâu Đắc Nguyệt cầm lấy chuôi kiếm ý, cô ấy nhìn Diệp Quân, nói: “Tuy cảnh giới của Diệp công tử còn thấp nhưng kiếm ý này cũng đã đạt tới thần tính… thật lợi hại”.

Diệp Quân đang định lên tiếng, đúng lúc này Thanh Tri đứng cạnh đột nhiên nói: “Diệp công tử”.

Diệp Quân quay đầu nhìn Thanh Tri, Thanh Tri trầm giọng nói: “Diệp công tử, vừa nhận được tin từ ca ca ta, cuộc thi nội bộ sẽ bắt đầu sớm hơn”.

Sớm hơn!

Diệp Quân sửng sốt, lập tức lắc đầu mỉm cười: “Xem ra, thiên tài và yêu nguyệt của tộc Tiên Linh đã không đợi được nữa rồi”.

Thanh Tri gật đầu.

Cô ấy biết, chuyện này đối với thiên tài tộc Tiên Linh mà nói, chắc chắn là một cơ hội ngàn năm có một, cực kỳ quý giá.

Có thể lưu danh sử sách!

Diệp Quân nói: “Chúng ta trở về thôi”.

Thanh Tri gật đầu: “Được”.

Diệp Quân nhìn Lâu Đắc Nguyệt: “Lâu cô nương, cáo từ”.

Nói xong, hắn và Thanh Tri xoay người biến mất ở cuối tinh không.

Lúc này, một ông lão xuất hiện cạnh Lâu Đắc Nguyệt, ông ta nhìn hai người Diệp Quân biến mất ở phía xa, trầm giọng nói: “Tiểu thư, nếu chúng ta có được Tiểu Tháp đó…”

“Ngu xuẩn!”

Lâu Đắc Nguyệt lạnh lùng liếc ông lão bên cạnh: “Mắt chó của ông mù rồi sao? Đó là thứ mà chúng ta có thể cướp được hả?”

Ông lão hơi cúi đầu, không dám nói thêm.

Mặt Lâu Đắc Nguyệt không chút biểu cảm: “Tham lam quá mức là ngu xuẩn”.

Nói xong, cô ấy chậm rãi nhắm hai mắt: “Nếu người này có thể gia nhập vào thế lực của chúng ta thì nền văn minh Thần Tri sẽ…”

Ông lão không dám nói nữa.



Diệp Quân và Thanh Tri về tới tộc Tiên Linh, hai người đi về phía Tiên Linh Thánh Điện, dọc theo đường đi, người của tộc Tiên Linh vừa nhìn thấy hai người đều dừng lại nhìn chằm chằm, có người tò mò, nhưng đương nhiên đa số vẫn là ánh mắt thù địch.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3005


Chương 3005

Diệp Quân cười khổ: “Con không mạnh đến mức ấy”.

Người phụ nữ gật đầu: “Vậy thì hạ mục tiêu xuống, muốn gọi thì gọi, không muốn thì không gọi, cái này con làm được”.

Diệp Quân rơi vào im lặng.

Thấy hắn còn băn khoăn, bà ấy lại nói: “Nhận thức nội tâm, hàng phục nội tâm, tùy tâm”.

Diệp Quân hỏi lại: “Tâm?”

Bà ấy gật đầu: “Làm gì cũng đừng nên quá sức. Như con vì sợ bị người khác gọi là vua dựa dẫm nên không dám gọi ai đến. Sống trên đời vì sao phải để ý cái nhìn của người khác? Sống vì lẽ đó là cực kỳ ngu xuẩn, hiểu chưa?”

Diệp Quân gật đầu: “Con hiểu rồi”.

Người phụ nữ: “Tâm con nói thế nào thì làm như thế ấy”.

Diệp Quân cười đáp: “Con hiểu rồi”.

Người phụ nữ lại nói: “Con không hiểu”.

Diệp Quân sửng sốt.

Người phụ nữ không giải thích. Nói thật ra thì trên đời có bao nhiêu người sống được tùy tâm?

Nhận thức nội tâm, hàng phục nội tâm, tùy tâm.

Ba cảnh giới độc lập không phân cao thấp.

Diệp Quân hiện tại xem như miễn cưỡng nhận thức được nội tâm.

Nhưng điều bà ấy làm không phải để hắn lập tức đạt đến Tùy Tâm, mà là hướng dẫn hắn nên đi thế nào trên con đường tương lai.

Chỉ lối một chút mà thôi.

Lúc này, Thần Khởi kia bỗng mở miệng: “Nói đủ chưa?”

Thấy người phụ nữ quay sang nhìn mình, ông ta lại hỏi: “Ngươi chính là người hộ đạo của Diệp Quân?”

Bà ấy gật đầu: “Phải”.

Thần Khởi cười mỉa: “Để ta nhìn xem hôm nay ngươi có giữ được mạng cho hắn hay không”.

Người phụ nữ liếc nhìn ông ta rồi vươn tay chỉ Thần Hạo: “Lão là chỗ dựa của ngươi?”

Thần Khởi còn chưa kịp nói thì người phụ nữ ấn nhẹ ngón tay xuống.

Uỳnh!

Dưới con mắt kinh dị của mọi người, Thần Hạo chợt biến sắc, hai gối cong lại thành tư thế quỳ.

Thời không nơi đầu gối lão vụn vỡ.

Những người khác hóa đá.

Bắt quỳ luôn??

Cái quái gì thế?

Thần Khởi nhìn cảnh tượng này với vẻ khó tin tràn ngập, đầu óc trống rỗng.

Bên kia, Sở phu nhân siết chặt hai tay, thân thể khẽ run.

Đám người Trấn Thiên sau khi vượt qua khiếp sợ thì mừng rỡ như điên.

Người đứng sau Diệp Quân mạnh thế sao?

Đây là điều họ không ngờ đến.

Thật quá kinh ngạc!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3069


Chương 3069

Đột nhiên Diệp Quân dừng chân, quay sang nhìn Thanh Tri bên cạnh, cười nói: “Ta đi một mình cũng được”.

Thanh Tri xoay người nhìn Diệp Quân: “Ngươi sợ liên lụy đến ta à?”

Diệp Quân gật đầu, vì hắn phát hiện, một số ít người tộc Tiên Linh cũng đang nhìn Thanh Tri với ánh mắt không mấy thiện cảm.

Chủng tộc này cực kỳ bài xích bên ngoài.

Thanh Tri cũng lắc đầu: “Ta không thèm để ý đâu”.

Diệp Quân còn định nói thêm, Thanh Tri lại trừng mắt liếc xéo hắn: “Đừng lề mề như vậy, đi thôi!”

Nói xong, cô ấy kéo tay Diệp Quân đi về phía xa.

Diệp Quân lắc đầu cười: “Được!”

Chẳng mấy chốc, hai người đã tới Tiên Linh Thánh Điện.

Trí Sư đã chờ từ lâu.

Nhìn Diệp Quân, Trí Sư nói: “Diệp công tử, chắc hẳn ngươi cũng biết, cuộc thi nội bộ lần này tổ chức trước thời hạn, nếu ngươi không có ý kiến thì ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu luôn”.

Diệp Quân gật đầu: “Không thành vấn đề”.

Trí Sư nhìn Diệp Quân: “Vì ngươi đã đánh bại Thanh Lăng – một trong ba cao thủ kiệt xuất nên lần này tộc Tiên Linh sắp xếp đối thủ cho ngươi là hai vị Thánh Tử”.

Diệp Quân cười nói: “Đánh với người mạnh nhất luôn sao?”

Trí Sư gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Cũng được, không cần lãng phí thời gian”.

Trí Sư cười nói: “Tộc Tiên Linh bọn ta cũng nghĩ vậy”.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Trận chiến công bằng chứ?”

Trí Sư gật đầu: “Một trận chiến công bằng, đương nhiên có thể dùng bất cứ thần vật gì”.

Có thể dùng bất cứ thần vật gì!

Diệp Quân cười nói: “Được”.

Nếu ở địa bàn của người khác, đương nhiên cũng phải tuân theo quy củ của họ.

Trí Sư nói: “Vậy Diệp công tử nghỉ ngơi trước đi! Ngày mai ta sẽ cử người đưa Diệp công tử tới nơi thi đấu”.

Diệp Quân gật đầu, xoay người rời đi cùng Thanh Tri.

Thấy Diệp Quân rời đi, Trí Sư trầm mặc một lúc lâu rồi cũng đi khỏi đó.

Lúc này, cả tộc Tiên Linh đang có vô số thiên tài và yêu nghiệt đi về phía cổ thành Tiên Linh, bởi vì không ai định bỏ qua trận đấu này.

Truyền nhân của Thần Nhất!

Đối với bọn họ, Diệp Quân đến đây chính là một sự khiêu khích.

Giờ khắc này, tất cả người tộc Tiên Linh đoàn kết chưa từng thấy.

Rửa mối nhục!



Trên ngọn núi, Diệp Quân đứng ở vách núi cao dốc, khép hở hai mắt, gió nhẹ thổi qua, vô cùng nhẹ nhàng khoan khái.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3006


Chương 3006

Thần Hạo kia thì rơi vào hoang mang.

Ông ta không có sức đánh trả ư?

Sao lại thế được?

Ông ta tìm cách vận sức nhưng chỉ thành ra vô dụng, sức mạnh đang đè lên người vượt quá sức tưởng tượng của ông ta, làm ông ta căn bản không đấu lại nổi.

Thần Hạo hoàn toàn mê mang.

Đặc biệt là Thần Khởi, vừa thấy tổ tiên nhà mình quỳ xuống thì liền biết mình xong đời rồi.

nhà họ Thần cũng tiêu tùng rồi.

Các yêu vương bên khu vực Cổ Hoang kia cũng hóa đá tại chỗ.

Không ai ngờ người phụ nữ váy trắng lại mạnh đến vậy.

Thần Hạo tuy chỉ là một cái bóng nhưng rõ ràng là bán bộ chín phần thần tính.

Làm sao mà không có sức đánh trả thế này?

Chẳng lẽ…

Không biết nghĩ tới gì mà Cự Mang và những người khác tái cả mặt.

Thần Hạo ngẩng đầu hỏi người phụ nữ đầy khó tin: “Bà là ai?”

Bà ấy không để ý, chỉ hỏi Diệp Quân: “Tiểu tử, nhà họ Thần ở đâu? Chỉ chỗ cho cô cô”.

Nhà họ Thần ở đâu?

Ai nấy đều không hiểu bà ấy muốn làm gì.

Diệp Quân liếc nhìn Trấn Thiên. Gã vươn tay về bên phải: “Cách đây triệu dặm…”

Người phụ nữ gật đầu, khép ngón tay lại, gọi một thanh kiếm bay ra.

Ai nấy đều không hiểu gì.

Ở Thần giới.

Một thanh kiếm giáng xuống.

Ầm!

Toàn bộ Thần giới hóa thành tro.

Những người khác còn đang rơi vào nghi hoặc thì cảm nhận được gì đó. Thần Khởi kinh hoàng lên tiếng: “Bà… bà…”

Trấn Thiên cũng cảm nhận được, nhìn bà ấy đầy kinh hoàng.

Xóa sổ hà họ Thần chỉ trong một kiếm?

Chín phần thần tính!

Má ơi!

Chắc chắn là đại lão chín phần thần tính!

Nhà họ Thần có rất nhiều đại trận phòng hộ đáng sợ, nhưng chúng còn chưa khởi động đã bị diệt.

Đáng sợ thật!

Chỉ có đại lão chín phần thần tính mới làm được thế này.

Trấn tộc thắng rồi!

Trấn Thiên nhìn Diệp Quân đầy phấn khích, tự nhủ phải nhanh chóng thúc đẩy hôn sự giữa tiểu tử này và Nam Tuyết.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom