Cập nhật mới

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3056


Chương 3056

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Đúng vậy, bây giờ ở bên ngoài, tộc Tiên Linh các cô là nền văn minh vũ trụ mạnh nhất trong thời đại cũ, các cô vô cùng mạnh trong lòng mọi người, ta hơi tò mò các cô đã tiếp xúc với nền văn minh cao hơn khác hay chưa”.

Thanh Tri xòe bàn tay ra, một quả cầu màu tím xuất hiện.

Diệp Quân tò mò hỏi: “Đây là cái gì?”

Thanh Tri nói: “Cầu vũ trụ”.

Diệp Quân chớp mắt: “Cầu vũ trụ ư?”

Thanh Tri gật đầu, giải thích: “Đây là vũ trụ mà tộc Tiên Linh ta hiểu rõ nhất… đã từng có rất nhiều nền văn minh và chủng tộc trên vũ trụ này, nhưng sau đó, những nền văn minh và chủng tộc này đã biến mất trong dòng sông lịch sử…”

Cô ấy khẽ lắc đầu: “Bất cứ nền văn minh và chủng tộc nào đều chỉ là khách qua đường trước vũ trụ vô tận. Ngay cả tộc Tiên Linh ta cũng có thể biến mất khỏi vũ trụ này vào một ngày nào đó, trở thành quá khứ. Còn ai luôn cho rằng mình là chủ nhân của vũ trụ thì suy nghĩ này thật nực cười”.

Diệp Quân cười nói: “Thật sự ta muốn đến tận cùng vũ trụ xem thử”.

Thanh Tri cười nói: “Diệp công tử nghĩ vũ trụ có điểm kết thúc không?”

Diệp Quân hỏi ngược lại: “Cô nương nghĩ sao?”

Thanh Tri chỉ vào khu vực tối đen trong cầu vũ trụ: “Nơi này tên rừng sâu Thần Hư, là nơi mà tộc Tiên Linh ta luôn khám phá, tộc Tiên Linh đã mất gần một trăm triệu năm để khám phá nơi này”.

Diệp Quân nhíu mày: “Rừng sâu Thần Hư ư?”

Thanh Tri gật đầu: “Một vị tiên tổ của tộc Tiên Linh đã phát hiện ra nơi này, kể từ đó, tộc Tiên Linh không ngừng khám phá nơi này, lúc đầu, bọn ta đã tổn thất nặng nề…”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nguy hiểm lắm sao?”

Thanh Tri gật đầu: “Vô cùng nguy hiểm”.

Diệp Quân tò mò: “Đó là nơi nào mà ngay cả các cô cũng cảm thấy nguy hiểm?”

Thanh Tri nói: “Theo ta điều tra được, nơi đây từng là nơi sinh sống của nền văn minh nào đó, nhưng không biết vì lý do gì, nên nền văn minh đó đã rời khỏi nơi đây… Bọn ta cũng chỉ biết vậy thôi, bởi vì bọn ta không thể tiến vào khu vực trung tâm do đó cũng không hiểu rõ”.

Diệp Quân hỏi: “Thanh Tri cô nương, các cô biết nhiều nền văn minh, có hiểu biết như vậy, tại sao vẫn kiêu ngạo, không coi người ngoài ra gì?”

Thanh Tri cười: “Tùy người mà”.

Diệp Quân nhíu mày: “Tùy người?”

Thanh Tri gật đầu: “Bọn ta không có hứng thú với nền văn minh thời đại cũ bên ngoài, bởi vì theo bọn ta thấy bọn chúng vô cùng lạc hậu… Nói trắng ra, nền văn minh võ đạo bên ngoài bây giờ vẫn chưa bằng bọn ta một trăm triệu năm trước. Trong trường hợp này, bọn ta không bắt bọn chúng làm nô lệ đã là nhân từ lắm rồi. Sự tôn trọng được xây dựng trên thực lực, bọn ta có thể hủy diệt bọn chúng thì sao bọn ta phải tôn trọng bọn chúng chứ?”

Diệp Quân trầm mặc.

Thanh Tri nói tiếp: “Tộc Tiên Linh ta vẫn tôn trọng những nền văn minh đặc biệt, ví dụ như người bạn ở nền văn minh Thần Tri của ta, bọn ta vô cùng tôn trọng người đó, ngay cả tộc trưởng cũng từng đích thân đến hỏi thăm người đó…”

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Thanh Tri cười nói: “Đây là hiện thực, ở đâu cũng như nhau”.

Diệp Quân gật đầu: “Đúng là không có thực lực thì đến đâu cũng bị coi thường”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3057


Chương 3057

Thanh Tri nói: “Diệp công tử, ngươi biết đối thủ của mình là ai không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Vẫn chưa biết”.

Thanh Tri mỉm cười: “Chắc chắn chỉ có hai người là Thánh Tử và Thánh Nữ”.

Diệp Quân hỏi: “Bọn họ chưa đạt đến chín phần thần tính nhỉ?”

Thanh Tri lắc đầu: “Đương nhiên là chưa. Từ xưa đến nay, tộc Tiên Linh ta đã có rất nhiều thiên tài và yêu nghiệt, bọn họ đều vô cùng tài giỏi, nhưng rất ít người đạt đến chín phần thần tính. Nhiều khi một người hai mươi tuổi đạt đến tám phần thần tính, nhưng phải mất hàng triệu năm cũng không thể đạt tới chín phần thần tính”.

Diệp Quân không hiểu: “Tại sao?”

Thanh Tri lắc đầu: “Ta cũng không biết, ta chỉ biết giữa tám phần thần tính và chín phần thần tính là con đường rất khó đi, khó như lên trời cũng không đủ để hình dung”.

Chín phần thần tính!

Diệp Quân trầm mặc. Cho đến bây giờ, ngoại trừ người nhà ra thì hắn mới chỉ gặp hai người có chín phần thần tính là Thần Nhất và tông chủ của Quá Khứ Tông.

Tông chủ Quá Khứ Tông!

Nghĩ đến người này, Diệp Quân thấy hơi đau đầu.

Cô ta là kẻ thù mạnh nhất từ trước đến nay.

Đối thủ mạnh nhất hắn từng gặp là Vĩnh Sinh Đại Đế, nhưng bây giờ người đó đã yếu như con kiến. Mà tông chủ Quá Khứ Tông thì khác, đối phương luôn bất khả chiến bại, cho đến bây giờ, hắn vẫn không phải là đối thủ của đối phương.

Diệp Quân cho rằng ngay cả tộc Tiên Linh cũng chưa chắc thắng nổi người này.

Thanh Tri nói tiếp: “Thánh Tử và Thánh Nữ chắc cũng là cường giả tám phần thần tính, cụ thể ta cũng không rõ, bởi vì ta chưa tiếp xúc nhiều với bọn họ, cho dù thế nào, Diệp công tử cũng phải cẩn thận”.

Diệp Quân nhìn Thanh Tri, cười nói: “Thanh Tri cô nương, lẽ nào cô hy vọng ta thắng sao?”

Thanh Tri suy nghĩ rồi nói: “Cá nhân ta vẫn hy vọng ngươi thắng”.

Diệp Quân không hiểu hỏi: “Tại sao?”

Thanh Tri cười nói: “Bởi vì nếu ngươi thắng, có thể khiến người trong tộc của ta tỉnh ngộ, đương nhiên thua cũng chẳng sao, nếu ngươi thua, bọn họ sẽ càng thêm tự tin… Trong thời gian ngắn, cũng không phải chuyện xấu”.

Nói đến đây, cô ấy lắc đầu cười: “Trí Sư là lão già thâm độc, thật đê tiện”.

Diệp Quân dở khóc dở cười.

Thanh Tri hỏi: “Chẳng phải ngươi nói muốn gặp người bạn kia của ta sao? Muốn đi không? Bây giờ ta dẫn ngươi đi”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Hắn cũng muốn gặp người phụ nữ thần bí của nền văn minh Thần Tri.

Thanh Tri định thu cầu vũ trụ lại thì Diệp Quân nói: “Thanh Tri cô nương có thể tặng ta quả cầu vũ trụ này không?”

Thanh Tri cười nói: “Ngươi có hứng thú với cái này sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Hắn nghĩ nếu có thể đưa thứ này cho Tần Quan thì Tần Quan sẽ làm được rất nhiều việc tốt…

Sau một thời gian, quả cầu vũ trụ này sẽ biến thành vũ trụ Quan Huyên. Nghĩ vậy, Diệp Quân vui vẻ mỉm cười.

Thanh Tri đưa cầu vũ trụ cho Diệp Quân: “Cho ngươi”.

Diệp Quân cười nói: “Cảm ơn!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3058


Chương 3058

Nói xong hắn cất cầu vũ trụ đi.

Hai người rời khỏi điện, chẳng mấy chốc, Thanh Tri đã dẫn hắn đến một vùng tinh không.

Trên đường đi, Thanh Tri hỏi: “Diệp công tử, Thần Nhất muốn ngươi thiết lập một trật tự mới à?”

Diệp Quân cười nói: “Bản thân ta cũng muốn thiết lập một trật tự hoàn toàn mới”.

Thanh Tri quay lại nhìn Diệp Quân: “Trật tự như thế nào?”

Diệp Quân nói ra suy nghĩ của mình.

Sau khi nghe Diệp Quân nói xong, Thanh Tri khẽ lắc đầu: “Diệp công tử, việc này rất khó, bởi vì những gì ngươi nghĩ đã vi phạm quy tắc vũ trụ, trừ phi ngươi có thực lực như Thần Nhất, mạnh đến mức khiến người ta không dám khinh thường. Nhưng cho dù ngươi mạnh như Thần Nhất thì cũng khó có thể thay đổi vũ trụ, bởi vì ngươi cũng thấy rồi đấy, ngay khi Thần Nhất rời đi, Đạo Điện do ông ta xây dựng đã lập tức trở thành tai họa lớn nhất của vũ trụ”.

Diệp Quân cười nói: “Ta muốn thử xem sao”.

Thanh Tri nhìn Diệp Quân, khẽ gật đầu: “Từ trước đến nay, rất nhiều người đạt được thành tựu lớn đều không được công nhận ngay từ đầu, cho rằng việc bọn họ làm chỉ là điều viển vông, ảo tưởng”.

Diệp Quân hỏi: “Thanh Tri cô nương thì sao? Cô có lý tưởng gì?”

Thanh Tri cười nói: “Đọc sách, khám phá vũ trụ”.

Cô ấy nói tiếp: “Diệp công tử có hứng thú đến rừng sâu Thần Hư khám phá không?”

Diệp Quân nhìn Thanh Tri: “Đến rừng sâu Thần Hư hả?”

Thanh Tri gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân nói: “Các cô cho phép người ngoài đến sao?”

Thanh Tri cười nói: “Nơi đó rất nguy hiểm, khu vực Tiên Linh chưa từng ngăn người ngoài tới, bởi vì chưa có người ngoài nào đến đó cả”.

Diệp Quân tò mò hỏi: “Tại sao cô lại mời ta đi?”

Thanh Tri cười nói: “Ta cũng không nghĩ nhiều đến vậy, chỉ là muốn đi thăm thú chút thôi, chỉ là ta quen rất ít người, cho nên mới mời ngươi”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy thì đợi ta giải quyết xong vài chuyện rồi chúng ta đi”.

Hắn cũng muốn đi xem thử.

Dù sao hắn cũng đã đồng ý với Nhị Nha và Tiểu Bạch rằng sẽ đi khảo cổ.

Rừng sâu Thần Hư này chẳng phải là địa điểm tốt sao?

Có nguy hiểm?

Tiểu Bạch và Nhị Nha sẽ gánh.

Có Tiểu Bạch và Nhị Nha đi cùng, hắn dường như đã nhìn thấy vô số bảo vật chạy về phía mình.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân cười vui vẻ khiến Thanh Tri không hiểu vì sao Diệp công tử này đang cười chuyện gì?

Khoảng nửa giờ sau, hai người đi tới một tinh cầu, Diệp Quân nhìn xung quanh, khí tức sinh mệnh trên tinh cầu này rất ít, nhưng lại mất mạnh mẽ.

Bọn họ vừa tới nơi đã có vài thần tức quét về phía bọn họ.

Diệp Quân phát hiện những thần thức này rất đề phòng hắn, nhưng cũng vì Thanh Tri, đối phương không tiếp tục nhắm vào hắn nữa mà thu hồi thần thức.

Thanh Tri dẫn Diệp Quân đến trước một đại điện cổ, trước đại điện có một bức tượng nam, người đàn ông này đang cầm một tòa tháp nhỏ màu đen, một tay chắp sau lưng, trông vô cùng uy nghiêm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3059


Chương 305

Chương 3059

Lúc này, Thanh Tri phấn khích nói: “Đắc Nguyệt, ta dẫn một anh chàng đẹp trai đến cho cô này. Ta đảm bảo cô chưa từng gặp ai đẹp trai như vậy…”

Diệp Quân: “…”

Diệp Quân kinh ngạc nhìn Thanh Tri bên cạnh.

Tại sao cô gái này lại đột nhiên thay đổi phong cách của mình vậy?

Lúc này, một cô gái khác đột nhiên bước ra từ trong đại điện, cô gái mặc một bộ váy màu lam nhạt, tóc dài xõa ngang vai, tuy dung mạo tuyệt thế nhưng lại rất lạnh lùng, giống như một khối băng.

Nhìn thấy cô gái, Thanh Tri khẽ mỉm cười: “Lâu Đắc Nguyệt, ta đến thăm cô này”.

Cô gái tên Lâu Đắc Nguyệt thờ ơ liếc nhìn cô ấy: “Cô không có chuyện gì thì sẽ không đến Tam Bảo Điện, nói đi, có chuyện gì?”

Thanh Tri cười nói: “Ta tới để giới thiệu một người cho cô, người bên cạnh là Diệp Quân, đến từ vũ trụ Quan Huyên”.

Lâu Đắc Nguyệt cau mày nhìn về phía Diệp Quân.

Diệp Quân cười nói: “Lâu cô nương, hân hạnh được gặp mặt”.

Lâu Đắc Nguyệt không trả lời, mà lại quay đầu nhìn về phía Thanh Tri.

Thanh Tri cười nói: “Đừng lạnh lùng như vậy, con người Diệp công tử thật sự không tệ”.

Lâu Đắc Nguyệt đi vào trong đại điện.

Diệp Quân hơi nghi ngờ.

Thanh Tri không hề cảm thấy kì lạ, quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Chúng ta đi vào thôi!”

Diệp Quân hơi do dự, sau đó gật đầu.

Sau khi tiến vào đại điện, Diệp Quân phát hiện trong đại điện chứa đầy các loại sách cổ, còn Lâu Đắc Nguyệt đang ngồi ở trước bàn làm việc viết gì đó.

Thanh Tri đi nhanh đến cạnh Lâu Đắc Nguyệt, sau khi liếc nhìn thì kích động nói: “Đắc Nguyệt, cuối cùng tâm pháp Thần Tri của cô cũng sắp hoàn thành, xem ra, Tiên Linh Pháp của tộc Tiên Linh ta sắp mất đi ngôi vị phương pháp tu luyện hàng đầu vũ trụ rồi”.

Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Tiên Linh Pháp của tộc Tiên Linh các cô là đồ rác rưởi”.

Thanh Tri cười nói: “Có thể cho ta một phần không?”

Lâu Đắc Nguyệt hờ hững nói: “Được thôi, tuy nhiên, cô phải thề độc, không được để người trong tộc của cô nhìn thấy, nếu không, cả đời đều sẽ độc thân”.

Sắc mặt Thanh Tri lập tức u ám: “Cô cũng quá độc ác quá rồi đấy”.

Lâu Đắc Nguyệt thản nhiên nhìn Thanh Tri: “Có dám không?”

Thanh Tri nói: “Chỉ cho một người là ca ca của ta xem thôi có được không?”

Lâu Đắc Nguyệt lắc đầu: “Không được, cho ca ca của cô xem, ca ca của cô lại cho người khác xem, cuối cùng, tất cả mọi người trong tộc Tiên Linh của cô đều thấy”.

Thanh Tri cười nói: “Nếu cô đồng ý cho ta và ca ca của ta xem, còn có vị Diệp công tử này xem nữa, ta sẽ cho cô thấy một thứ khiến cô phải ngạc nhiên đến rớt cả hàm”.

Lâu Đắc Nguyệt liếc mắt khinh thường.

Thanh Tri nghiêm túc nói: “Nếu cô không ngạc nhiên đến mức rớt hàm, ta sẽ tắm cho cô trong vòng một năm”.

Nghe Thanh Tri nói như vậy, sắc mặt Diệp Quân đột nhiên trở nên kì quái.

Lâu Đắc Nguyệt đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân ở xa: “Đây không phải là người đàn ông của cô đấy chứ?”

Thanh Tri cười nói: “Không phải, hắn là bạn của ta”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3060


Chương 3060

Lâu Đắc Nguyệt cau mày: “Thanh Tri, đừng nói ta không nhắc nhở cô, chắc hẳn cô biết những quy củ rác rưởi của tộc Tiên Linh, nếu cô đi tìm đàn ông ở thế giới bên ngoài, kết quả cuối cùng..”.

Thanh Tri cười nói: “Hắn thật sự chỉ là bạn của ta thôi”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Diệp Quân, lắc đầu: “Bề ngoài người đàn ông này khá đẹp trai, ta nghĩ cô sẽ không kháng cự được, vì vậy, cô vẫn nên cách xa hắn ra một chút”.

Diệp Quân: “..”.

Thanh Tri đột nhiên trừng mắt nhìn: “Cô ghen à?”

Lâu Đắc Nguyệt thẹn quá hoá giận: “Ghen cái con khỉ…”

Vừa nói, cô ấy vừa đứng dậy ôm lấy Thanh Tri, sờ soạng cào cấu một hồi, Diệp Quân nhìn mà cảm thấy hơi lúng túng.

Hai cô gái, cô sờ ta, ta sờ cô, vô cùng gợi tình.

Nhưng chẳng mấy chốc, hai cô gái nhớ tới sự tồn tại của Diệp Quân, vì vậy vội vàng ngừng lại, nhưng Diệp Quân vẫn đã nhìn thấy nhiều thứ không nên thấy.

Điều này khiến Diệp Quân không khỏi cảm thán.

Ở nơi riêng tư, phụ nữ đều tự nhiên như vậy sao? Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt đột nhiên nói: “Không phải cô nói muốn khiến ta ngạc nhiên đến mức rớt hàm sao?”

Thanh Tri bật cười, sau đó nhìn Diệp Quân, Diệp Quân hiểu ý, lập tức dẫn Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri tiến vào Tiểu Tháp.

Lúc này, Tiểu Tháp thở dài: “Mẹ kiếp, ta lại phải giả bộ trở thành thần khí”.

Sau khi Lâu Đắc Nguyệt tiến vào Tiểu Tháp, sắc mặt cô ấy dần dần trở nên nghiêm trọng.

Thanh Tri lại vô cùng hưởng thụ ánh mắt khiếp sợ của Lâu Đắc Nguyệt.

Bởi vì nhiều năm như vậy, Lâu Đắc Nguyệt đều khịt mũi khinh thường tất cả mọi thứ, cô ấy còn thẳng thừng nói bảo vật của tộc Tiên Linh là rác rưởi, hoàn toàn không coi ra gì.

Giờ khắc này, cuối cùng cô ấy cũng thấy được ánh mắt kinh hãi của Lâu Đắc Nguyệt.

Điều này khiến cô ấy cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Cuối cùng cũng có thể khiến cô gái này cảm thấy chấn động.

Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt chậm rãi xoay người nhìn về phía Diệp Quân: “Thời không này do ai tạo ra?”

Diệp Quân nói: “Cô cô của ta”.

Lâu Đắc Nguyệt hỏi: “Bà ấy đang ở đâu?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không biết”.

Lâu Đắc Nguyệt cau mày.

Lúc này, Thanh Tri đột nhiên nói: “Đắc Nguyệt, ở thời kỳ đỉnh cao của nền văn minh Thần Tri các cô, có ai làm được như vậy không?”

Lâu Đắc Nguyệt yên lặng không đáp lời.

Có thể làm được như vậy không?

Lâu Đắc Nguyệt nhìn xung quanh, một lúc lâu sau, cô ấy cuối cùng vẫn lắc đầu.

Sắc mặt Thanh Tri cũng dần trở nên nghiêm trọng, bởi vì cô ấy nhận ra có lẽ mình đã đánh giá thấp thời không đặc biệt khủng khiếp này rồi.

Lâu Đắc Nguyệt bỗng quay đầu nhìn về phía Diệp Quân bên cạnh: “Ta có thể gặp cô cô của ngươi không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Thật không dám giấu, ta cũng không biết bà ấy đang ở đâu”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3061


Chương 3061

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi có thể liên lạc với bà ấy không?”

Diệp Quân gật đầu: “Có thể”.

Hắn thật sự không hề khoác lác, nếu hắn muốn thì hắn vẫn có thể liên lạc được với cô cô váy trắng, bởi vì trực giác nói cho hắn biết, nếu hắn thật sự nhờ vả cô cô váy trắng thì cô cô váy trắng nhất định sẽ ra tay, nhưng hắn chắc chắn sẽ không gọi cô cô váy trắng đến để giao lưu với người khác…

Bởi vì hắn biết rất rõ, cô cô váy trắng chắc chắn không có hứng thú với chuyện này!

Cô cô váy trắng đối xử với hắn rất tốt, nhưng hắn không thể lạm dụng lòng tốt này, hắn cũng sẽ không làm thế.

Nghe Diệp Quân nói vậy, Lâu Đắc Nguyệt định nói gì đó, nhưng lại bị Thanh Tri ngăn lại, cô ấy nhìn ra được, Diệp Quân sẽ không gọi cô cô của hắn ra ngoài, nếu Lâu Đắc Nguyệt vẫn yêu cầu thì không phải phép cho lắm.

Bấy giờ, Lâu Đắc Nguyệt hiển nhiên cũng ý thức được điều này, mặc dù không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn tạm thời từ bỏ.

Thanh Tri đột nhiên nói: “Đắc Nguyệt, vừa nãy chúng ta đã thỏa thuận, nếu khiến cô bị kinh hãi, cô phải cho ta và Diệp công tử xem tâm pháp Thần Tri một lát”.

Lâu Đắc Nguyệt liếc nhìn Thanh Tri, cô ấy đương nhiên biết, tỷ muội tốt của mình đang giúp cô ấy gần gũi với Diệp Quân hơn.

Lúc còn là người xa lạ, cái gì cũng không tiện nói.

Nhưng nếu trở thành bạn bè thì mọi thứ đều dễ nói.

Lâu Đắc Nguyệt tất nhiên cũng hiểu điều này, vì vậy, cô ấy lấy cuốn tâm pháp Thần Tri đã viết lúc trước ra đưa cho Diệp Quân. Diệp Quân đang định từ chối, nhưng Thanh Tri đã nhận lấy rồi đưa cho hắn, cười nói: “Đây là tâm pháp Thần Tri, hiện đang là phương pháp tu luyện hàng đầu vũ trụ, xem thử đi”.

Diệp Quân hơi do dự, sau đó cầm quyển tâm pháp lên, khi nhìn một lát, hắn khẽ mỉm cười: “Đúng là tốt”.

Lâu Đắc Nguyệt cau mày: “Chỉ vậy thôi à?”

Diệp Quân hơi kinh ngạc: “À… rất tốt!”

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi không cảm thấy khiếp sợ sao? Một chút khiếp sợ cũng không hả?”

Khuôn mặt Diệp Quân cứng đờ.

Không thể không nói, cuốn phương pháp tu luyện này đúng là rất tốt, nhưng Vũ Trụ Quan Huyên Pháp của hắn còn tốt hơn nhiều.

Lâu Đắc Nguyệt đột nhiên nói: “Ngươi đang tu luyện công pháp gì vậy?”

Diệp Quân nói: “Vũ Trụ Quan Huyên Pháp”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Cho ta xem thử”.

Diệp Quân cũng không keo kiệt, hắn lấy ra một quyển trục rồi đưa cho Lâu Đắc Nguyệt, Lâu Đắc Nguyệt nhận lấy quyển trục, sau khi mở ra nhìn thoáng qua, sắc mặt lập tức biến đổi, cô ấy đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Diệp Quân nói: “Diệp Quân”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói gì.

Thanh Tri hơi tò mò, cô ấy nhận lấy quyền trục để xem thử, vừa mới liếc nhìn, sắc mặt cô ấy lập tức trở nên nghiêm trọng, cô ấy quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cảm thấy hơi khó tin.

Cô ấy nhận ra hình như mình vẫn luôn đánh giá thấp Diệp Quân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3062


Chương 3062

Vũ Trụ Quan Huyên Pháp này rõ ràng tốt hơn so với phương pháp tu luyện của tộc Tiên Linh!

Nhưng sao có thể chứ?

Phải biết rằng, bất kể là Tiên Linh Pháp hay tâm pháp Thần Tri, hầu như đều đại diện cho mỗi nền văn minh đỉnh cao tương ứng, mà bây giờ, phương pháp tu luyện của Diệp Quân thậm chí còn tốt hơn của bọn họ, điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là nền văn minh của Diệp Quân có thể còn cao hơn cả nền văn minh của khu vực Tiên Linh và nền văn minh Thần Tri.

Thanh Tri đột nhiên lắc đầu cười: “Bên ngoài đúng là có nhiều người tài giỏi, ta vẫn chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi”.

Lâu Đắc Nguyệt cứ nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân bị cô ấy nhìn chằm chằm, cảm thấy hơi mất tự nhiên.

Thanh Tri thấy vậy, lập tức trêu ghẹo nói: “Đắc Nguyệt, cô đừng nhìn chằm chằm Diệp công tử như thế, hắn sẽ cảm thấy ngượng ngùng”.

Lâu Đắc Nguyệt thu hồi ánh mắt, sau đó nói: “Diệp công tử, ngươi có thể cho ta mượn Quan Huyên Pháp này để xem không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Lâu Đắc Nguyệt hơi bất ngờ, cô ấy nhắc nhở: “Diệp công tử, ngươi không có điều kiện gì sao?”

Diệp Quân lắc đầu cười: “Cô là bạn của Thanh Tri thì đều là người của mình, người của mình thì còn cần nói điều kiện gì nữa chứ?”

Nghe Diệp Quân nói vậy, Thanh Tri ở bên cạnh liếc nhìn hắn, khẽ mỉm cười.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Thanh Tri, sau đó nhìn về phía Diệp Quân: “Vậy thì cảm ơn”.

Vừa nói, cô ấy vừa thu Quan Huyên Pháp vào.

Lúc này, Thanh Tri cười nói: “Đắc Nguyệt, Diệp công tử rất có hứng thú với nền văn minh Thần Tri các cô, lần này tới tìm cô là để tìm hiểu thêm về nền văn minh Thần Tri, nếu cô không bận gì thì mọi người có thể cùng nhau trao đổi, cô thấy thế nào?”

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu: “Ta cũng muốn thỉnh giáo Diệp công tử”.

Thanh Tri cười nói: “Vậy chúng ta đổi sang nơi khác”.

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu, ba người cùng rời khỏi Tiểu Tháp, Lâu Đắc Nguyệt dẫn Diệp Quân và Thanh Tri đến một nơi trong tinh không. Trước mặt ba người không xa, có một căn gác mái, trên đỉnh căn gác mái là một sân thượng, ở giữa sân thượng có một vật thể thần bí khổng lồ tương tự như cái nồi đun nước đang chậm rãi xoay tròn, như thể đang tiếp nhận gì đó.

Khuôn mặt Diệp Quân đầy vẻ tò mò.

Thanh Tri ở bên cạnh cười nói: “Đây là kính vũ trụ”.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Thanh Tri: “Kính vũ trụ ư?”

Thanh Tri khẽ gật đầu, sau đó nhìn Lâu Đắc Nguyệt, cười nói: “Đắc Nguyệt, cô nói đi”.

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Vật này dùng để theo dõi vũ trụ, cũng là thứ mà năm đó nền văn minh Thần Tri ta dùng để thăm dò vũ trụ, không thua gì thị lực của một cường giả chín phần thần tính”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Có thể nhìn được rất xa sao?”

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân đột nhiên nói thầm: “Tháp gia, kiếm Thanh Huyên có thể xuyên qua bất kỳ vũ trụ nào, đúng không?”

Tiểu Tháp nói: “Theo lý thuyết thì có thể, tuy nhiên, ngươi phải biết vị trí cụ thể”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3063


Chương 306

Chương 3063

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nếu ta dùng kính vũ trụ này cùng với kiếm Thanh Huyên thì có phải là có thể chỉ đâu đánh đó không?”

Tiểu Tháp: “…”.

Diệp Quân không đùa, hắn nghiêm túc vì hắn nghĩ đây hoàn toàn là việc có thể làm.

Nói cách khác, phối hợp với kính vũ trụ này, hắn có thể giết người khi cách người đó vài trăm vạn tinh vực.

Chỉ cần biết vị trí của ngươi thì ngươi sẽ chết.

Một loại kiếm kỹ hoàn toàn mới đang nảy sinh trong đầu Diệp Quân.

Lâu Đắc Nguyệt dẫn hai người Diệp Quân đi vào phòng, căn phòng rất tao nhã, một bàn trà, hai giá sách, trên giá sách có đầy sách cổ.

Lâu Đắc Nguyệt bỗng nói: “Diệp công tử, mời ngồi”.

Diệp Quân thu hồi lại tầm mắt từ trên giá sách, sau đó ngồi xuống đối diện hai cô gái, hắn hơi tò mò: “Lâu cô nương, mấy cuốn sách cổ này là của thời đại văn minh Thần Tri à?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân nói: “Ta có thể đọc không?”

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Diệp Quân gật đầu: “Tất nhiên là được”.

Thanh Tri ở bên cạnh bỗng hơi bất mãn: “Đắc Nguyệt, cô đúng là bất công đấy, năm đó ta đến đây phải mất một thời gian dài cô mới đồng ý cho ta xem, mà bây giờ Diệp công tử vừa đến là cô đã đồng ý… đúng là tức chết”.

Lâu Đắc Nguyệt liếc nhìn Thanh Tri, không nói gì.

Thật ra những cuốn sách cổ đó rất quý giá vì có một số cách tu luyện thần thông của nền văn minh thời đại Thần Tri. Ngoài những người của nền văn minh Thần Tri, về cơ bản là không thể truyền lại cho văn minh khác, nhưng không có cách nào, Diệp Quân trước mặt cô ấy quá hào phóng, Quan Huyên Pháp đó vô cùng nghịch thiên, người ta nói tặng là tặng, cô ấy sao có thể keo kiệt được?

Lâu Đắc Nguyệt rót cho Diệp Quân một tách linh trà, sau đó nói: “Diệp công tử, nghe nói ngươi là người truyền thừa của Thần Nhất?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Lâu Đắc Nguyệt khẽ nói: “Thần Nhất quả là một người rất giỏi, đáng tiếc”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Lâu cô nương cũng biết Thần Nhất à?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Năm đó từng gặp một lần”.

Nói đến đây, cô ấy nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử muốn lập lại một trật tự vũ trụ mới ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Lâu Đắc Nguyệt muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Lâu cô nương cứ nói thẳng”.

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Diệp công tử, thứ cho ta nói thẳng, việc thiết lập một trật tự vũ trụ có lẽ rất khó. Ngươi cũng biết các thế lực trong vũ trụ rất phức tạp, mỗi thế lực đều có một lợi ích, muốn hợp nhất tất cả các thế lực lại, khiến họ tuân theo một quy tắc trật tự… rất khó”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta biết”.

Thanh Tri ở bên cạnh cũng nói: “Ta cũng nghĩ có thể thử”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Thanh Tri, Thanh Tri mỉm cười nói: “Thật ra trật tự của Thần Nhất không thể nói là thất bại hoàn toàn, ít nhất trong khoảng thời gian của ông ta, vũ trụ Thần Nhất của ông ta phát triển rất tốt, thu hút vô số cường giả đến, hơn nữa Vũ Trụ Kiếp của vũ trụ Thần Nhất thực sự đã bị trì hoãn… Thế nên ta nghĩ rằng vũ trụ và vạn vật không phải không thể cùng tồn tại. Tất nhiên, điều đó cũng rất khó khăn vì vạn vật, mọi sinh linh đều ích kỷ, mọi người đều muốn trở nên mạnh nhất, mà muốn trở thành kẻ mạnh nhất thì phải cướp bóc, tranh giành vũ trụ, một khi cướp bóc tranh giành quá mức, vũ trụ sẽ phản tác dụng…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3064


Chương 3064

Nói đến đây cô ấy khẽ lắc đầu: “Vấn đề này quả thật hơi khó giải quyết”.

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Vấn đề cốt lõi là nhóm người có thể thiết lập trật tự mới là những người mạnh nhất, mà thiết lập một trật tự mới chẳng khác nào bảo bọn họ tự hạn chế bản thân, không ai sẽ làm như vậy cả…”

Nói đến đây cô ấy nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Đi bước nào hay bước đó, ta cũng không gấp”.

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu: “Diệp công tử, ta có một ý, ngươi nghe thử xem nhé?”

Diệp Quân nói: “Mời nói”.

Lâu Đắc Nguyệt nghiêm túc nói: “Ta muốn hợp tác với ngươi”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Hợp tác ư?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Ừ, hợp tác”.

Diệp Quân nói: “Hợp tác thế nào?”

Lâu Đắc Nguyệt nói: “Giao lưu văn minh”.

Nghe thế vẻ mặt Thanh Tri ở bên cạnh đột nhiên trở nên nghiêm túc, vì năm đó tộc trưởng của tộc Tiên Linh đã từng đề xuất trao đổi văn minh với Lâu Đắc Nguyệt nhưng Lâu Đắc Nguyệt đã từ chối.

Trao đổi văn minh là gì?

Tức là hai nền văn minh trao đổi kỹ thuật và võ đạo đỉnh cấp với nhau.

Năm đó tộc Tiên Linh muốn trao đổi với Lâu Đắc Nguyệt nhưng Lâu Đắc Nguyệt từ chối, mặc dù tộc Tiên Linh không vui lắm nhưng cũng không dám cưỡng cầu.

Tuy rằng bây giờ nền văn minh Thần Tri đã suy tàn hoàn toàn nhưng nền văn minh này không phải là không để lại con át chủ bài và đường lui.

Tộc Tiên Linh có điều kiêng kỵ nên mọi người vẫn luôn không gây mâu thuẫn với nhau.

Đương nhiên, nguyên nhân chính là vì Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri có quan hệ khá tốt, hai bên vẫn luôn giao thiệp với nhau nên tộc Tiên Linh cũng không muốn quá mức tuyệt tình.

Cứ đi từng bước một cũng không phải không được.

Diệp Quân hơi tò mò: “Lâu cô nương, giao lưu văn minh hả?”

Thanh Tri cười nói: “Tức là hai nền văn minh trao đổi kỹ thuật văn minh, công pháp, thần thông của mình”.

Diệp Quân nhìn Lâu Đắc Nguyệt: “Lâu cô nương muốn biết về thời không đặc biệt đó à?”

Lâu Đắc Nguyệt cũng không giấu giếm, khẽ gật đầu.

Diệp Quân cười khổ: “Không giấu gì hai người, ta cũng đang nghiên cứu thời không này, thời không này quá mức huyền bí, cho dù là đến giờ ta cũng chỉ nghiên cứu được một chút thôi”.

Lâu Đắc Nguyệt hơi nghi ngờ: “Cô cô của ngươi không truyền lại huyền bí của thời không này cho ngươi à?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không, bà ấy bảo ta tự mình tu luyện”.

Lâu Đắc Nguyệt ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Vậy thế này thì sao, ta và ngươi cùng nghiên cứu xem như là báo đáp, ta sẵn lòng chia sẻ nền văn minh Thần Tri của ta với Diệp công tử”.

Diệp Quân không do dự gật đầu ngay: “Được”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, không giấu gì ngươi, ngươi sẽ hơi thiệt thòi …”

Diệp Quân lại xua tay: “Nếu cô là bạn của cô nương Thanh Tri thì là bạn của ta, mà nếu đã là bạn thì đừng so đo những thứ này”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3065


Chương 3065

Nghe thế, Thanh Tri ở bên cạnh nhìn Diệp Quân, gương mặt xinh đẹp hiện lên nụ cười.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Diệp Quân, khẽ gật đầu: “Được”.

Thật ra Diệp Quân cũng muốn nghiên cứu thời không đặc biệt này với người khác, dù sao suy nghĩ của bản thân cũng có hạn, nếu nghiên cứu cùng với vài người tài năng, không chừng có thể nghiên cứu ra càng nhiều phương pháp.

Thanh Tri và Lâu Đắc Nguyệt trước mặt này chắc chắn là người rất thích hợp.

Diệp Quân cũng chia sẻ kiếm kỹ Diên Trì Nhất Kiếm của mình với Thanh Tri và Lâu Đắc Nguyệt, sau khi nhìn thấy Diên Trì Nhất Kiếm của Diệp Quân, hai cô gái đều cực kỳ ngạc nhiên.

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Diệp công tử, kiếm kỹ này của ngươi rất mạnh”.

Thanh Tri cũng gật đầu, vẻ mặt khá nghiêm túc: “Cả thế hệ trẻ của tộc Tiên Linh cũng chỉ có Thánh Tử và Thánh Nữ có thể đỡ được kiếm kỹ này của ngươi”.

Nói đến đây, cô ấy nhìn Diệp Quân mỉm cười nói: “Các ngươi đánh công bằng nên ta sẽ không tiết lộ kiếm kỹ này của ngươi cho người trong tộc đâu”.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó nói: “Hai người nghĩ kiếm kỹ của ta cần cải tiến gì không?”

“Có!”

Hai người kia đồng thanh nói.

Vừa nói xong, hai cô gái nhìn nhau, sau đó bật cười.

Lâu Đắc Nguyệt nói: “Cô nói trước đi”.

Thanh Tri lại cười nói: “Cô nói trước đi”.

Lâu Đắc Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi nói: “Diệp công tử, kiếm kỹ của người có ba điểm đáng sợ, một là sự thần bí của kiếm kỹ này, vì nó xuất hiện mà chẳng có sự báo trước nào, cho dù là cường giả tám phần thần tính cũng chưa chắc có thể đỡ được. Thứ hai là khả năng đoán trước của kiếm kỹ của ngươi, ý thức chiến đấu của ngươi rất đáng sợ, một khi ý thức chiến đấu của đối phương không bằng ngươi thì đối thủ sẽ không có sức đánh trả khi đối mặt với kiếm kỹ bí ẩn này của ngươi… Điểm đáng sợ thứ ba là sức mạnh thời không này, thời không này áp chế hết tất cả thời không hiện có…”

Nói đến đây cô ấy từ tốn đứng dậy: “Hai điểm đáng sợ đầu, Diệp công tử gần như đã làm đến cực hạn mà hiện giờ có thể làm được, nhưng Diệp công tử chưa sử dụng hết sự áp chế của thời không này”.

Diệp Quân hơi thắc mắc: “Sự áp chế thời không?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Như chúng ta đều biết, thế giới chúng ta đang sống chỉ là một thời không mặt phẳng, nhưng thời không lại vô cùng nặng nề, cho dù thời không đặc biệt của Diệp công tử có thể áp chế những thời không này thì cũng có thể làm nô dịch cho những thời không này”.

Nghe thế Diệp Quân lập tức cảm thấy có hứng thú: “Nô dịch thời không?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Đúng thế, để thời không vô hạn này phối hợp với ngươi…”

Diệp Quân híp mắt: “Vực”.

Ánh mắt Lâu Đắc Nguyệt lóe lên tia ngạc nhiên: “Sao ngươi biết?”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Thật ra trước khi đi cô cô đã nhắc ta thử sử dụng đến vực, nhưng bà ấy không nói gì nhiều”.

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu, nghiêm túc nói: “Diệp công tử, kiếm đạo của ngươi cao thâm như vậy hẳn là đã lĩnh ngộ kiếm vực, ta có ý kiến, ngươi có thể để kiếm vực của ngươi dung hợp với thời không vô tận này và thời không đặc biệt của ngươi, để tạo ra một kiếm vực thời không đặc biệt, ta nghĩ sẽ cực kỳ khủng khiếp”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3066


Chương 3066

Thanh Tri khẽ gật đầu: “Ta cũng nghĩ giống những gì Đắc Nguyệt đã nói. Về mặt kỹ năng, Diệp công tử đã đạt đến cực hạn của bản thân, gần như không còn khả năng thăng cấp nữa nên chúng ta chỉ đành thăng cấp về mặt uy lực, Diệp công tử không ngại thì có thể thử”.

Diệp Quân cười nói: “Giờ ta sẽ thử”.

Nói xong, hắn chậm rãi nhắm mắt lại.

Chẳng mấy chốc, kiếm vực bao trùm xung quanh, Diệp Quân phóng ra kiếm ý vô địch của mình, kiếm ý chứa sức mạnh thời không Diên Trì, Diệp Quân bắt đầu cố gắng trấn áp rất nhiều thời không để chúng phối hợp với mình.

Vừa bắt đầu dĩ nhiên không được thuận lợi, nhưng chẳng mấy chốc thời không đặc biệt đó bắt đầu phối hợp với hắn.

Không còn cách nào khác, thời không Diên Trì quá mức đáng sợ, chúng không dám không phối hợp.

Ở bên cạnh khác, Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nếu hắn nắm chắc được kiếm vực thời không đặc biệt này thật thì Thánh Tử và Thánh Nữ tộc Tiên Linh các cô không phải là đối thủ của hắn”.

Thanh Tri không nói gì.

Lâu Đắc Nguyệt quay sang nhìn Thanh Tri: “Cô mong hắn thắng không?”

Thanh Tri lại lắc đầu: “Đắc Nguyệt, họ quyết đấu một cách công bằng, tộc Tiên Linh thắng thì ta sẽ rất vui, nhưng nếu hắn thắng, ta cũng sẽ vui. Tộc Tiên Linh thắng hay thua cũng như nhau”.

Lâu Đắc Nguyệt lại lắc đầu: “Cô nghĩ như thế không có nghĩa là vài người nào đó của tộc Tiên Linh cũng có thể nghĩ như vậy”.

Thanh Tri nhíu mày.

Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Thanh Tri, chúng ta là bạn nên ta phải nhắc cô, người tạo ra thời không đặc biệt này không hề tầm thường, thực lực của đối phương cực kỳ đáng sợ, nếu tộc Tiên Linh của cô dám giở trò xấu xa gì đó, có thể sẽ có nguy cơ bị diệt tộc đấy…”

Nguy cơ diệt tộc!

Nghe Lâu Đắc Nguyệt nói vậy, Thanh Tri bỗng kinh hãi, thật ra cô ấy cũng đã cảm nhận được, cô cô đứng sau Diệp Quân nhất định không phải người tầm thường, nhưng nếu nói tiêu diệt tộc Tiên Linh thì có phải nói quá rồi không?

Dường như đọc được suy nghĩ của Thanh Tri, Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Cô cho rằng ta đang nói quá à?”

Thanh Tri lắc đầu: “Đắc Nguyệt, người sáng tạo ra thời không này, chẳng lẽ đã đạt tới mười phần thần tính?”

Muốn tiêu diệt tộc Tiên Linh, một vị cường giả chín phần thần tính chắc chắn không thể làm được.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn về Diệp Quân phía xa, nhẹ giọng nói: “Tộc Tiên Linh các cô năm đó cũng cho rằng Thần Nhất không thể đạt tới mười phần thần tính sao?”

Mười phần thần tính!

Thanh Tri im lặng không nói gì.

Cô ấy biết, thời không đặc biệt này còn khủng khiếp hơn sức tưởng tượng của cô ấy.

Lâu Đắc Nguyệt không nói nữa, nhìn chằm chằm Diệp Quân đằng xa, không biết suy nghĩ điều gì.

Ầm!

Ngay lúc đó, kiếm vực của Diệp Quân ở đằng xa đột nhiên bộc phát ra một luồng khí tức đáng sợ, cùng lúc khí tức này xuất hiện, trong nháy mắt cả tinh không sôi sục.

Thanh Tri tỏ vẻ nghiêm trọng: “Hắn thành công rồi sao?”

Trong mắt Lâu Đắc Nguyệt ánh lên vẻ phức tạp: “Mới một lúc đã thành công, thật yêu nghiệt”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3067


Chương 3067

Ở đằng xa, Diệp Quân vô cùng phấn khích.

Vì hắn đã thành công.

Hắn đã dung hợp thành công thời không vô hạn với kiếm vực và thời không đặc biệt!

Bây giờ, nếu đối thủ ở trong kiếm vực của hắn sẽ bị thời không Diên Trì và vô số sức mạnh thời không áp chế.

Có thể nói, trong kiếm vực, hắn gần như vô địch.

“Dưới chín phần thần tính, chắc hẳn Diệp công tử không có đối thủ”.

Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt chậm rãi bước tới.

Diệp Quân quay đầu nhìn Lâu Đắc Nguyệt, mỉm cười hỏi: “Nếu là cường giả chín phần thần tính thì sao?”

Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Diệp công tử không phải là đối thủ”.

Diệp Quân trầm mặc.

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Cường giả chín phần thần tính mạnh, chắc hẳn Diệp công tử cũng đã từng thấy”.

Diệp Quân lại nhớ tới tông chủ Quá Khứ Tông.

Không thể không nói, tưởng tượng đến cô gái đó, cảm giác như vô địch vừa nãy đã biết mất không một dấu vết.

Cô gái đó mạnh đến mức khiến người ta rơi vào tuyệt vọng.

Dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên Diệp Quân nhìn Lâu Đắc Nguyệt: “Lâu cô nương là cường giả tám phần thần tính à?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Đúng vậy, lúc hai mươi sáu tuổi ta đã đạt tới tám phần thần tính, mà tới nay… đã vô số vạn năm trôi qua”.

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Hai mươi sáu tuổi đã đạt tới tám phần thần tính, cô ấy yêu nghiệt đến mức nào?

Nhưng lại mắc kẹt ở cảnh giới này nhiều năm như vậy.

Khủng khiếp!

Lâu Đắc Nguyệt nhẹ giọng nói: “Tuy thoạt nhìn chỉ có một bước, nhưng một bước này đã làm khó không biết bao nhiêu thiên tài và yêu nghiệt”.

Nói tới đây, đột nhiên cô ấy nhìn Diệp Quân: “Nghe nói Thần Nhất có một cuốn sổ ghi chép, trong đó ghi lại phương pháp tu luyện của từng cảnh giới Thần Đạo?”

Diệp Quân gật đầu: “Trong tay ta”.

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu, không nói thêm.

Mặc dù rất muốn xem thử, nhưng cô ấy cũng hiểu, người ta không nợ mình cái gì, mở lời nói chuyện này thì hơi tham lam.

Lúc này, Thanh Tri bên cạnh đột nhiên nói: “Diệp công tử, có thể thi triển lại một chút kiếm vực của ngươi không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Dứt lời, hắn thi triển kiếm vực của mình, bỗng chốc đã bao phủ hai cô gái.

Trong kiếm vực, không chỉ có kiếm ý của Diệp Quân, còn có thời không Diên Trì và vô số sức mạnh thời không khác, kiếm vực vừa xuất hiện hai cô gái đã cảm giác khó thở như có cả vạn ngọn núi đè lên người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3068


Chương 3068

Vẻ mặt Thanh Tri nghiêm trọng: “Cho dù là cường giả tám phần thần tính cũng khó có thể phá kiếm vực của Diệp công tử”.

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu: “Nếu cảnh giới của Diệp công tử cao hơn, phóng ra nhiều sức mạnh thời không Diên Trì, cho dù gặp phải cường giả chín phần thần tính có lẽ cũng đối chọi được. Đương nhiên, cần rất nhiều sức mạnh thời không Diên Trì”.

Diệp Quân lắc đầu cười: “Không vội, từ từ sẽ được”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn lướt qua Diệp Quân, khẽ gật đầu.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Lâu cô nương muốn nghiên cứu sức mạnh thời không Diên Trì thì bước vào Tháp hay là…?”

Lâu Đắc Nguyệt lắc đầu: “Diệp công tử cho ta một thanh kiếm ý chứa sức mạnh thời không Diên Trì này là được”.

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Nói xong, hắn chỉ tay, một thanh kiếm ý vững vàng dừng trước mặt Lâu Đắc Nguyệt.

Lâu Đắc Nguyệt cầm lấy chuôi kiếm ý, cô ấy nhìn Diệp Quân, nói: “Tuy cảnh giới của Diệp công tử còn thấp nhưng kiếm ý này cũng đã đạt tới thần tính… thật lợi hại”.

Diệp Quân đang định lên tiếng, đúng lúc này Thanh Tri đứng cạnh đột nhiên nói: “Diệp công tử”.

Diệp Quân quay đầu nhìn Thanh Tri, Thanh Tri trầm giọng nói: “Diệp công tử, vừa nhận được tin từ ca ca ta, cuộc thi nội bộ sẽ bắt đầu sớm hơn”.

Sớm hơn!

Diệp Quân sửng sốt, lập tức lắc đầu mỉm cười: “Xem ra, thiên tài và yêu nguyệt của tộc Tiên Linh đã không đợi được nữa rồi”.

Thanh Tri gật đầu.

Cô ấy biết, chuyện này đối với thiên tài tộc Tiên Linh mà nói, chắc chắn là một cơ hội ngàn năm có một, cực kỳ quý giá.

Có thể lưu danh sử sách!

Diệp Quân nói: “Chúng ta trở về thôi”.

Thanh Tri gật đầu: “Được”.

Diệp Quân nhìn Lâu Đắc Nguyệt: “Lâu cô nương, cáo từ”.

Nói xong, hắn và Thanh Tri xoay người biến mất ở cuối tinh không.

Lúc này, một ông lão xuất hiện cạnh Lâu Đắc Nguyệt, ông ta nhìn hai người Diệp Quân biến mất ở phía xa, trầm giọng nói: “Tiểu thư, nếu chúng ta có được Tiểu Tháp đó…”

“Ngu xuẩn!”

Lâu Đắc Nguyệt lạnh lùng liếc ông lão bên cạnh: “Mắt chó của ông mù rồi sao? Đó là thứ mà chúng ta có thể cướp được hả?”

Ông lão hơi cúi đầu, không dám nói thêm.

Mặt Lâu Đắc Nguyệt không chút biểu cảm: “Tham lam quá mức là ngu xuẩn”.

Nói xong, cô ấy chậm rãi nhắm hai mắt: “Nếu người này có thể gia nhập vào thế lực của chúng ta thì nền văn minh Thần Tri sẽ…”

Ông lão không dám nói nữa.



Diệp Quân và Thanh Tri về tới tộc Tiên Linh, hai người đi về phía Tiên Linh Thánh Điện, dọc theo đường đi, người của tộc Tiên Linh vừa nhìn thấy hai người đều dừng lại nhìn chằm chằm, có người tò mò, nhưng đương nhiên đa số vẫn là ánh mắt thù địch.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3069


Chương 3069

Đột nhiên Diệp Quân dừng chân, quay sang nhìn Thanh Tri bên cạnh, cười nói: “Ta đi một mình cũng được”.

Thanh Tri xoay người nhìn Diệp Quân: “Ngươi sợ liên lụy đến ta à?”

Diệp Quân gật đầu, vì hắn phát hiện, một số ít người tộc Tiên Linh cũng đang nhìn Thanh Tri với ánh mắt không mấy thiện cảm.

Chủng tộc này cực kỳ bài xích bên ngoài.

Thanh Tri cũng lắc đầu: “Ta không thèm để ý đâu”.

Diệp Quân còn định nói thêm, Thanh Tri lại trừng mắt liếc xéo hắn: “Đừng lề mề như vậy, đi thôi!”

Nói xong, cô ấy kéo tay Diệp Quân đi về phía xa.

Diệp Quân lắc đầu cười: “Được!”

Chẳng mấy chốc, hai người đã tới Tiên Linh Thánh Điện.

Trí Sư đã chờ từ lâu.

Nhìn Diệp Quân, Trí Sư nói: “Diệp công tử, chắc hẳn ngươi cũng biết, cuộc thi nội bộ lần này tổ chức trước thời hạn, nếu ngươi không có ý kiến thì ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu luôn”.

Diệp Quân gật đầu: “Không thành vấn đề”.

Trí Sư nhìn Diệp Quân: “Vì ngươi đã đánh bại Thanh Lăng – một trong ba cao thủ kiệt xuất nên lần này tộc Tiên Linh sắp xếp đối thủ cho ngươi là hai vị Thánh Tử”.

Diệp Quân cười nói: “Đánh với người mạnh nhất luôn sao?”

Trí Sư gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Cũng được, không cần lãng phí thời gian”.

Trí Sư cười nói: “Tộc Tiên Linh bọn ta cũng nghĩ vậy”.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Trận chiến công bằng chứ?”

Trí Sư gật đầu: “Một trận chiến công bằng, đương nhiên có thể dùng bất cứ thần vật gì”.

Có thể dùng bất cứ thần vật gì!

Diệp Quân cười nói: “Được”.

Nếu ở địa bàn của người khác, đương nhiên cũng phải tuân theo quy củ của họ.

Trí Sư nói: “Vậy Diệp công tử nghỉ ngơi trước đi! Ngày mai ta sẽ cử người đưa Diệp công tử tới nơi thi đấu”.

Diệp Quân gật đầu, xoay người rời đi cùng Thanh Tri.

Thấy Diệp Quân rời đi, Trí Sư trầm mặc một lúc lâu rồi cũng đi khỏi đó.

Lúc này, cả tộc Tiên Linh đang có vô số thiên tài và yêu nghiệt đi về phía cổ thành Tiên Linh, bởi vì không ai định bỏ qua trận đấu này.

Truyền nhân của Thần Nhất!

Đối với bọn họ, Diệp Quân đến đây chính là một sự khiêu khích.

Giờ khắc này, tất cả người tộc Tiên Linh đoàn kết chưa từng thấy.

Rửa mối nhục!



Trên ngọn núi, Diệp Quân đứng ở vách núi cao dốc, khép hở hai mắt, gió nhẹ thổi qua, vô cùng nhẹ nhàng khoan khái.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3070


Chương 3070

Bên cạnh hắn là Thanh Tri.

Thanh Tri quay sang nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử cũng muốn đánh một trận à?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Thanh Tri mỉm cười nói: “Người ngày mai ra tay không phải Thánh Tử thì sẽ là Thánh Nữ, bọn họ sẽ không khiến Diệp công tử thất vọng”.

Diệp Quân cười nói: “Hy vọng vậy”.

Thanh Tri muốn nói lại thôi.

Diệp Quân quay đầu nhìn Thanh Tri, cười nói: “Có gì cứ nói đi đừng ngại”.

Thanh Tri trầm giọng nói: “Diệp công tử, vừa rồi Trí Sư nói có thể dùng bất kỳ thần vật nào… Thật ra, trước giờ cuộc thi nội bộ không cho phép sử dụng thần vật, vì thần vật có lực sát thương rất lớn, dễ gây tai nạn chết người… Mà lúc này lại cho phép sử dụng thần vật… Ngươi phải cẩn thận hơn”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Cảm ơn đã nhắc nhở”.

Thanh Tri đột nhiên xòe tay ra, một chiếc vòng tay màu xanh biếc xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân hơi khó hiểu: “Đây là gì?”

Thanh Tri cười nói: “Đây là thứ trước đây Đắc Nguyệt tặng cho ta, gọi là vòng tay Thần Nguyệt, trong đó ẩn chứa một loại sức mạnh đặc biệt, ngươi giữ lại phòng thân”.

Diệp Quân lắc đầu: “Thanh Tri cô nương, ta không cần”.

Thanh Tri nhíu mày: “Vì sao?”

Diệp Quân khẽ lắc đầu: “Nếu để người trong tộc của cô biết cô đưa thần vật cho ta thì cô có biết kết cục của mình sẽ thế nào không?”

Thanh Tri trầm mặc.

Diệp Quân nói tiếp: “Thanh Tri cô nương, ta nhận lòng tốt của cô, cũng hiểu điểm khó xử của cô, vì vậy, việc này cô không cần xen vào, đây là chuyện giữa ta và tộc Tiên Linh. Ta cũng cam đoan với cô, tộc Tiên Linh đối đãi thế nào thì ta cũng sẽ đối đãi lại như vậy”.

Thanh Tri im lặng, nếu Thánh Tử và Thánh Nữ của tộc Tiên Linh đánh có giới hạn thì hắn cũng sẽ đánh có giới hạn, còn nếu Thánh Tử và Thánh Nữ có ý định giết người thì hắn chắc chắn cũng sẽ nảy sinh ý định giết người.

Đây là một trận chiến sinh tử!

Thanh Tri quay đầu nhìn về phía chân trời, trong mắt ánh lên vẻ lo lắng.

Vì đây chính là trận chiến sinh tử với tộc Tiên Linh.

Liên quan tới vinh dự của tộc Tiên Linh.

Người của tộc Tiên Linh tham chiến, không thể thua, nếu thua sẽ là nỗi nhục nhã, vĩnh viễn không thể rửa sạch nỗi nhục này. Không chỉ là nỗi nhục của bản thân, mà còn là của cả tộc Tiên Linh!

Vì vậy, đối phương nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào để chiến thắng.

Thanh Tri quay đầu nhìn Diệp Quân, cũng không nói gì thêm.

Tuy Diệp Quân là bạn, nhưng nói thật, sâu trong nội tâm, cô ấy vẫn hy vọng tộc Tiên Linh thắng, dù sao cô ấy cũng là người của tộc Tiên Linh, nếu phải lựa chọn, cô ấy sẽ không do dự chọn người của tộc mình, đương nhiên, cô ấy cũng không hy vọng Diệp Quân sẽ chết.

Trận chiến này, tộc Tiên Linh sẽ đánh một trận công bằng với Diệp Quân thật sao?

Trong thánh điện nào đó, một người đàn ông đang ngồi khoanh chân trên mặt đất, đầu tóc bạc trắng, khí tức mạnh mẽ.

Người này chính là Thánh Tử Thanh Võ của tộc Tiên Linh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2996


Chương 2996

Nhưng ông ta vẫn muốn tin.

Bởi vì biểu hiện của Diệp Quân cho thấy người phía sau hắn không hề đơn giản.

Đương nhiên bây giờ nghĩ tới những điều này đã không còn ý nghĩa gì nữa.

Diệp Quân không có thì cũng chỉ có thể vờ như có.

Nghĩ vậy, Trấn Thiên nhoẻn miệng cười nhìn Thần Khởi: “Xem ra ông đã chuẩn bị dùng thủ đoạn cuối cùng của nhà họ Thần rồi”.

Thần Khởi từ từ nhắm mắt lại.

Đến lúc này, ông ta biết mình không còn lựa chọn nào khác nữa.

Trấn Thiên cũng không nói nữa, gã biết đã đến lúc các bên đưa ra quân bài của mình.

Trấn Thiên nhìn Diệp Quân đang chiến đấu bên dưới, trong lòng cũng đầy tò mò, người đứng sau Diệp Quân có thật sự là cường giả chín phần thần tính hay không?

Bên dưới, trận chiến giữa Diệp Quân và Bắc Tề Vương đã đến đỉnh điểm.

Lúc này hai người đã dùng hết sức lực.

Bùm!

Một luồng sức mạnh đáng sợ nổ ra, Diệp Quân và Bắc Tề Vương cùng lùi về phía sau.

Lần này, sau khi dừng lại, Bắc Tề Vương không tấn công nữa, lão ta ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Bất lực!

Lúc này, trong lòng lão ta vô cùng bất lực, bởi vì lão ta không biết làm thế nào để đối phó với Diệp Quân trước mặt.

Bề ngoài, lão ta đã áp chế Diệp Quân, nhưng lão ta biết thực lực của Diệp Quân càng lúc càng mạnh, lão ta sắp không áp chế nổi nữa.

Lão ta biết mình không thể trì hoãn được.

Tiếp tục trì hoãn sẽ bất lợi cho lão ta.

Nghĩ vậy, Bắc Tề Vương chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân phía sau, hai tay nắm chặt lại.

Bùm!

Bỗng chốc, cơ thể lão trở nên hư ảo.

“Khôi phục bản thể rồi!”

Trong bóng tối, Sở phu nhân nhìn cơ thể hư ảo của Bắc Tề Vương: “Cuối cùng tên này cũng bị ép dùng đến thủ đoạn cuối cùng”.

Chỉ khi khôi phục bản thể thì yêu thú mới có thể phát huy hết sức mạnh.

Dưới ánh mắt của mọi người, cơ thể của Bắc Tề Vương dần biến thành một con yêu thú, hình thể không to lớn, chỉ cao khoảng mười trượng, nhìn như một con cá sấu khổng lồ có hai cánh, xung quanh tỏa ra khí tức đáng sợ.

Diệp Quân nhìn Bắc Tề Vương, khẽ lau vết máu ở khóe miệng, hắn biết đã đến lúc phân định thắng thua.

Ngao Thiên Thiên nói: “Cần muội giúp không?”

Diệp Quân lại lắc đầu.

Ngao Thiên Thiên hơi lo lắng.

Diệp Quân cười nói: “Không sao, ta sẽ tự lượng sức mình”.

Ngao Thiên Thiên không nói gì nữa, cô ấy biết Diệp Quân đã nắm chắc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2997


Chương 2997

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Bắc Tề Vương đã khôi phục bản thể, lúc này, Bắc Tề Vương cũng đang nhìn hắn.

Hai bên nhìn nhau không nói gì, đột nhiên, Bắc Tề Vương hóa thành một luồng sáng đen biến mất tại chỗ.

Bùm!

Bỗng chốc, cả tinh hà trở nên sôi sục.

Sức mạnh thân xác thuần túy.

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, khi Bắc Tề Vương lao tới trước mặt hắn, vô số kiếm ý từ trong người hắn bắn ra.

Lần này, Diệp Quân đã phóng ra rất cả kiếm ý của mình.

Đòn mạnh nhất!

Sau khi phóng ra tất cả kiếm ý, một luồng sức mạnh nổ ra trước mặt hắn, luồng sức mạnh này khiến tất cả mọi người bất ngờ, sắc mặt biến đổi.

Bởi vì trong những kiếm ý này ẩn chứa sức mạnh thời không đặc biệt.

Trong nháy mắt, Diệp Quân đã dẫn nổ vô số sức mạnh thời không đặc biệt.

Bùm!

Bỗng chốc, Diệp Quân cùng Bắc Tề Vương cùng bay ra ngoài.

Từng luồng sức mạnh đáng sợ như thủy triều không ngừng tỏa ra xung quanh. Vài cường giả yếu bị đánh bay vạn trượng, cơ thể rạn nứt, linh hồn bị tổn thương.

Nhị Nha nhìn chằm chằm vào khoảng thời không tối đen như mực ở đằng xa, ngừng liếm cây kẹo.

Cô bé nhìn chằm chằm một hồi lâu rồi mới tiếp tục liếm kẹo.

Tiểu Bạch nhìn phía xa, nắm chặt móng vuốt, mặt tràn đầy vẻ lo lắng và căng thẳng.

Cháu trai không thể xảy ra chuyện được.

Mọi người xung quanh đều nhìn về phía mảnh thời không đen kịt, trong mảnh thời không đen kịt đó còn có vô số sức mạnh không ngừng tỏa ra.

Ai đã thua?

Cứ như vậy một khắc trôi qua, mảnh thời không kia mới dần khôi phục lại.

Diệp Quân và Bắc Tề Vương lại xuất hiện trước mặt mọi người.

Lúc này, thân xác Diệp Quân đã rạn nứt hoàn toàn, giống như đồ sứ bị va chạm mạnh, máu không ngừng tuôn ra từ cơ thể, nhưng chớp mắt đã bị hắn hấp thu.

Đối diện Diệp Quân, toàn thân Bắc Tề Vương đã bị xé nát, trên người còn có vô số nhát kiếm, mặc dù thân xác lão ta cường tráng nhưng vẫn không thể chống chọi với luồng sức mạnh thời không đặc biệt mà Diệp Quân phóng ra.

Ai thua rồi?

Mọi người nhìn cảnh tượng trước mặt với vẻ nghi ngờ, chẳng lẽ không phân thắng bại?

Lúc này, Bắc Tề Vương chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân: “Sức mạnh thời không kia là gì?”

Mặc dù kiếm của Diệp Quân rất mạnh nhưng lão ta biết rõ kiếm đạo của Diệp Quân không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của lão ta, thứ phá vỡ lớp phòng ngự của lão là luồng sức mạnh thời không đặc biệt kia, đó mới là thứ đáng sợ.

Nghe Bắc Tề Vương hỏi, Diệp Quân mỉm cười đáp lời: “Chỉ là món đồ chơi trưởng bối trong nhà để lại cho ta mà thôi, ta cũng không biết nó tên là gì”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2998


Chương 2998

Bắc Tề Vương trầm mặc.

Trưởng bối trong nhà.

Giờ phút này, cho dù lão ta có kiêu ngạo thế nào thì cũng biết người đứng phía sau thanh niên trước mặt không hề đơn giản.

Lão ta đã đánh giá thấp người này rồi.

Diệp Quân nói: “Nghe ông hỏi vậy, ta chợt nhớ ra kiếm kỹ ta vừa tạo ra vẫn chưa có tên… Gọi là Diên Trì Nhất Kiếm đi. Ha ha ha…”

Bắc Tề Vương nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Thân xác lão bắt đầu nứt lìa, máu tươi không ngừng phun ra.

Ngược lại, Diệp Quân đã hồi phục rất nhiều.

Thấy vậy, mọi người đều hiểu Bắc Tề Vương đã thua.

Thua ở năng lực hồi phục.

Năng lực tự hồi phục của Diệp Quân quá mạnh, có thể nói, chỉ cần hắn chưa chết hẳn thì sẽ luôn hồi phục, như một cỗ máy vận động vĩnh viễn.

Thật đặc biệt!

Diệp Quân nhìn Bắc Tề Vương với cơ thể tan nát, im lặng không nói gì.

Hắn đã thắng ở năng lực hồi phục.

Nếu hắn không có năng lực phục hồi mạnh mẽ thì hắn không thể đánh bại Bắc Tề Vương, bởi vì đối phương thật sự quá mạnh. Hắn có thể chịu đựng đến bây giờ đều là nhờ năng lực phục hồi nhanh chóng, vì vậy hắn mới có thể chiến đấu với đối phương. Xem ra sau này phải xin Tiểu Bạch và Nhị Nha nhiều thần vật hồi phục hơn.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân bật cười một lúc rồi nhìn Bắc Tề Vương, định ra tay thì một giọng nói từ xa truyền tới: “Dừng tay”.

Diệp Quân nhìn lên trời, chỉ thấy phía xa bầu trời tách ra, ba người chậm rãi bước tới.

Hai nam một nữ.

Lúc này, trong đầu Diệp Quân vang lên giọng nói của Trấn Thiên: “Người đi đầu là yêu vương Cự Mang, là người đứng đầu trong bốn đại yêu vương của khu vực Cổ Hoang, bên cạnh ông ta lần lượt là yêu vương Thần Trạch và yêu vương Hình Nguyệt”.

Bốn đại yêu vương tập hợp.

Diệp Quân bình tĩnh nhìn Cự Mang: “Có chuyện gì sao?”

Cự Mang nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, lão ta là người của khu vực Cổ Hoang”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy thì sao?”

Cự Mang bình tĩnh nói: “Ngươi không thể giết”.

Mặc dù bốn đại yêu vương có quyền lực riêng, nhưng trên thực tế bọn họ đều thuộc khu vực Cổ Hoang, nếu Diệp Quân giết Bắc Tề Vương ở đây thì khu vực Cổ Hoang sẽ tổn hại lớn, hơn nữa trước đây bọn họ cũng nhận được mệnh lệnh của Yêu Nguyệt, lúc cần thiết có thể lựa chọn ra tay can thiệp.

Nghe Cự Mang nói vậy, Diệp Quân cười lớn, sau đó hắn hóa thành một đạo kiếm quang biến mất tại chỗ.

Vụt!

Một thanh kiếm đâm thẳng vào giữa lông mày của Bắc Tề Vương, sau đó bị luồng sức mạnh thời không đặc biệt trong kiếm của Diệp Quân quét sạch.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Cự Mang: “Ông nói không thể giết thì không được giết sao?”

Vừa dứt lời, không gian xung quanh trở nên lặng ngắt không tiếng động.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2999


Chương 2999

Hành động này không hề coi trọng khu vực Cổ Hoang.

Cự Mang nhìn Diệp Quân: “Không sợ chết vậy sao?”

Diệp Quân nhoẻn miệng cười đáp: “Các người giết ta là điều đương nhiên, còn ta giết các người lại là không sợ chết hả?”

Hắn xua tay: “Đừng nhiều lời nữa, ông đây nói thẳng luôn, hôm nay nếu ta không chết thì ngày sau sẽ hủy diệt cả khu vực Cổ Hoang các người”.

Quả thật, đến bước đường này, không thể giải hòa với nhà họ Thần hay khu vực Cổ Hoang được nữa.

Mọi người đều quyết đấu sống chết.

Đơn giản vậy thôi!

Nghe Diệp Quân nói vậy, Cự Mang nheo mắt lại, ánh mắt của hai vị yêu vương phía sau ông ta cũng trở nên lạnh lùng.

Đây là lần đầu tiên bọn họ gặp người không nể mặt khu vực Cổ Hoang.

Lúc này, bọn họ đã không thể nhân nhượng được nữa.

Nhân nhượng lúc này thì sau này khu vực Cổ Hoang còn mặt mũi nào để sống nữa đây?

Cự Mang nhìn Nhị Nha: “Đấu vài chiêu không?”

Trực tiếp ra tay!

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô: “Được thôi!”

Cự Mang gật đầu, sau đó tiến lên một bước, trong tích tắc, ông ta và Nhị Nha đã biến mất tại chỗ.

Bùm!

Bỗng chốc, trên tinh không vang lên những tiếng nổ đáng sợ.

Hai vị yêu vương còn lại nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân mỉm cười: “Các người định đánh hội đồng à?”

Thần Trạch nhìn Diệp Quân: “Không được sao?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta là người giảng võ đức, nếu các người đánh lẻ thì ta sẽ không dùng vũ khí, đây là giới hạn cuối cùng của ta… Còn nếu các người muốn đánh hội đồng thì xin lỗi, ta không cần giới hạn này nữa”.

Thần Trạch nhếch môi khinh thường nói: “Vậy ngươi cứ dùng vũ khí thử xem”.

Nói xong, hai vị yêu vương cùng lao về phía Diệp Quân

Hai chọi một!

Diệp Quân lặng lẽ rút ra kiếm của cha ra.

Diệp Quân đương nhiên không dám xem thường hai vị yêu vương.

Thế là dứt khoát rút kiếm Thanh Huyên ra.

Không những thế, hắn còn dung hợp với Ngao Thiên Thiên, để khí tức tăng vọt đến tột cùng.

Rồi hắn đạp mạnh chân phải, hóa thành kiếm quang lao tới.

Kiếm quang lóe lên.

Ầm!

Những người khác chì nghe tiếng nổ vang lên, sau đó là hình ảnh Thần Trạch bay ngược về sau với cánh tay phải nứt nẻ, máu phun như suối.

Ông ta rơi vào hoang mang tột độ.

Ánh mắt nhìn Diệp Quân đầy khó tin: “Ngươi…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3000


Chương 3000

Bên kia, Sở phu nhân nhíu mày, nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân với vẻ chấn động.

Chỉ vung kiếm lên là phá được thân xác yêu vương của Thần Trạch!

Đây là thứ Thần vật gì?!

Yêu thú tự hào nhất là thân xác, vậy mà nó chẳng đáng một xu trước mặt Diệp Quân.

Sở phu nhân lắc đầu: “Khu vực Cổ Hoang thế là xong rồi”.

Thần Trạch bên kia vẫn còn chưa hoàn hồn lại, ban nãy nếu ông ta không kịp lui bước thì đã bỏ mạng dưới một kiếm kia rồi.

Nó là thứ gì vậy?

Ông ta nhìn nó với vẻ đề phòng dâng cao.

Yêu vương còn lại cũng không dám lỗ mãng ra tay.

Diệp Quân nhắm mắt lại, thử dùng kiếm Thanh Huyên hấp thu sức mạnh thời không kỳ lạ kia. Không thử thì không biết, thử rồi mới giật mình.

Bởi kiếm Thanh Huyên làm được điều đó ở mức vô hạn!

Đồ chơi của cha ngon thật chứ!

Diệp Quân khiếp sợ.

Một khi đã vậy, tức hắn có thể nâng cao uy lực trong một nhát kiếm…

Diệp Quân chợt không dám nghĩ nữa.

Bởi vì hắn biết nếu hấp thu quá nhiều thì cơ thể sẽ không chịu nổi sức mạnh cuồn cuộn ấy.

Dù gì cũng không thể vung kiếm ra rồi lấy mạng hết tất cả mọi người ở đây chứ hả?

Diệp Quân không nghĩ nữa, cong môi cười với Thần Trạch: “Tiếp thêm một kiếm nữa này!”

Rồi hóa thành kiếm quang biến mất.

Thần Trạch biến sắc, không dám xem thường nữa mà lập tức khôi phuc bản thể.

Cho dù vậy, ông ta vẫn không đỡ nổi một kiếm này.

Uỳnh!

Trong mọi ánh mắt kinh ngạc, Thần Trạch bay vèo ra ngoài, thân thể dần dần nứt vỡ.

Một kiếm đã phá!

Nữ yêu vương còn lại rơi vào hoang mang.

Nhát kiếm đập vỡ thân xác Thần Trạch, mà linh hồn ông ta cũng nhòe đi khi dừng lại.

Bị một kiếm sát hại trong nháy mắt!

Nữ yêu vương nhìn mà đầu óc trống rỗng.

Cái này có phần mạnh quá đà rồi đấy.

Thần Trạch tuy chưa chết hẳn nhưng cũng đang vô cùng khó tin, nhìn vào kiếm Thanh Huyên: “Nó…”

Diệp Quân nhắm mắt lại.

Sức mạnh!

Khi thanh kiếm hấp thu sức mạnh thời không đặc biệt, hắn lại có cảm giác vô địch.

Nhưng hắn cũng lý trí biết rằng đây là sức mạnh thuộc về kiếm và thời không đặc biệt, không liên quan đến hắn.

Nhưng cảm giác này thật là đã, rất dễ dàng bị lạc lối.

Hắn không nghĩ nhiều nữa mà mở mắt nhìn Thần Trạch, biến mất trước khi ông ta kịp mở miệng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom