Cập nhật mới

Dịch Full Chuyên Viên Trang Điểm Khó Mời

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Chuyên Viên Trang Điểm Khó Mời

Chuyên Viên Trang Điểm Khó Mời
Tác giả: Kim Nguyên Nguyên
Tình trạng: Đã hoàn thành




Tôi là một chuyên viên trang điểm, lúc đang chia sẻ các mẹo trang điểm trên livestream, nữ diễn viên nổi tiếng nào đó đã yêu cầu tôi trang điểm cho cô ta.

Giọng của cô ta đầy vẻ xem thường: “Một kẻ không tiếng tăm như cô mà được trang điểm cho tôi, phải tu tám kiếp thì cô mới được vinh dự này đấy!”

Nhưng cô ả không biết, tôi chỉ trang điểm cho người đã ch.ết.

Tử khí(*) kẻ nào càng nặng, kẻ đó càng đẹp đẽ, càng ngoan ngoãn nghe lời.

(*)tử khí: những ai gần đất xa trời thường có khí này, ai sắp ch.ết thì khí này càng đậm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


Tôi là Dư Dạ, là một kẻ chuyên trang điểm cho xác chết, theo như mọi người thường gọi đó là thợ trang điểm, và đương nhiên khách hàng của tôi chính là người ch.ết.

Vì công việc của tôi là tiễn đưa mấy vị khách đặc biệt này đoạn đường cuối một cách xinh đẹp, có thể diện nhất.

Bởi vì bản mệnh là Đại hung (*) nên sinh ra không cha không mẹ.

(*) Mệnh Đại hung: mệnh xấu, dữ.

Vì muốn kiếm tiền trang trải phí sinh hoạt và học phí đại học, tôi trở thành streamer về chủ đề chia sẻ các mẹo trang điểm.

Vừa mới mở livestream đã có một lượng lớn người tiến vào phòng.

[Kẻ lừa đảo năm nào cũng có nhưng năm nay đặc biệt nhiều. Đúng kiểu ai cũng có thể trở thành người nổi tiếng mà.]

[Ây dô, cô em chủ phòng ơi, xinh đẹp thế này sao không tự mình làm người mẫu luôn đi, cần gì phải sử dụng mấy món đồ giả đó, không bằng để anh trai tới làm mẫu cho em nè~~]

Đêm đã khuya, làn sóng bình luận càng ngày càng khó mà kiểm soát.

Tôi không nhìn bình luận, chỉ tập trung nói về các mẹo trang điểm, tay vẫn luôn nhẹ nhàng, đều đặn trang điểm cho người mẫu.

“Hoá trang là một môn nghệ thuật mới mẻ, chúng ta có thể tuỳ vào mỗi trường hợp để chọn trang phục và cách trang điểm phù hợp, tốt khoe xấu che, tô điểm cho bản thân trở nên hoàn hảo nhất.”

“Trang điểm theo phong cách cổ trang cũng là một loại phong cách trang điểm, hôm nay chúng ta sẽ tìm hiểu cách trang điểm này. Đầu tiên chúng ta cần phải để khuôn mặt sạch sẽ tự nhiên, đồng thời cần phải chú ý những chỗ bị thi ban (*) để che giấu…”

Tay tôi dừng lại, nói sai rồi.

Gần như trong chớp mắt, số lượng người xem phòng livestream tăng lên chóng mặt, từ mấy trăm người tăng thành mấy vạn người.

Màn hình liên tục nhấp nháy 3 chữ “Nhiếp Thanh Thanh muốn liên lạc với bạn”.

Dừng lại một chút, tôi hờ hững nói: “Chủ phòng chỉ nói các vấn đề liên quan tới trang điểm trên livestream, muốn giải đáp vấn đề gì liên quan thì cứ bình luận, chủ phòng sẽ giải đáp mọi thắc mắc một cách đầy đủ và chi tiết.”

Tôi còn chưa nói xong thì bão bình luận đã bùng nổ.

[Chủ phòng, mở to mắt lên mà xem Nhiếp Thanh Thanh là ai, còn cô là ai mà dám kiêu ngạo thế chứ!]

[Tôi khuyên tốt nhất chủ phòng đừng để Thanh Bảo bối của chúng tôi chờ lâu, không là chúng tôi cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì đâu!]

Nhớ tới sự cực đoan của đám fan cuồng đó, tay tôi dừng lại, bất đắc dĩ nhận cuộc gọi.

Đập vào mắt tôi đó là một người đẹp da trắng, đường nét khuôn mặt sắc sảo xinh đẹp, cô ta mặc một bộ đồ ngủ, tóc buộc cao, để lộ cái cổ trắng nõn mảnh khảnh.

“Dư Dạ, cô là thợ trang điểm đúng không?”

Trong chớp mắt, bình luận tăng lên với tốc độ nhanh chóng mặt.

[Clm, thật sự là Thanh Thanh này, Thanh Thanh đẹp quá đi, đúng là vẻ đẹp đỉnh chóp nhất giới giải trí mà.]

[Được Thanh bảo bối vào phòng phát sóng chắc người chủ phòng không tên không tuổi kia sướng đến điên luôn rồi.]

Sướng đến điên thì chưa thấy đâu mà phiền phức thì có rồi đây.

Tôi nhìn vào vị mỹ nữ nọ, mặt mày xinh đẹp, lộ ra sự quyến rũ khiến người người cam tâm tình nguyện móc hết tim gan phèo phổi dâng lên cho cô ta, đôi môi không chút son phấn cũng lộ ra nét hồng hào nhìn là thấy mê.

Tôi cười híp mắt.

Nhiếp Thanh Thanh.

Nữ diễn viên trẻ tuổi nổi tiếng, được tung hô là nhan sắc nghìn năm có một ở giới giải trí, khi đặt lên bàn cân so sánh nhan sắc với mấy nữ nghệ sĩ khác trong giới thì chưa bao giờ thua.

Thường xuyên nhờ vào mấy bức ảnh thảm đỏ hay sân bay mà nổi tiếng vượt ra xa khỏi vòng giải trí.

Lúc tôi làm việc ở nhà xác thương nghe mấy con quỷ m.ất đ.ầu thường xuyên nhắc đến tên của cô ấy.

“Sắp tới tôi chuẩn bị vào đoàn làm phim, hiện tại đoàn đội của tôi không có thợ trang điểm nào rảnh cả. Cô tới thay đi!”

Nhiếp Thanh Thanh nâng mắt lên, giọng nói đầy sự xem thường: “Một kẻ không tiếng tăm như cô mà được trang điểm cho tôi, phải tu tám kiếp thì cô mới được vinh dự này đấy!”

Cao cao tại thượng, trực tiếp hất hàm sai khiến tôi.

Khiến tôi cảm thấy khó chịu thật sựs.

[Chắc phần mộ tổ tiên của cái cô thợ trang điểm này bốc lên khói xanh (*) luôn rồi, vậy mà có thể chạm vào mặt của Thanh Thanh của chúng ta.]

(*) Người Trung Quốc thường quan niệm rằng thắp hương tại lăng mộ tổ tiên mà bốc ra khói xanh là điềm may, mang lại phú quý, đại cát đại lợi cho gia đình. 

[Oa, thợ trang điểm kia mau quỳ xuống tạ ơn đi, Thanh Thanh ơi để cho em làm đi, em có thể làm được mà.]

Tôi liếc vào màn hình, ồ, cái gương mặt này khiến tôi không hề muốn chạm vào chút nào.

Bởi vì sự thật là…

Nó quá bẩn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


Thấy tôi chần chờ không đồng ý, đám fan hâm mộ trong phòng phát sóng bắt đầu uy hiếp, đe dọa, có kẻ còn tuyên bố sẽ gửi cho tôi lưỡi dao rồi báo cáo phòng phát sóng của tôi.

Tôi lau lớp phấn trên mặt người mẫu, miễn cưỡng đồng ý, là hoạ thì có tránh đến mấy cũng không thể tránh được.

Bộ phim của Nhiếp Thanh Thanh quay rất gấp, ngày hôm sau tôi đã phải đi xe buýt đến nơi quay phim.

Đến nơi thì trời đã khuya.

Trợ lý của cô ta giới thiệu sơ qua chủ đề bộ phim này – đây là một bộ phim cổ trang kinh dị.

Không hiểu sao thợ trang điểm của Nhiếp Thanh Thanh lại tự nhiên từ chức, thậm chí không tiếc bỏ nhiều tiền bồi thường vi phạm hợp đồng để rời đi.

Lễ bấm máy diễn ra vào rạng sáng, trong phòng livestream, đám fan mãnh liệt yêu cầu tiếp tục mở phát sóng trực tiếp, ngay khi được trợ lý đồng ý, tôi lập tức tiến vào phòng nghỉ. 

“Đến rồi à.”

Trong phòng chỉ có mỗi Nhiếp Thanh Thanh.

Cô ta đã mặc xong phục trang, là một bộ hỷ phục màu đỏ thẫm, là kiểu màu đỏ ngả về đen như sắp biến thành màu mực.

Trong thoáng chốc dường như tôi có thể ngửi thấy mùi máu tanh toả ra từ bộ hỷ phục.

Cô ta máy móc bôi thứ gì đó lên mặt khiến cho mặt của cô ta trở nên trắng bệt, đến khi tới gần thì tôi lại không thấy trên mặt cô ta có gì cả.

[Cả nhà ơi, mọi người chờ đã lâu chưa, mau mau tới xem hậu trường phim của Thanh Thanh, bộ phim 《Minh Hôn》đi. ]

[Aaaa, nói sao ta, cách màn hình mà tôi còn cảm thấy bầu không khí có chút rùng rợn.]

Tôi lấy dụng cụ trang điểm ra, nghiêm túc hỏi lại một lần nữa: “Nhiếp Thanh Thanh, cô có chắc là muốn tôi trang điểm không?”

Nhiếp Thanh Thanh đang cẩn thận từng li từng tí lấy một ít chất lỏng trong suốt trong hộp nhỏ, chầm chậm bôi lên mặt, nghe tôi nói vậy thì trên mặt hiện vẻ không kiên nhẫn.

“Dư Dạ phải không? Ý cô là gì? Là không muốn làm cái nghề này nữa phải không? Nhớ cho kỹ, được trang điểm cho tôi là niềm vinh hạnh của cô!”

Đã đến nước này rồi thì có nói thêm nữa cũng chẳng còn ý nghĩa. 

Tôi gật gật đầu, nghiêm túc trả lời: “Ok, gương mặt này của cô thì khi trang điểm lên hẳn là sẽ rất xinh đẹp, hoàn hảo đấy.”

Tay tôi bắt đầu trang điểm một cách ổn định nhẹ nhàng.

Không tốn nhiều thời gian khiến một khuôn mặt xinh đẹp đến quỷ dị dần dần xuất hiện, làn da trắng như tuyết không một tì vết, đẹp 360 độ không góc chết.

Nhiếp Thanh Thanh cầm lấy thỏi son trên bàn, nhẹ nhàng tô lên môi.

Gần như trong chớp mắt, cả người cô ta như thay da hoán thịt, tràn đầy quyến rũ mê hoặc.

Tôi nheo mắt nhìn thỏi son trên tay cô ta, là một nhãn hiệu mà tôi chưa từng thấy bao giờ. Vỏ ngoài của nó có màu đỏ thẫm đã ngã sang đen.

Chóp mũi tôi phảng phất một mùi tanh hôi. 

[Ta nói á hả, Thanh Thanh để mặt mộc mà sao vẫn xinh hết nước chấm vậy chứ, nhìn cái làn da trắng nõn không tì vết kìa, có khác gì làn da em bé không.] 

[Wow, muốn Thanh Thanh tiết lộ bí kíp dưỡng da quá đi ~~]

Tôi nheo mắt nhìn bình luận trên sóng livestream, khẽ cười, chậm rãi nói chuyện: “Bởi vì… đó chính là da của trẻ sơ sinh mà~’’

Mới vừa nói lời này xong, bình luận nổi lên như bão.

[Mọi người, cả thợ trang điểm cũng nắm kịch bản mà, dọa cho “Lão Tôn” giật cả mình.]

[Thợ trang điểm cứ lải nhải cái gì thế, đúng là dọa ch.ết người ta mà.]

Nhiếp Thanh Thanh hoảng sợ nhìn tôi.

Tôi thưởng thức kiệt tác của mình.

Gương mặt đẹp đẽ không tì vết, hoàn hảo, tự nhiên một cách hoàn mỹ. 

Nhiếp Thanh Thanh không vui nhìn tôi, giọng điệu không tốt: “Cô lảm nhảm mấy lời gì thế, còn không mau cút ra ngoài ngay!”

Tôi bình tĩnh nói: “Chỉ là thợ trang điểm nho nhỏ mà thôi. Nhưng mà Nhiếp Thanh Thanh này, cô thấy thế nào khi dùng mặt nạ từ da trẻ em và son môi làm từ dầu xác chết vậy?” 

Mắt Nhiếp Thanh Thanh trừng lớn, chứa đầy sự kinh hãi: “Cô nói hươu nói vượn cái gì vậy? Mau… Mau đưa cô ta ra ngoài mau!”

Tôi bị trợ lý “mời” ra ngoài.

Bây giờ đã là 2 giờ sáng, rừng núi hoang vu vắng vẻ.

Cũng là lúc âm khí nặng nhất.

[Chủ phòng, cô bị đần người à, toàn nói mấy cái tào lao gì đâu không thế, ghét Thanh Thanh của chúng tôi thì nói một tiếng chứ đừng có mà buông lời ác độc như thế!]

[Thanh Thanh hiền lành quá, nếu tôi mà gặp mấy kẻ như cô thì đã tát cho không biết bao nhiêu cái rồi!]

[《 Minh Hôn 》 là cơ hội mà Thanh Thanh nỗ lực biết bao nhiêu lâu mới có được, sao cái cô chủ phòng bại não này cứ phải đè thời điểm này mà nói mấy lời buồn nôn vậy chứ.]

Tôi lướt nhìn màn hình, chậm rãi nói: “Tử khí đã bao vây xung quanh cơ thể cô ta rồi, hôm nay cô ta sẽ gặp chuyện xui mất mạng.”

Dựa vào thủ đoạn xấu xa để đạt được kết quả mong muốn thì phải xác định dùng một phương thức cực đoan khác để mà trả lại.

Làn sóng bình luận điên cuồng mắng tôi.

Sắc mặt tôi không đổi, giọng điệu bình thản:

“Âm đức (*) hao mòn, oán khí đầy người, e là sẽ không qua được tối nay…”

(*) Âm đức việc làm tốt cho người khác, có thể người đời không biết, nhưng con cháu sau này sẽ được hưởng cái đức để lại.

Nghĩ tới đây thì tôi mới phát hiện ra phí trang điểm hôm nay chưa được thanh toán, ảo não vỗ trán, lỗ to rồi.

Đang đấu khẩu với đám người hâm mộ thì thấy hiện trường đóng phim nhốn nháo ầm ĩ.

Tôi nhân lúc rối loạn mà hóng chuyện.

Nhiếp Thanh Thanh mặc hỷ phục đỏ thẫm nằm trên mặt đất. Khuôn mặt cô ấy trắng bệch, hai mắt trừng lớn, môi cô ta vẫn đỏ như lửa, thế nhưng ngực thì đã bị thanh sắt xuyên qua.

Mùi máu tanh xộc thẳng vào mũi tôi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3


Vào buổi livestream ngày hôm sau, tôi vừa online thì đã có đông đảo người xem vào hóng chuyện.

[Chủ phòng, miệng cô đúng là miệng quạ đen mà, sao cô không đi chết đi. Bảo bối Thanh Thanh của chúng tôi bị cô nguyền rủa tới chết rồi.]

[Công bằng mà nói thì chuyện này liên quan gì tới chủ phòng đâu, sự cố Nhiếp Thanh Thanh là bị đứt dây cáp, ai mà biết được cô ấy xui như vậy chứ, thế mà trực tiếp ngã vào giá sách.]

[Còn nữa, chủ phòng ơi, hôm qua cô làm tôi thức nguyên đêm đấy nhá, cái gì mà mặt nạ từ trẻ sơ sinh, rồi cái gì mà dầu xác ch.ế.t có nghĩa là gì vậy? Chẳng lẽ… là nuôi “tiểu Quỷ”?]

Tôi lôi người mẫu ra, chậm rãi nói:

“Ý như mặt chữ.”

“Cô ta sử dụng mặt nạ chế biến từ da trẻ sơ sinh, son môi luyện thành từ dầu xác ch.ế.t, làm đứa trẻ ấy không thể đầu thai, khiến oán khí của nó quấn thân, không đè ép được thì bị phản tác dụng thôi.”

Nói đến đây, tôi cười tươi: “Đây là tôi nói chơi chơi thôi, mọi người vẫn nên tin tưởng vào khoa học à nha.”

Bỗng——

Màn hình bị khựng lại do bị hiệu ứng quà tặng rực rỡ bao trùm.

[Người dùng Đại Vị Vương Quả Quả tặng bạn 30 tên lửa lớn.]

……

[Ấy, đây có phải là cái người lúc trước ăn hết 10 cái chân giò và 10 gói mì gà tây – Đại Vị Vương Quả Quả đúng không?]

[Không sai, không sai, chính là Đại Vị Vương đó đó, lâu rồi cô ấy không livestream, không biết đã xảy ra chuyện gì rồi.]

[Do ăn nhiều hại cơ thể đó, người bình thường sao có thể ăn nhiều như vậy được, ăn thế là muốn ăn đến chết đó.]

Tôi chậm rãi mở miệng: “Chào bạn, không biết bạn có thắc mắc gì muốn tôi giải đáp?”

[Đại Vị Vương Quả Quả: Chào chủ phòng, tôi muốn hỏi thăm một chút, trên mặt tôi có ba nốt to như hạt đậu, đi nhiều bệnh viện thẩm mỹ cũng không xử lý được, có thể giúp tôi nhìn thử được không?]

Nể mặt mấy cái tên lửa lúc nãy, tôi chấp nhận yêu cầu cùng tham gia livestream của cô ta. 

Một người có thân hình vô cùng đẹp, đầu tóc rối bời xuất hiện trên màn hình, ba nốt mụn to như hạt đậu trên mặt khiến người khác khó lòng bỏ qua, không… không thể dùng hạt đậu để hình dung, nó như ba cục thịt to ở trên trán và hai bên má.

Nó to như quả trứng cút, có thể thấy rõ mủ trắng và máu. 

[Ọe, cả nhà xem kìa, tôi đang ăn cơm nữa chứ, buồn nôn chết tôi rồi…]

[Gớm ghê, là mụn mủ phải không nhỉ, hèn gì mấy ngày nay không thấy livestream nữa. Nhìn mấy cái này mà đang ăn khuya đảm bảo nuốt không trôi, thậm chí còn nôn ra nữa đó.]

[Omg, đây vẫn còn là người đẹp giỏi ăn Quả Quả sao? Sao… sao mà lại biến thành người không ra người, quỷ không ra quỷ rồi.]

Đại Vị Vương Quả Quả đọc mấy bình luận lướt qua trên màn hình, khó chịu cắn môi: “Tiền bối Dư, mấy cái nốt này ở trên mặt tôi gần một tháng rồi, dùng hết mọi biện pháp cũng không xẹp, cứ làm xẹp đi thì ngày hôm sau lại mọc tiếp, còn to hơn hôm qua nữa.”

Tôi nhẹ nhàng vuốt ve mặt của người mẫu, cười híp mắt: “Cô đương nhiên không thể làm xẹp được rồi.”

Đại Vị Vương Quả Quả giống như kiếm được vị cứu tinh của mình.

“Tiền bối dư, cô là thợ trang điểm chuyên nghiệp mà, cô giúp tôi  xem thử xem mấy cái nốt trên da tôi có cách nào xử lý không với, tôi thật sự bó tay rồi, hơn một tháng tôi không livestream, không có nguồn thu nhập. Tôi sắp không trả nổi lương cho ekip của tôi rồi.”

Tôi gật gật đầu, chậm rãi điểm tô vài đường cơ bản cho người mẫu, chậm rì rì nói: “Đơn giản thôi, chỉ cần cô cung phụng mấy người đó, chăm sóc, sắp xếp cho người thân của họ cho thật tốt, đem tiền bạc mà cô kiếm được mấy năm nay đi quyên góp, tích nhiều phúc đức, đợi đến khi nào bọn họ bớt giận thì sẽ tự rời đi thôi.”

Tôi đổi giọng: “Đương nhiên đây cũng chỉ là một trong những khả năng mà thôi.”

Tôi vừa nói xong, Đại Vị Vương Quả Quả bắt đầu hoang mang, trong chớp nháy, ánh mắt của cô ta hung ác, hung dữ nói: “Chủ phòng rác rưởi, nói mấy chuyện tầm bậy tầm bạ.” 

“Cứ tưởng được Nhiếp Thanh Thanh mời trang điểm thì có chỗ đặc biệt hơn người, hóa ra cũng chỉ là một kẻ lừa đảo, hồ ngôn loạn ngữ (*).”

(*) Nói năng tầm bậy, không suy nghĩ kỹ trước khi nói.

Tôi không quan tâm lắm: “Tôi vào nghề ngót nghét cũng được chục năm, mấy thứ này vẫn có thể nhìn được ít nhiều.”

“Dù sao thì biện pháp giải quyết cũng đã nói, tiền, tôi sẽ không trả lại.”

Cô ta hung hăng trừng mắt nhìn tôi, ngắt kết nối.

Chậc, nói rồi mà không làm theo, tôi đây còn biện pháp nào đâu chứ ~

Tôi nhìn thời gian đã không còn sớm, bấm dừng phát sóng.

Hai ngày sau lúc livestream, Đại Vị Vương Quả Quả online, không ngừng yêu cầu kết nối buổi phát sóng của tôi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4


Tôi vốn định không quan tâm nhưng chẳng ngờ khu bình luận lại sôi trào.

[Đúng là đồ chủ phòng rác rưởi, không làm những việc đúng với khả năng của mình đi. Cái trình độ rách nát này mà cũng dám phát sóng, không sợ dạy hỏng học sinh của mình à?]

[Chủ phòng bại não này cứ nói lảm nhảm thế nhỉ, mọi người, mau báo cáo cái kênh này đi, yêu cầu đằng ấy cút khỏi giới streamer.]

Bình luận bên dưới điên cuồng nhảy.

Tôi chấp nhận yêu cầu kết nối của Đại Vị Vương Quả Quả.

Đại Vị Vương Quả Quả xuất hiện trước màn hình.

Ba cái nốt mụn to trên mặt cô ta đã biến mất không còn vết tích, thay vào đó là khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, làn da trắng nõn mượt mà như làn da em bé, đôi mắt hạnh to tròn, tóc buộc hai bên, trông vừa đáng yêu vừa tràn trề sức sống.

Trước mặt cô ta là một bàn đầy đồ ăn.

Nhìn qua là biết vừa mới phát sóng chưa bao lâu.

Ánh mắt cô ta tràn ngập ác ý, nhìn về tôi, chào hỏi: 

“Tiền bối Dư, đã lâu không gặp, mấy ngày nay cô có khỏe không?” 

Tôi nhìn gương mặt trơn bóng kia, híp mắt lại, chầm chậm nói: “Cảm ơn, vẫn tốt chán.”

Tuy hai chúng tôi duy trì vẻ mặt hiền lành thân thiện nhưng khu bình luận lại hỗn loạn.

[Các anh em ở đây đều nghe chủ phòng rác rưởi này đe dọa tiên nữ Quả Quả của chúng ta, khiến suýt nữa tiên nữ phải rời khỏi giới phát sóng này đúng không?]

[Quả Quả của chúng ta tốt đẹp biết bao, tuy không học đại học mà phải lập nghiệp từ sớm nhưng lại đối xử rất tốt với nhân viên, chưa bao giờ cô ấy keo kiệt với mọi người, chủ phòng muốn ké fame thì cứ nói thẳng!]

[À mà, mọi người có thấy Ba anh béo phát sóng trực tiếp đâu không, sao lâu rồi không thấy live nữa?]

Đại Vị Vương Quả Quả nhìn làn sóng bình luận đang chửi mắng tôi, mắt cô ta loé lên sự đắc ý: “Ây da, mọi người đừng nói nữa, tiền bối Dư cũng chỉ muốn giúp mình thôi.”

“Sao mấy nốt đó hết rồi á? Thật ra đến thẩm mỹ viện mấy lần là hết thôi.”

Coi bộ tâm trạng cô ta rất tốt, giọng điệu vui sướng trả lời mấy câu hỏi được đặt ra ở khu bình luận. 

Ai mà không có tính hóng drama, chẳng cần mất nhiều thời gian, phòng phát sóng của chúng tôi liền “nổi” đứng đầu bảng xếp hạng.

Nhìn số lượng người xem ngày càng đông, Đại Vị Vương Quả Quả suýt chút nữa không kìm nén được tâm trạng vui sướng của mình.

Tôi nói ẩn ý: “Xem ra là cô tự chọn cho mình một con đường khác.”

“Quanh thân ngập tràn oán hận, tử khí ngày càng tăng.”

“Cô đêm nay sẽ gặp…đại hung.”

Đại Vị Vương Quả Quả vẫn còn chìm đắm trong niềm vui vì phòng phát sóng có hơn trăm vạn người xem: “Ồ ồ, mọi người đừng nói nữa… đừng nói nữa.”

“Tiền bối Dư cũng chỉ muốn kiếm thêm nhiều fan hâm mộ hơn mà thôi.”

Đại Vị Vương Quả Quả lộ ra vẻ khinh thường: “Cái gì mà oán hận quấn thân, tiền bối Dư, cô cứ nói đi, tôi xin rửa tai lắng nghe.”

Tôi vì “mặt mũi” của 30 cái tên lửa lớn, có ý tốt mà nhắc nhở: “Cô hại chết 3 người bạn của mình, họ vẫn luôn ở bên cạnh cô nên ba nốt mụn đó không thể xử lý hết được đâu.”

Vừa dứt lời, Đại Vị Vương Quả Quả đã cười đến chảy nước mắt, khinh thường mà khoa trương nói: “Tiền bối Dư, cô lại nói hươu nói vượn rồi. Cô kêu tôi hại chết người, thế sao mấy chú cảnh sát không bắt tôi lại chứ, tôi vẫn ngồi đây vui vẻ với cô đó thôi.”

[Đúng đúng, cái cô chủ phòng này cứ hồ ngôn loạn ngữ, cái gì mà chuyên viên trang điểm, có ai nửa đêm phát sóng trực tiếp như cô ta đâu. Tôi cho rằng đây là kẻ lừa đảo.] 

[Mà các bạn xem thử đi, có phải lâu rồi Ba anh béo không phát sóng nữa đúng không?”

[Không phải có người kêu bọn họ kiếm đủ tiền rồi nên giờ về nhà hưởng phúc hay sao.]

Tôi nhìn Đại Vị Vương Quả Quả tràn đầy sức sống, trên bờ vai cô ta là chỗ “tá túc” của ba người mập mạp, thịt mỡ núc ních, bụng lớn rũ xuống, khuôn mặt tím xanh dữ tợn, hung dữ nhìn chằm chằm vào Đại Vị Vương Quả Quả.

“Ba người họ à, không phải đang ở cùng tiên nữ của mấy người sao?” 

Đại Vị Vương Quả Quả khinh thường lườm tôi, không thèm để ý mà cũng chả buồn hỏi han điều gì.

Cô ta nhìn số người xem cán mốc hơn trăm vạn, thấy thời gian cũng vừa lúc, vui vẻ sung sướng kêu: “Được rồi cả nhà ơi, tối nay mừng Quả Quả comeback, Quả Quả muốn ăn 10 chân giò lớn, còn thêm 3 con gà nữa, Quả Quả chờ mọi người ở phòng phát sóng nhó.”

“Bây giờ chúng mình không quấy rầy tiền bối Dư phát sóng nữa… Hahaa.”

Ngừng chế độ P/K xong, phòng phát sóng trực tiếp của tôi chỉ còn lác đác mấy người.

[Chậc, cái cô Đại Vị Vương Quả Quả kia dùng yêu thuật gì không biết? Cái mặt như thế mà cũng xử lý được, nhớ lúc trước mấy nốt mụn dậy thì của tôi phải mất cả tuần lễ mới hết hẳn.]

[Chẳng trách vợ tôi lại thích đi mấy chỗ thẩm mỹ viện như này, cải lão hoàn đồng (*) cũng không kỳ diệu bằng họ đâu.]

(*) Cải lão hoàn đồng: biến từ già thành trẻ

Một ít bình luận thỉnh thoảng hiện lên.

Bỗng một lượng lớn người xem tràn vào phòng phát sóng của tôi, điên cuồng để lại bình luận.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5


[Aaaaa… Chủ phòng cíu mạng, cứu cứu, aaaa, nổ, cô ấy nổ rồi. Má ơi mù mắt rồi, hù ch.ết bảo bảo.]

[Cứu mạng aaa, ước gì khi nãy mắt tôi bị mù để không phải nhìn thấy cảnh đó.]

[Cả nhà ơi, cảnh khi nãy so với phim kinh dị còn kinh tởm hơn, bây giờ bảo bảo thậm chí còn không dám xem mấy clip ăn uống nữa.]

[Mong chủ phòng giải đáp thắc mắc.]

[Cầu chủ phòng giải đáp + 1008611.]

……

Tôi đặt người mẫu về vị trí cũ, bình tĩnh nói chuyện: “Ba anh béo mà mọi người tìm đã chết, họ chết vì phải ăn quá no. Ba anh béo chết là sự cố ngoài ý muốn nên đương nhiên oán khí tràn đầy, cứ mãi lảng vãng bên kẻ cầm đầu không chịu đầu thai, Đại Vị Vương Quả Quả còn lớn gan sử dụng dầu xác của họ để chế biến mỹ phẩm dưỡng da, cứ dây dưa mãi khiến âm khí không tan. Họ lảng vảng xung quanh cô ta, chờ thời cơ tới liền ra tay.”

Nói xong, tôi cười tít cả mắt mà bổ sung thêm câu: “Vẫn phải tin tưởng khoa học, tôi chỉ nói đùa với mọi người thôi.”

Nói xong tôi nhìn chăm chú vào màn hình điện thoại: “Hôm nay chủ phòng chỉ chia sẻ đến đây thôi~~ Hẹn mai gặp lại nha, không gặp không về.”

Nói xong tôi liền đóng phòng phát sóng.

Dừng phát sóng xong, tôi mở Weibo liền thấy tiêu đề Đại Vị Vương Quả Quả ăn đến bể bụng hot giần giật.

Có không ít kẻ chê sự việc chưa đủ lớn nên đem hình ảnh clip đi đăng công khai.

Trong bức ảnh, miệng cô ta đang bị nhét hơn nửa chiếc chân giò khổng lồ, hai mắt trừng to, sắc mặt tím xanh, bụng nổ tung tóe, thức ăn chưa kịp tiêu hóa và cả bộ ruột nham nhở trên mặt đất, xung quanh, các nhân viên đều hoảng sợ chạy tán loạn.

Nhưng không lâu sau, mấy hình ảnh này không tìm kiếm được nữa.

Tôi thở dài thật sâu, đây chính là thứ mà mọi người thường nói, giúp đỡ nhiều người, tích đức làm nhiều việc thiện.

Người đang làm, trời đang nhìn.

Tôi nằm ở trên giường, phát hiện vài chỗ kỳ lạ ở chuyện này.

Mặt nạ từ da trẻ sơ sinh, dầu xác chết làm son môi.

Đại Vị Vương Quả Quả cũng sử dụng mỹ phẩm dưỡng da chế biến từ dầu xác, khiến cho bản thân mình dính lấy tử khí.

Vậy mặt nạ da trẻ sơ sinh cùng dầu xác chế biến mỹ phẩm dưỡng da… mấy cái này có mối liên hệ gì sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6


Ban đêm khi tôi vừa mở phát sóng, một lượng lớn người xem đã lao vào.

[Hu hu tiền bối Dư ơi, tôi tự quay clip vả mặt đăng lên mạng rồi, phiền cô đi xem thử. Tôi kiểm điểm, tôi hối lỗi, tôi thành thật xin lỗi cô.]

[Tiền bối Dư, à không, thần tiên tỷ tỷ mới đúng, tôi mới là kẻ bị bệnh tâm thần, là tôi ngu ngốc, xin cô đừng chấp nhặt với tôi làm gì.]

[Tiền bối Dư đúng là thần linh, khi trước nói cái gì mà đại Hung, kết quả người đó thật sự không còn nữa. Cô quả là có mắt nhìn người chuẩn xác mà.]

Tôi đặt người mẫu vào vị trí, tay nhẹ nhàng trang điểm lên mặt cho người mẫu.

“Tin thì có, không tin thì không có, nên làm nhiều việc tốt, tích nhiều phúc đức.”

“Nào, chúng ta bắt đầu chủ đề trang điểm hôm nay. Trang điểm là một môn nghệ thuật mới, chúng ta có thể tuỳ vào từng trường hợp khác nhau mà chọn trang phục, phong cách trang điểm phù hợp, tốt khoe xấu che, tô điểm hơn cho vẻ đẹp của bản thân.”

“Ở lớp nền, chúng ta không chỉ xem xét xem làm sao để có một lớp nền tự nhiên nhất mà cũng phải lưu ý việc cải thiện những chỗ bị mẩn đỏ và tổn thương chưa được khắc phục trên da…”

Tôi đang nói thì màn hình hiện lên:

[Tống Tri Dự tặng ngài 10 máy bay Phi Thiên.]

[Ơ kìa, bác nào nhà giàu tặng máy bay vậy, có biết Dư thần của chúng ta sẽ không vì 5 đấu gạo mà khom lưng không hả? Ngài ấy chỉ chia sẻ kiến thức trang điểm thôi.]

[Đúng đúng, tiền bối Dư chướng mắt mấy cái này lắm nhá, đúng là coi thường tiền bối Dư mà, 100 vạn thôi đã muốn mua đứt tiền bối Dư luôn á, đúng là chuyện cười mà.]

[Chuyện cười thế kỷ + 1111.]



50 vạn, chuyện học phí của tôi xem như ổn định rồi.

Tôi đây đúng là vì 5 đấu gạo mà khom lưng đấy nhé, vì thế mau mau dùng tiền đập ch.ế.t tôi đi.

Tôi nhanh lẹ đồng ý yêu cầu ghép phòng, bày ra nụ cười tiêu chuẩn lộ ra tám cái răng.

“Chào ngài, xin hỏi ngài muốn giải đáp thắc mắc gì?”

Trước màn hình là một khuôn mặt điển trai, tóc mái rũ xuống một cách tự nhiên che đi đôi mắt đen tuyền, khuôn mặt tái nhợt nhìn ốm yếu.

“Chào cô, tiền bối Dư.”

Giọng nói khàn khàn trầm thấp, khi nói chút khó khăn: “Nghe nói cô là một chuyên viên trang điểm, không biết tôi có thể xin ngài… giúp tôi trang điểm hay không?”

[Ủa… sao nhìn anh đẹp trai này quen mắt thế nhở, là ai vậy ta?]

[Ê tôi nhớ ra rồi, là vị ảnh đế thời gian trước kết hôn rồi ở ẩn – Tống Tri Dự đó.]

[Aaa, đúng rồi, là Tống ảnh đế, hồi trước anh ấy vì yêu mà về ở ẩn, tôi  cũng vì chuyện này mà khóc hết 3 ngày 3 đêm đó.]

Tôi ngạc nhiên.

Bây giờ nhiều người thích tìm chuyên viên trang điểm xác chết để trang điểm nhỉ?

Tôi nở nụ cười tiêu chuẩn, thái độ vừa nhiệt tình vừa hào phóng: “Đương nhiên là được rồi, ngài muốn trang điểm theo phong cách nào, bạn học thanh tú, đàn anh dịu dàng hay người đàn ông trưởng thành thành đạt, tôi đều có thể làm được hết.”

Hành nghề nhiều năm như vậy, có loại x.á.c c.h.ế.t nào mà chưa chạm qua, việc thiết kế trang điểm là chuyện rất chi là dễ dàng.

Khí chất của người đàn ông ôn hòa dịu dàng, bình bình thản thản, không có tử khí bao quanh cơ thể.

Tốt, có thể nhận đơn.

Trông hắn hơi do dự: “Không… không phải, là trang điểm thành phụ nữ, kiểu trong sáng ngây thơ ấy.”

Tôi hiểu ra: “Vậy cũng phải để người cần trang điểm đến đây, để tôi nhìn trước xem sao đã.”

Nhìn thử xem có bị vướng vào tử khí hay không. Nếu như bản thân bọn họ vướng vào tử khí mà còn để người trang điểm xác chết như tôi trang điểm cho bọn họ thì âm khí sẽ hóa thực.

Hắn nhắm mắt, ngượng ngùng nói: “Là… là cho tôi.”

[Mọi người ơi, ảnh đế thay đổi giới tính rồi à, hay do vợ anh ấy thích kiểu này?]

[Phản ứng lớn như thế làm gì? Ghét nhất mấy cái người hay làm quá mọi chuyện lên như mấy người, họ thích gì thì kệ họ chứ, chăm làm bớt nói lại đi.]

Tống Tri Dự nhắm mắt, đau khổ nói: “Hình như vợ tôi…thích người phụ nữ khác, muốn ly hôn với tôi. Tôi không hiểu.”

“Rõ ràng… lúc trước chúng tôi còn mặn nồng lắm mà, sao…sao lại biến thành thế này cơ chứ, nên tôi muốn thử xem là do khuôn mặt hay là vì giới tính.”

“Tôi muốn trang điểm giống như thế này, phiền tiền bối Dư nhìn thử.”

Tôi gật đầu, dí người sát vào màn hình.

Trong ảnh là một người phụ nữ trong sáng quyến rũ, bụng dưới hơi nhô lên, gương mặt ánh lên vẻ hạnh phúc nhẹ nhàng vuốt ve bụng của mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7


Sau khi tắt livestream, tôi lập tức nhận được địa chỉ do Tống Tri Dự gửi tới.

“Khu biệt thự Ngọc Lâm, số 12.”

An ninh và bảo mật của khu biệt thự đứng đầu thành phố A, ở đây toàn doanh nhân giàu có và người nổi tiếng sống.

Hôm sau khi tôi đến, miệng phải chảy nước miếng vì ghen tỵ.

Tống Tri Dự tự mình đến đón tôi: “Tiền bối Dư, chuyến này… vất vả cho cô rồi, Dao Dao còn chưa về, chúng ta trang điểm trước đã.”

Tôi gật đầu: “À ừ, anh khách sáo quá rồi.”

Khi đang trang điển, Tống Tri Dự bắt đầu kể về chuyện tình của hắn và Nhiếp Dao Dao.

Nhắc tới cũng khéo, Nhiếp Dao Dao là em gái của Nhiếp Thanh Thanh.

Tống Tri Dự nở nụ cười cay đắng: “Tôi và Dao Dao yêu nhau khi quay chung một bộ phim truyền hình, sau khi ở chung thi chúng tôi tập trung vào gia đình hơn.”

“Mấy năm nay chúng tôi vẫn rất yêu thương nhau, cô ấy lại đang mang thai, không ngờ…”

Nói đến đây, khóe mắt hắn đỏ lên, mặt đầy khổ sở và khó hiểu: “Thời gian trước tôi có việc đi công tác, khi trở thì phát hiện Dao Dao bắt đầu phớt lờ và chiến tranh lạnh với tôi. Cô ấy thậm chí còn muốn ly hôn, còn nói với tôi rằng cô ấy đã thích người khác rồi.”

Tôi gật đầu: “Bạn thân?”

“Ừm, hơn nữa bạn thân cô ấy cũng đang mang thai, tôi nghĩ mãi mà không hiểu đến cùng là xảy ra vấn đề ở chỗ nào.” 

Chỉ ít phút sau, một gương mặt trong sáng động lòng người được tạo ra từ tay tôi.

Tống Tri Dự gật đầu, trong mắt không nén được đau khổ: “Được rồi, tiền bối Dư.”

Không bao lâu sau, trên sofa xuất hiện hai người phụ nữ.

Trong đó, một người phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp khi thấy Tống Tri Dự thì lập tức lộ ra biểu cảm khó chịu, giọng điệu hăm dọa: “Tống Tri Dự, sao anh vẫn còn ở đây? Không phải tôi đã nói rồi sao, tôi muốn ly hôn, bây giờ tôi đã gặp được người mình thích rồi, đừng có dây dưa không dứt nữa!”

“Kể cả anh có ăn mặc thành dáng vẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ thì cũng vô ích thôi!”

Tống Tri Dự nở nụ cười cay đắng, trong mắt tràn ngập khổ sở đau đớn.

Nhiếp Dao Dao nói xong liền đỡ bạn thân lên tầng như đỡ một bảo vật quý giá.

Tôi hỏi nhỏ: “Có phải dạo gần đây Nhiếp Dao Dao hay lui tới mấy chỗ chỗ kỳ quái không?” 

Tống Tri Dự suy nghĩ một lát: “Cô ấy có tới một thẩm mỹ viện, sau đó càng ngày càng đi thường xuyên hơn.”

Tôi suy nghĩ, tiếp tục hỏi thêm: “Thẩm mỹ viện đó tên là gì thế?”

“Đẹp tựa thiên tiên (*).”

(*) Đẹp tựa thiên tiên: đẹp như tiên trên trời

Mắt tôi khẽ híp: “Có lẽ…Người mà vợ anh yêu chính là đứa bé trong bụng bạn thân của vợ anh đấy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8


Chúng tôi theo Nhiếp Dao Dao đến thẩm mỹ viện “Đẹp tựa thiên tiên”, phát hiện cái thẩm mỹ viện này nằm ở vị trí vô cùng bí ẩn, muốn đi vào thì phải trải qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra, còn phải được thành viên của thẩm mỹ viện đưa thiếp mời thì mới được vào.

Tống Tri Dự hỏi tôi: “Làm sao bây giờ?”

Giọng tôi bình thản: “Chờ.”

Tôi và Tống Tri Dự phải chờ rất lâu.

Nhìn Nhiếp Dao Dao cả người vui vẻ, thoải mái rời khỏi thẩm mỹ viện bằng chiếc xe có biển số AYY3468.

Sau khi trở về, dù tôi dùng nhiều con đường khác nhau nhưng vẫn không thể tìm thấy bất kỳ thông tin gì liên quan tới cái thẩm mỹ viện nọ, dường như có kẻ nào đó đang cố gắng giấu nó đi.

Như thể nó xuất hiện từ hư không vậy.

Nhưng đây lại là thẩm mỹ viện được đám phu nhân nhà giàu và những người trong giới giải trí ưa chuộng.

Nhiếp Thanh Thanh là khách quen, những nốt mụn trên mặt của Đại Vị Vương Quả Quả cũng do chỗ này xử lý.

Trên người hai cô ấy, tôi đều nhìn thấy tử khí.

Và cả, thẩm mỹ viện này khiến tôi có cảm giác rất quen thuộc.

Tôi như đang bị bao vây bởi một tấm lưới lớn vậy.

Vài ngày sau, Tống Tri Dự báo tin tốt cho tôi.

Tôi đứng dậy, chậc, thu lưới được rồi.

Tôi lên xe, đi tới thẩm mỹ viện “Đẹp tựa thiên tiên”, nhìn thấy biển số quen thuộc –  AYY3468.

Nhiếp Dao Dao mang khẩu trang, kính râm đen đi từ trên xe xuống, trong ngực ôm chặt một bọc đồ.

Tôi cầm danh thiếp của “Đẹp tựa thiên tiên” mà lúc trước Tống Tri Dự đã lấy được ở nhà, đi vào một cách suôn sẻ.

Hành lang dài thăm thẳm, khắp nơi đều là phòng nhưng cái nào cũng đóng chặt cửa.

Ánh đèn trắng nhợt nhạt lặng lẽ chiếu sáng.

Đi thẳng một mạch đến tầng hầm, xung quang yên ắng, chỗ này không giống như một thẩm mỹ viện được người người săn đón.

Phía dưới tầng hầm có bố trí hệt như phía trên, cửa phòng nào cũng đóng chặt.

Bỗng nhiên tiếng khóc trẻ con vang lên, tiếng khóc như muốn xé rách cuống họng, như đang chịu nỗi đau nào đó khủng khiếp.

Phía sau lưng vang lên tiếng gầm giận dữ.

Tôi quay người lại, một người phụ nữ mặc áo khoác trắng lao tới, miệng gào to.

Tiếng bước chân ngày lúc càng nhiều, tôi phá cửa đi vào, phát hiện ra một đống đen nhánh. Cái đống này chính là dụng cụ phẫu thuật dính đầy tà khí.

Người phụ nữ kia ngã nhào ra đất.

“Không được nhúc nhích!”

Cuối cùng cảnh sát cũng tới!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9


Mạng xã hội gần đây bùng nổ một sự kiện gây chấn động toàn dân.

Một thẩm mỹ viện mang tên “Đẹp tựa thiên tiên” áp dụng những phương pháp độc ác dã man để làm đẹp cho khách hàng, chuyện này gây ảnh hưởng tiêu cực đến xã hội, dẫn đến làn sóng tẩy chay mê tín dị đoan, yêu cầu phải được mạnh tay trấn áp.

Tôi nhìn tin nhắn cảm ơn của Tống Tri Dự, chỉ trả lời đơn giản, “Chuyện nên làm.”

Mục đích của Nhiếp Dao Dao là dùng đứa trẻ trong bụng của bạn thân để chế tạo mặt nạ.

Cô ta muốn trở nên xinh đẹp giống như Nhiếp Thanh Thanh, muốn trở lại giới giải trí sau thời gian dài vắng bóng, muốn được một lần nữa đứng trên đỉnh kim tự tháp.

Khi Tống Tri Dự ra ngoài để chạy show, mẹ của anh ta bắt Nhiếp Dao Dao ly hôn vì lí do cô ta mãi chưa có thai.

Tống Tri Dự lén gắn máy nghe trộm, ngày anh ta đứng chờ cổng thẩm mỹ viện cũng là lúc anh ta biết được nguyên nhân.

Anh ta quyết tâm đưa mẹ ra nước ngoài, sau đó phẫu thuật thắt ống dẫn tinh.

Hai người đã làm hoà với nhau.

Nhiếp Dao Dao cũng dẹp bỏ ý định trở lại giới giải trí.

Ván cờ này, chúng tôi đã sớm chuẩn bị chu đáo. Chỉ cần chờ bạn thân cô ta sinh con, Nhiếp Dao Dao sẽ giả vờ làm theo thỏa thuận mà đến, nhưng thực tế trên người cô ta đã sớm gắn camera theo dõi của cảnh sát.

Đồng thời tôi cũng lên xe, trở về thôn làng nơi mà tôi sinh ra.

“Thôn Phục Sinh”

Tôi muốn tìm một người, là người đã nuôi nấng tôi đến năm 18 tuổi nhưng tôi vẫn không thể gặp lại người ấy lần cuối.

Bà tôi.

Ngày vây bắt thẩm mỹ viện, tôi đã nhìn thấy bà.

Dù chỉ trong một cái chớp mắt nhưng tôi vẫn chắc chắn bản thân không hề nhìn lầm khuôn mặt già nua với nụ cười nham hiểm ấy.

Còn có cái lưng còng của bà nữa.

Nhưng… không phải bà đã mất rồi sao?

Mất cách đây 3 năm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10


Từ lúc tôi mới ra đời, ba mẹ tôi đều chết hết, chết ở ngọn núi chuyên chôn cất người ch.ết, người trong thôn đều nói tôi là Thiên sát cô tinh (*).

(*) Thiên sát cô tinh là một thuật ngữ trong phong thủy, nghĩa là số mệnh của một người đã định sẵn sẽ gây ra tai hoạ cho những người xung quanh.

Chỉ có duy nhất một người trong thôn, một kẻ không con không cái, làm nghề tổ chức tang lễ chịu nhận nuôi tôi. Tôi gọi người đó là bà.

Bà thường xoa đầu tôi rồi thở dài một hơi.

Bà bảo rằng kiếm tiền trên xác người ch.ết, bản thân người trang điểm cho người ch.ết sẽ bị âm khí quấn quanh thân, mặc định phải sống lẻ loi, cô độc một mình.

Mà tôi trùng hợp là kẻ khắc cha khắc mẹ – “Thiên sát cô tinh” trong lời đồn.

Hai chúng tôi ở chung sẽ chẳng có kẻ nào khắc ch.ết kẻ nào được cả.

Từ nhỏ, tôi đã được học cách trang điểm cho người ch.ết, bà nói rằng tuy trở thành thợ trang điểm cho xác ch.ết sẽ bị người người ghét bỏ, nhưng ít nhất cũng có ngón nghề để nuôi sống mình, về sau kể cả khi bà m.ất, tôi vẫn có thể sống tốt.

Khi tôi còn bé, bà làm cho tôi một gương mặt gỗ để tập luyện.

Đối với việc này, bà rất nghiêm khắc, không cho phép tôi được lười biếng chút nào. Tôi vừa kính trọng lại vừa sợ hãi bà.

Lên Đại học, tôi rời khỏi thôn Phục Sinh, không ngờ rằng lần từ biệt ấy cũng là lần cuối cùng tôi nhìn thấy bà.

Dịp nghỉ đông khi về nhà, tôi chỉ thấy di thư cùng một gò đất nho nhỏ nơi mai táng bà.

Bà muốn cả đời tôi phải làm nghề trang điểm cho xác ch.ế.t, sau đó phải truyền thừa, nếu không dù có là quỷ cũng không tha cho tôi.

Bà để lại một ngôi nhà nhỏ gồm ba căn phòng cùng với một cái đầu gỗ giống như đầu người cho tôi.

Bây giờ.

Tôi đứng ở trước ngôi nhà đất với ba căn phòng quen thuộc.

Căn nhà không giống như trong tưởng tượng của tôi, bụi rơi đầy đất, mạng nhện giăng kín mà ngược lại, ngay cả cái đầu gỗ dùng để luyện tập sạch cũng kin kít không một vết bụi.

Chẳng lẽ… bà chưa ch.ết?

Vậy sao bà lại ở thẩm mỹ viện “Đẹp tựa thiên tiên” thành phố A?

Cả đời bà đều gắn liền với thôn Phục Sinh, chưa từng đi ra ngoài.

Đang suy nghĩ, tôi chợt nghe thấy tiếng bước chân vang lên từ phía xa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11


Thì ra suốt bây lâu nay, nhà tôi được dọn dẹp bởi một thím mập mạp. Thím muốn cảm ơn tôi.

Ba anh béo, người của thôn Phục sinh, đã ký hợp đồng với công ty của Đại Vị Vương Quả Quả, chính là loại hợp đồng với những điều khoản bất bình đẳng.

Họ không dám hủy hợp đồng, còn Đại Vị Vương Quả Quả vì muốn tăng lượt theo dõi nên đã đe dọa ba anh béo ăn đủ loại đồ ăn kỳ lạ.

Dần dần, cơ thể họ bị tổn thương, trong một lần phát sóng đêm khuya, cơ thể họ bị “căng” ra hết cỡ, bùm… rồi ch.ết.

Mắt của thím mập mạp đong đầy nước mắt, nếp nhăn hằn sâu trên khuôn mặt, thím ấy nhìn tôi với ánh mắt biết ơn: “Tiểu Dạ, cảm ơn con đã làm sáng tỏ mọi chuyện. Nếu không…nếu không chẳng phải thẳng Cả nhà dì ch.ết mà không nhắm mắt ư?”

Tôi vỗ vỗ cánh tay của thím ấy, thím nhiệt tình mời tôi tới nhà làm khách.

Tôi nhẹ nhàng từ chối, thế là được thím gửi cho rất nhiều đồ ăn.

Tôi nằm trong căn phòng nhỏ.

Đêm khuya tối đen như mực, tràn ngập sự quỷ dị.

Bầu không khí bị đè nén, xung quanh như có làn sương kỳ dị vây lấy.

Ý thức của tôi ngày càng nặng nề, trong một phút nào đó tôi ngửi được một mùi tanh ngọt hôi thối.

Mí mắt không khống chế được mà khép lại, không còn chút sức lực nào để mở ra.

Tiếng bước chân vang lên, lúc nặng lúc nhẹ, là tiếng bước chân của bà tôi. Lúc nhỏ bà giúp cho một người bị chó cắn ngã ch.ết làm đám tang, sau đó không cẩn thận té gãy chân, để lại di chứng tới giờ.

Bà tới gần tôi, dịu dàng vuốt ve mặt tôi, đôi tay xương xẩu lạnh lẽo, mũi tôi ngửi thấy mùi hôi thối nồng đậm.

“Lạch cạch” một tiếng.

Là tiếng bà mở chiếc cặp da nhỏ.

Trong lòng tôi hoảng hốt.

Cặp da nhỏ là đồ vật chưa bao giờ rời khỏi người bà, bên trong là son phấn cùng đồ trang điểm cho người ch.ết.

Chỉ khi giúp người ch.ết nhập liệm, bà mới mở nó ra.

Rốt cuộc bà muốn làm gì?

Tôi nghe thấy bà lẩm bẩm trong miệng thứ âm thanh quái dị, cơ thể tôi càng ngày càng đau. 

Trên mặt giống như bị kim đâm, đôi tay lạnh lẽo vỗ vỗ, đánh nhè nhẹ lên mặt tôi, bôi cái gì đó lên, từng lớp rồi lại từng lớp.

Bà lại gần bên tai tôi khiến da gà da vịt của tôi nổi lên trong nháy mắt.

Giọng nói lạnh lùng: “Bé Dạ ngoan, nuôi cho lớn rồi, đã đến lúc học cách báo đáp ân tình cho bà.”

Linh hồn tôi bị một rất lực lớn tác động vào, dần dần rời khỏi cơ thể.

Bà… muốn cơ thể của tôi.

“Bé Dạ ngoan, cuối cùng con cũng đã nghĩ thông rồi.”

“Ngoan ngoãn đem cơ thể này tặng cho bà.”

“Ôi cái cơ thể thuần âm ngàn năm có một này… hahaha.”

Tiếng cười sắc bén quỷ dị cứ văng vẳng bên tai tôi.

Ý thức dần rơi vào mơ hồ, chẳng lẽ tôi sẽ vĩnh viễn không thể rời khỏi thôn Phục sinh sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12


Bất chợt.

Một âm thanh xéo xắt vang lên: “Mày lừa tao!”

Tôi chậm chạp đi ra từ góc phòng, khẽ cưỡi.

“Lâu rồi không gặp, bà.”

Bà đã chiếm lấy cơ thể của “tôi”.

Cái cơ thể đó là cái đầu gỗ mà chính bà đã làm.

Tôi bình tĩnh trả lời: “Tự vệ cả thôi, bà ạ.”

Bà như tấm vải rách nát, cơ thể tê liệt ngã xuống đất, cái đầu gỗ thỉnh thoảng vang lên mấy tiếng hét chói tai.

“Con nhóc ch.ết tiệt kia, thì ra mày đã sớm biết.”

Tôi gật đầu: “Đương nhiên rồi.” 

Thím mập đã nói với tôi, thời gian trước vì chuyện của ba anh béo mà suýt chút nữa thím đã nhảy sông kết thúc mọi thứ.

Lần đó khi chuẩn bị nhảy sông thì vô tình thấy bà tôi đêm hôm khuya khoắt rời đi, thím rất sợ, liền nhanh chóng về nhà, cũng bỏ luon suy nghĩ muốn t.ự.t.ử.

Do đó, tôi liền hóa trang đầu gỗ thành “tôi”.

Đêm nay bà đã không chờ nổi mà xuất hiện.

“Bà ư?” Tiếng cười đầy nham hiểm: “Con nhóc ch.ết tiệt mày còn rất thông minh đấy.”

Sau đó bà lại nhẹ giọng mềm mỏng nói: “Tiểu Dạ, con thả bà ra đi. Nể mặt công lao bà nuôi con lớn, bà có rất nhiều tiền, bà đều để cho con cả. Đến lúc đó con muốn làm gì cũng được.”

Tôi mở cặp da nhỏ của bà ra, cái mùi hôi thối quen thuộc bốc lên.

Nói thật, cái mùi ở trên người Nhiếp Thanh Thanh giống hệt mùi này.

“Bà ơi, nếu như con đoán không sai thì ba mẹ con là do bà hại chết đúng không.”

Giọng tôi bình tĩnh: “Lý do ư? Là muốn cơ thể này của con, một cơ thể thuần âm.”

Cơ thể thuần âm chỉ gọi quỷ tới chứ không khắc ba khắc mẹ.

Ba năm trước, trong một lần trở về, người thím có quan hệ tốt với ba mẹ tôi đã bí mật nói cho tôi về nguyên nhân cái ch.ết kỳ lạ của ba mẹ tôi.

Bà nở nụ cười âm độc: “Mày cũng biết rồi à? Vậy thì sao nào, mày cho rằng mày có thể đi được sao?”

Bà yếu ớt thì thầm:

“Chỉ có kẻ được trời cho làm cái nghề trang điểm xác ch.ế.t mới quyết định được số phận, Diêm Vương muốn ngươi canh ba phải ch.ết, ngươi đừng hòng lưu lại đến canh năm.”

“Ra đi.” 

Bà vừa nói xong, một luồng âm khí trào ra.

Không ngờ ——

Thím mập mạp.

Cổ thím rách ra tạo thành một cái động lớn, nhãn cầu đen kịt, mặt mũi trắng bệnh, gò má đỏ rực bất thường, cứ ngơ ngẩn mà lao tới chỗ tôi.

Tôi lập tức nghiêng người né tránh.

“Bà … sao bà lại giết thím ấy!”

Bà điên cuồng cười lớn: “Thì sao nào, chẳng qua chỉ là một người chết mà thôi!”

Thím mập lại hướng về phía tôi mà lao tới, tôi vội vàng lôi bột chu sa hướng về thím ấy mà ném.

Nhưng nó hoàn toàn không có tác dụng.

“Vô dụng thôi, mày là do tao dạy ra, chẳng lẽ tao không biết mày được bao nhiêu cân, bao nhiêu lạng sao?”

Tôi dùng sức đá bay thím ấy, đầu thím đập mạnh vào tường, suýt nữa cái đầu đã rơi xuống khỏi cơ thể.

Thím mập lại tiếp tục xông lên, tôi xoay người, lấy ra một lá bùa dán vào sau lưng thím mập mạp.

Thím ấy nhắm tịt mắt, cơ thể mất hết sức lực đổ rạp trên đất không nhúc nhích.

Tôi thả lỏng, còn may đã sớm đi xin một lá bùa.

Đồng thời…

Tiếng còi cảnh sát vang lên.

Tôi đứng lên, khẽ thở dài một tiếng: “Vẫn phải tin tưởng vào khoa học.” 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13


Sau khi dựa trên mọi manh mối để điều tra, cảnh sát tra ra được chủ nhân của thẩm mỹ viện “Đẹp tựa thiên tiên” chính là bà ta.

Mặt nạ từ da trẻ sơ sinh, dầu từ xác người được chế biến thành son môi, mỹ phẩm dưỡng da đều là do bà ta làm.

Ba năm trước, tuổi thọ của bà ta đã cạn. Bà ấy bèn dùng linh hồn tinh khiết của trẻ sơ sinh để duy trì cơ thể, chờ cho đến khi cơ thể của tôi “trưởng thành.”

Mọi thứ kết thúc, tôi trở về thành phố A.

Mấy ngày liên tục tôi không phát sóng trực tiếp, online trở lại cứ tưởng sẽ quạnh quẽ lắm.

[Xin chào, cô Dư buổi tối tốt lành, mấy ngày nay sao không thấy cô livestream vậy, nhớ cô lắm ấy.]

[Hôm nay cô Dư nói về kiến thức trang điểm nào vậy, tiểu bảo bảo đã chuẩn bị sách vở sẵn sàng “rùiii”.]

Tôi cầm điện thoại, chậm rãi nói: “Về quê để thắp hương cho người thân, hôm nay chúng ta chia sẻ kiến thức trang điểm thời Minh Thanh…”

Sóng bình luận lại nhộn nhạo.

[Ây dô, cô Dư ơi, chúng tôi muốn theo xu hướng. Người ta nói cái gì mà trang điểm theo style idol, mấy ngày gần đây đang HOT lắm. Họ còn bảo có một idol nhóm nhạc nữ mới debut còn xinh đẹp hơn toàn bộ diễn viên nữ cộng lại đó. Cô Dư mau xem thử đi.]

Tôi suy nghĩ một lúc lâu, sau đó mở điện thoại ra.

Tôi ấn mở top.1 hotsearch đang nằm chễm chệ đầu bảng, một bức ảnh chụp chung đập vào mắt tôi.

Mỗi một gương mặt đều xinh đẹp tinh xảo, làn da trắng bệch không tỳ vết, hoàn hảo đến quỷ dị.

Quanh cơ thể là hương vị làm say mê lòng người.

Tôi khẽ cười: “Đúng là… rất xinh đẹp ~~”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom