Cập nhật mới

Dịch Huyền Thoại Trở Về Từ Tương Lai

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 60: 60: Boss Thứ Hai Hắc Thiết Tri Chu





Cuộc chiến giữa 3 vị thần diễn ra vô cùng khốc liệt.
Thủ Hộ Thần liên hiệp với Thiên Thần để tiêu diệt Tiên Thần.
Nếu bình thường cuộc chiến không cân sức này đã kết thúc từ lâu nhưng đáng tiếc Thiên Thần không có khả năng gây sát thương, Thủ Hộ Thần dựa vào bộ kĩ năng toàn chống đỡ và sát thương ít ỏi của mình cũng không làm nên trò chống gì, hoàn toàn bị Tiên Thần dựa vào những bình máu chuẩn bị trước và tính toán tinh vi, thả diều bào mòn gần chết.
Nhưng bên này còn có Thiên Thần.

Tiên Thần hô mưa gọi gió, kiếm khí dày dặc như mưa cạo máu Thủ Hộ Thần, nàng lại phun máu, xịt sữa đổ đầy bình.

Máu Thủ Hộ Thần tụt bao nhiêu, sữa đổ vào dâng cao bấy nhiêu.
Cuối cùng, Tiên Thần sống chó, chơi bẩn vừa đánh vừa lùi, chạy vào khu an toàn.

Hắn đứng trong chuồng, không quên thò mặt chó ra gạ đòn hai tên kia.
Thủ Hộ Thần và Thiên Thần đứng ngoài nhìn chó cậy gần chuồng, tức điên nhưng không làm gì được.
Cả ba đã tái hiện lại chính xác cuộc chiến lịch sử huy hoàng của dân tộc.
Sơn Tinh, Thủy Tinh...
Khác mỗi cái kết.

Quá ghê gớm! ㄟ(≧◇≦)ㄏㄟ(≧◇≦)ㄏ
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vô Tâm: Tập hợp bàn kế hoạch, đánh Boss hai.

Nhanh nào!!
Ninh Ninh đáng yêu: Đúng rồi, nhị ca, ngươi đâu rồi? Nhanh ra đây mọi người đông đủ còn mỗi mình ngươi đó.

Quân Mạc Tiếu: Đúng rồi, nhanh lên cái.

Vũ Phong, ngươi có là đàn ông không, lề mề!!
Vũ Phong:(¬‿¬)(¬‿¬) Cười...!Haha.
Vô Tâm: Ở quán tạp hóa góc tây thôn có bán lại vật phẩm gọi là Giấy Hữu Nghị, khi hai bên kí kết sẽ không được tấn công nhau trong một khoảng thời gian nhất định do hai bên thống nhất.

Nhanh lên!
Vũ Phong: Đa tạ cao nhân chỉ bảo.


Đợi tí, ta chuẩn bị ngay.
Quân Mạc Tiếu: Vô Tâm, ngươi có biết làm ngươi không nên tốt quá không? Tốt với kể xấu là tội lỗi đó!!
Ninh Ninh đáng yêu: +1
Phi Điểu: +2
Ninh Ninh đáng yêu chat riêng Phi Điểu: Tỷ tỷ à, ngươi có biết hùa là bản tính của chó không? Đồ chó hùa.
Phi Điểu chat riêng Ninh Ninh đáng yêu: Gọi bà nội, không ta chụp màn hình gửi cho Vô Tâm.
Ninh Ninh đáng yêu chat riêng Phi Điểu: @#$%^ Đồ hèn hạ, có giỏi thì chửi nhau như hai con đàn bà xem nào!
[Đinh, Phi Điểuđã sao chép lại màn hình cuộc hội thoại.]
Phi Điểu chat riêng Ninh Ninh đáng yêu: Còn 3 giây...!Gọi hoặc gửi?
Ninh Ninh đáng yêu chat riêng Phi Điểu: ~Bà nội~.
Phi Điểu chat riêng Ninh Ninh đáng yêu: Ngoan lắm, cháu gái.

(ಥ_ಥ) Trứng đòi khôn hơn vịt.

Haha...
Nhìn dòng hội thoại Hân Ngọc gửi, bờ vai Vũ Ninh run rẩy mãnh liệt.
Cmn, Trần Hân Ngọc, ta không đội trời chung với ngươi....
Đợi đấy, con chó cái!!!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~``
Nơi đây là Hắc Thiết Tri Chu huyệt động, tất nhiên chủ nhân của nó chính là Hắc Thiết Tri Chu, lượng máu gấp 5 lần Vân Tri Chu...
Vân Dung vừa nghe tới 5 lần máu, cơ thể giật nảy, sửng sốt nói:
Cmn, cái gì, ngươi có biết Vân Tri Chu chúng ta phải đánh bao lâu mới chết không, còn gấp 5 lần máu.
Đầu trâu, im lặng, để hắn nói hết đã.
Vũ Minh phiền phức đưa tay đập mạnh đầu hắn.
Máu nó không chỉ gấp 5 lần, phòng ngự cũng cực cao.

Việc phá phòng nó vô cùng khó khăn chưa nói đến cạo máu nó.
Nếu vậy, chắc nó cũng có điểm yếu đúng không?
Hân Ngọc có điều suy nghĩ nói.
Ừm đúng vậy.

Bù lại sinh lực và phòng ngự lớn thì Hắc Thiết Tri Chu không có khả năng tấn công.


Nó có hai hiệu ứng gây ra vĩnh viễn đó là đầm lầy giảm 30 tốc độ khi di chuyển trên mặt đất và phản 30% sát thương nhận vào không tính trừ giáp.

Nói chung chúng ta kiểu gì cũng qua nó, quan trọng là thời gian thôi.

Nếu trước đây chỉ có 4 người, ta nghĩ chỉ cần 2 ngày là đủ nhưng do đã có Phi Điểu nên thời gian sẽ giảm đáng kể.

Nàng sao?
Quân Mạc Tiếu không khỏi tò mò nhìn sang mĩ nữ bên cạnh.
Khác với Vân Tri Chu có cả biển nhện nhưng Hắc Thiết Tri Chu chỉ có một mình.

Một mình nó nằm bất động giữa nền đất...
Không chính xác hơn nó bị nhốt trong hang, cơ thể nó quá to gần như phủ đầy hang động, không thể thoát ra được.
Dù mọi người tiến vào cũng chỉ thấy được một phần cơ thể đen xì, chứ đừng nói là mắt mũi mà đòi chọc mù...!phá vỡ hoàn toàn tính toán ban đầu của Vũ Minh.
Vũ Ninh nhìn tảng đá đen xì khổng lồ phía trước, mắt không khỏi giật giật, quay sang nhìn Khởi Minh:
Vô Tâm ca ca, nó đó...!sao?
Khởi Minh gật đầu nhẹ rồi nói với mọi người:
Lượng sát thương phản lại khá lớn nên mọi người cẩn thẩn tự lấy đá đập chân mình, Ninh Ninh duy trì buff thời gian dài.

Phi Điểu...!phá phòng đi.
Được....!Quỷ Vực, khai.
Vừa nói, Hân Ngọc vừa chống quyền trượng xuống đất.

Một tay nắm thân trươngSau đó, một làn sóng đen xì lấy trung tâm là Hân Ngọc tản ra xung quanh tứ phía.
Quỷ Vực: Lấy trung tâm người thi triển, lan tỏa liên tục mỗi giây một đợt Quỷ Sóng ra xung quanh.

Quỷ Sóng giảm 50% chỉ số phòng ngự, 30% tốc độ di chuyển, 35% sát thương cho tất cả mục tiêu trong phạm vi 100 mét, duy trì vĩnh viễn.

Kĩ năng sẽ kết thúc khi người chơi di chuyển Quỷ Thần Mộc Trượng khỏi vị trí ban đầu.
CD: 30 phút.
Đây có thể coi là một kĩ năng khống chế diện rộng, tác dụng nó mang lại thực sự vô cùng to lớn nhưng không hề thực dụng.


Việc duy trì bất động trong 1 thời gian dài chẳng khác nào 1 bia ngắm cho tất cả quân địch.

Hơn nữa việc phá giải cũng không hề khó khăn.

Trong TNW, hiệu ứng khống chế nhiều lắm, không phải kĩ năng nào cũng giải được.

Ví dụ như dư chấn hay địa chấn.

Một loại kĩ năng gây hất tung diện rộng, tuy nó cần trọng lượng người thi triển cực lớn và tần số dao động vô cùng nhẹ nhưng cũng đủ để quyền trường dao động khỏi vị trí ban đầu.
Tất nhiên, nếu biết tận dụng nó triệt để thì trong các chiến trường nó không khác gì một cỗ máy chiến tranh.
Cái gì cũng có mặt trái, mặt phải.

Kĩ năng càng khó, hiệu quả càng đáng sợ!!
Cuộc chiến một phe bắt đầu, tất cả đều rất hăng máu nhưng...
1 canh giờ...
2 canh giờ...
5 canh giờ...
Theo thời gian, chiến ý đã bị mài mòn.

Một cảm giác mệt mỏi bao trùm toàn đội.
Vũ Minh khuôn mặt không biểu cảm nhưng toàn thân run rẩy liên tục, hắn đến giờ vẫn có thể đứng vẩy kiếm hoàn toàn dựa vào ý chí.
Từng ngón tay Vũ Ninh vẩy đàn đã mất cảm giác từ lâu, đầu óc cũng không còn khả năng suy nghĩ nữa.
Vân Dung cũng không khá hơn, hai tay ôm lấy thanh đại kiếm vung vẩy cố gây ra lượng sát thương ít ỏi, còn tấm khiên không biết hắn đã vẫn lăn nóc đi đâu.
Chỉ có Khởi Minh và Trần Hân Ngọc còn có thể duy trì tốt.
Hân Ngọc cầm cự được do nàng không cần làm gì chỉ việc giữ trượng không di chuyển, thế nhưng cũng khiến chân nàng chết lặng.
Còn Khởi Minh hoàn toàn bình ổn, chiến đấu dưới điều kiện khắc nghiệt và thời gian dài như vầy, kiếp trước đối với hắn gần như là việc thường xuyên.

Thậm chí hắn đã dưỡng thành thói quen.
50% giáp nghe có vẻ rất đáng kể nhưng không có nghĩa cửa ải này qua dễ dàng.

Vì bọn họ còn phải duy trì lương sát thương vừa đủ, nhỏ quá không được, lớn quá càng không được.
Cho một ví dụ đơn giản: Giáp của nhện đen là 100 bị giảm giáp xuống 50, còn máu của ngươi là 30.

Việc của ngươi là phải duy trì lượng damage ổn định trong khoảng 51 đến 99.

Nếu thấp hơn giáp Boss không phá nổi, cao hơn tự chết...
Nhưng đó chỉ là điều kiện cơ bản thôi, ngươi còn phải tính căn damage để lượng sát thương phản lại phải vừa đúng với lượng HP được Buff hồi phục.


Nếu damage quá to, mỗi lần đánh cần phải nghỉ để hồi phục máu mất thời gian, hay nhỏ quá không tối ưu được lương sát thương.

Còn ngươi nói thả lỏng?
Xin lỗi!!
Không dám!
Còn rất nhiều Boss đang đợi bọn chúng đánh, nghỉ 1 lần sẽ có lần 2, lần 3.

Thử hỏi cứ vậy bao lâu với đánh xong con súc sinh này?
Hơn nữa Boss đều có cơ chế tự hồi phục, nếu không nhận sát thương trong 1 khoảng thời gian nhất định, máu tự full bình.
Thay phiên nhau gây sát thương?
Thiên Thần và Thủ Hộ Thần không nói nhưng Quỷ Thần được tiến hóa từ Quỷ Linh nên cũng sở hữu đặc điểm cơ bản của phái này.

Đó là sát thương duy trì, đốt máu theo thời gian, không ăn lại.
Người có thể gây sát thương vượt qua lớp giáp của Boss trong này chỉ có 2 người là Khởi Minh, Vũ Minh.
Nhưng Vũ Minh xóa tư chất Vệ Binh, giáp cơ bản bằng không.

Không đợi phá phòng Boss liền tự phản damage mà chết, Liên Kết Cộng Sinh cũng không câu kéo được.
Nếu để mọi người thay phiên tiếp sức, cần Hân Ngọc duy trì Quỷ Vực đến chết.

Như vậy áp lực lên nàng quá lớn, đừng nói là nàng cho dù Khởi Minh cũng ăn không tiêu.
Kĩ năng CD của Quỷ Vực là 30 phút, Khởi Minh cũng không chắc thời gian làm mới trang thái Boss có vượt ra mức đó không?
Vậy nên tốt nhất tập hợp tất cả đánh Boss, xong càng sớm càng tốt.

Thời gian dài mệt mỏi?
Không sao, cơ thể mệt mỏi quá sẽ chết lặng, không còn cảm giác đau mỏi nữa, để lại cho bản năng làm nốt là được.
Tất nhiên đấy là lí thuyết còn thực hành...!vẫn được, như bây giờ chẳng hạn.
10 canh giờ 1 tiếng 16 phút 57 giây.
[Đinh, thông báo toàn thế giới.

Chúc mừng Hàn Băng Vô Tâm, Vũ Phong, Ninh Ninh đáng yêu, Quân Mạc Tiếu và Phi Điểu trở thành tổ đội đầu tiên vượt ra Hắc Thiết Tri Chu huyệt động, đánh bại thủ lĩnh Hắc Thiết Tri Chu.]
[Đinh, thông báo toàn thế giới.

Chúc mừng Hàn Băng Vô Tâm, Vũ Phong, Ninh Ninh đáng yêu, Quân Mạc Tiếu và Phi Điểu trở thành tổ đội đầu tiên vượt ra Hắc Thiết Tri Chu huyệt động, đánh bại thủ lĩnh Hắc Thiết Tri Chu.]
[Đinh, thông báo toàn thế giới.

Chúc mừng Hàn Băng Vô Tâm, Vũ Phong, Ninh Ninh đáng yêu, Quân Mạc Tiếu và Phi Điểu trở thành tổ đội đầu tiên vượt ra Hắc Thiết Tri Chu huyệt động, đánh bại thủ lĩnh Hắc Thiết Tri Chu.].

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 61: 61: Tổ Đội Hoàng Hôn





???
Cmn, rốt cuộc tổ đội này có lai lịch gì? Hai lần chiếm đầu Boss tổ đội.

Nhìn lại mình....!còn chưa biết mặt Boss như nào.

Người với người chênh lệch đến thế sao?
Ngươi cũng xứng tự nhận mình là người sao?
...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thôn Kiêu Vụ, trong một hang động rộng lớn xuất hiện 5 bóng người, bốn năm một nữ.
Nếu Khởi Minh ở đây chắc chắn sẽ vô cùng giật mình, vì thân phận 5 kẻ này không bình thường.
Nếu người hiểu biết một chút về thế giới TNW sẽ giật mình vì nơi này chính là Vân Tri Chu huyệt động.
Nếu người hiểu biết một chút về chức nghiệp đặc biệt sẽ giật mình vì 5 người bọn hắn đều là...!Thần Hậu Duệ.
Nếu người hiểu biết một chút về tuyển thủ thể thao điện tử cấp thế giới sẽ giật mình vì họ chính là thành viên chiến đội Hoàng Hôn sở hữu lượng người hâm mộ đến hàng trăm triệu.

Không chịu sự quản thúc của bất kỳ ai, tổ chức nào vì Thanh Thu thành viên nữ duy nhất chính là con gái chủ tịch tập đoàn hàng đầu thế giới ViRa.
Nhưng thứ làm nên tên tuổi của họ là việc xuất quỷ nhập thần ở những giải đấu lớn và giành lấy chức vô địch.

Mọi người thường truyền tai nhau những câu như:
Giải đấu chỉ là của ngươi đến khi Hoàng Hôn xuất hiện.
Nếu Hoàng Hôn tới thì giảm bậc xếp hạng đi.

Top 2 là cao nhất thôi, top 1 không cần có.
Còn Khởi Minh là người đến từ tương lai nên hắn còn biết...!họ chính là những kẻ chiếm giữ 5 vị trí trong bảng xếp hạng 10 người mạnh nhất Tân Thế Giới và thống trị bang hội mạnh nhất thế giới.
Nhưng có vẻ hiện giờ, họ đang gặp một số vấn đề a.
Lam Đông, ngươi là dps chính để chết đầu là sao?
Cmn, cái này ngươi hỏi ta? Ngươi là tank để bị OT, con súc sinh đó 2 quẹt ta đi mẹ rồi....!Chơi cái đéo gì?
Thanh niên được gọi là Lam Đông thấy mình bị réo tên, vô cùng tức giận.
OT là do ngươi không căn được sát thương gây ra, ta liên quan?
Ngươi cmn tank cứ tránh hoài, Boss đánh không nổi, quay sang ta đó, bố có đánh nó được mấy phát mà OT? Đồ ngu!!
Cái...!@#$%^, ngươi mù không thấy sát thương tay nó cao như thế nào sao? Ta không vừa dụ Boss vừa né, ngươi nghĩ ta chịu được mấy phút?
Thanh niên kia không chịu thua kém, càng cãi càng hăng, càng nói càng tức giận.

Lam Đông, Hoàng Hạ, bình tĩnh đi! Chúng ta là đồng đội bao năm vì một con súc sinh rẻ rách cãi nhau như chó mèo, có đáng không?
Rốt cuộc có người không chịu nổi, đứng ra hòa giải.
Hoàng Hạ và Lam Đông nghe vậy, tuy sắc mặt khó chịu nhưng vẫn biết tìm đường lui, im lặng không nói.
Hồng Xuân nhìn hai người bình tĩnh lại liền thở dài một hơi, quay sang nhìn về phía một người.

Tên này đầu tóc rậm rạp, vẻ bề ngoài bình thường không có gì nổi bật nhưng xung quanh hắn toát lên khí chất vô cùng đặc biệt, khiến người khác không khỏi bất giác tin tưởng.

Và đó cũng chính là đội trưởng Quỷ Vương.
Quỷ Vương, ngươi thấy sao?
Quỷ Vương?
QUỶ VƯƠNG!!!
Há? Ngươi gọi ta sao?
Quỷ Vương nghe mình bị gọi tên liền giật mình.
Haiz, ngươi làm sao vậy? Đến cả mình còn không giữ được tâm trí, làm sao lãnh đạo bọn ta?
Ta...!ta...!không phải, chỉ là...!chỉ là...
Chỉ là gì?
Chỉ là...!Haiz...!Thanh Thu, Hồng Xuân, Hoàng Hạ, Lam Đông.

Chúng ta đã ở cái động này gần 2 ngày rồi, 5 lần đánh Vân Tri Chu...!đều thất bại.

Trong nói đến các hiệu ứng, chỉ riêng sát thương tay cơ bản đã cao đến đáng sợ, cao đến mức tuyệt vọng.

Ta thật không biết tổ đội của mấy tên kia làm sao ha gục nó?
Lời nói hắn trầm ấm nhưng pha chút xót xa khiến cho toàn đội chìm trong im lặng.
Thực ra...!chúng ta có thể lui một bước đợi cấp độ cao hơn rồi đánh...
Một giọng nói dịu dàng pha chút rụt rè vang lên.
Quỷ Vương liếc sang nơi phát ra âm thanh đó, có chút buồn cười lắc đầu:
Cấp 15 hiện giờ là cao nhất, nếu có người hơn cũng chỉ là cấp 16 là cùng.

Chức nghiệp chúng ta là Thần Hậu Duệ.

Chúng ta như thế, bọn chúng cũng chẳng khác bao, thế nhưng...!Thế nhưng khi bọn chúng đã qua Boss 2, chúng ta vẫn còn kiệt quệ ở Boss đầu chưa xong.


Muội không thấy nó...!nó...!nó hơi sai sao?
Bảy năm, bảy năm trời kể từ khi Hoàng Hôn đang thành lập, chúng ta chỉ thất bại đúng 4 lần...!đều trong năm đầu tiên, rồi một đường hát vang độc cô bất bại suốt 6 năm 28 giải đấu từ cấp quốc gia đến quốc tế.

Khi đó, đối thủ đều là tuyển thủ lão làng, chuyên nghiệp nên thua là điều đương nhiên.

Không đáng kể nhưng...!Nhưng lần này thực sự thất bại trước những kẻ vô danh, ta...!ta...!
HaizzZ...
Quỷ Vương mệt mỏi duỗi lưng, khuôn mặt vô cùng thả lỏng như thể không có bất kỳ ưu phiền.

Nhưng đôi mi run rẩy liên tục đã bắn đứng cảm xúc của hắn.
Hồi lâu sau,
Hồng Xuân!
Hứ, đội trưởng.
Ngươi thấy sao?
Hử, ý Quỷ ca là gì?
Bị những kẻ xa lạ đánh bại cảm giác thế nào?
Ta...!ta...
Nói thật!
Ta rất khó chịu, tức giận, mệt mỏi nhưng khi nghĩ lại nó cứ...
Rất sảng khoái, toàn thân run lên vì vui sướng đúng không?
Ừm đúng vậy...!Mà khoan đã, Quỷ ca, sao ngươi biết? Chả nhẽ ngươi cũng...!như thế.
Hồng Xuân nửa úp nửa mở thăm dò.
Nhưng Quỷ Vương không để ý, bật người dậy, nhìn các thành viên khác, cười lớn:
Hahaha, không chỉ ta ngươi mà 3 tên kia cũng thế thôi.

Chả qua lũ đần này đang suy bụng ta ra bụng người, nghĩ người khác đang buồn, mình vui không phù hợp thôi.

Đúng không 4 tên hai mặt? Hahaha
Ba người ngượng ngùng, bật cười.

Bầu không khí trong huyệt động đang áp lực nặng nề bỗng quay ngoắt 180 độ.
Cười xòa một hồi, Quỷ Vương liền nghiêm mặt lại, giọng trầm xuống:
Hồng Xuân, Hoàng Hạ, Thanh Thu, Lam Đông.
Có.

x4
Tôn chỉ của chúng ta là gì?
...
...
...
...
Cmn, đại ca, ngươi chơi bài này ác nha.

Chúng ta sống với nhau hơn 7 năm trời thân hơn anh em ruột, làm gì còn cái điều luật hay tôn chỉ gì?
À quên hình như có khi mới lập đội nhưng 7 năm rồi đéo ai nhớ nổi!!
Nhưng tất nhiên nghĩ sao cũng được nhưng ngoài mặt biểu hiện tốt một chút nếu không tối không có cơm ăn hay giường ngủ đâu!
Tên khốn nạn này thủ sạch quỹ!!
Bốn người đồng loạt im lặng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng cúi đầu không dám ngẩng lên.
Chỉ có Thanh Thu nhí nhảnh thi thoảng lé lên nhìn sắc mặt đội trưởng, thấy hắn nhìn lại liền hốt hoảng cúi xuống.
Quỷ Vương khóe mắt giật giật, tay trái xoa trán.
Ok, ngầu được 3 giây là giỏi rồi.
Hoàng Hôn là khi mặt trời lặn, bóng đêm tiến tới...!Chúng ta cũng vì thế mà lấy Hoàng hôn làm tên của đội, với ý nghĩa chúng ta sẽ là sự chấm dứt cho cuộc đời sáng lạn và đưa tất cả vào đếm tối...!Vĩnh hằng.

Nhưng tuyệt đối không được để kẻ khác trở thành Hoàng Hôn cho mình.

Hiểu chưa, lũ đần độn?
~ Rõ ~.
Cmn, các ngươi chưa ăn cơm à, nói to lên.
Con mẹ nhà ngươi, đúng rồi đó! Ngươi vít chúng ta trong đây 2 ngày rồi, toàn uống dịch dinh dưỡng, lấy đéo cơm đâu mà ăn?
Rõ!! x4.
Lúc này, Quỷ Vương mới hài lòng gật đầu.
Được rồi, mọi người thoát TNW đi, nghỉ ngơi giải tỏa tâm trí.

8 tiếng sau tập hợp bao giờ đánh bại con súc sinh 8 chân kia mới thôi, nếu không nổi, ta gõ què chân cái ngươi.
Nghe thấy què chân 3 người kia liền tỉnh toán tinh thần, Quỷ Vương không chỉ là cái danh mà còn cmn nó tính cách hắn, độc như vương, ác như quỷ.
Chỉ có Thanh Thu rụt rè nói:
Đại ca, ta cũng...bị gõ què sao?

Hừ, nam nữ bình đẳng.

À quên nhắc, cha ngươi giao toàn quyền cho ta, ngươi chạy không nổi!
Thanh Thu chán nản thở dài.

Lời Quỷ Vương nói, nàng tin hoàn toàn.
Cha nàng đừng nói là giao toàn quyền, dù Quỷ Vương muốn cưới nàng luôn còn có thể, thậm chí còn vỗ tay chúc mừng.

Chỉ là tên kia đầu toàn game không có hứng thú với phụ nữ a, vì thế nàng mới thoát được viễn cảnh bạo lực gia đình.
Xin lỗi, ta không biết tên các ngươi nên đặt tạm là tiểu đội bí ẩn nha.

Tiểu đội bí ẩn, tuy ta không biết các ngươi là ai và đến tời đâu nhưng....!Nhưng yên tâm huy hoàng của các ngươi sẽ kết thúc sớm thôi vì ta là Hoàng Hôn.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tất nhiên đám người Khởi Minh không hề hay biết họ đã kéo thêm 5 tên kẻ thù đáng sợ.

Hiện giờ đám người đều đang ngủ say sưa trong Hắc Thiết Tri Chu.

Mẹ nó, 10 canh giờ là 20 tiếng đồng hồ không đủ để bòn rút sạch thể lực của 5 người mới lạ.
Còn đồ đạc rơi ra...!Kệ mẹ chúng, ngủ trước đã.
Thời gian cứ thế trôi, qua ngày mới.
Hôm nay đám người Khởi Minh đã mở giới hạn cấp 16, tức là ngoài khi cấp 15 đã là cấp độ cộng đồng của toàn thể người chơi thế giới.
Nếu Khởi Minh hiện giờ còn thức để nhìn thấy khung cảnh này sẽ không tránh khỏi phải thốt lên.
Con người nhiều khi thật đáng yêu!
Bọn chúng háo hức trong niềm vui sướng khi tìm được điều mới lạ để rồi lại tuyệt vọng trong sự mới lạ đó.
Dù bao nhiều lần vẫn thế, vui sống an nhàn không thích, cứ phải tuyệt vọng mới vui.
Thật ngu xuẩn...!à nhầm thật đáng yêu mới đúng!!
TNW đúng là nơi lý tưởng của nhưng người máu S, đâu đâu cũng có lũ máu M.
Không có?
Không sao, TNW sẽ đào tạo thêm yên tâm phù hợp với đủ loại tiêu chuẩn các ngươi.

Từ khổ d tinh thần đến khổ d thể xác, thậm chí khổ d cảm xúc còn có nữa là.
(P/s: Mọi người thấy cái tên Quỷ Vương hơi cọc cạch giữa lũ tên 4 mùa?
Nào nào chịu đi, ta lấy cái tên đó coi như kỉ niệm Faker...
Để rồi ta sẽ để con zai ta đạp đổ tượng đài huyền thoại đó
Hố Hố Hố...
Lưu ý: Quỷ Vương chỉ là một cái tên thôi, không có yếu tố liên quan đến người thật...!ngoài tên..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 62: 62: Kiếm Sư Hay Sát Thủ





Ừm vật phẩm rơi ra cũng thế, không khác nhiều với Vân Tri Chu, đống xu bạc với nguyên liệu vũ khí phụ...!cũng đủ 5 cái.
Cmn, Vô Tâm, lũ GM không thể nghĩ ra trò khác ngoài nguyên liệu vũ khí phụ sao?
Khởi Minh thấy Vân Dung hỏi vậy liền lắc đầu giải thích:
Ngươi nhầm rồi, không hẳn nguyên liệu chỉ để nâng cấp vũ khí phụ, nó có thể dùng chế tạo trang bị khác.

Nhưng đối với chúng ta mà nói vũ khí phụ quan trọng hơn.

4 boss ra cùng lắm là 30 phần nguyên liệu vũ khí phụ thôi, không đủ cho toàn đội nâng cấp vũ khí đâu mà đòi tạo trạng bị mới.

Với kẻ khác, chúng có thể tạo trang bị nhiều hoặc ép nhiều nguyên liệu để tạo trang bị xịn nhưng chúng ta đã có sẵn rồi, chỉ cần đủ phẩm là được nên mới cắt xén nhiều phần.

Còn nếu không sợ rằng chỗ này không đủ tạo một vũ khí phụ đâu.
Cmn, gắt như vậy ư?
Tất nhiên 30 phần này ghép lại thậm chí có thể nên cả vũ khí phẩm tím cơ, dù nó có là trang bị phẩm tím yếu nhất cũng hơn 3 cái đồ phẩm lục nhiều.
Nhưng Khởi Minh không ngu đến mức nói ra?
Cổ động người khác làm việc gì thì cũng nên nhớ chỉ nói mặt tốt sự việc thôi, nói cả mặt trái người ta không gọi là thật thà đâu...!Óc lơn thì có.
Vô Tâm ca ca, chúng ta có cần đánh Boss tiếp không?
Khởi Minh nghe vậy lắc đầu:
Không, Boss 2 là quá đủ rồi, đánh nữa chúng ta cũng chỉ lau sàn mà thôi, không đánh nổi.
Cả đám nghe vậy cũng thở dài.

Bọn nó đã mất niềm háo hức về Boss mới từ lâu, thậm chí còn có dấu hiệu của dị ứng với Nhện nữa cơ.
Giờ làm gì cũng được miễn đừng đánh Boss tổ đội là được.
Các ngươi thở dài làm gì, tuy ta nói là hiện giờ không đánh không có nghĩa là tương lai bỏ qua.

Người khác có thể không đánh một vài con nhưng chúng ta bắt buộc phải tiêu diệt hết, phải vắt sạch giá trị của tân thủ thôn.

Chúng ta là Thần Hậu Duệ tương lai kẻ thủ rất nhiều, nếu không muốn bị gục vĩnh viễn thì cố gắng chút đi.

Khổ trước sướng sau thế mới giàu.
Vũ Minh mặt không đổi sắc, hỏi:
Vậy chúng ta...!giờ sao?

Đánh Boss...!nhưng là Boss khiêu chiến.
Boss khiêu chiến có gì sao?
Boss Khiêu Chiến là Boss đơn đấu nghĩa là các ngươi tự mình cố gắng không có ai giúp sức.

Mỗi con chỉ có một cơ hội mà thôi, dù thắng
dù thua ngươi đều không còn.

Tất nhiên Boss không phải cố định, nó sẽ thay đổi dựa theo sức mạnh, ưu nhược điểm để ra bài.

Phần thưởng của nó cho sẽ dựa theo biểu hiển của các ngươi, đánh giá càng cao, phần thưởng càng tốt.
Ngươi không có lưu ý gì cần nói sao?
À, hãy cẩn thận.
Hết?
Hết!
...!x4.

Cái gì chứ, ta đã bảo nó sẽ theo chỉ số ngươi mà tạo ra, ta sao biết được.
Bây giờ chúng ta đánh quái lên cấp 16 trước rồi đánh Boss à?
Không, để cấp 15 cứ đánh.

Ngươi càng mạnh đối thủ càng mạnh.

Ta không phải không tin tưởng các ngươi mà là vì an toàn.

Thua yên tâm, thăng cấp đan tên kia còn nhiều lắm.

Ta nhớ không nhầm là vậy.
Vừa nói Khởi Minh vừa liếc mắt sang Vũ Minh.
Khóe mắt Vũ Minh không khỏi giật giật.
Hảo nhớ không nhầm!!
Cmn, ta còn nghĩ ngươi thực sự rộng lượng không để ý.


Ai ngờ...!chó thù dai.
Ánh mắt ta không ngờ có lúc nhìn nhầm, nhìn chó thành người.
Nếu Khởi Minh biết được suy nghĩ này của Vũ Minh sẽ khịt mũi coi thường.

Thù 2 kiếp giết 2 lần ta còn chưa quên, nói chi đến thù mấy ngày.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Boss Khiêu Chiến không phải là quái hay thú gì mà chính là các NPC trong tân thủ thôn.

Nhưng không phải NPC nào cũng kích hoạt được, chỉ có 4 trong số 10 NPC đặc biệt nhất định xuất hiện ngẫu nhiên ở bản đồ tân thủ thôn mới có.
Nếu người khác sợ rằng khó có thể tìm ra bọn họ, dù tìm được cũng không thể kích hoạt được cả 4 người, được 2 đã là hạnh phúc rồi.

Nhưng Khởi Minh đâu phải người khác, kiến thức tổng hợp từ kiếp trước để làm gì.
Sau hơn nửa canh giờ, vượt ra 3 NPC khác nhau, cuối cùng Khởi Minh cũng kích hoạt được thử thách Boss Khiêu Chiến đầu tiên.
Kẻ yếu đuối nhu nhược, ngươi có dám chấp nhận lời khiêu chiến của ta không?
Khởi Minh ánh mắt đầy khinh bỉ, từ trên cao ngước xuống một tên ăn mày hôi hám, đầu tóc rũ rượi, quần tóc rách nát, hai mắt nhắm nghiền như chết.
Người ăn mày nghe vậy không chút phản ứng nhưng Khởi Minh không lấy làm lạ, tiếp tục nói:
Haha, hóa ra kiếm sư đỉnh cấp năm xưa cũng chỉ có thế thôi sao? Hèn nhát, nhu nhược, thấp kém...
Đôi mắt hắn vẫn không động đậy.
...!Cuối cùng ta cũng hiểu sao nàng lại bỏ ngươi theo hắn.

Hắn tuy không giỏi bằng ngươi nhưng tâm trí của hắn cao gấp vạn lần tên vô dụn...
Bổng Khởi Minh có dự cảm không ổn, vội nghiêng đầu nhẹ sang trái.
Uỳnh!!
Chiếc bát nứt trên tay người ăn mày không biết từ bao giờ đã biến mất và cắm chặt vào thân cây đằng sau Khởi Minh.
Một làn khói nhẹ từ mặt Khởi Minh bốc lên, đó là do lực ma sát quá lớn sinh ra nhiệt lượng đốt cháy lông tơ trên da mặt hắn.

Đặc biệt hơn, cảnh vật xung quanh hắn vẫn còn đó nhưng không còn bất kỳ sinh vật nào.

Tất cả phủ lên một bức khói trắng xóa, mờ mịt.

Khung cảnh này đã chiếu ảnh ngược trong đáy mắt Khởi Minh nhưng vẻ mặt, ánh mắt chưa từng thay đổi, vẫn chuyên chú theo dõi từng động tác người ăn mày.

Một giọng nói khàn đặc tuôn ra từ cổ họng kho khan hắn.
Thanh niên trẻ tuổi, ngươi có biết việc mình vừa làm mang ý nghĩa gì không?
Khởi Minh im lăng không trả lời, mắt vẫn không nháy nhìn hắn.
Ngươi có quyền giết ta, có quyền xúc phạm danh dự ta cũng được nhưng...!trước mặt ta....
NGƯƠI TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC NHẮC TỚI TÊN ĐÓ!!!
Một luồng kiếm khí cực mạnh từ phía hắn bắn ra.
Khởi Minh từ đầu tới giờ chưa từng ngừng chú ý đến từng cử động nên không bị bất ngờ, nhanh nhẹn tránh thoát.
Tử Thần Phi Ảnh,
Nhịp 1 nghỉ,
Nhịp 1 lướt.
Lưỡi liềm cong uốn đập về phía người ăn mày, ngay lập tức cắm mạnh mũi liềm vào thái dương hắn.
Phù một tiếng, tên ăn mày biến mất.
Phân thân! Khoan đã...
Ánh mắt Khởi Minh co rụt lại, nhanh chóng xoay người, đập liềm ra sau.
Quả nhiên, không biết từ khi nào, người ăn mày đã xuất hiện sau Khởi Minh, cánh tay cầm nháy gỗ giơ cao định thi triển kĩ năng.
Đáng tiếc liêm đao đã bổ vào tay hắn cắt đứt thi triển, đồng thời xé đứt làn da.

Một dòng máu chảy ra nhưng máu người ăn mày vô cùng đặc biệt nó...!màu đen.
Có độc!!
Khởi Minh nhận ra điều bất ổn nhanh chóng lùi lại.
Tên ăn mày thấy vậy, đáy mắt không khỏi xuất hiện tia ngạc nhiên nhưng nhanh chóng biến mất.
Hồng hộc...!hồng hộc...
Cmn tính sai, tên này không phải là kiếm sư mà là sát thủ.
Bảo sao khi Khởi Minh xúc phạm hắn không để ý.

Kiếm sư quan tâm danh dự hơn cả tính mạnh nhưng sát thủ chưa từng để ý, hơn nữa đừng nói là Khởi Minh nhớ lộn chức nghiệp hắn sang kiếm sĩ.
Ngoài ra Kiếm sự rất cao ngạo, bọn chúng không chấp nhận hành động hèn kém như đánh lén.
Khởi Minh kiếp trước Boss Khiêu Chiến không phải là tên này nên không biết rõ.

Nhưng dựa theo chi tiết kích nộ còn lại chứng tỏ Khởi Minh không nhớ sai.

Vậy có nghĩa là kiến thức kiếp trước sai.

Hay có nghĩa là tên thu thập thông tin này đã sai, có thể hắn nhớ lộn hoặc cố tình để sai.
Khởi Minh nghiêng về vế sau hơn.

ngươi nhớ sai sao không nhớ sai hết lại để vế trước sai vế sau đúng.


Một sát thủ sát thương bộc phát quá cao nếu người đứng đây không phải Khởi Minh có lẽ đã chết lâu rồi.

Cmn, tên chết tiệt! Đừng để bố gặp con, không mày xác định.
Khởi Minh thầm nguyền rủa tên đưa thông tin bẫy này nhưng hắn không có nhiều thời gian suy tính như vậy bởi vì...
Kẻ hắn đối đầu hiện giờ là một sát thủ, kẻ có thể lấy mạng hắn trong 1 giây.
Hiện giờ Khởi Minh đang không ngừng di chuyển tích nhịp Phi Ảnh.
Đánh nhau với sát thủ, một là ngươi là tanker có thể trụ hết bộ kĩ năng sốc damage của hắn hay là ngươi có khả năng sốc damage nhanh hơn hoặc bằng hắn.

Ngoài ra không còn cơ hội khác.
Khởi Minh cách đầu không thể chỉ còn cách hai mà thôi.
Tích nhịp rồi nổ damage sốc chết hắn!
Người ăn mày nhìn Khởi Minh liên tục nhảy nhót trước mặt, lông mày không khỏi nhíu lại.
Biểu cảm của hắn như muốn hỏi Khởi Minh một câu:
Ngươi đang làm cái mẹ gì vậy?
Không có quy luật, không có thế, không có bất kỳ sát thương hay gì gây ra.

Thứ duy nhất hắn nhận ra chính là thế thủ không góc chết nhưng thế đó ngươi đứng yên một chỗ vẫn được chạy loang quanh làm mẹ gì?
Nhưng tên ăn mày không cớ ý định ngăn cản.

càng di chuyển cơ thể càng tốn thể lực, tên ngu xuẩn này muốn nhảy cứ để hắn nhảy.

Nhảy xong, ngươi chết.

Ngoài điều cơ bản là Onehit thì sát thủ cần có tâm trí vượt trội để chờ đợi.

Một tên sát thủ cái gì có thể mất liêm sỉ, danh dự, hạnh phúc,...!nhưng không được mất bản năng riêng của thú săn mồi...
Kiên nhẫn!!
Lý thuyết rất tinh tế, suy nghĩ vô cùng phù hợp.
Đáng tiếc...
Phi Ảnh là kĩ năng vô hạn, không cần thể lực hay đánh đổi gì, chỉ cần tích, tích và tích nhịp.

Thời gian càng lâu người chết sẽ là ngươi.
Tên ăn mày sai sao?
Không, hắn không sai!
Nhưng người hắn đối đầu lại sai, vì kẻ trước hắn không phải là con mồi mà là một con thú săn khác..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 63: 63: Hoàn Thành Boss Khiêu Chiến - Hồ Hàm Thủy





1 canh giờ trôi qua, Khởi Minh không có ý định dừng nhảy nhót lại nhưng tên ăn mày có chút không đợi nổi nữa.
Một người bình thường có thể nhảy liên tục 1 canh giờ sao?
Sát thủ không thiếu thời gian nhưng cũng sẽ không thừa thời gian.

Hi sinh thời gian cho một con mồi chính là kiên nhẫn nhưng hi sinh thời gian vì một con kiến là ngu xuẩn.
Đặc biệt là một con kiến thiểu năng.
Vù!
Một đường kiếm khí bắn ra, đồng thời tên ăn mày biến mất.
Tới rồi!
Lưỡi kiếm khí nhanh chóng lao tới trước mặt Khởi Minh, và phía sau lưng tên ăn mày đã xuất hiện.
Thập tự trảm!!
Nhìn thấy đòn đánh của mình sắp thành công, tên ăn mày không khỏi lộ vẻ khinh bỉ xen lẫn hối hận.
Khinh bỉ Khởi Minh quá ngu xuẩn.
Hối hận vì mình đã lãng phí quá nhiều thời gian cho một tên ngu xuẩn.
Nhưng vì tên ăn mày ở đằng sau lưng Khởi Minh nên không nhận ra rằng khóe miệng Khởi Minh đã nhếch lên.
Bờ môi mỏng hé ra để lộ trong kẽ răng một viên đen xì hình tròn.
Đan cao thủ.

rắc!!
Uỳnh!!!!
Hai đợt sát thương ập tới trong dự đoán của tên ăn mày, chúng đủ để phá nát cơ thể con kiến thiểu năng này.
Nên cây gậy gỗ đập vào lưng Khởi Minh liền lập tức thu tay nhưng ngay sau khi hắn thu tay liền nhận ra điều không ổn.
Hình như khi đầu gậy chạm vào Khởi Minh hắn không cảm lực xuyên thấu như qua một cơ thể con người mềm yếu bình thường mà lại cứng rắn vô cùng...!như đá.
Đáng tiếc hắn đã thu tay quá vô vàng và đã không còn kịp nữa rồi.

1 canh giờ 2 tiếng 120 phút 7200 giây...
Tương đương với 7200 nhịp Phi Ảnh, 72000% sát thương cơ bản cộng thêm.
Lượng sát thương hiện giờ Khởi Minh đã việc qua con số khổng lồ đó rất lâu rồi.
Và đó...!không phải cơ thể một con người đỡ được.
Tử Thần Phi Ảnh, trảm!!!
Một luồng khí cực mạnh xuất hiện từ đầu liêm đao hất ra xung quanh một đường tròn không góc chết.

Nếu chỉ có lưỡi liềm tên ăn mày còn xác nhưng đây là khí, nói theo kiểu chuyên môn khoa học chính là liềm khí.
Xóa sổ hoàn toàn tên ăn mày, không còn tí cặn hay bụi nào.
Không gian xung quanh Khởi Minh nhờ đó cũng vỡ vụn, trở về thôn Gia Lâm.
Tất cả đều bình thường như thể không nhận ra sự biến mất xuất hiện đột nhiên giữa không gian của hắn.
Tất nhiên Khởi Minh cũng không bất ngờ, đó là cơ thế TNW, hắn không biết.
Thứ hắn quan tâm hiện giờ là vật phẩm rơi ra từ tên ăn mày.
[Đinh, chúc mừng người chơi đánh bại Boss Khiêu Chiến thu được đánh giá hạng S, hai cuốn sách kĩ năng Phân Thân và Linh Hồn Giả là phần thưởng cho sự cố gắng này, xin hỏi có học hay không?]
Không học.
Khởi Minh không chút do dự trả lời.
Sách kĩ năng chính là vật phẩm đặc biệt, khi sử dụng có thể học được kĩ năng.

Thứ này chỉ có thể rơi ra ở Tân Thế Giới, chính là nơi hắn đến sau khi rời tân thủ thôn.

Nhưng ngoài ra còn 1 cách đó chính là đánh bại Boss Khiêu Chiến và đạt đánh giá A trở lên.
Đánh giá A một cuốn, đánh giá S 2 cuốn, còn cái cao hơn không thì hắn không biết nhưng chắc là không.

Một con Boss Tân Thủ Thôn không có gì đáng làm quá đến thế.

Còn lý do Khởi Minh tại sao lại không học ngay?
Vì hắn biết có 1 loại vật phẩm rất quý hiếm Đá dung hợp sách kĩ năng, thứ này rất khó kiếm nhưng Khởi Minh biết có một nơi có loại đá này nhưng đợi đến khi ra tân thủ thôn rồi nói.
Còn bây giờ xử lý nốt 3 con kia đã.
Lần này kênh thế giới không có thông báo gì, tất nhiên không phải vì đã có kẻ vượt trước mà là Boss Khiêu Chiến được coi là 1 loại Boss ẩn nhưng không giới hạn mọi người đều có thể đánh được nên không đủ tiêu chuẩn để lên Tivi a.
[Đinh, chúc mừng người chơi đánh bại Boss Khiêu Chiến thu được đánh giá hạng S, hai cuốn sách kĩ năng Phân Thân và Linh Hồn Giả là phần thưởng cho sự cố gắng này.]
[Đinh, chúc mừng người chơi đánh bại Boss Khiêu Chiến thu được đánh giá hạng S, hai cuốn sách kĩ năng Sốc Điện và Di Hình Hoán Ảnh là phần thưởng cho sự cố gắng này.]
[Đinh, chúc mừng người chơi đánh bại Boss Khiêu Chiến thu được đánh giá hạng A, hai cuốn sách kĩ năng Ma Hóa là phần thưởng cho sự cố gắng này.]
Cứ thế mất gần 1 ngày cuối cùng Khởi Minh cũng đã đánh bại cả 4 Boss Khiêu Chiến, hai sát thủ, một xạ thủ và một triệu hồi sư.
Ba lần đầu hắn vô cùng nhẹ nhõm dành được đánh giá, còn lần cuối cùng, tên triệu hồi sư gian xảo vô cùng.
Triệu hồi ba con khô lâu tấn công trực diện, ai ngờ còn giấu hai con ma ảnh trong tối đánh lén khiến Khởi Minh có chút trở tay không kịp, mất 20% máu.
Thành ra hắn chỉ có thể nhận đánh giá A, mất 1 cuốn sách kĩ năng.
Tiếc đứt ruột nha.
Liếc nhìn thời gian phán đoán một chút, có lẽ mọi người cũng đã hoàn thành, Khởi Minh mở lại thông báo tin nhắn.
Vô Tâm: Thế nào rồi?
Vũ Phong: Khá ổn, ba S hai A.

Còn ngươi?
Vô Tâm: Không tệ, hơn ngươi một đánh giá S.

Ba người kia chắc không có gì khác đúng không?
Ba người cũng lần lượt hồi âm, Khởi Minh thấy không còn gì nhắc nhở vài câu rồi cũng lặn xuống.
Vô Tâm: Làm xong rồi thì tốt, mọi người làm gì thì làm.


Ta có việc lặn trước.

Nhớ là tuyệt dội không được dùng sách kĩ năng đó.
Ninh Ninh đáng yêu: Ưm, Vô Tâm ca ca, yên tâm.

Ta sẽ nhớ lời ngươi.

>︿<
Kĩ năng sống cũng gần đạt cấp 20 rồi...
Để lên từ cấp 0 đến cấp 10 hết 5 ngày, từ cấp 10 đến 20 hết 15 ngày, cộng dồn cả hai liền đủ 20 ngày.
Liếc nhìn tính toán thời gian, còn khoảng chưa đầy 2 tiếng nữa thì đào khoáng thực lên thực cấp.

ở cấp 20 sẽ mở khóa khoáng bạc, khoáng đồng cũng có thể bỏ qua.

Nhưng có một điều quan trọng ở đây là ở trên bản đồ tân thủ thôn không có mỏ khoáng bạc nào.

Nghĩa là nếu ngươi muốn đào khoáng bạc thì không thể theo cách bình thường được...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
30 phút sau, bên cạch hồ nước nhỏ trong khu rừng rộng lớn phía đông thôn Gia Lâm, một người từ trên xuống dưới trùm kín một màu đen, không rõ ngoại hình, đang đứng lặng người nhìn mặt hồ.
Nếu ta nhớ không nhầm thì chắn là dưới này.
Khởi Minh ngược dòng kí ức lần tra.
Hồ trước mặt Khởi Minh được gọi là hồ Hàm Thủy, một điạ điểm khá đặc biệt của tân thủ thôn.

Bao phủ bởi rừng rậm ẩm ướt, đi lại không thuận tiên, hơn nữa xung quanh dã quái cấp cao nhất cũng chỉ có cấp độ 5.
Vậy nên nơi này từ lâu đã bị bỏ xó không ai màng tới.
Liếc nhìn bầu trời hiện đã sẩm tối, lấp ló sau đám mây đen mờ mịt là một vầng trăng khuyết đung đưa.
Nhưng không ai biết rằng dưới đáy hồ Hàm Thủy có một con thủy quái rất mạnh.


Cũng may đây là một loại thủy quái đặc biệt thường ở dưới đáy sau không tấn công người trên mặt hồ.
Và nó chính là mục tiêu lần này của Khởi Minh
Cũng may ta có tử nhãn, nếu không thực sự khó mà có thể thấy rõ mọi thứ...!Nơi này có lẽ không còn ai khác...!nhưng thử kĩ cho chắc chắn.
Nghĩ liền làm, Khởi Minh lôi Tử Thần Liêm Đao từ không gian ra, cong người tụ lực, chém liên tiếp ra xung quanh, 360 độ không bỏ xót góc nhỏ nào.
Vạn Vật Vô Sinh là một kĩ năng diện rộng.

Khi người chơi thi triển sẽ chém liên tục 9 đường khí ra tứ phía.

Có thể coi nó là một sát chiêu hoàn hảo.
Rầm rạp, rầm rạp, rầm rạp...
Từng tán cây đổ loạn xạ khắp nơi.

Không gian chật hẹp khu rừng nhanh chóng trở lên thoáng đãng.
Thực không có người kh...!Ai!
Từ khác chưa kịp hoàn chỉnh trong suy nghĩ, ngay lập tức đồng tử hắn liền co rụt lại.

Lấy đà cong chân giật ngược về sau, đồng thời chém mạnh về phía trước.
Luồng khí bắt ra xuyên ra không gian chắt đứt một loạt cây cổ thụ, không để lại một dấu vết gì khác thường, vốn như không có người khác nhưng Khởi Minh sắc mặt lại càng nghiêm túc, trầm xuống, đôi mắt nhíu lại chỉ còn khe hở nhỏ.

Vì hắn thấy trên nền đất phản chiếu nguyệt quang có một nơi bị mất ánh sáng.
Rất mờ nhạt, gần như không đáng kể.
Nếu không phải do hắn có Tử Nhãn sợ rằng không thể phát hiện ra sự khác biệt nhỏ bé đó.
Kĩ năng độc môn Dạ Khách, Vô Hình, có thể né tất cả sát thương hay hiệu ứng, gần như xóa bỏ sự tồn tại của người thi triển...!Nhưng ta chỉ nói là gần như...!Nhược điểm của Vô Hình chính là bóng vì thế trong chức nghiệp của ngươi có chữ Dạ.

P/s hơi có chút việc bận mải, vài ngày sẽ thiếu một số chương.

Tể rảnh sẽ bù lại.....

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 64: 64: Thủy Quái Hồ Hàm Thủy





Trường Thanh là kẻ phế vật từ đời sống đến trong game.

Ngoài đời là tên 30 tuổi, công việc không có, vẫn phải ăn bám cha mẹ, ngày ngày cắm đầu vào game nhưng kĩ năng cũng phế vật chẳng kém nên không làm nên trò chống gì.

Nếu không có gì bất ngờ hắn sẽ mãi như thế đến hết đời.

Cũng may, ông trời đóng lại một cánh cửa nhưng đã mở ra cánh cửa khác.
Trong một lần tình cờ hắn đã kích hoạt một kỳ ngộ đặc biệt cấp S.

Đúng vậy không sai chính là cấp S.

Một thứ có thể ngộ không thể cầu.

Tỉ lệ nhận được nó ở trong TNW rơi vào khoảng 1 phần tỷ.

Xuyên suốt 10 năm Tân Thế Giới phát hành, không tính kỳ ngộ đã bị ẩn dấu, thì xuất hiện không đủ 10 đầu ngón tay.

Mỗi lần đều gây lên phong ba, máu chảy khắp một phương trời Tân Thế Giới.

Nếu Trường Thanh có thể hoàn thành nó...!một bước thăng thiên cũng không phải không có khả năng.
Dựa theo thông tin chi tiết trong giới thiệu kỳ ngộ, hắn cần dựa theo lời đố tìm ra và thu thập đủ 5 viên kỳ ngọc trong một thời gian nhất định.
Hi sinh toàn bộ chất xám, Trường Thanh cũng thu thập được 2 viên.

Và lần này hắn đang trên đường dò la tung tích viên thứ 3, đúng lúc gặp một kẻ kì lạ.
Tên đó toàn thân kín mít đồ đen, đứng lặng người bên hồ nước khiến Trường Thanh tò mò, định lại gần xem thử.

Ai ngờ tên này không nói lí lẽ liền phóng khí càn khắp xung quanh nếu không phải Trường Thanh tỉnh toán vội bật skill Vô Hình mới tránh kịp.

Ai?
Cmn, đừng nói tên này phát hiện ra ta rồi nhá! Không, không thể kĩ năng Vô Hình là loại hiệu ứng bất tử, phát hiện quần què.

Chẳng qua là hắn đang giả bộ hỏi thôi, thử xem có người hay không thôi...!Cmn cái trò này ta đọc trong tiểu thuyết có suốt...

Trường Thanh tự an ủi mình, ấp ủ một chút hi vọng nhỏ nhoi nhưng lời nói tiếp theo của hắn đã cắt đứt hi vọng của hắn...
Kĩ năng độc môn Dạ Khách, Vô Hình, có thể né tất cả sát thương hay hiệu ứng, gần như xóa bỏ sự tồn tại của người thi triển...!Nhưng ta chỉ nói là gần như...!Nhược điểm của Vô Hình chính là bóng.

Vì thế trong chức nghiệp của ngươi mới có chữ Dạ.

Nói nhiều không phải tính cách của Khởi Minh nhưng hắn chỉ có thể dùng lời nói uy hiếp kẻ trước mặt hiện hình.

Bời vì dù Khởi Minh có phát hiện ra Trường Thanh cũng không thể làm gì được.

Vì hắn hiện không mang bùa chân thị, không có cách phá giải trạng thái Vô Hình.

Nếu tên này muốn chạy Khởi Minh không giữ nổi, trời đêm là sân chơi của Dạ Khách.

Hiện tại mới khởi đầu, sức mạnh của Tử Thần chưa thể hiện ra được, nếu tên này là đa chức nghiệp cộng thêm kĩ năng cơ bản không kém, Khởi Minh bị giết ngược không phải là không thể.
Nhưng đáng tiếc trường Thanh không phù hợp với bất kỳ tiêu chuẩn của Khởi Minh đề ra.

Tử Thần Vô Tâm đã đánh giá quá cao đối thủ của mình.
Bị chỉ danh thẳng mặt, Trường Thanh không khỏi bối rối, đầu óc trống vắng, không nghĩ được nhiều như thế.
Xem ra chỉ có thể liều mạng này...
Trường Thanh bình thản hủy bỏ trạng thái Vô Hình, hai tay chắp sau lưng, đầu ngẩng cao, khuôn mặt không biểu cảm, đôi mắt hững hờ nhìn Khởi Minh:
Tiểu bối, không ngờ ngươi có thể phát hiện ra tung tích của ta, có chút trình độ đó nhưng....!Nhưng để đủ khả năng đấu ngang tay với lão phu, còn kém rất nhiều.
Khởi Minh nhìn người trước mặt, lông mày dưới lớp mặt nạ không khỏi nhíu nhẹ.
Toàn thân đồ phẩm lục cấp thấp, vũ khí thậm chí còn là đồ trắng.

Tưởng cố ý khàn giọng, người khác liền không biết ngươi giả giọng?
Ai cho ngươi tự tin như vậy?
Chả nhẽ người này giống Khởi Minh trước đây từng làm với ba tên cướp Khôi Lỗi Liên Thể, cao thủ giả phế vật lừa gạt người?
Không, không giống!
Lũ đầu óc có vấn đề đó sẽ không để kiêu ngạo, mắt cao hơn đầu như vầy...
Có chút gì đó...!không đúng!
Tên này...!giống như ngược lại thì đúng hơn...!Phế vật giả cao thủ, gan thỏ miệng cọp.
Cái gì thực ư? Không biết ngài là cao thủ...!phương nào?

Giọng nói trầm nhẹ xen chút háo hức, hâm mộ vang lên từ sau lớp mặt nạ.
Tuy đầu nghĩ là vậy nhưng Khởi Minh không định vạch mặt ngay.

Nơi này là góc khuất của bản đồ tân thủ thôn, đến cả dã quái cũng không có.

Tên này xuất hiện chắc có nguyên do, có thể hắn sẽ mang lại cho Khởi Minh điều bất ngờ.

Tất nhiên không ngoại trừ tên này lạc đường hay đam mê khám phá nhưng thà giết nhầm còn hơn bỏ xót.
Khởi Minh cũng không mất gì...
Trường Thanh đầu não lúc đầu vô cùng căng thẳng.

Nhìn từ ngoại trang đến sức phá hủy đủ thấy hắn mạnh đến thế nào.

Vón ý định ban đầu chỉ là diễn trò cầu chút hi vọng sống mong manh, hắn giờ chết không dám hồi sinh ngay tại đây để tên này giết tiếp mà phải về thôn phục sinh.

Đường từ thôn tới đây không ngắn, hắn thực không muốn đi thêm một vòng nữa để tìm đá.
Nhưng ai ngờ tên này ngu hơn mức dự định của hắn...
Nếu vậy thì tiếp tục lừa dối qua đi, chỉ cần mình chắc chắn ở đây không có đá hay có đá nhưng lấy được luôn...!chết cũng không sao.

Nếu may mắn có khi thu được một tên tiểu đệ bao kê a.
Hừ, lão phu đã sớm mai danh ẩn tích nhiều năm, danh hào đã quên từ lâu, ai ngờ giang hồ xuất hiện trò chơi thú vị này, khiến lão phu rất hứng thú...
Hà, hà...!Vậy tiền bối tới đây không biết có chuyện gì?
Nhàm chán tò mò chút, muốn tìm xem có con gì có thể luyện tay không? Lũ dã quái ngoài kia quá phế vật!
Ta nghe nói trên các trang mạng xã hội đang đồn về Boss Vân Tri Chu gì đó...!Ngài đã đánh bại nói rồi sao?
Trường Thanh không khỏi hốt hoảng cũng may có mũ áo che giấu giùm.
Suýt chút nữa hắn quên nhưng bây giờ nói không biết, tên này sẽ tìm cớ đuổi ta đi, cao thủ rỗng không dám đánh liều.

Hắn biết được mình lừa hắn sợ chết không đơn giản chỉ một lần.

Xem ra đành đâm lao phải theo lao thôi...
Hứ, ý ngươi là con súc sinh tám chân đó.


Nó vẫn quá yếu không đủ để ta luyện tay.
Nghe tiền bối nói như vậy, khóe miệng Khởi Minh không khỏi cong lên, đáy mắt lộ vẻ như ý.
Quả nhiên...!có trò hay!
Nếu tên này thực sự bị lạc đường hay đơn giản là ngắm cảnh sẽ không bỏ qua cơ hội này mà rời đi nhưng hắn lại không.

Muốn ở lại sao, ta muốn thật muốn xem thử ngươi định làm gì?
Oa, tiền bối ngươi mạnh mẽ như vậy.

Ta đau đớn vật vã cả ngày chết lên chết xuống không qua nổi.

Thế mà ngài lại...
Khóe miệng Trường Thanh đã sớm rộng đến mang tai.

Tuy hắn biết đây là trò lừa nhưng được người khác ca tụng thật quá sung sướng.

Đặc biệt với một tên phế vật từ cốt lõi ra bên ngoài như hắn.
Haha, tiểu bối đừng nản chí.

Cố khoảng vài ngày nữa đánh bại nó liền không còn vấn đề.
Một luồng ánh mắt ngưỡng mộ từ phía người áo đen phát ra.
Ngài quả thật là khiên tốn! Nếu ngài không có việc gì không biết có thể giúp ta một chuyện được không?
Chuyện gì?
Trường Thanh không khỏi cảnh giác.
Chả là ở dưới đáy hồ có một sinh vật mạnh mẽ.

Tuy nó so với Vân Tri Chu không là gì nhưng không phải thứ ta có thể...!Vì thế muốn nhờ ngài giúp sức.
Chuyện này...
Trường Thanh giả bộ suy tư nhưng thực ra đang tính xem có cách nào lừa ra không? Đến cả tên trước mặt còn không là đối thủ, hắn không cho mình ăn lại...
Nhận ra tiền bối có chút phiền lòng, Khởi Minh liền bồi thêm một câu:
Con súc sinh này thực ra chủ yếu là muốn thử sức mình nên không cần ngài ra tay, chỉ mong tiền bối có thể đứng sau chỉ vài đường cơ bản để ta biết mình cần cải thiện gì.

Ngoài ra nếu ta có thể đánh bại nó...!Vậy đi, ta liền tặng ngài cái liêm đao này.

Dù ta biết nó so với ngài không đáng mấy đồng nhưng cũng coi như hậu tạ...
Hừ, ngươi thấy ta giống kẻ tham đồ của tiểu bối sao?
À, tiểu bối không dám, không dám.
Ừm...! vậy đi sinh vật này...!ta giúp ngươi.


Nếu ngươi có thể thắng nó, ta liền tặng ngươi vũ khí của ta làm quà gặp mặt, còn cây liềm đó...!Ta nhận tạm coi như sử dụng khi không có vũ khí khác thay vậy.

Bao giờ tìm được vũ khí khác ta liền trả ngươi, thế nào?
Cmn, một thanh kiếm trắng rách muốn đổi vũ khí có thể thăng cấp? Ngươi nghĩ ta ngu hay cho rằng ngươi thông minh?
Qua vài lần đùn đẩy, cuối cùng hai người đã thông nhất.

Khởi Minh đánh, Trường Thanh đứng ngoài chỉ bảo, nếu cần thì giúp sức một hai kiếm.
Tiền bối, người đứng xa một chút! Ta ra tay đây.
Yên tâm, không cần lo cho ta.
Miệng nói lời khách sáo nhưng chân vẫn lùi bước.
Khởi Minh không nói gì, rút từ trong túi đồ ra 3 viên thuốc nổ ném mạnh xuống dưới hồ.

Uỳnh một tiếng, nước bắt tung tóe như mưa rào.
Mặt hồ nhanh chóng khôi phục sự tĩnh lặng như thể chưa xảy ra chuyện gì.
1 giây...!2 giây...!5 giây...
Ngay khi Trường Thanh có chút mất kiên nhẫn định hỏi thăm, thì phía dưới hồ Hàm Thủy đã bắt đầu có động tĩnh.

Lấy hồ nước làm trung tâm, nước bùn ở khu vực phụ cận quay cuồng lên.

Hơn nữa phạm vi càng lúc càng lớn, tốc độ quay cuồng càng ngày càng cao, dần dần hình thành một cái cột cao lớn, thanh thế xem ra hết sức kinh người.
Trường Thanh bên cạnh thấy vậy, sắc mặt xám thành tro, nếu không phải Khởi Minh còn ở đây có khi hắn đã cong đít chạy từ lâu.
Trái lại với hắn, Khởi Minh sắc mặt không đổi sắc, móc ra 4 lưỡi dao nhỏ, mỗi đuôi dao lại treo một lá bùa đầy hình vẽ trừu tượng.
Chúng còn được gọi là ám khí.
Ở TNW, không phải ngươi chỉ có thể sử dụng duy nhất vũ khí chính để gây sát thương.

Nhưng nó là thứ duy nhất có thể đánh thường, và kết hợp với chiêu thức.

Ngoài ra tất cả ám khí, thuốc hay thậm chí đá hay gỗ ven đường có thể sử dụng, đổi lại sẽ có một chút điều kiện nhất định như thời gian, giới hạn số lượng, trọng lượng,...
Ngay khi 4 lưỡi phi dao sắp tiếp cận sinh vật đó, thì "Phụp" một tiếng, thì từ trong cái cột nước đó xuất hiện một cái miệng lớn bắn ra một cái roi màu đen, kéo cả 4 con dao vào miệng nó.
Khởi Minh thấy vậy liền lộ ra vẻ như ý.
Nổ.
Bùng!
Bùng!
Ngaooo!
Một thanh âm quái dị, cực kỳ bén nhọn vang lên tận trời..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 65: 65: Hắc Giao Khởi Minh Bị Hạ Gục





Ngaooo!
Một thanh âm quái dị, cực kỳ bén nhọn vang lên tận trời.
Sau đó nước bắn tung tóe cuối cùng cũng để lộ hình dạng thật của thủy quái.
Một sinh vật hình rắn toàn thân đầy lân giáp màu xanh đen cực lớn, xuất hiện trước mắt hai người.
Sinh vật nhìn như rắn mà không phải rắn này, thể tích khá lớn, thân dài cỡ khoảng 9, 10 mét, nhưng cả người được một tầng hắc vụ nhàn nhạt bao phủ, có vẻ cực kỳ yêu dị.

Mà ngoại trừ bộ phận đầu đều giống như một con hắc mãng, thì toàn thân còn lại đầy những lân giáp màu đen lấp lánh tỏa sáng.
Đặc biệt ở mi tâm, giữa đôi mắt có một viên đá ánh lục vô cùng lung linh.
Con ngươi Trường Thanh co rụt lại nhưng không phải sợ hãi mà là vui mừng.
Hắn không ngờ mục tiêu lần này ở trên trán con súc sinh này.

May có tên kia trợ giúp, nếu không dựa vào mình ta không thể tìm được nó.

Nếu tìm được cũng không sức đánh lại.
Quả nhiên, đường ta đi có quý nhân phù trợ, việc ta làm...!ắt có lão thiên bảo kê.
Hắc Giao, chủ nhân thực sự của hồ Hàm Thủy.
Nhưng không đợi Khởi Minh suy nghĩ nhiều, Hắc Giao đang ưỡn thân, thò đầu nhìn xung quanh.

Nó nhanh chóng đã tìm được thủ phạm đã quấy rầy không cho nó nghỉ ngơi, đôi mắt nhỏ xanh biếc ở hai bên đầu, hung quang chợt lóe, hé miệng ra, lại là hai cột nước màu đen.
(P/s: Trời tối làm gì biết được nước màu gì, đen thôi!)
Khởi Minh cũng không sợ hãi, nhẹ nhõm né cột nước, lấy đà lao tới.
Nhưng Trường Thanh không được như vậy.
Hắn hiện giờ còn chưa thoát được cơn sốc trước hình dạng thật của Hắc Giao, ngây người nhìn cột nước bắn tới.
Bùm một tiếng, hắn liền bị đánh bay.

Cũng may sát thương của Hắc Giao chưa đến mức Onehit nên hắn vẫn còn bò dậy được.
Trường Thanh chịu đòn cũng nhanh chóng lấy lại thanh tỉnh, liếc nhìn Khởi Minh còn đang hăng say đánh nhau với Hắc Giao, không khỏi thở phào một tiếng.
Còn may chưa lộ...
Nhưng tránh được cơn sốc trước hình ảnh to lớn của Hắc Giao, Trường Thanh lại rơi vào cơn sốc thứ hai.
Sao...!sao...!hắn có thể làm được như vậy...!?
Trước mắt Trường Thanh hiện ra khung cảnh vô cùng phi thường.

Một người trùm kín trong bộ choàng đen, giương cao liêm đao chiến đấu với con quái vật.
Không...!không...!đó không phải là chiến đấu, giống như...
Hắn đang múa!
Tử Thần Liêm Đao là đạo cụ múa.
— QUẢNG CÁO —
Hắc Giao là bạn nhảy.
Từng bước di chuyển nhẹ nhàng linh loạt, có nhanh có chậm như thể một quy luật trừu tượng nào đó.

Kết hợp với áo choàng chấm đất che kín đi đôi chân khiến hắn như thể đang bay lượn xung quanh Hắc Giao.
Liêm đao to lớn nhưng không cồng kềnh, lướt trên từng lớp da thịt của nó.

Mỗi lần lướt qua đều mang theo các giọt máu đỏ, ánh nguyệt phản quanh trên đầu lưỡi liềm càng lộ vẻ yêu dị.
Trăng khuyết lưỡi liềm sáng rực tạo với cuộc chiến và Trường Thanh thành 1 đường thẳng lấy Khởi Minh và Hắc Giao làm giữa.
Nhưng trong mắt Trường Thanh, vầng trăng khuyết sáng rọi như thể là rèm sau của sân khấu, nơi hắc y nhân thể hiện vũ đạo tuyệt đỉnh của mình.
Khung cảnh tuyệt đẹp, đẹp đến mức khiến Trường Thanh ngây ngất, không tự nhủ mà đắm chìm.
Và còn một điều Trường Thanh không biết, hắn là người đầu tiên được chứng kiến Khởi Minh chiến đấu, một huyền thoại lần đầu thể hiện sức mạnh của mình trước mặt thế gian.
Nhưng đó là chuyện của sau này...
Quay trở lại với nhân vật chính của chúng ta.
Hiện giờ Khởi Minh đang vô cùng khó chịu.

Những điều đang xảy ra hoàn toàn không làm trong dự tính của hắn.
Cmn, tên ngu xuẩn!
Ngươi đã diễn thì diễn cho chót đi, sao mẹ nó bỏ giở giữa chừng như vậy, ta làm sao biết được phối hợp.
Liếc nhìn cột máu và sát thương cơ bản của Hắc Giao, Khởi Minh liền có chút tính toán.
Một lần nữa chắc cũng không chết được...
Khuỵch một tiếng, Khởi Minh không may mất đà, trượt chân lao về phía Trường Thanh.

Hắc Giao trong cơn kích thích không có chuyện bỏ qua cho hắn liền đuổi theo.
Phụt!
Một cột nước đen nữa lại bắn ra từ miệng nó.
Lần này, tất nhiên người dính phải có và chắn chắn không phải Khởi Minh.
Bùm!

Trường Thanh lần nữa bị đánh bay.

Cơ thể dính đầy dịch nhờn, vô cùng khó chịu.
Tiền bối, ngươi có sao không?
Nghe lời hỏi thăm từ tiểu bối trước mặt, cuối cùng Trường Thanh cũng lấy lại tỉnh táo.
Hừ, ngươi nghĩ ta có thể bị làm sao? Chẳng qua ta đang mải suy tính lỗi sai trong phương thức chiến đấu của ngươi, quên mất nơi này là chiến trường.

Ai da, con súc sinh này phun dịch cũng hôi thối.
Khởi Minh thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm.
May mắn còn diễn, không đến nỗi...
Tiền bối vậy ngươi đã tìm ra sai lầm của ta chưa?
Ta...!ta...
— QUẢNG CÁO —
Cmn, ta biết gì đâu mà ngươi hỏi ta?
Tất nhiên ta đã biết, ngươi chiến đấu...!nhịp điệu không đồng đều, tính...! tính sát thương chưa chuẩn xác và...!và...!và à đúng rồi, ngươi quá theo đuổi hoa lệ, rất nhiều động tác thừa không cần thiết.

Điều đó khiến sát thương chưa được tối ưu.

Ngoài ra, cách ngươi cầm liềm...
Phù!
Cũng may, ta đọc nhiều truyện, mấy cái này chém gió không khó.
Trường Thanh thở phào nhẹ nhõm, gương mặt lộ phần đắc ý, có vẻ như hắn rất hài lòng với lời nhận xét tâm đắc này.
Tất nhiên Khởi Minh cũng không quan tâm hắn nói gì, chỉ cần có cái cớ để...
Dạ, tiền bối nói quả không sai, ta học được rồi.
Khởi Minh giọng nói mang phần vui sướng, nhưng khuông mặt lại không chút biểu cảm như thể miệng và mặt là hai cơ quan tách biệt.
Cũng may có mặt nạ che chắn tốt...
Để ta thử xem!
Nói rồi, Khởi Minh lấy nhịp lao tới Hắc Giao.
Nhưng lần này không như trước, liêm đao khập khững, ngượng ngịu vô cùng.


Bộ pháp mất đi mượt mà.
Do đó, máu Khởi Minh càng lúc càng giảm, khiến hắn không khỏi vội vàng lấy thuốc phục hồi sinh lực ra dùng nhưng đáng tiếc đó chỉ có thể kéo dài chút thời gian...
Chết tiệt, sao ta không làm được.
Khởi Minh sốt sắng lui về, quay đầu nhìn ra sau, nhanh lúc đó hắn liền bắt gặp hình ảnh tiền bối đáng kính đang rón rén chạy ra xa.
Tiền bối ngươi đang..?
Nghe thấy tiểu bối gọi tên, Trường Thanh càng hốt hảng chạy nhanh hơn.
Cmn, tên súc sinh lừa đảo, ngươi đứng lại!
Cuối cùng, Khởi Minh cũng nhận ra mình bị lừa, tức giận hét lớn, muốn lấy đà đuổi theo nhưng đã không kịp.
Hắc Giao đã không bỏ lỡ cơ hội này, liền phun cột nước vào lưng hắn.

Và mới sinh lực ít ỏi của mình, Khởi Minh đã không chịu được và biến mất.
Ngươi...!ngươi đợi đó...!Ta...!ta...!sẽ trả thù mối nhục này.
Khởi Minh trút lấy chút hơi tàn trước khi bình máu cạn sạch.
Trường Thanh vốn chỉ chỏ qua loa, ai ngờ rằng tên tiểu bối kia làm theo thật.

Hóa thành chữa lợn lành thành lợn què.

Tất nhiên hắn sẽ không ngu đến mức còn dám ở lại, lựa lúc Khởi Minh còn đang mải chiến đấu với Hắc Giao liền quay chân chuồn trước.

Nào ngờ, đã bị tên kia phát hiện, giật mình, chạy như điên.
Và với bản năng vô thức ở một kẻ chạy trốn, sẽ thi thoảng quay đầu nhìn đối tượng đuổi theo mình.

Đúng như những gì các ngươi nghĩ, hình ảnh Khởi Minh ngã xuống đã in nên võng mạc Trường Thanh.
Cmn, ngươi thế cũng chết được sao?
— QUẢNG CÁO —
Trường Thanh có chút im lặng.

Hắn không ngờ có kẻ ngu đến mức nghe lời một kẻ lần đầu gặp mặt mà bị quái đánh chết.

Nhưng điều đó nhanh chóng bị Trường Thanh vất ra khỏi đầu.

Việc lúc này hắn cần suy nghĩ là chạy tiếp hay ở lại?
Tiếp tục chạy, Trường Thanh chắc chắn mình có thể kết thúc mối duyên nợ này.

Tên kia chắc chắn sẽ không có thể mình được hắn.


Bộ đồ hắn mặc trên người chỉ là đồ phổ thông, phổ thông đến mức quốc dân.

Ít nhất hơn 50% người chơi trong Tân thủ thôn đều mặc như vậy.

Ngoài ra hắn từ đầu đến cuối đều che kín mặt nạ, không lọt một khe mắt, đến cả giọng cũng biến âm...!tên kia tìm bằng mắt.
Nhưng liếc nhìn cột máu trên đầu Hắc Giao...!không tới 2%.

Bỏ đi bây giờ mà nói hắn tiếc đứt ruột.

Tên kia còn ít nhất ba phút mới hồi sinh.
Cuộc phân vân không kéo dài mất giây liền kết thúc.

Cán cân lý trí đã nghiêng về ở lại.

Cuối cùng, lòng tham vẫn nặng hơn an toàn bản thân.
Cổ nhân nói, chim chết vì mồi, người chết vì tiền quả thực...!Không sai!
Rút thanh chùy thủ từ góc áo, Trường Thanh cắn răng lao lên, từng lưỡi dao chém nên cơ thể Hắc Giao.
Lưỡi đầu, chém!
Lưỡi hai, chém!
Lưỡi ba, chém!
Còn một lần nữa, viên đá thứ ba liền là của ta...!Hahaha
Không chút ý thức xung quanh, Trường Thanh nhiệt huyết sôi trào gầm lên, như thể việc đó có thể khiến hắn mạnh hơn.
Và tất nhiên điều đó hoàn toàn đúng.

Không phải tự nhiên trên các chiến trường cổ đại luôn tồn tại loại quân chuyên đánh trống thổi kèn cổ vũ sĩ khí quân đội.
Nhìn lưỡi dao cuối cùng sắp tiếp xúc với da thịt Hắc Giao, đôi mắt Trường Thanh không khỏi hiện nên vẻ sung sướng, xen lẫn tham lam.
Nhưng đúng lúc này, một đường khí vượt trước chém đứt đôi cơ thể Hắc Giao, đồng thời một giọng nói lạnh lùng vang lên chậm rãi ngay sau lưng hắn:
Ồ, viên đá đó...!là mục tiêu của ngươi sao?
Đúng vậy...!Hế?
Trường Thanh vui sướng nói trong vô thức.
Tuy Hắc Giao không phải là Trường Thanh giết nhưng vì bị cướp quái quá xát nút nên hắn còn chưa định hình lại tâm trí.

Tất nhiên não hắn cũng không chậm tới mức phế thải.
Mồ hôi từ trán Trường Thanh nhỏ thành dòng lăn trên toàn cơ mặt hắn.
Ngươi...!ngươi...!ngươi không phải chết rồi sao?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 66: 66: 1 Tháng Hơn





Hôm nay là ngày 21 tháng 1 năm 2022, ngoài Bắc rất lạnh, chỗ ta lại có mưa phùn...
Bây giờ đã là giữa trưa...
Sau một buổi sáng làm việc, trưa về ta lại tranh thủ gõ thêm vài dòng chữ nhưng đôi tay đã lạnh cứng, viết không nổi mấy dòng.
Ngày 22 tháng 12 năm 2021, ta bắt đầu viết cuốn tiểu thuyết này.

Khi đó lòng ta vô cùng háo hức, vô cùng nhiệt huyết nhưng truyện yêu cầu cần ít nhất 10 chương mới được xuất bản.
...
Không sao! Ta vẫn tiếp tục...
Chớp nhoáng ra 4 ngày, cuốn này cũng được phát hành.
Ngày hôm sau cũng xuất hiện lượt đọc đầu tiên, ta háo hức mong chờ mở phần bình luận.

Nhưng ngay sau đó liền bị gội một gáo nước lạnh.
Thứ ta mong đợi là một lời khen.
Không có!
Trái lại hắn chửi ta, chửi rất nhiều.
Ta bị sốc, rất buồn, nhưng không giận.


Suy nghĩ đầu tiên trong đầu ta có phải là truyện mình thực sự tệ đến thế sao?
Chả nhẽ viễn cảnh ta tưởng tượng ra không giống?
Ngay lập tức có ý định bỏ viết và suy nghĩ đó luẩn quẩn trong đầu ta hơn tiếng đồng hồ.
Cũng may sau đó, nhờ vào một vài bài viết trong Facebook, ta mới lấy lại cảm xúc, mở app chạy vào khu bình luận, để lại một lời cảm ơn.
Cảm ơn hắn đã là người đầu tiên đọc truyện của ta, cảm ơn hắn đã góp ý.
Bởi vì khi đó ta nhận ra, mới có 11 chương thì lấy đâu cái gì để đoán trước được, đơn giản là bới lỗi tìm lông.
Bỏ qua hôm đó, ta cứ viết, cứ viết nhưng lại bị chứng sợ bình luận mất rồi.:))
Ta rất sợ, sợ mình lại bị chửi tiếp, nhưng lại tò mò muốn xem mọi người nói gì.
Buồn cười đúng không?
Nếu không phải vì hoa đề cử mỗi ngày, ta thực sự không muốn vào sách của ta.
Cứ thế thòi gian trôi ra, hơn 1 tháng trời!
Truyện cũng đã vượt qua 60 chương nhung theo thời gian, ta không còn giữ được sự nhiệt huyết như ban đầu.
Mở laptop ra thì vẫn viết được, viết rất hăng say, nhưng khi đóng lại, cơ thể lại chán nản tột cùng.
Cảm thấy mình muốn bỏ cuộc.
Các người có thể không biết nhưng 1 tháng viết truyện không ngừng nghỉ đối với ta mà nói là lần đầu tiên trong đời ta kiên trì đến thế.
Không một đồng công, không một lời ủng hộ, thậm chí còn bị độc giả...
Ta chưa từng đòi bất cứ một cái gì ngoài một lần duy nhất xin hoa ở chương 50, cũng không cần kẹo hay đánh giá.
Tất nhiên, không phải ta không cần...
Mà là không muốn xin xỏ điều gì...
Ta không muốn đứa con tinh thần của ta bị công nghiệp hóa.
Các người cho, ta rất vui, cực kỳ vui.
Nó với ta như một lời khen, một lời động viên giúp ta chèo chống suốt thời gian qua....
Các ngươi không biết lần đầu tiên được người đề cử và lần đầu tiên được người tặng quà, ta đã sung sướng đến mức nào đâu.
Lân lộn trên giường hơn tiếng đồng hồ, đầu óc tràn đầy ý tưởng mới.
Nhưng không có cũng không sao, ta không đòi hỏi gì cả.
Ta rất ngoan đúng không (>人<;)(>人<;)
Các người nói ta văn phòng lan man, nhàm chán.
Nhưng ta đâu phải đại thần hay dân lâu năm, mới là một thằng nghiệp dư rẻ rách tập tọe hơn một tháng, đâu thể xuất bút nhập giấy, mượt mà trơn tru được.
Mỗi chi tiết đó đều là nền móng cho phát triển tương lai của truyện, ta không biết xen kẽ giữa ngôn từ thì phải viết theo cách gọi là lan man đó.

Chịu thôi!.

||||| Truyện đề cử: Ngọt Ngào Em Trao |||||
Các ngươi nói ta non tay?
Đúng, chấp nhận.
Nhưng tại sao nói, nhân vật của ta lại ngáo ngáo cơ chứ?
Nó không đúng sao?
Nhóm người Khởi Minh đối với ta như một đám con.

Ta tất nhiên muốn chúng ấm áp như là gia đình nhỏ.
Các ngươi ra đường có thể khó chịu, công việc mệt mỏi nhưng về nhà đâu thể giở bộ mặt khó chịu, mệt nhọc đó với vợ con?
Khởi Minh, Vũ Minh cũng thế!
Hai người họ, kẻ rất thông minh, thấu hiểu, kẻ lạnh lùng nhưng đối với đồng đội thân thiết, kề vai sát cánh mà lúc nào cũng tính toán, đề phòng lẫn nhau.

Ngươi coi được không?
Các ngươi thấy quá phiến diện.
Đối với người ngoài thế nào cũng được nhưng đồng đội vẫn phải có sự thân thiết, đùa cợt nhất định chứ?
Các người thấy trong game đó chỉ là bộ mặt khi đối với đồng đội thôi, đã xuất hiện người ngoài đâu?
À không, không phải đã có người ngoài rồi sao?
Ba anh em lũ cướp Khôi lỗi thê!
Khởi Minh không phải đã không ngại phiền phức, tốn thời gian chém đứt cổ 10 lần để phá hủy sạch đồ của chúng sao?

Ngươi còn đòi gì, muốn hắn vượt tường lửa, phá giải dữ liệu TNW, tra thông tin 3 tên đó rồi đến tận nhà diệt sạch mới vừa lòng ư?
Nhưng yên tâm sắp rồi, các ngươi sẽ thấy 5 anh em siu nhân bọn họ đối mặt với gần 10 ngàn người chơi khác.:))
Sẽ rất thú vị a!
Ngoài bắc thực sự rất lạnh, tay tê cứng gõ chữ chậm, não tê cứng, văn phong không thể mượt mà, lúc ý tưởng lóe lên được thì hăng say lắm nhưng khi não đóng băng, viết cũng khó.

Đôi khi câu chữ vì không biết viết gì cũng phải chịu.
Chậm thôi, nếu có ngày không chương thì cũng thông cảm cho ta chút, cuối năm công việc đôi khi bận mải, khó có thời gian, hoặc bí ý tưởng thôi.
Tai sao ta không giải thích nhưng câu này ở phần bình luận?
Lười giải thích nhiều, muốn để đây cho ai có thắc mắc tương tự là một phàn.
Còn lý do chính thì đây như một lời tri ân đến độc giả ít ỏi của ta.
Các ngươi muốn đọc thì đọc, không đọc thì thôi.
Truyện ta miễn phí.
Nếu các ngươi chê bai, chửi bới rồi bỏ truyện, ta cũng không muốn níu kéo lại, duyên tận thì đi, lười giải thích
Còn nếu các người chê bai, chửi bới ta nhưng vẫn đọc truyện, thì đây là sự tri ân của ta đi.
Cảm ơn vì các ngươi không bỏ rơi ta, bỏ rơi sự nỗ lực, kiên trì của ta.
Kính bút!.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom