Cập nhật mới

Dịch Tôi Đoán Mệnh Cậu Vào Tù

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: 20: Anh Ta Nói Cô Vay Nợ Hơn Một Trăm Vạn Để Theo Đuổi Idol 3


Thanh Thanh hít sâu một hơi, nhìn thấy những lời quan tâm của nhóm người hâm mộ trong khu bình luận, cô ấy mới gắng gượng mở một nụ cười: "Ngày mai tôi sẽ đến bệnh viện.

Đại sư, anh ta còn lừa tôi chuyện gì nữa không?"Gương mặt của Thời Nhất lộ rõ vẻ chán ghét: "Đúng là không ít đâu.

Chuyện nhỏ tôi tạm lược bớt, chúng ta nói một chuyện nghiêm trọng hơn đi.""Một tháng trước, đúng ra là hai ngày trước khi cô phát hiện ra thỏi son của đồng nghiệp nữ kia rơi trong xe anh ta, anh ta đã nói với mẹ cô rằng, cô vay nợ hơn một trăm vạn để theo đuổi idol.""Anh ta nói đã giúp cô trả hơn một nửa rồi, nhưng vẫn nợ sáu mươi vạn nữa chưa trả.


Hai người sắp kết hôn rồi, nhưng vì chuyện nợ nần nên cô lo lắng, không muốn kết hôn nữa.

Cho nên anh ta xin mẹ cô đưa của hồi môn của cô cho anh ta, để anh ta lặng lẽ trả nợ cho cô trước."Thanh Thanh: "Mẹ nó, quá đáng lắm rồi.

Đúng là thi thoảng bà đây sẽ bay ra nước ngoài để theo đuổi idol, nhưng bà đây có tiền mà.


Bà mẹ nó sao có thể vay nợ hơn một trăm vạn chỉ để theo đuổi idol được, bà có bệnh đâu.""Mẹ tôi sẽ không thật sự tin mấy lời ma quỷ anh ta bịa ra, rồi đưa tiền cho anh ta chứ?"Thời Nhất lắc đầu: "Không đâu.”Nghe thế, Thanh Thanh thở hắt ra một hơi.

Thế nhưng sau đó cô ấy lại lập tức giận điên lên."Ơ, không đúng, sao mẹ tôi không kể cho tôi nghe chuyện này? Hơn nữa khi tôi đòi chia tay với người đàn ông chó má kia, bà ấy vẫn cố gắng thuyết phục tôi.

Bà ấy có ý gì?"Dứt lời, cô ấy lập tức cầm điện thoại di động dự phòng ở bên cạnh, gọi video cho mẹ mình.Nhóm dân cư mạng bị sốc nặng, không ngừng oanh tạc phần bình luận, hết bình luận này nối tiếp bình luận khác.[Bây giờ thầy bói đều bi3n thái thế này à? Cảm giác ngay cả qu@n lót cũng bị lột s@ch thế.][Dù sao tôi cũng chưa từng gặp đại sư thế này, chẳng lý nào lại bói ra mọi chuyện một cách chi tiết như thế được, chắc chắn cô ta đang lợi dụng mánh lới để quảng cáo.][Mẹ nó, người đàn ông kia có bệnh đúng không? Vẫn chưa kết hôn đã nhớ thương của hồi môn của nhà gái, lại còn lấy cách thức lừa gạt như thế nữa chứ.][Thế nhưng biểu cảm của Thanh Thanh không thể là giả được.

Hơn nữa không phải bây giờ cô ấy đang gọi điện thoại cho mẹ mình đấy ư? Nếu mà làm theo kịch bản thì lý nào lại làm đến bước này.][Nếu chuyện này không phải kịch bản, vậy chỉ có thể nói người đàn ông kia quá khốn nạn, quá đáng khinh.][Hành động của người đàn ông này cũng được coi là phạm tội lửa đảo đồ hồi môn của nhà gái rồi còn gì.][Không phải mẹ của Thanh Thanh chưa đưa tiền cho anh ta ư? Có lẽ chưa được coi là phạm tội đâu nhỉ?].

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: 21: Tôi Đề Nghị Báo Công An Đối Phương Là Kẻ Buôn Người 1


Thanh Thanh không có tâm trạng nào để quan tâm đến khu bình luận nữa.

Sau khi chuông điện thoại vang lên khoảng mười giây, cuối cùng mẹ cô ấy cũng bắt máy."Mẹ, có phải một tháng trước Trịnh Vi nói với mẹ rằng con vay nợ hơn một trăm vạn để theo đuổi idol không?"Mẹ Thanh Thanh vừa đi chơi mạc chược về, lúc này bà ta vừa thay giày vừa trả lời: "Đúng vậy.

Thanh Thanh à, không phải mẹ nói con đâu, thế nhưng sao con lại tiêu một số tiền lớn như thế vào mấy chuyện vô nghĩa thế hả? Cũng chỉ có Tiểu Trịnh không chê con, còn trả giúp con hơn hơn bảy mươi vạn, con nên biết đủ đi.""Thằng bé Tiểu Trịnh tốt như vậy, tự nhiên con lại gây chuyện ầm ĩ với nó làm gì? Con nghe lời mẹ khuyên, sống hòa hợp với Tiểu Trịnh.

Chuyện nó cho người ta đi nhờ xe, cũng đâu phải chuyện gì to tát, con nói nó vài câu là được rồi.


Ngày tổ chức hôn lễ đã định ra hết rồi, lễ hỏi của nhà người ta cũng nhận rồi, con còn đòi chia chân chia tay gì hả, bị đồn ra ngoài thì mất mặt chết mất.

Lần này, cách hành xử của con sai rồi."Thanh Thanh tức điên, khi lại lần nữa cất tiếng, cô ấy không kiềm chế được mà quát lớn: "Anh ta nói gì mẹ cũng tin, sao mẹ không gọi xác nhận lại với con?""Con không tin mẹ thật sự tin mấy lời bịa đặt quỷ quái của anh ta.

Có phải mẹ vội muốn gả con ra ngoài, cho nên không muốn để con biết bộ mặt thật của anh ta đúng không?"Mẹ mình có tính cách thế nào, Thanh Thanh là người hiểu rõ nhất.Quả nhiên, sau khi nhìn thấy một tia chột dạ trong mắt mẹ mình, cô ấy biết bản thân không hề đoán sai.


Mẹ cô ấy quả thật nghĩ như thế.Nhìn biểu cảm bị tổn thương của con gái, mẹ Thanh Thanh cũng chột dạ, chỉ đành lẩm bẩm nói: "Tuổi con cũng không còn nhỏ nữa, cuối năm nay đã hai mươi tám rồi.

Điều kiện của Tiểu Trịnh người ta cũng đâu tệ, dáng vẻ đoan chính, có tận ba căn nhà, lương một năm tận năm mươi vạn, cha mẹ khỏe mạnh, sau này cũng có lương hưu, còn có thể giúp con trông con dưỡng cái.

Con gả qua nhà nó thì có thiệt thòi gì đâu?”Nói xong, bà ta lại cảm thấy mình có lý: "Bỏ lỡ người này thì không còn ai khác nữa đâu, con đừng giữ mấy việc vụn vặt kia trong lòng nữa, an tâm sống với Tiểu Trịnh đi thôi."Từ sau khi Thanh Thanh tốt nghiệp đại học, mẹ cô ấy vẫn luôn thúc giục cô ấy kết hôn.

Thế nhưng cô ấy không ngờ rằng, nhân phẩm của đối phương thối nát đến mức ấy rồi, mà mẹ cô ấy vẫn cảm thấy đối phương khá tốt."Anh ta đi chơi gái, mẹ, mẹ thật sự khiến con thất vọng và đau khổ.

Vậy thôi, con sẽ trả lại tiền lễ hỏi, mối hôn nhân này, con không gả đâu.""Không phải chỉ đi chơi gái thôi sao...".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: 22: Tôi Đề Nghị Báo Công An Đối Phương Là Kẻ Buôn Người 2


Thanh Thanh lập tức cúp máy, biểu cảm gương mặt mệt mỏi.

Nhìn thấy mẹ cô ấy gọi lại, cô ấy cúp máy không chút do dự, ngắt mạng, rồi không thèm để ý đến mẹ cô ấy nữa.[Mẹ của Thanh Thanh đáng sợ quá đi mất.


Nhà trai đã đến tận mặt bà ta để nói dối, lừa tiền rồi, cho dù bà ta không kể lại với con gái, thì cũng không nên đẩy con gái vào hố lửa như thế chứ?][Mấy lời nói của mẹ Thanh Thanh khiến tôi thật sự có chút buồn nôn.

Ọe...][Kiểu mẹ như này quá đáng thật đấy.][Không biết hận con gái mình đến mức nào, mà có thể hại đời cô ấy như thế cơ chứ...]Thanh Thanh không rảnh đọc bình luận, cả người cô gần như kiệt sức.Cô ấy ngước mắt nhìn gương mặt bình tĩnh dưới ảnh đèn đường mờ ảo của Thời Nhất trong màn hình, đột nhiên cảm thấy mình cần trút hết nỗi lòng."Mẹ tôi luôn coi tôi như một nhiệm vụ vậy, dường như chỉ khi tôi kết hôn, nhiệm vụ của bà ấy mới có thể hoàn thành viên mãn.


Cho nên, để hoàn thành nhiệm vụ của mình, bà ấy vẫn luôn thúc giục tôi kết hôn.""Nhưng tôi không ngờ bà ấy lại quá đáng đến mức này.

Để hoàn thành cái gọi là nhiệm vụ của mình, bà ấy thậm chí không tiếc gả con gái mình cho loại người như thế."Thời Nhất mím môi, quyết định an ủi cô ấy một chút: "Cung phụ mẫu của cô hẹp, chứng tỏ quan hệ với cha mẹ khá lạnh nhạt, cô không cần quá đau lòng."Thanh Thanh: "..."[Ha ha ha, tôi vốn đang đau lòng cho chị gái Thanh Thanh, nhưng mà hành động an ủi nghiêm túc nhưng thực chất là bổ thêm một đao của đại sư thật sự vô cùng buồn cười.][Thanh Thanh: Đại sư, nếu cô không biết an ủi người khác, thì đừng gượng ép bản thân.][Ôi chao, bình thường thôi, mẹ tôi và mẹ Thanh Thanh có thể phân cao thấp với nhau.][Lúc trước còn có bà mẹ ghen tị với chính con gái ruột của mình cơ mà, ít nhất mẹ của Thanh Thanh cũng được coi là "bình thường" trong bất thường rồi.]Thời Nhất phát hiện biểu cảm của cô ấy càng thêm mất mát, thì vội nói: "Có vài người từ khi sinh ra đã được định trước là sẽ bạc duyên với cha mẹ, cho dù cưỡng cầu cũng không được, mạnh mẽ thay đổi chỉ khiến đôi bên khó xử mà thôi."Sau này cô sẽ rất hạnh phúc, sẽ gặp được một người bạn đời có cùng tam quan với cô.

Anh ta sẽ chữa lành những tổn thương do gia đình cô gây ra."Sự tổn thương do bạn trai cũ và mẹ gây ra khiến Thanh Thanh tạm thời đóng cửa trái tim, cũng hoàn toàn mất niềm tin vào tình yêu..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: 23: Tôi Đề Nghị Báo Công An Đối Phương Là Kẻ Buôn Người 3


Cô ấy bỗng nhớ đến câu nói đầu tiên của Thời Nhất khi vừa kết nối phát sóng trực tiếp: "Đại sư, ban nãy cô bảo tôi trong vòng một giờ đừng ra ngoài là có ý gì? Tôi hiếm khi ra ngoài vào buổi tối, chứ đừng nói là đêm muộn thế này."Thời gian vô thức trôi qua, lúc này đồng hồ đã chỉ mười một giờ rồi.

Dựa theo thói quen sinh hoạt của cô ấy, mười một rưỡi cô ấy sẽ đi tắm, đúng mười hai giờ đêm sẽ lên giường đi ngủ.Thời Nhất: "Nhanh thôi, cô sẽ biết ngay ấy mà.""Reng reng reng..."Thời Nhất vừa dứt lời, thì chiếc điện thoại dự phòng bên cạnh Thanh Thang bỗng đổ chuông.[Đến rồi, đến rồi, đến rồi.

Thi đoán không thưởng nào, tôi đoán người gọi là mẹ của Thanh Thanh, chắc chắn vẫn là vì tên cặn bã kia.][Tôi lại đoán là tên cặn bã kia, có lẽ muốn làm lành.


Khuya rồi, Thanh Thanh không nên ra ngoài đâu nhé.][Mặc kệ đối phương là ai, nếu là lúc bình thường thì chẳng cảm thấy gì đâu, thế nhưng lúc này tôi lại cảm thấy sợ hãi.]Thanh Thanh nhìn Thời Nhất, chỉ thấy vẻ mặt cô bình tĩnh như đã biết trước, cô ấy bớt chút thời gian đọc lướt khu bình luận, rồi mới cầm lấy chiếc di động không ngừng đổ chuông.Là một dãy số xa lạ.Cô ấy mở loa ngoài lên, một âm thanh sốt ruột xen lẫn ý xin lỗi vang lên."Xin chào, cho hỏi cô có phải chủ nhân của chiếc xe mang biển số A3352 không ạ?"Thanh Thanh ngẩn ra: "Đúng vậy.

Có chuyện gì thế?""Ôi chao, thật sự xin lỗi cô, thật sự xin lỗi cô.

Chuyện là thế này, ban nãy khi vợ tôi đỗ xe, không cẩn thận va vào đuôi xe của cô.


Cô yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm.

Cô xuống đây xem muốn chúng tôi chịu trách nhiệm thế nào được không?"Giọng điệu của người đàn ông ở đầu dây bên kia tràn ngập sự hối lỗi, sau khi giải thích với cô, anh ta yên lặng chờ cô nói chuyện.Thi thoảng còn vang lên giọng người đàn ông nhỏ giọng răn dạy ai đó, và tiếng người phụ nữ khẽ giải thích không phải bà ta cố ý.Cho dù thế nào, nghe cũng có vẻ vô cùng bình thường.Nghe tin xe mình bị va quệt, Thanh Thanh lập tức trở nên luống cuống.

Ngay khi cô ấy đang định đứng dậy xuống hầm để xe xem sao, thì trong đầu đột nhiên vang lên lời dặn của Thời Nhất.Đừng ra ngoài."Được rồi, ông cứ đứng đó chờ tôi, thôi thay quần áo xong sẽ xuống ngay."Thanh Thanh ổn định đối phương trước, sau khi cúp máy thì nhìn về phía Thời Nhất."Đại sư, bây giờ tôi ra ngoài thì sẽ thế nào?"Cô ấy vừa lo lắng cho chiếc xe, vừa lo lắng cho sự an toàn của mình."Tôi đề nghị báo công an, bởi vì đối phương là kẻ buôn người.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: 24: Chẳng Lẽ Muốn Được Tặng “đôi Vòng Tay” Bạc 1


Thời Nhất không để ý đến mưa bình luận điên cuồng của nhóm người hâm mộ, mà nghiêm túc nói với Thanh Thanh: "Đúng lúc tôi đang ở gần chỗ cô, cô báo công an đi, chờ tôi và công an cùng đến."Cô đứng dậy khỏi băng ghế, một tay cầm di động rời khỏi công viên.Sau khi Thanh Thanh gọi điện báo công an xong thì vội vàng nhìn vào màn hình, nói: "Đại sư, nếu không cô chờ công an đến đây rồi hẵng bắt đầu xuất phát?"Theo bước chân của Thời Nhất, Thanh Thanh cũng thấy được kiến trúc của những tòa nhà xung quanh cô.

Quả thật, cô đang ngồi ở công viên cách nhà cô ấy không xa.Bước chân của Thời Nhất vô cùng nhẹ nhàng, đây là lần đầu tiên cô phát sóng trực tiếp, Thanh Thanh là khách hàng đầu tiên của cô, cô phải đối xử nghiêm túc.Tranh thủ thu được tín đồ đầu tiên."Không sao, cô đừng lo cho tôi, đụng trúng tôi thì người xui xẻo là bọn họ.

Hơn nữa, nếu trong vòng mười phút mà cô không xuống thì bọn họ sẽ rời đi, không thể để bọn họ chạy được."[Mẹ nó, mẹ nó.


Thanh Thanh gọi báo cảnh sát luôn rồi kìa.

Đây thật sự không phải lên kịch bản từ trước ư?][Sao mọi chuyện càng lúc càng ly kỳ thế nhỉ...][Tôi từng nghe kể một chuyện tương tự rồi.

Lúc trước đồng nghiệp tôi cũng nhận được điện thoại vào lúc mười một, mười hai giờ đêm, đối phương nói đã quệt trúng xe cô ấy.


Đồng nghiệp tôi lo lắng, nên gọi chồng cùng xuống xem sao, kết quả xe đối phương chỉ đỗ gần sát xe cô ấy thôi, chứ lớp sơn còn chưa bị bong tróc nữa kìa.

Nhìn thấy cô ấy và chồng cùng xuống, họ chỉ cười trừ nói là hiểu lầm...][Sao chuyện lầu trên kể giống hệt trường hợp hiện tại của Thanh Thanh vậy? Chẳng lẽ đây thật sự là thủ đoạn lừa đảo mới của bọn buôn người ư?][Đừng sốt ruột, đừng sốt ruột.

Muốn ăn được "dưa" ngon* thì phải có kiên nhẫn, không bao lâu nữa chúng ta sẽ biết đây rốt cuộc là diễn theo kịch bản, hay thật sự có bọn buôn người ngay ấy mà.]*ăn được "dưa" ngon: hóng được chuyện hay[Mẹ nó, các người có phát hiện tốc độ đi bộ của đại sư rất nhanh không? Thế nhưng màn hình vẫn ổn định không rung lắc.]Thời Nhất vừa giơ điện thoại, vừa nhanh chóng đi đến bãi đỗ xe ngầm bên ngoài khu chung cư nơi Thanh Thanh sống.Đèn trong phòng bảo vệ ở lối vào bãi đỗ xe đã tắt, bảo vệ đã tan làm từ lâu.Bãi đậu xe tối om, Thời Nhất quay camera về phía bãi đỗ xe, sau đó cất bước tiến vào bên trong.

Theo tiếng bước chân của cô, đèn kích hoạt bằng âm thanh trong bãi đỗ xe cũng sáng lên..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: 25: Chẳng Lẽ Muốn Được Tặng “đôi Vòng Tay” Bạc 2


Trong bãi đỗ xe trống trải, những ngọn đèn huỳnh quang chậm rãi sáng lên, ánh sáng mờ nhạt thắp sáng từng khu bãi đỗ.

Ngoại trừ tiếng bước chân đi đường rất nhỏ của Thời Nhất ra, thì không có tiếng động nào khác.Lúc này, Thanh Thanh và nhóm dân cư mạng đang ngồi trước màn hình, cũng vô thức căng thẳng theo.Thế nhưng Thời Nhất lại chẳng có cảm giác gì cả, sau khi tiến vào bãi đỗ xe, cô rẽ trái rẽ phải bảy tám vòng thì thấy một cặp nam nữ đứng cạnh chiếc ô tô màu đen cách đó không xa, bọn họ đang ngóng trông nhìn lối ra vào thang máy của bãi đỗ xe ngầm.Tiếng bước chân của Thời Nhất thu hút sự chú ý của bọn họ.


Họ quay đầu nhìn cô.Trên người cô mặc bộ Hán phục màu xanh nhạt, mái tóc dài như thác nước được búi tùy ý bằng một chiếc trâm ngọc; làn da cô trắng nõn, hồng hào, ngũ quan vô cùng tinh tế, giống thiếu nữ bước ra từ bức tranh được họa sĩ chăm chút tỉ mỉ từng đường nét.Ánh mắt của cặp nam nữ đứng cạnh chiếc xe màu đen kia đánh giá bộ quần áo kì lạ của Thời Nhất, sau đó bọn họ liếc nhau ra hiệu.Ánh mắt của bọn họ như đang đánh giá một món hàng, khiến người khác cảm thấy cực kỳ khó chịu.Sau khi hai người kia trao đổi ánh mắt, bọn họ tiến lên phía trước một chút, định bụng chút nữa nhân lúc Thời Nhất đi ngang qua, bọn họ sẽ túm lấy cô, sau đó nhét lên xe.Thật ra nếu theo tác phong làm việc từ trước đến nay của bọn họ, bọn họ sẽ không bắt những cô gái có phong cách ăn mặc khác thường như Thời Nhất.Bởi vì những người như thế có tỷ lệ quay đầu nhìn lại rất cao, vô cùng thu hút sự chú ý, đối với bọn họ mà nói thì rắc rối hơn người bình thường một chút.Nhưng lúc này, bọn họ sợ chút nữa cô sẽ chạm mặt Thanh Thanh, đến lúc đó lại gây thêm rắc rối cho bọn họ, nên quyết định không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng, bắt cả đôi.Một bước, hai bước, khoảng cách giữa Thời Nhất và bọn họ dần rút ngắn.Cánh tay thô to, khỏe khoắn của người đàn ông bất ngờ vươn tới, ngay khi ông ta sắp chạm vào cánh tay của Thời Nhất, Thời Nhất đã tóm được cánh tay của ông ta, vặn thật mạnh.


Chân phải cô bước lên phía trước một bước, tiếp đó dùng một tay quật ngã người đàn ông qua vai.Một tay cô vặn ngược cánh tay của người đàn ông ra sau lưng, kéo thật mạnh.

Một tiếng "rắc" vang lên, cánh tay của người đàn ông trật khớp."A...!đau, mẹ nó hu hu hu..."Người đàn ông còn chưa nói hết những lời thô tục, thì miệng của ông ta cứ như đã bị dán một lớp băng dính, không thể mấy máy, chỉ có thể phát ra những tiếng ú ớ..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: 26: Chẳng Lẽ Muốn Được Tặng “đôi Vòng Tay” Bạc 3


"Cô làm gì thế? Sao cô lại làm thế với chồng tôi, mau thả chồng tôi ra, nếu không tôi báo công an.

"Người phụ nữ xông đến kéo Thời Nhất ra, ngoài miệng vờ dọa dẫm.

Nhớ đến chuyện ở đây còn lại ba người nữa, Thời Nhất đặt điện thoại di động xuống đất, sau đó thuận tay bắt quyết định thân với người đàn ông nằm trên mặt đất kia.

Chân cô làm động tác quét ngang, người phụ nữ nhỏ gầy té ngã xuống đất, phát ra tiếng rên rỉ đau đớn.

Ngay sau đó, cửa xe của chiếc xe ô tô đỗ sau cây cột ngay sau xe ô tô của Thanh Thanh bị mở ra, hai người đàn ông to khỏe bước xuống xe.

Bọn họ chạy nhanh đến, chuẩn bị cùng đánh về phía Thời Nhất.

Kết quả vừa chạy được hai bước, bọn họ bỗng nhiên phát hiện chân mình như mọc rễ bám chặt vào mặt đất, cả người từ trên xuống dưới không thể cử động.

Thời Nhất lười dạy dỗ đám này.


Ban nãy khi cô bắt quyết định thân với người đàn ông nằm trên mặt đất kia, cô đã cảm giác được bầu không khí xung quanh đột nhiên thay đổi.

Cô biết Phong Đô Đại Đế đến đây.

Nếu ông ấy đã đến đây nhưng không ngăn cản cô, chứng tỏ chỉ cần cô tuân thủ pháp luật, ông ấy sẽ không hạn chế cô quá mức.

Cho nên Thời Nhất lười đánh đấm nữa, mỗi lần động tay động chân đều mệt chết cô.

"Đại sư, đại sư, cô không sao chứ?"Giọng nói sốt ruột của Thanh Thanh truyền ra từ điện thoại.

Ban nãy cô úp màn hình xuống đất, cho nên Thanh Thanh và nhóm dân cư mạng chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh tối đen và nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn, xen lẫn tiếng mắng chửi của cả đàn ông và phụ nữ, nhưng hai loại âm thanh này cũng nhanh chóng biến mất.

Thanh Thanh vô cùng sốt ruột, công an đã đến bên ngoài khu chung cư của cô ấy rồi, bây giờ cô ấy đang cùng cảnh sát đi về phía bãi đỗ xe ngầm.


Thời Nhất chỉnh lại quần áo, cô nhìn quần áo của những người khác, rồi lại nhìn quần áo của mình.

Ừm, khá bất tiện.

Bộ quần áo này của cô không những bất tiện, mà còn là "đồ cổ" có tuổi thọ một ngàn năm trăm năm rồi.

Xem ra, cô nên đưa chuyện mua quần áo vào lịch trình của mình.

Ôi chao, có nhiều chỗ cần tiêu tiền quá đi mất, con đường kiếm tiền gánh nặng đường xa.

Thời Nhất bước tới cầm điện thoại lên, tiện tay kéo vạt áo của người phụ nữ bên cạnh lau màn hình điện thoại.

"Yên tâm đi, tôi không sao.

"Vừa nói, cô vừa quét camera về phía một người đàn ông và một người phụ nữ nằm bất động trên đất, thêm cả hai người đàn ông đứng cạnh hai bên cửa xe trái phải, trong thế vô cùng kì quái nữa.

[Ôi mẹ ơi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?][Đại sư, đại sư, cô kể xem ban nãy xảy ra chuyện gì vậy? Sao bọn họ đều không động đậy, cũng không nói gì thế?][Chắc chắn là diễn theo kịch bản.

][Làm ơn đấy, Thanh Thanh đã gặp mặt cảnh sát luôn rồi kìa, sao còn có người vẫn nghĩ là diễn theo kịch bản được nhỉ? Ai dám đóng giả cảnh sát hả, chẳng lẽ muốn được tặng cho “đôi vòng tay” bạc à?].

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: 27: Toàn Năng 1


Thanh Thanh đưa công an đến thẳng bãi đỗ xe dưới tầng hầm.

Không nghe thấy tiếng động của Thời Nhất ở bên phía đối diện màn hình, lòng cô ấy vô cùng hoảng hốt, trái tim đập như trống.Cuối cùng, khi lần nữa nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn tinh tế xuất hiện trên màn hình, cô ấy mới thả lỏng được một chút."Đại sư, khoảng hai phút nữa là chúng tôi sẽ tới nơi."Đội ngũ công an nghe thấy hai chữ "đại sư" trong lời cô ấy thì cảm thấy có chút khó hiểu, nhưng mà cũng không nghĩ nhiều.Bọn họ cho rằng đó chỉ là một biệt danh mà thôi.


Nghe tin báo có kẻ buôn người, bọn họ đi theo đường mà Thanh Thanh chỉ, lái xe vào bãi đỗ xe ngầm.Hai phút sau, Thanh Thanh và hai công an đến nơi.Công an nhìn thấy bốn người, người thì đứng, người thì nằm, nhưng đều có một điểm chung là không thể cử động, nhìn về phía họ với vẻ mặt sợ hãi và cầu cứu.Đồng chí công an có chút ngơ ngác: "Chuyện gì thế?""Đồng chí công an, bốn người này là băng đảng buôn người, đêm nay bọn họ dự định bắt cóc cô ấy."Vừa thấy bọn họ đến, Thời Nhất đã lập tức giải chú thuật.Bốn người thấy mình có thể cử động và nói chuyện, bèn hô to một tiếng "yêu quái" rồi bỏ chạy.Kết quả ngay giây tiếp theo, bọn họ đã ngã phịch xuống đất, phát ra tiếng "bốp", "bốp" liên tiếp.Nghe âm thanh kia, cả Thanh Thanh lẫn cảnh sát đều cảm thấy đau chết đi được.Bốn người đau đến độ không đứng dậy được, cảnh sát nhanh chóng tiến lên còng tay bọn họ."Phiền hai cô cũng theo chúng tôi về đồn lấy lời khai."Chiều nay Thời Nhất đã trải qua một lần rồi, cũng biết có thủ tục này, nên gật đầu tỏ ý hiểu rõ.

Sau đó, cô trực tiếp kết thúc buổi phát sóng trực tiếp mà không hề báo trước.Thanh Thanh cũng kết thúc buổi phát sóng trực tiếp theo, nhưng mà trước khi tắt, cô ấy còn tạm biệt với người hâm mộ."Các bảo bối, hôm nay đến đây thôi nhé, tôi và đại sư phải đến đồn công an phối hợp lấy lời khai rồi."Xe cảnh sát không thể chở nhiều người như thế, nên Thanh Thanh bèn lái xe chở Thời Nhất đến đồn cảnh sát.Đây là lần đầu tiên Thời Nhất ngồi xe.Nhìn tốc độ này, cô nhớ ra mình đã đi bộ với tâm trạng than trời trách đất suốt một ngày nay.Thời Nhất tò mò hỏi: "Xe này bao nhiêu tiền?""Khoảng hai mươi vạn."Thời Nhất không khỏi chậc lưỡi.


Hôm nay cô tóm được tên tội phạm giết người, được thưởng hai vạn, nhưng cái hộp sắt này có giá tận hai mươi vạn.Cô phải tóm bao nhiêu tên tội phạm giết người mới có thể vừa đủ ăn, vừa đủ uống, vừa đủ mua hộp sắt đây?Khó trách đám quỷ ở địa phủ không chịu đi đầu thai, cuộc sống dương gian thật sự không dễ dàng."Đại sư, sao cô biết đêm nay tôi sẽ gặp phải đám buôn người thế?"Sau khi hỏi xong Thanh Thanh mới phản ứng lại, cô ấy không nhịn được mà cảm thấy cạn lời với chính mình."Xem đầu óc tôi này, hỏi toàn mấy câu vô nghĩa không.

Đại sư, tôi muốn hỏi sao tôi lại bị đám buôn người theo dõi?"Thời Nhất: "Chuyện này cô phải hỏi bọn họ.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: 28: Toàn Năng 2


Mười phút sau, trong đồn công an.

Những câu hỏi giống hệt ban chiều, khi công an phụ trách lấy lời khai nghe câu trả lời là bói ra của Thời Nhất, anh ta không thể không giáo dục cô bằng lời nói, đồng thời cũng yêu cầu cô đừng suốt ngày mê tín dị đoan.

Thấy bọn họ không tin, Thời Nhất không khỏi mím môi dưới, nhưng cô cũng không quá để tâm.

Nhân gian bây giờ không phải thời đại đỉnh cao của huyền học như một nghìn năm trăm năm trước nữa, bọn họ chỉ tin vào khoa học gì đó thôi.

Thời Nhất không hiểu cho lắm, cho nên cô lựa chọn giữ im lặng.

Công an vốn cảm thấy câu trả lời "bói ra có đám buôn lậu" của cô đã đủ thái quá rồi, không ngờ rằng chuyện kì quái hơn còn ở phía sau.

Nhóm bốn kẻ buôn lậu kia liên tục nói rằng bọn họ gặp phải chuyện kì quái, thế nhưng lại sống chết không chịu thừa nhận hành vi phạm tội của mình.

Cuối cùng, khi cảnh sát tìm thấy thuốc mê trên xe bọn họ và đoạn phim trích từ camera hành trình trên xe Thanh Thanh, bọn họ mới không thể chối cãi được nữa.

Lúc này, họ mới chậm rãi khai nhận sự thật.


Sau khi Thanh Thanh xem đoạn phim trích từ camera hành trình trên xe mình, cả người cô ấy không khỏi lo sợ.

Chỉ thấy lúc khoảng mười một giờ, một người đàn ông và một người phụ nữ xuống xe, bọn họ giả vờ là vợ chồng.

Bọn họ chỉ trỏ đánh giá xe Thanh Thanh từ trong ra ngoài, sau đó gọi hai người đàn ông còn lại trên xe xuống, cả đám người bàn bạc, mưu đồ hồi lâu.

Sau đó hai người đàn ông một trái một phải, rời khỏi phạm vi ghi hình của camera hành trình.

Sau đó, người ta chỉ thấy người phụ nữ kia đứng trước xe của bà ta, chỉ huy người đàn ông đang lái xe lùi lại, tạo hiện trường giả rằng đuôi xe của bọn họ quệt trúng xe của Thanh Thanh.

Xanh Xanh thấy mà cả người rét run, trong lòng cô ấy không ngừng cảm thấy may mắn vì mình đã vào xem Thời Nhất phát sóng trực tiếp, may mắn vì mình đã nhờ Thời Nhất bói cho một quẻ.

Nếu không, cô ấy không biết lúc này mình đã bị nhóm buôn người này đưa đến chỗ nào rồi.

Cô ấy và Thời Nhất phối hợp lấy lời khai với công an, lúc rời khỏi đồn, đồng hồ đã chỉ hơn mười hai giờ.


"Đại sư, cô đi đâu? Tôi đưa cô đi.

"Thời Nhất lắc đầu: "Không cần đâu.

"Ban nãy cô nhìn thấy cạnh đồn công an có ngân hàng, sáng mai cô phải đến ngân hàng đăng ký một tài khoản.

Đợi lấy được thẻ, là cô có thể rút số tiền kiếm được từ việc phát sóng trực tiếp rồi.

Hơn nữa, nếu có thẻ ngân hàng, cô cũng có thể cất tiền vào đó giống sĩ quan Lâm, về sau đi đâu cũng chỉ cần mang theo điện thoại di động thôi.

Thanh Thanh vội lấy điện thoại của mình ra: "Đại sư, chúng ta kết bạn Wechat đi.

Giá bắt đám buôn người ban nãy hết bao nhiêu, tôi chuyển cho cô?""Tiền thì không cần, Wechat của tôi vẫn chưa liên kết với tài khoản ngân hàng.

Vả lại, cô là khách hàng đầu tiên của tôi, những chuyện kia, cứ coi như dịch vụ khuyến mãi đặc biệt của tôi dành cho cô đi.

"Thời Nhất lấy điện thoại ra kết bạn với cô ấy, Thanh Thanh là khách hàng đầu tiên của cô, cô phục vụ hết sức tận tình.

"Sao thế được chứ, mạng tôi cũng nhờ có cô cứu về, cô còn giúp tôi vạch trần bộ mặt thật của tên cặn bã kia, sao có thể chỉ trả cô một ngàn rưỡi được cơ chứ? Vậy chờ sau khi Wechat của cô liên kết với tài khoản ngân hàng, tôi trả cô sau vậy.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: 29: Toàn Năng 3


Thanh Thanh kết bạn được Wechat như ý, lòng lập tức thỏa mãn.

Chị đẹp đúng là vừa đẹp người vừa đẹp nết, không những là ân nhân cứu mạng của cô ấy, còn là một đại lão lợi hại; cô ấy muốn ôm lấy cái chân to này.

Thời Nhất nghe được lời Thanh Thanh, ngẩng đầu nhìn cô ấy với ánh mắt khó hiểu: "Tôi lấy của cô ba ngàn một quẻ mà?"Thanh Thanh cũng tròn mắt khó hiểu theo: "Đại sư, chẳng lẽ cô không biết chuyện lợi nhuận từ việc nhận quà trong buổi phát sóng trực tiếp sẽ bị chia một nửa cho nền tảng ư?"Thời Nhất không biết thật, bởi vì cô không đọc kỹ điều khoản, mà Tiểu Bạch cũng không nói cho cô.

Nhưng mà cho dù bây giờ đã biết rồi, cô cũng không thể tăng giá tiền quẻ.

Dù sao tuy rằng cô chỉ nhận được một nghìn rưỡi, nhưng đối phương thật sự đã thanh toán ba nghìn mà.

Đối với hầu hết mọi người, ba nghìn nhân dân tệ đã là một số tiền lớn, nếu tiếp tục tăng giá, sẽ khiến một số người nghèo cần sự giúp đỡ chùn bước.


Tuy rằng không thể tăng giá quẻ, nhưng cô có thể sử dụng những cách khác để tăng thu nhập mà.

Vẽ bùa, trừ tà, bắt quỷ,! cái nào cô cũng biết, vô cùng toàn năng!Thanh Thanh lái xe về nhà, Thời Nhất ngủi mùi thơm từ quán ăn khuya ven đường, cơn thèm ăn lại nổi lên.

Cô vui vẻ đi ăn thịt nướng, sau đó nằm lên thành bồn hoa trước cửa chính ngân hàng rồi nhanh chóng ngủ mất.

Tư thế nằm của cô rất ngay ngắn, suýt chút nữa khiến nhân viên vệ sinh môi trường bắt đầu làm việc từ bốn năm giờ sáng sợ đến mức báo công an.

Thời Nhất bị mùi thơm của đồ ăn sáng bán ở ven đường đánh thức, cô đứng dậy vươn vai, liếc mắt thấy ngân hàng vẫn chưa bắt đầu làm việc, cô bèn đi đến nhà vệ sinh công cộng cách đó không xa rửa mặt rồi ra ngoài ăn sáng.

Sau khi cô ăn sáng xong lại trở về bồn hoa ngồi đợi thêm một tiếng rưỡi, mới đợi được ngân hàng mở cửa.

Hiện tại chỉ có mỗi một vị khách là cô, nên việc hoàn thiện thủ tục vô cùng nhanh chóng.


Hôm qua Lâm Lạc cho cô vay hai nghìn tệ, bây giờ còn lại một nghìn chín, Thời Nhất nhân tiện chuyển toàn bộ số tiền đó vào tài khoản.

Hoàn thiện xong thủ tục, cô cảm thấy vô cùng thoải mái.

Cuộc sống nhân gian vẫn khá tốt đẹp, mỗi món ăn đều khiến cô muốn ngừng mà không được.

Chuyện tiếp theo cô cần làm là tìm một phòng trọ, không thể tiếp tục ngủ đầu đường xó chợ thế này dược.

Tuy rằng cô không cảm thấy mất mặt, nhưng trên đường ồn quá, hơn nữa cũng dễ dọa sợ người khác.

Thời Nhất nói là làm, cô bắt đầu tìm trọ với tinh thần tràn ngập sức sống.

Nhưng không bao lâu sau, sức sống cạn kiệt.

Nhà trọ đắt quá!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: 30: Thuê Một Căn Nhà Có Người Chết 1


Những căn nhà có một phòng ngủ một phòng khách mà cô đến xem đều có giá khoảng một nghìn sáu trăm nhân dân tệ, nhưng lại phải trả ba tháng, cọc một tháng.

Toàn thân cô chỉ có một nghìn chín trăm tệ, căn bản không đủ khả năng chi trả.

Thời Nhất không còn cách nào khác, chỉ có thể tiếp tục đi tìm.

"Ôi, cô gái nhỏ, đợi đã! "Dì chủ nhà ở phía sau đột nhiên gọi cô lại.

Thời Nhất dừng chân.

"Thật ra dì còn một căn nhà nữa, cũng ở ngay khu chung cư này, ngay ở tòa nhà số mười kia thôi.

Hơn nữa nhà có hai phòng khách một phòng ngủ, dì tính cháu tám trăm một tháng.


Căn nhà kia được trang trí đẹp lắm, ánh sáng và thông gió rất tốt.

"Dì chủ nhà ra sức giới thiệu căn nhà của mình.

Thời Nhất: "Trên người cháu chỉ có một nghìn chín trăm tệ, không cách nào đáp ứng được yêu cầu của dì.

Nếu dì có thể cho nợ, năm ngày sau cháu sẽ trả đủ tiền thuê nhà.

"Thời Nhất thật sự muốn ngủ ngoài đường cho rồi.

Tiền thê nhà đắt quá.


Nhưng không được, ngủ ngoài đường thì chất lượng giấc ngủ không tốt, hơn nữa cô còn phải phát sóng trực tiếp, không thể lần nào phát sóng cũng ngồi trên đường cái được đúng không?"Ôi chao, căn nhà kia! "Dì chủ nhà có chút khó xử, trong lòng bà ấy cảm thấy hành động giao căn nhà kia cho một cô gái nhỏ thế này có chút vô đạo đức.

Bà ấy đang bị lương tâm của mình quở trách.

Nhìn vẻ mặt của bà ấy, Thời Nhất lập tức hiểu ra ngay: "Căn nhà kia rốt cuộc bị sao? Dì nói cháu nghe xem.

"Nhìn cô gái nhỏ non nớt trước mặt, dì chủ nhà thở dài nặng nề: "Bỏ đi, ngôi nhà đó không thích hợp với cô gái nhỏ như cháu, nếu cháu có thể bảo đảm năm ngày sau trả đủ tiền nhà, dì cho cháu thuê căn nhà này.

""Đừng dì ơi, dì nói một chút đi, biết đâu cháu muốn thuê thì sao.

"Căn nhà kia rộng hơn, hơn nữa tiền thuê nhà rẻ hơn một nửa.

Ba tháng hết hai nghìn tư, cô phải tính cho người ta một quẻ mới đủ tiền thuê nhà.

Đừng thấy bói một quẻ có thể kiếm rất nhiều tiền, nhưng bây giờ cô không nổi tiếng, nhóm dân cư mạng ngày hôm qua cũng cảm thấy ba nghìn quá đắt, cô vẫn không biết trong thời gian sắp tới mình có mối làm ăn nào không nữa.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: 31: Thuê Một Căn Nhà Có Người Chết 2


Lúc này Thời Nhất không hề biết rằng, tài khoản của cô đang nổi tiếng thần tốc."Ôi chao, cũng do dì xui xẻo.

Năm ngoái dì tốn hơn mười vạn để tu sửa căn nhà đó đấy, một người đàn ông trung niên đến xem nhà, nhìn trúng, không nói hai lời đã lập tức thanh toán luôn ba năm tiền thuê.


Lúc ấy dì còn vui vẻ một thời gian lâu ấy chứ."Nhớ đến những chuyện xảy ra sau đó, dì chủ nhà tức giận đến mức vỗ đùi cái bốp: "Ai ngờ người đàn ông kia lấy nhà của dì để nuôi bồ nhí.""Nuôi bồ nhí còn chưa tính, ai biết đâu lại gây tai nạn chết người.""Cô bồ nhí kia cũng là vợ người ta, hai bọn họ lừa gạt gia đình hai bên, dùng nhà tôi làm nơi hẹn hò bí mật.

Thế nhưng trên đời này nào có bức tường nào không lọt gió.""Chồng của cô bồ nhí kia phát hiện ra, trộm được chìa khóa nhà, nhân lúc đôi cẩu nam nữ kia vụng trộm, đã lặng lẽ tiến vào gi3t chết bọn họ."Cho dù chuyện đã qua được nửa năn, thế nhưng dì chủ nhà vẫn tức giận như cũ, bà ấy không nhịn được chửi bậy một tiếng.Căn nhà bà ấy trang hoàng tỉ mỉ, cứ thế bị hủy hoại.Bây giờ không ai nguyện ý thuê căn nhà này, ngay cả người trong nhà bà ấy cũng không muốn ở.Chết người, còn bị mưu sát, quá xui xẻo."Thật sự chỉ cần tám trăm một tháng ư?" Rẻ hơn căn nhà này một nửa lận, Thời Nhất vô cùng động lòng.Dì chủ nhà không ngờ bà ấy đã ăn ngay nói thật rồi, mà cô gái nhỏ này còn muốn thuê, bèn nhanh chóng vung tay: "Cô bé, căn nhà kia đã chết hai người thật đấy.


Nếu cháu muốn thuê, vậy tiền thuê nhà chậm mấy ngày cũng không sao."Dì chủ nhà thấy Thời Nhất nguyện ý thuê căn nhà xui xẻo, đoán chừng cô cũng khó khăn lắm, nên mềm lòng nói: "Chỗ dì cũng có thể giảm cho cháu mỗi tháng một trăm tệ, nhiều hơn thì không được."Thời Nhất: "Không sao ạ, cháu sẽ thuê căn này.

Dì yêu tâm, cho dù trong nhà đó thật sự có quỷ, thì người nên sợ cũng không phải cháu.""Dì dẫn cháu đến xem nhà đi ạ.

Cháu đưa trước cho dì tám trăm tệ, phần còn lại, năm ngày sau cháu sẽ trả nốt ạ."Tuy rằng trong lòng có chút không đành, nhưng thấy cô kiên trì, dì chủ nhà vẫn dẫn đi cô xem nhà.Tiền thuê nhà rẻ chút cũng không sao, chỉ cần cho thuê được là mọi sự đại cát..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: 32: Thuê Một Căn Nhà Có Người Chết 3


Hai căn nhà cách nhau không xa, đi khoảng năm phút là tới.

Ngôi nhà ở tầng mười sáu, quả thật giống lời chủ nhà nói, ánh sáng và hệ thống thông gió đều rất tốt.

Hơn nữa vì nguyên nhân từng phát sinh án mạng, dì chủ nhà đã thay đổi phần lớn đồ đạc nội thất trong nhà.

Nhất là phòng ngủ chính - nơi phát sinh án mạng, dì chủ nhà không những đổi giường, còn sửa chữa, trang trí lại.

Thời Nhất vô cùng hài lòng, lập tức kí hợp đồng thuê nhà với dì chủ nhà.

Dì chủ nhà: "Cô gái nhỏ, bây giờ mà kí hợp đồng ngay, sau này cháu muốn trả phòng thì dì cũng không trả tiền đâu nhé.

""Vầng, cháu biết ạ.

" Cô vẫn hiểu được tinh thần của hợp đồng.


"Vậy nhé? Dì đi đây?" Dì chủ nhà không chắc chắn hỏi.

Cho dù đã kí xong hợp đồng rồi, dì chủ nhà vẫn cảm thấy có chút khó tin.

"Vậy thế này nhé, cháu có thể gọi điện cho dì bất cứ lúc nào, dì đi trước nhé.

"Dứt lời, dì chủ nhà rời đi không chút do dự.

Từ sau khi nhà này xảy ra chuyện, bà ấy cũng bị dọa sợ, thật sự không muốn ở lại lâu.

Linh hồn của hai người bị giết trong nhà đã sớm bị Đầu Trâu Mặt Ngựa mang đi, chẳng qua còn sót lại chút sát khí mà thôi.

Thời Nhất vung tay lên, sát khí tan thành mây khói.


Cô mở cửa sổ ra thông gió, sau đó lấy chìa khóa rồi ra ngoài mua chăn ga gối đệm.

Cách khu chung cư khoảng năm trăm mét có một siêu thị lớn, Thời Nhất tốn thêm tám trăm nhân dân tệ mua những vật dụng cần thiết.

Nhìn số dư tài khoản chỉ còn lại ba trăm tệ, cô lại bấm mở phần mềm phát sóng trực tiếp vừa tải tối qua, xem có thể rút số tiền tính quẻ hôm qua không.

Cô vừa đăng nhập tài khoản, đã bị số lượng người theo dõi dọa sợ.

Tối hôm qua số lượt theo dõi là 0, hôm nay đã nhảy lên 3998 lượt người.

Thời Nhất tập trung suy nghĩ một lát, bèn biết được đây là lưu lượng mà Thanh Thanh đã mang đến cho cô.

Quả nhiên không phụ sự đối xử chân thành của cô.

Cô không quan tâm số lượng người hâm mộ nữa, mà đi xem có thể rút được tiền không.

Ngay khi tài khoản ngân hàng vang lên thông báo nhận tiền, Thời Nhất vui đến bật cười.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: 33: Thuê Một Căn Nhà Có Người Chết 4


Tinh tinh...Bỗng Wechat vang lên thông báo có tin nhắn, Thời Nhất ấn vào đó.Là Thanh Thanh, cô ấy chuyển cho cô năm mươi tám nghìn tám trăm tám mươi tám đồng.Cô vừa ấn vào, thì tin nhắn thứ hai cũng được gửi đến."Đại sư, trong thẻ tôi tạm thời không có nhiều tiền, cô nhận trước khoản này nhé, tháng sau nhận được lương, tôi lại gửi cho cô.""Không cần, số tiền này đã đủ rồi, hơn nữa nhờ cô tuyên truyền mà tôi có rất nhiều người hâm mộ.

Nếu cô vẫn cảm thấy chưa đủ thì có thể giúp tôi tuyên truyền thêm ba ngày.


Việc này quyết định thế nhé.""Vâng, đại sư."Cô biết nếu cô không nhận tiền, Thanh Thanh sẽ có cảm giác mắc nợ cô, nên đành bấm nhận.Đây là lần đầu tiên trong đời Thời Nhất thấy nhiều tiền như thế, cô chuyển trả tiền thuê cho chủ nhà trước, sau đó lại mở phòng phát sóng trực tiếp.Cô vừa phát trực tiếp, Thanh Thanh đã tiến vào, hơn nữa còn tặng cô một tên lửa lớn.Những người hâm mộ khác cũng lục tục tiến vào.[Đại sư, tôi đến rồi.][Oa oa oa, cuối cùng chủ blog cũng lên mạng rồi.

Tối hôm qua chủ blog tắt phát sóng trực tiếp đột ngột quá, vô tâm chết đi được, khiến tim gan tôi ngứa ngáy vô cùng.


May mà sáng nay Thanh Thanh đăng một video để thỏa mãn tâm trạng hóng hớt, không đúng, tâm trạng quan tâm của tôi.][Có thể thấy Thanh Thanh vô cùng kích động, vừa vào đã tặng tên lửa lớn rồi.][Chủ blog thật sự vô tâm lắm nhé, tôi trông ngóng từ tối qua đến tận bây giờ, nếu không phải Thanh Thanh còn đăng một video, thì tôi đã không ngủ được rồi.]Thời Nhất đọc những bình luận lên án của nhóm cư dân mạng bằng vẻ mặt vô tội, trong lòng cô lại tự nhủ, lần sau trước khi tắt phát sóng trực tiếp phải chào hỏi người hâm mộ một tiếng."Thanh Thanh, cô tặng tên lửa lớn, có phải lại muốn bói một quẻ không?"Thanh Thanh vội vàng trả lời: "Ôi, không, không, không, tôi chỉ vui vẻ khi thấy đại sư phát trực tiếp mà thôi."Bây giờ Thanh Thanh đã hóa thân thành fans nữ của Thời Nhất rồi.Thời Nhất cười cười, sau đó cô hỏi người đang xem phát sóng trực tiếp: "Có ai muốn xem bói không?"Lúc này, trong một văn phòng, người đàn ông nghe âm thanh trong trẻo thấu sự đời từ loa điện thoại, trên mặt hiện lên vẻ khinh thường."Chậc, chuyện tối hôm qua chắc chắn là hai người phụ nữ này hợp tác đóng kịch.

Muốn nổi tiếng á? Chờ tôi chọc thủng trò xiếc của các người, xem cô còn giữ thiết lập đại sư được nữa không.

Hừ!"Người đàn ông đẩy gọng kính trên sống mũi, sau đó tiện tay tặng một tên lửa lớn, rồi gõ bình luận: "Tôi muốn xem bói!".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: 34: Giám Đốc Tôn Hai Đồng Chí Công An Yêu Cầu Ông Hợp Tác 1


Thời Nhất: "Giải mộng, xem tướng, đoán chữ.

Ông chọn một cái đi."Tôn Nghĩa Thiên bấm vào biểu tượng "xin kết nối", rất nhanh đã được phê duyệt, hình ảnh của ông ta cũng xuất hiện trong tầm mắt của nhóm cư dân mạng.Một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi nhưng vẫn rất phong độ, ông ta ngồi trong văn phòng rộng rãi và ngăn nắp, trên người mặc chiếc áo sơ mi trắng được cắt may khéo léo, trên mắt đeo một cặp kính gọng vàng.Ông ta thả lỏng người, tựa lưng vào ghế trông vô cùng thoải mái.


Đôi mắt sau cặp kính đánh giá Thời Nhất trong màn hình một cách suồng sã, khóe miệng ông ta nở một nụ cười tự cho là dịu dàng: "Cô gái nhỏ đã trưởng thành chưa? Ít tuổi như thế, liệu bói có chuẩn không?""Cô gái nhỏ" Thời Nhất đã một nghìn năm trăm tuổi: "..."Ban nãy khi dạo siêu thị, cô nhìn thấy có bán áo phông trắng chất cotton với giá mười chín tệ một chiếc, cô mua hai chiếc, thuận tiện mua thêm hai chiếc quần đùi denim.Trước khi phát sóng trực tiếp, cô đã tắm rửa thay quần áo mới, mái tóc đen dài được được buông xõa một cách tùy ý, gương mặt không hề trang điểm nhưng vẫn rất xinh đẹp và cuốn hút, thoạt nhìn như trẻ vị thành niên.Ngón tay của cô chỉ vào dòng giới thiệu vắn tắt bên dưới tên tài khoản của mình: "Chỗ này có ghi, không linh hoàn tiền.

Hơn nữa, tôi đã mười chín tuổi rồi."[A a a, sao bé Thời Nhất lại ngốc nghếch đáng yêu thế chứ lại.


Dáng vẻ nghiêm túc giải thích của em ấy khiến tôi muốn xuyên qua màn hình xoa xoa gương mặt em ấy quá đi mất.][Tôi là bi3n thái, để tôi làm trước cho.][Tôi thấy ông chú muốn xem bói này có chút quen mắt, bèn chụp ảnh màn hình rồi lên Baidu tìm kiếm.

Ôi trời, hóa ra ông ta là đối tác của Công ty ươm tạo ngôi sao Ka Ka vô cùng nổi tiếng.][Ôi chao, ôi chao, lẽ nào mọi thứ về đại sư là được lên kịch bản bản sẵn, thiết lập hình tượng thần côn nổi tiếng ư?][Thời Nhất rốt cuộc có thân phận gì nhỉ? Vậy mà có thể khiến đối tác của Công ty Ka Ka ra mặt trải đường cho mình ư?]Thời Nhất không đọc bình luận của cư dân mạng, năm giây sau khi "kết nối" thành công, cô nhắn một tin Wechat cho Lâm Lạc.

Sau khi gửi đi, cô mới bắt đầu hỏi: "Ông muốn bói vấn đề gì?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: 35: Giám Đốc Tôn Hai Đồng Chí Công An Yêu Cầu Ông Hợp Tác 2


Chuyện đầu tiên Tôn Nghĩa Thiên làm là liếc mắt qua khu bình luận náo nhiệt, trả lời câu hỏi của nhóm cư dân mạng: "Hiện tại cô Thời Nhất đây chưa ký hợp đồng với công ty chúng tôi, nếu cô ta nguyện ý ký hợp đồng với công ty chúng tôi, tôi sẽ cử một ekip chuyên nghiệp giúp cô ta tạo ra con đường của riêng mình.""Tôi sẽ không ký hợp đồng với công ty ông.

Ông còn định xem không?"Tôn Nghĩa Thiên cười khỉnh: "Xem chứ, sao lại không sao.

Không phải cô biết xem tướng đấy ư, vậy cô xem có thể nhìn ra điều gì từ gương mặt tôi?"Thời Nhất gật đầu tỏ vẻ đã biết, sau đó, đôi mắt hạnh to tròn của cô nghiêm túc nhìn chăm chú vào gương mặt của Tôn Nghĩa Thiên.Ngay khi Tôn Nghĩa Thiên chờ đến mất kiên nhẫn, Thời Nhất cất tiếng:"Người ta vẫn luôn nói ánh mắt là cửa sổ của tâm hồn, trong Tướng Học, ánh mắt đứng đầu trong năm giác quan, muốn biết có địa vị cao quý hay không thì cứ nhìn mắt sẽ rõ.


Ngay từ khi ông xuất hiện trước màn hình, ánh mắt của ông lơ lửng bất định, chứng tỏ ông là người thiếu tự tin.""Ban nãy tôi nói tôi sẽ không ký hợp đồng với công ty của ông, ông cảm thấy bản thân bị tôi làm mất mặt, sự bất mãn với tôi khiến ông vô thức ngồi thẳng người, thế nhưng tầm mắt của ông nheo lại.

Trong Tướng Học, điều này thể hiện ông là người trong ngoài không đồng nhất, là tên ngụy quân tử."Nghe thấy ba chữ "ngụy quân tử", Tôn Nghĩa Thiên khó mà ngồi yên được nữa.

Ông ta muốn nổi giận, nhưng lại cảm thấy làm vậy thì mất phong độ quá, chỉ đành kiềm nén cơn tức trong lòng, tiếp tục nghe cô nói, xem cô còn có thể nói ba hoa chích chòe gì nữa."Tròng đen ít, tròng trắng nhiều, tục xưng "tam bạch nhãn".


Người có đôi mắt "tam bạch nhãn" thế này thường tự phụ, kiêu ngạo, nổi loạn, ích kỷ, ghét người khác sai bảo mình, lòng dạ lúc nào cũng tràn ngập oán giận và bất mãn; là kiểu người có tham vọng lớn, vô cùng mưu mô.

Loại người này, nếu có thể kiểm soát bản thân, cùng lắm thì tính tình nóng nảy, khó hòa hợp.

Mặc dù có chút quái gở, khó hòa hợp, nhưng đáng kết bạn, bởi vì họ rất coi trọng những người bạn do mình nhận định."Khi nghe thấy câu nói cuối cùng của Thời Nhất, biểu cảm của Tôn Nghĩa Thiên mới chậm rãi tốt lên, cơ thể trở lại trạng thái thả lỏng ban đầu.

Ông ta tự luyến nói: "Cô gái nhỏ đúng là có chút năng lực, bạn bè của tôi quả thật đều là những người bạn tốt đáng quen thân, bọn họ cũng rất coi trọng tình bạn này của chúng tôi.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: 36: Giám Đốc Tôn Hai Đồng Chí Công An Yêu Cầu Ông Hợp Tác 3


Nào ngờ Thời Nhất lại lắc đầu: "Nhưng ông thì khác, ông không phải kiểu người có thể kiểm soát bản thân, ông thuộc người sẽ làm chuyện phạm pháp."Sắc mặt của Tôn Nghĩa Thiên đen kịt, ông ta nhìn cô bằng ánh mắt âm u: "Cô gái nhỏ nhất định phải chịu trách nhiệm với lời nói của mình, hơn nữa, không phải tôi bảo cô bói sự nghiệp của tôi ư? Cô đang nói linh tinh sang vấn đề gì thế? Lẽ nào cô muốn dựa vào những lời nói vô lý không có căn cứ này để thu hút người hâm mộ, kiếm tiền ư?""Tất nhiên tôi sẽ chịu trách nhiệm với lời nói của mình, ông cũng phải chịu trách nhiệm với những chuyện ông đã làm.""Tôi biết ông đang sốt ruột lắm, nhưng ông đừng nóng nảy, tôi sẽ thành toàn cho ông nhanh thôi.

Đợi tôi nói xong là vừa đúng lúc."Tôn Nghĩa Thiên không biết "vừa đúng lúc" của cô có ý gì.


Nhưng ông ta đã sẵn sàng nhờ bộ phận pháp lý kiện người này tội phỉ báng bất cứ lúc nào.Nhóm cư dân mạng càng nghe càng phấn khích, vốn tưởng Tôn Nghĩa Thiên trải đường cho nghệ sĩ mới của công ty, ai ngờ hướng đi hiện tại lại có chút khác biệt.Bọn họ ngửi được mùi "dưa" lớn rồi.Mọi người đều điên cuồng bình luận, yêu cầu cô nhanh nói chuyện đi, đừng thừa nước đục thả câu nữa."Ông đến từ một thôn ở vùng núi hẻo lánh phía Tây Nam, sau khi tốt nghiệp cấp hai, ông không đi học tiếp mà chạy đến một thành phố ven biển làm thuê.

Khi đó, phong trào công việc bán thời gian vô cùng rầm rộ, ông nắm bắt cơ hội này kiếm được một số tiền, tổng cộng có lẽ khoảng hai mươi vạn.""Lai lịch số tiền đó của ông không chính đáng, nhưng đã hơn ba mươi năm trôi qua rồi, luật pháp cũng khó có thể truy cứu trách nhiệm của ông."Thời Nhất: "Hai mươi vạn không phải khoản tiền nhỏ, ông không cầm tiền đi làm việc đàng hoàng, mà tiêu pha bữa bài, ăn nhậu chơi bời, không lâu sau đã tiêu sạch.""Không có tiền, ông lại muốn kiếm tiền nhanh chóng, nên chẳng mấy chốc ông đã đánh chủ ý vào phụ nữ.


Khi còn ăn nhậu chơi bời, ông ta cặp kè với hai người phụ nữ, mấy người hợp tác cùng mở một tiệm uốn tóc, sau đó lợi dụng tiệm uốn tóc này đã bắt đầu kinh doanh đen.""Mấy người dụ dỗ các cô gái mới đến thành phố vào làm nhân viên tiệm tóc, sau đó lại ép họ làm những chuyện họ không muốn làm.

Cứ vậy, mấy người tích lũy được một số vốn.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: 37: Giám Đốc Tôn Hai Đồng Chí Công An Yêu Cầu Ông Hợp Tác 4


"Sau đó, ông cảm thấy cái nghề khiêu dâm này không phải công việc lâu dài, trùng hợp khi đó internet vạn vật và phát sóng trực tiếp vừa khởi bước, mấy người đã lập tức chuyển sang kinh doanh phát sóng trực tiếp.

Thế nhưng, các người cũng không từ bỏ công việc kinh doanh tích vốn ban đầu của mình."[Mẹ nó, mẹ nó, chuyện này không phải thật đấy chứ? Vậy chẳng phải nói công ty Ka Ka thật ra là một công ty bán dâm ư...?][Dũng cảm thật đấy, dám nói ra loại chuyện này.


Tôi dám chắc chắn, đây không phải diễn theo kịch bản để thiết lập hình tượng thần côn nổi tiếng đâu, mấy loại chuyện kiểu này, Thời Nhất nào dám nói lung tung.

Cho nên...?][Cho nên công ty Ka Ka thật sự như lời cô ấy nói ư?][Sao thế được? Mấy chủ blog mà tôi hâm mộ đều là người của công ty Ka Ka đó.


Đừng đối xử với tôi như thế mà!]"Cô đang phỉ báng, bôi nhọ tôi, tôi sẽ để luật sư của tôi liên lạc với cô."Cho dù bây giờ Tôn Nghĩa Thiên đã hơn năm mươi tuổi rồi, đã trải qua không ít sóng gió, nhưng đây là lần đầu tiên, ông ta bị bóc trần sạch sẽ trước mặt công chúng như thế.Cuối cùng ông ta cũng không thể giữ bình tĩnh ngoài mặt nữa, mà giận dữ gầm lên trước màn ảnh.Thời Nhất lắc đầu, nói một cách đúng lý hợp tình: "Theo sự hiểu biết của tôi, điều kiện để xác lập tội phỉ báng và bôi nhọ là truyền bá chuyện hư cấu, không đúng sự thật.

Thế nhưng tôi có nói dối đâu, ông đi mà kiện."Ban nãy cô đã im lặng ba giây để lén tra Baidu, cô không thể phạm tội được, nếu không Phong Đô Đại Đế sẽ lại cằn nhằn cô cho xem.Trước khi cô quay về nhân gian, ông ấy đã nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại bên tai cô rằng, cô không thể làm những chuyện phạm pháp; cho nên Thời Nhất vô cùng cẩn thận.Cô rất muốn Phong Đô Đại Đế nhanh chóng rời đi, để Phong Đô Đại Đế tân nhiệm tới, có thể lỗ tai cô mới mong được nhàn hạ chút."Cô chờ đó cho tôi, cho dù thế nào tôi cũng phải kiện cô, bắt cô bồi thường tám trăm tám mươi vạn.

Đến lúc đó, cho dù cô có quỳ xuống xin hòa giải cũng đừng hòng tôi đồng ý."Tôn Thiên Nghĩa suy sụp đến độ bắt đầu cáu kỉnh, nói năng gay gắt."Ông vẫn nên giải thích rõ ràng với công an đi rồi hẵng nói sau."Cốc cốc cốc...Khi tiếng của Thời Nhất vừa dứt, tiếng gõ cửa cũng đồng thời vang lên; ngay sau đó, trợ lý dẫn công an tiến vào phòng làm việc."Giám đốc Tôn, hai đồng chí công an này nói có việc, yêu cầu ông phối hợp một chút...".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: 38: Tôi Dạy Anh Ta Cách Làm Quỷ 1


Khi nghe thấy bên phía Tôn Nghĩa Thiên truyền ra giọng một người phụ nữ thông báo có cảnh sát đến tìm, nhóm cư dân mạng lập tức trở nên phấn khích.[Mẹ nó, trâu bò quá đi mất.

Đại sư vừa mới bảo ông ta nên giải thích với cảnh sát thì hơn, ngay giây tiếp theo, cảnh sát đã thật sự tìm đến cửa rồi.][Cuối cùng tôi cũng hiểu câu "đợi tôi nói xong là vừa đúng lúc" của đại sư có ý gì rồi.

Căn thời gian chuẩn thật đấy.][Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.


Tôi vẫn cảm thấy đây chỉ đang diễn theo kịch bản mà thôi.][Tôi cũng không tin lắm, nào có người bói chuẩn như thế được? Trừ khi chủ blog có tin tức nội bộ, đã sớm biết hôm nay có cảnh sát đến tìm Tôn Nghĩa Thiên rồi.][Tin đặc biệt, tin đặc biệt đây.

Theo nguồn tin đáng tin cậy, Tôn Nghĩa Thiên quả thật đã bị cảnh sát tóm đi rồi, đồng thời, rất nhiều blogger và những quản lý khác của Công ty Ka Ka cũng bị dẫn đi rồi.][Mẹ ơi, không thể nào.


Chẳng lẽ cả công ty đều dùng "vốn tự thân" như lời Thời Nhất nói ư?]Thời Nhất đảo mắt qua mưa bình luận, thấy không ít người hâm mộ của các blogger trong công ty Ka Ka đang tranh cãi ầm ĩ với cư dân mạng.Để không ảnh hưởng đến người vô tội, Thời Nhất giải thích vài câu."Tôn Nghĩa Thiên vẫn chưa biến toàn bộ công ty thành phiên bản cao cấp của tiệm uốn tóc đâu.

Dù sao nhiều người không dễ quản lý, sẽ dễ xảy ra chuyện.""Ông ta chỉ ép buộc và dụ dỗ một số người chuyên làm việc đó mà thôi."Nói đến đây là được rồi, việc còn lại đã có cảnh sát lo, cô còn phải tập trung kiếm tiền."Có ai xem bói nữa không?"Khu bình luận ngoại trừ những lời bàn tán về chuyện của Tôn Nghĩa Thiên và công ty Ka Ka, thì cuối cùng cũng xuất hiện một bình luận khác biệt.[Đại sư, ngoại trừ xem bói, cô có thể làm những chuyện khác, chẳng han như trừ tà, bắt quỷ,...!không?]Bình luận này ngay lập tức thu hút sự chú ý của những cư dân mạng khác đang xem phát sóng trực tiếp.[Ôi trời, ôi trời.

Phòng phát sóng trực tiếp về chủ đề huyền học, chắc chắn không thể thiếu nghiệp vụ bắt quỷ đâu đúng không?][Người anh em, cậu mới gặp chuyện quỷ dị thôi, hay thật sự đã nhìn thấy quỷ rồi?][Rốt cuộc quỷ có dáng vẻ thế nào nhỉ? Có phải mặc áo trắng, tóc đen dài, miệng trắng, mắt đen không?]Thời Nhất trả lời: "Cô kể tôi nghe xem có chuyện gì xảy ra.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: 39: Tôi Dạy Anh Ta Cách Làm Quỷ 2


Ngay sau đó.Một hiệu ứng đặc biệt của tên lửa lớn chiếm đầy màn hình phát sóng trực tiếp, ba giây sau thì tan đi.

Người có tên tài khoản "Yêu Tinh Mạch Mạch" xin kết nối.Một cô gái nhỏ khoảng hai mươi tuổi xuất hiện trước ống kính, mái tóc nhuộm màu hồng nhạt, gương mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay được trang điểm tinh tế.Thế nhưng, lớp trang điểm dày cộp kia cũng khó che giấu được trạng thái tinh thần suy sụp của cô ấy.Khi cô ấy vừa xuất hiện, khu bình luận tràn ngập những bình luận đòi li3m màn hình.Nhìn thấy cư dân mạng khen mình xinh đẹp, nhận vợ linh tinh, Mạch Mạch gắng gượng nở một nụ cười.Nếu trước kia, cô ấy còn có thể đùa giỡn với họ vài câu, thế nhưng bây giờ cô ấy thật sự không có tâm trạng và sức lực để quan tâm đ ến những chuyện khác.Cô ấy nhìn về phía Thời Nhất với ánh mắt sốt sắng: "Chủ blog, chuyện là thế này.

Ba ngày trước, tôi và bạn bè chơi trò trốn thoát khỏi mật thất, bối cảnh mật thất là một trường học kinh dị.


Lúc đang chơi tôi đã cảm thấy có chút hoảng hốt rồi, nhưng tôi chỉ tưởng là do nội dung cốt truyện quá mức k1ch thích, nên tôi không quá để tâm."Nói đến đây, Mạch Mạch không nhịn được mà quay đầu nhìn quanh căn phòng của mình, rồi hạ thấp giọng thì thầm với màn hình."Từ sau khi đi chơi về, tôi cứ luôn cảm thấy có người đi theo mình, tôi tưởng tôi bị bi3n thái theo dõi, còn báo công an để kiểm tra camera giám sát rồi cơ, nhưng không có gì bất thường cả.""Ban này thì cảm giác người đó chỉ nhìn từ xa, cảm giác bị nhìn trộm kia không quá mãnh liệt.

Thế nhưng vừa đến tối, cảm giác người nọ như hình với bóng với tôi vậy, khiến tôi rùng rợn cả người.

Cho dù tôi chạy đến ở nhờ nhà bạn rồi, cảm giác bị theo dõi vẫn không mất đi.


Nhưng bạn tôi lại không cảm nhận được gì hết, chỉ có mình tôi cảm nhận được thôi.

Hu hu hu hu hu, đại sư, tôi cảm thấy hiện tại người đó đang ở sau lưng tôi, tôi không dám quay đầu nhìn lại.

Hu hu hu..."Trong lúc Mạch Mạch nói chuyện, cô ấy cảm thấy thứ kia dường như đang đi đến sau lưng mình.Có lẽ hiện tại là ban ngày, nên cô ấy cũng không sợ hãi như ban đêm, thế nhưng cô ấy vẫn không nhịn được mà bật khóc.Đáng sợ quá đi mất, hu hu hu.[Làm gì có ai đâu chị gái ơi, đằng sau chị không có ai cả, đừng sợ, đừng sợ.][Không biết vì sao, rõ ràng ban ngày nhưng tôi lại cảm thấy toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh.][Sẽ không có mấy thứ kia thật đấy chứ? Trước kia tôi từng nghe người ta nói rằng, một số bối cảnh trong trò chơi trốn thoát khỏi mật thất và một số trò chơi kinh dị khác có chút quỷ dị...]Manh Manh vốn đã thần hồn nát thần tính, bây giờ đọc bình luận, cô ấy càng hoảng sợ hơn.Cô ấy hối hận chết đi được, sớm biết thế cô ấy đã không đi chơi trò mật thất gì đó rồi."Đừng sợ, bây giờ anh ta không dám xuất hiện đâu.

Không sao."Âm thanh trong trẻo, bình tĩnh của Thời Nhất vang lên trong phòng phát sóng trực tiếp, có sức mạnh thần kỳ khiến lòng người bình tĩnh lại..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom