Cập nhật mới

Dịch Full The Gamer Hệ Thống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 340: Quyển sách kỳ lạ


Ngoài cửa một căn nhà ở ngoại ô Los Angeles hiện đang có một nhóm nam nữ đứng ở trước cửa.

- Ding Dong!! - Hannah bấm chuông cửa của căn nhà.

- Ai vậy - một lát sau liền có giọng của một người phát ra từ chiếc chuông cửa.

- Chúng tôi được Fox giới thiệu tới đây - Hannah nói.

-... Cạch!!

Sau một vài giây im lặng thì cánh cửa được mở ra nhưng lại không có ai đứng ở sau cánh cửa cả.

- Mau vào đi - giọng nói lại phát ra từ chiếc chuông cửa.

Bọn họ liền bước vào bên trong căn nhà.

- Cạch!!

Vừa đi được vài bước thì cánh cửa đằng sau họ bỗng nhiên đóng sầm vào và tự động khóa trái lại.

Mấy cô gái có vẻ hơi giật mình một chút còn hắn thì đánh giá cánh cửa kia một chút.

- Đừng sợ, đó là cửa tự động đấy - hắn nói.

Mặc dù được che giấu rất khéo nhưng với Byakugan hắn có thể nhìn thấu được cánh cửa này và thấy động cơ bên trong cánh cửa.

- Đúng vậy đó chỉ là cánh cửa tự động mới được chúng tôi lắp đặt mà thôi - bỗng có một người chùm một chiếc áo choàng với chiếc mũ chùm che khuất khuôn mặt xuất hiện ở cuối hành lang, qua giọng nói có thể nhận ra đây là người vừa nói chuyện với họ ở ngoài cửa - các bạn là người được Fox giới thiệu đúng không? Mời đi theo tôi.

Mấy người bọn hắn liền đi theo người này. Vừa đi hắn vừa quan sát căn nhà này, đây là một căn nhà rất đẹp và rộng rãi có vẻ như nó đã được xây dựng từ cách đây khá lâu và mới được tu sửa lại.

Dẫn bọn hắn đi dọc hành lang và xuống tầng hầm của căn nhà người mặc áo choàng đi ra phía sau cầu thang và đẩy một cái chốt ẩn giấu khá kín đáo dưới gầm cầu thang.

Ngay lập tức phần sàn ở dưới chân câu thang mở ra và để lộ ra một lối đi xuống một tầng hầm khác. Hắn cũng khá là ngạc nhiên khi thấy việc này vì hắn cứ nghĩ đây là một đám thanh niên ăn no rửng mỡ nên bày trò gọi hồn cho vui thôi. Ai mà ngờ được mấy người này còn chuẩn bị nguyên cả một tầng hầm bí mật như thế này chứ.

Mấy người Andy thì trầm trồ xuýt xoa khi thấy được một cái tầng hầm bí ẩn, họ liền đi theo người mặc áo choàng và đi xuống dưới đất.

Đi xuống bên dưới thì hắn thấy được một tầng hầm rộng gấp mấy lần phía trên và được trang trí theo một phong cách cổ xưa kết hợp với hiện đại. Ở giữa căn phòng có một đám người mặc áo choàng đang ngồi xung quanh một chiếc bàn dài.

Nhìn thấy cảnh này hắn càng phải cảm thán về mức độ "chuyên nghiệp" của hội kín này.

Người mặc áo choàng vừa dẫn đường bảo bọn hắn ngồi vào mấy chiếc ghế trống ở phía cuối dãy bàn và tự mình đi tới một chiếc ghế ở giữa ngồi xuống. Lúc này người ngồi ở đầu chiếc bàn dài đứng dậy và bắt đầu nói.

- Hội Linh Trí của chúng ta đã được thành lập cách đây 30 năm về trước bởi Bernard Madoff, tôn chỉ của hội là khai mở trí tuệ của loài người thông qua sự trợ giúp của các thực thể linh thiêng...

Sau đó người này kể tràng giang đại hải về tôn chỉ, lịch sử và phương thức hoạt động của hội. Nói tóm gọn thì là hội này được thành lập nên nhằm mục đích triệu hồi những thế lực siêu nhiên để giúp họ có được tri thức.

- Vậy mọi người đã bao giờ thành công triệu hồi được thực thể linh thiêng nào chưa - bỗng Mary nghi ngờ lên tiếng.

Rất khó để thuyết phục một người phụ nữ da đen tin vào điều gì đó nên đương nhiên là sau khi nghe xong những gì mà người kia vừa nói thì Mary đã thể hiện ra thái độ nghi ngờ không tin tưởng.

- Tất nhiên là có rồi, nếu không chúng tôi đã không thể duy trì được hoạt động của hội suốt 30 năm nay - lập tức có một người mặc áo choàng lên tiếng, đây là giọng một cô gái.

- Vậy thì mọi người có thể tiến hành buổi lễ được chưa? Tôi muốn xem nó - khác với bạn gái mình Andy hào hứng nói.

Bản thân Andy đã được tiếp xúc với thế giới phép thuật nên cậu có niềm tin vững chắc vào thế giới siêu nhiên. Sau khi tới đây thì cậu cũng có chút tin tưởng rằng hội kín này có gì đó liên quan đến phép thuật.

- Fox, hãy mang Cuốn Sách Tri Thức tới đây - người chủ trì nói.

Một người mặc áo choàng từ đằng sau một chiếc tủ cầm theo một cuốn sách trông khá cổ xưa đi ra. Người này trao cuốn sách dày nặng này cho người chủ trì rồi đi về một chiếc ghế gần bọn họ ngồi xuống.

- Anna, là chị đấy à - Hannah gõ gõ người này.

Người vừa mang sách ra liền gật đầu và thì thầm gì đó với Hannah, đây chính là chị gái của Hannah.

Sau khi nhận cuốn sách từ tay của Anna thì người chủ trì đi tới cạnh một cái bục bằng gỗ và đặt quyển sách lên trên. Người này mở ổ khóa của quyển sách và mở nó ra hướng về phía bọn họ.

Cuốn sách dày cộp được mở ra nhưng thật lạ là bên trong lại không hề có một chữ nào được viết lên đó cả mà chỉ là những trang giấy trắng.

Sau đó những người mặc áo choàng khác cùng nhau đi tới trước chiếc bục phát biểu đó và quỳ xuống. Họ cùng nhau cởi bỏ chiếc mũ chùm đầu của chiếc áo choàng để lộ ra khuôn mặt thật của mình và chắp tay cầu nguyện.

- Hỡi linh thể huyền bí, hôm nay chúng tôi lại quy tụ nơi đây dưới chân ngài để xin được ngài khai mở tâm trí cho chúng tôi. Xin hãy dạy chúng tôi những điều là chân lý mà thế gian này không thể dạy chúng tôi...

Người chủ trì là một người thanh niên hơn 20 tuổi đang vừa đọc lời nguyện vừa múa may một số động tác kỳ lạ. Những người ở dưới có nam có nữ cùng nhau đồng thanh hô những âm tiết kỳ lạ mà ngay cả hắn cũng chẳng hiểu nó là cái gì. Vì một lẽ đơn giản đó không phải là một thứ ngôn ngữ mà chỉ là mấy tiếng hú vô nghĩa mà mấy người này hoặc thế hệ trước của hội nghĩ ra mà thôi.

- Này Hiệp đó có phải là... - Andy ngồi ở trên bàn thúc nhẹ vào tay hắn.

- Đúng vậy - hắn gật đầu xác nhận suy nghĩ của Andy - quyển sách đó là một vật thể bị quỷ ám.

Không chỉ là một quyển sách bị quỷ ám mà linh hồn ở bên trong quyển sách này còn sắp thoát được ra ngoài rồi nữa kìa.

Tín ngưỡng cũng có thể coi là một loại năng lượng đặc biệt chuyên thuộc của linh hồn. Linh hồn ám trong quyển sách dùng kiến thức của mình để dụ dỗ kẻ khác cúng bái nó để hấp thu lấy tín ngưỡng của họ.

Sau nhiều năm được những thành viên của Hội Linh Trí thờ phượng thì linh hồn này đã trở nên khá lớn mạnh và đủ khả năng để thoát khỏi sự rằng buộc của quyển sách. Và hôm nay chính là thời khắc mà nó thoát khỏi quyển sách và đi ra ngoài.

Tất nhiên là một khi đã thoát ra khỏi cuốn sách thì nó không còn cần phải hấp thu những giọt năng lượng linh hồn ít ỏi thông qua tín ngưỡng của những người này nữa mà chắc chắn nó sẽ trực tiếp nuốt chửng linh hồn của họ để gia tăng sức mạnh cho bản thân.

Phải nói là hôm nay những người của Hội Linh Trí đã may mắn... à không, là quá mức may mắn mới đúng. Bởi vì hôm nay có sự góp mặt của hắn ở đây với họ.

Nếu không phải là nhờ Hannah đã mời hắn tới đây thì những người đang thực hiện cái nghi lễ cúng bái kỳ quặc ở đằng kia chắc chắn sẽ chết. Không chỉ là chết thôi mà sau khi linh hồn bị con quỷ đang ám cuốn sách kia nuốt chửng thì họ sẽ không thể tới được vùng đất của các linh hồn và biến mất vĩnh viễn.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 341: Andy trổ tài (Happy New Year 1/5)


- Lýk dbe djar skefk enda leia... Lýk dbe djar skefk enda leia... - những người trong Hội Linh Trí luôn miệng thốt ra những câu chữ vô nghĩa và bái lạy cuốn sách này.

Dần dần bên trong tầng hầm kín đáo này xuất hiện những làn gió thoang thoảng, những trang sách trống không tự động lật liên tục cho tới chính giữa quyển sách thì mới dừng lại.

- H... h... u...

Một tiếng động kỳ lạ giống như tiếng thở nặng nề vang lên, hai trang chính giữa của quyển sách dần sáng lên.

- Ngài tới rồi... - đám người của hội lập tức xôn xao.

- Xin ngài hãy chỉ dẫn cho chúng tôi - người đàn ông chủ trì buổi lễ liên tục cúng bái.

Nhìn cảnh này thì hắn cảm thấy những người này bị con quỷ kia dụ dỗ và lừa gạt quá lâu nên đã trở nên cuồng tín rồi. Hắn không vội ra tay vì muốn để cho những kẻ này sáng mắt ra. Dù sao con quỷ này cũng không mạnh lắm do nó chỉ được nuôi dưỡng bởi những nguồn tín ngưỡng ít ỏi của mấy người này mà thôi.

Thậm chí Andy bây giờ nếu được hắn hỗ trợ một chút thì cũng có thể giải quyết được con quỷ này.

- Này Andy - hắn gọi.

- Gì vậy?

- Cậu có muốn thử sức với con quỷ kia không?

- Tôi sao??

Andy cản thấy rất bất ngờ khi nghe hắn nói như vậy.

- Tôi mới học phép thuật được hơn 2 tháng thôi mà - Andy hơi lo lắng nói - liệu tôi có thể đánh bại được thứ đó không?

Điều Andy lo lắng cũng là hoàn toàn có lý vì mặc dù được hắn dạy dỗ và giúp đỡ vượt qua giai đoạn bắt đầu khó khăn nhất nhưng dù sao thời gian học phép thuật của cậu vẫn còn quá ngắn.

Nếu xét theo Lv thì Andy mới chỉ vào khoảng Lv 30 mà trong khi con quỷ này ít nhất phải có Lv 40 trở lên.

- Đừng lo lắng, đã có tôi ở đây rồi - hắn vỗ vai Andy.

Andy nghe vậy thì cũng yên tâm hơn vì cậu ta biết hắn rất mạnh. Sau đó Andy dần trở nên hào hứng hơn vì kể từ khi bắt đầu học phép thuật thì đây là lần đầu tiên cậu ta được thực hành những gì mà mình đã học được.

Trong lúc hắn và Andy đang nói chuyện thì bên kia con quỷ trong quyển sách đã bắt đầu hiện hình rồi.

- Grừ...

Một linh hồn to lớn và thô kệch phát ra ánh sáng màu xanh lá chui ra từ bên trong quyển sách mà những người của Hội Linh Trí vẫn luôn cúng bái bấy lâu nay. Tất cả mọi người trong căn phòng này đều kinh ngạc khi nhìn thấy linh hồn này xuất hiện ở trước mặt họ.

Những người mới được tham gia lần đầu như Mary và Hannah thì tất nhiên là phải kinh ngạc khi nhìn thấy một linh hồn bay lơ lửng ở trước mặt mình. Còn những thành viên của Hội Linh Trí thì lại càng kinh ngạc hơn vì từ xưa tới nay họ chưa bao giờ nhìn thấy một linh hồn chui ta từ quyển sách bao giờ cả.

Những lần trước khi bọn họ tiến hành buổi lễ thì quyển sách chỉ đơn giản là xuất hiện những dòng chữ trên trang sách trống rỗng một thời gian ngắn để bọn họ nhìn vào rồi ngay lập tức sẽ biến mất mà thôi. Chưa có lần nào là một linh hồn trực tiếp xuất hiện trước mặt họ như thế này cả.

- Nhất định là ngài đã cảm nhận được lòng thành kính và sự khao khát tri thức mãnh liệt của chúng ta nên ngài mới tự mình hiện hình ra để gặp chúng ta - người đàn ông chủ trì buổi lễ tự biên tự diễn rồi lập tức quỳ lạy con quỷ này - xin cảm tạ ngài.

Những thành viên khác nghe thấy vậy thì nhìn nhau một chút rồi mừng rỡ vái lạy con quỷ này liên tục.

Linh hồn tà ác Lv 43

- Khà khà khà... các ngươi quả là trung tín đấy - con quỷ này cười và nói với một giọng cực kỳ trầm giống hệt mấy con quỷ trong phim vậy.

Lý do con quỷ này có giọng trầm như vậy là vì nó quá yếu ớt, nó không cao cấp giống như linh hồn của mẹ Andy hay linh hồn thù hận lần trước. Do đó nó chỉ có thể phát ra tiếng nói nhờ gây ra những rung động trong không khí mà thôi, mà gây ra độ rung trầm sẽ đỡ tiêu tốn năng lượng linh hồn hơn là những độ rung cao hơn.

- Nếu các ngươi đã trung thành với ta như vậy thì đã đến lúc trả ơn cho ta vì những kiến thức mà ta đã truyền dạy cho các ngươi bấy lâu nay - con quỷ này cười với giọng trầm thấp khiến mọi người phải rợn tóc gáy.

- Xin ngài hãy nói đi, ngài muốn chúng tôi làm gì - người chủ trì ngưỡng vọng nhìn con quỷ.

Con quỷ này nhìn về phía những người của Hội Linh Trí đang quỳ ở trước mặt và cười lớn.

- Khà khà khà... cái ta muốn... chính là linh hồn của các ngươi!!!

Tiếng cười của con quỷ khiến cho đèn của tầng hầm nhấp nháy liên tục tạo nên một bầu không khí cực kỳ đáng sợ.

- Cái gì!?! Linh hồn của chúng ta!!!

Những người đang quỳ ở dưới chân con quỷ mặc dù có phần mù quáng khi sùng bái con quỷ nhưng ngay khi nghe nó nói là muốn linh hồn của mình thì bọn họ đều giật bắn mình và vội vã lui ra sau.

Họ tham gia hội này là để có được tri thức chứ không phải là để dâng lên linh hồn của mình.

- A A A... - có người hoảng sợ quá nên đã lập tức bỏ chạy về phía cầu thang nhưng không hiểu sao dù cố gắng thế nào thì người này cũng không thể mở được cánh cửa thông lên phía trên.

Con quỷ nhìn thấy những người này hoảng sợ muốn bỏ trốn thì không hề tức giận mà vẫn cười với trầm giọng đáng sợ kia.

- Khà khà khà... các ngươi đã bước vào đây thì đừng hòng đi ra ngoài.

Con quỷ này nhào tới và tóm lấy kẻ ở gần mình nhất chính là người đàn ông chủ trì buổi lễ. Người này thấy con quỷ tóm lấy mình thì hoảng sợ kêu lên.

- Đừng mà... xin đừng giết tôi!! Tôi là đầy tớ trung thành của ngài mà. Xin đừng giết tôi, tôi sẽ kiếm cho ngài thật nhiều linh hồn mà!!!

Đứng trước cái chết thì ai cũng là kẻ ích kỷ, vì muốn được sống mà tên này nguyện trở thành đầy tớ cho con quỷ này và bắt những người vô tội về cho nó.

Thật đáng tiếc là đối với con quỷ này thì so với việc mơ mộng đến một đống linh hồn ngoài kia thì đám linh hồn trước mắt nó vẫn ngon lành hơn.

- Khà khà...

Con quỷ há rộng cái miệng còn to hơn cả cái đầu của tên chủ trì và ra sức hút lấy sinh khí và linh hồn của tên này.

Nhưng đúng lúc này bỗng có một ngọn giáo màu đen xuất hiện bắn thẳng về phía con quỷ và đâm vào vai của nó.

- Grào!!!

Con quỷ rú lên đau đớn, nó lập tức đánh rơi tên chủ trì xuống đất và đưa tay định kéo ngọn giáo này ra khỏi vai mình nhưng vật chất đen xì cấu tạo nên ngọn giáo này đang không ngừng xâm thực vào và bám chặt lấy linh hồn con quỷ khiến nó càng thêm đau đớn.

Tên chủ trì thấy con quỷ thả mình ra thì lập tức hoảng sợ lui ra đằng sau với khuôn mặt trắng bệch do sợ và bị hút đi sinh khí.

Tất cả mọi người trong phòng lúc này và cả con quỷ đều hướng mắt nhìn về phía ngọn giáo vừa đâm vào người con quỷ được bắn ra.

- Là mày!!!

Thấy con quỷ nhìn về phía mình thì Andy lập tức giơ hai tay về phía trước, những sinh vật bóng tối bám trên cơ thể Andy dưới dạng những hình xăm liền trở nên sinh động hơn bao giờ hết. Chúng liên tục nhả ra những luồng ma lực màu đen kịt tụ tập giữa hai bàn tay của Andy và hình thành nên một ngọn giáo dài gần 1 mét rưỡi.

- Ăn giáo của tao nè!!

Andy hét lên và ngọn giáo màu đen lập tức bay thẳng về phía con quỷ với tốc độ khá nhanh.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 342: Kết thúc học kỳ (Happy New Year 2/5)


- Chết này!!!

Andy liên tục bắn hai ngọn giáo màu đen về phía con quỷ nhưng lại bị nó né được.

Mấy thành viên của Hội Linh Trí từ đang hoảng sợ tột độ tới bất ngờ khi thấy con quỷ bị Andy tấn công bằng một ngọn giáo đen xì tạo do cậu tạo ra từ hư vô rồi bây giờ thì lại cực kỳ hưng phấn khi có cứu tinh.

- Giết nó đi... hãy giết nó đi!!! - những người này hưng phấn và cổ vũ cho Andy.

Andy liên tục tạo ra những ngọn giáo màu đen và bắn về phía con quỷ nhưng vẫn bị nó né đi, ngọn giáo đầu tiên của cậu trúng được là do yếu tố bất ngờ mà thôi.

- Grào - đã phát chán với việc né tránh, con quỷ liền né đi một ngọn giáo đen của Andy và lao tới chỗ cậu.

Đang tấn công từ xa bỗng bị con quỷ áp sát thì Andy lập tức trở nên luống cuống. Cậu vụng về tạo ra một thanh giáo đen khác và cầm lấy nó để chặn con quỷ lại.

- Andy cố gắng câu giờ đi - hắn nhắc nhở Andy.

Andy liền tụ tập ma lực hắc ám ở bàn chân phải và đá mạnh vào con quỷ khiến nó hơi lui lại một chút.

Nhân cơ hội này Andy lui ra xa và giữ khoảng cách với con quỷ rồi liên tục bắn những ngọn giáo đen về phía nó. Phép thuật [Dark Spear] này của Andy là phép thuật gây sát thương duy nhất mà cậu biết nên khi đã bị con quỷ bắt bài thì thật sự là rất khó để đánh trúng nó.

Nhưng con quỷ này cũng không có quá nhiều thủ đoạn tấn công mà chỉ có thể tiếp cận với Andy để tấn công cậu ta. Trong khi đó Andy nổi tiếng có tốc độ chạy rất nhanh nên cậu liên tục tạo khoảng cách với con quỷ.

Vờn nhau trong vài phút đồng hồ thì Andy cũng đã thấm mệt vì cậu phải tăng tốc liên tục và còn phải sử dụng phép thuật nữa. Nguồn ma lực từ các sinh vật hắc ám rất dồi dào nhưng tiếc là cơ thể của Andy chưa thể tiếp nhận được nhiều nên ma lực của cậu đang cạn dần.

- Soạt!!!

Con quỷ lại vồ tới Andy, cậu lập tức lăn mình để né tránh và tạo khoảng cách.

- Hình như... - sau khi né đòn vừa rồi thì Andy đã nhận ra sự khác lạ của con quỷ - nó đang chậm đi...

Hắn đứng bên cạnh mỉm cười nhìn Andy, có vẻ cậu ta đã nhận ra rồi. Quả thật là con quỷ đã trở nên chậm chạp hơn trước rất nhiều. Lý do rất đơn giản là vì ngọn giáo đen mà Andy bắn ra vẫn đang cắm ở vai của nó.

Ma lực hắc ám, vừa nghe đã biết đến tính chất ăn mòn cực cao của nó rồi. Lý do mà hắn kêu Andy câu giờ là để cho luồng ma lực hắc ám xâm nhập vào linh hồn con quỷ và làm nó trở nên suy yếu.

Với khả năng rút cạn sinh lực và năng lượng của đối thủ cộng thêm nguồn ma lực dồi dào tới từ các sinh vật hắc ám thì những Warlock như Andy cực kỳ hợp với chiến thuật đánh lâu dài đọ độ dai sức. Có thể nói pháp sư hắc ám gần như là vô địch trong tiêu hao chiến.

Nhận ra được đối thủ của mình đang trở nên suy yếu thì Andy biết đây chính là lúc cho mình phản công.

- [Dark Spear]!!

Andy lại bắn một ngọn giáo đen về phía con quỷ khiến nó chật vật né tránh. Andy lập tức tạo ra một thanh giáo đen nữa và nắm nó trong tay rồi lao về phía con quỷ còn đang lảo đảo.

- Phập!!!

Ngọn giáo lập tức đâm xuyên qua mạn sườn của con quỷ.

- Grú... - con quỷ rú lên đau đớn và dùng tay trái tóm lấy ngọn giáo của Andy.

Con quỷ liền dùng tay còn lại tát mạnh về phía Andy. Nhưng lúc này phản ứng của con quỷ đã trở nên quá chậm chạp so với Andy. Andy đưa một tay lên nắm lấy ngọn giáo đang cắm vào bả vai phải của con quỷ và đẩy nó về phía sau khiến cho cánh tay vừa giơ lên của con quỷ bị khựng lại.

- A A A!!!

Andy dồn sức vào đôi chân và nắm chặt hai ngọn giáo trong tay và đẩy lùi con quỷ vào góc tường.

- Bịch!!!

Con quỷ bị hai ngọn giáo găm chặt vào tường nên chỉ có thể vùng vẫy mà không thể thoát ra.

- Thả tao ra... thành ranh con khốn kiếp... mau thả tao ra!!!!

Andy phớt lờ lời kêu gào chửi rủa của con quỷ mà tạo ra một thanh giáo đen khác và nhìn chằm chằm vào con quỷ.

- Mày định làm gì!?! Mau dừng lại!!!

Con quỷ càng giãy dụa mạnh hơn khiến cho hai ngọn giáo dường như sắp tuột ra khỏi bức tường. Nhưng đúng lúc con quỷ sắp thoát ra thì ngọn giáo đen trong tay Andy lại đâm thẳng về phía đầu của nó.

- Phập!!!

Ngọn giáo đen xuyên thủng đầu con quỷ khiến nó ngừng dãy giụa ngay lập tức.

- Hộc... hộc... - Andy đứng đó thở dốc.

Đây là lần đầu tiên Andy phải chiến đấu với một con quỷ, nó còn khiến cho cậu mệt mỏi hơn cả chơi nguyên cả một trận bóng bầu dục nữa. Có điều bên cạnh mệt mỏi thì Andy lại cảm thấy cực kỳ hưng phấn, có vẻ như cậu đã yêu cái cảm giác kích thích khi chiến đấu này rồi.

- U U U... - sau khi giết chết con quỷ bỗng nhiên những sinh vật hắc ám trên cơ thể Andy vọt ra và lao tới chỗ của con quỷ và bao phủ quanh nó.

- Sột soạt... - những tiếng sột soạt kỳ lạ vang lên, những sinh vật này đảo một vòng rồi quay lại cơ thể của Andy.

Lúc này đã không còn con quỷ ở trên tường nữa rồi, chính những sinh vật hắc ám của Andy đã thôn phệ linh hồn của con quỷ để tăng thêm sức mạnh của bản thân chúng.

- Làm tốt lắm Andy!! - hắn đi tới vỗ vai khen ngợi Andy.

Andy đã hoàn thành xuất sắc trận chiến vừa rồi của mình, cậu không chỉ thể hiện được năng lực phản ứng cực tốt và khả năng chiến đấu thiên bẩm của mình. Chắc chắn trong tương lai không xa giới phép thuật sẽ vang vọng danh tiếng về một phù thủy trẻ trung và tài năng tên là Andy Thomson.

- Và bây giờ là đến lượt tôi - hắn quay lại nhìn về phía những thành viên của Hội Linh Trí và nói.

Những thành viên của Hội Linh Trí vừa mới thoát khỏi nguy cơ bị nuốt chửng linh hồn nên đang cảm thấy cực kỳ vui mừng thì bỗng thần trí của họ trở nên mơ hồ khi nhìn thấy một cặp mắt có màu tím cực kỳ ma mị.

................

Sau khi xóa bỏ ký ức của những thành viên của Hội Linh Trí về con quỷ và quyển sách đem lại tri thức thì những người này lại trở lại với cuộc sống thường ngày của mình mà không còn nhớ gì về những chuyện liên quan tới Hội Linh Trí.

Riêng Mary và Hannah thì lại không bị hắn xóa bỏ ký ức nhờ vào sự cầu xin của Andy. Hai cô gái cực kỳ ngạc nhiên khi biết Andy là một phù thủy và chính hắn là người đã dạy phép thuật cho Andy.

Đương nhiên là sau đó hai người này liền cầu xin hắn dạy phép thuật cho mình rồi. Mặc dù hắn không hề ngại việc phải dạy phép thuật cho thêm 2 người nữa nhưng hắn phải lên tiếng nhắc nhở cho hai người trước về việc không phải ai cũng có đủ thiên phú để học phép thuật.

Không phải ai cũng có tài năng thiên bẩm về phép thuật như Andy và Kim. Mary và Hannah chỉ có thể coi là có mức thiên phú trên người bình thường một chút mà thôi. Mặc dù thiên phú không phải là yếu tố quyết định khả năng của một phù thủy nhưng nó là thứ quyết định sự thành bại trên con đường trở thành phù thủy ngay tại bước đầu tiên.

Nếu như đủ kiên trì và hoàn thành được phép trụ cột một cách hoàn hảo thì con đường trở thành phù thủy sẽ mở rộng nhưng phép thuật trụ cột càng sai sót nhiều thì con đường này sẽ càng bị thu hẹp lại mà thôi.

Có điều chuyện này phải để tương lai quyết định, hắn dự định sẽ tiến hành dạy phép cho họ sau vì hắn quyết định trở về Việt Nam sau khi học kỳ này kết thúc.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 343: Về nước (Happy New Year 3/5)


Đầu tháng 6, đây chính là lúc công bố kết quả học tập của học kỳ đầu, hắn và Linh có mặt ở trường để kiểm tra kết quả.

- Điểm của anh nè - Linh đã tìm thấy tên của hắn trên bảng điểm.

Hắn nhìn vào kết quả học tập của mình thì cảm thấy rất hài lòng về nó.

- A, A-, A, B+... trời ạ, sao cậu nghỉ học suốt mà điểm cao quá vậy!! - một giọng nói đầy sự nghi ngờ vang lên.

Hắn quay ra sau thì thấy Andy và Mary đang đứng ở đằng sau lưng của mình. Thấy thái độ ghen tị của Andy thì hắn chỉ cười cười, hắn thật sự là quá vượt trội so với những người khác.

Những môn mà hắn có điểm A- hay B+ chủ yếu là do hắn đã nghỉ học vào thời điểm diễn ra một vài bài kiểm tra của môn học đó nên tổng điểm mới bị hạ xuống. Chứ nếu không thì với mớ kiến thức bao la của hắn thì tất cả các môn đều phải đạt điểm A+++ mới đúng.

- Kết quả của hai người thì sao? - hắn hỏi Andy và Mary.

- Khá ổn đấy, còn Mary thì có môn suýt soát không đủ điều kiện để qua - Andy nói móc.

- Hey... - Mary vỗ vào vai Andy một cái và véo mạnh vào tai cậu ấy, cô có vẻ hơi bực mình vì bị Andy cười nhạo.

Andy và Mary đã là bạn thân với nhau từ hồi cấp 2 và sau khi trải qua bao trăn trở thì Andy đã tỏ tình với Mary trước khi tốt nghiệp cấp 3. Chính vì trước đây từng là bạn thân nên Andy và Mary có thể thoải mái trêu đùa vì đã quá hiểu rõ lẫn nhau.

Lại nói đến kết quả học tập thì Andy đạt được điểm số cao trong học kỳ đầu là chuyện đương nhiên. Kể cả khi phải tham gia luyện tập bóng bầu dục và học phép thuật với hắn thì Andy vẫn hoàn thành tốt việc học vì cậu có chỉ số INT khá là cao.

- Được rồi Mary, cậu hãy tha cho Andy đi - hắn xin tha giúp cho Andy thì Mary mới chịu thả tai của Andy ra - chúng ta hãy đi đâu đó ăn mừng đi.

Sau khi kết thúc học kỳ đầu thì hắn muốn xả stress một chút mặc dù hắn chẳng bị tí stress nào cả.

- Được đấy, vừa vặn tối nay Derrick có tổ chức tiệc tại nhà - Andy nói - tôi với cậu đều là thành viên của đội bóng bầu dục nên đều được mời đến dự đấy.

- Ý kiến hay, vậy tối nay gặp lại nhé.

Sau đó bốn người chia làm 2 hướng khác nhau, hắn và Linh định đi tới thư viện một lát vì Linh muốn tìm một số tư liệu học tập. Trong khi Linh đang tra cứu sách thì hắn lượn quanh thư viện để tìm một vài cuốn sách thú vị để đọc.

Hắn không tìm kiếm những cuốn sách kiến thức vì hắn đã biết hết mọi thứ rồi mà hắn tìm một số những quyển sách thú vị như những cuốn sách được xếp vào hàng khoa học giả tưởng vì ý tưởng của tác giả được coi là không khả thi với nền tảng công nghệ hiện nay. Ngoài ra thì hắn còn tìm một số những quyển sách tiểu thuyết huyền ảo nữa.

- Tôi không ngờ là cậu cũng thích những cuốn sách như vậy đấy - giọng của một người đàn ông lớn tuổi vang lên phía sau hắn.

Hắn đóng lại cuốn sách "Journey to the Center of the Earth" của Jules Verne rồi quay lại nhìn người đàn ông này.

- Giáo sư Bank, thầy làm gì ở đây vậy - hắn hỏi.

- Trông tôi giống như đang làm gì? Chơi bóng bầu dục trong thư viện chắc? - Bank nói một câu đùa dí dỏm - Mr. Phạm cậu rất ít khi có mặt trong lớp Vật lý của tôi...

- Thưa giáo sư đó là do em bận, với lại em vẫn hoàn thành đầy đủ các bài tập mà - hắn nói.

- Đúng vậy, hôm nay tôi tới đây để nói chuyện với cậu về bài thu hoạch mà cậu nộp cho tôi - Bank nói.

- Có vấn đề gì sao thưa giáo sư? - hắn nhớ là bản báo cáo của hắn làm rất tốt kia mà.

- À không, bản báo cáo của cậu tuyệt lắm chỉ là... - Bank ngập ngừng - hãy tới một chỗ nào yên ắng hơn đi.

Bank quay đầu dẫn đường, hắn đi theo ông giáo sư vật lý già này tới một góc khá vắng vẻ trên tầng 2 của thư viện và ngồi xuống một chiếc bàn trống ở đó.

- Cậu Phạm này... mặc dù trường chúng ta không phải là trường đi đầu về vật lý lượng tử nhưng tôi và 1 vài người khác cũng có mặt trong chương trình nghiên cứu tầm cỡ - giáo sư Bank nói - trong bài báo cáo của cậu có đề cập đến vấn đề cập đến sự tồn tại của hạt Higgs trong thực tế, tại sao cậu lại biết về nó trong khi mà chúng tôi chưa hề thông báo về việc phát hiện ra hạt này.

Thì ra là như thế, hắn đã sơ xuất ghi vào trong bản báo cáo của mình một kiến thức vật lý chưa được chính thức công bố. Hạt Higgs được đề cập đến đầu tiên vào năm 1960 do nhà vật lý Peter Higgs đề xuất. Nhưng mãi tới mùng 4 tháng 7 năm 2012 thì những nhà vật lý của Tổ chức nghiên cứu hạt nhân châu Âu (CERN) mới công bố thử nghiệm thiết lập sự tồn tại của hạt Higgs.

Hắn đã vô tình quên mất rằng bây giờ mới chỉ là giữa năm 2011 mà thôi, những thử nghiệm của CERN thậm chí còn chưa được hoàn thiện.

- Lý thuyết về boson Higgs đã tồn tại lâu rồi mà thưa giáo sư - hắn giả vờ nói - một sinh viên ham học hỏi biết đến hạt này cũng đâu có gì là kỳ lạ.

Giáo sư Bank chăm chú nhìn hắn một lát nhưng vẫn không thể tìm ra được vẻ gì khác lạ ở trên khuôn mặt hắn nên nói:

- Thôi được rồi, không nói đến chuyện này nữa. Mùa hè này tôi nhận được lời mời của CERN tới Geneva để tham gia nghiên cứu, cậu có muốn cùng tôi tới đó với tư cách trợ lý không?

Lời mời bất ngờ tới từ giáo sư Bank làm cho hắn ngạc nhiên, chẳng lẽ chỉ bằng một chi tiết nhỏ trong bài báo cáo của một tên sinh viên năm nhất mà một vị giáo sư danh tiếng như Bank lại mời hắn vào cái vị trí trợ lý mà biết bao nhiêu nhà vật lý tài năng đang thèm muốn?

Thật sự thì hắn cũng không rõ vị giáo sư già này đang suy nghĩ cái gì nữa.

- Thành thật xin lỗi giáo sư - hắn nói - mùa hè này em có ý định trở về Việt Nam nên không thể tham gia được.

- Ấy, đừng vội từ chối - giáo sư Bank nói - tới tận cuối tháng 7 tôi mới bắt đầu khởi hành cơ, cậu cứ việc về thăm gia đình và suy nghĩ đi. Khi nào quyết định rồi thì hãy gọi điện cho tôi.

Giáo sư Bank đưa cho hắn một tấm danh thiếp và rồi đứng dậy bỏ đi. Hắn ngồi đó nhìn tấm danh thiếp một chút rồi ném nó vào trong balo không gian của mình.

Lời mời từ giáo sư Bank quả thật là rất hấp dẫn, nó có thể mang lại cho hắn cả tiền tài lẫn danh vọng. Nhưng thật đáng tiếc là bây giờ khi đã có được hệ thống này thì tầm mắt của hắn không còn đặt ở hai thứ này nữa rồi.

Điều mà hắn muốn bây giờ là lợi dụng hệ thống để trở nên mạnh hơn nữa, quyền năng hơn nữa và khi đạt được ngưỡng sức mạnh tối cao hắn sẽ có được tất cả những gì mà hắn muốn. Và ngoài ra là còn để trải nghiệm những thế giới mà hắn thích, đem về những cô gái mà hắn muốn nữa.

Vậy là học kỳ đầu tiên đã kết thúc, sau hơn nửa năm trời xa nhà, hắn cũng đã chuẩn bị lên đường để trở về quê hương. Hắn cùng Linh và Trang cùng nhau chuẩn bị đồ đạc để lên máy bay trở về Việt Nam.

Và đương nhiên là cả Evelyn cũng sẽ trở về cùng với bọn hắn rồi, có điều khi lên kế hoạch xong xuôi thì hắn mới sực nhớ ra là Evelyn không có hộ chiếu nên không thể lên sân bay được.

Nhưng đây chỉ là chuyện nhỏ, hắn chỉ phải bỏ ra khoảng nửa ngày đi thôi miên vài người là Evelyn đã có ngay một cái quốc tịch Mỹ và hộ chiếu của riêng mình.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 344: Học viện Youkai (Happy New Year 4/5)


Đã gần 2 tháng kể từ khi hắn trở về Việt Nam rồi. Thực ra hắn chỉ về thăm gia đình trong vòng 1 tháng thôi sau đó lại trở về Mỹ.

Lúc hắn trở về Los Angeles thì Andy cùng với Mary đã đi du lịch rồi nên suốt 1 tháng còn lại hắn dành thời gian đi chơi với Linh, Trang và Evelyn. Thỉnh thoảng hắn cũng tới đưa Lina và Scarlet đi chơi, hắn còn mang theo cả fairy Lina đi theo nữa.

Khi 2 cô bé nhìn thấy một fairy như trong truyện cổ tích thì cực kỳ hưng phấn, đặc biệt là Lina khi biết fairy này có tên giống với mình thì hai cô bé luôn dính lấy nhau.

Khi mà hai Lina một người một fairy đi chơi với nhau thì Scarlett lại thích tiếp cận hắn hơn. Hắn có thể cảm nhận được tình cảm của Scarlett dành cho mình nhưng vẫn không nói gì. Tình cảm của Scarlett vẫn rất ngây thơ và hồn nhiên nên hắn muốn để cho cô bé tự mình quyết định.

Hắn chính là mối tình đầu của cô bé mới 13 tuổi này. Có thể Scarlett sẽ gắn bó với tình cảm này nhưng cũng có thể cô bé sẽ nhanh chóng quên hắn đi mà thôi.

Vào cuối tháng 7, thời gian cowndown 2 tháng cuối cùng cũng đã hết và hắn lại có thể tiếp tục đi vào phụ bản được rồi. Hắn đã không thể chờ để được lên Lv 100 nữa rồi, lần này hắn chọn 1 phụ bản đầy rẫy quái vật nhưng chủ yếu là về tình cảm chứ đánh nhau thì cũng hạn chế.

Rosario + Vampire:

Câu chuyện kể về một chàng thanh niên loài người hy sinh tấm thân gầy của mình cho những nữ yêu quái tươi ngon mọng nước.

Yêu cầu:

Đá không gian x9

World Stone x3

Khuyến nghị: Lv 50~75

Phó bản này Lv không cao cũng không thấp, nó có mặt bằng sức mạnh vừa phải nhưng cũng tồn tại một số con boss khá khủng nên có khoảng Lv khuyến nghị khá là rộng.

..................

Vào một buổi sáng âm u, mây đen che kín bầu trời kèm theo những làn gió thoang thoảng khiến bầu không khí vốn đã tĩnh lặng lại càng yên ắng.

Ở bên cạnh một bến xe nhỏ ven đường một người thanh niên cao ráo đẹp trai ngồi trên chiếc ghế chờ thoải mái huýt sáo.

Đối với những người khác thì có lẽ thời tiết như thế này sẽ khiến họ nao nao trong lòng nhưng bản thân hắn rất thích thời tiết âm u như vậy và đặc biệt là hắn rất thích mưa.

- Tin... Tin... - từ đằng xa, một chiếc xe bus đi băng băng tới và bấm chiếc còi kêu ing ỏi.

- Xì...

Chiếc xe bus dừng lại trước mặt hắn và cánh cửa xe được mở ra, người tài xế đội chiếc mũ hơi sụp xuống khiến vành mũ che gần hết nửa trên khuôn mặt quay sang nhìn hắn.

- Cậu muốn tới Youkai Gakuen có phải không? (陽海学園 Dương Hải Học Viên, 陽海 Dương Hải đọc là Youkai đồng âm với từ 妖怪 Yêu Quái) - người tài xế này tay cầm điếu cigar nhìn hắn với ánh mắt như đang tỏa sáng.

Nurari Lv 93

Người tài xế lái xe bus này là yêu quái Nurarihyon, người lãnh đạo tối cao của tất cả yêu quái.

Hắn đánh giá Nurari một lát nhưng vẫn chẳng thấy ông ta có vẻ gì là mạnh cả, dù sao thì yêu quái Nurarihyon rất giỏi về việc ẩn giấu và lén lút mà.

Hắn xách theo một chiếc túi xách để làm cảnh và bước lên trên xe bus.

- Hô hô, đã suy nghĩ kỹ chưa đấy cậu nhóc, học viện Youkai là một nơi rất đáng sợ đấy - Nurari giở trò dọa nạt quen thuộc của mình kèm theo một điệu cười ghê răng.

Bỏ ngoài tai lời dọa nạt của lãi tài xế Nurari hắn chỉ cười nhạt, đối với kẻ khác thì học viện Youkai có thể sẽ là một nơi đáng sợ nhưng đối với hắn nơi đó đang có rất nhiều những nữ yêu quái dễ thương đang chờ hắn tới thu phục.

Sau khoảng vài tiếng lái xe và đi qua một đường hầm dài thì Nurari quay lại nói với hắn:

- Tới nơi rồi cậu nhóc, chúc may mắn nhé.

Hắn xuống xe bus và bắt đầu nhìn khung cảnh xung quanh. Một bầu trời âm u, một con đường đất đá cạnh biển và ở đằng xa là một ngôi trường trông khá là trầm lắng.

- Uỳnh!!!

Một tiếng sấm sét vang dội phá vỡ không gian yên lặng của nơi đây.

- Quạ... quạ... - những con quạ đậu trên một thân cây khô bị tiếng sấm sét làm giật mình liên tục kêu lên khiến cho bâu không khí càng thêm phần đáng sợ.

- Tới đây nào - có điều đứng trước cảnh này hắn vẫn bình tĩnh mà vẫy tay với mấy con quạ.

Mấy con quạ liền xà xuống cọ cọ đầu vào má hắn tỏ ra thân thiết. Không nên quên hắn là người kế vị của Daitengu, hắn có thể điều khiển được loài quạ thì sao hắn lại sợ chúng được cơ chứ.

- Leng keng... leng keng... - đúng lúc này một loạt những tiếng chuông xe đạp kèm theo một giọng nói thất thanh vang lên - coi chừng... tránh ra đi!!!

Hắn không cần nhìn cũng biết là mục tiêu đầu tiên của mình đã tới rồi làm sao hắn có thể tránh ra được chứ.

- Rầm!!!

Cô gái tóc hồng cưỡi chiếc xe đạp mất phanh liền đâm sầm vào hắn. Mặc dù chả si nhê chút nào nhưng hắn vẫn cố tình ngã ra sau và ôm lấy cô gái này vào lòng trong lúc đó bàn tay vẫn mò xuống cặp đùi trắng nõn của cô ấy.

- Ưm... xin lỗi, mình hay bị chóng mặt do thiếu máu - cô gái này vẫn chưa nhận ra cặp giò của mình đang bị một tên con trai sờ mó.

Sau đó cô gái này ngẩng đầu lên và hắn liền nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ ngây thơ của cô ây, hai chiếc răng nanh nhỏ hơi nhô ra khiến cho cô ấy càng thêm phần dễ thương hơn.

Akashiya Moka (Omote) Lv 10

Cô gái này chính là Omote Moka hay Moka bên ngoài do chính mẹ của Moka là Akasha Bloodriver hóa thân thành để bảo vệ Ura Moka hay Moka bên trong cũng chính là Moka thật sự.

Do toàn bộ sức mạnh của Moka đã bị chiếc thập tự giá Rosario (hay tràng hạt mân côi Rosary của đức mẹ Maria) phong ấn lại bên trong nên Omote Moka gần như là một người bình thường mà không có sức mạnh gì cả.

- Cậu có sao không - hắn đỡ lấy Moka đang choáng váng.

- Hơ...

Bỗng nhiên khi hắn tiến sát lại gần thì ánh mắt của Moka lại trở nên đắm đuối hơn, hơi thở của cô ngày càng nặng nề và dần đưa miệng vào sát cổ của hắn.

- Ưm... - Moka hé đôi môi mềm mại và dùng những chiếc răng nanh sắc nhọn của mình cắn lên cổ hắn nhưng thật đáng tiếc là với sức mạnh không hơn người bình thường là mấy của Omote Moka thì cô không thể cắn rách nổi da của hắn nữa.

Moka giống như bị kích thích bởi một thứ ngon lành đặt trước mắt mình nhưng lại không thể chạm được tới nó. Moka dùng tay sờ soạng khắp cơ thể hắn để lấy điểm tựa, đôi môi há rộng ngậm lấy cổ hắn cố gắng cắn vào động mạch ở cổ và chiếc lưỡi liếm láp làn da cổ của hắn.

Mặc dù cảm giác này không tệ một chút nào nhưng khi thấy Moka càng thêm vật vã như nghiện thuốc vì không thể hút được máu của hắn thì hắn lại không đành lòng.

Hắn liền tụ Ki và làm rách một miếng da nhỏ khiến cho dòng máu màu vàng kim lóng lánh của hắn chảy một vài giọt ra và rơi vào miệng của Moka.

Nhận ra được những giọt máu mà mình đang thèm khát đang chảy ra Moka cố gắng mút lấy nó. Chỉ mới nuốt được vài giọt máu của hắn bỗng nhiên Moka cảm thấy cơ thể mình nóng rực lên, một cảm giác kỳ lạ đang dâng lên trong cơ thể của cô ấy.

Moka cảm thấy cơ thể mình trở nên nóng bức cực kỳ, cô cảm thấy cơ thể của hắn đang tản mát ra một loại khí tức làm cho sự nóng bức này dịu xuống khiến cho cô cực kỳ sung sướng mà đã rên lên thành tiếng.

- A.....

---------☆☆☆☆--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 345: Kết bạn (Happy New Year 5/5)


- Hộc hộc... - tiếng thở dốc nặng nề phát ra từ miệng Moka.

Sau khi uống được một vài giọt máu màu vàng kim của hắn thì Moka giống như rơi vào trạng thái mê man vậy, khuôn mặt cô ửng hồng lên tay chân thì quấn chặt lấy hắn. Nếu như không phải vì hắn muốn lấy được trái tim nữ quỷ thì vừa rồi hắn đã mang Moka đến chỗ không người mà "xử lý" rồi.

- A... mình chưa bao giờ được uống những giọt máu ngon như vậy, bây giờ khắp người mình giống như tràn ngập năng lượng vậy - Moka giật mình tỉnh lại sau một thoáng mê ly - mình tên là Akashiya Moka, mặc dù không giống lắm nhưng mình là 1 Vampire.

Nhìn vẻ mặt ngây thơ vẫn mang theo nét phiếm hồng của Moka mà hắn cảm thấy hơi nghi ngờ. Vừa rồi chuyện gì đã xảy ra với Moka vậy, chẳng lẽ những giọt máu của hắn lại có ảnh hưởng gì đặc biệt đến Moka sao.

Nghĩ như vậy cũng đúng, kể từ khi tinh huyết của Daitengu hòa nhập với cơ thể hắn thì toàn bộ máu được sinh ra trong cơ thể đều được chuyển thành những giọt thần huyết màu vàng kim óng ánh. Có lẽ năng lượng ẩn chứa trong những giọt máu này đã ảnh hưởng đến Moka.

Chỉ là hắn không biết là năng lượng này có gây hại gì cho Moka không mà thôi. Nhưng nhìn dáng vẻ thỏa mãn của Moka thì chắc là không có chuyện gì đâu.

- À mình là Aono Tsukune - hắn đỡ Moka dậy và nói.

- Xin lỗi vì khi nãy đã tự tiện hút máu cậu - Moka ngập ngừng - cậu có ghét Vampire không vậy?

- Làm sao có chuyện mình ghét Vampire được cơ chứ - hắn nói - nhất là một Vampire xinh đẹp như Moka-chan thì mình lại càng thích.

- Vậy chúng mình làm bạn có được không - Moka mừng rỡ nắm tay hắn.

- Tất nhiên là được rồi - làm gì có chuyện hắn không đồng ý được cơ chứ.

Ting, độ hảo cảm của Akasha Bloodriver tăng lên 90 điểm.

Hừm xem ra Omote Moka là do ý thức của Akasha làm chủ nên độ hảo cảm của Akasha mới tăng lên. Còn Moka thật thì đang ở bên trong, có lẽ hắn cần tìm cơ hội gặp mặt Ura Moka mới được.

Hắn cùng với Moka đi trên con đường tới trường và nói chuyện với cô ấy. Omote Moka rất cởi mở và luôn trả lời những câu hỏi của hắn mà không hề giấu diếm điều gì cả nên rất nhanh thì hai người đã trở nên thân thiết.

...............

- Xin chào mừng các em đến với học viện Youkai, tôi là Shizuka Nekonome chủ nhiệm của lớp... - một cô gái tóc vàng có hai lọn tóc trên đầu nhô ra trông giống như đôi tai mèo đang đứng trên bục giảng và nói.

Sau khi lễ khai giảng kết thúc thì hắn được phân về lớp 1-3 (lớp 3 năm nhất) do Shizuka đảm nhiệm. Shizuka chính là một con yêu quái mèo biến thân thành người nhưng do loài mèo vốn hay lơ đãng nên thỉnh thoảng cô ấy lại để lộ đôi tai mèo và cái đuôi của mình ra.

Nói chung là học viện Youkai là học viện dành cho yêu quái học cách sống như một con người để hòa nhập vào xã hội hiện đại. Khi đi học ở đây thì các học sinh và cả giáo viên đều phải biến thân thành hình dáng con người khi ở trước mặt người khác.

Hắn cũng không tập trung nghe Shizuka nói gì nhiều mà chỉ nhìn chằm chằm vào cặp bưởi to tròn đang đong đưa trước ngực của Shizuka mà thôi.

- Em xin lỗi vì đã đến muộn... sau lễ khai giảng thì em bị đi lạc - khi Shizuka đang giảng giải nội quy chung thì một cô gái xuất hiện ở cửa phòng học khiến cho tất cả học sinh của lớp đều đổ dồn sự chú ý về phía của cô ấy.

- Oa cô gái đó là ai mà xinh vậy... cho dù biến hình cũng khó mà được như vậy... - tất cả học sinh của lớp đặc biệt là đám nam sinh đều vỡ òa lên vù vẻ xinh đẹp của cô gái này.

Khi hắn đang buồn chán ngồi cắn bút thì tiếng xôn xao của đám nam sinh khiến cho hắn chú ý tới cô gái vừa mới xuất hiện ở ngoài cửa.

- Moka!! Cậu cũng học lớp này à - hắn đứng lên vẫy tay với Moka - mau lại đây đi, ở bên cạnh tớ còn chỗ nè.

Hắn lập tức giơ chân đá văng tên nam sinh đang ngồi bên cạnh mình ra và chỉ vào cái bàn vừa mới trống.

- Ế Tsukune... - Moka đang bối rối khi bị nhiều người chú ý như vậy thì cô nghe thấy giọng của hắn đang gọi mình - thì ra chúng ta cùng lớp với nhau, thật là tốt quá.

Moka liền nhào tới ôm chầm lấy hắn.

- Aaaa... thằng đó là ai vậy... nó có quan hệ gì với cô gái xinh đẹp này... - đám nam sinh nhất là tên vừa bị hắn đá bay ra nhìn hắn với ánh mắt đầy ghen tị và tức giận.

Cả ngày hôm đó hắn đi đến đâu cũng bị mọi ánh mắt đổ dồn về phía mình với vẻ tức giận khi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như Moka đang ôm lấy tay của hắn.

- Này cô em xinh đẹp... anh tên là Saizou Komiya - bỗng một tên nam sinh tóc vàng xuất hiện và chắn trước mặt hắn - người xinh đẹp như em sao lại kết bạn với thằng này.

Tên này nắm lấy cổ áo của hắn muốn kéo sang một bên và đi lại gần Moka.

- Là Saizou kìa... nghe nói nó là yêu quái lang thang do sinh sự với con người quá nhiều nên bị cưỡng chế vào đây... - những học sinh xung quanh nhận ra người này.

Tên Saizou Komiya này học cùng lớp với hắn và Moka, khi nãy Shizuka đang giảng giải về việc sống chung với con người thì chính tên này là kẻ đã lên tiếng nói rằng muốn ăn thịt nhân loại.

- Mày có biết... mày vừa chạm vào ai không - hắn đưa tay nắm lấy bàn tay Saizou đang tóm cổ áo đồng phục của hắn và nói.

Saizou thấy một kẻ có bề ngoài hiền lành như hắn lại dám nói với mình bằng cái giọng đó thì định quay sang chửi rủa và ra tay cảnh cáo. Nhưng khi vừa quay sang thì tên Saizou đã phải đối diện với một đôi mắt Rinnegan màu tím khiến cho tên này giật nảy mình.

- Nói đi... mày muốn chết như thế nào đây - hắn phát ra khí thế khiến cho tên Saizou run rẩy.

- Tsukune... chúng ta đi thôi - bỗng Moka ôm lấy tay hắn và nói.

Hắn quay sang nhìn Moka và thu lại khí thế của mình. Sau khi hắn và Moka đã đi xa rồi thì tên Saizou giống như mất đi toàn bộ sức lực của mình mà ngội bệt xuống đất. Cả người Saizou vẫn còn đang run rẩy vì sợ và còn cả sự tức giận nữa.

Một kẻ kiêu ngạo như Saizou sao có thể chấp nhận rằng mình bị kẻ khác khiến cho bủn rủn chân tay chỉ bằng một cái nhìn cơ chứ.

- Thằng khốn... mày cứ chờ đó - Saizou đứng dậy nhìn về phía hắn vừa rời đi với sự phẫn nộ tột cùng.

Nếu một kẻ có đầu óc thì sẽ nhận ra sự nguy hiểm của hắn nhưng thật đáng tiếc là Saizou lại không phải là một kẻ có đầu óc.

Cùng với Moka rời đi xong thì bọn họ cùng nhau đi về ký túc xá của trường. Đây là một tòa nhà trông khá là khang trang nhưng lại có vẻ âm u và vắng vẻ, cộng thêm khuôn viên xung quanh khắp nơi đều là những bia mộ giống như nghĩa địa vậy. Nếu như người nào yếu bóng vía mà ở lại đây thì không khéo chỉ một vài ngày là lên cơn đau tim mà chết mất.

- Tới nơi rồi nè... trông ký túc xá đẹp thật đấy nhỉ - Moka hào hứng nói.

Moka vốn là Vampire nên đã quen sống ở nhưng nơi âm u vắng vẻ như nghĩa địa vì vậy cô ấy hoàn toàn không hề có gì sợ hãi cả.

- Vậy là từ nay chúng ta sẽ là bạn thân của nhau rồi - Moka nắm lấy tay hắn vui vẻ nói.

Hắn mỉm cười gật đầu, Moka thì muốn làm bạn với hắn nhưng còn hắn thì không chỉ muốn làm bạn đơn thuần đâu, đã rơi vào tay hắn thì Moka ngây thơ đừng hòng thoát được.

- À đúng rồi Tsukune, cậu là yêu quái gì vậy - khi hắn đang cười thầm thì Moka hỏi - mình biết việc này là bí mật nhưng chúng mình đã là bạn thân rồi....

- À không có gì đâu, nếu cậu muốn thì tớ sẽ nói cho cậu biết mà. Tớ là một Tengu.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 346: Kurono Kurumu


- Tengu?

- Đúng vậy, mình là con trai của Daitengu - hắn nói.

Trong thần thoại Nhật Bản trước khi được tôn vinh làm một vị thần thì Tengu được coi là một loại yêu quái và khá nổi tiếng. Trong giới yêu quái thì tộc Tengu được coi là một trong những chủng tộc hùng mạnh nhưng thật tiếc là số lượng lại rất ít ỏi và hiếm khi xuất đầu lộ diện.

- Mình nghe nói Daitengu là một vị thần đúng không? - Moka nói - cậu là con trai của thần thảo nào máu của cậu lại ngon đến vậy.

- Ha ha...

Những ngày sau có vẻ là khá yên bình, ban ngày đi học cùng với Moka, tối thì lại trở về ký túc xá và nói chuyện với cô ấy. Tên Saizou thì đã không còn đến lớp nữa rồi.

Tên này làm như hắn không nhận ra ý định trả thù của hắn vậy, hắn đã nhìn thấy được vẻ mặt phẫn nộ của tên Saizou nên đã quyết định ra tay xử lý tên này trước khi hắn tới làm phiền mình.

Lúc đó hắn chỉ việc dùng một ảnh phân thân đi tiêu diệt tên Saizou và vẫn tiếp tục công việc tán tỉnh Moka của mình.

Hắn cũng đã cảm nhận được sự tồn tại của Ura Moka ở bên trong cơ thể của Moka. Vì Ura Moka bản thân chính là Moka hoàn chỉnh nên việc phát hiện ra cô ấy hoàn toàn không khó, thậm chí hắn còn có thể dễ dàng phá giải phong ấn và đưa Ura Moka ra ngoài một cách dễ dàng nhưng hắn lại không làm như vậy.

Trước hết hắn phải lo cho xong người mẹ là Akasha đã rồi mới đến lượt con gái Moka của cô ấy, cái gì cũng phải lần lượt theo thứ tự.

Vào một buổi chiều, hắn vừa mới trên đường từ căng tin của trường trở về thì đi ngang qua một nơi khá là vắng vẻ. Lúc đi ngang qua đây thì bỗng nhiên hắn lại nghe thấy tiếng rên rỉ của một cô gái ở bãi đất trống trước mặt.

- Ohhh ai đó... xin hãy giúp mình với... tự nhiên mình thấy khó chịu quá... - tiếng nói êm ái kèm theo tiếng thở nặng nề của cô gái này có thể đánh bại mọi thằng con trai.

Hắn quay sang nhìn thì thấy bên cạnh một gốc cây có một cô gái xinh đẹp với mái tóc xanh đang dùng một tay chống xuống đất và một tay đỡ lấy bộ ngực cực lớn của mình. Ánh mắt của hắn lập tức bị hai quả bưởi của cô gái này thu hút vào.

Kurono Kurumu Lv 55

- Cậu có sao không vậy - hắn liền hộc tốc lao lại gần và đỡ lấy cô gái này.

- A... cám ơn cậu, từ nhỏ mình đã yếu ớt như vậy rồi - Kurumu liền tựa vào người hắn và ấn cặp bưởi to tròn của cô vào người hắn - mỗi lần bị như vậy là ngực mình như muốn nổ tung ra ấy.

Cảm nhận được bộ ngực vừa to vừa mềm của Kurumu đang cọ sát vào ngực mình thì hắn cũng cảm thấy dưới đũng quần như đang muốn nổ tung ra ấy. Ngực của Kurumu phải nói là to cực kỳ, thậm chí là Hilda còn phải thua cô ấy một chút nữa kìa.

- Mình là Kurono Kurumu, cậu làm bạn với mình nhé - Kurumu bỗng ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào mắt hắn.

- Được thôi, được làm bạn với một cô gái xinh đẹp như Kurumu thì còn gì bằng - hắn nói.

Thấy thái độ của hắn hoàn toàn không hề thay đổi một chút nào cả thì Kurumu cảm thấy khó hiểu. Từ trước tới nay phép mê hoặc của cô chưa bao giờ thất bại cả, vậy tại sao nó lại không có tác dụng với người con trai trước mặt mình??

- Kurumu-chan... - hắn khẽ gọi.

Kurumu từ trong sự nghi hoặc tỉnh lại thì thấy được khuôn mặt đẹp trai của hắn đang áp sát gần với mặt mình. Nhìn vào đôi mắt Rinnegan màu tím của hắn Kurumu bỗng cảm thấy tim mình đập thình thịch, mặt của Kurumu hơi hồng lên khiến cho cô ấy làng càng thêm phần xinh đẹp.

- Kurumu-chan... - hắn lại gọi.

- Gì vậy Tsukune - Kurumu nhìn chăm chú vào hắn.

- Hãy làm bạn gái mình có được không... - giọng nói của hắn như đang vang vọng trong tâm trí của Kurumu vậy.

- Vâng...

Ting, độ hảo cảm của Kurono Kurumu tăng lên 100.

- Bắt Pet Kurono Kurumu.

Ting, bạn bắt Pet Kurono Kurumu thành công, độ trung thành hiện tại là 100.

Ting, bạn nhận được "trái tim nữ quỷ" x1

Vậy là trái tim nữ quỷ đầu tiên ở phó bản này đã về tay hắn, hắn thu lại Rinnegan của mình khiến cho hai mắt của hắn lại trở về bình thường. Ngay khi Kurumu sử dụng phép Charm để mê hoặc hắn thì hắn đã mở ra Rinnegan khiến cho phép thuật này của Kurumu bị dội ngược lại và được Rinnegan tăng sức mạnh lên gấp bội.

Không thể ngờ được là một Succubus như Kurumu lại có một ngày bị chính phép thuật của mình làm hại.

Phép Charm của Kurumu chỉ có thể mê hoặc đối phương trong thời gian ngắn và nếu chỉ riêng phép thôi miên của hắn thì chỉ mê hoặc thần trí thôi chứ không thể điều khiển được cảm xúc và trái tim của người khác giống như Succubus được. Phải nói là hiệu quả mê hoặc của Succubus rất mạnh cộng thêm sự gia tăng sức mạnh của hắn nữa nên mới có thể chiếm đoạt trái tim của Kurumu chỉ trong 1 cái nhìn.

- Ha ha ha...

Hắn vui vẻ cười lớn và đưa tay bắt lấy bộ ngực mềm mại như bông của Kurumu và nắn bóp rồi cùng với cô đi trở về lớp học.

...............

Khi nhìn thấy hắn đang thân thiết với Kurumu thì ngay lập tức Moka đã phồng mang trợn má tỏ vẻ tức giận nhưng sau những lời dụ dỗ của hắn và khi Kurumu nói muốn kết bạn với Moka thì hai cô gái đã trở nên cực kỳ thân thiết. Do Kurumu trong truyện đã từng gây gổ với Moka nên hai người mới có vẻ hơi khắc khẩu nhưng giờ có hắn thì hai cô gái cực kỳ thân thiết với nhau còn hơn cả với hắn nữa.

Nếu như không phải hắn lén yêu cầu Kurumu trợ giúp hắn tán tỉnh Moka thì có lẽ hai cô gái đã cho hắn ra rìa rồi. Dù sao thì hai cô gái vẫn dễ chia sẻ với nhau hơn là một nam một nữ.

Đã 1 tháng kể từ khi hắn bước chân vào học viện Youkai rồi, tựu chung lại là vì bộ truyện tranh này ở phần 1 chủ yếu tập trung vào cuộc sống học đường của các yêu quái nên thật sự không có nhiều sóng gió cho lắm. Hắn cùng Moka và Kurumu vẫn hưởng thụ cuộc sống vui vẻ bên nhau, hắn đang dần dần chiếm được trái tim của Moka rồi.

- Mọi người vẫn chưa quên mục đích tới trường của chúng ta chứ, đó là giúp các em hòa nhập vào môi trường xã hội của con người - Shizuka đứng trên bục giảng nói - để biến thành con người thì chúng ta phải hiểu rõ con người cái đã. Chính vì vậy... từ hôm nay chúng ta sẽ sinh hoạt câu lạc bộ!!!

- Như vậy không phải sensei đã biến thành người thất bại rồi sao - một nam sinh chỉ về phía sau lưng của Shizuka.

Mọi người cùng nhau nhìn về phía đó và thấy được cái đuôi mèo của Shizuka lại bị lộ ra ngoài rồi.

- Méo!!!

Shizuka lập tức dùng móng vuốt của mình cào vào mặt của tên nam sinh này, cho chừa cái tội lanh chanh.

Shizuka lúc nào cũng có vẻ hào hứng cả, cũng có lẽ do cô ấy là một con mèo. Nhưng chính nhờ điều này mà cô rất dễ truyền cảm hứng cho học sinh.

- Mọi người hãy đến thăm quan các câu lạc bộ của trường và nhớ chỉ được tham gia 1 nhóm thôi đó nghe - Shizuka nói - và hãy nhớ rằng cô chính là cố vấn cho câu lạc bộ báo chí.

Sau khi giờ học buổi sáng kết thúc thì buổi chiều các học sinh được nghỉ để tìm kiếm và tham gia các câu lạc bộ. Buổi chiều hắn cùng với Moka và Kurumu cùng nhau đi tới phòng giáo viên của Shizuka để gặp cô.

- Shizuka-chan... - hắn thản nhiên bước vào phòng làm việc của Shizuka.

- Mồ... Tsukune-kun, phải gọi là sensei chứ - Shizuka tỏ vẻ bất mãn.

- Shizuka-chan ăn cá không nè - hắn lấy ra một con cá đưa tới trước mặt Shizuka.

- Cá!!! - Shizuka lập tức vui vẻ nhào tới bắt lấy con cá.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 347: Câu lạc bộ báo chí


- Coi bộ Nekonome-sensei rất vui khi chúng ta gia nhập câu lạc bộ báo chí do cô ấy phụ trách đấy nhỉ - Moka nói.

Đương nhiên là vui rồi bởi vì câu lạc bộ báo chí vốn không đủ số lượng thành viên yêu cầu và có nguy cơ bị giải tán nên khi có thêm 3 người tham gia thì Shizuka rất là vui vẻ.

Lúc đầu khi nghe về việc tham gia câu lạc bộ thì hắn có ý định lập một câu lạc bộ riêng cơ. Nhưng sau khi suy nghĩ lại thì hắn lại quyết định tham gia câu lạc bộ báo chí vì ở đó có Shizuka.

Còn riêng về cái tên hội trưởng Gin háo sắc của câu lạc bộ báo chí thì hắn chỉ cần tìm cơ hội nào đó đuổi hắn ta đi là xong. Như vậy câu lạc bộ báo chí sẽ trở thành thiên đường riêng của hắn và các cô gái.

- Nè Moka... - hắn kéo cổ áo xuống trước mặt Moka.

- Itadakimasu!! - Moka chắp tay nói một câu rồi nhào tới cắn vào cổ hắn.

- Chụt... chụt...

Do năng lượng ẩn chứa bên trong những giọt máu của hắn là quá lớn nên Moka chỉ có thể uống nó 1 lần mỗi tháng nếu không cô ấy sẽ gặp nguy hiểm. Nhưng bù lại là năng lượng dồi dào này giúp cho Moka không còn bị thiếu máu trong 1 thời gian rất dài.

Sau khi thưởng thức xong một vài giọt thần huyết của hắn thì Moka cứ như lên đỉnh vậy, cô phải dùng chút sức lực còn sót lại để bám chặt lấy cơ thể hắn trước khi ngã phịch xuống đất vì bủn rủn tay chân.

- A... máu của Tsukune là ngon nhất, những loại máu đông lạnh trong ngân hàng máu không thể nào sánh bằng được - Moka hai tay ôm má nói.

Tất nhiên là phải như thế rồi, máu của loài người đem đi đông lạnh làm sao có thể chất lượng bằng máu của thần được.

- Được rồi, chúng ta tới câu lạc bộ báo chí thôi, Shizuka-chan có lẽ đang đợi đấy - hắn nói.

Hắn cùng với Moka và Kurumu đi tới phòng sinh hoạt của câu lạc bộ báo chí, đây là một căn phòng học bỏ trống nên rất rộng rãi và có nhiều bàn ghế. Khi hắn và hai cô gái đi vào thì Shizuka đã ở sẵn trong phòng rồi.

- Các em đã tới rồi - Shizuka nhìn thấy bọn hắn thì mừng rỡ -vậy thì hoạt động của câu lạc bộ báo chí học viện Youkai xin được phép bắt đầu.

- Khoan đã sensei... - Kurumu giơ tay lên - chẳng lẽ câu lạc bộ này chỉ có mỗi 3 người chúng em thôi sao.

- Đừng ngốc thế đương nhiên là không rồi - Shizuka cười - hội viên cũ đang tới đây rồi.

Shizuka vừa nói xong thì cửa phòng sinh hoạt của câu lạc bộ báo chí được mở ra và 1 chàng thanh niên với vẻ ngoài khá ưa nhìn bước vào trong phòng.

- Xin lỗi vì em đã đến muộn trong ngày sinh hoạt đầu tiên của năm học mới - người thanh niên này tay cầm hai bó hoa nở nụ cười thân thiện nói - xin chào, anh là hội trưởng của câu lạc bộ báo chí, Morioka Ginei. Rất vui được gặp các em, các em xinh đẹp thật đấy.

Ginei tặng hai bó hoa trên tay mình cho Moka và Kurumu và hoàn toàn ngó lơ hắn đi và chỉ lo tiếp cận 2 cô gái. Thấy vậy hắn liền bước lên phía trước đưa tay ôm lấy eo Moka và Kurumu để thể hiện chủ quyền của mình.

Kurumu thì đã trở thành pet của hắn nên để hắn muốn làm gì thì làm còn Moka mặc dù chưa thành pet của hắn nhưng với độ hảo cảm rất cao thì ngay bây giờ cho dù hắn có hôn nhẹ cô ấy thì Moka cũng chỉ hơi ngượng ngùng một chút thôi chứ không có phản ứng gì thái quá cả.

Thấy được hành động của hắn thì trong mắt của Ginei thoáng nổi lên vẻ ghen tị và tức giận sau đó biến mất và trở lại với vẻ mặt thân thiện nhưng những biểu hiện đó làm sao có thể thoát khỏi con mắt của hắn được.

Hắn hiểu quá rõ con người của tên Ginei này là một tên tiểu nhân háo sắc, mặc dù Ginei cũng sở hữu những phẩm chất tốt đáng giá để kết bạn nhưng khi mà tên này vừa đánh chủ ý tới Moka thì ngay lập tức đã bị hắn đưa vào sổ đen.

Thời gian qua đi hắn đã không còn là một người hiền lành như trước nữa, khi có được sức mạnh quá lớn thì sự tàn ác và độc đoán bên trong con người hắn được bộc lộ ra không mảy may che dấu. Bằng chứng là giờ đây hắn đã quên đi lời dạy năm xưa của các vị sư phụ Lương Sơn Bạc là không được dùng võ thuật để giết người.

Nhưng rất may, hắn sở hữu một skill rất đặc biệt đó là [Tinh thần Gamer] đã giúp hắn giữ được lý trí trong mọi tình huống. Nếu không có kỹ năng đặc biệt do hệ thống ban tặng này thì có lẽ hắn đã đi lầm đường lạc lối từ lâu.

Có điều hắn giữ được lý trí không có nghĩa hắn không biết hành động theo tình cảm. Cả cảm xúc lẫn lý trí của hắn đều đồng ý rằng, bất cứ kẻ nào dám động vào... à không, chỉ cần có ý đồ động vào những thứ thuộc về hắn hoặc là những thứ mà hắn muốn thôi thì đều đáng phải chết và linh hồn phải bị chém thành muôn mảnh.

Khi chơi cái game dù thể loại gì đi nữa thì ai cũng muốn mình là nhất và sở hữu mọi thứ tốt nhất, còn hắn chơi một game ứng với đời thực của mình thì hắn cũng giống như vậy. Bất cứ kẻ nào dám động vào thứ của hắn thì đều là kẻ thù và phải bị tiêu diệt.

Sau khi Shizuka rời đi thì việc quản lý câu lạc bộ thuộc về Ginei. Lúc này tên Ginei luôn đưa ra các yêu cầu tưởng chừng bình thường như đứng lên ghế cao để dán poster của câu lạc bộ thực chất ra để nhìn lén quần lót của Moka và Kurumu.

Nhưng với sự có mặt của hắn thì thứ mà Ginei nhìn thấy được là lưỡi kiếm trắng muốt nhưng vẫn toát lên ánh kiếm sắc bén của thanh Kotsurei.

Bị hắn dùng kiếm dọa nạt thì Ginei có vẻ biết điều hơn một chút và một lát sau khi giải tán mọi người sau khi sinh hoạt xong.

Nhưng có vẻ như tên này vẫn chưa từ bỏ ý đồ của mình. Ginei nhận ra rằng hắn chính là rào cản lớn nhất giữa mình và Moka nên đã quyết định nhắm vào hắn.

Sáng ngày hôm sau, khi hắn đi xuống căng tin để mua đồ thì Ginei lại xuất hiện.

- Chào Tsukune-kun - Ginei lại gần chào hỏi hắn một cách rất thân thiện - hôm nay câu lạc bộ sẽ hoạt động ngoài trời, em cùng anh đi chuẩn bị một chút nhé.

- À được thôi - hắn nhìn Ginei một chút rồi mỉm cười, làm như hắn không nhận ra ý đồ của tên này vậy.

Ginei dẫn hắn tới sân sau của trường và nói rằng hôm nay câu lạc bộ sẽ hoạt động ở đây.

- Tsukune, ở đằng kia có cái cửa sổ nhỏ, sao em không nhìn thử một chút đi thú vị lắm - Ginei chỉ về cửa sổ nhỏ của một căn phòng nào đó.

Hắn thưa biết sau đó là cái gì, bên trong là những cô gái đang thay quần áo. Nhưng hắn vẫn gật đầu và đi tới đứng lên một chiếc thùng gỗ và ngó vào bên trong căn phòng.

- Tách!!

Khi hắn đang đứng ngó vào cửa sổ và nhìn thấy những cô nữ sinh xanh tươi mơn mởn đang thay đồ thì phía sau lưng hắn có một tiếng động vang lên.

Hắn quay lại phía sau thì thấy Ginei đang cầm trên tay một chiếc máy ảnh và vừa rồi chính là tiếng máy ảnh vang lên.

- Nếu Moka mà nhìn thấy tấm hình Tsukune-kun mà mình yêu quý đang nhìn lén phòng thay đồ nữ như một tên biến thái thì sao nhỉ - sau khi có được thứ mình muốn thì Ginei lập tức lộ ra bản mặt đáng khinh của mình - khi đó Moka sẽ rất thất vọng cho xem, và tao sẽ nhân cơ hội này chiếm lấy cô ấy.

- Bức ảnh nào cơ, tao tưởng mấy con chó chúng mày chỉ bị mù màu thôi hóa ra là mù luôn con mắt thì phải - hắn cười khẩy.

Thấy phản ứng của hắn không giống mình nghĩ thì Ginei lập tức mở bức ảnh mình vừa chụp ra xem thì thấy hình ảnh của hắn hoàn toàn không có trong tấm ảnh này.

- Sao lại thế được!?!

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 348: Ura Moka


- Sao lại như vậy? Rõ ràng là mình đã chụp được hắn rồi cơ mà - Ginei nhìn thấy tấm ảnh chụp một cái sân sau trống rỗng thì cực kỳ kinh ngạc.

Hắn đứng đó mà cười nhạo, vừa rồi ngay khi Ginei bấm vào nút chụp trên máy ảnh thì hắn đã lập tức kích hoạt hiệu ứng tàng hình của chiếc Invisibility Cloak đang đặt trong ô trang bị và trở nên vô hình. Vì ngay sau khi chiếc máy ảnh chụp xong thì hắn lại hiện hình trở lại nên Ginei mới không nhận ra sự biến mất của hắn.

- Ai vậy!?!

Từ bên trong phòng thay đồ tiếng kêu thất thanh của những cô gái vang lên. Vừa rồi tiếng kêu kinh ngạc của Ginei đã bị những cô gái đang thay đồ trong phòng nghe được.

Ginei biết rằng mình đã bị lộ nên định bỏ trốn nhưng bỗng nhiên dưới chân cậu ta lại xuất hiện một vòng tròn với một ký hiệu kỳ lạ khiến cho Ginei không thể cử động được.

- Hắn kìa, tên nhìn trộm!!!

Khi những cô gái vội vàng mặc xong quần áo và ngó ra thì thấy Ginei đang đứng bất động ở sân sau còn hắn thì đã biến mất từ bao giờ.

Sau đó kết quả không hề có gì đáng ngạc nhiên là Ginei đã bị những nữ sinh trong cơn phẫn nộ dã cho một trận. Mặc dù Ginei là Werewolf, đại yêu quái cấp S giống như Vampire nhưng những cô gái này cũng đều là yêu quái nên không ai là chân yếu tay mềm cả.

Tên Ginei sau khi bị mấy cô gái đánh cho thừa sống thiếu chết thì đã tìm cơ hội và thoát được khỏi tay bọn họ. Dù sao thì Ginei cũng là Werewolf, yêu quái nổi tiếng về tốc độ. Đặc biệt là khi đêm nay chính là đêm trăng tròn sáng nhất, chính là thời điểm mà 1 người sói mạnh nhất trong tháng.

- Grừ, thằng Tsukune khốn kiếp tao sẽ không tha cho mày đâu - trong 1 góc khuất của học viện Youkai, một sinh vật mình người đầu chó sói đang tức giận gầm gừ.

Ginei sau khi bị hắn trả đũa lúc buổi sáng thì cực kỳ tức giận, nhất là vào đêm trăng tròn thì một Werewolf không thể kiểm soát nổi bản tính của mình nên đã hóa thân thành người sói và muốn trả thù.

Buổi tối hắn đang đi trên con đường trở về ký túc xá cùng với Moka và Kurumi.

- Sao hôm nay không thấy Gin-senpai tới sinh hoạt câu lạc bộ nhỉ - Moka vừa đi vừa hỏi.

- Tên đó không tới càng tốt, tớ cảm thấy không thích ánh mắt của tên đó - Kurumu nói - với lại như vậy thì chúng ta lại được ở riêng Tsukune.

Kurumu liền ôm lấy cánh tay trái của hắn và ép bộ ngực G cup của mình vào tay hắn. Thấy vậy Moka cũng không hề chịu thua mà cũng ôm lấy cánh tay phải của hắn. Bộ ngực của Moka mặc dù không to và mềm mại bằng của Kurumu nhưng cũng là D cup và nó lại rất đàn hồi nên hắn cũng rất thích.

Đang hưởng thụ sự ôm ấp của hai cô gái thì hắn phát hiện ra có một sinh vật xuất hiện trước mắt mình.

- Tsukune!!! - sinh vật này chính là Ginei sau khi hóa sói.

Morioka Ginei: Werewolf Lv 64

So với lúc chưa biến thân là Lv 57 thì lúc này Ginei quả thật là mạnh hơn nhiều vì ngày trăng rằm như hôm nay là thời điểm một người sói mạnh nhất và đêm nay trời rất ít mây.

- Tao sẽ làm thịt mày rồi biến Moka thành của tao - Ginei há rộng cái miệng sói để lộ cái lưỡi dài và hàm răng sắc nhọn của loài sói.

- Werewolf!! Là loài yêu quái mạnh ngang với Vampire sao!! - Moka và Kurumu khi nhìn thấy Ginei dưới dạng người sói thì cực kỳ kinh ngạc và có phần lo lắng.

Moka thì đang bị thánh giá Rosario phong ấn sức mạnh còn Kurumu thì lại không thể đấu lại được một người sói trong đêm trăng tròn.

- Đừng lo Moka-chan Kurumu-chan - hắn vỗ về hai cô gái - đã có anh ở đây rồi, anh sẽ đánh bại nó.

- Ha ha ha... mày là yêu quái gì mà đòi đánh nhau với một Werewolf như tao trong đêm trăng tròn chứ - Ginei cười nhạo.

- Nếu là người Saiyan trong đêm trăng tròn thì tao còn ngại chứ một con chó như mày thì có gì mà phải xoắn - hắn bước lên chắn trước mặt hai cô gái.

- Người Saiyan là cái con mẹ gì, bây giờ tao sẽ giết mày - Ginei không muốn nói nhiều nữa mà lập tức nhào tới với tốc độ cực nhanh.

Tốc độ của Ginei được trăng tròn tăng phúc thì hoàn toàn vượt xa Lv hiện có của hắn. Nếu như là ai khác mà không phải hắn thì khó mà bắt kịp được tốc độ nhanh như vậy.

- Xì... - hắn liếc mắt đã bắt được chuyển động của Ginei rồi - Doton: Doryuuso (土遁・土流槍 Thổ Độn: Thổ Lưu Thương)

Những măng đá sắc nhọn và cứng rắn mọc lên từ mặt đất và đâm tới Ginei từ mọi phía.

- Phập!!!

- A A A!!!

Bị những măng đá to bằng cả cái chân đâm xuyên qua cơ thể khiến cho Ginei cực kỳ đau đớn. Werewolf có tốc độ cực nhanh nhưng bù lại sức phòng thủ lại không được cao nên dễ dàng bị một Ninjutsu cấp B làm cho bị thương nặng như vậy.

- Kết thúc thôi nhé - hắn bắt đầu kết ấn - Chidori Eisou!!!

Một mũi thương bằng sấm sét bắn ra từ tay của hắn và lao thẳng về phía Ginei.

- Phập!!! - mũi thương sét đâm xuyên qua trái tim của Ginei, dòng điện từ mũi thương chạy vào cơ thể Ginei khiến cho tên này bị co thắt các cơ nên không thể kêu lên nổi một tiếng mà mất mạng ngay lập tức.

Sau khi chết Ginei từ hình dạng người sói trở về như bình thường nhưng vẫn bị những măng đá từ dưới đất khiến cho treo lơ lửng trên không.

- Đó là Gin-senpai sao!! - hai cô gái nhận ra Ginei sau khi biến trở lại thành hình người.

- Vừa rồi anh đã không nhận ra anh ấy, có lẽ anh ấy đã bị mất kiểm soát trong đêm trăng tròn - hắn lập tức diễn kịch trước mặt Moka - nhưng như vậy cũng tốt, nếu như để một tên người sói có thể mất kiểm soát bất cứ lúc nào ở bên cạnh các em thì anh không yên tâm chút nào.

Hắn vuốt ve má của Moka và Kurumu rồi nói tiếp.

- Nếu có chuyện gì xảy ra với hai em thì anh biết phải sống sao đây - hắn nhìn hai cô gái với ánh mắt đắm đuối.

Ting, độ hảo cảm của Akasha Bloodriver tăng lên 100.

- Bắt Pet Akasha Bloodriver.

Ting, bạn bắt Pet Akasha Bloodriver thành công.

Ting, bạn nhận được "trái tim nữ quỷ" x1

Ha ha ha, hắn thành công rồi!!

Sau khi lừa gạt thành công Omote Moka thì hắn mừng rỡ mà ôm lấy hai cô gái. Hắn cúi đầu xuống và hôn lên môi của Moka và cô cũng nhiệt tình đáp trả.

Nhưng bỗng nhiên khi vừa mới đưa lưỡi của mình vào miệng Moka thì chiếc thánh giá trên cổ của cô ấy lại vùng vẫy một cách dữ dội khiến hắn phải hơi lui lại một chút.

Nhìn vào chiếc thánh giá trên cổ của Moka thì hắn nhận ra được là Ura Moka đang phá rối. Hắn lập tức mở ra Rinnegan và xâp nhập vào ý thức của Moka.

Vừa bước vào bên trong thì trước mắt hắn xuất hiện một cô gái xinh đẹp. Cô ấy có khuôn mặt rất giống với Omote Moka nhưng lại có phần sắc sảo hơn và cô có mái tóc màu bạc cùng với đôi mắt màu đỏ rực.

Đó chính là Ura Moka hay Akashiya Moka thật!!!

Vừa nhìn thấy hắn xuất hiện ở bên trong ý thức của mình thì lúc đầu Ura Moka hơi ngạc nhiên một chút nhưng sau đó liền chuyển sang vẻ mặt nổi giận đùng đùng.

- Tên Tsukune kia, đừng có tưởng là ta không biết ý đồ của ngươi nhé!! - Ura Moka chỉ vào hắn rồi hét lên - đừng nghĩ rằng ngươi lừa gạt được Omote Moka nên được phép chạm vào cơ thể của chúng ta. Dù sao ta cũng là chủ nhân của cơ thể này!!!

Nhìn vẻ mặt tức giận nhưng vẫn cực kỳ xinh đẹp của Moka thì hắn rất muốn cho cô biết sự thật về Omote Moka và mẹ của cô Akasha Bloodriver nhưng hắn biết bây giờ chưa phải là lúc thích hợp.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 349: Sendo Yukari


Mặc dù chịu sự điều khiển của Omote Moka nhưng cơ thể này rốt cục vẫn thuộc về Ura Moka nên tạm thời hắn chưa thể đi quá xa được. Chỉ đến khi hắn chinh phục được cả Ura Moka nữa thì hắn mới có thể ôm Moka lên giường.

- A A A... gần cuối bảng...

Những học sinh của học viện Youkai đang đứng trước tấm bảng thông báo của trường để xem thành tích thi giữa kỳ của mình.

- Điểm của em thế nào Moka - cùng Moka tới để xem điểm của mình còn Kurumu thì không quan tâm đến điểm số cho lắm vì cô luôn ở trong khoảng trung bình.

- Em xếp thứ 13 - Moka nói - còn anh thì sao?

Hắn ôm eo Moka và chỉ về phía góc trên cùng.

Aono Tsukune 1st

- Oa! Tsukune giỏi quá đứng nhất luôn kìa - Moka ngưỡng mộ và ôm lấy ấy.

Những tên nam sinh đứng xung quanh đang xem điểm nhìn thấy cảnh này thì tức ói máu khi thấy nữ thần trong lòng mình lại rơi vào vòng tay của kẻ khác. Đầy những ánh mắt bất thiện đổ dồn về chỗ hắn, hắn cũng chẳng thèm quan tâm đến lũ FA này mà cùng với Moka rời đi.

Ở đằng xa có một cô bé đang chăm chú nhìn về phía hắn và Moka với ánh mắt tràn đầy ước ao và ngưỡng mộ. Ngay khi cô bé định chạy theo hai người bọn hắn thì bỗng nhiên có ba tên nam sinh xuất hiện cản trước mặt cô bé.

- Ha ha Yukari-san, xem ra cô đã mất vị trí đứng đầu rồi hả - tên nam sinh dẫn đầu có làn da hơi đen cười nhạo - dù sao cô cũng vẫn chỉ là một đứa nhóc con miệng còn hôi sữa mà thôi.

Mấy người xung quanh nhìn thấy cảnh này thì trở nên xôn xao.

- Ồ đó không phải là cô bé thần đồng đó sao... cô ấy lại bị đàn anh bắt nạt rồi...

Những người ở đây đều không phải lần đầu tiên nhìn thấy cô bé này bị bắt nạt nhưng lại không hề có ai định tới trợ giúp cho cô bé cả.

- Thấy không? Chẳng ai muốn bênh vực cho một Ma nữ (Witch) như cô đâu - tên nam sinh da đen nhe răng cười - ta cảm thấy thật buồn nôn khi phải học chung lớp với cô.

Ma nữ là một giống loài đặc biệt, họ mang hình hài của con người nhưng lại sở hữu sức mạnh phép thuật từ lúc được sinh ra. Chính vì vậy mà họ không được coi là con người nhưng cũng không phải yêu quái. Cả hai xã hội yêu quái và con người đều ruồng bỏ và kỳ thị ma nữ còn hơn cả đối với những yêu quái tạp chủng nữa.

Nghe thấy những lời lẽ kỳ thị của tên nam sinh da đen thì cô bé ma nữ cảm thấy cực kỳ bị xúc phạm. Cô bé liền sử dụng phép thuật điều khiển một viên đá to bằng quả trứng bay lên đập vào đầu của tên nam sinh kia.

- Ái da...

- Ha ha ha... anh xứng đáng bị như vậy - cô bé này cười vui vẻ.

- Con nhóc khốn kiếp - tên nam sinh lập tức nhào tới định tấn công cô bé này, hai tay của tên này to ra và xuất hiện những móng vuốt sắc nhọn.

Cô bé kia giật mình sợ hãi định lui ra nhưng đã không kịp, tên nam sinh da đen đã lao tới gần rồi. Khi mà bàn tay với những cái móng vuốt sắc nhọn của tên nam sinh chuẩn bị chạm vào cô bé thì bỗng nhiên có một bàn tay xuất hiện và tóm lấy gáy của tên này và nhấc bổng lên trời.

- Oái!!!

Tên nam sinh này giãy dụa trên không nhưng không thể thoát khỏi bàn tay trông có vẻ bình thường kia.

- Một thằng to xác lại đi bắt nạt một cô bé con, mày không biết nhục à - từ lúc nào mà hắn đã xuất hiện ở phía sau và ngăn tên nam sinh này lại.

- Rầm!!!

Hắn liền vung tay lên và ném tên nam sinh này ra xa, tên này va vào một thân cây rồi rơi xuống đất.

Hai tên đồng bọn của tên nam sinh thì kinh ngạc rồi chạy tới đỡ tên này dậy còn cô bé ma nữ kia thì lại nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy ánh sao.

Ting, độ hảo cảm của Sendo Yukari tăng lên 100.

Tiếng của hệ thống vang lên nhưng hắn cũng để qua một bên và nhìn về phía ba tên nam sinh kia.

- Khốn kiếp, mày là thằng nào - tên nam sinh da đen cực kỳ tức giận khi bị hắn tóm cổ và ném đi như vậy - tao sẽ giết mày.

Khắp cơ thể tên này liền xuất hiện những miếng vảy của loài bò sát, làn da tên này chuyển sang màu xanh lá và cái đầu hắn ta biến thành đầu thằn lằn. Tên này dường như quá tức giận nên đã mất kiểm soát mà biến hình trước mặt bao nhiêu học sinh ở đây. Tên người thằn lằn này đã không còn quan tấm đến nội quy của trường nữa rồi, bây giờ tên này chỉ muốn giết hắn để hả giận mà thôi.

Tên thằn lằn lập tức lao tới và vung những chiếc móng vuốt sắc nhọn của mình về phía hắn. Hắn chỉ liếc một cái và quay lưng đi, tên này quá yếu hắn còn không có nổi hứng thú nhìn nữa.

Thấy hắn quay lưng lại với mình thì tên thằn lằn càng thêm tức giận.

- Dám coi thường tao sao, mày hãy chết đi... hự!!! - tên thằn lằn đang hét lớn bỗng nhiên im bặt.

Một chiếc đao gió màu xanh lá cây lướt qua thân thể hắn và chém đôi người tên này.

- Phụt!!!

Cơ thể tên thằn lằn chia dọc làm hai nữa rơi xuống đất trước những ánh mắt hoảng sợ của những học sinh khác.

- Chết rồi, tên Lizardman đó chết rồi... vừa rồi là phép thuật sao, chẳng lẽ cậu ta là phù thủy... - những học sinh khác kể cả 2 tên đồng bọn của tên thằn lằn cũng hoảng sợ lùi ra xa.

Không chỉ ra tay giết người ngay giữa thanh thiên bạch nhật mà hắn còn để lộ ra mình là một phù thủy nữa. Phù thủy là cách gọi khác của ma nữ dành cho nam giới, hai điều trên cộng lại vừa khiến bọn họ kinh sợ và chán ghét hắn. Tất cả những học sinh vội vã bỏ đi chỉ để lại hắn cùng với Moka và Yukari.

- Em không sao chứ - hắn không thèm để ý đến lũ học sinh kia mà quay lại hỏi thăm Yukari.

- Tsukune-san thật tuyệt vời!!

Yukari chẳng những không hoảng sợ mà còn mừng rỡ nhào vào lòng hắn.

Đỡ lấy cô bé con 11 tuổi đang bám lấy mình như gấu túi này hắn mỉm cười xoa đầu cô bé này. Sau đó hắn cùng Moka và Yukari đi tới một khu nghỉ ngơi ở trong trường.

- Cảm ơn anh đã giúp em, em tên là Sendo Yukari - Yukari nhìn hắn và Moka nói - thực ra thì... em rất ngưỡng mộ Tsukune-san và Moka-san.

Yukari cúi đầu bẽn lẽn sau đó ngẩng lên nói dõng dạc:

- Hai anh chị giống như một đôi trời sinh vậy, Moka-san thì xinh đẹp và dễ thương còn Tsukune-san thì đẹp trai và tài giỏi. Em yêu cả hai người!!!

Yukari nhào vào giữa hắn và Moka, cô bé kéo hai người bọn hắn lại gần và cọ mặt mình vào cả hai rồi thể hiện vẻ mặt thỏa mãn.

- Chỉ cần nghĩ đến việc được lên giường cùng Tsukune-san và Moka-san là em lại... - Yukari ánh mắt mơ màng miệng chảy nước dãi nói ra những điều rất kinh người.

Nhìn vẻ mặt dâm đãng không phù hợp với lứa tuổi 11 của Yukari thì hắn hơi bó tay. Có lẽ chính sự cô đơn đã khiến tâm lý của Yukari có chút bất thường, không chỉ có những suy nghĩ lớn trước tuổi mà còn có xu hướng tình dục hơi khác thường, song tính luyến ái.

- Bắt Pet Sendo Yukari.

Ting, bạn bắt Pet Sendo Yukari thành công, độ trung thành hiện tại là 100

Ting, bạn nhận được "trái tim nữ quỷ" x1

Mà thôi hắn cần gì phải để ý chứ, đây đâu phải là lần đầu tiên hắn thu về một cô gái có xu hướng tình dục không bình thường đâu cơ chứ, trước đó đã có Uzume và Chiho rồi kia mà. Đối với hắn thì đó chỉ cần là gái và xinh đẹp là đủ rồi, cần gì hơn chứ.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 350: Gây sự


Thời gian một vài tuần sau đó khá là bình lặng, cũng chỉ có một vài chuyện nhỏ xảy ra như giáo viên nghệ thuật Ishigami Hitomi bị hắn nhổ hết tóc vì có ý đồ hóa đá Moka. Và còn chuyện con yêu quái sên định uy hiếp Kurumu nữa nhưng đã bị hắn phát hiện ngay khi nó gửi bức thư uy hiếp tới và bị hắn dùng Amaterasu đốt cho không còn tro cặn.

Tất cả những điều này diễn ra trong một đoạn văn vì thằng tác giả quá lười không muốn dành nguyên vài chương truyện để viết về nó.

Nhờ hai sự kiện trên mà câu lạc bộ báo chí có được những bài báo chất lượng và thu hút rất nhiều độc giả. Sau thời quản lý của Ginei thì uy tín của câu lạc bộ sụt giảm rất nhiều nhưng bây giờ bọn hắn đang dần lấy lại danh tiếng của mình.

- Hôm nay báo của chúng ta bán chạy thật đấy - các cô gái vui vẻ khi thấy bài báo của mình bán rất chạy.

Những người đến mua báo thường là những người hâm mộ sắc đẹp của Moka và Kurumu, sự đáng yêu của thành viên mới Sendo Yukari thậm chí là vẻ đẹp trai của hắn nữa nhưng cũng không thiếu người thật sự quan tâm đến thông tin trên báo.

- Mau tránh ra, dám cản đường hả!!

Trong đám đông phía trước đang cầm tờ báo mới mua của bọn hắn để đọc thì bỗng nhiên một trận xôn xao nổi lên. Từ đâu đó bỗng xuất hiện một đám người mặc một bộ đồng phục màu đen trong khác hẳn với bộ đồng phục của học viện Youkai xuất hiện.

Những học sinh này có vẻ như rất sợ hãi những người áo đen này nên ngay khi bọn họ nhận ra sự hiện diện của những người này thì lập tức tránh qua một bên. Những người áo đen này đi về hướng bọn hắn đang bày sạp bán báo.

- Xin chào tôi là Kuyou người đứng đầu ủy ban an toàn công cộng (公安委員会 Công An Ủy Viên Hội) - một tên mặc áo đen với mái tóc dài và lông mày ngắn đi lên trước tự giới thiệu.

Kuyou Lv 65

Kuyou thản nhiên cầm một tờ báo ở trên sạp của bọn hắn và nhìn qua thông tin ở trên trang nhất.

- Cậu là hội trưởng mới của câu lạc bộ báo chí đúng không? Tờ báo này cũng khá là ấn tượng đấy - Kuyou nhìn hắn nói - Tuy nhiên, ai cho phép các cậu đăng những tin này? Bọn ta không muốn những thông tin này xuất hiện trên báo.

- Nếu không muốn nhìn thấy thì tự móc mắt mình ra đi, đừng có mà ở đây lên giọng với tao - hắn híp mắt nhìn Kuyou.

- Aono Tsukune đúng không, dạo gần đây cậu không chỉ gây ra những vụ xô xát mà giờ cậu lại còn dám đăng những thông tin này sao - Kuyou nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng - các người muốn phá hoại học viện này đúng không hả!!!

Kuyou hét lớn và định giơ chân và đá bay sạp báo của bọn hắn nhưng bỗng tên này lại cảm thấy một luồng khí thế cực mạnh đang ép lên thân thể mình.

- Mày cứ thử động vào sạp báo này xem - hắn lạnh lùng nói - như vậy thì ngày mai tin về cái chết của mày sẽ được lên mặt báo đấy.

Kuyou lập tức khựng lại, bản năng nói cho tên này biết rằng kẻ trước mặt mình thật sự rất nguy hiểm. Thân là Cữu Vĩ Yêu Hồ một yêu quái cấp S thì Kuyou rất tin tưởng vào bản năng của mình.

Kuyou không muốn mạo hiểm đấu với một kẻ mà mình không hiểu rõ. Kuyou suy nghĩ một lát rồi ra hiệu cho những thành viên của ủy ban an toàn công cộng vốn đang định ra tay đập phá dừng lại.

- Hôm nay ta đã đưa ra lời cảnh cáo một lần duy nhất, nếu như các ngươi mà còn cố tình vi phạm thì hãy đợi mà lãnh hậu quả đi - Kuyou nói.

Sau đó Kuyou dẫn đầu rời đi trước ánh mắt khó hiểu của các thành viên của ủy ban an toàn công cộng.

- Kuyou-sama, sao anh lại bỏ qua cho bọn chúng dễ dàng như vậy? - Keito một cô gái thuộc ủy ban an toàn công cộng và cũng là cánh tay đắc lực của Kuyou chưa bao giờ thấy tên này bỏ qua cho ai bao giờ cả.

- Keito, hãy theo dõi chúng cho ta - Kuyou nói với Keito - nhất là cái tên vừa rồi phải theo dõi hắn thật kỹ cho ta.

Sau trận náo động này thì đã không còn ai dám tới mua báo của bọn hắn nữa do sợ đám người Kuyou. Hắn nhìn mấy người này thì cũng hiểu là hôm nay không thể tiếp tục bán báo được nữa rồi nên đành cùng các cô gái dọn dẹp sạp báo mang về phòng sinh hoạt của câu lạc bộ.

Trên đường đi về phòng sinh hoạt thì hắn nhận ra có người đang theo dõi mình, đó chính là cô gái thuộc ủy ban an toàn công cộng. Cô gái này có vẻ như còn không có ý định ẩn nấp mà ngang nhiên nhảy ra chắn đường bọn hắn.

Keito Lv 56

- Hừ, vừa rồi ngươi lại dám tỏ thái độ xấc xược với Kuyou-sama - Keito nhìn hắn nói - ta sẽ khiến ngươi phải trả giá.

Nhìn thái độ của Keito thì hắn biết Kuyou không nói với cô ta về cảm nhận của mình đối với hắn. Đương nhiên là vậy rồi, một kẻ kiêu ngạo như Kuyou làm gì có chuyện nói với thuộc hạ rằng mình sợ hãi một tên học sinh năm nhất được.

- Phụt!! - Keito phun từ trong miệng ra một thứ gì đó màu trắng.

Thứ màu trắng này như một sợi dây quấn lấy cổ tay của hắn, nó là tơ nhện. Keito thấy tơ nhện của mình đã bắn trúng đích thì vui vẻ.

- Bắt được rồi nhé - Keito dùng sức kéo mạnh sợi tơ nhện định hất tung hắn.

Nhưng cho dù Keito có cố gắng thế nào đi nữa thì hắn vẫn bình thản đứng đó.

- Khốn kiếp!!

Thấy tơ nhện của mình không có tác dụng Keito liền hiện nguyên hình của mình là một con nhện khổng lồ và sử dụng đến vũ khí lợi hại nhất của mình đó là hàm răng cực kỳ lớn.

- Grào - Keito há rộng cái miệng có cặp răng nanh cực lớn của mình và cắn về phía hắn.

- Soạt!!! - một ánh sáng chói lòa hiện lên khiến cho động tác của Keito khựng lại.

Hắn đứng ở đó cầm thanh Kotsurei trên tay và nhìn cơ thể to lớn của con yêu quái nhện Keito đứt thành từng khúc và rơi xuống đất.

- Moka, Kurumu, Yukari các em hãy trở về phòng sinh hoạt của câu lạc bộ trước đi, anh có chút việc cần giải quyết - sau khi giải quyết xong Keito thì hắn quay lại nói với 3 cô gái.

Moka và Kurumu nhìn nhau một chút rồi gật đầu và kéo Yukari đang ồn ào đòi đi theo hắn trở về phòng sinh hoạt của câu lạc bộ.

Hắn thì quay đầu lại nhìn về một hướng của học viện, nơi đó chính là trụ sở của ủy ban an toàn công cộng do Kuyou dẫn đầu. Tên này đã ngó lơ lời cảnh cáo của hắn khiến cho hắn tức giận rồi.

Từ trước đến nay hắn vẫn rất ít khi chủ động đi gây sự với ai nhưng bây giờ nếu hắn muốn có được nhiều thời gian hơn để ở bên vui vẻ với các cô gái thì hắn cần phải tiêu diệt những trở ngại ngay từ trước.

Lần này hắn quyết định sẽ cho Kuyou và những tên thuộc hạ của hắn một bất ngờ lớn đây.

......

Ở một góc của học viện Youkai, có một ngôi đền khá lớn được dựng nên ở nơi này, trước cổng có rất nhiều Torii màu đỏ sơn ở trước cổng ngôi đền này. Nó chính là trụ sở của ủy ban an toàn công cộng do Kuyou cầm đầu.

Thông qua một cầu thang đi xuống dưới tầng hầm dưới đất có thể nhìn thấy được ở hai bên của con đường này là những phòng giam giữ được ủy ban an toàn công cộng dựng nên để nhốt những kẻ chống đối lại mình.

Những người bị nhốt trong này đều là những người hoặc là không nộp tiền bảo kê cho ủy ban an toàn hoặc là nói xấu bọn họ nên bị nhốt vào đây. Hôm nay, khi những người này đã kêu gào chán rồi mà không được thả thì lại yên tĩnh ngồi ở trong phòng giam.

Bỗng nhiên ở trước cửa một phòng giam lại có một người thanh niên xuất hiện.

- Các ngươi có muốn trả thù không?

--------☆☆☆☆--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 351: Bạo loạn


Bên trong cửa phòng trưởng ban của ủy ban an toàn công cộng Kuyou đang ngồi đọc sách thì bỗng nhiên cánh cửa phòng bị một người mặc đồng phục màu đen của ủy ban an toàn mở ra.

- Kuyou-sama!!! Nguy rồi... - người này hớt ha hớt hải nói.

- Có chuyện gì mà ầm ĩ vậy - Kuyou hơi nhíu mày tỏ vẻ khó chịu khi bị làm phiền lúc mình đang đọc sách.

- Bọn tù nhân... bọn tù nhân bạo động rồi - tên này vội vàng nói - không biết tại sao mà lũ tù nhân bị chúng ta bắt về lại thoát được ra khỏi phòng giam và bây giờ chúng đang tấn công những thành viên của ủy ban.

- Cái gì, lũ yêu quái hạ cấp đó dám làm loạn ở đây sao - Kuyou đứng phắt dậy tức giận quát lên.

Kuyou lập tức đi ra khỏi phòng và đi tới nơi giam giữ tù nhân. Vừa mới đi được một đoạn thì lập tức Kuyou đã thấy được 3 ủy viên của ủy ban an toàn công cộng đang bị gần chục tên yêu quái vây quanh và tấn công.

Kuyou nhìn thấy cảnh này thì hêt sức tức giận, hắn ta giơ tay lên và bắn ra những tia lửa nóng rực về phía những kẻ đang vây công 3 tên ủy viên.

- Á!!! Là Kuyou!!!

Những kẻ đang bao vây 3 tên ủy viên này bị ngọn lửa của Kuyou thiêu cháy trong chớp mắt và ngã xuống đất với hàng loạt vết bỏng trên cơ thể.

- Mau tập hợp tất cả mọi người lại, ta muốn lũ yêu quái hạ đẳng kia phải trả giá - Kuyou hét lên với 3 tên ủy viên kia.

Ba tên ủy viên mặc dù đang bị thương nhưng ngay khi nghe được giọng nói tràn đầy phẫn nộ của Kuyou thì lập tức kéo thân thể đầy vết thương của mình đi tìm những ủy viên khác.

Chỉ sau một lát thì những ủy viên của ủy ban an toàn công cộng đã tập hợp nhau lại và tới trước mặt của Kuyou. Những tù nhân bạo loạn lúc này cũng đã tụ tập với nhau và đứng đối diện với những thành viên của ủy ban an toàn công cộng tạo nên một bầu không khí hết sức là căng thẳng.

- Kuyou, ngươi đã tự cho mình cái quyền bắt giam bọn ta - những tù nhân này lớn tiếng - nhưng hôm nay chúng ta sẽ tự mình đập nát cái trụ sở của ủy ban an toàn cộng đồng để cho ngươi biết rằng ngươi không phải là kẻ đứng đầu ở cái học viện này đâu.

Những người này đã bị Kuyou bắt giữ bởi những lý do chống đối lại ủy ban an toàn công cộng nên ít nhiều gì họ đều có chút không cam lòng với sự thống trị của Kuyou. Thêm vào việc bị nhốt ở nơi tối tăm này suốt nhiều ngày đã nuôi lòng căm thù cho bọn họ nên hôm nay khi được giải thoát thì bọn họ đã quyết định tập hợp nhau lại và chống lại Kuyou.

Đứng trước những tù nhân bạo loạn đang khí thế hừng hực thì những ủy viên của ủy ban an toàn công cộng cảm thấy có chút lép vế do thua xa về số lượng. Nhưng lúc này Kuyou vẫn giữ một vẻ mặt bình tĩnh và nói.

- Bọn ta là người bảo vệ sự bình yên cho học viện này, là người thi hành công lý. Bất cứ kẻ nào chống đối bọn ta chính là bất tuân nội quy - Kuyou tỏ vẻ miệt thị - những kẻ đó đều sẽ phải bị trừng trị thích đáng, vậy lũ các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng để tiếp nhận hình phạt của mình chưa.

Khí thế của Kuyou phát ra khiến cho những tù nhân này hoảng sợ lui ra sau, trong thế giới yêu quái thì những yêu quái cấp cao như Kuyou luôn chiếm ưu thế trong những trận chiến nhờ uy áp trời sinh của giống loài hùng mạnh hơn.

Thấy những tên tù nhân bị khí thế của Kuyou dọa lui lại thì những ủy viên của ủy ban an toàn công cộng liền lấy lại khí thế và lập đội hình bước tới trước mặt của Kuyou.

- Hãy cho lũ hạ đẳng này biết được cái giá phải trả khi chống lại ủy ban an toàn công cộng đi - Kuyou hét lên.

Những ủy viên vừa nghe thấy Kuyou ra lệnh thì lập tức hiện ra nguyên hình của mình lao lên và tấn công những tù nhân.

- Đừng sợ, chúng ta đông hơn bọn chúng mà - một con yêu quái cóc dẫn đầu phun ra một làn khói độc khiến cho một tên ủy viên dính phải bị trúng độc và ngã gục xuống.

Thấy được cảnh này thì các tù nhân liền trở nên hăng hái và lao lên tấn công những ủy viên.

Khu giam giữ của ủy ban an toàn công cộng lúc này đã trở thành một bãi chiến trường. Kuyou vẫn bình tĩnh đứng ngoài mà không tham gia vào trận hỗn chiến của hai bên.

Không phải ngẫu nhiên mà những yêu quái kia được Kuyou lựa chọn để gia nhập ủy ban an toàn công cộng. Ngoài việc thề trung thành với Kuyou thì những yêu quái này phải có được sức mạnh vượt xa những yêu quái khác thì mới có thể trở thành những người cai trị những yêu quái khác được.

Rốt cục thì những tù nhân kia cũng chỉ là những yêu quái cấp không cao nên mặc dù mạnh hơn đa số những yêu quái khác đủ để họ có tự tin chống đối lại ủy ban an toàn công cộng nhưng như vậy là vẫn chưa đủ.

Rất nhanh thì những tên ủy viên thuộc hạ của Kuyou đã chiếm được thế thượng phong trong trận hỗn chiến này. Những yêu quái tù nhân dần bị đánh bại, những người mạnh nhất trong đám này lần lượt ngã xuống khiến cho thế trận càng nghiêng về phía ủy ban an toàn công cộng.

Thấy mình sắp giành được phần thắng thì những ủy viên an toàn công cộng lập tức dâng lên để ép vỡ đội hình của đám tù nhân. Nhưng đúng lúc này một loạt những luồng sáng có màu khác nhau từ trên cao chiếu xuống đám tù nhân khiến cho những vết thương của họ phục hồi với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Những tù nhân đã ngã xuống cũng được hồi phục sức lực và đứng dậy một lần nữa. Những tù nhân lúc này cảm thấy mình tràn đầy sức lực, bọn họ cảm thấy sức mạnh của mình bây giờ hoàn toàn có thể chiến thắng được đám ủy viên.

- Xông lên!!! - mặc dù không rõ tại sao lại như vậy nhưng những tù nhân lập tức hừng hực khí thế xông lên.

Thế trận lập tức đảo chiều, những ủy viên an toàn công cộng vốn dĩ đã thua thiệt về số lượng mà giờ đây những tù nhân này lại được gia tăng sức mạnh thì họ đã bị những tù nhân áp đảo về mọi mặt.

- Lũ hạ đẳng, nhân danh công lý ta sẽ dùng ngọn lửa của mình để trừng trị các ngươi - lúc này Kuyou đã nhận ra thuộc hạ của mình đang thất thế nên cực kỳ tức giận và quyết định nhúng tay vào.

Xung quanh Kuyou bốc lên một ngọn lửa hồ ly màu trắng xanh với nhiệt độ cực kỳ cao. Đám tù nhân nhìn thấy ngọn lửa của Kuyou thì cảm thấy có chút lo lắng nhưng sau đó họ lại thấy được ngọn lửa của Kuyou lại yếu đi trông thấy.

- Hả!?! Sao lại thế này - Kuyou cảm nhận được ngọn lửa của mình bỗng nhiên bị suy yếu đi thì cảm thấy cực kỳ khó hiểu - Là ai!?! Kẻ nào đang ám toán ta!?!

Kuyou hết nhìn trái lại nhìn phải nhưng ngoài đám ủy viên và những tù nhân đang nhìn tên này giống như kẻ điên thì chẳng có ai cả.

- Tên chuột nhắt không dám lộ mặt ra sao!!! - Kuyou hét lớn.

Ngọn lửa hồ ly màu trắng xanh lại một lần nữa bộc phát ra và bao phủ lấy Kuyou. Ngay sau đó Kuyou đã bộc lộ nguyên hình của mình ra là một con Hồ Ly với 4 cái đuôi bằng lửa.

Ngọn lửa của Kuyou bộc phát ra khắp 4 phía khiến cho cả những tù nhân và đám ủy viên đều bị dính phải. Đám ủy viên đang đứng chắn giữa những tù nhân và Kuyou nên bị thương nghiêm trọng nhất còn những tù nhân thì hầu hết chỉ bị bỏng nhẹ.

Bỗng nhiên một lần nữa ngọn lửa của Kuyou lại trở nên suy yếu đi, lần này ngọn lửa còn bị ép xuống hết mức nữa.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 352: Nghỉ hè


Lúc này hắn đang đứng ở cách Kuyou không xa nhưng tên này không thể nhận ra được sự tồn tại của hắn vì hắn đang sử dụng Invisibility Cloak.

- [Blind], [Panic]...

Hắn liên tục buff những trạng thái bất lợi lên người của Kuyou khiến cho tên này cực kỳ rối loạn.

Mắt tối sầm lại, bên tai liên tục vang lên những tiếng kêu gào thảm thiết khiến cho Kuyou cảm thấy cực kỳ bấn loạn. Kuyou liên tục la hét và phóng những tia lửa hồ ly ra khiến cho những ủy viên không kịp tránh né nên đã bị thương rất nặng và năng lượng bị cạn dần.

Chỉ sau một lát thì những tù nhân mới bị thương nhẹ do đứng ở xa đã nhận ra tình trạng bất ổn của Kuyou. Mấy người này thì thầm với nhau sau đó nhìn chằm chằm vào tên Kuyou.

Cuối cùng sau khi phát ra lửa hồ ly một lúc lâu cộng thêm những hiệu ứng bất lợi trên cơ thể thì năng lượng của Kuyou gần như đã bị cạn sạch. Lúc này quanh người Kuyou đã chỉ còn lại một vài tia lửa lập lòe yếu ớt mà thôi.

Nhận ra cơ hội đã đến những tù nhân đang chờ đợi kia lập tức lao đến và tấn công Kuyou. Đã cạn năng lượng cộng thêm việc bị nhiều người tấn công liên tục khiến cho Kuyou không thể phản kháng được nữa.

Hắn tàng hình đứng ở bên cạnh đó thấy được cảnh này thì hài lòng gật đầu một cái rồi biến mất. Bây giờ hắn cũng không cần phải xem tiếp nữa rồi, dù sao kết cục của tên Kuyou này chắc chắn sẽ không tốt đẹp gì và sẽ biến mất khỏi tầm mắt của hắn.

Lý do lần này hắn không trực tiếp ra tay là vì gần đây hắn đã giết rất nhiều người rồi. Việc này chắc chắn đã gây ra sự chú ý của ban giám hiệu nhà trường. Cho dù hắn không sợ ai cả nhưng mục đích của hắn tới đây là để tán gái chứ không phải là để gây chuyện. Hắn không muốn bị kẻ khác làm phiền đến mình trong khi chỉ còn thiếu 1 trái tim nữ quỷ nữa thôi là hắn đã đạt được mục đích của mình rồi.

.................

- Cảm ơn em nhé Tsukune-kun - một cô gái xinh đẹp cầm tay hắn nói.

- Không có gì đâu Ririko-sensei - hắn mỉm cười.

Kagome Ririko, nguyên hình là một Lamia và là giáo viên dạy toán của học viện Youkai. Sau khi nhìn thấy Ririko thì hắn đã lập tức có hứng thú với người phụ nữ xinh đẹp này. Cùng là giáo viên nhưng Shizuka mang vẻ ngây thơ và dễ thương còn Ririko thì lại có vẻ đẹp quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành khiến cho hắn muốn chinh phục.

Sau một vài lần tiếp cận thì hắn đã thành công trở thành trợ giảng cho Ririko và giúp cô chuẩn bị tài liệu để giảng dạy. Điều này là quá đơn giản đối với hắn nên phần lớn thời gian hắn dành để tán tỉnh Ririko.

Mặc dù khó mà lừa gạt một người phụ nữ thành thục như Ririko để đạt độ hảo cảm 100 nhưng nếu chỉ đơn thuần bắt làm Pet thì rất đơn giản.

- Em lại đạt điểm tối đa trong kỳ thi cuối kỳ rồi đấy, sensei không định thưởng gì cho em sao - hắn quàng tay qua vai Ririko và thì thầm vào tai cô.

- Hi hi, Tsukune-kun thật nghịch ngợm quá đi - Ririko hé đôi môi gợi cảm của mình nhìn hắn - em nên lo học trước đi.

Ririko hành xử vừa thân thiện mà lại vừa có vẻ xa cách khiến cho hắn khó tiến thêm một bước. Quả nhiên phụ nữ trưởng thành khó gạt hơn mấy cô thiếu nữ ngây thơ nhiều, không phải ai cũng có thể dùng cá để dụ dỗ như Shizuka.

Nhưng hắn vẫn không nản chí, bởi vì ngoài tán tỉnh hắn vẫn có thể làm những cách khác để gia tăng độ hảo cảm của Ririko.

- Hè này câu lạc bộ báo chí của em sẽ tới thế giới loài người để dã ngoại, cô có muốn đi cùng không Ririko-sensei.

- Thật đáng tiếc, cô đã có việc bận rồi.

- Vậy sao, tiếc thật nhỉ...

Vậy là hắn không mời được Ririko đi cùng nên vẫn chỉ có hắn, Moka, Kurumu và Yukari cùng với Shizuka đi dã ngoại giống như trong truyện.

Buổi sáng ngày nghỉ hè đầu tiên của học viện Youkai hắn cùng các cô gái mang theo một số hành lý nhỏ gọn để đi dã ngoại.

- Không!! Em không muốn đi tới thế giới con người đâu!! - Yukari hét lên.

Mấy cô gái cố gắng khuyên nhủ Yukari nhưng không được. Hắn hiểu được sự lo lắng của Yukari, con người đã từng truy lùng và sát hại rất nhiều phù thủy vào thời trung cổ. Đặc biệt là khi ma nữ dễ bị lần ra hơn các phù thủy nam nên họ rất căm ghét con người.

- Không sao đâu Yukari-chan - hắn ngồi xuống cầm lấy tay của Yukari và an ủi cô bé - đã có anh ở đây rồi nên em không cần phải sợ gì hết.

Yukari được hắn an ủi thì đã yên tĩnh lại và đồng ý đi tới thế giới con người cùng với bọn hắn.

- Lên xe thôi nào - hắn lại được gặp lại ông tài xế xe bus Nurari.

Nếu như hắn nhớ không nhầm thì Nurari sẽ đưa mấy người bọn hắn tới đồi ma nữ (魔女の丘 Ma Nữ chi Đồi) nơi mà 2 ma nữ đang sinh sống ở đó.

Đi xuyên qua đường hầm không gian của học viện Youkai, bọn hắn đã đi tới 1 thành phố đang trong quá trình phát triển. Nhưng lão tài xế Nurari lại không đưa bọn hắn vào thành phố mà lại đưa vào một khu dự án ở phía trên một ngọn đồi lớn ở bên ngoài thành phố.

Bước xuống khỏi xe bus hắn đứng nhìn ngọn đồi được phủ kín bởi những bông hoa hướng dương màu vàng đang nở rộ. Hắn không phải là người thích hoa nhưng quả thật là khung cảnh nơi đây rất đẹp, những bông hoa hướng dương màu vàng hứng lấy những ánh nắng để lộ ra hết những vẻ đẹp của nó.

- Chúng ta sẽ cắm trại ở đây sao? - Moka hỏi Shizuka.

- Hình như kế hoạch có chút thay đổi thì phải - Shizuka ngây ngô vẫy đôi tai mèo của mình nói.

- Ha ha... đây là một địa điểm khá nổi tiếng ở thế giới con người nên tôi nghĩ chúng ta nên nghỉ lại đây - Nurari nói - nghe nói có rất nhiều người đã mất tích ở đây... nghe thật thơ mộng quá nhỉ.

Sao mất tích hàng loạt mà lại thơ mộng?? Là do tư duy của yêu quái quá khác thường hay chỉ đơn giản là lão tài xế này bất bình thường?

- Dù sao thì... Nekonome-sensei chúng ta hãy đi ăn đi, tôi sẽ đãi cô món cá - Nurari nói.

Nghe đến cá là Shizuka lại lộ nguyên hình, cô vẫy cái đuôi mèo của mình đi theo Nurari và bỏ mặc 4 người bọn hắn ở đây.

- Ghề... grừ... - một tiếng gầm gừ nhỏ vang lên phá vỡ không gian yên tĩnh quanh đây.

Hắn bỗng quay lại phía sau nhìn về phía cánh đồng hoa hướng dương. Từ bên ngoài có lẽ không thể thấy được gì kỳ lạ ở bên trong cánh đồng hoa này nhưng khi hắn mở Byakugan của mình ra thì liền phát hiện ra một sinh vật kỳ lạ ở bên dưới những khóm hoa.

Garigarious Lv 34

Bên dưới cánh đồng là một loài thực vật nào đó có hình dáng trông giống cây bắt ruồi Venus Flytrap mà hay được mọi người gọi là cây ăn thịt người. Có điều loài thực vật này sở hữu kích thước lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với loài cây bắt ruồi Venus kia. Với kích thước của mình nó hoàn toàn có thể được gọi là cây ăn thịt người rồi.

- Loạt soạt...

Những tiếng động sột soạt ngày càng lớn và những khóm hoa hướng dương lay động dữ dội hiển nhiên không phải do gió đã khiến cho 3 cô gái chú ý đến động tĩnh của nơi đây.

- Cái gì vậy nhỉ?

Ba cô gái tỏ vẻ hơi sợ hãi và nép vào người hắn, cho dù là yêu quái thì mấy người này vẫn chỉ là những thiếu nữ mà thôi, đặc biệt là Yukari chỉ mới có 11 tuổi.

- Là cây ăn thịt người Garigarious.

- Soạt!!! - hắn vừa nói dứt lời thì một cái cây cao tới hơn 3 mét lao ra từ cánh đồng hoa.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 353: Toujou Ruby


- Thức ăn!!!

Những cái cây ăn thịt người Garigarious to gấp đôi người bình thường lao ra từ những khóm hoa và lao thẳng về phía bọn hắn đang đứng.

Hắn chỉ liếc mấy cái cây này một chút rồi vung tay đánh bay một cái cây gần nhất ra xa.

- Yukari-chan, em có muốn thử đấu với đám cây Garigarious này không? - hắn hỏi Yukari.

- Nhưng mà chúng nó đông như vậy - Yukari có chút sợ hãi.

- Đừng lo, đã có anh ở đây rồi - hắn nói.

Yukari suy nghĩ một chút rồi gật đầu, cô bé nhìn mấy cái cây ăn thịt người với ánh mắt quyết tâm và hít một hơi thật sâu rồi lấy ra cây gậy phép của mình.

- Hãy đỡ lấy những tấm bài Tarot của ta đây - Yukari ném những tấm bài Tarot sắc lẻm bằng kim loại về phía những cái cây rồi dùng gậy phép của mình điều khiển những tấm bài này.

- Yukari-chan hãy cố lên - Moka và Kurumu cổ vũ cho Yukari.

Hắn đứng ở đằng sau quan sát Yukari chiến đấu và đồng thời lén quan sát một vị trí khuất sau cánh đồng hoa hướng dương. Mục đích mà hắn kêu Yukari lên đấu với những cái cây này là vì chúng nó có Lv thích hợp để cho Yukari luyện tập. Ngoài ra hắn còn muốn dụ người đang núp sau những bụi hoa kia ra.

Hắn dám đảm bảo một khi biết được Yukari là một ma nữ và còn sở hữu lượng ma lực khá lớn ở một độ tuổi nhỏ như vậy thì chắc chắn người này sẽ lộ diện.

- Em thắng rồi nè!!! - Yukari mừng rỡ chạy tới khoe khoang thành tích với hắn.

Có được sự cổ vũ của hắn và Moka cùng Kurumu nên Yukari đã rất tự tin và chiến thắng được đám cây ăn thịt người. Mặc dù có chút vất vả nhưng cũng không đến nỗi bị thương như trong truyện.

Hắn nhìn thấy ánh mắt của Yukari đang long lanh nhìn mình thì biết là cô bé đang muốn được khen ngợi nên liền xoa đầu cô bé rồi nói:

- Yukari-chan của anh là giỏi nhất.

Nghe được lời khen ngợi của hắn thì Yukari cười híp cả mắt lại. Hắn nhặt chiếc mũ chóp nhọn của Yukari lên khỏi mặt đất phủi bụi cho nó và đội lên đầu cho cô bé.

Sau đó hắn nhìn về phía mấy cái cây ăn thịt người một chút và giơ tay lên phóng một phép thuật để hủy đi mấy cái xác của bọn Garigarious. Sau khi xử lý xong xuôi thì hắn nhận ra được người đang ẩn nấp ở đằng xa đã rời khỏi đây rồi. Nhưng hắn biết Yukari đã thành công gây được sự chú ý của người đó rồi nên hài lòng rời đi.

...................

Bước vào trong thành phố, hắn cùng với 3 cô gái đi tìm một khách sạn để nghỉ lại đó. Yukari lần đầu tiên tới với thế giới của loài người nên khi nhìn thấy nhiều người xung quanh như vậy thì rất không thoải mái.

Đặc biệt là khi mà vẻ đẹp của Moka và Kurumu thu hút rất nhiều sự chú ý của những người xung quanh.

- Mấy cô em đó là người mẫu à... mặt xinh lại còn dáng chuẩn nữa...

Những tiếng bán tán vang lên, hầu như tất cả những tên thanh niên xung quanh đều chú ý về phía bọn hắn. Sau đó có rất nhiều người cùng nhau kéo tới định tiếp cận Moka và Kurumu.

Một vài tên thanh niên thấy hắn cản đường thì định đẩy hắn ra nhưng ngay khi cánh tay của chúng vừa chạm vào người hắn thì lập tức một tiếng kêu giòn giã vang lên.

- Rắc!!!

- A A A A... - hai tên thanh niên ngã xuống đất ôm lấy cánh tay đã bị bẻ gập 90 độ của mình lăn lộn, kêu gào dưới đất.

Tất cả những người xung quanh nhìn thấy 2 người thanh niên kia bị hắn bẻ gãy tay thì định mắng chửi nhưng lập tức bị tiếng quát của hắn chặn lại.

- Cút!!!

Ánh mắt đầy sát khí của hắn đảo một vòng xung quanh khiến cho đám người này lập tức nuốt lại lời mình định nói ra và sợ hãi bỏ chạy. Hai tên thanh niên bị bẻ tay cũng cố nhịn đau và để bạn của mình kéo đi.

Cả khu phố lập tức xôn xao hết cả lên, có vài người còn lấy điện thoại ra gọi điện cho cánh sát nữa. Nhưng ngay khi hắn đảo mắt qua đó thì lập tức đám người này liền cúi gằm mặt xuống đất và bỏ đi những kẻ đang cầm điện thoại cũng hạ xuống ngay tức thì.

- Yukari em có sợ không... - hắn xoa đầu Yukari, vừa rồi đám thanh niên kia lao tới đã khiến cho Yukari sợ hãi.

Yukari cố tỏ ra bình tĩnh và lắc đầu nhưng hắn có thể nhận ra được vẻ khó chịu của cô bé.

- Lần sau nếu có kẻ làm em không thoải mái thì cứ việc ra tay xử lý chúng. Chúng ta là giống loài mạnh hơn chúng nên không có việc gì phải sợ hãi chúng cả - hắn mỉm cười nói.

Nếu như Yukari không muốn ở gần loài người thì hắn không muốn ép cô bé phải làm như vậy. Trong lòng hắn những kẻ khác còn lâu mới quan trọng bằng một sợi tóc của những cô gái của hắn.

- Quác... quác...

Trên đường đi tìm khách sạn lúc đi ngang qua một con hẻm vắng vẻ thì bỗng nhiên hắn thấy xung quanh tập trung rất nhiều quạ đen. Lũ qua đã bao vây kín hai đầu của con hẻm này rồi.

- Cuối cùng cô cũng chịu ra mặt rồi sao - hắn nhìn vào một con quạ nói.

- Tại sao ngươi lại nhận ra ta? - con quạ này bỗng cất tiếng nói và biến thành một cô gái xinh đẹp.

Toujou Ruby Lv 58

Dường như để trả lời câu hỏi này của Ruby một con quạ đang bay liền sà xuống đậu trên vai của hắn.

- Quạ chính là giống loài phục vụ tộc Tengu chúng tôi từ rất lâu đời - hắn nói - chỉ cần nhìn thôi là tôi đã có thể phân biệt được đâu là quạ còn đâu không phải là quạ.

- Tộc Tengu!! - Ruby cực kỳ ngạc nhiên khi biết được hắn là thành viên của tộc Tengu.

Quạ là những người bạn của Ruby nên cô đã nghe chúng kể rất nhiều về tộc Tengu. Biết được người thanh niên trước mặt mình là tộc Tengu thì cô cực kỳ kinh ngạc. Trong những người ở đây thì mới chỉ có Moka là biết hắn là Tengu còn Kurumu và Yukari thì vẫn chưa biết gì nên cũng ngạc nhiên không kém.

- Tôi có việc muốn gặp chủ nhân của cô - hắn nói.

Ruby thấy hắn yêu cầu như vậy thì định lên tiếng từ chối nhưng bỗng lại suy nghĩ một chút sau đó nói.

- Đi theo tôi - Ruby chỉ nói một câu và mở ra đôi cánh của mình và bay đi.

Hắn cùng với ba cô gái liền đi theo, Kurumu mở cánh ra mang theo Yukari còn hắn thì mang theo Moka đi theo Ruby.

Ruby dẫn bọn hắn trở lại ngọn đồi mà ban sáng lão tài xế Nurari đã thả bọn hắn xuống. Ruby dẫn bọn hắn tới một ngôi nhà ở trên ngọn đồi được mọi người dân gọi là ngôi nhà của ma nữ.

Bước vào bên trong căn nhà thì hắn có thể thấy được một người mặc một chiếc áo choàng rộng thùng thình đang đứng ở bên trong.

- Ruby, tại sao con lại dẫn những kẻ này tới đây - người này thấy bọn hắn đi phía sau Ruby thì hỏi, qua giọng nói có thể thấy đây là một người phụ nữ.

Oyakata Lv 68

- Chắc cô là chủ nhân của đồi ma nữ đúng không - Ruby chưa kịp nói gì thì hắn đã bước tới phía trước.

- Nhà ngươi là ai? - Oyakata hỏi.

- Tôi chỉ là một người không muốn nhìn thấy một ma nữ đi tới bước đường cùng mà thôi - hắn nói - loài ma nữ bây giờ còn rất ít tồn tại được, tôi không muốn cô và Ruby hi sinh. Tôi có một nơi rất thích hợp cho ma nữ sinh sống, ở nơi đó cô sẽ không bao giờ phải lo lắng đến chuyện sẽ có kẻ tàn phá môi trường sống của cô nữa.

Nghe được lời đề nghị của hắn thì Oyakata dường như đã động tâm rồi. Oyakata làm tất cả những điều này vì tên thị trưởng của thành phố này đã tàn phá khu rừng mà những ma nữ đã sinh sống suốt bao nhiêu năm này. Oyakata cũng chỉ vì nơi ở của mình bị tàn phá nên mới căm ghét con người và muốn trả thù mà thôi.

---------☆☆☆☆--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 354: Quay lại học viện


- Ngươi nói cái gì? Lũ con người tham lam sao có thể bỏ qua nơi nào được cơ chứ - Oyakata nói.

- Vậy nếu như thật sự có một nơi như vậy thì sao, cô có muốn tới đó không - hắn cười - tới đó cô sẽ không bao giờ phải lo sợ sẽ có kẻ tới phá hoại nơi ở của mình nữa, hơn nữa nơi đó còn có thể cải tạo hoàn cảnh nên nếu muốn cô có thể tạo ra một ngọn đồi giống hệt như thế này.

- Vậy ngươi muốn cái gì - Oyakata giữ im lặng trong chốc lát rồi tháo chiếc mũ chùm đầu của mình ra và nói.

Khuôn mặt của Oyakata chằng chịt những vết sẹo khiến cho khuôn mặt vốn dĩ hiền lành và xinh đẹp của cô trở nên dữ tợn.

- Tôi không cần gì cả, chỉ là tôi không muốn đồng loại của Yukari-chan hi sinh vô ích mà thôi - hắn nói - thay vì trả thù loài người để rồi bị truy lùng thì sao cô không tự mình tạo dựng nên một nơi ở mới cho mình.

Oyakata nhìn ra ngoài cửa sổ và nói:

- Hãy để tôi ngắm nhìn nơi này một lần cuối.

Sau đó Oyakata đi ra khỏi căn nhà, Ruby thấy vậy thì liền đi theo cô ta ra ngoài.

Hắn cùng mấy cô gái ở trong căn nhà chờ đợi một lát thì thấy Oyakata và Ruby đã quay lại.

- Vậy cô đã sẵn sàng chưa?

- Được, hãy dẫn tôi tới nơi mà cậu nói đi.

................

Sau khi hắn đưa Oyakata và Ruby vào đảo thiên đường và giúp Oyakata tái tạo lại cơ thể xong thì hắn đã đưa Ruby tới một góc của hòn đảo và giúp cô tạo ra một ngọn đồi giống như đồi ma nữ.

Sau đó hắn lại trở ra để cùng với ba cô gái đi tìm khách sạn. Trận chiến giữa Moka và Oyakata không hề xảy ra nên việc xây dựng nhà máy trên ngọn đồi ma nữ vẫn diễn ra như bình thường mà không gặp phải sự phản đối của dư luận.

Mà hắn cũng chẳng quan tâm gì đến việc xây dựng này nên vài ngày sau khi tham quan dã ngoại ở thế giới loài người thì hắn lại cùng mấy cô gái trở về học viện Youkai.

Sau khi trở về thì hắn cùng mấy cô gái chuẩn bị bài báo cho học kỳ mới. Và khi vừa vào học kỳ 2 thì tổ bán báo xa quê lại tiếp tục tác nghiệp.

Những yêu quái này thường biết khá ít về thế giới loài người nên khi lồng ghép một số câu chuyện ở thế giới loài người vào trong tờ báo thì thu hút được rất nhiều người tới đọc báo.

Sau khi bán được gần hết thì hắn và mấy cô gái dọn dẹp sạp báo và lên kế hoạch tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ. Đúng lúc bọn hắn chuẩn bị rời đi thì có một cô gái đi ra từ sau một cái cây.

Cô gái này có mái tóc dài hơi rối bời mặc một chiếc áo len trễ vai có tay áo màu đen và một chiếc áo may ô màu đen ở bên trong cùng một chiếc váy ngắn và đi một đôi vớ sọc tím. Cô gái này đang ngậm một cây kẹo mút trong miệng.

- Các cậu có vẻ vui vẻ quá nhỉ - cô gái này đi tới gần và nhìn chằm chằm vào hắn một lúc rồi nói - vậy ra cậu là Tsukene sao, đúng là cậu đẹp trai thật đấy.

Sau khi nhìn hắn một lúc thì cô gái này cầm một tờ báo rồi bỏ đi. Mấy cô gái cảm thấy hơi khó hiểu một chút nhưng cũng không có ý kiến gì mà tiếp tục bàn bạc về bữa tiệc. Hắn thì hơi liếc về phía cô gái kia một chút rồi lại tiếp tục nói chuyện với mấy người Moka.

- Chào buổi sáng, hôm nay là ngày đầu tiên của học kỳ mới nên chúng ta sẽ bắt đầu bầu ban cán sự lớp nhé - Shizuka đứng trên bục giảng nói - chúng ta cần 1 lớp trưởng 1 lớp phó và 2 trợ lý, có ai đề cử người nào không?

Cả lớp liền chìm trong im lặng, chẳng có ai lại muốn đi làm mấy chuyện như vậy cả. Lúc này bỗng có một bàn tay giơ cao khiến cho mọi người chú ý.

- Em xin đề cử Tsukune làm lớp trưởng ạ - người phát biểu chính là cô gái kỳ lạ lúc sáng.

Vừa nghe thấy có người đề cử hắn làm lớp trưởng thì cả lớp liền vỗ tay nhiệt liệt vì đã có kẻ gánh trách nhiệm giúp mình. Vậy là Shizuka liền quyết định hắn sẽ là lớp trưởng của lớp 1-3 nên hắn đành phải nhậ trách nhiệm này.

Buổi chiều sau khi tan học thì hắn xuống căng tin để mua đồ ăn vặt cho bữa tiệc. Vừa mua đồ ăn vặt xong hắn định trở về phòng sinh hoạt của câu lạc bộ báo chí thì thấy cô gái lúc sáng đang đứng ở trước mặt mình.

Shirayuki Mizore Lv 57

- Xin chào Tsukune mình đã đọc bài viết, rất ấn tượng - Mizore lấy cây kẹo mút trong miệng ra và nói - mình tên là Shirayuki Mizore, mình thích bạn.

Hắn không hề bất ngờ trước lời tỏ tình của Mizore chút nào cả, và tất nhiên là hắn sẽ không bao giờ từ chối một cô gái dễ thương như vậy.

- Mình cũng thích bạn lắm, bạn rất dễ thương - hắn liền nói.

Thấy lời tỏ tình của mình được chấp nhận thì Mizore tỏ ra hết sức vui vẻ và nhào tới ôm lấy cánh tay của hắn, hắn cảm thấy cơ thể của Mizore không hề lạnh lẽo như hắn nghĩ. Mizore đưa hắn tới những nơi ưa thích của cô ấy.

Hắn cùng Mizore đi loanh quanh một lát thì thấy cũng đã muộn rồi nên hắn nói:

- Đã hơn 4 giờ rồi, bọn mình có tổ chức một bữa tiệc ở phòng sinh hoạt của câu lạc bộ báo chí bạn có muốn đi cùng mình không.

- Không, mình chỉ muốn được ở cùng Tsukune thôi - Mizore lắc đầu.

- Hãy đi cùng mình đi, mình sẽ giới thiệu cậu với Moka,Kurumu và Yukari - hắn nắm lấy tay của Mizore.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy một luồng khí lạnh truyền lên từ bàn tay của Mizore. Hắn nhìn xuống thì thấy lúc này bàn tay mềm mại của Mizore đã biến thành một cái móng vuốt bằng băng rồi.

- Không!!! Mình muốn Tsukune chỉ là của mình thôi - Mizore hét lên, luồng khí lạnh khi bắn thẳng lên và bao phủ lấy hắn - nếu em đóng băng anh thì anh sẽ mãi là của riêng em.

Một lớp băng dày lập tức bao quanh cơ thể hắn từ dưới chân và lan nhanh lên trên thân. Mizore đưa bàn tay giờ đã biến thành những chiếc móng vuốt băng lên sờ vào mặt hắn.

- Xin lỗi Mizore - hắn đưa tay phải vẫn chưa bị đóng băng lên chạm vào má của Mizore - nhưng anh không thể là của riêng em được.

- Rắc!!! - sau khi câu nói của hắn chấm dứt trên lớp băng dày đang bao phủ lấy 2/3 cơ thể hắn liền xuất hiện những vết rạn nứt và vỡ tung ra.

Nhìn thấy hắn đã thoát ra được khỏi băng của mình thì Mizore hơi sững sờ một chút sau đó bất ngờ sợ hãi hét lên.

- Em đã làm gì thế này... em suýt chút nữa đã đóng băng anh rồi... - Mizore hoảng sợ, đã nhiều lần cô mất kiểm soát và đóng băng người khác và lần này lại là người đã đồng ý đáp lại tình cảm của cô.

Mizore run lên một hồi rồi bỗng nhiên quay đầu bỏ chạy. Hắn chỉ đứng ở đó nhìn theo Mizore mà không đuổi theo cô ấy bởi vì hắn biết bây giờ chưa phải là lúc. Nếu như hắn muốn hoàn toàn chinh phục được Mizore thì hắn sẽ phải đợi cho sự kiện tiếp theo xảy ra, lúc đó mới là cơ hội để hắn chinh phục được Mizore.

Vào buổi sáng hôm sau thì hắn không còn thấy Mizore tới lớp nữa, Shizuka đã gọi hắn lên phòng giáo viên để trao đổi về việc này.

- Shirayuki đã bỏ học cả học kỳ 1 rồi, nếu như em ấy mà cứ nghỉ nữa thì sẽ bị lưu ban mất - Shizuka nói.

- Vì vậy nên Shizuka-chan muốn em tới gặp cô ấy để khuyên cô ấy tới trường sao? - hắn nói.

- Đúng vậy, vì Tsukune-kun là lớp trưởng nên cô muốn em tới khuyên nhủ Shirayuki - Shizuka nói - đây là số phòng của em ấy, nếu em ấy mà không có mặt ở trong phòng thì cũng chỉ ở mỏm đá ven biển ở cạnh đó thôi.

Hắn nhận lấy tờ giấy ghi số phòng của Mizore và gật đầu.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 355: Trái tim cuối cùng


Khi hắn vừa cầm lấy tờ giấy ghi số phòng của Mizore và định rời đi thì bỗng có một người đàn ông khá trẻ tuổi đi tới trước bàn làm việc của Shizuka.

- Nekonome-sensei tôi có việc cần phải nói về Shirayuki của lớp cô - người này nói.

- Ồ Kotsubo-sensei có chuyện gì với Shirayuki à - Shizuka trả lời.

- Cô vẫn chưa biết sao, tối hôm qua Shirayuki đã suýt chút nữa thì giết chết 2 học sinh của lớp tôi - Kotsubo tỏ vẻ tức giận - hai đứa nhóc đó đã bị cô ta đóng băng, nếu không phải tôi đã kịp thời tìm ra hai đứa nó thì chúng đã chết rồi.

Hắn đứng đó và nghe những lời thêu dệt đầy bẩn thỉu của tên giáo viên tên là Kotsubo này mà không nói gì cả. Tên này chính là nguyên nhân khiến cho Mizore phải nghỉ học suốt cả học kỳ 1 và bây giờ thằng chó này lại muốn gây rắc rối cho cô ấy nữa.

- Đây đã là lần thứ 2 cô ta gây ra chuyện như thế này rồi, cộng thêm việc cô ta nghỉ học quá nhiều nữa - Kotsubo nói tiếp - trường này không thể chấp nhận được 1 học sinh như thế được, tôi sẽ đệ đơn lên ban giam hiệu để xin đuổi học cô ta.

- Em xin phép - hắn nói với Shizuka rồi bỏ đi.

Trước khi rời đi hắn còn liếc nhìn tên Kotsubo đang tranh cãi với Shizuka một lần rồi quay đi. Tên Kotsubo này vẫn còn có giá trị để lợi dụng nên hắn sẽ để tên này sống lâu thêm một chút nữa. Đến khi hắn đạt được mục đích của mình rồi thì lúc đó chính là giờ chết của tên Kotsubo này.

...................

Sau chuyện chiều hôm qua thì Mizore đã rất buồn, sau khi nhận ra mình đã suýt chút nữa đóng băng hắn thì Mizore đã bỏ chạy vì không dám đối diện với hắn nữa.

Buổi tối hôm đó khi Mizore đang ngồi khóc một mình ở cạnh ký túc xá thì đã có 2 nam sinh nhìn thấy và muốn tiếp cận với cô ấy nhưng đã lập tức bị đóng băng. Nhận ra mình lại mất kiểm soát vì nóng giận 1 lần nữa Mizore đã lập tức giải thoát cho 2 nam sinh đó khỏi cục băng của mình và bỏ về phòng.

Chính lý do này đã bị Kotsubo nắm lấy làm cái cớ để đòi đuổi học Mizore. Tên Kotsubo này là giáo viên thể dục của học viện Youkai, khi mới vào học kỳ 1 thì hắn đã tiếp cận và dụ dỗ Mizore.

Mizore chỉ là một cô thiếu nữ mới lớn còn rất ngây thơ nên đã bị tên Kotsubo dụ dỗ thành công. Có điều mặc dù Mizore bị dụ dỗ nhưng cô vẫn có ý thức rất rõ về tầm quan trọng của cơ thể mình do tộc Yuki-Onna của Mizore phải lấy chồng và sinh con vào năm 16 tuổi nên cô được giáo dục từ rất sớm về vấn đề này.

Kết quả là khi tên Kotsubo có ý định chạm vào cơ thể Mizore thì cô đã từ chối và khi tên này định sử dụng đến vũ lực thì đã bị Mizore sử dụng năng lực của mình và đóng băng lại.

Sau đó Mizore đã gần như không tin tưởng một ai nữa nên khó có thể kết bạn với những người khác và nghỉ học suốt cả học kỳ 1. Còn tên Kotsubo kia thì vẫn giữ lấy mối thù bị Mizore đóng băng từ đầu học kỳ 1 và cố gắng tìm mọi cách để khiến cô ấy bị đuổi học như hiện tại.

Mizore đã nhốt mình trong phòng suốt vài tháng trời và không chịu gặp 1 ai cả cho tới khi Shizuka bắt đầu mang những tờ báo do hắn và các cô gái cùng nhau viết nên. Từ khi đọc được những bài báo của hắn mà Shizuka dần có niềm tin trở lại và cuối cùng cô đã bắt đầu đi học trở lại.

Nhưng ngày hôm qua khi được đi cùng người mà mình đã ngưỡng mộ bấy lâu nay thì Mizore lại vì lòng ích kỷ và sự nóng giận nhất thời mà ra tay đóng băng hắn. Nhận ra được mình đã suýt chút nữa làm hại người duy nhất chấp nhận mình thì Mizore đã cực kỳ buồn bã và đau đớn.

Mizore đứng trên mỏm đá cao ở ven biển cách ký túc xá không quá xa và nhìn về phía mặt biển cùng với bầu trời u ám không bao giờ thay đổi của học viện Youkai. Mỗi khi buồn là Mizore lại ra đây để đứng.

Mizore đang đứng ở cạnh vách thẳng đứng của mỏm đá cao này và nhìn ra biển thì bỗng nhiên có một bàn tay đặt lên vai cô.

- Quả nhiên là em luôn tới đây mỗi khi buồn - một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai của Mizore, có chết cô cũng không thể quên được giọng nói này.

- Kotsubo-sensei!?! - Mizore muốn giãy dụa nhưng Kotsubo đã dùng hai tay tóm chặt lấy hai cánh tay của cô - Thầy muốn gì!??

- Hãy cận thận chứ Shirayuki, ở đây gió rất là mạnh nên sẽ không có gì ngạc nhiên khi một học sinh cá biệt như em bị gã xuống đây đâu - Kotsybo vừa nói vừa cười nham hiểm.

- Không lẽ thầy định...!?! - Mizore trợn trừng hai mắt nhìn về phía Kotsubo - Thả tôi ra!!! Thả tôi ra!!!

Mizore bắt đầu giãy dụa kịch liệt, hai người giằng co ở bên vách đá một lúc rồi bỗng nhiên Mizore giằng được tay ra và đẩy mạnh Kotsubo ra xa. Lúc này đằng sau Kotsubo lại là một vách núi nên tên này lập tức bị Mizore đẩy ngã xuống phía dưới.

Thấy Kotsubo bị ngã xuống dưới vách đá thì Mizore giật mình hoảng hốt, cô ấy đi lại gần vách đá và nhìn xuống dưới. Bất ngờ lúc này một chiếc xúc tu bạch tuộc cực lớn bay lên từ bên dưới vách đá và quấn chặt lấy chân của Mizore và kéo cô xuống dưới.

- A A A!!! - Mizore bị cái xúc tu này kéo xuống nhưng cô đã kịp bám lấy đám cỏ ở bên vách núi nên chưa bị rơi xuống.

Cô quay ra sau để nhìn thì thấy lúc này phần thân trên của Kotsubo đã biến thành một con bạch tuộc với những chiếc xúc tu dài và lớn.

- Ban đầu ta chỉ định dọa dẫm để em nghe lời thôi nhưng không ngờ em dám đẩy ta xuống, nếu là người khác thì đã chết rồi - Kotsubo hiện nguyên hình là một con thủy quái Kraken - không thể tha thứ được, ta sẽ dìm em xuống dưới đáy biển!!!

Kotsubo giờ đã chuyển gần như toàn bộ cơ thể thành hình dạng bạch tuộc khổng lồ của loài thủy quái Kraken.

- Học kỳ 1 em đã đóng băng ta gần chết, nếu tôi không phải là loài sống dưới đáy biển sâu thẳm lạnh lẽo thì ta đã chết rồi - cái đầu người của Kotsubo nói.

- Tại lúc đó thầy định hiếp em!!! - Mizore hét lên.

- Em đã nói là thích ta kia mà, vậy thì em không nên than phiền về những điều ta định làm với em - Kotubo liếm mép thể hiện bản mặt đáng khinh của mình - nếu để em rao tin đồn đó thì sẽ rất phiền phức cho ta nên tốt nhất là phải bịt miệng em lại!!!

Những lời nói của Kotsubo giống như đâm một thanh sắt được nung đỏ vào tim của Mizore vậy. Ánh mắt của Mizore dần trở nên tuyệt vọng, trước mắt cô ấy như tối sầm lại.

- "Mình thật là một con ngốc khi tin lời hắn ta..." - Mizore thầm nghĩ.

Mizore nhắm hai mắt lại và buông bàn tay đang nhuốm máu ra khỏi sợi dây leo đầy gai mà mình đang nắm và buông xuôi. Khi hai mắt Mizore chuẩn bị nhắm chặt và chìm trong bóng tối thì một ánh sáng lóe lên trước mắt cô.

Đây không phải là ánh sáng mặt trời vì học viện Youkai là môkt không gian biệt lập, đây là ánh sáng lóe lên từ lưỡi của một thanh kiếm cực kỳ sắc bén.

- Phập!! Phập!!

Một loạt những tiếng động phát lên, những ánh kiếm bay sượt qua người của Mizore và lao thẳng tới tên Kotsubo.

- Phụt!!!

Chỉ trong nháy mắt tên Kotsubo đã bị những ánh kiếm này chém thành muôn mảnh và rơi xuống dưới biển mà không kịp kêu lên dù chỉ một tiếng.

Một bàn tay từ trên vách đá vươn ra và bắt lấy bàn tay của Mizore khiến cho cô không ngã xuống.

- Mặc dù anh không thể là của riêng em nhưng anh sẽ luôn có mặt ở đó khi em cần có người bên cạnh - một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai Mizore.

--------☆☆☆☆--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 356: Lv 100


- Tsukune!?! - Mizore mở hai mắt ra và nhìn thấy khuôn mặt đang mỉm cười của hắn.

Hắn kéo Mizore lên khỏi vách núi và nhìn cô.

- Em...

Khi Mizore định nói gì đó thì hắn bất ngờ ôm cô vào lòng.

- Không sao đâu, đã có anh ở đây rồi - hắn nói.

Được hắn ôm vào lòng Mizore từ bất ngờ sau đó chuyển thành cảm động.

- Hu hu hu... Em xin lỗi vì đã đóng băng anh Tsukune. Em thật sự không cố ý đâu - Mizore vòng tay ôm chặt lấy hắn rồi bật khóc.

- Không sao đâu mà, anh không trách em đâu - hắn xoa mái tóc của Mizore và nói - đừng khóc nữa...

Hắn hơi lùi ra một chút rồi đưa tay lên lau những giọt nước mắt của Mizore.

- Em hãy luôn vui vẻ chứ không nên khóc nữa - hắn nhìn Mizore với ánh mắt trìu mến - anh sẽ luôn ở bên cạnh khi em cần anh.

Ting, độ hảo cảm của Shirayuki Mizore tăng lên 100.

- Bắt Pet Shirayuki Mizore.

Hắn lầm bầm một tiếng rồi cúi xuống hôn lên đôi môi mát lạnh của Mizore. Khi mà hắn đang dùng lưỡi để cuốn lấy chiếc lưỡi thơm tho của Mizore và cướp lấy nụ hôn đầu đời của cô thì tiếng thông báo của hệ thống vẫn vang lên bên tai hắn.

Ting, bạn bắt Pet Shirayuki Mizore thành công, độ trung thành hiện tại là 100.

Ting, bạn nhận được "trái tim nữ quỷ" x1

Ting, bạn hoàn thành nhiệm vụ chuyển cấp bạn có muốn nhận thưởng không?

Có. Không.

................

Nhiệm vụ chuyển cấp: Đặc thù (đã hoàn thành)

Bạn đã đi tới giai đoạn then chốt để bộc phát sức mạnh, mọi chỉ số của bạn sẽ được tăng hiệu quả lên gấp 10 lần sau khi chuyển cấp, hãy cố gắng lên!!!

Thu thập "Trái tim của nữ thần": 10/10

Thu thập "Trái tim của nữ quỷ": 10/10

Phần thưởng:

Mở khóa Lv 100

Rương chuyển cấp x1

Ting, bạn hoàn thành nhiệm vụ chuyển cấp bạn có muốn nhận thưởng không?

Có. Không.

Hắn hiện đang ở trong đảo thiên đường để chuẩn bị tiếp nhận phần thưởng của nhiệm vụ chuyển cấp.

- Có!!

Hắn vừa dứt lời thì một loạt những tiếng thông báo của hệ thống vang lên bên tai hắn, những tấm bảng thông báo màu xanh liên tục bắn ra.

Ting, bạn đã lên Lv 100

Ting, bạn nhận được "Rương chuyển cấp" x1

Ting, phụ bản Lv 100 đã được mở khóa

Ting, bạn nhận được "Chi tiết phiên bản cập nhật" x1

Ting, bạn nhận được 100 điểm tự do.

Sau một loạt những tiếng thông báo thì hắn liền mở balo của mình ra để kiểm tra phần thưởng của mình. Thứ đầu tiên hắn lấy ra không phải là rương chuyển cấp mà là "Chi tiết phiên bản cập nhật" do hệ thống tặng, chắc chắc nó sẽ giới thiệu rõ về những thay đổi của hệ thống sau khi hắn chuyển cấp.

Hắn mở quyển sách dày khoảng vài chục trang ra và băt đầu đọc. Hắn đọc với tốc độ rất nhanh nên chỉ sau vài phút là hắn đã ghi nhớ toàn bộ nội dung của chi tiết phiên bản cập nhật và đã tìm ra được những điểm khác biệt so với trước khi chuyển cấp.

Đầu tiên chính là việc hiệu quả của các chỉ số của hắn sẽ được tăng lên gấp 10 lần lúc trước.

Thứ 2 là hắn sẽ nhận được 10 điểm tự do thay vì 5 điểm và 2 điểm all stat thay vì 1 điểm cho mỗi Lv như trước.

Thứ 3 là kết cấu của phó bản sẽ có đôi chút thay đổi. Trước kia khi hắn chưa đạt được Lv 100 thì hắn không thể đưa những cô gái của phó bản Naruto ra ngoài được vì như vậy sẽ khiến cho kết cấu phó bản bị phá vỡ và khiến cho phó bản sau đó là Naruto Shippuden bị xóa khỏi danh sách phó bản.

Nhưng bây giờ thì không còn như vậy nữa, hắn hoàn toàn có thể đưa nữ nhân vật chính ra ngoài thoải mái mà phó bản tiếp nối của phó bản đó vẫn sẽ tồn tại dựa theo kết quả của phó bản trước mà hắn đã đi vào.

Ví dụ như nếu hắn đi vào phần đầu của một phó bản có 2 phần và đưa nhân vật chính của nó ra ngoài thì phó bản tiếp theo của nó vẫn tồn tại mà không cần có nhân vật chính đó.

Ngoài 3 điều quan trọng trên thì còn có một số thay đôi nhỏ nữa ví dụ như skill [Quan sát] của hắn không còn bị giới hạn cấp độ nữa, cho dù hắn Lv 100 thì vẫn có thể quan sát được thông tin của kẻ có Lv 1000.

Sau khi đọc xong bản chi tiết thì hắn tiếp tục lấy ra vật phẩm thứ 2 mà hắn nhận được từ nhiệm vụ chuyển cấp.

- Sử dụng "Rương chuyển cấp" - sau khi mò mẫm một lát nhưng không biết chỗ mở của rương chuyển cấp ở đâu thì hắn đành phải thử nói với hệ thống.

Ngay khi hắn vừa dứt lời thì chiếc rương chuyển cấp lớn bằng bàn tay hắn liền sáng lên rồi mở ra.

Ting, bạn nhận được "Thẻ thay thế nhân vật (sơ cấp)" x1

Ting, bạn nhận được "Thẻ làm lạnh phó bản" x1

Ting, bạn nhận được 2 000 000 điểm tích lũy

Ting, bạn nhận được 100 000 điểm thành tựu

Ting, bạn nhận được "Vé số" x1

Ngoài điểm tích lũy và thành tựu ra thì hắn nhận được 3 tấm thẻ với chất liệu khác nhau. Hắn lần lượt kiểm tra từng tấm một.

Thẻ thay thế nhân vật (sơ cấp):

Có thể sử dụng để thay thế miễn phí mọi nhân vật trong các phó bản có Lv dưới 100.

Thẻ thay thế nhân vật này có thể giúp hắn thay thế nhân vật chính trong một phó bản có Lv dưới 100 miễn phí. Lúc đầu khi hắn vừa mới đọc thông tin của tấm thẻ này thì hắn thấy nó khá là vô dụng vì những nhân vật chính sở hữu thứ gì đó mạnh mẽ thì lại ở những phó bản trên Lv 100 kìa.

Nhưng sau đó khi ngồi ngẫm nghĩ một chút thì hắn cảm thấy mình đã bỏ sót điều gì đó. Ngẫm nghĩ một lúc lâu thì hắn mới sực nhớ ra rằng có 1 phó bản mặc dù có Lv dưới 100 nhưng lại thuộc về một series có đẳng cấp sức mạnh cực kỳ cao.

Hắn lập tức mở giao diện phó bản ra và kiểm tra. Lúc này giao diện phó bản đang là màu xám nhưng không hề ảnh hưởng đến việc hắn kiểm tra thông tin cơ bản của các phó bản.

Sau khi lướt qua một loạt những phó bản mới xuất hiện thì hắn đã nhìn thấy được phó bản mà mình muốn tìm. Phó bản này đã tồn tại từ trước cả khi hắn lên Lv 100 nên chắc chắn nó là phó bản có Lv dưới 100.

Dragon Ball:

Phần 1 của loạt phim hoạt hình Nhật Bản nổi tiếng thế giới kể về hành trình đi tìm Dragon Ball của Son Goku một tên nhóc có cái đuôi khỉ và cô thiếu nữ Bulma.

Yêu cầu:

Đá không gian x8

World Stone x3

Khuyến nghị: Lv 55~75

Đúng rồi, chính là nó!!! Phần 1 của loạt phim hoạt hình được cho là có sức mạnh lớn nhất trong thế giới manga và anime. Khác hẳn 2 phần sau của mình thì Dragon Ball phần 1 không có sức mạnh quá lớn nên mới được xếp vào những phó bản có Lv dưới 100

Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến tiềm lực của nhân vật chính trong phó bản này. Hắn nhìn chằm chằm vào cái đuôi khỉ của Son Goku trong hình, nó chính là tiêu chí độc nhất của người Saiyan. Nếu có được nó hắn sẽ sở hữu một trong những loại huyết mạch được săn đón nhiều nhất trong thế giới manga và anime.

- Ha ha ha ha!!!! - hắn ngửa mặt lên trời cười lớn.

Tiếng cười khoái chí của hắn vang vọng khắp cả đảo thiên đường rộng hơn 1000 km vuông thì đã đủ hiểu hắn đang vui vẻ đến cỡ nào. Mặc dù chưa đạt được huyết thống Saiyan nhưng nó cũng gần như là đã nằm chắc trong tay hắn rồi nên tất nhiên hắn phải vui vẻ chứ.

Sau khi bình tĩnh trở lại thì hắn lại tiếp tục nhìn về phía tấm thẻ thứ 2.

Thẻ làm lạnh phó bản:

Có thể loại bỏ thời gian cowndown của skill [Tạo bãi quái].

- Ha ha ha ha!!!!

Hắn vừa mới mới bình tâm trở lại thì lại cất cao giọng cười của mình một lần nữa.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 357: Sức mạnh vượt trội


Lúc này đây hắn thật sự rất vui vẻ bởi lần này hắn không còn bị hệ thống cho hớ 1 lần nữa rồi. Lần trước khi rút ra được Rinnegan cao cấp thì hắn đã được 1 phen tụt hết cả cảm xúc khi biết mình chưa thể sử dụng được nó.

Nhưng lần này thì khác rồi, hắn đã không còn phải chờ đợi quá lâu nữa, ngay khi hắn kết thúc phó bản này thì hắn có thể sử dụng "Thẻ làm lạnh phó bản" để ngay lập tức tiến vào phó bản Dragon Ball mà hắn luôn mong ước.

Hắn nắm chặt hai tấm thẻ trên tay mà cười khoái chí. Sau một lát thì hắn tiếp tục nhìn về phía tấm thẻ cuối cùng nhận được từ rương chuyển cấp.

Khác với hai tấm thẻ trước thì vừa nghe tên của tấm thẻ này hắn đã biết nó có tác dụng gì rồi. Nó không gì khác chính là 1 tấm... vé số.

Có điều tấm vé số này không phải là tấm vé số thông thường mà là tấm vé số do hệ thống tặng cho hắn. Hắn có thể sử dụng nó để rút thăm một thứ bất kỳ ở trong Shop của hệ thống.

Nói cách khác hắn có thể sẽ lấy được 1 thứ bất kỳ trong biển đồ của Shop hệ thống, nó có thể là 1 cây đèn thần hay búa thần Mijolnir của Thor hoặc cũng có thể là một cục xà phòng hay một gói tăm xỉa răng.

Không giống như khi rút thưởng phó bản là hắn sẽ đạt được 1 thứ gì đó có giả trị xấp xỉ giá trị tấm thẻ mà hắn lật. Ví dụ như khi hắn lật tấm thẻ thứ 4 trong thưởng phó bản có trị giá 10 000 điểm thành tựu thì hắn sẽ rút được thứ có giá trị khoảng từ 5000 đến 100 000 điểm thành tựu chứ không thể rút ra thứ có giá trị chỉ 100 điểm hay 1 triệu điểm được.

Nhưng tấm vé số này thì lại khác, nó sẽ rút lấy 1 vật "bất kỳ" từ trong Shop của hệ thống có nghĩa là hoàn toàn không có giới hạn nào cả. Có thể hắn sẽ rút được một thứ có giá trị cực cao nhưng cũng có thể hắn sẽ rút được thứ có giá trị cực kỳ thấp hoặc gần như vô giá trị như mấy hạt cát cũng có.

Kiểm tra xong thì hắn cất 3 tấm thẻ này đi vì hắn chưa định sử dụng đến nó vội mà hắn muốn kiểm tra thông tin của mình trước đã.

- Thông tin nhân vật - hắn nói

Một tiếng Ting nhẹ từ hệ thống một tấm bảng thông tin nhân vật quen thuộc lại hiện ra trước mắt hắn.

Tên: Phạm Quang Hiệp

Tuổi: 16

Giới tính: Nam

Hp: 74750/74750 (Hp regeneration: 747.5/s)

Mp: 95700/95700 (Mp regeneration: 2948/s)

Lv 100: 0/100000 Exp

STR: 532 (105 +205 +222)

AGI: 583 (104 +185 +294)

VIT: 565 (104 +195 +266)

WIS: 517 (142 +275 +100)

INT: 947 (512 +335 +100)

LUK: 339 (104 +135 +100)

Điểm tự do: 160

Có thể thấy được Hp và Mp cùng với regeneration của hắn đã được tăng lên gấp 10 lần so với lúc trước và những hiệu quả tăng sức mạnh, nhanh nhẹn cũng đã tăng gấp 10 lần lúc trước.

Cuối cùng thì suốt hơn 2 năm cả ở trong phó bản thì hắn cũng đã đạt được cấp độ này. Thành quả đáp lại quả không uổng công hắn đã cố gắng bấy lâu nay.

Hắn thấy mình còn 160 điểm tự do chưa tăng, 100 điểm là hắn nhận được khi mở rương chuyển cấp còn 60 điểm kia là số điểm hắn nhận được khi lên Lv.

Hắn quan sát chỉ sổ của mình một chút rồi sau đó lại quyết định tiếp tục tăng hết số điểm hiện tại vào INT. Đừng nghĩ rằng lượng Mp của hắn bây giờ đã là nhiều, chỉ riêng skill Amaterasu đã tiêu tốn của hắn hơn 1000 Mp mỗi giây rồi. Mặc dù hắn có thể regeneration gần 3000 Mp mỗi giây nhưng trong chiến đấu hắn không phải chỉ sử dụng mỗi một chiêu thức đó thôi.

Chưa kể đến chiêu thức tối thượng của Sharingan là Susanoo còn tốn Mp hơn cả như thế nữa. Trước đây hắn chưa bao giờ sử dụng đến Susanoo không phải vì hắn không muốn mà là hắn không thể sử dụng được vì nó tiêu hao quá nhiều năng lượng.

Sau khi quyết định thì hắn liền tăng toàn bộ 160 điểm tự do vào INT.

Ting, chỉ số INT của bạn vượt qua 1000, bạn nhận được skill [Transcendence Intelligence]

[Transcendence Intelligence]: Lv max bị động

Tăng Mp thêm 100%

Giảm thời gian xuất chiêu phép thuật 100%

Chỉ cần nhìn vào hiệu quả của skill mới này thôi mà hắn đã cảm thấy khó thở rồi. Lúc trước khi nhận được phần thưởng từ rương chuyển cấp thì hắn đã vỡ òa cảm xúc nhưng lúc này sự vui sướng của hắn đã đạt đến tột cùng.

- CÓ THẾ CHỨ!!!

Hắn lập tức nhảy nhót vui mừng và múa may lung tung. Skill này quá bá đạo, chỉ cần hai dòng hiệu ứng đơn giản thôi mà skill này đã vượt xa những skill khác rồi.

Lượng Mp được tăng lên gấp đôi!!!

Giảm 100% thời gian xuất chiêu phép thuật!!!

Không cần bàn đến cái đầu tiên chỉ cần nhìn vào dòng thứ 2 là hắn đã hận không thể ôm hôn hệ thống ngay lập tức rồi.

Điểm yếu của một pháp sư là gì? Phòng thủ kém, thời gian xuất chiêu quá chậm. Đó chính là lý do phù thủy luôn lép vế trước những class có tốc độ cao như thích khách. Nhưng bây giờ hắn đã không còn có những điểm yếu này nữa rồi.

Việc hắn đi theo con đường một Forced Blader đã giúp hắn giải quyết việc phòng thủ kém nhưng vẫn không thể giải quyết được vấn đề xuất chiêu quá lâu do phải niệm phép. Đó chính là lý do mà gần đây hắn hiếm khi sử dụng phép thuật vì những trận chiến của hắn đều ở tốc độ rất cao không cho phép hắn dừng lại niệm phép.

Đây cũng là do đẳng cấp của hệ thống phép thuật của trái đất còn quá thấp nên không thể đáp ứng được nhu cầu của hắn trong những trận đấu ở đẳng cấp cao hơn.

Hắn vốn định sẽ đi vào một số thế giới thiên về phép thuật để nâng cao trình độ phép thuật của mình lên nhưng vẫn luôn bị trì hoãn bởi nhiệm vụ chuyển cấp. Bây giờ mặc dù vẫn chưa thể tiến vào những phó bắn như vậy nhưng skill [Transcendence Intelligence] đã giúp hắn khắc phục điểm yếu này.

Hắn lại mở bảng thông tin nhân vật của mình ra để kiểm tra một lần nữa.

Tên: Phạm Quang Hiệp

Tuổi: 16

Giới tính: Nam

Hp: 74 750/74 750 (Hp regeneration: 747.5/s)

Mp: 223 400/223 400 (Mp regeneration: 3268/s)

Lv 100: 0/100000 Exp

STR: 532 (105 +205 +222)

AGI: 583 (104 +185 +294)

VIT: 565 (104 +195 +266)

WIS: 517 (142 +275 +100)

INT: 1107 (672 +335 +100)

LUK: 339 (104 +135 +100)

Điểm tự do: 0

Gật đầu thỏa mãn với chỉ số của mình hắn liền đóng lại bảng thông tin nhân vật của mình. Sau đó thì hắn lại lấy ra tấm vé số mà mình nhận được từ rương chuyển cấp.

- Sử dụng vé số - hắn nói.

Sau khi hắn nói xong thì tấm vé số màu đỏ liền sáng rực lên, nó tỏa ra ánh sáng cực kỳ mạnh nhưng thật kỳ lạ là ánh sáng này lại không hề gây chói mắt.

Một lát sau ánh sáng dần dịu đi và tấm vé số đã biến mất và thay vào đó là một chiếc hộp màu đỏ cao khoảng 30 cm được đặt trên một chiếc bàn gỗ sang trọng xuất hiện. Chiếc hộp này trông khá là bình thường, xung quanh hộp được in rất nhiều những dấu "?" màu đen và trên nắp của chiếc hộp có một cái lỗ tròn đường kính khoảng 15 cm có một lớp vải mỏng che lại chiếc lỗ đó.

Hắn nhìn ngó chiếc hộp một chút thì mới hiểu được là mình phải thò tay qua cái lỗ trên chiếc hộp để bốc thăm phần thưởng.

Hắn đi lại gần và thò tay vào bên trong chiếc hộp để bắt đầu rút thăm. Vừa thò tay vào bên trong thì hắn đã cảm nhận được bên trong có rất nhiều những vật hình tròn to bằng quả bóng bàn dường như được làm bằng thủy tinh đang liên tục di chuyển bên trong chiếc hộp.

--------☆☆☆☆--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 358: Phi thuyền vũ trụ


- Lạch cạch... - hắn quờ tay trong đống cầu thủy tinh ở bên trong chiếc hộp.

Hắn đã cố thử nắm lấy 2 viên cầu cùng một lúc nhưng cho dù cố gắng đến thế nào đi nữa thì hắn cũng không thể rút được tay ra khỏi chiếc hộp.

Xem ra hắn muốn chơi ăn gian với hệ thống là điều không thể nên hắn đành tóm lấy một quả cầu ở gần đó và rút nó ra khỏi chiếc hộp.

Khi hắn vừa rút quả cầu ra khỏi chiếc hộp thì chiếc hộp và cái bàn gỗ biến mất ngay lập tức chỉ để lại quả cầu trên tay hắn.

Đây là một quả cầu pha lê trong suốt hắn nhìn vào bên trong quả cầu thì thấy một vật gì đó hình dáng giống như một cỗ máy nào đó có hình dạng trông có nét hơi giống máy bay.

Ting, bạn nhận được "Phi Thuyền Không Gian" x1

Quả cầu pha lê lập tức sáng lên và bay tới bãi đất trống trước mặt hắn và bắt đầu nứt ra.

- Soạt!!!

Trong chớp mắt một phi thuyền vũ trụ màu đen cực kỳ giống trong mấy bộ phim khoa học hoang tưởng lập tức xuất hiện trên bãi đất trống này.

Hắn cực kỳ kinh ngạc quan sát chiếc phi thuyền vũ trụ cực kỳ ấn tượng này. Chỉ riêng chiều dài của nó đã phải lên tới hơn 200 mét, nó có chiều rộng phần cánh ở đuôi lên đến gần 50 mét và cao hơn 10 mét.

Xuất hiện cùng lúc với chiếc phi thuyền không gian này là một bản hướng dẫn chi tiết cách điều khiển và sửa chữa con tàu này hiện ra trong đầu hắn.

Hắn ngay lập tức đi tới bên cạnh thân của con tàu này. Lập tức có một cánh cổng ở bên thân của nó mở ra và một dải sáng bắn xuống tạo thành một đoạn cầu thang để hắn đi lên.

Bước vào con tàu hắn giống như là bị lạc vào trong thế giới phim khoa học viễn tưởng vậy. Mặc dù hắn đã quen với những điều kỳ lạ nhưng hầu đếu những điều đó đều liên quan đến phép thuật. Còn những thứ trên tàu này mặc dù chưa chắc đã tiện lợi bằng phép thuật của hắn nhưng lại tạo cho hắn một cảm giác hết sức mới mẻ.

Hắn đi dạo quanh hành lang bên trong thân tàu, đi vào những căn phòng đặc biệt trong tàu như là phòng thiết bị, phòng ngủ, phòng luyện tập, phòng ăn, phòng tắm và cả phòng điều khiển nữa.

Năng lượng của con tàu này khó có thể tin rằng lại được cung cấp bằng một cục pin hạt nhân chỉ lớn bằng nắm tay. Theo hắn được biết thì cục pin này có thể cung cấp cho phi thuyền không gian này trong vài trăm năm mà không cần thay lõi.

Con thuyền còn được cài đặt thiết bị điều khiển trọng lực giúp con tàu dễ dàng đi lại trong vũ trụ nữa. Chỉ có chút đáng tiếc là nó chỉ có thể điều chỉnh trọng lực tăng giảm tối đa là 10 lần mà thôi.

Hắn đã kiểm tra giá của con tàu này ở trong Shop thành tựu và biết được cái giá 680 000 điểm thành tựu của nó. Mặc dù hắn chưa biết dùng nó vào việc gì nhưng dù sao cũng là có được miễn phí nên hắn rất hài lòng. Cũng có thể lúc nào rảnh hắn sẽ lái phi thuyền này lên sao Hỏa chơi cho vui cũng được.

Sau khi thăm quan con tàu xong thì hắn bước ra ngoài và thu con tàu vào balo. Để phi thuyền ở trong balo thì thời gian của phi thuyền này sẽ tạm dừng giúp cho nó không bị hỏng hóc theo thời gian. Với lại cho dù con tàu này to đến đâu thì cũng vẫn chỉ mất 1 ô trống trong balo của hắn mà thôi.

Kiểm tra xong mọi thứ thì hắn lại biến mất khỏi đảo thiên đường và quay về học viện Youkai.

....................

Tại ký túc xá của học sinh có một dãy phòng khá là vắng người ở đang truyền ra từ bên trong một loạt những tiếng động khiến người khác phải đỏ mặt ngượng ngùng.

- Ưm... Tsukune... đồ khốn kiếp... a... ư... nhẹ thôi.

Bên trong căn phòng ở cuối dãy phòng này đang có một cô gái xinh đẹp với mái tóc bạc và đôi mắt đỏ rực đang trong tình trạng khỏa thân bị một người thanh niên trần như nhộng đè lên trên người.

- Thôi nào Ura Moka, được làm chuyện đó với Tsukune cô không vui sao - một thiếu nữ với mái tóc xanh và bộ ngực trần rất lớn đang đung đưa trong không khí lên tiếng.

- Ai mà dâm đãng như cô chứ Kurumu... ư... nếu không phải tên Tsukune lợi dụng Omote Moka lúc tôi đang ngủ say thì... - tiếng nói của Ura Moka đứt quãng liên tục theo từng nhịp hắn đẩy người.

- Em không thích như vậy sao Moka, người chị em của em thì lại rất thích anh bạn nhỏ của anh đó chứ - tận hưởng khoái cảm truyền tới từ thân dưới hắn lên tiêng trêu ghẹo Ura Moka.

Ura Moka bị hắn trêu trọc thì liền đỏ mặt và quay đi chỗ khác tỏ vẻ tức giận nhưng tay chân thì vẫn quấn lấy cơ thể hắn không buông.

- Tsukune, sau đó là đến lượt em - một cô gái tóc tím ôm hắn từ phía sau nói.

- Mizore-san không công bằng sau đó là tới lượt em chứ - một cô bé tóc đen dáng người nhỏ nhắn lập tức chui vào nằm lên người Ura Moka và ôm lấy cổ hắn.

- Yukari em còn nhỏ nên chỉ được làm cùng Tsukune mỗi ngày một lần thôi - Kurumu kéo tay Yukari nói.

- Không chịu đâu, em muốn nữa cơ - Yukari ôm chặt lấy cổ hắn cơ thể nhỏ nhắn của cô bé dán chặt vào lồng ngực của hắn - Kurumu ngực bự đã làm với Tsukune-san 3 lần rồi mà em chỉ được có 1 lần.

- Được rồi các em - hắn thấy mấy cô gái tranh giành với nhau thì vẫn không dừng lại động tác rút ra đút vào cơ thể Ura Moka và nói - các em muốn bao nhiêu lần anh cũng sẽ chiều hết mà.

Các cô gái nghe thấy hắn nói vậy thì mừng rỡ. Yukari liền há miệng hôn lên môi hắn, cô bé đưa chiếc lưỡi nhỏ bé của mình khoắng loạn bên trong miệng hắn.

Thấy Yukari tự tung tự tác thì hắn liền đưa tay nhấc bổng cô bé lên và dùng chiếc lưỡi của mình bắt lấy chiếc lưõi của cô bé. Chiếc lưỡi nhỏ nhắn bị lưỡi của hắn bắt được thì không thể vùng vẫy và chỉ đành chịu cho hắn ngậm lấy.

- Chụt... chụt...

Từng tiếng nuốt nước bọt kèm theo những tiếng da thịt va chạm bành bạch truyền lên từ thân dưới của hắn và Ura Moka khiến cho bầu không khí trở nên dâm mị.

Kurumu và Mizore ngồi ở bên cạnh cảm thấy trong người như nóng bừng lên, hai cô gái ôm hắn từ phía sau và hôn lên những bắp thịt rắn chắc của hắn.

Ba cô gái ôm chặt lấy cơ thể hắn vẫn không khiến động tác bên dưới của hắn chậm lại mà càng ngày càng nhanh hơn.

Từng tiếng rên rỉ mê người phát ra từ miệng của Ura Moka và 3 cô gái khiến cho hắn hứng phấn hơn.

- A... Ư...

Sau một loạt những cú chạy nước rút của hắn thì Ura Moka ưỡn cong người lên như con tôm hay tay tóm chặt lấy ga giường và phát ra những tiếng rên thỏa mãn tột cùng.

Sau khi đưa Ura Moka lên đỉnh thì hắn liền tăng tốc thêm một chút vào chỉ một lát sau liền phóng ra những tinh hoa của mình vào bên trong cơ thể của Ura Moka.

- Hộc hộc... - những tiếng thở dốc nặng nề vang lên bên trong căn phòng ký túc xá nhỏ.

Sau khi thỏa mãn Ura Moka dần cảm thấy mí mắt của mình trở nên nặng nề và trĩu dần xuống rồi chìm sâu vào giấc ngủ. Ngay sau khi Ura Moka chìm vào giấc ngủ thì mái tóc của cô dần chuyển từ màu bạc trở về màu hồng của Omote Moka.

Omote Moka vẫn đang say ngủ nhưng những khoái cảm còn chưa dứt trên cơ thể khiến cho hơi hé miệng phát ra từng tiếng rên rỉ nhè nhẹ.

Hắn rút người anh em của mình ra khỏi cái động ướt át của Moka và rời môi với Yukari rồi đặt cô bé nằm lên trên người Moka.

Hắn đâm sâu cây gậy cứng rắn và nóng hổi vẫn còn ướt át sau khi rời khỏi cơ thể của Moka vào trong cái động nhỏ bé của Yukari. Một cảm giác chặt chẽ truyền tới hắn, người anh em của hắn dường như quá lớn so với cô bé của Yukari nên khiến cho thành động thít chặt lại từng hồi.

Hắn chờ cho Yukari thích ứng với sự căng tràn này rồi bắt đầu ra vào, hai tay hắn đưa sang bóp lấy bộ ngực to tròn mềm mại của Kurumu và hôn lên môi của Mizore.

Trong phòng một người thanh niên cường tráng liên tục khiến cho những cô gái xinh đẹp rên rỉ liên hồi.

................

Ps: mình không có nhiều thời gian nên viết tạm 1/2 chương 16+ cho anh em đọc tạm. Khi nào có thời gian mình sẽ viết chương.5 trở lại nhé.

--------☆☆☆☆--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 359: Anti-thesis


Sau khi hoàn thành nhiệm vụ chuyển cấp thì hắn cảm thấy thoải mái hơn nhiều rồi. Tính cả thời gian ở thế giới thực và trong phó bản thì đã gần 2 năm rưỡi hắn không hề lên Lv rồi.

Mặc dù sức mạnh hắn có được tăng lên nhờ vào việc khai thác nguồn sức mạnh ở trong phó bản nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa đủ nhanh. Giờ đây hắn đã đạt được Lv 100 rồi và theo như sự suy đoán của hắn thì bây giờ hắn sẽ không bị hạn chế cấp độ nữa rồi.

Mà nếu như nhiệm vụ chuyển cấp tiếp theo có tồn tại đi chăng nữa thì ít nhất cũng phải là ở Lv 1000 kìa vì mốc thứ 2 mà hắn nhận được skill là khi INT của hắn đạt 1000 điểm. Đây chỉ là một suy luận khá đơn giản từ những gì mà hắn hiểu về hệ thống cho tới hiện tại.

Hắn hiện đang có những ngày tháng rất thoải mái ở bên mấy người Moka. Mặc dù hắn có thể chấm dứt phó bản ngay tại đây và ngay lập tức tiến vào phó bản Dragon Ball vì phần thưởng của phó bản này không thể nào hấp dẫn bằng huyết thống Saiyan được.

Nhưng hắn lại không làm như vậy vì bản thân hắn là một người không bao giờ chịu bỏ dở giữa chừng. Thêm vào đó hắn không có lý do gì mà phải vội vã cả. Hắn muốn sở hữu huyết thống Saiyan đơn giản là vì giấc mơ thuở bé và ham muốn sức mạnh đơn thuần mà thôi.

Nhưng sau một thời gian đi vào các phó bản thì hắn lại chú trọng việc hưởng thụ hơn nhiều. Nếu cứ chỉ biết cắm đầu vào việc tìm cách nâng cao sức mạnh thì cuộc đời sẽ trở nên cực kỳ nhàm chán. Về cơ bản thì bây giờ hắn đã bất tử rồi nên hắn có được toàn bộ thời gian trên đời này nên không cần phải gấp gáp làm gì cả.

Hôm nay là thứ 6, hắn đang cùng với Moka, Mizore và Yukari ngồi chơi bài ở bên trong phòng sinh hoạt của câu lạc bộ báo chí. Shizuka thì phải đang bận rộn công việc chuẩn bị bài giảng cho tuần sau còn Kurumu thì đã xung phong đi mua đồ ăn vặt rồi.

Bọn hắn đã chuẩn bị xong bài báo để phát hành vào thứ 2 tuần sau và chỉ còn việc là đem nó đi in ra mà thôi nên bọn hắn khá là rảnh rỗi.

- Xạch!!

Cánh cửa phòng sinh hoạt được mở ra và Kurumu cầm theo một chiếc túi ni lông bước vào bên trong phòng. Kurumu vội vã chạy tới bên cạnh chiếc bàn bọn hắn đang chơi bài rồi lấy từ bên trong chiếc túi ni lông ra một tờ báo rồi đưa cho bọn hắn xem.

- Mọi hãy mau nhìn này - Kurumu nói.

Hắn cùng với mấy người Moka cùng nhau nhìn vào tờ báo này. Điều đầu tiên đập vào mắt họ là 4 chữ Dương Hải Tân Văn rất lớn ở góc bên phải của tờ báo. (Như đã nói ở mấy chương trước thì kanji của chữ Dương Hải đọc là Youkai đồng âm với từ Yêu Quái còn Tân Văn có nghĩa là báo)

- Đây là tờ báo do câu lạc bộ báo chí chúng ta phát hành sao? Nhưng bài báo tuần sau đã được in ra đâu? - Moka nghi ngờ.

- Đây là tờ báo giả mạo, mọi người hãy đọc nội dung trên trang nhất đi!! - Kurumu nói.

Mọi người cùng nhau nhìn vào mẩu báo to nhất chiếm gần như toàn bộ tờ báo này và đọc.

- Bọn ta không muốn lễ hội trường diễn ra vào ngày 29/10 sắp tới. Nếu như ban giám hiệu nhà trường vẫn cố tình tổ chức thì lễ hội trường sẽ chìm trong biển máu - Mizore đọc to những gì được viết trên bài báo lên.

Quả nhiên không sai! Tên quỷ Grafiti của Anti-thesis đã hành động giống như trong truyện. Anti-thesis là một tổ chức do các yêu quái tạp chủng hay còn được gọi là Ayashi lai. Tổ chức này luôn chống đối lại các chính sách của học viện Youkai và có sự ghen ghét và căm thù rất nặng với những yêu quái thuần chủng.

Mục đích mà lũ Anti-thesis tạo nên tờ báo này đương nhiên là để gây nên sự hoang mang trong các học sinh và đả kích nhà trường. Ngoài ra chúng cũng muốn đổ vấy tội danh này lên câu lạc bộ báo chí, nơi tập hợp của các yêu quái thuần chủng cấp cao.

- Hỏng rồi!! Nếu như những tờ báo này được rải rác khắp nơi sẽ khiến cho những người khác lầm tưởng rằng câu lạc bộ báo chí chúng ta đã xuất bản những tờ báo này - Yukari lo lắng - chúng ta rất có thể sẽ bị nhà trường điều tra.

Ngay khi Yukari vừa mới nói ra điều này thì lập tức cánh cửa phòng sinh hoạt của câu lạc bộ báo chí lại một lần nữa được mở ra. Từ bên ngoài cửa có thể thấy được một đám người mặc những chiếc áo da màu đen dài trông như nhân vật trong phim The Matrix đang đứng ở đó. Một người trong số đó bước vào trong phòng nhìn mấy người Moka một chút rồi dừng lại ánh mắt ở trên người hắn.

- Cậu là Aono Tsukune chủ tịch của câu lạc bộ báo chí đúng không? Cậu bị nghi ngờ là thành viên của tổ chức Anti-thesis. Mời cậu đi theo chúng tôi! - người đàn ông này nói.

- Khoan đã, Tsukune không phải... - Moka và mấy cô gái bước ra định phản bác lại nhưng đã bị hắn cản lại.

- Được thôi, hãy dẫn đường đi - hắn giơ tay cản mấy người Moka lại rồi nói.

Những người áo đen này hẳn chính là những người do hiệu trưởng của học viện Youkai này cử đến để đưa hắn tới gặp ông ta. Nếu như lão hiệu trưởng đã muốn gặp hắn thì hắn có gì phải ngại mà không đi gặp mặt người được xưng tụng là một trong Tam Đại Ma Vương này một lần.

Trước ánh mắt lo lắng của mấy cô gái thì hắn gật đầu với họ một cái rồi đi theo những người áo đen kia. Những người áo đen dẫn hắn tới một khu vực mà các học sinh bị cấm bén mảng tới. Bọn họ đi cầu thang bộ ở giữa một đại sảnh rộng lớn thông qua một hành lang và tới trước cửa một căn phòng không lớn lắm.

- Xin lỗi vì sự chậm trễ, chúng tôi đã mang Aono Tsukune tới rồi đây - người áo đen mở cửa căn phòng ra và nói.

Thấy người áo đen mở cửa ra và nhường đường cho mình thì hắn bước vào bên trong căn phòng. Bên trong căn phòng khá là tối do không hề có đèn điện mà nó chỉ được chiếu sáng bởi những ngọn nến được đặt trên những chiếc giá đỡ nến hình đầu lâu được đặt hai bên của căn phòng tạo nên một bầu không khí âm trầm và u ám.

Bên trong căn phòng có một người đàn ông mặc một bộ áo choàng trắng giống như tu sĩ và đội một cái lúp cũng màu trắng cùng với một tràng hạt mân côi Rosary được đeo trên cổ của ông ta.

- Cậu tới rồi à Aono Tsukune-san, xin hãy lại gần đây - người đàn ông này lên tiếng - xin chào, tôi là hiệu trưởng của học viện Youkai.

Mikogami Tenmei Lv 98

Mikogami Tenmei là một Kishin (鬼神 Quỷ Thần) còn được biết đến như Rakshasa (La Sát) cùng với tộc Yasha (夜叉 Dạ Xoa) của Touhou Fuuhai (Đông Phương Bất Bại) là hai vị thần trong thần thoại Hindu, chúng vốn được sinh ra từ bàn chân của Đại Phạn Thiên và cũng là 2 trong số Thiên Long Bát Bộ. Rakshasa còn có thể hoán đổi vị trí với Asura nên hai bọn chúng có thể coi là một.

Đương nhiên Touhou Fuuhai là tộc trưởng một tộc yêu quái ngang hàng với Mikogami nên không thể yếu được. Hai người họ cùng với Shinso (真祖 Chân Tổ) Akasha Bloodriver được xưng là Tam Đại Ma Vương đã cùng nhau chiến đấu với Alucard cũng chính là Dracula, tổ tiên của loài Vampire.

Cuối cùng Akasha đã hi sinh bản thân để phong ấn dòng máu của Alucard vào cơ thể mình để cho nó không thể thoát được ra ngoài nhưng sau đó dòng máu Shinso của Alucard đã hòa vào làm một với Akasha và sau đó nó được cô truyền lại cho Moka vì khi còn nhỏ Moka quá yếu nên cần tới máu của Akasha để sống sót.

--------☆☆☆☆-------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom