Cập nhật mới

Dịch Mang Theo Không Gian Cả Nhà Xuyên Cổ Chạy Nạn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Chương 40


Nhưng mà bà ta thực sự cũng rất sợ hãi khi nhi tử muốn làm gì đó.

Một nhóm lão nhân, phụ nhân và hài tử, không thể không có nam nhân bảo vệ.

May mắn là nhi tử có bản lĩnh, đã tìm được một người bảo vệ bà ta.

Người có thể nghe lời của nhi tử, có lẽ chính là tùy tùng hoặc hạ nhân trước đây của nhi tử.

Vì vậy, thái độ của Tôn lão thái vô cùng kiêu căng, ngạo mạn.

Nhưng mà bây giờ người ta nói gì?Rất xin lỗi, không thể chăm sóc được, xin ngài cứ tùy ý?Đây có nghĩa là không bảo vệ bọn họ nữa!Vậy đến khi mấy người Quý Hiển Vinh đánh nhau cùng quan binh thì bọn họ làm thế nào?Tôn lão thái vội vàng kéo tay tôn nữ.

“Tại sao các ngươi lại không chăm sóc chúng ta? Các ngươi đã đồng ý rồi!”Vốn dĩ Quý Xương Minh không muốn so đo với nữ nhân và hài tử.

Nhưng mà thấy thê tử tức giận, tất nhiên là ông lập tức đứng dậy.

“Lời này của lão thái thái không ổn, chúng tôi không được lợi gì của các ngươi, cũng không lấy của các ngươi thứ gì, xuất phát từ đạo nghĩa nên giúp đỡ chăm sóc lão nhân và hài tử cũng không sao.


”“Nhưng mà lão thái thái vừa đến đã khiến phu nhân của ta tức giận, phu nhân của ta không muốn để các ngươi ở lại đây, tất nhiên ta cũng không thể giữ các ngươi lại, mời trở về cho…”Tôn lão thái trừng mắt: “Một đại nam nhân như ngươi, chẳng lẽ lại để một nữ nhân dắt mũi sao?”Quý Dương thị hơi cúi đầu xuống.

Rõ ràng là cảm thấy khó chịu khi nghe những lời này của Tôn lão thái.

Quý Xương Minh kinh ngạc nói: “Ôi, tại sao lại không? Chẳng lẽ ta không nghe lời phu nhân của mình, mà lại đi nghe lời một bà lão điên không quen biết sao?”Tôn lão thái tức giận quát: “Ngươi nói ai là bà lão điên?”Bà ta đẩy Quý Song Nhi ra, chuẩn bị khóc lóc la lối om sòm.

Quý Song Nhi vội vàng ôm Tôn lão thái lại, vừa khóc vừa nói: “Nãi nãi, con xin người! Đừng gây sự nữa! Chúng ta thành thật ngồi đợi có được không?”Quý Dương thị cũng tức giận đến mức không nói lên lời.

Người ta thường nói nhà có người già giống như có báu vật.

Tại sao bà ấy lại đến đây, lại còn vớ phải một bà bà chuyên gây họa như vậy?Nếu không phải do bà bà xúi giục thì phu quân Quý Hiển Vinh của bà ấy cũng không tích cực đi đối đầu với quan binh như vậy.

Phu quân của bà ấy có bao nhiêu năng lực chứ?Lại dám đối chọi với quan binh!Quý Dương thị thật sự không thể chịu nổi.

Nhưng mà từ nhỏ bọn họ đều tuân theo đạo lý chữ hiếu lớn hơn cả trời.


Vì vậy, cho dù giờ khắc này trong lòng Quý Dương thị hận Tôn lão thái đến mức nào cũng không thể tranh cãi với bà ta trước mặt người khác.

Quý Dương thị chỉ biết ôm hài tử vào trong ngực, sau đó quỳ xuống.

“Nương, con cầu xin người, chúng ta an phận chờ Hiển Vinh trở về, được không?”Tôn lão thái chỉ hận rèn sắt không thành thép: “Ta là vì cái gì? Còn không phải vì để Vân Nhi và Bảo Nhi được ăn thịt sao?”Quý Song Nhi cũng cúi đầu xuống.

Đối mặt với nhi tức và tôn nữ đang quỳ trước mặt, cùng với tôn tử đang quỳ xuống theo, Tôn lão thái chỉ có thể nhịn xuống.

“Hừ! Các ngươi muốn đuổi chúng ta đi, đúng không? Vậy chúng ta càng không đi! Ta sẽ ngồi ở đây!”Tôn lão thái nói với gia đình Quý Tinh Nhiên.

Quý Tinh Nhiên bật cười.

Tất cả mọi người đều đang ở trong cảnh màn trời chiếu đất, bà thích ngồi ở đây thì cứ ngồi ở đây đi.

Liên quan gì đến chúng ta?Dù thế nào thì chúng ta cũng không chia thức ăn cho các ngươi, vậy là được!Tôn lão thái yên tĩnh lại.

Lúc này, Quý Dương thị mới ôm hài tử đến chỗ bọn họ tạ lỗi: “Thật sự xin lỗi, bà bà của ta không biết nói chuyện… Ta thay bà ấy tạ lỗi với các người, đa tạ các người đã chiếu cố.

”Quý Xương Minh không nói lời nào.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Chương 41


Thứ nhất là để tránh bị hiểu lầm.

Thứ hai là chỉ cần nhìn Tôn lão thái là biết tên Quý Hiển Vinh đó không làm nên chuyện.

Người tự đại như vậy thì có thể có kế hoạch tốt gì.

Sợ rằng chỉ là đồ ăn đặt trên thớt bị quan binh băm chặt mà thôi.

Trong lòng Quý Dương thị cũng bất đắc dĩ, biết bà bà của mình khiến người khác chán ghét, bà ấy muốn đền bù như thế nào cũng không được.

Bà ấy nhìn thoáng qua Thẩm Tuệ Tâm đang nướng cá, giọng điệu chân thành nói: “Vừa rồi nói đến thuê lưới đánh cá… Thẩm phu nhân, xin hỏi thuê như thế nào?”Quý Tinh Nhiên ngẩng đầu lên nhìn Quý Dương thị.

Chỉ thấy Quý Dương thị cực kỳ gầy, gương mặt hốc hác.

Có lẽ là vì tiểu nhi tử còn ở trong tã lót, đang cần bú sữa.

Quý Song Nhi cũng vậy, gầy trơ xương, sợ rằng một cơn gió cũng có thể thổi bay cô bé.

Đây cũng không phải là gầy do bị đói mấy ngày.

Còn Tôn lão thái, Quý Hiển Vinh và Quý Vân thì ngược lại, khí sắc của bọn họ tốt hơn nhiều.


Vừa nhìn là biết cuộc sống thường ngày của Quý Dương thị và Quý Song Nhi như thế nào.

Thẩm Tuệ Tâm nghe Quý Dương thị nói thuê, trong lòng thầm nghĩ người này còn hiểu chút đạo lý.

Bà nói: “Đừng nói thuê hay không thuê, ta cho các ngươi mượn, nhưng mà nếu như các ngươi làm hỏng thì lấy đai buộc trán của lão thái thái để bồi thường, được không?”Quý Dương thị trở về bàn bạc với Tôn lão thái, Tôn lão thái đồng ý.

Cũng không phải là bà ta muốn đồng ý.

Mà là trên người năm người bọn họ, cũng chỉ có đai buộc trán là ít vải nhất.

Bà ta không nỡ đưa y phục hay gì đó cho Thẩm Tuệ Tâm.

Chỉ có thể lấy đai buộc trán.

Nhưng cả nhà Quý Tinh Nhiên lại cảm thấy, lấy một chiếc lưới đánh cá bằng dây leo chỉ dùng được vài lần là hỏng, để đổi một chiếc đai buộc trán làm từ mấy lớp vải chắc chắn.

Đáng giá!Sau khi lấy được đai buộc trán, Thẩm Tuệ Tâm bắt đầu tháo nó ra.

Loại đai buộc trán này dài bằng nửa vòng đầu.

Được làm bằng cách xếp chồng các lớp vải lên nhau, rộng ở giữa và hẹp ở hai đầu.


Có hai sợi dây ở phần đuôi, có thể buộc lại một cách dễ dàng.

Thẩm Tuệ Tâm cắt từng đường kim mũi chỉ và tháo ra, phát hiện nguyên liệu làm chiếc đai buộc trán này dài tận hơn hai mét.

Chiều rộng sau khi tháo ra cũng được gần nửa mét.

Quý Tinh Nhiên nhìn thấy vậy thì nói: “Thứ này rất tốt, nương, chúng ta có thể sử dụng làm gì ạ?”Thẩm Tuệ Tâm cũng rất hài lòng, bà cười nói: “Không phải lúc trước con nói lỗ thủng của giỏ mây rất to, trái cây nhỏ dễ bị rơi mất nên phải tìm lá cây để lót dưới đáy sao?”Thẩm Tuệ Tâm ra hiệu cho Quý Tinh Nhiên: “Lát nữa chúng ta xé miếng vải này ra và lót ở dưới giỏ, như vậy sẽ không bị rơi đồ.

”Quý Tinh Nhiên tưởng tượng, đây đúng là một ý kiến hay.

Nàng nói: “Chiếc gùi kia chúng ta cũng làm như vậy đi ạ, lót một miếng vải ở dưới gùi, đúng rồi, dây đeo gùi cũng có thể đổi thành vải, như vậy sẽ chắc chắn hơn một chút.

”Khi nào gùi bị hỏng thì cũng có thể tháo vải lót và dây đeo ra để thay.

Thẩm Tuệ Tâm gật đầu: “Được.

”Quý Tinh Nhiên sốt ruột muốn thử: “Nương, người dạy con khâu vá nhé!”Thẩm Tuệ Tâm liếc mắt nhìn Quý Tinh Nhiên một cái…Một đại cô nương như Quý Tinh Nhiên ở thời hiện đại, có ai biết may vá?Quần áo, giày và tất đều là dùng đến khi vứt vẫn chưa hỏng, hoàn toàn không có cơ hội học khâu vá.

Nàng học thứ này để làm gì…Thẩm Tuệ Tâm đột nhiên nghĩ tới.

Chẳng lẽ là điều mà bà đang nghĩ tới?Quý Tinh Nhiên nhẹ nhàng gật đầu.

Đúng vậy, chính là điều mà người đang nghĩ đến.

Thẩm Tuệ Tâm hít một hơi thật sâu và bắt đầu dạy Quý Tinh Nhiên.

Bước đầu tiên, làm kim.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Chương 42


Đúng lúc có cá, có thể chọn xương cá có kích thước và độ cứng phù hợp.

Sau đó sử dụng một hòn đá nhọn hoặc một con dao đa năng để khoan một lỗ nhỏ vào phần đuôi của xương cá.

Như vậy đã làm xong kim.

Bước thứ hai, cắt chỉ và tháo vải.

Những sợi chỉ cũng được tháo ra từ đai buộc trán.

Sợi chỉ của đai buộc trán bị đứt nên không thể sử dụng được.

Nhưng hai sợi dây ở phần đuôi của đai buộc trán vẫn có thể sử dụng.

Dây đai được làm từ các dải vải hẹp hoặc là dùng các sợi bông mịn đã nhuộm màu quấn vòng quanh.

Nếu không quan tâm đến sự tinh xảo, thật ra có thể sử dụng xương cá lớn.

Bước thứ ba, khâu vá.

Thực ra thì bước này rất đơn giản.

Đã có kim có chỉ, giỏ và gùi đều có sẵn lỗ hổng nên rất dễ vá lại.

Nếu không phải để rèn luyện kỹ năng khâu vá, dùng ngón tay chọc vào cũng có thể buộc được.

Chỉ có vải lót là cần phải khâu.


Dưới sự hướng dẫn của Thẩm Tuệ Tâm, Quý Tinh Nhiên nghiêm túc làm thử.

Đồng thời, nàng cũng nhận được tin nhắn hiển thị trên điện thoại di động.

[ Ký chủ đã nắm bắt kỹ năng chế tạo công cụ sơ cấp, tiến độ: 1/10.

][ Ký chủ đã nắm bắt kỹ năng khâu vá sơ cấp, tiến độ: 1/10.

]Sau khi kích hoạt liên tiếp hai kỹ năng, Quý Tinh Nhiên vô cùng vui vẻ, khóe miệng không khép được.

Nàng nhanh chóng bẻ thêm mấy chiếc xương xá để làm thật nhiều kim xương cá.

Để làm kim xương cá, bọn họ còn làm thêm một con dao bằng đá.

Một đầu hơi nhọn có thể khoan, một mặt sắc bén có thể cắt đứt dây thừng và dây leo.

Sau khi làm con dao đá này, hệ thống cũng nhắc nhở [ Tiến độ +1]Sau khi khâu vá chiếc gùi đơn giản và hai chiếc giỏ nhỏ đựng quả dại của ba người, tiến độ kỹ năng của Quý Tinh Nhiên tăng lên rất nhiều.

[ Ký chủ đã nắm bắt kỹ năng chế tạo công cụ sơ cấp, tiến độ: 9/10.

][ Ký chủ đã nắm bắt kỹ năng khâu vá sơ cấp, tiến độ: 5/10.

]Không đủ vải, tạm thời kỹ năng khâu vá không có cách nào để tăng lên.

Quý Tinh Nhiên chỉ có thể tiếc nuối bỏ qua.

Xương cá có thể sử dụng để làm kim cũng đã hết.


Quý Tinh Nhiên cẩn thận chọn trong một đống xương cá, cuối cùng chọn một chiếc xương má.

Phần cuối uốn cong, có lẽ có thể sử dụng nó để câu cá?Quý Tinh Nhiên thử một chút.

, nàng khoan một lỗ nhỏ và treo thịt ốc đồng lên.

Sau đó đi đến bờ sông.

Cả nhà Quý Hiển Vinh gia cũng đang ở bờ sông.

Sau khi bọn họ lấy lưới đánh cá thì đến chỗ này bắt cá.

Đáng tiếc là không thành công.

Quý Tinh Nhiên đã nâng cao kỹ năng được một thời gian rồi mà bọn họ vẫn chưa bắt được một con cá nào.

Tôn lão thái ôm tiểu tôn tử Bảo Nhi và nắm tay đại tôn tử Quý Vân, bà ta đứng một bên mắng Quý Dương thị và Quý Song Nhi.

“Hai cái đồ vô dụng! Người ta dám làm, tại sao các ngươi không làm được? Hai đồ ngu xuẩn chỉ biết ăn mà không biết làm.

”Quý Dương thị và Quý Song Nhi bị mắng đến đỏ mặt, nhưng mà không dám phản kháng.

Quý Tinh Nhiên nhìn hồ nước đã bị bọn họ làm rối tung lên, vì vậy, nàng đi ngược dòng một chút.

Không biết có phải do cá ở sông hoang dã nên ít bị câu hay không? Tại vì bọn chúng rất ngốc!Quý Tinh Nhiên buộc lưỡi câu vào cành cây bằng một sợi dây để làm một chiếc cần câu đơn giản.

Vừa mới thả xuống một chút đã có cá cắn câu.

Không có phao, tất cả đều dựa vào cảm giác tay.

Động tác của Quý Tinh Nhiên rất nhanh, tay vung lên một cái!Quả nhiên là câu được một con cá.

Khoảng nửa cân, cũng coi như là cá lớn.

Rất tốt!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: Chương 43


Quý Tinh Nhiên vô cùng vui vẻ.Nàng vội vàng trở về tìm Quý Xương Minh lấy thịt ốc, tất cả ốc mà nàng bắt được trước đó đều được Quý Xương Minh bọc trong túi ni lông và để vào ba lô trong không gian của ông.Quý Xương Minh đang vót xiên gỗ, ông đưa toàn bộ thịt ốc cho Quý Tinh Nhiên.Quý Tinh Nhiên kiên nhẫn câu cá.[ Tiến độ kỹ năng săn bắt sơ cấp +1! ][ Tiến độ kỹ năng săn bắt sơ cấp +1! ]….Chẳng mấy chốc, kỹ năng săn bắt sơ cấp của Quý Tinh Nhiên đã thăng lên trung cấp.Nàng mang theo rất nhiều cá trở về, sau đó học cách làm cá từ Thẩm Tuệ Tâm.Đối với chuyên gia ngành y như Thẩm Tuệ Tâm, làm cá là một chuyện đơn giản.Quý Tinh Nhiên không biết làm, nàng cũng có chút sợ hãi.Nhưng mà vì kỹ năng, Quý Tinh Nhiên vẫn cắn răng nghiêm túc học tập.Nàng phải mất một lúc lâu mới có thể làm xong một con cá.Nhưng mà nàng lại nhận được [ Kỹ năng đầu bếp sơ cấp +1 ]Quý Tinh Nhiên vui vẻ cười một hồi lâu.Sau khi làm cá xong thì phải mang đi nướng.Bởi vì thời tiết quá nóng, không dễ bảo quản.Nấu nướng cũng là một loại kỹ năng, tất nhiên Quý Tinh Nhiên sẽ không bỏ qua.[ Kỹ năng nấu nướng sơ cấp +1.

]Sau khi làm xong tất cả, thanh kỹ năng của Quý Tinh Nhiên tăng lên vùn vụt.Bất kể là số lượng hay là tiến độ, tất cả đều rất khả quan.[ Kỹ năng thu thập trung cấp: 5/1000.

][ Kỹ năng đan dệt trung cấp: 2/1000.


】[ Kỹ năng chế tạo công cụ sơ cấp: 11/10, có thể đổi thăng cấp.

][ Kỹ năng săn bắt sơ cấp: 10/10, có thể đổi thăng cấp.

][ Kỹ năng khâu vá sơ cấp: 5/10.


][ Kỹ năng nấu nướng sơ cấp: 5/10.

][ Kỹ năng đầu bếp sơ cấp: 2/10.

]Quý Tinh Nhiên nhìn một chút và phát hiện ra rằng trong mục chế tạo công cụ, lưỡi câu và cần câu mà nàng vừa làm được sắp xếp riêng [ Tiến độ +1 ]Xem ra hệ thống vẫn khuyến khích nàng sáng tạo và đổi mới.Sẽ không vì hiệu suất mà yêu cầu nàng phải tuân thủ các quy tắc có sẵn, lặp đi lặp lại công việc một cách ngây ngốc.Quý Tinh Nhiên tiến hành nâng cấp [ Kỹ năng chế tạo công cụ ] và [ Kỹ năng săn bắt ].Nàng đổi được hai điểm sinh tồn.Cộng thêm ba điểm lúc trước, tổng cộng là năm điểm.Mặc dù không nhiều lắm nhưng mà trong lòng Quý Tinh Nhiên đã bắt đầu có chút rục rịch.Hay là… Nàng thử đổi chức năng tin nhắn một chút?Kể cả mất ba điểm sinh tồn thì nàng vẫn còn hai điểm, đúng không?Hơn nữa, nàng còn ba kỹ năng sơ cấp chuẩn bị nâng cấp, bây giờ cách 0 giờ cũng không lâu.Quý Tinh Nhiên cảm thấy đổi ba điểm sinh tồn lấy một cơ hội thử nghiệm là đáng giá.Mạnh dạn và cẩn trọng là hai điều Quý Xương Minh đã dạy nàng.Muốn ổn định, phải có một cây át chủ bài và một đường lui.Nhưng đồng thời cũng phải mạnh dạn, nếu chắc chắn thì phải quyết đoán ra tay.Đừng lãng phí tinh lực vào việc rối rắm và cân nhắc lặp đi lặp lại.Cho dù tính sai cũng không bị lãng phí tinh lực, vẫn có thể Đông Sơn tái khởi.Quý Tinh Nhiên hạ quyết tâm, hít sâu một hơi, quyết định chọn sử dụng ba điểm sinh tồn để kích hoạt chức năng [ Tin nhắn ] trên điện thoại.Sau khi Quý Tinh Nhiên nhấn vào phần xác nhận.Biểu tượng [ Tin nhắn ] vốn có màu xám trên điện thoại đã khôi phục lại màu sắc ban đầu.Quý Tinh Nhiên hít sâu một hơi, tập trung nhấn vào.Bên trong không có tin nhắn nào cả.Tin nhắn rác quảng cáo mà trước đây Quý Tinh Nhiên không xóa được đều bị xóa sạch sẽ.Quý Tinh Nhiên: “…”Vẫn còn có chút hoài niệm là sao nhỉ?Quý Tinh Nhiên thử soạn một tin nhắn, muốn gửi đến số điện thoại của Thẩm Tuệ Tâm.Chỉ có hai chữ..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: Chương 44


[ Mẹ ơi! ]Nhưng mà điện thoại đột nhiên hiện lên nhắc nhở: [ Số liên lạc chưa được thêm vào, không thể sử dụng chức năng nhắn tin, vui lòng bật chức năng lưu thông tin liên lạc trước.

]!!!Quý Tinh Nhiên: Quả nhiên không sai!!!Chức năng tin nhắn là chức năng vô dụng đã nằm trong dự đoán của nàng.

Nhưng mà nàng không ngờ sẽ vô dụng đến mức này.

Không có trong danh bạ thì không thể sử dụng.

Phải kích hoạt chức năng [ Danh bạ ] trước!Loại cảm giác ép mua ép bán này… Cực kỳ khó chịu!Quý Tinh Nhiên rất tức giận!Nàng vô cùng tiếc ba điểm sinh tồn của mình.

Đây chính là 1 phần 333 giá phần mềm màu cam đó!Đau lòng.

Quý Tinh Nhiên miệng chê nhưng cơ thể lại rất thành thật, nàng vẫn đi xem thử chức năng danh bạ.

Một số [ 5 ] nhàn nhạt nổi trên biểu tượng của mục danh bạ.

Cần phải có năm điểm sinh tồn.

Dựa theo hoạt động bình thường của hệ thống, Quý Tinh Nhiên đoán sau khi chức năng danh bạ được kích hoạt, chắc chắn còn có chức năng [ Thêm vào ] nữa.

Có lẽ lại phải mất thêm phí.

Vậy ít nhất nàng phải tích được sáu điểm sinh tồn thì mới có thể tiếp tục kích hoạt thêm chức năng.

Nếu không sẽ bị mắc kẹt như bây giờ.

Quý Tinh Nhiên là người thuộc phái hành động.


Sau khi mất ba điểm sinh tồn để kích hoạt chức năng [ Tin nhắn ], bây giờ nàng còn hai điểm.

Quý Tinh Nhiên cũng cắt bớt chiếc áo khoác lụa mà Quý Trường Minh đã cởi ra trước đó, khâu ba sợi dây giày có thể sử dụng cho giày cỏ.

Sau đó, nàng thu gọn tay áo của mình và Thẩm Tuệ Tâm lại để dễ dàng hoạt động.

[ Kỹ năng khâu vá +5 ]Đổi nâng cấp.

Thêm một điểm sinh tồn, bây giờ lại lên ba điểm.

Quý Tinh Nhiên cầm cần câu và lưới đánh cá của mình, chuẩn bị đi bắt cá.

Nàng đi đến bờ sông, thấy Quý Dương thị và Quý Song Nhi vẫn chưa bắt được một con cá nào.

Hơn nữa, lưới đánh cá cũng đã bị rách.

Quý Tinh Nhiên: Chậc chậc chậc, thảm quá đi!Quý Song Nhi nhìn sang, trên mặt chứa vẻ cầu xin.

Quý Tinh Nhiên quay lại nhìn mặt sông, thả cần câu xuống.

Quý Song Nhi cắn chặt răng, bước đến chỗ nàng xin giúp đỡ: “Tinh Nhiên tỷ tỷ, tỷ có thể dạy ta bắt cá không?”Vừa rồi cô bé đã nhìn thấy.

Tốc độ bắt cá của Quý Tinh Nhiên cực kỳ nhanh.

Chỉ một lát đã bắt được năm con cá.


Quý Song Nhi vô cùng hâm mộ.

Quý Tinh Nhiên liếc mắt nhìn cô bé một cái, nói: “Ta không bao giờ làm chuyện gì mà không có thù lao.

”Không thu phí sẽ khiến người ta nghi ngờ.

Thu phí thì tranh nhau đến hỏi.

Từ Tôn lão thái là có thể nhìn ra được.

Ngươi đối xử tốt với bà ta, bà ta sẽ không thật lòng, thậm chí còn cảm thấy đó là việc ngươi nên làm.

Thậm chí còn cảm thấy đó là do ngươi nợ bà ta.

Ngược lại, sau khi đổi lưới đánh cá lấy đai buộc trán, Tôn lão thái thành thật hơn rất nhiều.

Có lẽ là biết không thể chiếm tiện nghi, cũng không có cách nào dùng quy củ kính già yêu trẻ gì đó để ép buộc cả nhà Quý Tinh Nhiên.

Cho nên bà ta cũng không dám gây chuyện.

Thái độ của Quý Tinh Nhiên đối với lời xin giúp đỡ của Quý Song Nhi cũng như vậy.

Không làm miễn phí.

Quý Song Nhi lúng túng, nhưng mà không hề tức giận.

Cô bé chỉ có chút sợ hãi: “Tinh Nhiên tỷ tỷ, đồ của chúng ta đều đã bị lục soát, trên người ta chỉ có thứ này, có được không?”Quý Song Nhi đưa cho nàng một chiếc túi thơm nho nhỏ.

Trên mặt có chút quẫn bách.

Chiếc túi thơm này là do cô bé tự làm, tất nhiên không phải thứ gì đáng giá.

Cho nên lúc bị tống vào đại lao mới không bị lấy đi.

Quý Tinh Nhiên nhận lấy và ước lượng một chút: “Bên trong này đựng thứ gì?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: Chương 45


Quý Song Nhi thành thật trả lời: “Chỉ là một ít hương liệu đuổi côn trùng, cũng bỏ thêm một ít thảo dược giúp nâng cao tinh thần.

”Quý Tinh Nhiên mím môi, nàng đánh giá lại Quý Song Nhi một lần nữa.

“Muội có thể nhận biết thảo dược?”Quý Song Nhi gật đầu: “Biết một chút… Gia cảnh của muội không tốt, cho nên từng làm nữ nha đầu ở hiệu thuốc.

”Nữ nha đầu cũng không khác tiểu nhị trong khách điếm là bao.

Đều là người làm việc vặt của cửa hàng và tiếp đón khách.

Hai mắt Quý Tinh Nhiên sáng lên: “Vậy muội có thể nhận biết thảo dược dại không? Có biết bào chế không?”Chỉ có trời mới biết những ngày sống ở nơi hoang dã thống khổ như thế nào.

Thật ra trong ba lô cũng có nước đuổi côn trùng, nhưng mà chỉ có một bình nhỏ, mang theo khi leo núi.

Đã dùng gần hết rồi!Chiếc túi thơm này rất tốt, có thể đuổi côn trùng.

Quý Song Nhi hơi sửng sốt: “Thảo dược… Không phải tất cả thảo dược đều sống ở nơi hoang dã sao?”Tại sao còn gọi là có thể nhận biết thảo dược dại hay không?Quý Tinh Nhiên gõ đầu một cái.

Ôi, nàng quên mất!Ở cổ đại, đa số thảo dược đều phải lên núi để hái.

Những thứ được con người gieo trồng mới hiếm thấy.


Quý Tinh Nhiên ước lượng túi thơm một chút rồi nói: “Túi thơm này của muội không có gì đáng tiền, như vậy đi, ta dạy muội bắt cá, muội dạy ta nhận biết thảo dược, được không?”Bây giờ, nàng có nhu cầu và mong muốn rất lớn đối với việc khám phá những kỹ năng mới.

Quý Song Nhi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Tất nhiên là được.

”Quý Tinh Nhiên lập tức bắt đầu dạy Quý Song Nhi bắt cá.

Thật ra chuyện này rất đơn giản.

Nếu nói lúc trước Quý Tinh Nhiên chủ yếu dựa vào kinh nghiệm bắt cá do cha Quý dạy khi còn nhỏ, vậy thì bây giờ, nàng đều dựa vào chính bản thân mình.

Sau khi [ Kỹ năng săn bắt ] đạt đến trình độ trung cấp, dường như năng lực quan sát ở phương diện săn bắt của nàng cũng tăng lên một chút.

Ví dụ như bây giờ, nàng nhìn theo dòng chảy và xu hướng của bờ sông là có thể phân tích nơi các khúc cua tập trung.

Khi nhìn thực vật thủy sinh bên bờ sông, trong đầu sẽ tự động xuất hiện một số khái niệm Loại thực vật thủy sinh này rất tốt, chắc chắn là cá thích ăn.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là sự thay đổi do kỹ năng trung cấp mang đến cho nàng sau khi làm việc quen tay.

Quý Tinh Nhiên phân tích cho Quý Song Nhi nghe: “Muội nhìn xem, đây là nơi dòng nước chảy xiết, nhưng có một số loài cá sẽ bơi ngược dòng vào ban đêm, sẽ gặp phải chướng ngại vật ở đây và di chuyển chậm lại.


”“Vì vậy, chỗ này thích hợp để thả lưới đánh cá nhất.

”“Còn chỗ này nữa, chúng ta nhóm lửa ở trên bờ, thực vật thủy sinh bên dưới tối đen như mực, rất có thể cá sẽ ẩn nấp ở chỗ này.

”Quý Tinh Nhiên chỉ ra một số nơi.

Lại giúp Quý Song Nhi sửa những chỗ bị rách trên lưới đánh cá.

Quý Song Nhi lấy hết can đảm thả lưới theo sự chỉ dẫn của Quý Tinh Nhiên.

Sau khi thử ba bốn lần, vậy mà thật sự có cá sa vào lưới.

Quý Song Nhi không nhịn được kêu lên: “Tinh Nhiên tỷ tỷ, có cá! Có cá!”Quý Tinh Nhiên cười nói: “Ta nhìn thấy rồi, nhanh lên, chúng ta cùng nhau kéo lưới lên, tốc độ phải thật nhanh.

”Sau khi kéo lưới lên, đúng là có hai con cá!Quý Tinh Nhiên nhanh tay nhanh mắt sờ một cái.

Rất tốt.

[ Tiến độ kỹ năng săn bắt +2! ]Hóa ra giúp người khác bắt cá cũng có thể đẩy nhanh tiến độ.

Nếu đã như vậy, Quý Tinh Nhiên cũng không khách sáo.

Nàng vừa câu cá vừa chỉ huy Quý Song Nhi thả lưới đánh cá.

Sau đó tranh sờ cá trước, lấy được tiến độ kỹ năng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: Chương 46


Bận rộn cả một buổi cũng không hề phí công sức, hiệu suất gấp đôi.

Quý Song Nhi còn rất cảm kích nàng: “Tinh Nhiên tỷ tỷ, ta cảm ơn tỷ rất nhiều, tỷ dạy ta bắt cá, lại còn giúp ta đập chúng.

”Quý Tinh Nhiên híp mắt: “Đừng khách sáo, đừng khách sáo, hay là ta mổ cá giúp muội luôn nhé!”Kỹ năng đầu bếp gì đó cũng phải luyện tập!Ở trong mắt Quý Tinh Nhiên, Quý Song Nhi chính là chìa khóa giúp mình tăng tiến độ kỹ năng!Bắt được cái nào là được cái đó!Dù sao thì sáng mai bọn họ vẫn phải xuất phát.

Một mình nàng cũng không thể bắt hết cá ở con sông này.

Bây giờ có Quý Song Nhi chịu thương chịu khó lại mang lòng biết ơn giúp nàng đẩy thanh tiến độ, Quý Tinh Nhiên cảm thấy không còn gì tốt hơn.

Hai người hợp tác khoảng gần nửa canh giờ, [ Tiến độ kỹ năng săn bắt ] của Quý Tinh Nhiên đã đạt đến 11/1000.

Kỹ năng đầu bếp sơ cấp 2/10 đã tăng lên thành 7/20.

Không có cách nào khác, mổ cá rất khó.

Phải luyện tập thêm.


Quý Song Nhi cũng thu hoạch được mười con cá.

Quý Tinh Nhiên đã giúp cô bé mổ năm con trong số đó.

Quý Song Nhi vội vàng cảm ơn.

Quý Tinh Nhiên lại nói đừng vội: “Muội đừng cảm ơn vội, muội đưa số cá này cho nương của muội đi, sau đó quay lại đây dạy ta nhận biết thảo dược.

”Quý Song Nhi sửng sốt: “Bây giờ sao?”Trời đã tối rồi.

Có nhìn thấy gì đâu.

Quý Tinh Nhiên kiên trì: “Ngay bây giờ, ta đi làm một cây đuốc là được.

”Chỉ có thể học ngay bây giờ.

Đêm nay cha của ngươi muốn tạo phản.

Ai biết ngày mai nhà các ngươi sẽ như thế nào?Tất nhiên bây giờ phải thu “Nợ” ngay lập tức.

Chẳng lẽ còn chờ đến khi mọi chuyện bại lộ sao?Quý Song Nhi cũng nhận ra suy nghĩ của Quý Tinh Nhiên, trên mặt lập tức hiện lên vẻ quẫn bách.

Nhưng có những người nhà như vậy… Cô bé cũng không có cách nào khác.

Quý Song Nhi vội vàng mang cá trở về.

Quý Dương thị rất vui vẻ, ngay cả Tôn lão thái cũng nở nụ cười.

Quý Tinh Nhiên cảm thấy có chút đau lòng vì kỹ năng nấu nướng không thể tăng lên.

Nhưng mà nghĩ lại thì nàng cũng không muốn đi nướng cá cho Tôn lão thái.

Đáng ghét!Quý Tinh Nhiên nói với cha nương của nàng một tiếng, sau đó làm một cây đuốc và đi theo Quý Song Nhi học nhận biết thảo dược.


Nàng không dám đi xa, chỉ ở gần bờ sông.

Miễn cưỡng cũng có thể nhìn thấy dưới ánh sáng của đống lửa và ngọn đuốc.

Quý Song Nhi chỉ ra: “Đây là bạc hà, giúp nâng cao tinh thần.

”Quý Tinh Nhiên: Được, đã nhận biết được bạc hà.

[ Kỹ năng nhận dạng thảo dược sơ cấp: Tiến độ +1 ]“Đây là cây ngải, lớn lên chính là ngải cứu, có tác dụng đuổi côn trùng, trừ dịch bệnh.

”“Đây là bồ công anh, có tác dụng thanh nhiệt, giải độc.

”“Đây là cây mã đề, có thể trị ho khan, ho có đờm, nhiệt.

”“Đây là…”Quý Tinh Nhiên vừa học nhận biết thảo dược, vừa nhìn tiến độ của kỹ năng mới [ Phân biệt thảo dược ] đã tăng lên 10/10.

Quý Song Nhi cũng vẫn luôn đếm.

Sau khi đã nhận biết mười loại, cuối cùng cô bé cũng nhẹ nhàng thở ra.

Quý Tinh Nhiên giơ tay lên: “Được rồi, chúng ta đã thanh toán xong.

”Quý Song Nhi vội vàng nói lời cảm tạ, sau đó chạy đến bên cạnh Quý Dương thị và Tôn lão thái.


Quý Tinh Nhiên cũng trở về bên cạnh cha nương.

Thẩm Tuệ Tâm đã nướng cá xong.

Bà để lại con cá lớn nhất cho Quý Tinh Nhiên: “Con cá này xương to, thịt dày, Nhiên Nhiên ăn đi.

”Quý Tinh Nhiên đang định nói không cần.

Quý Xương Minh đã nói: “Cha và nương của con đã ăn rồi, con cũng ăn nhanh lên, cố gắng nắm chặt thời gian nghỉ ngơi, đêm nay… Không yên bình.

”Quý Tinh Nhiên đột nhiên rùng mình.

Đúng vậy, Quý Hiển Vinh có thể hành động bất cứ lúc nào, nàng phải nắm chặt thời gian.

Xương cá to nên rất dễ nhằn, Quý Tinh Nhiên ăn hai, ba miếng đã ăn xong một con cá.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: Chương 47


Nàng thu thập tất cả những chiếc xương cá thích hợp để làm lưỡi câu và kim xương cá.

Sau đó, ba người tiếp tục sắp xếp hai người ngủ một người gác đêm, nhanh chóng nghỉ ngơi để khôi phục thể lực.

Quý Hiển Vinh không cho mọi người có nhiều thời gian nghỉ ngơi.

Gần như ngay vào lúc Quý Tinh Nhiên nhận được thông báo qua 0 giờ và [ Điểm sinh tồn +1 ] , nàng đã bị đánh thức bởi một tiếng thét chói tai.

Quý Xương Minh vẫn luôn tỉnh táo, ông lập tức kéo thê tử và nữ nhi dậy: “Nhanh lên, đến phía sau cái cây đó, trèo lên cây! Trước đó, ta đã đặt một vài thanh xiên gỗ trên đó.

”Trong ba lô trong không gian vẫn còn một vài thanh không có hình dạng cố định.

Quý Tinh Nhiên và Thẩm Tuệ Tâm không nói lời nào, lập tức chạy đến nơi mà Quý Xương Minh đã sắp xếp tốt.

Trong khi tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng thì ba người nhà họ Quý đã ngồi xổm trên cây đại thụ.

Dựa vào tán cây rậm rạp để ẩn nấp, yên tĩnh quan sát biến động.

Trong lúc đó cũng có người chạy đến chỗ bọn họ, dưới sự hoảng loạn cũng muốn trèo lên cây.

Quý Xương Minh lập tức cầm xiên gỗ chĩa về phía người đó: "Cút!"Ông không ngại người khác học bắt cá giống mình.

Nhưng mà ông tuyệt đối không cho phép lãnh địa an toàn của mình bị người ngoài xâm phạm.

Có người chạy tới bị vũ lực của ba người bọn họ uy hiếp, lập tức rời đi.


Cũng có một số kẻ lộ ra vẻ mặt oán hận, nhưng mà không thể kéo dài thời gian nên chỉ có thể chạy đến chỗ khác để trốn.

Đây là lần đầu tiên Quý Tinh Nhiên nhìn thấy hình ảnh máu thịt va chạm như vậy.

Còn kinh khủng hơn so với phim ảnh.

Các cảnh quay của phim luôn tập trung vào nhân vật chính bất tử hoặc là khoảnh khắc hy sinh đầy nổi bật của vai phụ.

Phóng đại tình cảm và niềm vui, bỏ qua máu tươi và sự tàn ác chân chính.

Mà lúc này, Quý Tinh Nhiên cảm thấy tất cả bốn phương tám hướng đều là những tiếng kêu gào thảm thiết.

Trong tầm mắt, một hòn đá to bằng nắm tay đập vào đầu một người, máu tươi lập tức chảy ròng ròng.

Lá gan của Quý Tinh Nhiên cũng khá lớn.

Nhưng mà giờ khắc này vẫn không chịu nổi mà phát run.

Thẩm Tuệ Tâm và Quý Xương Minh nắm chặt tay của Quý Tinh Nhiên: “Đừng sợ, cha mẹ đang ở đây.

”Vào thời khắc nguy cấp, bọn họ còn quên mất là phải xưng cha nương.

Trận bạo loạn giằng co hơn một canh giờ.

Đúng như những gì mà Quý Xương Minh dự đoán.


Đám người Quý Hiển Vinh thanh thế lớn nhưng mưa lại nhỏ.

Bọn họ lôi kéo được rất nhiều người, nhưng mà xiềng xích nặng nề khiến cho hành động của bọn họ trở nên chậm chạp.

Còn có tiếng xích sắt va chạm vang lên rõ ràng.

Còn quan binh thì đúng như suy đoán của Quý Tinh Nhiên, bọn họ đã sớm chuẩn bị.

Không chỉ mang theo giáo có mũi sắt, mà còn mang theo roi đính gai.

Quan binh nhanh chóng khống chế trận bạo loạn.

Có bảy, tám người chết.

Thi thể bị vứt ngang dọc trên mặt đất.

Có tổng cộng ba mươi ba tráng hán và mười mấy bà tử còn sống, bọn họ bị đánh đến mức gào khóc thảm thiết.

Muốn chạy cũng không chạy nổi.

Từng người bị đánh đến mức quỳ xuống đất xin tha.

Quý Tinh Nhiên bịt tai lại, một lúc sau mới dần dần bình tĩnh lại.

“Thê thảm quá!”Quý Xương Minh lạnh lùng nói: “Là quá ngu ngốc.

”Không khiến bọn họ nhẫn nhục chịu đựng và nuốt giận.

Nhưng không nhìn rõ thế cục đã phản kháng một cách mù quáng thì có khác nào đi tìm chết?Thẩm Tuệ Tâm là một vị bác sĩ, lúc này bà cảm thấy có chút không đành lòng.

“Nếu như bây giờ cứu… Có lẽ còn có thể giữ được một mạng.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: Chương 48


Quý Xương Minh lắc đầu nói: “Nàng cứu như thế nào? Sau khi cứu còn phải chăm sóc cẩn thận, chúng ta không có điều kiện để làm việc đó.

”Thẩm Tuệ Tâm thở dài, không nói chuyện nữa.

Đây là bọn họ lần đầu tiên bọn họ thực sự đối mặt với bi kịch sau khi xuyên qua.

Trước đó thì bị bắt, may mắn là chỉ bị lưu đày chứ không mất mạng.

Chưa thực sự cảm nhận được thế nào gọi là mạng người như cỏ rác.

Nhưng lần này, bọn họ thật sự nhìn thấy, nghe thấy và cảm nhận được.

Ngay cả chóp mũi cũng phảng phất mùi máu tanh không thể bỏ qua được.

Quý Tinh Nhiên hơi buồn nôn.

Theo bản năng, nàng lấy túi thơm của Quý Song Nhi ra đặt dưới mũi, lúc này mới thoải mái hơn một chút.


Nhóm quan binh đang kiểm kê nhân số.

Ba người Quý Tinh Nhiên vội vàng đi xuống.

Có hơn ba trăm sáu mươi người bị lưu đày, có mười mấy người chạy trốn trong lúc hỗn loạn và bảy, tám người chết.

Thẩm Tuệ Tâm nhỏ giọng nói: “Mấy người đó bị thương nặng, có lẽ cũng không thể sống nổi.

”Không có điều kiện cứu chữa, chắc chắn là không thể sống tiếp.

Quả nhiên, sau khi quan binh lần lượt kiểm kê, số người chết đã tăng lên mười hai người.

Hơn mười người chạy trốn đã có mấy người bị bắt lại.

Cuối cùng chỉ còn lại ba trăm bốn mươi bảy người.

Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.

Mấy người chạy trốn bị quan binh bắt lại và trói cũng những kẻ gây rối.

Bắt tất cả bọn họ quỳ xuống đất.

“Chạy sao? Các ngươi cho rằng các ngươi có thể chạy đi đâu?”“Không có hộ tịch và lộ dẫn, các ngươi không thể đi qua quan đạo! Không thể vào trong thành!”“Muốn chạy vào trong núi sao? Không có cửa đâu!”“Biết trước là đám phạm nhân các ngươi không an phận, thôn trưởng, lý trưởng ở các nơi đều đã được quan phủ thông tri và cảnh cáo.

”“Bất kỳ ai nhìn thấy người lạ mặt đều phải báo quan.

Nếu chạy trốn hoặc phản kháng, có thể giết chết ngay tại chỗ.

”Cả nhà Quý Tinh Nhiên quỳ trong đám đông, bọn họ cúi đầu nghe quan binh quát mắng và dạy dỗ.

Quan binh nói: “Lưu đày đến Kinh Thạch Đạo, tuy khổ nhưng vẫn còn một con đường sống.

”“Lưu đày năm năm, mười năm, nếu lập được công, có thể thoát tội tịch, vẫn có cơ hội làm lại từ đầu.


”“Bây giờ các ngươi chạy trốn thì được gì? Muốn đối nghịch với quan binh sao? Muốn làm loạn sao? Chúng ta có thể trực tiếp chém chết các ngươi.

”“Đường sống không đi mà lại đi tìm đường chết! Bây giờ phải cho các ngươi biết lợi hại là như thế nào.

”Vừa nói, hắn vừa thẩm tra và đối chiếu thân phận, tên tuổi, tướng mạo và vóc dáng của từng người một.

Lập tức chém chết.

Giờ khắc này, Quý Tinh Nhiên cảm thấy còn sợ hãi hơn trước.

Cả người nàng lạnh toát.

Không ngăn được từng trận run rẩy đang dâng lên.

Đám quan binh giơ tay chém xuống, một cái đầu người lăn đến trước mắt Quý Tinh Nhiên.

Quý Tinh Nhiên nhìn chằm chằm không chớp mắt, hô hấp bị đình trệ.

Quý Xương Minh vội vàng che lại đôi mắt của nàng lại: “Nhiên Nhiên, đừng nhìn!”Thẩm Tuệ Tâm ôm ngực, vô cùng khó chịu.

Mặc dù bà đã quen nhìn thấy máu, nhưng mà chưa bao giờ nhìn thấy cảnh đầu rơi máu chảy trực tiếp như vậy.


Không biết là ai trong đám đông “Ọe…” một tiếng nôn ra.

Sau đó, mọi người giống như mắc bệnh truyền nhiễm, mấy chục người liên tục nôn ọe.

Vốn dĩ Quý Tinh Nhiên và Thẩm Tuệ Tâm có thể nhịn được.

Nhưng nghe âm thanh vang lên liên tục ở bên cạnh, bức tường phòng thủ bị phá vỡ, “Ọe…” một tiếng nôn theo.

Quá đáng sợ!Quá tàn nhẫn!Quá ghê tởm!Coi mạng người như cỏ rác.

Nói chết là chết.

Nói giết là giết.

Đây là sự tàn khốc của triều đại này sao?Quý Tinh Nhiên hoảng sợ, không còn cảm thấy vui mừng khi đổi lấy bàn tay vàng sau khi xuyên không nữa.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: Chương 49


Nhân số giảm mạnh xuống còn ba trăm ba mươi lăm người.

Một trận bạo loạn đã giết chết hơn ba mươi người.

Đám quan binh không hề hấn gì.

Các tù nhân thức trắng đêm.

Nhưng bất kể đêm nay đã xảy ra chuyện gì, sáng ngày hôm sau, trời vừa sáng, bọn họ đã bị đám quan binh dùng roi quất, bắt lên đường.

Cả nhà Quý Tinh Nhiên đều có chút tiều tụy.

Các tù nhân khác còn tệ hơn.

Nhiều người trong số những người chết đều là người quen của bọn họ.

Mặc dù lúc này không bị liên lụy, nhưng sắc mặt của tất cả mọi người đều tái nhợt.

Từ sau khi nhìn thấy cảnh quan binh chém người, Thẩm Tuệ Tâm luôn cảm thấy khó thở cùng tức ngực.

Quý Tinh Nhiên và Quý Xương Minh đỡ bà, một tấc cũng không rời.


Rõ ràng hôm nay đám quan binh tàn nhẫn hơn nhiều.

Sáng sớm vội vội vàng vàng rải vôi bột và chôn cất thi thể, sau đó bắt đầu thúc giục mọi người lên đường.

Mấy ngày trước còn có thể đi từ từ, nhưng mà hôm nay thì không thể.

Gần như lúc nào cũng phải đi vội vàng, không được phép dừng lại.

Những người bị tụt lại phía sau sẽ bị đánh.

Dưới loại tình huống như vậy, Quý Tinh Nhiên không có cách nào tiếp tục thực hiện hoạt động thu thập và đan dệt, chỉ hy vọng bản thân không bị tụt lại phía sau rồi bị đánh.

Buổi trưa cũng không được dừng lại nghỉ ngơi.

Đám quan binh luân phiên đi theo đội ngũ.

Những người được thay thế sẽ lên xe ngựa để nghỉ ngơi.

Các tù nhân tiếp tục đi bộ.

Qua buổi trưa, Quý Xương Minh đã đoán được rằng đám quan binh không có ý định dừng lại nghỉ ngơi.

“Đây cũng là một trận giết gà dọa khỉ.

”“Đêm qua xảy ra chuyện như vậy, hôm nay lập tức không cho nghỉ ngơi, không cho ăn cơm, không cho uống nước.

”Xem ai chịu đựng giỏi hơn.

Đôi môi của Quý Tinh Nhiên cũng bắt đầu trở nên khô nứt.

Nàng cúi đầu lấy tay áo che miệng lại, dùng ống hút của hộp sữa bò để uống mấy ngụm.

Thẩm Tuệ Tâm cũng mở một hộp.

Hai hộp sữa bò thoáng cái đã hết.

Không phải các nàng xa hoa lãng phí.

Mà bởi vì sau khi chứng kiến khung cảnh giết chóc như vậy, hiện giờ không ai có thể nuốt trôi thức ăn.

Cộng thêm quan binh liên tục thúc giục, bọn họ chỉ có thể nhịn đau mà mở hai hộp sữa bò.


Quý Tinh Nhiên biết cha Quý cũng không chịu nổi nữa.

Mặc dù nhìn cha Quý vẫn bình thường như không có chuyện gì, nhưng mà nàng biết ông vẫn chưa ăn gì cả.

Chưa ăn bất cứ một thứ gì.

Bởi vì nuốt không trôi.

Quá buồn nôn.

Bọn họ đi suốt cho đến khi mặt trời lặn, cuối cùng trong đội ngũ cũng có người không thể chịu đựng được và tụt lại phía sau.

.

Người đó bị quan binh đánh đến mức toàn thân đầy máu, cuối cùng liền nằm trên mặt đất không thể đứng dậy.

Sức chịu đựng đã đến cực hạn.

Quý Tinh Nhiên không dám quay đầu nhìn lại.

May mắn thay, có lẽ quan binh cảm thấy đã dạy dỗ đủ rồi nên trước khi trời tối đã để bọn họ nghỉ ngơi.

Quý Xương Minh dặn dò Quý Tinh Nhiên: “Tối nay không cần đi bắt cá, đừng đi đâu một mình.

”Quý Tinh Nhiên cũng đồng ý: “Con sẽ ngồi ở đây với nương để đan đế giày.

”Đế giày bị mòn rất nhanh.


Cả nhà ba người vừa nằm vừa ngồi dưới đất.

Quan binh đến đây phát đồ ăn.

Một chiếc bánh bao đen, ngay cả cháo cũng không có.

Nhưng mà không có ai dám kháng nghị, tất cả đều im lặng chịu đựng.

Quý Tinh Nhiên chịu đựng sự khó chịu trong dạ dày và cắn một miếng.

Không thể nuốt xuống được.

Quý Tinh Nhiên lấy ra ba quả ô mai khô: “Cha, nương, chúng ta ngậm thứ này trước đi, có lẽ lát nữa sẽ dễ chịu hơn.

”Ba người vừa bỏ quả ô mai vào miệng, Quý Tinh Nhiên bỗng nghe thấy có người gọi tên nàng.

“Tinh Nhiên tỷ tỷ…”Quý Tinh Nhiên quay đầu lại.

Vậy mà lại là Quý Song Nhi.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: Chương 50


Lúc này Quý Tinh Nhiên có chút mệt mỏi, không muốn ứng phó với Quý Song Nhi: “Có chuyện gì sao?”Quý Song Nhi vẫn là dáng vẻ nhút nhát sợ sệt đó.

Nhưng mà cô bé không ngại sự lạnh lùng của Quý Tinh Nhiên.

“Tinh Nhiên tỷ tỷ, hôm nay tỷ có đi bắt cá nữa không?”Quý Tinh Nhiên hơi bực bội: “Không bắt!”Nàng có chút không vui.

Không phải hôm qua ta đã dạy ngươi cách bắt cá rồi sao?Chẳng lẽ hôm nay còn muốn ta tiếp tục giúp đỡ?Ta chỉ muốn tích lũy tiến độ, chứ không phải người giàu lòng tốt luôn luôn muốn giúp đỡ người khác làm này làm kia.

Quý Tinh Nhiên gần như không nhịn nổi mà thốt ra mấy lời ác độc.

Nhưng mà vào lúc này, Quý Song Nhi lại lấy ra hai con cá nướng và đưa tới.

“Tinh Nhiên tỷ tỷ, ta thấy tỷ và thẩm thẩm đều khó chịu nên đoán rằng hôm nay các ngươi sẽ không đi bắt cá.

”“Đây là cá mà tỷ bắt giúp ta ngày hôm qua, hôm qua chúng ta chỉ ăn một nửa, để dành một ít, nương cửa ta bảo ta mang đến tặng các người.

”Quý Song Nhi vẫn rụt rè như cũ: “Xin lỗi, hôm nay ta cũng không có sức để đi bắt cá… Chỉ còn hai con này, mong tỷ đừng chê.

”Nói xong, cô bé đặt cá trên một chiếc lá sạch sẽ rồi khập khiễng bước đi.

Quý Tinh Nhiên sửng sốt.

Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm nhất thời cũng không biết nên nói gì.

Quý Tinh Nhiên có chút xấu hổ, cũng có chút bực bội không biết từ đâu dâng lên.


Nàng hít sâu một hơi rồi đứng dậy.

“Cha, nương, con tốt hơn rồi, con muốn làm việc.

”Làm việc là nâng cao kỹ năng.

Nâng cao kỹ năng sẽ có điểm sinh tồn.

Bất kể như thế nào, điểm sinh tồn là chỗ dựa duy nhất có thể bảo vệ mạng sống của bọn họ ngay lúc này.

Nếu không, làm sao bọn họ có thể sống trong thời đại ăn thịt người như thế này.

Sắc mặt của Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm cũng dần dần thay đổi.

Đúng vậy, bọn họ là người hiện đại, nhất thời không có cách nào chấp nhận cảnh tượng đẫm máu như vậy.

Trong lòng sinh ra sự sợ hãi và hoang mang sâu sắc về cuộc sống như thế này.

Nhưng mà bọn họ không thể lúc nào cũng đắm chìm trong loại sợ hãi này.

.

Bọn họ phải vực dậy tinh thần và bước tiếp.


Có một điều mà quan binh nói rất đúng.

Đến Kinh Thạch Đạo, có hộ tịch và lộ dẫn mới có thể sống như một người bình thường.

Ít nhất bọn họ phải sống sót đến Kinh Thạch Đạo.

Cả nhà ba người chia nhau ăn hai con cá mà Quý Song Nhi đưa tới.

Một cô nương bản xứ còn có thể đối mặt được với cảnh tượng như vậy, bọn họ không có tư cách tiếp tục nản lòng.

Cả nhà bàn bạc: “Hôm nay chúng ta ăn ngon một chút để bổ sung thể lực.

”Vì vậy, mỗi người ăn một bắp ngô, một nắm đậu phộng và chia nhau ăn một chiếc bánh chưng.

Cảm giác thoải mái do tinh bột mang đến khiến cả ba người đều tìm thấy sức sống.

Quý Tinh Nhiên lấy xương cá bắt được lần trước ra để làm kim xương cá và lưỡi câu.

Thẩm Tuệ Tâm cũng tiếp tục đan các loại đồ vật.

Thẩm Tuệ Tâm nói: “Nhiên Nhiên, nương thấy đế giày thêu của Quý Song Nhi đã bị mòn, lát nữa con đưa hai đôi đế giày này qua cho tiểu cô nương đấy nhé.

”Bọn họ không sử dụng lòng tốt của mình một cách bừa bãi, tuyệt đối không làm thánh mẫu.

Nhưng mà đối với người giúp đỡ mình, nhất định bọn họ sẽ báo đáp, không làm bạch nhãn lang*.

*Bạch nhãn lang ( Sói mắt trắng ): là từ có nguồn gốc ở Trung Quốc, chỉ người vong ơn bội nghĩa, tâm địa tàn bạo.

Sói vốn dĩ đã hung ác, sói mắt trắng còn hung ác hơn cả.

Bởi vì mắt trắng cũng như không có con mắt, không có tính người.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom