Cập nhật mới

Dịch Full The Gamer Hệ Thống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 400: King Piccolo


- Reng Reng Reng...!!

Hắn đang ngồi trên ghế sofa xem TV thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng điện thoại vang lên. Hắn liền đứng dậy và đi tới nhấc điện thoại lên.

- Alo ai đấy?

- Cho hỏi có Son Goku ở đó không? - từ bên trong điện thoại truyền ra một giọng nói khá quen thuộc.

- Yamcha? Tôi là Goku đây - hắn nói.

- Goku!!! Thật may quá cậu có nhà!!!

Khi biết hắn là người đang nghe điện thoại thì từ đầu dây bên kia truyền tới tiếng kêu mừng rỡ, nếu hắn không nhầm thì ngoài Yamcha ra còn có cả Krillin nữa.

- Goku-san, em là Krillin đây, sáng sớm hôm nay sư phụ đã từ mình đi ra ngoài nhưng chưa thấy trở về - giọng của Krillin vang lên - hỏi rùa con thì mới biết sư phụ đã đi tìm kẻ đang săn lùng các võ sư.

Sau khi tin tức về việc các võ sư tham gia đại hội bị giết và hung thủ để lại một tờ giấy in chữ Ma (魔) thì Kame-Sennin lập tức nhận ra đó là tác phong của King Piccolo. Kame-Sennin đã tự mình đi tìm King Piccolo để phong ấn Piccolo bằng chiêu Mafuuba giống như sư phụ Mutaito của mình đã làm.

Nghe Krillin nói lại thì hắn mới biết được chuyện này, chiêu Mafuuba sẽ rút cạn sinh lực của người sử dụng nó nên chắc chắn một người đã già như Kame-Sennin sẽ mất mạng khi sử dụng đến nó.

Giờ Krillin gọi cho hắn là muốn tập hợp các võ sư mạnh nhất đi tiêu diệt King Piccolo để bảo vệ trái đất.

- Được, tôi sẽ tới đó ngay - hắn nói xong thì cúp máy.

- Chuyện gì vậy Goku? - Tights cùng Violet từ bên ngoài đi vào thấy hắn đang nghe điện thoại thì hỏi.

- Không có chuyện gì đâu, anh có việc phải đi một chút - hắn nói với hai cô gái - em bảo mọi người cứ dùng bữa trước đi có thể anh sẽ về hơi muộn.

Nói xong thì hắn liền biến mất trước mặt hai cô gái. Hắn biến mất khỏi dinh thự nhà Brief và xuất hiện ở trên đảo rùa, hắn đã từng đi tới nơi này một lần rồi nên có thể dễ dàng dịch chuyển tới đây.

- Goku?

Yamcha và Krillin đang ngồi trên ghế bỗng nhiên thấy hắn xuất hiện ở trong nhà thì giật mình.

- Kame-Sennin rời đi đã lâu chưa? - hắn mở miệng hỏi.

- Cũng được khoảng hơn nửa ngày rồi - Krillin trả lời.

- Vậy xem ra Kame-Sennin đã lành ít dữ nhiều rồi - hắn nói.

Hắn liền đặt hai ngón tay lên trán và tập trung cao độ để tìm kiếm Ki của Piccolo. Chỉ trong chốc lát hắn đã tìm được Ki của Piccolo, hắn liền quay lại nói với Yamcha và Krillin.

- Hai người hãy đặt tay lên người tôi! Chúng ta sẽ dịch chuyển thẳng tới chỗ Piccolo.

Yamcha và Krillin hơi bất ngờ sau đó liền xốc lại tinh thần và đi tới đặt tay lên người hắn. Hắn lập tức sử dụng Shunkan Idou và biến mất, Yamcha và Krillin chỉ cảm giác mắt mình hơi hoa lên sau đó thì đã thấy mình đã tới một hoang mạc rộng lớn.

Cả 3 người đều thấy được Piccolo già nua đang đứng ở trước mặt mình và còn bất ngờ thấy được Tien Shinhan đang ở đó nữa. Lúc này Tien Shinhan đang đứng đối diện với một con quái vật hình gần giống người với làn da xanh và đôi cánh lớn, đó là một trong những đứa con của King Piccolo, Tambourine.

Piccolo thấy được 3 kẻ lạ mặt mặc võ phục xuất hiện thì có chút ngạc nhiên.

- Ha ha ha, lại có một đám võ sư nữa tới tìm cái chết sao - Piccolo cười lớn - để ta đẻ một đứa con vui đùa cùng các ngươi.

Sau đó dưới ánh mắt buồn nôn của mọi người tên Piccolo liền bắt đầu nôn ọe ra một quả trứng lớn. Vừa rơi xuống đất thì quả trứng này bắt đầu nứt ra và một sinh vật có thân hình béo ý, làn da xanh và cái đầu giống bò sát chui ra.

- Đây là đứa con của ta Drum, nó sẽ chơi đùa cùng các ngươi - Piccolo nhếch mép cười - chỉ cần đợi Cymbal mang những viên ngọc rồng về cho ta thì ta sẽ có được tuổi trẻ vĩnh cửu.

King Piccolo mặc dù được tách ra từ cũng một cơ thể với Kami nhưng lại không có khả năng sử dụng phép thuật được giỏi như Kami nên không thể tự mình tạo ra được Shenlong. Dù sao thì không phải người Namek nào cũng có khả năng tạo ra Shenlong.

- Hai người hãy tới giúp Tien Shinhan đi, để tên Piccolo đó cho tôi - hắn bước lên phía trước và nói.

Yamcha và Krillin gật đầu và chạy tới cùng với Tien Shinhan đấu với Tambourine. Mặc dù Tien không muốn có người can thiệp vào trận đấu của mình nhưng việc này liên quan đến sự sinh tồn của trái đấy nên bắt buộc cậu ta phải đặt lòng kiêu hãnh qua một bên.

Tambourine cũng không phải quá mạnh khi bị cả 3 người Yamcha, Krillin và Tien bao vây thì lập tức trở nên lép vế.

Bản thân hắn thì lại nhìn về phía Piccolo với ánh mắt bình thản. Drum đứng ở trước mặt hắn thấy hắn không để ý gì tới mình thì tức giận mà lao tới.

- Dám coi thường tao hả, chết nè!!!

Tên Drum lao tới chỗ hắn nhưng thứ mà hắn kịp nhìn thấy chỉ là một quả cầu lửa cực kỳ to lớn.

- Phừng!!!

Quả cầu lửa bao phủ Drum và đốt nó thành tro bụi chỉ trong nháy mắt. Tội nghiệp tên Drum này ở trong truyện còn có chút đất diễn mà giờ đây lại bị hắn tiêu diệt khi còn chưa kịp ra tay.

Với lượng INT cao chót vót thì sát thương phép thuật của hắn là cực kỳ cao, cho dù chỉ là một phép thuật hay Ninjutsu đơn giản thì uy lực cũng vẫn không thể coi thường được.

- Tên khốn kiếp sao ngươi dám giết con của ta - King Piccolo thấy hắn tiêu diệt Drum trong nháy mắt thì tức giận - ta sẽ bắt ngươi phải trả giá.

King Piccolo giơ một ngón tay lên và bắn một luồng Ki giống như tia laser thẳng về phía hắn. Hắn chỉ hơi nghiêng người liền né được đòn này sau đó lập tức biến mất và xuất hiện trước mặt của King Piccolo.

- Bốp!!!

Hắn tung một cú đấm vào bụng King Piccolo khiến cho tên này văng ra rất xa, đâm xuyên qua một tảng đá rồi rơi xuống đất.

- Hự!! Sao có thể...!!! Ta là Đại Ma Vương Piccolo cơ mà (大魔王 Daimaou) - King Piccolo cảm thấy toàn thân mình như vừa bị một chiếc búa nặng cả tấn đập lên người vậy.

- Cho dù ngươi ở trạng thái đỉnh cao thì cũng không phải là đối thủ của ta chứ đừng nói đến việc chỉ là một nửa ác được tách ra mà thôi - hắn từ từ đi tới chỗ của King Piccolo.

- Đừng có mà tự phụ thế thằng ôn con - King Piccolo bật dậy và bắt đầu vận Ki - mỗi khi sử dụng toàn lực thì tuổi thọ của ta sẽ bị rút ngắn nhưng ta sẽ cho ngươi biết ta mạnh đến thế nào.

Nói xong King Piccolo lại tiếp tục lao về phía hắn, quả thật tốc độ của tên này đã nhanh hơn lúc nãy nhiều.

- Pặc!!! - hắn giơ tay lên đỡ lấy cú đá của King Piccolo.

- Rắc!!!

Hắn lên gối thẳng vào bụng của King Piccolo khiến tên này bay lên trời, hắn giơ tay lên và bắn ra một luồng Kikouha xuyên thủng lồng ngực của Piccolo.

- Không... thể... nào... - cảm thấy sinh mạng của mình đang dần trôi đi King Piccolo cảm thấy cực kỳ không cam lòng - chẳng qua là ta đã già rồi mà thôi.

Đến phút cuối vẫn từ chối việc chấp nhận thất bại đúng với tính cách của Piccolo.

King Piccolo biết với vết thương nặng như vậy thì cơ thể già cỗi này khó có thể phục hồi được nên lập tức tụ tập toàn bộ năng lượng còn sót lại của mình và để ra một quả trứng.

- Ọc!! - King Piccolo phun quả trứng ra khỏi miệng khiến nó bay ra xa - rồi con trai của ta sẽ báo thù cho ta.

- Bùm!!!

Sau khi để xong quả trứng thì King Piccolo liền phát nổ trên bầu trời. Hắn đứng ở bên dưới nhìn thấy rõ quả trứng từ trong miệng của King Piccolo bay đi đâu nhưng lại không hề cản nó lại. Piccolo sau này có thể trở thành một trợ thủ đắc lực cho hắn nên không cần thiết phải tiêu diệt tận gốc.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 401: Lại gọi Shenlong


Nhìn thấy Piccolo phát nổ trên bầu trời thì đám người Krillin vừa mới tiêu diệt Tambourine xong kinh ngạc mà nhìn hắn. Chỉ một mình Tambourine thôi đã khiến cho 3 người bọn họ phải hợp lực với nhau mới có thể tiêu diệt được vậy mà hắn lại có thể dễ dàng giết chết cả Drum và King Piccolo.

Hắn quay sang thấy 3 người kia đang trố mắt nhìn mình thì mỉm cười và nói:

- Đang ngẩn ra nhìn cái gì vậy? Vẫn còn có một tên nữa được Piccolo sai đi tìm ngọc rồng đấy chúng ta cần phải tiêu diệt nó và tập hợp đủ 7 viên ngọc rồng để cứu sống Muten Roshi.

Thi thể của Muten Roshi đã bị King Piccolo phá nát rồi nên hắn cũng khó mà cứu sống được nên phải nhờ tới Shenlong.

- Ngọc rồng? Ngọc rồng là cái gì vậy?

Đám Krillin chưa hề biết tới ngọc rồng bởi hắn chưa từng nói cho họ biết. Sau đó hắn kể cho mấy người Krillin về 7 viên ngọc rồng thì họ liền mừng rỡ khi biết có thể cứu sống được Kame-Sennin.

- Mấy cái viên ngọc rồng đó có thể thực hiện bất kỳ điều ước gì sao? Vậy chúng ta mau đi tìm nó thôi - Đám Krillin hưng phấn.

Hắn gật đầu và lấy chiếc máy dò ngọc rồng ra. Hắn thấy được hiện tại đang có 1 viên ngọc rồng ở cách đây không xa. Đồng thời hắn còn thấy được ở cách viên ngọc rồng này 1 đoạn có 2 viên ngọc rồng đang di chuyển với tốc độ khá là nhanh.

Hắn vừa nhìn liền biết được vị trí của 2 viên ngọc rồng đó chính là vị trí của Cymbal, đứa con của Piccolo đang chịu trách nhiệm đi tìm ngọc rồng. Chỉ mới vài ngày mà tên này đã tìm được 2 viên ngọc rồng thì phải nói cũng khá nhanh.

Hắn không vội vã đi tới chỗ của Cymbal mà nhìn về phía viên ngọc gần mình nhất.

- Mấy người hãy mang thi thể của Muten Roshi về đảo rùa trước đi tôi sẽ đi tìm kiếm ngọc rồng - nói xong hắn dùng Bukuujutsu bay đi.

Yamcha và Krillin liền đi tới nơi mà Tien Shinhan đã chôn thi thể của Kame-Sennin và đào nó lên để mang về đảo rùa. Tien Shinhan do đã bị thương nặng nên được Chaozu nấp ở xa chạy tới đỡ về đảo rùa cùng đám Krillin.

Hắn bay tới vị trí viên ngọc rồng gần nhất trên Radar dò ngọc rồng và tới được một khu rừng khá là rậm rạp. Hắn bay gần tới nơi thì đã thấy được một cột khói bốc cao ở trước mặt, hắn liền tăng tốc bay tới đó.

Chỉ trong nháy mắt hắn đã xuất hiện ở vị trí cột khói bốc cao đó và nhìn thấy một tên béo tóc dài mang một thanh Katana đang ngồi bên cạnh một đống lửa nướng 1 con cá rất lớn.

Thấy hắn đột nhiên xuất hiện thì tên béo này giật mình đứng dậy đưa tay cầm lấy chuôi kiếm và cảnh giác nhìn hắn.

- Ngươi là ai? Có phải định tới cướp đồ ăn của ta không?

Hắn vừa nhìn thì đã nhận ra đây chính là tên béo Yajirobe mà Son Goku gặp được trên đường đuổi theo Tambourine để trả thù cho Krillin.

Yajirobe có thể nói là thuộc vào hàng khá mạnh ở giai đoạn đầu này, mặc dù không thể sánh bằng Son Goku nhưng cũng không thua kém gì đám người Krillin.

Có điều trong thời gian về sau này do bản tính lười nhác sợ khó sợ khổ nên Yajirobe đã càng ngày càng tụt lại phía sau những người khác và chẳng giúp ích gì cho những trận chiến sau này của nhóm Son Goku cả.

- Tôi muốn thứ mà cậu đang đeo trên cổ - hắn chỉ vào viên ngọc rồng 1 sao trên cổ Yajirobe - đổi lại tôi có thể cho cậu 1 thứ khác để trao đổi.

Yajirobe mặc dù có tính cách nhát gan sợ phiền phức nhưng cũng là một người bạn tốt của Son Goku nên hắn không định ra tay cướp lấy ngọc rồng.

- Ta muốn 1 con lợn rừng nướng… không... 10 con lợn rừng nướng - Yajirobe thấy hắn cũng không đáng ghét nên nói.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của hắn, bản thân Yajirobe là một kẻ rất tham ăn nên việc đòi đồ ăn cũng chẳng có gì lạ. Với lại Yajirobe cũng không biết công dụng của ngọc rồng mà chỉ thấy nó đẹp đẹp nên giữ lại mà thôi.

- Được thôi!

Hắn vung tay lên và ở bãi đất trống bên cạnh xuất hiện 10 con lợn rừng nướng to như con hà mã đang bốc khói nghi ngút và tỏa ra mùi hương thơm ngào ngạt.

- A!! Ngươi là phù thủy hả!! - Yajirobe kinh ngạc kêu lên khi thấy hắn phất tay cái là đồ ăn xuất hiện.

Hắn thấy thái độ ngạc nhiên của Yajirobe thì buồn cười. Hắn quả thật là một phù thủy chỉ có điều hắn không thể biến ra đồ ăn từ không khí được, mấy con lợn rừng nướng này là hắn mua ở trong Shop tích lũy.

Yajirobe liền nhào tới bắt đầu gặm mấy con lợn rừng nướng của mình, chỉ trong chốc lát cậu ta đã ăn hết nguyên 2 con lợn rừng nướng rồi. Đến khi ăn xong con lợn thứ 2 thì cậu ta mới dừng lại.

- Ợ!! No quá - dù sao Yajirone vẫn chỉ là con người, cậu ta có thể ăn được 3 con lợn rừng nướng to như vậy là đã rất kinh khủng rồi.

Yajirobe thấy hắn vẫn đứng đó nhìn mình thì liền tháo viên ngọc rồng 1 sao ở cổ xuống và ném cho hắn.

- Này, thứ ngươi muốn đây - Yajirobe nói - ta không hiểu sao một phù thủy như ngươi lại muốn thứ này.

- Đây là ngọc rồng, có 7 viên như thế này từ 1 đến 7 sao nếu như tập hợp đủ 7 viên thì sẽ có thể triệu hồi Shenlong và xin 1 điều ước bất kỳ - hắn không hề giấu diếm mà nói.

- Cái gì mà Shenlong với ngọc rồng cơ chứ, ta chỉ cần đồ ăn ngon là được - hiển nhiên là Yajirobe không thèm tin lời hắn rồi.

Hắn cũng không hề giải thích gì thêm mà yên lặng rời đi. Yajirobe nhìn thấy hắn bay trên trời thì hơi kinh ngạc một chút sau đó thì gạt mọi chuyện qua một bên và ôm mấy con lợn rừng nướng đi cất.

Hắn sau khi lấy được viên ngọc rồng 1 sao từ Yajirobe thì lập tức bay tới vị trí của Cymbal. Chỉ chớp mắt hắn đã thấy được Cymbal, một sinh vật có hình dáng khá giống với tên thằn lằn bay Giran mà hắn gặp trong kỳ Võ Đạo Hội lần thứ 21 nhưng nó lại có nước da màu xanh lá cây sẫm và có hai cái sừng.

Đây chắc chắn là Cymbal rồi, hắn liền bay tới chắn trước mặt của nó.

- Nhà ngươi là….

Bùm!!!

Cymbal chưa kịp nói dứt câu thì đã bị hắn dùng một chiêu Kikouha bắn cho nổ đầu rồi. Thi thể không đầu của Cymbal lập tức rơi xuống đất, hắn lại gần lục soát thân thể của nó và tìm được hai viên ngọc rồng trong người nó, là viên 3 sao và 6 sao.

Hài lòng cất hai viên ngọc đi hắn lại dùng Radar dò ngọc rồng để tìm kiếm những viên ngọc rồng còn lại. Chủ mất khoảng nửa ngày thì hắn đã tìm được đầy đủ 7 viên ngọc rồng và gọi ra Shenlong.

- Hãy nói ra điều ước của ngươi đi, nhưng hãy nhớ rằng ngươi chỉ có một điều ước duy nhất mà thôi - Shenlong uốn lượn trên bầu trời và cất tiếng.

- Ta muốn Muten Roshi được hồi sinh - hắn ngẩng đầu lên nói.

Rồng thần chỉ trầm ngâm trong chốc lát sau đó nói:

- Điều ước của ngươi đã được thực hiện, ta đi đây.

Dứt lời Shenlong liền biến mất 7 viên ngọc rồng bay thẳng lên trời rồi bắt đầu phân tán ra các hướng.

Hắn thấy việc mình cần làm đã xong thì liền quay trở về Nishi no Miyako. Ở đảo rùa, đám Krillin đang ngồi chờ đợi bên cạnh thi thể của Kame-Sennin đang được bảo quản trong quan tài thì bỗng nhiên thấy bầu trời tối sầm lại.

Chỉ một lát sau đó bầu trời lại trở lại như bình thường và Kame-Sennin liền sống lại. Lần này King Piccolo bị hắn ngăn cản trước khi tên này kịp khống chế quốc vương và tuyên bố tổ chức “Ngày Piccolo” nên cả thế giới không hề biết rằng mình vừa được hắn cứu thoát khỏi nguy cơ bị tận diệt.

Mọi thứ sau đó lại trở lại với đúng quỹ đạo của nó, hắn tiếp tục tập luyện trong phòng trọng lực vào ban ngày và tập “thể lực” với các cô gái vào ban đêm.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 402: Super Saiyan


Một năm sau, bên ngoài tầng khí quyển của trái đất hiện đang có một bóng người trôi lơ lửng trong không gian.

- Hây AAA!!!!

Người này hét lớn và từ trong cơ thể anh ta phát ra một luồng khí cực mạnh tạo thành một luồng năng lượng chói sáng màu vàng kim, toàn bộ mái tóc ngắn và lông mày của người này đều biến thành màu vàng con người chuyển từ màu nâu sang màu xanh lá.

Lúc này ánh mắt của người này trở nên cực kỳ sắc bén và bình tĩnh đối lập hắn so với luồng năng lượng cuồng bạo đang tràn bên trong cơ thể ra ngoài.

Sau 1 năm tập luyện trong phòng trọng lực thì hắn đã có thể đột phá được cực hạn của người Saiyan và biến thân thành Super Saiyan cấp độ 1. Hắn đã dùng ngọc rồng để ước rằng mình có thể sinh tồn được trong vũ trụ và thoát ra khỏi bầu khí quyển của trái đất để thử nghiệm biến thân thành Super Saiyan.

Hắn có thể cảm nhận được nguồn sức mạnh khổng lồ đang dâng trào trong cơ thể của mình lúc này, hắn cảm giác mình có thể dễ dàng đập nát trái đất chỉ với một chiêu duy nhất.

Nhưng hắn biết đây chỉ cảm giác của hắn mà thôi, mặc dù hắn có thể phá hủy được một hành tinh như trái đất nhưng cũng phải mất khá nhiều sức mới làm được. Dù sao thì bây giờ hắn chỉ mới phá vỡ giới hạn của người Saiyan mà thôi, dần dần về sau hắn sẽ có thể trở nên mạnh hơn.

Con đường sau này của hắn vẫn còn dài, hắn không việc gì phải vội vã cả. Nhất định hắn sẽ trở thành kẻ mạnh nhất, cái hắn cần bây giờ chỉ là thời gian mà thôi.

Sau khi thử trải qua sức mạnh của Super Saiyan xong thì hắn liền trở lại trạng thái bình thường của mình. Bây giờ hắn đã đạt được trạng thái Super Saiyan nhưng sau này không thể cứ mỗi lần hắn gặp kẻ địch mạnh hơn thì đều biến thành Super Saiyan được, như vậy thì làm mất giá Super Saiyan quá.

Hắn đã quyết định đi tới chỗ của Kita no Kaiou (北の界王 Bắc chi Giới Vương) để học Kaiou-Ken (界王拳 Giới Vương Quyền) của ông ấy. Bằng vào Kaiou-Ken hắn có thể nâng sức mạnh của mình lên gấp 10 lần hoặc 20 lần tùy theo sức chịu đựng của cơ thể.

Mặc dù không thể bằng được Super Saiyan cấp độ 1 nâng sức mạnh lên gấp 50 lần nhưng nó lại dễ sử dụng và tiết kiệm năng lượng hơn nhiều. Không chỉ có vậy Kita no Kaiou còn có chiêu thức cực kỳ đặc biệt Genki-dama (元気玉 Nguyên Khí Đạn) có thể mượn năng lượng của các sinh vật sống hay kể cả những thứ vô tri vô giác và cả không khí để tập trung lại tạo ra một quả Genki-dama có sức công phá rất lớn.

Đây có thể là chiêu thức mạnh nhất nhưng cũng có thể là chiêu thức yếu nhất của bộ truyện này vì sức công phá của nó tùy thuộc vào lượng năng lượng mượn được từ bên ngoài. Cộng thêm việc Genki-dama còn cần một thời gian để tụ tập năng lượng nữa, năng lượng càng nhiều thì sẽ cần thời gian càng lâu hơn.

Nhưng dù sao đây cũng là một chiêu thức rất đáng để cho hắn học vì dù sao nó cũng là chiêu thức do Kita no Kaiou sáng tạo ra.

Hắn đặt hai ngón tay lên trán và bắt đầu tập trung tìm kiếm Ki của Kita no Kaiou. Nhưng sau một lát tìm kiếm mà hắn lại không thể tìm thấy được Ki của Kita no Kaiou. Một lát sau hắn mới sức nhớ ra các Kaiou đều sở hữu God Ki và chỉ có những người đồng thời sở hữu God Ki mới có thể cảm nhận được nó.

Hắn chưa bao giờ gặp người có God Ki nên không thể nào tìm ra được Kita no Kaiou. Vậy xem ra hắn chỉ còn có mỗi 1 cách đó là tìm đến Kami hoặc tiên tri Baba để nhờ họ đưa hắn tới Địa Ngục.

Trong 2 người thì hắn có phần nghiêng về Kami hơn vì ít ra ông ta nắm chức vụ Thần ở nhân giới nên lời nói cũng có chút trọng lượng.

Nghĩ tới liền làm, hắn lập tức Teleport tới Thần Điện ở ngay phía trên đỉnh tháp Korin.

Vừa xuất hiện ở trong Thần Điện thì hắn đã thấy được Kami, phần tốt của Piccolo và tên người hầu đen như nhọ nồi Mr Popo đang kinh ngạc nhìn lên bầu trời.

Thấy hắn bất ngờ xuất hiện ở trong thần điện thì hai người vốn đang ngạc nhiên của họ lại càng trở nên kinh hãi.

- À, cậu là Son Goku phải không? Vừa rồi người ở ngoài trái đất chính là cậu à - Kami cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhưng những nếp nhăn ở trên mặt ông vẫn co giật liên tục.

Nghe Kami hỏi vậy hắn liền hiểu ra là ông ấy vừa rồi đã cảm nhận được Ki của hắn khi biến thân thành Super Saiyan. Cũng phải thôi vì hắn biến thân ở cách trái đất không xa nên đương nhiên là Kami có thể cảm nhận được.

Đây là lần đầu tiên Kami cảm nhận được Ki mạnh đến như vậy, nó dường như bóp nghẹt cổ hỏng khiến cho ông không thở được. Trong lòng của Kami dấy lên một nỗi sợ hãi vô hình, sợ rằng kẻ sở hữu sức mạnh khủng khiếp đó sẽ hủy diệt trái đất.

- Đúng vậy, vừa rồi chính là tôi tu luyện có chút đột phá nên đã thoát ra ngoài trái đất để tránh tạo nên tổn hại gì - hắn trả lời.

Lời nói này khiến cho Kami cảm thấy nhẹ nhõm vì ông đã quan sát hắn kể từ khi hắn đánh bại King Piccolo. Kami biết rõ hắn không có ý định xâm hại đến trái đất nên ông có thể bớt đi nỗi lo của mình.

- E hèm… cậu có vẻ không ngạc nhiên khi thấy hình dạng của ta nhỉ? - Kami lấy lại bình tĩnh và nói - không biết hôm nay cậu tới đây có việc gì không?

- Không biết ngài có thể giúp tôi tới chỗ của Kita no Kaiou được không? - hắn hỏi.

- Kita no Kaiou, cậu muốn tới chỗ ông ấy làm gì? - Kami thấy hắn biết về Kita no Kaiou thì hơi bất ngờ.

- Tôi muốn đến bái ông ấy làm sư phụ - hắn nói.

Nghe thấy vậy thì Kami gật đầu nói:

- Quả thật là với sức mạnh của cậu hiện giờ thì chỉ có Kaiou-sama mới đủ khả năng để làm sư phụ của cậu mà thôi. Được thôi tôi sẽ dẫn cậu tới đó.

Kami chống gậy đi lại gần hắn và đặt tay lên vai của hắn.

- Viu

Cả hai người đều biến mất trước mắt của Mr Popo và xuất hiện ở Địa Ngục. Hắn hiếu kỳ nhìn xung quanh thì thấy mình đang ở trong một tòa nhà lớn và trước mặt là một người đàn ông to lớn với chiếc mũ hai sừng có in chữ En (閻 Diêm).

- Goku, đây là Enma Daiou (閻魔大王 Diêm Ma Đại Vương) người cai quản Địa Ngục, ông ấy là người sẽ quyết định xem linh hồn của người chết sẽ lên Thiên Đàng hay sẽ bị đày xuống Địa Ngục.

Trong lúc Kami đang giới thiệu thì Enma Daiou cúi xuống nhìn ông ta và nói:

- Lão Kami ngươi tới đây làm gì hả?

- Chả là tôi muốn đề cử một người tới chỗ của Kaiou-sama để bái sư ấy mà - Kami nói với Enma - ngài cũng có thể kiểm tra người này, cậu ấy đã có cống hiến rất nhiều khi cứu thế giới khỏi Piccolo.

Lão Enma liền giở quyển sổ của mình ra và kiểm tra một chút sau đó nói:

- Mặc dù bình thường ta không cho phép người sống được xuất hiện ở nơi này nhưng nhờ vào những thành tích của cậu thì ta sẽ ngoại lệ cho cậu một lần.

Sau đó Enma gọi một tên tiểu quỷ lấy ô tô chở hắn tới con đường rắn dẫn tới nơi ở của Kita no Kaiou. Hắn cảm ơn Kami một câu sau đó thì rời đi cùng với tên tiểu quỷ.

- Đến rồi đây, con đường rắn này dài hơn 1 triệu km dẫn thẳng tới nơi ở của Kaiou-sama - tên tiểu quỷ nói - từ trước tới nay chỉ mới có Enma Daiou từng đi hết được con đường này thôi.

Hắn nhìn con đường rắn dài không thấy đuôi ở trước mặt và gật đầu với tên tiểu quỷ rồi bắt đầu bay dọc theo nó.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 403: Kita no Kaiou


Hắn dùng Bukuujutsu bay dọc theo con đường rắn. Hiện tại tốc độ của hắn khi mở ra Cốt Linh Dực đã vượt qua cả tốc độ âm thanh rất nhiều lần rồi.

Tốc độ hiện tại của hắn ở vào khoảng 30 Mach (Mach là đơn vị đo tốc độ siêu thanh, 1 Mach là vận tốc của âm thanh khoảng 343 m/s hay 1235 km/h). Với tốc độ này khi hắn mở ra Cốt Linh Dực đã được nhân lên gấp 4 lần tức là 120 Mach (143,121.6 km/h) hắn chỉ mất khoảng 7 tiếng đồng hồ là đã có thể đi hết được con đường rắn dài hơn 1 triệu km này.

7 tiếng sau hắn xuất hiện ở đuôi của con đường rắn và nhìn thấy được một tinh cầu nhỏ ở ngay phía trước. Hắn hạ cánh ở trên tinh cầu nhỏ này và cảm nhận được trọng lực của nó cao hơn hẳn so với ở trái đất khoảng gấp 10 lần.

Hắn vừa mới đặt chân lên tinh cầu này thì đã có một người đàn ông béo lùn mặc một bộ đồ đen với chữ Kaiou ở giữa ngực, đeo kính râm hình tròn đội một chiếc mũ đen với hai cái râu dài như râu gián ở trên đang cảnh giác nhìn hắn. Người đàn ông béo lùn này không phải ai khác mà chính là Kita no Kaiou.

- Không thể tin được là ở vũ trụ này còn có kẻ mạnh như ngươi - Kita no Kaiou nhìn hắn với ánh mắt không thể tin nổi.

Kita no Kaiou không chỉ bất ngờ về tốc độ kinh khủng của hắn mà ông còn từng cảm nhận được luồng sức mạnh kinh khủng mà hắn tỏa ra khi mới biến thân thành Super Saiyan vào ngày hôm qua.

- Không thể tin được ta lại có thể một lần nữa được chứng kiến sự ra đời của một Super Saiyan - Kita no Kaiou nói - hãy nói đi, hôm nay ngươi tới tìm ta có việc gì?

Mặc dù không mạnh mẽ cho lắm nhưng dù sao Kita no Kaiou cũng là người cai quản vũ trụ phía bắc của thế giới người sống nên đương nhiên là Kita no Kaiou biết về Super Saiyan.

- Tôi muốn tới học Kaiou-ken từ ngài - hắn nói.

- Kaiou-ken sao, tuyệt kỹ này ngay cả ta cũng không thể thực hiện được nhưng ngươi thì có lẽ là được - Kita no Kaiou thì thầm.

Từ trước tới nay chưa từng có ai có thể sử dụng được Kaiou-ken kể cả người đã sáng tạo ra nó là bản thân Kita no Kaiou. Để sử dụng được nó không chỉ cần đến khả năng điều khiển Ki cao siêu mà còn cần một cơ thể đủ mạnh để chịu đựng áp lực tạo ra khi Ki trong cơ thể bộc phát.

Kita no Kaiou chỉ có sức chiến đấu vào tầm trung, thậm chí ông còn tự nhận rằng mình không mạnh bằng Vegeta khi hắn ta mới tới trái đất nên đương nhiên là không thể sử dụng được Kaiou-ken rồi.

Nhưng hắn không vì Kita no Kaiou yếu mà coi thường ông, là một vị thần cai quản một vùng vũ trụ rộng lớn Kita no Kaiou có những khả năng và trí tuệ mà người thường không thể có nổi.

Không nói đến việc Kita no Kaiou sáng tạo ra hai chiêu thức siêu đẳng Kaiou-ken và Genki-dama thì ông còn có được khả năng dò xét khắp vũ trụ một cách dễ dàng cộng thêm luồng God Ki trong mình vượt xa Ki thông thường.

- Ngươi muốn học Kaiou-ken sao? Được thôi, chỉ cần ngươi làm ta cười là được - Kita no Kaiou nói.

Hắn biết ngay là sẽ có màn này nên liền nói ra câu chọc cười mà Goku đã từng nói:

- Cái chăn… bay đi (Futon ga futton da), con mèo… lăn xuống sàn (Neko ga nekoron da), bút chì… trơn tru (Enpitsu ha enkatsu??? Chả hiểu luôn @@)

Phải nói là hắn chẳng thấy mấy câu chơi chữ này hài hước chút nào nhưng mà với khiếu hài hước cực kỳ là tệ hại của Kita no Kaiou thì như vậy là quá đủ để cho ông cười sặc cả nước mũi.

- Khặc… khặc… ha ha ha… con mèo… he he he… khặc… khặc…

Hắn cảm thấy cái điệu cười khọt khẹt của Kita no Kaiou nó còn buồn cười hơn cả mấy cái câu chơi chữ này.

- E hèm… thôi được rồi ta sẽ dạy cho ngươi Kaiou-ken - sau một lát thì Kita no Kaiou đã nín được cười và nói.

……….

Trải qua hơn 3 tháng sau đó hắn ở lại Kaiou Hoshi (界王星 Giới Vương Tinh) để học Kaiou-ken. Không chỉ có Kaiou-ken mà hắn còn được Kita no Kaiou dạy cho cả Genki-dama và những kỹ năng đặc biệt như đọc suy nghĩ hay cảm nhận Ki trong vũ trụ.

Trong thời gian 3 tháng hắn còn thử dùng Mp mô phỏng God Ki của Kita no Kaiou và đã thành công. Sức mạnh của hắn lại được nâng cao thêm một lần nữa.

Sau khi đạt được God Ki thì cũng đồng nghĩa con đường trở thành Super Saiyan God đã rộng mở đối với hắn, bây giờ hắn không còn cần phải có tới tận 6 người Saiyan chính trực hay phải mất công huấn luyện cực khổ nữa.

Một khi hắn có thể làm quen với God Ki và hòa nó vào trạng thái thông thường thì hắn sẽ có thể tiến vào trạng thái Super Saiyan Blue.

Nhưng mặc dù hắn có điều kiện tốt để đạt được cấp độ sức mạnh đỉnh cao nhưng bản tính của hắn vốn đã lười nhác rồi. Trước kia do có tới 5 vị sư phụ đốc thúc hắn mới có thể tập trung huấn luyện. Thời gian sau đó khi không còn ai đốc thúc nữa thì hắn chỉ tiến hành tập luyện theo thói quen đã được hình thành trong thời gian ở phó bản Kenichi mà không quá cố gắng.

Điều này khiến cho sức mạnh của hắn vẫn tăng rất nhanh nhưng lại không thể sánh được bằng tốc độ tiến bộ điên cuồng của Son Goku khi sử dụng phương pháp tự sát được.

Hắn biết rõ người Saiyan mỗi khi hồi phục từ lúc cận kề cái chết có thể trở nên mạnh gấp bội nhưng hắn lại không muốn chịu khổ nên còn lâu hắn mới huấn luyện bằng phương pháp hành xác như vậy.

Vậy nên hắn khó mà có thể đạt được cấp độ sức mạnh giống như Goku trong thời gian ngắn mà phải trải qua cả 1 quá trình.

Có điều thời gian là thứ mà hắn không bao giờ thiếu, với lượng Mp khổng lồ hắn có thể có được rất nhiều thời gian để tập luyện. Kết giới ảo ảnh của hắn tiện lợi hơn không biết bao nhiêu lần căn phòng thời gian ở Thần Điện.

Kết giới ảo ảnh của hắn không chỉ có thể kéo dài thời gian dài gấp 3 lần căn phòng thời gian (1 năm tương đương 1 ngày suy ra thời gian là 365 so với 1 còn kết giới ảo ảnh là 904 so với 1 với lượng Mp hiện tại) hơn nữa lại còn không bị giới hạn thời gian, hắn muốn ở trong kết giới ảo ảnh trong vòng bao lâu cũng được chứ không phải chỉ 2 ngày (tức 2 năm ở trong phòng thời gian).

Sau khi đợt kết thúc đợt huấn luyện với Kita no Kaiou thì hắn chào tạm biệt ông ấy cùng con khỉ Bubbles của ông rồi rời đi cùng bộ võ phục mới với chữ Kaiou ở trên áo.

Bộ võ phục này chính là do Kita no Kaiou đã tặng cho hắn làm quà, nó được làm bằng chất liệu đặc biệt có khả năng tản lực nên khá bền. Tính ra thì Kita no Kaiou là người sư phụ đầu tiên mà hắn bái kể từ khi hắn bước vào phó bản này.

Có lẽ bây giờ hắn đã trở thành một vị thần nên tâm trí của hắn có chút kiêu ngạo không muốn nhận những người thường như Muten Roshi làm sư phụ.

Kể cả Kami cũng có thể coi là thần nhưng hắn lại không hề coi trọng. Theo suy nghĩ của hắn thì chỉ có những ai sở hữu God Ki thì mới có thể được coi là thần và mới xứng đáng làm sư phụ củ hắn. Kita no Kaiou hiển nhiên là được hắn cho là đủ tư cách làm sư phụ mình nên hắn mới tìm đến bái sư.

Hắn sử dụng Shunkan Idou trở về Nishi no Miyako chỉ trong nháy mắt và xuất hiện ở trong dinh thự của nhà Brief. Những cô gái và tiến sĩ Brief đã quá quen với sự thoắt ẩn thoắt hiện của hắn rồi nên cũng không có phản ứng gì đặc biệt cả.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 404: Tenkaichi Budoukai lần thứ 23


Gần 2 năm đã trôi qua, hôm nay là một ngày âm u trời mưa tầm tã nhưng bên trong đền Võ Đạo trên đảo Papaya vẫn tập trung rất nhiều người tới để đăng ký tham gia và theo dõi Thiên Hạ Đệ Nhất Võ Đạo Hội lần thứ 23 được tổ chức tại nơi này.

Lúc này bên ngoài cửa đền Võ Đạo tập trung những gương mặt cực kỳ quen thuộc đối với những khán giả tới nơi này để xem đấu võ.

- Nhìn kìa, toàn là những tuyển thủ đã lọt vào vòng trong của đại hội lần trước - những người đến xem đấu võ chỉ vào 4 người đang đứng trước cửa đền và xì xào.

4 người này chính là Krillin, Yamcha, Tien Shinhan và Chaozu. Kể từ sau lần cùng nhau chiến đấu với Tambourine từ 3 năm trước thì mối quan hệ giữa sư huynh đệ của phái Kame-sen và 2 anh em Tien Shinhan đã trở nên hòa hợp hơn trước nhiều.

Đặc biệt là khi biết Piccolo đã thoát ra khỏi chiếc nồi cơm điện mà Mutaito dùng để phong ấn hắn ta thì Tsuru-Sennin đã quá hoảng sợ mà bỏ trốn khiến cho Tien Shinhan trở nên coi thường ông ta và mang theo Chaozu thoát ly khỏi phái Tsuru-Sen (Hạc Tiên).

Không còn sự xích mích do đến từ 2 môn phái đối lập thì 4 người Krillin cùng nhau kéo tới tháp Korin trong truyền thuyết và tu luyện ở đó với mèo thần Korin.

Sau 1 năm tu luyện ở tháp Korin thì 4 người bọn họ tách nhau ra để tu luyện riêng và hẹn gặp lại nhau trong kỳ Võ Đạo Hội này.

- Không biết năm nay tên Son Goku đó có tham gia không nữa - Yamcha nói - nếu như có thì chúng ta chẳng hi vọng gì về chức vô địch rồi.

- Một võ sư phải luôn tự tin vào bản thân mình chứ - Tien Shinhan nói - chúng ta nhất định phải hướng tới ngôi vị cao nhất, phải luôn cố gắng tiến tới phía trước.

- Cố gắng là điều đương nhiên nhưng mà cũng phải thực tế một chút chứ, đánh bại Goku-san gần như là bất khả thi rồi - Krillin nói.

Mặc dù có chút bi quan nhưng những điều mà Krillin nói là sự thật nên 3 người cũng không thể phản bác được.

- Không sao hết, cho dù không thắng được chúng ta cũng phải khiến Son Goku chật vật đôi chút chứ - Yamcha nói.

- Đúng thế, chúng ta đã được tu luyện với mèo thần Korin cơ mà!!

Lời nói của Yamcha khiến cho 3 người kia sốc lại tinh thần chiến đấu. Nhưng đúng lúc bọn họ đang hưng phấn thì một giọng nói vang lên:

- Mọi người đã tập trung hết ở đây rồi à?

4 người Krillin quay lại thì thấy hắn và mấy cô gái của mình đang đi tới gần.

- Vẫn đào hoa như mọi khi nhỉ Goku, có điều phong lưu quá cũng không tốt đâu nó sẽ khiến hạ bàn trở nên suy yếu đấy - Tien Shinhan không hề dao động mà nói.

- À cảm ơn nhé - hắn chỉ đơn giản coi đó là một lời khen của Tien mà thôi.

- Năm nay cậu sẽ không thể dễ dàng đạt được ngôi vị quán quân này như năm ngoái đâu - Tien Shinhan thấy hắn tỉnh bơ thì lại nói - lần trước tôi còn chưa tung hết chiêu thức mạnh nhất của mình ra cộng thêm 3 năm luyện tập cực khổ này tôi đã trở nên mạnh hơn trước nhiều.

- Vậy sao? Chúc may mắn nhé - hắn vẫn thờ ơ nói - tôi phải đi đăng ký trước đây, hẹn gặp lại mọi người ở vòng trong.

Nói xong thì hắn đi tới bàn đăng ký để lại 4 người đang hừng hực khí thế chiến đấu.

……………

Bước vào vòng đấu loại, với sự giúp đỡ của Chaozu thì thứ tự của mọi ngươi đều đã được sắp xếp xong xuôi. 4 người Krillin và cả hắn đều đã được xếp vào những bảng đấu khác nhau.

Đương nhiên là khi mấy người Krillin nhìn thấy sự xuất hiện của Piccolo thì đã hết sức kinh ngạc và đã xếp hắn vào 1 bảng riêng.

Bọn họ chỉ mới gặp King Piccolo lúc già nên chỉ nghĩ Piccolo chỉ là đồng loại của King Piccolo nhưng cẩn thận vẫn hơn. Đám Krillin vẫn không quên rằng chỉ với đám con của King Piccolo thôi cũng đã đủ để khiến cho họ chật vật rồi.

Hắn không quan tâm đến thứ tự đấu cho lắm mà chỉ bốc bừa một con số nào đó chứ không hắn thừa sức nhìn xuyên qua chiếc hòm và chọn ra con số mình thích.

Sau khi hoàn thành lượt đấu của mình ở võ đài số 4 thì khi hắn bước xuống khỏi võ đài bỗng có một người từ võ đài số 3 đi tới trước mặt hắn.

- A Goku-san… - người này là một cô gái mặc một bộ võ phục màu đen.

- Chi Chi? Là em hả - hắn lập tức nhận ra cô gái này - không thể ngờ được cô bé đáng yêu ngày nào lại lớn lên trở thành một cô gái xinh đẹp như vậy…

Hắn liền buông lời ngon ngọt khen ngợi Chi Chi khiến cho cô đỏ mặt ngượng ngùng. Với thủ đoạn của hắn thì tán tỉnh một cô gái ngây thơ có hảo cảm rất cao đối với mình là quá đơn giản.

Chỉ một lát sau hắn đã đặt tay lên vai sau đó dần chuyển xuống eo của Chi Chi và áp sát vào người cô bé. Một cô bé Chi Chi mới 17 tuổi dễ dàng bị con sói già đội lốt cừu dụ dỗ.

Hắn thoải mái ôm người đẹp trong lòng mà chấm mút và nhìn thấy độ hảo cảm của Chi Chi tăng lên từng chút một. Trong truyện Chi Chi là một cô gái khá là đanh đá và nóng tính nhưng rơi vào tay hắn thì cô lại biến thành một con mèo nhỏ ngoan ngoãn.

Cũng khó có thể trách Chi Chi được khi mà trong truyện Son Gokuchỉ là một kẻ ngây thơ và đam mê võ thuật mà thôi. Son Goku hiếm khi quan tâm gì đến gia đình và gần như chưa bao giờ kiếm tiền nuôi gia đình cả.

Trong khi đó Chi Chi phải làm việc cật lực để nuôi 2 cha con Saiyan ăn thùng uống vại cùng người cha Gyuuma-Ou cũng ăn khỏe không kém. Mặc dù Gyuuma-Ou cũng có chút của cải tích trữ nhưng với sức ăn của người Saiyan thì cũng khó mà trụ nổi.

Riêng việc có tiền cho Son Gohan đi học thôi cũng đã là điều khó khăn đối với Chi Chi rồi. Đó cũng chính là lý do tại sao Chi Chi luôn bắt Gohan đi học mà không cho cậu bé tập võ. Bởi tấm gương người cha đam mê võ thuật của cậu đã khiến cho gia đình cậu bé trở thành hộ nghèo bền vững. Trong những năm sau đó có thể thấy Chi Chi đã xuống sắc như thế nào khi mà Goku chết đi để lại cho cô 2 đứa con nheo nhóc.

Nhưng hiện tại đối với hắn thì điều này chẳng còn gì quan trọng, với khối tài sản khổng lồ của mình hắn có thể cho Chi Chi được tất cả những gì mà cô muốn. Tất cả những gì mà Chi Chi cần làm chỉ là hưởng thụ cuộc sống xa hoa do hắn đem lại chứ không cần phải lo nghĩ gì về gia đình cả.

- Mời số 69 và 71 lên sàn đấu - trong lúc hắn đang tán tỉnh Chi Chi thì trọng tài lại gọi đến số 69 của hắn.

- Anh phải lên đấu rồi - hắn hôn lên má Chi Chi khiến cô hơi đỏ mặt.

- Anh yêu cố lên - Chi Chi cổ vũ cho hắn.

Sau mỉm cười với Chi Chi một cái rồi bước lên võ đài số 4, Chi Chi cũng trở về võ đài số 3 của mình để chuẩn bị thi đấu.

Lần Võ Đạo Hội này chỉ có 72 tuyển thủ lọt vào vòng sơ tuyển nên mỗi tuyển thủ chỉ cần đấu 2 đến 3 trận là xong rồi. Hắn mang số 69 phải thi đấu tổng cộng 3 trận thì mới có thể vào đến vòng trong.

Với sức mạnh của hắn thì hắn dễ dàng đánh bại 2 đối thủ tiếp theo của mình và bước vào trong vòng trong. Hắn quay sang thì thấy Chi Chi cũng đã chiến thắng đối thủ thứ 2 của mình và bước vào vòng trong.

Trong số mấy người Krillin thì chỉ có duy nhất Chaozu là không thể tiến vào vòng trong do gặp phải Tao Pai Pai. Phải nói là hắn khá bất ngờ khi nhìn thấy Tao Pai Pai xuất hiện ở Võ Đạo Hội lần này.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 405: Lần thứ 3 vô địch liên tiếp


- Tao Pai Pai, sao ông có thể ra tay nặng nề với tiểu bối của mình như vậy? - Tien Shinhan ôm Chaozu tức giận nhìn về phía Tao Pai Pai.

- Im mồm đi thằng phản phúc từ lúc mày rời bỏ phái Tsuru-Sen thì chúng mày đã không còn là sư chất của tao nữa rồi - Tao Pai Pai nhếch mép cười khinh khỉnh - hôm nay tao tới đây là để thay anh trai tao thanh lý môn hộ, đợi đến vòng trong tao sẽ khiến thằng phản đồ như mày phải trả giá.

Nói xong thì Tao Pai Pai nhảy xuống khỏi võ đài và rời đi để lại Tien Shinhan đang vội vã đưa Chaozu đi vào phòng điều dưỡng để chữa trị.

Vậy là sau vài vòng đấu danh sách 8 tuyển thủ lọt vào vòng trong đã lộ diện. Ngoài 3 người Krillin và hắn ra thì còn có Tao Pai Pai, Chi Chi, Piccolo và cuối cùng là Yajirobe đeo mặt nạ.

Không có sự tham gia của Kami nên với sức mạnh của mình Yajirobe dễ dàng giành lấy cho mình một suất tiến vào vòng trong.

Do Chaozu đã bị thương nên thứ tự vòng trong hoàn toàn là ngẫu nhiên, sau khi rút thăm thì ra được danh sách như sau:

Số 1 Tien Shinhan - Số 2 Tao Pai Pai

Số 3 Yamcha - Số 4 Son Goku

Số 5 Krillin - Số 6 Chi Chi

Số 7 Yajirobe - Số 8 Piccolo

Ngoại trừ cặp đấu giữa Tien Shinhan và Tao Pai Pai ra thì thứ tự các cặp đấu còn lại đều bị xáo trộn hoàn toàn. Sau khi trọng tài giới thiệu xong thì trận đấu đầu tiên cũng đã được bắt đầu.

So với trong truyện Tao Pai Pai không được cải tạo thành nửa người nửa máy nên còn yếu hơn cả nguyên tác. Đối mặt với Tien Shinhan đã được nhận sự huấn luyện của mèo thần Korin thì cho dù Tao Pai Pai đã sử dụng đến cả vũ khí cũng không thể chiến thắng nổi. Tao Pai Pai dùng đến vũ khí đã chọc giận Tien Shinhan và bị cậu đánh rớt khỏi võ đài mà ngất xỉu.

Lão Tsuru (Lão Hạc =]]) thấy em trai của mình bị tên đệ tử cũ đánh bại thì hoảng sợ mà vội vã ôm lấy Tao Pai Pai đã ngất xỉu và dùng Bukuujutsu bay đi mất.

Trận đấu tiếp theo giữa hắn và Yamcha lại càng đơn giản hơn, Yamcha thậm chí còn không chạm nổi vào vạt áo của hắn thì đã bị đánh bại rồi.

Những trận tiếp theo cũng rất nhanh thì có kết quả, Chi Chi không thể địch lại Krillin mà thất bại, Piccolo búng một cái Yajirobe liền bay khỏi võ đài.

Tiến vào trận bán kết đầu tiên hắn và Tien Shinhan đứng đối diện với nhau trên võ đài.

- Đây là lần thứ 2 chúng ta gặp nhau ở trên võ đài rồi đấy nhỉ - Tien Shinhan nhìn hắn nói - nhưng lần này tôi sẽ không thua dễ dàng như thế đâu.

- Tự tin đấy, vậy để tôi xem cậu tiến bộ được bao nhiêu nào - hắn nói.

Tien Shinhan bình tĩnh vào thủ thế rồi bất ngờ xông lên. Hắn nghiêng người né tránh và đá vòng ra sau lưng.

- Bốp!!

Tien Shinhan giơ hai tay lên chắn trước ngực để đỡ lấy cú đá của hắn và văng ra xa vài mét. Tien lập tức lấy lại thăng bằng và tiếp tục tấn công.

- Bốp!! Pặc!!!

Những tiếng động va chạm liên tục vang lên, tốc độ của Tien không là gì đối với hắn nhưng đối vời khác thì vẫn là quá nhanh. Khán giả thậm chí còn không thể nhìn thấy bóng dáng của hắn và Tien đang di chuyển trên võ đài mà chỉ có thể nghe được những âm thanh lạo xạo phát ra từ những cú đánh va chạm vào nhau.

- Chát!!

- Bịch!!!

Một tiếng chát chúa vang lên hình bóng của 2 người hiện ra trên sàn đấu, lúc này Tien đã dính đòn của hắn và ngã ngửa trên võ đài. Do hắn không dùng sức quá mạnh nên Tien đã lập tức bật dậy và nhìn hắn.

- Tốc độ của cậu quá nhanh khiến con mắt thứ 3 của tôi cũng không thể theo kịp được - Tien Shinhan nhìn hắn nói - vậy thì tôi sẽ sử dụng tuyệt kỹ mới của mình để đánh bại cậu.

Nói xong Tien Shinhan liền đứng tấn sau đó thì bất ngờ phân làm 2 người. Trong khi khán giả còn đang bất ngờ thì 2 Tien lại tiếp tục phân ra làm 4 người.

4 Tien Shinhan chạy ra 4 góc của võ đài và đồng thanh nói:

- 3 con mắt không thể theo kịp tốc độ của cậu nhưng nếu là 12 con mắt thì sẽ thế nào đây? - 4 Tien tự tin nói - bây giờ tầm nhìn của tôi là bao quát toàn bộ võ đài này rồi cậu không thể tránh khỏi mắt tôi đâu.

Hắn đảo mắt nhìn quanh võ đài rồi nói:

- Kỹ thuật khá là thú vị đấy - hắn mỉm cười - tôi cũng có một kỹ thuật khá là tương tự đấy, cậu có muốn xem không?

- Hả - Tien tỏ ra bất ngờ.

Kage Bunshin no Jutsu!!!

Một làn khói trắng hiện lên và hắn liền phân thân ra làm 4. Khác với Shishin no Ken (四身の拳 Tứ Thân chi Quyền) của Tien Shinhan thì hắn có nhiều nguồn năng lượng khác nhau đến từ Mp, Ki của bản thân và quỷ khí của Nico cùng Lucifer nên khi phân thân năng lượng của hắn không hề bị phân chia ra làm 4 giống như Tien.

Cộng thêm việc ảnh phân thân có ý chí riêng của mình nên hắn không cần chia trí để điều khiển ảnh phân thân mà chỉ cần hạ một chỉ lệnh cho phân thân thực hiện mà thôi.

Bất ngờ trước việc hắn cũng có thể phân ra làm 4 thì 4 Tien với sức mạnh chỉ bằng ¼ bình thường dễ dàng bị hắn và ảnh phân thân đánh bay khỏi võ đài.

- Quả nhiên là tôi vẫn không thắng nổi cậu - sau khi trọng tài tuyên bố hắn chiến thắng thì Tien đã thu lại phân thân và leo lên võ đài nói.

Sau trận đấu của hắn thì trận đấu giữa Piccolo và Krillin đã diễn ra. Krillin quả nhiên là người mạnh nhất trái đất trong tương lai, cậu thậm chí đã gây rất nhiều khó khăn cho Piccolo trong trận đấu này và chỉ chủ động nhận thua khi đã hết sức.

Thậm chí Piccolo cũng phải công nhận rằng Krillin quả là một đối thủ khó nhằn.

- Cuối cùng chúng ta cũng đã bước vào trận chung kết của Thiên Hạ Đệ Nhất Võ Đạo Hội lần thứ 23, liệu đương kim vô địch Son Goku có thể bảo vệ được ngai vô địch và lên ngôi vị quán quân của Võ Đạo Hội lần thứ 3 liên tiếp không… - trọng tài bắt đầu huyên thuyên trước trận đấu.

- Hừ, ta sẽ giết ngươi để trả thù cho cha ta - Piccolo lạnh lùng nhìn hắn.

- Chừng nào ngươi còn chưa hợp thể với Kami thì ngươi vẫn chưa phải là đối thủ của ta đâu - hắn nhếch mép cười.

- Hợp thể? - Piccolo cảm thấy hơi khó hiểu.

Nếu Piccolo hợp thể với Kami thì sẽ có được sức chiến đấu 265 triệu còn vượt qua cả con số 150 triệu của Son Goku khi mới biến thân thành Super Saiyan 1 để đấu với Frieza nữa kìa. Tất nhiên cũng là nhờ trước đó Piccolo đã hợp thể với Nail nên mới đạt được tầm sức mạnh như vậy. Nhưng cho dù không có Nail thì hắn vẫn dám chắc rằng Piccolo vẫn vượt xa con số 150 triệu nhiều.

Có điều hiện tại Piccolo chỉ mới có chỉ số sức mạnh là 364 mà thôi, cho dù sử dụng tới Bakurikimaha (爆力魔波 Bạo Lực Ma Ba) thì cũng chỉ đạt được chỉ số sức mạnh khoảng 700 mà thôi còn lâu mới có thể là đối thủ của hắn được.

Trận đấu vừa bắt đầu thì Piccolo đã lập tức tấn công bắn như vũ bão. Hắn né được mọi đòn của Piccolo và thỉnh thoảng còn đánh trả khiến cho tên này cực kỳ chật vật.

Thấy hắn chơi trò mèo vờn chuột với mình thì Piccolo cực kỳ tức giận, tên này lập tức vận dụng đến Bakurikimaha để tấn công hắn nhưng vẫn dễ dàng bị hắn đánh tan.

Chơi đùa một chút hắn cũng cảm thấy nhàm chán nên liền ra tay kết thúc trận đấu. Hắn giơ tay lên bắn một luồng Kikouha thẳng vào người Piccolo khiến tên này lập tức mất đi sức chiến đấu.

Việc một kẻ có cấp độ cao như hắn đi bắt nạt những kẻ có Lv thấp hơn như thế này quả thật là quá không công bằng. Nhưng biết thế nào được bây giờ, dù sao thì hắn cũng là nhân vật chính mà.

- Tuyển thủ Son Goku lại giành chiến thắng rồi, anh ấy đã chính thức trở thành người đầu tiên vô địch Thiên Hạ Đệ Nhất Võ Đạo Hội 3 lần liên tiếp!!!

Sau khi nghe thấy tiếng thông báo của trọng tài thì biết hành trình của mình ở thế giới Dragon Ball đã tạm thời kết thúc rồi. Hắn liền bay tới chỗ các cô gái đưa họ vào trong đảo thiên đường rồi rời khỏi phó bản.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 406: Đen đủi


Ting, bạn đã hoàn thành phụ bản "Dragon Ball"

Ting, bạn nhận được 310 000 Exp

Ting, bạn nhận được 90 000 điểm tích lũy

Ting, bạn nhận được 43 000 điểm thành tựu

Ting, bạn đã lên Lv 116

Ting, bạn đã lên Lv 117

Ting, mời bạn mở thưởng phụ bản. Bạn hoàn thành phụ bản được đánh giá S- bạn được mở 2 tấm miễn phí.

Do lần này hắn không thay đổi quá nhiều tình tiết trong cốt truyện nên hệ thống chỉ cho hắn một cái đánh giá S- mà thôi.

Nhưng dù sao thì hắn tới phó bản Dragon Ball này chủ yếu là để nhận được huyết thống Saiyan là chính.

Hắn mở 2 tấm bài miễn phí in hình 7 viên ngọc rồng thì nhận được 12 viên đá không gian và 5 World Stone. Nếu trừ đi 8 viên đá không gian và 2 World Stone mà hắn dùng để đi vào phó bản Dragon Ball này thì hắn còn thừa ra 4 viên đá không gian và 3 World Stone.

Hắn kiểm tra 1 chút thì thấy mình còn 124 650 điểm thành tựu nên quyết định thử rút hết 3 tấm thẻ còn lại thử vận may xem sao.

Ting, mở lá bài này cần 1000 điểm thành tựu bạn có mở không?

Ting, bạn nhận được Khăn Trải Bàn Thần Kỳ.

Ting, mở lá bài này cần 10 000 điểm thành tựu bạn có mở không?

Ting, bạn nhận được Bắc Minh Thần Công

Sau khi mở 2 tấm bài tiếp theo thì hắn nhận được 2 thứ khá là vô dụng. Khăn trải bàn thần kỳ của Doraemon dùng để dọn ra bất kỳ loại thức ăn nào chỉ trong nháy mắt nhưng trong mắt hắn lại gần như vô giá trị.

Còn về phần Bắc Minh Thần Công xuất ra từ thế giới Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung thì quả thật là một bộ tâm pháp nội công khá là cao cấp ở trong thế giới võ hiệp nhưng có điều bây giờ sức mạnh của hắn đã vượt xa những thế giới võ hiệp thông thường rồi.

Những năng lực của hắn có khả năng phát triển rất cao thậm chí cao hơn nội công của thế giới võ hiệp không biết bao nhiêu lần. Hắn việc gì mà phải bỏ gần cầu xa đi học cái nội công gì gì đó chứ?

Sau khi ném 2 phần thưởng vào trong balo thì hắn lại nhìn về phía tấm thẻ bài nhận thưởng cuối cùng. Mở nó ra và hắn sẽ lại nghèo kiết xác nhưng nếu ra thứ gì đó ngon lành thì hắn sẽ vớ bở.

Ting, mở lá bài này cần 100 000 điểm thành tựu bạn có mở không?

- Mẹ!!! Quá tam ba bận, tao không tin là cả 3 lần đều ra mấy thứ vớ vẩn. Mở!!! - hắn cắn răng nói.

Vẫn như mọi khi, tấm thẻ bài cuối cùng quay lại một cách rất từ từ giống như đang trêu ngươi hắn vậy. Hắn vừa hồi hộp chờ đợi tiếng thông báo của hệ thống vừa nhìn thấy bóng dáng của một vật gì đó có màu tím nhạt.

Ting, bạn nhận được trái ác quỷ Yami Yami no Mi

Ngay sau tiếng thông báo của hệ thống thì trên tay hắn xuất hiện một thứ trái cây lớn, tròn, màu tím nhạt, tạo bởi nhiều múi hình giọt nước có họa tiết xoắn bao quanh. Nó cũng có lá xanh mọc ra ở cuống. Vẻ ngoài của nó nhìn chung giống 1 quả dứa hoặc một chùm nho hình dạng kì dị.

Đây không phải là trái ác quỷ của Blackbeard Marshall D Teach sao? Trái ác quỷ này được Râu Đen tự đánh giá rằng là trái ác quỷ mạnh nhất.

Hắn cũng không rõ nó có phải là trái ác quỷ mạnh nhất hay không nhưng chỉ riêng với khả năng hấp thụ sức mạnh của trái ác quỷ khác thì trái ác quỷ Yami Yami no Mi quả là độc nhất vô nhị.

Akuma no Mi (悪魔の実 Ác Ma chi Thực, Thực này là chân thực, thành thực chứ không phải lương thực hay thực vật đâu) là một loại trái cây chỉ tồn tại trong thế giới One Piece. Loại trái cây này được gọi là trái cây của ác ma biển cả, nó có thể đem lại cho người sử dụng đủ các loại năng lực đặc biệt.

Trái ác quỷ được chia ra làm 3 loại chính là hệ Paramecia (超人系 Siêu Nhân Hệ) hệ Zoan (動物系 Động Vật Hệ) và cuối cùng là hệ hiếm nhất hệ Logia (自然系 Tự Nhiên Hệ).

Trong 3 hệ này thì hệ Paramecia có những năng lực đa dạng nhất, nó có thể ban cho người sử dụng những loại năng lực đặc biệt như biến cơ thể thành cao su như trái Gomu Gomu no Mi của Luffy, tạo ra chấn động với trái Gura Gura no Mi của Râu Trắng hay là tạo ra các bóng ma và điều khiển chúng như trái Horo Horo no Mi của Perona.

Loại thứ 2 thường thấy hơn là hệ Zoan với khả năng giúp người sử dụng biến thành 1 loại động vật nào đó kể cả là con người. Trong hệ này còn có 3 hệ nhỏ là thú ăn thịt như trái Neko Neko no Mi Model: Leopard của Rob Lucci, thú cổ đại như trái ác quỷ của X Drake và đặc biệt nhất là thú thần thoại như trái ác quỷ phượng hoàng của Marco. Loại trái ác quỷ Zoan hệ thần thoại này thậm chí còn hiếm thấy hơn cả trái ác quỷ hệ Logia.

Cuối cùng là trái ác quỷ hệ Logia, được coi là loại trái ác quỷ mạnh nhất có thể giúp người sử dụng điều khiển một loại nguyên tố và biến hóa thân thể thành loại nguyên tố đó và miễn nhiễm với mọi công kích vật lý thông thường.

Trái Yami Yami no Mi này thuộc về hệ Logia với khả năng điều khiển bóng tối giống như hố đen và hấp thụ mọi vật chất. Ngoài ra với khả năng hấp thụ năng lực của trái ác quỷ khác thì người sử dụng có thể có được 2 loại năng lực trái ác quỷ khác nhau.

Hiện tại hắn không biết giới hạn hấp thu trái ác quỷ của trái Yami Yami no Mi là bao nhiêu. Liệu nó chỉ có thể hấp thu năng lực của một trái ác quỷ duy nhất hay là có thể hấp thu trái thứ 2, thứ 3…?

Nhưng dù thế nào thì cũng không thể phủ nhận được sức mạnh của trái ác quỷ này.

Có điều hiện tại hắn đang phân vân là có nên sử dụng trái ác quỷ này không? Nếu không dùng thì coi như là 100 000 điểm thành tựu đem vứt vào 1 xó rồi nhưng nếu dùng thì bỗng nhiên lại tạo ra cho mình thêm 1 điểm yếu nữa là sợ nước biển.

Sau một hồi lâu suy nghĩ thì hắn chỉ đành thở dài sau đó cất trái Yami Yami no Mi vào trong balo của mình. 100 000 điểm thành tựu tuy nhiều nhưng cũng không phải không thể kiếm lại được, nếu chỉ vì tiếc rẻ chút điểm mà lại tạo cho mình 1 điểm yếu chí mạng thì quả là không đáng.

Thôi thì có lẽ sau này đem trái ác quỷ này đi tặng cho ai đó vậy. Có vẻ như ngày hôm nay không phải là một ngày may mắn của hắn rồi.

Hít một hơi không khí trong lành của đảo thiên đường hắn ngay lập tức đã thoải mái trở lại. Hắn cần gì phải lo nghĩ nhiều về những chuyện như thế này chứ, cứ thoải mái mà tận hưởng cuộc sống là được rồi.

Hắn quay trở về khu nhà ở giữa đảo gần Tree of Life, lúc này nơi đây đã trở thành nơi dưỡng thai của các cô gái trên đảo rồi. Khí tức sinh mệnh do Tree of Life phát ra có thể giúp cho đứa bé trong bụng của các cô gái trở nên khỏe mạnh và sinh đẹp hơn.

Tính tới hiện tại thì hắn đã có tổng cộng 6 người con gái rồi, đứa con đầu lòng do Mikumo sinh ra giờ đã được 6 tháng tuổi và đã chập chững biết đi rồi. Sau Mikumo thì Miu, Saori, Clare và Irene cũng đã sinh rồi, đặc biệt là Miu sinh ra hai đứa bé song sinh được hắn đặt tên là Fuurinji Aya và Fuurinji Maya còn Saori, Clare và Irene thì lần lượt là Shirahama Miyuki, Selena và Arwen.

Ngoài những người này ra thì Rimi cũng đã mang thai được hơn 7 tháng rồi. Shigure, Hikari và Hibiki, Hilda, Yolda, Akasha, Gyokuro và Moka cũng đã có thai được 3-4 tháng. Nhân khẩu của đảo thiên đường đang được tăng lên rất nhanh, chẳng mấy chốc mà hắn sẽ phải nới rộng hòn đảo thiên đường này ra thôi.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 407: Đôi chút rắc rối


Hôm nay hắn đã trở về thế giới hiện thực sau 7 năm ở trong phó bản Dragon Ball. Mặc dù đây là phó bản mà hắn ở lại với thời gian lâu nhất nhưng nó lại là lần vắng mặt ngắn nhất của hắn.

Nhờ vào lượng Mp khổng lồ mà hắn đã điều chỉnh sự chênh lệch thời gian giữa phó bản và đời thực khiến cho gần 7 năm hắn ở lại trong phó bản Dragon Ball chỉ mới trôi qua chưa đầy 3 ngày ở thế giới hiện thực.

Bây giờ hắn hoàn toàn không cần phải lo lắng về thời gian mình ở trong phó bản là quá lâu nữa rồi.

- Anh về rồi đây - hắn bước vào nhà và nói.

Hắn vừa vào trong phòng khách thì thấy Linh đã ngồi sẵn ở trên ghế sofa ăn Pizza và xem phim rồi. Hắn liền nhào tới và ôm chầm lấy Linh và hôn lên môi cô.

Linh đang nhai miếng bánh Pizza bị hắn tấn công bất ngờ thì không phản ứng kịp, sau đó miếng bánh Pizza trong miệng của Linh liền bị hắn dùng lưỡi cuốn vào trong miệng của mình.

- Anh này!! Ăn uống mất vệ sinh quá - Linh cấu hắn một cái và gắt gỏng.

- Có sao đâu mà, miệng của bé Linh nhà anh sạch sẽ thơm tho lắm sợ gì - hắn nhai nhai miếng bánh rồi hôn chụt lên má của Linh.

- A, đồ xấu xa… anh làm dính hết thức ăn lên mặt em rồi - Linh liền tức giận nhào tới cào xé.

Hai người ôm nhau vừa vật lộn trên ghế sofa vừa cười đùa vui vẻ. Đặc biệt là hắn tâm trạng hôm nay rất vui vì được gặp lại Linh sau 7 năm trời.

Mặc dù hắn vẫn có những cô gái khác ở trong phó bản và đảo thiên đường làm bạn nhưng trong suốt 7 năm không được gặp Linh và Trang khiến hắn thật sự rất nhớ 2 người.

Hơn nữa trong khi những cô gái khác phần nhiều là lòng tham muốn chiếm hữu sắc đẹp của họ thì Linh lại là người con gái mà hắn yêu thật lòng. Không được gặp người mình yêu trong một thời gian đã là đau khổ rồi chứ nói gì đến việc xa cách Linh trong suốt 7 năm mà không thể liên lạc thậm chí là không thể gửi một tin nhắn hỏi thăm.

Trong khi tình yêu của Linh lúc này đối với hắn vẫn là tình yêu non nớt của tuổi trẻ thì hắn đã trải qua cả chục năm trong phó bản khiến cho tình cảm của hắn đối với Linh ngày càng sâu đậm và tha thiết.

- Anh có quà cho em nè - hắn liền lấy từ trong balo ra một chiếc hộp.

Linh nhận lấy chiếc hộp và mở nó ra thì nhìn thấy một chiếc dây chuyền kim cương rất đẹp ở bên trong.

- Đẹp quá!! Anh tặng em thật sao!! - Linh cầm lấy chiếc dây chuyền và mừng rỡ.

Hắn gật đầu một cái, trong phó bản Dragon Ball thì thậm chí viên kim cương to bằng lòng bàn tay còn có chứ nói gì đến một chiếc dây chuyền kim cương bình thường này. Chỉ là hắn biết Linh cũng không muốn nhận một viên kim cương lớn như thế vì nó quá gây chú ý và có thể tạo ra những phiền phức không đáng có.

Thay vì những thứ hào nhoáng như vậy thì Linh lại thích những thứ giản dị mà không mất vẻ cao quý như thế này hơn.

- Em yêu anh nhiều lắm - Linh liền nhào tới và hôn hắn.

- Chụt… chóp chép…

Hắn và Linh hôn nhau vài phút đồng hồ sau đó mới rời môi, sợi nước bọt dinh dính vẫn còn nối giữa bờ môi của hắn và Linh mãi mới đứt ra.

- Anh đeo nó cho em nhé - hắn đưa tay nhận lấy chiếc dây chuyền.

Hắn vén mái tóc dài của Linh lên và đeo chiếc dây chuyền này cho cô, chiếc dây chuyền kim cương màu trắng bạc treo ở trước cái cổ trắng ngần với làn da hơi ửng hồng do dư âm của nụ hôn ướt át khiến cho vẻ đẹp trẻ trung của Linh thêm chút quý phái.

- Ding Ding Ding...

Trong lúc hắn và Linh còn đang âu yếm, nung nóng tình cảm để chuẩn bị chiến đấu thì bỗng bên ngoài cửa vang lên những tiếng bấm chuông dồn dập.

Hắn tức giận rút tay ra khỏi quần của Linh và đi ra ngoài cửa, Linh thì ngồi thẳng dậy và chỉnh trang lại quần áo.

Hắn ra đến cửa nhìn vào màn hình giám sát trên tường thì liền thấy được vẻ mặt hốt hoảng của Andy. Hắn biết là đã có chuyện gì xảy ra với Andy nên liền bỏ qua sự bực dọc và mở cửa ra.

- Cạch

Andy thấy cửa mở ra và nhìn thấy khuôn mặt của hắn ở sau cánh cửa thì mừng rỡ.

- Hiệp, may quá cậu đây rồi… - Andy vội vã nói - có… có chuyện xảy ra rồi...

Hắn thấy Andy nói lắp ba lắp bắp thì liền đặt tay lên trán của cậu.

- Cậu làm gì vậy? - thấy hắn làm vậy thì Andy cảm thấy khó hiểu.

- Vậy ra cậu đã để lộ ra mình là một phù thủy trước mặt một người thường? - hắn không trả lời Andy mà hỏi ngược lại.

- Làm sao mà cậu biết? Vừa rồi cậu đặt tay lên trán là để đọc suy nghĩ của tôi sao? Cậu nhất định phải dạy tôi phép thuật này mới được.

Thấy hắn đọc được suy nghĩ của mình thì Andy lập tức trở lại với bản tính thường ngày mà ném mọi lo nghĩ ra sau đầu.

Mọi chuyện diễn ra vào khoảng đầu tháng 8 trong khi hắn còn đang ở trong phó bản Rosario Vampire. Lúc đó do hắn đã nhận lời dạy phép cho bạn gái của Andy là Mary và bạn thân của cô là Hannah nhưng lại chưa có thời gian.

Trong khi đó Andy thì mới được học phép thuật nhưng lại không biết khoe khoang với ai cả, với tính cách của Andy mà không được nói với ai mình là phù thủy thì quá là khó chịu.

Trong lúc này cậu nhớ ra bạn gái của mình và bạn thân của cô ấy đã biết về thế giới phù thủy nên đã dùng những phép mà mình mới học được để khoe mẽ.

Kim thì chín chắn hơn nên đã từng nhắc nhở Andy không được phô diễn phép thuật ở bên ngoài nhưng với tính thích thể hiện của Andy và sự hiếu kỳ với thế giới phù thùy của Mary và Hannah đã khiến cho Andy thường hay sử dụng phép thuật ở nơi công cộng mỗi khi xung quanh vắng vẻ.

Và đương nhiên sau nhiều lần như vậy thì cậu đã bị một đôi trái gái phát hiện và theo dõi. Cho tới cách đây 3 ngày ngay khi hắn vừa vào phó bản Dragon Ball thì đôi trai gái đó chủ động tiếp cận Andy và truy vấn cậu về việc cậu có phải là phù thủy hay không.

Tệ hại hơn nữa là trong quá trình theo dõi hai người này đã dùng camera ghi hình lại và cất giữ một bản sao của nó đi. Mấy ngày nay Andy vẫn tới tìm hắn nhưng lại không thể gặp được hắn.

Trang cũng đã biết chuyện này nên thử đi liên lạc với vài người bạn để giải quyết việc này trong yên lặng tránh việc Andy bị bộ phận quản lý hiện tượng siêu nhiên SPAD (Supernatural Phenomena Administration Department) sờ gáy vì để lộ thế giới phù thủy cho người thường.

- Chuyện đó không quan trọng, bây giờ cần phải tìm cách để cho hai tên kia quên đi việc cậu là phù thủy - hắn nói.

- Cậu định xóa bỏ trí nhớ của họ đúng không? Ngầu vãi!! - Andy thấy hắn nói vậy thì không còn chút lo lắng nào cả.

- Cậu nghĩ linh hồn con người dễ bị tác động đến vậy sao? - hắn lườm Andy - nếu vậy thì phù thủy đã chẳng phải giấu mình làm gì hết.

Hắn có thể thôi miên người khác nhưng đó chỉ là biện pháp tạm thời mà thôi, bình thường khi thôi miên mấy cô gái thì hắn cần khiến cho họ trở thành người theo đuổi của mình trước khi phép thôi miên hết tác dụng.

Những phép thuật của Hội Pháp Thuật rất hiếm có những phép thuật nào động chạm đến phương diện linh hồn mặc dù linh hồn là chủ đạo giúp tích tụ ma lực và điều tiết ma lực theo mạ trận.

- Thôi được rồi chuyện này tôi sẽ nghĩ cách giải quyết, cậu hãy về nhà chờ đi và nhớ là đừng có đi đâu đấy - hắn nói - và đừng quên ngày kia phải tới nhà tôi để học phép thuật đấy, tôi đã đi vắng mất hơn nửa tháng rồi nên cần tăng tốc độ lên để bù lại.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 408: Bill và Megan


Thành phố Los Angeles vào lúc 9 giờ tối vẫn nhộn nhịp như mọi khi nhưng trong một số con ngõ hẻm nhỏ cách xa trung tâm thì lại yên ắng và vắng vẻ.

Những nơi như thế này chính là địa điểm lý tưởng cho những tên côn đồ, bọn buôn ma túy và gái mại dâm tụ tập. Lúc này hắn và Andy cùng nhau đứng ở trong một con hẻm vắng vẻ ở cách đồn cảnh sát không xa.

Nơi này tuy tối tăm nhưng do quá gần sở cảnh sát LAPD nên bọn côn đồ không dám tụ tập ở nơi này.

- Lát nữa hai người đó đến thì cứ để tôi nói chuyện với họ còn cậu thì không được lên tiếng nghe rõ chưa - hắn nói với Andy.

Lúc chiều hắn đã bảo Andy gọi điện cho đôi nam nữ đã phát hiện ra thân phận của cậu theo số điện thoại mà hai người này để lại và hẹn họ tới nơi này.

Khi thấy Andy chủ động gọi điện cho mình thì hai người này cực kỳ kích động mà nhận lời.

Hắn và Andy đứng đợi trong con hẻm vắng vẻ này khoảng 10 phút thì thấy từ chỗ xa có một chiếc Maserati màu đỏ xuất hiện. Hắn có thể nhìn thấy một đôi nam nữ trẻ tuổi ngồi ở trong xe từ phía xa.

Đây hắn là hai người mà Andy hẹn tới vì không có lý do gì mà 1 đôi nam nữ bình thường lại lái một chiếc xe như vậy tới một nơi như thế này.

Chiếc xe dừng lại bên cạnh con hẻm và người thanh niên trong xe hạ cửa kính xuống và nói:

- Lên xe đi.

Hắn và Andy liền ngồi vào ghế sau của chiếc xe, người thanh niên này bắt đầu lái xe đi.

- Vậy… người kia là bạn của cậu hả Andy - sau khi đi được một lát thì cô gái ngồi ở ghế phụ nói.

Cô gái này cũng khá là xinh đẹp và có nét hơi giống người thanh niên kia, có lẽ hai người họ là anh em. Theo cách ăn mặc của họ và chiếc xe này thì hắn nghĩ hai người này là con cháu của một gia đình giàu có nào đó.

Nghe được câu hỏi của cô gái Andy vẫn không trả lời vì hắn đã dặn cậu là không được lên tiếng.

- Tôi là thầy dạy phép của Andy - hắn nói.

Nghe được câu trả lời thẳng thắn của hắn thì người thanh niên đang lái xe vội phanh gấp lại bên lề đường. Hai người kinh ngạc quay lại phía sau nhìn chằm chằm vào hắn, kể cả Andy cũng rất ngạc nhiên với câu nói của hắn.

- Vậy hai người thật sự là phù thủy!?! Tôi biết mà!!! - cô gái này hô lên.

Hai người đang hưng phấn thì bỗng nhìn thấy trên tay hắn xuất hiện một quả cầu lửa, không khí bên trong xe liền nóng lên cực nhanh cái điều hòa cũng không thể làm lạnh kịp.

- Hai người không biết hậu quả của việc theo dõi một phù thủy đâu - hắn lạnh lùng nhìn hai người - nếu hai người không giao ra bản sao và bản gốc của video quay lén Andy thì… hãy thử nghĩ xem tôi sẽ làm gì với hai người.

Lời hăm dọa của hắn khiến cho đôi nam nữ này cảm thấy lạnh gáy, họ vội vã xua tay nói với vẻ mặt sợ hãi.

- Xin đừng giết chúng tôi, chúng tôi sẽ phá hủy đoạn video đó.

Phải đối mặt với một kẻ đã giết rất nhiều người như hắn thì 2 cô, cậu ấm này còn quá non nớt.

- Tốt hơn là nên như thế nếu không tôi sẽ cho cậu biết cái gì còn đáng sợ hơn cả cái chết - hắn vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng của mình.

Đôi nam nữ này sợ hãi nuốt nước bọt và gật đầu lia lịa.

- Thật ra… - bỗng cô gái này lên tiếng - chỉ là chúng tôi muốn được học phép thuật mà thôi…

Câu này của cô gái khiến hắn hơi nhướng mày một chút, sau đó thì hắn lại bình tĩnh nói:

- Xin lỗi nhé, hai người không đủ khả năng học phép thuật đâu.

Hắn không hề nói dối, học phép thuật không phải là chuyện đơn giản. Nếu như bất cứ ai cũng có thể học được phép thuật thì chẳng phải phù thủy mất giá lắm sao.

Gặp được một đôi chị em đều có thể trở thành phù thủy như Kim và Andy là đã hiếm lắm rồi và nó chủ yếu là vì mẹ của hai người là một phù thủy khá mạnh mẽ nữa. Hai người Mary và Hannah chỉ được hắn đánh giá là “có khả năng” học phép thuật thôi chứ không dám chắc rằng họ sẽ học được.

- Làm ơn đi mà, chúng tôi sẽ làm bất cứ điều gì - người thanh niên nói - gia đình chúng tôi rất giàu có, chúng tôi có thể cho anh rất nhiều tiền.

- Thật xin lỗi, đây không phải là vấn đề về tiền bạc với thiên phú của hai người thật sự rất khó để có thể trở thành phù thủy, mà cho dù có thể thì cũng chỉ là phù thủy hạ cấp mà thôi - hắn không hề dao động - hai người không nên phí thời gian với những chuyện như thế này nữa.

Nói xong thì hắn liền mở cửa xe và đi xuống, Andy thấy hắn xuống xe thì cũng vội vã đi xuống. Sau khi ra khỏi xe hắn đi tới cửa sổ phía trước và cúi xuống nói:

- Tốt nhất là cậu hãy phá hủy đoạn video đó đi và tận hưởng cuộc sống giàu có của mình đi.

Sau đó hắn liền bỏ đi cùng với Andy để lại đôi nam nữ vẫn ngồi ở trong xe. Người thanh niên ngửa mặt lên và thở dài:

- Xem ra hết hi vọng rồi…

- Ai nói thế, không phải là anh ta nói cũng ta vẫn có thể trở thành phủ thủy đó sao - bỗng cô gái lên tiếng.

- Nhưng mà Megan, anh ta nói chúng ta cùng lắm là chỉ có thể trở thành phù thủy hạ cấp nhất thôi - người thanh niên nói.

- Billy, từ khi nào mà anh lại trở nên giống như thế này vậy? Anh trai của em là một người không bao giờ bỏ cuộc cho dù khó khăn đến đâu cơ mà - Megan nói.

- Nhưng mà bằng cách nào? Anh ta đâu có chịu dạy phép thuật cho chúng ta? - Bill nói.

- Anh cứ tin em đi, em sẽ có cách - Megan tự tin nói.

………….

Hai ngày sau khi hắn gặp mặt hai anh em kia thì họ không còn đến làm phiền Andy nữa. Hôm nay Kim và Andy lại cùng nhau tới nhà hắn để học phép thuật và dẫn theo cả Mary và Hannah.

- A… khó nhớ quá cái ma trận chết tiệt này!!

Mary và Hannah nhìn tấm vải vẽ một loại ma trận và kêu ca.

- Không có cách nào khác đâu, nếu hai người không thể ghi nhớ được ma trận của mình thì sẽ chẳng thể sử dụng được phép thuật nào đâu.

- Sao em không kích thích trí nhớ của họ giống như đã làm với chị và Andy vậy? - Kim thấy hắn bắt Mary và Hannah tự ghi nhớ ma trận thì thắc mắc.

- Hai người khác họ, linh hồn của hai người vốn đã vượt trội hơn so với những người khác nên tôi có thể kích thích trí nhớ của cả 2 lên tới mức cực hạn của con người mà không sợ gây ra tổn thương gì - hắn giải thích - 2 người họ thì khác, linh hồn họ chỉ nhỉnh hơn chút xíu so với người bình thường nếu làm vậy sẽ gây tổn thương không thể phục hồi cho não bộ và linh hồn. Vậy nên họ phải tự tìm cách để nhớ ma trận này chứ không thể nhờ vào ngoại lực được, đây là sự khác biệt về thiên phú.

Nếu học phép thuật mà đơn giản thì phù thủy đã nhan nhản ngoài đường rồi chứ không ít ỏi như hiện tại.

- Đừng thắc mắc nữa, tập trung vào điều chế thuốc đi - hắn nói.

Lúc này hắn đang dạy Kim và Andy học cách bào chế thuốc phép trong lúc dạy Mary và Hannah những điều cơ bản về phép thuật.

Trong lúc hắn đang dạy học thì bỗng nhiên Lina, cô bé fairy của hắn bay xuống tầng hầm.

- Chủ nhân, chị Evelyn bảo em xuống báo với anh là có người tới tìm anh - Lina nói.

- A… fairy kìa!!

Trong lúc Lina đang thông báo thì mấy người kia kinh ngạc thốt lên khi nhìn thấy cô bé. Lina nhìn thấy nhiều người lạ như vậy thì sợ hãi chui vào trong cổ áo của hắn.

- Lina có chút sợ người lạ, thông cảm nhé - hắn nói - tôi phải lên trên nhà có việc mọi người cứ tiếp tục đi.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 409: Spad


Hắn mang theo Lina đi lên nhà và khi đi vào phòng khách thì hắn đã thấy hai bóng người quen thuộc đang ngồi trên ghế sofa đối diện với 3 người Linh, Trang và Evelyn.

Hắn lập tức đi lại gần và nói:

- Bob và Hillary đúng không? Hai người tới tìm tôi có việc gì? - hắn ngồi xuống bên cạnh Evelyn và nói.

- Thật là vinh dự khi cậu vẫn còn nhớ đến chúng tôi - Bob nói - chuyện là thế này, vài ngày trước chúng tôi nhận được báo cáo về trường hợp 2 người thường phát hiện ra sự tồn tại của phù thủy...

Nghe Bob nói đến đây thì hắn lập tức nghĩ tới điều gì đó mà hơi nhíu mày. Quả nhiên câu nói tiếp theo của Bob đã chứng thực suy nghĩ của hắn.

- Theo nguồn tin của chúng tôi thì người đã để lộ thông tin về thế giới siêu nhiên cho 2 người thường này là học trò của cậu Andy Thomson. SPAD chúng tôi đã phải tiến hành xóa bỏ trí nhớ của 2 người kia và lập hồ sơ xử phạt phù thủy tập sự Andy Thomson và người giám sát cậu ta là Phạm Quang Hiệp, cũng chính là cậu đấy.

Bob vừa nói vừa lấy ra một tập hồ sơ và đưa cho hắn, hắn liền nhận lấy tập hồ sơ và đọc lướt qua. Đợi sau khi hắn đọc xong thì Hillary nói:

- Ủy ban xử lý vi phạm trực thuộc Liên Minh đã thụ lý hồ sơ này của chúng tôi. Nhưng sau khi xem sét kỹ lưỡng thì chúng tôi sẽ chỉ tiến hành cảnh cáo phù thủy tập sự Andy và Thomson và yêu cầu người giám sát của cậu ta phải thực hiện lao động công ích. Bắt đầu từ bây giờ cậu sẽ thuộc quyền quản lý của Bộ phận quản lý hiện tượng siêu nhiên SPAD và sẽ phải chịu sự điều hành của chúng tôi trong thời gian tới.

Những câu nói của Hillary khiến cho khuôn mặt hắn càng lúc càng trở nên lạnh lẽo. Từ trước tới nay chưa có kẻ nào dám ở trước mặt hắn nói ra những câu như thế.

- Ha ha… ha ha ha!!! - hắn cười lớn - chịu sự quản lý của các người? Các ngươi tới đây để chọc cười ta đấy à? Ta có thể bóp nát hai ngươi cùng với cái ủy ban cho má kia chỉ trong nháy mắt, các ngươi nghĩ mình là ai mà dám ra lệnh cho ta?

Càng nói sát khí của hắn càng mạnh, Bob và Hillary bị khí thế của hắn bao phủ thì cảm thấy hoa mắt chóng mặt, toát mồ hôi lạnh liên hồi.

- Không phải như vậy đâu… cậu hiểu lầm rồi - Bob vội vã nói - ý của chúng tôi là muốn cậu giúp đỡ chúng tôi trong một số trường hợp coi như là để đổi lấy việc chúng tôi xử lý hai người thường kia.

Bob là một người với thâm niên trong nghề nên biết cách ăn nói hơn hẳn Hillary. Lúc này Hillary đã sợ đến phát run lên rồi, so với một nhân viên lão làng như Bob thì cô ta còn quá non nớt.

- Chắc cậu chưa biết chúng tôi có thiết bị xóa trí nhớ đúng không? Đây là thiết bị đặc biệt do SPAD sáng chế ra, ngay cả Hội Pháp Thuật và Thư Viện Thế Giới cũng không có đâu - Bob nói tiếp - nếu như cậu hợp tác với chúng tôi thì cậu sẽ có cơ hội được tiếp cận với công nghệ này. Cậu sẽ không có rằng buộc gì với tổ chức cả mà mỗi khi có khó khăn chúng tôi sẽ thông báo đến cho cậu và cậu có thể lựa chọn giúp đỡ hay không…

Khác với Hillary mới vào nghề thì Bob biết rõ có những người mà ngay cả tổ chức của họ cũng không thể chọc đến và hiển nhiên người trước mặt chính là một trong những người như vậy Không chỉ sở hữu sức mạnh to lớn mà còn là con rể của tộc Elf nữa, cho dù sức mạnh hay thế lực của người này đều không hề vớ vẩn một chút nào.

- Chúng tôi chỉ tới để thông báo với cậu như vậy thôi, đây là danh thiếp của chúng tôi - Bob đặt một tấm thể màu đen lên mặt bàn sau đó rời đi.

Hillary cũng đã bớt hoảng sợ và vội vã đi theo phía sau của Bob, có lẽ sau ngày hôm nay thì cô ta sẽ biết cách xử sự hơn một chút. Trong suốt quá trình hắn không hề nói một câu mà chỉ lạnh lùng nhìn hai người, một lúc sau Trang đứng dậy cầm lấy tấm danh thiếp và nói:

- Em sẽ cất nó đi phòng khi cần.

- Chủ nhân đừng tức giận mà - Lina chui từ trong áo hắn ra và bay lơ lửng trước mặt hắn.

Linh và Evelyn cũng ôm tay hắn và khuyên nhủ khiến mặt hắn giãn ra, hắn tức giận với Hillary thì cũng không có lý do gì khiến người đàn bà của hắn phải chịu đựng cả.

Sau sự kiện của Andy thì mọi thứ đã trở lại như bình thường, Bob và Hillary không còn xuất hiện trước mặt hắn nữa, Mary và Hannah vẫn đang cố gắng và ghi nhớ được hơn ⅔ ma trận trụ cột rồi. Trong thời gian này hắn trải qua rất nhàn nhã, chỉ có đôi chút kỳ lạ là hắn làm tình với Trang, Linh và Evelyn rất nhiều mà không sử dụng biện pháp tránh thai nhưng họ lại vẫn chưa có thai. Điều này thật là kỳ lạ khi mà trong đảo thiên đường đã có rất nhiều cô gái mang thai đứa con của hắn rồi.

Nhưng dù sao hắn cũng không cần phải sốt ruột khi sinh mạng của hắn và những người đàn bà của hắn đã không có hồi kết, việc có con cũng chỉ là sớm muộn mà thôi.

Và cuối cùng sau gần 2 tháng thì hắn đã có thể một lần nữa tiến vào trong phó bản rồi. Và đây cũng sẽ là lần đầu tiên hắn bước vào một phó bản có Lv trên 100.

…………

Hắn mở mắt ra và nhìn thấy mình xuất hiện ở trong một căn phòng bình thường kiểu Nhật. Hắn đang định nhìn xung quanh thì cánh cửa phòng được mở ra và có một người đàn ông trung niên đi vào và bỗng nhiên tung một cú đá song phi về phía hắn.

- Hả!?!

- Bốp!!!

Hắn tiện tay đập bay người đàn ông này văng ra xa mà theo bản năng, sau khi nhìn kỹ thì hắn mới nhận ra người này là ai.

- Khá lắm Ichigo, không thể tin được mày lại có thể đỡ được cú đá của bố - người đàn ông không những không tức giận mà còn hớn hở.

Người này không phải ai khác mà chính là Kurosaki Isshin, cựu đội trưởng của phiên đội 10 thuộc Gotei 13 (護廷十三隊 Hộ Đình Thập Tam Đội) và cựu tộc trưởng của tộc Shiba.

Đây là cha của nhân vật chính bộ truyện Bleach, Kurosaki Ichigo hay cũng có thể nói là cha của hắn hiện tại. Lúc này hắn đã tiến vào bên trong phó bản Bleach và thay thế Kurosaki Ichigo rồi. Để thay thế Ichigo hắn chỉ cần bỏ 3000 điểm thành tựu để đổi lấy huyết thống Echt Quincy (Quincy thuần chủng), huyết thống Shinigami và sức mạnh của Hollow là được.

Hắn lựa chọn phó bản Bleach này không chỉ đơn giản là vì nó có hệ thống sức mạnh khá ổn định mà còn vì 1 lý do khác quan trọng hơn.

Đó chính là hắn phát hiện ra rằng thanh Zanpakuto của mình không hoàn chỉnh. Hắn phát hiện ra việc này khi hắn vừa mới lên Lv 100 ở trong phó bản Rosario Vampire.

Theo lý thuyết thì khi đạt đến Lv 100 thì thanh Kotsurei của hắn phải mở khóa Bankai rồi nhưng điều đó lại không xảy ra. Lý do là vì linh hồn thanh Kotsurei của hắn không được hoàn chỉnh.

Bình thường ra các thanh Zanpakuto khác vốn được tách ra từ linh hồn của Shinigami trong khi thanh Kotsurei của hắn lại được kết hợp từ Asauchi và Cốt Linh Trượng.

Cả 2 thứ trên đều chỉ mới có được linh hồn mang tính sơ khai nên cho dù kết hợp cũng không thể tạo thành một linh hồn hoàn chỉnh cho thanh kiếm được.

Để sử dụng được Bankai thì hắn phải tìm cách để cho linh hồn của thanh Kotsurei trở nên hoàn chỉnh. Và để tìm được ra phương pháp thì không còn chỗ nào khác ngoại trừ nơi xuất xứ của mọi thanh Zanpakuto chính là phó bản Bleach này rồi.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 410: Shinigami


Hắn hiện vẫn đang mặc bộ đồng phục màu ghi của trường trung học Karakura đứng ở trước gương. Mái tóc của hắn vẫn là màu đen như bình thường cùng với đôi mắt nâu của hắn.

Hắn đang đứng nhìn bỗng nhiên hắn cảm thấy một nguồn năng lượng lạ xâm nhập vào phòng của mình. Hắn quay lại thì nhìn thấy một con bướm đen đang bay trong phòng mình.

Jigokuchou Lv 0

Đó chính là Jigokuchou (地獄蝶 Địa Ngục Điệp) sao? Nó xuất hiện trong phòng hắn vào lúc này có nghĩa là…

Hắn liền quay sang phía bên trái của con Jigokuchou và nhìn thấy một cô gái mặc một bộ Kimono màu đen với một thanh Katana giắt ở bên hông trái. Cô gái này có một mái tóc đen dài ngang vai và đôi mắt tím.

Kuchiki Rukia Lv 85

Đây chính là người đã đưa Ichigo đến với con đường của một Shinigami, đứng gần thì hắn mới thấy được sự nhỏ bé của Rukia.

Rukia chỉ cao có 144 cm và nặng 33 kg, nếu so sánh với hắn thì quả thật là giống như bố với con vậy.

- Nó đang ở gần đây… - Rukia lầm bầm.

- Cái gì mà ở gần đây cơ chứ, sao cô vào nhà người khác mà không xin phép hả - hắn túm lấy cổ áo của Rukia và nhấc bổng cô lên một cách dễ dàng.

Bỗng nhiên bị hắn giơ lên trên không thì Rukia giật bắn mình mà giãy dụa chân tay như một đứa trẻ mà quên mất rằng mình là một tử thần.

- Oái!! Ngươi là ai!?! Mau thả ta xuống - Rukia đưa tay ra sau tóm lấy tay hắn và đung đưa hai chân.

- Tự ý mò vào nhà người khác xong còn hỏi ta là ai hả nhóc con - hắn nhìn Rukia nói - xem ra ta phải dạy dỗ lại nhóc mới được.

Hắn liền xoay ngang Rukia sang và ngồi lên giường rồi đặt cô lên đùi. Rukia bị hành động của hắn gây bất ngờ nên không kịp phản ứng, ngay khi cô nhận ra mình đang bị đặt nằm úp sấp trên đùi hắn thì cô định lên tiếng nhưng không kịp.

- Đét!!! Đét!!!

Từng đợt cảm giác bỏng rát truyền từ mông lên khiến cho đầu của Rukia trở nên trống rỗng.

- “Một Shinigami như mình mà lại bị một tên người thường đánh mông???” - Quá bất ngờ Rukia không biết phải phản ứng ra sao.

Trong lúc Rukia đang suy nghĩ vẩn vơ thì hắn lại vỗ thêm 3 phát nữa vào mông của cô. Bị hắn đánh mông thì Rukia mới giật mình phản ứng lại.

- Thả ta ra!!

Rukia lăn ra khỏi đùi hắn và rơi xuống bịch xuống đất, sau khi đứng dậy thì cô liền lui ra sau dùng hai tay che cặp mông của mình và cảnh giác nhìn hắn.

- Vẫn chưa chừa hay sao mà lại dám nhìn anh mày với ánh mắt đó hả - hắn không đợi Rukia lên tiếng thì đã cướp lời của cô - nói mau, nhà ở đâu để anh đưa nhóc về.

- Cái gì!! Đừng có mà coi ta là trẻ con, ta nhiều tuổi gấp 10 lần ngươi đấy!!! - thấy hắn coi mình là trẻ con thì Rukia lập tức sửng cồ - Bakudou số 1, Sai (塞 Tắc)!!

Rukia vừa chụm ngón trỏ và ngón giữa tay phải lên hô thì bỗng nhiên hắn cảm thấy có thứ gì đó vô hình đang trói chặt tay mình và kéo ra phía sau.

Hắn liền gồng lên một chút thì thứ đang trói tay hắn bỗng nhiên vỡ tan ra và tay hắn lại được tự do.

- Bakudou?

Thì ra đây chính là 1 trong 2 loại Kidou (鬼道 Quỷ Đạo), Bakudou (縛道 Phược Đạo) đó sao? Trông cũng không có vẻ gì là khó thực hiện cho lắm.

- Sao một người thường như ngươi lại có thể thoát khỏi Bakudou dễ dàng như thế được!?! - Rukia thấy hắn thoát ra khỏi sự trói buộc của Bakudou chỉ bằng sức mạnh cơ bắp thì kinh ngạc.

- Bakudou… là thứ này sao? - hắn thử giơ ngón trỏ và ngón giữa tay trái lên và hô - Bakudou số 1, Sai!!

Nhìn thấy động tác của hắn thì Rukia giật mình và bỗng nhiên cảm thấy hai tay của mình bị thứ gì đó giật ra phía sau.

- Hự!!

Rukia bị Bakudou trói lại 2 tay thì trợn tròn hai mắt mà nhìn hắn.

- Sao lại thế!?! Ngươi có thể sử dụng được Kidou… lại còn có thể bỏ qua vịnh xướng nữa!!!

Ngày hôm nay Rukia phải trải qua hết bất ngờ này đến bất ngờ khác khiến cho não bộ của cô dường như ngừng hoạt động rồi.

Bỗng nhiên Rukia đang giãy dụa thì bất chợt dừng lại, cô cảm nhận được một luồng Reiryoku (霊力 Linh Lực) tà ác đang tiếp cận.

- Hỏng rồi… nó tới rồi!! mau thả ta ra!! - Rukia la hét với hắn.

Nguyên bản do Reiatsu (霊圧 Linh Áp) của Ichigo bao phủ khắp căn phòng khiến cho Rukia không thể cảm nhận được Linh Lực của con Hollow đang tiếp cận. Hiện tại hắn mặc dù chưa hiểu rõ về Linh Lực nhưng nếu bàn về khả năng khống chế năng lượng thì hắn lại cực kỳ giỏi nên toàn bộ Linh Áp trong cơ thể đã được hắn thu lại.

Cảm nhận được Linh Lực của Hollow thì Rukia cố gắng giãy dụa để thoát ra khỏi Bakudou của hắn nhưng lại không thể. Bây giờ lượng INT của hắn là quá lớn nên mới khiến cho Rukia không thể Bakudou của hắn dù nó chỉ là số 1.

- Mau giải thuật thả ta ra mau, có người đang gặp nguy hiểm!! - Rukia hét lên.

- Ta đâu biết giải như thế nào đâu? - hắn nói.

Hắn quả thật là không biết cách giải Bakudou như thế nào, hắn chỉ vừa mới học lén được cách dùng nó mà thôi.

Rukia trở nên gấp gáp, cô mới chỉ Lv 85 nên cho dù cố gắng thế nào cũng không thể thoát khỏi 1 cái Bakudou cơ bản của một kẻ sở hữu chỉ số INT biến thái như hắn. Chưa kể đến việc cô còn bị giới hạn đến 80% sức mạnh khi đi lại ở hiện thế.

- Mau mang ta xuống dưới mau lên!!

Hết cách Rukia chỉ có thể để hắn mang mình xuống dưới nhà. Hắn liền bế Rukia lên theo kiểu công chúa và chạy xuống dưới nhà.

- Cô nhẹ thật đấy - đang đi hắn vẫn có tâm tình quay sang tán gẫu với Rukia.

- Đừng nói nữa mau đi nhanh lên - hắn càng tỏ ra bình tĩnh thì Rukia lại càng thêm lo lắng.

Vừa chạy xuống dưới cầu thang thì hắn đã thấy được một sinh vật khá to lớn có tay chân giống người nhưng lại có khuôn mặt kỳ lạ cùng một cái lỗ lớn ở giữa ngực.

Lúc này cha của Ichigo là Kurosaki Isshin đang nằm trên một vũng máu và 2 người em gái của Ichigo là Karin và Yuzu đang ngồi ở trong góc phòng cách chỗ của Isshin không xa.

- Đó chính là Hollow đấy, cần phải tiêu diệt nó ngay lập tức nếu không hai cô bé kia sẽ gặp nguy hiểm - Rukia hô lên.

Rukia vừa nói xong thì con Hollow kia liền vung tay lên và đánh về phía Karin và Yuzu. Karin vội vã chắn trước mặt em gái mình để tránh cô bé bị thương.

Hắn vừa nhìn thấy động tác của con Hollow thì ngay lập tức giơ 2 ngón tay lên và hô:

- Bakudou số 1, Sai!!!

Con Hollow bị dính phải Bakudou của hắn thì hai tay lập tức bị trói ra phía sau mà không thể tấn công Karin và Yuzu được nữa.

Karin thấy hắn xuất hiện thì liền kéo lấy Yuzu đang sợ hãi chạy tới gần hắn.

- Ichi, nó là cái gì vậy!?! - Karin và Yuzu nấp đằng sau hắn thì cảm thấy đỡ sợ hơn đôi chút.

- Nó là Hollow một linh hồn tà ác - lúc này Rukia bỗng lên tiếng - Bakudou chỉ có thể khống chế mà không thể tiêu diệt nó, hiện tại hai tay ta bị trói thì không thể sử dụng Hadou hay Zanpakuto được…

Rukia nhìn con Hollow đang giãy dụa thì suy nghĩ một chút.

- Xem ra chỉ còn cách đó thôi… Này tên kia - Rukia gọi hắn - hãy rút thanh Zanpakuto ở hông của ta ra và tự đâm vào ngực mình, ta sẽ chuyển một nửa sức mạnh của mình cho ngươi và biến ngươi trở thành Shinigami. Như vậy thì ngươi sẽ có thể tiêu diệt được con Hollow kia.

Hắn nghe vậy thì rút thanh Zanpakuto của Rukia ra và nhìn cô, lúc này Karin bỗng kéo tay hắn lại.

- Ichi, anh định làm cái gì vậy? Anh định tự sát hay sao mà nghe lời cô ta - Karin phản ứng kịch liệt và không chịu buông tay hắn ra.

- Không sao đâu Karin… hãy tin ở anh - hắn xoa đầu Karin sau đó thì tự đâm thanh Zanpakuto của Rukia vào ngực mình.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 411: Inoue Orihime


- Đây là sức mạnh của Shinigami sao?

Cảm nhận được nguồn Linh Áp đang sôi trào trong cơ thể mình thì hắn cảm thấy khá là thỏa mãn.

Khác với Ki đến từ sức mạnh của cơ thể thì Linh Áp lại là sức mạnh của linh hồn. Mà sức mạnh của linh hồn lại được biểu thị qua chỉ số INT nên lượng Linh Áp của hắn hiện tại là cực kỳ lớn.

Rukia vừa bị hắn rút cạn sức mạnh thì lại cảm thấy run sợ trước nguồn Linh Áp của hắn.

- Linh Áp thật đáng sợ, thậm chí nó còn vượt xa cả Linh Áp của cấp Taichou (隊長 Đội Trưởng) nữa… - nhìn hắn xuất hiện với bộ trang phục Shihakushou (死覇装 Tử Bá Trang) của Shinigami thì Rukia lẩm bẩm.

- Trả cho cô này - hắn trả lại Zanpakuto cho Rukia.

- Khoan đã, nếu như vậy thì ngươi chiến đấu bằng cái gì? - Rukia hét lên.

Hắn không trả lời Rukia mà chỉ hơi hạ cổ áo của mình và cúi đầu xuống một chút. Trước ánh mắt kinh ngạc của Rukia và 2 cô em gái của Ichigo thì từ gáy của hắn mọc ra một thanh kiếm trắng muốt như xương.

Hắn rút thanh Kotsurei ra khỏi cơ thể và vuốt ve nó.

- Đã lâu rồi ta không sử dụng đến ngươi…

Trong suốt 7 năm ở trong phó bản Dragon Ball thì hắn chưa từng một lần dùng đến thanh Kotsurei của mình nên lần này khi được lấy ra nó khẽ run lên như là đang hưng phấn.

Hắn nắm chặt vào chuôi kiếm sau đó nhìn về phía con Hollow đang căm tức nhìn ngược lại hắn.

- Xoẹt!!

Trong nháy mắt một luồng ánh kiếm màu sáng bạc lóe lên rồi biến mất khiến cho biểu cảm của con Hollow đọng lại trên khuôn mặt nó và cơ thể nó dần rụng rời ra.

- Nhanh… nhanh quá!!

Rukia thậm chí còn không kịp theo dõi động tác của hắn thì con Hollow đã bị hắn chém thành muôn mảnh rồi.

Sau khi tiêu diệt xong con Hollow thì hắn liền thu lại thanh Kotsurei vào trong cơ thể của mình rồi quay đầu về phía ba người đang trố mắt nhìn hắn.

- Bọn Hollow này yếu vãi linh hồn… - hắn nói.

- “Không phải do chúng yếu mà là do ngươi quá mạnh mà thôi” - Rukia thầm nghĩ.

- Tôi thì đương nhiên là mạnh rồi - hắn nói một câu làm cho Rukia giật bắn mình.

- “Tên này có thể đọc được suy nghĩ của mình sao” - Rukia cảnh giác nhìn hắn.

- À phải lại gần tôi mới đọc được - hắn xác nhận suy nghĩ của Rukia.

- Đồ vô duyên!! Đừng có mà tự tiện đọc suy nghĩ của ta - Rukia kinh ngạc rồi chuyển sang tức giận, do hai tay đã bị trói nên cô dùng đầu húc hắn.

Hắn nhìn thấy Rukia chỉ cao đến ngực mình lúc cúi xuống để húc thì chỉ húc được vào bụng hắn nên buồn cười. Karin và Yuzu đứng ở bên cạnh nhìn thấy một cô gái kỳ lạ cứ đứng húc đầu vào bụng anh trai mình còn Isshin đáng thương thì vẫn nằm chình ình trên vũng máu mà chả có ai thèm đếm xỉa gì đến ông.

…………

- Cô định theo tôi đi học à? - hắn nhìn thấy Rukia mặc bộ đồng phục nữ sinh của trường trung học Karakura thì hỏi.

- Đương nhiên rồi, bây giờ sức mạnh của ta đã bị ngươi lấy hết rồi nên ngươi phải chịu trách nhiệm tiêu diệt Hollow thay cho ta chứ - Rukia chống nạnh đứng trước mặt hắn - nếu ta không ở cạnh ngươi thì làm sao ngươi biết được khi nào Hollow xuất hiện.

Sau khi tiêu diệt Hollow vào tối hôm qua xong thì Rukia đã sử dụng thiết bị thay thế trí nhớ để điều chỉnh lại trí nhớ của Karin và Yuzu.

Còn về phần Isshin thì hắn không tin là cái thiết bị cùi bắp này có thể ảnh hưởng đến cựu đội trưởng đội 10 của Gotei 13.

Hắn biết rõ Rukia hiện đang sử dụng Gigai (義骸 Nghĩa Hài) do Urahara chế tạo ra. Gigai là thứ mà Shinigami dùng để nhập hồn vào mỗi khi sức mạnh của mình suy yếu để khôi phục sức mạnh từ từ và tránh khỏi sự săn đuổi của Hollow.

Có điều cái Gigai đặc biệt mà Urahara giành riêng cho Rukia này chính là một thiết bị đặc biệt để khiến cho người sử dụng của nó không thể khôi phục được Linh Lực. Mục đích mà Urahara làm vậy chính là để che dấu sự tồn tại của Hougyoku (崩玉 Băng Ngọc) ở bên trong linh hồn của Rukia.

Hắn cùng với Rukia đi tới trường học, Rukia đã xin vào học cùng lớp của hắn hiện tại. Đã lâu rồi hắn mới phải tới trường như thế này nên hắn cũng cảm thấy có chút vui vẻ.

Vừa bước vào trong phòng học thì hắn đã nhìn thấy vài khuôn mặt quen thuộc đang ngồi ở trong lớp.

- A Kurosaki-kun… chào buổi sáng!! - một cô gái tóc cam vẫy tay chào hắn.

Cô gái này chính là cô bạn gái ngực bự chung tình và sau này cũng sẽ trở thành vợ của Ichigo, Inoue Orihime.

Hắn nhìn liếc qua độ hảo cảm của Orihime thì không bất ngờ chút nào khi thấy được con số 90.

- Cậu vẫn xinh đẹp như mọi khi nhỉ Orihime - hắn mỉm cười.

Thấy hắn gọi thẳng tên mình và khen mình xinh thì Orihime vừa vui sướng vừa ngượng ngùng cười.

- Này Ichigo, cậu định dụ dỗ Orihime hả - bạn thân của Orihime và cũng là bạn từ thời thơ ấu của Ichigo, Arisawa Tatsuki đứng chắn trước mặt Orihime nói.

- Hôm nay cậu lạ nhỉ Ichigo tớ thấy cậu không giống mọi khi - Kojima Mizuiro một người bạn của Ichigo nói.

- Một kẻ luôn được phụ nữ hâm mộ như cậu thì làm sao mà hiểu được chứ - đúng lúc này bạn thân của Kojima là Asano Keigo xuất hiện - Ichigo đã trải qua thời sơ trung mà không có một mảnh tình vắt vai nên bây giờ định tán tỉnh Inoue-san để tận hưởng những năm tháng màu hồng đó mà.

Hắn ngồi trên ghế của mình và cảm nhận được những giây phút vui vẻ khi còn là học sinh cấp 3. Hiện tại hắn học tại đại học ở Mỹ nên không khí rất căng thẳng không được thoải mái với nhau như thời cấp 3.

Nhưng nhờ có hệ thống nên giờ hắn muốn trải nghiệm những năm tháng như vậy bao nhiêu ngày cũng được.

Những ngày sau đó hắn ngoài đi đến trường học ra thì còn đi tiêu diệt Hollow cùng với Rukia nữa. Đây toàn bộ đều là lũ Hollow cấp thấp nên toàn bộ đều bị hắn giải quyết chỉ với 1 chém.

Rukia đã bị hắn làm kinh ngạc quá nhiều lần rồi nên đã tự quyết định rằng sau này cho dù có nhìn thấy hắn kỳ lạ đến thế nào thì cũng không ngạc nhiên nữa.

Hôm nay là cuối tuần Rukia đã đi vắng còn hắn thì đi dạo xung quanh thành phố một chút. Đang đi trên đường thì hắn bỗng thấy Orihime đang ôm một túi thực phẩm trên tay.

Từ đằng xa hắn có thể thấy được trên cánh tay trái của Orihime đang được cuốn băng vải.

- Đã xuất hiện rồi à… - hắn lẩm bẩm sau đó tiến lại gần Orihime - Orihime!!

Orihime đang đi trên đường nghe thấy tiếng hắn gọi thì liền quan sang.

- Kurosaki-kun!! Cậu đang đi dạo à? - Orihime cười nói vui vẻ.

- Cứ gọi tớ là Ichigo được rồi - hắn nói - tay cậu làm sao vậy, cả ở chân nữa kìa?

Hắn chỉ vào vết thương trên cánh tay và cẳng chân của Orihime.

- Tớ cũng không biết, có lẽ hôm qua lúc bị xe tông thì nơ bị như vậy rồi - Orihime nhìn về bắp chân của mình nói.

Hắn liền lại gần sử dụng Chưởng Tiên Thuật để chữa trị vết thương cho Orihime nhưng hắn bỗng nhận ra là Chưởng Tiên Thuật chỉ có thể trị liệu vết thương ở tay của Orihime mà không thể chữa lành dấu vết ở chân của cô.

Có lẽ là do Chưởng Tiên Thuật không thể chữa trị được cho linh hồn.

- A… hết đau rồi này Ichigo… cậu làm thế nào mà hay vậy - Orihime vung vẩy cánh tay trái của mình và cảm thấy vết thương ở trên cánh tay không còn đau nữa.

- Vết thương ở chân thì tớ không thể chữa trị được - hắn nói - cậu bị thương như vậy để tớ đưa cậu về đi.

Nói xong thì hắn không đợi Orihime từ chối mà một tay cầm lấy cái bịch thực phẩm của Orihime rồi hơi cúi người xuống quay lưng về phía cô.

- Cậu hãy lên đây đi, tớ sẽ cõng cậu về - hắn nói.

Orihime ngượng ngùng một chút sau đó dưới sự ép buộc của hắn thì đã phải trèo lên lưng của hắn. Hắn cõng Orihime về nhà và trên đường đi cảm nhận được hai quả cầu nặng trịch nhưng không kém phần co giãn của Orihime ép lên lưng mình.

- Đến nơi rồi - hắn cõng Orihime về đến nhà thì hơi trùng người cho cô tuột xuống.

Orihime có chút lưu luyến rời khỏi lưng của hắn, ngày hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trong đời của Orihime khi được người con trai mình thích cõng về nhà.

- Cậu ở nhà 1 mình có buồn lắm không? - hắn hỏi.

- Không sao đâu, tối nay Tatsuki-chan sẽ qua chơi với tớ mà, cậu ấy hay tới thăm tớ lắm - Orihime xua tay.

- Vậy thì tớ về trước nhé - hắn bất ngờ hôn nhẹ lên trán của Orihime sau đó rời đi.

Ting, độ hảo cảm của Inoue Orihime tăng lên 95

Hắn mỉm cười rời đi để lại một Orihime đang đỏ bừng hết mặt. Ở bên trong căn hộ của Orihime, một đôi mắt nhìn ra ngoài thấy được cảnh này thì liền long lên sòng sọc.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 412: Siêu thoát


Hắn đưa Orihime về phòng trọ xong thì quay trở về nhà mình, trên đường đi hắn cảm nhận được có kẻ đang theo dõi mình nhưng chưa làm ra phản ứng gì cả, hắn biết rõ kẻ đó là ai.

Lúc hắn về nhà thì thấy Isshin vẫn đang bận rộn với công việc, Karin đang học bài còn Yuzu thì đang nấu cơm.

- Onii-chan… anh có thấy cái váy của em đâu không - Yuzu thấy hắn trở về thì quay sang hỏi - cả bộ đồ ngủ của em nữa…

- Sao em lại hỏi anh cái đó?

Mặc dù miệng thì hắn nói như vậy nhưng còn trong đầu thì đã hình dung ra kẻ trộm quần áo của Yuzu rồi.

Hắn đi lên phòng mình và tiến về chỗ chiếc tủ âm tường trong phòng mình. Hắn mở nó ra thì liền thấy Rukia đang mặc chiếc váy của Yuzu và còn có một bộ đồ ngủ được xếp ở bên cạnh nữa.

Rukia nhỏ bé đến nỗi mặc vừa cả quần áo của một cô bé mới học lớp 5 như Yuzu.

- Cô chui vào đây từ lúc nào thế hả? - ngày hôm trước hắn rõ ràng còn chưa thấy Rukia xuất hiện trong tủ quần áo của mình - chui vào tủ quần áo người khác mà không xin phép, cô tưởng mình là Doraemon hả?

- Chứ ngươi bảo ta phải đi đâu bây giờ? Ta không còn sức mạnh cũng chẳng có tiền đi thuê nhà trọ đâu - Rukia nói.

- Cô vào ở trong phòng tôi thế này không sợ tôi làm gì cô sao? - hắn nổi hứng muốn trêu Rukia một chút.

Rukia nhìn thấy vẻ mặt nham nhở cùng hai bàn tay đang ngoe nguẩy trước mặt mình thì lùi ra sau một chút và dùng hai tay che ngực mình.

- Ngươi… ngươi muốn làm gì… đây không phải cơ thể thật đâu chỉ là cái xác nhân tạo thôi - Rukia hoảng hốt nói.

Thấy vẻ mặt cảnh giác của Rukia thì hắn cảm thấy buồn cười.

- Ha ha… đừng lo lắng… chẳng ai muốn làm gì cái cơ thể trẻ con của cô đâu… ha ha… - hắn cười lớn.

- Cái gì hả!?! Nói cho ngươi biết ta đã 150 tuổi rồi đừng có mà coi ta là trẻ con!!!

Rukia tức giận nhào tới cắn vào bàn tay của hắn.

- Ái da… tay của ngươi làm bằng cái gì vậy hả - tác dụng phản đòn của [Cốt Linh chúc phúc] dội ngược lại khiến cho hàm răng của Rukia tê rần.

- Ha ha ha…. - hắn cười càng khoái chí hơn.

- Cười cái gì mà cười… ta không phải trẻ con!! - Rukia ưỡn ngực nói.

Hắn ngừng cười mà nhìn xuống bộ ngực của Rukia sau đó liền đưa tay tới bóp lấy nó. Hắn cảm nhận một chút thì thấy ngực của Rukia ở vào khoảng cỡ B, tuy khá là nhỏ so với mặt bằng chung nhưng nếu ở trong trường hợp có cơ thể nhỏ nhắn như của Rukia thì nó lại rất vừa vặn.

- Ừ… quả là không nhỏ chút nào - hắn thậm chí còn tay còn lại bóp lấy bên ngực kia của Rukia.

Rukia bị hắn tấn công bất ngờ thì lập tức đứng hình một lúc lâu, cho tới khi hắn đặt cả hai tay lên ngực cô thì Rukia mới giật mình tỉnh lại.

- Á A A!!! - Rukia hét lớn.

………….

Suốt cả buổi chiều hôm đó Rukia liền giận dỗi mà không thèm để ý đến hắn. Lúc đầu Rukia còn cào, cấu, cắn… nhưng cô lập tức nhận ra rằng người bị đau chỉ có mình nên đã ngồi úp mặt vào tường mà không thèm nói chuyện.

- Đừng giận nữa mà… tôi chỉ đùa thôi - hắn lại gần dỗ dành Rukia.

- Hứ!! - Rukia phồng má quay đầu sang chỗ khác.

Hắn thấy vậy thì suy nghĩ một chút rồi mở Shop tích lũy ra và tìm kiếm.

- Đừng giận mà… - hắn cầm một con gấu bông giơ trước mặt của Rukia.

- Hừ!!

Rukia lại quay đầu đi chỗ khác nhưng hắn thấy được cô vẫn thỉnh thoảng liếc sang nhìn con gấu bông. Hắn mỉm cười khi thấy phương án của mình thành công và lập tức mở Shop tích lũy ra mua thêm một con thỏ nhồi bông nữa.

Dưới thế công của những con thú nhồi bông Rukia rất nhanh thì đã bị đánh bại.

- Đừng tưởng ngươi có thể dụ dỗ ta với những thứ như thế này - Rukia ôm con gấu và con thỏ nhồi bông trong lòng và đỏ mặt nói.

Hắn thừa biết điểm yếu của Rukia là những thứ dễ thương như thú nhồi bông nhất là những con thỏ. Những thứ như thế này muốn bao nhiêu hắn cũng có.

- Bíp Bíp Bíp…

Đúng lúc này một loạt những tiếng kêu vang lên, Rukia lập tức thò tay vào trong người lấy ra một chiếc điện thoại. Chính chiếc điện thoại này là thứ phát ra tiếng kêu vừa rồi.

- Có Hollow xuất hiện… là ở phía đông nam - Rukia nhìn vào chiếc điện thoại và nói.

Phía đông nam của nơi này, chính là hướng của nhà trọ mà Orihime đang ở. Hắn lập tức tập trung cảm nhận về hướng đông nam và cảm thấy đang có một luồng khí tức tà ác đang hiện hữu ở nơi đó.

Loại khí tức này hắn đã gặp nhiều lần trong tuần vừa qua, đó chính là khí tức của Hollow. Con Hollow xuất hiện lần này nhất định chính là anh trai của Orihime, Inoue Sora chứ không thể là ai khác được.

Trước đó hắn đã cảm nhận được khí tức của con Hollow do Sora biến thành nhưng hắn vẫn chưa ra tay tiêu diệt bởi hắn muốn lợi dụng cơ hội này để nâng cao hảo cảm của Inoue.

- Đi thôi nào - hắn tóm lấy Rukia kẹp vào nách mình và dùng Bukuujutsu bay đi.

Rukia nhìn thấy hắn bay đi thì rất kinh ngạc nhưng rất nhanh thì liền bình tĩnh lại vì hắn quá kỳ lạ, thậm chí hắn còn có thể chuyển hóa cơ thể mình thành dạng linh hồn mà không cần đến sự trợ giúp từ bên ngoài.

Cơ thể của hắn cực kỳ đặc biệt nên khi đạt được năng lực của Shinigami thì hắn cũng có được khả năng chuyển hóa thành dạng linh hồn bất cứ khi nào mà hắn muốn.

Khoảng cách vài km hắn bay tới chỉ trong chớp mắt, đáp xuống cửa sổ phòng của Orihime và xuất hiện ở trong phòng.

Vừa tới nơi thì hắn đã nhìn thấy con Hollow do anh trai Orihime biến thành đang dùng tay ấn Tatsuki xuống sàn còn Orihime thì đang nằm bên cạnh với linh hồn đã bị tách ra khỏi cơ thể.

- Ta sẽ dùng Kidou cứu cô ta ngươi hãy xử lý con Hollow đi - Rukia nói.

Hắn liền thả Rukia xuống và chém bay cánh tay của con Hollow.

- A A A!!! - con Hollow bị chém đứt tay thì kêu gào.

Linh hồn của Orihime vẫn đang được kết nối với cơ thể bằng một sợi xích nhìn thấy hắn xuất hiện trong một bộ Shihakushou màu đen với thanh kiếm trắng muốt trên tay thì kinh ngạc.

- Ichigo? Và cả bạn Kuchiki mới chuyển tới nữa? - Orihime nhìn thấy 2 người xuất hiện thì kinh ngạc.

- Chính là ngươi!!! Chính ngươi khiến cho Orihime không còn quan tâm đến ta nữa!!! - con Hollow đang kêu gào đau đớn nhưng nhìn thấy khuôn mặt của hắn thì tức giận quát lên - ta sẽ giết ngươi sau đó thì Orihime sẽ là của ta!!!

Luyến tiếc duy nhất của Inoue Sora khi còn sống là không thể chăm sóc được cho em gái mình nên khi chết và bị biến thành Hollow thì anh ta luôn muốn giữ Orihime làm của riêng.

Chiều hôm nay khi nhìn thấy hắn có cử chỉ thân thiết với Orihime thì Sora đã phát điên và tấn công Inoue nhằm biến cô thành người chết rồi ở bên anh ta mãi mãi.

- Orihime là người sống còn ngươi là kẻ đã chết rồi, tốt hơn hết là ngươi đừng có làm phiền đến cô ấy nữa - hắn không tiếp tục tấn công con Hollow nữa.

- Không!!! Orihime là của tao!!! Tao đã mang nó rời khỏi căn nhà của bố mẹ khi tao tròn 18 tuổi để mang nó tránh xa 2 con quái vật đó rồi nuôi dưỡng nó như con gái của mình, từ lúc ấy bọn tao đã luôn ở bên nhau, chỉ có 2 người bọn tao mà thôi!! - con Hollow gào thét.

- Nii-san…!?! - Orihime nghe thấy con Hollow nói vậy thì liền nhận ra đây chính là anh trai của mình.

- Nếu như ngươi còn quan tâm đến Orihime thì tốt hơn hết là hãy để cho cô ấy tiếp tục sống cuộc đời của mình - hắn nói - ngươi đã hi sinh cuộc đời mình để cho Orihime một cuộc sống tốt đẹp, vậy tại sao bây giờ ngươi lại muốn cô ấy phải mất đi cuộc sống đó?

Nghe hắn nói vậy thì con Hollow trở nên yên tĩnh và không còn kêu gào nữa, hắn liền giơ thanh Kotsurei lên và nói:

- Ngươi hãy cứ yên tâm mà ra đi, ta sẽ thay ngươi bảo vệ Orihime - hắn nhẹ nhàng vung kiếm lên - ta xin hứa với ngươi rằng sẽ không có ai có thể làm hại được cô ấy.

- Xoẹt!!

Lưỡi kiếm của thanh Kotsurei lướt qua thân thể của con Hollow nhưng nó lại không hề di chuyển mà để mặc cho hắn tấn công.

Lưỡi kiếm lướt qua một cách rất nhẹ nhàng, chiếc mặt nạ trên mặt của con Hollow liền rụng ra và để lộ ra khuôn mặt của một người thanh niên trẻ tuổi.

- Orihime, anh không thể ở bên để chăm sóc em được nữa - Inoue Sora sau khi bị Zanpakuto chém thì dường như đã được giải thoát khỏi cơn oán hận - nhưng anh đã yên tâm vì bây giờ đã có người khác thay anh chăm lo cho em rồi, hãy sống cho thật tốt cuộc đời của mình nhé.

- Nii-san… - Orihime đứng dậy và đi lại gần ôm lấy Inoue Sora - em nhất định sẽ sống thật tốt.

Inoue Sora quay đầu sang và nhìn thấy chiếc kẹp tóc mà mình tặng cho Orihime đang được cô ấy cài trên tóc thì khuôn mặt liền hiện lên vẻ thanh thản.

- Tạm biệt em, Orihime…

- Nii-san đi đường cẩn thận nhé…

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 413: Địa Ngục


Cơ thể Hollow của Inoue Sora tan ra thành những hạt Reishi (霊子 Linh Tử) và bay lên không trung. Orihime nhìn theo cho tới khi những hạt Linh Tử biến mất thì mới quay lại nhìn hắn và Rukia.

- Cảm ơn cậu nhé Ichigo… - Orihime mỉm cười nhẹ nhõm - à mà sao cậu và Kuchiki-san lại có mặt ở đây vậy…

- Bụp!!!

Orihime vừa bắt đầu thắc mắc thì Rukia đã dùng thiết bị thay thế trí nhớ của mình khiến cho Orihime bất tỉnh. Cũng may vừa rồi hệ thống đã thông báo độ hảo cảm của Orihime tăng lên 100 rồi chứ nếu không thì công sức của hắn đêm nay đổ sông đổ bể hết cả rồi.

Rukia lại tiếp tục thay thế trí nhớ của Tatsuki và dùng Kidou đưa linh hồn của Orihime trở lại cơ thể sau đó mới nói:

- Được rồi chúng ta đi thôi.

- Chờ chút đã…

Trước ánh mắt kinh ngạc của Rukia thì hắn sử dụng phép thuật khôi phục lại căn phòng của Orihime vừa bị Inoue Sora phá nát rồi mới rời đi.

…………..

Những ngày sau đó Orihime liền khôi phục lại vẻ hoạt bát của mình, do căn phòng đã được hắn chữa trị nên không cần phải thêm vào những ký ức vớ vẩn cho Orihime và Tatsuki.

Hắn đã bắt Orihime làm pet nên đối ngoại công khai rằng Orihime là bạn gái của mình. Lũ đực rựa của trường thấy Orihime rơi vào tay hắn thì tiếc đứt ruột và còn lập đàn nguyền rủa hắn nữa. Cái này thì hắn đã bị quá nhiều lần rồi nên cũng chẳng thèm quan tâm.

Hôm nay hắn gọi Orihime và Rukia lên sân thượng để ăn trưa do hắn thích nhất là ăn trưa ở trên này. Hắn ăn bánh Hamburger còn Rukia ăn bánh Anpan đậu đỏ cùng uống sữa. Riêng Orihime thì lại ăn bánh mỳ chấm mật ong…

Hắn không thể đỡ nổi thực đơn hàng ngày của Orihime, cô ấy ăn quá nhiều đồ ngọt với lượng đường rất lớn.

Không giống như Mikumo và Chikage là một võ sư ăn toàn đồ ngọt để tiến hành cải tạo thân thể thì Orihime chỉ là một người bình thường mà thôi. Không hiểu sao Orihime ăn uống như vậy nhưng mà cơ thể lại rất khỏe mạnh.

- Ichigo, anh có muốn ăn không - Orihime mời hắn ăn món bánh mỳ chấm mật ong.

- À anh không thích đồ ngọt cho lắm… - hắn từ chối.

Mặc dù bánh mỳ chấm mật ong không có gì lạ cho lắm và cùng là món ăn ít kỳ quái nhất của Orihime nhưng bản thân hắn không thích ăn đồ ngọt trong bữa chính.

Đang ngồi ăn trưa vui vẻ thì bỗng nhiên cánh cửa sân thượng bị mở ra rất mạnh.

- Hime, cậu đây rồi - một cô gái tóc ngắn màu đỏ đeo kính xuất hiện.

Cô gái này vừa mới nói năng rất hào hứng thì bỗng nhiên im bặt khi nhìn thấy Orihime đang ngồi cạnh hắn.

- Mau tránh xa Hime ra tên Kurosaki xấu xa - cô gái này kéo Orihime ra xa.

- Chizuru… - Orihime bị cô gái tóc đỏ này kéo đi mà không thể phản kháng.

Hắn chỉ ngồi đó nhìn Orihime bị kéo đi mà cũng không phản ứng gì bởi đây là chuyện xảy ra hàng ngày rồi. Cô gái kia là một người học cùng lớp với hắn tên là Honshou Chizuru. Trong truyện thì cô gái này có vẻ là một bách hợp và rất thích Orihime.

Từ khi hắn tuyên bố Orihime là bạn gái mình thì Chizuru thường hay sửng cồ với hắn và mỗi khi trở về từ câu lạc bộ Tennis nữ mà thấy Orihime ngồi cạnh hắn thì lại kéo cô ấy đi.

Một lúc sau khi Orihime bị kéo đi thì bộ đôi Kojima và Keigo xuất hiện ở trên sân thượng. Một lát sau nữa thì đến lượt một người bạn cực kỳ quan trọng của Ichigo xuất hiện.

Sado Yasutora Lv 35

Sado Yasutora hay còn gọi là Chad, một Fullbringer (trong tiếng Nhật ghi là 完現術者 Hoàn Hiện Thuật Giả), cũng là người chiến hữu đáng tin cậy nhất của Ichigo. Lúc này sức mạnh của một Fullbringer chưa được thức tỉnh nhưng Sado vẫn sở hữu một sức mạnh đáng kinh ngạc vượt xa người bình thường.

Nếu cộng thêm sự lỳ đòn và ý chí sắt đá của Sado thì cho dù chưa thức tỉnh sức mạnh cậu vẫn có thể hạ gục được một con Hollow nếu nhìn thấy chúng.

- Cậu bị làm sao thế Chad? - Keigo nhìn thấy Sado băng bó khắp người thì hỏi.

- Hôm qua tớ bị cái xà thép rơi trúng đầu - Sado thản nhiên nói - còn mấy vết này thì là do lúc đi mua bánh mỳ tớ bị xe máy đụng phải.

- Cái gì!?! - Keigo và Kojima kinh ngạc.

Mấy cái tai nạn mà Sado gặp phải thì người bình thường chỉ cần dính phải một cái thôi cũng đã nguy hiểm đến tính mạng rồi mà Sado chỉ bị thương đôi chút.

- Tớ không sao đâu… mà người lái xe bị thương khá nặng nên tớ đưa anh ta đi bệnh viện rồi - Sado càng nói càng khiến Keigo và Kojima toát mồ hôi.

- “Người bị xe đụng thì chẳng làm sao trong khi người đi xe đụng người khác thì bị thương nặng!?!” - Keigo và Kojima cảm thấy chuyện này thật sự nằm ngoài sức tưởng tưởng của con người rồi.

Trong lúc 2 người này còn đang ngạc nhiên thì Sado đặt chiếc lồng chim mà cậu vác sau lưng xuống đất và ngồi xuống.

- Ô, cậu mà cũng nuôi chim nữa à - thấy Sado mang theo 1 con vẹt đến trường thì Keigo liền hỏi.

- Xin chào, tôi là Shitaba Yuuichi. Còn anh tên gì ạ - con vẹt này liền mở miệng nói chuyện.

Keigo lập tức có hứng thú với con vẹt và chơi đùa với nó còn hắn thì nhìn chằm chằm vào con vẹt. Hắn có thể nhìn thấy rõ bên trong con vẹt này là một linh hồn của một cậu bé khoảng 8-9 tuổi.

Hắn chỉ nhìn liếc qua con vẹt một lát sau đó không để ý đến nó nữa, linh hồn cậu bé này đang bị một con Hollow truy sát nhưng đối với hắn thì nó cũng chỉ là một con tép riu mà thôi không cần phải chú tâm làm gì cả.

…………..

Trên đường về nhà hắn cảm nhận được có một luồng Linh Áp tà ác đang dao động chập chờn ở một nơi cách nhà hắn không xa cùng lúc đó chiếc điện thoại của Rukia liền reo lên.

- Tôi biết vị trí của nó rồi, đi thôi - hắn liền cắp Rukia vào nách rồi lao tới vị trí đó.

Hắn lập tức chạy tới nơi đó thì nhìn thấy được một con Hollow có một đôi cánh đang truy đuổi một người thanh niên cầm lồng chim.

- Đó không phải là Chad bạn của cậu sao? - Rukia nhìn thấy người thanh niên thì nói.

Hắn không trả lời mà xuất hiện ở phía sau lưng con Hollow và vung thanh Kotsurei lên.

- Xoẹt!!! - con Hollow lập tức bị hắn chém đứt đôi người.

Trong lúc hắn còn chưa hạ xuống đất bỗng nhiên hắn cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo xuất hiện ở sau lưng hắn.

Đồng tử của hắn co rút lại, hắn lập tức Teleport ra khỏi đó. Hắn vừa định hình ở nơi cách đó không xa thì đã nhìn thấy một cánh cổng màu tím đen có phần thân trên của 2 bộ xương xuất hiện ở đó.

Cánh cửa bất chợt mở ra và một cánh tay to lớn cầm một thanh đoản đao rất lớn đâm xuyên qua cơ thể đã đứt làm đôi của con Hollow kia. Hắn có thể nhìn thấy được bên trong cánh cửa là một khuôn mặt cực kỳ dị hợm đang cười đầy man rợ.

Cánh tay cầm dao dần thu lại vào bên trong cánh cổng mang theo xác của con Hollow đó theo. Cánh cửa sau đó đóng lại và nứt ra thành nhiều mảnh và biến mất.

- Đó chính là Địa Ngục sao? (地獄 Jigoku) - tâm tình của hắn có chút chập chờn khi nhìn thấy cánh cổng địa ngục ở thế giới này.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy địa ngục, hắn đã từng thấy nó ở phó bản Claymore, phó bản Dragon Ball nhưng theo hắn thấy cả 2 nơi đó đều không đáng sợ bằng Địa Ngục ở đây.

Hắn không kịp nhìn thông tin của kẻ vừa rồi do bất ngờ nhưng hắn có thể cảm nhận được rằng kẻ này rất mạnh.

Hắn đứng đó trầm ngâm một chút sau đó thì cười tự giễu bản thân. Hắn là một vị thần, một Super Saiyan mà lại phải run sợ sao?

Không!!!

Lúc này trong lòng hắn là sự hưng phấn, thèm khát chiến đấu!!!

Bản năng của người Saiyan đã ảnh hưởng đến hắn ít nhiều, trước đây hắn rất bình thản nhưng từ khi biến thân thành Super Saiyan thì hắn lại trở nên có chút hung bạo hơn xưa.

Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến hắn hay những quyết định của hắn nên hắn liền coi nhẹ.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 414: Ngày giỗ


- Cậu có thấy dạo này Ichigo hơi khác không? - Michiru ngồi cùng đám con gái trong lớp và nói.

- Khác gì cơ?

- Trước đây hắn cứ lầm lì rất khó chịu nhưng dạo này hắn lại rất cởi mở - Chizuru nói tiếp.

- Có lẽ cậu ấy đã nguôi ngoai rồi chăng… - Tatsuki nhìn hắn và lầm bẩm - à đúng rồi hôm nay là ngày mùng mấy rồi Michiru?

- Là ngày 16 tháng 6 - Michiru trả lời.

- Nhanh vậy sao? Đã sắp tới ngày đó rồi…

Hắn ngồi ở xa thoải mái nói chuyện với mấy tên nam sinh trong lớp mà không để ý đến mấy cô gái đang nghị luận về mình.

Mà cho dù có biết thì hắn cũng chỉ cười xòa, hắn đương nhiên không hành động giống trước đây vì hắn không phải Ichigo trước đây.

Hắn không việc gì mà phải bắt chước cách cư xử của Ichigo chỉ để hòa nhập vào thế giới này.

Sau giờ học thì hắn lại trở về nhà và nhì thấy trước cửa đã dán sẵn một tấm biển thông báo đóng cửa phòng khám vào ngày mai.

Nhìn thấy tấm biển thì hắn mới nhớ ra ngày mai là ngày 17/6 và cũng là ngày giỗ của mẹ Ichigo.

Mẹ Ichigo đã bị giết bởi một con Hollow tên là Grand Fisher vào 9 năm về trước. Lúc đó mẹ của Ichigo là Kurosaki Masaki từng là 1 Quincy nhưng đã chết do bị Yhwach hấp thu sức mạnh trong lúc chiến đấu với Grand Fisher để bảo vệ Ichigo.

Bản thân hắn không có thù oán gì với con Hollow tên là Grand Fisher đó nhưng nếu như hắn đã tiếp nhận thân phận của Ichigo ở thế giới này thì hắn sẽ báo thù cho Masaki thay cậu ta.

Sau khi tham gia cuộc họp gia đình để bàn về chuyến đi ngày mai thì hắn đi lên phòng và thấy Rukia đang thập thò ở cửa phòng.

- Ngày mai các ngươi đi đâu vậy? Có phải là đi Picnic không đó - Rukia thấy hắn đi lên thì liền hào hứng hỏi chuyện.

- Không phải đâu, ngày mai là ngày giỗ của mẹ tôi - hắn trả lời.

- … Như vậy là mai cậu sẽ không thể thực hiện nhiệm vụ được đúng không… - Rukia có chút trầm lắng.

- Có lẽ là như vậy… vì ngày mai tôi sẽ không thanh tẩy linh hồn cho Hollow - hắn bỗng nhiên tỏa ra khí thế - mà tôi sẽ chém nó ra thành muôn mảnh…

!!!

Rukia bị khí thế của hắn khiến cho hoảng sợ mà hơi lui ra sau một chút, đây là lần đầu tiên cô thấy hắn đáng sợ đến như vậy.

Những lần trước Rukia vẫn rất kinh ngạc về sức mạnh của hắn nhưng có vẻ như cô chưa hề đánh giá đúng về sức mạnh của hắn.

- Rukia này, nếu ngày mai có chuyện gì xảy ra thì cô cũng đừng ngăn tôi lại - hắn nói xong thì nằm lên chiếc giường của mình.

…………….

Sáng ngày hôm sau hắn bị đánh thức từ sớm để chuẩn bị khởi hành, mộ của mẹ Ichigo nằm trong nghĩa trang của thị trấn nằm trên ngọn núi phía sau thị trấn này.

Hắn cùng gia đình Kurosaki đi bộ lên tới nghĩa trang của thị trấn để viếng mộ mẹ Ichigo. Sau khi việc phúng viếng kết thúc thì hắn lập tức mở vùng kiểm soát của Kenbun-shoku no Haki ra khắp ngọn núi này.

Hollow có thể trốn vào ranh giới giữa Hiện Thế và Soul Society (尸魂界 Thi Hồn Giới) nên rất khó có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó.

Nhưng con Hollow lần này có biệt hiệu là Grand Fisher có nghĩa là kẻ đi câu cá. Nó sở hữu một chiếc vòi có thể biến thành hình dáng một con người để dụ dỗ nạn nhân tới và tấn công họ giống như con cá lồng đèn vậy.

Chỉ cần hắn có thể tìm được kẻ do cái vòi của nó hóa thành thì hắn có thể tra ra được dấu vết của nó.

Hắn vừa mở rộng tầm kiểm soát ra thì đã thấy được Rukia đang ngồi quan sát ở phía trên ngọn đồi cách hắn không xa. Hắn đã sớm biết được Rukia lén đi theo mình nhưng cũng không nói gì cả.

Hắn liền mở rộng tầm kiểm soát ra khắp ngọn núi này và cuối cùng thì đã tìm ra được dấu vết và hắn lập tức Teleport tới nơi đó.

- Cậu ta đâu rồi!?! - Rukia thấy hắn bỗng nhiên biến mất thì giật mình - không thể nào, Ichigo đâu có biết Shunpo??

Trong lúc Rukia còn đang bối rối thì hắn đã Teleport đến gần một bé gái tóc đen ở phía bên kia của ngọn đồi.

- Này em làm gì ở đây thế? Bố mẹ của em đâu? - hắn giả vờ tỏ ra thân thiện.

- Mày… thấy được tao à? - con bé này quay đầu lại cười đây bí hiểm và một bóng đen mờ ảo dần xuất hiện đằng sau nó.

- Đúng vậy, tao có thể nhìn thấy được mày… rất rõ nữa là đằng khác - từ trong cơ thể hắn một luồng sát khí cực kỳ mạnh tràn ra.

………….

Rukia đứng ở phía trên ngọn đồi nhìn ngó xung quanh thì bỗng nhiên cảm thấy được tại một nơi cách đó không xa có một luồng năng lượng rất lớn được phát ra.

Rukia chưa từng gặp loại năng lượng này bao giờ nhưng nó lại mang cho cô một cảm giác gì đó rất là quen thuộc.

- Là Ichigo!!! - bỗng Rukia giật mình nhận ra loại cảm giác quen thuộc này.

Rukia lập tức chạy về phía nguồn năng lượng này phát ra, vừa chạy trong đầu của Rukia vừa hiện lên câu nói của hắn ngày hôm qua.

- “Rukia này, nếu ngày mai có chuyện gì xảy ra thì cô cũng đừng ngăn tôi lại”

Bây giờ Rukia đã mất hết sức mạnh của Shinigami và cô còn bị Urahara lừa sử dụng một cái Gigai đặc biệt khiến cho cô không thể khôi phục Linh Lực nên tốc độ hiện giờ của Rukia là rất chậm.

Lúc mà Rukia kịp chạy đến nơi thì chỉ còn có bóng lưng của hắn đang đứng ở đó cùng với một ngọn lửa màu đen còn đang cháy âm ỉ giữa không trung.

- Ngọn lửa đó có thể đốt được cả Linh Lực!?! - Rukia cảm nhận được những Linh Tử còn sót lại trong không gian và nói - Ichigo, cậu đã làm gì vậy?

Rukia thấy hắn không trả lời câu hỏi của mình thì lại hét lên:

- Cậu biết rõ trách nhiệm của một Shinigami là thanh tẩy linh hồn của người chết chứ không phải tiêu diệt nó kia mà!!!

Nghe được giọng nói kích động của Rukia thì hắn dần quay đầu lại và nhìn cô. Rukia bỗng nhiên im bặt khi cô nhìn thấy đôi mắt Rinnegan màu tím với nhưng câu ngọc đang xoay tròn của hắn.

- Tôi chỉ thanh tẩy linh hồn của Hollow nếu như tôi cảm thấy nó xứng đáng được như vậy - hắn nói - và đối với con Hollow này tôi cảm thấy nó không xứng đáng được tha thứ.

Rukia dường như còn muốn nói gì đó nữa nhưng hắn đã đi tới trước mặt và đặt tay lên đầu cô.

- Đừng lo lắng, tôi sẽ không hành động theo cảm tính đâu - giọng nói của hắn dần giãn ra không còn như lúc trước nữa.

Rukia ngẩng đầu lên thì thấy đôi mắt của hắn đã trở về màu nâu bình thường mà không còn là đôi mắt kỳ quái kia nữa thì thở dài.

- Mau bỏ tay ra, đừng có mà coi tôi như là đứa nhóc con - sau một lát Rukia thấy hắn vẫn xoa đầu mình thì liền nổi nóng.

- Ha ha ha… - hắn cười và ngẩng đầu lên trời - mưa rồi…

Trả thù cho Kurosaki Masaki xong thì hắn cảm thấy có chút nhẹ nhõm, hắn cũng không biết có phải là do tâm trạng của Ichigo ảnh hưởng nhưng không hiểu sao sau khi hạ sát Grand Fisher xong thì hắn lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.

Chẳng lẽ nhân vật chính của phó bản Lv trên 100 có thể ảnh hưởng đến tâm tình của hắn sao?

Suy nghĩ một lúc thì hắn liền lắc đầu cười nhạt, hắn sở hữu skill [Tinh thần Gamer] nên hắn không thể nào bị ảnh hưởng bởi ngoại lực được. Có lẽ chỉ là do dạo này hắn có chút đa sầu đa cảm thôi.

- Thôi thì dù sao mọi chuyện cũng đã xong rồi, cô hãy trở về nhà trước đi tôi phải quay về chỗ mọi người nếu không họ sẽ lo lắng - hắn mỉm cười và quay đầu rời đi.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 415: Quincy


Kể từ khi hắn bắt đầu thay Rukia làm thần chết cũng được gần 2 tháng rồi. Vừa đi học vừa làm thần chết tiêu diệt Hollow cũng rất là thú vị.

Nhưng dần theo thời gian thì hắn cũng dần mất đi hứng thú bởi vì bọn Hollow này thật sự là quá yếu ớt. Thậm chí từ lúc bắt đầu làm thần chết thì hắn chưa từng gặp một con Menos nào cả.

Hiện giờ hắn cũng không còn nhiều hứng thú chơi đùa với mấy con Hollow nhãi nhép nữa nên hắn cũng không dò tìm Linh Lạc của chúng nó nữa. Chỉ đến khi chiếc điện thoại của Rukia báo rằng có sự xuất hiện của Hollow thì hắn mới ra tay.

Nhưng đến dạo gần đây thì những tin nhắn thông báo từ Denreishinki (伝令神機 Truyền Lệnh Thần Cơ) tới máy điện thoại của Rukia luôn reo lên sau đó thì im bặt đi sau một lát.

Rukia không hiểu tại sao thông báo về Hollow lại bị biến mất khỏi chiếc điện thoại nhưng hắn thì lại biết rõ. Hiển nhiên đây chính là tác phẩm của Ishida Uryuu rồi.

Vậy là mọi chuyện lại chuẩn bị bắt đầu trở nên thú vị rồi đây…

Hắn mỉm cười quay sang nhìn về phía người thanh niên đeo kính đang ngồi ở cách đó không xa.

Ishida Uryuu Lv 74

Do hắn nhìn về phía Uryuu mà không chút giấu diếm ánh mắt của mình nên lập tức bị cậu ta nhận ra. Thấy hắn đang nhìn mình ánh mắt tràn đầy hứng thú thì Uryuu cảm thấy có chút bực tức mà quay đầu đi.

Sau giờ học Rukia đã bỏ đi đâu đó trước, có lẽ là đến cửa hàng của lão Urahara để tìm kiếm thông tin. Hắn đứng dậy ra khỏi lớp và đi theo phía sau Uryuu mà không thèm che dấu bản thân.

- Ngươi đi theo ta nãy giờ là có mục đích gì hả Kurosaki Ichigo? - Uryuu đi xa khỏi trường được một đoạn thì quay lại nói với hắn.

- Tôi chỉ có chút hiếu kỳ mà thôi - hắn mỉm cười - thời đại bây giờ nhìn thấy được một Quincy xuất hiện đâu có dễ.

Sau đợt thanh trừng của Soul Society thì số lượng Quincy đã sụt giảm một cách cực kỳ đáng kể đến nỗi bây giờ ngoài ở Wandenreich ra thì chỉ có lác đác một vài Quincy thuần chủng còn sống sót sau khi Yhwach hấp thu sức mạnh của những Quincy không thuần chủng.

- Đó là lý do sao? Ngươi coi ta là một con thú quý hiếm có thể mua vé để thăm quan hả? - Uryuu có vẻ rất kích động - ngươi tưởng rằng từ khi ngươi trở thành Shinigami thì ngươi trở nên cao quý hơn sao!!!

Uryuu còn đang trong trái thích kích động thì bỗng nhiên im bặt đi khi nhìn thấy một cây cung bằng Linh Tử xuất hiện trên tay hắn.

- Sao… sao có thể… - Uryuu không thể tin vào mắt mình.

- Nó trông thế nào? Tôi không có cái vòng tay như của cậu nên hình dáng của nó có lẽ không được ổn định - hắn nhìn cây cung trong tay và nói - chắc cậu vẫn không biết đâu nhỉ, mẹ tôi vốn là một Quincy.

Câu nói của hắn khiến cho Uryuu bất ngờ giãy nảy lên.

- Không thể nào!?! Nếu như mẹ ngươi là một Quincy vậy tại sao ngươi lại lựa chọn trở thành một Shinigami!!! - Uryuu tóm lấy cổ áo của hắn - chẳng lẽ ngươi quên mất những gì lũ Shinigami đã làm với Quincy chúng ta rồi sao!!!

Hắn đẩy tay của Uryuu ra và nhìn thẳng vào mắt cậu ta nói:

- Cậu còn chưa để tôi nói hết câu kia mà - hắn chỉnh lại cổ áo một chút - mẹ tôi quả thật là một Quincy nhưng còn cha tôi lại là một Shinigami.

Kurosaki Masaki là người cuối cùng của dòng họ Quincy Kurosaki được bà nội của Uryuu thu nhận để sau này sẽ kết hôn với cha của Uryuu là Ishida Uryuu nhằm giữ vững dòng máu Quincy thuần khiết. Nhưng những biến cố sau đó xảy ra khiến Kurosaki Masaki phải lòng tộc trưởng tộc Shiba lúc bấy giờ là Shiba Isshin.

Kurosaki Masaki vốn là một Quincy thuần chủng nhưng trước khi kết hôn với Isshin đã bị ảnh hưởng bởi sức mạnh Hollow nên bị chết dần chết mòn. Isshin đã phải kết nối linh hồn mình với Masaki để bảo vệ cô khỏi con Hollow bên trong linh hồn do kỹ thuật Hollow hóa (虚化 Horouka, Hư Hóa) chỉ dành riêng cho Shinigami chứ không phải Quincy.

Sau khi sử dụng Gigai đặc biệt của Urahara để kết nối linh hồn với Masaki nhằm bảo vệ cô khỏi con Hollow trong linh hồn thì Isshin trở thành một người bình thường, kết hôn và lấy họ của Masaki làm họ của mình và có 3 đứa con là Ichigo và 2 chị em song sinh Karin và Yuzu.

Vào 9 năm trước đây khi Masaki chiến đấu với Grand Fisher để bảo vệ Ichigo thì đã bị Yhwach hấp thu sức mạnh bởi không còn là Quincy thuần chủng do bị sức mạnh của Hollow ảnh hưởng và mất mạng ngay trong trận đấu. Mẹ của Uryuu cũng bị rút cạn sức mạnh do không phải Quincy thuẩn chủng và chết sau đó 3 tháng.

- Tại sao cậu lại căm thù thần chết đến như vậy? - hắn nói - ông của cậu chết do Hollow, mẹ cậu chết do Quincy còn những tử thần đâu có làm gì gia đình cậu đâu?

Câu nói của hắn như một tia sấm sét vang lên trong đầu của Uryuu.

- Cái gì!?! Tại sao mẹ của ta lại chết bởi Quincy… bà ấy chết vì bệnh cơ mà!!! - Uryuu hét lớn.

- Mẹ tôi cũng giống như mẹ cậu vậy, mặc dù không trực tiếp bị kẻ đó giết chết nhưng hắn ta cũng là nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của mẹ tôi - hắn bình tĩnh trả lời.

- Là ai!!! Kẻ đã giết mẹ của ta là ai!?!

Nhìn thấy Uryuu càng ngày càng có vẻ kích động thì hắn liền đè cậu ta xuống đất và nói:

- Bình tĩnh đi Uryuu, hiện giờ cậu vẫn chưa đủ sức để đối đầu với kẻ đó đâu.

- Bao năm qua ta đã luyện tập cực kỳ vất vả, vậy mà ngươi lại nói rằng ta không đủ mạnh sao?

Hắn ngồi trên lưng của Uryuu không cho cậu ta giãy dụa và thở dài:

- Thôi được rồi, tôi sẽ nói cho cậu biết.

Hắn nói vậy thì Uryuu lập tức ngừng giãy dụa mà quay đầu lại nhìn hắn.

- Nhưng… với một điều kiện - hắn giơ ngón tay lên nói - những thứ mà thôi nói với cậu sẽ tương ứng với sức mạnh của cậu.

Thấy Uryuu có vẻ vẫn chưa hiểu thì hắn nói tiếp:

- Tôi sẽ đánh giá sức mạnh của cậu và sẽ quyết định tiết lộ bao nhiêu sự thật cho cậu biết, và đến khi nào tôi nghĩ cậu thực sự đủ khả năng đương đầu với kẻ đã sát hại mẹ cậu thì tôi sẽ nói cho cậu biết toàn bộ sự thật.

Nói xong thì hắn liền đứng dậy rồi định bỏ đi, Uryuu thấy vậy thì vội vã gọi theo:

- Khoan đã!!! Như thế nào thì tôi mới được coi là đạt tiêu chuẩn??

- Ít nhất thì… cậu phải đủ sức tiêu diệt một con Gillian một mình - hắn nói.

- Gillian là cái gì? - Uryuu chưa bao giờ nghe nói tới Gillian cả.

Hắn quay lại nhìn Uryuu mổ chút sau đó thì giơ một vật nhỏ ở trong tay lên trước mặt của Uryuu.

- Đó là mồi dụ Hollow của tôi mà - Uryuu nhìn thấy thứ trên tay của hắn thì giật mình.

- Menos Grande là thể tập hợp của hàng trăm con Hollow khác nhau, Gillian là cấp bậc thấp nhất của Menos, to xác, chậm chạp và cực kỳ ngu ngốc - hắn nói - trên Gillian còn 2 cấp độ Menos nữa nhưng sức cậu còn chưa đủ để gãi ngứa cho chúng. Nếu cậu đủ sức tiêu diệt 1 con Menos thì tôi sẽ nói cho cậu biết 1 phần sự thật.

Nói xong thì hắn liền bóp nát cái mồi nhử Hollow của Uryuu.

- Cái mồi như này cũng khá là tốt đấy, biết đâu nó lại dụ được 1 con Gillian đến đây thì sao - hắn mỉm cười - chỉ có điều ngoại trừ con Gillan không biết có gọi được đến không thì chắc chắn là sẽ có rất nhiều Hollow xuất hiện đó. Từ giờ cho tới lúc Gillian xuất hiện hãy cố gắng mà bảo vệ thị trấn này khỏi lũ Hollow đi.

Hắn nói xong thì liền quay đầu bỏ đi để lại Uryuu còn đang ngỡ ngàng.

- Ta nhất định sẽ tiêu diệt cái con Gillian mà ngươi nói tới, đến lúc đó ta sẽ bắt ngươi phun ra sự thật - Uryuu quay người rời đi còn hắn thì quay lại nhìn theo cậu ta một chút rồi rời đi.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 416: Urahara Kisuke (Cung Chúc Tân Niên 1/10)


Sau khi bóp nát mồi dụ Hollow thì hắn rời đi để lại một mình Uryuu đứng ở nơi đó. Uryuu hiện tại quả thật rất yếu nhưng cậu ta lại có tiềm lực vượt qua được cả tổ tiên của Quincy là Yhwach.

Càng chiến đấu sức mạnh của Uryuu sẽ càng tăng lên, hắn không tin chỉ là một lũ Hollow tép riu mà có thể giết được cậu ta.

Điều mà hắn quan tâm bây giờ là tình hình của Orihime và Sado. Mục đích chủ yếu hắn sử dụng mồi nhử Hollow là vì 2 người này chứ không phải để thử Uryuu.

Trong cuộc xâm chiến này của Hollow Sado sẽ thức tỉnh được Fullbring bên cánh tay phải của mình và Hougyoku sẽ đáp lại ước muốn bảo vệ người khác của Orihime khi thấy Tatsuki bị thương nhờ đó thức tỉnh năng lực Shun Shun Rikka.

Hắn mặc dù mạnh nhưng không thể luôn kè kè bên bảo vệ tất cả mọi người được. Hắn không phải người thích đi bảo vệ kẻ khác, hắn cần phải đi giết quái để kiếm kinh nghiệm.

Nếu như Sado có thể thức tỉnh Fullbring và Orihime thức tỉnh Shun Shun Rikka thì hai người họ có thể thay hắn bảo vệ những người khác.

Nhưng mọi chuyện luôn có sự rủi ro nên hắn đã âm thầm ở bên cạnh quan sát Orihime và dùng ảnh phân thân để đi theo bảo vệ Sado.

Cũng may là hắn đã làm như vậy bởi vì tuy Orihime vẫn đạt được sức mạnh của mình nhưng còn Sado thì lại gặp khó khăn do cậu ta không gặp được Karin.

Lúc này Sado chỉ có thể thấy mờ mờ và gần như không cảm nhận được sự hiện diện của Hollow nên không thể tấn công được trúng đích.

Nhưng cũng may ảnh phân thân của hắn ở bên cảnh đã lén giúp Sado bằng cách chặn lại những đòn đánh có tính chí mạng của con Hollow và ngầm dẫn dắt Sado tới vị trí của nó.

Cuối cùng thì khi bị trọng thương thì Sado đã có thể thức tỉnh được Fullbring của mình ở bên tay phải và đánh bại con Hollow này. Lúc này đẳng cấp của Sado lập tức nhảy thẳng lên Lv 53.

Thấy Sado đã có được Fullbring của mình thì ảnh phân thân của hắn lặng lẽ biến mất và truyền lại tin tức cho bản thể đang lén theo dõi Orihime.

Không bao lâu sau khi Orihime và Sado đạt được sức mạnh thì bỗng nhiên có một luồng Linh Áp rất mạnh phát ra từ cái lỗ trên bầu trời.

Thông đạo mà những con Hollow dùng để đi tới Hiện Thế bị một bàn tay to lớn xé mở ra và một con quái vật to lớn hình dáng giống như Vô Diện với cái mũi dài và hàm răng sắc nhọn được nhe ra.

Menos: Gillian Lv 75

Đây chỉ là một con Gillian thông thường vì nó hoàn toàn không có tên.

Uryuu thở hồng hộc đứng ở dưới đất nhìn lên con Gillian chui ra từ vết nứt trên trời mà lo lắng.

- Đó là Gillian sao? - Uryuu thở dốc.

Mặc dù con Gillian chỉ có Lv tương đương với Uryuu nhưng lúc này cậu ta đã bắn quá nhiều phát tên Linh Lực nên ngón tay kéo cung đã bật máu cùng với thể lực đã gần cạn kiệt thì cậu ta khó mà có thể đánh bại con Gillian này.

Hơn nữa không chỉ có con Gillian mà còn có 1 đàn Hollow rất đông đang tụ tập về chỗ của con Gillian kia. Lúc này bản thể của hắn đang đứng ở trên nóc một tòa nhà và nhìn về phía Uryuu.

- Ra đây đi, ông không trốn được tôi đâu - hắn không quay lưng lại và nói.

- Với một kẻ mới làm thần chết được chưa đầy 2 tháng như cậu vậy mà lại chẳng ngạc nhiên gì khi nhìn thấy một con Gillian nhỉ - một giọng nói vang lên.

Một người đàn ông trung niên mặc một bộ kimono màu đen, đi guốc gỗ và đội một chiếc nón tai bèo sọc xanh trắng xuất hiện ở sau lưng hắn.

- Khó có thứ gì có thể làm cho tôi ngạc nhiên lắm Urahara-san - hắn quay đầu lại mỉm cười.

Urahara Kisuke Lv 141

Thấy hắn gọi tên mình thì Urahara càng thấy bất ngờ, ông ta dám chắc rằng Rukia chưa từng nhắc tới ông ta trước mặt hắn, Isshin thì sẽ lại càng không thể nào nói cho hắn biết được.

Cho dù Urahara có nghĩ nát cả óc ra cũng không thể biết được rằng hắn hiện tại không phải là Ichigo lúc trước nữa mà là một kẻ thay thế đến từ thế giới khác và biết cực kỳ tường tận về thế giới này.

- Rốt cuộc thì mục đích của cậu là gì? - Urahara nhìn hắn.

- Chỉ còn khoảng 1 năm rưỡi nữa thôi - hắn bỗng nhiên nói - Uryuu Ishida là Quincy không thuần chủng duy nhất còn sống sót, điều đó chứng minh tiềm lực to lớn của cậu ta.

Câu nói này của hắn đối với người khác thì có lẽ chỉ là một câu nói bình thường nhưng lọt vào tai của Urahara thì nó lại mang một ý nghĩa khác hẳn.

- Sao cậu biết!?! Isshin tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện này - Urahara kích động.

- Tại sao tôi biết không quan trọng - hắn lại quay đầu nhìn về phía Uryuu - tôi chỉ cần sức mạnh của cậu ta phát triển càng nhanh càng tốt.

Hắn ngưng một chút sau đó nói tiếp:

- Ông hãy trở về đi, tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến kế hoạch của ông đâu.

Hắn vừa dứt lời thì từ đằng xa một mũi tên Linh Lực sáng rực bắn thẳng vào đầu con Gillian.

- Grào!!!

Con Gillian gào rú trong đau đớn và rút lui vào bên trong khe nứt. Uryuu sau khi bắn mũi tên Linh Lực này thì cảm thấy mắt mũi tối sầm lại và ngã gục xuống.

Mấy con Hollow ở xung quanh thấy Uryuu ngã xuống đất mất ý thức thì liền tranh thủ cơ hội lao đến tấn công nhưng bỗng nhiên một bóng người xuất hiện ở bên cạnh cậu ta.

- Xoạt!!!

Một ánh bạc hiện lên toàn bộ đám Hollow đang tấn công Uryuu liền bị phân thành muôn mảnh.

- Bụp!!

Sau khi tiêu diệt đám Hollow xong thì bóng người này biến thành một đám khói trắng và biến mất chỉ để lại Uryuu đang nằm trên mặt đất.

Hắn đứng ở trên nóc tòa nhà nhìn thấy Urahara quay đầu rời đi thì mỉm cười, sau khi tiếp nhận thông tin gửi về của ảnh phân thân thì hắn ngẩng đầu nhìn lên vết nứt đang dần khép lại trên bầu trời với ánh mắt đầy tĩnh lặng.

Ở một nơi nào đó tại Seireitei (瀞霊廷 Tịnh Linh Đình) 3 người đứng ở trong một căn phòng tối im lặng nhìn vào chiếc màn hình.

- Quả là 1 kẻ thú vị… - một người thanh niên tóc bạc có đôi mắt híp nhếch mép cười đầy gian xảo.

- Kurosaki Ichigo… - người thanh niên đeo kính nở một nụ cười đầy ấm áp nhưng lại ẩn chứa sự kiêu căng.

…………..

- Đến bao giờ cậu mới chịu nói cho tôi biết sự thật? Tôi đã đánh bại 1 con Gillian như lời cậu nói rồi - Uryuu đi theo sau lưng hắn tới tận sân thượng.

- Ichigo, tại sao tên Ishida này lại bám theo cậu vậy - Keigo thì thầm vào tai hắn.

- Đi ra đây nào - hắn quay lại nói với Uryuu.

Uryuu đi theo hắn ra một góc của sân thượng, Keigo ngồi cạnh Kojima thấy hai người có vẻ bí mật thì cố gắng nghe lén trong khi Kojima cố cản cậu ta lại.

- Mau nói cho tôi sự thật đi - Uryuu có vẻ mất kiên nhẫn.

- Bình tĩnh đi nào, tôi sẽ giữ lời mà - hắn xua tay - vì cậu đã đánh bại một con Gillian nên tôi sẽ cho cậu biết 1 mảnh ghép đầu tiên…

Uryuu thấy hắn nói vậy thì liền chăm chú nghe hắn nói.

- Bí mật đó chính là… cậu không phải là Quincy cuối cùng đâu.

Câu nói này của hắn giống như khiến cho tâm trí của Uryuu như phát nổ.

- Không thể nào, từ khi ông nội tôi chết thì tôi chính là Quincy cuối cùng rồi - Uryuu không tin tưởng hắn.

- Vậy cậu có biết sức mạnh của Quincy truyền thừa bằng cách nào không? - hắn đặt câu hỏi và tự trả lời - sức mạnh của Quincy được truyền qua huyết thống.

Uryuu là một người rất thông minh, hắn chỉ cần nói như vậy là cậu ta sẽ tự khắc hiểu ý của hắn.

- Không thể nào, bố luôn coi thường Quincy cơ mà… - Uryuu lẩm bẩm.

- Vậy sao cậu không tự mình đi xác nhận điều mà tôi nói - hắn nói tiếp - điều đó cũng đâu có khó gì đâu.

Uryuu nghe đến đây thì liền quay đầu bỏ đi còn hắn thì chỉ đứng ở đó.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 417: Kuchiki Byakuya (Cung Chúc Tân Niên 2/10)


Buổi chiều hôm đó Uryuu đã không lên lớp, có vẻ như cậu ta không thể chờ đợi được để biết câu trả lời.

Hắn trở về lớp học giống như bình thường và sau khi tan học thì lại về nhà. Rukia ít khi đi về với hắn do không muốn mấy đứa bạn cùng lớp phát hiện ra rằng cô đang ở chung với hắn.

Trước khi về nhà Rukia cũng thường hay đi đến cho Urahara hoặc là đi dạo lung tung nên hôm nay tới giờ cơm mà cô vẫn chưa về.

Lúc ăn cơm xong hắn định lên phòng thì bỗng nhiên cảm thấy Rukia đang ở trong phòng mình. Hắn quyết định giữ im lặng và đứng chờ ở bên ngoài, sau khi Rukia mở cửa sổ rời đi thì hắn mới bước vào trong phòng.

Hắn bước tới nhìn lá thư ở trên bàn và mở nó ra, bên trong chính là lời nhắn kèm theo ký hiệu chữ thỏ, con vật yêu thích của Rukia.

Hắn đọc xong bức thư thì thở dài một chút, có vẻ như Rukia không muốn hắn bị liên lụy vào chuyện của Soul Society.

- Aizen… - một ngọn lửa bốc lên từ trong tay hắn và thiêu rụi bức thư - muốn dụ ta tới Soul Society sao? Được thôi, ta sẽ chiều theo ý ngươi…

Hắn lập tức biến mất khỏi phòng ngủ của mình.

Lúc này Rukia chạy vội trên đường vì cô muốn rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt.

- Menos Grande xuất hiện và bị đánh lui, tin tức này nhất định là đã bị Soul Society biết được - Rukia lẩm bẩm - mong là tên ngố kia tránh xa khỏi việc này.

Khi đang vừa cúi đầu suy nghĩ vừa chạy Rukia không thể để ý được phía trước của mình đang có một người thanh niên đang đứng chặn.

- Rầm!!! - Rukia đâm sầm vào ngực của người đứng trước mặt.

- Ui da… - Rukia ngã ra phía sau.

- Tìm được cô rồi Rukia - một giọng nói vang lên.

Rukia ngẩng đầu lên và nhìn thấy một người thanh niên với mái tóc đỏ được cột túm lên mặc một bộ Shihakushou đứng trước mặt mình.

- Renji? - chưa hết kinh ngạc thì Rukia đã nhìn thấy một người thanh niên tóc đen đứng ở phía sau - Aniki?

……………

Giữa không khí bỗng xuất hiện một cánh cửa màu đen xuất hiện, Rukia đi theo phía sau lưng của người thanh niên tóc đen vào bên trong cánh cửa. Người thanh niên tóc đỏ đi vào phía sau và đóng cánh cửa lại rồi nó dần biến mất.

Sau khi cánh cửa này biến mất thì hắn liền xuất hiện ở nơi mà 3 người vừa mới rời đi.

- Senkaimon sao? (穿界門 Xuyên Giới Môn)

Hắn quan sát chiếc cổng này một chút rồi sau đó quay lưng rời đi.

………..

- Này nhóc, ông chủ có ở nhà không? - hắn hỏi hai đứa nhóc đang quét dọn ở trước cửa.

- Giờ này ông chủ còn chưa ngủ dậy đâu - đứa bé trai nói.

- Vậy anh có thể vào nhà chờ được không? - hắn hỏi.

Đứa bé trai này còn định từ chối thì một người đàn ông cao lớn từ bên trong nhà bước ra và nói:

- Cậu là Kurosaki Ichigo đúng không? Mời cậu vào nhà.

Hắn gật đầu và đi theo phía sau người đàn ông này vào trong nhà. Ông ta dẫn hắn tới phòng khách sau đó nói:

- Cậu hãy chờ ở đây một chút để tôi đi gọi ông chủ - người đàn ông này rót trà cho hắn rồi đứng dậy rời đi.

Hắn bình tĩnh ngồi uống trà ở trong phòng khách chờ đợi. Trong lúc đang ngồi chờ thì bỗng nhiên hắn nhìn thấy một con mèo đen đi vào trong phòng. Nó đi tới một góc phòng và cứ ngồi đó quan sát hắn.

Hắn thấy con mèo cứ nhìn chằm chằm vào mình thì cũng nhìn lại nó, hắn đưa tay ra thì con mèo liền đi lại gần hắn.

Hắn ôm con mèo đặt vào lòng và xoa đầu của nó, con mèo nằm im trên đùi để cho hắn vuốt ve.

Ting, độ hảo cảm của Shihouin Yoruichi tăng lên 80 điểm.

Lạ thật. Hắn biết con mèo này chính là Yoruichi biến thành nhưng tại sao cô ta lại có hứng thú với hắn đến vậy. Thậm chí hắn còn chưa hề nói một lời nhưng độ hảo cảm của Yoruichi lại tăng lên.

Hắn cúi đầu xuống và quan sát cựu đội trưởng đội 2 Shihouin Yoruichi ở trong lốt mèo.

Shihouin Yoruichi Lv 155

Người sáng lập ra kỹ thuật Shunkou(瞬閧 Thuấn Hống) độc đáo kết hợp từ Hakuda (白打 Bạch Đả) và Kidou hiển nhiên là có chiến lực cao hơn Urahara. Thậm chí Yoruichi không cần sử dụng đến Shikai hay Bankai cũng có thể bộc phát ra được chiến lực kinh người nhờ Shunkou hệ sét của mình.

- Có vẻ như Yoruichi rất là thích cậu đấy - lúc này Urahara từ bên ngoài bước vào trong phòng.

- Tên của nó là Yoruichi sao, quả là một cái tên hợp với nó - hắn gãi cổ Yoruichi một chút - hình như con mèo này không phải là của ông đúng không? Vậy tôi nhận nuôi nó nhé.

- Hả?? - Urahara thấy hắn nói vậy thì nhìn Yoruichi một chút.

Urahara cứ tưởng rằng Yoruichi sẽ nổi điên nhưng không ngờ cô lại nằm im để hắn vuốt ve.

- Cái này thì còn phải tùy thuộc vào cô ấy thôi chứ tôi không quyết định được - Urahara đành nói.

- Tên mày là Yoruichi đúng không, có muốn đến sống với tao không - hắn đưa tay đến trước mặt Yoruichi.

Yoruichi liền lè lưỡi ra liếm ngón tay của hắn sau đó dụi đầu vào tay hắn. Hắn biết là Yoruichi đã đồng ý nên mỉm cười xoa cái đầu mèo của cô.

- Vậy hôm nay cậu tới đây có việc gì không - Urahara đợi một lát thì hỏi.

Hắn bình tĩnh ngẩng đầu lên và nói:

- Lần trước 2 kẻ tới dẫn Rukia đi đã mở ra một cánh cổng nào đó. Mặc dù tôi đã thử mở lại cánh cửa đó nhưng dường như nó cần một loại điều kiện đặc biệt gì đó mới có thể mở ra được.

Nói tới đây hắn ngừng một chút sau đó nói tiếp:

- Tôi biết ông có thể mở ra Senkaimon thông tới Soul Society. Tôi muốn ông giúp tôi đi tới Soul Society.

Urahara không tỏ vẻ bất ngờ mà chỉ trầm lặng nhìn hắn một hồi lâu, Yoruichi chỉ nằm im trong lòng của hắn mà không có phản ứng gì.

- Đó chỉ là việc thứ nhất, việc thứ 2 là tôi muốn ông dạy tôi cách nói chuyện với Zanpakuto.

Jinzen (刃禅 Nhận Thiền) là cách để Shinigami nói chuyện với Zanpakuto của mình và học cách sử dụng sức mạnh của từ chính Zanpakuto.

Cho tới nay hắn chưa thể Jinzen thành công, không phải là do hắn không thể thanh lọc tâm trí mà là do hắn chưa biết cách.

Để tìm hiểu ra nguyên nhân tại sao Zanpakuto của hắn chưa thể Bankai được thì chỉ có cách duy nhất là nói chuyện với linh hồn của Zanpakuto.

Urahara sau một hồi lâu giữ im lặng thì rốt cuộc cũng đã lên tiếng:

- Đi theo tôi.

Hắn đứng dậy, ôm mèo đen Yoruichi đi theo Urahara. Urahara dẫn hắn xuống dưới một tầng hầm nhỏ ở bên dưới cửa hàng của mình.

- Chỗ này hơi nhỏ một chút nhưng nếu như để học Jinzen thì đã thừa đủ rồi - Urahara nói.

Căn hầm lúc này chỉ rộng khoảng vài trăm mét vuông chứ không rộng như cả thị trấn giống như trong truyện.

- Để dựng Senkaimon sẽ mất khoảng 7 ngày, trong thời gian đó cậu cần phải học được Jinzen -Urahara nói.

- Đơn giản thôi - hắn tự tin nói.

Nếu chỉ riêng về khả năng học tập thì với lượng INT vượt trội hắn dám chắc rằng không có ai có thể bằng được mình.

- Ngày mai tôi sẽ nới rộng căn hầm này ra còn bây giờ thì cậu hãy ở lại đây học Jinzen còn tôi đi chuẩn bị dụng cụ mở Senkaimon.

- Khoan đã, ông không phải định dạy tôi Jinzen sao? - hắn hỏi.

- Nếu dạy cậu Jinzen thì tôi lấy đâu ra thời gian để mà mở Senkaimon chứ - người sẽ dạy cậu Jinzen là Yoruichi-san.

Hắn nghe thấy Urahara nói vậy thì cúi đầu xuống nhìn Yoruichi một chút rồi gật đầu. Mặc dù hắn không biết khả năng vận dụng Zanpakuto của Yoruichi là như thế nào nhưng nếu như cô đã từng làm đội trưởng đội 2 thì ít nhất cô cũng phải biết Bankai vậy thì nhất định là cô có biết Jinzen.

- Vậy thì trong vài ngày tới phải nhờ vào mày rồi - hắn xoa đầu Yoruichi.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 418: Jinzen (Cung Chúc Tân Niên 3/10)


- Cậu ta có vẻ như là đã học được Jinzen rồi - Urahara cầm cây quạt vừa phe phẩy vừa nói - mà tôi chưa thấy cô thân thiết với ai như vậy cả, thằng nhóc này có gì đặc biệt đối với cô à?

Nói xong thì Urahara cúi đầu xuống nhìn vào con mèo đen đang ngồi ở dưới đất.

- Tôi cũng không biết nữa… nhưng dường như “nó” rất thích cậu ta - Yoruichi trong dạng mèo đen mở miệng nói - ngoài anh ra thì lần đầu tiên tôi thấy “nó” thích một ai đó đến vậy.

Urahara nghe vậy thì liền hiểu “nó” mà Yoruichi nói ở đây là gì. Khi Yoruichi sử dụng tuyệt kỹ mạnh nhất của mình Shunkou: Raiju Senkei: Shunryuu Kokubyou Senki (瞬閧 • 雷獣戦形 • 瞬窿黒猫戦姫 Thuấn Hống: Lôi Thú Chiến Hình: Thuấn Lung Hắc Miêu Chiến Cơ) thì Yoruichi sẽ thay đổi Linh Áp 48 lần trong 1 giây khiến cho tính người bị áp đảo và bản năng trỗi dậy.

Lúc này bản năng khiến Yoruichi biến trở thành một con mèo trong lốt người và tấn công đối thủ. Khi Yoruichi trong dạng biến đổi này thì chỉ có duy nhất Urahara mới có thể khống chế được hành động của cô mà thôi.

Yoruichi luôn giữ bản thân trong hình dạng mèo để làm quen với tập tính loài mèo nhằm tiến tới kiểm soát hình thức chiến đấu trên nhưng có vẻ như cô vẫn chưa thể thành công.

Hình thức Shunkou của Yoruichi là Lôi nên có vẻ như nó bị cuốn hút bởi dòng máu của Daitengu, con của vị thần Bão Tố. Trong thần thoại của Nhật Bản thì Raijuu (Lôi Thú) luôn xuất hiện trong cơn dông tố nên việc Yoruichi cảm thấy thân thiết bởi hắn mang dòng máu Tengu con của thần Bão Tố Susanoo no Mikoto cũng là điều dễ hiểu.

Ở bên ngoài Urahara và Yoruichi còn đang quan sát thì hắn đã đi sâu vào trong tiềm thức của mình rồi.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn đi vào trong vùng đất linh hồn của mình nhưng lại là lần đầu tiên hắn đi tới vùng tâm linh của Kotsurei. Có lẽ do Kotsurei không hoàn toàn được sinh ra từ linh hồn của hắn nên nó đã tạo thành một vùng tâm linh riêng nằm sâu trong một góc linh hồn của hắn.

Hắn bước vào trong vùng đất này và nhìn ngó xung quanh một chút nơi này khắp nơi đều là núi đồi với mặt cỏ xanh tươi trải dài đến vô tận. Nhưng ở một nơi tràn ngập sức sống như vậy thì lại có một Jinja (Thần Xã) cổ xưa tràn ngập vẻ tang thương nằm ở trên một ngọn đồi.

Hắn liền đi tới trước ngôi đền này. Bước qua những bậc thang được cây cối phủ đầy ở hai bên hắn tiến vào trong một Jinja trông rất hào hoa lộng lẫy nhưng lại bị phủ đầy bụi.

Ngôi đền thiếu sức sống một cách trầm trọng đối lập hẳn với khung cảnh tràn đầy sinh lực xung quanh.

Hắn chăm chú quan sát ngôi đền này một hồi lâu thì cảm thấy được có thứ gì đó đang kêu gọi mình. Linh hồn hắn nghe theo tiếng gọi yếu ớt và đứt quãng mà tiến vào bên trong ngôi đền này.

Bên trong ngôi đền chìm trong bóng tối tạo nên một khung cảnh ảm đạm nhưng ở giữa ngôi đền lại có một thứ ánh sáng le lói phát ra.

Lúc này hắn nhìn thấy một quả cầu nhỏ đang phát ra ánh sáng lập lòe theo từng nhịp.

- ….

Bên tai hắn lại vang lên những tiếng thì thầm không rõ.

- ….

Những tiếng thì thầm ngày càng rõ nét nhưng hắn lại không thể nghe rõ được nó đang nói gì. Hắn quay trái quay phải nhằm tìm ra nơi phát ra những tiếng thì thầm này.

Bỗng nhiên hắn quay đầu nhìn về phía quả cầu ánh sáng đang lơ lửng ở giữa căn ngôi đền.

- Tiếng động... là do nó phát ra? - hắn tiến lại gần quả cầu ánh sáng này.

Hắn tò mò đưa tay tới muốn chạm vào quả cầu này. Dường như cảm thấy được hắn muốn chạm vào mình quả cầu ánh sáng tỏa sáng mạnh hơn như đang thể hiện sự hưng phấn.

Tay hắn chạm vào quả cầu ánh sáng thì một cảm giác ấm áp truyền tới tay hắn.

- Hả!?!

Bỗng hắn cảm thấy linh hồn mình đau nhói rồi ngay sau đó liền trở lại bình thường. Hắn rụt tay lại và chăm chú nhìn vào quả cầu ánh sáng lúc này đã sáng rõ hơn hẳn lúc trước.

Con người luôn sợ hãi thứ mà mình không hiểu rõ, vừa rồi trong nháy mắt hắn đã cảm thấy linh hồn mình như bị rút cạn sức mạnh. Mặc dù cảm giác này trôi qua rất nhanh nhưng lại tạo cho hắn cảm giác lo lắng.

Nhưng khi hắn còn chưa kịp cảm nhận được chuyện gì mới xảy ra thì hắn cảm thấy linh hồn mình xuất hiện sự biến đổi.

Lúc này hắn có thể cảm nhận được vùng đất tâm linh này của thanh Kotsurei đã hợp nhất với vùng đất linh hồn của hắn.

Khi hai nơi hòa vào làm một thì hắn cũng đã hiểu ra được một chút chuyện gì vừa xảy ra.

- Vậy ra… ngươi chính là Zanpakuto của ta? - hắn nhìn về phía quả cầu ánh sáng và nói.

- …... C..h… C..h..a… - những âm thanh đầy non nớt vang lên trong đầu của hắn.

Hắn lại dùng tay chạm vào quả cầu ánh sáng và một lần nữa cảm nhận được sự vui sướng của Kotsurei truyền tới từ quả cầu. Chỉ có điều ngoại trừ việc này thì cảm giác linh hồn như bị rút cạn lúc trước không còn xuất hiện nữa.

Có vẻ như vừa rồi Kotsurei đã hấp thu một phần linh hồn của hắn và chính thức trở thành một linh hồn hoàn chỉnh. Chỉ có điều nhìn vào tình trạng hiện tại của nó thì xem ra nó vẫn chưa thể trở thành một thanh Zanpakuto hoàn thiện.

Một nụ cười thỏa mãn hiện lên trên môi của hắn, mặc dù hiện tại chưa thể sử dụng được Bankai nhưng cũng là một bước tiến dài. Hắn tin rằng sẽ không bao lâu nữa mình sẽ có thể cầm trên tay một thanh Kotsurei hoàn chỉnh.

Sau khi kiểm tra quả cầu ánh sáng xong thì hắn thu tay lại và đứng dậy. Hắn quay đầu lại và bước ra bên ngoài ngôi đền thì thấy được một người đàn ông với mái tóc màu đen dài ngang vai, mặc một chiếc áo choàng dài màu đen và đeo một chiếc kính râm đang đứng ở trong sân của ngôi đền.

- Yhwach!? - hắn nhìn thấy sự xuất hiện của người đàn ông này thì hắn ngạc nhiên.

- Ta không phải là Yhwach, ta chính là ta - người đàn ông nói - ta là sức mạnh Quincy ở trong cậu.

Nghe thấy người đàn ông nói vậy thì hắn cũng không bất ngờ lắm, sức mạnh của Quincy xuất phát từ Yhwach nên người đàn ông này trông giống Yhwach cũng chẳng có gì lạ.

- Vậy nếu ông ở đây thì tên kia cũng phải quanh quẩn ở đây rồi - hắn nhìn người đàn ông và nói.

- Đang nói đến ta sao? - lúc này một người thanh niên xuất hiện.

Người thanh niên này có một mái tóc màu trắng giống hệt như khi hắn hóa thàn Vampire Shinso chỉ khác là đôi mắt của cậu ta là con ngươi màu đen với tròng mắt màu cam chứ không phải mắt đỏ như Vampire.

- “Đây chính là hiện thân cho sức mạnh của con Hollow đã tấn công mẹ của Ichigo đây sao?”

Hắn nhìn người thanh niên thầm nghĩ.

- Ngươi nhìn thấy ta mà không ngạc nhiên chút nào nhỉ - người thanh niên mở lời.

- Có gì mà đáng phải ngạc nhiên cơ chứ - với lượng INT hiện tại của hắn thì con Hollow này còn lâu mới xâm nhập được vào ký ức của hắn nên nó không biết hắn không phải Ichigo thật - cả 2 ngươi bây giờ tồn tại trong không gian của thanh Zanpakuto của ta nên gọi là Kotsurei cho tiện nhỉ.

Hắn không ngần ngại mà đặt tên cho 2 nguồn sức mạnh này.

- Hiện tại Kotsurei chưa trưởng thành nên các ngươi hãy ở lại đây - hắn nói - đến khi nào Kotsurei thành hình ta sẽ hợp nhất sức mạnh của các ngươi thành 1 thể thống nhất.

- Hừ, đến lúc đó hẵng hay - Hollow Kotsurei quay đầu bỏ đi.

Quincy Kotsurei thì lại vẫn đứng đó nhìn hắn.

- Có vẻ như cậu đã biết sử dụng sức mạnh của tôi rồi nhưng nếu cậu muốn tôi có thể cùng cậu luyện tập để cậu có thể sử dụng nó thành thạo hơn - Quincy Kotsurei có vẻ bình thản hơn Hollow Kotsurei nhiều.

- Được thôi - hắn cười.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 419: Senkaimon (Cung Chúc Tân Niên 4/10)


- Cậu tỉnh lại rồi à - Urahara thấy hắn mở mắt ra thì nói.

- Tôi đã ngồi được bao lâu rồi? - hắn nhìn vẻ mặt cười cợt của Urahara thì hỏi.

- 3 ngày - Urahara giơ 3 ngón tay lên nói.

Hắn đã tiến hành Jinzen để luyện tập cách sử dụng sức mạnh Shikai của thanh Kotsurei trong 3 ngày nay. Trước đây hắn chưa từng sử dụng Shikai của thanh Kotsurei chủ yếu là vì khi đó hắn cảm thấy sức mạnh của nó quá mức bá đạo. Sau đó khi hắn đạt được Lv 100 và hắn cần đến sức mạnh to lớn hơn thì Shikai của thanh Kotsurei lại bị tụt lại phía sau rất nhiều so với Rinnegan.

Hiện tại mặc dù đã thức tỉnh được linh hồn của thanh Kotsurei nhưng sức mạnh của nó chưa quá nổi bật do linh hồn đó còn quá sơ khai.

Nhưng hắn lại cần thường xuyên sử dụng nó hơn để thúc đẩy linh hồn của thanh Kotsurei phát triển.

Hắn đứng dậy và thu thanh Kotsurei vào trong cơ thể, Urahara đã tận mắt nhìn thấy hắn lôi thanh Kotsurei từ trong người ra nên không còn ngạc nhiên nữa.

Hắn nhìn ngó xung quanh thì thấy căn hầm của Urahara lúc này đã biến thành một khu vực rất rộng lớn. Hắn quan sát một chút thì nhận ra nơi này vẫn là căn hầm lúc trước nhưng đã được nới rộng ra bởi một luồng Linh Lực hoạt động theo phương thức kỳ lạ, có vẻ như nó chính là Kidou.

- Hả… - bỗng nhiên hắn cảm nhận được 2 luồng khí quen thuộc.

- Cậu nhận ra rồi à, là tôi đã đưa hai người họ tới đây đấy - Urahara thấy hắn nhìn về 1 phía của căn hầm thì nói - mong là cậu không trách tôi chứ.

- Không sao đâu, dù sao thì tôi cũng định nhờ ông huấn luyện cho họ - hắn nói.

Lúc này ở một nơi cách chỗ hắn tiến hành Jinzen không xa, Orihime và Sado đang luyện tập dưới sự chỉ dẫn của Yoruichi.

- Rầm!!!

Một tảng đá lớn bị Sado dùng Fullbring bên cánh tay phải đập vỡ tan.

- Hai người luyện tập chăm chỉ ghê nhỉ - hắn xuất hiện ở cách đó không xa.

- Ichigo, cậu đã luyện tập xong rồi à - Orihime thấy hắn tới thì cực kỳ mừng rỡ.

- Ừm… - hắn đưa tay xoa đầu Orihime khiến cô cười rất tươi, có vẻ như Orihime rất thích được người khác xoa đầu.

Hắn xoa đầu Orihime xong thì lại ngẩng đầu lên nhìn Sado, lúc này cậu đã gần như làm chủ được sức mạnh của Fullbring bên tay phải rồi. Chỉ cần đợi đến khi Sado có thể kích hoạt hoàn toàn cánh tay phải của mình thì cậu sẽ có được sức mạnh ngang ngửa với 1 đội phó.

Còn Orihime thì lúc này cô ấy đã có Lv lên tới 82 rồi, chỉ có điều sức mạnh của Orihime chủ yếu nghiêng về phòng ngự và chữa trị nên mặc dù Lv cao nhưng sức phá hoại không bằng được Sado.

Nhưng khả năng xóa bỏ hiện tượng của Orihime nếu được phát triển thì nó sẽ cực kỳ mạnh mẽ không chỉ nhờ khả năng chưa trị mà sức tấn công cũng rất kinh người.

- Trong mấy ngày nay 2 người này đã luyện tập rất vất vả nên đạt được thành tựu như vậy cũng không có gì lạ - 1 giọng nói ồm ồm của 1 người đàn ông vang lên.

Hắn quay sang thì thấy Yoruichi đang ngồi trên một tảng đá nhìn hắn. Hắn nhìn Yoruichi một chút sau đó bất ngờ bế ngửa cô lên.

- Ủa sao giọng mày ồm ồm vậy, tao nhớ mày là giống cái mà nhỉ - hắn sờ soạng phần dưới của Yoruichi.

- Khốn kiếp!!! - Yoruichi dùng móng vuốt cào lên mặt hắn và giãy dụa.

Mặc dù đang trong hình dạng con mèo nhưng bị hắn sờ vào chỗ nhạy cảm của mình thì Yoruichi lập tức nổi nóng.

Thấy phản ứng của Yoruichi thì hắn vẫn không ngừng động tác của mình lại, với sức phòng ngự của hắn hiện tại thì Yoruichi đừng hòng làm hắn bị thương nổi khi đang trong hình dạng mèo.

- Ư… - động tác của hắn như mây trôi nước chảy khiến cho Yoruichi cảm thấy như có luồng điện chạy dọc cơ thể mình.

Cả người Yoruichi mềm nhũn ra, cái miệng mèo hơi hé ra và thở dốc. Hắn thấy Yoruichi đã chịu khuất phục thì liền đắc ý mà ôm cô chặt vào lòng mà vuốt ve.

Yoruichi thấy hắn làm như vậy với mình thì tức giận nhưng lại không thể căm ghét hắn do “nó” đang quấy phá tâm trí của cô. Trong tiềm thức của con Raijuu thì hắn chính là người thân thiết nhất đã sinh ra nó nên nó cực kỳ thích tiếp xúc với hắn.

…………….

Sau khi hoàn thành việc huấn luyện ở tầng hầm của Urahara thì hắn mang theo Yoruichi cùng Orihime và Sado trở về nhà của mình chờ đợi Urahara hoàn thành chiếc Senkaimon.

Sau đó khoảng 5 ngày thì chiếc Senkaimon cũng đã được hoàn thành. Lúc này là khoảng cuối tháng 7 rồi và theo hắn nhớ thì sau khi về Soul Society Trung Ương 46 đã ra sắc lệnh tử hình Rukia bằng Soukyoku (双殛 Song Cức) sau 25 ngày.

Nếu như không có gì thay đổi thì hắn vẫn còn khoảng 20 ngày để giải cứu Rukia.

Có điều mục đích chủ yếu của hắn không phải chỉ là giải cứu Rukia không thôi. Mục tiêu của hắn chính là mấy tên đội trưởng kìa.

Nếu như hắn có thể tìm được cơ hội để giết 1 vài tên đội trưởng thì hắn sẽ có được lượng lớn kinh nghiệm. Nhưng hắn không muốn gây thù chuốc oán quá nhiều với Soul Society nên hắn phải lựa chọn thật kỹ càng.

Trong số 13 đội trưởng của Gotei 13 thì hắn bắt buộc phải loại bỏ Genryuusai ra khỏi danh sách. Không chỉ vì ông ta là kẻ mạnh nhất trong 13 đội trưởng mà còn vì ông ta là tổng đội trưởng của Gotei 13, giết ông ta ngang với trở thành kẻ thù của toàn bộ Soul Society.

Soi Fong...loại, Gin Ichimaru… loại, Retsu Unohana… loại, Aizen cũng phải loại khỏi danh sách vì tên hắn sẽ xử lý sau…

Sau khi suy đi tính lại thì hắn cảm thấy hiện tại có 2 mục tiêu dễ dàng tiêu diệt nhất mà không gây nên quá nhiều khúc mắc đó là đội trưởng đội 9 Kaname Tousen và đội trưởng đội 12 Mayuri Kurotsuchi.

Kaname Tousen có mối quan hệ khá tốt với những người khác ví dụ như đội trưởng đội 7 Sajin hay các cấp dưới của mình. Nhưng sau này hắn ta sẽ phản bội Soul Society để đi theo Aizen nên chắc chắn sẽ rơi vào tầm ngắm của hắn.

Còn Kurotsuchi Mayuri là một tên điên, chẳng có ai thích tên này cả cho dù có giết Mayuri cũng chẳng ai quan tâm. Mặc dù Mayuri Kurotsuchi có rất nhiều cống hiến cho Soul Society nhưng không thể phủ nhận 1 việc là ai cũng ghét tên này.

Theo suy nghĩ của hắn thì Kurotsuchi Mayuri quả là một mục tiêu tuyệt vời. Còn Kaname Tousen hắn sẽ để cho tên này sống lâu một chút rồi sau đó sẽ đi tới Hueco Mundo tự tay giết hắn ta.

Vào lúc 1 giờ đêm sau khi nhận được cái tin nhắn quái dị của Urahara thì hắn cùng Orihime và Sado tập trung tại cửa hàng của ông ta.

- Tất cả đã đến rồi đấy à, mau vào đi - gương mặt của Urahara vẫn cười cợt như mọi khi.

Khi bọn hắn định đi vào trong thì một bóng người xuất hiện.

- Khoan đã!!!

Mọi người quay lại thì thấy Uryuu mặc bộ trang phục của Quincy xuất hiện ở đầu hẻm.

- Cậu vẫn chưa cho tôi biết bí mật về cái chết của mẹ tôi nên tôi không thể để cậu đi chịu chết được - Uryuu đẩy mắt kính nói - tôi sẽ đi cùng với cậu để phòng khi cậu hấp hối thì tôi sẽ moi thông tin đó ra khỏi miệng cậu.

Với tính cách Tsundere của Uryuu thì đương nhiên là cậu ta sẽ không thừa nhận là bản thân mình muốn giúp đỡ hắn rồi.

- Được rồi vậy thì chúng ta cùng khởi hành thôi - Urahara nhìn thấy Uryuu thì chỉ trầm lặng một chút sau đó lại khôi phục vẻ mặt bình thường.

Bọn hắn đi theo Urahara xuống dưới tầng hầm và đi tới trước 1 cái khung kỳ lạ hình chữ nhật được dựng nên bởi 4 thanh trụ được dán kín bởi những tờ giấy.

- Đây chính là cánh cổng để đi tới thế giới của người chết,Senkaimon - Urahara quay đầu lại nói.

-------☆☆☆☆-------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom