Cập nhật mới

Dịch Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4241


Chương 4241

Rất nhiều châm khí hung ác hình thành trước mặt người đàn ông tóc bạc như cuồng phong bão vũ, rồi nhanh chóng thành hình, bay vèo về phía hai người.

“Hả?”.

Hai người tái mặt, vội vàng tránh né.

Nhưng vừa tránh được châm khí đáng sợ này, người đàn ông tóc trắng đã di chuyển đến trước mặt Tứ tôn trưởng, một tay tóm lấy cổ ông ta.

“Cút đi!”.

Tứ tôn trưởng gầm lên, huých khuỷu tay về phía người đàn ông tóc trắng.

Nhưng tốc độ của người đàn ông quá nhanh, sức mạnh cũng vô cùng khủng khiếp, cánh tay của Tứ tôn trưởng còn chưa chạm tới, thì bàn tay của người đàn ông đã bóp lấy cổ ông ta.

“Ư…”, Tứ tôn trưởng bị ngạt thở, còn chưa kịp phản ứng, tay còn lại của người đàn ông đã hóa thành thủ đao, chém mạnh về phía cánh tay ông ta.

Rắc!

Tiếng xương gãy vang lên.

Cánh tay kia đã bị thủ đao của người đàn ông chém gãy.

“A!”.

Tứ tôn trưởng gào lên thảm thiết, nỗi đau đớn dữ dội khiến ông ta gần như muốn ngất xỉu.

Mọi người thấy thế đều sởn cả gai ốc.

“Mau cứu Tứ tôn trưởng!”.

Tam tôn trưởng hét lên.

“Vâng, tôn trưởng!”.

Các đệ tử tỏ vẻ sợ hãi, nhưng vẫn lấy hết dũng khí xông tới.

“Không cần cứu đâu, các người muốn thì tôi cho!”.

Người đàn ông tóc trắng bình tĩnh đáp, rồi ném Tứ tôn trưởng về phía bọn họ.

Vù!

Cơ thể của Tứ tôn trưởng như một quả bóng bowling, lăn vào giữa đám đệ tử.

Các đệ tử lập tức ngã dúi ngã dụi, vỡ đầu chảy máu, hoặc là ngất lịm, hoặc là nằm đất rên la, gần như không ai có thể đứng dậy được.

Còn Tứ tôn trưởng lộn nhào mấy vòng dưới đất, toàn thân không còn chỗ nào lành lặn, đã hôn mê bất tỉnh.

Sắc mặt Tam tôn trưởng rất khó coi, biết mình không thể đối phó với người này, liền xoay người định quay vào cung điện.

Nhưng người đàn ông tóc trắng đã truy sát tới.

“Tam tôn trưởng cẩn thận!”, có đệ tử hét lên.

Tam tôn trưởng ngoảnh phắt lại, da gà da vịt nổi hết lên.

Người đàn ông tóc trắng chỉ còn cách ông ta không tới 2m.

Không thể tránh được rồi!

Phải phản kích!

Ông ta vội vàng giơ tay, vung châm bạc ra, định ngăn cản người kia lại gần.

Vèo! Vèo! Vèo!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4242


Chương 4242

Tam tôn trưởng vừa vung cánh tay lên, gần trăm cây châm bạc bay ra từ cánh tay ông ta, lao về phía người đàn ông tóc trắng.

Thế nhưng…

Châm bạc chạm vào da thịt của anh lại phát ra những tiếng leng keng, không đâm được vào người anh mà rơi hết xuống đất.

“Sao… sao có thể thế được?”.

Tam tôn trưởng trợn tròn hai mắt, không dám tin vào mắt mình.

Pặp!

Người đàn ông tóc trắng giơ tay ra bóp cổ Tam tôn trưởng, giơ ông ta lên.

Sức mạnh khổng lồ khiến cổ của Tam tôn trưởng bị bóp cho biến dạng, ông ta gần như không thể thở được, chỉ có thể liều mạng giãy giụa, ngũ quan méo mó, đau đớn nhìn người đàn ông tóc trắng trước mặt.

“Cậu… rốt cuộc cậu là ai…”

“Người mà ông luôn muốn trừ khử”.

“Người tôi muốn trừ khử?”, đầu óc Tam tôn trưởng đang hỗn loạn, sao có thể nhớ ra được mình muốn trừ khử ai?

Đúng lúc này, người đàn ông tóc bạc túm cổ Tam tôn trưởng, nện mạnh ông ta xuống đất.

Rầm!

Âm thanh kinh thiên động địa vang lên.

Dường như cả Nhật Nguyệt Tinh Cung cũng rung chuyển.

Tam tôn trưởng bị người đàn ông tóc trắng ném mạnh xuống đất, gây ra một cái hố rất lớn, còn ông ta bị thương khắp người, tứ chi đều gãy, nằm im bất động, không rõ sống chết.

“Tam tôn trưởng!”.

Các đệ tử ở xung quanh đều hét lớn.

Cùng lúc đó, đám người Nhị tôn trưởng, Trịnh Thông Viễn đều xông ra.

Chứng kiến cảnh tượng trước mặt, bọn họ đều tỏ vẻ kinh hãi.

“Tam tôn trưởng và Tứ tôn trưởng… bị đối phương hạ gục dễ dàng như vậy sao?”.

“Người này… thật là đáng sợ…”

Ai nấy đều sợ hãi trong lòng, kinh hoàng tột độ.

Người đàn ông tóc trắng phủi bụi trên người, quay lại đi về phía Nhật Nguyệt Tinh Cung.

Tay kia của anh vẫn túm chặt Tam tôn trưởng đang rũ rượi như con chó chết.

Tam tôn trưởng đã hoàn toàn không còn ý thức, mặc cho người đàn ông lôi đi.

Các đệ tử của thiên cung muốn rớt tròng mắt ra ngoài, oán hận ngập trời, bọn họ xông tới trước cửa cung, quỳ xuống kêu lên: “Xin cung chủ hãy ra tay, giết kẻ này trả thù cho Tam tôn trưởng, Tứ tôn trưởng!”.

“Xin cung chủ hãy ra tay!”.

“Xin cung chủ hãy ra tay!”.

Tiếng hô vang khắp bốn phương.

Tiếng hô chưa dứt, một đám người đã đứng ở cửa Nhật Nguyệt Tinh Cung.

Người dẫn đầu chính là Mạc Tâm cung chủ.

“Người tới là ai? Sao dám hỗn xược?”, bà ta bình thản lên tiếng, đứng từ trên cao nhìn xuống người đàn ông tóc trắng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4243


Chương 4243

Người đàn ông không trả lời, mà chìa tay ra, bình tĩnh nói: “Mạc Tâm, giao Lạc Linh Huyết ra đây, tôi có thể tha chết cho bà!”.

Nghe thấy thế, tất cả mọi người đều nổi giận.

“Ngông cuồng! Mạc Tâm cung chủ, đúng là những hạng vô danh tiểu tốt gì cũng dám đến khiêu chiến bà! Nếu không cho người này bài học, thì e là uy nghiêm của thiên cung cũng chẳng còn!”, Nghiêm Tàng Hải ở bên này nheo mắt nói.

“Nghiêm phó minh chủ nói đúng, bao nhiêu đệ tử đang nhìn vào, không thể làm mất uy nghiêm được! Bổn cung chủ sẽ lấy người này để thử nghiệm 10 giọt Lạc Linh Huyết!”.

Mạc Tâm cung chủ bước tới, đánh giá người đàn ông tóc trắng kia.

Mọi người cũng ngước lên nhìn.

“Hử?”.

Ánh mắt Nhị tôn trưởng tỏ vẻ nghi hoặc.

Không biết tại sao, người đàn ông tóc trắng này lại khiến ông ta cảm thấy vô cùng quen thuộc.

Ánh mắt dưới chiếc mặt nạ kia… hình như ông ta từng gặp ở đâu đó.

“Đeo mặt nạ giấu đầu lòi đuôi, đúng là hạng tiểu nhân! Nhưng dám đến thiên cung làm càn, cũng coi như dũng khí đáng khen! Không tệ!”, Mạc Tâm cung chủ khẽ gật đầu, vẻ mặt không mừng không giận, nhưng sự thản nhiên và lạnh lùng thì vô cùng rõ ràng.

“Giấu đầu lòi đuôi thì sao nào? Cái tôi che là mặt, cái bà giấu là tâm, tôi giấu đầu lòi đuôi còn hơn là các bà tỏ vẻ đạo mạo trang nghiêm”, người đàn ông tóc trắng đáp.

“Hỗn xược!”.

“To gan!”.

“Chó chết! Dám sỉ nhục cung chủ của bọn tao! Hôm nay phải cho mày bỏ mạng ở thiên cung!”.

Mọi người nổi giận, la ó um sùm.

Nhưng người đàn ông tóc trắng vẫn làm ngơ.

“Mạc Tâm! Ra tay đi!”.

“Thú vị đấy, cậu biết tôi có 10 giọt Lạc Linh Huyết mà vẫn dám đến đòi! Xem ra cậu cũng có mấy phần thực lực, nhưng hình như vẫn chưa hiểu rõ về uy lực của Lạc Linh Huyết trong tay tôi thì phải!”.

Mạc Tâm cung chủ bình tĩnh nói, sau đó đồng tử mở to, một luồng khí thế đáng sợ bốc lên từ người bà ta.

Khoảnh khắc đó, tất cả những người đứng gần Nhật Nguyệt Tinh Cung đều thót tim.

Ai nấy đều bị khí thế này ảnh hưởng.

Bọn họ vô thức lùi lại, không dám đứng quá gần, mà nhường luôn một bãi đất trống thật lớn cho hai người.

Tất cả đều nghển cổ lên nhìn, vừa mong chờ vừa kích động.

“Cuối cùng cũng được thấy cung chủ ra tay rồi!”.

“Tốt quá! Tốt quá!”.

“Mau lấy điện thoại ra quay lại, cung chủ cực ít khi ra tay, đây là cơ hội nghìn năm có một đấy! Mau quay lại đi!”.

Nhiều người hưng phấn một cách dị thường, hiện trường có chút nhốn nháo.

“Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, bổn cung chủ còn phải tiếp khách!”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4244


Chương 4244

Mạc Tâm cung chủ khẽ quát một tiếng, bất ngờ vung mạnh tay lên, hất về phía người đàn ông tóc trắng.

Vù!

Một luồng khí kình như cuồng phong tạt về phía người đàn ông.

Anh nhíu mày, bước chân xoay sang bên cạnh, tránh được luồng khí kình này.

Khí kình đánh vào vị trí người đàn ông vừa đứng, mặt sàn, đất đá chỗ đó đều bị ăn mòn.

Mọi người xung quanh nhìn mà nổi cả da gà.

“Đây là thủ đoạn gì vậy?”, người của Cô Phong sợ hãi trong lòng.

“Là độc!”, Nghiêm Tàng Hải ở bên cạnh trầm giọng nói: “Mạc Tâm đã đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng được, mỗi chiêu mỗi thức của bà ta đều ẩn chứa một loại độc vô tức vô tận. Nếu trúng loại độc này thì e là chúng ta sẽ chết chắc!”.

“Ngay cả phó minh chủ cũng không đỡ được loại độc này sao?”.

“Tôi sao? Hừ, bây giờ Mạc Tâm có thêm 13 giọt Lạc Linh Huyết gia trì, gần như đã là vô địch, tôi là cái thá gì chứ? E là chỉ có minh chủ mới đấu tay đôi với bà ta được”, Nghiêm Tàng Hải lắc đầu cười khổ.

Mọi người xung quanh đều há hốc miệng.

Mạc Tâm… lợi hại như vậy sao?

Tuy người đàn ông tóc trắng tránh được, nhưng trận đấu chỉ vừa mới bắt đầu.

Mạc Tâm lại vung tay lên, đánh về phía người đàn ông.

Vù!

Lại một luồng khí kình khủng khiếp ập tới.

Nhưng lần này, khí do Mạc Tâm đánh ra không chỉ mang theo tính ăn mòn đáng sợ, mà còn có châm khí quỷ dị.

Khí kình hóa châm, rồi cắm hết vào lòng đất, biến mất tăm mất tích, chỉ nhìn thấy từng lỗ châm nhỏ xíu xuất hiện trên mặt đất.

Người đàn ông tóc trắng nhìn chằm chằm những lỗ châm này, dường như có chút suy nghĩ.

“Tốc độ của cậu rất nhanh, bổn cung chủ đã cảm nhận được, tốc độ và sức mạnh của cậu có được là nhờ dược lực và châm lực, chứ không phải thực lực thực sự của cậu. Lợi dụng đan hoàn và châm bạc cưỡng chế nâng cao thực lực bản thân không khác gì đứng trên thang, tuy đứng được cao, nhưng lại không vững! Cậu không cầm cự được bao lâu nữa đâu!”, Mạc Tâm cung chủ bình thản nói, sau đó lại vung cánh tay, đánh về phía người đàn ông tóc trắng.

Bốp! Bốp! Bốp!

Từng luồng khí kình không ngừng đánh vào bên cạnh người đàn ông.

Người đàn ông vội vàng tránh né, cơ thể cực kỳ linh hoạt, tốc độ nhanh đến mức khó tin, mọi người đều không nhìn rõ bóng dáng của anh nữa.

Nhưng đánh được một hồi, đã có người phát hiện ra sự khác thường.

Chỉ thấy mặt đất bị Mạc Tâm cung chủ đánh cho tan tác tả tơi, chỗ nào cũng xuất hiện những cái hố lớn nhỏ.

Và ở những nơi lõm xuống đó đều xuất hiện rất nhiều lỗ châm.

Con số e là phải đến gần chục nghìn.

“Lẽ nào đây là…”, Nhị tôn trưởng nín thở, mơ hồ ý thức được gì đó.

“Chắc là sắp kết thúc rồi”, Nghiêm Tàng Hải dường như cũng nghĩ ra gì đó, nhỏ giọng nói.

“Kết thúc?”, người ở bên cạnh vô cùng kinh ngạc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4245


Chương 4245

Chỉ thấy Mạc Tâm cung chủ bỗng giơ tay lên không trung.

“Tặc nhân ngông cuồng, bây giờ hãy chết đi!”.

Dứt lời.

Vèo vèo vèo…

Mặt đất dưới chân người đàn ông tóc trắng bắn ra gần chục nghìn châm khí đáng sợ, đâm về phía anh, nuốt chửng cả người anh…

“Hả?”.

Mọi người kinh ngạc kêu lên.

“Quả nhiên là Tàng Châm Thuật của cung chủ!”, Nhị tôn trưởng đanh giọng nói.

“Tàng Châm?”.

Ai nấy chấn động, khó mà giữ được bình tĩnh nữa…

Không thể không nói, thủ đoạn của Mạc Tâm cung chủ rất cao minh, mỗi chưởng của bà ta thoạt nhìn như đang tấn công người đàn ông tóc trắng, nhưng thực ra vẫn nương tay, khiến mỗi khí kình được đánh ra hóa thành châm khí, ẩn dưới lòng đất.

Châm khí trong lòng đất càng ngày càng nhiều, dưới chân người đàn ông tóc trắng toàn là châm, giống như đang đứng trên một quả bom có thể phát nổ bất cứ lúc nào.

Sau đó, Mạc Tâm cung chủ lại tế toàn bộ châm khí này ra, chấm dứt trận quyết đấu này.

Mọi người kêu lên kinh ngạc, đồng loạt nhìn về phía người đàn ông tóc trắng kia.

Châm khí đánh tới, người đàn ông lập tức bị nhấn chìm, không thể phản kháng, khiến người ta nhìn mà sởn gai ốc.

Anh rơi từ trên không xuống, nặng nề ngã xuống đất, nằm im bất động.

Vô số người kiễng chân lên nhìn.

“Chết rồi sao?”.

“Chết là cái chắc!”.

“Hừ, yếu ớt thế? Tôi còn tưởng lợi hại đến mức nào cơ! Thế mà trước mặt cung chủ của chúng ta vẫn không đỡ nổi một chiêu!”.

“Đồ tiểu nhân!”.

“Chết cũng đáng!”.

Người của thiên cung hừ mũi khinh thường.

Còn người của các thế tộc khác cũng lần lượt ôm quyền khen ngợi: “Cung chủ lợi hại quá!”.

“Mạc Tâm cung chủ quả nhiên danh bất hư truyền, sau này dưới sự dẫn dắt của cung chủ, chắc chắn thiên cung sẽ một bước lên trời, huy hoàng vô biên!”.

“Đúng vậy, đúng vậy…”

Ai nấy nịnh hót.

Người của Tử Huyền Thiên sắc mặt rất khó coi.

“Tên kia chết rồi sao?”, có người dè dặt hỏi.

“Chưa!”.

Thiên Diệp bỗng khẽ quát.

“Cái gì?”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4246


Chương 4246

Mọi người sửng sốt.

Không những Thiên Diệp, mà đám người Nghiêm Tàng Hải, Nhị tôn trưởng, Mạc Tâm cung chủ đều đanh mặt lại, nhìn chằm chằm bóng dáng đang nằm dưới đất.

Dường như đang nhìn gì đó.

Một lát sau, Mạc Tâm cung chủ bỗng tung người nhảy tới, cách không đánh một chưởng vào bóng dáng kia.

Ầm!

Chưởng lực ập tới.

Chỗ người kia đang nằm lập tức lõm hẳn xuống, cát bụi mù mịt, đất đá tung tóe.

Đây là bổ đao?

Tất cả mọi người đều giật nảy mình.

Lẽ nào người kia vẫn chưa chết?

Không ai dám tin.

Trúng chục nghìn châm khí mà vẫn còn sống? Đây còn là con người sao?

Ai nấy trong lòng run sợ, ngước mắt lên nhìn chằm chằm.

Chỉ thấy một bóng dáng chậm rãi đứng lên giữa đống đổ nát tan hoang kia.

Không phải ai khác, mà chính là người đàn ông tóc trắng!

“Hả?”.

Những tiếng kêu sợ hãi vang lên không ngớt.

Tất cả đều trố mắt ra.

Trúng nhiều châm như vậy mà không chết? Thật là đáng sợ!

Người kia ho hai tiếng, rồi chậm rãi đứng lên, phủi bụi trên người mình, quay lại nhìn Mạc Tâm cung chủ.

“Châm khí… hình như không đâm vào được!”, Nhị tôn trưởng ở bên này hít sâu một hơi, khàn giọng nói.

“Sao có thể thế được? Châm khí của cung chủ đáng sợ đến mức nào chứ? Tại sao lại không đâm vào được da thịt của người này?”, Trịnh Thông Viễn sợ hãi nói.

“Không rõ nữa, người này tuyệt đối không đơn giản như chúng ta nghĩ đâu”, Nhị tôn trưởng khàn giọng đáp.

Giờ phút này, không ai dám coi thường người đàn ông tóc trắng nữa.

“Thú vị đấy!”.

Mạc Tâm cung chủ dừng tay, đánh giá lại người đàn ông: “Thể xác của cậu ít nhất cũng phải trên tiên thiên cương khu! Xem ra muốn giết cậu không phải là chuyện đơn giản! Nhưng không sao, bây giờ bổn cung chủ đã có 13 giọt Lạc Linh Huyết, cho dù cậu là tiên thiên cương khu, thì tôi cũng dễ dàng phá bỏ được!”.

“Vậy sao? 13 giọt Lạc Linh Huyết… thì ghê gớm lắm à?”, người đàn ông tóc trắng hỏi.

“Ồ?”, Mạc Tâm cung chủ nhíu mày: “Cậu coi thường 13 giọt Lạc Linh Huyết? Cậu không biết 13 giọt Lạc Linh Huyết có nghĩa là gì sao?”.

“Biết chứ, nhưng tôi còn biết số Lạc Linh Huyết này không phải của bà! Tôi khuyên bà tốt nhất đừng dùng những đồ ăn cướp!”.

“Hừ! Cậu cũng xứng lên mặt dạy dỗ bổn cung chủ sao?”.

Mạc Tâm trầm giọng quát, rồi lại xông tới, tung cả hai chưởng ra, mười ngón tay không ngừng bắn ra, từng châm khí hình thành ở đầu ngón tay của bà ta. Gần trăm nghìn cây châm khí bắn về các huyệt vị trên người người đàn ông tóc trắng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4247


Chương 4247

Các huyệt vị bình thường, tử huyệt và ẩn huyệt trên người anh đều bị khóa chặt.

Gần như mỗi cây châm khí đều muốn dồn người đàn ông tóc trắng vào chỗ chết.

Nhưng người đàn ông vẫn rất bình tĩnh, cũng tế ra khí kình, bao phủ quanh người.

Lần này, người đàn ông dùng khí kình của mình biến thành khí châm, đánh trả châm khí của Mạc Tâm.

Muốn phân cao thấp với khí châm của bà ta.

Phập!

Phập!

Phập!

Phập!



Khí châm của hai bên giao đấu lẫn nhau, trực tiếp nổ tung, âm thanh dày đặc.

“Ha ha ha, chán sống chắc? Cung chủ của chúng ta có Lạc Linh Huyết gia trì, khí kình của bà ấy là thiên hạ vô địch! Vậy mà người này còn dám đối chọi với cung chủ! Đúng là nực cười!”, Trịnh Thông Viễn lập tức cười lớn, ánh mắt đầy khinh miệt và chế giễu.

Nhưng ngay sau đó.

Bùm!

Một tiếng nổ dữ dội hơn vang lên.

Sau đó tất cả châm khí do Mạc Tâm phóng ra đều tan thành mây khói.

Bà ta lùi lại nửa bước, cơ thể lảo đảo.

“Hả?”.

Mọi người kinh ngạc.

Đầu óc bọn họ đều trở nên trống rỗng.

Trịnh Thông Viễn suýt nữa thì ngã ngồi xuống đất.

“Sao lại như vậy được? Mạc Tâm cung chủ… mà cũng không chống lại được sao?”, Trịnh Thông Viễn ngây người nói.

“Cậu ta cũng có Lạc Linh Huyết!”.

Dường như Mạc Tâm cung chủ nhận ra gì đó, trầm giọng quát: “Tôi ngửi thấy mùi! Cậu cũng dùng sức mạnh của Lạc Linh Huyết, đúng không?”.

“Cái gì? Lạc Linh Huyết?”.

“Tên này cũng có sao?”.

“Nhưng cho dù có thì chắc chắn cậu ta cũng không phải là đối thủ của cung chủ!”.

“Đúng vậy, cung chủ có tận 13 giọt Lạc Linh Huyết cơ mà!”.

Mọi người xôn xao bàn tán.

Người đàn ông tóc trắng không nói gì, chỉ chậm rãi giơ tay lên, kéo ống tay áo xuống.

Xung quanh bỗng trở nên im bặt.

Mạc Tâm cung chủ lại càng trợn tròn hai mắt, đờ đẫn nhìn cánh tay của người đàn ông.

“13 giọt Lạc Linh Huyết… thì ghê gớm lắm sao?”.

Hai mươi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4248


Chương 4248

Tròn hai mươi giọt!

Tất cả mọi người đều cảm thấy linh hồn mình như sắp thăng thiên!

Người đàn ông tóc bạc cũng chính là Lâm Chính kia lại có đến hai mươi giọt!

Tính của Mạc Tâm cung chủ thì ở nơi này xuất hiện tổng cộng ba mươi ba giọt Lạc Linh Huyết!

Có lẽ rất nhiều người còn không biết ba mươi ba giọt Lạc Linh Huyết là khái niệm gì.

Nói như vậy, trong lịch sử chưa từng có thời gian nào xuất hiện nhiều Lạc Linh Huyết như vậy.

Nếu ba mươi ba giọt Lạc Linh Huyết đều gia trì lên một người, e rằng người đó dù là ai cũng sẽ coi thường quần hùng, tung hoành thiên hạ mà không có đối thủ.

Nói là thần tích cũng không có gì quá!

Cả Nhật Nguyệt Tinh Cung đã yên tĩnh tròn một phút!

Không ai lên tiếng.

Hiện trường yên lặng đến ghê người.

Sau đó mới có giọng nói hoảng sợ vang lên.

“Người đó là ai? Cậu ta là ai? Vì sao cậu ta lại có nhiều Lạc Linh Huyết như vậy?”, là Trịnh Thông Viễn.

Ông ta đã không nén được cảm giác kinh hãi và bàng hoàng của mình, la lên thất thanh.

“Đáng sợ quá!”.

“Người này là thần thánh phương nào!”.

“Có nhiều Lạc Linh Huyết như vậy, không phải người phàm đâu!”.

“Chẳng lẽ là nhân vật nào của gia tộc ẩn thế?”.

Tiếng xôn xao kinh ngạc vang lên không dứt.

Nghiêm Tàng Hải phó minh chủ Cô Phong nhìn Lạc Linh Huyết trên cổ tay hai người với ánh mắt lấp lánh, nắm đấm siết chặt, trong mắt tràn ngập vẻ tham lam và khát cầu.

Nhưng ông ta biết những thứ đó chỉ dựa vào sức mạnh hiện tại thì tuyệt đối không thể chạm tới được.

“Hám Sơn, ông xác định người đó là Lâm Chính sao?”.

Bên này Thiên Diệp của Tử Huyền Thiên đột nhiên quay đầu lại, trợn to mắt hỏi Chấn Hám Sơn.

“Tôi đích thân nhìn thấy! Cậu ta chính là Lâm Chính! Tôi xin thề!”, Chấn Hám Sơn gật đầu.

“Được! Được! Tốt lắm!”, trong mắt Thiên Diệp lóe lên tia sáng, hạ giọng nói: “Dặn dò với người bên dưới mau cải trang, chuẩn bị đưa Lâm Chính đi!”.

“Đưa cậu ta đi?”.

Chấn Hám Sơn sửng sốt: “Thiên phó chưởng môn, ý ông là…”.

“Ông không nhìn ra sao? Lâm Chính định cướp Lạc Linh Huyết lúc trước về, nhưng cậu ta quá tự đại. Mặc dù có hai mươi giọt Lạc Linh Huyết, nhưng cung chủ có mười ba giọt không phải giả, hơn nữa còn có cao thủ của cả thiên cung ở đó. Nếu cậu ta tiếp tục ở lại đây thì sẽ chỉ mất mạng, Lạc Linh Huyết cũng khó giữ được, cho nên chúng ta phải cưỡng ép đưa cậu ta rời đi!”.

“Chuyện này… Thiên phó chưởng môn, tôi cảm thấy Lâm Chính dám làm như vậy chắc chắn có phần thắng, có lẽ chúng ta có thể tiếp tục xem xem, quan sát tình hình”, Chấn Hám Sơn do dự.

“Quan sát con khỉ! Ông nghĩ bây giờ Lâm Chính chỉ đối phó với Mạc Tâm và thiên cung Trường Sinh sao? Ông nhìn lại Tử Huyền Thiên, rồi nhìn sang người của thế lực khác, có ai không rục rịch trước Lạc Linh Huyết? Nếu có cơ hội, chắc chắn bọn họ cũng sẽ ra tay! Lâm Chính còn không đi, e là bị bọn họ xé nát, ngay cả mảnh vụn cũng không còn!”, Thiên Diệp âm thầm mắng chửi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4249


Chương 4249

Chấn Hám Sơn run rẩy cả người.

“Mau rời khỏi đây, ngụy trang che giấu thân phận, sau đó chờ thời cơ hành động, đưa Lâm Chính đi! Phải bảo vệ sự an toàn của cậu ta!”.

Thiên Diệp hét lên: “Nếu có thể đưa Lâm Chính về Tử Huyền Thiên, dựa vào yêu nghiệt tuyệt thế này, Tử Huyền Thiên chúng ta còn sợ ai?”.

“Tuân lệnh!”.

Những người khác hô lên.

“Ha ha ha ha…”.

Đúng lúc đó, tiếng cười to lanh lảnh vang vọng mây xanh.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, đồng loạt nhìn sang.

Hóa ra người cười là Mạc Tâm cung chủ.

Bà ta nở nụ cười, trong mắt lóe lên tia sáng kỳ lạ, nhìn chằm chằm Lâm Chính nói: “Cậu nhóc, cảm ơn nhé, cảm ơn! Ha ha ha ha…”.

“Cảm ơn?”, Lâm Chính hờ hững nhìn bà ta.

“Hôm nay tôi tình cờ có được mười giọt Lạc Linh Huyết, cứ ngỡ hôm nay đã là cơ duyên lớn, không ngờ cậu còn mang hai mươi giọt Lạc Linh Huyết đến tặng cho tôi. Tôi không nên nói một tiếng cảm ơn với cậu sao?”, Mạc Tâm cung chủ cười lớn.

“Mạc Tâm, bà đừng quá đắc ý! Bà chỉ có mười ba giọt, tôi có hai mươi giọt, giữa bà và tôi ai thắng ai thua còn chưa biết được!”, Lâm Chính nói.

“Cậu xem xét tình hình hiện tại bằng cách đó sao?”, Mạc Tâm cung chủ cười nói: “Chẳng lẽ cậu quên cậu đang ở đâu sao? Hai mươi giọt? Mười ba giọt? Chẳng lẽ cậu cho rằng tôi sẽ đánh tay đôi với cậu?”.

Nói xong, Mạc Tâm cung chủ lấy một thân gỗ tròn to bằng cây bút, giơ cao nó lên, sau đó dùng tay không gọt phần đỉnh của nó.

Vù!

Trong chớp mắt, một ánh sáng đỏ lửa vọt ra từ trong gỗ tròn, vọt thẳng lên mây xanh, sau đó bùng nổ.

Vô số người nâng mắt nhìn lên.

Nhìn thấy một hình vẽ thần điểu giống như phượng hoàng màu đỏ lửa hiện ra giữa bầu trời, sau đó biến mất.

Đó là tín hiệu bằng pháo hoa!

Nhiều người đã phản ứng lại.

Một giây sau, tiếng la kinh ngạc vang lên từ chỗ Trịnh Thông Viễn.

“Thần Điểu Lệnh! Đây là Thần Điểu Lệnh!”.

“Cái gì? Thần Điểu Lệnh?”.

“Đây không phải hiệu lệnh chiến đấu cao nhất của thiên cung Trường Sinh chúng ta sao?’.

“Ý của cung chủ là? Lẽ nào định… triệu tập toàn bộ người của thiên cung đến đối phó người này?”.

Hiện trường xao động, người của thiên cung Trường Sinh đều sững sờ.

Một điện chủ phản ứng lại, lập tức hét lớn: “Tất cả mọi người hãy cảnh giác, chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào!”.

Giọng nói đó vừa vang lên, mọi người mới phản ứng, lập tức vây lại, ai nấy sẵn sàng đón địch, chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.

Cùng lúc đó, cả thiên cung náo động.

Ngũ tôn trưởng dẫn theo nhóm các đệ tử đến Nhật Nguyệt Tinh Cung.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4250


Chương 4250

“Phó minh chủ, chuyện này là sao?”, người của Cô Phong nhìn người không ngừng ùa tới từ xung quanh, có chút căng thẳng, không khỏi hỏi.

“Còn không nhìn ra sao? Mạc Tâm nhắm đến hai mươi giọt Lạc Linh Huyết đó! Bà ta biết với mười ba giọt Lạc Linh Huyết của mình chưa chắc có thể giải quyết được cậu ta, nên phát động người của toàn bộ thiên cung Trường Sinh bao vây tấn công cậu ta, không để cậu ta chạy thoát! Hai mươi giọt Lạc Linh Huyết đúng là rất đáng sợ, nhưng chưa phải vô địch. Có lẽ trên thế gian không có ai có thể một mình đối kháng với người có hai mươi giọt Lạc Linh Huyết, nhưng ở thiên cung Trường Sinh này có nhiều người như vậy, sao cậu ta chống lại được?”, Nghiêm Tàng Hải nói.

“Vậy là Mạc Tâm cung chủ định lấy ba mươi ba giọt Lạc Linh Huyết sao?”, người bên cạnh run rẩy hỏi.

Nghiêm Tàng Hải hít sâu một hơi, nói: “Nếu để bà ta vét hết thì e rằng thế đạo này sẽ do một mình Mạc Tâm bà ta quyết định. Lúc đó ở trước mặt thiên cung Trường Sinh, Cô Phong gì đó, Tử Huyền Thiên gì đó chỉ là trò cười…”.

“Cái gì?”.

“Vậy… Vậy phải làm sao đây phó minh chủ?”.

“Chúng ta lấy lòng bọn họ, kết đồng minh với bọn họ, thế nào?”.

Người xung quanh hoảng loạn, vội nhỏ giọng nói.

“Kết đồng minh? Vậy ông nghĩ chúng ta còn được làm minh chủ không? Còn có được những ngày tháng thoải mái không? Đến lúc đó Mạc Tâm sẽ thống trị sự sống chết của chúng ta, ông muốn giao mạng của mình vào tay người khác?”.

“Vậy ý của phó minh chủ là…”.

“Đợi lát nữa tìm cơ hội cướp về cho tôi!”, Nghiêm Tàng Hải dữ tợn nói.

“Vâng, phó minh chủ!”.

Bọn họ hô khẽ, trong mắt tràn ngập vẻ kiên định.

Theo hiệu lệnh tối cao của Mạc Tâm, xung quanh Nhật Nguyệt Tinh Cung bị bao vây một cách chặt chẽ.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lâm Chính, rục rịch muốn hành động, chuẩn bị xé nát anh ra bất cứ lúc nào.

Giờ phút này, Lâm Chính không có bất cứ sự trợ giúp nào!

Không ai đoán được suy nghĩ của Lâm Chính.

Anh mang theo hai mươi giọt Lạc Linh Huyết đến thiên cung Trường Sinh gây hấn với cung chủ?

Đây chẳng phải là đem Lạc Linh Huyết đến tặng sao?

Cung chủ cũng không ngốc, sao có thể một mình chiến đấu với anh?

Đối diện với hai mươi giọt Lạc Linh Huyết, chắc chắn Mạc Tâm sẽ phát động tất cả sức mạnh có thể phát động, cướp máu về rồi nói sau!

Bây giờ Lâm Chính đã rơi vào vòng vây, mọc cánh cũng khó bay, trừ đợi chết ra, anh còn có lựa chọn nào khác?

Người của thiên cung Trường Sinh không ai không chú ý đến anh, ai nấy đều rục rịch hành động.

Nhưng Lâm Chính lại tỏ ra không kiêu không sợ, hờ hững nhìn bọn họ.

“Tôi sẽ không làm khó cậu, nếu cậu chịu đầu hàng, ngoan ngoãn giao hai mươi giọt Lạc Linh Huyết ra, tôi sẽ không giết cậu”, Mạc Tâm cung chủ cười nhạt nói.

“Mạc Tâm, bà tưởng dựa vào đám nhãi nhép này mà có thể làm tôi bị thương? Vậy thì bà nghĩ về tôi ngây thơ quá”, Lâm Chính lắc đầu, lạnh lùng nói.

“Cậu nghĩ bọn họ không giết được cậu?”.

“Có đôi lúc, người đông chưa chắc đã hữu dụng! Tôi đã dám đến đây có nghĩa tôi không sợ bọn họ. Mạc Tâm, tôi khuyên bà đừng nên để người của bà lên, bà gọi bọn họ lên chỉ tăng thêm thương vong mà thôi, như vậy sẽ không thể bù đắp nổi!”, Lâm Chính nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4220


Chương 4220

Trần Tường còn chưa rơi xuống đất, Trác Côn Huyết lại đạp vào bụng anh ta.

Phịch!

Trần Tường nôn ra một ngụm máu lớn, cả người lại bay lên, sau đó ngã về phía Trác Côn Huyết.

Trác Côn Huyết híp mắt, lập tức giơ tay lên nhắm chuẩn vào tim của Trần Tường, định ra tay.

Hắn muốn giết Trần Tường sao?

“Hả?”

“Trần Tường sư huynh”.

“Không! Dừng tay!”

“Trác Côn Huyết, anh muốn làm gì?”

Người của Thượng Thanh Cung ngơ ngác, hàng loạt tiếng gào lên, đều lao nhanh đến.

Không ai ngờ Trác Côn Huyết lại ra tay tàn ác như thế.

Cũng không ai ngờ Trác Côn Huyết lại mạnh đến mức này…

“Trác Côn Huyết, cậu láo xược!”

Nhị tôn trưởng cũng lo lắng, lớn tiếng nói rồi nhảy về phía Trác Côn Huyết.

Thế nhưng Trác Côn Huyết không có ý định dừng tay, bàn tay vẫn cứ thế hung hăng đánh Trần Tường.

Ý nghĩ giết người nổi lên.

Hắn muốn khiến Trần Tường be bét máu.

Rất nhiều người đều trợn to mắt nhìn.

Đám người thiên cung Trường Sinh, Cô Phong, Tử Huyền Thiên cũng đều đồng loạt nhìn sang.

Nhưng ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng người bỗng lướt qua không trung nhanh như chớp, nhảy đến ôm Trần Tường trước khi Trác Côn Huyết lao đến rồi nhảy sang một bên.

Trác Côn Huyết đánh vào không khí.

Mọi người đều thở dốc vội ngước mắt lên nhìn.

Là Lâm Chính.

Anh thế mà lại ra tay.

Mọi người đều ngạc nhiên.

“Trần Tường sư huynh, không sao chứ?”

Lâm Chính đỡ Trần Tường, nhanh chóng châm vài cây kim vào người anh ta để cầm máu, trị vết thương.

Trần Tường đau đến mức run rẩy, sắc mặt trắng bệch, cả người không thể động đậy nhưng vẫn còn thần trí: “Cảm ơn cậu, Lâm sư đệ…”

“Trần sư huynh!”

“Anh thế nào rồi?”

Mọi người chạy đến cực kỳ lo lắng.

Nhị tôn trưởng chạy đến kiểm tra cho Trần Tường, sau khi xác định anh ta không nguy hiểm gì đến tính mạng mới lập tức xoay người định phát tiết.

Nhưng lúc này Lâm Chính bỗng bước đến trước nói.

“Trác Côn Huyết, anh ra tay tàn nhẫn với đồng môn chẳng qua muốn ép tôi ra tay. Nếu đã thế thì tôi cho anh được toại nguyện, đánh với anh một trận”.

Nghe anh nói thế, mọi người đều im phăng phắc…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4251


Chương 4251

“Ha ha, thú vị! Đúng là thú vị! Thiên cung Trường Sinh chúng tôi lại bị một kẻ ngông cuồng tự đại không biết trời cao đất dày như cậu coi thường. Được! Nếu đã như vậy thì tôi phải cho cậu biết sự lợi hại của người trong thiên cung chúng tôi!”, Mạc Tâm nói xong, quát lớn: “Mọi người có nghe thấy lời người này đã nói không?”.

“Nghe thấy rồi!”.

“Chúng tôi thề sẽ xé xác người này ra làm muôn nghìn mảnh!”.

“Dám xem thường thiên cung Trường Sinh chúng ta, nhất định phải cho anh ta biết sự lợi hại của y võ thiên cung Trường Sinh!”.

“Giết!”.

“Giết!”.

“Giết!”.



Các đệ tử tràn đầy căm phẫn, ai nấy ngập tràn giận dữ, nghiến răng nghiến lợi, chỉ muốn xé xác Lâm Chính, băm thành thịt bằm.

Thấy mọi người giận dữ, Mạc Tâm rất hài lòng gật đầu, mỉm cười nói: “Nếu đã như vậy thì tôi sẽ cho mọi người cơ hội, đại diện cho thiên cung Trường Sinh tiêu diệt người này, lấy Lạc Linh Huyết về, thành tựu cho sự huy hoàng vô thượng của thiên cung Trường Sinh ta!”.

“Giết!”.

Tất cả người của thiên cung Trường Sinh lập tức hét lên, lao về phía Lâm Chính.

Trong chớp mắt, xung quanh Nhật Nguyệt Tinh Cung, vô số người ùa về phía Lâm Chính giống như lũ cuốn, nhấn chìm anh.

Vô số cây châm bạc, vô số đao kiếm chém về phía đầu anh.

Thời khắc này, các phương hướng xung quanh Lâm Chính đều bị tấn công.

Không có chỗ nào để tránh!

Nhưng… anh cũng không định tránh.

Ánh mắt anh nghiêm lại, nhìn chằm chằm những cây châm bạc bay đến, đưa tay chụp lấy.

Soạt! Soạt! Soạt!…

Châm bạc bay đến đều bị Lâm Chính chụp vào trong tay, sau đó cánh tay anh điên cuồng chuyển động, phóng toàn bộ châm bạc trở về.

“A!”.

Đám đệ tử trúng châm, không biết vì sao ai nấy đều chảy máu thất khiếu, nôn máu không ngừng, ngã xuống đất gào thét lăn lộn, bộ dạng vô cùng thê thảm.

Còn số đao kiếm chém tới, Lâm Chính phớt lờ toàn bộ, để mặc nó chém vào người mình.

Keng keng keng keng…

Đao kiếm đánh mạnh tới, nhưng lại giống như đâm vào tấm sắt, hoàn toàn không cứa vào da thịt Lâm Chính được chút nào, tất cả đều bị đánh bật ra.

“Cái gì?”.

“Người này… đao thương không làm gì được?”.

“Hơn nữa… anh ta lại sử dụng châm bạc một cách thành thạo như vậy… chẳng lẽ anh ta cũng là một y võ?”.

“Thật đáng sợ!”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4221


Chương 4221

Vô số ánh mắt đều đổ dồn về phía Lâm Chính.

“Ha ha ha, cậu chịu đánh với tôi rồi à? Được, được đấy, ha ha ha…”, Trác Côn Huyết bật cười.

“Đừng lãng phí thời gian nữa, bây giờ anh có thể ra tay rồi”, mặt Lâm Chính không cảm xúc nói.

“Cậu vẫn bình tĩnh thật đấy, mong là lát nữa cậu cũng có thể giữ được vẻ mặt này”, Trác Côn Huyết híp mắt, bước lên trước.

Người xung quanh vô thức lùi lại.

Bầu không khí trở nên căng thẳng.

Giương cung bạt kiếm!

“Cung chủ!”, sắc mặt Nhị tôn trưởng rất khó coi, quay phắt lại muốn cung chủ ra mặt ngăn lại.

Nếu là trước đây, ông ta sẽ để mặc Lâm Chính đánh với Trác Côn Huyết.

Nhưng sau khi biết Trác Côn Huyết có Kỳ Huyết, hơn nữa còn luyện “Y Võ Tâm Kinh” đến mức Đại Thành thì ông ta không còn tự tin như trước nữa.

Lâm Chính đánh nhau với hắn chưa chắc có thể thắng.

Nếu thua, không biết kết cục của anh sẽ thê thảm đến mức nào.

Thế nhưng Mạc Tâm cung chủ không có ý định ngăn lại.

“Yên tâm đi Nhị tôn trưởng, đệ tử muốn tập luyện thì cứ để chúng giao lưu chút đi, tôi ở đây mà, không có việc gì đâu”, Mạc Tâm cung chủ nói.

“Nhưng…”, Nhị tôn trưởng há miệng, nhìn vẻ mặt của Mạc Tâm cung chủ, ông ta biết lúc này có nói gì cũng vô dụng, chỉ đành im lặng.

“Lâm Chính, đừng nói tôi bắt nạt cậu, tôi cho cậu một phút để cậu thăng cấp bản thân bằng châm bạc”, Trác Côn Huyết mỉm cười nói.

“Thế thì không ổn lắm nhỉ?”

“Có gì mà không ổn?”

“Tôi sợ cứ thế thì anh không có cơ hội ra tay”, Lâm Chính bình tĩnh nói.

“Ha ha ha… trò đùa của cậu buồn cười thật đấy”, Trác Côn Huyết bật cười thành tiếng, sau đó nheo mắt nói: “Nhưng tôi lại lo cậu không thi triển châm bạc thì cậu sẽ không có cơ hội ra tay”.

“Vậy à?”, Lâm Chính suy nghĩ một lát rồi gật đầu: “Vậy được, tôi thi triển châm bạc trước vậy”.

Nói rồi anh lấy châm bạc ra rồi châm lên người mình.

Trác Côn Huyết cũng không vội, hai tay khoanh trước ngực, mỉm cười nhìn Lâm Chính châm kim bạc.

“Hừ, tên Lâm Chính này can đảm thật, lại dám ứng chiến”.

“Cứ xem đi, lát nữa Trác sư huynh sẽ đánh hắn thành đầu heo cho mà xem”.

“Cái đồ không biết sống chết, không nhìn thấy Trần Tường không thể đỡ nổi một đòn của Trác sư huynh hay sao? Hắn còn dám ứng chiến, đúng là không biết viết chữ chết thế nào”.

“Chỉ là một tên hề thôi”.

Vài đệ tử lên tiếng bàn luận, cười nhạo.

Người nhà họ Trác bật cười, ai cũng tỏ vẻ khinh thường.

“Côn Huyết, biểu hiện tốt một chút, đừng để cung chủ thất vọng”, gia chủ nhà họ Trác cười nói.

“Bố yên tâm đi, không cần đến một chiêu đã có thể đối phó được với người này”, Trác Côn Huyết nói.

Gia chủ nhà họ Trác hài lòng gật đầu, nhìn Lâm Chính, sau đó lại nhìn mấy người cung chủ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4252


Chương 4252

Giọng run sợ vang lên không ngừng.

Không lâu sau, đám đệ tử xông tới trước tiên ngã rạp xuống hết.

Máu chảy thành sông, người nằm ngang dọc, nhìn mà sợ hãi.

Các thế tộc đứng xem xung quanh kinh ngạc thốt lên.

“Người đó… thật là lợi hại!”.

“Hai mươi giọt Lạc Linh Huyết quả nhiên có uy lực đáng sợ, thế mà lại khiến cơ thể người này giống như mình đồng da sắt, nặng như núi nhanh như chớp, không thể tin nổi!”.

Các đệ tử không ngừng ngã xuống, máu ở dưới đất cũng càng lúc càng nhiều.

“Điện chủ, cứu tôi!”.

Một đệ tử trúng châm của Lâm Chính ở trên cổ, vừa đau đớn run rẩy vừa lớn tiếng hét lên.

Trịnh Thông Viễn thấy vậy vội vàng chạy tới.

Nhưng ông ta còn chưa đến gần, đệ tứ đó đã phun ra nhiều máu, mắt mũi giống như vòi nước bị hư không ngừng tràn máu.

Mọi người biến sắc.

Trịnh Thông Viễn vội rút châm bạc ra chẩn đoán bệnh cho người đó.

“Trịnh điện chủ, cậu ta sao vậy?”, điện chủ ở bên cạnh lập tức hỏi.

“Một số huyết quản động mạch của cậu ta bị nứt. Mặc dù tạm thời không chí mạng, nhưng lại có thể mang lại đau đớn tột cùng cho cơ thể, không bao lâu nữa cậu ta sẽ chết vì mất máu quá nhiều!”, Trịnh Thông Viễn nói.

“Thế sao? Tôi còn tưởng là cậu ta bị trúng độc!”.

“Châm của thằng nhóc đó… thật ác!”.

Mọi người chửi mắng.

“Đệ tử tầm tường e là không đối phó với cậu ta được, phải để cung chủ ra tay, nếu không thương vong sẽ càng lúc càng lớn”, Ngũ tôn trưởng ở phía này không kìm được nói.

“Nói không sai!”.

Trịnh Thông Viễn gật đầu, lập tức đi cùng mọi người về phía Mạc Tâm.

Nhưng Mạc Tâm lại nhìn chằm chằm Lâm Chính, nhíu mày, giống như đang nghĩ gì đó.

“Mong cung chủ hãy ra tay, tiêu diệt kẻ này, lập uy cho thiên cung chúng ta!”, Trịnh Thông Viễn chắp tay nói.

“Mong cung chủ tiêu diệt kẻ này, lập uy cho thiên cung!”.

Những người khác đồng thanh hô.

Nhưng Mạc Tâm cung chủ vẫn nhìn chằm chằm Lâm Chính, dường như không nghe thấy bọn họ nói gì.

Trịnh Thông Viễn và Ngũ tôn trưởng hoang mang, đưa mắt nhìn nhau.

Cung chủ bị làm sao vậy?

Lúc này, Mạc Tâm cung chủ đột nhiên lẩm bẩm: “Không ổn! Không ổn!”.

Không ổn?

Mọi người càng nghi hoặc.

“Cung chủ, chỗ nào có vấn đề sao?”, Ngũ tôn trưởng thận trọng hỏi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4222


Chương 4222

Nhưng chỉ một ánh mắt thôi, gia chủ nhà họ Trác đã nhạy cảm nhận ra có gì đó không ổn.

Lại thấy lúc này cho dù là cung chủ hay đám người Nhị tôn trưởng, Tam tôn trưởng cũng tỏ ra rất căng thẳng.

Ai cũng đều chuyên tâm nhìn Lâm Chính.

Nói chính xác hơn là nhìn anh thi triển châm bạc, nhìn chằm chằm vào ngón tay và đầu châm của anh, không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào, không dám chớp mắt.

Anh đang làm gì thế?

Không cần nghiêm túc quá thế chứ?

Gia chủ nhà họ Trác nhận thấy có điều không ổn lập tức nói: “Côn Huyết, phải cẩn thận! Lâm Chính này… có lẽ không đơn giản”.

“Bố, bố sợ gì chứ? Bố nghĩ hắn đánh lại Kỳ Huyết của con sao? Đối phó được với Y Võ Tâm Kinh ở cấp bậc Đại Thành của con à? Bố yên tâm đi, con chỉ cần một tay là có thể giết người này”, Trác Côn Huyết tự tin nói.

Lông mày gia chủ nhà họ Trác khẽ giật, không nói thêm gì nữa.

Một phút nói nhanh thì không nhanh, nói chậm cũng chẳng chậm.

Nhưng Lâm Chính đã thi triển xong vài bộ châm.

Khí tức, sức mạnh, tốc độ đều đã tăng thêm mấy phần.

Người thường sẽ nghĩ lúc này khí thế của Lâm Chính bất phàm.

Nhưng trong mắt Trác Côn Huyết thì chẳng có gì kỳ lạ cả.

Lâm Chính cất châm bạc đi, nhìn Trác Côn Huyết: “Tôi xong rồi”.

“Vậy được, cậu chú ý đi, tôi sắp bắt đầu rồi đấy”, Trác Côn Huyết mỉm cười nói.

“Ừ, anh có thể ra tay bất cứ lúc nào”, Lâm Chính bình thản nói.

“Hừ, đồ không biết sống chết”.

Trác Côn Huyết cười khẩy, hắn bỗng nhón chân.

Vèo!

Một trận cuồng phong nổi lên.

Sau đó cả người lao thẳng về phía Lâm Chính như mũi tên.

“Nhanh quá!”

Các đệ tử đều ngạc nhiên thốt lên.

Họ không nhìn thấy được bóng dáng của Trác Côn Huyết.

Chỉ có vài trưởng lão có thực lực mạnh mới có thể nhìn thấy động tác của Trác Côn Huyết.

Hắn sắp đến gần Lâm Chính, một tay giơ tay định túm lấy trước ngực Lâm Chính.

Vừa ra tay đã sử dụng sát chiêu.

Nếu bị đánh trúng thì không chết cũng bị thương nặng.

“Lợi hại quá!”

“Đây là thực lực của người có thiên phú Kỳ Huyết cộng thêm Y Võ Tâm Kinh ở cấp bậc Đại Thành sao?”

“Thiên cung Trường Sinh có được nhân tài như vậy thì sau này thực lực chắc chắn sẽ tăng lên, đến lúc đó sợ là sẽ trở thành tai họa của Cô Phong”, phó minh chủ Nghiêm của Cô Phong nói.

Mọi người cũng đều kinh ngạc với tốc độ của Trác Côn Huyết.

Ngay khi hắn sắp chạm vào ngực Lâm Chính…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4253


Chương 4253

“Máu này… có vấn đề!”, Mạc Tâm nói, bà ta đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, sắc mặt trở nên trắng bệch…

Mọi người kinh hãi.

Vừa rồi cung chủ còn tràn đầy tự tin, nắm giữ mọi thứ, sao bây giờ lại lộ ra vẻ mặt đó?

“Máu? Cung chủ? Người sao vậy? Số máu dưới đất… có vấn đề gì sao?”, Ngũ tôn trưởng cẩn thận hỏi.

“Các người không cảm thấy cậu ta đang cố ý làm đệ tử thiên cung chúng ta chảy máu sao?”, cung chủ hỏi.

“Cố ý?”.

Lời nói đó khiến bọn họ sửng sốt.

Còn có chuyện cố ý làm chảy máu?

Thật kỳ lạ.

Hai bên đã chém giết thì đương nhiên phải khiến bên kia đổ máu, ai không ôm mục đích giết chết phe kia mà chiến đấu chứ?

“Cung chủ, chúng tôi không hiểu cho lắm”, Trịnh Thông Viễn nói.

“Chẳng lẽ mọi người không nhìn ra sao? Người đeo mặt nạ đó cứ dùng châm bạc đâm vào huyết quản động mạch của đệ tử thiên cung chúng ta, thật ra cách làm này trong thời gian ngắn sẽ không đến mức chết người, thậm chí một vài người ý chí kiên định vẫn có thể cố nén đau tiếp tục tấn công! Thủ đoạn như vậy muốn giết người chẳng phải quá chậm chạp sao? Rõ ràng cậu ta có thủ đoạn tốt hơn để dồn những đệ tử này vào chỗ chết, nhưng cậu ta lại không dùng, thế còn không đáng nghi?”, cung chủ hạ giọng nói.

Mọi người nghe thế đều gật đầu.

“Đúng là đáng nghi”.

“Hơn nữa, người này đưa khí vào châm bạc, dùng khí dẫn châm bạc đâm thủng huyết quản của đệ tử, làm vậy sẽ tiêu hao rất nhiều khí. Việc làm không có ích lợi như vậy chắc chắn có mục đích! Tôi đoán cậu ta đang có mưu kế gì đó”, Mạc Tâm cung chủ nói.

“Cung chủ cho rằng cậu ta đang có âm mưu?”, có người cẩn thận hỏi.

Mạc Tâm cung chủ suy tư, sau đó lại nhìn máu trên mặt đất, nói: “Tôi lo là… người này định dùng Huyết La Châm Quyết!”.

“Cái gì? Huyết La Châm Quyết?”.

Mọi người kinh hãi.

“Không thể nào! Chắc chắn không thể nào! Cung chủ! Đó là châm quyết trong truyền thuyết, không ai học được, sao người đó có thể sử dụng Huyết La Châm Quyết? Người nhất định nhìn lầm rồi!”, Trịnh Thông Viễn hoàn hồn lại, liên tục la lên, khó mà chấp nhận nổi.

“Nghe nói Huyết La Châm Quyết có sức mạnh hủy diệt đất trời, dùng châm bạc làm vật dẫn hút máu của nghìn người, uy lực vô biên, một khi thi triển không ai có thể địch lại… Nhưng muốn học được Huyết La Châm Quyết cực kỳ khó khăn, đến nay tôi chưa nghe nói có ai học được. Có người nói châm quyết này thật ra không tồn tại… Có lẽ từ đầu tới cuối chỉ là một lời đồn…”, Ngũ tôn trưởng nhìn chằm chằm Lâm Chính đang bị bao vây, lẩm bẩm.

Lúc đó, một giọng nói hờ hững vang lên.

“Huyết La Châm Quyết không phải lời đồn, nó thật sự tồn tại, thậm chí… tôi đã từng nhìn thấy Huyết La Châm Quyết!”.

Giọng nói đó vang lên, tất cả mọi người kinh ngạc.

Đưa mắt nhìn lại, người nói chuyện lại là Nhị tôn trưởng.

“Ồ? Nhị tôn trưởng! Ông đã thấy được Huyết La Châm Quyết?”, Trịnh Thông Viễn nhíu mày.

“Cũng không phải là thấy được người thật, mà là nhìn thấy hình vẽ. Bảy năm trước, tôi từng đi vào một động phủ của ẩn sĩ ở vùng cực hàn Bắc Hải thu thập thảo dược, nhìn thấy vài bức vẽ về Huyết La Châm Quyết. Nhưng động phủ đó đã từng có người đi qua, mấy bức vẽ đó vì quá lâu năm mà rất cũ nát, tuy không hoàn chỉnh nhưng tôi vẫn nhận ra được!”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4223


Chương 4223

Bụp!

Một quyền sắt va chạm vào móng vuốt sắc bén đó với tốc độ cực kỳ nhanh.

Là nắm đấm của Lâm Chính.

“Cái gì?”

Trác Côn Huyết thở hổn hển, hắn còn chưa kịp phản ứng thì quyền sắt đã đánh gãy năm ngón tay của hắn, va chạm mạnh vào lòng bàn tay hắn.

Bỗng chốc.

Rắc!

Âm thanh xương gãy vang lên.

Bùm!

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng khắp trời đất.

Sau đó, cả người Trác Côn Huyết văng ra xa đâm mạnh vào ba cây cột rồng cao lớn của Nhật Nguyệt Tinh Cung khiến nó đổ gãy, sau đó rơi xuống trước cửa cung điện, làm cánh cửa ngã sập xuống, mặt đất tan nát…

Mọi người ngước mắt lên thì thấy Lâm Chính vẫn đứng ở đó và giữ nguyên tư thế tung đòn.

Hả?

Mọi người đều há hốc miệng.

Sau đó Nhật Nguyệt Tinh Cung trở nên tĩnh lặng như tờ.

Trác Côn Huyết nằm ở chỗ cánh cửa nát vụn kia.

Lúc này, một cánh tay của hắn đã gãy hẳn, xương trắng lòi ra ở chỗ khớp, máu tươi chảy không ngừng, gân thịt lộ ra, nhìn rất đáng sợ.

“A!”.

Trác Côn Huyết hét lên thảm thiết, ôm lấy cánh tay bị gãy, đau đến mức nhe răng nhếch miệng, khuôn mặt vặn vẹo.

Ngoài cánh tay bị gãy thì trên người hắn cũng có nhiều chỗ da tróc thịt bong.

Rõ ràng quyền này đã phế luôn Trác Côn Huyết.

Mọi người trợn mắt há mồm, không dám tin vào mắt mình.

Người được tất cả mọi người gọi là thiên tài tuyệt thế như Trác Côn Huyết mà đứng trước Lâm Chính lại yếu ớt như vậy sao?

Quá chấn động!

“Côn Huyết!”.

Gia chủ Trác hoàn hồn, hét lên một tiếng rồi nhào tới.

“Sao lại như vậy được?”.

“Trác sư huynh… thua rồi sao?”.

“Không thể nào! Chắc chắn không thể như vậy được!”.

“Tên Lâm Chính kia… đã dùng thủ đoạn gì vậy?”.

Mọi người dần hoàn hồn lại, nhưng vẫn không thể chấp nhận được cảnh tượng kinh hãi này, những tiếng kêu hoảng hốt và run rẩy không ngừng vang lên.

Cả Nhật Nguyệt Tinh Cung dần trở nên xôn xao.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4254


Chương 4254

“Vậy cái người đó dùng có phải là Huyết La Châm Quyết không?”, Ngũ tôn trưởng lập tức hỏi.

Nhị tôn trưởng quan sát, lắc đầu: “Không giống, nhưng tương tự!”.

“Tương tự?”.

“Đúng như cung chủ nói, Huyết La Châm Quyết dùng châm làm vật dẫn hút máu của nghìn người, có được sức mạnh của nghìn người. Nhưng cậu ta không chỉ làm một nghìn người bị thương, hơn nữa… Huyết La Châm Quyết phải hút máu xương, cậu ta không rút máu xương… dù có sử dụng Huyết La Châm Quyết cũng không thể thành công”, Nhị tôn trưởng nói.

“Vậy rốt cuộc cậu ta đang làm gì?”.

Mọi người nghi hoặc hỏi.

“Dù cậu ta có đang làm gì, chắc chắn cậu ta có mục đích, không thể kéo dài thêm nữa!”.

Mạc Tâm hít sâu một hơi, chắp hai tay sau lưng, cất bước đi về phía Lâm Chính.

Mọi người kinh ngạc.

Mạc Tâm…. định ra tay?

Đúng lúc đó, trong cơ thể Lâm Chính đột nhiên bùng lên một mảng khí màu máu.

Số khí máu đó hóa thành sóng xung kích, lan ra xung quanh.

Các đệ tử đang lao tới xung quanh không kịp đề phòng, bị số khí máu đó đánh bay, ngã xuống đất, toác đầu chảy máu.

“Ồ?”.

Mạc Tâm sửng sốt.

Lâm Chính đột nhiên rút châm bạc ra lần nữa, đâm lên người.

Vù!

Khoảnh khắc châm bạc vào cơ thể, một luồng khí ý đi thẳng vào thất khiếu của anh, sau đó tràn lên đỉnh đầu khiến mái tóc dài anh tung bay, vô cùng quỷ dị.

Ục ục…

Máu trên mặt đất đột nhiên dâng tràn, sau đó số máu kia bay tới giống như rồng hút nước, tràn về phía châm bạc cắm trên người anh.

“Đây là… châm dẫn máu? Chẳng lẽ người này… thật sự đang thi triển Huyết La Châm Quyết?”, một điện chủ la lên.

“Châm dẫn máu?”.

“Trời ạ! Huyết La Châm Quyết? Thật sự là Huyết La Châm Quyết sao?”.

“Tiêu rồi!”.

“Lần này phải làm sao đây?’.

Người của thiên cung Trường Sinh đều hoảng loạn.

Không ngờ người này lại biết châm quyết trong truyền thuyết?

Nhưng Nhị tôn trưởng lại nhìn chằm chằm một lúc lâu, khẽ giọng hô: “Không! Người này không phải đang dùng Huyết La Châm Quyết!”.

“Nhị tôn trưởng, ông nói gì?”, Ngũ tôn trưởng ngạc nhiên.

Không đợi Nhị tôn trưởng giải thích, sắc mặt của Mạc Tâm cung chủ ở bên này đã cực kỳ tái nhợt, lẩm bẩm: “Đúng là cậu ta không dùng Huyết La Châm Quyết… Cậu ta… Cậu ta… Cậu ta dùng… một châm quyết còn đáng sợ hơn, thâm sâu hơn Huyết La Châm Quyết… Thiên Ma Châm Quyết…”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4224


Chương 4224

Chỗ nào cũng vang lên tiếng thất thanh.

Chỗ nào cũng vang lên tiếng hét.

Người nhà họ Trác đã sụp đổ hoàn toàn.

Tam tôn trưởng cũng trố mắt ra nhìn, sắc mặt trắng bệch.

“Không thể nào! Trác Côn Huyết sở hữu Kỳ Huyết, thực lực rất mạnh, tại sao lại không đỡ nổi một quyền của Lâm Chính chứ? Tuyệt đối không thể thế được!”, Tứ tôn trưởng cũng tỏ vẻ khó mà chấp nhận được.

“Sao lại không đỡ nổi một quyền à? Đây chẳng phải là chuyện rất đơn giản sao? Bởi vì Lâm Chính mạnh hơn Trác Côn Huyết!”.

Chấn Hám Sơn ở bên này cũng hoàn hồn lại, cười khẩy đáp.

Thực ra không chỉ những người này, mà người của Tử Huyền Thiên cũng kinh ngạc tột độ.

Nhất là Thiên Diệp, ngoài sự ngạc nhiên, ông ta còn rất mừng rỡ, hai mắt sáng rực lên.

“Tốt! Tốt lắm! Tôi rất hài lòng với Lâm Chính này! Hám Sơn, xem ra chưởng môn nói đúng! Chúng ta nhất định phải chiêu mộ cậu ta vào Tử Huyền Thiên! Chuyến đi này của tôi đáng giá!”, Thiên Diệp gật đầu như giã tỏi, khen không dứt miệng.

“Phó chưởng môn, vui mừng từ bây giờ thì hơi sớm đấy! Lâm Chính còn chưa nhập môn vào Tử Huyền Thiên đâu! Chúng ta phải tranh thủ thời gian!”, Chấn Hám Sơn cười nói.

“Thiên Diệp tôi mà nhìn trúng ai thì đừng hòng thoát!”.

Thiên Diệp nói, ánh mắt đầy kiên định.

Lúc này, Lâm Chính đã đi tới.

Người nhà họ Trác vô cùng lo lắng sợ hãi, lập tức bao vây chặt chẽ Trác Côn Huyết.

“Oắt con, cậu muốn làm gì?”, gia chủ Trác quát lớn.

“Đương nhiên là quyết định thắng thua cho trận đấu này rồi! Con trai ông đã khiêu chiến tôi thì nên gánh chịu hậu quả của việc bại trận!”, Lâm Chính mặt không cảm xúc nói.

“Khốn kiếp! Cậu dám giết người trước mặt Mạc Tâm cung chủ? Cậu chán sống à? Mạc Tâm cung chủ là sư phụ của con trai tôi, cậu dám đánh Côn Huyết bị thương chính là vả thẳng mặt Mạc Tâm cung chủ! Tôi khuyên cậu hãy tự mà lo thân đi”, gia chủ Trác sẵng giọng nói.

“Ông không thấy bây giờ mới khuyên thì quá muộn rồi sao? Ông nên khuyên trước khi Trác Côn Huyết khiêu chiến tôi mới phải”, Lâm Chính lắc đầu.

“Vậy cậu muốn thế nào?”, gia chủ Trác đanh mắt lại, nhìn Lâm Chính chằm chằm.

Ông ta không tin Lâm Chính dám ra tay thật.

Vù!

Gia chủ Trác vừa dứt lời, bóng dáng Lâm Chính lại lần nữa biến mất.

Tất cả mọi người đều nín thở.

“Hỏng rồi! Cậu ta muốn giết Côn Huyết!”.

“Mau! Mau ngăn cậu ta lại!”.

Gia chủ Trác kêu lên, lập tức nhào tới định ngăn cản Lâm Chính.

Nhưng lúc này Lâm Chính có châm bạc cường hóa, thực lực tăng vọt, vô cùng mạnh mẽ, cho dù nhà họ Trác người đông thế lớn cũng không thể cản nổi anh.

“Cút đi!”.

Gia chủ Trác đứng trước mặt Trác Côn Huyết, gầm lớn một tiếng, tung hai chưởng ra, lòng bàn tay nhắm trúng Lâm Chính.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4225


Chương 4225

Nhưng Lâm Chính vẫn không chút sợ hãi, càng không tránh né, mà cũng tung hai chưởng đánh về phía gia chủ Trác.

Bốp!

Bốp!

Bốn chưởng đấu nhau, sức mạnh của hai bên tạo lực xung kích với nhau.

Không biết Lâm Chính dùng sức mạnh đến đâu mà đánh nát song chưởng của gia chủ Trác, còn khiến cả người ông ta bay đi, đụng ngã mấy người nhà họ Trác, rồi ngã nhào xuống đất, miệng hộc máu tươi.

“Cái gì?”.

Mọi người kêu lên kinh ngạc.

Ngay cả gia chủ Trác cũng không làm gì được Lâm Chính sao?

Thật là đáng sợ!

“Mau, mau ngăn cậu ta lại…”, gia chủ Trác bất chấp vết thương trên người mình, gào lên.

Người nhà họ Trác vội vàng chặn trước mặt Trác Côn Huyết.

Nhưng dựa vào bọn họ thì sao có thể ngăn cản được Lâm Chính chứ?

Mọi người rút đao kiếm ra, sống chết ngăn cản, kết quả chỉ có một, đó là bị Lâm Chính đánh bay.

Trong Nhật Nguyệt Tinh Cung này, Lâm Chính chính là chiến thần, người nhà họ Trác đổ như ngả rạ, không ai ngăn cản nổi.

“Không! Đừng mà! Đừng mà!”.

Trác Côn Huyết ở phía sau bị dọa cho tái mét mặt, gào lên.

Nhưng hoàn toàn vô ích.

Lâm Chính thế như chẻ tre, đã đứng trước mặt hắn.

Giống như thần chết!

Trác Côn Huyết sợ đến mức muốn tè ra quần.

“Yên tâm đi, tôi sẽ không giết anh! Đây là thiên cung Trường Sinh, tuy tôi sắp rời khỏi đây, nhưng vẫn sẽ tôn trọng mọi thứ thuộc về nó. Anh sỉ nhục Nhị tôn trưởng, sỉ nhục sư phụ tôi, đây là chuyện không thể tha thứ. Trác Côn Huyết, tôi phế y võ của anh, cắt đứt gân mạch của anh, chắc anh không có ý kiến gì đấy chứ?”, Lâm Chính mặt không cảm xúc nói.

“Không!”, Trác Côn Huyết hét lên.

Nhưng vô ích.

Lâm Chính giơ tay lên, định đánh vào gân mạch trên người hắn.

Nhưng đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc này, một giọng nói bình thản vang lên.

“Lâm Chính, dừng tay!”.

Sau đó một luồng gió dịu dàng bao bọc lấy cánh tay Lâm Chính, khẽ đẩy anh về phía sau.

Lâm Chính không kịp phòng bị, cơ thể loạng choạng mấy bước mới dừng lại được.

Luồng gió này… là xảo khí kình?

Thật là tinh diệu!

Lâm Chính nhíu mày rồi quay sang nhìn, sắc mặt tỏ vẻ khó coi.

Người ngăn cản anh… là Mạc Tâm cung chủ!

Mọi người ồ lên.

“Sư phụ!”, Trác Côn Huyết mừng rỡ.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom