Cập nhật mới

Dịch Tôi Đoán Mệnh Cậu Vào Tù

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Tôi Đoán Mệnh Cậu Vào Tù

Tôi Đoán Mệnh Cậu Vào Tù
Tác giả: Không Sơn Vũ
Tình trạng: Đang cập nhật




Tên Hán Việt: Ngã toán mệnh, nhĩ tiến ngục, cảnh cục nghiệp tích 666

Văn án:

Thời Nhất lăn lộn ở âm tào địa phủ suốt 1500 năm, cuối cùng, khi Phong Đô Đại Đế kết thúc nhiệm kỳ đã hào phóng thả cô về nhân gian.

Trước khi đi, Phong Đô Đại Đế niệm tình cô lần đầu về nhân gian, đại phát từ bi dùng hai tệ âm phủ tống cổ cô.

Thời Nhất: "..."

Lần đầu quay về nhân gian sau ngàn năm, Thời Nhất nghèo đến độ khố rách áo ôm, toàn thân chỉ có sổ hộ khẩu mà Phong Đô Đại Đế "làm giả" cho cô.

Thời Nhất ba không: không thân thế, không tiền, không bằng cấp; để nuôi sống bản thân đã nhìn chằm chằm vào thông báo treo giải tìm đối tượng hiềm nghi, sau một hồi bấm bấm ngón tay, cô đóng gói đối tượng hiềm nghi, đưa đến cục cảnh sát.

Sau này, để tích cóp (kiếm) công đức (tiền), cô mở một phòng phát sóng trực tiếp đoán mệnh.

Ngày đầu tiên đoán mệnh, cô đã dẫn dắt nhóm dân cư mạng suýt chút nữa chứng kiến hiện trường án mạng.

"Đại sư, tôi cảm thấy gần đây con trai tôi có chút kì quái, hình như nó đang yêu đương."

Thời Nhất: "Tôi có hai tin tức. Một, đúng thật là con trai ông đang yêu đương. Hai, đối tượng yêu đương của con trai ông là một người đàn ông."

Khách hàng không để ý xua tay: "Không sao, chỉ cần con trai hạnh phúc, chúng tôi cũng không ngại."

"Không, ông bà phải ngại, vì dù sao người quỷ khác đường."

“...”

"Đại sư, tôi đã ký "khế ước chủ tớ" với cô ta rồi, cuối cùng cô ta đá tôi! Hai năm yêu đương, tôi chịu thương chịu khó, làm trâu làm ngựa hầu hạ cô ta suốt hai năm trời, thế mà bây giờ cô ta lại dám đá tôi. Hu hu hu, đại sư, tôi nên làm thế nào để cô ta hồi tâm chuyển ý bây giờ?"

Thời Nhất: "Chỉ sợ không được. Anh vẫn nên gọi điện đến số 12399 đi thôi, còn được tiền thưởng nữa đấy."

"Đại sư, hình như nhà tôi có nàng tiên ốc."

Thời Nhất: "Không phải nàng tiên ốc, mà là nàng quỷ ốc. Thi thể của cô ta ở tầng ngầm nhà cậu ấy."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: 1: Thông Báo Treo Thưởng Hai Vạn Tệ 1


Thời Nhất lang thang không mục đích trên khắp đường to phố nhỏ trong cái thời tiết vô cùng nắng nóng.

Hiện giờ toàn thân cô không có lấy một xu dính túi, nên đến một chai nước cũng không mua nổi.Khi đi ngang qua một bức tường đá, khóe mắt cô thoáng thấy một dòng chữ thông báo treo thưởng vô cùng chói lọi được viết trên tấm áp phích dán lên tường.Chân cô phanh gấp lại, sau đó lùi hai ba bước về sau, đi đến trước bức tường, dí mặt vào tờ thông báo treo thưởng kia.Cô nhanh chóng lia mắt đọc lướt qua nội dung trên đó, trong miệng không nhịn được mà đọc nhẩm theo."Khu vực trực thuộc thẩm quyền quản lý của Cục Công an Lăng Hồ - thành phố Lâm Thành vừa xảy ra một vụ án hình sự lớn.


Sau khi điều tra, Lý Chí Cường là đối tượng hiềm nghi lớn nhất, hiện tại đã bỏ trốn.""Nghi phạm Lý Chí Cường, căn cước công dân số 522...!Mong các phương tiện truyền thông và quần chúng nhân dân tích cực cung cấp manh mối cho cơ quan công an...!Giải thưởng hai vạn nhân dân tệ..."Thời Nhất không có khái niệm về tiền bạc, cô cũng không biết hai vạn nhân dân tệ là ít hay nhiều.Nhưng đây là giải thưởng của chính phủ, hơn nữa đối phương lại còn là tội phạm nguy hiểm đã dính mạng người, nên chắc chắn tiền thưởng sẽ khá lớn.Thời Nhất hứng thú bừng bừng, cô xoa tay hằm hè, điệu bộ nóng lòng muốn thử.


Đôi mắt hạnh xinh đẹp của cô tràn ngập mong chờ nhìn chằm chằm bức ảnh chụp bên trái tờ thông báo.Ánh mắt cô vô cùng nóng bỏng, dường như đối phương không phải nghi phạm bỏ trốn của một vụ án hình sự, mà là một đống bánh bao thịt nóng hổi đang chờ cô thưởng thức.Ánh mắt cô dán chặt vào tấm ảnh của Lý Chí Cường, tay phải căn cứ vào tướng mạo và bát tự của anh ta, nhanh chóng bấm tay tính toán.Không bao lâu sau, khóe miệng cô cong lên, nở một nụ cười đắc ý.Tiền trinh, bánh bao thịt, tôi tới đây...------Trong tầng hầm tối tăm và ngột ngạt, một chiếc quạt điện cũ kỹ đang quay, phát ra từng tiếng "kẽo kẹt".Tầng hầm chất rất nhiều rác rưởi, những cốc mì tôm lớn nhỏ, những chai nước khoáng rỗng và một số rác thải mới nhặt được cũng bị chất đống trong góc.

Trong phòng, đủ các loại mùi chua, thối trộn lẫn vào nhau, vô cùng khó ngửi.Một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi nhìn chằm chằm vào cốc mì ăn liền duy nhất còn sót lại với vẻ mặt ác độc, rồi đứng dậy đi đun nước..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: 2: Thông Báo Treo Thưởng Hai Vạn Tệ 2


Người đàn ông này chính là đối tượng hiềm nghi Lý Chí Cường.

Ông ta mặc chiếc áo chẽn kiểu người già, cả người ướt đẫm, không khí oi bức, nóng hầm hập khiến ông ta cáu kỉnh không thôi.Ông ta đã trốn dưới tầng hầm này suốt năm ngày rồi, đồ ăn và thức uống đều sắp hết, không bao lâu nữa, ông ta phải tìm cách ra ngoài.Cộp...Cộp cộp cộp...Bỗng nhiên có tiếng bước chân vang lên, Lý Chí Cường lập tức cảnh giác.Ông ta cầm con dao trên bàn lên, lần mò bước chậm về phía cửa.Trước kia thi thoảng cũng vang lên tiếng bước chân, nhưng đều là đi ngang qua rồi lên lầu.Thế nhưng Lý Chí Cường không dám cược, lần nào ông ta cũng lo lắng cầm dao canh trước cửa.Cộp cộp cộp...Âm thanh không hướng lên tầng trên, mà là đi về phía tầng hầm này.Lý Chí Cường vô thức nín thở, bàn tay ông ta hết siết chặt rồi lại buông ra, lòng bàn tay lấm tấm mồ hôi khiến cán dao có cảm giác nhớp nháp.Căn phòng lúc này không được tính là yên tĩnh, chiếc quạt điện cũ nát vẫn chạy kêu cót két, ấm đun nước cũng bắt đầu phát ra âm thanh "sùng sục", nước sắp sôi rồi.Nghe tiếng tim đập càng lúc càng dồn dập của mình, ông ta không kiềm chế được sự hoảng hốt.Lúc này, ông ta không dám hành động thiếu suy nghĩ đi tắt ấm đun nước và quạt điện, chỉ có thể nín thở, nhìn chằm chằm cánh cửa với ánh mắt ác độc.Cốc cốc cốc...Có tiếng gõ cửa vang lên.Lý Chí Cường không dám đáp lại.Người bên ngoài cửa lại vô cùng kiên nhẫn, âm thanh gõ cửa có quy luật, một lần lại một lần.


Thế nhưng lát sau, cường độ tiếng gõ tăng lên, nhịp điệu cũng dồn dập hơn.Lý Chí Cường nghe tiếng gõ cửa, càng lúc ông ta càng bực bội, trong mắt cũng hiện lên vẻ khó hiểu.Nếu là công an, chắc chắn họ sẽ không kiên nhẫn chỉ gõ cửa mà không có động tác khác như thế.Chỉ cần không phải công an là được.

Trái tim vốn thắt chặt của Lý Chí Cường cũng dần buông lỏng.


Ông ta khàn giọng hỏi: "Ai?""Thời Nhất."Giọng nói của một cô gái, nghe có vẻ dịu dàng, mềm yếu, tuổi cũng lớn không lắm.Lý Chí Cường vừa khó hiểu vừa cáu kỉnh: "Không quen.

Cút nhanh đi."Tiếng gõ cửa bên ngoài vẫn chưa dừng lại, cơn tức của Lý Chí Cường cũng bùng lên.

Ông ta kéo mạnh cửa ra, hung hăng nhìn chằm chằm cô gái có gương mặt nõn nà trước mặt."Cút nhanh cho ông, cẩn thận ông xiên chết mày."Thời Nhất nhìn người đàn ông nhếch nhác trước mặt, cả ngoài toát ra mùi hôi hám, mang theo khí chất tà ác chỉ sau khi giết người mới có.Cô bỗng nhiên nhoẻn miệng cười, vui vẻ nói: "Tìm được ông rồi.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: 3: Thông Báo Treo Thưởng Hai Vạn Tệ 3


Gương mặt của Lý Chí Cường biến sắc, trái tim ông ta vô thức đập loạn.

Ông ta không quan tâm lời này của cô có ý gì, mà siết chặt chiếc dao đầu bếp sắc bén dài khoảng ba mươi căn-ti-met trong tay, độc ác đâm mạnh về phía Thời Nhất.Thời Nhất túm lấy cổ tay ông ta, dùng sức vặn như vặn giẻ lau.Rắc...Tiếng gãy xương vang lên.A...!Cạch...!Keng...Âm thanh r3n rỉ đau đớn của Lý Chí Cường và âm thanh con dao trong tay ông ta rơi xuống đất đồng thời vang lên.Thời Nhất lách mình qua cửa tầng hầm, vừa tiến vào, cô đã nhấc chân lên đá vào khuỷu chân ông ta một cách không thương tiếc."Bộp" một tiếng, Lý Chí Cường quỳ gối trên mặt đất, hai tay ông ta nhanh chóng bị Thời Nhất bắt chéo sau lưng, sau đó cô dùng sức đẩy một cái, mặt ông ta tiếp xúc với nền đất đầy rác rưởi.Tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh, chỉ trong vòng chưa đầy mười giây, căn bản không để ông ta có cơ hội phản ứng."Mẹ nó, mày là ai? Nhanh thả ông ra!"Cô gái này quá khỏe, động tác lại vô cùng thô lỗ, Lý Chí Cường giãy giụa hồi lâu nhưng vẫn không thể thoát khỏi sự kiềm chế của cô.Khuỷu chân, đầu gối, hai tay và mặt ông ta đều đau rát, ông ta vô cùng tức giận, nhưng ngoài chửi ầm lên thì không làm được gì nữa.Thời Nhất đã hoàn thành nhiệm vụ, cũng không thèm để ý đến ông ta nữa.Cô đói quá, không có sức...Cô ngẩng đầu lia mắt nhìn tầng hầm đầy rác rưởi, cuối cùng tầm mắt dừng ở một chiếc dây thừng sau góc cửa.Chân và tay phải của cô kiềm chế Lý Chí Cường, tay trái giật lấy sợi dây thừng sau góc cửa, sau đó trói hai tay hai chân ông ta lại.Sau khi đã hoàn toàn khống chế được ông ta, cô đá ông ta vào góc, rồi đi về cái bàn duy nhất trong căn phòng bẩn thỉu.Cô lấy chiếc di động không đặt mật khẩu trên bàn lên, bấm số 110."Ừ, xin chào, tôi muốn báo án.


Tôi đã khống chế được nghi phạm Lý Chí Cường trong thông báo treo thưởng...""Ừm, được, địa chỉ số 118, đường Thanh Vân, quận Vinh Ninh.

Được!""Mẹ nó, con đ ĩ kia, ông đây khuyên mày đừng xen vào chuyện người khác, nếu không ông xiên chết mày.


Chỉ cần ông không bị phán tử hình, sau khi ra tù, chuyện đầu tiên ông làm là gi3t chết con quỷ nhà mày.

Ông đây ơ ớ ớ..."Lý Chí Cường đang mắng hăng say, đột nhiên phát hiện mình không nói được nữa.Miệng của ông ta dường như bị dính keo 502, không thể mấp máy được nữa."Chậc, vốn đã đói rồi, còn bị ông ồn chết được.

Tôi chỉ có thể để ông câm miệng một lát."Tuy rằng lão già Phong Đô Đại Đế kia cấm cô sử dụng pháp thuật sau khi quay về nhân gian, thế nhưng cô không sử dụng để kiếm tiền hay tổn thương người khác, chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: 4: Ném Ông Vào Đường Súc Sinh 1


"Tinh.."Cách đó không xa bỗng truyền đến tiếng động, là tiếng ấm nước tự động ngắt điện khi nước đã sôi.Thời Nhất bị tiếng động đó thu hút.Cô ghé sát mặt quan sát âm đun nước và cốc mì ăn liền dưa chua lớn bên cạnh, ánh mắt cô lập tức sáng lên."Dù sao chút nữa ông cũng bị công an bắt đi, không về được nữa đâu, để cốc mì này ở đây thì phí quá, tôi đành cố mà giúp ông giải quyết nó vậy."Thời Nhất nói bừa bằng giọng điệu đứng đắn, rồi không chút khách sáo xé nắp cốc mì.Cô đổ nước trong ấm đun nước vào cốc mì, cuối cùng cắm dĩa vào, che kín nắp đợi mì nở.Động tác của cô vừa vụng về vừa chậm chạp, nhưng tốt xấu gì cũng pha xong mì rồi.Ba phút sau, mì đã chín.Khi vừa mở nắp cốc mì ra, Thời Nhất đã ngửi được mùi thơm của đồ ăn mà cô chưa bao giờ ngủi thấy.

Nước bọt của cô không ngừng ứa ra, âm thanh kháng nghị trong bụng cũng càng lúc càng lớn.Thời Nhất không nhịn được nữa, cô cầm dĩa lên bắt đàu ăn mì.


Tuy tốc độ ăn của cô rất nhanh, nhưng thoạt nhìn vẫn vô cùng thanh tao, nhã nhặn.Hương vị này còn ngon hơn nến mà Hắc Bạch Vô Thường hiếu kính cô nữa kìa!Sợi mì dai dai, trong cay có chua, khiến Thời Nhất nhịn ăn suốt hơn một ngàn năm cảm thấy đây chính là mỹ thực ngon nhất trên đời.Cô bưng cốc mì ăn liền đã pha đi đến ngồi xổm trước cửa tầng hầm, xắn tay áo vướng víu lên rồi bắt đầu tập trung ăn mì.Tuy cơ thể này của cô đã được gửi ở hầm băng của âm tào địa phủ suốt một nghìn năm trăm năm rồi, thế nhưng cô không hề sợ nóng.Cô chỉ ghét bỏ tầng hầm bẩn thỉu, bừa bộn, hôi hám mà thôi.

Điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến cảm giác thèm ăn của cô.Mười phút sau, cô ăn hết cốc mì ăn liền, uống cạn nước súp, cuối cùng lau miệng rồi "ợ" một tiếng đầy thỏa mãn.Ợ...Thoải mái quá.Công an vẫn chưa đến, cô ngồi xổm cạnh cửa, hai tay chống cằm, nhàm chán nhìn về phía trước.Cuối cùng, khi chân cô sắp tê cứng vì ngồi xổm quá lâu, mấy công an mặc thường phục cũng vội vã chạy đến.Lý Chí Cường loay hoay hồi lâu, nhích từng chút một, thế nhưng khi cuối cùng cũng lên đến cửa tầng hầm thì nhìn thấy công an, mặt ông ta lập tức tái đi.


Ông ta trốn tránh suốt năm ngày trời mà không bị phát hiện, cuối cùng lại bị một cô gái dẫn công an đến tìm.Ông ta tức giận đến độ quên luôn chuyện mình không nói được, kích động mở miệng chửi bới Thời Nhất."Tao gi3t chết mày, con đàn bà khốn nạn, đồ đ ĩ khốn kiếp.

Mày cứ chờ đó cho ông, cho dù thế nào ông cũng phải gi3t chết mày.

Nếu tao sống không tốt, mày cũng đừng mong sống yên lành.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: 5: Ném Ông Vào Đường Súc Sinh 2


Cảm giác không cam lòng và nỗi hận đã khiến cơ thể ông ta bộc phát một năng lượng tiềm ẩn, ông ta vốn đau đến độ không thể đứng dậy được, lúc này bỗng nhấc nửa thân trên lên, ôm tâm lý đồng quy vu tận, hung hăng đập thật mạnh đầu của mình về phía Thời Nhất."Chậc, không biết tự lượng sức mình."Thời Nhất cười khẩy, một tay cô nhanh chóng chộp lấy cốc mì dưới chân chụp lên đầu ông ta, rồi đá một cú vào ngực ông ta."Dừng tay!"Thời Nhất đá mãi thành nghiện, cô vẫn muốn tiếp tục đá thêm vài cú, lại bị công an đến can ngăn.

Cô đành tiếc nuối thu chân về.Thạch Minh tiến lên khống chế Lý Chí Cường, lấy cốc mì đang chụp trên đầu ông ta ra.

Tuy rằng trong cốc mì không còn nước súp nước, nhưng tóc ông ta vẫn tràn ngập mùi vị mì ăn liền.


Hơn nữa, tóc cũng dính không ít dầu mỡ.Thạch Minh nhìn mà cảm thấy buồn nôn.Lý Chí Cường không bị dán miệng nữa thì bắt đầu chửi ầm lên, không đợi bọn Thạch Minh và Lâm Lạc kịp ngăn cản, đã thấy âm thanh véo von của cô gái nhỏ không nhanh không chậm kể sạch hành vi phạm tội của Lý Chí Cường.Nghe tên Lý Chí Cường cặn bã đó nói, chỉ cần ông ta có thể ra ngoài, ông ta sẽ dây dưa với cô cả đời, khiến cô không được sống yên lành.

Ông ta còn nói gì mà, cho dù thành quỷ cũng không bỏ qua cho cô.Khóe miệng Thời Nhất cong lên tạo thành một nụ cười khỉnh, cô cũng không thèm để ý có công an ở đây, nói bằng giọng điệu chế nhạo."Chạng vạng ngày mười tám tháng bảy, ông cầm con dao đầu bếp này và hai cân rượu xái rồi đi ra ngoài.

Ông đi thẳng đến nhà anh em tốt của ông.


Mấy chuyện ông mưu tài giết người này công an đều biết rồi, vậy chúng ta hãy nói vài chuyện mà bọn họ vẫn chưa điều tra ra đi.""Mười chín năm trước, một bé gái năm tuổi bị bắt cóc, tra tấn đến chết trong một hầm trú ẩn bỏ hoang ở ngoại ô thành phố Lâm Thành, công an điều tra được quá ít manh mối, cho nên đến nay vẫn chưa thể phá án.

Tôi nói có đúng không, đồng chí công an?"Thời Nhất nghiêng đầu hỏi Lâm Lạc."Đúng vậy, phương pháp điều tra tội phạm trong quá khứ còn nhiều hạn chế, hơn nữa manh mối quá ít, nên trở thành vụ án chưa phá.

Lão Đại chúng tôi đang định, đợi đến thời hạn hai mươi năm mà vụ án vẫn chưa được phá, thì sẽ làm đơn xin lật lại vụ án..."Thạch Minh còn chưa dứt lời thì đã nhận được một cái liếc mắt nhàn nhạt của Lâm Lạc.

Anh ấy vội vàng im miệng..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: 6: Ném Ông Vào Đường Súc Sinh 3


Thời Nhất cũng không để ý, cô nói tiếp: "Mười chín năm trước, ông hai mươi tuổi, đến Lâm Thành làm việc ở công trường.

Vì trộm tiền mua thuốc lá của quản đốc, nên bị ông ta gọi người đánh cho một trận.""Ngay hôm sau đó, ông gặp cô bé Tinh Tinh năm tuổi, bắt cóc cô bé đến hầm trú ẩn.

Sự tà ác tiềm ẩn trong cơ thể ông, k1ch thích ông ra tay với một cô bé năm tuổi, trút toàn bộ vết thương mà nhóm quản đốc đã đánh ông vào ngày hôm trước lên người cô bé.""Càng nghe tiếng hét đau đơn thảm thiết của cô bé, ông càng hưng phấn hơn, càng lúc càng bi3n thái hơn.


Cuối cùng, ông đánh cô bé cho đến chết.

Đó là lần đầu tiên ông giết người.""Sau đó, ông lấy chiếc kẹp tóc trên đầu Tinh Tinh, treo nó và những "chiến tích" sau này của ông lên trần nhà trong căn nhà ở quê của ông.""Mày, mày, mày...!Mày nói bậy! Công an, nó vu khống tôi, tôi muốn kiện nó.""Ông đừng sốt ruột, tôi đã nói xong đâu."Thời Nhan cười, nụ cười rạng rỡ của cô, rơi vào trong mắt Lý Chí Cưởng chẳng khác gì ác quỷ đang sắp lấy mạng ông ta."Đồng chí công an, ban nãy tôi vừa nói, mười chín năm trước là lần đầu tiên ông ta giết người.

Lần thứ hai ông ta giết người là vào mười năm trước, người chết là một ông lão nhặt rác.""Cũng giống vụ sát hại Trương Duy vào ngày mười tám tháng bảy, ông ta thấy tiền nổi lòng tham.""Ông ta gi3t chết ông lão nhặt rác, cướp đoạt năm vạn nhân dân tệ mà ông lão vất vả dành dụm suốt ba năm.


Khi đi nhặt rác, ông lão nhặt được một chiếc cặp đựng tài liệu màu đen, ông lão dùng nó để đựng số tiền mình khổ sở kiếm được từ việc bán phế liệu.

Ông ta cầm cả cặp đựng tài liệu lẫn tiền đi, bây giờ chiếc cặp đựng tài liệu kia, cũng giống chiếc kẹp tóc của Tinh Tinh, bị ông ta treo trên trần trong căn nhà ở quê.""Ở ngăn trong cùng của chiếc cặp đựng tài liệu, có một tấm ảnh của một đứa bé, đó là đứa cháu trai bị bắt cóc của ông lão nhặt rác."Khi Lý Chí Cường nghe cô nói ông ta đã giấu chiếc kẹp tóc trên trần nhà trong nhà cũ, gương mặt ông ta giống như bị sét đánh vậy.Ánh mắt của hai công an đứng cạnh không ngừng quét qua cơ thể ông ta, ông ta liều mạng muốn giấu đi sự hoảng loạn của mình.Thế nhưng không ngờ, cô gái này lại tiếp tục kể chuyện về ông cụ vô gia cư kia.Trong cặp đựng tài liệu đúng là vẫn còn tấm ảnh chụp, ông ta vốn định giữ lại làm kì niệm, không ngờ, đây lại trở thành chứng cứ chính xác chứng minh ông ta phạm tội."Mày...!sao mày biết được?...!Không, không đúng, mày nói bậy.

Con đàn bà khốn nạn này đang nói vớ vẩn, tất cả đều là lời nói vô căn cứ.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: 7: Ném Ông Vào Đường Súc Sinh 4


Nếu chỉ phát hiện ra một mạng người, nếu ông ta tích cực nhận sai, nói không chừng sẽ được phán tù có thời hạn hoặc tù chung thân, thế nhưng nếu đã đính đến ba mạng người, ông ta muốn không chết cũng khó mà được.Lúc này Lý Chí Cường mới cảm thấy luống cuống, mà điều khiến ông ta sợ hãi nhất, là cô gái kia biết tất cả mọi chuyện.Thời Nhất không thèm để ý đến sự giãy chết của ông ta."Lấy hành vi ác liệt như vậy, ông chắc chắn sẽ bị phán tử hình, rất có thể sẽ lập tức thi hành.

Ông đừng mơ đến chuyện thành quỷ cũng không bỏ qua cho tôi, vì người không bỏ qua cho ông, là tôi."Mặt mày Thời Nhất cong cong, khóe miệng cô cong lên nở một nụ cười mỉm, ghé sát vào ông ta nhỏ giọng nói: "Nhân lúc trước khi Đầu Trâu Mặt Ngựa dẫn ông xuống địa phủ chịu án, tôi sẽ để ông cảm nhận được cảm giác sống không bằng chết là thế nào.

Sau đó, tôi sẽ bảo bọn họ ném ông vào tầng địa ngục chảo dầu và tầng địa ngục núi đao biển lửa, để ông chờ ở đó trăm ngàn năm, muốn sống không được, muốn chết không xong.""Chậc chậc chậc, sau trăm ngàn năm tù đày, sẽ ném ông vào đường súc sinh, vĩnh viễn không được siêu sinh.""Không...!không đâu.


Không đâu..."Lý Chí Cường bị dọa hoảng hồn, ông ta nhìn về phía Thời Nhất vởi vẻ mặt sợ hãi, không ngừng giãy giụa lùi về phía sau, chỉ hận không thể lập tức quay về đồn công an với công an, chứ không muốn tiếp tục đối mặt với cô nữa.Nhìn thấy phòng tuyến tâm lý của Lý Chí Cường đã hoàn toàn sụp đổ, Lâm Lạc liếc mắt ra hiệu cho Thạch Minh: "Tiểu Thạch, cậu dẫn người về đồn trước đi."Đội viên đang choáng váng, nghe thấy lời lão đại nhà mình nói thì lập tức tỉnh táo lại: "Rõ, lão đại."Thạch Minh lập tức hiểu được câu nói, nhân lúc ông ta bệnh, lấy mạng ông ta.Nếu nhân cơ hội này mà thẩm vấn ông ta, quá trình lấy lời khai sẽ đơn giản và nhanh gọn hơn nhiều.Ba vụ án giết người cơ đấy, hiệu suất này vô cùng đáng kinh ngạc.Người đã bị dẫn đi, Thời Nhất vuốt phẳng tay áo của mình, sau đó khẽ ngước mắt nhìn Lâm Lạc trước mặt.

Khóe miệng cô cong lên nở một nụ cười, bàn tay trắng nõn hồng hào giơ lên trước mặt Lâm Lạc rồi xòe rộng ra."Đồng chí công an, tôi đã bắt được đối tượng hiềm nghi cho các anh rồi, thậm chí còn cung cấp thêm manh mối của hai vụ án giết người khác.


Anh xem, hai vạn nhân dân tệ trên tờ thông báo treo thưởng kia...?"Nhìn cô gái lúc này trái ngược hoàn toàn với ban nãy, Lâm Lạc suýt chút nữa không nhịn được mà bật cười.

Thế nhưng may mà anh đã gặp đủ loại cảnh tượng rồi, cho nên vẫn giữ được bình tĩnh nhìn cô."Xin chào, chúng tôi sẽ trao giải cho cô trong vòng nửa tháng sau khi vụ án được phá.

Hơn nữa, xét thấy cô vừa cung cấp thêm thông tin mới, chúng tôi cần cô quay về đồn với chúng tôi, phối hợp lấy lời khai."Vừa nghe nửa tháng nữa mới lấy được tiền, gương mặt vốn tươi cười của Thời Nhất lập tức nhăn nhó, còn khó coi hơn cả quả mướp đắng..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: 8: Đường Đường Là Phong Đô Đại Đế Mà Chỉ Cho Cô Có Hai Tệ Âm Phủ 1


Một tiếng sau, trong phòng thẩm vấn của đồn công an hình sự.

Lâm Lạc: "Họ tên?""Thời Nhất.

""Sao cô biết được chuyện Lý Chí Cường chính là nghi phạm trong vụ hành hạ đứa bé đến chết và giết ông lão nhặt rác?"Cả người Thời Nhất uể oải, cô trả lời một cách thờ ơ: "Bói ra.

"Đồng chí công an phụ trách ghi lời khai đang chuẩn bị đặt bút xuống, nghe thấy câu trả lời thì ngẩng đầu nhìn về phía lão đại nhà mình với vẻ mờ mịt, không biết có nên ghi hay không.

Lâm Lạc cũng kinh ngạc không thôi: "Bói?""Ừm.


"Nhìn dáng vẻ uể oải không chút phấn chấn của cô, Lâm Lạc cũng đoán được lý do đại khái, anh khẽ hắng giọng.

"Thời Nhất, phòng tuyến tâm lý của Lý Chí Cường đã hoàn toàn sụp đổ, có lẽ vụ án sẽ nhanh chóng được phá rồi chuyển lên tòa án thôi.

Chúng tôi sẽ sớm chuyển tiền thưởng cho cô, hiện tại, cô phối hợp lấy lời khai với chúng tôi trước đã.

"Thời Nhất khẽ nhấc mí mắt lên: "Sớm là bao giờ?"Lâm Lạc cũng không trả lời qua loa lấy lệ với cô, anh nghiêm túc đáp: "Căn cứ theo trạng thái hiện tại của Lý Chí Cường, đêm nay có lẽ ông ta sẽ khai toàn bộ.

Nhưng mà hôm nay là thứ sáu, nhanh nhất thì cũng phải đến thứ hai chúng tôi mới có thể nộp đơn xin cấp thưởng cho cô.


Đại khái khoảng năm ngày.

"Mười lăm ngày biến thành năm ngày, Thời Nhất miễn cưỡng vực dậy tinh thần, cô ngồi thằng người lên: "Hai vụ án khác, đúng thật là tôi bói ra.

Kiến thức về tướng số của tôi không tệ, chỉ cần cho tôi một chút thời gian, tôi có thể bói toàn bộ quỹ đạo cuộc đời của một người từ khi còn nhỏ xíu đến tận khi trưởng thành, mà không có chút sai sót nào.

"Cô nói những lời này trong đồn công an, chẳng khác nào cổ vũ cho phong kiến mê tín, sao mấy người Lâm Lạc có thể tin cho được?Nhưng cho dù bọn họ hỏi như thế nào, cô vẫn trả lời giống y như thế, thậm chí còn nói với anh: "Đồng chí công an, nếu không anh cứ tùy tiện trả cho tôi vài đồng, tôi gieo quẻ tại chỗ cho anh, là anh sẽ biết những lời tôi nói là giả hay thật ngay ấy mà.

"Lâm Lạc: "Không cần đâu! "Thời Nhất là người cung cấp manh mối chứ không phải đối tượng tình nghi, Lâm Lạc không thể sử dụng những phương pháp đối phó với đối tượng hiềm nghi kia để đối phó với cô được, anh chỉ đành bỏ qua.

Chỉ cần phá được án là được rồi, còn cô gái kì quái này, cứ tạm thời coi là thần côn đi thôi.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: 9: Đường Đường Là Phong Đô Đại Đế Mà Chỉ Cho Cô Có Hai Tệ Âm Phủ 2


Lâm Lạc: "Cô để lại số điện thoại là có thể đi rồi.

Khi đơn cấp thưởng được phê duyệt, tôi sẽ liên lạc với cô đến đồn công an nhận thưởng.""Tôi không có điện thoại, sáu ngày sau tôi sẽ quay lại tìm anh."Lâm Lạc quả thật chưa từng nhìn thấy điện thoại của cô, tưởng rằng cô đã làm mất điện thoại, nên anh lấy giấy bút ghi lại số điện thoại của mình cho cô.


Vừa ghi vừa tò mò hỏi: "Vì sao là sáu ngày? Lúc đó nói không chừng đơn xin cấp thưởng vẫn chưa được phê duyệt đâu, cô đến cũng uổng công thôi.""Không đâu, sáu ngày sau tôi sẽ lấy được tiền thưởng thuộc về tôi." Cô nói như chém đinh chặt sắt."Cô bói ra à?""Đương nhiên."Ban nãy cô nhất thời uể oải quá, quên mất mình biết bói.

Bây giờ phản ứng lại rồi, cô lập tức bói cho mình một quẻ.Biết tiền không chạy được, lòng Thời Nhất cảm thấy dễ chịu không ít.


Thế nhưng khi nghĩ đến cảnh cơm tối nay và sáu ngày tiếp theo vẫn chưa có tin tức, cô lại trở nên u sầu.Hay là, cô về địa phủ trước, đợi sáu ngày nữa lại lên nhỉ?Thời Nhất là một người có năng lực hành động mạnh mẽ, trong đầu vừa nảy ra ý tưởng, cô đã cảm thấy chuyện này vô cùng khả thi.Sau khi rời khỏi đồn công an, cô đi thẳng đến nhà vệ sinh công cộng cách đó một trăm mét, tìm một gian phòng vệ sinh không có ai, đóng cửa lại, cô dùng tay xé rách không trung, mở quỷ môn quan ra rồi đi vào địa phủ.Thế nhưng khi bóng dáng của cô vừa xuất hiện bên rìa cậu Nại Hà, cô đã lập tức bị một nguồn năng lực mạnh mẽ đưa đến căn biệt thự ba tầng có sân, nằm độc lập của Phong Đô Đại Đế."Thời Nhất, sao con lại quay về rồi?"Người đàn ông trung niên mặc một bộ áo choàng đen, đang ngồi trên sô pha kia chính là chi thần địa ngục - Phong Đô Đại Đế.

Thế nhưng ông ấy sắp kết thúc nhiệm kỳ, sắp rời khỏi âm phủ rồi."Nhìn Thời Nhất ban sáng vừa bị mình đưa đến nhân gian, ban chiều đã tự mò về, ông ấy khẽ nhướng đôi mày hỏi: "Lẽ nào không thích nghi được ư? Không thể thế được, bây giờ địa phủ và nhân gian cũng đâu chênh lệch lớn vậy đâu, bây giờ con đã không còn là đồ lỗi thời một ngàn năm trăm năm trước nữa rồi, sao lại không thích nghi được cơ chứ?"Thời Nhất - đồ lỗi thời một ngàn năm trăm năm trước: "...""Ha ha, ngài lớn hơn con tận năm nghìn tuổi cơ mà.

Ở trước mặt ngài, con nào dám tự nhận lỗi thời.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: 10: Đường Đường Là Phong Đô Đại Đế Mà Chỉ Cho Cô Có Hai Tệ Âm Phủ 3


Nghe giọng điệu âm dương quái khí của cô, Phong Đô Đại Đế cũng không giận, chỉ liếc cô một cái rồi hỏi: "Thế con quay về làm gì?""Con không có tiền, về nhà ở tạm sáu ngày.

Sáu ngày sau, con sẽ lên nhân gian." Thời Nhất nói một cách đúng lý hợp tình.Ai bảo đường đường là Phong Đô Đại Đế lại chỉ đưa cho cô có hai tệ âm phủ cơ chứ? Cô đến nhân gian, lấy tiền âm phủ thì có tác dụng gì?"Mấy ngày cơ?""Sáu..."Thời Nhất còn chưa nói xong, đã thấy bàn tay to của Phong Đô Đại Đế vung lên, cơ thể của cô bị hất về gian phòng trong nhà vệ sinh công cộng.


Lời nói tàn nhẫn của Phong Đô Đại Đế cũng đồng thời vang lên:"Con mơ đi.

Con ngoan ngoãn ở nhân gian tích lũy công đức và tín ngưỡng, cố gắng phi thăng đi.


Bây giờ con là người sống, địa phủ không phải nơi con nên đến."Thời Nhất siết chặt nắm tay đấm hai cái vào không khí, sau đó thành thật mở cánh cửa nhà vệ sinh ra, đi ra ngoài.Lúc này đã sáu giờ tối, bầu trời mùa hạ tối muộn, sau khi rời khỏi nhà vệ sinh, Thời Nhất lê bước chân nặng nề đi đến ngồi xuống khu vực bãi đá xanh ở gần đó, hai tay cô chống lên mặt đá, ngửa đầu lên trời, thở dài.Cô chưa bao giờ tưởng tượng, mình sẽ quay lại nhân gian với dáng vẻ thê thảm thế này.Lưu lạc đầu đường…Chậc, nếu sư phụ biết chuyện, không biết liệu có cảm thấy mất mặt vì đã thu nhận một đồ đệ như cô không nhỉ?Ôi...Cô vốn là ngôi sao mới có thiên phú dị bẩm, là thiên tài có hi vọng phi thăng thành tiên cao nhất trong giới huyền môn cơ đấy.Điều đáng tiếc nhất là cô độ kiếp thất bại, bị sét đánh thành từng miếng.Khi lần nữa khôi phục ý thức, cô đã ở âm ti có quỷ khí dày đặc rồi.Ừm, cũng chính là âm tào địa phủ đó.Cô vốn tưởng rằng mình chết rồi, thế nhưng không ngờ lại thấy xác của mình dưới nền đất âm phủ.Lo không ai nhặt xác cho cô đấy à?Thế nhưng sao cô chưa từng nghe chuyện địa phủ còn giúp người ta bảo quản thi thể thế nhỉ?Không đợi cô chạy đến hỏi, Phong Đô Đại Đế đã truyền lời cho cô, chỉ có một câu."Được người nhờ cậy, hết lòng thực hiện.

Đến thời điểm thích hợp, con sẽ được quay về nhân gian."Nhoáng cái đã một ngàn năm trăm năm trôi qua, trước khi Phong Đô Đại Đế tiền nhiệm rời đi, Phong Đô Đại Đế tân nhiệm đến nhậm chức, thì hồn và xác cô được hòa vào nhau, cô được trở về nhân gian.Phong Đô Đại Đế còn vô cùng "chu đáo" "làm giả" căn cước công dân và sổ hộ khẩu cho cô.Từ hai thứ đó ra, ngay cả một xu ông ấy cũng không cho cô..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: 11: Thời Nhất Một Nghèo Hai Trắng Sĩ Quan Lâm Vừa Đẹp Người Vừa Đẹp Nết 1


Mặc dù cô đã rời xa nhân gian nhiều năm, thế nhưng cô vẫn có chút hiểu biết về những thay đổi bãi bể nương dâu, thế sự xoay vần bên ngoài.

Dù sao, người chết đều bị đưa xuống địa phủ mà.

Chỗ nào đông người thì chỗ đó có chuyện để hóng, chỗ nào nhiều quỷ thì cũng tương tự thế mà thôi.

Trong vòng năm mươi năm qua, không hiểu sao quỷ khẩu của địa phủ đột nhiên tăng vọt, slot đầu thai thì có hạn, một phần quỷ lại không muốn đi đầu thai.

Vì sự hòa bình và ổn định của địa phủ, Phong Đô Đại Đế vung tay lên, ra lệnh cho cấp dưới của mình là Đông Nhạc Đại Đế và Địa Tạng Bồ Tát xây dựng địa phủ trong thời đại mới.

Nỗ lực tạo ra một kỷ nguyên địa phủ mới, để nhóm quỷ hồn đều có việc làm, thay vì ngày nào cũng gây hấn, gây chuyện với nhau.


Cho nên hiện tại địa phủ cũng chẳng khác nhân gian là bao, Thời Nhất không hề cảm thấy khó thích nghi, điều duy nhất khiến cô đau khổ, là cả người cô không một xu dính túi.

Cô đã nghe không ít quỷ mới xuống địa phủ phàn nàn rằng sống ở nhân gian áp lực lớn lắm, làm gì cũng cần tiền.

Cô tự sầu lo cho bản thân, nên trước khi đi, cô vốn định đến tìm Phong Đô Đại Đế đòi tiền.

Ai ngờ ông cụ kia nói:"Ta là thần minh cai quản địa phủ, chưởng quản âm ti, lấy đâu ra tiền của nhân gian hả? Còn tiền âm phủ, thì thật ra ta có hai tờ đây, con có lấy không?"Thời Nhất cạn lời: "Con lấy tiền âm phủ để làm gì?"Chuyện xảy ra sau đó càng khiến cô cạn lời hơn.

"Ừ, là con không cần đấy nhé.

"Dứt lời, người đàn ông vung bàn tay to lên, Thời Nhất cứ thế cầm căn cước công dân và sổ hộ khẩu, mơ màng bị hất bay đến nhân gian.


Thời Nhất: "! "Nếu không phải cô không đánh lại ông già kia, Thời Nhất đã quay về âm ti đánh cho ông ấy một trận rồi.

"Thời Nhất?"Ngay khi Thời Nhất đang suy nghĩ ngẩn ngơ, thì đã thấy Lâm Lạc - người cô mới gặp không lâu - xuất hiện trước mặt cô.

"Sĩ quan Lâm, có chuyện gì thế?"Lâm Lạc xuống xe, đi đến trước mặt cô: "Tôi phải hỏi cô có chuyện gì mới đúng.

Cô đã rời khỏi đồn công an lâu như vậy rồi, sao còn chưa về nhà?""Tôi không có nhà.

"Lâm Lạc còn tưởng rằng cô đang giận dỗi người nhà, biết cô quan tâm chuyện tiền thưởng, anh bèn cất tiếng nói: "Lý Chí Cường khai rồi, bây giờ chúng tôi sẽ lập tức về quê ông ta để thu thập những bằng chứng chính xác mà cô đã nói.

Lần này cảm ơn cô vì đã cung cấp thông tin.

""Đừng khách sáo, tôi chỉ vì tiền thưởng thôi.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: 12: Thời Nhất Một Nghèo Hai Trắng Sĩ Quan Lâm Vừa Đẹp Người Vừa Đẹp Nết 2


Lâm Lạc mỉm cười, ngay khi anh xoay người định rời đi, bàn tay vừa đặt lên tay nắm cửa ô tô thì điện thoại đột nhiên vang lên tiếng thông báo có tin nhắn.

Anh lấy điện thoại ra đọc tin, mày cau lại.Anh nghiêng người nói với những đội viên khác trong xe: "Các cậu đi thu thập chứng cứ, có chuyện thì gọi cho tôi bất cứ lúc nào.

Tôi có chút việc phải xử lý trước.""Rõ, lão đại."Nội dung tin nhắn là thông tin cá nhân của Thời Nhất mà anh đã nhờ đồng nghiệp điều tra, vô cùng ít ỏi, chỉ có vài câu.Thời Nhất, mười chín tuổi, cha mẹ đều mất.


Từ nhỏ đã sống trong núi sâu, bà nội nuôi cô lớn lên cũng vừa mất nửa năm trước.

Hôm nay cô mới từ nông thôn đến thành phố Lâm Thành.Nhớ đến ban nãy anh hỏi cô vì sao không về nhà, cô lại trả lời rằng cô không có nhà bằng giọng điệu vô cùng bình tĩnh, Lâm Lạc không ngờ thân thế của cô lại như thế này.Cộp cộp...Thời Nhất nghe thấy tiếng bước chân, thì ngẩng đầu nhìn Lâm Lạc đã rời đi lại quay trở về, trong mắt cô lóe lên sự khó hiểu."Đến giờ cơm tối rồi, cô có muốn cùng đi ăn với tôi không? Tôi mời cô."Thời Nhất đứng phắt dậy, đôi mắt cô nhìn anh sáng ngời: "Được thôi.

Tôi có thể ăn mì ăn liền mà hôm nay Lý Chí Cường đã ăn không?"Tuy rằng mì ăn liền không đủ no, thế nhưng hương vị đó khiến cô lưu luyến không quên, vẫn muốn ăn tiếp.Lâm Lạc ngẩn ra, bây giờ anh có hơi nghi ngờ, không biết cốc mì ăn liền được húp sạch cả nước súp kia là do cô ăn hay nghi phạm ăn nữa."Mì ăn liền không có dinh dưỡng, ăn trong thời gian dài sẽ không tốt cho sức khỏe.


Tôi đưa cô đi ăn món khác ngon hơn."Đây là lần đầu tiên Thời Nhất quay về nhân gian sau một nghìn năm trăm năm, cô xa lạ với mọi thứ, Lâm Lạc nói gì cô nghe đó, dù sao được cọ cơm miễn phí là được rồi.Lúc này đang là giờ cơm cao điểm, bất kể đi đến tiệm nào cũng rất đông người.

Lâm Lạc dẫn cô rẽ vào ngõ cách đồn công an một đoạn, sau đó lại đi vòng qua một con phố, cuối cùng dừng trước một nhà hàng địa phương làm cơm đặt riêng.Nơi này chỉ tiếp khách quen, cho nên không cần xếp hàng dài.Thời Nhất tò mò với mọi thứ, trên đường đi, cô lặng lẽ quan sát tất thảy mọi thứ xung quanh.

Lâm Lạc luôn chú ý đến cô, thấy cô như vậy thì tưởng rằng đây là lần đầu tiên cô đến thành phố, tò mò với mọi thứ cũng không có gì lạ..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: 13: Thời Nhất Một Nghèo Hai Trắng Sĩ Quan Lâm Vừa Đẹp Người Vừa Đẹp Nết 3


Trên bàn cơm, Thời Nhất nhìn chằm chằm vào một bàn thức ăn ngon, cô đợi Lâm Lạc động đũa rồi mới bắt đầu gắp thức ăn nhét vào miệng.Lâm Lạc múc cho cô một bát canh cá thơm phức: "Bây giờ cô có chỗ đặt chân không?""Không có."Thời Nhất không quá quan tâm đ ến chỗ ở, vì dù sao trước kia cô cũng ngẩn ngơ ở địa phủ mà.Lâm Lạc trầm ngâm giây lát, cuối cùng vẫn thấp giọng hỏi: "Vậy trên người cô có tiền không?"Thời Nhất thẳng thắn đáp: "Không có.

Mục đích tôi bắt Lý Chí Cường là vì tiền thưởng mà."Lâm Lạc đặt bát canh cá xuống bên cạnh cô, ngước mắt lên nhìn cô gái nhỏ đang ăn ngon lành, anh bất đắc dĩ thở dài rồi không nói gì nữa.Nửa tiếng sau, hai người đều no nê."Sĩ quan Lâm, để báo đáp việc anh mời tôi ăn cơm, tôi tặng anh một câu nhé.

Ba ngày sau, sau mười hai giờ đêm, chớ đi bộ."Lâm Lạc có ý tốt với cô, còn mời cô ăn cơm nữa, nên Thời Nhất cảm thấy mình nên làm gì đó.


Cô không thích thiếu nợ ân tình của người khác, bữa cơm này coi như tiền quẻ của cô vậy."Được." Lâm Lạc không quá để ý đến lời lải nhải của cô, anh là công an nhân dân, kiên định với chủ nghĩa duy vật."Đi thôi, tôi dẫn cô đi mua điện thoại, đến lúc nhận được tiền thưởng rồi trả tôi."Lâm Lạc nghĩ, sau này bất kể cô muốn tìm việc làm hay làm gì khác, thì xã hội hiện tại cũng không thể thiếu điện thoại được.

Anh thấy lòng mình tràn ngập sự đồng cảm, nên giúp cô một tay."Được thôi, vậy cảm ơn sĩ quan Lâm."Sĩ quan Lâm đúng thật vừa đẹp người vừa đẹp nết, một quẻ ban nãy cũng không uổng công cô.Lâm Lạc dẫn cô đi mua một chiếc điện thoại có giá khoảng ba nghìn tệ, đăng ký sim điện thoại và Wechat cho cô.

Sau anh lại phát hiện cô không có thẻ ngân hàng, nên đã đến cây ATM gần đó, rút hai nghìn nhân dân tệ đưa cho cô.Xét thấy cất tiền trên người không an toàn, anh thậm chí còn đến gần đó mua cho cô một chiếc túi nhỏ đựng tiền.Vốn anh còn định đưa cô đi thuê nhà, nhưng đột nhiên lại có vụ án, anh không thể không rời đi trước.


Trước khi đi, anh dặn Thời Nhất nếu có chuyện gì thì gọi điện hoặc gửi tin nhắn cho anh, rồi mới bắt taxi đi làm.Thời Nhất nhìn chiếc điện thoại mới ra lò, yêu thích không buông tay, cô mày mò tận nửa ngày trời.Cô còn nhớ rõ lời dặn của Phong Đô Đại Đế rằng phải ngoan ngoãn tích lũy công đức và tín ngưỡng.

Cô nhanh chóng nghĩ đến những đoạn video ngắn và các video phát sóng trực tiếp mà cô và Tiểu Bạch cùng xem khi còn ở địa phủ.Có thể thông qua những video đó để mọi người nhanh chóng biết đến cô, thậm chí tin tưởng cô.

Cô cũng có thể thông qua cách giúp đỡ người xem phát sóng trực tiếp, để tích lũy công đức một cách nhanh chóng và thuận tiện hơn.Được rồi, nói nhiều như vậy, thật ra là do cô không biết nên làm gì để kiếm ra tiền mà thôi.Không bằng cấp, không quan hệ, cô chỉ có thể nghĩ ra cách này..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: 14: Đại Sư Nhanh Chép Văn Mẫu Đi 1


Năng lực hành động của Thời Nhất rất mạnh, cô tìm kiếm cách phát sóng trực tiếp, rồi bắt đầu làm theo từng bước hướng dẫn.Tải app phát sóng trực tiếp, đăng ký tài khoản...!Hai mươi phút sau, mọi việc hoàn tất.Thời Nhất nóng lòng muốn thử, Tiểu Bạch nói phát sóng trực tiếp cũng có thể kiếm tiền, tiếc là cậu ấy là quỷ, sợ dọa người khác, nếu không cậu ấy cũng muốn thử làm blogger kiếm tiền âm phủ và những đồ thờ cúng khác.Thời Nhất nhập tên đăng nhập của mình vào màn hình.[Thời Nhất]Tuy cô là thiên tài hiếm có trong giới huyền học, nhưng sư môn của cô chỉ có ba người: cô, sư phụ và sư đệ.Sư phụ đặt tên cho cô vô cùng qua loa lấy lệ - Thời Nhất.

Sư phụ cô lười lắm, trực tiếp lấy số thứ tự để làm tên.Phần giới thiệu cô ghi: ba nghìn một quẻ, quẻ quẻ đều linh, không linh hoàn tiền.Hiện tại Thời Nghị đã có khái niệm về tiền bạc rồi, đơn vị tính tiền của cô chính là chiếc điện thoại di động mà Lâm Lạc vừa mua cho cô.Điện thoại có giá khoảng hai ngàn tám trăm nhân dân tệ, một quẻ ba nghìn, ừm, một chiếc di động.Cô bấm tay tính toán, tối nay sẽ phát sóng trực tiếp.Thời Nghị là blogger mới, nên tất nhiên chưa có độ phổ biến.Nhìn phòng phát sóng trực tiếp trống rỗng, Thời Nghị cũng không hề nản lòng.


Cô cầm điện thoại tìm một chiếc ghế dài trong công viên rồi ngồi xuống, giơ điện thoại lên trước mặt, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào camera."[Tôi Chỉ Muốn Ngủ ] đã tham gia buổi phát sóng trực tiếp."Đôi mắt Thời Nhất vốn nhìn chằm chằm vào biểu tượng chuông thông báo ở góc dưới cùng bên trái màn hình, hiện tại thấy ở nơi đó nảy ra một thông báo, đôi mắt cô lập tức sáng rực lên.


Cô mỉm cười: "Chào mừng đến với buổi phát sóng trực tiếp.]Cho dù chỉ có một người xem, cô cũng vô cùng vui vẻ.[Ồ, là một chị gái mặc Hán phục, xinh đẹp không son phấn cơ à? Nào, biểu diễn tài nghệ đi.]Thời Nhất: "Đây là phòng phát sóng trực tiếp huyền học.

Có bói một quẻ không?"[Mẹ nó, ba nghìn một quẻ, cô lừa đảo đấy à, lại còn phải đau não tìm cớ bói toán nữa chứ? Bỏ đi, bỏ đi, tôi đi tìm niềm vui khác.""[Tôi Chỉ Muốn Ngủ] đã rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp.]Loại chuyện như bói toán này chú trọng duyên phận, không thể cưỡng cầu, cho nên Thời Nhất cũng không buồn lòng.Lúc này, trong một phòng phát sóng trực tiếp khác.Một blogger tên [Thanh Thanh Ngắm Mỹ Nhân] cũng mới bắt đầu phát sóng trực tiếp được một lát..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: 15: Đại Sư Nhanh Chép Văn Mẫu Đi 2


Thanh Thanh Ngắm Mỹ Nhân là một cô gái có gương mặt tròn trĩnh, đáng yêu.

Cô ấy thu hút được nhiều người hâm mộ nhờ tính cách vui vẻ và tài châm biếm, pha trò khi nói về những chủ đề thời sự nóng hổi.Cô ấy chủ yếu thường xuyên đăng những đoạn video ngắn, thi thoảng mới phát sóng trực tiếp để trò chuyện với người hâm mộ, phần lớn thời gian, cô ấy thường đưa người hâm mộ đến những phòng phát sóng trực tiếp khác, xem những blogger khác phát sóng trực tiếp.Những phòng phát sóng trực tiếp được cô ấy ghé thăm, đều là phòng phát sóng trực tiếp của một số blogger ưa nhìn, bởi vậy, người hâm mộ đặt cho cô ấy một biệt danh "bà bi3n thái"."Các bảo bối, một ngày tươi đẹp lại bắt đầu rồi.

Mở đầu buổi phát sóng trực tiếp hôm nay, chúng ta trò chuyện một chút nhé."Thanh Thanh đặt đống đồ ăn vặt vừa mua về lên bàn.


Cô ấy vừa nói vừa xé mở một túi bim bim, vừa đọc bình luận của nhóm người hâm mộ để lại, một công ba việc.[Thanh Thanh...!Thanh Thanh ơi...!Ban nãy tôi vừa lướt thấy một chị gái mặc Hán phục, xinh ơi là xinh, thế nhưng hóa ra lại là thần côn lừa đảo.

Cô không biết đâu, giá một quẻ của cô ấy tận ba nghìn tệ.][Ôi trời ơi, một quẻ của thầy bói dưới chân cầu vượt mới chỉ mười mấy hai mươi tệ, đắt lắm thì cũng chưa đến một trăm tệ.


Sao cô ấy ra giá đắt thế?][Ba nghìn á? Thế thì không phải đoán mệnh, mà là lấy mệnh tôi thì có.][Chú em kia ơi, gửi link đây, để anh em vào xem thầy bói giá ba nghìn tệ có dáng vẻ thế nào nào.]Lúc này, tay trái của Thanh Thanh đã đeo chiếc gang tay dùng một lần bắt đầu ăn, nhìn đường link do người hâm mộ gửi vào khu bình luận, cô ấy cũng tò mò nhấn vào.[Thanh Thanh Ngắm Mỹ Nhân đã vào phòng phát sóng trực tiếp.][Heo Lắc Mông đã vào phòng phát sóng trực tiếp.][Con Gái Gia Cát Lượng đã vào phòng phát sóng trực tiếp.][...]Chỉ chốc lát, đã có mấy ngàn ngưởi chen nhau mà đến.Thời Nhất giật mình trợn tròn mắt, sau đó cô lập tức nhoẻn miệng cười: "Chào mừng mọi người đến với phòng phát sóng trực tiếp."[Ôi mẹ nó, mỹ nữ thật này.

Lại còn là kiểu không phấn son trang điểm nữa chứ.][Chị đẹp đây rồi...!Nhân lúc chị đẹp vẫn đang ít người hâm mộ, tôi theo dõi trước, về sau tôi có thể trở thành fans lão làng rồi.

Hớ hớ hớ.][Bộ Hán phục trên người chị gái đẹp quá, mua ở đâu thế ạ?][Chị đẹp, chị có bạn trai chưa?][Chị gái đừng để ý đến đám đàn ông thối, nhìn em gái thơm ngào ngạt đây này...][Này, cả đám các cậu rụt rè chút đi được không? Quên mình đến đây làm gì rồi à? Ba nghìn đó, một quẻ ba nghìn, được cái đẹp mã mà đi lừa đảo.][.…].

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: 16: Đại Sư Nhanh Chép Văn Mẫu Đi 3


Điều đầu tiên khiến người ta chú ý khi vừa tiến vào phòng phát sóng trực tiếp, chính là diện mạo chói lóa của Thời Nhất, có người nhanh chóng biến thành fans nhan sắc.

Cũng có người chú ý đến bộ Hán phục nhẹ nhàng tung bay trên người cô.

Cũng có người nhìn thấy nội dung trong phần giới thiệu tiêu đề buổi phát sóng trực tiếp, nên mắng chửi cô.

Còn có một số người lại tò mò và lo lắng hỏi, sao trời tối rồi cô mà cô vẫn còn ở ngoài công viên.

Mưa bình luận vẫn tiếp tục nhảy lên, Thời Nhất đọc lướt một loạt bình luận, thấy không ai nói đến để xem bói, nên cô bèn chủ động nhắc đến.

"Có ai muốn xem bói không?"Lúc này Thanh Thanh cũng có mặt trong phòng phát sóng trực tiếp, cô ấy rất thích nhan sắc của blogger mới này.


Nhìn thấy giá tiền quẻ đắt đỏ của cô, lần đầu tiên cô ấy kiên quyết phớt lờ gương mặt xinh đẹp kia: "Chị đẹp Thời Nhất à, giá quẻ của cô đắt quá, cô có chắc mình bói chuẩn không mà dám lấy đắt thế? Nếu bói không chuẩn, cô sẽ bị mắng đó.

]Thời Nhất: "Không linh hoàn tiền.

"Thanh Thanh cảm thấy cô gái xinh đẹp một cách quá đáng này có thể trở thành tư liệu sống của mình, đôi mắt cô ấy đảo quanh: "Ba nghìn tệ mà cô nói, là chỉ tiền quà tặng ở phòng phát sóng trực tiếp đúng không?"Thời Nhất không biết rằng, nền tảng phát sóng trực tiếp sẽ lấy một nửa tiền quà tặng, nhưng Thanh Thanh biết, nên cô ấy phải hỏi cho rõ.

"Ừm.

"Sau khi nhận được một câu trả lời khẳng định, Thanh Thanh tiện tay ném ra một quả tên lửa giá ba nghìn tệ.

Hiệu ứng màu vàng rực rỡ lập tức chiếm toàn bộ màn hình, duy trì suốt năm giây mới chậm rãi tan biến.


Thời Nhất: "Giải mộng, xem tướng, đoán chữ.

Cô chọn cái nào?"Thanh Thanh không chút do dự chọn xem tướng, đồng thời cũng xin được kết nối.

Không bao lâu sau, một cô gái có khuôn mặt tròn trĩnh dễ thương xuất hiện trên màn hình.

Bàn tay trái đeo bao tay của cô ấy đang cầm miếng gà viên chiên, tay phải nghịch nghịch lọn tóc rũ xuống.

Tuân thủ nguyên tắc tôn trọng người đối diện, cô ấy đặt trả miếng gà vào hộp bên cạnh, cởi chiếc gang tay dùng một lần xuống, rồi nở một nụ cười nhìn Thời Nhất.

Không chờ Thanh Thanh mở miệng nói với cho cô biết cô ấy muốn bói về vấn đề gì, thì đã thấy Thời Nhất khẽ cau mày, nghiêm túc nói: "Trong vòng một giờ tới, đừng ra ngoài.

"Thanh Thanh không hiểu tại sao, đồng thời trên mặt cũng lộ vẻ bất đắc dĩ: "Đại sư, nếu không cô xem lại xem bây giờ là mấy giờ rồi?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: 17: Đại Sư Nhanh Chép Văn Mẫu Đi 4


"Đã hơn mười giờ, gần mười một giờ đêm rồi còn đâu.

Sau mười giờ tối, tôi rất hiếm khi ra ngoài.

Nếu cô không biết bói, thì có thể trả tiền lại, nể tình dáng dấp cô xinh đẹp, tôi sẽ không so đo đâu."[Ha ha ha, sao không nói thẳng là: ‘trong vòng một tiếng nữa, cô sẽ gặp tai họa thấy máu, chỉ cần không đi ra ngoài, cô sẽ tránh được’ đi.][Cười chết tôi, người hâm mộ lão làng đều biết Thanh Thanh là người yêu mạng nhất, trừ khi thật sự cần thiết, thì buổi tối cô ấy sẽ không ra ngoài.][Hoàn tiền, hoàn tiền!][Nào nào nào, đại sư.

Nếu cô không biết bói thì học theo tôi này: Ấn đường cô đầy đủ, tròn trịa, là một người có số đại phú đại quý.


Nhưng mà hôm nay ấn đường cô biến thành màu đen, có thể sẽ gặp huyết quang tai ương, nếu muốn giải hạn hôm nay này, chỉ cần trong vòng hai giờ tới không ra ngoài là được.

Nhưng nếu muốn hoàn toàn giải được cái hạn này, phí lập đàn làm phép hết năm nghìn tệ...!Xin, tôi thật sự không bịa nổi nữa.

Chị gái à, tôi thực sự chỉ có thể giúp chị đến đây thôi.][Khóc chết tôi, đại sư, nhanh chép văn mẫu đi.]Nhìn những lời châm chọc và đòi hoàn tiền trong khu bình luận, Thời Nhất cũng không để ý lắm.Ngoại trừ cái cau mày khi nhìn thấy Thanh Thanh, thì vẻ mặt sau đó của cô vô cùng bình thản, dáng vẻ như một vị thần già kiểm soát mọi chuyện trong tầm tay.Cô đã là người hơn một nghìn năm trăm tuổi rồi, không thể chấp mấy đứa bé này."Đừng vội, bây giờ thời gian vẫn sớm.


Trước tiên cô cứ nói cho tôi biết cô muốn bói về vấn đề gì đi đã, ban nãy là lời khuyên của tôi thôi, không bao lâu nữa cô sẽ biết rằng tôi không hề ăn nói lung tung."Thanh Thanh cũng biết không nên sốt ruột, dù sao cô cũng đã nói là trong vòng một tiếng, cô ấy chỉ cần đợi chút nữa thôi là có thể vả mặt cô rồi.Cô ấy thả lỏng người, tựa người vào lưng ghế, cười nói: "Vậy cô thử bói xem tôi đang nghĩ gì đi."Thời Nhất liếc cô ấy một cái: "Chị đẹp xinh xắn thế kia, sao lại phải giả thần giả quỷ lừa đảo làm gì không biết.

Thầy bói nào có dễ làm như thế cơ chứ? Nhưng mà mình có nên châm chọc chị bé không nhỉ? Dù sao dáng dấp ưa nhìn như thế, mình có chút không nỡ nhìn người đẹp khóc."Biểu cảm trên mặt Thanh Thanh cứng đờ.

Cái này, cái này, cái này, đúng hệt tiếng lòng của cô ấy, không sai một chữ.[Ha ha ha, thiết lập nhân vật Thanh Thanh thích mỹ nhân đứng mãi không đổ.][Nhìn biểu cảm bị sét đánh của Thanh Thanh mà xem.

Xem ra bói không sai, ha ha ha.][Nếu tôi không phải là fans lão làng của Thanh Thanh suốt bao năm qua, tôi còn tưởng cô ấy và đại sư hợp tác với nhau nữa đó.

Nhìn cái biểu cảm kia đi, không có chút giả tạo nào.][...].

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: 18: Anh Ta Nói Cô Vay Nợ Hơn Một Trăm Vạn Để Theo Đuổi Idol 1


Thanh Thanh không thèm để ý bình luận trêu chọc của nhóm người hâm mộ.

Nghe thấy Thời Nhất có thể lặp lại nguyên văn tiếng lòng của cô ấy mà không sai một chữ, cô ấy đã bị dọa sợ rồi.Biểu cảm trên mặt cô ấy trở nên nghiêm túc hơn nhiều, nhớ đến những điều khiến bản thân phải bận tâm trong khoảng thời gian này, cô ấy ôm tâm lý thử một lần: "Vậy chị có biết, tôi muốn bói về vấn đề gì không?"Thời Nhất im lặng khoảng năm giây rồi đáp: "Tình cảm.

Lòng cô vẫn luôn do dự."Ánh mắt Thanh Thanh lập tức sáng rực lên, niềm tin với cô cũng tăng lên nhiều.

Sau đó, lần đầu tiên cô ấy kể về cuộc sống tình cảm của mình trên mạng xã hội."Từ nhỏ đến lớn, tính cách của tôi khá hướng nội, bạn bè không nhiều, mãi đến năm hai mươi lăm tuổi, tôi vẫn còn độc thân.


Sau này, nhờ mai mối nên cũng có một người bạn trai.""Anh ta lớn hơn tôi hai tuổi, ngoại hình ưa nhìn, chiều cao tuy rằng chưa đến một mét tám, nhưng cũng khoảng một mét bảy mươi lăm.

Vóc dáng một mét sáu của tôi khi đứng bên cạnh anh ta trông vô cùng xứng đôi.

Anh ta làm việc cho một công ty nước ngoài, tiền lương một năm khoảng năm mươi vạn, là một đối tượng kết hôn không tệ."[Oa, chưa từng nghe Thanh Thanh kể về bạn trai, điều kiện này quả thật cũng không tệ đâu.][Thanh Thanh ở bên anh ta vào năm hai mươi lăm tuổi, mà người đàn ông kia lớn hơn Thanh Thanh hai tuổi? Mới hai bảy tuổi mà đã có lương một năm năm mươi vạn rồi ư? Điều kiện nào sao chỉ nói là không tệ cho được? Phải nói là vô cùng tốt mới đúng.][Hu hu hu, người ta hai bảy tuổi, lương một năm năm mươi vạn, tôi hai mươi bảy tuổi: lương ba nghìn tệ.

Nước mắt tuôn rơi, hu hu hu..."Thanh Thanh nhìn những lời khen ngợi của khu bình luận, cô ấy không nhịn được thở dài: "Ngoại hình, gia đình, tài chính đúng là không tệ.


Nhưng anh ta lừa tôi.""Trước kia anh ta nói với tôi rằng, nhà của một đồng nghiệp nữ ở công ty thuận đường về nhà của anh ta, đồng nghiệp nữ kia muốn đi nhờ xe anh ta.

Mà cô gái kia vẫn đang độc thân, tôi lại không muốn, nên không đồng ý.

Sau này, anh ta không nhắc lại chuyện này nữa.""Không ngờ rằng anh ta vẫn luôn chở cô gái kia về nhà.

Nếu không phải tôi phát hiện một thỏi son rơi trong xe anh ta, đến tận bây giờ, tôi vẫn chẳng hay biết gì."[Ôi mẹ ơi, tôi đề nghị chia tay.][Chia tay, người tiếp theo.][Chị, bây giờ anh ta dám lừa chị, về sau sẽ dám giấu chị sinh con với người phụ nữ khác.

Chị đá anh ta đi, tìm một người khác.][Bình thường Thanh Thanh lý trí lắm mà, sao bây giờ lại mắc sai lầm thế này cơ chứ?].

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: 19: Anh Ta Nói Cô Vay Nợ Hơn Một Trăm Vạn Để Theo Đuổi Idol 2


Thanh Thanh nhíu mày: "Tôi cũng khó mà tha thứ cho hành vi lừa dối tôi của anh ta, nhưng mẹ tôi vẫn luôn khuyên tôi, nói chuyện này chẳng đáng là gì cả.

Bảo tuổi tôi không còn nhỏ nữa, khó mà tìm được người khác phù hợp hơn.

Chúng tôi yêu nhau hai năm rồi, dự định cuối năm sẽ kết hôn.


Tháng mười một sẽ đi chụp ảnh cưới, bây giờ xảy ra loại chuyện này, quả thật tôi không biết mình nên làm gì."Lời khuyên của mẹ, hai năm tình cảm, Thanh Thanh nhất thời khó có thể đưa ra quyết định.Lúc này, nhóm dân cư mạng cũng chia thành hai luồng ý kiến trái chiều.Một phe thì cho rằng bạn trai của Thanh Thanh chỉ tiện đường cho đồng nghiệp đi nhờ xe mà thôi, không phải chuyện gì lớn, không đến mức chia tay.Phe còn lại cho rằng, đồng ý là chuyện này không lớn, nhưng hành vi lừa gạt của anh ta không tốt, nói không chừng về sau lại tiếp tục gạt Thanh Thanh chuyện khác nữa thì sao.

Tốt nhất vẫn nên nhanh chóng dứt ra.Thời Nhất gật đầu, bàn tay vẫn luôn giơ di động của cô có chút đau.

Cô đổi điện thoại sang tay khác, rồi khẽ nghiêng đầu nhìn Thanh Thanh trong màn hình: "Có tiện cho tôi xem ảnh của anh ta không?"Thanh Thanh: "Tôi gửi tin nhắn riêng cho cô."Thời Nhất nhận được bức ảnh chụp chung của Thanh Thanh và bạn trai cô ấy.


Tổng thể thì diện mạo của anh ta coi như không tệ, nhưng nếu tách ngũ quan ra, nhìn riêng từng bộ phận, thì thấy không ổn chút nào.Thời Nhất nhìn chằm chằm ảnh chụp năm giây, rồi lập tức ngẩng đầu nhìn Thanh Thanh: "Anh ta lừa cô không chỉ một lần.""Một tháng trước, có phải anh ta nói với cô là anh ta phải đi công tác nửa tháng, anh ta là người dẫn đội, công việc bề bộn nên không có thời gian trả lời tin nhắn của cô không?"Thanh Thanh gật đầu: "Đúng vậy.

Vì anh ta nói anh ta bận, tôi cũng có công việc và cuộc sống của mình, nên cũng không liên lạc với anh ta, chỉ nói sau khi anh ta hết bận thì nhắn tin cho tôi là được."Thời Nhất: "Anh ta căn bản không hề đi công tác, mà bị tạm giam mười ngày vì tội mua bán dâm."Sắc mặt của Thanh Thanh trong màn ảnh đột nhiên trở nên khó coi.Thời Nhất: "Hơn nữa đây không phải lần đầu tiên.

Anh ta bị bạn gái cũ đá, là bởi vì bạn gái cũ phát hiện ra chuyện anh ta đi chơi gái."[Cho nên, đàn ông chơi gái và đàn ông bạo lực gia đình cũng giống nhau, có một lần thì sẽ có vô số lần.][Chậc, đồ khốn nạn, cho nó cút nhanh đi.][Chị gái, chị vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra đi thôi.][May mà mới chỉ định ngày tổ chức hôn lễ chứ chưa chụp ảnh cưới, đăng ký kết hôn,...!đó.

Chị gái chạy nhanh đi.][Nếu chị gái không chạy được, để tôi lái máy bay đến đưa chị đi.].

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom