Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1861: Thần Vương tề tụ (1)


Trên bầu trời, quang thải bắn ra bốn phía, hà quang vạn dặm, tám đạo quang mang xán lạn trở thành chủ tể trong thiên địa, tất cả tồn tại ở trước mặt tám đạo quang mang đều thập phần nhỏ bé, vừa chạm liền tan vỡ.

Thái Sơ Thần Vương hai tay nắm chặt Hoang Thiên Hống Kích, lúc này hắn đã cảm thấy khí tức tử vong, hắn trở thành Thần Vương tới nay, loại khí tức này chỉ có khi đối mặt với Thần Hoàng Thiên Hình mới có qua.

Mấy trăm vạn năm qua đi, số lần Thái Sơ Thần Vương nhìn thấy Thần Hoàng Thiên Hình có thể đếm được trên đầu ngón tay, thế nhưng, loại khí tức tử vong này, lại là vẫn còn mới mẻ trong ký ức của hắn, nhớ kỹ tận đáy lòng.

Lúc này, trong lòng Thái Sơ Thần Vương đã chỉ còn lại có kinh khủng, hắn trăm triệu lần không có ngờ tới, thực lực của Huyền Thiên dĩ nhiên đạt được trình độ có thể cùng với Thần Hoàng Thiên Hình đánh đồng.

Hiện tại, hi vọng cầu sinh duy nhất của hắn, liền đặt ở trên thân của Hoang Thiên Hống Kích, kiện đỉnh tiêm thần khí này có uy năng lớn lao, so với Thần thể của hắn còn muốn cường đại hơn.

Huyền Thiên hiện tại công kích, hắn có thể xác định, Thần thể của hắn căn bản không chịu nổi. Mà toàn bộ phòng ngự của hắn đều đã bị Huyền Thiên phá vỡ, chỉ có Hoang Thiên Hống Kích còn ở trong tay.

Đang đang đang đang đang....

Tiếng nổ vang thật lớn trong sát na liên tục vang lên, Thái Sơ Thần Vương bằng vào Hoang Thiên Hống Kích đỡ một đạo lại một đạo bản nguyên chi quang công kích.

Mỗi một lần bạo hưởng qua đi, thân thể Thái Sơ Thần Vương đều bị đẩy lui vạn dặm, hai tay kịch liệt run rẩy, có thể thấy được Huyền Thiên phát sinh lực công kích là kinh khủng cỡ nào.

Khi tiếng bạo hưởng thứ mười vang lên, Thái Sơ Thần Vương lại đột ngột kêu một tiếng sợ hãi, trong tay hắn Hoang Thiên Hống Kích trong nháy mắt đứt gãy. Hóa thành vài đoạn, trong sát na hướng tứ phương bắn ra, đủ nổ bắn ra ở ngoài hơn mười vạn dặm.

Mà bản nguyên chi quang khủng bố kia lại là dường như kinh đào hãi lãng, trong sát na phách ở trên người hắn.

Hoang Thiên Hống Kích tuy rằng cường đại, kiên cố, nhưng cũng không thể phá hỏng, Hiên Viên Thần Kiếm cũng là đỉnh tiêm thần khí, danh liệt một trong thập đại thần khí, cũng không bị đám Chư Thiên Thần Vương Bất Tử Thần Vương liên thủ hủy hoại, cắt đứt thành ba đoạn sao?

Huyền Thiên hôm nay chiến lực mạnh mẽ, so với Chư Thiên Thần Vương năm đó liên thủ sát Kiếm Chi Thần Vương, chỉ có hơn chứ không kém, dưới công kích liên tục kinh khủng Hoang Thiên Hống Kích tự nhiên không chịu nổi.

Ngay cả Hoang Thiên Hống Kích đều bị chấn đoạn thành mấy đoạn, Thái Sơ Thần Vương Thần thể càng không thể chịu nổi, bị tám đạo bản nguyên chi lực phách trúng. Trong sát na tứ phân ngũ liệt, chỉ để lại một đạo tiếng kêu kinh khủng đang phiêu đãng.

Thần thể tứ phân ngũ liệt kia ở dưới công kích của tám đạo bản nguyên chi lực, toàn bộ hóa thành nát bấy, cuối cùng hóa thành hư vô.

Một trong thập đại thần khí Hoang Thiên Hống Kích cắt thành vài đoạn. Một trong chí tôn Thần Vương Thái Sơ Thần Vương bị mất mạng.

Chấn động!

Quan chiến Bắc Thương Thiên chư Thần, Chủ Thần quan chiến chấn động thật sâu, nhìn về phía Huyền Thiên, trong ánh mắt lộ vẻ kinh sợ, cảm thấy quá đáng sợ.

Đối với chúng thần mà nói, Thần Vương là cao cao tại thượng, tồn tại có thể nhìn mà không thể với tới, nhất là đỉnh phong Thần Vương, cả Thần giới, có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Ngay cả đỉnh phong Thần Vương đều có thể chém giết, Huyền Thiên đáng sợ, ở trong lòng chúng thần đã không thể diễn tả bằng ngôn từ.

Hoang Thiên Hống Kích đứt gãy, Thái Sơ Thần Vương chết, cương lưu kinh khủng cuốn bay cửu thiên thập địa kia, rốt cục bình tĩnh lại.

Thân ảnh của Huyền Thiên không biết khi nào đã trở lại bầu trời Phi Thần Đài, đạp hư mà đứng, cả người bình tĩnh mà thản nhiên, để lộ ra một loại cảm giác tự nhiên.

Tựa hồ, hắn vốn là một vật trong Thiên Địa, cùng với Thiên Địa một thể, không thể là tồn tại hay không tồn tại.

Nói hắn bình thường, quả thực bình thường đến giống như một khối đá, không hề đặc sắc.

Thế nhưng, lúc này ở trong mắt chúng thần, loại bình thường này đã biến thành bí hiểm.

- Hắn...hắn đứng ở nơi đó làm cái gì?

Xa xa, có một tôn Thần linh đặt câu hỏi.

- Tựa hồ là đang đợi người đến....!

Có Thần linh suy đoán.

- Chờ người? Hắn đang chờ người nào a?

- Ngươi không có nghe đến hắn cùng với Thái Sơ Thần Vương nói chuyện gì sao? Hắn nói muốn vì Kiếm Chi Thần Vương báo thù, chờ người hẳn là Bất Tử Thần Vương, Tư Không Thần Vương...những Chư Thiên Thần Vương đã từng đánh chết Kiếm Chi Thần Vương này!

- Ta kháo, hắn hẳn là không phải muốn đem Chư Thiên Thần Vương mưu hại Kiếm Chi Thần Vương đều giết sạch cả chứ?

- Nếu là trước đây, ta tuyệt không tin trên đời sẽ có nhân vật như vậy, thế nhưng Thái Sơ Thần Vương ở trước mắt ta, cứ như vậy bị hắn đơn giản đánh chết, hiện tại ta không chút nghi ngờ, hắn có thực lực này....! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

- Bất Tử Thần Vương, Tư Không Thần Vương....các Chư Thiên Thần Vương tại Thần giới bày thiên la địa võng, chờ đợi hắn phi thăng Thần giới, sợ rằng trăm triệu lần không nghĩ ra, hắn đã tìm hiểu ra lực lượng của Thánh Đỉnh. Một khi đi tới Thần giới là lúc thực lực đã ngay cả đỉnh phong Thần Vương đều không so được với hắn. Ta kháo.... Lúc này đây Thần giới sợ rằng muốn phát sinh một hồi đại náo động....!

- Ân, biết hắn phi thăng Thần giới, Bất Tử Thần Vương, Tư Không Thần Vương...đám Chư Thiên Thần Vương khẳng định đều sẽ chạy tới, bọn họ tuyệt đối nghĩ không ra, đây là thiêu thân lao đầu vào lửa....!

- Xem ra Thần giới muốn thay máu....!

...

Từng tôn Thần linh, Chủ Thần đang kinh hoảng nghị luận.

Thời gian không lâu sau, trong hư không vô tận, liền truyền ra ba động kinh khủng, tựa hồ từ địa phương vô tận xa xôi mà đến.

Đồng thời, ba động kinh khủng này, một trận che phủ một trận, tựa hồ có rất nhiều nhân vật đáng sợ đang hướng tới nơi này mà đến.

Huyền Thiên đạp lập hư không, trong ánh mắt nhất thời lòe ra một đạo tinh mang. Xa xa chúng thần, Chủ Thần, sắc mặt cũng đều lên tinh thần, Chư Thiên Thần Vương đến, một va chạm kịch nhiệt nhất chuẩn bị bắt đầu.

Một ít Thần linh có tự mình hiểu lấy, bắt đầu lui về phía sau, đủ rời khỏi mấy trăm vạn dặm, dù cho mỗi tôn Thần linh đều có Thần nhãn, chí ít cũng đều có thể nhìn ra ngoài nghìn vạn dặm, bọn họ khẳng định muốn lui lại xa một ít. Mắt thường thấy không rõ lắm thì vẫn có thể dùng Thần nhãn để quan khán.

Nếu là Huyền Thiên và Chư Thiên Thần Vương đại chiến, khi đó công kích dư ba so với hắn và Thái Sơ Thần Vương tạo ra khi nãy chiến đấu còn muốn kinh khủng hơn chục lần. Thần linh, dù cho cách xa nhau hơn mười vạn dặm, có khả năng vẫn sẽ bởi vì bị dư ba giết trúng mà chết.

Bốn phía Phi Thần Đài, ngoài mấy vạn dặm, từng đạo cái khe hư không xuất hiện, từ trên vô tận thương khung kéo thẳng đến mặt đất, tưa như mở ra một tòa Thiên Môn.

Từng vị Thần Vương từ trong cái hư không chi môn kia đi tới.

Cái hư không chi môn kia, không dưới trăm cái, đi ra hơn trăm vị Thần Vương.

Đồng thời, một ít Thần Vương sau đó còn có Chủ Thần cường đại đi theo, hiển nhiên là bị Thần Vương cùng mang đến.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1862: Thần Vương tề tụ (2)


Hơn trăm vị Thần Vương xuất hiện, rất nhanh liền hội tụ lại với nhau, đứng ở hai vị trí khác nhau.

Trong đó một phương, Thần Vương chỉ có hơn bốn mươi người, đứng ở trước nhất là ba vị đỉnh phong Thần Vương. Mà một phương khác, Thần Vương đã có hơn bảy mươi người, đứng ở trước nhất, đủ có năm vị đỉnh phong Thần Vương.

Hai bên Thần Vương xa xa tương đối, tại trung gian của hai bên, trong hư không khoảng không vắng vẻ, có một thanh niên anh tuấn đang đứng, chính là Huyền Thiên. nguồn TruyenFull.vn

Ánh mắt của hắn từ trên người những Thần Vương này đảo qua, cuối cùng rơi vào trên người một phương nhân số nhiều hơn kia.

Ở trong năm vị đỉnh phong Thần Vương kia, ánh mắt của Huyền Thiên dừng ở trên người một hắc y thanh niên nhân thoạt nhìn chỉ có khoảng hai mươi tuổi.

Trong toàn bộ đỉnh phong Thần Vương, chỉ có người này nhìn qua trẻ tuổi nhất, còn lại, đều khoảng bốn mươi tuổi, có người thậm chí nhìn qua đã năm sáu mươi tuổi.

Hắc y thanh niên nhân này, Huyền Thiên đã từng nhiều lần thấy qua bức họa của hắn, hoặc là ý niệm phân thân của hắn, chính là cùng hắn đồng dạng sinh ra ở phàm gian Kiếm Giới Thần Châu đại địa Tần Bất Tử, hôm nay chính là Bất Tử Thần Vương danh chấn Thần giới.

Bất Tử Thần Vương đứng ở trung ương của năm vị đỉnh phong Thần Vương, hắn thu được một cổ Thánh Đỉnh, mấy chục năm qua, chiến lực bay nhanh tiêu trướng, đã có bộ dáng đệ nhất Thần Vương, cũng không biết hắn có tâm tư giống như A Dục Minh Chủ hay không, có nghĩ là thay thế được Thần Hoàng Thiên Hình, trở thành tân Thần Hoàng.

- Tần Bất Tử, chúng ta rốt cục gặp mặt....!

Huyền Thiên nhìn Bất Tử Thần Vương, ngữ khí bình thản, như là gặp lại lão hữu nhiều năm.

Chúng Thần Vương vội vã chạy tới, căn bản không biết Thái Sơ Thần Vương cùng với sáu tôn Thần Vương dưới trướng của hắn đều đã chết ở trên tay của Huyền Thiên, đối với Huyền Thiên trấn định, đều có chút kinh ngạc.

Bất Tử Thần Vương nhãn thần có chút âm lãnh, trong mắt sát khí không có che giấu chút nào, nói:

- Huyền Thiên, ta chờ ngươi phi thăng Thần giới ngày này đã chờ quá lâu rồi....!

Cùng với Bất Tử Thần Vương như nhau, đối với Huyền Thiên có sát khí vô tận, còn có một vị đỉnh phong Thần Vương khác, tự nhiên là Tư Không Thần Vương cùng với Huyền Thiên có thù giết con, hắn đã đứng ở bên cạnh Bất Tử Thần Vương, nói:

- Huyền Thiên, bản tọa đã nói qua, ngươi phi thăng thành Thần đó chính là lúc ngươi phải chết. Đừng tưởng rằng có người tới cứu ngươi, ngươi sẽ có thể thoát khỏi cái chết được. Tại trước mặt trước mặt, trên trời dưới đất đều không ai có thể đủ cứu được ngươi. Ngày hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Thánh Đỉnh là thánh vật, không phải loại phàm phu tục tử như ngươi có thể nắm giữ được.

Thời gian nói chuyện, ánh mắt Tư Không Thần Vương khẽ liếc nhìn ba vị đỉnh phong Thần Vương đối diện một cái.

Ba vị đỉnh phong Thần Vương này tự nhiên là Khương thị, Cơ thị, Vũ thị đỉnh phong Thần Vương, phân biệt tên là Khương Nông, Cơ Hoàng, Vũ Hạ đã từng cùng Hiên Viên thị Kiếm Chi Thần Vương một bên, cùng với Tư Không Thần Vương, Công Tôn Thần Vương, Trường Không Thần Vương, Thái Sơ Thần Vương, Côn Hư Thần Vương....suất lĩnh năm đại siêu cấp thế lực chống lại.

Sau này Bất Tử Thần Vương ngang trời xuất thế, trở thành tân đỉnh phong Thần Vương, đứng ở bên phía Tư Không Thần Vương Thần Vương, thế lực cân đối mới bị đánh vỡ. Cuối cùng, Kiếm Chi Thần Vương bởi vì Cửu Đỉnh tức thì bị sáu đại chí tôn Thần Vương cùng với Chư Thiên Thần Vương đánh lén vây công, bị mất mạng.

- Tư Không Trích Tinh, hơn trăm năm trước, các ngươi nhân lúc chúng ta vắng mặt, tập kích Kiếm Chi Thần Vương đắc thủ, ngày hôm nay ở trước mắt chúng ta, lại muốn lần thứ hai sát nhân đoạt đỉnh, cũng đừng mơ tưởng.

Khương, Cơ, Vũ, Hiên Viên tứ thị bên này, có người tiến về phía trước nói rằng, là Cơ Hoàng Thần Vương đứng ở trước nhất trong ba người.

Khương Nông Thần Vương, Vũ Hạ Thần Vương cũng là tiến một bước về phía trước nói:

- Đừng nói chỉ là năm người các ngươi, cho dù Kiền Thái Sơ cũng ở đây, chúng ta vẫn sẽ bảo vệ tính mệnh của Huyền Thiên, các ngươi cũng đừng mơ tưởng thực hiện được!

Bất Tử Thần Vương, Tư Không Tư Không, Công Tôn Thần Vương, Trường Không Thần Vương, Côn Hư Thần Vương trong lòng năm người đều là hơi kinh hãi. Lúc trước năm người bọn họ đến đây, đã không nhìn thấy Kiền Thái Sơ, thế nhưng cũng không có quá để ở trong lòng.

Hiện tại, Khương Nông Thần Vương và Vũ Hạ Thần Vương nhắc tới, năm người lại là có chút không giải thích được, Phi Thần Đài này là Thái Sơ Thần Vương khống chế. Huyền Thiên đến Thái Sơ Thần Vương hẳn là người đầu tiên thu được tin tức. Nếu như muốn tới, hẳn cũng sẽ là người đầu tiên chạy tới.

Nhưng hiện tại lại không có thân ảnh của Thái Sơ Thần Vương đúng là quái dị.

Bất quá, không chờ bọn hắn ngẫm nghĩ nguyên nhân, Huyền Thiên đứng ở trung ương lưỡng phương, đã mở miệng nói.

Hắn hướng Cơ Hoàng Thần Vương, Khương Nông Thần Vương, Vũ Hạ Thần Vương ôm quyền nói:

- Huyền mỗ đã sớm nghe nói về đại danh của ba vị Thần Vương, ngày hôm nay tận mắt nhìn thấy, cảm giác vinh hạnh sâu sắc. Bất quá, hôm nay Huyền mỗ lại đúng là không cần ba vị cứu giúp. Nếu ba vị có hứng thú, không ngại trợ giúp Huyền mỗ một tay. Hôm nay Huyền mỗ phải đem hung thủ mưu hại Kiếm Chi Thần Vương hơn trăm năm trước, một lưới bắt hết. Ba vị hỗ trợ quan sát một chút, cũng đừng để cho bọn họ, một tên nào chạy thoát, xuất hiện cá lọt lưới.

Lời vừa nói ra, hai bên Thần Vương tất cả đều khiếp sợ, trợn trừng lớn hai mắt, có chút không thể tin tưởng, hoài nghi chính mình có phải là nghe lầm rồi không?

Bất quá, xa xa ở ngoài mấy trăm vạn dặm, hơn một nghìn vạn dặm chư Thần linh, Chủ Thần cũng biết được. Huyền Thiên nói ra lời này, không phải là nói giỡn. Kiền Thái Sơ chính là đỉnh phong Thần Vương, nhưng ở dưới tay của Huyền Thiên cũng không chịu nổi một kích, cho dù Bất Tử Thần Vương bên này còn có năm tôn đỉnh phong Thần Vương, nhưng Huyền Thiên bày ra thực lực thật sự là quá mức đáng sợ. Chúng Thần linh hoàn toàn không xem trọng bọn họ.

Đương nhiên, một ít Thần linh, Chủ Thần biết được Bất Tử Thần Vương cũng thu được một cổ Thánh Đỉnh lại đúng là không nghĩ như vậy. Bọn họ đối với Bất Tử Thần Vương tín nhiệm lớn hơn Huyền Thiên nhiều.

Dù sao Bất Tử Thần Vương bản thân chính là thực lực đỉnh phong Thần Vương, thu được Dương Chi Thánh Đỉnh tìm hiểu mấy chục năm nay, thực lực đại tăng, có thể không ở dưới Huyền Thiên.

- Thần Vương đại nhân, nghìn vạn lần không nên coi thường Huyền Thiên, hắn lĩnh ngộ lực lượng Thánh Đỉnh, thực lực thập phần đáng sợ, Thái Sơ Thần Vương cùng với sáu tôn Thần Vương thủ hạ của hắn sớm một bước chạy đến nơi đây, đã....đã bị Huyền Thiên chém giết rồi....!

Thấy bọn người Bất Tử Thần Vương không quá đem Huyền Thiên coi là một chuyện đáng nói, xa xa liền có Chủ Thần hô to.

Chủ Thần mở miệng, thanh âm truyền ra triệu vạn dặm đều dễ dàng. Cách xa nghìn vạn dặm, thanh âm kia tự nhiên là hạo hạo đãng đãng, ở đây tất cả mọi người nghe được rất rõ ràng.

Trong sát na, toàn bộ Thần Vương con ngươi càng tăng lớn ba phần, trong mắt vẻ khiếp sợ càng nặng hơn chục lần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1863: Đại kết cục (1)


Khó trách Thái Sơ Thần Vương không có hiện thân, dĩ nhiên đã sớm một bước đến nơi này, chết ở trên tay Huyền Thiên.

Cùng chết ở trên tay Huyền Thiên, còn có sáu tôn Thần Vương phổ thông dưới trướng của Thái Sơ Thần Vương.

Điều này....này...này....điều này sao có khả năng?

Cho dù thân là Thần Vương, cao cao tại thượng, đứng ở trên đỉnh Thần giới, trên đời cơ bản không có chuyện gì có thể để cho bọn họ hơi bị động dung.

Nhưng nghe được tin tức Thái Sơ Thần Vương chết ở trên tay Huyền Thiên, bọn họ lại vẫn là cảm giác chấn động. Hai tiếng ông ông vang lên trong tai, dường như gõ trống, nhìn thần sắc của thần sắc không còn có tư thái cao cao tại thượng, mà là nhiều thêm một ít sợ hãi và kinh khủng.

Cho dù là mấy đại đỉnh phong Thần Vương, cũng là khiếp sợ đến trợn mắt há hốc miệng. Tư Không Thần Vương nhìn Huyền Thiên, mở lớn miệng muốn nói cái gì đó, lại nói không nên lời.

Thực lực của Tư Không Thần Vương và Thái Sơ Thần Vương tương đương, thế nhưng Thái Sơ Thần Vương dĩ nhiên đã chết ở trên tay Huyền Thiên, đồng thời, bọn họ chạy tới nơi này cũng không có tốn bao nhiêu thời gian, Thái Sơ Thần Vương ngay cả so với bọn hắn đến sớm hơn, cũng không sớm hơn bao nhiêu. Điều này nói lên Huyền Thiên chém giết Thái Sơ Thần Vương cũng không có tốn bao nhiêu thời gian...

Đó không phải nói, Huyền Thiên cũng có thực lực trong thời gian ngắn chém giết Tư Không Thần Vương hắn sao?

Nghĩ đến đây, khí thế hừng hực, vừa rồi muốn một mình xông lên chém giết đối phương, trước khi ba đại đỉnh phong Thần Vương xuất thủ cứu giúp, chém giết Huyền Thiên. Tư Không Thần Vương nhất thời lui về phía sau một bước, trong lòng cảm thấy nghĩ mà sợ hãi.

Nếu là hắn thực làm ra một bước kia, khả năng, lúc này hắn đã là người chết rồi.

Ở đây, tất cả mọi người đều là khiếp sợ, có người kinh sợ, cũng có người là kinh hỉ. Thế nhưng, có một người nghe vậy cũng phẫn nộ không gì sánh được.

Bất Tử Thần Vương khí thế trong sát na bạo phát, phương viên hơn trăm vạn dặm đều là nhấc lên sóng khí kinh khủng. Hắn chỉ vào Huyền Thiên, hai hàng lông mày dựng thẳng lên, râu tóc cũng dựng đứng, hai mắt trợn trừng như chuông đồng, quát dẹp đường:

- Ngươi....ngươi dĩ nhiên lĩnh ngộ lực lượng của Thánh Đỉnh?

Phẫn nộ, phẫn nộ không gì sánh được, Bất Tử Thần Vương vẫn cho rằng, hắn mới là thiên tài có khí vận nhất trên đời này, hắn suốt đời đều là truyền kỳ, trưởng thành kinh lịch đối với người khác chính là thần thoại.

Tại hắn xem ra, Cửu Đỉnh thánh vật như vậy đã định trước là thuộc về hắn Bất Tử Thần Vương.

Đương nhiên, tại Bất Tử Thần Vương xem ra, mặc kệ bất luận kẻ nào, đạt được chín cỗ Thánh Đỉnh, chỉ có một kết quả. Đó chính là thay hắn làm áo cưới, bởi vì, ngoại trừ hắn ra không ai có khả năng lĩnh ngộ ra lực lượng của Cửu Đỉnh.

Thế nhưng, hắn đã sai, Huyền Thiên đã lĩnh ngộ được. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Đồng thời, Huyền Thiên không đến Thần Vương cảnh giới, tại phàm giới liền lĩnh ngộ được lực lượng của Thánh Đỉnh, thế giới bản nguyên, Thiên Địa quy tắc.

Giờ khắc này, Bất Tử Thần Vương thẹn quá thành giận.

Có thể tưởng tượng, một người vẫn luôn đem chính mình trở thành thiên chi kiêu tử, một người trưởng thành thuận buồm xuôi gió. Một người thành tựu siêu việt toàn bộ tiền bối cường giả. Một người ở trong mắt người khác, nhìn chính là truyền kỳ, chính là thần thoại.

Có một ngày, hắn đột nhiên biết được, hắn không phải thiên chi kiêu tử, mà là thiên chi khí tử, hắn sẽ là phẫn nộ cỡ nào, tín niệm của hắn muốn tan vỡ.

Do đó, Bất Tử Thần Vương nổi giận rồi.

Lửa giận của hắn không thể ức chế, lại đột nhiên, mái đầu đầy tóc đen của hắn trong nháy mắt biến thành màu trắng.

Một Thần Vương thọ nguyên mới một nghìn tuổi xuất đầu, nắm giữ thọ nguyên nghìn vạn năm, dĩ nhiên trong nháy mắt bạc đầu. Có thể tưởng tượng được, Bất Tử Thần Vương lúc này lửa giận là tràn đầy cỡ nào.

Tín niệm của hắn tan vỡ, hắn vô pháp tin tưởng việc này là sự thực.

- Không có khả năng! Không có khả năng! Chín cỗ Thánh Đỉnh chỉ có Tần Bất Tử ta mới có khả năng lĩnh ngộ, chỉ có Tần Bất Tử ta.... Mặc kệ bất luận kẻ nào thu được chín cỗ Thánh Đỉnh đều là thay Tần Bất Tử ta làm giá y. Hiên Viên Thương như vậy, Huyền Thiên ngươi cũng nhất định là như thế. Chín cỗ Thánh Đỉnh là của Tần Bất Tử ta, ngươi....đi tìm chết cho ta!

Thực lực của Bất Tử Thần Vương trong nháy mắt đề thăng tới cực hạn, mà ngay cả Tư Không Thần Vương,Trường Không Thần Vương,Trường Không Thần Vương,Công Tôn Thần Vương,Côn Hư Thần Vương ở bên cạnh, đều liên tục lui về phía sau, đủ rời khỏi hơn mấy nghìn dặm. Có một loại cảm giác bị Bất Tử Thần Vương ép tới không thở nổi.

Thần Vương khác, càng là trong nháy mắt bị khí tức kinh khủng của Bất Tử Thần Vương bức lui mấy vạn dặm, nhìn Bất Tử Thần Vương, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Lúc này Bất Tử Thần Vương toàn thân trán phóng ra một loại quang mang huyễn bạch sắc, nhiệt độ cực cao không gì sánh được, dường như một vòng thái dương. Quang mang vạn vạn dặm, hư không bốn phía xung quanh hắn đều bị khí tức cực nóng thiêu đốt, xuất hiện từng đoàn hỏa diễm.

Hơn mười năm qua, Tần Bất Tử đối với Dương Chi Thánh Đỉnh tìm hiểu, đã có thu hoạch không hề nhỏ, hắn thật là Thiên Tung chi tư, tu luyện Bất Tử Chi Thân đã đến đệ bát trọng. Trong cơ thể Bất Tử Thần Huyết và Thiên Địa bổn nguyên có một loại thiên ti vạn lũ, khiến cho hắn đối với lĩnh ngộ Dương Chi Thánh Đỉnh, so với A Dục Minh Chủ lĩnh ngộ đối với Âm Chi Thánh Đỉnh muốn khắc sâu hơn nhiều lắm.

Lúc này Bất Tử Thần Vương thực lực bạo phát, tất cả mọi người đều khiếp sợ, thực lực đã vượt xa quá đỉnh phong Thần Vương, đạt được một cảnh giới đáng sợ. Là cảnh giới ngay cả đỉnh phong Thần Vương đều mong muốn mà không thể với tới.

Đối diện, Cơ Hoàng Thần Vương, Khương Nông Thần Vương, Vũ Hạ Thần Vương ba vị đỉnh phong Thần Vương liếc nhau, trong ánh mắt hiện lên vẻ kiêng kỵ. Bất Tử Thần Vương thực lực dĩ nhiên đạt được nông nỗi như vậy. Nếu là Huyền Thiên thực chỉ là Thần linh vừa mới phi thăng Thần giới, ngày hôm nay sợ rằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Bởi vì, cho dù là bọn hắn ba người, ở trước mặt Bất Tử Thần Vương đều có một loại cảm giác sinh mệnh không do bản thân làm chủ, chạy thoát mạng cũng đều khó khăn, càng đứng nói tới cứu người.

Do đó, đối với Bất Tử Thần Vương công kích, chỉ có dựa vào bản thân Huyền Thiên.

Lúc này, toàn bộ Thần linh, Chủ Thần, Thần Vương, ánh mắt đều tụ tập ở trên người Bất Tử Thần Vương. Thân ảnh của Bất Tử Thần Vương đã nhìn không thấy nữa, chỉ có một huyễn bạch quang cầu thật lớn thiêu đốt hừng hực liệt diễm, huyền phù ở trên hư không.

Theo một chữ "chết" từ trong miệng Bất Tử Thần Vương vừa rơi xuống, huyễn bạch quang cầu kia lại trán phóng ra chín loại thần quang khác nhau. Sau đó, tốc độ như thiểm điện hướng Huyền Thiên công giết đến.

Cửu sắc thần quang, là chín loại pháp tắc chi lực Đại viên mãn, huyễn bạch quang cầu thiêu đốt hỏa diễm, hiển nhiên là Dương Chi Bản Nguyên biến thành, Bất Tử Thần Vương nắm trong tay lực lượng, xác thực cường đại.

Một kích kinh khủng như vậy, đỉnh phong Thần Vương đều không chống đỡ được. Trong một cái chớp mắt, muốn đến trọng thương, muốn đến thân chết.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1864: Đại kết cục (2)


Ở ngoài nghìn vạn dặm, vô số Thần linh, lúc này trong lòng kích động không ngớt, bang bang nhảy thẳng lên. Bất Tử Thần Vương bày ra thực lực, không thể so với thời gian Huyền Thiên vừa rồi đánh chết Thái Sơ Thần Vương biểu hiện ra ngoài có chỗ nào thua kém. Lúc này chính là một hồi long tranh hổ đấu, loại chiến đấu trình độ này có thể ngộ, mà không thể cầu được. Suốt đời có thể được nhìn một lần, đều là vinh hạnh.

Đối mặt với Bất Tử Thần Vương công kích, Huyền Thiên không chút hoang mang, khí tức của hắn cũng là trong nháy mắt trương lên, nháy mắt, đỉnh đầu xuất hiện tám đạo quang quyển, một cổ lực lượng vĩ ngạn, trong sát na hướng bốn phương tám hướng lan tràn ra.

Tám đạo bản nguyên chi quang, từ trong tám đạo quang quyển kia nổ bắn ra. Mỗi một đạo đều xán lạn không gì sánh được, khiến Bất Tử Thần Vương đối với lĩnh ngộ Thiên Địa quy tắc chi lực tuy rằng so với A Dục Minh Chủ muốn khắc sâu hơn nhiều lắm, nhưng cùng với Huyền Thiên so sánh, lại vẫn là xa xa không bằng. Trên người Huyền Thiên đúng là có tám cỗ Thánh Đỉnh.

Đương nhiên, pháp tắc chi lực là Huyền Thiên yếu hơn. Hắn chỉ nắm trong tay Thiên Địa quy tắc lực lượng, mà Bất Tử Thần Vương lại là có chín loại pháp tắc chi lực Đại viên mãn.

Chín đạo thần quang kia tuy rằng không có xán lạn như tám đạo bản nguyên chi quang của Huyền Thiên, nhưng là vô cùng vô tận, hậu kình kéo dài, là một thân thực lực cơ sở của Bất Tử Thần Vương, cực kỳ đáng sợ.

Đỉnh đầu Huyền Thiên tám đạo quang quyển, thân ảnh khẽ động, so với thiểm điện còn muốn nhanh hơn đâu chỉ chục lần, hướng phía huyễn bạch quang cầu đang cấp tốc hướng hắn công sát mà đến xông tới.

Trong sát na, tám đạo bản nguyên chi quang và huyễn bạch quang cầu kia, chín đạo thần quang va chạm, dường như hai khỏa tinh cầu va chạm cùng một chỗ, một tiếng bạo hưởng, truyền khắp phương viên triệu vạn dặm.

Sóng gợn kinh khủng kia, trong sát na quét ngang bốn phương tám hướng, truyền ra ngoài trăm vạn dặm.

Cho dù là Thần Vương đều ở trong dư ba công kích kia, liên tục lui về phía sau, có thể thấy được hai người công kích có bao nhiêu đáng sợ.

Tiếng bạo nổ to lớn qua đi, sau đó dư ba kinh khủng tuy rằng kịch liệt, nhưng tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.

Khí tức cuộn trào mãnh liệt tản ra, thân ảnh Huyền Thiên và Bất Tử Thần Vương hiển lộ ra. Hai người cách xa nhau vạn dặm, tương đối mà đứng.

Một kích vừa rồi, tựa hồ lực lượng tương đương, hai người cũng không có ưu thế rõ ràng, cũng không có hoàn cảnh xấu rõ ràng.

- Huyền Thiên, tiếp kiếm....!

Một đạo thanh âm từ ở ngoài mấy trăm vạn dặm, hạo hạo đãng đãng truyền đến, là thanh âm của Hiên Viên Sơ Tuyết.

Theo thanh âm cùng đến, một đạo kiếm quang từ ngoài mấy trăm vạn dặm cấp tốc bay tới.

Huyền Thiên từ trên thân kiếm, cảm thụ được một cổ khí tức quen thuộc, là Hiên Viên Thần Kiếm. Đã từng, Hiên Viên Thần Kiếm trong tay Huyền Thiên chỉ là một thanh đoạn kiếm, mà lúc này, lại là một thanh Hiên Viên Thần Kiếm hoàn chỉnh.

Cánh tay Huyền Thiên duỗi ra một cái, Hiên Viên Thần Kiếm kia cách hắn còn có trăm vạn dặm đã biến mất không thấy, trong nháy mắt, liền xuất hiện ở trong tay hắn, cách xa trăm vạn dặm, hư không lấy vật, Huyền Thiên thi triển ra đến, dễ dàng như thường, giống như là cầm lấy một kiện binh khí ở bên người. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Hảo kiếm, Hiên Viên Thần Kiếm vừa vào tay, Huyền Thiên liền thầm khen một tiếng.

Làm một gã kiếm khách, Huyền Thiên đối với kiếm, có một loại bản năng, cho dù là hắn lĩnh ngộ Thánh Đỉnh chi lực, đều là bản năng đem Thánh Đỉnh chi lực hóa thành kiếm thuật thi triển, một chiêu Kiếm Chi Quốc Độ có thể đánh bại một gã đỉnh phong Thần Vương.

Hiên Viên Thần Kiếm vào tay, Huyền Thiên liền cảm giác được một cổ lực lượng không kém gì Hoang Thiên Hống Kích. Hiển nhiên, Hiên Viên Thần Kiếm đã khôi phục như lúc ban đầu, vẫn như trước là một trong thập đại thần khí.

- Huyền Thiên, ngươi dĩ nhiên tại phàm giới liền đã lĩnh ngộ ra lực lượng của Thánh Đỉnh, thực sự là quá nằm ngoài dự liệu của ta, ha ha.... Ngày hôm nay Kiếm Si ta thật đúng là vui vẻ a, thật không ngờ, ngày báo thù này tới nhanh như vậy. Hiên Viên thị, Cơ thị, khương thị, Vũ thị đều hỗ trợ tìm kiếm Thần liệu, đã có mấy năm trước, ta rốt cục đem Hiên Viên Kiếm đúc lại thành công, khôi phục như lúc ban đầu, Huyền Thiên, ngươi vì Kiếm Chi Thần Vương báo thù, vẫn là sử dụng Hiên Viên Kiếm lấy mạng của bọn họ đi sao. Ta vội vã muốn uống tiên huyết của bọn họ thoải mái đây, ha ha ha ha....!

Thanh âm của Kiếm Si từ trong Hiên Viên Thần Kiếm truyền ra.

Nghe được thanh âm của Kiếm Si, Huyền Thiên tâm tình đại sướng, hắn tại phàm giới trưởng thành, Kiếm Si một đường làm bạn, có thể nói là hảo bằng hữu của hắn.

Huyền Thiên lớn tiếng cười nói:

- Đáng tiếc Đáng tiếc Thái Sơ Thần Vương không thể bị chết ở dưới kiếm này, nhưng ta sẽ dùng kiếm này chém hết tất cả cừu địch của Kiếm Chi Thần Vương.....!

- Trăm năm trước, bản tọa có thể hủy Hiên Viên Kiếm, trăm năm sau, bản tọa vẫn như cũ có thể hủy nó lần thứ hai, Huyền Thiên, ngươi dùng tiên huyết của chính mình để tế điện cho kiếm này đi! Cho ngươi kiến thức thực lực chân chính của bản tọa, nhận lấy cái chết!

Bất Tử Thần Vương hét lớn, huyễn bạch quang cầu xán lạn kia lại một lần nữa hướng Huyền Thiên trùng sát mà đến.

Lúc này đây, trong huyễn bạch quang cầu kia vọt lên từng đoàn hắc sắc vụ khí, là Bất Tử Thần Lực.

Bất Tử Thần Lực, Bất Diệt Thần Lực là một loại lực lượng thập phần gần với một trong bản nguyên, chính là lực lượng từ vô thượng thần thông của Thần Hoàng và Minh Đế tu luyện ra.

Bất Tử Thần Vương đã đem Bất Tử Chi Thân tu luyện đến đệ bát trọng.

Đệ ngũ trọng, Đế Giả đã có thể tu luyện, năm xưa Tần Thế Vũ đó là đem Bất Tử Chi Thân tu luyện đến đệ ngũ trọng....... Tích Huyết Trọng Sinh.

Đệ lục trọng, Thần linh mới có khả năng tu luyện, là Toái Thần Bất Tử.

Tu luyện đến một trọng này, dù cho toàn thân huyết nhục đều bị giảo sát thành hư vô. Một giọt máu cũng không còn thừa, dù cho thần cách đều bị đánh nát, vậy thần cách nghiền nát kia cũng đều có thể sống lại được.

Đệ thất trọng, Chủ Thần có thể tu luyện, là Nhất Niệm Bất Tử.

Một trọng này có điểm cùng loại với nhục thân Tích Huyết Trọng Sinh, thần cách dù cho bị đánh cho thành tro bụi, bị người diệt sát chín thành chín, nhưng chỉ cần còn có một tia ý niệm trong đầu chạy trốn được, vậy cũng vẫn có thể bằng vào một tia ý niệm này sống lại.

Đến cảnh giới Nhất Niệm Trọng Sinh, Bất Tử Chi Thân xem như là tu luyện đến cảnh giới rất cao thâm, muốn đem người giết đến nhất niệm cũng không còn lại, chuyện đó quá khó khăn, do đó, hầu như là tồn tại bất tử.

Đệ bát trọng, Thần Vương có thể tu luyện, là Ký Ức Bất Tử.

Một trọng này lại càng biến thái, đã không hề bất tử chi thực nữa, cho dù là nhục thân, thần cách đều bị người triệt để đánh diệt, không dư thừa chút nào, cũng giống như Thái Sơ Thần Vương bị Huyền Thiên diệt sát thành hư vô như vậy. Thế nhưng, Bất Tử Chi Thân tu luyện đến một trọng này còn có thể sống lại.

Ký Ức Bất Tử liền có thể sống lại được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1865: Đại kết cục (3)


Nhục thân có thể diệt, thần cách có thể diệt, ký ức hư vô phiêu phù ở trong dòng sông thời gian, không thể tiêu diệt.

Tu luyện đến một trọng này, trừ phi là lĩnh ngộ Thời Gian Quy Tắc, bằng không thực sự là giết không chết.

Về phần đệ cửu trọng, đó là cảnh giới Thần Hoàng Thiên Hình tu luyện đến, xưng là..... Vĩnh Sinh Bất Tử.

Đây là Bất Tử Chi Thân chân chính, đừng nói diệt nhục thân, thần cách, coi như là đem ký ức trong dòng sông thời gian cũng diệt sát, vậy cũng vẫn không chết. Vĩnh Sinh Bất Tử đã cùng với Thiên Địa hợp nhất, chỉ cần thế giới tồn tại, vậy thì vĩnh viễn có sinh mệnh, vĩnh viễn bất tử.

Đệ cửu trọng Bất Diệt Kim Thân, cùng với đệ cửu trọng Bất Tử Chi Thân là đối ứng, được xưng là.... Vĩnh Sinh Bất Diệt.

Tu luyện đến một cảnh giới này, bất phôi bất diệt, đứng ở nơi đó để bất luận kẻ nào công kích, vậy cũng chẳng thương tổn được chút nào.

Bất Tử Chi Thân không chỉ có đánh không chết, uy lực của Bất Tử Thần Lực kia cũng thập phần cường đại, cùng với bản nguyên chi lực gần nhau.

Bất Tử Thần Vương tu luyện Bất Tử Chi Thân đến đệ bát trọng, Bất Tử Thần Lực đã thập phần cường đại, phối hợp với hắn lĩnh ngộ ra Dương Chi Bản Nguyên, uy lực hầu như bội tăng.

Trong sát na, chỉ thấy vô tận hư không hắc bạch giao nhau, huyễn bạch dương quang kia cùng với Bất Tử Thần Lực đen kịt hoàn mỹ che lấp hư không.

Đỉnh đầu Huyền Thiên tám đạo quang quyển kia nhất thời có vẻ có chút ảm đạm xuống, tựa hồ cũng bị lực lượng của Bất Tử Thần Vương bao phủ.

- Ha ha ha....!

Bất Tử Thần Vương cất tiếng cười to, từ trong quang cầu nửa trắng nửa đen kia truyền ra: truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Huyền Thiên, Bất Diệt Kim Thân của ngươi mới tu luyện đến đệ ngũ trọng, nhìn ngươi làm thế nào cùng ta tranh đấu? Phàm nhân chính là phàm nhân, cho dù nắm trong tay lực lượng chí cao trong thiên địa, nhưng bản thân lực lượng của ngươi lại vẫn là nhỏ yếu đến đáng thương. Bản tọa có Bất Tử Chi Thân, ngươi theo ta liều mạng? Xem ai có thể liều mạng ai, ha ha ha....!

Trong tiếng cười lớn, huyễn bạch quang mang cùng với Bất Tử Thần Lực đen kịt kia che lấp bầu trời phương viên mấy vạn dặm, trên đỉnh đầu Huyền Thiên tám đạo quang quyển triệt để bị bao phủ, rất nhanh, thân ảnh Huyền Thiên cũng bị hắc bạch quang mang kia che lấp, ngoại nhân đã nhìn không thấy nữa.

Thấy Huyền Thiên mất đi hình bóng, Cơ Hoàng Thần Vương, Khương Nông Thần Vương, Vũ Hạ Thần Vương liếc mắt nhìn nhau, thần sắc đều là cả kinh, đang muốn xuất thủ.

Thế nhưng, trong sát na mấy đạo khí tức kinh khủng, cuộn trào mãnh liệt tới, đem ba người tập trung. Bên phía đối phương Tư Không Thần Vương, Công Tôn Thần Vương, Trường Không Thần Vương, Côn Hư Thần Vương thân ảnh nhanh như thiểm điện, hướng phía Cơ Hoàng Thần Vương ba vị đỉnh phong Thần Vương tấn công tới, ngăn cản bọn họ cứu giúp Huyền Thiên.

- Thời....gian....tĩnh....chi....!

Ngay lúc này, lại đột nhiên có một đạo thanh âm vang lên.

Thanh âm kia tựa hồ từ Thái Cổ vô tận xa xôi truyền đến, mang theo Viễn Cổ Thần để phạm xướng, lại tựa hồ từ tương lai vô tận xa xôi truyền đến, khiến người ta cảm giác được vô cùng kinh ngạc, mang theo một loại lực lượng khiến người khác không thể lý giải được.

Phảng phất là trong nháy mắt, lại phảng phất như là một vạn năm....

Nhân, Thần Vương tại một khắc nào đó, đột nhiên cảm giác được, ý thức của bọn họ còn đang vận chuyển, thế nhưng thân thể cũng không chịu khống chế nữa mà dừng lại.

Không chỉ có thân thể bọn họ, còn có tất cả những thứ bên cạnh, sóng khí trong hư không đang cuồn cuộn kia, công kích ra vô tận cương mang đều ở trong sát na bị dừng hình lại.

Nhớ tới đạo thanh âm nghe được kia, toàn bộ Thần Vương trong lòng run lên, lẽ nào....thời gian thực tĩnh lại?

Giờ này khắc này, chỉ có Thần linh, Chủ Thần ở ngoài vòng chiến nghìn vạn dặm, đứng thật xa, mới nhìn được rõ ràng, tiền phương không gian chừng phương viên mấy trăm vạn dặm, theo thời gian kia vang lên, liền đột nhiên bị định trụ.

Tựa hồ thực sự là thời gian đã đình chỉ.

Bất quá, Thần linh ở ngoài nghìn vạn dặm cũng không chịu ảnh hưởng, có thể thấy được, chân chính thời gian cũng không có đình chỉ, chỉ là đình chỉ cục bộ, cũng có thể nói là không gian nơi đó đã bị trói buộc.

Đây là một loại lực lượng thời gian và không gian hỗn hợp, huyền diệu khó giải thích, dĩ nhiên để toàn bộ Thần Vương đều khống chế không được bản thân nữa. Nhưng công kích cuồng bạo đáng sợ kia đều trong nháy mắt bị phong ấn lại.

Không......

Cũng không phải là tất cả đều tĩnh lại, ở nơi không gian hắc bạch quang mang che phủ phương viên mấy vạn dặm, lại đột nhiên nổ bắn ra từng đạo kiếm mang.

Phương viên mấy trăm vạn dặm bốn phía xung quanh Huyền Thiên đều tĩnh lặng xuống rồi. Nhưng hắn cũng không có tĩnh lại, bát đại bản nguyên chi lực đều bị hắn dung nhập trong kiếm thuật, trong sát na liền bổ ra vô số kiếm, từng đạo kiếm quang ngang dọc mấy vạn dặm, đem khu vực hắc bạch quang mang bao phủ kia thiết cát đến phá thành mảnh nhỏ.

Bất Tử Thần Vương ý thức thanh tỉnh, nhưng thân thể cũng không chịu khống chế nữa. Mắt mở trừng trừng nhìn Huyền Thiên phá điệu toàn bộ công kích của hắn. Sau đó, vô số đạo kiếm quang bổ vào trên người hắn.

Trong sát na, Thần thể của hắn tứ phân ngũ liệt, thần cách của hắn cũng bị kiếm quang thiết cát thành phấn toái.

Cùng lúc đó, còn có Tư Không Thần Vương, Trường Không Thần Vương, Công Tôn Thần Vương, Côn Hư Thần Vương.... Thần thể, thần cách của bọn họ đều tại giờ khắc này bị vô tận kiếm quang thiết cát ra.

Khi kiếm mang kia biến mất, hư không tĩnh lại lại đột nhiên vận động.

Cơ Hoàng Thần Vương, Khương Nông Thần Vương, Vũ Hạ Thần Vương công kích quét ngang tiền phương, đã đem Tư Không Thần Vương, Trường Không Thần Vương, Công Tôn Thần Vương, Côn Hư Thần Vương hóa thành mảnh nhỏ đều oanh thành phấn toái.

Mấy đại Thần Vương cũng không có tu luyện Bất Tử Chi Thân, toàn bộ đều bị mất mạng.

Trong hư không, Huyền Thiên thu kiếm mà đứng, trong tay cầm lấy một cổ Thánh Đỉnh huyễn bạch, là Dương Chi Thánh Đỉnh.

Sắc mặt của hắn có chút trắng bệch. Cửu Đỉnh của hắn không được đầy đủ, còn không có triệt để nắm trong tay thời gian, vừa rồi thi triển "Thời Gian Tĩnh Chỉ", hoàn toàn là cưỡng ép thi triển ra. Thân thể đã bị phản phệ không nhẹ.

Bất quá, hiệu quả cũng không tệ lắm, ở trong mấy lần hô hấp của Thời Gian Tĩnh Chỉ, Huyền Thiên đã đem Bất Tử Thần Vương chém giết thành tro bụi, lại giết hắn thành hư vô nát bấy, Thần thể, thần cách diệt hết, Dương Chi Thánh Đỉnh cũng bị hắn đoạt qua đây.

Mấy vị đỉnh phong Thần Vương khác, cũng bị hắn phá vỡ Thần thể thần cách, lần lượt chết ở trong tay ba đại Thần Vương Cơ Hoàng, Khương Nông, Vũ Hạ.

Huyền Thiên cầm lấy Dương Chi Thánh Đỉnh, trong Dương Chi Thánh Đỉnh tản mát ra một cổ lực lượng mạnh mẽ, muốn giãy dụa thoát ra. Nhưng vô luận như thế nào đều giãy không thoát được lòng bàn tay của Huyền Thiên.

Huyền Thiên biết được, Tần Bất Tử cũng không có chết, bằng không Dương Chi Thánh Đỉnh không có phản ứng như vậy.

- Tần Bất Tử, ta đã thu thập Cửu Đỉnh, không nói có thể lĩnh ngộ ra bản nguyên chi lực viên mãn, nắm trong tay Thiên Địa quy tắc, khi đó, nhìn ngươi làm thế nào chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta.

Huyền Thiên trong lòng thì thầm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1866: Đại kết cục (4)


Nói xong, Huyền Thiên hướng Long Tử Nghiên cùng với Hiên Viên Sơ Tuyết ở phía xa nhìn một cái, hồn niệm truyền âm, để Hiên Viên Sơ Tuyết hỗ trợ chiếu cố Long Tử Nghiên, sau đó, thân ảnh chợt lóe, biến mất không thấy.

Lúc này thân thể hắn suy yếu, cần phải tìm địa phương khôi phục cho tốt, đồng thời đem Cửu Đỉnh triệt để lĩnh ngộ.

Huyền Thiên sử dụng bản nguyên chi lực, ở trong bản nguyên thế giới xuyên toa, Thần giới, phàm giới ngăn trở đối với hắn đều không có tác dụng gì cả.

Rất nhanh, Huyền Thiên liền trở lại phàm gian Kiếm Giới, tìm một chỗ bí ẩn, tìm hiểu Dương Chi Thánh Đỉnh.

Hiện tại thân thể hắn suy yếu, nếu là đỉnh phong Thần Vương, đối với hắn uy hiếp không hề nhỏ, nhưng tại phàm giới, sẽ không có bất luận kẻ nào có thể uy hiếp đến hắn.

Thời gian phi khoái trôi qua, ba năm sau, Huyền Thiên cường hình sử dụng Thời Gian Quy Tắc đã bị phản phệ triệt để khôi phục, sau đó lại qua bảy năm, Huyền Thiên triệt để lĩnh ngộ ra Cửu Đỉnh Thánh Đỉnh, trong lòng đại triệt đại ngộ.

- Thì ra là thế.....! Thì ra là thế.....!

Huyền Thiên đứng dậy, trong lòng thư sướng, tuy rằng hắn không có đem Bất Diệt Kim Thân tu luyện đến đệ cửu trọng, càng không có tu luyện Bất Tử Chi Thân, nhưng hắn cũng đã nắm trong tay bổn nguyên cùng với Thiên Địa hợp nhất, trở thành một trong Vĩnh Sinh giả.

Huyền Thiên hưng phấn không qua bao lâu, liền khẽ cau mày lại, nắm giữ Vĩnh Sinh dễ, độ người khác vĩnh sinh, khó!

Con đường hắn đi qua, chung quy là con đường của hắn, muốn chỉ dẫn cho người khác một con đường có thể đạt được Vĩnh Sinh, nói dễ vậy sao!

- Hôm nay ta đã lĩnh ngộ Thiên Địa bổn nguyên, thế nhưng lại như trước có thể cảm giác được. Còn có một con đường rất dài phải đi. Chung quy sẽ có một ngày, ta không những độ được Vĩnh Sinh, cũng có thể độ người khác Vĩnh Sinh. Ta muốn sáng tạo một tân thế giới, nơi đó là....là Tiên Giới, để người trong thiên hạ mọi người có một con đường Vĩnh Sinh, một con đường có thể thành Tiên....!

Trong lòng Huyền Thiên yên lặng vận chuyển suy nghĩ, hắn mặc dù đã đứng ở đỉnh phong của thế giới. Thế nhưng, trong lòng lại như trước vẫn có mục tiêu truy cầu.

Sáng tạo Vĩnh Sinh Tiên Giới, con đường này dài dằng dặc mà xa xôi, lúc này, hắn nên cùng với tìm kiếm Tần Bất Tử, cùng hắn triệt để làm đoạn thời gian.

Giờ này khắc này Huyền Thiên triệt để lĩnh ngộ Thiên Địa bản nguyên, cả người cùng với Thiên Địa hoàn mỹ dung hợp, hắn cùng với Thiên Địa, tuy hai mà một, trong thiên địa các thế giới đều như là cánh tay, thân thể của hắn.

Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Âm Dương Phong Lôi.....các loại thuộc tính, đều như là một bộ phận thân thể của hắn.

Tư duy của hắn tản ra, đến các không gian, đồng thời, ở trong dòng sông thời gian hành tẩu, ngược dòng thế giới này đã từng.

Đột nhiên, Huyền Thiên khí thế biến đổi, Hiên Viên Thần Kiếm xuất hiện ở trong tay, hắn cả người giống như một thanh tuyệt thế lợi kiếm ra khỏi vỏ, tiết lộ ra phong mang không gì sánh được.

- Tần Bất Tử, cái danh hào "Bất Tử" của ngươi từ ngày hôm nay trở đi liền phế, vô luận ngươi ẩn trốn ở nơi nào, hiện tại hay là quá khứ, dù cho ở sâu trong ký ức, ngươi đều chạy không thoát khỏi Thời Không Kiếm Thuật của ta....chết đi!

Huyền Thiên quát nhẹ một tiếng, trong tay Hiên Viên Thần Kiếm đâm một kiếm về phía trước.

Hiên Viên Thần Kiếm lại đột nhiên biến mất không thấy, trực tiếp đâm vào trong hư không, kiếm khí phong duệ ngang dọc các thời không.

Cùng một thời gian, trên Thần giới trăm chỗ địa điểm, đều vang lên tiếng kêu thảm thiết của Bất Tử Thần Vương.

- Ta hận.....! Ta thật hận....!

Bất Tử Thần Vương tiếng kêu thảm thiết chỉ là tồn tại trong nháy mắt, liền tắc nghẽn mà dừng lại, triệt để chết đi....

Đối với Huyền Thiên nắm trong tay thời gian, không gian mà nói, cho dù là ký ức bất diệt, Huyền Thiên vẫn có thể một kiếm diệt sát.

Ngay trong nháy mắt Bất Tử Thần Vương tử vong kia, đột nhiên, có hai cổ khí tức hạo hãn không hiểu, xuất hiện ở trong Thiên Địa. Nguồn tại http://truyện FULL

Hai cổ khí tức này, tựa hồ không chỗ không ở, khiến người ta không thể suy đoán, đầu nguồn khí tức đến tột cùng ở nơi nào?

Bản nguyên thế giới, nơi nào đó, một thanh âm đang cười to:

- Thiên Hình, Bất Tử Chi Thân của các ngươi bị diệt, ha ha....ta thắng rồi. Tuy rằng ta giết không chết ngươi, nhưng ta có thể cược thắng được ngươi. Bất Tử Chi Thân của ngươi chính là không bằng Bất Diệt Kim Thân của ta, ha ha ha ha.....!

- Địa Tàng, ngươi đừng cao hứng quá sớm, hừ, tiểu tử kia có thể giết chết Bất Tử Chi Thân, dựa vào không phải là Bất Diệt Kim Thân của ngươi, mà là lực lượng Cửu Đỉnh.....!

Một thanh âm khác vang lên.

Hai thanh âm này, đột ngột vang lên chính là Thần Hoàng Thiên Hình, Minh Đế Địa Tàng vạn năm trước sau một trận đánh liền biến mất.

Hai người thất tung một vạn năm, cũng làm một đánh cuộc, hai người suốt đời giao chiến, một người đánh không chết, một kẻ đánh không hỏng. Căn bản phân không ra thắng bại, cho nên mới dùng một phương pháp, tại các nơi lưu lại Bất Tử Chi Thân và Bất Diệt Kim Thân truyền nhân, để cho bọn họ đến phân thắng bại.

Hơn vạn năm trôi qua, không hề thiếu Bất Tử Bất Diệt truyền nhân chết đi. Nhưng cũng không có ai tu luyện đến cảnh giới rất cao, hai người đều cho rằng không thể tính được. Nhất định phải đợi được tu luyện đến bát trọng Bất Tử Chi Thân, hoặc là Bất Diệt Kim Thân chết đi, mới xem như phân ra cao thấp.

Tần Bất Tử tu luyện Bất Tử Chi Thân đạt được đệ bát trọng, chết ở dưới tay của Huyền Thiên tu luyện Bất Diệt Kim Thân, điều này tự nhiên khiến cho Minh Đế Địa Tàng tâm tình thập phần thư sướng.

Hắn cùng với Thiên Hình đánh cả đời chẳng phân biệt được thắng bại, hiện tại Tần Bất Tử vừa chết đi, hắn xem như có thể lẽ thẳng khí hùng nói Bất Diệt Kim Thân so với Bất Tử Chi Thân mạnh hơn.

Tuy rằng Huyền Thiên Bất Diệt Kim Thân mới tu luyện đến đệ ngũ trọng, đồng thời bởi vì bản nguyên chi lực cải tạo thân thể, đã sớm đem Bất Diệt Thần Lực trở thành tạp chất thanh trừ, hiện tại thân thể Huyền Thiên cùng với Bất Diệt Kim Thân nửa sợi lông quan hệ cũng không có. Nhưng Minh Đế Địa Tàng lại vẫn mừng đến vui vẻ thấy Thần Hoàng Thiên Hình bị nhục, chết sống đều phải bắt được Tần Bất Tử bị Huyền Thiên đánh chết không tha, nói Bất Tử Chi Thân không bằng Bất Diệt Kim Thân.

- Ha ha...., mặc kệ thế nào, Huyền Thiên tu luyện Bất Diệt Kim Thân của bản Đế, khí vận chính là không giống, điểm ấy ngươi không thể phủ nhận, ha ha, Thiên Hình, ngươi chung quy vẫn là so ra thua kém ta, ha ha.....!

Minh Đế vui vẻ cười lớn lên.

Thần Hoàng Thiên Hình nói:

- Ngươi hiện tại cứ cười đi, đợi lát nữa lại khóc, thế tôn nói qua, chín cỗ Thánh Đỉnh, chính là Sáng Thế chủ lưu lại, ẩn chứa tất cả bản nguyên, chúng ta tuy rằng là Thiên Địa đồng sinh. Nhưng cũng không có triệt để nắm trong tay toàn bộ bản nguyên. Hiện tại hắn lĩnh ngộ được Cửu Đỉnh chi lực. Nói không chừng thực lực so với chúng ta đều phải mạnh hơn. Đến lúc đó, ngươi không phải đệ nhất, ta cũng không phải đệ nhất, Huyền Thiên mới chính là trở thành đệ nhất.

- Ha ha, thế tôn không phải cũng nói qua rồi sao? Bất Tử Bất Diệt liên thủ, thiên hạ vô địch sao. Lúc này đây chúng ta liên thủ một lần, bắt tiểu tử này đem hắn ăn vào, thế nào?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1867: Đại kết cục (5)


Minh Đế Địa Tàng đề nghị nói:

- Dù sao chúng ta và Thiên Địa đồng sinh, thực lực đều là trời sinh đã định trước không thể dựa vào hậu thiên tu luyện, lĩnh ngộ, chỉ có thôn phệ bổn nguyên. Đáng giá để chúng ta thôn phệ, chỉ có Huyền Thiên tiểu tử này. Nuốt hắn vào bụng rồi, chúng ta cũng có thể triệt để nắm trong tay bổn nguyên, đến lúc đó, sẽ biến thành tồn tại giống như thế tôn.

- Ta cũng đang nghĩ như vậy. Chúng ta tìm hiểu Cửu Đỉnh hàng tỉ năm rồi, lại bởi vì không thể hậu thiên tu luyện lĩnh ngộ, một điểm lực lượng cũng tìm hiểu không được. Do đó, ta đã cố ý đem Cửu Đỉnh để Hiên Viên Thương đạt được. Vốn tưởng rằng hắn sẽ tìm hiểu ra lực lượng của Cửu Đỉnh, lại không nghĩ rằng phát sinh nhiều chuyện như vậy, đảo đi đảo lại, muốn làm đến cuối cùng, cư nhiên là một phàm giới tiểu tử lĩnh ngộ Thánh Đỉnh chi lực. Thực sự là kỳ thay quái thay. Bất quá quản hắn là ai làm gì, chúng ta nuốt vào thì được rồi. Địa Tàng, lần này ta và ngươi liên thủ một lần. Chúng ta ăn vào Huyền Thiên sau đó xem ai trước đoạt được tồn tại giống như thế tôn...!

Thần Hoàng Thiên Hình phụ họa nói.

.....

Kiếm Giới tinh không, Huyền Thiên đạp hư mà đứng.

Hai cổ khí tức kia vừa mới xuất hiện, liền tập trung vào hắn, Huyền Thiên tự nhiên biết hai cổ khí tức này phân biệt là ai. Trong thiên hạ cũng chỉ có Thần Hoàng Minh Đế.

Do đó, Huyền Thiên tìm địa phương, chờ đợi hai người tìm đến.

Lấy thực lực hai người đánh bạo tinh cầu, nếu là tại Giới Vương Tinh cùng bọn chúng gặp mặt, đánh một trận khẳng định sẽ đem Giới Vương Tinh đánh bạo mất.

Từ trong trí nhớ huyết mạch của Long Tử Nghiên, Huyền Thiên biết được, Thái Cổ Long tộc chính là Thần Hoàng và Minh Đế tiêu diệt. Bằng không Long Tử Nghiên thành Thần, Địa Tàng sẽ không cố ý lưu lại một chút thủ đoạn, chém giết Chân Long.

Thần Hoàng, Minh Đế phân biệt xưng bá Thần giới, Minh Giới, để vạn tộc thần phục. Vạn tộc chỉ có Long tộc cao ngạo, không muốn cúi đầu, liền bị hai người bắt đến làm nô, ra ngoài thời gian tọa ỷ, khi uống rượu thì uống Long Huyết, miệng ăn thì ăn thịt rồng.

Long tộc phản kháng, liền tao ngộ tai ương diệt tộc.

Thần Hoàng, Minh Đế, hai người cùng với Thiên Địa đồng sinh, không phải người, cũng không phải Thần, càng không phải bất luận bộ tộc nào cả. Chỉ vì Thiên Địa sơ khai sinh ra ý thức, nắm trong tay Thiên Địa bản nguyên, lực lượng vô cùng, hoành hành thiên hạ. Cho dù là Thần Vương, ở trong mắt bọn họ cũng chỉ như con kiến hôi, nhìn thấy bọn họ cũng phải cung kính, ba quỳ chín lạy, hơi có chút bất mãn, liền ra tay giết người.

Rất nhanh, tiền phương của Huyền Thiên xuất hiện hai dòng xoáy, một đen một trắng hai nhân ảnh từ trong dòng xoáy đi tới.

Bạch y là Thần Hoàng Thiên Hình, hắc y là Minh Đế Địa Tàng.

Cho tới nay, Huyền Thiên đều từ trên pho tượng thấy không rõ tướng mạo của Thần Hoàng và Minh Đế. Nhưng lúc này Huyền Thiên ngộ tận Thiên Địa bổn nguyên, hiểu rõ tất cả, tướng mạo của Thần Hoàng Minh Đế tự nhiên liếc mắt liền thấy rõ ràng.

Tướng mạo của hai người khiến Huyền Thiên hơi kỳ lạ một chút, có chút nằm ngoài dự liệu.

Chỉ thấy Thần Hoàng Thiên Hình trên mặt đúng là một mảnh hư không, khoảng không vắng vẻ, nhưng là thanh sắc, đúng như một mảnh thanh thiên.

Mà trên mặt Minh Đế Địa Tàng lại là một mảnh thổ hoàng, có thổ có thạch, kết thành một khối đúng như một mảnh đại địa.

Hai người cùng với Thiên Địa đồng sinh là Thiên Địa chi linh, đại biểu cho thương thiên đại địa.

Thần Hoàng Minh Đế vừa xuất hiện, cũng không nói chuyện, bàn tay duỗi ra một cái, liền hướng Huyền Thiên chộp tới.

Bất Diệt Thần Lực và Bất Tử Thần Lực cuộn trào mãnh liệt mà ra, trong sát na Huyền Thiên liền cảm giác được Thiên Địa phong ấn, tứ diện lao tù, Bất Tử Bất Diệt liên thủ, có một loại lực lượng hạo hãn không hiểu, cực kỳ cường đại.

Bất quá, lúc này Huyền Thiên dường như chủ tể Thiên Địa, thế giới bổn nguyên, Thiên Địa quy tắc, đều ở trong tay của hắn, nào có sợ hãi Thần Hoàng Minh Đế.

Hắn chính là thế giới này, ở trong thế giới này bất luận kẻ nào đều không thể lay động được hắn.

Chỉ thấy chín đạo thần quang xán lạn phóng lên cao, hóa thành chín đạo quang quyển treo ở trên đỉnh đầu của Huyền Thiên, trong sát na, Huyền Thiên một kiếm chém xuống.

Chín đạo quang quyển kia nhất thời ngưng tụ, hóa thành một đạo hỗn độn kiếm quang, chém xuống về phía trước.

Chín đại bản nguyên hợp làm một, đó là hỗn độn, Huyền Thiên lĩnh ngộ Cửu Đỉnh, rốt cuộc triệt để nắm trong tay hỗn độn bổn nguyên lực lượng.

Một kiếm chém xuống, tiền phương thế giới hóa thành hai nửa, thiên và địa chia lìa, Thần Hoàng, Minh Đế công kích trong nháy mắt tan vỡ.

Một đạo vết rách hư không xuất hiện ở giữa của hai người, dường như thiên nhân cách xa nhau, Thần Hoàng và Minh Đế triệt để mất đi liên hệ. Nguồn tại http://truyện FULL

Thần Hoàng và Minh Đế thất kinh, trăm triệu lần không thể ngờ, thực lực của Huyền Thiên dĩ nhiên kinh khủng đến mức độ này.

Chỉ thấy bá bá hai tiếng, lại có hỗn độn kiếm quang phách tới, Thần Hoàng và Minh Đế đều chống đối, nhưng thùng rỗng kêu to, trong sát na, kiếm quang trảm trúng thân thể hai người.

Thần Hoàng trong nháy mắt tứ phân ngũ liệt, Minh Đế Địa Tàng thì nháy mắt cũng không biết bị bổ ra bao nhiêu vạn dặm.

Bất quá, Thần Hoàng bị kiếm quang giảo thành hư vô trong nháy mắt lại xuất hiện ở trong hư không, thân thể không có nửa điểm tổn thương. Minh Đế Địa Tàng tuy rằng bị đánh bay triệu vạn dặm, nhưng vẫn bình yên vô sự.

Một Vĩnh Sinh Bất Tử, một Vĩnh Sinh Bất Diệt, Huyền Thiên há có thể đơn giản phá được công kích của hai người, thế nhưng lại giết không được bọn họ.

- Ha ha ha....ta là đánh không hỏng!

- Hắc hắc hắc....ta là đánh không chết!

Minh Đế và Thần Hoàng cười to, hai người liếc nhau một cái, lần thứ hai hướng Huyền Thiên lao đến, muốn bằng vào thân thể Bất Tử Bất Diệt, liều mạng với Huyền Thiên, sau đó ăn Huyền Thiên, cướp đoạt thế giới bổn nguyên.

Huyền Thiên cửu đại bổn nguyên hợp nhất, hóa thành hỗn độn bổn nguyên tấn công địch, kiếm quang vừa ra, ngang dọc triệu vạn dặm, đâm vào hư không vô tận. Thân thể hắn đứng bất động, nhưng một kiếm cũng không biết bao nhiêu triệu vạn dặm.

Minh Đế và Thần Hoàng hướng hắn phát động công kích, nhưng ngay cả bên người Huyền Thiên mấy triệu vạn dặm đều không tiến lại gần được.

Minh Đế ở dưới kiếm quang của Huyền Thiên không ngừng bị đẩy lùi. Thần Hoàng còn lại là trực tiếp bị diệt sát, sau đó lại xuất hiện, lại diệt sát.

Trong nháy mắt, Huyền Thiên đẩy lùi Minh Đế trên vạn lần, diệt sát Thần Hoàng trên vạn lần, nhưng hai người lại vẫn là sinh long hoạt hổ, nửa điểm khí thế yếu bớt lại cũng không có.

Xem ra, hai người này là Bất Tử Bất Diệt chi thân căn bản là tồn tại chém giết không được.

Bất quá, Huyền Thiên đang không ngừng đẩy lùi kích sát, trong lòng đã có lĩnh ngộ.

Hắn vẫn đều muốn sáng tạo một Vĩnh Sinh Tiên Giới, thế nhưng lại một điểm cũng không có manh mối, hiện tại thấy Thần Hoàng và Minh Đế Bất Tử Bất Diệt, trong lòng đã có điều cảm xúc.

Hắn lĩnh ngộ thế giới bổn nguyên, biết bất luận sự tình nào cũng đều là tương đối.

Có sinh, tức có tử.

Muốn sáng tạo Vĩnh Sinh thế giới, chí ít, phải đạt được thực lực hủy diệt Vĩnh Sinh trước đã, bởi vì, chỉ có hủy diệt sau đó mới có sống lại, sau hắc ám mới có quang minh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1868: Đại kết cục (6)


Thần Hoàng và Minh Đế, chính là tồn tại Vĩnh Sinh, Huyền Thiên chỉ có hủy diệt bọn họ, mới có hi vọng sáng tạo Vĩnh Sinh Tiên Giới.

Huyền Thiên cầm trong tay Hiên Viên Thần Kiếm, trong lòng không ngừng suy nghĩ, đem kiếm thuật hóa thành cực hạn, lực công kích liên tiếp kéo lên, nhưng luôn luôn không thể đem Thần Hoàng và Minh Đế diệt sát được.

Rồi đột nhiên, trong lòng Huyền Thiên linh quang khẽ động, hắn nghĩ đến Cửu Chuyển Kiếm Đan Chi Thuật, đó là kiếm thuật công sát đệ nhất.

Khi đó, Huyền Thiên là đem áo nghĩa chi lực và Cương Nguyên dung hợp, đạt được hiệu quả công kích mạnh nhất. Hiện tại Huyền Thiên thông minh sắc xảo khẽ động, nếu là thế giới bổn nguyên lực lượng cùng với nhục thân của hắn dung hợp, có thể có biến hóa gì hay không?

Thân thể Huyền Thiên tùy ý động, trong lòng nghĩ như thế, thân thể liền tự nhiên làm ra được.

Trong sát na, cửu đại bản nguyên chi lực cùng với nhục thân của hắn, lấy một loại phương thức kỳ diệu dung hợp, hóa thành một chiêu kiếm thuật cổ quái.

Huyền Thiên đâm ra một kiếm, tiền phương tựa hồ khắp bầu trời đều là kiếm quang, tựa hồ lại một đạo kiếm quang cũng không có, kiếm thuật có tướng lại như vô tướng, huyền diệu khó giải thích.

Chín đại bổn nguyên cùng với nhục thân của hắn hợp nhất, bổ ra kiếm quang không hề là hỗn độn kiếm quang, mà là một loại lực lượng kinh khủng Huyền Thiên đã từng vẫn không có cảm xúc đến được.

Trong sát na, Thần Hoàng và Minh Đế phát sinh tiếng kêu kinh khủng.

Huyền Thiên đánh ra một kiếm, Thần Hoàng và Minh Đế liền cảm giác được một cổ lực lượng kinh khủng, đã chặt đứt liên hệ giữa bọn họ và thế giới bổn nguyên.

Bọn họ sở dĩ Bất Tử Bất Diệt, là bởi vì cùng với thế giới bổn nguyên tương liên, thế giới tồn tại, bọn họ tồn tại, hiện tại liên hệ này vừa đứt, sẽ khiến bọn họ không hề Bất Tử Bất Diệt nữa.

- Thế tôn....! Cứu mạng....!

- Cứu ta a.... Thế tôn.....!

Thần Hoàng và Minh Đế kinh khủng kêu lớn, trăm triệu lần thật không ngờ tới, có một ngày bọn họ sẽ gần kề tử vong.

Hoa.....

Hầu như có kiếm quang xẹt qua, tựa hồ lại không có, Thần Hoàng và Minh Đế thân thể trong sát na phá vỡ thành hai nửa.

Lúc này đây, Minh Đế không hề đánh không hỏng, mà Thần Hoàng cũng không lại giết không chết nữa. Thân thể của bọn họ bị bổ ra, trong sát na hóa thành hai khối thể rắn, dường như núi đá, không có chút sinh mệnh nào, biến thành một bộ phận của thế giới.

- Lợi hại, vừa rồi một kiếm kia, ta công kích đề thăng tới hết sức, phá diệt tất cả, đó là lực lượng hủy diệt thuần túy, từ nay về sau, trên thế giới nhiều thêm một loại quy tắc, đó là quy tắc hủy diệt, lại là một kiếm kia, gọi là Đại Hủy Diệt Kiếm Thuật.....!

Huyền Thiên thu kiếm, nhìn Hiên Viên Thần Kiếm trong tay lòng có cảm xúc.

Trước hủy diệt, lại sáng tạo.

Cách sáng tạo Vĩnh Sinh Tiên Giới, Huyền Thiên tới gần một bước lớn.

Thần Hoàng, Minh Đế hủy diệt, thế giới này thiếu đi hai ngoại tộc này, tựa như bỏ đi được hai khối u ác tính, Huyền Thiên cảm giác được thế giới thanh tịnh hơn rất nhiều.

Hắn cùng với thế giới hợp nhất, có thể rõ ràng cảm ứng được thế giới biến hóa.

- Tiểu sư đệ.....!

Huyền Thiên đang muốn rời khỏi, đi trước Thần giới, đột nhiên, một đạo thanh âm hạo hãn vang lên.

Thanh âm này tựa hồ là từ bốn phương tám hướng truyền đến, hoặc như là trực tiếp vang vọng ở trong nội tâm của Huyền Thiên.

Điều này khiến cho Huyền Thiên cả kinh.

Thanh âm vừa rơi xuống, đột nhiên, một lão giả tóc bạc xuất hiện tại trước mặt Huyền Thiên.

- Ngươi là....?

Huyền Thiên kinh ngạc lão đầu tử phía trước, hắn dĩ nhiên từ trên người đối phương cảm giác được một tia uy hiếp.

Ngay cả Thần Hoàng, Minh Đế cũng bị chém giết, Huyền Thiên thật sự là nghĩ không ra, trên đời này dĩ nhiên sẽ có người đối với hắn tạo ra uy hiếp. Giờ khắc này, Huyền Thiên nhãn giới đột nhiên mở lớn hơn.

Sợ rằng, thế giới hắn đã từng nhìn đến, tương đối với Thiên Địa vũ trụ chân chính, còn rất nhỏ bé.

Lão giả tóc bạc nhìn Huyền Thiên, thần thái tường hòa, nói:

- Ngươi có thể gọi ta là đại sư huynh, ta là đệ tử thứ nhất của sư tôn, tên là Hồng Quân.

- Đại sư huynh?

Huyền Thiên nhìn lão giả tóc bạc, đột nhiên trong mắt sáng ngời, nói:

- Ngươi chính là Thế Tôn mà Thần Hoàng Minh Đế trước khi chết đã gọi lên?

Lão giả tóc bạc gật đầu.

Huyền Thiên kỳ quái mà nói:

- Đây là có chuyện gì? Ngươi thế nào là đại sư huynh của ta? Ai là sư tôn của chúng ta?

Lão giả tóc bạc mỉm cười, nói:

- Sư tôn họ Cổ tên Thần, nhân xưng là Bàn Cổ chí thánh, là đệ nhất nhân của vô tận vũ trụ, thế giới này, đó là do hắn sáng tạo, chín cỗ Thánh Đỉnh cũng là do hắn lưu lại, sau khi sáng tạo thế giới này, sư tôn từng có một hóa thân đến đây....!

- Họ Cổ? Cổ Đan Nguyên? Đan Nguyên Kiếm Đế?

Huyền Thiên kinh hô ra.

Lão giả tóc bạc gật đầu nói:

- Tiểu sư đệ, ngươi phản ứng rất không sai, trách không được sư tôn khích lệ ngươi, nói ngươi là một người thông minh nhất trong đám đệ tử của hắn. Tuy rằng hắn không giáo dục qua ngươi, nhưng ngươi trưởng thành, cũng so với tất cả mọi người đều phải nhanh hơn....

Huyền Thiên rốt cục minh bạch, vì sao Thần giới không có Đan Nguyên Kiếm Thần. Đan Nguyên Kiếm Đế dĩ nhiên chỉ là một hóa thân, tại thế giới này tồn tại qua một khoảng thời gian.

Trách không được Cửu Chuyển Kiếm Đan Chi Thuật lợi hại như vậy, Huyền Thiên cho tới trình độ như bây giờ, đều có thể đủ mượn Cửu Chuyển Kiếm Đan Chi Thuật ngộ ra Đại Hủy Diệt Kiếm Thuật, chém giết Thần Hoàng Minh Đế.

Nguyên lai, sư tôn của hắn dĩ nhiên là vô tận vũ trụ đệ nhất nhân.

Huyền Thiên còn có trong kinh ngạc, lão giả tóc bạc đã mở miệng nói:

- Tiểu sư đệ, sáng tạo Vĩnh Sinh thế giới, đây là việc mà ngay cả sư tôn cũng đều muốn làm, đồng thời một mực nỗ lực, đi, ta dẫn ngươi đi gặp sư tôn.

- Được....!

Huyền Thiên gật đầu, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hưng phấn, lóe sáng không gì sánh được.

HẾT TRỌN BỘ
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom