Cập nhật mới

Dịch Full The Gamer Hệ Thống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 300: Tìm kiếm


- Shinra Tensei!!!

Đôi mắt hắn lập tức chuyển thành Rinnegan và phát ra một luồng xung lực cực mạnh quét thẳng tới tên Naga đang cấp tốc lui ra sau.

Luồng xung lực quét tan mọi thứ trên đường đi của nó và lao tới gần Naga nhưng ngay lập tức tên này vặn một thứ trông giống đồng hồ trên tay mình. Không gian dường như bị bẻ cong, từng đợt gợn sóng nổi lên và thân hình Naga biến mất tại chỗ.

- Cái... hả - hắn lập tức quay đầu ra đằng sau.

Vừa rồi chưa kịp kinh ngạc trước sự việc xảy ra trước mắt thì sau lưng hắn lại truyền tới một đợt gợn sóng giống hệt như vậy và khi hắn quay lại nhìn thì Graphel và Hecadoth đã biến mất giống như Naga rồi.

Hắn đã mắc lừa hai tên kia rồi, vừa rồi là do chúng cố tình diễn kịch để giải cứu Hecadoth mà thôi.

- Khốn kiếp!! - hắn tức giận hét lên, khí thế do hắn tỏa ra bao phủ toàn bộ thành phố này khiến cho mọi người trong thành phố bỗng nhiên cảm thấy bầu không khí trở nên cực kỳ ngột ngạt.

- Cái gì vậy? - từ đằng xa có một số người cảm nhận được luồng khí này thì lập tức hướng mắt về vị trí của hắn.

- Hình như là khí thế của thằng nhóc đó... - một người đàn ông có râu quai nón quấn một chiếc khăn trên trán đang ngồi ăn mỳ trên một tòa nhà đang thi công nhìn về nơi phát ra luồng khí và lẩm bẩm - xem ra nó đã đụng độ với lũ kia rồi.

Sau khi tức giận hét lên thì hắn dần thu lại khí thế của mình, hắn đã quá coi thường lũ quỷ này rồi, dù sao chúng cũng là thành viên của quân đoàn tinh nhuệ bậc nhất ma giới chúng không bao giờ thiếu các loại thủ đoạn.

Hắn rất nhanh thì đã lấy lại bình tĩnh và nhìn xung quanh một chút, cảnh vật xung quanh bị tàn phá khá nặng nề mà nguyên nhân chính là do hắn. Hắn sử dụng một vài phép thuật khôi phục lại mấy bức tường và đường xá bị hắn phá hỏng rồi thản nhiên bỏ đi mà không thèm để ý đến mấy người hàng xóm đang nhóm ngó.

Trở về nhà mình, hắn đi vào thì thấy Hilda đang ngồi trong phòng khách còn Misaki đã đưa bố mẹ Oga thì đã trở về phòng của mình và hai người họ chìm sâu vào giấc ngủ, sáng ngày mai bố mẹ của Oga sẽ thức giấc mà không biết chuyện gì xảy ra hết.

Hắn đi tới gần và ngồi bên cạnh Hilda.

- Sao rồi? - Hilda ôm Nico đã say ngủ và hỏi.

- Bọn chúng trốn mất rồi - hắn nói.

Hilda có vẻ rất lo lắng nói với hắn:

- Mấy tên đó là thành viên của Trụ Sư Đoàn số 34 của Behemoth và là một đội quân tinh nhuệ bậc nhất ma giới, nếu... - Hilda chưa nói xong thì hắn đã ngăn cô lại.

- Không sao đâu Hilda, anh sẽ bảo vệ em và Nico - hắn ôm Hilda vào lòng.

Hilda tựa vào lồng ngực rắn chắc của hắn và cảm nhận được sự ấm áp truyền tới từ hắn thì đã bình tĩnh hơn nhưng cô vẫn còn chút lo lắng trong lòng.

- Hay là để em liên lạc với Lamia, mẹ của em ấy là một Chuushaku của Trụ Sư Đoàn số 34 đó - Hilda nói.

Hắn cũng không có gì phản đối mà chỉ im lặng ôm Hilda một lát rồi hai người cùng nhau trở về phòng ngủ.

.....................

Sáng hôm sau hắn thức dậy và nhìn Hilda và Nico đang ngủ rất ngon lành bên cạnh mình. Đêm qua hắn không làm gì với Hilda vì chuyện tối hôm qua xảy ra.

Hắn rời giường đi vệ sinh cá nhân và khi quay lại thì Hilda và Nico cũng đã tỉnh dậy rồi. Sau khi dùng bữa sáng thì Hilda tiễn hắn và Nico đi tới trường còn bản thân cô thì chuẩn bị đi tới ma giới để liên lạc với Lamia.

Tới trường hắn lại đi tới phòng học của trường Ishiyama, nhưng khi bước vào lớp thì hắn lại nhận ra trong lớp vắng mất 1 người mà đáng ra là rất hiếm khi nghỉ học.

- Ủa, Aoi đâu rồi? - hắn hỏi Nene.

- Aoi-neesan đã đi luyện tập cùng với ông ngoại chị ấy rồi - Nene trả lời.

- Chị ấy không gọi điện thông báo với anh sao? - Yuka hỏi.

Yuka nói thì hắn mới nhớ ra là điện thoại của hắn đã bị hỏng do bị gạch đá đập vào khi tên Hecadoth đột nhập vào phòng hắn rồi.

Còn về việc mà ông ngoại của Aoi đưa cô ấy đi luyện tập có lẽ là do hắn. Tối hôm qua hắn đã phát ra khí thế của mình bao phủ khắp toàn thành phố nên hẳn là Ittousai cũng đã biết được chuyện xảy ra tối hôm qua rồi. Ông ấy đưa Aoi đi luyện tập là để chuẩn bị cho cô ấy sức mạnh để đấu với quỷ đây mà.

Hắn ngồi xuống chỗ của mình và lôi máy PSV của mình ra chơi. Đến gần trưa bỗng nhiên cửa phòng học được mở ra và một người bước vào, chính là Toujou.

- Toujou, mày bị làm sao thế!?! - mấy người trong phòng kinh ngạc nhìn Toujou.

Những người trong phòng cực kỳ bất ngờ khi thấy dáng vẻ của Toujou lúc này, khắp người dán băng và những vết bầm dập khá nặng. Ngay cả Aikawa và Jinno cũng kinh ngạc vì từ khi quen Toujou chúng chỉ thấy Toujou làm kẻ khác bị thương chứ chưa từng bị thương thế này bao giờ.

- Hôm qua tao đang đập nhau với thằng hội trưởng thì có một thằng quái dị nào đó xuất hiện tấn công thằng hội trưởng nên tao đã đánh nhau với nó - Toujou nói.

Thì ra tối qua Toujou đã hẹn Izuma ra ngoài để đánh nhau, một kẻ hiếu chiến như Toujou thì không bao giờ bỏ qua cơ hội được chiến đấu với kẻ mạnh cả nên ngay khi biết về lũ Rokkisei thì hắn đã nhờ Shizuka hẹn Izuma ra.

Cuối cùng khi hai bên cân tài cân sức thì Izuma đã vận dụng đến quỷ khí của mình và đã khiến cho lũ quỷ chú ý, nghe miêu ta của Toujou thì hắn dám chắc đó là một kẻ thuộc trụ sư đoàn số 34.

Sau buổi học ngày hôm đó hắn tới tìm Saotome để nói chuyện, hắn muốn học cách sử dụng ấn pháp để vận dụng sức mạnh của Nico. Nếu như hắn chỉ sử dụng sức mạnh của Nico một cách thô thiển thì quả thật là quá mức lãng phí một nguồn sức mạnh lớn đến như vậy.

- Đến rồi đấy hả, mau ngồi đi - thấy hắn tới tìm mình Saotome mỉm cười.

- Ông hãy dạy tôi cách sử dụng ấn pháp đi - hắn vào thẳng vấn đề.

- Được thôi... - Saotome nói - nhưng mà chúng ta phải kiếm một chỗ nào đó vắng vẻ mới được.

Hắn đồng ý với ý kiến của Saotome, việc học cách sử dụng ấn pháp chắc chắn sẽ gây tổn hại nặng nề tới khu vực mà họ luyện tập và gây ra động tĩnh rất lớn. Hắn mặc dù có thể khôi phục mọi thứ bằng phép thuật nhưng lại không tránh được sự chú ý của kẻ khác nên việc tìm một nơi vắng vẻ là điều cần thiết.

- Tôi có biết một chỗ rất thích hợp để luyện tập - hắn nói - là núi Mapputatsu.

Chỗ mà hắn nói tới chính là núi Mapputatsu mà hắn gặp ông ngoại của Aoi lần trước, nơi đó rất vắng vẻ vào mùa đông nên hầu như không có ai chú ý đến động tĩnh mà bọn hắn gây ra khi luyện tập.

- Núi Mapputatsu sao, quả là một nơi rất thích hợp - Saotome gãi cằm nói - nghe nói ở đó có đền thờ Tengu gần đền Mapputatsu.

Tengu?

Hắn nghe thấy Saotome nhắc tới Tengu thì hắn mới nhớ ra là ở núi Mapputatsu quả thật con truyền thuyết về Tengu nhưng thật sự ra đó chỉ là do một con Komainu (狛犬 Bạc Khuyển) mà thôi.

Con Komainu đó là một con chó dâm dục không chỉ dám giả dạng Tengu mà còn đưa ra các yêu cầu biến thái đối với những cô gái. Hắn tuyệt đối sẽ không để yên cho con chó đó bôi nhọ tên tuổi của tộc Tengu.

--------☆☆☆☆-------

Ps: 狛犬 Bạc Khuyển (chữ 狛 Bạc viết bằng bộ 犬 Khuyển ghép với chữ 白 Bạch nghĩa là một loài chó sói) còn được gọi là Thạch Sư hay Phúc Cẩu ở Trung Quốc, nó thường được sử dụng rộng rãi để xua đuổi tà ma. Có sự khác biệt nhất định giữa Thạch Sư của Trung Quốc và Komainu của đạo Shinto Nhật Bản nhưng trên cơ bản đều có thể coi là một biểu tượng linh thiêng để bảo vệ con người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 301: Black Nico


- Tới nơi rồi, núi Mapputatsu vẫn không thay đổi gì hết - Saotome bước xuống khỏi tàu điện hít một hơi thật sâu và nói - mặc dù ở trong thành phố cũng có núi nhưng quả thật không khí ở đây trong lành hơn nhiều.

Hắn cõng theo Nico bước xuống tàu điện nhìn Saotome và nói:

- Ông đã tới đây rồi à?

- Ta có tới đây một vài lần rồi nhưng đã lâu lắm rồi chưa quay trở lại đây - Saotome trả lời.

Hắn và Saotome cùng nhau đi vào trong núi Mapputatsu, ngoài nơi đón tiếp khách ở ngay cạnh ga tàu điện thì núi Mapputatsu quả thật là rất hoang sơ. Hai người đi sâu vào trong dãy núi và tới bên cạnh một con suối nhỏ và Saotome nói:

- Chỗ này có vẻ được đấy, chúng ta sẽ luyện tập ở đây.

Hắn đem chiếc balo đang đeo trên lưng ném xuống đất và nhìn xung quanh.

- Ê cẩn thận chứ thằng nhóc!! Vỡ mất dụng cụ thì sao - Saotome hét lên cái balo này là ông ta bắt hắn mang theo.

- Dụng cụ ma pháp mà dễ hỏng vậy sao chứ - hắn cười cười - được rồi ông mau dạy tôi ấn pháp đi.

- Đừng có vội, việc này không thể gấp được cái gì cũng phải đi theo từng giai đoạn chứ.

Hắn cười nhạt, đi theo giai đoạn đó là với lũ người bình thường thôi chứ với người sở hữu gần 1000 INT như hắn thì hoàn toàn có thể đốt cháy giai đoạn được. Nhưng hắn không lên tiếng phản đối vì dù sao thì Saotome cũng có nhiều kinh nghiệm hơn hắn trong việc sử dụng ấn pháp.

- Vậy chúng ta phải làm gì đầu tiên? - hắn hỏi.

Saotome mỉm cười hít một hơi thuốc lá sao đó từ từ mở chiếc balo và lấy ra một chiếc radio trông khá cổ.

- Luyện tập nào, hai đứa làm theo động tác của tôi - Saotome ấn vào nút ghi âm và cầm một chiếc micro bắt đầu hò hét - Hế lô các bạn trẻ đã đánh răng chưa..

Saotome vừa cầm mic hát theo điệu nhạc trẻ em phát ra từ trong chiếc radio và nhún nhảy làm những động tác như những bài tập thể dục buổi sáng ở trường tiểu học vậy.

- Daaa - Nico nhảy xuống khỏi lưng hắn và lặp lại những động tác giống như Saotome với vẻ mặt rất hào hứng

- Oga, mau nhảy đi chứ, cậu xem Nico hào hứng chưa kìa - Saotome hô lên - hây dô 1 2 3 4...

Hắn chỉ biết đứng nhìn lão già Saotome làm cái trò trẻ con này, mặc dù hắn biết đây chỉ là để ghi âm giọng nói của hắn vào trong chiếc radio thôi nhưng mà vẫn ngượng bỏ bố đi được.

- Mà thôi kệ, đằng nào cũng chẳng có ai ở quanh đây hết - hắn thở dài ngao ngán rồi bắt đầu bắt chước theo những động tác của Saotome.

Nhưng mặc dù hắn đã làm theo nhưng giọng nói hắn vẫn ỉu xìu xìu bởi vì hắn không có hứng thú lắm, trông hắn bây giờ như những đứa trẻ học tiểu học thực hiện những động tác chống chế khi bị ép tham gia giờ tập thể dục buổi sáng vậy.

- Hô to lên bạn Oga, bạn hãy học tập bạn Nico kìa - Saotome giống như lão giáo viên chủ nhiệm đang đứng trông chừng học sinh trong giờ thể dục tập thể vậy.

Hắn nhìn sang khuôn mặt rạng rỡ của Nico mà thở dài và bắt đầu nghiêm túc thực hiện cái trò trẻ con này.

- Hây hô - hắn hét lớn và thực hiện những động tác cực kỳ dứt khoát.

- Đúng rồi, nào chúng ta cùng cố gắng để có được sức mạnh đấm vỡ mồm thằng nào bố láo nào - Saotome tiếp tục bắt nhịp.

...................

- Được rồi nghỉ thôi - Saotome nói.

Sau hơn 5 tiếng đồng hồ hò hét như một thằng dở hơi thì cái trò này của Saotome cũng đã kết thúc.

- Công việc chuẩn bị vậy là đã xong rồi thực ra theo kế hoạch ban đầu của tôi là sẽ thu âm cậu trong lúc luyện tập cơ bản cơ - Saotome nói - nhưng tôi nhận ra phần cơ bản của cậu đã quá vững chắc rồi, cậu nắm giữ sức mạnh không thua gì Kunieda Ittousai nữa kìa.

Nói thật là lần đầu gặp hắn Saotome đã rất bất ngờ khi nhận ra sức mạnh của hắn. Hắn sở hữu sức mạnh mà người bình thường gần như không thể đạt được ở một cái tuổi quá trẻ như vậy trong khi Ittousai và lão hiệu trưởng đã gần xuống lỗ rồi mới đạt đến được ngưỡng sức mạnh này.

Có thể nói là không cần học cách sử dụng ấn pháp thì hắn vẫn thừa sức cân hết toàn bộ Trụ Sư Đoàn số 34. Nhưng Saotome thân là một người sở hữu quỷ vương ấn lại không muốn nhìn sức mạnh của Nico lại bị vứt sang một bên mà lãng phí như vậy. Chính vì vậy mà Saotome đã quyết định dạy cho hắn cách sử dụng ấn pháp.

- Nãy giờ chiếc radio này đã thu được giọng nói của cậu, và giờ nó sẽ vật chất hóa giọng nói của hai đứa cậu - Saotome nói - cậu đã hiểu rồi phải không, đối thủ của các cậu sẽ là chính bản thân mình.

Vừa dứt lời Saotome liền ấn vào một nút trên chiếc radio và bỗng nhiên có một bóng đen bất thình lình chui ra từ trong chiếc radio đó và đứng ở trước mặt hắn.

- Xoạt!!

Hiện ra trước mắt hắn là một phiên bản đen xì của Nico, nó có hình dạng giống hệt Nico nhưng nó lại sở hữu một làn da đen xì và hoàn toàn không có mặt mũi mà chỉ có một cái núm vú giả cũng màu đen trên cái nơi mà đúng ra là cái miệng của nó phải ở đó.

- Xem ra giọng của cô bé lọt vào radio hơi nhiều, đó là do cậu không hào hứng đấy - Saotome thản nhiên nói - nhưng dù sao đó cũng chỉ là ngoại hình của nó mà thôi, đừng vì vậy mà coi thường nó.

Hắn đừng nhìn cái bản sao đen xì này của Nico mà dở khóc dở cười.

Black Nico Lv 99

Ngoại trừ cái ngoại hình hết sức hài hước của nó thì Black Nico lại sở hữu một cấp độ sức mạnh không thua gì hắn. Điều này khiến hắn rất lo lắng, nếu cả hai mở hết động cơ để đánh nhau thì cái ngọn núi này không biết có còn nguyên vẹn được nữa hay không.

Có điều ngoài sự lo lắng ra thì hắn còn tràn ngập sự hứng thú nữa, đã lâu rồi hắn chưa được thử sức với một đối thủ xứng tầm, nếu như Black Nico là phiên bản kết hợp giữa hắn và Nico thì nó thậm chí còn sở hữu sức mạnh vượt trội hơn cả hắn nữa kìa.

- Daa buuu - không để cho hắn kịp suy nghĩ Black Nico lập tức lao tới tấn công hắn với một tốc độ mà mắt thường không nhìn thấy nổi.

- Rầm!!!

Hắn lóe lên biến mất tại chỗ khiến cho nắm đấm nhỏ nhắn của Black Nico đánh thẳng vào một vách núi nhỏ. Nắm đấm nhỏ bé của Black Nico dường như ẩn chứa một luồng sức mạnh cực kỳ khủng khiếp, ngay khi va chạm cú đấm này lập tức đánh nát vách núi này khiến nó vỡ ra từng mảnh.

- Rắc!!! Uỳnh!!!

Từng tảng đá vỡ ra từ vách núi rơi xuống nơi mà mấy người họ đang đứng nhưng họ lại không thèm để ý tới nó. Saotome nhảy ra xa đứng quan sát còn hắn nhìn đang nhìn Black Nico với ánh mắt tràn ngập chiến ý.

- Vút - lần này hắn chủ động tấn công.

Hắn lao tới với tốc độ cực nhanh nhưng Black Nico cũng không kém, nó lập tức né được đòn tấn công của hắn.

- Bụp!!! Bụp!!!

Từng tiếng nổ vang lên, tốc độ của hắn và Black Nico đã vượt qua vận tốc âm thanh gây ra từng tiếng nổ siêu thanh kèm theo những tiếng nắm đấm va chạm giống như tiếng hai đoàn tàu siêu tốc va chạm vào nhau vậy.

- Rầm!! Uỳnh!!!

Từng luồng sóng xung kích phát ra từ những lần va chạm nắm đấm giữa hắn và Black Nico khiến cho đất đá xung quanh bị thổi bay ra xa.

Một vài tảng đá bị thổi bay tới trước mặt của Saotome nhưng lập tức đã bị ông ấy dùng tay đánh nát.

- Rắc!!!

Vừa đấm nát một tảng đá có đường kính gần 2m bay tới chỗ mình Saotome liền tiếp tục quan sát cuộc chiến giữa hắn và Black Nico rồi lẩm bẩm.

- Chậc, có lẽ mình hơi coi thường sức mạnh của thằng nhóc này rồi - Saotome ném điếu thuốc của mình đi và chăm chú quan sát từng động tác của hắn và Black Nico.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 302: Isafuyu


- Hừm, cái bản sao này công nhận là khó chơi thật đấy - hắn dùng Chưởng Tiên Thuật chữa trị những vết thương của mình nói - đã lâu rồi tôi chưa bị thương nặng như thế này.

Saotome đứng bên cạnh và nhìn khung cảnh bị tàn phá xung quanh mà toát mồ hôi thì ông ta cảm thấy mình đã đánh giá quá thấp sức phá hoại của hắn rồi.

- Xem ra cậu đã nắm rõ phương pháp sử dụng sức mạnh của Nico rồi, không thể tin được là cậu chỉ mất 1 ngày để học được ấn pháp - Saotome nhìn hắn với vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Học được ấn pháp chỉ trong 1 ngày chẳng có gì là khó khăn đối với một kẻ có INT cao như hắn. Bây giờ hắn đã nắm rất rõ kỹ thuật này rồi, chủ yếu là vận dụng thực tế như thế nào thôi.

- Tôi nghĩ rằng ấn pháp không phải là phương pháp duy nhất để vận dụng sức mạnh của quỷ vương ấn - hắn nhìn Saotome nói - có còn phương pháp nào khác không?

Saotome nghe hắn hỏi như vậy thì chăm chú nhìn hắn một lúc rồi mới thở dài nói:

- Quả thật là ngoài ấn pháp ra thì vẫn còn 1 phương pháp nữa để vận dụng sức mạnh của quỷ, nó được gọi là Ankokubutou (暗黒武闘 Ám Hắc Vũ Đấu). Một ấn pháp sư sẽ khống chế và giải phóng sức mạnh của con quỷ của mình thông qua ấn pháp, cách làm này sẽ giúp cho ấn pháp sư sử dụng sức mạnh của quỷ một cách triệt để và hiệu quả hơn. Còn về Ankokubutou thì lại ngược lại, ta sẽ để cho sức mạnh của quỷ thoải mái tràn vào cơ thể mà không hề khống chế nó, càng nhiều quỷ khí được nạp vào cơ thể thì ta sẽ đạt được sức mạnh càng lớn. Có điều cách làm này thật sự rất nguy hiểm vì ta có thể sẽ mất đi lý trí và trở thành một con quỷ đúng nghĩa dưới sự điều khiển của con quỷ đã cho ta sức mạnh.

Saotome giải thích cho hắn về Amkokubutou với vẻ mặt rất nghiêm trọng giống như đang muốn cảnh cáo hắn không nên sử dụng phương thức chiến đấu này.

- Hãy dạy cho tôi Ankokubutou đi - hắn nhìn ra được Saotome có điều lo ngại nên liền nói tiếp - tôi tin là Nico sẽ không làm hại tôi đâu.

Nhìn hắn thân thiết vuốt ve mái tóc của Nico với vẻ mặt trìu mến thì Saotome đã hiểu được mối quan hệ của hắn và Nico không chỉ là một con quỷ và người lập khế ước mà hắn thật sự coi Nico là con gái của mình và ngược lại cô bé cũng coi hắn là cha của mình.

Nhận ra được mối quan hệ khăng khít của hai người thì Saotome chỉ thở dài một chút và nói:

- Nếu như cậu muốn học thì cũng được thôi, có điều Ankokubutou không phải là chuyên môn của tôi. Tôi có quen một người sử dụng phương pháp chiến đấu này, tôi sẽ giới thiệu cậu theo học với cô ấy.

- Vậy thì tôi phải cảm ơn ông trước rồi Saotome-sensei - hắn cười nói.

- Ha ha, đây là lần đầu tiên cậu gọi tôi là sensei đấy - Saotome có vẻ đang rất vui - được rồi trời cũng đã tối, chúng ta nên tìm một nơi nào đó nghỉ ngơi thôi. Tôi có quen với Kannushi (神主 Thần Chủ, thầy tế của Shinto) của đền Mapputatsu ông ấy sẽ cho chúng ta ngủ qua đêm ở đó.

.................

- Ồ Saotome-san, lâu lắm rồi tôi mới gặp lại cậu - một ông lão mặt đầy nếp nhăn mang theo một nụ cười hiền lành nói.

- Xin chào ông, lâu rồi tôi mới có dịp trở lại đây. Lần này lại phải tới làm phiền ông rồi - Saotome cười, hai người có vẻ rất thân thiết.

- Không có gì, vào mùa đông tôi cũng vắng khách lắm nên có người đến ngủ lại tôi cảm thấy náo nhiệt hơn nhiều - Ông lão nói - à đúng rồi cả Kunieda-san cũng đang ở đây đấy.

- Ồ vậy sao!!

Hắn nghe ông lão nói vậy thì cũng không ngạc nhiên lắm vì núi Mapputatsu là địa điểm mà Ittousai và Aoi thường hay tới để luyện tập nên việc họ có mặt ở đây là rất bình thường.

- Để tôi dẫn hai người tới phòng nghỉ, lúc này có lẽ mấy người kia đang đi tắm rồi, hai cậu cũng đi tắm nhé - ông lão chủ đền tỏ ra rất hiếu khách.

Hai người bọn họ được dẫn tới phòng ngủ riêng biệt vì hắn không có hứng thú ngủ chung với một lão trung niên râu quai nón. Hắn đi vào phòng và lấy từ trong balo ra 1 bộ quần áo sạch, 1 chiếc chậu cùng vài thứ linh tinh như dầu gội đầu và đi về phía suối nước nóng.

- Xạch!! - hắn mở cửa phòng tắm ra

- Chúng mày làm gì ở đây? - hiện ra trước mắt là bốn thằng trọc đang trần truồng ngồi trong bể nước nóng.

Đây chính là 4 tên trọc của trường Teimou đi với Kiriya lần trước.

- Oga!!! - bốn tên trọc nhìn thấy hắn xuất hiện ở đây thì cực kỳ ngạc nhiên.

Bốn tên này đứng phắt dậy và cảnh giác nhìn hắn.

- Khoan đã, tại sao chúng ta phải sợ hắn, chúng ta đã được Kunieda-san chỉ dạy rồi cơ mà - một tên nói khiến cho ba tên kia bừng tỉnh.

- Đúng thế, chúng ta là truyền nhân của Shingetsu Ryuu cơ mà - tên trọc to xác nhất hét lên.

Cả bốn tên này liền cảm thấy hừng hực chiến khí và cùng nhau xông lên tấn công hắn.

- Nadeshiko!!! - Cả bốn tên cùng nhau giơ bàn tay đánh về phía hắn.

Hắn chỉ đứng đó nhìn lũ này tiếp cận mình và khi bàn tay của chúng sắp chạm vào người hắn thì hắn bất ngờ ra tay.

- Rầm!!!

Một tiếng động khá lớn vang lên khiến cho mọi người trong ngôi đền đều có thể nghe thấy. Lúc này hắn vẫn đứng ở trước cửa nhà tắm nhưng bốn tên trọc thì đã nằm im dưới đất mà sùi bọt mép.

Hắn tóm lấy cái đầu bóng loáng của mấy tên này và ném ra khỏi nhà tắm rồi thản nhiên tắm rửa.

Khi hắn tắm rửa và ngâm nước nóng xong và đi ra thì bốn tên trọc đã biến mất rồi, chúng đã được người vác đi chỗ khác rồi và chỉ có hai cô gái đang đứng chờ ở trước cửa mà thôi.

- Tatsumi-san - Aoi nhìn thấy hắn đi ra thì mừng rỡ chạy tới ôm lấy hắn.

Cả hai đều vừa mới ngâm nước nóng xong nên lỗ chân lông đều mở ra khiến họ cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp truyền tới từ da thịt của đối phương. Khi mà hai người đang ôm nhau thắm thiết thì bỗng nhiên Aoi nhớ ra rằng còn có một người khác đang đứng ở bên cạnh nên liền xấu hổ mà đẩy hắn ra.

- Tatsumi-san, em muốn giới thiệu với anh một người bạn của em đây là Isa-chan, con gái của Kannushi-san và là bạn từ nhỏ với em - Aoi kéo tay cô gái kia và nói - Isa-chan, đây là Tatsumi-san bạn trai của chị.

Isafuyu Lv 44

Isafuyu là một cô gái với vẻ ngoài dễ thương mặc trang phục Miko và mái tóc đỏ được cột thành hai lọn tóc thả trước ngực. Có vẻ Isafuyu là một cô gái rất hay xấu hổ, hắn có thể nhìn thấy được vẻ ngượng ngùng trong mắt của cô ấy.

- Lần đầu gặp mặt Isa-chan, trông em dễ thương thật đấy - hắn nói như vậy lại càng khiến cho Isafuyu trở nên xấu hổ hơn, cô bé cứ núp sau lưng của Aoi mà không dám đối mặt với hắn.

Nhìn thấy như vậy Aoi biết mình phải làm gì đó để giúp bầu không khí trở nên đỡ gượng gạo.

- Đúng rồi Tatsumi-san, Isa-chan có nói là sẽ giúp em có được sức mạnh để chống lại loài quỷ đấy - Aoi nói - như vậy là em sẽ có thể giúp đỡ anh chiến đấu rồi.

- Thật vậy sao - hắn tỏ vẻ ngạc nhiên.

- Đúng vậy, sáng ngày mai Isa-chan sẽ dẫn em đi tới đền thờ của Tengu để có được sức mạnh chống lại loài quỷ, anh cũng đi cùng với em nhé.

- Chuyện này... Tengu-sama không thích người lạ đâu... - Isafuyu nói với giọng ngập ngừng.

- Không sao đâu Isa-chan - hắn nói - anh chỉ muốn đi xem một chút thôi, nếu ông ấy không thích thì anh sẽ rời đi.

Hắn mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng lại nghĩ khác, ngày mai hắn mà không cho con dâm cẩu kia lên bờ xuống ruộng thì hắn không phải là Tengu.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 303: Tín đồ đầu tiên


Sáng ngày hôm sau, Aoi gọi hắn dậy từ sớm để cùng nhau đi tới đền thờ của Tengu ở sâu trong dãy núi. Hắn mặc quần áo vào rồi đi cùng với Aoi ra cửa đền Mapputatsu.

- Chào buổi sáng Isa-chan - hắn vẫy tay chào Isafuyu.

Mặc dù hắn cảm thấy thái độ của mình rất là thân thiện nhưng không hiểu sao Isafuyu vẫn có gì đó rất câu nệ, cô ấy hơi núp ra sau Aoi và không nhìn thẳng vào mắt hắn. Hắn không biét có phải Isafuyu ghét mình hay không nữa, hắn kiểm tra độ hảo cảm của cô ấy thì thấy nó khá cao, tới 75 điểm lận nhưng không hiểu sao cô ấy lại có thái độ như vậy.

Cũng có thể là do hắn quan trọng hóa vấn đề, có lẽ chỉ là do Isafuyu hay xấu hổ mà thôi. Hắn cũng không nói gì nữa mà để Aoi nói chuyện với Isafuyu còn hắn chỉ đi ở phía sau thôi.

Mặc dù hắn đi đằng sau hai cô gái nhưng hắn thỉnh thoảng vẫn phát hiện Isafuyu quay lại nhìn hắn với ánh mắt rất là kỳ lạ. Hắn không thể hiểu nổi tại sao cô ấy lại có những hành động kỳ quái như vậy.

Ba người bọn hắn cùng nhau đi tới một ngôi miếu nhỏ ở một ngọn núi ở rất sâu trong dãy núi Mapputatsu. Bước lên những bậc cầu thang cực kỳ dốc thì bọn họ đã thấy được một ngôi miếu cổ hiện ra trước mắt mình.

Đây là một ngôi miếu khá nhỏ, chỉ cỡ một cái phòng khoảng 5~6 mét vuông mà thôi. Từ bên trong căn phòng này hắn có thể cảm nhận được một luồng quỷ khí chập chờn, có vẻ con dâm cẩu này rất giỏi trong việc ẩn giấu quỷ khí của mình.

- Ồ, không ngờ trên núi lại có một nơi như thế này - Aoi tò mò đi lại gần.

- Khoan đã Aoi-chan - Isafuyu lên tiếng muốn cản Aoi lại.

Nhưng ngày lúc này một luồng khí áp phát ra từ ngôi miếu chém thẳng về phía Aoi. Aoi lập tức nhảy lui ra sau để né và luồng khí áp này chém lên mặt đất để lại một vết chém sâu hoắm.

- Isafuyu, ai kia? Ta không nhớ là cho phép ai tới đây ngoài cô ra.. - một giọng nói ồm ồm vang lên.

- Xoạt!! - Isafuyu chưa kịp trả lời thì hắn đã lập tức chắn trước mặt Aoi và nhìn về phía ngôi miếu.

- Thiên Cẩu Đại Minh Thần? - hắn nhìn về phía tấm bảng được gắn trên ngôi miếu và đọc dòng chữ ghi trên đó - không ngờ lại có kẻ dám giả dạng Tengu ở trước mặt ta cơ đấy!!

Hắn lập tức nén Charka để sử dụng Ranton, hắn muốn cho con dâm cẩu mày biết ai mới là Tengu thật sự.

- Ranton: Tatsumaki no Jutsu!!! ( Lam Độn: Long Quyển chi Thuật)

Một cái vòi rồng cực lớn quấn theo từng tia sấm sét lao thẳng về phía ngôi miếu nhỏ kia.

- Rầm!!!

Ngôi miếu lập tức bị vòi rồng của hắn xoắn nát thành những miếng gỗ vụn rơi lả tả trên đất.

- Oái... oái... xin dừng lại... xin hãy dừng lại... tôi biết sai rồi - một giọng kêu oai oái liên tiếp van xin hắn dừng lại.

- Hừ!! - hắn giải thuật và nhìn về phía con Komainu bị bầm dập khắp người chui ra từ trong đống đổ nát của ngôi miếu và hừ lạnh.

Komainu Lv 61

Con Komainu dường như không thèm để ý đến vết thương của mình mà lập tức chạy tới quỳ mọp xuống dưới chân hắn van lạy:

- Đội ơn Tengu-sama đã tha mạng, ngài quả là một Tengu vĩ đại khi đã tha mạng cho một kẻ hèn mọn như tôi - con Komainu không ngừng tâng bốc hắn - tôi nào dám giả danh người, là lũ con người vô tri đã gán cho tôi cái tên đó mà thôi.

Hắn không cảm thấy lạ vì thái độ của con Komainu lại thay đổi nhanh đến vậy, thần vị Shinto đã thuộc về hắn, tinh huyết của Daitengu đã hoàn toàn hòa làm một với hắn nên để một kẻ gần gũi với các vị thần Shinto như Komainu nhận ra hắn là Tengu hoàn toàn không khó.

- Ngươi có vẻ rất hưởng thụ cuộc sống được thờ phượng này đấy nhỉ - hắn nhếch mép nhìn Komainu.

Con Komainu bị hắn nhìn chằm chằm như vậy thì toát mồ hôi hột. Đúng lúc này Isafuyu đứng bên cạnh lại lên tiếng.

- Vậy là sao? Tại sao ngài lại gọi anh ta lại Tengu-sama - Isafuyu thắc mắc.

Nghe thấy Isafuyu nói thì bỗng nhiên hai mắt của Komainu lóe sáng giống như đã nghĩ ra cái gì đó. Nó lập tức nhảy tới trước mặt Isafuyu và lớn tiếng nói:

- Ta là Komainu, người phục vụ cho Tengu-sama, ta ở đây nhận trách nhiệm trông coi đền thờ cho Tengu-sama và tìm kiếm người phục vụ cho Tengu-sama. Isafuyu, sau nhiều năm tìm kiếm và chờ đợi thì ta đã chờ được Tengu-sama quay trở lại đây. Cô có sẵn sàng hiến dâng linh hồn và thể xác của mình cho Tengu-sama và thề nguyện sẽ phục vụ ngài suốt đời hay không?

Những lời này nói ra khiến cho cả ba người ngơ ngác, đặc biệt là Isafuyu. Cô không biết nói gì bây giờ mà chỉ im lặng và lén lút nhìn hắn.

- Tengu-sama, suốt bao năm nay tôi luôn cố gắng chờ đợi ngài trở lại đây. Isafuyu là một trinh nữ rất nghe lời mà tôi tìm cho ngài, xin ngài hãy nhận lấy - Komainu nói giống như đang tặng Isafuyu cho hắn như một món quà vậy - Isafuyu!! Cô còn chần chờ gì nữa? Mau lại đây bái kiến Tengu-sama đi!!

Isafuyu ngỡ ngàng một chút rồi đi lại gần, cô cúi đầu xuống đất và thỉnh thoảng mới ngẩng đầu lên nhìn hắn.

- Isafuyu xin phép được ra mắt Tengu-sama. Từ giờ trở đi tôi đã thuộc về ngài, xin hãy chấp nhận tôi - Isafuyu quỳ xuống đất và hành lễ với hắn.

Hắn nhìn thấy cảnh này đang định nói gì đó thì bỗng nhiên một tiếng thông báo vang lên bên tai hắn.

Ting, Isafuyu đã trở thành tín đồ của bạn, độ trung thành hiện tại 100.

Ting, chúc mừng bạn có được tín đồ đầu tiên "Đền Thờ" được mở ra.

Tín đồ!?! Đền thờ!?!

Hắn lập tức mở hệ thống ra để kiểm tra chức năng mới này của hệ thống.

Tín đồ:

Những người đặt đức tin của họ vào bạn và tôn thờ bạn như một vị thần.

Khi tín đồ cầu nguyện tại đền thờ bạn sẽ nhận được những hiệu ứng đặc biệt.

Đền Thờ:

Đền thờ là nơi để các tín đồ tiến hành cầu nguyện và tiếp nhận sự chúc phúc của bạn.

Số lượng tín đồ cầu nguyện trong đền thờ càng nhiều thì sẽ nhận được càng nhiều hiệu ứng đặc biệt.

Điều kiện mở Đền Thờ:

Sở hữu thần vị (đã thỏa mãn)

Sở hữu ít nhất 1 tín đồ (đã thỏa mãn)

Bạn có muốn kích hoạt Đền Thờ không?

Có. Không.

- Có.

Đương nhiên là có rồi, có buff thì ai mà không muốn cơ chứ.

Ting, bạn kích hoạt "Đền Thờ" thành công, dựa theo thần vị của mình bạn nhận được "Jinja".

* Jinja (神社 Thần Xã): Đền thờ của đạo Shinto.

Hắn mở giao diện của đảo thiên đường ra để quan sát thì thấy được bên cạnh cây sinh mệnh mọc lên một ngôi đền rất giống với ngôi đền của Daitengu trên núi Kurama. Ngay cả cây sinh mệnh cũng được quấn lên những sợi Shimenawa (注連繩 Chú Liên Thằng) bằng rơm có những sợi Shide (紙垂 Chỉ Thủy) bằng giấy có hình giống tia sét đặc hữu của đạo Shinto.

Kiểm tra xong xuôi thì hắn lại quay sang nhìn Isafuyu lúc này đang nhìn hắn với ánh mắt tràn ngập sùng bái và Aoi đang hơi khó hiểu cùng với con Komainu đang nhìn hắn với vẻ mặt nịnh bợ.

- E hèm... làm tốt lắm... ờ...

- Xin Tengu-sama cứ gọi tôi là Koma là được - Koma vừa cười vừa xoa xoa hai tay với nhau cứ như lão gian thương đang dụ dỗ khách hàng vậy.

- Được rồi, chuyện hôm nay ta sẽ bỏ qua cho ngươi nhưng lần sau thì không dễ dàng như vậy đâu.

Nghe thấy hắn tha cho mình thì Koma như trút được gánh nặng vậy. Hắn lại quay sang nhìn Isafuyu và nói:

- Isa-chan mau lại đây - hắn gọi.

- Tengu-sama có gì sai bảo em ạ - Isafuyu nói.

- Ờ không cần gọi anh là Tengu-sama đâu, em cứ gọi tên anh là được - hắn nói, hắn không quen để người khác gọi mình như vậy.

- Sao em có thể gọi tên của Tengu-sama được - Isafuyu xua tay liên tục từ chối.

- Vậy thì em gọi anh là chồng đi - hắn ghé vào tai Isafuyu nói thầm.

- A... - Isafuyu đỏ mặt, sau đó một lúc cô mới lí nhí - chồng...

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 304: The Alpha Jump


Nghe thấy Isafuyu gọi mình là chồng thì hắn hơi run lên, mặc dù cái từ này hắn đã nghe nhiều rồi nhưng mỗi lần nghe được nó từ những cô gái khác nhau thì lại khiến hắn có cảm giác khác hẳn nhau.

- Isa-chan, anh muốn đưa em tới một nơi... - hắn nói.

- Nơi nào vậy ạ - Isafuyu hỏi.

- Là thế giới của anh, nơi đó có Jinja của anh, anh muốn em tới tiếp quản nơi đó - hắn trả lời.

- Thế giới riêng!! - Isafuyu chưa trả lời thì Koma đã hét lên - chỉ có những vị thần đứng đầu cai quản hơn 8 triệu vị thần mới có được thế giới riêng. Quả không hổ danh là Tengu-sama!!

Hắn cũng không thèm để ý đến lời nịnh hót của Koma mà chỉ nhìn Isafuyu.

- Việc này... xin hãy cho em một thời gian được không, em muốn bàn với cha em - Isafuyu nói, dù cô ấy trung thành tuyệt đối với hắn nhưng dù sao cô ấy vẫn còn cha mình nên muốn hoàn toàn dứt bỏ cũng khó.

- Không sao đâu, em cũng không cần phải đi ngay đâu - hắn cười.

Hắn muốn Isafuyu sớm vào đảo thiên đường để quản lý Jinja là muốn thử xem cái hiệu ứng đặc biệt nó như thế nào, có giúp hắn tăng tiến sức mạnh gì không mà thôi. Hiện giờ tạm thời chưa có ai có thể uy hiếp được đến hắn cũng không vội.

Cuối cùng thì hắn và hai cô gái cùng nhau trở về đền Mapputatsu vì Isafuyu đã nói cho Aoi biết hắn cũng có thể ban cho cô sức mạnh để chiến đấu với quỷ mà không cần đến con dâm cẩu kia.

Ngay sau đó hắn lập tức ban cho Aoi một cái Vương Thần Ấn mang số 1 được in ngay ở ngực trái của cô ấy. Vương Thần Ấn có thể coi là một loại ấn con của Quỷ Vương Ấn, một người sẽ có được Vương Thần Ấn khi người đó thề nguyện trung thành với người sở hữu Quỷ Vương Ấn.

Độ trung thành của Aoi đối với hắn vốn đã là 100 rồi nên hoàn toàn không có vấn đề gì hết, việc phân phát Vương Thần Ấn khá là đơn giản vì hắn đã học được cách sử dụng ấn pháp từ Saotome rồi.

Sau khi được ban cho Vương Thần Ấn đẳng cấp của Aoi lập tức từ Lv 53 tăng lên tới Lv 75. Hắn còn có ý định khi trở về sẽ ban Vương Thần Ấn cho mấy cô gái của băng Red Tail để giúp họ trở nên mạnh hơn.

Buổi chiều hôm đó hắn lên tàu điện trở về thành phố trước còn Aoi thì vẫn ở lại để tham gia huấn luyện cùng với Saotome để học cách sử dụng Vương Thần Ấn.

Khi Saotome biết được hắn ban Vương Thần Ấn cho Aoi thì cực kỳ kinh ngạc vì hắn lại có thể làm được điều đó khi mà chỉ mới học ấn pháp được có 1 ngày.

..................

Vừa trở về thành phố hắn liền trở về nhà nhưng mới đi tới cửa hắn đã nhận ra Hilda không có ở trong nhà. Hắn lập tức lấy điện thoại ra gọi điện cho Hilda.

- Alo, anh yêu đấy à - Hilda nói, mặc dù chưa chấm mút được mấy nhưng hắn cũng đã yêu cầu Hilda thay đổi cách xưng hô đối với mình.

- Hilda-chan, em đang ở đâu vậy - hắn hỏi.

- Em cùng Lamia đang chơi game ở căn hộ chung cư của Himekawa - Hilda trả lời.

Chơi game ở căn hộ của Himekawa? Hilda nói vậy thì hắn mới nhớ ra là trong truyện Hilda có nhờ Lamia giúp tìm đi tim thằng nhóc En để nói chuyện về Trụ Sư Đoàn số 34 do cô ấy bị thương. Bây giờ việc tìm kiếm thằng nhóc En vẫn diễn ra nhưng là do Hilda tự mình đi tìm do ba tên Naga, Hecadoth và Graphel bị hắn đập cho thừa sống thiếu chết chứ đừng nói gì đến việc động tới Hilda.

Hắn lập tức hỏi địa chỉ và mở cánh ra bay thẳng tới đó, chỉ sau vài phút thì hắn đã có mắt ở trước căn hộ chung cư của Himekawa.

Hắn đi thang máy lên tầng 25, theo hắn nhớ thì thằng nhóc En trốn ở căn phòng ngay bên cạnh căn phòng mà lũ Himekawa đang chơi game nhưng do Yolda đã sử dụng năng lực điều khiển không gian của mình để ẩn giấu căn phòng đó sang một không gian khác nên họ không thể nghe được bất kỳ tiếng động nào từ căn phòng đó truyền tới nên mới không phát hiện ra.

Hắn mặc dù biết phép Teleport nhưng để xâm nhập vào một không gian khác thì lại cần đến kiến thức phép thuật không gian rất sâu mới làm được mà phép thuật không - thời gian lại không phải sở trường của hắn.

Có điều nếu như hắn muốn đột nhập vào không gian của Yolda thì không phải là không có cách. Không nên quên rằng hắn có hệ thống, không có gì mà hệ thống không làm được cả.

Hắn chưa tìm kỹ trong shop nhưng trước mắt hắn nghĩ ra vài phương án để đột nhập vào không gian của Yolda. Vừa nghĩ liền làm, hắn mở Shop thành tựu ra và tìm kiếm thứ mình muốn.

Ting, bạn đã mua thành công Mangekyou Sharingan của Uchiha Obito, điểm thành tựu - 20 000.

Mua được đôi mắt của Obito xong hắn liền cảm nhận được mình lại có được thêm một vùng không gian khác ngoài đảo thiên đường. Vùng không gian này cực kỳ rộng, nó dường như rộng đến vô hạn và phần lớn vùng không gian này đều chìm trong bóng tối và chỉ khi hắn tập trung tinh thần vào một nơi thì nơi đó mới xuất hiện ánh sáng.

Ngoài ra đôi mắt của hắn bây giờ nhìn không gian xung quanh một cách khác biệt, khung cảnh xung quanh vẫn vậy nhưng bây giờ hắn lại nhận ra được những vùng giãn nở không - thời gian hấp dẫn, những tiết điểm không gian đặc thù.

Bây giờ hắn có thể nhìn thấy được vùng không gian tách biệt do Yolda tạo ra để ẩn giấu căn phòng mà họ đang ở.

Mặc dù hắn không biết mình có thể tác động được tới vùng không gian của Yolda hay không nhưng chỉ cần hắn nhìn thấy nó là đủ rồi. Chỉ cần hắn nhìn thấy thì hắn có thể Teleport tới đó được.

Ting, bạn đạt đủ điều kiện skill [Teleport] thăng cấp.

Hả, Teleport thăng cấp?? Hắn nghe được thông báo của hệ thông thì lập tức mở bảng skill lên để xem thông tin của skill Teleport sau khi lên cấp.

[Teleport]: Lv 5 (max) chủ động

Dịch chuyển tới một vị trí khác trong nháy mắt.

Mp: 200 + 1 Mp/ 10 mét

*The Alpha Jump: Thực hiện bẻ cong không gian để tiến hành dịch chuyển xuyên qua không gian.

Mp: 10 000

Skill Teleport của hắn giờ có thêm một nhánh đặc biệt là bước nhảy Alpha, theo hắn hiểu thì bước nhảy Alpha trong thuyết tương đối hẹp của Albert Einstein là hiện tượng bẻ cong không gian để khiến cho 2 điểm cách xa nhau trong không gian chạm vào nhau.

Nhiều bộ truyện khoa học viễn tưởng đã sử dụng lý thuyết này để làm tiền đề cho việc thực hiện dịch chuyển qua một khoảng cách rất lớn trong vũ trụ.

Bây giờ hắn có được skill này có nghĩa là bây giờ hắn có thể dịch chuyển qua một khoảng cách cực lớn chứ không chỉ còn là một khoảng cách ngắn như Teleport trước đây nữa.

Có điều Mp của hắn bây giờ không đủ để sử dụng skill này dù chỉ là 1 lần, bất kể khoảng cách là bao xa thì việc thực hiện bước nhảy Alpha đều tiêu tốn của hắn 10 000 Mp. Như vậy có nghĩa là trừ khi hắn có được 1000 INT trở lên nếu không thì chỉ còn cách vượt qua Lv 100 mà thôi.

Cho dù tạm thời không sử dụng được nhưng không có nghĩa là sau này không sử dụng được. Nghĩ đến đây hắn liền cảm thấy vui vẻ trở lại và bắt đầu tưởng tượng đến cái viễn cảnh bản thân đi du lịch trong vũ trụ. Dù sao thì du hành vũ trụ cũng là ước mơ của rất nhiều người mà.

Tự sướng một lát thì hắn lại trở về với thực tại, khi mà hắn chuẩn bị sử dụng Teleport để xâm nhập vào không gian do Yolda tạo ra thì bỗng nhiên thang máy mở ra và có hai người từ bên trong đi ra thấy hắn đứng trong hành lang thì kinh ngạc kêu lên.

- Oga, mày làm gì ở đây vậy?

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 305: Quá đơn giản


- Oga? Tao tưởng mày đi luyện tập với Saotome-sensei rồi - Furuichi thấy hắn xuất hiện ở đây thì cực kỳ ngạc nhiên.

- Ha ha ha, một người tài năng như tao thì chỉ cần luyện tập 1 ngày là đủ rồi - hắn cười.

Furuichi chỉ giữ im lặng và từ chối cho ý kiến vì cậu ta đã quá quen với sự tự tin thái quá của hắn rồi.

- Oga - bỗng nhiên từ sau lưng của Furuichi xuất hiện một cô bé chạy tới lao vào hắn.

- Lamia, em cũng ở đây à - hắn xoa đầu cô bé đang ôm eo của mình nói.

Lamia ngẩng đầu lên nhìn hắn với vẻ mặt giận dỗi.

- Tại sao lần trước anh cùng Hilda-neesama tới ma giới chơi mà không tới tìm em - Lamia phồng má tỏ vẻ tức giận trông rất đáng yêu.

- Ha ha, lần trước do có vài chuyện xảy ra nên anh quên mất đó mà - hắn dỗ dành cô bé.

Cũng không hiểu vì lý do gì mà độ hảo cảm của Lamia đối với hắn rất cao. Lần trước khi chia tay Lamia thì độ hảo cảm của cô bé mới chỉ 75 điểm mà lần này gặp lại độ hảo cảm đã tăng lên tới 90 điểm rồi.

Khi mà mấy người bọn họ đang bàn chuyện thì bỗng nhiên một cánh cửa phòng mở ra và có một cô gái với mái tóc vàng mặc bộ đồ công sở bước ra từ trong phòng.

- Yolda? - vừa nhìn thì hắn đã nhận ra cô gái này là ai.

- Tên cha nuôi!?! - Yolda nhìn thấy hắn thì lập tức giật mình đóng cửa lại.

Furuichi nhìn thấy cảnh này thì lập tức nhận ra cô gái mà mình đã từng gặp mấy lần này lại chính là người mà mọi người tìm kiếm suốt 2 ngày nay. Không giống trong truyện, Furuichi chưa từng gặp thằng nhóc En và mấy người hầu gái của thằng nhóc đó bao giờ nên chuyện cậu ta không nhận ra cũng không có gì lạ hết.

- Đợi đã - Furuichi chạy tới trước cửa phòng và mở cửa căn phòng ra.

Nhưng khi Furuichi nhìn vào bên trong thì không thấy có bất cứ bóng người nào hay bất kỳ đồ đạc nào ở bên trong cả.

- Ủa cô ta đi đâu rồi? - Furuichi nhìn ngó xung quanh căn phòng nhưng vẫn không thấy ai cả.

- Được rồi Furuichi, cô ta đã trốn vào một không gian khác rồi - hắn vỗ vai Furuichi - mày hãy đi báo với mọi người là không cần tìm nữa đâu, tao đã biết thằng nhóc En trốn ở đâu rồi.

Nói xong thì hắn liền biến mất trước ánh mắt kinh ngạc của Furuichi và Lamia.

................

- Sao vậy Yolda, sao vừa mới đi đã quay lại rồi - giọng của Izabella vọng ra từ trong phòng.

Yolda bước vào bên trong phòng khách vừa thay bộ đồ công sở ra và mặc lại bộ đồ của mình vừa nói:

- Là tên cha nuôi của Nico-sama, tôi vừa gặp hắn ta ở ngoài hành lang.

- Tên cha nuôi? Hắn làm gì ở đây? - Satura nhìn Yolda hỏi.

- Tôi làm sao biết, mà dù hắn làm gì ở đây cũng không quan trong vì hắn cũng không thể nào vào trong này được.

Hai người Izabella và Satura nghe thấy Yolda nói vậy thì cũng gật đầu và không nói gì nữa. Khả năng điều khiển không gian của Yolda là cực kỳ đặc biệt, rất hiếm có những con quỷ sở hữu năng lực giống như cô ấy. Bọn họ không tin là bên phe của hắn cũng có người sở hữu năng lực này.

- Xin chào mấy người đẹp, làm gì mà vừa nhìn thấy tôi đã chạy mất dép vậy - giọng nói của hắn vang lên khiến cho mấy cô gái giật bắn mình.

Hắn xuất hiện ngay phía sau lưng Yolda và dùng tay bóp lấy bộ ngực đẫy đà không kém gì Hilda của cô ấy.

- Oái!! - Yolda lập tức nhảy ra xa và cảnh giác nhìn hắn - sao ngươi lại vào được đây.

- Có gì khó đâu, mặc dù phải công nhận khả năng điều khiển không gian của cô rất tuyệt vời đấy nhưng muốn đột nhập vào đây cũng không phải là quá khó - hắn đi tới bên cạnh chiếc ghế sofa và thản nhiên ngồi xuống.

Mấy cô gái nhìn hắn một chút rồi cũng bình tĩnh lại, vừa rồi họ chỉ hơi giật mình vì hắn có thể xâm nhập vào không gian của Yolda mà thôi chứ thực ra giữa hắn và bọn họ cũng không có xích mích gì cả nên không cần căng thẳng như vậy.

- Ngươi tới tìm chúng ta là có mục đích gì - Izabella bình tĩnh nói.

- À cũng không có gì to tát lắm, chẳng là vào đêm cái hôm mà các cô cùng thằng nhóc En tới tìm tôi ấy, có mấy tên tai thằn lằn đột nhập vào phòng tôi - hắn gác chân lên bàn nói - mặc dù ba tên đó chỉ là mấy tên cùi bắp thôi nhưng nếu chúng cứ tới làm phiền tôi hoài thì cũng khiến tôi rất khó chịu.

- Tai thằn lằn? Là người của Trụ Sư Đoàn số 34 sao - Izabella hỏi - là ai tới tìm ngươi vậy?

- À, một tên hình như có tên là Hecadoth gì đó, đi cùng một tên tóc dựng và một tên lùn tịt tóc xanh - hắn nói.

- Đi cùng Hecadoth có lẽ là Graphel, còn tên lùn tịt tóc xanh... - Izabella suy nghĩ một chút - chẳng lẽ lại là Chuushaku Naga?

Trong lúc hắn đang nói chuyện với mấy cô gái thì từ trong phòng ngủ thằng nhóc En đang còn ngái ngủ thò đầu ra nói:

- Yolda, đã mua đồ ăn cho ta chưa vậy? - thằng nhóc En dụi mắt nói - A! Là tên cha nuôi và em gái.

Nhìn thấy hắn En liền có vẻ tỉnh táo hơn nhiều:

- Từ cái hôm chơi game ở nhà của ngươi ta mới biết game của nhân giới thú vị đến như vậy, nhất là mấy cái game online ấy... - thằng nhóc En kể lể về mấy game mà nó đã chơi - mà sao ngươi lại ở đây vậy?

- Mấy hôm trước có vài tên thuộc hạ của mày tới làm phiền tao nên tao tới tìm mày - hắn nói - tao muốn mày ra lệnh cho lũ thuộc hạ của mày đừng có mà tới làm phiền tao nữa.

- Lũ thuộc hạ của ta? - thằng nhóc En không biết hắn nói tới ai.

- Tên cha nuôi đang nói tới Trụ Sư Đoàn số 34 thưa điện hạ - Izabella nói.

Nghe Izabella nhắc thì thằng nhóc En mới hiểu được chuyện đã xảy ra và nói:

- Ta không quay về đó đâu, còn biết bao nhiêu là game ta chưa được chơi - thằng nhóc En lắc đầu nguầy nguậy - nếu ta mà về ma giới thì lão già Behemoth đó thể nào cũng nhốt ta lại không cho ta chơi game cho mà xem.

Thấy thằng nhóc En từ chối mình thì hắn cảm thấy hơi khó chịu nhưng lại nghĩ nó chỉ là một thằng nhóc ham chơi mà thôi nên đành nói:

- Thực ra mày không về cũng chẳng sao, lúc đó thì người bị thiệt chỉ có mày mà thôi - hắn đứng dậy nói - lần trước vì sơ sẩy nên tao đã để cho mấy tên tai thằn lằn đó chạy thoát được. Nhưng lần sau nếu gặp lại tao sẽ vặt đầu của chúng nó.

Lời nói này của hắn khiến cho mấy người Izabella cảm thấy lo lắng, bọn họ biết được khá rõ sức mạnh của hắn. Nếu như trụ sư đoàn số 34 muốn giết được hắn thì họ cũng sẽ phải trả một cái giá rất lớn. Trong khi đó trụ sư đoàn số 34 là lực lượng nòng cốt của phe ủng hộ thằng nhóc En, nếu như bọn chúng xảy ra xung đột với hắn thì người chịu thiệt chỉ là thằng nhóc En mà thôi.

- Điện hạ En, tỳ nữ nghĩ tên cha nuôi nói đúng đấy ạ, ý muốn của điện hạ là cùng với Nico-sama cùng nhau hủy diệt nhân giới - Izabella nói - Nếu để quân của Behemoth đánh nhau với tên cha nuôi thì mối quan hệ giữa ngài và Nico-sama sẽ trở nên xa cách đấy ạ.

Lời của Izabella nói khiến cho thằng nhóc En lưỡng lự, đối với một thằng nhóc như nó thì việc tranh giành quyền lực chưa bao giờ là ưu tiên hàng đầu mà nó coi trọng việc vui chơi và gia đình hơn nhiều.

- Thôi được rồi, ta sẽ trở về ma giới để nói chuyện với lão già Behemoth đó - thằng nhóc En suy nghĩ mãi cuối cùng nó cũng đã đưa ra quyết định.

- Nếu như ngươi làm theo lời ta, lần sau ngươi tới nhân giới ta sẽ chỉ cho ngươi rất nhiều game hay - hắn nói.

- Thật sao!! - thằng nhóc En nghe đến game là lại hào hứng hẳn lên - ngươi không được nuốt lời đâu đấy nhé.

- Tất nhiên rồi - hắn cười, thằng nhóc này quả thật là dễ dụ.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 306: Ikaruga Nazuna


Cuối cùng thì công sức suốt hai ngày thức mờ mắt ra chơi game để tìm kiếm thằng nhóc En của mấy tên học sinh của Ishiyama đã trở thành mây khói.

Nhưng ít ra thì lần này tòa chung cư của Himekawa không bị lật tung nóc giống như trong truyện, nói chung là trong cái rủi có cái may.

Kết thúc chuyện lần này bọn họ lại ai về nhà nấy. Còn hắn thì lại cùng với Aoi lên thuyền để cùng nhau đi tới Kubijiki-jima (首切島 Thủ Thiết Đảo, đảo chém đầu) một hòn đảo cách xa đất liền hơn 200 km để gặp 1 người.

Người này chính là Ikaruga Nazuna hay còn được biết đến với cái tên Ikaruga Suiten. Cô ta chính là bạn của Saotome và cũng là người sử dụng Ankokubutou mà ông ta có nhắc tới lần trước.

- Tới nơi rồi - sau vài giờ chịu gió rét ở trên thuyền thì cuối cùng bọn họ cũng đã tới Kubijiki-jima.

Hắn cõng theo Nico cùng Aoi rời khỏi thuyền chở khách và đặt chân lên hòn đảo này.

- Hòn đảo này vắng vẻ quá - Aoi nhìn xung quanh hòn đảo mà không thấy ai cả.

- Ở đằng trước có quán ăn kìa - hắn chỉ về phía một quán ăn ở phía trước.

Hai người cùng nhau đi tới quán ăn ở trước mặt, trước cửa quán ăn này đặt rất nhiều con búp bê Hina. Hắn bước vài bên trong quán ăn thì thấy còn nhiều búp bê hơn được đặt ở khắp nơi.

- A, có người kìa. Chào chị, cho em một bàn hai người - Aoi đi tới gần một bóng một người phụ nữ mặc kimono đứng ở trong góc.

Nhưng ngay khi vừa tới gần cô ấy mới phát hiện ra đó không phải là con người.

- Oái!! - Aoi giật bắn mình khi nhìn kỹ khuôn mặt của bóng người này - là búp bê sao, ai lại để một con búp bê giống người thật ở đây thế này?

Ở một nơi vắng vẻ như thế này mà lại có những con búp bê Hina được đặt ở đây tạo nên một bầu không khí rất cổ quái giống như có ma ám vậy.

À không phải ma ám, phải nói là quỷ ám thì mới đúng. Hắn đảo mắt nhìn xung quanh thì thấy trên đầu của những con búp bê này đều có thông tin hiện lên.

Búp bê bị quỷ ám Lv 11

Búp bê bị quỷ ám Lv 9

............

Tất cả chỗ búp bê này đều bị quỷ ám hết. Có điều chúng chỉ có Lv rất thấp, xem ra tất cả đều chỉ là mấy con quỷ hạ cấp mà thôi. Ở nhân giới mà có thể tìm được một con quỷ có Lv cao như Koma thật sự là rất hiếm thấy, hầu hết chúng chỉ là những con quỷ mạnh hơn người bình thường một chút mà thôi.

- Cút đi....

Bỗng nhiên có một giọng nói thều thào phát ra từ con búp bê hình người kia.

- Người ngoài không được... chào đón... cút đi... - giọng nói này tiếp tục vang lên xua đuổi bọn hắn.

Cùng với giọng nói này hắn phát hiện ra xung quanh có rất nhiều kẻ đang tụ tập lại đây. Chỉ trong chốc lát mà xung quanh bọn hắn đã bị bao vây bởi một đàn búp bê hình người rất đông cầm theo gậy gộc nhìn chằm chằm về phía bọn hắn.

- Giết!! - đột nhiên có một con búp bê hô to và những con búp bê khác lập tức lao tới tấn công hắn và Aoi.

- Aoi, mau đứng lại gần anh - hắn nói.

Aoi lập tức đứng sát vào người hắn, hắn đảo mắt nhìn quanh rồi cười nhạt.

- Shinra Tensei!!

Bọn búp bê này chỉ được cái đông chứ thực ra là yếu xìu, hắn cần nháy mắt cũng có thể tiêu diệt được lũ búp bê này.

- Rầm!!!

Xung quanh hắn phát ra một luồng khí áp cực mạnh và thổi bay cả quán ăn cùng với lũ búp bê đang đứng quanh mình. Mấy con búp bê văng ra xa và rơi xuống đất, chỉ còn lại một số con đứng xa thì mới không bị ảnh hưởng vì hắn không dùng hết sức.

- Bọn ta tới đây để tìm một người, nếu ngươi cho ta biết người đó ở đâu thì ta sẽ tha mạng cho các ngươi - hắn đi lại gần mấy con búp bê này và nói.

- Chúng ta không chào đón các ngươi, hãy cút đi - mấy con búp bê phản ứng rất dữ dội giống như không muốn trả lời hắn.

Khi hắn định sử dụng tới vũ lực để tra hỏi chúng thì có bỗng có một con búp bê nhỏ bằng một đứa bé lơ lửng trên không bay tới trước và nói:

- Mọi người hãy dừng lại đi, chúng ta không phải đối thủ của người thanh niên này đâu - nói xong nó lại quay sang nhìn hắn - xin chào, tôi là trưởng làng ở đây. Xin lỗi vì đã gây phiền phức cho cậu, cho hỏi cậu muốn tìm ai vậy?

- Chúng tôi muốn tìm một người có tên là Ikaruga Suiten - Aoi nói - không biết các bạn có quen với người này không?

Nghe Aoi nhắc tới cái tên Ikaruga Suiten mấy con búp bê liền nhìn nhau một chút và con búp bê trưởng làng lại hỏi:

- Không biết hai vị muốn gặp Suiten-sama là có việc gì?

- Bọn tôi tới đây gặp người có tên là Ikaruga Suiten để học một chiêu thức có tên là Ankokubutou - hắn nói.

- Ankokubutou?

Nghe thấy hắn nói tới Ankokubutou mấy con búp bê xung quanh lại xôn xao lên rồi bầu không khí bỗng nhiên trở nên trầm xuống.

- Thành thật xin lỗi nhưng hai vị sẽ phải dừng bước ở đây rồi - con búp bê trưởng làng bỗng tỏa ra quỷ khí nhìn hắn và Aoi - Ankokubutou là chiêu thức không được phép truyền dạy, hai vị tốt nhất là nên lập tức rời khỏi đây nếu không chúng tôi buộc lòng phải dốc hết sức để... giết hai vị...

- Hô... - hắn nghe thấy lời hăm dọa của con búp bê trưởng làng thì nhếch mép cười - ta cũng muốn thử xem các ngươi giết ta như thế nào đấy.

Hắn dần thả ra khí thế của mình chuẩn bị ra tay thì một tiếng quát lớn vang lên khiến cho động tác của mấy con búp bê bị khựng lại.

- Dừng tay lại!!!

Mọi người cùng quay đầu nhìn về phía sau mấy con búp bê thì thấy một người phụ nữ mặc quần jean áo thun và khoác một chiếc áo da tay cầm một chiếc mũ bảo hiểm đang đi tới. Người phụ nữ này có mái tóc dài màu đen được cột thành một cái đuôi ngựa dài sau lưng và dắt một chiếc kính mát ở trên mái tóc của mình.

- Suiten-sama kìa... - nghe tiếng xì xào bàn tán của mấy con búp bê thì hắn liền biết người phụ nữ cá tính trước mặt mình chính là Ikaruga Suiten, người sử dụng Ankokubutou mà Saotome nhắc tới.

Ikaruga Nazuna Lv 94

Lũ búp bê đứng dẹp sang hai bên để cho Nazuna đi qua, cô ấy đi tới trước mặt hắn và Aoi rồi nói:

- Là Saotome Zenjuro bảo hai đứa tới đây phải không, tên mấy đứa là gì?

- Hừm, bà chị chính là Ikaruga Suiten đó sao, lão già kia không nói với tôi bà chị là một người phụ nữ quyến rũ như vậy đấy - hắn đánh giá thân hình của Nazuna một chút rồi nói.

- Vụt!!! - bỗng nhiên Nazuna tung một cú đá cực nhanh về phía hắn.

Hắn lập tức cúi người xuống và dễ dàng né được cú đá này của Nazuna. Mặc dù Nazuna có Lv rất cao nhưng sức chiến đấu của cô ta chủ yếu đến từ quỷ khí nên nếu so về sức mạnh thì không thể bằng Kunieda Ittousai được.

- Ồ né được sao? - Nazuna kinh ngạc khi hắn né được cú đá bất ngờ của mình mặc dù cô chưa dùng hết sức.

- Cô nhanh đấy nhưng với tôi thì chỉ nhanh thôi là chưa đủ - bỗng nhiên hắn xuất hiện phía sau lưng của Nazuna khiến cô ta giật mình lui ra xa hắn.

Nazuna chăm chú nhìn hắn một chút rồi nói:

- Cậu mạnh ngoài sức tưởng tưởng của tôi đấy, nếu cậu đã mạnh như vậy thì còn muốn học Ankokubutou để làm gì?

- Tôi không muốn bỏ qua nguồn sức mạnh vô tận của Nico-chan, như vậy quá mức lãng phí - hắn nói - tôi cảm thấy ấn pháp không phải là cách tốt nhất để sử dụng quỷ khí nên tôi tới tìm cô để học cách sử dụng Ankokubutou.

- Thôi được, dù sao Kunieda Ittousai cũng đã nhờ tôi nên tôi sẽ dạy cho cậu Ankokubutou - Nazuna gật đầu đồng ý.

------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 307: Ankokubutou


- Cô biết ông ngoại cháu sao? - nghe thấy Nazuna nhắc tới cái tên của ông mình thì Aoi ngạc nhiên hỏi.

- Ông ngoại? Chẳng lẽ... - Nazuna nhìn Aoi một lát rồi thốt lên - không đùa đó chứ? Chẳng lẽ cô bé là con gái của Shinobu sao? Thảo nào ta trông cháu quen như vậy...

- Dạ, cô quen mẹ cháu sao? - Aoi hỏi.

Nazuna cùng mẹ của Aoi đã là bạn từ hồi còn học tại trường Ishiyama cùng với Saotome Zenjuro. Nazuna cũng đã từng cùng với mẹ của Aoi học cách chiến đấu từ Ittousai.

- Được rồi, hai đứa hãy theo ta đi - Nazuna nói.

Hắn cùng với Aoi đi theo Nazuna tới ngôi đền trên núi nơi mà cô ta đang sống. Trên đường tới đây qua trao đổi thì Nazuna cũng đã biết được Nico chính là con của đại ma vương Beelzebub.

- Nếu như cô bé con này đúng là đứa con của đại ma vương thì việc học Ankokubutou của cậu sẽ không đơn giản đâu. Ankokubutou được tạo ra để kết hợp sức mạnh của con người và loài quỷ được sinh ra ở nhân giới này giống như mấy con búp bê trên đảo này hay con Komainu mà cậu nhắc tới chẳng hạn - Nazuna nhìn Nico nói - chứ nó không phải để dùng với những con quỷ sinh ra tại quỷ giới, càng không phải để dùng với một con quỷ mang trong mình dòng máu quỷ vương. Trước đây Zenjuro cũng vì thế mà không thể luyện được chiêu Ankokubutou này.

- Vậy có cách nào để khắc phục không? - hắn hỏi.

Nazuna im lặng một lát rồi nói tiếp:

- Về việc này thì ta cũng không rõ, chỉ có thể từ từ tìm cách trong lúc luyện tập thôi.

- Vậy thì chúng ta hãy luyện tập thôi, còn chờ gì nữa? - hắn nói.

Thấy hắn có vẻ sốt ruột thì Nazuna lại nói:

- Bây giờ cũng muộn rồi, việc luyện tập để ngày mai hãy bắt đầu. Chúng ta hãy ăn cơm trước đã.

Hắn gật đầu rồi cùng Aoi đi tắm một chút trước khi ăn cơm. Đứng hứng gió biển suốt cả ngày khiến cho cơ thể hắn hơi dinh dính rất khó chịu, chỉ ngâm suối nước nóng một lát mà hắn cảm thấy dễ chịu hắn ra.

Cho dù bây giờ cơ thể hắn đã không còn là cơ thể của người phàm nữa mà đã có thể gọi là cơ thể của một vị thần rồi nhưng hắn vẫn rất thích hưởng thụ những thứ như ăn ngon mặc đẹp, tắm rửa sạch sẽ.

Hắn cùng Aoi tắm xong thì cùng đi tới phòng ăn và thấy Nazuna đã ngỗi sẵn ở đó và trên chiếc bàn gỗ là rất nhiều các món Sushi và Shashimi.

Những món ăn này đều là do con búp bê trưởng làng chuẩn bị, nó trước đây từng làm búp bê trang trí cho một nhà hàng 5 sao nên mấy món ăn do nó làm ra thật sự rất ngon.

Ba người cùng nhau ăn uống và nói chuyện. Lúc đầu câu chuyện chỉ xoay quanh chuyện Nazuna và mẹ của Aoi khi còn cùng nhau đi học tại trường Ishiyama. Nhưng chỉ sau vài tuần rượu thì Nazuna lại liên tục nói về những chủ đề liên quan tới Saotome.

- Nghe ta hỏi đây Oga, tên khốn Zen đó có nói xấu gì sau lưng ta không hả? - Nazuna nói với giọng lè nhè, xem ra cô ta bắt đầu say rồi - trả lời mau đi, ngươi giả bộ không nghe thấy ta nói gì hả?

- Tôi có giả bộ gì đâu - hắn có cảm giác như mình đang đối mặt với Tsunade khi cô ta đang say vậy.

- Mau nói đi, hắn có nhắc gì tới ta không... - Nazuna dí sát mặt vào hắn và nói với giọng nhỏ dần rồi bỗng nhiên ngã vào lòng hắn.

- Ê, này... dậy đi - hắn lay người Nazuna một chút nhưng cô ấy chỉ lẩm bẩm cái gì đó.

Hắn quay sang nhìn Aoi thì thấy lúc này cô ấy đã say quắc cần câu rồi. Aoi chưa bao giờ uống rượu nhưng giờ lại bị Nazuna cho uống mấy chai rượu nặng tới gần 40 độ thì say là đúng rồi.

- Kage Bunshin no Jutsu!!

Hắn phân thân ra làm hai rồi một người bế Aoi một người bế Nazuna đứng dậy.

- Hanamura, phòng ngủ ở đâu vậy - hắn quay sang hỏi con búp bê trưởng làng.

- Dạ phòng nghỉ của Suiten-sama ở cuối hành lang, ngài hãy mang cô ấy đi trước đi để tôi dọn dẹp chỗ này cho - con búp bê Hanamura nói

Hắn gật đầu rồi cùng phân thân của mình ôm hai cô gái tới phòng ngủ của Nazuna. Sau khi lấy chăn gối cho cả hai cùng nằm ngủ trong phòng Nazuna thì hắn giải trừ phân thân và định đứng dậy rời đi tìm phòng ngủ cho mình.

- Zen... - bỗng nhiên khi hắn vừa chuẩn bị đứng dậy thì Nazuna lại choàng tay ôm lấy cổ hắn.

Nazuna mở đôi mắt mơ màng của mình ra nhìn hắn mà thở ra từng hơi thở nồng nặc mùi rượu nhưng vẫn mang theo một mùi thơm thoang thoảng.

- Đừng đi... hãy ở bên em... - Nazuna ôm chặt lấy cổ hắn và bất ngờ hôn hắn.

Hắn chỉ bất ngờ khoảng nửa giây rồi lập tức vứt bỏ mọi thứ mà xé nát quần áo của mình và Nazuna rồi làm theo bản năng của giống đực.

.............

Sáng sớm hôm sau, hắn mở mắt ra thì nhìn thấy hai cánh tay thon thả trắng nõn đang đặt trên ngực mình. Hắn quay sang hai bên thì thấy Aoi và Nazuna đang gối lên cánh tay của hắn và say ngủ.

- Ưm... - đang ngủ thì Nazuna cảm nhận được cử động của hắn nên liền mở mắt ra nhìn thấy một khuôn mặt đẹp trai cực kỳ nam tính đang nhìn mình.

- Sao anh lại nhìn em như vậy - Nazuna nói.

Ngày hôm qua sau khi quấn lấy nhau thì hắn đã bắt Nazuna làm pet của mình nên bây giờ cô ấy không có phản ứng gì thái quá khi nhận ra mình đã ngủ với một chàng thanh niên kém mình rất nhiều tuổi cả.

- Không ngờ em đã ngần này tuổi mà vẫn còn trinh đó - hắn trêu Nazuna.

- Hừ, lũ đàn ông yếu đuối làm sao có thể chạm vào người em được - Nazuna hơi đỏ mặt nói - với lại từ lâu em đã tới sống trên hòn đảo này rồi, xung quanh đây chỉ toàn là lũ quỷ mà thôi.

- Ha ha... - hắn nghe vậy thì chỉ cười một chút rồi kéo Nazuna vào sát người mình khiến cho da thịt của hai người tiếp xúc thân mật với nhau.

Ba người cứ ôm nhau ngủ cho tới tận buổi trưa mới rời giường vì đêm hôm qua đã quá điên cuồng do say rượu. Buổi chiều, sau khi ăn trưa và nghỉ ngơi xong thì hắn và Aoi bắt đầu luyện tập Ankokubutou cùng với Nazuna.

- Ankokubutou là một tuyệt kỹ nguy hiểm vì nó cho phép quỷ xâm chiếm cơ thể mình vì thế cần phải có một cơ thể thật khỏe mạnh mới có thể thật khỏe mạnh thì mới có thể chống lại việc quỷ khí xâm nhập - Nazuna nói - nhưng đó chỉ là đối với người bình thường thôi. Nico vẫn còn là một đứa trẻ, nó vẫn chưa thể khống chế được quỷ khí của mình một cách thành thạo được. Chính vì thế nên chúng ta cần tới một chất xúc tác để phá bỏ giới hạn giữa anh và Nico.

- Cần tới chất xúc tác sao? - Nazuna nói làm hắn cảm thấy nó giống như việc Naruto cần dầu cóc để luyện Sennin Mode vậy - cái này có được không?

Hắn lấy ra bình sữa của Nico và nói, hắn biết rõ Oga chính là sử dụng sữa của thằng nhóc Beel nên mới có thể sáng tạo ra chiêu "uống sữa siêu cấp" tương tự như Ankokubutou.

- Sữa của quỷ? Có lẽ là được, loại sữa này có tác dụng nuôi dưỡng quỷ khí cho những đứa con của quỷ - Nazuna nhìn vào bình sữa - có điều mặc dù sử dụng nó có thể sẽ giúp anh phá vỡ giới hạn nhưng rất có thể sẽ xảy ra những tác dụng phụ chưa rõ, anh nên suy nghĩ kỹ càng trước đã.

Hắn không lo lắng về tác dụng phụ cho lắm vì cùng lắm nó chỉ khiến cho hắn và Nico đổi thân xác cho nhau trong một thời gian ngắn mà thôi.

Hắn cầm bình sữa của Nico lên và dốc thẳng vào mồm mà uống.

- Ực ực...

Từng dòng sữa có vị rất lạ chảy vào miệng hắn khiến hắn có cảm giác rất khó chịu, đã lâu rồi hắn không uống sữa nhưng hắn dám chắc rằng nó không có vị dở như sữa này, không hiểu sao Nico lại uống nó hàng ngày được??

Chỉ sau một lát thì hắn cảm thấy trong vùng đất linh hồn của mình có sự biến đổi gì đó và một luồng sức mạnh cực lớn đang tràn vào cơ thể hắn.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 308: Akumano


- Cuối cùng cũng đã về tới nhà rồi - hắn đứng trước cửa nhà nói.

Sau 3 ngày thì việc luyện tập Ankokubutou của hắn và Aoi cũng đã hoàn thành. Thực ra thì hắn chỉ mất khoảng 1 ngày để hoàn thành chiêu thức này nhưng Aoi lại cần tới 3 ngày. Dù vậy thời gian 3 ngày để hoàn thành một chiêu thức phức tạp như Ankokubutou vẫn là rất ấn tượng.

Mặc dù không có Koma nhưng Aoi vẫn có thể học được Ankojubutou vì lượng quỷ khí mà Aoi cần để sử dụng Ankokubutou tới từ Vương Thần Ấn mà hắn ban tặng cho cô. Và nhờ có hắn làm vật trung gian để thuyên chuyển sức mạnh của Nico nên Aoi không cần phải uống sữa cũng có thể sử dụng được sức mạnh của quỷ.

Sau khi hoàn thành việc luyện tập thì hắn có hỏi Nazuna có muốn tới sống cùng với hắn không nhưng cô ấy nói rằng còn có một số chuyện cần giải quyết nên chưa thể đi cùng hắn được. Mặc dù chỉ cần 1 câu nói của hắn là Nazuna sẽ sẵn sàng đi theo hắn nhưng hắn vẫn tôn trọng quyết định của cô. Dù sao Nazuna cũng đã thuộc về hắn rồi nên không cần thiết phải giữ cô ấy kè kè bên mình.

- Hilda-chan, anh về rồi nè - hắn bước vào nhà và thấy Hilda đang ngồi uống trà và xem TV ở trên ghế sofa thì liền đi lại gần.

Hắn ngồi xuống bên cạnh khoác vai của Hilda và nói:

- Sao vậy Hilda-chan, em không nhớ anh sao?

Hilda lườm hắn và nói:

- Ai mà thèm nhớ anh kia chứ - Hilda đưa tay ôm lấy Nico và ôm hôn cô bé - tiểu thư đã về rồi, Hilda nhớ tiểu thư lắm... moa... moa...

Nhìn Hilda và âu yếm Nico mà hắn cảm thấy có chút ghen tị với cô bé.

- Còn anh thì sao, em có nhớ anh không - hắn chỉ vào mình nói.

- Hừ, anh mang tiểu thư đi suốt mấy ngày liền mà không thèm gọi điện về nhà, sao không giỏi đi tiếp đi - Hilda nguýt hắn 1 cái.

- Tại cái hòn đảo đó xa bờ quá nên không có sóng điện thoại mà điện thoại của anh chỉ là điện thoại bình thường thôi - hắn giải thích - đừng giận mà Hilda-chan.

Hắn quàng tay qua định ôm Hilda vào lòng, Hilda ban đầu có giãy dụa một chút làm dáng rồi cũng để im cho hắn ôm mình. Hilda ngả đầu mình vào vai hắn rồi nhìn hắn thật lâu.

- Bố mẹ đi vắng, Misaki cũng đi học rồi, sao chúng ta không tiếp tục chuyện hôm trước nhỉ?

Ôm một lát thì hắn lại nổi hứng lên rồi, mặc dù lúc ở trên đảo chém đầu thì đã có Nazuna cùng với Aoi cùng nhau chiều chuộng hắn nhưng cơ thể hắn càng trở nên mạnh mẽ hơn thì cũng kéo theo nhu cầu sinh lý của hắn càng mãnh liệt hơn.

Điều này vừa tốt mà cũng vừa không tốt cho lắm. Nó tốt ở chỗ là hắn không cần phải lo là mình không thể thỏa mãn những người phụ nữ của mình mặc dù số lượng của nó đang tăng lên rất nhanh. Nhưng nó cũng có chút bất tiện là vào những lúc hắn không có đàn bà ở bên thì hắn sẽ cảm thấy rất bức bối.

Hắn cùng Misaki là chị em ruột theo thân phận của hắn hiện giờ nên không thể quá lộ liễu được. Cũng may là giờ Hilda đã là của hắn rồi nên hắn cũng sẽ có nơi giải tỏa khi ở nhà.

- Hilda... - hắn cúi xuống ngậm lấy đôi môi của Hilda.

Trước ánh mắt hiếu kỳ bắn ra từ đôi mắt to tròn của Nico khi thấy mặt hai người dí sát vào nhau thì cô bé còn nghe thấy từng tiếng chóp chép kèm theo tiếng thở dốc nặng nề phát ra từ mũi của hắn và Hilda.

- Này... ngươi không nên làm chuyện này ở trước mặt của trẻ con chứ - bỗng nhiên một giọng nói khá quen thuộc vang lên cắt đứt dòng cảm xúc của họ.

Hắn cảm thấy khó chịu quay sang nhìn về phía hai cô gái đang đứng ở giữa phòng khách nhà mình nói:

- Hai cô muốn gì?

- Izabella, Satura, hai người làm gì ở đây - Hilda nhìn về phía hai vị khách không mời này và hỏi - điện hạ En và Yolda không đi cùng hai cô sao?

Nghe thấy Hilda nhắc tới hai người kia thì Izabella và Satura nhìn nhau một chút rồi Izabella thở dài.

- Đó chính là lý do tại sao mà chúng tôi lại tới tìm hai người đấy - Izabella nói - sau khi chúng ta chia tay thì chúng tôi đã cùng với điện hạ En trở về ma giới để gặp Behemoth.

- Có điều ngay khi vừa trở về thì bất ngờ chúng tôi lại bị tách ra khỏi điện hạ En và bị lính của Trụ Sư Đoàn số 34 bao vây có ý định bắt giữ chúng tôi - Satura nói tiếp - chúng nói rằng chúng tôi đã chiều chuộng điện hạ en quá mức và làm hư ngài ấy, và còn nói rằng chúng tôi không xứng đáng làm vú em cho điện hạ En.

Nhìn thái độ tức giận của Satura khi kể lại thì hắn cảm thấy thương hại cho họ. Họ mất bao nhiêu năm tuổi trẻ để học tập và phải trở thành vú em cho một đứa trẻ rắc rối như thằng nhóc En nhưng bây giờ lại bị kẻ khác phán rằng mình không xứng để trở thành vú em. Bất kỳ ai bị kẻ khác coi rẻ sự cố gắng của mình đều sẽ tức giận mà thôi.

- Đứng trước bờ vực bị bắt giam và thậm chí là xử một mức án rất nặng thì Yolda đã sử dụng khả năng dịch chuyển không gian của mình giúp chúng tôi trốn thoát và để bản thân bị bắt - Izabella nắm chặt quyển sách của mình nói - Yolda đã giúp chúng tôi đào thoát, chắc chắn Behemoth sẽ không tha cho cô ấy đâu. Yolda đã hi sinh bản thân để cứu chúng tôi, chúng tôi không thể đứng nhìn cô ấy chịu tội được.

Izabella dần trở nên kích động, sau khi nói dứt câu thì cô ấy cố lấy lại bình tĩnh và nói:

- Hôm nay hai chúng tôi tới đây là để cầu xin sự trợ giúp của cậu, xin hãy cứu lấy Yolda - Izabella nói với thái độ thành khẩn - chúng tôi sẽ làm theo bất cứ điều gì cậu muốn, chỉ cần cậu cứu Yolda thôi.

Hắn nghe qua câu chuyện thì đã hiểu được có chuyện gì xảy ra, hắn liền đứng dậy nhìn về hai cô gái và nói:

- Tôi hiểu rồi, tôi sẽ giải cứu Yolda ra.

- Thật sao, thành thật cảm ơn cậu - Izabella và Satura kích động.

- Dù sao Yolda cũng là em gái của Hilda mà, tôi không thể ngồi im mà không làm gì được - hắn nói - chỉ cần từ nay về sau các cô hãy đi theo tôi là được, tôi sẽ đảm bảo cho sự an toàn của các cô.

Lời hắn nói khiến cho hai cô gái im lặng nhìn nhau một chút rồi hai người gật đầu nói:

- Được, chỉ cần cậu cứu Yolda ra thì chúng tôi sẽ mãi mãi đi theo cậu.

Ting, Izabella trở thành người theo đuổi của bạn, độ trung thành hiện tại là 90

Ting, Satura trở thành người theo đuổi của bạn, độ trung thành hiện tại là 90

Hả, không có trái tim của nữ quỷ sao? Chẳng lẽ thu người theo đuổi thì sẽ không nhận được trái tim của nữ quỷ? Xem ra hắn phải điều chỉnh lại một số kế hoạch của mình rồi.

- Được rồi, vậy chúng ta mau đi thôi - hắn nhìn hai người hầu gái nay đã thuộc về hắn và nói - chúng nhốt Yolda ở đâu?

- Ở tại nhân giới này - Izabella nói.

Thì ra dự định ban đầu của Behemoth khi biết đại ma vương giao cho thằng nhóc En nhiệm vụ hủy diệt nhân giới là đưa toàn bộ 394 thành viên của Trụ Sư Đoàn số 34 tới nhân giới để hỗ trợ cậu bé thực hiện nhiệm vụ này.

Lúc đầu Behemoth có ý định dùng một viên ngọc có khả năng dịch chuyển để đưa vài người một lên nhân giới. Nhưng bây giờ Yolda đã bị hắn khiến cho Behemoth nảy ra ý định lợi dụng năng lực của Yolda để đưa quân đoàn của mình tới nhân giới một cách nhanh nhất.

Chính vì vậy mà Behemoth giam giữ Yolda ở lại nhân giới để thực hiện việc dịch chuyển.

- Vậy rốt cục chúng đang ở đâu - hắn hỏi.

- Tại ngôi trường mà Behemoth xây dựng nên cho điện hạ En, học viện Akumano.

-------☆☆☆☆--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 309: Ác quỷ


- Con mẹ nó thằng nào nghĩ ra cái trò này đây? Trông dị hợm vãi - hắn nhìn khung cảnh trước mặt mình nói.

Trước mặt hắn hiện giờ là một ngôi trường có kiến trúc phải gọi là tuyệt vời ông mặt giời, nó giống như là mấy trường tư nổi tiếng ở châu Âu cho con cháu của mấy ông hoàng bà hậu đi học vậy. Chỉ có điều một loạt những bức điêu tượng đặt xung quanh khuôn viên trường khiến cho không gian cao quý của nó bị phá hủy sạch sẽ.

Đài phun nước có đúc theo hình thằng nhóc En, biểu tượng của trường đúc theo hình thằng nhóc En. Ngay cả đến cái bức tượng The Thinker nổi tiếng cũng bị vặt mất đầu và gắn đầu của cái thằng ôn con não phẳng kia vào, thằng nhóc đó thì có bao giờ biết suy nghĩ cái gì đâu mà gắn đầu nó vào The Thinker cơ chứ...

- Xem ra chúng nó vẫn chiếm lấy trường Ishiyama như trong truyện - hắn bóp trán một chút - cũng phải, ngôi trường này là gần với nơi mình đang sống nhất mà.

- Anh định đi vào đó một mình thật đấy à - giọng của Hilda vang lên bên tai hắn.

- Em và mọi người cứ chờ ở ngoài đi, lũ cùi bắp này không làm gì được anh đâu - hắn nói qua sợi dây chuyền.

Hắn có thể tạo ra dụng cụ phép thuật để liên lạc nhanh tới mức hắn chẳng buồn đi kiếm bộ đàm nữa rồi.

Hắn bắt đầu bước chân vào cổng trưởng thì mấy tên lính canh tai thằn lằn mặc bộ đồng phục màu trắng đang tán phét giơ giáo ra cản hắn lại.

- Đứng lại đó!! Ngươi là ai!!

Hắn còn không buồn trả lời câu hỏi của mấy tên này mà chỉ liếc nhìn bọn chúng một cái.

- Shinra Tensei!!!

Bọn lính canh chỉ kịp nhìn thấy một ánh tím lóe lên từ mắt hắn và sau đó bọn chúng liền cảm thấy một luồng áp lực cực mạnh ép thẳng lên cơ thể chúng khiến chúng cực kỳ đau đớn.

- Rầm!!!

Ba tên lính canh cùng với căn phòng canh gác ở cổng trường lập tức bị thổi bay khỏi vị trí. Một tên lính ở một nơi gần đó nhìn thấy cảnh này thì lập tức sợ hãi cầm bộ đàm của mình lên hét lớn.

- Báo động!!! Có địch tấn công!!! Lũ con người tấn công rồi... á á á... - đang nói thì bỗng nhiên tên này rú lên một tiếng đầy đau đớn rồi im bặt.

- Cản hắn lại mau lên - lũ lính canh xung quanh thi nhau lao tới tấn công hắn.

Hắn đảo mắt nhìn một lượt thì thấy bọn này chỉ là lũ cùi bắp có Lv khoảng 30-40 mà thôi. Hắn không cần mất nhiều thơi gian với lũ này làm gì.

- Banshou Tenin!!!

Hắn giơ bàn tay lên, lập tức có một sức hút cực mạnh xuất hiện kéo toàn bộ lũ lính canh về phía hắn mà chúng không thể phản kháng được.

- Shinra Tensei!!!

Đang lao về phía hắn với vận tốc rất lớn thì lại có một sức đẩy cực mạnh đi ngược chiều với chiều di chuyển của lũ lính va thẳng vào chúng khiến cho chúng giống như bị hai chiếc xe tải đâm vào cùng lúc ngược chiều nhau vậy.

Với lũ này thì một đòn đã là quá đủ rồi, có tên đã mất mạng và cũng có tên còn sống nhưng do giết chúng cũng không có được kinh nghiệm nữa rồi thế nên hắn không thèm kiểm tra chúng còn sống hay không nữa.

Trên đường đi vào sâu bên trong trường thì ngoài việc xử lý lũ lính cản đường thì hắn còn thử tìm kiếm Ki của Yolda nhưng lại không thể tìm được. Thậm chí hắn đã mở Byakugan ra để tìm nhưng bên trong ngôi trường này lại có những khu vực biệt lập với thế giới bên ngoài như những kết giới vậy khiến hắn không thể nhìn sâu vào trong.

Hắn không rõ chúng nhốt Yolda ở chỗ nào nên chỉ đành từ từ tìm kiếm vậy. Hắn đảo mắt nhìn quanh thì thấy mấy cánh cửa đã đóng chặt rồi nên đành phải phá tường để tạo lối đi vào.

- Rầm!!!

Hắn bước qua bức tường đổ nát và vào bên trong thì thấy đã có mấy kẻ mặc đồng phục màu đen đứng chờ sẵn ở chỗ cầu thang giữa đại sảnh rồi.

- Bộ không có ai dạy cho ngươi là vào nhà người khác thì phải đi đường cửa chính sao - một tên trọc đứng ở giữa nói.

Có điều hắn lại không thèm để ý để tên này mà chỉ nhìn về phía cô gái duy nhất trong số 6 tên đứng ở sảnh.

- Này cô em tóc vàng xinh đẹp, em tên là gì vậy - hắn huýt sáo nói.

Cô gái tóc vàng đeo chiếc bịt mắt này thấy hắn trêu mình thì hơi sững sờ một chút rồi nói:

- Ta là Chuushou số 23, tên ta là Yshiel - cô gái này trả lời.

Yshiel Lv 68

Sau đó một tên béo đứng bên cạnh Yshiel tiếp lời.

- Còn ta là Shuushou số 22, tên ta là... ặc...

Tên này còn chưa kịp nói xong thì đã bị hắn lao tới cho 1 đập dính tường rồi.

- Ai thèm biết tên thằng béo như mày chứ? - hắn xuất hiện tại chỗ cũ nói.

Hắn ra đòn nhanh tới mức mấy tên này còn không kịp phản ứng, đến khi bọn chúng nhìn thấy rõ ràng tên béo kia treo lủng lẳng với cái đầu cắm vào tường thì mới kịp phản ứng.

- Mau cản hắn lại... - đúng lúc này mấy tên lính từ bên ngoài chạy vào và bao vây hắn.

Hắn đảo mắt nhìn xung quanh một chút thì thấy bọn này khá là đông. Mặc dù chúng rất yếu nhưng nếu như bọn chúng cứ ra cảm đường hắn thì không biết đến bao giờ hắn mới tìm ra Yolda đây.

Khi hắn đang nhìn xung quanh thì bỗng nhiên tên trọc vừa lên tiếng lúc nãy bất ngờ lao tới cầm dao đâm về phía đầu hắn.

Labed Lv 70

- Đối đầu với 5 Chuushou mà dám nhìn đi chỗ khác sao, đúng là chán sống rồi - Labed đâm thẳng cây đoản kiếm của mình về phía hắn.

- Keng!!!

Một tiếng kêu lanh lảnh vang lên, thanh đoản kiếm của Labed lập tức bị cắt làm đôi, mảnh gãy của thanh đoản kiếm bay lên trời rồi rơi xuống đất.

- Leng keng!!

- Phụt!!! - ngay khi mảnh gãy của thanh đoản kiếm vừa chạm đất thì cũng là lúc mà cái đầu của Labed lìa khỏi cổ của tên này.

- Phịch!!

Thân thể của Labed đổ rầm xuống đất và máu vẫn tuôn ra xối xả từ cái xác không đầu đó.

Hắn cầm thanh Kotsurei trong tay và đứng đó nhìn về phía 5 tên Chuushou còn lại mỉm cười.

- Nếu vừa rồi các người cùng nhau xông lên thì may ra còn có cơ hội chạm được vào ta đấy... nhưng bây giờ thì đã quá muốn rồi - nụ cười mỉm trên môi mang theo sát khí như đang từng chút một ăn mòn tinh thần của lũ lính xung quanh vậy.

- Đừng sợ hắn, mau xông lên!! - Kne, Shuushou số 10 hét lên làm cho tất cả bọn này giật mình tỉnh lại.

- Đúng vậy, chúng ta đông như vậy sợ gì hắn chứ - bọn này giống như tóm lại một chút lòng dũng cảm cuối cùng chưa bị hắn bào mòn và xông lên.

Hắn nhìn thấy lũ này xông lên thì càng thêm vui vẻ, nếu chúng bỏ chạy thì hắn còn tốn chút thời gian chứ còn việc xông cả lên chỉ khiến cho chúng chết nhanh hơn thôi.

- Seidou Gouitsu: Chigiri Mantan!!!

Xung quanh cơ thể hắn lóe lên những ánh kiếm sáng lòa lướt thẳng qua cơ thể của lũ lính và mấy tên Chuushou mà không gặp chút trở ngại nào cả.

- Phụt!!! Phụt!!! Phụt!!!

Một trận mưa máu nổi lên, cơ thể của mấy tên kia bị hắn chém ra thành nhiều mảnh khiến cho máu tươi tuôn ra xối xả phủ lên khắp cả đại sảnh.

Trong số những kẻ này thì vẫn có một kẻ có cơ thể nguyên vẹn, thậm chí không có chút vết thương nào cả nhưng lại đang run rẩy trong sợ hãi.

- Bõm...

Từng tiếng bước chân của hắn dẫm lên những vũng máu trên sàn khiến cho Yshiel giật mình thon thót. Khung cảnh máu me trước mắt cô bây giờ còn giống địa ngục hơn cả ma giới nữa.

Hắn lại gần và ngồi xổm xuống nhìn cơ thể bị máu đồng đội mình xối ướt đẫm của Yshiel đang run lên từng hồi.

Hắn lại nở nụ cười mỉm trên môi và nói ra một câu. Hắn nói với giọng rất nhẹ nhàng nhưng khi lọt vào tai của Yshiel lại giống như tiếng của con ác quỷ tới từ địa ngục đang từng bước bẻ gãy tinh thần của cô vậy.

- Đầu hàng... hay là chết...

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 310: Phản bội


- Vậy là cô cũng không biết chúng nhốt Yolda ở đâu sao? - hắn hỏi.

- Vâng thưa chủ nhân - Yshiel nói - kẻ biết được vị trí nhốt người hầu gái mà chủ nhân muốn tìm chỉ có đoàn trưởng Jabberwock và một vài Chuushaku mà thôi.

Sau khi trao đổi với Yshiel thì hắn đã biết được Yolda vừa mới hoàn thành công việc đưa toàn bộ 394 người của Trụ Sư Đoàn số 34 tới đây nên đã được nhốt vào trong một kết giới đặc biệt để tránh việc cô sử dụng năng lực của mình để trốn thoát.

- Vậy thì chúng ta hãy đi tìm mấy tên Chuushaku đó nào - hắn nói và bắt đầu tìm kiếm.

Yshiel vội vàng chạy theo sau hắn. Mới đi được một lát thì hắn đã tìm thấy 1 tên Chuushaku rồi, có vẻ như tên này đã đứng sẵn ở đó để chờ hắn.

Basilisk Lv 78

- Yshiel, chắc ngươi biết rõ hình phạt cho những kẻ phản bội là như thế nào rồi chứ gì - Basilisk nhìn Yshiel đứng sau lưng hắn và nói - đợi sau khi ta giết tên nhân loại này ta sẽ xử lý ngươi sau.

Hắn nhìn tên Basilisk to xác đang phì phèo điếu Cigar này khinh thường nói:

- Ngươi nói giống như ngươi đã thắng chắc ta rồi vậy.

- Chủ nhân xin hãy cẩn thận, năng lực của tên Basilisk này là... - Yshiel đang định nhắc nhở hắn về sức mạnh của Basilisk nhưng tên này đã xông lên trước khi cô kịp nói xong.

Thân hình quá khổ của Basilisk lao tới hắn, hắn ta giơ cao chiếc rìu chiến cực lớn của mình lên và bổ thẳng về phía hắn.

Hắn đứng đó bỗng nhiên cảm thấy cơ thể mình dường như không thể di chuyển được. Hắn biết rõ năng lực của Basilisk là gì nên chỉ mỉm cười rồi hắn lại giơ cánh tay lên bắt lại chiếc rìu của Basilisk khiến cho tên này cực kỳ kinh ngạc.

- Năng lực của ngươi là Doujutsu đúng không? Kẻ nào nhìn vào mắt ngươi thì sẽ không thể cử động được phải không? Đó chính là lý do mà ngươi lại được đặt tên theo con tử xà Basilisk - hắn ngẩng đầu lên và để lộ ra đôi mắt màu tím mang theo từng vòng tròn đồng tâm có 3 viên câu ngọc đang xoay tròn - vậy thì để xem Doujutsu của kẻ nào mạnh hơn đây.

Amaterasu!!!

Một ngọn lửa đen kịt bỗng bao trùm lấy cơ thể to lớn của Basilisk và bắt đầu thiêu đốt da thịt của hắn.

- A A A A.... - tiếng kêu thảm thiết của Basilisk vang lên kèm theo hình ảnh cơ thể của hắn bị thiêu thành tro bụi từng chút từng chút một khiến cho Yshiel đứng ở phía sau hắn cảm thấy mồ hôi lạnh toát ra khắp người.

- "Thật may là mình đã quyết định đi theo chủ nhân" - Yshiel thầm nghĩ, cô ấy không muốn bị thiêu cháy giống như Basilisk chút nào.

Dường như đọc được suy nghĩ của Yshiel, hắn quay lại nhìn vào mắt cô một chút khiến cho cô ta giật bắn mình.

- Đừng lo Yshiel, bây giờ cô đã là của tôi nên cô sẽ không bị như thế này đâu - hắn nói xong thì quay đi và tiếp tục tiến về phía trước.

Yshiel nhẹ nhàng gật đầu một cái và đi theo hắn. Trước khi đi khuất khỏi vị trí vừa rồi thì Yshiel còn quay đầu lại 1 lần nhưng lại không thể tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của Basilisk, tên kia đã bị lửa Amaterasu đốt thành hư vô rồi.

Hắn cùng Yshiel đi loanh quanh tòa nhà vừa tìm kiếm những tên Chuushaku vừa để kiểm tra những địa điểm mà Byakugan của hắn không thể nhìn xuyên thấu được trong tòa nhà. Nhưng suốt từ nãy tới giờ hắn chưa thể tìm ra được nơi mà lũ quỷ kia nhốt Yolda.

Bước lên cầu thang và đi tới một dãy hành lang còn đang xây dựng dang dở thì hắn thấy co một đám người mặc đồng phục màu đen đang cản đường mình.

8 tên phía sau chỉ là lũ Chuushou nên hắn không quan tâm lắm, hắn chỉ quan tâm đến 3 tên đứng ở đằng trước mà thôi.

Quetzalcoatl Lv 75

Yata Lv 77

Yinglong Lv 78

Ba tên này đều là Chuushaku, đặc biệt là tên Quetzalcoatl mặc dù có Lv thấp nhất trong 3 tên này nhưng hắn lại có cảm giác rằng tên đó là người có khả năng nhất biết Yolda ở đâu.

- Chúng mày nhốt Yolda ở đâu - hắn không ngần ngại mà hỏi thẳng ba tên này - nếu nói ra thì có lẽ tao sẽ cho chúng mày một cái chết êm ái hơn đấy.

Mặc dù lời nói của hắn đầy ý khiêu khích nhưng tên Quetzalcoatl lại không có vẻ gì là tức giận cả, tên này bước lên trước và nói:

- Thì ra ngươi tới là để tìm con mụ hầu gái đó ư. Nếu ngươi muốn thì ta sẽ dẫn ngươi tới đó.

- Dễ dàng như vậy sao? - hắn thừa biết là không có chuyện đơn giản như vậy được.

- Đương nhiên là phải có điều kiện rồi. Ta sẽ tổ chức một trò chơi, nếu ngươi thắng ta sẽ dẫn ngươi tới chỗ của con mụ hầu gái đó - Quetzalcoatl nói - nhưng trước hết thì ngươi phải đánh bại hai người này trước cái đã.

Quetzalcoatl chỉ vào Yata và Yinglong nói và sau đó quay đầu bỏ đi.

- Ta sẽ đi chuẩn bị trò chơi và chờ ngươi ở tầng trên nhé - trước khi đi Quetzalcoatl còn quay đầu lại nói.

- Xử lý mấy tên này sao, nhanh thôi - hắn híp mắt cười - thật xui xẻo cho chúng mày là không ai trong chúng mày là gái đẹp hết.

Câu nói này của hắn khiến cho mấy tên này cảm thấy khó hiểu nhưng bọn chúng cũng không suy nghĩ nhiều về nó mà chỉ cầm chắc vũ khí chuẩn bị chiến đấu.

- Ồn ào quá đấy, tao mới ngủ được có tí - một giọng nói kèm theo tiếng ngáp dài vang lên.

Hắn quay sang nhìn vào một căn phòng chưa được lắp cửa và thấy một người thanh niên đang nằm trong đó. Hắn không hề ngạc nhiên vì hắn đã biết cậu ta nằm trong đó từ lâu rồi.

- Oga? Mày làm gì ở đây thế? - người thanh niên này lập tức nhận ra hắn.

Toujou Hidetora Lv 64

Toujou đang làm công nhân xây cái trường này nên cậu ta có mặt ở đây cũng không có gì lạ.

Mỗi một lần hắn gặp lại Toujou là một lần sức mạnh của cậu ta được tăng lên. Có thể nói Toujou là người tăng tiến sức mạnh nhanh nhất mà hắn từng gặp.

- Em vợ tao bị bọn này bắt nên tao tới cứu cô ấy - hắn nói.

- Em vợ mày... là em gái của con vợ mày ấy hả? - Toujou hỏi.

Thấy hắn và Toujou thong thả nói chuyện thì Yata và Yinglong liếc nhau một chút rồi Yata nói:

- Tao không có thời gian đứng xem bọn mày tán phét đâu. Mày sẽ không thể đi xa thêm được nữa đâu tên cha nuôi.

Nhìn thấy thái độ của lũ người này thì Toujou giống như nhận ra điều gì đó.

- Bọn này trông mạnh đấy... Oga, nhường chúng nó cho tao đi - Toujou hào hứng nói - có một cái thang máy cho thợ xây ở trong phòng, nó sẽ đưa mày lên tầng trên.

Hắn gật đầu và đi vào trong phòng, Yshiel thấy vậy thì cũng chạy theo hắn. Hắn không lo lắng cho Toujou vì cho dù Yata và Yinglong có Lv cao hơn cậu ta nhưng dù sao loài quỷ cũng không thể sử dụng được toàn bộ sức mạnh khi ở nhân giới. Chưa kể đến việc sức mạnh của Toujou không thể đo đạt được chỉ thông qua Lv, cậu ta là một thiên tài chiến đấu càng đấu cậu ta sẽ trở nên càng mạnh.

Hắn sử dụng thang máy mà Toujou chỉ để đi lên tàng trên. Vừa bước ra khỏi thang máy thì hắn đã nhìn thấy 4 cô gái đã đứng sẵn ở đó chờ hắn rồi.

Elim Lv 10

Pamiel Lv 66

Tiriel Lv 64

Fabas Lv 69

Ngoại trừ Elim có thân hình của 1 đứa trẻ 10 tuổi và có Lv thấp ngoài sức tưởng tượng ra thì ba cô gái còn lại dều có Lv khá cao. Những người này đều là những cô gái xinh đẹp và dễ thương ngoại trừ Fabas.

- Hề hề, ta sẽ giết ngươi - Fabas thè lưõi nở nụ cười khát máu.

- Câm mồm...

Bỗng nhiên hắn xuất hiện trước mặt của Fabas và vung tay đấm thẳng vào mặt của cô ta.

- Bốp!!! Rầm!!!

Lãnh trọn cú đấm của hắn mặt của Fabas giống như bị lõm xuống, cả người cô ta văng ra xa đập mạnh vào tường khiến nó vỡ tan ra và rơi khỏi tòa nhà.

- Được rồi, con mụ xấu xí đã biến mất rồi, còn các cô... - hắn nhìn 3 cô gái còn lại - đầu hàng hay là chết...

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 311: Puzzle


Uy hiếp và dụ dỗ, ngón nghề này hắn đã làm đến cực kỳ thuần thục rồi. Cả ba cô gái là Pamiel, Elim và Tiriel đều đã trở thành người theo đuổi của hắn. Trong đó dễ dàng nhất phải kể đến Elim, cô bé này nhát gan tới nỗi hắn mới hù dọa vài câu thôi mà đã chấp nhận làm người theo đuổi của hắn rồi.

Bốn người này cộng thêm cả Yshiel thì đã tiêu tốn của hắn 270 điểm thành tựu để nâng độ trung thành của họ lên 100 điểm. Sau khi thu phục xong ba cô gái thì hắn ngẩng đầu lên và nhìn về một góc lan can bị khuất trong bóng tối.

- Còn cô em thì sao.. có muốn đi theo anh không? - hắn cười nói.

Bốn cô gái ngẩng đầu lên nhưng không thấy có ai ở đó cả. Có điều ngay sau đó lại có một bóng người nhảy ra từ góc tối này và đáp xuống trước mặt hắn.

- Ha ha ha... - bóng người này cười lớn - ngươi mạnh thật đấy, dễ dàng đánh bại 4 Chuushou của chúng ta.

Hắn nhìn cô gái mới xuất hiện này một chút, cô ta khoác một chiếc đồng phục màu đen và bên trong lại chỉ mặc một bộ quần áo lót bằng da để lộ ra phần da thịt nõn nà của mình, cách ăn mặc hở hang cộng thêm chiếc kính gọng vuông của cô gái này khiến cho cô ta có một vẻ quyến rũ lạ thường.

Agiel Lv 71

Cô gái này là người mà hắn cảm thấy thú vị nhất trong số tất cả binh lính của Trụ Sư Đoàn số 34. Agiel rất thích đấu với kẻ mạnh và rất ghét khi có kẻ can thiệp vào trận đấu của mình. Trong truyện thậm chí Agiel còn về phe Aoi để chống lại đồng đội của mình chỉ vì họ can thiệp vào trận đấu giữa cô ấy và Aoi.

- Đấu với ta đi, nếu ngươi thắng ta sẽ làm theo bất kỳ điều gì ngươi nói - Agiel thể biện rất rõ bản tính ham chiến đấu của mình.

Nhưng khi mà hắn chuẩn bị nói thì lại có hai kẻ xuất hiện ở phía sau hắn.

- Hừ, lũ ăn hại các ngươi lại dám phản bội Trụ Sư Đoàn số 34 sao - người xuất hiện là một cô gái có thân hình mảnh mai buộc túm tóc lại và bọc trong hai bao tóc.

Bên cạnh cô ta thì là một người đàn ông trẻ tuổi đang đứng:

- Thức dậy giữa đêm thế này làm đường huyết của ta tụt nên ta không vui chút nào đâu - người đàn ông nói.

Ananta Lv 76

Vritra Lv 77

- Hai Chuushaku sao!?! - mấy người Pamiel kinh ngạc khi thấy tới 2 Chuushaku được cử tới cùng lúc.

Hắn nhìn thấy hai kẻ mới xuất hiện này thì hầu như vẫn chỉ chú ý tới Ananta là nhiều. Mặc dù hắn có ý định sử dụng chiêu cũ nhưng có vẻ như Ananta không giống kẻ sẽ sợ hãi vì lời hăm dọa của hắn.

Nhưng mà hắn không thiếu thủ đoạn để khiến cho một kẻ cứng đầu phải khuất phục trước mình.

- Có điều, ta phải dọn dẹp kẻ ngáng đường mình trước chứ nhỉ? - hắn nhìn về phía Vritra mà mỉm cười đầy thâm ý.

Một cảm giác bất an dâng lên trong lòng Vritra, hắn ta cản giác được sự nguy hiểm đang rình rập quanh mình. Vritra vội vã rút vũ khí ra chuẩn bị chiến đấu nhưng có vẻ như đã quá muộn rồi.

- Kamui!!! - có vẻ câu nói này của hắn là điều cuối cùng mà Vritra nghe thấy trên cõi đời này.

Không gian xung quanh Vritra trở nên vặn vẹo và tạo ra một cơn lốc xoáy nhỏ cuốn Vritra vào trong. Cơn lốc không gian này cuốn mất 3/4 cơ thể của Vritra và chỉ để lại một phần nhỏ của thân dưới cùng với một bàn tay rơi xuống đất bắt đầu có những giọt máu chảy ra.

Cơ thể của Vritra đã bị Kamui xé nhỏ ra làm nhiều mảnh và lấy mạng của tên này chỉ trong nháy mắt.

Ananta và Agiel chứng kiến cái chết của Vritra xảy ra quá nhanh thì thậm chí còn chưa biết phản ứng như thế nào nữa.

- Đến lượt cô... - hắn nhìn về phía Ananta.

Lúc này từng động tác nhỏ của hắn đều khiến cho đồng tử của Ananta co rút lại thêm một chút vì cô ta lo sợ rằng mình sẽ bị giống như Vritra, mất mạng mà vẫn không biết cái gì đã lấy mạng của mình.

- Đừng lo lắng, ta sẽ không nặng tay với một cô gái xinh đẹp như vậy đâu - hắn nhìn Ananta bằng đôi mắt Rinnegan màu tím đầy ma mị khiến cho cô ta càng thêm lo lắng - Tsukuyomi!!!

Ananda lập tức bị hắn kéo vào vùng không gian của Tsukuyomi và tiến hành bào mòn ý chỉ của cô ta từng chút một.

Chỉ sau 1 cái nháy mắt Ananda đã tỉnh lại và ngã quỵ xuống dưới đất mà thở hồng hộc. Với những người khác thì chỉ là chưa đầy 1 giây nhưng đối với Ananda thì vừa rồi là suốt 72 tiếng đồng hồ sống trong sợ hãi và đau đớn.

- Sao nào? - hắn nhìn xuống Ananda hỏi.

- Tôi... tôi đồng ý làm thuộc hạ của anh... - Ananda run lên nói, cô không muốn phải trải qua chuyện vừa rồi thêm bất cứ một giây nào nữa.

Ting, Ananda đã trở thành người theo đuổi của bạn, độ trung thành hiện tại là 70.

Và sau đó chỉ với 50 điểm thành tựu là hắn lại có một cô gái xinh đẹp trung thành tuyệt đối với hắn.

Hắn quay sang nhìn Agiel, lúc này cô gái này lại đang nhìn hắn với ánh mắt rất kỳ lạ.

- Aaaaa... anh có thể giết chết Vritra và thu phục Ananda trong nháy mắt, tuyệt thật đấy - Agiel nói với đầy vẻ hưng phấn.

Ting, độ hảo cảm của Agiel tăng lên 100.

Hả!?! Sao tự nhiên độ hảo cảm của Agiel lại max rồi?? Hắn nhìn Agiel một lát nhưng vẫn không hiểu được lý do tại sao độ hảo cảm của Agiel lại tăng lên một cách bất thường như vậy. Cuối cùng hắn chỉ có thể kết luận rằng có lẽ Agiel là kẻ có tâm lý bất bình thường nên mới có lối hành xử kỳ quái như vậy.

Nhưng dù là vì cái gì thì một trái tim nữ quỷ tới tay dễ dàng như vậy thì đều là việc đáng mừng cho hắn.

- Bắt Pet Agiel.

Ting, bạn bắt Pet Agiel thành công, độ trung thành hiện tại là 100.

Ting, bạn nhận được "trái tim nữ quỷ" x1.

Vậy là hắn chỉ còn thiếu 6 trái tim nữ quỷ nữa thôi là có thể hoàn thành nhiệm vụ chuyển cấp rồi.

..................

- Xin chúc mừng ngươi đã tới được đây - Quetzalcoatl trong trang phục joker đứng ở trong một căn phòng lát tường gạch giống như trong mấy tòa lâu đài cổ nhìn hắn nói - trước tiên, ta xin thông báo cho ngươi biết 1 số luật lệ. Thứ nhất là căn phòng này nghiêm cấm bạo lực, các trận đấu phải được giải quyết thông qua trò chơi.

Hắn bình tĩnh nghe Quetzalcoatl giải thích luật chơi và thể thức chơi trò chơi.

- Chúng ta sẽ chơi trò Puzzle (trò chơi giải đố) và trò mà ngươi phải chơi... - Quetzalcoatl kéo tấm vải đang che khuất một phần bức tường để lộ ra một chiếc màn hình cỡ lớn - là trò Sudoku.

- Sudoku 9x9? Ngươi đang coi thường ta sao? - hắn có vẻ như đang tức giận - nói cho ngươi biết là từ hồi còn bé tí ta đã mượn điện thoại của mẹ ta để chơi Sudoku và quá thành thạo cái trò này rồi.

- Ồ vậy sao? Trò này không phải chỉ giải là xong đâu mà ngươi còn phải giải nhanh hơn đối thủ nữa - Quetzalcoatl búng tay một cái hai tên Chuushou thuộc hạ của hắn liền xuất hiện - ngươi và thuộc hạ của ta sẽ cùng nhau giải Sudoku, ai nhanh hơn sẽ là người chiến thắng.

Bảng Sudoku này không chỉ là 9x9 mà nó còn có rất nhiều giá trị đã được điền trước rồi. Chỉ cần nhìn một lần là cả cái bảng Sudoku đã in sâu vào trí nhớ của hắn. Bây giờ cho dù có nhắm mắt hắn cũng có thể giải được nó.

- Chuẩn bị xong chưa - Quetzalcoatl nhìn hắn và thuộc hạ của mình đã vào vị trí thì nói - vậy thì... bắt đầu giải!!!

- Sột soạt... sột soạt... - tiếng bút chì viết lên giấy vang lên liên hồi bàn tay hắn lướt đi như một cơn gió ghi ra đáp án của bảng Sudoku này.

Chỉ trong chớp mắt hắn đã viết xong toàn bộ hơn 50 ô trống trên bảng Sudoku. Hắn giơ cây bút chì còn đang bốc khói do ma sát vì hắn viết quá nhanh lên cao thể hiện mình đã hoàn thành.

- Không thể nào ngươi chơi ăn gian - tên thuộc hạ hét lên, tên này thậm chí còn chưa kịp đặt bút viết số đầu tiên nữa kìa.

- Đáp số đúng hết!?! - Quetzalcoatl toát mồ hôi nói.

- Không!!!! - tên thuộc hạ của Quetzalcoatl ôm đầu hét lên, luồng quỷ khí từ trong cơ thể tên này bộc phát ra làm rách hết quần áo của hắn ta và rồi tên này ngã gục xuống đất.

- Phản ứng dị vãi chưởng - hắn nhìn tên thuộc hạ của Quetzalcoatl đang nằm bất tỉnh dưới đất trong tình trạng khỏa thân thì không biết nói gì.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 312: Jabberwock


- Khá lắm, không ngươi lại có thể đánh bại thuộc hạ của ta trong nháy mắt - Quetzalcoatl mỉm cười nhìn hắn mà không có vẻ gì là bực bội hay chán nản khi vừa mới thua cuộc cả.

Một tấm bảng có gắn 4 chiếc đèn tròn ở bên cạnh chiếc màn hình lớn liền có một bóng đèn trên cùng sáng rực lên.

- Có điều trò chơi vẫn chưa kết thúc ở đây đâu. Ta đã bố trí tổng cộng 4 trò chơi ở khắp các ngõ ngách của ngôi trường này - Quetzalcoatl nói - ngươi phải hoàn thành toàn bộ các trò chơi thì mới có thể chiến thắng được, và khi đó ta sẽ nói cho ngươi biết vị trí giam giữ mụ hầu gái đó.

- Vậy ý ngươi là ta phải chạy loanh quanh khắp cái trường này để chơi trò chơi do ngươi bày ra sao? - hắn nhìn Quetzalcoatl nói.

Nếu như vậy thì hắn thà rằng tự mình đi kiểm tra từng vị trí kết giới trong ngôi trường này còn nhanh hơn nhiều. Có điều hắn tới đây không phải là không có chuẩn bị gì cả.

- Ha ha ha, mục đích của ngươi là muốn câu giờ sao? - hắn hỏi.

- Không phải vậy đâu, chỉ là ban đầu ta không nghĩ là có kẻ sẽ tới đột nhập vào ngôi trường vào giờ này với lại ta nghĩ rằng phải có rất nhiều người tới cơ.

Nghe Quetzalcoatl nói vậy thì hắn cũng chỉ cười và nói:

- Thật ra ngươi cũng không có đoán sai đâu. Những việc lặt vặt như thế này thì nên giao cho thuộc hạ của mình làm có phải nhẹ gánh hơn không.

Khi hắn vừa nói dứt câu thì từ trong chiếc dây chuyền truyền ra vài tiếng quát tức giận.

- Con mẹ thằng Oga kia, ai là thuộc hạ của mày hả? Nếu không phải con vợ mày tới van xin bọn tao thì... hự... tao lỡ mồm thôi mà...

Ngoài tiếng quát tháo thì từ chiếc dây chuyền còn truyền tới những tiếng đánh đập nữa. Có lẽ Hilda đang dạy dỗ mấy tên kia, cái tội đã thích sĩ diện còn lôi cô ấy vào nữa, ăn đòn là phải.

Trước khi tới đây hắn đã bảo Hilda đi gọi lũ Himekawa và Kanzaki cùng mấy cô gái băng Red Tail tới để giúp sức. Mấy đứa này cực kỳ điên tiết khi biết ngôi trường của mình đã bị lũ thuộc hạ của thằng nhóc En chiếm mất nên vừa nghe Hilda kể lại thì bọn chúng đã hộc tốc chạy tới nơi này.

- Kanzaki, mày hãy đi tới dãy nhà phía đông... Himekawa... - hắn chỉ đạo mấy tên này thông qua dây chuyền liên lạc.

Chỉ việc mở Byakugan ra đảo quanh một lượt thì hắn đã phát hiện ra những chỗ mà Quetzalcoatl bố trí các trò chơi rồi.

Hắn đứng chờ đợi một lát nhưng bỗng nhiên lại phát hiện ra một luồng quỷ khí rất mạnh đang phát ra từ dãy nhà phía bắc, nơi đó là vị trí của băng Red Tail.

Trán của hắn lập tức nứt ra và để lộ con mắt Byakugan trắng muốt. Trong nháy mắt hắn đã Teleport tới trước mặt của mấy cô gái. Nhìn kẻ đứng trước mặt mình hắn cảm nhận được một sức mạnh khủng khiếp đang ẩn chứa trong cơ thể của tên này.

Jabberwock Lv 98

Là Jabberwock!!! Mặc dù tên này chưa vượt qua Lv 100 nhưng hắn có thể cảm giác được hắn ta nắm giữ sức mạnh cực lớn.

- Quan sát.

Tên: Jabberwock

Tuổi: 38

Giới tính: Nam

Hp: 5010/5010 (Hp regeneration: 50.1/s)

Mp: 2680/2680 (Mp regeneration: 25.8/s)

Lv 98

STR: 569

AGI: 538

VIT: 491

WIS: 303

INT: 258

LUK: 88

Chỉ số cao quá!! Chỉ số tấn công vật lý của Jabberwock hoàn toàn không thua gì so với hắn. Thậm chí là Saotome Zenjuro mặc dù đã có Lv vượt qua 100 nhưng vẫn không có chỉ số bằng được với Jabberwock. Nếu như Jabberwock mà đạt được Lv 100 thì ngưỡng sức mạnh của hắn ta sẽ hoàn toàn vượt trội hơn so Saotome.

Có điều kẻ địch càng mạnh thì lại càng khiến cho hắn cảm thấy hứng thú hơn, hắn bây giờ không còn là một thằng thanh niên suốt ngày chỉ biết ru rú ở trong nhà như trước nữa rồi. Thứ mà hệ thống đem lại cho hắn không chỉ có sức mạnh mà còn có sự dũng cảm và tự tin nữa. Bây giờ hắn hoàn toàn không run sợ trước bất cứ kẻ địch nào cho dù chúng có mạnh đến đâu đi chăng nữa.

- Đại tướng thì chỉ nên đấu với đại tướng thôi Jabberwock, ngươi không nên giấu mình để cho lũ thuộc hạ đánh nhau với ta rồi lén lút đi tấn công người của ta - hắn nhìn Jabberwock nói.

- Oga Tatsumi à, ta khá là ấn tượng trước sức mạnh của ngươi đấy - Jabberwock cười gằn, xung quanh người lão ta được bao phủ bởi luồng quỷ khí nồng nặc - hi vọng là ngươi đủ sức để mua vui cho ta.

Hai người đứng đối diện với nhau và tỏa ra luồng khí tức hết sức nguy hiểm, Aoi và mấy cô gái mặc dù được khí tràng của hắn bảo vệ nhưng vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh lớn đến mức khó thở của Jabberwock.

- Lunana, xử lý lũ kia đi - Jabberwock nói.

Lập tức có một cô gái da đen xuất hiện ở sau lưng của ông ta quỳ một chân xuống nói:

- Tuân lệnh, Jabberwock-sama.

- Chúng ta bắt đầu thôi chứ nhỉ - Jabberwock biến mất tại chỗ.

Hắn thấy vậy thì cũng bám theo Jabberwock, hắn đã phát hiện ra có vài kẻ có sức mạnh ngang ngửa, thậm chí là mạnh hơn các Chuushaku thông thường đang tấn công người của hắn nhưng hắn không lo lắng chút nào.

Các cô gái của Red Tail thì đã có Aoi sở hữu Vương Thần Ấn nên có sức mạnh ngang ngửa Chuushaku rồi, đám Kanzaki thì có Hilda đi theo và Himekawa thì có Izabella và Satura ở đó rồi.

Ngoài ra thì tạm thời Yolda không gặp nguy hiểm gì nên hắn có thể thong thả mà chiến đấu với Jabberwock.

- Rầm!!!

Một tiếng nổ vang trời phát ra trên nóc của ngôi trường, ở đây có hai bóng người đang di chuyển với tốc độ cực nhanh.

- Chát!!! Keng!!!

Hắn liên tục vung thanh Kotsurei chém về phía Jabberwock nhưng lại bị tên này sử dụng đôi bàn tay rắn chắc như sắt thép của mình cản lại.

Đánh được một lúc thì hắn đã nhận ra mình không thể chiếm được ưu thế của Jabberwock khi chỉ chiến đấu bằng sức mạnh vật lý nên hắn lập tức chuyển đổi chiến thuật.

Amaterasu!!!

Một đám lửa đen liền bốc lên ngay vị trí của Jabberwock, lão ta giật mình né đi nhưng vẫn bị dính phải một chút lửa bám lấy tay của mình. Jabberwock lập tức bộc phát quỷ khí và đẩy ngọn lửa này ra khỏi cơ thể mình.

Enton: Kagutsuchi (炎遁・加具土命 Viêm Độn: Gia Cụ Thổ Mệnh)

Ngọn lửa đen vừa bị đẩy ra khỏi cánh tay của Jabberwock lập tức vặn vẹo biến thành hình một con quạ đen xì và là thằng về phía đầu của lão ta.

Jabberwock mở hết tốc lực để lui ra sau né tránh con quạ bằng lửa đen này. Hắn lao tới phía trước và đuổi theo Jabberwock. Khi đi ngang qua hắn vung kiếm chém về phía con quạ, nó lập tức biến trở lại thành một ngọn lửa đen và cuốn lấy phần lưỡi kiếm của thanh Kotsurei.

Hắn Teleport tới trước mặt Jabberwock và vung lưỡi kiếm đang rực lửa về phía Jabberwock.

- Soạt!!! - Lưỡi kiếm của thanh Kotsurei lướt qua cơ thể của Jabberwock.

Sau khi dính đòn Jabberwock liền giơ chân lên đạp vào bụng hắn khiến hắn lui ra sau vài bước và lợi dụng đà này lão ta nhảy lui ra sau.

- Ngọn lửa đen đó quả thật là rất khó chịu đấy - Jabberwock dùng quỷ khí đẩy vài ngọn lửa nhỏ đang tí tách đốt cháy cơ thể của lão ta ra và để lộ phần bụng bị đốt cháy mất một mảng lớn - nhưng có vẻ ngươi không thể duy trì nó được quá lâu thì phải.

Lúc này hắn đang đứng đó và thở dốc, Amaterasu tuy rằng rất mạnh, nó thậm chí có thể gây ra tổn thương cực lớn với cả những kẻ có Lv vượt qua 100 nhưng nó thật sự tiêu hao năng lượng quá lớn.

Một kẻ có lượng Mp cực kỳ dồi dào như hắn nhưng lại chỉ có thể duy trì ngọn lửa Amaterasu trong vài giây mà thôi. Luồng quỷ khí của Nico tuy rằng rất dồi dào nhưng nó chỉ có thể tăng tiến sức mạnh cho hắn mà không thể chuyển đổi thành Chakra cho hắn sử dụng Doujutsu.

Nhưng nói vậy không có nghĩa quỷ khí là vô dụng, trái lại nó chính là một trong những vũ khí mạnh mẽ nhất của hắn lúc này.

- Cuộc chơi mới chỉ bắt đầu mà thôi - hắn bình tĩnh nói - Ankokubutou!!!

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 313: Chế độ phụ huynh


Lượng quỷ khí dồi dào của Nico tràn vào trong cơ thể hắn, cảm giác tràn đầy năng lượng lại trở lại với hắn. Cơ bắp hắn lúc này đây tràn đầy sức mạnh hơn lúc nào hết.

- Chết đi!!!

Hắn lao thẳng tới Jabberwock và đánh giáp lá cà với tên này. Từng lần vung kiếm mà khi nãy bị Jabberwock dùng tay không chặn lại giờ đây đang liên tiếp gây ra những vết chém dài trên cơ thể của tên này.

Với sức mạnh lấy từ Nico hắn hoàn toàn áp đảo Jabberwock về mọi mặt kể cả sức mạnh lẫn tốc độ. Càng sử dụng Ankokubutou nhiều lần thì lại càng thúc đẩy quá trình trưởng thành của Nico, cũng đồng nghĩa với việc lượng quỷ khí trong người Nico càng ngày càng thêm dồi dào.

Có thể nói bây giờ hắn càng đánh thì sẽ càng trở nên mạnh hơn nữa.

- Vút!!! - hắn vung kiếm lên chém một luồng kiếm khí hình bán nguyệt về phía Jabberwock.

- Xoạt!!! - Jabberwock giơ hai tay chắn trước ngực và đỡ lấy luồng kiếm khí này của hắn.

Mặc dù hứng trọn đòn tấn công này của hắn nhưng Jabberwock không bị thương quá nặng, chỉ là hai tay lão ta vẫn đang liên tục chảy máu.

- Thú vị lắm - Jabberwock cười với vẻ mặt điên cuồng - ngươi quả là một đối thủ xứng tầm đấy!!!

Jabberwock lao lên phản công, mỗi 1 lần ra đòn Jabberwock đều dùng rất nhiều sức khiến cho những vết thương trên cơ thể của lão ta càng trở nên nghiêm trọng hơn. Jabberwock giống như một chiến binh Berserker cuồng chiến vậy, càng bị thương nặng thì sức mạnh của lão ta càng tăng cao.

Có điều hắn cũng không phải là kẻ tầm thường, đứng trước những đợt tấn công như vũ bão của Jabberwock hắn vẫn không hề nao núng một chút nào.

Hắn dùng kiếm chém bay Jabberwock ra sau một chút rồi điều chỉnh lại thân thể một chút. Xung quanh cơ thể hắn dần hiện nên nhưng tia sáng màu vàng chói lọi chiếu sáng cả bầu trời đêm tối tăm.

Tóc hắn đã hoàn toàn chuyển thành màu vàng óng và một loạt những dòng năng lượng giống như tia sét đang bao phủ lấy cơ thế hắn. Lúc này hắn trông như một siêu Saiyan khi biến hình vậy.

Đây chính là cái mà Oga gọi là "chế độ phụ huynh", nó là kết quả của việc kết hợp 2 kỹ thuật ấn pháp và Ankokubutou. Mặc dù 2 kỹ thuật này là hoàn toàn trái ngược nhau nhưng hắn đã từng có kinh nghiệm trong việc kết hợp Ki Sei và Ki Dou rồi nên việc này chỉ khiến hắn mất thêm chút thời gian mà thôi.

Bước vào trạng thái này, hắn cảm nhận được một nguồn sức mạnh dường như vô tận đang rót thẳng vào trong cơ thể mình. Khi chuyển sang "chế độ phụ huynh" hắn tự tin rằng mình hoàn toàn có thể chống lại những kẻ có Lv vượt qua 100.

Hắn bình tĩnh nhìn về phía Jabberwock đang kinh ngạc trước sự biến hóa của hắn và nói:

- Kết thúc thôi.

Hắn chỉ nhẹ nhàng nói ra một câu ngắn gọn rồi biến mất khiến cho đồng tử của Jabberwock co rút lại, lão ta không thể nhìn thấy được chuyển động của hắn nữa rồi.

Jabberwock hết quay trái rồi lại quay phải nhưng vẫn không tài nào phát hiện ra hắn đang ở đâu.

Bất chợt hắn xuất hiện trước mặt của Jabberwock và từ từ vung kiếm lên. Mọi thứ xung quanh dường như bị kéo chậm lại theo động tác của hắn, hắn bổ kiếm xuống một cách dứt khoát. Một kiếm này của hắn trông rất bình thường nhưng nó giống như ẩn chứa một nguồn sức mạnh cực kỳ khủng khiếp.

- Vụt!!!

Một ánh kiếm sáng lòa hiện lên, lướt thẳng qua thân thể của Jabberwock và chém thẳng lên tòa nhà phía dưới.

- Rầm!!!

Một tiếng động cực lớn vang lên, bụi bay mù mịt, ngôi trường lúc này giống như bị một người khổng lồ cầm một thanh kiếm dài hàng chục mét bổ xuống vậy, một vết nứt kéo dài từ trên sân thượng xuống cả sân trường dần hiện ra.

Tất cả mọi người ở trong trường đều dừng lại cuộc chiến của riêng mình và nhìn theo vết chém sâu hoắm trên mặt đất và dần hướng mắt lên trên sân thượng.

Lúc này nhân vật chính của chúng ta đã trở lại trạng thái bình thường, màu tóc của hắn đã biến trở về màu đen và những luồng năng lượng màu vang bao quanh thân thể hắn cũng đã biến mất.

Hắn đứng ở đó, tay cầm thanh Kotsurei và nhìn về phía Jabberwock đang nằm ở mặt đất thở dốc. Lúc này Jabberwock đã kiệt sức rồi, lão ta đã phải vận dụng hết lượng quỷ khí của mình và gồng mình lên để hứng chịu nhát chém kinh khủng kia của hắn.

- Ngươi mạnh thật đấy... - Jabberwock vừa thở vừa nói.

Cơ thể của Jabberwock gần như bị chém ra làm đôi nhưng ông ta vẫn không hề kêu la một tiếng nào khiến hắn phải nể phục.

- Được rồi, mọi chuyện nên kết thúc ở đây thôi - bỗng nhiên một lão già xuất hiện chắn ở trước mặt Jabberwock.

Behemoth Lv 118

- Ngươi giỏi lắm Oga Tatsumi, quả nhiên rất xứng đáng là cha nuôi của Nico-sama - Behemoth rất thân thiện nói - lần này chúng ta đã thua rồi, ta sẽ trả lại ngôi trường này cho ngươi và cả cô ta nữa.

Behemoth búng tay một cái, một cô gái tóc hồng có cái tai thằn lằn khoác một chiếc áo màu đen đang ôm theo Yolda đang bất tỉnh xuất hiện bên cạnh hắn.

Laymia Lv 80

Hắn bình tĩnh quay sang ôm lấy Yolda và nhìn về phía cô gái mới xuất hiện này. Laymia không hề hé miệng nói một lời nào nhưng lại có một giọng nói rất ngọt ngào truyền vào tai của hắn.

- Hãy giúp ta chăm sóc Lamia...

Sau đó Laymia đi tới phía sau của Behemoth nhắm mắt lại và giữ im lặng. Hắn đã nhận ra cô gái này là ai rồi, cô ấy chính là mẹ của Lamia và cũng là phó đoàn trưởng của Trụ Sư Đoàn số 34.

Sau đó Behemoth vác theo Jabberwock rồi biến mất, Laymia cùng với những người khác của Trụ Sư Đoàn số 34 thấy vậy thì cũng bắt đầu rời đi, chỉ có mấy cô gái đã đi theo hắn thì vẫn ở lại.

- Cái chó gì thế này - lúc này Toujou mới xuất hiện - ngôi trường mà tao cất công xây dựng, nó làm sao thế này!?!

Lúc này ngôi trường chỉ còn lại là một đống đổ nát, ngôi trường này vốn chưa hoàn thành việc xây dựng nên kết cấu chưa phải là rất vững chắc. Vừa rồi một kiếm của hắn chém ra đã vô tình chém đứt những điểm chịu lực của ngôi trường khiến nó sụp đổ gần như toàn bộ rồi.

- Là do lũ quái dị kia đấy - hắn lập tức đổ lỗi cho Trụ Sư Đoàn số 34, hắn ngu gì mà nhận lỗi về mình cơ chứ.

- Lũ Akumano khốn kiếp, mất bao nhiêu công sức của tao - Toujou gào thét như điên.

Hắn thấy cảnh này thì liền ôm theo Yolda và lặng lẽ rút lui.

Sau khi chiến dịch lần này hoàn thành thì lại ai về nhà nấy, hắn mang theo Yolda và cùng với Hilda trở về nhà còn Izabella dẫn theo mấy người Agiel đi tìm một nơi ở vì bọn họ sẽ ở lại nhân giới với hắn nhưng nhà hắn thì lại quá nhỏ.

Về tới nhà thì Hilda bế Nico để ru ngủ cô bé còn hắn kiểm tra cơ thể Yolda một chút thì phát hiện ra rằng cô ấy chỉ bị kiệt sức do phải dùng phép dịch chuyển cho quá nhiều người mà thôi chứ không có gì đáng lo ngại cả.

Hắn dùng Chưởng Tiên Thuật chữa trị cho Yolda và sắc mặt của cô ấy dần trở nên khá hơn. Một lát sau, Yolda từ từ mở mắt ra và nhìn thấy cặp mắt của hắn đang chăm chú nhìn mình thì có chút bất ngờ.

- Tên cha nuôi! Tại sao ngươi lại ở đây? Ngươi cũng bị bắt rồi sao? - Yolda vẫn không biết là mình đã được cứu ra rồi.

- Làm gì có ai có thể bắt được tôi cơ chứ, là tôi đã cứu cô ra khỏi đó rồi - hắn gõ nhẹ trán Yolda nói.

Nghe thấy là hắn đã cứu mình thì Yolda im lặng một lát rồi hỏi:

- Tại sao ngươi lại tới cứu ta?

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 314: Sai lầm


- Là Izabella và Satura đã tới nhờ tôi cứu cô ra - hắn nói - với lại cô là em gái của Hilda kia mà, sao tôi có thể trơ mắt nhìn cô bị giam giữ được.

- Hừ!! Tất cả chỉ là vì Hilda thôi đúng không. Ta không cần sự thương hại của cô ta - nghe tới đây thì Yolda tức giận.

Hắn mỉm cười và đưa tay vén mái tóc của Yolda và nói:

- Tôi cứu cô vì tôi muốn như vậy, mặc dù ngoại hình của cô rất giống Hilda nhưng tôi biết rõ cô là Yolda chứ không phải Hilda. Cô không nên tự ti như vậy, cô cũng có những thứ mà Hilda không có kia mà - hắn biết rõ lý do Yolda ghét Hilda chỉ là vì cô ấy ghen tị với tài năng của Hilda mà thôi.

Yolda quay mặt đi không nhìn hắn nữa, hắn thấy vậy thì cũng không nói gì thêm mà chỉ yên lặng đứng dậy và đi ra khỏi phòng. Trước khi bước ra hắn có quay đầu lại và nói:

- Sức khỏe của cô vẫn chưa tốt lắm đâu, cô nên nghỉ ngơi lấy lại sức đi.

Nói xong hắn quay đi và đi ra khỏi phòng, ngay khi hắn chuẩn bị khép cánh cửa phòng lại thì hắn lại nghe thấy được một giọng nói lí nhí từ trong phòng truyền ra.

- Cảm ơn... - giọng nói này rất nhỏ, nếu không phải hắn có thính giác cực nhạy thì đã không thể nghe thấy được rồi.

Ngoài câu cảm ơn đầy ngượng nghịu này của Yolda thì hắn còn nghe thấy một tiếng kêu khác rất rõ rệt.

Ting, độ hảo cảm của Yolda tăng lên 95.

Nghe thấy âm thanh này thì hắn cực kỳ vui sướng, vậy là lại có một trái tim nữ quỷ nữa tới tay hắn rồi.

- Bắt pet Yolda.

Ting, bạn bắt Pet Yolda thành công, độ trung thành hiện tại là 90.

Sau âm thanh thông báo bắt pet thành công thì chỉ là một sự im lặng đến đáng sợ, nếu không phải hắn vẫn nghe được tiếng thở nhè nhẹ của Yolda phát ra từ trong phòng thì hắn còn tưởng rằng thời gian đã bị đóng băng rồi cơ.

Sao lại thế!?! Trái tim nữ quỷ của hắn đâu??? Rõ ràng hắn đã bắt Yolda làm pet chứ đâu phải là người theo đuổi!?!

Hắn bình tĩnh suy nghĩ một chút thì đã đi tới một kết luận hết sức đau đớn rằng không phải là cứ bắt làm pet thì sẽ có được trái tim nữ quỷ mà người đó phải có độ hảo cảm max 100 mới được.

Hắn đứng đó mà vò đầu bứt tai, hắn đã quá vội vàng rồi, chỉ vì sai lầm này của hắn mà hắn đã phải trả giá.

Một lúc sau hắn liền thở dài một tiếng, dù sao cũng là chuyện đã rồi có tự trách móc bản thân thì cũng không giải quyết được chuyện gì. Là con người thì ai mà chẳng mắc sai lầm, quan trọng là từ sai lầm lần này hắn rút ra được kinh nghiệm để lần sau không mắc lỗi nữa là được.

Hắn liền mở Shop thành tựu ra mua một chiếc mũi tên tình yêu để nâng độ trung thành của Yolda lên 100 và sau đó yên lặng rời đi. Cộng thêm số điểm mà hắn bỏ ra để nâng độ trung thành của Izabella và Satura lên 100 điểm thì tính ra hắn chỉ mất có 60 điểm thành tựu là có 3 cô hầu gái quỷ xinh đẹp và trung thành tuyệt đối.

...............

Vậy là kể từ sau trận chiến với Trụ Sư Đoàn số 34 cũng đã được gần 1 tháng rồi. Do ngôi trường mà Toujou cất công xây dựng nên bị hắn phá hủy lần thứ 2 nên những học sinh của trường Ishiyama lại phải tiếp tục những tháng ngày ăn nhờ ở đậu ở học viện Saint Ishiyama.

Mặc dù các học sinh của Saint Ishiyama không thích thú gì với việc học sinh trường Ishiyama tiếp tục học ở trường mình nhưng dù sao họ cũng được sắp xếp ở một khu vực khá vắng vẻ và những học sinh được sắp xếp ở đây cũng không phải là loại người thích đi gây sự nên 1 tháng này trôi qua khá là yên bình. Mối quan hệ giữa hai trường Ishiyama và Saint Ishiyama cũng phần nào hòa hoãn hơn khi mà những học sinh trường Saint Ishiyama không cố tránh mặt và nhìn học sinh trường Ishiyama với ánh mắt sợ hãi và coi thường nữa.

Những tháng ngày yên ổn dường như đã phần nào hao mòn đi sự hiếu chiến của những học sinh trường Ishiyama nên trong mắt những học sinh của Saint Ishiyama họ không còn trông hung dữ như trước nữa.

Dù sao thì học sinh của trường Saint Ishiyama phần lớn là thuộc diện ngoan hiền và biết suy nghĩ, những kẻ như ba tên đã tấn công Shiroyama chỉ là số ít mà thôi. Sau lần bị hắn ra tay dằn mặt thì bọn này tự biết thu mình lại mà không dám gây sự với trường Ishiyama nữa.

Thời tiết vào xuân, không khí cũng dần trở nên ấm áp hơn. Thời tiết hiện tại rất thích hợp để đi dã ngoại và với một ngôi trường có phần lớn những học sinh là con em của tầng lớp khá giả thì một chuyến du lịch là không thể thiếu.

Dạo gần đây những học sinh của trường Saint Ishiyama luôn bàn tán về việc đi du lịch ở đảo Okinawa sắp tới. Không khí háo hức tràn ngập khắp trường giống như hồi chuẩn bị cho lễ hội trường vậy.

Thậm chí là chuyến du lịch lần này còn khiến cho các học sinh trường Saint Ishiyama háo hức hơn nhiều vì họ không phải làm việc để chuẩn bị như lễ hôi trường mà chỉ cần sắm sửa đồ đạc và đi chơi bời thoải mái mà thôi.

Trong lớp học của trường Ishiyama, Saotome đứng trên bục giảng nhìn xuống lũ học sinh đang lờ đờ ở dưới.

- Nào mình cùng đi dã ngoại - Saotome nghiêm mặt nói - 2 ngày nữa trường Saint Ishitama sẽ tổ chức đi dã ngoại ở đảo Okinawa, chúng ta sẽ đi cùng với họ. Có ai hỏi gì không?

Câu này của Saotome khiến cho mọi người chăm chú nhìn vào ông ta.

- Lớp chúng ta móc đâu ra tiền mà đi dã ngoại chứ - Furuichi hỏi - hơn nữa học sinh của lớp này đâu có cùng khối với nhau đâu.

- Phải, tôi cũng đã cân nhắc đến vấn đề này. Tuy nhiên nếu để vuột mất cơ hội lần này thì tin tôi đi, các em sẽ phải hối hận - Saotome nói.

- Nói mới nhớ trường chúng ta chưa bao giờ tổ chức đi dã ngoại thì phải - mấy đứa học sinh ngồi dưới bàn tán.

- Chính xác!! Trung học Ishiyama chưa bao giờ tổ chức dã ngoại cả. Lý do là vì từ khi thành lập trường chúng ta đều gây chiến với những trường khác ở khu vực dã ngoại. Rốt cuộc thì sau 3 năm trời liên tiếp như vậy việc đi dã ngoại đã bị hủy bỏ - Saotome giải thích - đến khi tôi vào học ở trường này thì không chỉ dã ngoại mà ngay cả lễ hôi văn hóa và thể thao cũng bị hủy bỏ, mọi hoạt động ngoại khóa của trường đều biến mất.

- Chính vì thấy đây là một cơ hội hiếm có nên thầy mới vứt thể diện của mình sang một bên để đi dã ngoại bằng mọi giá phải không? - Aizawa nói.

- Chuẩn CMNR!!! - Saotome lớn tiếng thừa nhận thể hiện rằng mình đã thèm đi dã ngoại đến phát điên lên rồi - không bàn cãi nữa, ta bảo đi là phải đi. Ta muốn được trò chuyện với bọn con gái vừa đi từ nhà tắm ra!!

Có vẻ như Saotome đã thèm đi dã ngoại đến phát điên rồi. Cũng phải thôi, suốt 3 năm học ở cái trường Ishyama chỉ có đánh nhau và đánh nhau thì ai mà không phát điên cơ chứ. Tuổi học trò là phải tràn đầy những kỷ niệm đẹp đẽ, lão Saotome chỉ đơn giản là muốn tô chút màu hồng vào cái tuổi trẻ đen xì của mình mà thôi.

- Theo em nghĩ thì đi Okinawa cũng vui đó chứ - Yuka nói.

- Tập trung mọi người lại cùng đi chơi thì cũng thú vị chứ sao - Natsume hưởng ứng..

Có người khởi xướng thì sẽ có người hưởng ứng. Chỉ sau một lát thì lũ học sinh của trường Ishiyama liền đồng ý với quyết định đi dã ngoại ở Okinawa của lão Saotome.

- Có thế chứ, phòng giáo vụ thẳng tiến nào - Saotome hào hứng dẫn đầu đoàn người của Ishiyama.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 315: Lại tới Okinawa


Cuối cùng thì sau màn trình diễn "cải lương" của đám học sinh Ishiyama theo kế hoạch của lão Saotome thì lão hiệu trưởng già Isurugi Genma cũng đã đồng ý cấp kinh phí cho đám học sinh trường Ishiyama đi dã ngoại cùng với học sinh của trường mình.

Trong lúc cả đám đang tấu hài ở bên trong thì hắn đứng ở bên ngoài quan sát mà cười đau hết cả bụng. Mặc dù hắn có thể bỏ tiền ra để chi trả cho chuyến đi nhưng ngay khi nhìn thấy màn biểu diễn của lũ Toujou và Himekawa thì hắn đã lập tức vứt bỏ ý định này và ngồi quan sát tiết mục cực kỳ thú vị này.

Và thế là hắn vừa không tốn tiền mà lại còn được xem diễn hài miễn phí còn lũ học sinh thì được lão hiệu trưởng đồng ý cho tiền đi dã ngoại, quả là vẹn cả đôi đường.

Sau 2 ngày háo hức chuẩn bị thì đám học sinh của cả 2 trường cùng kéo nhau tới sân bay để lên đường đi tới Okinawa. Trên máy bay lúc này có một khoang hành khách đã chật ních học sinh, lần này có lớp của trường Ishiyama và toàn bộ học sinh năm thứ 2 của học viện Saint Ishiyama cùng đi dã ngoại nên đám học sinh được xếp riêng vào một khoang hành khách này.

Mặc dù cả khoang hành khách này đều là học sinh nhưng khác với không khí sôi động và náo nhiệt ở những dãy ghế phía trước thì có một vài dãy ghế phía sau lại chìm trong bầu không khí căng thẳng không thể nói ra thành lời.

Đám học sinh của Ishiyama ngồi ở mấy dãy ghế này đứa nào đứa nấy mặt mũi đều hầm hầm sát khí. Nhưng nếu những người đã quen biết và hiểu được đám học sinh của Ishiyama này thì sẽ biết được là không phải bọn chúng đang bực bội điều gì mà chúng chỉ là đang hưng phấn mà thôi. Dù sao đây cũng là lần đầu đám học sinh của Ishiyama được đi dã ngoại mà.

Ở dãy ghế của trường Ishiyama, hắn đang ngồi ghế giữa, Furuichi ngồi ở ghế cửa sổ bên phải hắn và Hilda đang bế Nico ngồi ghế bên ngoài phía bên trái hắn.

Lần trước hắn cùng với Aoi đi tới đảo Kubijiki mà không dẫn Hilda theo thì đã khiến cho cô ấy giận dỗi, lần này mà hắn mà còn không dẫn Hilda đi theo thì hậu quả sẽ cực kỳ khôn lường.

- Ê Kanzaki, mày đi dã ngoại mà lại mang cả em gái theo à - Himekawa nhìn cô bé con cột tóc đuôi ngựa hai bên đang ngồi cạnh Kanzaki và nói móc - bộ mày cũng định theo nghiệp trông trẻ à?

- Là cháu gái chứ không phải em gái thằng đần đồn - Kanzaki mặt mày tức giận - với cả ai bảo mày là tao trông trẻ, ông già tao cũng đi theo nè.

Thì ra Kanzaki không phải tức vì bị Himekawa nói đểu mà là tức vì cháu gái và bố của cậu ta tự ý đi theo mình trong chuyến đi dã ngoại.

- Chú Hajime, đằng kia có trẻ con kìa - cô bé con này chỉ về phía Nico đang ngồi trong lòng Hilda nói - nó có tóc màu xanh kìa, đẹp ghê!

- Màu tóc quái dị đó làm sao dễ thương bằng tóc của Futaba-chan của ông cơ chứ.

- Cái gì, lão già kia dám bảo tiểu thư không dễ thương bằng con nhóc con kia sao - Hilda nghe thấy bố của Kanzaki chê tóc của Nico là quái dị thì tức giận - em phải đi giết lão già kia mới được.

- Thôi được rồi mà Hilda... - hắn ngăn Hilda lại - đó chỉ là lão già lẩm cẩm thôi.

Lúc này thì cô bé Futaba đã trèo khỏi ghế và chạy tới bên cạnh ghế của Hilda rồi, cô bé ngẩng đầu lên và nói với Nico:

- Này, có muốn đi chơi với chị không?

Nico cúi xuống nhìn thấy Futaba đang vẫy tay với mình.

- Daa... - Nico nhanh chóng trèo xuống và đi tới gần Futaba.

- Em nhỏ hơn chị nhiều lắm phải không, chị cho em làm thuộc hạ của chị đấy - Futaba vỗ vỗ đầu của Nico.

Hai cô bé thân nhau rất nhanh và dắt tay nhau đi chơi đùa khắp máy bay.

- Con nhóc đó dám bảo tiểu thư làm thuộc hạ của nó sao, em sẽ giết nó - Hilda lại lên cơn rồi.

- Bình tĩnh nào... bình tĩnh nào... nó chỉ là trẻ con thôi mà.

Hắn lại phải dỗ dành Hilda trước khi cô gây ra chuyện. Đây là lần đầu Nico có được một người bạn cùng lứa tuổi của mình nên hắn không muốn Hilda phá hỏng tình bạn mới nở giữa 2 cô bé.

Nico và Futaba chơi chán rồi lại vễ chỗ ngồi và ngủ say sưa do mệt. Khi hai cô bê vẫn say ngủ thì máy bay đã hạ cánh và chỉ khi bọn họ đã đi xe bus đến khách sạn thì hai cô bé mới thức dậy.

Khách sạn do trường Saint Ishiyama đặt khá là sang trọng, đối với một đám học sinh thì đây cũng là khách sạn cao cấp rồi. Khi bọn họ đang nhận phòng ở sảnh thì có một đám học sinh mặc đồng phục của một trường lạ mặt nào đó bước vào trong khách sạn. Nhìn cái kiểu đút tay vào túi quần đi chân vòng kiềng mắt lườm xung quanh của chúng là hắn đã thừa biết lũ này là một đám côn đồ rồi.

Bọn này vừa xuất hiện thì đã bộc lộ hoàn toàn bản chất du côn của mình. Chúng dọa dẫm khách của khách sạn và ngay khi phát hiện ra học sinh của trường Saint Ishiyama thì đã vây quanh trêu trọc nữ sinh của trường này.

Một ngôi trường toàn lũ cặn bã giống như thế này thì đến hơn 99% là không có gái nên vừa nhìn thấy đám nữ sinh dễ thương của Saint Ishiyama là bọn này giống như đến mùa động đực vậy.

Khi thấy nữ sinh của trường mình bị làm phiền thì có 2 học sinh năm thứ 2 thân là cựu thành viên của Rokkisei là Shinjou và Sakaki liền tới ngăn cản lũ này lại. Nhưng ngay sau đó Shinjou và Sakaki đã bị đám côn đồ này bao vây lại.

Cho dù hai người này đã từng là Rokkisei đi chăng nữa thì chỉ có 2 người mà đối đầu cả 1 đám học sinh côn đồ kia thì quả là khó chống lại được đông người như vậy. Bời dù sao Shinjou và Sakaki cũng chỉ là thành viên của câu lạc bộ võ thuật, họ chủ yếu dùng võ thuật để thi đấu 1 vs 1 là chính chứ không thể 1 mình đấu lại nhiều người giống như học sinh của Ishiyama được.

Ngay lập tức Shinjou và Sakaki đã lâm vào thế bị động, vài học sinh của Ishiyama thấy vậy thì cho dù không ưa gì đám học sinh của Saint Ishiyama nhưng vẫn đi tới giúp sức. Dù sao thì Saint Ishiyama cũng là trường thuộc khu vực Kanto mà họ quản lý và họ còn đang học nhờ ở học viện Saint Ishiyama kia mà.

Có sự giúp sức của học sinh trường Ishiyama, đặc biệt là Toujou và Himekawa thì rất nhanh đám côn đồ kia đã thua tan tác.

- Đủ rồi đấy, mấy thằng này... ai cho chúng mày tự tiện đi gây sự với trường khác? Tao đập cho một trận bây giờ - một người thanh niên khoác trên lưng một chiếc địu và có một cô bé con đang ngủ ở trong đó bước vào trong khách sạn.

Đám côn đồ này dường như rất sợ người thanh niên này, vừa thấy cậu ta lên tiếng thì bọn chúng đã sợ mất mật.

- Aiba-san, không phải đâu... là chúng nó gây sự trước - một thằng cố gắng giải thích.

Nhưng những gì nó nhận lại chỉ là một cái búng vào giữa trán và văng ra xa cả chục mét rồi cắm đầu vào tường.

- Không được nói to lúc Chi-chan đang ngủ - người thanh niên này ra hiệu cho mọi người im lặng.

Nhìn thấy cái cảnh này thì đám học sinh của trường Ishiyama lại liên tưởng đến "một ai đó".

- Xin lỗi các cậu, tôi là người trông coi đám trường nam Chinpira này. Mấy thằng học sinh trường tôi hơi hổ báo nên bên phía các cậu hãy cẩn... - đang nói bỗng nhiên người thanh niên dừng lại và nhìn chằm chằm vào hắn.

Hắn cũng đánh giá chàng thanh niên này một chút.

Aiba Izou Lv 54

- Này anh bạn, cậu tên là gì? - Aiba hỏi.

--------☆☆☆☆--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 316: Aiba Izou


- Này anh bạn, tên cậu là gì? - Aiba chăm chú nhìn hắn.

- Oga. - hắn nói.

Hắn trả lời rất ngắn gọn, đơn giản bởi vì hắn không có chút hứng thú nào với Aiba cả. Mặc dù Aiba có Lv khá cao, ngang ngửa với Toujou trước đây nhưng đó chỉ là trước đây mà thôi. Bây giờ cho dù vài tên Aiba cũng không thể thẳng nổi Toujou chứ đừng nói gì đến hắn, hắn không có sở thích bắt nạt kẻ yếu hơn mình.

- Chúng tôi đến đây để dã ngoại nên không muốn gây chuyện, cậu nên bảo đám học sinh trường cậu tránh xa bọn tôi ra - hắn nói xong thì quay đầu bỏ đi.

Thấy hắn bỏ đi thì mấy học sinh của trường Ishiyama cũng đi theo, học sinh của Saint Ishiyama thấy người có thể bảo vệ cho mình là học sinh trường Ishiyama đi rồi thì họ ngu gì mà ở lại đây nữa tất cả đã nhận phòng rồi nên ai về phòng của người nấy thôi.

Khi thấy mấy người bọn hắn bỏ đi thì Aiba vẫn chỉ đứng ở đó mà chăm chú nhìn về phía một người trong số bọn hắn và mỉm cười.

- Được rồi đi thôi - Aiba quay lại nói với đám đàn em và đi tới quầy tiếp tân.

...............

Lúc bọn họ tới khách sạn thì cũng đã là gần tối rồi lúc này đám học sinh từng tốp 1 cùng nhau đi ăn tối và rồi quay trở về phòng mình hoặc tới phòng bạn bè để vui chơi trò chuyện. Bọn họ cũng không đi ra biển chơi vì mặc dù ở Okinawa thời tiết ấm hơn ở Tokyo nhiều nhưng thời tiết biển buổi đêm vẫn khá lạnh, ngay cả ban ngày cũng không thể tắm biển được vì nước khá là lạnh.

Một tối này khá là yên bình, đám con gái thì rủ nhau đi tắm rồi hắn cùng Furuichi ngồi chơi game ở trong phòng còn mấy đứa kia thì không biết kéo nhau đi đâu rồi.

Đến sáng sớm hôm sau hắn mới biết được là tối hôm qua Kanzaki, Natsume và Shiroyama kéo nhau xuống mua sữa chua thì chạm trán với lũ học sinh trường nam Chinpira. Và không cần phải nói gì thêm nữa, chắc chắn là xảy ra đánh nhau to rồi.

Nghe Natsume kể lại rằng bọn nó gặp một lũ bắt chước Touhoushinki của trường Ishiyama rồi lại lởn vởn gây hấn với 1 thành viên Touhoushinki xịn thì hắn cũng chỉ biết câm lặng.

Cái nghịch cảnh gì mà trớ trêu đến nổi không biết nổi mặt thần tượng của mình mà lại đi gây sự với chính người đó cơ chứ.

Ngoài chuyện đó ra thì đêm qua cũng không có việc gì lớn cả. Sáng hôm nay cả bọn sẽ được hoạt động tự do nên bọn họ sẽ có thể đi thăm thú một số nơi ở Okinawa này. Có điều đám học sinh gần như là thất học của Ishiyama chẳng quan tâm gì đến mấy cái nơi lịch sử hay thiên nhiên gì gì đó mà cả lũ lại kéo nhau tới thủy cung Okinawa Churaum nổi tiếng để vui chơi.

Mọi người cùng nhau đi xem bể cá nhân tạo lớn nhất thế giới của thủy cung này. Khi hắn đang mải xem mấy con cá nhám voi thì Aiba từ đâu xuất hiện và tiếp cận Aoi.

- Xin chào, bạn là học sinh của trường Saint Ishiyama có phải không? - Aiba đứng khá gần khiến cho Aoi cảm thấy khó chịu.

- Cậu là người của trường nam Chinpira à - mặc dù không thích Aiba tiếp cận mình nhưng dù sao Aoi cũng phải giữ phép lịch sự tối thiểu.

- Thật trùng hợp là chúng ta lại gặp nhau ở đây nhỉ, mình biết chỗ này hay lắm bạn có muốn đi cùng mình không? - Aiba hồ hởi mời Aoi đi chơi.

Hắn đang đứng khá xa cộng thêm thủy công này rất ồn ào vì đông người nhưng mà động thái ở phía Aoi lại không thể thoát khỏi thính giác cực nhạy của hắn. Hắn quay sang thì thấy Aiba đang tán tỉnh Aoi khiến cho cô ấy rất ngượng ngùng, Aoi là một cô gái Nhật Bản truyền thống nên cô ấy khó mà có thể từ chối người khác vì lý do lịch sự. Thêm vào việc mặc dù Aoi đã cố gắng từ chối khéo nhưng tên Aiba vẫn cố tình mặt dầy dây dưa với cô ấy.

- Tôi đang đi cùng bạn nên không thể đi cùng anh được đâu - cuối cùng thì Aoi cũng phải đưa ra lời từ chối thẳng thừng.

- Vậy để tôi đi cùng bạn có được không, coi như là để thể hiện sự hữu nghị giữa hai trường - Aiba vẫn không buông tha.

- Có vấn đề gì sao Aoi - bỗng hắn đi tới và ôm eo Aoi rồi kéo cô vào lòng mình.

Thấy hắn tới thì hai người có những biểu hiện hoàn toàn trái ngược nhau. Aoi thì từ đang ngại ngùng chuyển thành yên tâm mà thở phào nhẹ nhõm còn Aiba thì đang hào hứng thì lại thành mất hứng.

- Thì ra hai người đang là... - Aiba giơ ngón út lên nói.

- Đúng vậy, Aoi là bạn gái tôi, có vấn đề gì không? - hắn nhìn thằng vào Aiba nói.

- Không có gì hết, hai người đẹp đôi thật đấy - buông một câu khen ngợi đầy giả dối và Aiba từ từ quay người đi.

Trước khi đi tên Aiba này còn lén ngoái lại nhìn Aoi một lần, mặc dù rất kín đáo nhưng vẫn bị hắn nhìn thấy. Xem ra tên này vẫn chưa từ bỏ ý định tán tỉnh Aoi, nếu không phải hôm nay hắn đang vui thì tên này không còn sức mà đi bộ nữa đâu.

- Lần sau hắn mà tới làm phiền thì em cứ đuổi hắn đi - hắn nói với Aoi.

Hắn cực kỳ tin tưởng sức mạnh của hệ thống nên không bao giờ có chuyện Aoi sẽ phản bội hắn nhưng tính cách của Aoi sẽ khiến cho cô phải chịu thiệt trước kẻ mặt dày như tên Aiba kia vì vậy hắn mới nói như vậy.

- Vâng ạ - Aoi gật đầu, cô ấy rất nghe lời hắn.

Hắn cùng Aoi lại tiếp tục cùng với những học sinh Ishiyama thăm quan thủy cung. Lúc này tên Aiba đã đi khá xa nhưng vẫn có thể loáng thoáng nhìn được hình bóng của bọn hắn vui chơi xung quanh.

- Onicha, chị gái đó đã có bạn trai rồi... - cô bé con được Aiba địu sau lưng nói - xem ra Onicha không có cơ hội đâu.

- Anh biết chứ Chi-chan, nhưng càng như vậy thì anh lại càng thích - Aiba nói xong thì quay lưng bỏ đi.

Dạo chơi một lúc thì bọn hắn lại thấy một đám người đang xôn xao phía trước.

- Ủa kia là... mấy đứa nữ sinh của Saint Ishiyama - Himekawa nói.

- Lại là mấy thằng nam Chinpira. Dám tán gái của phe mình cơ à - Aizawa và Jinno đứng dậy định đi tới đó thì Kanzaki cản lại.

- Để cho tao - Kanzaki nói.

Kanzaki đi tới trước ánh mắt khó hiểu của đám học sinh Ishiyama.

- Ê chúng mày ăn đòn chưa đủ à - Kanzaki lườm mấy tên đang làm phiền nữ sinh Saint Ishiyama nói.

Đúng lúc này thì Aiba lại từ đâu xuất hiện ở bên cạnh. Bọn học sinh nam Chinpira đang hoảng sợ khi nhìn thấy Kanzaki thì lại giống như bắt được sợi dây cứu mạng khi nhìn thấy Aiba.

- Aiba-san, chính là nó hôm qua đã đánh anh em của mình tối hôm qua.

Không khí dần trở nên căng thẳng, Kanzaki bây giờ đã được lão Saotome huấn luyện để đánh nhau với quỷ nên mạnh không kém gì Toujou trước đây cả, Lv của nó đã 5x rồi nếu đấu với Aiba thì cũng chưa biết được là ai sẽ thắng đâu.

- Khoan đã Kanzaki, đổi cho tao đê - bỗng nhiên không biết từ lúc nào mà Toujou đã đến sau lưng của Kanzaki và đặt tay lên vai cậu ta - đóng vai khách du lịch mãi cũng chán rồi, đập nhau đê!!

Vừa tìm được đối thủ để đánh nhau là Toujou hào hứng hẳn lên, bản tính hiếu chiến của thằng này là mãi mãi không thể thay đổi được. Nhưng cũng chính vì thế mà Toujou càng ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn thông qua các cuộc chiến.

Trông Toujou lúc này giống như một con mãnh hổ đang vào tư thế săn mồi và có thể sẵn sàng vồ lất con mồi cùng mình bất cứ lúc nào.

Đứng đối mặt với một Toujou đang trong trạng thái hưng phấn nhưng Aiba không hề nao núng, hắn còn buông ra một từ khiến cho Toujou nghệt mặt ra.

- Đếu thích.

...

Quê!!!

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 317: Lời nhờ vả


- Khoan đã!!! Mày cần lý do để đánh nhau có đúng không - thấy Aiba bỏ đi thì Toujou cuống lên - khi đến Okinawa thì người ta sẽ nghĩ đến biển, mà biển thì có cá mập nên người ta sẽ nghĩ đến bạo lực...

- "Cái lý do kiểu gì vậy, mày thèm đánh nhau đến thể hả Toujou?"

Mấy người xung quanh cũng cạn lời với cái lý do mà thằng Toujou đưa ra.

- Ít ra mày phải chọn cái lý do nào có lý hơn tí chứ - Kanzaki nói - ví dụ như "tao vừa đánh bạn mày hôm qua" chẳng hạn.

Kanzaki nói ra điều này thì Toujou mới bừng tỉnh, nó còn không coi điều này là một lý do để đánh nhau cho tới khi được nhắc. Không hiểu não thằng này làm bằng cái gì nữa.

Hắn đứng ở phía xa nhìn thấy cảnh này thì cũng không có ý định can thiệp vào nhưng Aoi thì lại không muốn gây chuyện ở nơi này nên đã chạy tới ngăn cản.

Aiba và Toujou mới làm vài đường cơ bản thì đã bị Aoi tới cản lại rồi. Mặc dù chỉ qua vài đòn nhưng hắn có thể thấy được Toujou có được ưu thế rõ rệt trong ván đấu vừa rồi.

Aiba có chặn được đòn đánh của Toujou nhưng chắc chắn là cậu ta vẫn cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp của Toujou. Đấy là thậm chí Toujou còn chưa dùng hết sức nữa kìa.

Nếu không có những vụ việc va chạm lần này với trường nam Chinpira thì có thể nói là chuyến du lịch này của hắn rất là bình thường. Hắn chỉ đi dạo chơi ở các khu vực nổi tiếng của Okinawa và loanh quanh ở khách sạn trò chuyện với mấy cô gái của mình và vài nữ sinh trường Saint Ishiyama.

Mặc dù quan hệ giữa Saint Ishiyama và Ishiyama không được tốt lắm nhưng nhờ vào vẻ ngoài đẹp trai của mình thì hắn vẫn rất được các cô gái của Saint Ishiyama hoan nghênh không bị bài xích như lũ Toujou.

Sự xung đột giữa trường Ishiyama và trường nam Chinpira có vẻ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại khi bọn trường nam Chinpira đã ra tay bắt cóc Futaba, cháu gái của Kanzaki và gửi thư khiêu chiến. Kanzaki và Toujou lúc đó đang đi cùng nhau nên đã kéo tới địa điểm hẹn để giải cứu Futaba.

Lúc đó Futaba đã bị trói lại ở trên tầng thượng dành riêng cho khách VIP của khách sạn nhưng rất may bên phe của Ishiyama lại có cả bố của VIP đang ở trong khách sạn này.

Himekawa đã giải cứu cho Futaba và kết quả thì không có gì đáng ngạc nhiên cả, đám trường nam Chinpira lại bị Toujou, Kanzaki và Himekawa dã cho một trận tơi bời. Bọn này đã há hốc cả mồm ra khi biết được những kẻ có thù oán với mình bây lâu nay chính là Touhoushinki lừng danh mà mình vẫn luôn ái mộ bấy lâu nay.

Không chỉ được gặp thần tượng mà còn được thần tượng cho ăn đòn, sướng thế còn gì.

..................

Buổi sáng ngày thứ 3 của chuyến dã ngoại, hắn thức dậy và đi xuống sảnh để ăn sáng. Ngoài việc không thể tòm tem với mấy cô gái do đây là chuyến dã ngoại ra thì hắn rất hài lòng về chuyến đi này. Bình thường hắn đến trường dù chẳng phải học hành gì nhưng chỉ độc việc vác cái xác đến trường suốt cả tuần thôi cũng đủ mệt mỏi rồi.

Hắn vừa bước xuống sảnh thì đã thấy đám học sinh của trường nam Chinpira đã chực sẵn ở đấy rồi. Hắn còn thấy Kanzaki và Himekawa vừa xuất hiện thì lũ này đã bám theo hò reo rồi.

- Himekawa-san... Kanzaki-san... cho bọn em xin chữ ký với!!

Một đám côn đồ trường nam Chinpira chạy theo hai người giống như đang đuổi theo thần tượng vậy. Sau đó hắn hỏi chuyện Natsume thì mới biết được chuyện tối hôm qua.

Ngoài việc đám học sinh của nam Chinpira bị ăn đập ra thì sáng sớm nay Toujou cũng đã đánh bại tên Aiba. Hắn không thân thiết với tên Aiba này giống như trong truyện nên hiển nhiên không có chuyện tên này đi tìm hắn nhờ gọi đám Toujou ra được.

Và thế là Toujou thay mặt hắn đánh bại Aiba Izou. Không có sự trợ giúp của Koma thì Aiba còn lâu mới là đối thủ của Toujou được Toujou đã chiến thắng một cách dễ dàng.

Cuối cùng thì chuyến dã ngoại cũng đã kết thúc, mọi người cùng nhau tới sân bay để lên máy bay trở về nhà của mình. Nhờ chuyến đi này những học sinh của Ishiyama lại trở nên thân thiết hơn trước, bọn họ càng ngày càng giống một lớp học bình thường chứ không phải là một đám côn đồ bất trị của một cái trường học tội phạm nào đó nữa.

- Lamia, bọn anh về rồi nè - hắn vừa cởi giày ra bước vào nhà thì hô lên.

Lamia liền từ trong phòng khách lao ra rồi nhảy lên treo trên người hắn giống như một con Koala và luồn tay ra sau lục soát balo của hắn và hỏi:

- Quà của em đâu.

Lamia càng ngày càng trở nên thân thiết với hắn và hắn cũng cố tình chơi đùa với cô bé nhiều hơn nhằm nâng cao độ hảo cảm của cô bé lên 100. Lần trước hắn đã mắc sai lầm khi bắt Yolda quá sớm rồi nên hắn phải tận dụng mọi cơ hội để kiếm trái tim nữ quỷ.

- Ha ha... cứ từ từ đã nào - hắn cứ như vậy cõng Nico sau lưng, bế Lamia phía trước và đi vào phòng khách.

Lúc này bố mẹ của hắn và Misaki đều đang ở trong phòng khách.

- Oga, Hilda hai đứa về rồi đấy à - mẹ của hắn đi tới gần - Nico-chan qua đây bà nội bế nào.

Hắn thả Lamia xuống và lấy ra mấy món quà và đặc sản mình mua ở Okinawa từ trong balo ra đưa cho Lamia, Misaki và bố mẹ rồi cùng Hilda ngồi lên ghế sofa và tận hưởng cảm giác thoải mái cùng gia đình.

Nhìn thấy cảnh này hắn lại nhờ tới bố mẹ của hắn ở thế giới thực, hắn nghĩ lúc nào đó sẽ trở về Việt Nam thăm gia đình.

...................

Cuối tuần, hắn đang ngồi trong nhà xem TV còn Hilda thì đang ở trong bếp làm đồ ăn vặt. Phải nói là tài nấu ăn của Hilda là số dách, cô ấy có thể khiến cho một miếng Croquette vô tri mở miệng cười điên dại.

Hắn đã phải mất không biết bao nhiêu thời gian thì mới có thể uốn nắn được kỹ năng nấu nướng của cô ấy. Bây giờ mặc dù đồ ăn do Hilda làm không phải là quá ngon nhưng vẫn thuộc dạng ăn tạm được chứ không phải là thuốc độc như trước nữa.

- Choang!!!

Nico đang ngồi xem TV với hắn bỗng nhiên một tiếng động khá lớn vang lên khiến cho cô bé giật mình. Hắn và Hilda quay ra nhìn thì thấy cửa kính của phòng khách đã bị một cái hộp được đóng gói cẩn thẩn làm vỡ rồi, cái hộp đó giờ đang nằm trên sàn nhà.

- Dịch vụ chuyển phát nhanh quỷ giới đây ạ, anh có bưu kiện - một người... à không một con quỷ xuất hiện ở trong phòng nói.

Hilda đi ra từ nhà bếp và nhận lấy hộp bưu kiện, hắn ngồi trên ghế phất tay một cái và chiếc cửa kính vỡ lại lành lặn như cũ.

- Là đồ do đại vương gửi tới - Hilda mở chiếc hộp ra và nói.

- Cái gì vậy? - hắn hỏi.

- Là một tin nhắn hình - Hilda giơ chiếc đĩa DVD lên và nói.

Hilda đem chiếc đĩa bỏ vào đầu đĩa rồi chuyển chế độ xem của TV. Hình ảnh mặc dù chưa xuất hiện nhưng những âm thanh của vài người đàn ông đã bắt đầu phát ra.

- Thưa đại vương mọi thứ đã được chuẩn bị xong - một giọng của người đàn ông khá già vang lên.

- Được, đến lượt ta rồi, đầu tiên là màn chào hỏi - một giọng đàn ông khác trẻ trung hơn vang lên và bắt đầu xuất hiện những hình ảnh đầu tiên - hỡi kẻ đang nuôi dưỡng đứa con của ta, rất vui được gặp ngươi, ta chính là đại quỷ vương...

Hilda thì hơi xấu hổ tằng hắng còn hắn thì chăm chú nhìn vào màn hình và tự hỏi.

- "Tại sao mình lại chăm chú nhìn vào háng của một cái thằng đực rựa mặc quần sịp dí dái vào máy quay?"

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 318: Tầng lớp "thượng lưu"


Tư lập San Marx tu đạo học viện, một học viện tư thục siêu quý tộc, thuộc đẳng cấp cực kỳ cao và được coi là ngôi trường trong truyền thuyết. Ngôi trường này có cổng chính cao 18 mét, và được canh giữ nghiêm ngặt. Muốn bước qua cánh cửa này thì phải mất tới vài triệu yên và nếu muốn được vào học ở đây thì còn phải tốn gấp nhiều lần như thế.

Học sinh của trường này đều là con của các tỷ phú, chính trị gia tầm cỡ quốc tế và các hoàng tử công chúa của những quốc gia nhỏ. Nói chung là muốn vào học ở trường này thì phải là tầng lớp thượng lưu của thượng lưu.

Lúc này trước cổng trường có một đôi nam nữ đang đứng trước cổng chính. Đôi nam nữ này chính là hắn và Hilda, lúc này họ đang mặc đồng phục của học viện tư thục San Marx.

Bộ đồng phục này đương nhiên không phải là giả mà là thật 100%. Bộ đồng phục này được ban giám hiệu nhà trường gửi tới cho hắn trước ngày nhập học ở đây.

Việc hắn có thể vào học ở đây không hề khó khăn một chút nào, hắn chỉ cần thôi miên một vài kẻ là đã có được giấy nhập học cho mình và Hilda rồi. Hắn tuy có thừa tiền để nhập học một cách chính thức ở đây nhưng mà hắn cần gì phải bỏ tiền ra giải quyết một việc mà hắn có thể giải quyết bằng một cách khác đơn giản hơn.

Với cả hắn cũng chỉ tới đây học trong 1 thời gian ngắn để hoàn thành việc mà lão đại ma vương thích khoe hàng kia nhờ vả mà thôi.

- Oga Tatsumi - hắn đứng trên bục giảng đối diện với một đám học sinh của trường San Marx và nói ra tên mình.

- Ta là Hildegarde - Hilda nói một cách tao nhã.

Trường đào tạo hầu gái của Hilda trước đây ở ma giới cũng VIP không kém gì trường San Marx ở nhân giới này nên cô ấy không hề có cảm giác lạc loài như hắn.

Sau màn giới thiệu ngắn ngủi thì hắn và Hilda tìm một dãy bàn trống và ngồi vào đó. Ở đây họ dùng một chiếc bàn khá lớn và 2 cái ghế tựa cao cấp để cho 2 người ngồi chứ không phải là bàn đơn giống như mấy trường học thông thường của Nhật.

Hắn và Hilda ngồi cạnh nhau và chờ đợi cho đến giờ nghỉ trưa. Lũ học sinh ở đây có vẻ không có ý định tiếp cận và làm quen với người mới cho lắm nên trong giờ nghĩ chẳng có ai tới hỏi gì bọn hắn cả. Có lẽ do sống trong môi trường bị ảnh hưởng nhiều bởi chính trị nên bọn này cũng phải tìm hiểu và cân nhắc rất kỹ trước khi kết bạn với một ai đó.

Có điều lũ này không làm quen với bọn hắn thì bọn hắn cũng chẳng cần, hắn không có hứng thú làm bạn với lũ nhà giàu hợm hĩnh này.

Hắn cùng Hilda đi ra khỏi lớp học trước ánh mắt nhìn chăm chú của lũ học sinh. Hắn cùng Hilda đi dọc hành lang để nghe ngóng thông tin về thứ mà họ muốn tìm.

Khi vừa mới tới ngôi trường này thì hắn đã thử dò soát ngôi trường này bằng Kenbun-shoku no Haki do nó quá rộng khó mà có thể sử dụng Byakugan để nhìn bao quát được.

Nhưng có vẻ ngôi trường này tồn tại rất nhiều những khu vực bí mật được bao quanh bởi những bức tường cực kỳ dày đặc ngăn cản vùng kiểm soát của hắn. Chính vì vậy, lựa chọn thông minh nhất lúc này chính là dò hỏi thông tin từ những kẻ đứng đầu ngôi trường này.

Và người đó không ai khác chính là bạn thân từ thủa nhỏ của Himekawa, Kugayama Ushio.

Có điều thân là người điều hành gần như mọi hoạt động của ngôi trường này thì Kugayama rất ít khi lộ diện ở trong trường mà thường ở một số nơi đặc biệt mà thôi. Hắn cần có kẻ biết được Kugayama đang ở đâu và ép kẻ đó dẫn hắn tới gặp cô ta.

Hắn đi loanh quanh ngôi trường và có nhìn thấy một vài đứa học sinh lảng vảng ở hành lang. Hắn liền đi theo phía sau hai nữ sinh đang đi dọc hành lang và ngay khi hai người này vừa tiến vào một vị trí khá khuất tầm nhìn thì hắn bất thình lình xuất hiện ở trước mắt họ.

- A...

Nhìn thấy hắn bất ngờ xuất hiện ở trước mặt mình thì hai cô gái hoảng sợ định hét lên nhưng bỗng nhiên lại nhìn thấy một đôi mắt màu tím đầy ma mị đang nhìn chằm chằm vào mình. Hai nữ sinh này dần cảm thấy buồn ngủ, cuối cùng hai người đã không thể chịu được cảm giác này và dần nhắm mắt lại và mất đi ý thức của mình.

Hắn đứng đối diện và nhìn hai nữ sinh này, khi họ mở mắt ra thì chỉ còn lại hai cặp mắt vô hồn chứng tỏ họ đã bị hắn thôi miên rồi.

- Kugayama đang ở đâu? - hắn lên tiếng hỏi.

- Chúng tôi không biết, hành tung của Kugayama-sama rất bí ẩn, chỉ có một số ít người biết được vị trí của ngài ấy mà thôi - hai cô gái mặc dù đang trả lời trong vô thức nhưng trong giọng điệu của họ vẫn mang theo một chút ngưỡng mộ. Xem ra uy tín của Kugayam ở ngôi trường này là không hề nhỏ chút nào.

- Vậy thì những ai là người biết được hành tung của Kugayama? - hắn lại hỏi.

- Chúng tôi không biết - hai cô gái đồng thanh trả lời.

Hai lần hỏi hắn đều nhận lại câu trả lời là không biết khiến hắn khá thất vọng. Nhưng dù sao đây cũng chỉ mới là những người đầu tiên mà thôi, hắn không tin là tra hỏi cả cái trường này mà không có ai biết Kugayama đang ở đâu.

Hắn thấy không thể thu được thông tin gì hữu ích từ 2 nữ sinh này nữa nên liền giải trừ thôi miên cho họ và biến mất. Hai cô gái vừa được giải trừ thôi miên thì hoàn toàn không hay biết rằng mình vừa mới bị thôi miên. Hai cô gái lại tiếp tục cùng nhau vừa đi vừa nói chuyện giống như là không có chuyện gì xảy ra vậy.

- Sao rồi? - Hilda thấy hắn quay lại thì hỏi - anh đã tìm hiểu được điều gì chưa?

- Vẫn chưa được, hành tung của cái tên Kugayama này rất bí ẩn, chúng ta phải tiếp tục tìm kiếm thôi - hắn đi lại gần Hilda và nói.

Suốt cả buổi sáng hắn và Hilda không hề tìm được một chút tung tích nào của Kugayama hết, cũng có vài lúc hắn nghe thấy rằng Kugayama xuất hiện ở đâu đó nhưng khi hắn tìm kiếm thì lại không thấy có cô ta ở đó.

Có lẽ rằng Kugayama thân là người đứng đầu ngôi trường này có quyền được sử dụng những lối đi kín đáo và bí mật nên hắn mới không thể tìm được cô ấy.

Hắn và Hilda vừa mới cùng nhau đi dùng bữa trưa sau khi tìm kiếm suốt cả buổi sáng. Hắn và Hilda đang đi thì bỗng nhiên hắn nhìn thấy có 3 nam sinh đang cùng nhau đi tới một tòa nhà ở phía đằng xa.

Hắn vừa nhìn thấy 3 nam sinh này thì đã cảm thấy ngờ ngợ rồi, khi nhìn kỹ hơn thì hắn đã xác định rằng đây chính là 3 tên tay sai mà Kugayama đã sử dụng để dẫn Himekawa tới gặp cô ta ở trong truyện.

Nhận ra được 3 tên này thì hắn cảm thấy cực kỳ vui mừng, 3 tên này đã được Kugayama sử dụng thì có nghĩa là chúng có địa vị kha khá trong cái trường này. Cho dù chúng không biết được vị trí cụ thể của Kugayama thì cũng phải biết được đại khái cô ta đang ở đâu hoặc một vài thông tin gì đó.

Hắn lập tức Teleport ra trước mặt 3 tên này. Nhìn thấy có kẻ bỗng nhiên xuất hiện trước mặt mình thì 3 tên này cực kỳ giật mình. Trong số 3 tên này thì có 1 tên đã được huấn luyện võ thuật khá kỹ càng nên tên này chỉ bất ngờ một chút rồi lập tức rút một con dao gấp trong người ra và tấn công hắn.

Động tác của tên này khá nhanh nhưng đối với hắn thì chẳng khác nào tốc độ của rùa bò.

- Rắc!!

Hắn vặn gãy cánh tay đang cầm dao của tên này và nhìn về phía hai tên còn lại nói:

- Bây giờ là tao hỏi và chúng mày trả lời.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,577
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 319: Sàn đấu ngầm


Sau khi thôi miên ba tên nam sinh này thì hắn đã hỏi ra được tung tích hiện tại của Kugayama. Hắn cùng Hilda bỏ đi và trước khi đi hắn còn ra lệnh cho 3 tên này lao vào đánh nhau vì cái tội làm cho hắn ngứa mắt.

Hắn cùng Hilda đi tới một cầu thang đi xuống dưới lòng đất ở bên trong một tòa nhà vắng vẻ. Thông qua một loạt các bậc thang dài và đi sâu xuống dưới lòng đất thì hắn đi tới một sàn đấu ngầm ở dưới đất. Sàn đấu ngầm này được xây dựng ở rất sâu dưới đất và được bao bọc xung quanh bởi những bức tường thép cực dày khiến cho hắn khó mà có thể phát hiện được nơi này khi ở trên mặt đất.

Sàn đấu ngầm này được dựng theo hình chiếc phễu, ở dưới đáy là một sàn đấu vật được bọc trong một chiếc lồng sắt. Xung quanh vang lên những tiếng hò la chói tai của những khán giả đang chăm chú quan sát hai võ sĩ ở trong chiếc lồng trên võ đài tàn sát lẫn nhau.

Hắn biết đây chính là một sàn đấu ngầm được dựng nên cho những kẻ nghiện cá cược và đam mê bạo lực tới để vui chơi. Theo lời ba tên nam sinh bị hắn thôi miên kia thì nơi này được Kugayama bảo lãnh nên cô ta thường xuyên có mặt ở chỗ này để kiểm tra tình hình.

Có điều vào lúc này thì hắn đã quan sát khắp cả võ đài nhưng không thấy Kugayama đâu cả, theo 3 tên nam sinh nói thì cô ta đang quan sát sàn đấu ngầm này thông qua camera ở phòng giám sát chứ rất ít khi có mặt trực tiếp ở đây. Nếu như muốn Kugayama xuất hiện thì hắn phải gây được sự chú ý của cô ta.

Và ở cái sàn đấu ngầm này, nơi mà những kẻ thừa tiền đến để cá cược và quan sát những trận đấu đẫm máu thì còn điều gì gây chú ý hơn một kẻ có thể hạ gục tất cả những kẻ khác.

- Hilda, em hãy giữ lấy Nico-chan nè - hắn đưa Nico cho Hilda bế.

Thấy hắn làm như vậy thì với sự thông minh của Hilda cô cũng đã lờ mờ đoán ra được ý định của hắn rồi. Hắn quay lại gật đầu với Hilda dường như để xác thực suy nghĩ của cô và nói:

- Em hãy cùng Nico-chan kiếm một chỗ ngồi thật đẹp để xem anh hành hạ lũ cùi bắp này nhé.

Hắn nói xong thì bắt đầu đi xuống dưới sàn đấu còn Hilda thì thản nhiên kiếm một vị trí đẹp để quan sát rồi tóm lấy tên khán giả đang ngồi ở đó và ném ra ngoài để cho bản thân mình ngồi ở chỗ đó.

Lúc hắn đi xuống dưới sàn đấu thì lúc này trên võ đài một tên da đen đô con vừa mới bẻ gãy tay đối thủ của mình và khiến cho tên kia đau đến bất tỉnh.

- Vậy là J.J đã chiến thắng, giờ chúng ta hãy cùng nhau tìm người thách đấu tiếp theo nào. Có kẻ nào chán sống muốn bước lên sàn đấu để thể hiện mình không đây - MC đứng bên ngoài võ đài hò hét kích động sự hưng phấn của khán giả.

Lúc này hắn đi tới phía sau tên MC và vỗ vai hắn ta.

- Mở cửa lồng ra - hắn nói.

Tên MC chỉ hơi bất ngờ một chút rồi lập tức cầm chiếc micro của mình hét lên:

- Và chúng ta đã có người thách đấu rồi, mau mở cửa lồng cho người thanh niên này nào.

Một tên mặt Vest đen đeo kính đen mở chiếc cửa lồng sắt để cho hắn bước lên võ đài.

- Và giờ chúng ta cùng quan sát chàng thanh niên vô danh này nào - thấy hắn đã bước vào trong chiếc lồng thì MC tiếp tục nói - chúng ta cùng đoán xem người thanh niên này trụ lại được bao lâu trước mặt J.J đây. Vì người thanh niên này là một kẻ vô danh nên tỉ lệ đặt cược cửa thắng cho cậu ta là cao nhất trong ngày 1 ăn 3000, mọi người mau mau đặt cược đi nào.

Khi nghe được tỉ lệ đặt cược này thì khán giả cười ầm lên, tất cảnhững khán giả ở đây đều nhìn hắn với ánh mắt khinh thường và thương hại. Còn ở trên võ đài thì J.J đang nhìn hắn với ánh mắt cực kỳ kích động, tên này liên tục buông lời chửi rủa hắn.

Hắn quay sang liếc J.J một chút thì bỗng nhiên tên này lại im bặt đi. Hắn đánh giá sức mạnh tên J.J này một chút, Lv 19, quả là một ngưỡng sức mạnh khá cao trong số những người bình thường. Có điều so sánh với hắn thì chả khác nào so sánh cục phân với thanh chocolate loại 1.

Chẳng cần tìm đâu xa mà chỉ cần quờ tay một cái qua đám học sinh trường Ishiyama là có thêt bốc ra được 1 đám có thể đánh bại được tên J.J này.

- Ực... - J.J thấy hắn nhìn mình một lúc mà vẫn chưa ra tay tấn công thì cảm thấy kỳ lạ.

Lúc nãy ánh mắt của đã hắn khiến cho J.J cảm thấy sợ hãi một cách bất thường nhưng sau 1 lát thì tên này đã dần lấy lại bình tĩnh. Những tiếng la ó từ khán giả lại 1 lần nữa kích thích sự khát máu của J.J và hắn đã lao về phía hắn.

- Die you motherfucker!!! - J.J hét lên và lao tới.

Khi nãy việc tên J.J sợ hãi ánh mắt của hắn khiến cho khán giả khinh thường tên này nên hắn bây giờ cực kỳ tức giận. Tên này dùng toàn bộ sức lực của mình lao tới hắn giống như để trút đi cơn giận này vậy.

Đứng trước việc tên J.J đang lao như điên về phía hắn thì hắn vẫn không có ý định ra tay. Chỉ khi tên J.J chuẩn bị va vào hắn thì hắn mới tung ra một cú đá bằng đầu gối vào thẳng đầu tên này.

- Rắc!!!

Một tiếng kêu vang ra từ xương sọ của tên J.J, cơ thể của tên này văng ra xa và đập mạnh vào chiếc lồng sắt khiến cho nó lõm vào một mảng lớn.

- Rầm!!!

Cơ thể của J.J nặng nề rơi xuống sàn và phát ra một tiếng kêu nặng nề. Khán giả đang hò reo rất lớn thì bỗng im bặt đi, lúc này chỉ có Nico ở trên khán đài đang liên tục vỗ tay khi được chiêm ngưỡng cảnh này. Tên MC mở cửa lồng ra và chạy vào bên trong kiểm tra cơ thể của J.J, sau một lúc lâu im lặng thì tên MC cầm micro và phá tan bâug không khí trầm lặng này.

- Chết rồi... J.J đã mất mạng chỉ sau một cú đá của chàng thanh niên vô danh này!!!

Câu nói này của tên MC khiến cho cả khán đài vỡ òa ra một tràng tiếng hô kích động. Mặc dù nơi này không thiếu những cảnh các đấu sĩ què chân cụt tay, thậm chí là tàn tật vĩnh viễn nhưng rất hiếm khi có kẻ bị đánh tới chết như vậy. Đám khán giả cảm thấy cực kỳ kích thích và liên tục huýt sáo và la ó cổ vũ cho hắn.

Hắn đứng ở dưới võ đài mỉm cười, hắn muốn chính là hiệu ứng như vậy. Càng gây náo động bao nhiêu thì sẽ càng có cơ hội cao được Kugayama để ý tới. Hắn tin rằng không quá lâu Kugayama sẽ xuất hiện cho mà xem.

- Vậy thì không biết có ai dám bước lên đây khiêu chiến chàng thanh niên vô danh này không đây - MC sau khi cho người mang xác của J.J đi thì tiếp tục hò hét.

Không cần quá lâu thì sau vài câu nói kích động của tên MC đã có kẻ bước lên sàn đấu. Những kẻ tới nơi này khiêu chiến đều là dân liều mạng cả, sẽ không có chuyện bọn chúng sợ hãi hắn chỉ vì hắn ra tay giết J.J được.

- Đừng tưởng mày giết thằng mọi đen vô dụng kia mà đã là vô địch, tao sẽ vặn cổ mày - tên bước lên sàn là một tên người da trắng cực kỳ đô con, tên này đang nói với hắn bằng tiếng Đức nhưng hắn hoàn toàn có ther hiểu được tên này đang nói gì.

Hắn không thèm để ý đến lời đe dọa của tên này, tên người Đức này chỉ có Lv cao hơn tên J.J một chút mà thôi chứ vẫn chẳng là gì đối với hắn hết.

--------☆☆☆☆-------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom