Cập nhật mới

Dịch Full The Gamer Hệ Thống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 320: Chân dung ác ma


Trong một căn phòng nhỏ, có một người trẻ tuổi đang mặc đồng phục nam sinh của trường San Marx đang ngồi và nhìn vào màn hình máy tính suy nghĩ gì đó thì một loạt tiếng đập cửa cắt đứt dòng suy nghĩ của người trẻ tuổi này.

- Kugayama-sama... Kugayama-sama... - cùng với tiếng đập cửa là những tiếng kêu gấp gáp kèm theo tiếng thở dốc của giọng một người đàn ông trung niên.

Kugayama giật mình tỉnh lại từ trạng thái thất thần và nhìn về phía cảnh cửa và nói:

- Vào đi.

- Cạch!!

Cạnh cửa được mở ra, một người đàn ông mặc Vest đen và đeo kính đen trông như men in black bước vào trong phòng. Người này vừa vào thì đã vội vã nói:

- Kugayama-sama, không ổn rồi, ở sàn đấu ngầm đã xảy ra chuyện.

- Có chuyện gì cứ bình tĩnh mà nói - Kugayama bình thản nói - sàn đấu ngầm có chuyện gì xảy ra?

Người đàn ông này bắt đầu giải thích tình hình:

- Ở sàn đấu ngầm bỗng nhiên xuất hiện một người thanh niên vô danh tới thách đấu. Cậu ta đã giết chết mọi đối thủ của mình chỉ bằng một đòn duy nhất. Mặc dù tỉ lệ đặt cược đã liên tục được điều chỉnh xuống mức thấp nhất nhưng hầu hết những người đặt cược đều đặt cửa thắng cho cậu ta nên chúng ta đã lỗ cực kỳ nặng. Chúng tôi đã nhờ đến cả Tứ Quyền Vương nhưng họ vẫn bị tên này giết chết rồi. Càng ngày càng có nhiều người đặt rất nhiều tiền vào hắn ta nếu cứ tiếp tục như thế này thì chúng ta sẽ mất rất nhiều tiền.

Nghe người đàn ông này giải thích qua một lượt thì Kugayama đã nắm bắt được tình hình ở sàn đấu ngầm, cô ấy liền đứng dậy và nói:

- Chúng ta mau đi tới sàn đấu ngầm thôi.

...............

Lúv này hắn đứng ở trên võ đài giữa những tiếng hò reo của khán giả, hắn giúp những người này thắng được rất nhiều tiền nên đương nhiên là bọn họ rất ủng hộ hắn rồi.

Có điều lúc này đã không còn ai dám bước lên võ đài để thách đấu nữa rồi. Đến ngay cả những kẻ mạnh nhất của sàn đấu ngầm này là Tứ Quyền Vương còn bị hắn giết chết một cách dễ dàng thì làm gì còn ai dám tự tin thách đấu hắn nữa chứ. Những võ sĩ ở đây mặc dù là dân liều mạng nhưng họ không phải kẻ ngu, trên đời này không ai là muốn chết cả.

- Này, bắt đầu trận đấu tiếp theo đi chứ... mau lên đi...

Khán giả sau khi chờ đợi mãi mà không thấy ai dám lên thách đấu hắn thì bắt đầu phản đối, những người quản lý cũng không biết làm gì, đi lên bắt hắn rời khỏi võ đài thì nhất định là đám khán giả không đồng ý mà đám võ sĩ do họ nuôi lại không dám bước lên võ đài cho dù họ ra điều kiện gì đi nữa.

Trong lúc mà ban quan lý đang đau đầu thì bỗng nhiên Kugayama xuất hiện ở sàn đấu ngầm, cô ấy đi tới bên cạnh võ đài và nói với hắn:

- Đi với tôi, tôi muốn nói chuyện với cậu.

Hắn mỉm cười vì đã đạt được mục đích và đi xuống khỏi võ đài đi theo Kugayama. Thấy hắn bỏ đi thì đám khán giả bắt đầu la hét phản đối nhưng Kugayama không thèm để ý đến bọn này.

Lúc này Hilda đã ôm theo Nico và đi xuống khán đài và lại gần hắn, Kugayama thấy vậy thì cũng biết là hắn và Hilda đi cùng nhau nên cũng không nói gì cả.

Kugayama dẫn hắn và Hilda tới một căn phòng yên tĩnh và ngồi xuống nói:

- Nói đi, cậu muốn tìm tôi có việc gì - Kugayama nói - khi tôi vừa nói thì cậu đã đi theo ngay lập tức mà không thắc mắc gì chứng tỏ mục đích của cậu là muốn gặp tôi.

Kugayama tỏ ra cực kỳ sắc sảo, quả nhiên là để trở thành kẻ đứng đầu của ngôi trường danh giá bậc nhất như thế này thì đầu óc Kugayama không hề đơn giản một chút nào.

Hắn và Hilda đi tới ngồi xuống chiếc ghế sofa trong phòng và nói:

- Tôi muốn bức "chân dung ác ma" - hắn không hề vòng vo mà vào thẳng vấn đề.

Nghe thấy hắn nhắc tới bức "chân dung ác ma" thì Kugayama kinh ngạc nhìn hắn.

- Tại sao cậu lại biết được bức "chân dung ác ma" đang ở trong tay tôi - Kugayama hỏi.

Trước ánh mắt sắc bén của Kugayama thì hắn vẫn bĩnh tĩnh và nói:

- Là tác giả của nó nói cho tôi biết.

- Tác giả? Không thể nào!! Từ xưa tới nay chưa từng có ai biết tác giả của bức "chân dung ác ma" là ai - Kugayama kinh ngạc đứng phắt dậy.

Thấy hắn chỉ mỉm cười nhìn mình thì Kugayama thu lại vẻ mặt thất thố và một lần nữa bình tĩnh trở lại.

- Cứ cho là cậu có quen biết với tác giả của bức "chân dung ác ma" đi, nhưng tại sao tôi phải đưa nó cho cậu? - Kugayama ngồi trở lại chiếc ghế của mình nói - bức tranh đó bây giờ đã thuộc về tôi rồi.

- Thực ra thì cô có muốn đưa bức tranh đó cho tôi hay không cũng không sao cả - hắn thấy Kugayama có ý định từ chối thì nói - khi mà tôi gặp được cô thì có nghĩa là tôi muốn lấy bức tranh đó bất cứ lúc nào cũng được, tôi hỏi ý kiến của cô chỉ là để đỡ phải phí sức mà thôi.

Thấy hắn nói như vậy thì trong lòng Kugayama không tin những điều hắn nói và còn có chút khinh thường nhưng không hiểu sao khi thấy hắn mỉm cười nhìn mình đầy thâm ý thì một cảm giác bất an lại dâng lên trong lòng của cô.

- Thôi được rồi, tôi sẽ dẫn cậu tới chỗ của bức tranh - Kugayama bất ngờ đồng ý.

- Ha ha ha.... như vậy mới ngoan chứ - hắn đứng dậy khỏi ghế sofa và cười lớn - nào mau dẫn đường đi.

Kugayama từ từ đứng dậy và đi ra khỏi phòng, hắn và Hilda liền đi theo cô ấy. Hắn không cần phải lo lắng đề phòng Kugayama dẫn hắn vào bẫy hay gì gì đó vì hắn tự tin rằng toàn bộ cái trường này không có bất kỳ một ai có thể động được vào một sợi lông của hắn hay Hilda và Nico.

Kugayama dẫn bọn hắn đi xuống bên dưới của sàn đấu ngầm, nơi này là một khu vực tối mật mà chỉ có một vài người cực kỳ quan trọng trong chính phủ mới được phép đi vào.

Bọn họ đi ngang qua một ga tàu điện ngầm ở rất sâu dưới lòng đất, đây là một lối thoát hiểm thông với nghị viện của Nhật Bản, có thể thấy học viện này có địa vị chính trị cao như thế nào.

Khu vực tối mật này quả thật giống hệt như một cái mê cung vậy, nếu không phải người biết rõ đường lối dưới này dẫn đi thì sẽ rất dễ bị lạc. Nhưng tất nhiên là trừ hắn ra, hắn có Byakugan nên hoàn toàn có thể nhìn xuyên qua toàn bộ những bức tường này để tìm ra đường đi vì dù sao nơi này nằm rất sâu dưới lòng đất nên không cần thiết phải làm tường quá dày như ở phía trên gần mặt đất.

- Tới nơi rồi - Kugayama nói.

Trước mặt bọn hắn lúc này là một cánh cổng giống hệt như cửa kho trữ vàng vậy. Nó dày đến nỗi hắn không thể cảm nhận được quỷ khí phát ra từ con quỷ nhân tạo đang canh giữ bức tranh.

Lúc này có hai người một nam một nữ mặc vest đen đeo kính đen đang đứng ở trước cánh cửa, nhìn thấy Kugayama tới thì họ nói:

- Kugayama-sama, chúng tôi đang đợi cậu tới - người phụ nữ nói - chúng tôi đã mở khóa ra như lời cậu dặn.

- Được rồi bức tranh ở phía bên trong - Kugayama ra hiệu mời hắn vào.

- Cảm ơn nhé - hắn nói.

Hắn và Hilda thản nhiên bước vào bên trong mà không hề lo lắng Kugayama sẽ khóa cửa nhốt mình ở trong vì hắn hoàn toàn có thể Teleport ra ngoài thậm chí là phá nát cái hầm này.

Khi mà hắn và Hilda đã đi vào trong thì Kugayama đứng ở ngoài với 2 người nam nữ kia.

- Kugayama-sama, cậu để hai người đó vào... - người phụ nữ chưa nói hết thì Kugayama đã ngắt lời.

- Tôi đã nói là dẫn hai người đó đến chỗ bức tranh nhưng chưa từng nói là để họ mang nó đi - Kugayama lạnh lùng nói - hãy để cho hai kẻ đó tự tàn sát lẫn nhau đi.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 321: Người phụ nữ xinh đẹp (Merry Christmas 1/10)


Hắn cùng với Hilda đang bế Nico bước xuống những bậc cầu thang và đi sâu hơn xuống dưới đất. Đi được khoảng 10 phút thì bỗng có bóng dáng 1 người đang đứng chắn ở trước mặt bọn hắn.

Nó có hai cái sừng mọc ngược xuống đất ở hai bên đầu và đầu của có có một lớp băng vải quấn quanh cùng một tấm bịt mắt che đi hầu hết khuôn mặt của nó. Nó mặc một chiếc váy liền và tay cầm một cây gậy, nó chỉ mang vóc dáng của một đứa trẻ 11~12 tuổi mà thôi.

Tama Pochi Lv 52

Hắn quan sát người này một chút thì nhận ra đây chính là con quỷ nhân tạo do tên đại ma vương teo não kia đã tạo ra và quên bẵng đi về nó.

- Đó chính là con quỷ nhân tạo do đại vương tạo ra - Hilda nói với hắn.

Hắn vốn đã biết rồi nên chỉ gật đầu với Hilda một cái rồi nhìn về phía con quỷ nhân tạo kia và phát hiện ra rằng... nó đang ngủ gật!!

Hắn liền nảy ra một ý nghĩ nghịch ngợm một chút nên liền đi tới gần con quỷ nhân tạo và ấn vào trán của nó đẩy ra sau.

Con quỷ đang ngủ gà ngủ gật bị hắn đẩy ra sau thì giật mình tỉnh giấc nhưng đã quá muộn rồi. Con quỷ nhân tạo ngã ngửa ra sau và liên tục lăn xuống dưới cầu thang.

- Á... ai da... dừng lại... đừng lăn nữa... á... - từ đoạn cầu thang phía dưới liên tục truyền tới tiếng kêu đau đớn của Tama Pochi.

Hắn thấy cảnh này thì cười rất là vui vẻ còn Hilda thì hơi lườm hắn một chút vì hắn trêu trọc con quỷ đang giữ bức tranh. Hắn nhịn cười và tiếp tục cùng Hilda đi xuống dưới cầu thang.

Đoạn cầu thang còn lại cũng khá dài, hắn phải đi bộ mất tới gần 5 phút mới đi hết được những bậc thang này. Khi hắn đi tới những bậc thang cuối cùng thì đã thấy được Tama Pochi đang nằm sõng soài ở dưới đất.

Mặc dù Tama Pochi là quỷ nhân tạo những ngã một đoạn cầu thang dài như vậy cũng khiến cho nó đau đớn mặc dù không có vết thương nào cả.

Đi tới nơi thì hắn cố gắng nín cười và nhìn Tama Pochi nói:

- Này cô bé, em ngủ gật ở cầu thang như thế là nguy hiểm lắm - hắn cố tỏ ra thương hại con quỷ nhưng thực ra đang cười thầm trong lòng.

Tama Pochi không hiểu chuyện gì xảy ra, vừa tỉnh dậy thì đã thấy mình lăn lông lốc trên cầu thang rồi, con quỷ nhân tạo cũng không biết là hắn đẩy mình xuống mà chỉ nghĩ là bản thân giật mình khi ngủ gật nên mới bị ngã xuống thôi. Con quỷ nhân tạo lồm cồm bò dậy và nhìn hắn nói:

- Cảm ơn anh đã quan tâm, tôi tên là Tama Pochi, là con quỷ canh giữ bức tranh phía trước - Tama Pochi vẫn không biết là hắn đẩy mình xuống nên đẩy tấm bịt mắt lên để lộ ra đôi mắt của mình và nói - tôi là con quỷ nhân tạo do đấng quỷ vương vĩ đại nặn ra vì vậy tôi có rất nhiều điểm tương đồng với ngài ấy.

Giống nhất ở chỗ là hai đứa ngu như nhau đấy.

- Không chỉ có vậy mà sức mạnh của tôi cũng rất giống với đại quỷ vương - Tama Pochi nói xong bất ngờ xông tới và vung cây gậy có gắn lưỡi đao hình trăn khuyết về phía hắn với tốc độ khá nhanh.

- Chát!!!

Nhưng ngay trước khi cây gậy kịp chạm vào hắn thì Tama đã bị hắn cho một gõ vào đầu và sấp mặt xuống đất.

- A A A... Anh làm người ta tức rồi đấy - Tama Pochi tức giận bật dậy và bắt đầu cởi bỏ lớp băng cuốn xung quanh đầu mình để lộ một mái tóc được buộc gọn gàng chỉ để lòi ra một lọn tóc mái ở giữa trán mà thôi - giờ tôi đã cởi bỏ phong ấn sức mạnh của mình rồi. Nói cho mà biết bây giờ tôi cũng không thể kiểm soát sức mạnh của mình được nữa đâu.

Tama Pochi vung cây gậy có gắn một lưỡi đao hình trăng lưõi liềm của mình lền và bắn một luồng quỷ khí về phía hắn với tốc độ rất nhanh. Ở một nơi chật hẹp như thế này thì khá khó khăn để né chiêu này hơn nữa Hilda và Nico đang ở ngay đằng sau hắn nên hắn không thể né được.

Hắn liền đứng im tại chỗ và đỡ lấy luồng quỷ khí đó vì hắn tự tin mình hoàn toàn có thể đỡ được chiêu này vì vốn Lv của Tama Pochi cũng không cao.

Luồng quỷ khí va vào hắn rồi dần tan đi mà chẳng có chuyện gì xảy ra cả.

- Sao lại thế được, tại sao các người lại không tàn sát lẫn nhau đi - Tama Pochi chờ một lúc mà thấy mấy người bọn hắn vẫn tỉnh bơ thì tức tối nói - đáng ra các người phải căm ghét lẫn nhau rồi chứ.

Thì ra năng lực của Tama Pochi là khuếch đại sự chán ghét và kinh tởm lẫn nhau của đối phương lên gấp hàng trăm hàng nghìn lần khiến cho họ quay sang công kích lẫn nhau.

Nhưng năng lực này của cô bé lại hoàn toàn không hề có tác dụng gì đối với bọn hắn hết. Đơn giản là vì độ hảo cảm và độ trung thành của Hilda và Nico đối với hắn là max rồi, hai người họ yêu thích mọi thứ thuộc về hắn nên sẽ không có chuyện bọn họ lại chán ghét và kinh tởm hắn được.

Riêng về phần Hilda và Nico thì Hilda coi Nico như là con gái ruột của mình và việc chăm sóc và nuôi nấng Nico giống như là lẽ sống của mình vậy. Nico thì lại coi người chăm sóc mình từ nhỏ là Hilda giống hệt như mẹ ruột của mình. Hai người làm sao có thể căm ghét nhau được cơ chứ.

Còn đối với hắn thì hắn rất yêu thích những nhân vật nữ 2D và cảm thấy họ hoàn hảo theo một cách riêng của mình nên không có chuyện hắn ghét bỏ Hilda và Nico. Cộng thêm việc hắn sở hữu skill [Tinh thần Gamer] giúp cho hắn miễn nhiễm với mọi phép thuật mê hoặc tâm trí và ảnh hưởng đến tinh thần nên năng lực của Tama Pochi hoàn toàn vô dụng đối với hắn.

- Hà hà... giờ thì ta nên sử lý con nhóc này như thế nào đây nhỉ - hắn lại nhìn Tama Pochi và cười một vách khả ố.

Bị hắn nhìn chằm chằm như vậy thì Tama Pochi hoảng sợ lui về phía sau nhưng do đây đã là đoạn cuối của cầu thang rồi nên mới lùi lại được vài bước thì cô bé đã chạm lưng vào cánh cửa của căn phòng phía sau.

Nhìn khuôn mặt nham nhở của hắn đang càng ngày càng gần mình hơn thì Tama Pochi sợ đến phát khóc.

- Thôi được rồi, đừng dọa cô ta nữa - khi mà Tama Pochi bị hắn dọa cho suýt chút nữa đái ra quần thì Hilda lên tiêng ngăn hắn lại.

Hắn thấy Hilda lên tiếng thì mới buông tha cho Tama Pochi và hơi lùi ra sau vài bước khiến cho cô bé đỡ sợ hãi.

- Bọn ta là do đại vương sai tới để lấy lại bức tranh do người vẽ ra - Hilda nói.

- Mấy người thật sự là do đại vương phái tới sao - Tama Pochi nghi ngờ nói.

- Đúng vậy đây chính là Nico-sama, con gái của đại vương - Hilda nói và chỉ về phía hắn - còn người đang đứng trước mặt ngươi kia chính là cha nuôi của tiểu thư.

Nghe thấy Hilda nói vậy thì Tama Pochi đánh giá hắn và Nico một chút. Sau một lúc thì Tama Pochi đã xác nhận được luồng quỷ khí cực kỳ hùng mạnh đang sôi trào trong cơ thể Nico rất giống với quỷ khí của đại ma vương nên liền quỳ mọp xuống đất.

- Xin thứ lỗi cho những hành động trước đó của tôi vì tôi không biết ngài là cha nuôi của con gái đấng quỷ vương vĩ đại... khò khò... - đang nói thì Tama Pochi lại lăn ra ngủ gật, xem ra do tình hình đã hết căng thẳng nên cô bé lại bộc lộ ta bản chất thật của mình.

- Đừng có mà ngủ gật!!!

Nghe thấy tiếng quát của hắn thì Tama Pochi giật mình tỉnh giấc và tiếp tục nói.

- Bức tranh ở trong căn phòng này, xin mọi người theo tôi.

Nói xong thì Tama Pochi mở cửa ra hắn và Hilda cũng đi vào theo. Bên trong căn phòng rất trống trải, ngoài những chiếc đèn đang chiếu sáng căn phòng ra thì chỉ có một bức tranh rất lớn được treo trên tường.

Đây là bức tranh vẽ chân dung của một người phụ nữ xinh đẹp một cách kỳ lạ.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 322: Thành công (Merry Christmas 2/10)


Trước mắt hắn lúc này là bức chân dung của một người phụ nữ đang cầm một quyển sách và ngồi trên chiếc ghế gỗ. Người phụ nữ này có độ tuổi khoảng đôi mươi, cô ta sở hữu cả những nét đẹp của tuổi thanh xuân nhưng lại mang theo một loại khí chất hiền dịu và chín chắn của một người phụ nữ trưởng thành. Người phụ nữ này có sở hữu một mái tóc đen dài quá vai và một khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần với đôi mắt long lanh như mặt hồ phẳng lặng.

Giống như mọi khái niệm về sự xinh đẹp ở trên đời này đều dùng để miêu tả người phụ nữ này vậy. Hắn đứng đó chăm chú nhìn vào bức tranh và cảm thấy trong lòng mình dâng lên một loại cảm xúc kỳ lạ... nó là lòng tham.

Hắn muốn chiếm lấy người phụ nữ này, hắn muốn cô ta phải là của mình. Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy muốn chiếm hữu một thứ gì đó đến như vậy.

Bên cạnh hắn đang ảo tưởng về việc ôm người phụ nữ này vào lòng thì Hilda chỉ ôm Nico đứng đó nhìn vào bức tranh mà nhớ lại những tháng ngày được sống bên cạnh và phục vụ người phụ nữ ở trong bức tranh.

- Iris-sama... - Hilda thì thầm.

- Đây chính là mẹ của Nico-chan sao - mặc dù hắn có một cảm xúc rất mãnh liệt đang dâng trào nhưng hắn vẫn dễ dàng điều khiển được cảm xúc của mình mà bình tĩnh trở lại.

- Đúng vậy, nhưng có vẻ tiểu thư không thể nhớ được gì về mẹ của mình - Hilda nói khi thấy Nico hoàn toàn không có phản ứng gì khi nhìn thấy hình ảnh của mẹ ruột mình.

Dù sao thì Nico vẫn còn quá nhỏ để có thể nhận biết được những điều đang xảy ra xung quanh mình trừ khi có được một thời gian dài gắn bó. Kể từ khi được sinh ra trên đời thì phần lớn thời gian Nico đều sống với Hilda vì cha và mẹ của cô bé còn phải giải quyết công việc của một người đứng đầu quốc gia hùng mạnh bậc nhất ma giới nên không thể thường xuyên ở bên cạnh cô bé được.

Bây giờ trong lòng của Nico thì cha mẹ của mình chính là hắn và Hilda chứ không phải là Iris và đại ma vương nữa rồi. Có lẽ khi lớn lên thì Nico sẽ nhận thức được tốt hơn nhưng địa vị của hắn và Hilda trong lòng cô bé sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi.

- Được rồi, hãy mang nó ra khỏi đây và về nhà thôi nào - hắn đi tới gần bức tranh và chạm vào nó.

Chỉ trong nháy mắt bức tranh rất lớn này đã biến mất trước sự kinh ngạc của Tama Pochi, nó đã được hắn cất vào trong balo của mình rồi.

Sau đó hắn cùng Hilda, Nico và Tama Pochi cùng nhau đi trở lên phía trên. Lúc này cánh cửa sắt dày nặng vẫn chưa được khóa lại, ở phía ngoài mấy người Kugayama vẫn đang chờ đợi để xem trong số những người bọn hắn ai sẽ là người sống sót đi trở ra.

- Kẹt!!

Tiếng kẽo kẹt phát ra từ cánh cửa do sức nặng của nó ép lên trục quay khi nó được mở ra vang lên tập trung sự chú ý của Kugayama và những thuộc hạ của mình.

- Sao lại... - Kugayama cực kỳ ngạc nhiên khi nhìn thấy hắn và Hilda ôm theo Nico bình an vô sự đi ra khỏi căn hầm.

Kugayama càng thêm ngạc nhiên hơn nữa khi nhìn thấy Tama Pochi đi theo bọn họ ra ngoài. Kugayama nhận ra Tama Pochi là ai, lần trước cô một mình đi vào bên trong căn hầm thì đã gặp Tama Pochi một lần rồi.

- Plè... - Tama Pochi lè lưỡi trêu Kugayama khiến cho cô hơi bất ngờ.

Kugayama vội vã quay sang hỏi hắn:

- Tại sao các người lại không có chuyện gì xảy ra, mọi người đi vào bên trong đều chỉ có một người duy nhất có thể đi ra thôi kia mà.

Thấy thái độ gấp gáp của Kugayama tì hắn chỉ mỉm cười mà nói:

- Đó là do con nhóc này nè - hắn xoa xoa cái đầu được buộc gọn gàng của Tama Pochi khiến nó xù hết lên.

- Tại vì tôi đang canh giữ bức tranh của đại vương chứ bộ - Tama Pochi cố gắng đẩy tay hắn ra nhưng không được - đại vương là người rất dễ xấu hổ nên không muốn ai nhìn vào bức tranh do mình vẽ ra.

- Đại vương là sao? - Kugayama hỏi.

- Đại vương tất nhiên là đấng quỷ vương vĩ đại thống trị ma giới rồi, tôi là quỷ nhân tạo do đại vương nặn ra có nhiệm vụ canh giữ bức tranh của ngài - Tama Pochi nói.

- Quỷ vương? Quỷ nhân tạo? - hôm nay đã có quá nhiều chuyện kỳ lạ xảy ra khiến cho Kugayama cảm thấy hết sức rối não.

Mặc dù Kugayama đang cố gắng giả trai nhưng khi bối rối cô ấy lại để lộ ra những biểu cảm rất nữ tính của mình khiến cho hắn để ý. Thấy hắn nhìn chằm chằm vào mình thì Kugayama vốn đang bối rối cảm thấy kỳ lạ.

- Cậu nhìn gì tôi? - Kugayama hỏi hắn.

- À không có gì, chỉ là tôi thấy lúc bối rối trông cô rất dễ thương - hắn nói.

- Cái gì!?! - Kugayama giật mình.

- Trông khuôn mặt cô rất là xinh đẹp đó chứ - hắn lại gần hơi nâng cằm của Kugayama lên và nói - nếu cô không cố gắng giả trai thì sẽ có rất nhiêu tên đàn ông quỳ xuống dưới chân cô cho mà xem.

Nói xong thì hắn bỏ đi, mấy người Hilda cũng đi theo hắn để lại một Kugayama đang đỏ mặt ngượng ngùng và đám thuộc hạ nhìn nhau không biết phải làm gì.

- Khoan đã!! - bỗng nhiên Kugayama hô lên, lần này giọng của cô đã thanh hơn rất nhiều mà không có chút khàn khàn như vừa nãy nữa - tên của anh là gì?

Hắn hơi quay lại thì thấy Kugayama đang đỏ mặt nhìn mình thì liền mỉm cười và nói:

- Tôi tên là Oga Tatsumi, hãy tới gặp tôi khi nào cô đã trở nên nữ tính hơn nhé - nói xong thì hắn liền bỏ đi.

Ting, độ hảo cảm của Kugayama Ushio tăng lên 85.

.................

Sau khi trở về từ học viện San Marx thì hắn đã lấy bức "chân dung ác quỷ" ra và giao nó cho con quỷ chuyển phát nhanh để nó mang về ma giới giao cho đại ma vương. Sau đó hắn liền nhận được phần thưởng đến từ đại ma vương đó là một bịch khăn giấy bé tí.

Nếu là bình thường thì người ta sẽ cực kỳ phẫn nộ khi mình đã tốn công sức làm việc cật lực nhưng chỉ được trả công bằng một bịch khăn giấy. Có điều hắn thân là một người biết rõ nội dung cốt truyện thì lại không như vậy. Hắn biết bịch khăn giấy này chính là đạo cụ để thực hiện phép triệu hồi những con quỷ của Trụ Sư Đoàn số 34 để mà trợ giúp chiến đấu.

Mặc dù hắn không cần đến đám này trợ giúp mình chiến đấu nhưng kẻ yếu đuối nhất trong đám Ishiyama là Furuichi thì lại cần đến nó. Furuichi có một cơ thể rất đặc biệt có thể chịu tải được lượng quỷ khí vượt xa người bình thường nên bịch khăn giấy này quả là chế tạo ra để dành cho cậu ta.

Có điều do cái thói thích ảo tưởng của Furuichi nên hắn quyết định giữ lại bịch khăn giấy và chỉ đưa vài tờ cho cậu ta khi cần thiết mà thôi. Nếu không Furuichi lại trở nên ảo tưởng sức mạnh giống như trong truyện mất.

Cũng được một thời gian kể từ khi hắn trở về từ học viện San Marx, trong thời gian này cũng không có chuyện gì đặc sắc xảy ra cả. Điều duy nhất khiến hắn hứng thú là Kugayama xuất hiện trước mặt hắn trong dáng vẻ của con gái. Kugayama từ sau lần chia tay hắn ở San Marx thì đã cho người điều tra và tìm được ra nơi ở của hắn.

Khi Kugayama xuất hiện trước cửa nhà hắn với dáng vẻ cực kỳ kinh đẹp và nữ tính đã khiến hắn cực kỳ bất ngờ. Không ngờ hắn chỉ mới nói vài câu mà Kugayama đã thay đổi đến như vậy.

Vậy là hắn liền dành thời gian để tán tỉnh Kugayama và đã chinh phục được trái tim của cô ấy không lâu sau đó. Vậy là một thiếu nữ ngây thơ lại rơi vào tay con sói già gian ác rồi.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 323: Ishiyama tái sinh (Merry Christmas 3/10)


Vào đầu năm mới mọi người thường hay tới đền thờ để xin quẻ cho một năm mới tốt lành, đền thờ của dòng họ Kunieda hôm nay hết sức đông đúc người ra vào cầu nguyện và xin quẻ đầu năm. Lúc này có hai thanh niên đứng ở trước ngôi miếu nhỏ trong đền ném một đồng tiền xu vào trong hòm và chắp tay cầu nguyện.

- Furuichi, tại sao tao lại phải làm cái trò này? - một người thanh niên cõng một cô bé con có mái tóc xanh trên lưng quay sang nói với người thanh niên kia.

- Mày im lặng mà cầu nguyện đi Oga nếu không bị thần phạt bây giờ - Furuichi nhìn hắn nói.

- Tao đang là thần đây này còn ai phạt tao nữa.

- Vậy sao mày không tự đi mà xây một cái đền thờ xem có ai tới cúng mày không?

- Mày không phải thách.

...

Sau khi cầu nguyện xong thì hắn cùng Furuichi đi tới một quầy bán Ozoni để mua một bát và ngồi ăn. Đến gần trưa khi khách tới đến cầu nguyện dần giảm bớt thì công việc của Aoi cũng nhàn hạ hơn, cô ấy đi tới ngồi gần hắn và nói chuyện phiếm với hắn và Furuichi.

- Hai người đã nhận được thông báo của trường chưa? - Aoi hỏi.

- Ý chị là việc trường đã xây xong rồi chứ gì - Furuichi nói - không biết sao lần này bọn họ xây trường nhanh thế nhỉ, thằng Oga mới phá nát cái trường cách đây không lâu mà.

- Nghe nói là có thằng nào nhà giàu lắm bỏ tiền ra xây lại trường nên mới nhanh như vậy - hắn nói.

................

- Lại phải về với cái chuồng của bọn lưu manh rồi - hắn nói.

- Mày không biết ngượng mồm à, mày chính thằng đầu đàn của cái chuồng này đấy - Furuichi vẫn bốp chát với hắn như mọi khi.

Sau kỳ nghỉ đông thì hắn và Furuichi sẽ bắt đầu quay trở lại trường Ishiyama và bắt đầu một học kỳ mới. Khi vừa mới tới cổng trường thì một cảnh tượng rất quen thuộc lại hiện ra trước mắt hắn.

- Là MK5, sao chưa gì bọn nó đã bị ăn đập rồi? - khi Furuichi nhìn thấy 5 thằng của MK5 bị nhét đầu vào bức tường bên cạnh cánh cổng của trường thì hết sức ngạc nhiên.

Khác với cái tên ngầu lòi của mình lũ MK5 này chẳng khác nào cái bị thịt cho kẻ khác đánh, lúc này bọn này cũng là đứa bị ăn đòn đầu tiên kể cả khi hắn mới vào trường hay khi chuyển qua học nhờ ở Saint Ishiyama. Thậm chí ngay cả bây giờ khi trở về Ishiyama chưa đầy một buổi sáng thì mấy thằng này đã bị đứa khác luộc mất rồi.

Nhưng dù sao đây cũng chỉ là cảnh thường thấy ở Ishiyama nên hắn và Furuichi bỏ qua lũ MK5 mày và đi vào trong trường. Vừa bước vào bên trong thì trong trường đã truyền ra rất nhiều những tiếng động huyên náo ồn ào.

- Ha ha...

- Choang!!!

- Mày vừa mới nói cái gì cơ... có giỏi thì sủa lại tao nghe xem nào...

Một khung cảnh hết sức gần gũi và bình dị hiện ra trước mắt người đọc, một đám học sinh thì đang đứng sơn phết đập phá cửa kính phá hoại tài sản của nhà trường, một đám thì đang cà khịa đánh nhau đám còn lại thì đứng ngoài cổ vũ cho đám kia. Tất cả những hình ảnh trên cùng hiện lên một cách hài hòa cho ta thấy được sự băng hoại và nhàu nát của cái trường này.

- Ha ha... đúng là mái nhà xưa - Furuichi cười ngán ngẩm.

Vào trong trường, hắn và Furuichi lại gặp được người quen đang đi trong hành lang.

- A, các con hàng - Kanzaki nhìn thấy hắn và Furuichi thì nói.

- Chúc mừng năm mới nhé Oga - Natsume nói.

- Kanzaki-senpai - Furuichi nói - chưa gì đã náo nhiệt nhỉ.

- Ờ chúng nó đang đập phá tán loạn lên đây này. Ở mấy trường học tạm đều có mấy thằng đi lên làm trùm nhóm ở đấy, tao còn nghe nói có thằng xưng vương xưng tướng ở mấy cái trường đấy nữa cơ - Kanzaki nói - thế nên là bây giờ có rất nhiều thằng tự tin đi thách đấu với các đại ca ở tốp trên.

- Kanzaki... hự!!!

Ngay lúc Kanzaki đang nói thì có một thằng côn đồ từ đâu lao tới định tấn công Kanzaki nhưng lại bị cậu ta cho ăn một đạp vào bụng rồi nằm im dưới đất. Những thằng như thế này thì ngay cả Kanzaki trước đây bọn chúng còn không thắng nổi nữa chứ đừng nói đến việc bây giờ Kanzaki đã mạnh ngang ngửa Toujou trước đây rồi thì bọn này tuổi gì.

- Cũng chính vì vậy mà mấy thằng ngu này thỉnh thoảng lại xồ tới, khó chịu vãi cứt - Kanzaki nói với vẻ mặt cau có.

- Oga, mày mới là mục tiêu chính của bọn nó nên mày nên cẩn thận đấy - Natsume nói.

Sau khi tạm biệt đám Kanzaki thì hắn và Furuichi lại tiếp tục đi trên hành lang và lại tiếp tục gặp được người quen nữa.

- Ê con giai, thời gian mấy tháng không có mặt ở đây mà nhiều chuyện thay đổi quá - Himekawa cầm điện thoại dựa lưng vào tường nói với hắn - bây giờ đang có tới hơn 30 băng tranh giành quyền thống trị trong trường. Trong đám này thì có 3 thằng đáng lưu tâm là Fuji, Takamiya và Nasu.

Với mạng lưới thông tin của mình thì Himekawa dễ dàng tìm được những tin tức mới nhất về những đám mới nổi bên ngoài của trường Ishiyama. Và Himekawa lựa chọn tới thông báo cho hắn vì cậu ta mặc dù không thể hiện ra ngoài mặt nhưng trong lòng hiểu rõ hắn mới là người thích hợp để đứng đầu trường Ishiyama mà không phải những đứa khác.

Theo thông tin của Himekawa thì trong đám mới nổi này thì có 6 kẻ được coi là mạnh nhất và được những kẻ khác tôn xưng là Satsuriku Engi (殺六縁起 Sát Lục Duyên Khởi). Từ trên xuống dưới chúng được xếp làm tam quái gồm thứ nhất Fuji, thứ 2 Teiou (帝王 Đế Vương) Takamiya Shinobu và thứ 3 Nasu (茄子 Gia Tử, cà tím) Nasu Youhei. Cùng với tam vương ở dưới là thứ 4 Mina Kurenai no Ougi (皆紅の扇 Giai Hồng chi Phiến) Akahoshi Kankurou, thứ 5 Tabaco Houjou Ringo và thứ 6 Zatou (座頭 Tọa Đầu) Ichikawa Ebian.

Trong 6 kẻ này thì những kẻ mà theo hắn nghĩ rằng có thể gây khó khăn cho mình thì có lẽ chỉ có Takamiya và Fuji mà thôi vì hai tên này là kẻ sở hũu quỷ vương ấn giống như hắn. Thực ra thì Akahoshi cũng là người sở hữu quỷ vương ấn nhờ khế ước với một trong Thất Đại Tội là Mammon, tội tham lam hà tiện nhưng lại là một kẻ biết suy nghĩ và chơi sòng phẳng.

So với Akahoshi thì Takamiya và Fuji đang lo ngại hơn nhiều. Takamiya là kẻ có khế ước với 1 thành viên trong Thất Đại Tội là Lucifer, tội kiêu ngạo còn Fuji là người lập giao ước với Satan.

Nếu đúng theo kinh thánh thì Satan là tên gọi chung cho các loại ma quỷ tượng trưng cho 7 mối tội đầu của con người và Behemoth mới là con quỷ thứ 7 tượng trưng cho tội hờn giận, thù hằn nhưng có vẻ như ở đây tồn tại một chút khác biệt nho nhỏ.

Trước đây khi cuộc chiến giành quyền thống trị ma giới nổ ra thì đại ma vương hiện tại, Beelzebub đệ III cũng là cha của Nico là người giành chiến thắng trước 6 con quỷ còn lại trong Thất Đại Tội. Sau này 6 con quỷ bại trận đã bị Beelzebub đệ III trục xuất khỏi ma giới nên đã gia nhập và đồng ý chịu sự điều khiển của tập đoàn Solomon nhằm mục đích gây hại cho ma giới và triệt hạ Beelzebub đệ III giành lại quyền thống trị ma giới.

Hiển nhiên Nico thân là con gái của Beelzebub đệ III và là kẻ có hi vọng nhất được kế thừa ngai vị đại ma vương thì sẽ phải lọt vào tầm ngắm của những con quỷ này rồi.

Tập đoàn Solomon là kẻ chi phối 6 con quỷ thuộc Thất Đại Tội thấy được cơ hội hiếm có này nên đã tạo điều kiện cho những con quỷ này chạm trán với Nico nhằm để bọn hắn tàn sát lẫn nhau và tập đoàn Solomon sẽ ngồi bên cạnh hưởng lợi. Đây quả là một kế hoạch khôn ngoan.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 324: Tranh đấu (Merry Christmas 4/10)


- Mày lo chuyện đó làm gì chứ Himekawa, cứ việc làm những gì mà mày thích đi - hắn nói.

Sau đó hắn bỏ đi trước ánh mắt chăm chú của Himekawa. Thấy được hắn đã đi xa Himekawa lại nhìn xuống cánh tay trái của mình một chút rồi sau đó nhếch mép cười nhẹ một cái.

- Tao sẽ không khiến cho mày phải thất vọng đâu - nói xong Himekawa cũng quay đầu bỏ đi.

Có thể nói trường Ishiyama lúc này rất là hỗn loạn, những băng nhóm liên tục xảy ra xung đột, những trận đánh nhau diễn ra thường xuyên hơn hẳn so với trước đây.

Bây giờ xung quanh trường trông như bãi chiến trường vậy, chỉ cần ngoái đầu nhìn bừa về một phía nào đó là có thể thấy có kẻ đang đánh nhau. Và tất nhiên những trận đánh nhau đó không thể thiếu những nhân vật quan trọng nhất được.

Nhóm học sinh đi học ở trường Saint Ishiyama bọn hắn dường như là mục tiêu ngắm đến của tất cả các băng nhóm côn đồ của trường. Từ sáng tới giờ đã không dưới 5 lần có kẻ tới tấn công hắn, lúc thì chỉ có 1-2 người lúc thì là cả một đám người nhưng nói chung là kết quả luôn luôn chỉ có một mà thôi.

- Rầm!!! - một người bay dọc hành lang và đâm sầm vào bức tường ở cuối hành lang.

Lại một đám côn đồ nữa định đánh lén hắn nhưng đã thất bại, mỗi lần như vậy hắn đều dùng biện pháp nhanh gọn và triệt để nhất để giải quyết bọn này.

- Bộp... bộp... - một tiếng vỗ tay vang lên.

Hắn quay về phía sau lưng và nhìn thấy có một đám người đang đứng ở đó, người thanh niên đứng ở giữa chính là người vừa mới lên tiếng.

- Quả không hổ danh là Oga, giải quyết lũ chuột nhắt này quá dễ dàng - người thanh niên này lại lên tiếng.

Nasu Youhei Lv 73

- Không chỉ bọn này đâu mà kể cả lũ chuột nhắt chúng mày tao cũng chỉ cần vài giây là giải quyết được thôi - hắn nhìn đám Nasu nói - có muốn thử tí không?

Ngoài tên Nasu sở hữu ấn ký ra thì đám thuộc hạ đi cùng hắn cũng được phát vương thần ấn nhưng con quỷ của Nasu chỉ là một con quỷ khá là bình thường nên lượng quỷ khí của nó cũng rất là hạn chế chứ không dồi dào như quỷ vương ấn được.

Nó giống như là đang so sánh Thông Linh Thú với Vĩ Thú vậy, quá là chênh lệch.

- À hôm nay nhóm yêu tinh bọn tao bận phải tập nhạc rồi, để khi khác đi nhé - Nasu lại giở gương mặt cười nhăn răng ra cợt nhả với hắn.

Hắn cùng không ngăn cản đám Nasu bỏ đi vì sau khi gặp gỡ thì hắn đã nắm được khá rõ sức mạnh của tên này rồi. Chỉ cần hắn cho rằng đối phương không đủ sức để gây ảnh hưởng đến hắn thì hắn sẽ không bao giờ mất công chú ý đến kẻ đó làm gì cả.

..................

- Oga, mày nghe tin gì chưa - Furuichi vừa đi mua đồ ăn về thì đã la hét om xòm rồi.

- Be bé mồm thôi để tao còn nghỉ trưa, mày đã mua bánh mỳ cho tao chưa - hắn đang lim dim ngồi trên bàn thì hơi mở mắt ra nói.

Furuichi ném cho hắn một cái bánh và bộp sữa. Hắn bắt lấy cái bánh Anpan nhân đậu đỏ và hộp sữa rồi bắt đầu ăn.

- Vừa nãy mày nói tin tức gì cơ - hắn vừa nhai bánh vừa hỏi.

- Là tin Aoi-senpai bị tấn công - Furuichi vội vàng nói.

- Tấn công?

Theo lý thuyết thì Aoi đã có được Vương Thần Ấn do hắn ban cho thì ngoại trừ những kẻ đứng đầu trong Satsuriku Engi như Fuji hay Takamiya mới có thể đánh bại cô ấy được. Ngay cả Nasu nếu như thật sự chiến đấu với Aoi cũng khó mà thắng được cô ấy vì Aoi có thể sử dụng Ankokubutou để rút lấy nguồn quỷ khí dồi dào và có chất lượng cao hơn hẳn con quỷ của Nasu nhiều.

- Tình hình ra sao tao cũng không rõ lắm - Furuichi nói - hay là chúng ta đến gặp Aoi-senpai đi?

- Mày không cần phải lo về chuyện này đâu Furuichi ngược lại mày nên lo cho bản thân mày thì hơn - hắn nói - mày là người luôn đi bên cạnh tao nên chắc chắn mày sẽ rơi vào tầm ngắm của bọn trẻ trâu đó. Mày vẫn mang theo bịch giấy ăn tao đưa đó chứ?

- Tao vẫn mang nó theo mình đây - Furuichi giơ bịch giấy ăn do đại ma vương tặng lên.

- Tốt. Nếu như mày cảm thấy không ổn thì hãy sử dụng đến nó ngay tức khắc nhé - hắn nói.

Diễn biến trận chiến ở Ishiyama càng ngày càng trở nên phức tạp khi mà sự va chạm giữa những thành viên các băng nhóm giờ đây đã thăng cấp lên việc các thủ lĩnh va chạm với nhau. Thằng nào cũng muốn trở thành thủ lĩnh của trường Ishiyama nên trừ khi có một kẻ mạnh nhất xuất hiện và bình định tất cả mọi thế lực nếu không mọi chuyện sẽ mãi tiếp diễn như thế này.

Chính vì vậy mà hắn quyết định lần này sẽ chủ động ra tay.

- Chúng mày chắc cũng cảm thấy khó chịu khi cứ bị làm phiền như vậy rồi chứ - hắn nhìn mấy tên trước mặt mình nói.

- Mẹ nó, tao ngứa mắt cái bọn này lắm rồi - Kanzaki tức giận.

Trước mắt hắn lúc này là Kanzaki, Natsume và Shiroyama cùng với băng Red Tail của Aoi. Himekawa đã được hắn cho phép tự làm theo ý mình nên bây giờ không cần quan tâm đến, thằng Toujou thì đi làm thêm rồi không cần phải để ý đến.

- Kanzaki, mày hãy dẫn theo đàn em của mày cùng với Aizawa và Jinno đi dẹp loạn đám trong trường đi, Aoi em hãy dẫn mấy người Nene đi xử lý cái đám Red Tail giả mạo kia đi - hắn nói - đã đến lúc tao tự mình đi gặp cái đám Satsuriku Engi kia rồi.

Đám lâu la thì để đám Kanzaki và Red Tail giải quyết còn hắn chỉ cần đi hạ lũ cầm đầu là xong, đánh rắn cần phải đánh dập đầu.

- Trước khi đi có lẽ mày sẽ cần cái này đấy - hắn đi tới vỗ vai Kanzaki.

Bỗng nhiên Kanzaki cảm thấy sau bả vai trái của mình nóng lên một chút rồi bỗng nhiên cậu ta cảm giác được cơ thể của mình dường như nhẹ nhàng hơn nhiều.

- Đã đến lúc cho đám côn đồ này biết ai mới là người thống trị trường Ishiyama này rồi.

Ngay sau khi Kanzaki dẫn theo đám Aizawa và Natsume đi dẹp loạn trong trường và Aoi ra tay xử lý băng Reborn Red Tail thì toàn bộ đám học sinh của trường đã nhận ra động thái của Touhoushinki. Toàn bộ những trận chiến không nhằm vào những kẻ học tại trường Saint Ishiyama đều dừng lại. Tất cả đều nhất trí rằng mình có một kẻ địch chung nhất là Touhoushinki nên chúng đã tập trung lại dồn các đợt tấn công vào nhóm học sinh trường Saint Ishiyama.

Có điều những người học tại Saint Ishiyama hiện tại đang được Aoi và Kanzaki là hai người được hắn ban cho Vương Thần Ấn dẫn đầu nên thế công của bọn họ hoàn toàn không thể cản phá được.

Lúc này không còn cách nào khác toàn bộ những băng nhóm lẻ tẻ đều phải quy thuận tập trung về dưới trướng của những kẻ mạnh hơn là Satsuriku Engi. Và hiển nhiên là đám Satsuriku Engi cũng có ý định ra tay với bọn hắn để khẳng định vị trí của mình.

Bên trong một căn phòng học ở một góc khá vắng vẻ của trường, lúc này có hắn đang đứng nhìn tên Nasu cởi trần tạo một dáng đứng kỳ lạ.

- Mày đang làm cái con mẹ gì đấy? - hắn nhìn vào cái hình ảnh cực kỳ nhức mắt ở trước mặt mình và nói.

- Oga... khách quý đến nhà - thằng Nasu trở về bình thường từ cái tư thế quái dị của mình - mọi người cùng ra chào hỏi đi chứ.

Nasu vừa dứt lời thì từ trong một góc tối 4 tên thuộc hạ của tên này bước ra.

- Đông đủ cả rồi sao, vậy thì để tao dọn luôn một mẻ nào - hắn nhìn đám thuộc hạ của Nasu và nói - tiếp theo sẽ rất là máu me đấy.

Nasu và mấy tên thuộc hạ đang cười rất tự tin thì bỗng nhiên cảm thấy một luồng khí tức rất nguy hiểm đang phát ra từ chỗ của hắn.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 325: Sát Lục Duyên Khởi (1) (Merry Christmas 5/10)


- Rầm!!! - Một tiếng động lớn vang lên khiến cho cả trường Ishiyama mặc dù đang rất ồn ào cũng có thể nghe rõ được.

Tất cả học sinh trong trường cùng nhau tập trung sự chú ý về phía một dãy nhà ở góc ngôi trường. Lúc này trên bức tường bê tông cốt thép của tòa nhà mới tinh vừa được xây dựng cách đây không lâu giờ đang có một lỗ hổng to tướng nằm ở trên bức tường ở tầng 2 của tòa nhà.

- Chuyện gì vừa xảy ra vậy... bom nổ à... sao bức tường lại như thế kia... - những tiếng xôn xao bàn tán vang lên.

- Nhìn kìa, đó không phải là nhóm yêu tinh của thằng Nasubi đó sao? - một tên học sinh nhìn thấy Nasu cùng với 4 tên thuộc hạ của mình đang nằm la liệt dưới sân trường.

Lúc này hắn từ trong lỗ thủng trên bức tường bước ra và nhảy xuống dưới sân trường.

- Là thằng Oga nó đang đánh nhau với bọn thằng Nasubi à?

Hắn đi tới trước mặt của 5 tên này và nói:

- Sao vậy, tao mới chỉ dùng một chút sức thôi mà - hắn nói với giọng nói đầy khinh thường.

Đám thuộc hạ của Nasu thấy hắn khinh thường mình thì tức giận bật dậy.

- Mày đừng có mà kiêu ngạo - một tên đứng bật dậy, vùng giữa xương ức của nó hiện lên một cái Vương Thần Ấn có con số 2 đang sáng rực.

Tên này rút từ trong túi ra mấy miếng picks guitar rồi dồn quỷ khí vào đó, tên này ném mạnh 4 miếng picks về phía hắn như ám khí. Những miếng picks được quỷ khí tăng sức mạnh quả thật có sức công phá không kém gì những viên đạn bay thẳng về phía hắn.

- Keng... keng... keng...

Hắn rút ta một thanh kunai và chém bay những miếng picks kim loại này rồi rút ra ba thanh Shuriken ném trả về phía tên số 2.

Thấy đồng bọn của mình gặp nguy hiểm, một tên đeo mặt nạ có vương thần ấn mang con số 3 ở trên cổ giơ chiếc kèn Trumpet của mình lên và thổi vào đó. Từ trong chiếc kèn một viên đạn năng lượng bắn ra lao thẳng về phía những chiếc Shuriken nhằm cản chúng lại.

- Keng...

Nhưng ngay khi viên đạn năng lượng chuẩn bị đánh bay những chiếc Shuriken thì ba chiếc Shuriken đang bay trên không trung bỗng va vào nhau và bắt đầu đổi hướng.

Ba chiếc Shuriken tách ra làm 3 hướng khác nhau nhằm tới bàn tay tên số 2, cổ tên số 3 và chiếc còn lại thì bay tới trước mặt Nasu.

Chiếc Shuriken bay tới trước mặt Nasu bị tên này đánh bay đi một cách dễ dàng nhưng hai tên số 2 và số 3 thì lại không may mắn như thế.

Tên số 2 bị chiếc Shuriken sắc nhọn cắm thẳng vào cổ tay phải còn tên số 3 thì bị đâm vào cổ họng.

- Á... - hai tên này ôm lấy tay và cổ kêu lên đau đớn nhưng tên số 3 bị thanh Shuriken cắm thẳng vào khí quản khiến cho việc hô lên của hắn ta chẳng khác nào tự hành hạ bản thân cả.

Hai tên số 1 và số 4 còn lại thấy vậy thì tên béo mang số 4 chạy tới đỡ lấy tên số 3 và rút chiếc Shuriken ra khỏi cổ tên này. Tên số 1 lập tức dồn quỷ khí vào nắm đấm của mình và lao về phía hắn.

- Chết đi Oga!!!

Nắm đấm của tên số 1 lao tới như một viên đạn, không khí xung quanh dường như bị nắm đấm của tên này ném mạnh xuống đất.

- Pặc!!! - hắn giơ một bàn tay của mình lên bắt lấy nắm đấm của tên số 1 một cách đơn giản.

- Onizuka Misao à, nghe nói chữ Ki trong Touhoushinki lúc đầu được đặt theo tên mày chứ không phải là theo Himekawa (鬼 Quỷ âm Kunyomi là Oni cũng có thể đọc là Ki theo âm Onyomi) - hắn tóm chặt lấy nắm đấm của Onizuka khiên hắn không thể rút ra - xem ra mày bị loại khỏi Touhoushinki cũng là đúng thôi, vì mày yếu như con gián vậy.

- Rắc!!!

Hắn tung một đấm vào bụng tên Onizuka khiến cho tên này văng ra xa và rơi xuống đè thăng lên trên tên số 3 và số 4.

- Sao vậy Nasu, nếu mày không ra tay thì bọn đàn em của mày sẽ bị tao cho vào viện đấy - hắn nhìn về phía Nasu vẫn đứng im nãy giờ.

Tên Nasu nghe thấy vậy thì chỉ đứng đó mỉm cười rồi giơ tay về phía hắn. Dưới chân hắn bỗng nhiên hiện lên một vòng tròn lớn có hình dạng một cặp sừng giống với ấn ký của Nasu.

- Sao? Không cử động được nữa phải không - Nasu cười - tao không mượn sức mạnh từ quỷ giống như mày mà tao là một ấn pháp sư kìa.

Thấy hắn không trả lời thì tên Nasu cũng không hỏi nữa mà lao về phía hắn.

- Chết... đi.... - đang vung tay lên chuẩn bị tấn công hắn thì Nasu lại khựng lại trên không.

- Mày không có trò gì đặc sắc hơn à - lúc này hắn mới lên tiếng - cái trò ấn pháp này tao chỉ cần nhìn một lần là làm được rồi.

Nasu cố nén sự kinh hãi của mình và nhìn xuống dưới chân, lúc này cậu ta đã bị một vòng tròn ấn pháp mang theo ký hiệu chúa ruồi của hắn bao phủ. Hắn đã nhìn ra cách thức hoạt động chiêu ấn pháp của Nasu và dùng nó đáp trả lại tên này.

- Chết này... - hắn giơ tay lên thêm một vòng tròn tương tự hiện ra ở trên đầu Nasu.

Hai vòng tròn đối xứng nhau dần tỏa sáng và bắn ra một luồng năng lượng khủng khiếp.

- Bùm!!! - Một tiếng nổ lớn vang lên

Sau khi tàn dư của vụ nổ tan đi thì để lại một tên Nasu với những vết cháy đen khắp người. Mùi khép hòa lẫn mùi máu lan tỏa ra khắp sân trường khiến cho đám học sinh côn đồ dù đã quá quen với mùi máu tanh cũng phải che mũi nín thở.

- Không thể như thế được - ngoài suy nghĩ của mọi người là Nasu vẫn có thể gượng dậy được sau khi dính phải đòn vừa rồi của hắn - chẳng qua là mày có con quỷ mạnh hơn tao mà thôi.

Nasu bò lồm cồm cố gắng đứng dậy, tên này lảo đảo hết ngã bên mày đến bên kia và phải cố gắng lắm mới có thể đứng vững được.

- Lũ quỷ phải bị chăn nuôi như gia súc để rút lấy quỷ khí chứ không phải được nuôi dưỡng như con giống mày làm - Nasu nói với vẻ mặt điên cuồng - mày chỉ đang lãng phí sức mạnh con quỷ của mày mà thôi, tao sẽ bắt nó về và rút lấy từng chút quỷ khí một...

Khi tên Nasu vẫn đang làm nhảm những lời với vẫn thì lúc này thái độ của hắn đã hoàn toàn thay đổi. Hắn bỗng nhiên xuất hiện trước mặt của Nasu khiến cho tên này giật mình.

- Thằng như mày không đáng được làm nô lệ cho Nico chứ đừng nói gì đến việc động một ngón tay bẩn thỉu của mày vào con gái tao - vẻ mặt của hắn lúc mày tràn đầy sát khí.

Ở trước mặt hắn mà tên Nasu dám nói rằng sẽ bắt Nico về chăn nuôi như gia súc thì quả là chán sống rồi. Hắn sẽ băm vằm tên Nasu ra và bắt linh hồn tên này phải chịu đứng những cực hình đau đớn nhất.

- Phụt!!!

Thanh Kotsurei được hắn lấy ra từ balo và chém bay cánh tay của tên Nasu, thanh Kotsurei này có thể chém được cả linh hồn nên trừ khi có kẻ có thể chữa trị linh hồn của tên Nasu còn không cho dù có gắn cánh tay này lại thì nó cũng sẽ trở nên vô dụng thôi.

- Hả... - đang định tấn công tiếp thì bỗng nhiên hắn cảm nhận thấy luồng quỷ khí trong cơ thể Nasu đang tăng lên một cách điên cuồng.

Có kẻ đang can thiệp vào, hắn lập tức đảo mắt quanh trường và đã phát hiện được một kẻ mặc vest đen đang đứng trên nóc sân thượng. Tên này dường như cũng nhận ra rằng mình đã bị phát hiện nhưng vẫn không hề lo lắng mà chỉ nhìn về phía hắn cười cợt.

- Kamui!!!

Lập tức không gian xung quanh tên mặc vest đen xoắn vặn lại và sụp đổ nhanh chóng nhưng tên này giống như đã chuẩn bị từ trước liền thè lưỡi để lộ ra một viên ngọc nhỏ như ngọc trai đang tỏa sáng. Một lồng năng lượng bao quanh tên này và kéo hắn tới một không gian khác để tránh khỏi sự ảnh hưởng của Kamui.

Hắn thấy tên mặc vest đã bỏ trốn thì lại quay lại nhìn về phía những tên Nasu.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 326: Sát Lục Duyên Khởi (2) (Merry Christmas 6/10)


Những tên Nasu lúc này đã mọc ra một cánh tay mới thay thế cho cánh tay vừa bị hắn chặt đứt. Tại sao lại nói là "những tên Nasu" ư? Vì chúng là những tên Nasu chứ còn sao nữa.

Tên Nasu lúc này đã phân thân ra làm gần chục tên giống nhau như đúc, sức mạnh của tên Nasu lại không bị giảm đi quá nhiều nên đây hoàn toàn chính là 10 tên Nasu chứ không phải 1 tên Nasu phân làm 10.

- Thấy sao hả đây là năng lực con quỷ của tao, Doppelganger - cả chục tên Nasu đồng thanh nói.

Doppelganger, đây không còn là phân thân nữa rồi mà gần như là đã tạo ra một bản sao mới của chủ thể nên nắm giữ sức mạnh không thua kém gì bản gốc cả, quả là một năng lực đáng sợ.

Chỉ có điều sự chênh lệch về đằng cấp giữa hắn và tên Nasu này không phải chỉ dùng số lượng là có thể bù đắp lại được.

- Vậy thì tao cũng có thứ muốn cho mày xem đây - hắn đưa hai ngón tay trái lên ngang mặt và hai ngón tay phải dọc lên tạo thành hình chữ thập - muốn chơi số lượng với tao sao?

Kage Bunshin no Jutsu!!!

Lập tức một làn khói trắng hiện lên xung quanh những tên Nasu, và sau làn khói trắng là hơn 30 ảnh phân thân của hắn đang đứng thành vòng tròn bao vây lấy những tên Nasu.

- Katon: Goukakyuu no Jutsu!!!

30 ảnh phân thân cùng với bản thể cùng nhau kết ấn Dần và phun một quả cầu lửa lớn từ trong miệng ra lao thẳng về phía những tên Nasu.

- Phừng!!!

30 quả cầu lửa va vào nhau tạo nên một cột lửa lớn ở giữa và thiêu sống những tên Nasu kia. Những tên Nasu này không phải là Ninja nên không có cách nào để né được những quả cầu lửa này khi chúng tới từ mọi phía vì vậy đã lãnh trọn chiêu này của hắn.

- Hừm, để hắn chạy thoát rồi - hắn nhìn giải thuật phân thân rồi nhìn về phía chỗ của những tên Nasu.

Lúc này những tên Nasu kia đã bị thiêu cháy và để lại một đống bầy nhầy không rõ là cái gì, lũ Doppelganger kia là do thứ nhầy nhụa đó tạo thành thì bị hủy diệt còn tên người thật thì đã trốn mất rồi.

Nhưng dù sao cũng coi như là đã giải quyết xong tên Nasu nên hắn quay đầu đi về dãy nhà của mình không thèm quan tâm đến hậu quả mình vừa gây ra.

Đi dọc dãy hành lang về khu phòng học của mình thì lũ học sinh ở đây vẫn lăm le nhìn hắn chỉ chực lao lên tấn công. Đó là bởi vì trận chiến giữa hắn và băng Nasu mới xảy ra ở một góc vắng vẻ của trường học nên chuyện này vẫn chưa được lan tới đây. Nếu không đám này mà biết được hắn có thể phân thân ra làm hàng chục người miệng còn có thể phun lửa thì có cho tiền chúng cũng không dám nhìn hắn như vậy.

Đi tới đoạn cầu thang để đi lên tầng 3 thì hắn bỗng nhiên nhìn thấy một người đang đứng ở đây nhìn chằm chằm vào hắn.

Đây là một cô gái xinh đẹp, có mái tóc dài tới gần vai, cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi cùng một chiếc váy xếp dài màu đen. Cô gái này nhìn thấy hắn thì dùng những ngón tay thon dài của mình hơi kéo vạt áo của mình ra để lộ ra một chiếc áo sơ mi đã được tháo mấy cúc ở trên và một bộ ngực căng tròn bao trong một chiếc áo lót đen bên trong chiếc áo sơ mi trắng.

- Oga Tatsumi-kun - cô gái mày nói với giọng mềm nhũn khiến cho bất kỳ thằng đàn ông nào cũng phải xiêu lòng - đằng ấy có muốn... vui vẻ với mình một chút không?

Houjou Ringo Lv 58

Nhìn cô gái trước mặt đang tỏ vẻ gợi cảm để quyến rũ mình thì hắn buồn cười. Hắn hám gái nhưng hắn không phải là kẻ ngu muội, có mù cũng biết là Ringo đang dụ dỗ hắn để làm hại hắn nhưng hắn lại không hề để ý đến.

- Hê hê, em tên là Ringo đúng không - hắn đi lại gần và quàng tay qua cổ Ringo rồi thò vào trong áo của cô bóp lấy bộ ngực mềm mại của cô - anh thấy của em to hơn quả táo nhiều...

*chơi chữ 1 chút, tên của Ringo đồng âm với quả táo (ringo).

Thấy hắn thản nhiên nắn bóp bộ ngực sữa mà mình chăm sóc và chưa để bất cứ tên đàn ông nào chạm vào của mình thì Ringo hơi kinh ngạc đỏ mặt một chút nhưng ngay lập tức đã lấy lại bình tĩnh. Trong lòng Ringo nghĩ rằng hắn càng háo sắc thì càng tốt cho cô vì như thế hắn lại càng dễ dụ hơn.

- Vậy chúng ta hãy tới chỗ nào kín đáo hơn đi - Ringo đá lông nheo cho hắn một cái rồi đẩy tay hắn ra và đi trước.

Vừa đi được vài bước thì có vẻ Ringo sợ rằng hắn không đi theo mình nên liền quay đầu lại nói với giọng hơi thì thầm:

- Mau tới đây đi...

Hắn híp mắt lại hơi mỉm cười rồi đi theo Ringo.

Thấy hắn đi theo mình rồi thì Ringo tự tin rằng kế hoạch của mình đã thành công hơn một nửa rồi.

Bản thân Ringo là thủ lĩnh đời thứ 2 của Red Tail sau đó cô ấy nhường lại ngôi vị thủ lĩnh cho Aoi nhưng hiện tại Ringo lại cho rằng Aoi đang trở nên yếu đuối và kéo theo toàn bộ băng Red Tail đi xuống bởi vì mối quan hệ tình cảm giữa Aoi và hắn.

Chính vì vậy mà Ringo đã lập nên băng Reborn Red Tail tại học viện Majougari để chứng minh mình mới là người thích hợp nhất để thống trị Red Tail.

- Mau vào đây nào... - Ringo dẫn hắn tới một căn phòng học ở một góc vắng vẻ.

Căn phòng này bây giờ cực kỳ tàn tạ, những bức tường bị nứt rạn, cửa kính thì vỡ tan còn bàn ghế thì bị đập phá toàn bộ. Chỉ mới đi học lại được một thời gian ngắn mà ngôi trường đã bị phá hoại đến mức này thì phải thương đến kẻ nào đầu tư vào cái trường học này.

Hắn vừa bước vào trong thì Ringo đã đóng sầm cửa lại và khóa trái, cô nhìn về hắn với ánh mắt rất lạnh lùng.

- Bây giờ là lúc tao dạy dỗ mày rồi - thái độ của Ringo liền quay ngoắt 180 độ, xem ra cô ấy vẫn còn tức giận hắn việc vừa bị hắn sờ ngực.

- Ha ha ha... - hắn bỗng nhiên cất tiếng cười lớn - vậy thì cũng chưa biết là ai dạy dỗ ai đâu.

...................

- Aoi-neesan... Aoi-neesan!!!

Lúc này Aoi, Nene và Ryouko đang ngồi trong phòng học của năm thứ 2 thì bỗng nhiên một giọng nói hớt ha hớt hải kèm theo tiếng bước chân dồn dập vang lên bên ngoài hành lang.

- Xạch!!!

Cửa phòng học được mở ra và Yuka cùng với Chiaki, Kaoru chạy xộc từ ngoài vào. Ba người vừa vào tới lớp thì lập tức nhốn nháo, Aoi không thể nghe được gì vì 3 người cùng nhau nói.

- Có gì cứ bình tĩnh đã nào, cứ từ từ mà nói - Aoi bảo 3 người bình tĩnh lại.

- Aoi-neesan là như thế này... - Yuka liền đứng ra nói.

Ba người Yuka, Chiaki và Kaoru vốn dĩ là học sinh năm thứ nhất nên phòng học của họ ở cùng dãy nhà với hắn. Lúc nãy khi đang trên đường trở về lớp từ căng tin thì ba người lại nghe được đám học sinh ở đây đang xì xào gì đó.

Hỏi ra mới biết là trước đó không lâu đã có người nhìn thấy hắn cùng với Ringo đi tới một nơi vắng vẻ của trường học không biết làm gì. Nghe được thông tin này ba người Yuka lập tức chạy tới đây để báo lại cho Aoi.

- Ringo gặp Tatsumi-san để làm gì - Aoi và mấy cô gái không biết tại sao - chẳng lẽ cô ta muốn làm hại anh ấy sao?

- Nhưng mà làm gì có ai làm hại được anh yêu chứ - Yuka nói.

- Bất kể thế nào thì chúng ta cũng phải tới đó xem xét tình hình - Aoi cầm thanh kiếm gỗ của mình đứng dậy nói - dù sao chúng ta và băng Reborn Red Tail của Ringo cũng đang có xung đột, nếu như nhân dịp này trừ khử luôn bọn chúng cũng được.

Vậy là 6 cô gái cùng kéo nhau đi về phía dãy nhà mà hắn cùng Ringo đã đi tới.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 327: Sát Lục Duyên Khởi (3) (Merry Christmas 7/10)


- Tránh ra mau lũ chó cái!!!

Lúc này trong một tòa nhà nằm ở góc của trường Ishiyama đang có hai phe đứng đối diện nhau. Một bên thì gồm những cô gái xinh đẹp mặc đồng phục nữ sinh trường Ishiyama, bên còn lại thì là những nữ sinh có kiểu đầu và trang phục cực kỳ đặc trưng của những nữ côn đồ.

- Aoi cô đã khiến cho Red Tail trở nên ngày càng lụi tàn, chỉ có Ringo-san mới có thể đem lại được vinh quang cho Red Tail mà thôi - một nữ côn đồ có mái tóc dựng ngược đứng ở phía trước nói - bây giờ Ringo-san đang chăm sóc kỹ lưỡng thằng bạn trai ất ơ của cô. Khi chị ấy xong việc thì thằng nhóc đó sẽ không còn có dáng vẻ đẹp trai đã khiến cho cô mê mẩn đâu.

Cô gái có mái tóc dựng này buông ra những lời dọa dẫm và đắc ý nhìn về phía đám Aoi để chờ đợi vẻ mặt tức giận hoặc lo lắng của các cô. Nhưng tất cả những gì mà cô ta nhìn thấy là ánh mắt giống như đang nhìn các cô giống lũ tâm thần loạn trí của đám Aoi.

- Ha ha ha... hô hô hô... buồn cười quá - cả đám liền phá lên cười.

- Bọn nó đòi tra tấn Tatsumi-san kìa... khặc khặc... - Yuka là người cười lớn nhất, cô cười đến nỗi bị sặc cả nước bọt.

- Khụ... khụ... Yuka, em không nên cười bọn họ như vậy... ẹ hèm... - Aoi cố gắng bình tĩnh nhưng nhìn vẻ mặt được cô dùng một bàn tay che mất phần miệng và quay ra sau và đôi vai đang run lên từng hồi thì ai cũng nhận ra là cô đang rất cố gắng nhịn cười.

Bị đám Aoi cười nhạo và nhìn giống như là bị điên thì cô gái tóc dựng và đám nữ côn đồ phía sau cô hết sức tức giận. Cô gái tóc dựng nhìn về phía Aoi với vẻ mặt hằm hằm.

- Cứ cười cho đã đi rồi đến khi các người sẽ nhìn thấy thằng ôn kia không còn hình người nữa đâu - cô gái tóc dựng lạnh lùng nói - mà các người cũng sẽ chịu chung số phận với thằng nhóc đó thôi.

Nói xong thì cô gái tóc dựng cùng với đám nữ côn đồ phía sau rút ra những thanh kiếm gỗ và những thứ vũ khí có sức sát thương lớn mà không bị quản chế như ống tuýp, dây xích... ra nhìn chằm chằm vào đám Aoi.

Thấy cảnh này thì lập tức đám Aoi liền lấy ra vũ khí chuẩn bị chiến đấu.

- Ajari, nếu như các cô muốn chiến tranh thì được thôi - Aoi nhìn thằng vào cô gái tóc dựng có tên Ajari nói.

Thấy cuộc chiến này là không thể tránh khỏi Aoi liền giơ thanh kiếm gỗ của mình lên chuẩn bị tấn công. Nhưng vào lúc này Nene lại bước tới trước và đặt tay lên vai của Aoi giữ cô lại.

- Aoi-neesan hãy để cho bọn em đấu với bọn họ - Nene nói - bọn em cũng là thành viên của Red Tail, em không thể để một mình chị giải quyết hết mọi chuyện được.

Nhìn thấy sự quyết tâm trong mắt của Nene, Aoi liền gật đầu rồi hạ kiếm xuống hơi lui ra sau.

Ajari nhìn thấy Aoi lui ra sau nhường chỗ cho Nene và mấy cô gái thì liền buông lời chế nhạo.

- Các người vốn dĩ đã ít người hơn rồi, bây giờ kẻ mạnh nhất trong số các người lại định đứng ngoài sao - Ajari khinh khỉnh - các ngươi sẽ phải hối hận.

Đám nữ côn đồ đứng sau Ajari cũng phá lên cười nhạo đám Nene không biết tự lượng sức mình.

Đứng trước sự chế nhạo của đám nữ côn đồ những cô gái băng Red Tail lại mặt không hề đổi sắc chăm chú nhìn vào đám nữ côn đồ.

- Ajari các cô quá coi thường Nene rồi đấy - Aoi cười nhạt.

Đúng lúc này trên những bộ phận khác nhau trên cơ thể như sau tai trái của Nene, bàn tay của Chiaki, cổ của Ryouko và dưới đuôi mắt của Yuka liền hiện lên một biểu tượng mang theo một con số đang phát sáng.

...............

Trong hành lang của một dãy phòng học của trường Ishiyama đang diễn ra một trận chiến giữa hai băng đảng nữ côn đồ duy nhất của trường.

- Hộc hộc... - lúc này Ajari và đám nữ côn đồ của băng Reborn Red Tail đã bị đám Nene hạ gục triệt để.

- Sao lại như vậy được, sao bọn ta lại có thể thua đám ẻo lả các ngươi được - Ajari khuỵu gối xuống sàn thở hồng hộc nhìn về phía Nene - đám các ngươi đã vứt bỏ luật lệ của Red Tail và tiếp xúc với lũ con trai rồi trở nên yếu đuối, tại sao các ngươi lại vẫn mạnh như vậy chứ.

- Ai nói với ngươi có bạn trai là sẽ yếu đi - Yuka thu lại chiếc châm cài tóc hình bông hoa của mình rồi nói - chính Tatsumi-san là người ban cho chúng ta sức mạnh mới này, đây là... sức mạnh của tình yêu!!!

- E hèm... - những lời nói của Yuka khiến cho đám Aoi và Nene hơi đỏ mặt nhưng cũng không hề lên tiếng phản đối mà chỉ đưa tay sờ lấy vị trí xuất hiện Vương Thần Ấn với vẻ mặt đầy thẹn thùng.

- Cái gì... mà điều đó cũng không quan trọng nữa - Ajari lấy hết sức mình để đứng dậy và nói - nếu như các ngươi nói đó là sức mạnh của tình yêu thì nó cũng sẽ bị hủy hoại mà thôi, từ nãy tới giờ có lẽ Ringo-san đã làm thịt xong tên bạn trai của các ngươi rồi. Các ngươi hãy chờ mà nhặt xác người yêu của mình về đi.

Thấy Ajari la hét om sòm thì đám Aoi vẫn không hề có chút gì là lo lắng cho hắn cả.

- Ngươi vẫn chưa hiểu được sao? - Kaoru bước lên nói - Tatsumi-san là người đã ban cho chúng ta sức mạnh này, vậy anh ấy sẽ mạnh đến thế nào thì chắc các ngươi cũng hiểu. Các ngươi nghĩ con ma nữ đó có thể làm hại được anh ấy à.

Lời nói của Kaoru khiến cho đám Ajari ngớ người ra, chúng có một cảm giác bất an đang dâng lên trong lòng.

Những nữ côn đồ còn có thể đứng dậy được cùng nhau quay về phía cuối hành lang và bắt đầu tới gần một căn phòng ở cuối dãy. Đám Aoi thấy vậy thì cũng không ngăn cản họ mà chỉ đứng đó quan sát.

Khi bước tới gần căn phòng này thì bọn họ bắt đầu nghe được những tiếng động lạ.

- Ư... ư... - những tiếng rên rỉ kèm theo những tiếng thở dốc rất nhỏ chui ra khỏi căn phòng và lọt vào tai những nữ côn đồ này.

Tiếng động lạ càng khiến cho mấy người này càng cảm thấy có chuyện gì đó không ổn. Ajari lúc này mặt mũi đã tối sầm lại, cô điều khiển cơ thể đang đau nhức khắp người của mình về phía trước cửa căn phòng rồi đùng sức đạp bay cánh cửa ra.

- Rầm!!!

Cánh cửa bị Ajari đá bay ra và rơi xuống đất, hình ảnh bên trong căn phòng liền hiện lên trước mắt những người đứng ở ngoài cửa. Nhìn thấy cảnh tượng đang diễn ra trước mắt mình thì Ajari và đám nữ côn đồ lập tức hóa đá.

Bọn họ không thể tin được vào mắt mình nữa rồi. Lúc này Ringo, thủ lĩnh của băng nhóm Reborn Red Tail cựu thủ lĩnh đời thứ 2 của băng Red Tail người đã lên tiếng chế nhạo và chỉ trích việc thủ lĩnh đời thứ 3 của Red Tail là Aoi có những hành động coi thường luật lệ của Red Tail khi cô có bạn trai, giờ đây đang không một mảnh vải che thân nằm bên dưới tên bạn trai của Aoi.

Chân tay của Ringo quấn chặt lấy cơ thể cường tráng đến không ngờ của kẻ mà cô cho là đã làm hỏng Aoi và đón lấy một thứ gì đó trông như cây gậy đen xì ra vào chỗ riêng tư của mình.

Bây giờ Ringo không còn quan tâm đến bất kỳ chuyện gì xung quanh mà chỉ tận hưởng khoái cảm lần đầu tiên trong đời cô được hưởng do hắn đem lại cho cô. Ringo không hề để ý rằng từng tiếng rên rỉ phát ra từ miệng của mình đang từng chút từng chút một khiến cho hình tượng của cô trong mắt đàn em của mình dần sụp đổ và vỡ nát.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 328: Sát Lục Duyên Khởi (4) (Merry Christmas 8/10)


Sau khi tin tức về việc 2 người trong Satsuriku Engi là Nasu và Ringo bị triệt hạ chỉ trong 1 ngày thì các thế lực mới nổi bên trong trường lại được một phen sốt vó.

Bọn chúng nhận ra được là mình không có cơ hội chống lại hắn cùng với Touhoushinki nên đã tập hợp nhau lại và đầu quân về dưới trướng băng nhóm hùng mạnh nhất hiện tại của kẻ được xếp thứ 2 trong Satsuriku Engi là băng Thiên Thần Sa Ngã của Teiou (Đế Vương) Takamiya Shinobu.

Đáng lẽ ra theo thường tình thì các băng nhóm phải tập hợp nhau lại dưới trướng của kẻ được xưng là học sinh năm nhất mạnh nhất trong lịch sử, Đệ nhất Fuji. Nhưng do Fuji hoàn toàn không thành lập bất kỳ một băng đảng hay có bất cứ một đứa thuộc hạ nào nên Takamiya mới là người được xem là có khả năng cao nhất trở thành người thống trị của Ishiyama.

Chỉ trong 1 thời gian ngắn mà hơn 90% các thế lực trong trường đã quy thuận dưới trướng của Takamiya. Không khí của trường Ishiyama lúc này trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Bên phe hắn gồm Touhoushinki và đám đàn em đầy tinh nhuệ của họ như Natsume, Aizawa hay Jinno giúp phe của hắn chiến hầu như toàn bộ ưu thế trong các trận ẩu đả nhưng bên băng Thiên Thần Sa Ngã của Takamiya lại rất đông nên thế trận vẫn chưa thể ngã ngũ.

Và rồi một sự kiện xảy ra khiến cho cả trường Ishiyama phải rung chuyển, Toujou đã bị đánh bại.

Việc Toujou bị đánh bại khiến cho sĩ khí của phe Takamiya tăng lên cực cao và kết hợp với việc kẻ đánh bại Toujou lại chính là 1 trong Touhoushinki là Himekawa lại càng làm nhụt chí phe của hắn.

Đại tướng của phe mình bị đánh bại cộng thêm Himekawa phản bội khiến cho toàn bộ thế cục của trận chiến này nghiêng hoàn toàn về phía phe của Takamiya. Những kẻ quyết định đi theo Takamiya cực kỳ mừng rỡ vì cảm thấy mình đã quyết định rất chính xác. Chỉ có những thành viên nòng cốt của băng Thiên Thần Sa Ngã của Takamiya mới hiểu rằng tình hình không phải lạc quan như những kẻ khác nghĩ.

Trong một phòng học của trường Ishiyama, tòa nhà này đã bị băng Thiên Thần Sa Ngã chiếm đóng làm đại bản doanh và nơi đây đang diễn ra cuộc họp bàn chiến thuật của các thành viên cốt cán băng này.

- Cho dù đám lâu la bị tiêu diệt sạch thì chúng ta vẫn không thể trở thành kẻ thống trị trường Ishiyama được - Ogata Harumi, người sở hữu Vương Thần Ấn mang số 2 của băng Thiên Thần Sa Ngã lên tiếng - nếu chúng ta không thể hạ được thằng Oga thì chúng ta sẽ mãi chỉ là vị vua không ngai mà thôi.

- Lo gì chứ, thằng Oga đó làm sao có để đánh lại được với Takamiya chứ - Naitou Sarii, kẻ mang số 6 nói.

- Không nên coi thường Oga, dù sao hắn cũng là kẻ đã và đang thống trị trường này - Suzumura Suzune, người mang số 5 nói - có ý tưởng nào không hả ngài tham mưu.

Suzune quay về một góc phòng và nhìn về phía người thanh niên có mái tóc kiểu Pompadour quá khổ nói. Himekawa, bây giờ đang là người mang Vương Thần Ấn số 3 và cũng là tham mưu của băng Thiên thần Sa Ngã thấy Suzune nói kháy mình thì đáp trả

- Ý tưởng thì tôi nhiều lắm nhưng trước khi nói thì tôi muốn cảnh báo cô một điều - Himekawa nói - cô nên cẩn thận thì hơn.

- Sao, ngài tham mưu định ra tay với tôi sao - Suzune cười khẩy - tưởng rằng mình hạ gục được Toujou thì là mạnh lắm sao, đó chỉ là nhờ Vương Thần Ấn của Takamiya mà thôi, anh không nên quên rằng tôi cũng sỡ hữu Vương Thần Ấn đấy.

Himekawa giữ im lặng một lát rồi nói tiếp:

- Hình như cô đang hiểu lầm ý tốt của tôi rồi, người mà cô nên cẩn thận là thằng Oga kìa - Himekawa lạnh nhạt nói - đi theo Oga một thời gian thì tôi biết được rằng nó có một khả năng rất đặc biệt, đó là nó có thể khiến cho những đối thủ nữ rơi vào lưới tình của nó. Cô em xinh xắn như vậy rất dễ rơi vào tầm ngắm của thằng Oga đấy, hi vọng lúc đó cô em không phản bội lại băng Thiên Thần Sa Ngã để đi theo nó.

- Tôi sẽ không bao giờ phản bội Takamiya - Suzune vỗ mạnh vào bàn rồi đứng bật dậy.

- Được rồi đừng kích động Suzumura -Udagawa Youken, thành viên mang số 4 đeo một chiếc mặt nạ có nụ cười đầy bí ẩn lên tiếng - Himekawa đừng trêu chọc cô ta nữa.

Thấy Udagawa lên tiếng thì Suzumura nghiến răng một chút rồi ngồi trở lại ghế còn Himekawa thì tiếp tục nói:

- Thằng Oga này là một kẻ nguy hiểm nhất mà tao từng gặp, trái với vẻ ngoài hiền lành nó cực kỳ độc ác và không bao giờ nương tay với kẻ thù. Nhưng bù lại thì nó lại rất quan tâm tới bạn bè, nếu muốn đối phó với nó thì phải nhắm vào thằng bạn thân vô dụng của nó... thằng Furuichi.

....................

- Alo, Oga-san - từ trong điện thoại truyền ra giọng của một thiếu nữ.

- Ai vậy? Honoka à? - sau nghĩ suy nghĩ vài giây thì hắn liền nhận ra đây là giọng của em gái Furuichi - em gọi điện cho anh có chuyện gì vậy.

- Dạ, khi nãy nii-san có bảo là ra ngoài mua bánh nhưng mãi chưa thấy về - Honoka lo lắng nói - nii-san có qua nhà anh không vậy?

- Đâu có đâu, em đã gọi điện cho nó chưa? - hắn hỏi.

- Vì nghĩ là đi mua bánh sẽ về ngay thôi nên nii-san không mang theo điện thoại.

- Thôi được rồi để anh đi tìm nó em cứ đi ngủ đi.

Nói xong thì hắn liền cúp điện thoại và ngồi dậy, nếu hắn đoán không sai thì Furuichi lại bị Himekawa bắt cóc mất rồi. Cũng may là hắn đã đưa gói khăn giấy của đại ma vương cho Furuichi cách đây không lâu. Chỉ cần Takamiya không tự mình ra tay thì khó có kẻ nào có thể đánh bại được Furuichi đang có sự trợ giúp từ Trụ Sư Đoàn 34.

- Chuyện gì vậy anh - Hilda vừa mới bế Nico đi tắm về thì thấy hắn đang thay quần áo nên hỏi.

- Thằng Furuichi bị bắt cóc rồi, em hãy đi gọi mấy người Aoi tới trường ngay nhé, anh sẽ tới đó trước - hắn đưa tay ôm lấy Nico và hôn lên má của Hilda một cái rồi biến mất.

Hilda thấy hắn nói vậy thì lập tức lấy ra điện thoại và bắt đầu gọi.

.............

Trước cổng trường Ishiyama là một đám học sinh trường Ishiyama đang đứng tán phét. Đây chính là bọn đàn em mới của Himekawa tất cả bọn này đều có quả đầu Pompadour và phong cách ăn mặc giống hệt với Himekawa.

Khi các băng nhóm đầu quân vào dưới trướng của băng Thiên Thần Sa Ngã thì Takamiya đã cho phép Himekawa biến lũ này thành thuộc hạ của mình và tạo thành tiểu đội Hime dưới sự điều khiển của Himekawa.

- Đứng lại mày là ai?

Bọn tiểu đội Hime này nhìn thấy có một người thanh niên xuất hiện ở trước cổng trường thì hùng hổ chặn đường cậu ta. Nhưng rất nhanh thì đám tiểu đội Hime này đã nhận ra kẻ mà chúng cản đường là ai.

- Là... là Oga!!! Nó tới đây 1 mình!!!

Nhận ra người mà mình cản đường là ông trùm hiện tại của Ishiyama thì bọn này lập tức hoảng loạn, bọn chúng vẫn chưa quên được cái cảnh đêm hắn và Toujou đánh nhau. Bọn này hầu hết là năm 2 và năm 3 nên đã tận mắt nhìn thấy hắn đánh sập cả cái trường Ishiyama này.

Khác với bọn năm nhất cuồng vọng thì đám này biết được sức mạnh của hắn khủng khiếp đến nhường nào.

- Rầm!!!

Một nháy mắt sau khi bọn này nhận ra hắn thì đã phải hứng chịu một đòn như trời giáng của hắn và ngã gục toàn bộ. Sau khi xử lý xong bọn lâu la này thì hắn tiếp tục tiến sâu vào bên trong trường.

Nhưng vừa mới đi được không lâu thì hắn lại bắt gặp một người quen.

- Chào thằng nhóc, lâu rồi không gặp ha - người này giơ tay lên chào hắn.

- Saotome-sensei - hắn nhìn về phía người mới xuất hiện nói.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 329: Sát Lục Duyên Khởi (5) (Merry Christmas 9/10)


- Vậy ra ông tới là nói với tôi những điều này thôi sao? - hắn nhìn Saotome nói.

Giống với tình tiết trong truyện, Saotome tới để khuyên nhủ hắn không nên đối đầu với Takamiya và Fuji vào lúc này.

- Ông coi thường tôi quá rồi đấy - hắn quay đầu và bỏ đi - ông nghĩ mấy cái trò ấn pháp mà ông dạy có thể khiến cho hai thằng đệ tử của ông mạnh hơn tôi sao?

Saotome thấy hắn không nghe lời khuyên can của mình thì chỉ đứng đó không nói gì cả. Từ trước khi tới đây ông ta cũng đã biết rõ là hắn sẽ không chịu nghe lời ông ta rồi. Chẳng qua lương tâm của ông ta không cho phép ông ta bàng quang đứng nhìn mà thôi.

Đây có thể nói là trận chiến giữa 3 tên đệ tử của mình nên Saotome không thể tham dự vào được. Saotome chỉ có thể nhắc nhở hắn cẩn thận mà thôi.

..........

Lúc này bên trong trường, Furuichi đang đánh nhau với Takamiya... à không phải nói là đang bị tên Takamiya đánh mới đúng.

Sức mạnh của Takamiya là hoàn toàn áp đảo so với Furuichi, cho dù cậu ta đã triệu hồi không biết bao nhiêu con quỷ của Trụ Sư Đoàn số 34 cùng một lúc thì cũng không thể thắng được Takamiya.

- Oga, cậu tới muộn quá đấy - Takamiya đứng đối diện với hắn trong hành lang của một dãy phòng học.

Furuichi và những Chuushou của Trụ Sư Đoàn số 34 bị Takamiya đánh bại đang nằm dưới đất.

Takamiya Shinobu Lv 88

- Anh bạn của cậu chờ cậu lâu quá nên mới bị đánh ra nông nỗi này đấy - Takamiya dẫm lên lưng của Furuichi và nhìn hắn nói - cậu ta cũng đã cố gắng bỏ chạy mấy lần nhưng đều bị bắt lại.

Takamiya nhìn hắn với vẻ mặt đầy sự khiêu khích.

- Sao vậy? Nhìn thấy bạn mình bị hành hạ mà cậu không cảm thấy tức giận sao - dường như Takamiya đang cố tình chọc giận hắn.

Nhưng hắn lại không hề lao lên tấn công Takamiya như cậu ta đã nghĩ mà chỉ đứng đó yên lặng nhìn.

- Hóa ra Oga Tatsumi nổi tiếng là luôn xả thân vì bạn bè lại chỉ là một kẻ máu lạnh thôi sao?

Thấy hắn không phản ứng giống với mong muốn của mình thì Takamiya chỉ cười nhạt. Takamiya liền đưa điếu thuốc đang cháy trên tay lên miệng rít một hơi và bắt đầu dùng sức dẫm lên lưng của Furuichi.

Nhưng ngay lúc này phía sau lưng của Takamiya lại xuất hiện một bóng người.

- Phập!!!

Takamiya đang bình tĩnh cầm điếu thuốc thì bỗng cậu ta cảm thấy có một thứ gì đó mảnh dài và rất lạnh lẽo đâm xuyên qua cơ thể mình. Cậu ta cúi đầu nhìn xuống dưới bụng mình thì thấy một lưỡi kiếm dài trắng muốt như xương đã đâm xuyên qua bụng của mình, trên lưỡi của thanh kiếm còn có những giọt máu của chính cậu ta đang nhỏ giọt xuống sàn.

- Phụt!!!

Bóng người phía sau lưng của Takamiya rút thanh kiếm khỏi bụng của Takamiya khiến cho những dòng máu tươi trong ổ bụng Takamiya như tìm được lối thoát mà chảy ồ ạt ra ngoài.

- Hự... - Takamiya ôm lấy vết thương đang chảy máu trên bụng mình lảo đảo chống tay vào tường.

Cậu ta xoay đầu lại nhìn về phía sau mình thì phát hiện ra không biết từ lúc nào mà có một hắn nữa xuất hiện phía sau mình.

Hắn cõng theo Nico từng bước tiến lại gần Takamiya và ảnh phân thân của hắn đang cầm thanh Kotsurei thì cúi xuống vác Furuichi lên vai rồi biến mất.

- Chính mày đã khơi mào cuộc chiến này nên mày sẽ phải lãnh nhận hậu quả của nó - hắn lạnh lùng nói - và đó chính là cái chết của mày.

Takamiya ôm lấy vết thương vẫn đang chảy máu của mình nhìn về phía hắn.

- Ha ha ha... mày nghĩ vết thương này có thể giết được tao sao - Takamiya hít một hơi thật sâu và đứng vững lại cơ thể - tao từng phải chịu những vết thương còn nghiêm trọng hơn thế này nhiều.

Cùng với chiến ý đang bốc lên từ trong người Takamiya thì bỗng trên vai cậu ta xuất hiện một cô bé con khoảng 3~4 tuổi mặc một bộ váy gothic lolita màu hồng nhạt xen trắng. Cô bé này có mái tóc dài gợn sóng màu trắng toát cùng với cặp mắt cũng có màu trắng giống với Byakugan của hắn vậy.

- Quan sát

Tên: Lucifer

Tuổi: 4

Giới tính: Nữ

Hp: 3800/3800 (Hp regeneration: 38/s)

Mp: 2500/2500 (180 000/180 000) (Mp regeneration: 1800/s)

Lv 42

STR: 33

AGI: 67

VIT: 370

WIS: 42

INT: 66

LUK: 37

Vậy ra đây chính là Lucifer sao? Cô bé này chính là thứ giúp cho sức mạnh của Takamiya được tăng lên cực cao. Nguồn quỷ khí của Lucifer là 180 nghìn lận, Nico mặc dù đã trưởng thành khá nhiều từ khi gặp hắn nhưng hiện tại quỷ khí của cô bé mới chỉ có 150 nghìn mà thôi, Lucifer còn nhiều hơn Nico những 30 nghìn.

Nhưng dù sao sự chênh lệch này không phải là quá lớn và đã được sức mạnh của hắn bù vào nên phải nói là hiện tại hắn vẫn mạnh hơn Takamiya. Không chỉ có thể hắn còn sở hữu "chế độ phụ huynh" giúp cho hắn tận dụng được tối đa sức mạnh của Nico, điều này Takamiya không thể bằng hắn được.

- Soạt!!

Lucifer giơ tay trái lên, bỗng có một sức hút giống như một bàn tay vô hình đang kéo hắn về phía Takamiya.

- Đến lượt tao rồi - Takamiya lập tức vung nắm đấm về phía hắn.

Nhưng ngay khi nắm đấm của Takamiya kịp chạm vào mặt hắn thì đôi mắt của hắn đã chuyển sang thành một màu tím hết sức ma mi.

- Shinra Tensei.

Lập tức có một sức đẩy cực mạnh bắn ra từ cơ thể hắn tỏa ra khắp xung quanh.

- Rắc!!! - tiếng xương gãy giòn tan vang lên.

Gia tốc tới từ đòn kéo của Lucifer, sức đẩy tới từ Shinra Tensei và lực cú đấm đi ngược chiều của Takamiya, cả ba thứ cộng lại và dồn thẳng lên bàn tay trái của Takamiya khiến nó vỡ nát ra.

- A A A...

Takamiya ôm lấy bàn tay trái đã dập nát của mình mà run rẩy, cậu ta nghiến răng thật chặt khiến cho những sợi gân xanh nổi lên đầy mặt do quá đau đớn. Máu không ngừng chảy ra từ những vết da rách do xương vỡ đâm thủng và những mạch máu vỡ ra do áp lực kinh khủng ép lên, bàn tay này của cậu ta cho dù có được điều trị cẩn thận thì cũng vẫn sẽ để lại di chứng nặng nề.

- Yếu quá... tao cứ tưởng có được Lucifer thì mày phải mạnh lắm cơ - hắn để lộ ra vẻ mặt thất vọng - ai ngờ mày lại chẳng đỡ nổi một đòn của tao.

Hắn đi lại gần đá vào bụng của Takamiya khiến cho cậu ta văng ra xa mấy mét nhưng cậu ta ngay lập tức có thể gượng dậy do hắn cố tình nương tay.

- Mày có biết tại sao Lucifer có sức mạnh lớn hơn Nico nhưng mà mày vẫn thua không - hắn nhìn về phía Lucifer đang ngồi dưới đất nhìn Takamiya với con mắt vô cảm - đó là bởi vì mày không hề chấp nhận Lucifer, mày luôn luôn căm ghét cô bé nên trong tiềm thức của mày bài xích sức mạnh của Lucifer.

Lời nói của hắn giống như dùng dao vạch vào tâm trí của Takamiya vì nó là hoàn toàn đúng. Lucifer đã khiến cho Takamiya phải mất cha và bà nội nên đã qua mấy năm rồi Takamiya vẫn không chấp nhận Lucifer và chỉ coi cô bé là công cụ mà thôi.

Hắn lại tiếp tục đến gần Takamiya và khuỵu gối xuống cách cậu ta khoảng 1 mét rồi đưa tay về phía Lucifer.

- Hãy đi với ta Lucifer, ta sẽ chăm sóc cho con - hắn nhìn Lucifer với ánh mắt trìu mến - ta sẽ yêu thương con giống như Nico vậy.

Lời này hắn nói ra khiến cho cả Lucifer và Takamiya kinh ngạc. Trên khuôn mặt lạnh nhạt vô cảm của Lucifer xuất hiện một chút thay đổi nhẹ, miệng cô bé hơi hé ra và đôi mắt cũng hơi mở lớn hơn một chút. Mặc dù chỉ là thay đổi rất nhỏ trên khuôn mặt nhưng đối với một cô bé vô cảm như Lucifer thì cũng là một sự thay đổi lớn.

Lucifer bắt đầu đứng dậy, cô bé không bay lơ lửng trên không nữa mà lại bước từng bước đi bộ tới gần hắn.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 330: Sát Lục Duyên Khởi (6) (Merry Christmas 10/10)


Lucifer đứng dậy khỏi mặt đất và bắt đầu đi về phía hắn trước ánh mắt khó tin của Takamiya. Lucifer chầm chậm từng bước một đi về phía hắn, khoảng cách một mét từng chút một thu hẹp lại và chỉ sau vài bước chân thì cô bé đã đi tới trước mặt hắn.

Lucifer đưa bàn tay nhỏ của mình nắm lấy mấy ngón tay trên bàn tay to lớn của hắn rồi bất chợt nhào vào lòng hắn. Lucifer dùng tay ôm chặt eo của hắn không buông, cô bé nhắm hai mắt lại và áp mặt mình vào bụng hắn giống như để cảm nhận rõ hơn hơi ấm của cơ thể hắn.

Song song với hành động của Lucifer thì trán của Takamiya bắt đầu sáng rực lên. Quỷ vương ấn của Takamiya tỏa ra ánh sáng rất mạnh nhưng chỉ sau giây lát nó đã tắt ngóm và quỷ vương ấn biến mất giống như chưa bao giờ xuất hiện ở đó vậy.

Trên mu bàn tay phải của hắn bỗng phát ra ánh sáng, một cái quỷ vương ấn giống hệt với quỷ vương ấn trên trán Takamiya lúc nãy xuất hiện ở đó.

Ting, độ hảo cảm của Lucifer tăng lên 100.

- Bắt Pet Lucifer.

Ting, bạn bắt Pet Lucifer thành công, độ trung thành hiện tại là 100.

Ting, bạn nhận được "trái tim nữ quỷ" x1

Cùng với tiếng thông báo của hệ thống thì hắn một lần nữa cảm giác được có một sợi dây liên kết xuất hiện kết nối linh hồn của hắn và Lucifer giống như hắn và Nico vậy. Ngoài ra hắn còn cảm nhận được một luồng quỷ khí còn dồi dào hơn cả của Nico đang dâng trào trong cơ thể của Lucifer.

Cực kỳ hài lòng với kết quả này hắn vòng tay ôm Lucifer vào lòng và đứng dậy, Nico từ sau lưng hắn bò lên trên vai và nhìn về phía người chị em mới của mình với ánh mắt hiếu kỳ.

Trong khi hai cô bé con còn đang đánh giá lẫn nhau thì hắn nhìn về phía Takamiya dường như đang chết lặng.

- Tao đã giúp cho mày thoát khỏi con quỷ đã khiến mày mất đi gia đình và ám ảnh mày bấy lâu nay rồi đấy. Sao, cảm động không? - hắn nhìn Takamiya với ánh mắt giễu cợt.

Lúc này Takamiya đã không còn sở hữu quỷ vương ấn nữa, mặc dù sức mạnh cơ bắp của cậu ta có thể nói là vẫn cực kỳ vượt trội so với những kẻ khác nhưng không có quỷ khí thì cậu ta chẳng thể gây nên nổi sóng gió gì. Đó là chưa kể bàn tay trái của Takamiya không có quỷ khí chữa lành thì coi như là đã phế luôn rồi.

- Chưa xong đâu... - khi hắn vừa mới quay đầu bỏ đi thì Takamiya dùng tay phải chống xuống đất và đứng dậy - cho dù tao chỉ có một mình thì tao vẫn muốn đánh tiếp.

Nhìn thấy vẻ mặt của Takamiya thì hắn có phần nể phục cậu ta.

- Không bỏ cuộc dù bất cứ chuyện gì xảy ra ư? Mày quả là đáng mặt đàn ông đấy - hắn có chút tán thưởng nhìn Takamiya - được rồi, tao sẽ đánh với mày một trận.

Hắn để Nico và Lucifer xuống dưới đất và bước tới trước.

- A A A.... - Takamiya lao tới tấn công trước.

Hắn không hề né tránh mà dùng vai của mình đỡ lấy cú đấm này và đấm trả một cú vào mạn sườn của Takamiya. Takamiya cảm thấy như có một chiếc xe tải húc thẳng vào người khiến cho cậu ta không thở nổi nhưng chỉ hơi lảo đảo một chút Takamiya đã lấy lại thăng bằng và tiếp tục tấn công.

Hắn và Takamiya đánh nhau hoàn toàn không hề né tránh mà dùng chính cơ thể của mình đỡ lấy đòn của đối phương. Nhưng hiệu quả của nó lại hoàn toàn trái ngược với nhau, với cơ thể của thần hắn hoàn toàn không hề bị thương chút nào trước những đòn tấn công của Takamiya nhưng cậu ta thì lại bị những đợt tấn công như vũ bão của hắn khiến cho bị thương ngày càng nặng.

- Bốp!!!

Cuối cùng khi chịu một cú đấm thứ n của hắn thì Takamiya đã bay ra xa và bất tỉnh nằm trên mặt đất.

- Bộp... bộp... - một tiếng vỗ tay vang lên.

- Không thể tin được là cậu lại có thể cướp lấy Lucifer từ tay của Takamiya-kun - đúng lúc này một người thanh niên mặc vest đen có mái tóc dài cột thành đuôi ngựa xuất hiện, đây chính là người từng xuất hiện khi hắn đang đánh nhau với Nasu - thật đáng thất vọng Takamiya, cậu đã trở nên vô dụng rồi.

Người thanh niên này bỗng lấy ra một chiếc dao găm nhỏ rồi ném về phía ngực Takamiya. Nhưng vừa bay được nửa đường thì nó đã đổi hướng bay ra xa rồi rơi xuống đất.

Người thanh niên này hơi ngạc nhiên một chút nhìn về phía Lucifer còn đang giơ bàn tay của mình lên. Vừa rồi chính là Lucifer đã ra tay cứu lấy Takamiya. Mặc dù không còn đi theo Takamiya nữa nhưng trong những năm tháng đi theo cậu ta thì Lucifer cũng có tình cảm nhất định, cô bé không muốn Takamiya phải chết.

Nhìn ra được suy nghĩ của Lucifer hắn liền bước tới và nói:

- Có vẻ như con gái của tao không muốn thằng này chết, mày làm ơn cút đi được không - mặc dù có vẻ mặt hơi mỉm cười nhưng giọng nói của hắn mang theo sắc thái ra lệnh rất rõ ràng, nếu tên kia mà không rời đi trước khi hắn ra tay thì đừng hòng toàn mạng.

- Cậu đâu cần phải căng thẳng như vậy chứ - người thanh niên này vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nói - thôi thì cậu muốn làm gì thì cứ làm đi, kiểu gì thì Fuji-kun cũng sẽ lo nốt phần còn lại thôi mà.

Nói xong tên thanh niên này thè lưỡi ra để lộ một viên ngọc đang phát sáng, viên ngọc này chính là thứ đã giúp tên này thoát khỏi Kamui của hắn lần trước. Hắn nhìn viên ngọc này một chút rồi thôi, tên thanh niên kia cũng đã biến mất.

Hắn bỏ đi để mặc Takamiya nằm ở trên sàn nhà. Hắn chỉ cần Takamiya không chết là được còn đâu hắn không có nhiệm vụ phải chữa trị cho cậu ta.

- Oga!!

Bước xuống sân trường, lúc này mấy người của Touhoushinki đã xuất hiện đầy đủ ở đây. Đám Thiên Thần Sa Ngã của Takamiya đã mất đi Vương Thần Ấn ngay khi Takamiya mất đi Quỷ Vương Ấn của Lucifer. Không có Vương Thần Ấn thì việc phải đối đầu với Touhoushinki sở hữu Vương Thần Ấn quả là một cơn ác mộng đối với băng Thiên Thần Sa Ngã. Thậm chí là bọn chúng còn không thể phản kháng đã bị Touhoushinki đánh bại rồi.

Himekawa lúc đó đã bộc lộ Vương Thần Ấn của mình ra và toàn bộ đám tiểu đội Hime liền lột áo khoác để lộ chữ Thánh (聖 Saint nghĩa là thánh) thể hiện mình đứng về phe Saint Ishiyama của Touhoushinki.

- Vậy là giải quyết xong băng của thằng Takamiya rồi - Kanzaki bóp bóp vai nói.

- Bọn này toàn lũ yếu như sên, tao chẳng thấy đứa nào mạnh cả - Toujou thì có vẻ bất mãn vì không gặp được đối thủ xứng tầm.

- Tatsumi-san chắc là anh sẽ hứng thú với người này đấy - Yuka đứng trong đám người bỗng nhiên hí hửng nói.

Hắn nhìn về phía Yuka thì thấy cô ấy vác tới một cô gái có làn da rám nắng và mái tóc màu nâu nhạt đang bị trói bằng dây thừng.

- Yuka, đây là ai vậy? - hắn hỏi.

- Đây chính là Suzumura Suzune thành viên của băng Thiên Thần Sa Ngã đã bị Aoi-neesan đánh bại đó - Yuka cười lớn - em đã bắt cô ta về làm chiến lợi phẩm đấy. Bây giờ em nộp lại cô ta cho thủ lĩnh của quân ta cũng chính là anh đấy.

Trời ạ, Yuka ơi là Yuka!!! Cô ấy làm như bây giờ đang là thời chiến quốc hay sao mà bắt tù binh với cả chiến lợi phẩm cơ chứ.

Himekawa đứng ngoài thấy cảnh này mà không biết nói gì cả, cậu ta đã từng nói đùa với Suzune rằng cô ta nên cẩn thận nếu không sẽ bị hắn để ý tới và bắt về làm bạn gái mình. Ai ngờ bây giờ chuyện này thật sự đã xảy ra, mặc dù không phải là do chính tay hắn bắt lại nhưng kết cục của Suzune cũng chẳng khá hơn là mấy.

Đám con trai lấy bừa một cái cớ rồi kéo nhau rời đi để lại đám con gái và hắn đang nhìn Suzune với ánh mắt đầy sự hứng thú.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 331: Tới Mỹ


Kết thúc trận chiến giữa nhóm trường Saint Ishiyama của Touhoushinki và băng Thiên Thần Sa Ngã của Takamiya thì không khí trong trường Ishiyama đã trở nên đỡ căng thẳng hơn nhưng tất cả các học sinh vẫn đang ngóng trông một trận chiến cuối cùng để xoay chuyển cục diện giữa hắn và kẻ mạnh nhất trong Satsuriku Engi là Fuji.

Nhưng qua một đoạn thời gian mà Fuji vẫn không xuất hiện cộng thêm việc những băng nhóm trước đây từng quy thuận dưới trướng Takamiya lại hành động dưới sự điều khiển của Himekawa nên khi cậu ta thể hiện rằng mình chấp nhận hắn làm đại ca thì đồng nghĩa với việc 90% số học sinh trong trường đã đứng về phía hắn.

10% còn lại là thuộc hạ của hai người đứng thứ 4 và thứ 6 của Satsuriku Engi là Akahoshi Kankurou và Ichikawa Ebian lại đang cảm thấy lo lắng cho địa vị của đại ca mình.

Còn về phần nhân vật chính của chúng ta thì vẫn đang hưởng thụ những tháng ngày nhàn nhã của mình. Hilda đã đi báo cáo với đại ma vương về việc những con quỷ thuộc Thất Đại Tội liên kết với con người để chống lại con gái của ông ta được vài ngày rồi và cuối cùng hôm nay cô ấy đã trở về.

- Tatsumi-san, tiểu thư em về rồi rồi đây - Hilda vừa vào nhà là đã nhào vào lòng hắn ngồi.

Nico từ trên ghế sofa bò vào lòng Hilda ngồi và tạo thành cảnh tượng Hilda ngồi trong lòng hắn còn Nico thì ngồi trong lòng Hilda. Lucifer ngồi bên cạnh thấy cảnh này thì lại chăm chú nhìn vào họ, trong ánh mắt của cô bé dậy nên một vài gợn sóng nhỏ.

- Ủa, con bé nào đây? - Hilda nhìn Lucifer hỏi, trước lúc đi cô ấy chỉ nghe hắn nói về Lucifer mà chưa gặp mặt cô bé bao giờ nên cô ấy mới không nhận ra.

Hắn quay sang thấy Lucifer đang nhìn mình thì liền đưa tay xoa đầu cô bé và nói:

- Đây là Lucifer, từ nay cô bé sẽ là một thành viên trong gia đình chúng ta.

Nghe thấy hắn nói đây chính là Lucifer thì Hilda hơi cảnh giác một chút nhưng hắn đã nói rằng từ nay cô bé sẽ là một thành viên trong gia đình thì thái độ của Hilda phần nào dịu đi. Theo bản năng thì đương nhiên là Hilda không thích kẻ đã từng đối địch với tiểu thư của mình nhưng đối với Hilda mệnh lệnh của hắn là tuyệt đối nên cô mới thay đổi thái độ.

- Chuyến này trở về ma giới em có thu hoạch được gì không - nhận ra Hilda không thích Lucifer cho lắm thì hắn liền đánh lạc hướng cô ấy.

- Đúng rồi, sau khi báo cáo việc những con quỷ trong thất đại tôi xuất hiện ở nhân giới cho đại vương thì em cũng có tiến hành điều tra một chút và đã phát hiện ra được những con quỷ này đều bị điều khiển bởi tập đoàn Solomon - Hilda nói - tin này là do bác sĩ Furcas nói lại cho em. Ngoài ra em còn phát hiện ra rằng Iris-sama, mẹ của tiểu thư đang ở tập đoàn đó.

- Người phụ nữ trong bức "chân dung ác ma" đó sao - hắn biết rõ là mẹ của Nico đang ở tập đoàn Solomon nhưng hắn lại không thể biết được vị trí cụ thể của nó đang ở đâu.

- Chắc chắn phu nhân đã bị bọn chúng bắt cóc và lợi dụng - Hilda tỏ vẻ tức giận - bởi vì phu nhân là người duy nhất có khả năng điều khiển được những con quỷ thuộc Thất Đại Tội.

Hắn biết rõ địa vị của Iris trong lòng Hilda cao đến thế nào, Hilda coi Iris giống như chị ruột của mình vậy. Biết được tin Iris đang ở trong tập đoàn đối địch với chính con gái của mình thì tất nhiên là Hilda rất lo lắng cho cô ấy.

- Nếu như vậy thì chúng ta hãy cùng đi cứu cô ta ra nào - hắn nắm lấy tay Hilda và nói.

..................

Tiểu bang Nevada, Mỹ là một tiểu bang mà phần lớn đất đai khô cằn nhưng cũng là một trong những bang giàu mạnh nhất nước Mỹ với những ngành kinh tế chủ lực là khai mỏ, chăn nuôi, sòng bạc và du lịch. Nhắc đến nước Mỹ thì ngoài tượng nữ thần tự do ở New York hay nhà trắng ở DC thì người ta sẽ nghĩ ngay đến những sòng bạc cao cấp ở Las Vegas thuộc tiểu bang Nevada này.

Đây cũng chính là nơi mà tập đoàn Solomon đặt trụ sở của mình ở đó. Lúc này hắn ôm theo Lucifer và cùng Hilda đang bế Nico đứng ở ven đường cao tốc ở một vùng sa mạc rất vắng vẻ. Alain Delon do lần đầu tới một nơi rộng lớn như nước mỹ thì do không nắm rõ địa lý nơi đây nên đã đưa bọn hắn tới vùng rìa phía bắc Nevada chứ không phải Las Vegas nằm ở phía nam tiểu bang này.

Với khoảng cách gần 600 km này thì hắn và Hilda đứng ở ven đường để xin đi nhờ xe. Cuối cùng thì sau gần 20 phút chờ đợi đã có một chiếc xe tải xuất hiện trên đường cao tốc này, hắn đứng ra sát đường nhựa và giơ ngón cái lên để xin quá giang.

- Ù... ù... - khi đi quá bọn họ khoảng 10 mét thì chiếc xe tải đã dừng lại.

Hắn cùng Hilda đi tới cửa sổ bên trái của chiếc xe tải này và nhìn lên người đàn ông to béo đang ngồi ở ghế lái.

- Ông có thể làm ơn cho chúng tôi quá giang tới Las Vegas được không - hắn nói.

- Được thôi, lên đi - người đàn ông to béo này cười lớn.

Hắn và Hilda đi sang bên phải để leo lên ghế phụ của chiếc xe tải. Bước lên xe rồi hắn mới nhận ra rằng người tài xế mập mạp này trông rất là quen mắt. Mặc dù những người mập mạp thì hay có những nét tương đồng nhưng hắn dám chắc người đàn ông này có gì đó rất quen thuộc.

- Tôi là Michael, rất vui được làm quen - người đàn ông này nói - hai cô cậu làm gì ở giữa sa mạc thế?

Michael? Lúc nãy lên xe hắn không để ý tới tên của người đàn ông này nên không nhớ ra. Đây không phải là chính người đàn ông đã cho Oga và Furuichi quá giang ở trong truyện sao?

Lần này hắn tới Mỹ là có sự chênh lệch về thời gian so với trong truyện mà vẫn có thể gặp được người đàn ông này sao. Điều này chỉ có thể nói là do thằng tác giả quá lười nghĩ tên cho nhân vật mới nên dùng luôn lão béo này.

- Tôi là Oga còn đây là vợ tôi, Hilda - hắn trả lời - chúng tôi tới đây du lịch nhưng bị lạc mất xe bus...

Lần này mặc dù người đàn ông mập mạp này không bị cướp và cũng không được hắn giải cứu như Oga trong truyện nhưng Michael vẫn là người rất cởi mở nên bọn họ vẫn nói chuyện rất vui vẻ.

- Bây giờ cũng muộn rồi chúng ta chưa thể tới Las Vegas ngay được đâu, hai người tới nhà tôi nghỉ qua đêm đi - Michael thể hiện lòng hiếu khách của mình bằng cách mời hắn và Hilda về nhà mình chơi - con gái tôi làm món Lasagna ngon lắm.

Sau hơn 4 tiếng đồng hồ lái xe thì đã gần 8 giờ tối rồi. Michael đánh xe vào trong một thị trấn nhỏ ở trên đường và nói:

- Chào mừng tới thị trấn quê nhà của tôi (my home town, bên mỹ không có khái niệm quê mà đứa trẻ được sinh ra ở đâu sẽ gọi đó là home town chứ không theo quê bố hoặc mẹ).

Đây là một thị trấn rất tiêu điều, vào tầm giờ này hầu như không có ai ở ngoài đường cả trừ một vài tên côn đồ và những người vô gia cư đang đứng quanh một chiếc thùng phi được đốt lửa để sưởi ấm.

- Nhà tôi đây rồi - Michael dẫn bọn hắn tới một căn nhà khá là bình thường ở giữa thị trấn.

Nhưng vừa mới đi tới gần cửa thì đã có những tiếng quát tháo và va chạm phát ra từ bên trong ngôi nhà.

- Nói mau, thằng chó đó ở đâu - một giọng đàn ông vang lên.

- Tôi đã bảo là không biết rồi cơ mà - giọng một người phụ nữ trẻ vang lên.

- Rầm!! - cánh cửa bị đẩy tung ra và có một cô gái tóc vàng xinh đẹp chạy ra từ trong nhà.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 332: Lòng hiếu khách


- Brenda!?! - Michael liền nhận ra cô gái tóc vàng này.

Cô gái tóc vàng này chính là con gái của lão Michael, hắn đã nhìn thấy ảnh của cô ấy được dán trên xe tải của lão Mike béo.

- Papa!! - Brenda thấy cha mình xuất hiện thì mừng rỡ chạy tới và quay về phía mấy người đàn ông đang chầm chậm bước ra khỏi căn nhà - chúng mày chết chắc rồi, Papa tao là ông trùm nổi tiếng tàn bạo đó.

Trong mắt những đứa con thì cha chúng chính là người anh hùng vĩ đại nhất nhờ vào những lời chém gió tung giời mà những người cha hay nói với con mình lúc còn nhỏ. Hiển nhiên lão Michael không phải là ông trùm gì gì đó rồi, ông ta chỉ là một người tài xế lái xe tải bình thường mà thôi.

Mấy người đàn ông này thấy sự xuất hiện của mấy người bọn hắn thì cũng không hề dao động. Một tên trong số đó có mái tóc dài và có một sợi dây quấn quanh trán như dân Hippie bước lên và giơ một khẩu súng lúc về phía bọn hắn.

- Ông trùm hả, tao cho chúng mày 2 giây để cút cho khuất mắt tao - tên này vừa nhai kẹo cao su vừa nói - 1, 2...

Tên này đếm rất nhanh và ngay lập tức bóp cò, nhưng ngay khi cò súng vừa nảy thì bỗng có hai ngón tay bóp bẹp dí đầu súng.

- Đoàng!!! - một tiếng nổ vang lên nhưng lại không phải là viên đạn được bắn ra mà là khẩu súng đã phát nổ.

Do hắn bóp chặt đầu súng nên phần khí nén bộc phát ra do thuốc nổ đã dội ngược lại khẩu súng và phát nổ ngay trên tay tên Hippie.

- A A A!!! - tên Hippie ôm chặt bàn tay bị phỏng nặng do thuốc nổ gào thét đau đớn nhưng ngay lập tức đã bị hắn cho một đạp và cắm đầu xuống đất.

Mấy tên đồng bọn của tên Hippie chỉ vừa mới kịp bất ngờ một chút thì hắn đã xuất hiện ở trước mặt bọn này và tung ra những cú đấm cực nhanh.

- Rắc!!! Rầm!!!

Lũ này dính một đấm của hắn thì văng ra giữa đường và bất tỉnh, hắn dùng chân đá tên Hippie đang cắm đầu dưới đất ra giữa đường rồi giơ tay về phía cái lỗ mà tên này đã cắm đầu vào trên đất. Bàn tay hắn sáng lên một vòng tròn nhỏ với những ký tự kỳ lạ và rồi lỗ thủng trên mặt đất lập tức liền lại.

Hai cha con Michael tận mắt nhìn thấy hắn đánh bại mấy tên côn đồ một cách dễ dàng và sửa lại mặt đất bằng phép thuật thì cực kỳ kinh ngạc.

- Đó là phép thuật sao!?! Chú em là phù thủy à - lão Michael hoàn toàn không khiếp sợ khi thấy hắn thi triển phép thuật mà còn lấy làm thích thú nữa kìa.

Brenda đứng bên cạnh thì cũng nhìn hắn với ánh mắt sáng ngời những bỗng nhiên cô ấy lại la lên:

- Cẩn thận!!

- Soạt!!!

Cùng với tiếng hô của Brenda thì một người thanh niên xuất hiện và dùng dao chém về phía hắn.

- Keng!!!

Nhưng con dao vừa mới vung lên thì đã có một âm thanh kim loại chát chúa vang lên. Hắn cầm chiếc Kunai trên tay và quay lại lạnh lùng nhìn người thanh niên tóc vàng đang cầm con dao găm đã bị Kunai của hắn chém đứt.

- Khoan đã, đây là anh trai của tôi - Brenda chạy tới kéo lấy tay hắn.

Brenda vừa mới tận mắt chứng kiến hắn sử dụng phép thuật cùng với việc hắn dễ dàng chém đứt con dao găm của anh trai mình nên lo lắng hắn sẽ ra tay với cậu ta.

Hắn cũng không có hành động gì quá khích cả, hắn biết rõ người này là con trai của lão Michael nên mới chém đứt con dao của cậu ta. Nếu không phải như vậy thì chỉ với việc dùng dao tấn công hắn thì thứ bị chém đứt phải là cái đầu của cậu ta kìa.

...............

- Tôi xin lỗi vì hành động của anh trai tôi, anh ta thô lỗ lắm hai người hãy kệ anh ấy đi - Brenda mặc một chiếc tạp dề đen mang theo một chiếc khay thủy tinh vừa lấy ra khỏi lò nướng - để tôi đãi các bạn món Lasagna sở trường của tôi.

Sau khi hiểu lầm được giải quyết thì Michael đã dẫn hắn và Hilda vào nhà để ăn tối còn Duran, anh trai của Brenda đã đi tới chỗ ông trùm của bọn vừa rồi là Corey để giảng hòa vì hắn vừa ra tay đánh mấy tên thuộc băng King Joker của tên này.

- Vậy ra anh là người Nhật à - Brenda ngồi vào một chiếc ghế bên cạnh hắn và hỏi chuyện - người Nhật nào cũng đẹp trai như anh à.

Câu sau thì Brenda hạ giọng xuống và đưa tay chạm vào đũng quần của hắn và mỉm cười nhìn hắn. Brenda nhẹ nhàng vuốt ve người anh em của hắn từ bên ngoài quần khiến cho đũng quần hắn dần nổi lên một chiếc lều.

Cảm nhận được phản ứng của hắn Brenda càng thêm lớn mật mà kéo khóa quần hắn và thò tay vào trong. Nhưng sau một lát thì Brenda thu tay lại vì mặc dù Michael vẫn đang ngồi ăn Lasagna mà không hay biết con gái mình đang ve vãn chàng trai mà mình mới dẫn về nhưng dù sao đây cũng không phải là nơi riêng tư nên bọn họ cũng không thể tiếp tục chuyện ấy được.

Có điều qua hành động vừa rồi và ánh mắt đầy khiêu khích của Brenda thì hắn cũng đã hiểu được ý đồ của cô ấy. Sau bữa tối thì Brenda dọn dẹp bàn ăn còn Michael thì dẫn hắn và Hilda lên phòng ngủ dành cho khách.

- Xin lỗi nhé, căn phòng này hơi nhỏ cậu thông cảm nhé - lão Michael nói.

Thông thường phòng cho khách thì chỉ có một giường đơn thôi, mặc dù giường nhà lão Michael khá rộng nhưng hắn và Hilda cùng với Nico và Lucifer ngủ trên chiếc giường này thì có vẻ hơi chật chội.

- Không sao đâu, ông đừng lo - hắn nói.

Chỉ là một chút vấn đề cỏn con làm sao có thể làm khó được hắn cơ chứ. Sau khi lão Michael rời khỏi thì hắn đẩy chiếc giường này qua một bên và lấy một chiếc giường to hơn từ trong hệ thống ra. Chiếc giường này dù không phải chiếc giường lớn nhất mà hắn có do căn phòng này không đủ to để đặt chiếc giường lớn hơn nhưng cũng đủ cho 5~7 người trưởng thành nằm thoải mái.

Đến gần đêm, cửa phòng hắn bỗng mở hé ra, một ánh mắt từ bên ngoài ngó vào trong phòng thì thấy hắn đang ngồi ở mép giường.

Brenda đẩy cửa thêm một chút rồi thò tay qua cửa vẫy vẫy hắn. Hắn đứng dậy đi đến cửa rồi bất ngờ kéo Brenda vào trong khiến cô ngạc nhiên.

Lúc đầu Brenda định dẫn hắn về phòng mình nên khi bị hắn kéo vào phòng cô khá là giật mình do lúc này Hilda đang nằm trên giường.

Hắn bế Brenda lên giường và bắt đầu cởi quần áo của cô ấy ra. Brenda nhìn sang bên cạnh thấy Hilda không những không tức giận mà còn đang chủ động cởi quần áo của mình ra rồi giúp hắn cởi quần áo nữa. Brenda hiểu rằng hắn muốn chơi threesome với mình và Hilda nên càng thêm hưng phấn mà phối hợp để hắn cởi quần áo của mình ra.

Suốt cả đêm hai cơ thể mềm mại và trắng mịn cứ quấn lấy cơ thể săn chắc của hắn. Căn phòng đã được hắn sử dụng phép thuật cách âm nên những tiếng rên rỉ đầy sung sướng của hai cô gái không bị ai nghe thấy cả.

..............

Sáng sớm, Brenda thức dậy và mặc lại quần áo rồi trở về phòng mình để tránh bị lão Michael phát hiện ra. Suốt đêm cùng Hilda phục vụ cho hắn đã khiến cho độ hảo cảm của Brenda tăng lên rất cao và đã được hắn thu vào trong hậu cung của mình.

Một điều khá bất ngờ là một cô gái Mỹ xinh đẹp như Brenda lại vẫn còn trinh cho tới tối hôm qua, có lẽ do cô sống ở thị trấn khá là hẻo lánh này nên mới vậy. Hắn thì rất vui vẻ khi biết được chuyện này vì việc mình là người đầu tiên và duy nhất được chạm vào một phụ nữ xinh đẹp luôn luôn là một điều mơ ước của rất nhiều thằng đàn ông.

Khi hắn và Hilda xuống dưới nhà để chuẩn bị lên đường thì lại nghe được tiếng Michael và Brenda đang nói chuyện. Nghe giọng của hai người này có vẻ như họ đang lo lắng về điều gì đó.

- Có chuyện gì vậy? - hắn hỏi.

- Là Duran, anh ấy tới chỗ của Corey suốt đêm qua tới giờ vẫn chưa trở về - Brenda lo lắng nói.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 333: Cung hoàng đạo


Bên rìa một thị trấn nhỏ ở một nơi hoang vắng của Nevada có một nhà máy đã bị bỏ hoang từ lâu. Nhà máy này là do tập đoàn Solomon dựng nên và giờ đây đã trở thành cứ điểm cho băng xã hội đen King Joker.

Những tấm hàng rào lưới thép được dựng lên xung quanh nhà mày này đã khá là cũ rồi. Có một đôi nam nữ bế theo một bé gái xuất hiện ở bên cạnh hàng rào của nhà máy này. Lúc này Nico đang ngồi trên vai hắn còn Lucifer thì đã ẩn mình đi rồi. Bây giờ chỉ có một mình hắn mới cảm nhận được sự tồn tại của Lucifer mà thôi.

- Theo lời Michael thì thằng Corey kia đang làm việc cho tập đoàn Solomon nên chắc chắn nó phải biết được vị trí cụ thể của tập đoàn này - hắn nói với Hilda - chúng ta có thể bắt tên Corey này dẫn đường tới thẳng trụ sở của tập đoàn Solomon.

Mục đích hắn tới đây là để bắt tên Corey này, còn việc giải cứu Duran, con trai của lão Michael chỉ là tiện đường mà thôi.

Bước vào bên trong nhà máy, hắn thấy được một vài tên du côn đang ngồi ở trước cổng của nhà máy và bọn này cũng nhìn thấy hắn.

- Thằng Nhật với đứa bé gái... đó là đứa mình cần tìm à - một tên du côn quay sang nói với đồng bọn - tao tưởng nó đang ở nhà Duran?

- Hình như đúng là nó đấy... nó đến đây thì càng tốt đỡ mất công phải đi vào thị trấn - một tên du côn khác nói.

Bọn này lập tức đứng dậy đi về phía hắn, từ trong tòa nhà cũng có thêm vài thằng kéo ra ngoài.

- Bắt nó lại!!

Cả lũ du côn cùng nhau nhào tới chỗ của hắn, hắn vẫn bình tĩnh nhìn lũ này lao tới gần.

- Shinra Tensei!!

Một luồng khí áp cực mạnh hất bay đám du côn này, sức đẩy tới từ Shinra Tensei đập thẳng vào người khiến cho bọn này choáng váng. Hắn rất yêu thích chiêu này của Rinnegan vì nó rất tiện lợi, đặc biệt là khi dùng để xử lý một đám người đông đảo.

Quá nữa lũ du côn dính phải chiêu Shinra Tensei thì không thể gượng dậy nổi nhưng vẫn có những tên có thể đứng dậy được. Mấy tên này đứng dậy và bắt đầu phát ra quỷ khí, mặc dù không mạnh nhưng lượng quỷ khí này vẫn giúp đám người này đứng dậy được sau đòn của hắn.

Bọn này đều nhận được Vương Thần Ấn từ con quỷ của Corey là Taurus (Kim Ngưu). Chỉ có điều là cho dù là kẻ sở hữu Quỷ Vương Ấn như Takamiya còn không phải là đối thủ của hắn chứ nói gì đến lũ lâu la chỉ có Vương Thần Ấn đến từ Taurus?

- Không ngờ mày dám mò đến tận đây đấy khỉ vàng - đúng lúc này một tên da trắng đeo kính màu có mái tóc với đôi mai tóc dài giống như phong cách của những năm thập niên 70 vậy.

- Corey!!

Đám du côn nhìn thấy người này xuất hiện thì mừng rỡ kêu lên, đây chính là thủ lĩnh của băng King Joker và cũng là kẻ làm việc cho tập đoàn Solomon.

Corey Lv 50

Yếu vãi!!!

Không thể tin được là tên Corey này có được Taurus là con quỷ thuộc 12 cung hoàng đạo mà lại yếu đến cái mức này. Thậm chí đám Kanzaki còn không cần đến Vương Thần Ấn cũng có thể xử được tên này nữa kìa.

Thấy tên này yếu vãi linh hồn ra thì hắn cũng chẳng cảm thấy có gì hứng thú cả. Hắn liền giơ tay lên và một vòng ấn pháp rất lớn có đường kính lên tới vài mét xuất hiện trước mặt hắn.

- Chết đi... - hắn vung nắm đấm ra và một luồng năng lượng hủy diệt phát ra từ ấn pháp nhắm thẳng tới tên Corey và đám du côn.

- Uỳnh!!!

Luồng năng lượng này quét qua nhà máy và để lại một lỗ thủng lớn trên tường và tạo ra một con đường đi xuyên qua nhà máy này.

- Hự... - đám du côn kia mặc dù có Vương Thần Ấn nhưng do quỷ khí của Taurus có hạn nên dính phải đòn này của hắn thì đừng có hòng dậy nổi.

Còn tên Corey thì bị bỏng khắp người đang nằm bẹp xuống đất, tên này thật sự là quá yếu đi.

- Hừ đúng là tên vô dụng - bỗng có một giọng nói vang lên - tập đoàn đã cho hắn Taurus vậy mà tên rác rưởi này vẫn chẳng khá hơn chút nào.

- Chúng ta mong chờ ở tên này làm gì cơ chứ, hãy tự mình ra tay thì hơn - một giọng nói khác vang lên, lần này có vẻ là nữ.

Sau đó một đôi nam nữ từ trên trời nhảy xuống và tiếp đất. Khi hắn vừa mới định nói gì thì hai người này làm những động tác khiến hắn nuốt trở về những điều muốn nói.

- Tên tôi là Mitch!! - người phụ nữ uốn éo ra một động tác kỳ lạ rồi hô to

- Tên tôi là Akinori!! - tên đàn ông cũng tạo một cái dáng dị hợm không kém.

- Hai chúng tôi chính là... những sứ giả tình yêu của tập đoàn Solomon. Masquerade!!! - hai người chắp tay lại tạo thành hình trái tim rồi hét lớn.

...

Cái đéo gì thế này? Chúng mày là tiểu đội Rocket à?? Thế con mèo đâu???

Trong khi hắn vẫn còn đang cạn lời không biết nói sao về màn giới thiệu vừa rồi thì hai người này tiếp tục nói:

- Bọn ta không ngờ sẽ gặp ngươi ở đây đâu Oga Tatsumi. Sau khi để sổng mất lão Saotome Zenjuro thì chúng ta đã phải trở về trụ sở...

Ai quan tâm hai ngươi làm cái gì đâu cơ chứ.

- Bọn ta sẽ lấy lại Lucifer từ tay của người - sau lưng hai người hắn đầu hiện lên những luồng quỷ khí màu đen - bọn ta sẽ cho ngươi thấy được sức mạnh thực sự của những con quỷ thuộc 12 cung hoàng đạo.

Mitch Lv 61

Akinori Lv 60

Luồng quỷ khí sau lưng Mitch và Akinori dần tan đi và để lộ ra hình dáng con quỷ của họ. Con quỷ của Mitch là một con cua rất lớn, nó chính là Cancer (Cự Giải) trong 12 cung hoàng đạo.

Còn con quỷ của Akinori là... cái con mẹ gì thế kia!?! Trong con quỷ của Akinori người không ra người thú không ra thú. Ngoài phần thân trông không đến nỗi nào thì con quỷ của Akinori có một cái cổ dài ngoằng cộng thêm cái mặt trông hơi giống mặt của Vô Diện.

- Hãy chiêm ngưỡng sức mạnh của Libra (Thiên Bình hay Thiên Xứng) của ta đây - Akinori nói.

Nghe thấy câu này của Akinori thì hắn cảm thấy một cơn phẫn nộ đang dâng lên trong lòng.

- Con quái này mà là Libra ấy à, tao sẽ vặt đầu nó để xả giận cho những người thuộc cung Libra trên thế giới này trong đó có tao - hắn nghiến răng nói - chết mẹ mày đi!!!

Hắn bất ngờ lao tới phía con quỷ sau lưng Akinori và tung một cú đấm thẳng vào mặt nó. Cú đấm của hắn khiến cho cái mặt như Vô Diện của con quỷ này lõm vào một lỗ lớn.

Hắn liên tục tung những cú đấm như trời giáng vào người con quỷ được gọi là Libra này khiến nó không thể phản kháng nổi.

- Rầm!!!

Cuối cùng hắn tung một cú đấm từ trên xuống giữa ngực con quỷ này, cú đấm này ấn chặt con quỷ xuống mặt đất và dư lực từ cú đấm truyền xuống dưới đất khiến nó lõm xuống một cái hố cực lớn.

- Libra!!! Libra!!!

Akinori nhìn thấy con quỷ của mình bị hắn tấn công dồn dập thì sững người, đến khi hắn tung cú đấm cuối cùng thì nó đã hẹo từ lâu rồi. Akinori vội vã chạy tới ôm xác con quỷ của mình và kêu la nhưng giờ đây con quỷ đã chỉ còn là một đống bầy nhầy không hơn không kém.

Sau khi xử lý xong con quỷ của Akinori thì hắn lại nhìn về phía Mitch và con cua của cô đang đứng ở xa. Thấy hắn nhìn về phía mình thì cả Mitch và Cancer đều sợ hãi lùi về phía sau.

- Ngươi... ngươi định làm gì!?! Đừng có tới đây - Mitch liên tiếp lui ra sau, vẻ sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy.

- He he... cô em đừng có sợ... anh không làm hại cô em đâu - hắn cười với vẻ mặt rất dâm dê và đê tiện.

--------☆☆☆☆--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 334: Iris


Sau khi xử lý xong mấy con quỷ thì hắn đã tìm thấy Duran đang bị trói ở bên trong nhà máy, đêm qua cậu ta tới đây để thương lượng nhưng bất thành và bị Corey bắt lại. Duran có khỏe đến đâu thì chỉ với sức người thường thì khó mà đánh lại được Corey sở hữu một con quỷ, cho dù tên Corey này không thể phát huy được toàn bộ sức mạnh của Taurus đi chăng nữa thì hắn ta vẫn mạnh hơn Duran rất nhiều. Không phải ai cũng là quái vật như mấy tên học sinh của trường Ishiyama.

Giải thoát cho Duran xong thì hắn vẫn không nhận được một lời cảm ơn nào từ cậu ta mà chỉ có một cái lườm rồi Duran im lặng bỏ đi. Hắn cũng chẳng cần gì đến lời cảm ơn vô dụng của cái tên Duran này, em gái Brenda của tên này đã bị hắn thu làm Pet rồi nên việc cứu Duran coi như là trả nợ cho tên này.

Đến khoảng 9 giờ sáng sau khi ăn bữa sáng do Brenda nấu xong thì lão Michael lấy xe tải và bắt đầu chở hắn và Hilda tới Las Vegas. (Hình như là Los Angeles cơ nhưng mà lỡ viết được mấy chap rồi nên lười sửa)

Sau khoảng 3 tiếng đi xe thì lão Michael đã chở bọn hắn tới Las Vegas, bọn hắn đang nơi này tràn nhập những tòa cao ốc chọc trời, khắp nơi đều là khách sạn và sòng bạc.

- Tập đoàn Solomon ở tòa cao ốc kia kìa - Mitch ngồi trong xe tải và chỉ về phía một tòa cao ốc ở bên trong thành phố.

Đi mất khoảng 30 phút để bọn họ đi tới trung tâm thành phố, lão Michael dừng xe lại trước tòa cao ốc mà Mitch đã chỉ và bọn hắn xuống xe.

- Tôi chỉ đưa cậu đến đây được thôi - lão Michael ngồi trên xe tải nói - tôi cũng không biết cậu tới đây làm gì nhưng tôi vẫn sẽ chúc cậu may mắn.

- Cảm ơn ông đã đưa chúng tôi tới đây Michael - hắn nói.

Lão Michael vẫy tay tạm biệt rồi bắt đầu lái xe đi. Hắn cùng Hilda và Mitch đi vào bên trong tòa nhà này.

Vừa mới bước vào trong đại sảnh của tòa cao ốc thì trong dòng người đông đúc hắn đã nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.

Johan Lv 90

- Xin chào Oga Tatsumi, không ngờ cậu lại lặn lội tới tận đây cơ đấy - người thanh niên có tên Johan này mỉm cười nói.

Johan không phải là ai khác mà chính là kẻ đã 2 lần nhúng tay vào trận chiếc giữa hắn và Nasu cùng với Takamiya và cả 2 lần hắn đều để tên này chạy thoát.

- Hai lần trước tao đã để mày chạy thoát được không ngờ bây giờ mày lại dám xuất hiện trước mặt tao cơ đấy - hắn bắt đầu phát ra khí thế của mình.

- Ấy kìa, cậu đừng nóng tính thế chứ, tôi tới để dẫn cậu đi gặp Iris-sama mà - tên Johan nói khiến hắn hơi ngừng lại một chút - không phải đó là mục đích mà cậu lặn lội từ Nhật Bản tới tận đây hay sao.

- Dẫn đường đi - hắn thu lại khí thế và nói

Bỗng Johan lại giơ tay ra hiệu dừng lại và nói:

- Tôi sẽ dẫn cậu tới gắp Iris-sama nhưng chỉ một mình cậu và đứa bé thôi. Cô vú em kia và Mitch phải ở lại đây, kể cả Lucifer cũng không được vào.

Việc Johan nhận ra Lucifer đang ẩn mình bên cạnh hắn làm hắn khá bất ngờ, nhưng suy nghĩ dù sao tập đoàn Solomon cũng là nơi phát triển và sản xuất vũ khí chống lại loài quỷ nên hẳn là có cách để phát hiện ra những con quỷ đang ẩn mình.

Hilda nhìn hắn rồi nhẹ gật đầu một cái, Lucifer cũng hiện hình ra và bay tới chỗ của Hilda và Mitch.

- Hãy theo tôi - Johan hài lòng nói rồi quay đi dẫn đường.

Johan dẫn hắn vào một chiếc thang máy chuyên dụng của nhân viên cấp cao rồi đi thẳng lên tới một tầng rất cao gần như là ở trên đỉnh của tòa nhà.

- Tới nơi rồi.

Cửa thang máy được mở ra trước mặt hắn là một căn phòng rất rộng rãi và ở giữa phòng có một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc đen dài đang ngồi trên một chiếc xe lăn.

- Cuối cùng thì cả hai cũng đã tới - người phụ nữ này nói.

- Cô là Iris, mẹ của Nico sao? - hắn nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt mình và nói.

...............

Iris còn xinh đẹp hơn cả trong bức tranh mà do đại ma vương vẽ nữa kìa. Khi lần đầu nhìn thấy bức "chân dung ác ma" hắn đã rất tán thưởng tài vẽ tranh của đại ma vương nhưng bây giờ sau khi nhìn thấy người thật thì hắn lại cảm thấy tay nghề của đại ma vương quá kém không thể lột tả được hết vẻ đẹp của Iris.

Nhưng đó cũng không phải là do lỗi của đại ma vương mà là do Iris quá xinh đẹp, hắn cũng khó mà vẽ lên được một bức chân dung hoàn hảo của cô. Có lẽ chỉ có người đã dạy hắn vẽ tranh là Akisame mới có thể làm được điều này.

- Sao vậy, cậu không thích thịt gà sao - Iris nhìn hắn nói.

- À không thịt gà ngon lắm.

Hắn đang ngồi dùng bữa trưa và nói chuyện với Iris, nãy giờ Iris cũng thỉnh thoảng hỏi một vài chuyện liên quan đến Nico nhưng có vẻ cô ta không quan tâm cho lắm.

- Cô định ở đây mãi sao? - hắn hỏi Iris.

- Lúc đầu tôi chỉ định ở lại một vài ngày thôi nhưng tên ngố kia lại bày ra cái trò hủy diệt nhân giới nên tôi đã quyết định phải ở lại đây để bảo vệ nhân giới - Iris nói.

Tên ngố mà Iris nói chính là đại ma vương, sau khi Iris nói với lão ta là hãy kiếm một việc gì đó để làm đi thì lão đại ma vương dở người này nghĩ ra cái trò để con mình đi hủy diệt nhân giới. Chính vì vậy Iris phải ở lại đây để khắc phục hậu quả của lão ta.

- Cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ không để Nico làm việc ngớ ngẩn như vậy đâu - hắn nói - nếu cô không muốn trở về ma giới vậy hay là hãy đi cùng với tôi. Như vậy cô sẽ được ở bên chăm sóc con gái của mình.

Hắn đưa ra lời dụ dỗ, hắn muốn Iris đi với mình ngoài lý do để Nico được ở với mẹ ruột thì còn là vì hắn muốn nhân cơ hội này chiếm lấy trái tim của Iris nữa. Lão đại ma vương ngớ ngẩn kia có vợ đẹp mà không biết giữ thì hãy để hắn dùng hộ cho.

- Cùng cậu về Nhật Bản ư, ý hay đấy - Iris cũng không phản đối vì cô cũng muốn ở bên cạnh con mình.

Hắn vui vẻ vì chỉ cần Iris về ở chung với mình thì không lo gì không có cơ hội nâng cao hảo cảm của cô ấy. Có điều luôn luôn có những kẻ thích phá đám những giây phút vui vẻ của người khác.

- Thành thật xin lỗi nhưng tôi không thể để phu nhân rời khỏi đây được - Johan bỗng xuất hiện và nói - sức mạnh của cô là rất cần thiết, cô là người duy nhất có thể kiểm soát được Thất Đại Tội nên chúng tôi không thể để cho cô đi được.

- Johan anh nói gì vậy? Không phải khi xong việc thì tôi sẽ rời khỏi đây kia mà? - Iris nhận ra mình bị lừa thì cảm thấy tức giận.

Iris đẩy xe lăn của mình tới trước nhưng bỗng nhiên một tấm màn chắn hiện lên đẩy cô ngược lại, tấm màn chắn này phân tách căn phòng ra làm hai và nhốt Iris ở phía bên kia.

- Nhờ có phu nhân mà những thí nghiệm của chúng tôi có những tiến bộ vượt bậc - Johan nói - chẳng mấy chốc chúng tôi sẽ có thể lật đổ được đại ma vương.

- Hình như mày quên mất tao rồi à? - không biết từ lúc nào mà hắn đã xuất hiện ở phía sau của tên Johan này.

Lúc này trên tay hắn đang cầm thanh Kotsurei đang được bao phủ bởi một ngọn lửa màu đen.

- Vụt!!!

Hắn vung thanh Kotsurei lên, một luồng kiếm khí mang theo ngọn lửa đen Amaterasu bắn thẳng tới Johan.

- Phụt!!!

Johan nghiêng người né đi nhưng cậu ta vẫn bị chém đứt một cánh tay, luồng kiếm khí hình bán nguyệt vẫn không dừng lại mà lao thẳng tới tấm màn kết giới kia.

---------☆☆☆☆--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 335: Trở về Ishiyama


- Phừng!!!

Ngọn lửa đen Amaterasu sau khi cắt qua cơ thể của Johan thì va thẳng vào tấm màn kết giới đang ngăn đôi căn phòng. Khi vừa chạm vào kết giới thì ngọn lửa Amaterasu lập tức thể hiện ra uy lực kinh khủng khiếp của nó.

Ngọn lửa thiêu cháy tấm màn kết giới chỉ trong nháy mắt. Sau khi tấm màn kết giới bị hủy bỏ thì hắn nhìn về phía tên Johan đã bị chặt bỏ mất cánh tay trái. Tên Johan đã phải tiêu tốn rất nhiều quỷ khí để có thể loại bỏ ngọn lửa Amaterasu ra khỏi phần còn sót lại của cánh tay mình.

- Hộc... đây chính là ngọn lửa mà cậu đã sử dụng để tấn công Jabberwock sao - Johan ôm lấy miệng vết thương trên cánh tay bị chặt đứt giờ đã không còn chảy máu do bị lửa Amaterasu thiêu đốt - đây là năng lực mà con gái của đại ma vương ban cho cậu sao, theo tôi nhớ thì điều khiển lửa là sức mạnh của đứa con trai cả còn đứa con gái út mà cậu đang nuôi là điều khiển sét chứ nhỉ?

- Sao mày không tự mình chạm vào nó một lần nữa để thử xem nó là cái gì - 3 câu ngọc ở vòng trong cùng trên con mắt Rinnegan bên trái lập tức xoay tròn rất nhanh - Amaterasu!!!

- Phụt!!!

Ngọn lửa đen vừa mới được dập tắt giờ lại bùng lên và bao phủ lấy Johan nhưng lập tức bị một lực lượng gì đó đẩy ra ngoài.

- Xin lỗi nhưng tôi không muốn đánh đổi tính mạnh của mình để tìm hiểu ngọn lửa này đâu - giọng của Johan vang lên - gặp lại cậu sau nhé.

Lúc này trên chiếc lưỡi đang thè ra của Johan xuất hiện một viên ngọc nhỏ đang phát sáng, là viên ngọc dịch chuyển.

Nhìn thấy Johan lại chiêu này thì hắn không hề tức giận mà lại mỉm cười.

- Mày đã diễn đi diễn lại cái màn này trước mặt tao quá nhiều lần rồi đấy, Kamui!!!

- Rắc!!!

Bỗng nhiên một vùng không gian bên cạnh Johan vỡ ra khiến cho không gian trở nên cực kỳ bất ổn định, một luồng không gian xoắn ốc lập tức cuốn lấy Johan và kéo hắn ta đi mất.

Đây là lần thứ 3 Johan sử dụng viên ngọc dịch chuyển trước mặt hắn rồi, lần thứ nhất thì nó còn làm hắn bất ngờ một chút nhưng tới lần thứ 2 hắn đã chăm chú quan sát sự thay đổi của không gian khi viên ngọc được kích hoạt.

Và đến lần thứ ba này thì hắn đã sử dụng Kamui để tiến hành bẻ cong vùng không gian bên cạnh Johan khiến cho khả năng dịch chuyển của viên ngọc bị ảnh hưởng. Giờ đây ngay cả hắn cũng không biết được rằng Johan đang bị dịch chuyển đến cái xó xỉnh nào của cái vũ trụ bao la rộng lớn này.

Giải quyết xong kẻ phá đám là Johan thì hắn liền đi tới trước mặt người còn đang ngỡ ngàng vì những chuyện xảy ra là Iris. Hắn nhẹ nhàng ôm lấy Nico đang ở trên vai mình và đặt cô bé vào trong lòng của Iris.

- Hãy đi cùng tôi Iris, Nico-chan rất cần có mẹ của nó ở bên cạnh trong quá trính trưởng thành của mình - nhìn Iris và nói - chẳng lẽ cô không muốn ở cạnh con của mình sao?

Khi hắn nói xong câu này thì Iris cúi xuống nhìn lấy Nico đang ngồi trên đùi mình và cô bé cũng ngẩng đầu lên nhìn người mẹ ruột dường như rất xa lạ này của mình.

Iris có thể nhận ra rằng Nico hoàn toàn không nhận ra mình là mẹ của cô bé. Khi Iris bỏ đi thì Nico mới chỉ được hơn 1 tuổi, sau suốt 1 năm trời được chỉ có hắn và Hilda ở bên cạnh thì cô bé đã không còn ký ức gì về người mẹ này nữa rồi.

Nhìn vẻ mặt ngây thơ ngơ ngác này của con gái mình mà khuôn mặt bình thản của Iris đã phải rung động, một giọt nước mắt lăn dài trên đôi má phấn của cô. Con ruột của mình lại không thể nhận ra mình cho dù đang ngồi ở trước mặt, đối với một người mẹ thì còn có nỗi đau nào hơn thế nữa.

Iris cũng đã nhận ra được đây chính là hậu qua do chính cô gây ra khi đã bỏ đi lúc con mình còn quá nhỏ.

- Con gái của mẹ... mẹ sẽ không bao giờ rời xa con một lần nào nữa đâu - Iris đưa đôi bàn tay ngọc của mình ôm Nico vào lòng và rơi những giọt nước mắt hối hận - mẹ sẽ ở bên con để chứng khiến con khôn lớn từng ngày...

.................

Bên bờ sông của thành phố Ishiyama, một lỗ hổng kỳ lạ trông giống một xoáy nước bất ngờ xuất hiện ở đây. Từ bên trong lỗ hổng này một cô gái tóc vàng mặc bộ đồ nữ hầu gái màu đen tay cầm một cây chổi đi ra từ đây

- Tới nơi rồi... - cô gái này quay lại nhìn về phía lỗ hổng và nói.

Từ bên trong lỗ hổng có một cô gái tóc vàng khác trông rất giống cô gái cầm chổi đẩy một chiếc xe lăn đang chở một cô gái tóc đen xinh đẹp đang ôm một cô bé con tóc xanh lá đi ra. Và theo sau 3 cô gái và một đứa bé là một người thanh niên đi ra khỏi lỗ hổng này rồi nó liền biến mất.

Bọn hắn đã trở về Ishiyama sau chuyến đi tới Mỹ để tìm Iris, lúc đi bọn hắn sử dụng Alain Delon nhưng khi trở về do có thêm Iris nữa nên hắn đã liên lạc với Yolda để cô ấy đưa bọn hắn về. Thực ra hắn có thể sử dụng The Alpha Jump để trở về nhưng hắn không rõ nó có thể giúp hắn mang theo người khác cùng dịch chuyển hay không. Về việc này thì có lẽ hắn cần tìm một kẻ nào đó để thử nghiệm tránh gây nguy hiểm cho mấy cô gái.

- Sao thành phố này có vẻ yên lặng quá nhỉ - Iris nhìn xung quanh nói.

Quả thật là không gian xung quanh thật sự quá yên tĩnh, bây giờ là tầm chiều đúng giờ tan học của các học sinh nên đúng ra con đường bên trên bờ sông phải rất đông đúc học sinh đi lại mới đúng chứ.

Hắn biết rất rõ nguyên nhân tại sao lại có hiện tượng này. Khi vừa bước qua cánh cổng về thành phố Ishiyama thì hắn đã nhận ra có một luồng quỷ khí rất mạnh mẽ đang bao trùm thành phố này.

Fuji và Satan đã ra tay rồi!!!

- Iris, hiện tại nơi này rất nguy hiểm để tôi đưa cô tới một nơi an toàn hơn - hắn nhìn Iris nói.

Iris mặc dù có khả năng khống chế được Thất Đại Tội nhưng việc đó không phải là tuyệt đối đặc biệt là Satan, kẻ được xưng tụng cùng với Beelzebub là có sức mạnh vượt trội trong Thất Đại Tội thì việc khống chế này sẽ bị hạ xuống mức thấp nhất.

- Thôi được... - Iris gật đầu.

Iris thân là người khống chế Thất Đại Tội thì đương nhiên là cũng phải biết một số kế hoạch của tập đoàn Solomon nên cô cũng biết được sự có mặt của Satan trong thành phố này.

- Chỉ có điều nơi này hơi đặc biệt một chút nên không phải ai cũng tới được - hắn nói - cô cần lập một hợp đồng với tôi mới được.

Nơi mà hắn nhắc tới đương nhiên chính là đảo thiên đường của hắn rồi. Trên đường trở về từ Mỹ hắn đã từng suy nghĩ qua rồi, để Iris có được độ hảo cảm 100 là gần như bất khả thi khi trong lòng cô ấy luôn nghĩ về tên đại quỷ vương teo não. Thêm vào đó nữa là sau khi đánh bại Fuji là cốt truyện cũng đã đi tới hồi kết nên hắn không có thời gian để nâng độ hảo cảm của Iris lên.

Chính vì vậy nên hắn quyết định thu Iris làm người theo đuổi để tiết kiệm thời gian. Dù sao cũng chỉ là 1 trái tim nữ quỷ thì cũng không đáng vào đâu, đằng nào hắn cũng khó mà có thể kiếm được đủ 10 trái tim nữ quỷ ở thế giới này.

Sau đó Iris đã đồng ý trở thành người theo đuổi của hắn và được hắn đưa vào đảo thiên đường. Điều bất ngờ là khi Iris trở thành người theo đuổi của hắn thì lại có độ trung thành max 100 điểm. Có lẽ là do Iris chưa hiểu hết về sự bá đạo của hệ thống, nếu như cô ấy mà biết rằng khi đã chấp nhận trở thành người theo đuổi của hắn là cô sẽ bị hắn cướp khỏi tay đại ma vương vĩnh viễn thì cô có còn dễ dàng đồng ý như vậy không.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 336: Fuji


Dọc theo những con đường của thành phố Ishiyama là những bức tượng đá... à không là những người đã bị hóa đá có ở khắp mọi nơi. Những người này đã bị quỷ khí của Satan biến thành những bức tượng đá, nếu không nhanh chóng giải cứu họ ra thì họ sẽ bị hóa đá vĩnh viễn.

Hắn đi tới gần một bức tượng đá và xem xét tình trạng hóa đá của họ. Sau khi kiểm tra xong thì hắn đã đưa ra kết luận rằng mình không thể giải thoát họ khỏi tình trạng hóa đá ngay được mà cần phải có nhiều thời gian hơn để nghiên cứu.

Nhưng bây giờ cả hắn và những người bị hóa đá này đều không có nhiều thời gian nên để giải quyết chuyện này cách đơn giản nhất là giết chết kẻ đã gây ra chuyện này.

Hắn cảm nhận được rằng trung tâm phát ra luồng quỷ khí đang bao trùm và hóa đá những người dân của thành phố này đang ở ngay trong trường trung học Ishiyama.

Bên trong khuôn viên trường Ishiyama tất cả các học sinh đều đã bị hóa đá, bất kể là những người thuộc phe của hắn hay là những người theo phe của Fuji đều không ngoại lệ. Đối với Satan thì tất cả con người đều đáng chết nên những kẻ được Fuji phát Vương Thần Ấn chỉ được tên này coi là công cụ mà thôi, sau khi hết giá trị sử dụng thì chúng cũng phải chịu chung số phận với những kẻ khác.

Fuji và Satan đang đứng ở trong trường thì Satan bỗng quay đầu về một phía nhìn chăm chú.

- Ngươi cũng đã nhận ra rồi đúng không - Satan nói với Fuji - Beelzebub...

Satan há rộng miệng ra cười để lộ hàm răng nhọn hoắt không giống với con người chút nào. Phát hiện ra sự xuất hiện của hắn và Nico khiến cho Satan cực kỳ hưng phấn. Mối thù truyền kiếp giữa hai kẻ được xưng là mạnh nhất trong Thất Đại Tội không bao giờ được chấm dứt mà truyền từ đời này qua đời khác.

Các đời Satan luôn không cam lòng chấp nhận việc mình thất bại trước Beelzebub và bị trục xuất khỏi ma giới nên cực kỳ căm thù dòng họ Beelzebub.

Khi phát hiện kẻ thù truyền kiếp của mình xuất hiện Satan lập tức bộc phát ra nguồn quỷ khí khủng khiếp bên trong cơ thể mình ra khiến cho toàn bộ bầu trời của thành phố Ishiyama bị che phủ bởi quỷ khí. Những ánh sáng yếu ớt của chiều tà không thể xuyên qua được luồng quỷ khí dày đặc của Satan đang bao trùm lấy thành phố này khiến cho nơi đây chìm trong bóng tối.

Hắn đang trên đường đi tới trường Ishiyama thì bỗng nhiên thấy bầu trời tối sầm lại, hắn có thể cảm nhận được sự khiêu khích của Satan thông qua luồng quỷ khí mà hắn ta phát ra.

Hắn lập tức Teleport tới trước cổng trường trung học Ishiyama. Mặc dù thành phố này toàn bộ đã chìm trong bóng tối nhưng với đôi mắt của mình hắn có thể nhìn thấy mọi thứ rõ như ban ngày. Hắn có thể nhìn thấy 2 kẻ đang đứng chờ mình ở ngay trước mặt.

- Vậy ra... ngươi chính là Satan lừng lẫy - hắn nhìn về phía người thanh niên tóc đen và nói - trông cũng chả ra sao.

Satan Lv 99

- Beelzebub!!!

Vừa nhìn thấy hắn thì con mắt ở giữa trán của Satan liền mở trợn trừng lên nhìn hắn. Satan giống như không thể chờ đợi được nữa mà vung tay lên chém ra một luồng khí áp hình bán nguyệt về phía hắn.

- Soạt!!!

Luồng khí áp này lập tức bị thanh Kotsurei của hắn chém tan tành. Hắn lập tức biến mất khỏi chỗ cũ và Teleport thẳng tới phía sau lưng của Satan rồi chém về phía hắn ta.

- Phập!!

Satan lập tức bị hắn chém trúng vào lưng, may mà tên này đã lập tức nhảy tới phía trước để né tránh nếu không đã bị hắn chém đứt đôi người rồi.

Fuji vốn đang đứng bên cạnh thì lập tức xông tới tung một cú đấm về phía hắn. Hắn liền giơ phần lưỡi kiếm của thanh Kotsurei lên đỡ lấy đòn của Fuji.

- Keng!!

Luồng quỷ khí bao phủ nắm đấm của Fuji khiến nó không bị thương khi đánh vào lưỡi kiếm sắc bén của hắn, nếu nói về khả năng cận chiến thì Fuji mạnh hơn Satan nhiều.

- Kage Bunshin no Jutsu!!!

Hắn lập tức phân thân ra làm hai, Lucifer liền xuất hiện ở trên vai ảnh phân thân của hắn và bắt đầu truyền quỷ khí cho ảnh phân thân. Ảnh phân thân vốn dĩ yếu hơn bản thể vì chỉ có được 1 phần năng lượng của bản thể nhưng nay lại nhận được luồng quỷ khí dồi dào của Lucifer thì lập tức trở nên mạnh không kém gì bản thân hắn.

Bị hắn và ảnh phân thân liên tiếp tấn công khiến cho Fuji và Satan liên tiếp thất thế. Mặc dù Satan có thể đọc được suy nghĩ của Fuji nhờ vào sợi dây liên kết giữa linh hồn nhưng dù sao họ cũng là 2 người hoàn toàn độc lập với nhau nên cho dù ăn ý đến thế nào đi chăng nữa thì vẫn sẽ tồn tại sự bất đồng.

Còn hắn và ảnh phân thân thì khác, ảnh phân thân vốn là do hắn phân ra nên suy nghĩ hoàn toàn không khác gì hắn cả. Chính vì sự phối hợp nhịp nhàng của hắn và ảnh phân thân cộng thêm việc hắn cùng lúc được Nico và Lucifer truyền quỷ khí còn Fuji thì chỉ có một mình Satan nên Satan là người xuống sức nhanh nhất. Đó là còn chưa kể đến lượng quỷ khí mà Satan đã lãng phí để hóa đá cả thành phố này.

- Fuji!!

Nhận ra được sự yếu thế của mình Satan lập tức hô to, Fuji nghe thấy Satan gọi mình thì lập tức hiểu ý mà chạy tới gần tên này.

- Ta sẽ không tha cho các ngươi đâu Beelzebub và Lucifer!!

Một luồng quỷ khí dày đặc bao phủ lấy Satan và Fuji, hắn có thể cảm nhận được nguồn sức mạnh bên trong đó đang dần gia tăng.

Hắn lập tức vung thanh Kotsurei lên cao và chém một luồng kiếm khí hình bán nguyệt về phía quả cầu quỷ khí kia.

- Xẹt!!

Quả cầu quỷ khí bị kiếm khí chém trúng lập tức tan nát và để lộ ra kẻ đang ở bên trong. Hắn nhìn về phía kẻ lạ mặt vừa mới xuất hiện này với một vẻ mặt nghiêm túc.

Satan: Fuji Lv 127

Lúc này Satan và Fuji đã hoàn toàn hợp thể với nhau rồi, mái tóc của kẻ này dựng đứng kèm theo cặp sừng ở hai bên đầu. Thể hợp nhất của Satan và Fuji đang vỗ đôi cánh đen để lơ lửng trên không và nhìn về phía hắn bằng cả 3 con mắt của mình.

Thể kết hợp im lặng nhìn hắn và giơ cánh tay lên. Lập tức một luồng năng lượng cực kỳ khủng khiếp nắn ra từ tay Thể kết hợp bay thẳng về phía hắn.

Hắn lập tức Teleport sang một bên để né tránh nhưng ngay lập tức lại có một luồng năng lượng khác bắn tới khiến hắn không kịp né.

- Manashield!!

Hắn lập tức kích hoạt Manashield để đỡ lấy nguồn năng lượng này, nó ngay lập tức rút mất hơn 1/3 lượng Mp của hắn. Ngay sau khi hợp thể thì sức mạnh của Satan và Fuji tăng lên quá lớn khiến hắn khó mà theo kịp được, nếu không tung toàn lực thì hắn khó lòng mà chiến thắng được.

- Hây!!!

Hắn ngay lập tức đi vào chế độ phụ huynh, mái tóc hắn lập tức biến thành màu vàng kim quanh thân thể hắn được bao phủ bởi những tia sét năng lượng vàng óng giống như SSJ 2 của Son Goku vậy.

Vừa tiến vào chế độ phụ huynh thì sức mạnh và tốc độ của hắn được nâng lên ít nhất là 5 lần cộng thêm việc hắn vốn dĩ đã mạnh hơn những kẻ cùng cấp nên bây giờ sức mạnh của hắn đã ngang ngửa với thể kết hơp của Satan và Fuji.

- Bùm!!!

Tốc độ của hắn lập tức vượt qua vận tốc âm thanh khiến cho không khí bị xé toạc gây ra những tiếng nổ siêu thanh rền vang.

Thể kết hợp của Satan và Fuji lập tức lao theo, tốc độ của thể kết hợp cũng không kém, hai người vờn nhau trên không với tốc độ mà mắt thường không thể nhìn thấy nổi.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 337: Beelzebub, Lucifer và Satan


Lúc này trên bầu trời hai thân hình liên tiếp va chạm với nhau và mỗi lần như vậy đều phát ra động tĩnh rất lớn vang vọng khắp thành phố Ishiyama đang chìm trong yên tĩnh.

Một thân hình được bao phủ bởi màu vàng chói lọi vỗ mạnh đôi cánh giống dơi dài gần 6 mét và lao thẳng tới thân hình có đôi cánh đen được bao phủ trong luồng ánh sáng màu tím đen.

- Rầm!!!

Sau nhiều lần va chạm thì thân hình màu đen bị thân hình màu vàng húc mạnh vào và lao thẳng xuống dưới mặt đất. Thân hình màu đen đập mạnh vào một khu nhà và khiến cả khu nhà này và nhiều nhà lân cận bị nghiền nát.

- Khục... - thân hình màu đen bò ra khỏi đống gạch đổ nát và nhìn về phía kẻ vừa mới đánh mình rơi xuống đây - Beelzebub!!!

Luồng ánh sáng màu tím đen mờ nhạt đi và để lộ ra thân thể tàn tạ của thể kết hợp giữa Satan và Fuji. Thể kết hợp nhìn về phía hắn với ánh mặt tràn ngập căm thù.

- Chết đi!!!

Một luồng năng lượng từ trong lòng bàn tay của thể kết hợp bắn về phía hắn, hắn không hề né tránh mà vung thanh Zanpakuto trắng muốt của mình lên và nhẹ nhàng chém xuống.

- Soạt!!!

Luồng năng lượng này lập tức bị hắn bổ làm đôi và tiêu tán giữa không trung. Hắn nhẹ vỗ đôi cánh hạ xuống nóc một căn nhà cách đó không xa và nhìn về phía thể kết hợp.

- Quỷ khí của ngươi đang dần cạn kiệt rồi - hắn nói - và lý do dẫn đến việc ngươi cạn năng lượng nhanh như vậy là vì ngươi đã lãng phí quỷ khí để hóa đá cái thành phố này.

Việc lãng phí quỷ khí của mình để gây hại cho những kẻ vốn không thể gây được sự nguy hiểm nào cho mình ngay trước khi chiến đấu với kẻ thù truyền kiếp của mình là một hành động cực kỳ ngu ngốc của Satan.

- Lại lần nữa... lại lần nữa... lần nào cũng là ngươi ngăn cản ta... Beelzebub - thể kết hợp tức giận lầm bầm.

Cơn thịnh nộ của Satan đã lên tới đỉnh điểm khi mà suốt từ thời đại của Beelzebub đệ I tới nay lần nào Satan cũng bị đánh bại. Bây giờ ngay cả khi người kế vị Beelzebub đời thứ 4 còn chưa trưởng thành cũng đã là trở ngại quá lớn đối với Satan rồi.

Trong khi Satan đang chìm trong cơn tức giận thì những luồng quỷ khí được Satan thả ra từ khắp nơi trong thành phố Ishiyama tập trung về đây và bổ sung lại nguồn quỷ khí cho thể kết hợp.

Chỉ trong nháy mắt là năng lượng của Satan đã tăng lên cực cao, dường như thể kết hợp muốn dồn toàn bộ quỷ khí còn lại của mình vào đòn tấn công mày để kết thúc hắn.

- Tao sẽ khiến cho chúng mày cùng với toàn bộ cái thành phố khốn kiếp này biến thành tro bụi... khục khục... - thể kết hợp vừa tập hợp năng lượng vừa cười điên cuồng.

- Vậy thì hãy để cho ta xem thử sức mạnh của ngươi tới được đâu nào... - hắn bình tĩnh nhìn thể kết hợp của Satan và Fuji nói.

Luồng quỷ khí của Nico khi cảm nhận được sức mạnh của Satan đang gia tăng thì lập tức sôi trào và rót thẳng vào cơ thể hắn.

Hào quang màu vàng kim càng trở nên sáng chói hơn, cơ bắp trên cơ thể hắn to ra, từng sợi gân xanh nổi lên khắp cơ thể hắn. Tiếp nhận toàn bộ nguồn quỷ khí khổng lồ của Nico khiến cho cơ thể hắn như muốn vỡ tan ra vậy, nếu không phải hắn sở hữu cơ thể của thần thì bây giờ hắn đã vỡ tung ra như một quả bong bóng bị bơm quá nhiều hơi rồi.

Sau khi tích tủ đủ quỷ khí thể kết hợp của Satan và Fuji lập tức bay lên cao và nhắm thẳng về hắn ở phía dưới và tấn công.

- Mày chết đi Beelzebub!!!

Một luồng năng lượng khủng khiếp có đường kính cả chục mét lao thẳng xuống dưới thành phố Ishiyama nơi mà hắn đang đứng.

Hắn lập tức giơ hai tay về phía trước và bắn ra một luồng năng lượng màu vàng kim lao thẳng tới và va chạm với luồng năng lượng tím đen của Satan và Fuji.

- ẦM!!!

Hai luồng năng lượng cực kỳ mạnh mẽ va chạm với nhau ở trên không trung và phát ra một luồng sóng xung kích thổi bay mọi thức xung quanh.

- Chết đi!!! Chết đi!!! Chết đi!!!...

Thể kết hợp giữa Satan và Fuji liên tục tăng thêm quỷ khí vào luồng năng lượng của mình khiến cho hắn trở nên yếu thế. Cho dù kết hợp tốt đến thế nào thì Nico vẫn còn quá nhỏ nên lượng quỷ khí của cô bé không dồi dào bằng Satan chưa kể đến việc sử dụng "chế độ phụ huynh" cũng tiêu hao rất nhiều quỷ khí.

Thấy được mình đang chiếm được thế thượng phong thì thể kết hợp cực kỳ hưng phấn và cố gắng dồn toàn bộ sức mạnh của mình vào đòn đánh này. Lúc này đây Satan cảm thấy rằng giây phút mà mình có thể đánh bại dòng họ Beelzebub đang ngày càng gần hơn.

- Ù Ù Ù...

Nhưng đúng vào lúc này bỗng có một luồng sức mạnh còn lớn hơn cả sức mạnh của hắn và Nico kết hợp lại bắn thẳng từ trên bầu trời xuống đầu của Satan và Fuji.

- A A A!!!

Không kịp phòng bị do bị tấn công quá bất ngờ thể kết hợp lập tức bị luồng năng lượng màu đỏ rực này đánh thẳng lên lưng mình.

- Hộc...

Dính đòn, luồng năng lượng màu tím đen của thể kết hợp vốn đang va chạm với nguồn năng lượng màu vàng kim của hắn và Nico lập tức biến mất. Mất đi trở ngại luồng năng lượng vàng kim lập tức lao thẳng về phía trước và đánh thẳng vào người thể kết hợp.

Hai luồng năng lượng đỏ và vàng ép chặt thể kết hợp của Satan và Fuji ở giữa. Bị hai luồng năng lượng khủng khiếp tấn công quỷ khí của Satan bị bào mòn đi với tốc độ cực kỳ nhanh.

Trong sự đau đớn thể kết hợp của Satan và Fuji cố gắng quay đầu lại muốn biết kẻ nào đã đánh lén mình.

Vừa quay đầu lại thì thể kết hợp đã thấy được đằng sau luồng năng lượng màu đỏ là một hắn khác có mái tóc màu đỏ rực như ngọn lửa và cô bé Lucifer đang ngồi trên vai hắn lúc này cũng đã chuyển màu tóc sang màu đỏ giống hắn.

- KHÔNG!!!!!

Tiếng kêu gào trong tuyệt vọng của Satan và Fuji cùng lúc vang lên vọng khắp thành phố Ishiyama rồi dần tắt lịm đi cùng với cở thể đang tan thành tro bụi của thể kết hợp.

Sau khi Satan và Fuji bị hắn và ảnh phân thân sử dụng quỷ khí của Nico và Lucifer tiêu diệt thì thành phố Ishiyama liền chìm trong im lặng một chốc lát rồi bất ngờ những tiếng bàn tán xôn xao liền vỡ ra.

Khi nãy lúc Satan và Fuji thu lại quỷ khí của mình ở khắp thành phố thì người dân ở đây đã thoát khỏi tráng thái hóa đá rồi. Sau khi định thần lại thì bọn họ lại nhìn thấy trên bầu trời có lai luồng ánh sáng màu vàng kim và tím đen đang va chạm với nhau.

Mặc dù ngoài những học sinh của Ishiyama ra thì hầu như là không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng theo bản năng bọn họ có thể cảm nhận được luồng năng lượng màu tím đen kia chính là thứ đã khiến mình bị hóa đá nên khi thấy luồng năng lượng màu vàng kim bị thất thế thì những người dân lại cảm thấy cực kỳ lo lắng.

Thật may là ngay sau đó lại có một luồng sức mạnh màu đỏ đã xuất hiện và tiêu diệt nguồn sức mạnh đã hóa đá những người dân nơi đây nên sau một chốc bất thần họ liền hô lên mừng rỡ và liên tiếp bàn tán với nhau xem những luồng năng lượng có màu kỳ lạ đó là cái gì.

Trên bầu trời sau khi tiêu diệt xong Satan và Fuji thì ảnh phân thân của hắn mang theo Lucifer bay xuống bên cạnh và giao lại cô bé cho bản thể rồi biến mất. Hắn trở lại tráng thái bình thường rồi mang theo Nico và Lucifer biến mất trên bầu trời.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 338: Rời đi


- Xin chào, chào mừng mọi người đến với đảo thiên đường - Miu mặc một chiếc váy mỏng dùng một tay đỡ lấy cái bụng bầu hơn 7 tháng của mình và nói với những cô gái còn đang bỡ ngỡ trước mặt mình.

- Hilda, Laymia... mọi người đã tới rồi à - Iris từ phía xa chạy tới nắm lấy tay của Hilda và Laymia mừng rỡ kêu lên.

- Iris-sama... chân của người... - Laymia nhìn thấy Iris có thể chạy nhảy bằng đôi chân của mình mà không cần đến xe lăn thì kinh ngạc.

Cơ thể của Iris chịu ảnh hưởng bởi năng lực đặc biệt có thể điều khiển cả Thất Đại Tội của cô nên khá là yếu ớt, trước đây ngay cả đi bộ cô cũng không thể làm được mà đã phải ngồi xe lắn. Bác sĩ nổi tiếng nhất ma giới là Furcas còn phải bó tay chịu chết không làm cách nào được vậy mà bây giờ Iris lại có thể đi lại được như người bình thường.

- Cơ thể của Iris-san đã được Tree of Life tái tạo lại nên cô ấy bây giờ đã hoàn toàn khỏe mạnh - Miu đứng bên cạnh mỉm cười nói - mọi người đã là người quen với Iris-san thì tôi sẽ để cô ấy giải thích cho mọi người tình hình ở đây nhé.

Sau đó Miu liền rời đi để Iris ở lại giới thiệu cho mấy cô gái ở thế giới Beelzebub về đảo thiên đường.

- Ở đây có thể ăn bao nhiêu kẹo cũng được sao - Lamia đang nắm tay mẹ mình là Laymia nghe thấy Iris nói có thể mua được mọi thứ bằng điểm tích lũy của hắn thì cô bé lập tức nghĩ đến việc mua thật nhiều bánh kẹo.

Mọi người xung quanh thấy cô bé ngây thơ như vậy thì phá lên cười vui vẻ.

Sau khi trở về từ trận chiến với Satan và Fuji thì hắn đã đưa toàn bộ những cô gái của mình về đảo thiên đường. Lúc đó độ hảo cảm của Lamia đã đạt tới 100 rồi nên hắn lại thu được về thêm một trái tim nữ quỷ nữa. Và khi biết được Lamia mình muốn đi với hắn thì thân là mẹ cô bé Laymia không thể để con gái mình rời khỏi thế giới này một mình được nên đã chấp nhận trở thành người theo đuổi của hắn.

Trong lúc mấy cô gái đang làm quen với đảo thiên đường thì hắn đang kiểm tra thu hoạch của mình trong phó bản này. Ngoại trừ việc hắn thu được Quỷ Vương Ấn giúp hắn có thêm một nguồn sức mạnh để đối đầu với những kẻ có Lv cao hơn 100 thì hắn còn thu được 6 trái tim nữ quỷ, chỉ còn cần 4 trái tim nữ quỷ nữa là hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ chuyển cấp để lên Lv 100.

Thêm vào đó là hắn còn thu được hơn 500 000 điểm tích lũy và 190 000 điểm thành tựu từ nhận thưởng phụ bản kèm theo số điểm hắn kiếm được khi giết đám loi nhoi và thể kết hợp của Satan với Fuji, vậy là bây giờ hắn đã có hơn 200 000 điểm thành tựu rồi.

Lần này hắn không thay đổi quá nhiều hướng đi của cốt truyện phó bản Beelzebub nên chỉ được đánh giá là S- và được mở 2 lần thưởng miễn phí mà thôi. Nhưng không sao cả, bây giờ hắn có rất nhiều điểm thành tựu nên tiếc gì vài nghìn điểm đâu.

Mở ra 2 tấm bài miễn phí có in hình Quỷ Vương Ấn của Nico hắn liền thu về 21 viên đá không gian và 8 viên world stone.

Ting, mở lá bài này cần 1000 điểm thành tựu bạn có mở không?

Lá thứ 3 không còn được miễn phí nữa nên hắn phải bỏ ra 1000 điểm thành tựu để mở ra.

Ting, bạn nhận được đồ lót đã qua sử dụng của Artoria Pendragon.

...

Nhìn bộ đồ lót màu trắng đang tỏa hơi ấm và mùi hương thơm thoang thoảng trên tay mà hắn muốn đập máy... à đập hệ thống.

Hắn cần bộ đồ lót để làm gì, ngay bây giờ hắn có thể đi lột đồ lót của bất cứ cô gái trên đảo thiên đường cần gì phải tốn tới 1000 điểm thành tựu cơ chứ.

Hắn nắm chặt bộ đồ lót trên này rồi giơ lên cao định ném nó đi. Nhưng sau khi bất động một lúc hắn lại im lặng gấp gọn gàng nó vào rồi cất vào balo không gian.

Không phải là hắn biến thái hay gì đâu, chẳng qua hắn thấy chất liệu tơ tằm tốt quá nên hắn chỉ muốn đem về nghiên cứu kỹ lưỡng để thành lập công ty sản xuất khăn lụa giống Khải Silk thôi ấy mà.

Không nói đến chuyện đó nữa, mở tấm tiếp theo nào.

Ting, mở lá bài này cần 10 000 điểm thành tựu bạn có mở không?

Mở!!

Ting, bạn nhận được Bộ nhẫn Vongola (nguyên bản)

Một chiếc hộp nhỏ hình lục giác xuất hiện trên tay hắn, mở ra thì thấy bên trong là 7 chiếc nhẫn được xếp gọn gàng. 6 chiếc nhẫn có những viên đá quý hình lục giác với những màu khác nhau được xếp ở xung quanh chiếc hộp và ở giữa là một chiếc nhẫn với mặt đá quý hình tròn màu xanh da trời.

Đây chính là 7 chiếc nhẫn gia truyền của gia tộc Mafia Vongola trong truyện Kateikyoushi Hitman Reborn. 7 chiếc nhẫn tượng trưng cho 7 ngọn lửa nguyên tố của bầu trời là Sky (bầu trời), Storm (bão tố), Rain (mưa), Sun (mặt trời), Lightning (sấm sét), Cloud (mây) và Mist (sương mù). 7 chiếc nhẫn này ẩn chứa sức mạnh rất lớn và 1 trong 3 phần của 7x7x7.

Bộ nhẫn này được bán trong hệ thống với giá 35 000 điểm thành tựu, tức là mỗi chiếc nhẫn có giá là 5000 điểm.

Hài lòng cất bộ nhẫn này đi hắn đang suy nghĩ là có nên mở tiếp tấm bài thưởng thứ 5 không. Hắn chưa bao giờ mở tấm bài này vì nó quá đắt, bây giờ hắn còn lại 189650 điểm thành tựu đủ để mở tấm bài thứ 5 này.

Với 189650 điểm thì hắn vẫn chưa thể mua được thứ mình muốn là Rinnegan (trung cấp) có giá tới 250 000 điểm thành tựu vì vậy hắn đang suy nghĩ là nên giữ điểm lại để tích lũy hay là chơi trò đỏ đen 1 lần.

Con mẹ nó. Liều!!!

Chẳng lẽ đống LUK cao ngất ngưởng của hắn chỉ để làm cảnh thôi sao? Hắn không tin là mình không thể mở ra được thứ gì đó giá trị với chỉ số may mắn cao như vậy.

Ting, mở lá bài này cần 100 000 điểm thành tựu bạn có mở không?

Quất nào!!

...

Lần này tấm bài dường như đang trêu ngươi hắn bằng cách mở ra chậm hơn bình thường, chỉ tiếc là hình ảnh mấy tấm bài này là hình ảnh do hệ thống chiếu lên trước mắt hắn chứ nếu không hắn nhất định sẽ chạy ra đằng sau để xem tấm bài này có cái gì.

Ting, bạn nhận được Rinnegan (cao cấp)

...

......

Cao... cao cấp??

Là cao cấp chứ không phải là trung cấp!!

Rinnegan cao cấp có giá tới 1 000 000 điểm thành tựu lận đó!!!

Nhận!! Nhận ngay!!!

Lập tức trên tay hắn xuất hiện một cặp con ngươi màu tím với những vòng tròn đồng tâm với đồng tử của con mắt. Trên 3 vòng tròn gần tâm nhất của mỗi bên mắt là 9 câu ngọc màu đen nằm trên đó. Mỗi một vòng tròn chứa 3 câu ngọc cách nhau 120 độ 9 câu ngọc được xếp đối xứng với nhau tạo thành một hình tam giác đều.

Đây là cửu câu ngọc Rinnegan chứ không phải Rinne Sharingan giống như hắn đã nghĩ. Nó là dạng cao cấp nhất của Rinnegan ngang hàng với Rinne Sharingan của Kaguya.

- Sử dụng Rinnegan (cao cấp) - hắn hô lên.

Ting, bạn cần sở hữu Rinnegan (trung cấp) mới có thể sử dụng.

Tiếng thông báo lại của hệ thống giống như là lôi hắn từ trên mây xuống lại dưới mặt đất vậy.

Hắn lại bị cái hệ thống này cho hớ một lần nữa rồi, giống hệt như cái lần mà hắn mở ra Mộc Độn mà lại vẫn phải bỏ tiền ra mua Rinnegan (sơ cấp) vậy.

- Hài... - hắn thở dài một cái.

Làm người thì nên biết đâu là đủ, hắn chỉ cần bỏ ra 100 000 điểm thành tựu mà mở ra được thứ có giá 1 000 000 điểm là đã lãi gấp 10 lần rồi. Với lại đâu có phải là hắn lấy về thứ vô dụng không dùng được, chỉ là chưa dùng được mà thôi.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 339: Hội kín


- Oa hu hu... chủ nhân bỏ em lại đi đâu vậy...

Hắn vừa bước vào nhà thì một sinh vật chỉ cao có 9 cm với đôi cánh mỏng như cánh ve sau lưng liền bay tới và ôm lấy khuôn mặt còn lớn hơn cả cơ thể của mình.

- Ngoàm Ngoàm... - sinh vật này há cái miệng nhỏ của mình cắn lấy má của hắn - chủ nhân xấu, bỏ em mà đi đâu một mình..

Hắn kéo cô bé Fairy nhỏ nhắn này của mình ra và dỗ dành.

- Anh xin lỗi Lina nha, lần sau anh sẽ mang em đi cùng có được không.

- Chủ nhân hứa đi... nếu lần sau mà không dẫn em đi cùng thì buổi đêm em sẽ mò vào phòng lúc chủ nhân đang ngủ và nhổ hết tóc của chủ nhân... hứ - Lina phồng má hứ một tiếng rồi quay đầu đi hướng khác để thể hiện sự bất mãn.

- Được rồi anh hứa mà, ngoan nào... - hắn dùng hai ngón tay trỏ ấn nhẹ vào hai bên má đang phụng phịu của Lina.

Sau khi dỗ dành một hồi thì Lina cũng đã tha thứ cho hắn, tính cách của cô bé giống như trẻ con vậy nên rất nhanh thì đã quên chuyện này mà vui vẻ bay quanh hắn.

- Anh đi đâu suốt gần 2 tuần vậy? Lina nhớ anh lắm đấy - Evelyn mặc một chiếc váy màu trắng đi từ trên gác xuống, Linh và Trang cũng đã nghe thấy tiếng của hắn nên cũng đi ra đón hắn vào nhà.

Lần này hắn ở trong phụ bản Beelzebub hơn 1 năm nên thế giới thực cũng đã trôi qua hơn 12 ngày rồi. Lúc này cũng đã là cuối tháng 5 và chuẩn bị kết thúc học kỳ đầu tiên của hắn ở trường UCLA.

- Anh đã làm bài thu hoạch cuối kỳ chưa vậy - Linh hỏi hắn.

Nghe thấy Linh hỏi câu này thì hắn mới sực nhớ ra là hắn chưa làm gì hết, mặc dù đi học đại học thì không cần phải có mặt đầy đủ nhưng còn các bản báo cáo thu hoạch cuối kỳ thì lại chiếm phần lớn trong tổng điểm của môn học đó. Nếu hắn mà không hoàn thành bài báo cáo thì hắn sẽ không được qua môn.

Do hắn quá mải mê với những thứ khác nên đã quên mất chưa làm bản báo cáo.

- Anh vẫn chưa làm gì sao? - Linh vừa thấy phản ứng của hắn thì liền hiểu - hạn chót là cuối tuần này rồi.

- Cuối tuần sao? Vậy là còn tới 3 ngày nữa cơ mà - nghe thấy Linh nói còn 3 ngày thì hắn thở phào nhẹ nhõm.

Đối với người khác thì việc hoàn thành vài bài thu hoạch chỉ trong 3 ngày là hoàn toàn bất khả thi nhưng đối với hắn thì lại chẳng phải vấn đề gì to tát cả.

- Kage Bunshin no Jutsu!!

Hắn lập tức phân ra thành 5 người và mua 1 đống laptop từ trong hệ thống và giao nó cho các ảnh phân thân.

- Cậu làm bài môn vật lý, cậu làm...

Hắn giao cho mỗi phân thân một môn học và bắt đầu làm bài. Với đống kiến thức trong đầu thì hắn còn chẳng cần đi tìm tư liệu gì mà cứ thế viết thẳng ra vì mọi kiến thức về môn học đó hắn đều biết cả. Cho dù là môn nào chưa có kiến thức thì hắn chỉ việc bỏ 100 điểm thành tựu là có thể có được kiến thức tổng hợp của bộ môn đó cho tới năm 2050.

............

Với một tốc độ bàn thờ thì cuối cùng sau 2 ngày 2 đêm không ngủ hắn đã hoàn thành báo cáo cho tất cả các môn học của học kỳ đầu. Mặc dù suốt 2 ngày không ngủ nhưng hắn hoàn toàn không cảm thấy có gì không khỏe cả vì bây giờ hắn ngủ chỉ là để hưởng thụ thôi chứ cơ thể hắn bây giờ đã là cơ thể của thần nên không cần ăn uống ngủ nghỉ gì cả.

Sáng ngày thứ 6 và cũng là hạn chót hắn và Linh cùng nhau tới trường để nộp báo cáo cho giáo viên. Hầu như các sinh viên đều nộp vào ngày cuối cùng vì mặc dù đã hoàn thành từ sớm nhưng họ vẫn giữ lại để kiểm tra và chỉnh sửa để có được điểm cao hơn.

Nộp bản báo cáo cuối cùng cho giáo viên xong thì hắn và Linh giống như trút được gánh nặng vậy.

- Ngày mai là thứ 7 rồi em có muốn đi đâu chơi không? - hắn hỏi Linh.

Từ hôm hắn trở về từ phó bản thì hắn chỉ cắm đầu vào làm bài tập nên không có thời gian đi chơi với Linh.

Linh nghe hắn nói vậy thì cực kỳ vui vẻ, hai người lập tức bàn nhau xem ngày mai sẽ đi đâu chơi. Lúc hắn và Linh vừa đi vừa nói chuyện trong khuôn viên trường thì từ đằng xa có người gọi tên hắn.

- Hiệp ơi!!

Hắn quay sang thì thấy một chấm đen đang đứng ở cửa thư viện trường, đó chính là Andy.

- Này sao cậu đi đâu mất trong 2 tuần mà về không báo cho tôi biết - Andy cùng 2 người nữa đi tới gần chỗ hắn và Linh.

- Tôi mới về cách đây không lâu nên chưa kịp báo cho cậu - hắn nói xong thì quay sang nhìn hai người đang đứng cạnh Andy - chào Mary, chào Hannah lâu rồi không gặp hai người.

Hai người này chính là cô bạn gái Mary của Andy và bạn thân của cô ấy Hannah.

- Đúng rồi Hiệp, ngày mai cậu có bận gì không - Andy hỏi hắn - Hannah vừa mời tôi tham dự một hoạt động vui lắm.

- Thật ra ngày mai...

Hắn đang định nói là ngày mai định dẫn Linh đi chơi nhưng Linh lại nói chen vào.

- Ngày mai chúng tôi không bận gì cả, chuyện vui mà cậu nói là gì thế? - Linh tỏ vẻ hiếu kỳ.

- Chuyện là thế này...

Hóa ra chị gái của Hannah là thành viên của một hội kín do một vài sinh viên trong trường thành lập nên từ khá lâu đời. Bây giờ nhờ sự giới thiệu của chị Hannah cộng thêm việc hội kín này muốn công khai một số các hoạt động của mình để tăng tầm ảnh hưởng nên Hannah có thể mời một vài người bạn của mình tới tham gia một buổi hoạt động của hội.

- Nhưng mà rốt cuộc cái hội kín đó của chị cậu hoạt động về lĩnh vực nào vậy? - hắn hỏi.

- Là lĩnh vực tâm linh huyền bí - Hannah nhỏ giọng nói để tăng thêm phần cuốn hút.

- Nghe nói buổi hoạt động này lần họ sẽ tổ chức gọi hồn đấy - Andy thì thầm vào tai hắn.

Nghe đến đây thì hắn cười ngao ngán, hắn cứ tưởng là cái hội kín gì nguy hiểm hay bí ẩn lắm cơ, hóa ra là hội của mấy đứa sinh viên rỗi việc thích chơi trò gọi hồn. Điều khiến hắn thấy buồn cười là Andy thân là một Warlock chính hiệu con nai vàng lại đi có hứng thú với mấy buổi gọi hồn vô thưởng vô phạt này của mấy người kia.

- Muốn xem gọi hồn sao không bảo chị cậu biểu diễn cho mà xem - hắn lườm Andy một cái - đảm bảo Kim sẽ gọi ra 1 đống linh hồn quấy nhiễu cậu cả đêm cho mà xem.

- Thực ra là do tôi muốn đến xem thử xem mấy người này gọi hồn thế nào thôi, cậu không muốn đi xem xiếc với tôi sao - Andy cười khúc khích.

Hóa ra ông nhõi này muốn đi xem mấy tên người bình thường làm trò gọi hồn để cho vui vì cậu ta biết rõ họ không thể nào làm nổi.

- Thôi được rồi, tôi sẽ đi - hắn đồng ý.

- Tốt lắm, buổi lễ sẽ bắt đầu vào tối ngày mai, tôi sẽ nhắn tin địa điểm và thời gian cho Mary mọi người nhớ hãy đến đúng giờ nhé - Hannah nói.

- Được thôi, tôi rất mong chờ đến buổi lễ - hắn nói.

Sau đó hắn và Linh cùng nhau rời đi, Hannah cũng tách khỏi cặp Andy và Mary để tránh làm bóng đèn.

- Em cảm thấy tới dự mấy buổi lễ gọi hồn này cũng hay đó chứ - Linh nói với hắn - không biết nó có giống với mấy buổi lễ gọi hồn trong mấy bộ phim kinh dị không nhỉ.

- Làm gì có chuyện gọi hồn mà lại dễ dàng thế cơ chứ - hắn nói.

Nếu gọi hồn mà đơn giản như vậy thì các Shaman như Kim đã chẳng phải vất vả học phép thuật để làm gì cả. Theo hắn thì buổi lễ ngày mai cũng chỉ là để mua vui mà thôi.

-------☆☆☆☆------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom