Cập nhật mới

Dịch Nhị Thứ Nguyên Hành Trình Hậu Cung

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: Xin phép


“Cái gì?! ngươi muốn được xin vắng mặt vài năm?”

Lúc này trong một căn phòng nào đó của học viên tử thần, Jitshiro Ukitake đang vô cùng khiếp sợ đứng bật dậy khi đang phẩm trà trên bên vì lời quá chấn động của Nagami trước mặt.

Nếu bình thường thiên tài như Nagami xin nghỉ một hai ngày thì chẳng có vấn đề gì vì hắn vốn thiên tài rồi một hai ngày không sao cả, thế nhưng ta há miệng đồi nghỉ một hai năm có khi thậm chí đến ngày tốt nghiếp mới về.

Hỏi sao Jishiro không khiếp sợ la hét cho được.

“Đúng vậy … mong ngươi cho phép ta được nghỉ vài năm.” Nagami không biến sắc gật đầu.

“Chuyện này là không thể được … tại sao đang yên đang lành ngươi lại muốn vắng mặt xin nghỉ là sao, ngươi muốn làm gì?” Jishiro gương mặt lúc này hiện sự không vui nói, đột nhiên thiên tài ngàn năm xin vắng mặt vài năm trong học viên, chuyện này không phải trò đùa.

“Tất nhiên ta có việc phải làm mới xin ngài nghỉ rồi … còn lý do tại sao xin lỗi không thể nói được vì đây là vấn đề cá nhân.” Nagami không nhanh không chậm từ từ nói.

“Nagami … người có biết yêu cầu này của ngươi làm khó ta không?”

“Yêu cầu này chưa từng có một ngàn năm qua, đã vậy ngươi còn là thần đồng học viên đột nhiên xin vắng mặt như thể không chỉ gây khó khắn cho bọn ta mà còn gây ảnh hưởng tiền đồ sau này của ngươi.”

Jishiro thấy hắn kiên quyết như thế liền đau đầu, ngã ngồi xuống ghế nhìn hắn bắt đắt đĩ nói trong đó không thiếu khuyên can.

“Nếu vậy thì ta xin lỗi đã làm phiền, ta sẽ đến gặp Yamamoto đại nhân xin phép.” Nagami thấy hắn không chịu liền nhíu mày một cái rồi nói.

“Ngươi …”

“Cạch.”

“Trời ạ … chuyện gì với hắn vậy trời …”

Ông vừa hắn nói thể liền giật bắn người lên vì việc này đột nhiên kéo cả lão sư hắn vào nên định nói gì đó thì Nagami đã bước ra khỏi cửa, để lại Jishiro đau đầu không thôi.

Sau khi xin phép Jishiro không được cùng nằm trong dự tính của hắn nên chẳng có gì ngạc nhiên vì vậy Nagami liền chuyển sang đi gặp Yamamoto.



Trên đường đi đến Gotei 1 thì mọi người xung quanh vui vẻ chào hỏi với hắn không thôi, vì ai mà chẳng biết hắn là thần đồng chứ nên vô cùng vui vẻ và khách khí chào hỏi lại.

Không lâu sau thì hắn cũng đến trụ sở của Gotei 1.

“Xin chào thần đồng Nagami … không biết ngươi đến đây có việc gì?” Lúc này có một tử thần canh gác cổng nhìn thấy liền vui vẻ chào hỏi.

“Ta muốn gặp Yamamoto đại nhân.” Nagami gật đầu chào một cái rồi mỉm cười nói.

“Ồ … để ta vào hỏi ý kiến như thế nào.”

“Làm phiền ngươi rồi.”

“Không có gì.”

Ngươi cánh gác nghe thế liền hơi ngạc một chút rồi gật đầu nói, Nagami thấy vậy liền cảm ơn một câu còn người đó thì lắc đầu mỉm cười.

Sau khi hắn vào thông báo thì Nagami cùng người canh gác còn lại trò chuyện khá vui vẻ.

“Ngươi có thể vào gặp ngài Yamamoto rồi, hãy đi theo ta.”

Không lâu sau thì người canh gác cũng quay lại rồi dẫn hắn tiến vào bên trọng trụ sở.

Nagami trước đây từng đi qua trụ sở Gotei 12 rồi, nhưng so sánh ở đây thì như tiểu vu gặp đại vu vậy vô cùng to lớn và đẹp mắt hơn nhiều.

“Tới rồi … đây là phòng của Yamamoto đại nhân.”

Không lâu sau thì người cánh giác cũng đưa hắn đến một cánh cửa cổ xưa mang đầy khí tức tang thương lâu đời, gật đầu một cái đã hiểu liền hít một hơi đẩy cửa vào.

Đập vào mắt hắn là một căn phòng rộng lớn phía trước có một cái bàn và có một lão nhân ngồi trên đó còn kế bên ông là một trung niên đứng kế bên theo hầu vô cùng cung kính.

Không cần đoán cũng biết là Yamamoto và Chojiro.

Nhìn những đồ đạc trong phòng tuy đầy mới mẽ nhưng căn phòng lại không dấu được khí tức tanh thương một ngàn năm của nó.

“Không biết thần đồng Nagami đến tìm lão nhân mục xương như ta có vấn đề gì?” Lúc này Yamamoto ngồi trên ghế đôi mắt nhắm lại như đang ngủ vậy chỉ là miệng vẫn lên tiếng nói.

“Trước mặt Yamamoto đại nhân không dám tự xưng là thần đồng, chẳng qua may măn hơn người một chút mà thôi.” Nagami không nhanh không chậm cười nói.

“Hay cho câu may măn hơn người một chút.” Yamamoto nghe hắn nói thế liền cười một tiếng, cũng may tên này nói cho hắn nghe chứ nói cho những tử thần và học viên ngoài kia thì không biết gương mặt họ đặc sắc cỡ nào.

“Nói đi ngươi đến tìm ta có việc gì?”

“Thực ra hôm nay đến gặp ngài là có một thỉnh cầu với tư cách là một học viên.”

Thấy ông vào thẳng vấn đề như thế thì hắn liền nói ra.

“Ồ … người muốn thỉnh cầu ta điều gì? không lẽ muốn ta đích thân dạy ngươi hay nhân người làm để tử đây … nếu là vậy thì ta chỉ có nói lần này người phải thất vọng rồi.” Yamamoto bắt ngờ một cái không nhanh không chấm nói, còn Chojiro thì im lặng đứng đó và không nói gì.

“Mặc dù nghe rất làm người khác động tâm, nhưng lần này ta đến không phải vì điều đó.” Nagami nghe ông nói thể liền lắc đầu một tiếng, thật sự là hắn chưa từng nghĩ tới điều này.

“Thế người muốn thỉnh cầu điều gì?” Vốn Yamamoto suy đoán một hai việc hắn tới đây, nhưng ai ngờ kết quả không như ông dự tính liền bắt ngờ hứng thú hỏi.

“Thực ra ta muốn xin ngài cho ta được vắng mặt ở học viện vài năm.” Nagami vừa nói ra một câu khiến cho cả hai người Yamamoto biến sắc khác nhau.

“Cái gì?” Chojiro từ nãy đến giờ im lặng mà giờ nghe câu nay của hắn liền cũng phải hiện ra sự kinh ngạc nói.

Yamamoto lúc này cũng mở mắt nhìn Nagami với vẻ hết sức ngạc nhiên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: 2 điều kiện


“… Lý do? …” Sau sự ngạc nhiên thì Yamamoto liền hỏi, ông vô cùng thắc mắc đột nhiên hắn lại muốn vắng mặt vài năm.

“…Ta không thể nói cho ngài biết nguyên nhân được vì đây là vấn đề cá nhân.” Nagami nghe ông hỏi thì im lặng một chút rồi nói.

“… vậy à … thôi được lấy tư cách là người đứng đầu học viện ta phê chuẩn cho ngươi được vắng mắt bốn năm đến khi thi tốt nghiệp tử thần.”

Yamamoto nghe xong liền im lặng chỉ đôi mắt lúc này cùng mở nhẹ ra quan sát thần thái trên gương mặt tuấn tú của hắn, nhìn thấy được đôi mắt kiên định và kiên quyết kia liền thở ra một cái rồi nói.

Nagami nghe vậy chưa làm lắm vui mừng, hắn biết xin phê chuẩn như vậy luôn có những thứ khác đi kèm và quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn.

“Đại nhân, ngài …” Chojiro vô cùng bắt ngờ khi nghe ông đồng ý thì định nói gì đó.

“Nhưng ta có hai điều kiện … nếu ngươi hoàn thành được hai điều kiện này thì ta sẽ chấp nhận cho ngươi vắng mặt.” Yamamoto đưa tay ra hiệu cho Chojiro dừng lại, hắn thấy vậy liền cung kính lui lại rồi để ông nói tiếp.

“Không biết ngươi muốn ta làm gì?” Nagami đương nhiên biết thế nào cũng sẽ như thế nên đã chuẩn bị tâm lý hỏi ngược.

“Sắp tới sẽ có một đội chuẩn bị ra ngoài khu vực Rukongai làm nhiệm vụ.” Yamamoto chỉ đơn giản nói một câu hắn liền hiểu ngay.

“Ồ… điều kiện thứ nhất của ngài là muốn ta cùng họ ra ngoài làm nhiệm vụ.”Nagami chỉ cần nghe thôi là hiểu ý của ông liền.

“Đúng vậy … chỉ cần đi làm nhiệm vụ lần này thành công an toàn trở về thì chúng ta sẽ bàn tới điều kiện thứ hai, còn nếu nhiệm vụ lần này không thành công thì ngươi cũng không cần đến gặp nữa.”

Yamamoto nhẹ nhàng nói ra, rồi nhìn thần sắc của Nagami thì ông bắt ngờ không nhìn thấy chút nào lo lắng sợ hãi hay biến sắc mà chỉ bình thản mà thôi khiến cho ông vô cùng bất ngờ.

“Không biết đi làm nhiệm vụ lần này là đội nào và chừng nào thì xuất phát?” Nagami vừa nói ra câu này cũng như chấp nhận điều kiện của ông.

“…Đội 12 … ba ngày sau.”





Sau cuộc trò chuyện thì Nagami cũng quay về.

“Đại nhân sao ngài lại đồng ý cho hắn đi như vậy?” Sau khi bóng lưng hắn biến mắt không lâu thì Chojiro liền bước với hỏi Yamamoto với gương mặt bất ngờ.

“… Ta dù không đồng ý thì hắn cũng sẽ nghĩ cách trốn đi mà thôi.” Yamamoto nghe hắn hỏi thế liền nhẹ nhàng nhìn ra bầu trời nhớ lại đôi mắt của Nagami nhẹ nói ra.

“Với lại nhìn hắn như thế rất giống ta hồi còn là một thiếu niên kiên quyết làm những việc mình muốn cho được.”

“Nhưng …”

Nghe ông nói thể Chojiro bất ngờ một cái, nhưng nghĩ đến đó là thần đồng của học viên cả một ngàn năm qua chưa từng có định nói gì đó.

“Ta biết ngươi lo lắng hắn sẽ gặp nguy hiểm và gặp phải Hollow phải không?”

“Bởi vậy ta mới ra điệu kiện này, nếu hắn không làm được tức là không bảo vệ được bản thân thì coi như việc nghỉ phép vô dụng.”

Yamamoto nhìn ra bầu trời trong xanh kia không biết điều nghĩ gì nhẹ nhàng nói.

“Ta hiểu rồi thưa ngài.” Chojiro nghe vậy liền khom người lui về sau.



Một ngày sau.

Gotei 12 lúc này trong một căn phòng trụ sở chính vang lên một âm thanh tức giận.

“Cái gì?! Cùng tên khốn tiểu sắc lang đó đi làm nhiệm vụ, ta không chấp nhận điều đó.”

“Ta hiểu rồi, ngươi có quay về thông báo.”

Trong căn phòng trụ sở đội 12 lúc này có ba người trong đó.

Một mỹ phụ xinh đẹp ngồi trên bàn với gương mặt ngạc nhiên còn kế bên nàng là tiểu loli đang la hét với gương mặt tức giận và một người đang mặc trang phục kỳ dị đang quỳ một gối xuống trước mặt hai người báo cáo.

Ba người này tất nhiên là Hikifune, Hiyori và người truyền tin quan trọng thuộc Onmitsukido.

“Vâng…” Người truyền tin sau khi nghe nàng nói thế liền bước ra ngoài cửa rồi dùng Shunpo biến mất.

“Hikifune đội trưởng sao người có thể đống ý như vậy được chứ, ta không chấp nhận chuyện này.” Hiyori sau khi nhìn thấy tên kia biến mất liền hò hét không vui.

“Hihi … nêu ngươi có ý kiến thì đến gặp Yamamoto đại nhân, nếu ngài đồng ý thì coi như xong.”

Hikifune nghe nàng nói thế liền cười một tiếng ngã lưng ra phía sau dựa vào ghế làm cho đôi song nhũ đầy dặn của lắc lư vào vài cái vô cùng sống động.

“Ặc … thật là tức chết ta mà.” Hiyori vừa nghe đề cấp đến Yamamoto liền biến sắc hết dám nói gì, chỉ là nghĩ tới đi làm nhiệm vụ chung với tên sắc lang kia liền tức tối không thôi.

Hikifune nhìn nàng như thế liền mỉm cười, chỉ là sau đó suy nghĩ nhiệm vụ lần này cùng với việc Yamamoto muốn như thế gương mặt liền nghiệm túc suy nghĩ.

“Xí … tên tiểu sắc lang này …”

Chỉ là nghĩ đến đi chung với Nagami thì nàng liển đỏ mắt một cái, bĩu môi nhớ tới tên này gặp nàng sau một thời gian làm quen liền động tay động chân vô cùng mặt dày.

Nhưng nghĩ tới những điều đó cùng gương mặt anh tuấn tươi cười kia làm lòng nàng rung động không thôi suy nghĩ không biết đi về nơi nào..
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Đội 12


Ba ngày sau.

Soul Society, Phía đông Rukongai.

“Ngon quá ….”

“Trời ơi hương vị thật đậm đà, cứ như muốn thấm tim gan vậy …”

“Ngoài đội trưởng Hikifune từng cho chúng ta ăn qua một lần, thì đây lần thứ hai ta được thử những món ngon như thế này.”



Lúc này trong một khu rừng nào đó đội 12 đang cấm trại tại chổ và tất cả mọi người đang cầm đĩa thức ăn với những gương mặt hạnh phúc chưa từng có.

“Xin mời mỹ nữ xinh đẹp của ta, đây là tất cả tình yêu ta đặt trong đó nên mong ngươi sẽ hạnh phục khi tận hưởng nó.”

Nagami lúc này bưng một đĩa thức ăn cari thơm ngon làm ai hít lấy điều làm ruột gan sôi sục và lúc này hắn đem tới cho một mỹ phụ xinh đẹp cũng chính là Hikifune đặt lên bàn cho nàng rồi nói những lời thâm ý làm mọi người xung quanh nghe mà hò reo vỗ tay huýt sáo không thôi.

Hôm nay là ngày hắn theo đội 12 làm nhiệm vụ và bây giờ đã đến giữa trưa nên ngừng lại nghĩ ngơi và thế là Nagami trổ tài nấu nướng của mình cho mọi người thưởng thức.

Kiếp trước là sinh viên tự nuôi bản thân hắn đi làm thêm ở các nhà hàng nổi tiếng nhờ vào tài năng và sự cố gắng hắn trở thành phụ tá của bếp trưởng nước ngoài học những món ngon mang đầy hương vị khác nhau nên mọi người mới vui vẻ thế này.

“Xí …” Hikifune nghe hắn nói thể liền đỏ mắt một cái vì đây là lần đầu tiên có người nói với nàng như vậy trong lòng có sự vui vẻ và rung động khác thường.



“Thứ thức ăn dở tệ đó của người đừng có mà đem lại gần Hikifune đội trưởng.” Hiyori không biết từ đâu nhảy ra tay cầm một đĩa thức ăn nhìn hắn thức ăn tới cho Hikifune với những lời nói đó liền chủi rủa khắp nơi.

“Đúng vậy thức ăn của ta rất dở tệ, mong người đừng có ăn nữa đi mà tự nấu đi.” Nagami quay sang nhìn nàng bĩu môi nói.

“Ai mà thèm chứ … còn có tránh xa đội trưởng ta ra tên sắc lang khôn khiếp.” Hiyori nghe vậy liền thẹn quá hóa giận liền đặt đĩa thức ăn lên bàn và trước khi bỏ đi nói một câu.

“Sao ngươi cứ khích nàng hoài vậy …” Hikifune thấy nàng bỏ đi như thế liền quay sang trách móc hắn một câu.

“Nàng khích đầu tiền mà.” Nagami liền bĩu môi nói.

“… ngon quá…”

Hikifune nghe vậy lắc đầu cười khổ một cái, rồi thưởng thức thức ăn hắn mang tới sau khi nuốt xuống một cái hai mắt nàng liển tỏa sáng.

“Hehe … ngon thì ăn tiếp đi, đây là tình yêu của ta đó phải ăn cho hết mời được.”Nagami nghe vậy liền cười một tiếng sau đó nói ra những lời đầy thâm ý chớp mắt với nàng một cái.

Hikifune nghe vậy hơi đỏ mặt một tý rồi tiếp tục ăn mặc kệ hắn.

Tronng lúc mọi người đang ăn bữa ăn thơm ngon thì chợt cảm thấy có mùi khét bốc lên hấp dẫn chú ý của tất cả liền nhìn phía đó.

Thì thấy Hiyori với gương mặt tức giận đang nướng mấy củ khoai nhưng đã bị cháy đen hết.

“Khục … khục …”

“Hahaha…”

Lúc này tất cả mọi người mới nhớ tới lời khích của Nagami liền buồn cười nhưng ráng nhịn lại chỉ là không biết ai vang lên tiếng cười đầu tiên liền dẫn phong trào tất cả cười lớn một tiếng, vì ai mà cha biết Hiyori đâu có biết nấu ăn bao giờ.

“Khốn khiếp quá mà …”

“Đùng…”

Hiyori nghe mọi người cười như thế liền thẹn quá hóa giận lần nữa đập nát mấy cu khoai bỏ đi trong gương mặt đen như đáy nồi.

“Thôi được rồi …” Hikifune lúc này cũng nhịn lại được sau đó đưa tay lên ra hiệu cho mọi, tất cả mới hít một hơi lấy lại được bình tĩnh.

Sau đó mọi người ăn xong thì còn một cái đĩa thức ăn của ai đó chưa được dọn thì ai ai cũng làm như không thấy vậy tìm một chỗ nào đó ngồi xuống nghỉ ngơi.

Không lâu sau có một bóng người quan sát thấy tất cả mọi người đã ngủ nghỉ liền rớn rén tới như tặc vậy thấy không ai chú ý liền cầm lấy đĩa thức ăn rồi biến mất.

Chỉ là khi người đó vừa đi thì tất cả mọi người đang ngủ kia đều nhếch môi lên đầy thâm ý.

Hikifune và Nagami mở mắt nhìn nhau một cái mỉm cười.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Bên ngoài Rukongai và không gian không ổn định


Đã hai ngày trôi qua.

Từ khi bắt đầu nhiệm vụ tới nay, bây giờ đội 12 đang sắp tới gần nhiệm vụ cũng là bên ngoài Rukongai để xác định không gian không ổn định bên ngoài.

“Thưa đội trưởng … đội thám tử đã quay về bao chúng ta sắp đến nơi rồi, chỉ là bên ngoài không gian không ổn định chút nào, ảnh hưởng đến linh lực của chúng ta rất nhiều.”

Lúc này một tử thần chạy tới trước mặt Hikifune báo cao tình hình.

“Vậy à … ta hiểu rồi, tiếp tục thám thính.” Hikifune nghe vậy liền nhíu mày một cái đây là trưởng hợp thứ tư mà đội nàng gặp phải, suy nghĩ một lúc liền quay về phía sau thông bao cho mọi người.

“Chúng ta sắp tới không gian không ổn định nữa rồi nên mọi người phải chuẩn bị đối mặt với các tình huống xấu giống như trước đây.”

“Đã rõ.” Tất cả mọi người trong đội nghe vậy liền nghiêm túc.

Nagami nghe vậy cũng thay đổi sắc mặt trên đường làm nhiệm vu hắn cùng Hikifune trao đổi về việc này rất nhiều chuyện này.

Nhiệm vụ của họ là đi xác định nguyên nhân xảy ra việc không ổn dịnh không gian, nhưng theo như Hikifune nói thì họ vẫn xác định được nguyên nhân.

Dù vậy thì trong lúc kiễm tra thì họ gặp những trường hợp khác nhau trong đó chẳng hạn như: Hollow, sụp đổ không gian một khu vực nhưng không lâu sau thì khôi phục lại bình thường, ảnh hưởng linh lực, …

“Nagami lát nữa khi vào không gian ổn định phải đi gần ta nghe chưa?” Hikifune lúc này bước chậm lại cùng sóng vai với hắn rồi dùng lời cực kỳ nghiêm túc nhìn Nagami nói.

“Ngươi an tâm, ngươi không nói thì ta cũng theo ngươi cả đời.” Nagami nghiêm tục gật đầu một cái rồi nói ra một câu khiến cho mọi người cười ầm lên một tiếng khiến Hikifune đỏ mặt dậm chân một cái đi lên phía trước để lại đoàn người cười lơn hơn phía sau.

“Hay lắm người anh em …”

“Hahaha … đây là lần đầu bọn ta nhìn thấy đội trưởng như thế.”

Bầu không khí vốn căng thẳng nhưng vì một câu nói của hắn khiến mọi người không còn cảm giác áp lực nữa mà nhẹ đi rất nhiều.



“Tên khốn khiếp, sắc lang, vô sỉ …” Hiyori nghe vậy liền câm tức chủi rủa không thôi.

Hikifune mặc dù ngượng ngùng vì lời nói của hắn, nhưng nàng cũng phải nể phục hắn trong lúc mọi người đang căng thẳng lúc này lại nói một câu làm áp lực không khí nhẹ đi rất nhiều.

“Tới rồi.”

Không lâu sau thì xuất hiện trước họ vẫn là một khu rừng bình thường chỉ là lúc này bao quanh nó như có một kết giới rợn sóng qua lại vô cùng kỳ dịu.

“Tốt rồi … bây giờ chúng ta sẽ chia làm năm nhóm.”

“Mỗi nhóm gồm mười người.

“Nhóm đầu tiên là ta và Nagami cùng 8 người trong đội.”

“Nhóm thứ hai là Hiyori và chín người trong đội.”

“…”

Sau khi phân công xong thì tất cả mọi người liền chia nhóm ra đều với nhau.

“Tên khốn khiếp người mà làm cho đội trưởng gặp nguy hiểm thì sau khi về ta cho ngươi biết tay.”

Hiyori trước khi dẫn đội của mình đi thì không quên quay lại cảnh cáo hắn một câu làm mọi người ở đây mỉm cười một cái.

Sau khi năm nhóm bước vào không gian này thì liền chia ra năm hướng khác nhau, nhóm của hắn đi thẳng không hề thay đổi.

“Hikifune đội trưởng … nếu không gian này ảnh hưởng linh lực vậy nó ảnh hưởng thế nào?”

Nagami từ khi bước vào đây liền cảm giác bình thường chẳng có cảm giác khác lạ nào.

“Tất nhiên là linh lực trong cơ thể không ổn định và …” Hikifune nghe hắn nói thể thì vừa đi vừa nói chỉ là khi nàng quay lại nhìn hắn một cái há hốc mồm sau đó ngạc nhiên nói một câu.

“Ngươi không bị ảnh hưởng?! chuyện này sao có thể.”

“Ồ thì ra linh lực không ổn định là vậy.” Nagami thấy nàng kinh ngạc như thế liền cảm nhận linh lực trong cơ thể của nàng thì nó mạnh hơn gấp mấy chục lần, chỉ nó lại không hề ổn định mà đôi khi bị tản ra bên ngoài cơ thể vô cùng loãng.

“Nagami không bị ảnh hưởng bởi không gian …”

“Thật ngạc nhiên đây là lần đầu ta mới thấy.”

Lúc này tám người còn lại cùng thay nhau cảm nhân linh lực của hắn thì thấy nó rất ổn định liền bất ngờ nói.

“Ngươi có cảm giác gì khác thường không?” Nàng lần đầu gặp chuyện thế này liền quan tâm hỏi thăm hắn, dù là cấp độ đội trưởng như nàng vẫn bị ảnh hưởng không nhẹ gặp hắn như thế không quan tâm mới là lạ.

“Mọi thứ bình thường … nếu ngươi muốn thì trở ta cho ngươi chạm thoải mái bây giờ ở đây nhiều người ta thấy thẹn lắm” Nagami thấy nàng sờ tới sơ lui khắp cơ thể mình kiểm tra thì dở khóc dở cười một cái nói rồi nói lời thật thâm ý.

“Xí … ai mà thèm …” Hikifune nghe hắn nói lúc này mới nhớ tới hành động của mình liền đỏ mặt rồi tiếp tục dẫn đội để lại tám người còn cười thầm giơ ngón tay cái về phía hắn.

Hikifune lúc này dù ngượng ngùng, nhưng vẫn suy nghĩ vấn đề này lúc đầu thì nàng đoán hắn chỉ linh lực ưu tú nên không ảnh hưởng chỉ là nhớ tới trong đội của nàng cũng có không ít người linh lực ưu tú nhưng vẫn bị ảnh hưởng.

Trong lúc nàng đang suy nghĩ thì Nagami đang thử cảm nhận linh lực xung quanh, chỉ là mọi người không ai chú ý kỹ kể cả hắn rằng khi hắn đi đến đâu thì không gian liền ổn định đến đó, chỉ là một lát nhưng nơi hắn đi qua biến trở lại bình thường.

“Grào…”

Chỉ là đi được một đoạn thì một tiếng gầm vang lên hấp dẫn bọn họ ngay lấp tức.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Hollow


Lúc này từ một bụi rừng nhảy ra một sinh vật kỳ dị to lớn với một mặt nạ trắng giữa ngực của nó thì có một lỗ rỗng tròn.

“Hollow…” Nagami vừa nhìn thấy liền nhận ra ngay tuy đã xem anime và manga thấy qua, nhưng được thấy tận mắt thì đây là lần đầu tiên.

“Một con Hollow cấp thấp, đội trưởng cử để cho bọn ta.” Tám người còn lại vừa thấy nó xuật hiện liền tiên phong lên chém giết lấy nó.

Hikifune và hắn đứng quan sát.

Tám người phối hợp vô cùng đồng đều công thủ hoàn mỹ rất tốt, không lâu sau nó đã chết dười kiếm của họ.

“Ngươi không sợ sao?” Hikifune trong quan sát thì thấy Nagami vô cùng bình thường không hề biến sắc khi thấy Hollow lần đầu tiên liền ngạc nhiên hỏi.

“Không … vì ta đã từng thấy qua …” Nagami lắc đầu nói.

Hikifune mới nhớ tới hắn từng là cô nhi ở Rukongai nên việc thấy hollow là bình thường.

Sau đó họ tiếp tục lên đường và đương nhiên sẽ thiếu gặp vài hollow rồi nhưng lại bị tám người kia (chăm sóc) vô cùng chu đáo.

Mà đi không bao lâu thì gặp lại một nhóm tử thần cùng nhau chào một chút báo cáo tình hình, là họ cũng gặp không ít hollow nhưng chẳng chút tổn thưởng gì rồi tiếp tục chia đường ai náy đi làm nhiệm vụ kiễm tra.

Không lâu sau thì họ cũng một khu vực sụp đổ nó giống phá nát vậy, tất cả gần đồ đính vào đều sụp đổ theo, chỉ là một hai giờ sau nó trở thành bình thường như ban đầu vô cùng kỳ diệu làm Nagami kế bên nhìn thấy mà há hốc mồm.

“Ùm…”

Chỉ là khu vực đó vừa ổn định lại thì bất ngờ trên bầu trời có năm lỗ hỏng màu đen hiện ra biến cố bắt ngờ khiến tất mọi người cùng nhìn lên trời.



“Gillan … tại sao lại xuất hiện ở đây?”

Khi lỗ đen bị nát ra thì xuật hiện một sinh vật to lớn màu đen dài và cao lớn với một chiếc mặt nạ trắng và chiếc mũi dài nhọn vô cùng đặc biệt.

Hikifune nhìn thấy chúng liền bất ngờ một cái, đây là lần đầu nàng nhìn thấy chúng xuất hiện ở không gian này.

“Ầm…”

Khi không gian bị xé nát thì năm con Gillan từ trong chui ra từ năm hướng khác nhau.

“Mọi người nhất định phải cẩn thận với nó, đây không phải hollow cấp thấp dạng vừa đâu.”

Hikifune nhìn chúng xuất hiện tuy hơi ngạc nhiên nhưng chưa đến mức biến sắc, vì nếu năm nhóm phối hợp với nhau thì việc hạ chúng cũng không phải khó gì.

“Đã rõ …”

Sau khi nhận được lệnh cả tám người lên lao lên chỗ nó đang bước ra.

Cùng lúc đó ở bốn con khác cũng đang được các nhóm còn lại chăm sóc.

Nhưng cùng lúc đó một số hollow cấp thấp hiện ra với số lượng không ít tầm năm sáu con mỗi nhóm.

Sắc mặt mọi người thay đổi đối phố một con Gillan phải hành động theo nhóm mới được, nếu như còn chia lực lượng ra sử lý chúng nếu sẽ vô cùng khó khăn, nhất là đội tám người ở đây.

“Chúng để ta lo… ngươi đi giúp các nhóm còn lại đi.”

Ngay khi Hikifune định tham gia thì bất ngờ Nagami kế bên lên tiếng khiến nàng vô cùng bất ngờ.

“Ngươi có làm được không, dù sao đây cùng là lần đầu tiên …” Hikifune vô cùng quan tâm an nguy của hắn liền nói.

“Không vấn đề cứ đi đi.” Nagami gật đầu một cái rồi đạp Shunpo phóng tới chỗ chúng.

Trước sư kinh ngạc của mọi người, Nagami chỉ dùng ba kiếm liền giải một con vô cùng nhanh gọn và linh hoạt không hề có một đống tác dư thưa nào, đường kiếm đi qua chuẩn và chính xác.

“Trời ơi …” Tám người tử thần kia nhìn thấy mà há hốc mồm.

Còn Hikifune thì bắt ngờ trợn tròn mắt ra bắt ngờ, vì không ai ngở được một kẻ như hắn lại có xử lý chúng nhanh gọn như thế.

Sau khi nhìn thấy hắn có khả năng giải quyết đám hollow cấp thấp đó tất cả mọi người liền an tâm, còn Hikifune liền phóng đi trợ giúp các nơi khác.

Không lâu sau hắn giải quyết các hollow này xong thì thấy nhóm tám người đang dây dưa với con Gillian, tuy không khó khắn nhưng cũng không dễ hạ gục nó chút nào.

Thấy thể Nagami liền phòng tới muốn trợ giúp cùng với đó thử con Gillian này mạnh cở nào.

Trước đây khi hắn và Yoruichi từng gặp mấy con Hollow cấp thấp lác dác vài con nên việc hắn có giải quyết chúng mới dễ dàng như thế.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Kido sáng tạo


“Keng…”

Nagami cầm một cây Asauchi bình thường chém vào thân hình của Gillian thì phát một âm thanh như va phải sắc thep vậy.

Thấy vậy hắn liền ngạc nhiên không ngờ thân thể nó sắc bén như vậy, sau đó nhìn mọi người xung quanh thì trên thân kiếm của họ có một kiếm khí vô hình bọc trên thân kiếm mới có thể gây vết thương cho nó được một chút liền ngạc nhiên.

Liền lui vẻ phía sau quan sát thì chợt nhận ra thứ họ cầm là Zanpakuto nên nó mới có thể gây vết thương như thế.

Còn Asauchi của hắn chỉ là một cây kiếm bình thường mà thôi, chất liệu hai bên hoàn toàn khác nhau.

“Ầm…”

“Phụt…”

Trong lúc hắn quan sát thì biến cố xảy ra, chỉ thấy một người trong nhóm bị Gillian sút bay ra ngoài với lực rất mạnh bị đập thẳng lên cây vang lên một tiếng thật lớn, người đó bị một cú đá của nó làm cho trọng thương phun ra một ngụm máu.

“Này người không sao chứ …” Nagami thấy thể liền chạy tới hỏi thăm, dù sao cũng coi như quen biết hắn không thể ngôi nhìn không được đã vậy còn người của Hikifune hắn càng không thể đứng nhìn.

“Ta … không sao …” Ngươi đó bị thương năng không nhúc nhích được nhưng vẫn kiến quyết muốn lên chiến đấu chỉ là quá đau liền ngã xuống lại.

“Thôi người không thể chiến đấu nữa, cứ để ta thế vị trí của người với lại cho ta mượn nó.” Nagami nhìn thấy hắn như thế liền ấn hắn ngồi đó khuyên rồi sau đó không cho người kia kịp trả lời liền lấy cây Zanpakuto vào tay phóng tới Gillian.

“Xoẹt …”

Qủa nhiên lần này chém vào nó thật mạnh thì đã gây sát thương, chỉ là do linh lực hắn chỉ mức ưu tú nên cây Zanpakuto chỉ như kiếm nhật vậy.

Nhưng lại vô cùng nhẹ nhàng vào linh hoạt nên hắn dễ dàng linh hoạt chém nó, khiến cho Gillian bị tôn thương liên tục và làm nó phát điên, chỉ thấy trước miệng của nó hiện một tia sáng màu đỏ.”

“Không ổn … là Cero tất cả né mau.”

Một người trong đó liền nhận kỹ năng đặc biệt của chúng liền biến sắc liền vang lên âm thanh cảnh cáo làm mọi người nghe thấy đều khiếp sợ né tránh.

Nhưng mục tiêu của nó không phải họ mà là Nagami.



“Ồ…” Nagami nhìn thấy vậy liền hai mắt hiện ra sự ngưng trọng.

“Tránh mau, Nagami.”

Mọi người nhìn thấy nó nhắm vào mục tiêu là hắn liền ai náy cũng biến sắc, phải biết đây thần đồng của cả Soul Society nếu mà hắn xảy ra chuyện thì bọn hắn chỉ sợ cả đội 12 của họ cũng trồn không được tránh nhiệm.

Nhưng hành động tiếp theo của Nagami khiên tất cả bọn họ trợn mắt hốc mồm, thậm chỉ là cả Gillian cũng hiện ra sự ngạc nhiên.

“Vậy thì ta sẽ thử kỹ năng ta mới sáng tạo ra này với Cero trên lệch như thế nào.” Nagami dùng tay cấm kiếm xuống đất sau đó trước sự kinh ngạc của mọi người ngày khi Gillian vừa bắn Cero ra thì hai tay của hắn cũng động.

Từ trong lòng hai bàn tay bắn ra hai ánh sáng khác nhau, nhưng sau khi đụng vào nhau thì hòa lại làm một trở thành một ngọn lửa xanh cực mạnh đánh tới Cero.

“Trời ơi … ta vừa nhìn thấy gì thế kia … hắn sử dụng hai Kido cũng một lúc…”

“Không những thế chúng còn dùng hòa làm một nữa …”

“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra …”

Tất cả tám người nhìn thấy cảnh này chỉ cảm thấy não của mình thiếu dùng và lật đổ hết sự hiểu biết của họ.

“Ầm…”

Khi Cero và Kido hắn sáng tạo ra đụng vào nhau tạo nên một sự va chạm cực mạnh, cả hai chiêu đều không ai nhường ai.

“Trời ơi … có thể cùng so được với Cero…”

“Ta đang ở đâu, ta là ai, ta đang làm gì ở đây …”

Cả nhóm tám người lúc này thật sử cảm giác trời đất quay cuồng vì hình ảnh trước mắt quá chấn động.

Hai bên đọ sức qua lại không ai nhường ai, mà Gillian lúc này đã vô cùng khiếp sợ nhìn tên thiếu niên trước mắt với vẻ không tin được, tuy rằng nó không thông minh, nhưng cũng hiểu Cero của mình đủ giải quyết mấy tên tử thần cấp thấp nhỏ bé như tên trước mắt này.

Vậy mà lúc này tên tử thần nhỏ bé kia lại có thể cùng nó đọ sức hỏi không khiến nó khiếp sợ sao được.

“Chết tiệt … ta lại sơ ngươi sao…”

Nagami liềm tiếng giận hét lên một tiếng sau đó càng tăng thêm sức dùng Kido mới này như muốn dùng hết linh lực vậy.

“Bùm…”

Sau đó trước sự chết lặng há hốc mồm của họ thì Cero của Gillian bị Kido của hắn đẩy lui và cứ thừa thế xong lên ép ngược về Gillian vô cùng mạnh mẽ.

Rồi Kido của hắn cũng phá tan Cero của nó đánh thẳng trực tiếp vào đầu to lớn kia tạo nên một vụ nổ lớn, tạo nên một cơn bạo tác thật lớn khiến tất cả phải đưa tay lên che di sức gió mạnh mẽ đáng áp tới trên cơ thể.

“Hít…”

Và khi đám khói đen tan biến một hình ảnh khiếp sợ hiện ra khiến họ phải hít một ngụm khí lạnh, còn Nagami thì nở nụ cười thành công ngã ngồi xuống đất.

Gillian to lớn lúc này một nửa bên trên đã biến mất bên dưới chỉ lại cái xác to lớn màu đen rồi sau đó thân hinh đen to lớn kia cùng từ từ biến mất.

“Hửm …”

Chỉ là sau khi Gillian biến mất thì Nagami đang ngồi nghỉ ngơi trợn mắt một cái ra gương mặt sự ngạc nhiên lẫn không tin được vô cùng khiếp sợ.

“Trời ơi … mình không cảm giác sai nó … thật không thể tin được.”

Hắn lúc này có cảm giác thật khó tin khi cảm nhận trong sử biến đổi trong linh lực kia.

“Bốp …”

Chỉ là ngay khi hắn và mọi người còn đang ngạc nhiên của riêng mình thì bắt ngờ một tiếng vỗ tay vang khiến tất cả giật mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Ngụy Vasto Lorde và phát hiện bất ngờ


Lúc này cách họ không xa có một bòng người à không nói đúng hơn là một con hollow nhỏ nhắn như con người vậy.

Ngoài trừ có mái tóc trên đầu thì trên người nó được bao bọc bởi một lớp giáp màu trắng và phía sau có cái đuôi nhỏ, nhìn như heo đội lốt người vậy.

Nó chính là người đang vỗ tay với gương mặt ngạc nhiên nhìn Nagami nói: “Không ngờ một tử thần ưu tú lại có thể đở được Cero của Gillian thật khiến ta bất ngờ.”

“Người là ai?” Tám người tử thần lúc này gương mặt hiện ra sự cảnh giác đứng trước Nagami che chắn tầm mắt tên này.

“Mọi người chạy mau hắn là Vasto Lorde.” Nagami thấy họ muốn bảo vệ hắn như thế liền ấm lòng, chỉ lúc này không phải nghỉ đến chuyện đó mà nhắc nhở họ khiến tám người nghe thấy biến sắc.

“Hahaha… nhìn một cái là nhận ra ngay xem ra ngươi rất tinh mắt.” Tên Vasto Lorede nghe vậy liền ngạc nhiên một cái vỗ tay cười.

“Cái gì?! Vasto Lorde … “

“Chẳng phải là ngang cấp đội trưởng sao?”

“Chúng ta làm sao bây giờ?”

Tám người khiếp sợ nhìn nhau tình hình biến hóa liên tục làm họ cảm giác hôm nay nên gọi là may hay là xui nữa.

“Vù…”

Chỉ là trong lúc hai bên đang căng thẳng thì một âm thanh vang lên như có người chạy tới hấp dẫn chú ý của họ.



“Hay qua … là Hikifune đội trưởng chúng ta được cứu rồi.”

Khi nhìn thấy người xuất hiện trước họ là Hikifune tất cả mọi người liền mừng rỡ không thôi chỉ có Nagami là nhíu mày.

Hắn cảm giác tên Vasto Lorde linh lực trong cơ thể không hề bị toán loạn chút nào, còn Hikifune linh lực tuy nhiều hơn tên kia rất nhiều, nhưng do ảnh hưởng môi trường mà linh lực thành ngang hàng với tên đó.

“Tài sao một Vasto Lorde lại có mặt ở đây? … không đúng người chỉ là ngụy Vasto Lorde, ngươi chính thức trở thành đẩng cấp đó.”

Hikifune xuất hiện ở đây là do chấn động từ vụ nổ của Cero và Hido của hắn hấp dẫn mà tới, chỉ là khi nhìn tên trước mắt thì giật mình một cái đây là trường hợp đầu tiên nàng nhìn thấy đẩng cấp cao Hollow xuất hiện ở đây.

Chỉ là khi cảm nhận linh lực trong cơ thể của nó thì nàng nhíu mày lại nói rằng.

“Qủa nhiên là cấp đôi trưởng nhìn một cái là nhận ra ngay …” Tên kia mặt không biến sắc vỗ tay, từ lúc nàng chẳng tới đây hắn đã cảm nhận được, lúc đầu còn lo sợ nhưng khi nhìn thấy linh lực của nàng bị không gian ảnh hưởng ngang với hắn thì liền thở nhẹ nhõm trong lòng gương mặt hiện lại sự tư tin.

“Các ngươi mau rời khỏi đây, đây không phải trận chiến các người có thể tham gia được.” Hikifune từ bên hông lấy ra Zanpakuto gương mặt hiện ra sự nghiêm túc không quay đầu nói rằng.

“Đã rõ…”

Tám người liền vội dẫn Nagami bỏ chạy, vì thật sự trận chiến tiếp theo không phải họ có thể tham gia được.

“Keng…”

Ngay khi họ đi ra ngoài không được bao lâu thì tiếng giao kiếm vang lên vô cùng dữ dội, từ phía sau.

“Mọi người nghe ta nói, bây giờ chúng ta nên chia nhau ra đi giúp các nhóm khác, họ vẫn đang chiến đầu với các Hollow.” Nagami đang được dắt đi thì đảo mắt một cái rồi nói.

“Ngươi nói phải chúng ta quên mất, phải đi giúp họ nữa.” Tám người lúc này vỗ đầu một cái nhớ ra.

“Đã vậy mọi người chia ra thành bốn nhóm đi giúp bốn nhóm khác, còn tôi sẽ ở đây dù sao tôi cần phải nghỉ ngơi khôi phục linh lực lúc nãy dù Kido hao phi quá nhiều rồi.” Nagami sau khi phân phối họ xong liền dựa vào gốc cây ra vẻ mệt mỏi thở ra vào.

“Tốt, vậy người chờ ở đây.” Tám người mới nhớ lại Kido hồi nãy của Nagami liền hít một khí lạnh gật đầu dù sao dùng một Kido uy lực mạnh ngang Cero như thế thì phải hao phí rất lớn.

“Quay lại chỗ nàng thôi.” Nagami sau khi nhìn thấy họ biến mất liền thở ra một hơi đứng dậy trông vô cùng khỏe mạnh chẳng có chút mệt mỏi lúc này.

Thật ra lúc hắn vừa sử Kido mới sáng tạo từ 31 và 33 dung hợp lại với nhau tạo nên một uy lực cực mạnh sáng ngang với Kido cao cấp nên mới đủ sức chống chọi lại với Cero của Gillian.

Nhưng sau đó Gillian biến mất trong lúc hắn đang sử dụng năng lực bá đạo của Azian hấp thu linh lực xung quanh bổ sung thì phát hiện một việc vô cùng khiếp sợ.

Đó là hắn có thể hấp thu linh lực một phần linh lực của nó trở thành của bản thân và linh lực tròng hắn mạnh hơn.

Bởi vậy khi phát hiện ra sự khiếp sợ này Nagami liền quay lại chỗ của Hikifune đáng chú ý lên đầu của còn Vasto Lorde lúc nãy.

Tuy hắn hấp thụ linh lực của Gillian nhưng chỉ một phần nào đó mà thôi, nên hắn mới thử xem nếu nàng giết được nó thì hắn có thể hấp thu được bao nhiêu, nếu có thể hắn hấp thu hết linh lực của nó trở thành gần cấp đội trưởng thì …

Nghĩ đến đó thôi Nagami cảm giác nhiệt huyết sôi trào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Linh lực tinh anh


“Keng …”

“Hahaha … sao vậy đội trưởng xinh đẹp, tại sao càng đánh càng yếu sức thế, nếu ngươi không cẩn thận ta sẽ ăn linh hồn người đó.

“…”

Lúc này Hikifune cùng với tên ngụy Vasto Lorde đáng giao chiến với nhau, nhưng lúc nàng đang bị áp đảo vì linh lực trong cơ thể cứ bị toán loạn khi giao chiến với tên này.

Mà cả hai kiếm giao à nhầm là đuôi heo và kiếm giao nhau vô cùng mạnh mẽ.

“Shinkai…”

Hikifune đàng phải giải phong ân tầng thứ nhất của Zankaputo lấp tức thanh kiếm trong tay nàng biến thành một cái muỗn cực kỳ to lớn cao hơn đầu nàng.

“Keng…”

Lần này thi cuộc chiến trở nên cân bằng làm tên kia nhìn thấy nhíu mày một cái dốc sức đánh trả liên tục.

Cả hai cứ thế vừa dùng Shunpo vừa dùng kiếm thuật đánh nhau cực nhanh.

“Quả nhiên năng lực này thật bá đạo … không chỉ có thể hấp thu linh hồn của chúng mà còn có thể che dấu tung tích, nãy giờ quay lại đây quan sát mà cả hai dường như không nhận ra.”

Dưới một cái cây nào đó Nagami đang núp phía sau vừa hấp thụ linh hồn của các Hollow đã chết vừa quan sát cả hai chiến đấu, ngoài việc quan sát ra hắn cũng đang dần tiếp thu và học hỏi cách dùng trình đồ Siêu Shunpo và Siêu kiếm thuật của Hikifune.

Nếu như trình độ thượng cấp là vừa bằng đẳng cấp của đội phố thì trình độ Siêu cấp là của đội trưởng.

“Keng…”

Cả hai lúc này dùng lực mạnh đánh vào nhau biến thành lực chấn động tách họ ra.

“Đã vậy thì ta phải dùng tuyệt kỹ thôi … Sừng heo hủy diệt.” (Chế)

Tên Vasto Lorde sau khi bị đẩy lùi liền rồng người lên gân xanh hiện khắp toàn thân và phía trước mặt hiện ra hai cái sừng heo rừng vô cùng ta và dài được bởi linh lực vô cùng mạnh mẽ liền lao tới như muốn xuyển thủng nàng vậy.

“Tới đây … Chảo chiên thịt heo.” (=)) chế luôn nha)

Hikifune nhìn thấy sực mạnh từ đôi sung heo kia liền ngưng trọng chiếc muỗn không lồ trong tay liền phát trước sử kinh ngạc của cả hai, khi linh lực nàng truyền vào cái muỗn thì nó liền biến thành một cái chảo không lồ bằng năng lượng rồi nàng cầm nó đánh tới.

“Bùm…”

Cả hai tuyệt kỹ đụng nhau tạo nên một vụ chấn động thật lớn làm bán kinh xung quanh một trăm mét bị thôi tung tạo thành một trận gió cuốn bay cát bụi làm Nagami thấy thế liền núp phía sau cái cây để trốn.

“Ầm…”

“A… chết tiệt … phụt…”



“…”

Khi chấn động kết thúc thì cả hai bắn ngược ra sau, Hikifune nhờ có cái muỗn khổng lồ cầm xuống dất làm giảm lực chấn động bị thương nhẹ bên khóe môi chảy một dòng máu đỏ nhỏ.

Còn tên kia bị bắn ngược vào một cái cây làm nó bị bức cả rễ lên ngã ra phía sau, tên đó ôm bụng một cái cảm giác chấn động đau nhức toàn thân trong cơ thể khiến hắn chủi ra một câu liền phun ra một ngụm máu.

“Khốn khiếp đã vậy thì ta sẽ dùng tuyệt chiêu cuối cùng … chết đi.”

Tên Vasto Lorde liền nổi điên lên gầm thét một cái chỉ thấy giống như Gillian lúc trước dùng hành động tương tự trước miệng mở ra lấp tức một tia sáng màu đỏ ẩn chức sức mạnh hủy diệt còn mạnh hơn của Gillian gấp chục lần lúc trước.

“Không ổn là Cero… uy lực thật kinh khủng” Nagami vừa nhìn thấy liền chấn động một cái.

Hikifune tất nhiên cũng vừa nhìn một cái là nhận ra ngay, gương mặt lấp tức khó coi vì với linh lực toán loạn hiện giờ của nàng không biết liệu có chặng được nó hay không nữa.

Nhưng trong lúc nàng lưỡng lự không biết nên làm thế nào thì bất ngờ có bàn tay nắm lấy tay nàng khiến cho Hikifune giật mình thì quay lại nhìn thấy chủ nhân của nó khiến nàng bất ngờ.

“Nagami?! sao ngươi lại quay lại đây, đi mau ở đây rất nguy hiểm ta không dám chắc chịu được mà thì sao bảo vệ được ngươi.” Hikifune lúc này phát hoảng quan tâm vội nói với hắn, đòn tiếp theo của tên kia không phải đùa giỡn nàng nào đám để hắn ở đây.

“Yên lặng nào, cảm nhân trong cơ thể đi.” Nagami thấy nàng như thế liền cười một tiếng, sau đó chớp mắt với Hikifune nói.

“Cái gì mà cảm … hít … chuyện này” Hikifune vốn định nói gì đó đột nhiên nàng cảm giác linh lực của bản thân không còn loạn nữa đã ổn lại như ban đầu, hay nói cách khác bây giờ nàng có thể phát huy hết sức mạnh của bản thân.

Khi phát hiện truyện này nàng liền hít một ngụm khí lạnh nhìn hắn với vẻ không tin được.

“Muốn nói gì thì giải quyết tên trước mắt kia đã.” Nhìn nàng muốn nói gì đó thì hắn liền mỉm cười nói.

“Tốt …”

Nếu đầu nàng không dám chắc thì bây giờ linh lực lại nàng vô cùng tự tin không hề biến sắc khi đối mắt với đòn Cero kia.

Thật ra hắn phát hiện sức mạnh bá đạo của Arzian có nhiều khả năng qua bất ngờ, ngoài khả năng hấp thụ sức mạnh của người khác ra thì nó còn xỏa bỏ ảnh hưởng xấu trên cơ thể chủ nhân và hấp thu chúng, còn có khả năng hấp thu linh hồn biến chúng thành sức mạnh của bản thân.

Khi phát hiện những điều này khiến hắn vô cùng sủng sốt và khiếp sợ, Nagami cảm giác sức mạnh thật bá đạo và tà ác, thế nhưng hắn không chán ghét còn lấy làm mừng.

Nếu hắn có khả năng nhanh gia tăng sức mạnh như vậy thì cần gì phải lo lắng này nọ còn việc hấp thu linh hồn của người thì đã làm sao, người không vì ta trời tru đất diệt đã vậy thì cùng lắm hắn trở thành kẻ xấu là được chứ gì.

Đương nhiên hắn cũng không phải điên đến mức giết người lung tung hấp thu mà chỉ hấp thu kẻ thù của mình là được.

Trở lại vấn đề thì khả năng xóa bỏ ảnh hướng xấu lên cơ thể của hắn có thể truyền lại cho người khác thông qua chạm vào cơ thể họ, đó là lý do tại sao Hikifune không còn bị ảnh hưởng bởi không gian nữa.

“Chết đi.”

Lúc này tên kia cùng tích tụ đủ năng lượng phóng dại chiêu đánh tới họ.

Một tia sáng màu đỏ đầy hủy diệt đánh tới với sức công phá khủng khiếp, chỉ là Hikifune lúc này không hề lo lắng hay sợ hãi mà vô cùng tự tin đưa chiếc muỗn của mình ra chặn phía trước như muốn đỡ lấy nó vậy.

“Ầm…”

“Ya…”

Theo tia sáng đỏ đánh tới thì nàng cũng dùng muỗn chặn được chỉ là cả hai người Nagami bị nó đẩy lùi về phía sau kéo một khoảng dài trên mặt đất rồi nàng dùng muỗn hất lên một cái tia sáng hủy diệt liền bị đánh tan.

“Chuyện này làm sao có thể?” Tên Vasto Lorde nhìn thấy khiếp sợ thừ người ra với vẻ không tin được.

“Ngươi… làm sao …”

“Xọt…”

Sau đó trước sự phản ứng không kịp của tên kia thì Hikifune nắm lấy tay Nagami đạp Shunpo cực nhanh hiện ra sau lưng tên này, trước sự kinh hãi của nó thì chiếc muỗn trong tay phần đầu đã biến thành lưỡi đao to lớn chém tên này ra làm đôi. (Vụ này có nha, giống Zanpakuto của đội trưởng đội 0)

Ngay khi tên này vừa chết Nagami liền buông tay nàng ra dùng năng lực hấp thụ linh hồn của nó, trước sự sự vui mừng lẫn thất vọng của hắn thì linh lực của hắn cũng gia tăng lên mức tinh anh.

Vì linh hồn mà hắn thu được chỉ bằng một phần mười của nó ban đầu mà thôi bởi vậy Nagami liền thở dài hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi nên chỉ hơi thất vọng mà thôi.

Nhưng bù lại tiến lên linh lực tinh anh làm hắn cũng rất vui vẻ.

Cũng may thôn phệ chi lực của hắn có khả năng che đi khí tức nên việc hắn trở thành tinh anh nên không hay biết gì, mà Hikifune lúc này đang ngạc nhiên cảm giác trong cơ thể lại loạn linh lực một lần nữa.

Sau đó nàng nhíu mày liền cầm tay hắn một cái thì cảm giác cở thể ổn định lại, rồi lại bỏ ra thì cảm giác như ban đầu, cứ thể lấp đi lập nhiều lần.

“Nếu ngươi muốn thì cứ nắm đi không cần thẹn thùng đâu, ta không ngại đừng lo vì ta cũng muốn tay ngươi cả đời mà” Nagami thấy nàng như thể liển đảo mắt nói ra thật gia lẫn lộn trong đó làm nàng đỏ mắt.

“Xí … ai thèm…”

Hikifune nghe Nagami nói vậy liền ngượng ngùng buôn tay hắn ra chỉ là vừa định nói gì đó thì âm thanh chấn động vang lên hấp dẫn họ.

“Ngươi …”

“Ầm…”

“Cero …” Nagami cảm giác chấn động quen thuộc này liền nói.

“Là một tên Adjuchas và ngườii đấu cùng nó là Hiyori, chúng ta đi đến đó xem.” Hikifune liền dùng cảm ẩn của bản thân thì cảm giác có nguồn linh lực ngang nhau đang xảy ra chiến đấu.

Sau đó nàng liền nắm lấy tay hắn dùng Shunpo đến đó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Hôn Hikifune dưới ánh trăng


“Phụt… mẹ khiếp …”

Lúc này Hiyori đang dính vào cái cây to lớn mà phía sau nàng đã bị chấn nát miệng thì phun ra một ngụm máu cảm giác đau đớn trong cơ thể làm nàng tức giận chủi một câu.

“Hiyori đội phó…”

Cách không xa là một nhóm tử thần đang lo lắng mà không biết phải làm sao vì không xa họ là một tên Adjuchas to lớn vừa sử dụng Cero thổi bay nàng.

“Đáng đời rang con dám cùng ta chống đối.”Adjuchas to lớn lúc này cười rằng nhìn Hiyori bị đánh trọng thương kia vô cùng hả hê.

“Vậy sao?”

“Cái g…”

“Xọt…”

Chỉ khi ngay tên này đang cười thì phía sau hắn xuất hiện hai người, tên này kinh hãi vừa định quay lại thì một đường đao cắt hắn ra làm đôi.

“Hikifune đội trưởng và thần đồng Nagami …”

Sau khi tên đó vừa bị giết chết thì nhóm người tử thần cũng thấy rõ mắt hai người kia thì họ liền tung hô lên vui vẻ hò hét.

Hikifune nhìn thấy cách đó không xa Hiyori bị trọng thương liền chạy tới quan tâm kiễm tra: “Sao lại bị thương nặng như vậy.”

“Ta… không cẩn thận sơ ý bị thương thôi …” Hiyori đối với mọi người đều đanh đá, nhưng đối với nàng như thành mẹ của bản thân vậy nên đối mắt với ánh mắt quan tâm của nàng thì Hiyori liền cúi đầu nói.

“Phù … cũng không nguy hiểm lắm đến tính mạng chỉ cần dưỡng thương là tốt rồi…” Hikifune vô cùng quan tâm nói.

“Đội trưởng” x3

Lúc này trong rừng ba phía khác nhau chạy tới ba nhóm người, chính là nhóm của nàng nhưng lúc này họ bị thương cũng không hề nhẹ thậm chí trong nhóm có vài người bị thương nặng phải nhờ người khác gác theo trên lưng.

“Mọi người không sao chứ.” Hikifune quay sang nhìn thấy tình hình như thế liền quan tâm nói.

“Không sao thưa đội trưởng, không mất ai cả chỉ là họ bị trọng thương hôn mê bất tỉnh vì Cero của Gillian…”Ba nhóm trưởng xấu hỏ đứng trước mặt nàng ấp úng nói.

Dù sao nàng tinh tưởng giao người cho họ quản lý mà thành ra thế này.

“Không sao là tốt … những ai còn khả năng hoạt động thì dọn dẹp chiến trường còn lại giúp đỡ những người bi thương … chúng ta sẽ cấm trại tại chỗ ở đây.”



Dưới mệnh lệnh nàng ban ra thì mọi người liền thi hành ngay lấp tức.

Hikifune không ngờ hôm nay có nhiều biến cố thế này.



Ban đêm.

Khi mắt trăng treo cao đỉnh đầu thì trong không gian kia đội 12 đang cắm trại tại chỗ.

“Ngon quá … vừa được ăn ngon vừa có thể được chữa thương thế này thật là tuyệt với…”

“Đúng… vậy … ngón qua … đi … mất…”

“Hikifune đội trưởng cùng Nagami thần đồng của chúng ta phối hợp nấu ăn thật hoàn mỹ cứ như đôi vợ chồng son ấy… hahahha”

“Ngươi nói phải … hahaha…”

Lúc này mọi người đội 12 đang cùng nhau thưởng thức mấy mon ắn do Hikifune và Nagami cùng nhau nấu vô cùng thơm ngon, đã vậy nàng còn dùng một số gia vị đặc biệt dùng để chữa thương hòa vào đồ ăn cho họ.

Dù sao Hikifune là người đam mê nấu ăn, nàng chuyện sáng tạo ra các loại gia vị khác nhau dùng vào mọi trưởng hợp, không ai là không biết tài năng nấu nướng của nàng.

Đã vậy lần này nàng còn gặp Nagami cũng biết nấu ăn đã vậy hắn còn làm nên những hương vị đậm đà mà nàng cũng chưa nghĩ tới nó lại ngon như thế.

Vậy là cả hai người cùng nhau nấu cùng.

Nagami khi nghe họ nói thế liền nhe răng cười quay phía nàng chớp mắt một cái làm Hikifune hơi đỏ mặt lươm hắn một cái.

Nhưng rơi vào mắt người khác như đang liết mắt đưa tình vậy khiến họ hò reo khác nơi vô cùng nhộn nhịp.

“Khốn khiếp các ngươi không thể im lặng ăn được à… còn ngươi tên sắc lang nấu cho nhanh rồi cút xa đội trưởng của bọn ta ra.”

Chỉ có Hiyori ở đây thấy tình hình như thế liền mặt đen như đáy nồi gầm thét lên làm mọi người hết hồn nôm nóp lo sợ liền của ai náy ăn thậm chí Nagami cũng bị dính đạn.

Dù vậy không khí vui vẻ và ấm áp không hề biến mất.

Trong lúc ăn thì nhóm tám người theo Nagami và đội trưởng Hikifune đang kẻ lại sự tích bất ngờ hôm nay của hắn cho mọi người, làm ai cũng khiếp sợ kể cả Hikifune.

Họ nghe được điều gì, đó là Nagami có thể sử dụng hai Kido cùng một lúc bằng hai tay khác nhau đã vậy chúng còn dung hợp tạo nên một Kido đủ sức so sánh với Cero của Gillian làm mọi người chấn động không thôi.

Nhất Hikifune nàng lúc đó bị âm thanh chấn động hấp dẫn quay lại, chỉ là nàng không ngờ được là âm thanh đó do hắn tạo nên nên Nagami như một tên quái vật.

Phải biết rằng từ sau tới này chưa từng ai có thể sử dụng hai Kido cùng một lúc bằng hai tay khác nhau, đã vậy chúng còn dung hợp tạo nên một Kido mới, đây là vượt qua hiểu biết của họ một ngàn năm qua.

Lúc này đây ai cùng than thở bảo rằng thần đồng có khác chúng ta không thể so sánh làm mọi người ai cũng gật đầu khiến không khí thú vị vô cùng.

Trong lúc mọi người bàn tán tới hắn thì Nagami lúc này ngồi trên cành cây nào đó khá xa chỗ họ đang nhìn mặtt trăng trên cao với khí chất cô độc như không thuộc về thế giới này vậy không biết suy nghĩ điều gì.

“Vù…”

“Sao trong ngươi cô đơn vậy?”

Âm thanh tiếng gió vang lên thì có một người ngồi kế bên hắn, người đó không ai khác chình là Hikifune.

Trong nàng đang cùng mọi người nói về Nagami thì không thấy hắn, một hồi cảm ứng thì mới thấy ở đây liền tới chỉ là cảm nhận một không khí khác thường nàng liền quan tâm hỏi.

“Ta chỉ cảm giác như một giấc mơ vậy … lúc đầu ta chỉ là một cô nhi không gia đình không người thân phải tự lực gánh sinh để rồi làm một việc tốt cứu một đứa bé thì lại bị tai nạn chết đi, rồi tỉnh lại thì lại tới thế giới này.”

“Ta…”

“…”

Nagami nghe nàng hỏi thế thì im lặng một lúc rồi nhìn lên bầu trời thờ dài nói rằng, thật sự lúc đầu hắn còn không cảm giác chân thật từ khi đến đây nhưng rồi thời gian trôi qua hắn cũng đây là sự thật.

Chỉ là có một nổi buồn nào đó mà hắn cảm giác vướng lại trong lòng không nói ra được, ngày khi hắn định nói tiếp thì bất ngờ Hikifune đưa một ngón tay chắn lại khiến Nagami bất ngờ nhìn nàng một cái thì bất ngờ nghe nàng nói một câu khiến hắn sửng sốt.

“Ta … ta sẽ là người thân của ngươi…” Hikifune tuy hơi ngương ngùng nhưng lại dùng ánh kiên định nhìn hắn nói, thật ra cùng hắn quen biết một năm trời thì nàng cũng biết bản thân đã yêu thích hắn rồi chỉ là không biết làm sao nói thôi, bây giờ có cơ hội nên nàng nói ra tiếng lòng của bản thân.

“Hikifune…” Nagami ngạc nhiên một cái nhìn nàng thì thấy đôi mắt quan tâm và yêu thương nhìn hắn thì rung động không thôi trước sự kinh ngạc của nàng thì làm ra một hành động.

“Um…”

Nagami liền dùng một tay kéo eo thon gọn của nàng tới làm thân hình đầy dặn của Hikifune dựa vào lòng hắn, sau đó hắn nhìn gương mặt xinh đẹp đáng yêu trong gang tấc này nhất đôi môi đỏ mọng kia liền hôn xuống, làm nàng như ngơ ngác một cái rồi dùng một hành động đáp trả dùng đôi tay của mình cuốn lấy cổ hắn.

Làm Nagami vui vẻ quên trời quên đất nhất cảm giác đôi song nhũ đầy của nàng ép vào người vô cùng thoải mái.

Cả hai cứ thế hôn nhau lãng mạn dưới ánh trăng đầy tuyệt đẹp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Nguyên nhân


Sáng hôm sau.

Vào một ngày mới đẹp trời thì Nagami và Hikifune đang cùng nhau nấu ăn vô cùng vui vẻ.

“Hôm nay các ngươi có thấy đội trưởng với Nagami thân thiết hơn không?”

“Umh … hình như từ tối hôm qua quay về thì phải …”



Lúc này mọi người nhìn thấy không khí của hai người họ hoàn toàn khác biệt với mọi lần, tuy rằng Nagami luôn cùng Hikifune nấu ăn nhưng không giống như hôm nay có gì đó thần thiết và lãng mạng hơn.

“Không lẽ Hikifune đội trưởng đã rơi vào tay giặc à nhầm vào tay Nagami chẳng?”

“Ta cứ nghĩ hắn trêu gheo Hikifune đội trưởng thôi, không lẽ là thật và đã thành công …”

“Nếu vậy đây sẽ là một tin sốt dẻo.”



“Ầm…”

Trong lúc đội 12 đang quan sát vừa bàn tán khắp nơi thì gần đó Hiyori bất ngờ đập lên một cái to lớn làm nó ra một âm thanh chấn động.

Hấp dẫn chú ý của họ, nhưng khi nhìn thấy gương mặt nàng cực tức giận nhất đôi mắt muốn phun ra lửa kia thì mọi người liền im lặng quay mặt đi chỗ khác.

“Tên khốn ngươi làm gì đội trưởng của ta rồi hả?!” Hiyori lúc này đã khôi phục lại vết thương không ít liền hùng hổ đứng trước mặt hắn chất vấn.



“Ta có làm gì đâu thì chỉ cùng nàng ấy nấu ăn thôi mà.” Nagami ra vẻ ngạc nhiên nhìn nàng nói.

“Nàng ấy?! nàng ấy là ý gì, sao xưng hô của ngươi khác rồi đây là sao hả?” Hiyori sửng sốt một cái liền nổi điên.

“Hiyori hôm nay người sao vậy coi chừng động vết thương trong người.”Hikifune lúc này cùng bước tới nhìn nàng quan tâm nói.

“Đội trưởng người có an toàn không, có bị tên này làm gì không?” Hiyori lúc này vô cùng quan tâm chạy tới trước người nàng lo lắng không thôi như sợ Nagami làm gì nàng vậy.

“Không có … người an tâm.” Hikifune nhìn nàng như thế liền mỉm cười ôm lòng nói chỉ là nhìn thấy Nagami đang bên này mỉm cười thâm ý chớp mắt liền ngương ngùng lườm yêu hắn một cái.

Lúc này mọi người bên đưới hóa đá trợn mắt há hốc mồm chỉ tiếc Hiyori đang bị nàng ôm không hề hay biết diễn biến bên ngoài.

“Thật rồi bây ơi …”

“Nữ thần của chúng ta bị bắt rồi …”

Nhóm tử thần vốn hắn và nàng chỉ là đùa giỡn nhưng khi nhìn hai người thân mật như vậy họ như bị đả kích ôm nhau như vẻ bị tổn thương nghiêm trọng vậy khóc thét trong lòng không thôi.



Sau khi ăn uống nay say thì tất mọi người lại lên đường lần này thì Hikifune và Nagami đi cùng nhau vô cùng vui vẻ cười đùa không thôi làm mọi người phía sau im lặng chỉ Hiyori tức tối không thôi.

Dù vậy thì họ vẫn tiếp đi làm nhiệm vụ của mình kiễm tra khu vực không ổn định này

“Đây là …”

Nhưng khi họ đi được một đoạn không lâu thì nhìn thấy một hình ảnh vô cùng khiếp sợ.

Trước mặt họ là một khu vực bị không gian bóp méo nhưng rồi nó hiện ra một hình ảnh tất cả mọi người phải bất ngờ.

Đó là một khu vực toàn sa mạc cát trắng và bên trên một bầu đem đầy tỉnh lặng, chỉ là không sau thì có nhưng sinh vật màu trắng nhảy qua chạy lại, như không hề cổng không gian và thấy họ đang đứng bên này.

“Hueco Mundo và các Arrancar”

Mọi người khá ngạc nhiên khi nhìn thấy hình ảnh này, vì đây lần đầu tiên họ nhìn điều này khi đi điều tra khu vực như mới hôm qua gặp các dạng Hollow tiến hóa cao cấp ngang cấp đối trưởng.

“Nếu như đoán không sai thì việc khu vực xuất hiện không gian không ổn định này có thể là do hai khu vực Soul Seciety và Hueco Mundo bị va chạm cùng nhau mà tạo thành.” Nagami nhìn thấy hình ảnh này liền nhíu mày nói

“Ý người là …”

“Ý ta là cả hai không gian đụng nhau trong tầm không gian và gây ra hiện tượng không ổn định này, chỉ là tử thần chúng ta bị ảnh hưởng và nhìn thấy còn bên Hollow chúng thì không.”

“Hít…”

Mọi người sau khi nghe xong liền hít một ngụm khí lạnh.

“Rốt cuộc cũng xác định được nghiêm nhân, chủng ta phải về báo cho tổng đội trưởng gấp.”Hikifune sau đó liền ra lệnh cho tất cả.

“Rõ…”

Việc này vô cùng quan trọng, nếu như không ngăn cách hai bên bị phá vỡ thì hai bên sẽ không thiếu một trận chiến long trời lở đất.

Thế là Hikifune đội của mình quay về báo cáo tình hình gấp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Điều kiện thứ hai


Lại ba ngày trôi qua.

Họ cùng quay về Seireitei để báo cáo nhiệm vụ lần cho Yamamoto.

Seireitei, Gotie 1

Trong phòng trụ sở chính của đội 1 lúc này có bốn người trong đây thì ngoài Yamamoto đang ngôi và đội phó của ông là Chojiro ra thì có hai người khác đang đứng trước họ lúc này.

Đó là một nam và một nữ trai tài gái sắc, mà mỹ nữ xinh đẹp lúc đang báo cáo gì đó với Yamamoto.

“Ta hiểu rồi … làm tốt lắm Hikifune đội trưởng, người có thể quay về rồi, chuyện còn lại cứ để ta lo.”

Yamamoto sau khi nghe nàng báo cáo tình hinh xong vẫn nhắm mắt nói rằng.

Hai nam nữ này không ai khác chính là Hikifune và Nagami vừa trở về từ nhiệm vụ.

“Vâng …” Hikifune nghe vậy liền gật đầu quay người chuẩn bị quay về thì trước khi đi nhìn Nagami với đôi mắt quan tâm và lưu luyến một cái rồi đi thẳng ra ngoài.

“…Ta không thể không nói ngoài thiên phú tu luyện đáng sợ ra thì thiên phú tán gái của ngươi không thua kém chút nào đâu.” Yamamoto đợi nàng đi ra thật lâu rồi quay về Nagami nói ra một câu bất ngờ.

“Hahaha …” Nagami há không hiểu ý của ông nói sao, việc hắn và Yoruichi thân mật thì ai ai cùng biết rõ quá rồi bây giờ thì thấy hắn và Hikifune cũng quan hệ thân mật không kém đã vậy còn là đội trưởng của ông nữa nên hắn chỉ biết cười khan.

“Ài… thôi truyện của bọn nhóc các ngươi ta không quan tâm … không ảnh hưởng đến Seireitei là được.”

“Lần này điều kiện thứ nhất ngươi hoàn thành rất tốt, ngươi thông qua.”

“Tuyệt.”

Nagami vừa ông nói thể liền vui vẻ.

“Ngươi đừng vội mừng … vẫn còn điều kiện thứ hai.” Yamamoto thấy hắn như thế liền tát một chậu nước lạnh vào hắn khiến Nagami liền khôi phuc lại bình thường lắng nghe.

“Ta đã sẵn sàng ngươi nói đi.”



“Điều kiện thứ hai là … trong vòng bốn năm sau khi trở về thi tốt nghiệp thì ngươi phải đạt hai môn trình độ Siêu cấp và linh lực đạt cấp đội phó, nếu không ta sẽ không phê chuẩn tốt nghiệp cho ngươi và sự nghiệp tử thần của ngươi cũng coi như kết thúc.”

Yamamoto vừa nói ra điều kiện thứ hai thì Chojiro lẫn Nagami đều giật mình.

“Tốt, ta đồng ý.”

Nagami sau khi giật mình một chút, đảo mắt suy nghĩ một cái rồi mỉm cười tự tin nói khiến Yamamoto vô cùng bất ngờ mở một mắt nhìn hắn như muốn nhìn ra một chút gì đó.

Nhưng ông chỉ thấy một sự tư tin không một lo lắng hay đắng đo nào cả.

“Ngươi phải suy nghĩ thật kỹ … đây là cơ hội cuối cùng ta hỏi ngươi?’

“Không cần phải suy nghĩ, ta đồng ý.”

Nagami không hề chút do dự liền mỉm cười tự tin nói.

“Tốt vậy thì dừng hối hận.” Yamamoto thấy kiên quyết như thế liền nói.

“Nếu như chúng ta đã bàn xong việc này thì ta cũng có một điều kiện và một bất ngờ cho ngươi không biết Yamamoto đại nhân có hứng thú không?”

Sau khi hai bên ổn thỏa trao đổi thì Nagami bất ngờ nói một câu khiên Yamamoto lẫn Chojiro ngạc nhiên nhìn hắn.

“Bắt ngờ gì?” Yamamoto đột nhiên hắn nói thế thì nhất thời hứng thú.

“Như hồi nãy ta đã nói là có điều kiện chỉ cần ngài làm được thì ta sẽ cho ngài hai bất ngờ.” Hắn lúc này mỉm cười thâm ý nhìn ông nói.

“Ngươi là kẻ đầu tiên dám mặc cả với ta như vậy … nói đi điều kiện gì.”Yamamoto có cảm giác thú vị trong ngàn năm qua thì tên nhóc trước mắt này là ngươi đám điều kiện với hắn như thế.

“Đơn giản thôi đó là trong lúc bốn năm ta văng mặt nhờ ngài trong coi họ giùm ta an toàn là được.” Nagami nhún vai một cái nói rằng.

“…Tốt … ta đồng ý … bây giờ ngươi có thể nói bắt ngờ là gì rồi đó.”

Yamamoto vừa nghe liền hiểu (họ) là ai trong miệng của hắn liền suy nghĩ một chút liền nhiêm túc gật đầu rồi sau đó nhịn không được hỏi.

“Bắt ngờ thứ nhất chính là ngày mai và bất ngờ thứ hai là …”



“Xem ra phải về tạm biệt mọi người lần cuối trước khi đi rồi.”

Nagami lúc này đã bước ra khỏi Gotei 1 với gương mặt vui vẻ lẫn thoải mái tràn ngấp tự tin.

“Nagami …”

Cùng lúc này có một giọng quen thuộc và ngọt ngào kêu tên hắn.

“Đi thôi về nhà ta làm bữa tiệc tạm biệt nào.”

Quay người lại thì thấy Hikifune đang đứng cách đó không xa đợi hắn liền mỉm cười bước nói rồi cùng nàng sóng vai quay về nhà của mình.



“Đại nhân … hắn …”

Lúc này trong tru sở đội 1 thì gương mặt Yamamoto đang hiện ra sự kinh ngạc nhất đôi mắt cũng mở vì sự bất ngờ.

Còn Chojiro đang trợn mắt há hốc mồm với những vừa nghe thấy cuối cùng.

“… xem ra điều kiện thứ hai đối với hắn hoàn toàn không có khó khăn … ta hoàn toàn xem nhẹ tên nhóc này rồi… thật mong chơ vào ngày mai”

Yamamoto lúc này cũng điều chỉnh lại cảm xúc kinh ngạc và khiếp sợ của bản thân liền chậm rãi nói ra rồi nhắm mất lại nhớ đến câu cuối cùng của Nagami trước khi đi lúc nãy.

“Bốn năm sau có lẽ vị trí đội trưởng còn trống của đội 10 sẽ có chủ thì sao.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Năng lực du hành không gian


Rukongai.

Ở nơi nào đó hoang vắng không người xuất hiện một thiếu niên chính Nagami.

“Thật hoài niệm … lần sau quay lại phải giải quyết các nàng mới được.”

Hắn lúc này vừa đi vừa nhớ cảnh đêm qua phải nói hương diễm vô cùng đương nhiên chỉ có bước cuối cùng là chưa có đột phá mà thôi, nhưng vụ tắm chung với nhau có thêm Hikifune tham gia làm hắn vui quên trời đất.

Phải biết rằng hắn phải tốn công phu miệng lưỡi lẫn diễn xuất nàng mới miễng cưỡng đồng ý, thế là hôm qua trở thành ngày vui mà hắn từng có.

Được tắm cũng bốn mỹ nữ xinh đẹp không mảnh vải che thân hỏi sao hắn không vui cho được.

Nagami quyết định lần này đi xong quay về sẽ đột phá bước cuối với các nàng.

Còn lý do mà Nagami xin vắng mặt đến ngày thi tốt nghiếp chình là trước đây từng phát hiện bản thân sở hữu năng lực xuyên qua không gian khác.

Hắn phát hiện ra kỹ năng này cùng với tiểu thế giới trong cơ thể của mình.

Trước đây hắn từng đi xuyên một lần đến một thế giới khác, nhưng sau một ngày rồi quay về còn bây giờ bản thân đã đủ năng lực bảo vệ bản thân nên hắn xin nghỉ phép để được đi xuyên không sang thế giới khác.

Biết đâu bất ngờ đến thế giới khác có thể giúp hắn phát triển sức mạnh nhanh hơn thì sao đã vậy nếu được sẵn tán gái luôn, việc mở hậu cung của bản thân thì hắn đã chuẩn bị từ lâu khi phát hiện tiểu thế giới.

Bây giờ tiểu thế giới phát triển rất tốt nó mở rộng ra, ngoài châu lục ra thì còn các hòn đảo nghỉ mát vô cùng tuyệt vời, chỉ là không có bất cứ sinh vật nào tồn tại mà thôi.

Mà trước đây từng du hành qua thế giới khác một lần thì hắn có dùng thôn phệ chi lực thu lấy một căn biệt thư xinh đẹp to lớn vào tiểu thế giới đặt vào một hải đảo tuyệt đẹp.

Và tiểu thế giới của hắn lúc này đang phát triển ngày một tốt hơn.

“Hửm … ồ …”



“Vù.”

Nagami đang suy nghĩ một viễn nắm giữ sức mạnh tuyệt đối rồi kế bên là các mỹ nữ xinh đẹp vờn quanh thì chợt cảm giác gì đó liền ngạc nhiên một cái mỉm cười.

Hắn quan sát xung quanh một lúc thấy không có gì vẫn mỉm cười sau đó nhắm phía có rừng rậm phòng đi, chạy vào bên trong liền dùng năng lực che di khí tức núp vào một chỗ nào đó.

“Không ổn mất đấu Nagami rồi…”

“Khí tức cũng biến mất … làm sao bây giờ…”

“Còn làm gì nữa đi chia ra kiếm nhanh … lần này chúng ta đi theo là bảo vệ cho hắn … nếu mà có xảy ra chuyện Yamamoto đại nhân sẽ …”

“Còn đứng đó làm gì đi nhanh”

Cách chỗ Nagami núp không xa xuất hiện bốn tử thần đấng cấp phó đội trưởng đang khó coi quan sát xung quanh tìm kiếm hắn, nhưng lại không thấy hắn liền khó coi sau đó cả bốn người chia ra bốn hướng khác nhau đi tìm.

“Ồ … thì ra là Yamamoto phái người theo bảo vệ âm thầm lão nhân này cũng tốt qua nhỉ… chỉ tiếc qua các ngươi không theo ta được rồi.” Nagami ngạc nhiên khi biệt họ là người của Yamamoto phải theo bảo vệ hắn chỉ là lần hắn đến một thế giới khác nên không để họ theo được rồi.

Sau đó Nagami liền phóng theo hướng ngược chạy đi tìm được một hang động khá bí ẩn liền quan sát không còn ai nữa liền dùng năng lực.

“Xoẹt…”

Hai tay của hắn hiện ra một ánh sáng bảy màu đặc biệt truyền vào hư không làm chỗ đó xuất hiện vét nứt không gian rồi từ từ hiện ra một vòng xoáy vừa đủ cao tấm cở hắn liền ngừng lại.

“Thế giới mới ta đến đây.”

Nagami liền vui vẻ phóng người nhảy vào cùng với ý niệm trong đầu đầy mong chờ.

Khi hắn vừa nhảy vào thì vòng xoáy cũng biến mất như mọi truyện chưa từng xảy ra vậy.



Cùng vừa lúc Nagami xuyên qua thế giới khác thì ở Seireitei lúc này xuất hiện tin tức chấn đống làm tất tử thần đều khiếp sợ từ phổ thông cho đến Tổng đội trưởng.

“Nagami có thể sử dùng hai Kido cùng một lúc bằng hai tay khác nhau, cùng với đó Hai kido lại có thể dung hợp tạo nên một Kido mới.”

Nó giống như vụ chấn đống cấp độ cao khiến tất cả mọi người đều phải kinh hãi không thôi.



Thế giới khác.

Ở một thành phố hiện đại đông người qua lại lúc này ở một con hẻm vắng người chú ý xuất hiện một vòng xoáy từ hư không hiện ra rồi một thiếu niên tuấn tú cũng từ đó nhảy ra.

“Tới rồi … không biết đây là thế giới nhị thứ nguyên nào… lần trước mình xuyên qua một lần nhưng chẳng gặp ai đặc sắc, còn bây giờ có đến bốn năm phải du hành xem mới được.”

Thiếu niên lúc này nhìn lên bâu trời trong xanh đẹp mắt kia liền mỉm cười suy nghĩ trong lòng rồi trong tiểu thế giới lấy ra một bộ quần ao văn minh từ lần trước trộm được ở thế giới khác thay vào.

Lúc này không còn là bộ áo quần màu đen nữa mà là một trẻ trung kết hợp khí chất và gương mặt tuấn tú của hắn tạo nên một mị lực hết sức hấp dẫn nữ nhân.

Và người này không ai khác chính là Nagami.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Gặp lại người quen


“Tốt rồi đi tham quan thành phố cái nào, để xem đang ở đâu nữa.”

Nagami sau khi bước ra khỏi con hẻm thì hiện ra trước mắt là một thành phố phát triển rất tốt kha khá giống trong các bộ anime, ngươi và xe cọ cứ giao nhau qua lại.

Hắn nhắm đại một hướng nào đó rồi đi tham quan thành phố này tất nhiên sẽ không thiếu mua đồ ăn uống tận hưởng rồi, còn tiền hắn lấy đâu thì tất nhiên là từ vụ trộm cùng quần áo rồi, nhưng ai cái không phải bị trộm cùng một chỗ.

Số tiền mà hắn lấy được cả mấy tỷ để trong biệt thự ở tiểu thế giới và Nagami có việc thì cứ lấy ra mà dùng thôi.

“Doanh nhân Omirari đã bị giết chết vào đêm hôm qua, nhưng vẫn chưa tìm thấy được thủ phạm.”

“Nhưng theo thông tin được thì ông đã phạm vào nhiều việc buôn lậu ma túy và vi phạm pháp luật đất nước, tuy nhiên vẫn chưa được cảnh sát chứng thức nên chưa thể làm gì, vậy mà chỉ mới một đã tử vong.”

Lúc này Nagami đang đi trên một ngã tư vô cùng rộng lớn cách đó không xa có một tòa nhà đang treo một cái màn hình khổng lồ hiện ra một nữ phóng viên đang nói.

Nagami nghe vậy rồi nhún vai vì đó không phải việc của hắn nên chẳng để tâm thế là cứ tiếp tục đi tham quan thôi, chỉ ngay khi hắn đi không lâu thì bản tin thấy đổi thì một thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc hồng được cột hai bên đang giới thiệu với bài hát mới và trình diễn khiến mọi người nhìn háo hức và sôi động.

“Hửm … người đó là …” Tới khi Nagami vừa từ trong tiệm tap hóa cầm một chai nước ngọt trên tay thì thấy bên kia đường có một lão nhân đang ngồi xe lăn mà phía sau ông có mỹ nữ tóc vàng ngắn đeo kính đây phía sau.

“Ồ thì ra mình quay lại nơi này, không phải thế giới khác.”

Nhưng mà khi nhìn thấy gương mặt của ông liền bất ngờ, hắn chợt nhận ra đây là lão nhân là người quen trước đây liền phóng tới chào hỏi.

“Này … lão nhân …”

Hai người lão nhân kia đang đi về phía trước thì nghe phía sau có người kêu liền bất ngờ quay lại thì thấy một thiếu niên anh tuấn đang mỉm cười chạy tới.

“Ngươi là …” Lão nhân bất ngờ một cái nheo mắt nhìn gương mặt đó thật kỹ thì chấn động một cái nhìn với vẻ không thể tin được.

“Cũng lâu rồi nhỉ bác sĩ … mà sao ngươi lại ngồi xe lăn rồi” Nagami khi nhìn thấy lão nhân liền vui vẻ cười một cái nói, nhìn kế bên ông là mỹ nữ xinh đẹp liền hai mắt tỏa sáng thầm khen một tiếng.

“Ngươi là … người lúc đó.” Lão nhân lúc này vô cùng kích động nhìn hắn nói.

“Ồ thì ra ngươi còn nhớ à, hahahah … ta cứ tưởng thời gian trôi qua nên ông quên rồi chứ.” Hắn thấy ông nhận ra liền mỉm cười nói.



“Đây là ai vậy bác sĩ?” Lúc này mỹ nữ khá xinh đẹp kia thấy hai người nhận biết liền bất ngờ hỏi.

“Là một ân nhân đã cứu con trai ta.” Lão nhân nghe vậy gương mặt liền hiện ra sự vui vẻ nói, sau đó lão nhân quan sát hắn thì gương hiện ra sự bất ngờ nói: “Ngươi vẫn trẻ như vậy không hề thay đổi.”

“Tất nhiên … không lẽ ông muốn tôi già đi à …” Nagami nghe liền bĩu môi nói.

“… Gặp nhau thật có duyên, nếu ngươi không việc gì bận thì tới chỗ của ta uống nước chứ.”

Lão nhân vẫn bất ngờ trước câu nói của hắn liền nhìn từ trên xuống dưới quan sát Nagami rồi mở lời.

“Tất nhiên rồi.”Nagami lúc này vô cùng vui vẻ đồng ý, vốn hắn chẳng biết đi đâu thì lại gặp người quen thế là đồng ý rồi, sẵn đó hắn cũng tìm hiểu về thế giới này từ ông một chút.

Thế là hắn theo hai người tới chỗ của ông.

“Trời đất … ”

Chỉ khi tới đó hắn liền ngạc nhiên ra mặt vì trước mặt Nagami lúc này là một bệnh viện cực kỳ to lớn.

“Hahaha… xem ra cậu rất ngạc nhiên thì phải.” Lão nhân nhìn thấy biểu hiện của hắn liền hài lòng mỉm cười còn mỹ nữ kế bên cũng nhếch môi lên.

“Này đây là bênh viện mà … dừng nói với ta là ngươi đang được điều trị ở đây đó nhé.” Nagami nhìn bệnh viện từ trên xuống dưới rồi quan sát đôi chân của ông bĩu môi nói.

“Hahaha … “ Lão nhân nghe vậy liền cười lớn một tiếng còn mỹ nữ đang đẩy xe cho ông cũng che miệng lại cười.

“À ta quên mất chúng ta chưa giới thiệu thì phải … ta là Masamune Mochizuki cũng là chủ tịch của bệnh viện này… còn đây là Fiona Ran Winchester và là giám đốc của bệnh viện của ta.”

“Hân hạnh được gặp mặt.”

Lão nhân sau khi cười xong liền quay sang nhìn hắn giới thiệu bản thân và đưa một tay ra sau chỉ mỹ nữ sau lưng nói làm nàng quay sang nhìn hắn gật đầu.

“Chủ tịch … khoan đã hình như mình cái tên quen quen …” Nagami vừa nghe ông là chủ tích của bệnh viện liền trợn mặt há hốc mồm với vẻ khá bất ngờ một cái làm hai người kia nhìn vậy cười vui vẻ, chỉ là hắn chợt cảm giác cái hình như nhìn họ và các bệnh viện rất quen, nhưng chưa nhớ ra là gì.

“A… ta là Nagami hân hạnh được gặp.” Nagami đang suy nghĩ thì nhận ra hai ngươi đang chơ hắn giới thiệu liền khôi phục tinh thần nói.

“Này còn suy nghĩ gì vậy , chúng ta đi thôi.”

Trong lúc này đang Nagami còn đang đấm chìm trong suy nghĩ thì nghe âm thanh của vang lên thì thấy, Mochizuki đã đến trước cửa bệnh viện vậy tay với hắn.

“Tới liền …”

Sau đó hắn liền chạy tới kế bên ông cùng hai người họ đi vào.

“Chủ tịch và giám đốc về rồi … còn cùng một tiểu soái cả nữa này thật tuấn tú qua đi.”

Ngay khi vừa vào trong không lâu thì xuất hiện trước mặt họ là một mỹ nữ y ta xinh đẹp với mái tóc xanh dài và thân hình đầy dặn nóng bỏng đang vui vẻ chào hai người Mochizuki rồi nhìn thấy hắn tươi cười chớp mắt nói.

“Hitsugi nhớ làm việc chăm chỉ đó” Mochizuki nhìn nàng mỉm cười nói.

“Ta biết rồi, ngài cứ yên tâm.” Hitsugi cầm trên một bảng ghi chép nhỏ nhẹ nhàng đập lên đầu ra vẻ đáng yêu nói.

“Hít … thảo nào ta thấy quen như vậy thì ra là nhị thứ nguyện, Triage X.”

Nagami lúc này đã trợn tròn con mắt ra với vẻ ngạc nhiên và khiếp sợ nhìn mỹ nữ xinh đẹp trước mắt rồi hít ngụm khí lạnh, hắn cũng hiểu ra tại sao khi nghe tên ông và cái bệnh viện này cảm giác quen thuộc như vậy rồi.

Sau sự ngạc nhiên và khiếp sợ là một trận mừng như điên phải biết rằng ở thế giới này mỹ nữ xinh đẹp với thần hình đầy đặn và quyền rũ có rất nhiều.

Lần này Nagami đã quyệt đinh sẽ chinh phục các nàng trở thành một phần của hậu cung.

Lúc này đây nhìn thân hình nóng bỏng của Hitsugi nhớ tới hình ảnh không mảnh vãi của nàng trong phim làm huynh đệ của hắn có chút biểu thị một chút, cũng may hắn kịp bình tĩnh lại hít một hơi nếu không sẽ vô cùng mất mặt.

Cùng với đó hắn nhíu mày lại thì nhớ lại lần đó hắn đến thế giới này cứu hai bé thì cũng hiểu ra đó là ai rồi, nghĩ tới đây Nagami liền nhíu mày lại vì tên main chính sẽ có thể ảnh hướng đến kế hoạch chinh phục của hắn.

“Nagami chúng ta đi thôi, đừng thấy y ta xinh đẹp của ta rồi nhìn chầm chầm như thế.” Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì ông lại lên tiếng ngắc nhở lần nữa vang lên thì thấy Mochizuki đang cười vẻ thâm ý, còn hắn mới phát hiện ra bản thân đang nhìn vào song nhũ của Hitsugi làm nàng đỏ mặt dùng hai tay phía trước vẻ ngượng ngùng nhìn hắn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Xin gia nhập


Nagami nhìn biểu cảm nàng hiện giờ liền bĩu môi nhớ tới tính cách đầy bạo lực và khát máu của Hitsugi thì làm sao hắn tin được với hình dạng bây giờ của nàng có ngượng ngùng chứ, chẳng qua làm trong bệnh viện nên mới thế thôi.

Đợi khí nàng làm nhiệm vụ rồi thì con người thật của nàng mới hiện ra thôi, nghĩ đến nhiệm vụ của họ thì hắn liền đảo mắt cái liền có định gia nhập tổ chức rồi từ đó chinh phục các nàng.

Ngoài Hitsugi ra thì vẫn mấy nữ xinh đẹp không thua kém nàng chút nào.

Nghĩ tới đó thôi Nagami liền nhiệt huyết sôi trào, chỉ là trước mặt họ hắn kẽ mỉm cười một cái rồi cùng theo Mochizuki để lại Hitsugi vẫn tay tạm biệt vui vẻ phía sau.

Hắn biết trong Black Label thì ngoài Hitsugi ra thì vẫn còn bốn mỹ nữ khác, vì vậy hắn vừa đi cùng ông vừa quan sát tìm kiếm thân ảnh của các nàng, nhưng khiến hắn thật vọng trên đường thì chẳng thấy hai mỹ nữ xinh đẹp đâu.

Nhớ tới mỹ nữ kiếm thuật có song nhũ cực khủng kia liền nuột ngụm nước bọt, nghĩ tới thôi hắn đã muốn nhào nặn nó rồi.

Không lâu sau thì cả ba người cùng lên lầu cao nhất vào một căn phòng chủ tích vửa đủ rộng rãi.

“Mời ngồi…”

Mochizoki sau khi được nàng mỹ năng dẫn đến vị trí chủ tịch liền quay về phía hắn làm động tác mời, Nagami không từ chối ngôi xuống thì mỹ nữ kia liền bước tới chăm trà cho hắn thưởng thức.

Cả hai cùng nhau trò chuyện khá là vui vẻ.

“Không biết hai tên nhóc ngày ấy bây giờ sao rồi?” Nagami lúc này nhớ tới tên main chính và bạn thân của nó cũng là con của ông liền hỏi.

“Chúng à, phải nói là lần đó cảm ơn ngươi kịp thời giải cứu chúng nên bây giờ cả hai sống rất vui vẻ và khỏe mạnh.” Mochizuki bất ngờ nói một câu khiến cho Nagami kinh hãi gần chết.

Phải nói là vô cùng chấn động phải biết rằng trong nguyên tác thì con của ông và tên Arashi bị tại nạn, nhưng con ông không cách nào cứu nhưng Arashi thì có thể vậy là ông chuyển tứ chi và trái tim của con mình sang cho tên đó rồi tiêm vào một loại Viris với khẩu hiệu D99.

Nhưng bây giờ theo ông nói thì do hắn giải cứu hai tên nhóc này lúc trước kịp thời nên bây giờ cả hai sống rất vui vẻ và nói cách khác thì tên Arashi không hề được tiêm vào D99.



“Sao vậy?” Mochizuki nhìn thấy hắn đâm chiêu bất ngờ thì ngạc nhiên hỏi.

“À không tôi chỉ đang nhớ lại cảnh ngày đó mà thôi.” Nagami lúc này tỉnh lại từ sự kinh hãi mỉm cười than thở nói.

“Cũng đúng được mười năm rồi nhỉ … à nhắc mời lúc đó không phải ngươi cứu bọn chúng bị thương ở sau lưng sao? bây giờ vết thương sao rồi có cần bọn ta chữa trị không?” Ông hắn nói thể liền vui vẻ mỉm cười chỉ là ông nhớ lại ngày đó khi hắn lao vào cứu hai đứa thì bị một thanh sắt đầy lửa dính vào lưng.

“Vết thương đó à, tất nhiên không sao rồi không cần phải chữa trị gì đâu.” Nagami nghe vậy liền lắc đầu mỉm cười, lần đó bị thương sau được hắn dùng Kido chữa trị hoàn toàn bình phục nên chẳng có vấn dề.

“Vậy thì tốt rồi … ngày đó ngươi cứu hai đứa trẻ trong đó có một người là con của ta, nếu như vì cứu nó mà ngươi bị bệnh tật cả đời thì trong lòng sẽ có cảm giác áy náy không thôi.”Ông lúc này thở ra một hơi nhẹ nhõm nói.

“Ồ … thì ra trong đó một người là con ông à thật tốt nhỉ, chỉ là không biết kẻ nào lại ác độc đến mức nổ tung bênh viện năm đó.” Nagami đương nhiên thừa biết rồi nhưng vẫn tỏ vẻ ngạc nhiên rồi giả vờ nói khơi lên, vì hắn đã có kế hoạch trong đầu để gia nhập vào tổ chức này rồi.

“… Ta cùng không biết nữa … có lẽ thế giới luôn có những bệnh tật như những khối u vậy, chúng làm lây lan làm ảnh hưởng nhân loại đưa họ vào địa ngục và biến đổi họ thành những con quỷ đội lót người, vì vậy chúng ta cần phải tiêu diệt chúng để tránh những tình trạng tệ hãi xảy ra.”

Mochizuki bất ngờ nghe hắn than thở thì im lặng thật lâu rồi thở dài, nhìn ra bên ngoài rộng lớn một bầu trời xanh kia như ông đang thấy một màu đen vậy như có như không đưa tay lên sơ đôi chân bị tật này của mình.

“Vì vậy ông sáng lấp ra tổ chức phi pháp luật để thanh tẩy những khối u đó như đêm qua à.”

Nagami bất ngờ nói một câu làm cho Mochizuki và Fiora chấn động trợn mắt một cái nhìn hắn.

“Người là ai, tại sao lại biết tổ chức của bọn ta.” Fiora lấp tức vào tư thế chiến đấu, nếu mà hắn không giải thích thì nàng sẽ lấp tức động thủ.

“Dừng lại Fiora…” Mochizuki lúc này đưa tay lên ngăn cản khiến nàng bất ngờ một cái liền lùi về phía sau chỉ đôi mắt khóa chặc lấy Nagami, có gì đó bất ngờ nàng liền động thủ ngay.

“Làm sao ngươi biết được …”Chính ông cũng khá bất ngờ tuy tổ chức luôn phái người không che dấu gương mặt, nhưng chưa từng để ai biết được thì nên vô cùng bất ngờ khi hắn biết dược nên gương mặt lúc này của Michizuki vô cùng nghiêm túc.

“Thật ra là đêm qua đi trên đường thì ta nhìn ba mỹ nữ xinh đẹp tiến tới chỗ của doanh nhân Omirari liền hứng thú đi theo, thì nhìn thấy những hình ảnh vô cùng bất ngờ rồi nơi đó bị nổ tung bởi một thiếu nữ đeo mắt nạ khác xuất hiện, sau khi giải quyết xong thì cả bốn người quay về nơi này vô cùng bí mật.”

“Đó lý do tại sao ta hơi bất ngờ khi biết ông là chủ tích của nơi này, còn nhớ lúc ta nhìn chầm chầm mỹ nữ y tá Hitsugi không, vì ta nhận ra nàng là mỹ nữ đêm qua đeo mặt nạ vác trên tay một cây sung đại liên (quậy tung) nơi đó.”

“Dù vậy ta cũng chẳng nói cho ai biết cả, mặc dù hành động của các nàng phi pháp nhưng lại loại trừ một kẻ xấu của xã hội là việc tốt mà.”

Nagami lúc này vô cùng bình tĩnh mỉm cười nói, thật những gì nói ra toàn là bịa đặt, hắn chỉ đến đây sáng nay, nhưng dựa vào thông tin thông bao hồi sáng cũng với việc Arashi không giống nguyện tác ban đầu nên hắn liền bịa ra như vậy.

Hai người Mochizuki bất ngờ nhìn nhau một cái phải biết rằng bốn người trong tổ chức của họ đó giờ làm việc cẩn thẩn không để ai biết được cũng chưa từng để phát hiện ra hành động và luôn quan sát xung quanh xem có người hay không mới hành động.

Vậy mà hắn theo dõi và quan sát họ từ đầu đến cười đều không bị phát hiện mới khiến hai người kinh ngạc.

“Vậy à … nhưng có thể theo dõi họ hành động mà không bị phát hiện thì ngươi cũng không phải dạng vừa nhỉ ”Mochizuki lúc này thở ra một hơi dựa vào ghê hiếp mắt nhìn hắn nói.

“Qúa khen rồi.” Nagami mỉm cười nói.

“Nhưng ngươi đã nói ra như vậy chắc phải có mục đích phải không?” Fiora lúc này vô cùng nghiêm túc và thâm ý nhìn hắn nói.

“Vị mỹ nữ xinh đẹp này đoán chính xác.” Hắn liền vô tay khen ngơi.

“Vậy ân nhân của con trai ta, nói xem ngươi là bạn hay là thù và mục đích của ngươi là gì?” Ông lúc này cũng nheo mắt đầy nguy hiểm nhìn hắn nói.

“Thật ra mục đích của ta rất đơn giản muốn tham gia cũng tổ chức của ông thanh trừ khối u đó mà thôi”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Gia nhập


“Ngươi muốn gia nhập tổ chức của ta?!”

Hai người Mochizuki lại bất ngờ một lần nữa trước câu nói của hắn.

“Đúng vậy …” Nagami mỉm cười.

“Không đùa đó chứ … ngươi có biết đây tổ chức phi pháp một khi bị phát hiện thì mọi người đều sẽ gặp nguy hiểm hiểu điều dó không?”

“Dù vậy ngươi vẫn muốn tham gia.”

Mochizuki bất ngờ nhìn một cái rồi, rồi sau đó gương mặt hiện ra sự nghiêm túc nói đôi mắt cũng vừa quan sát nét mặt của hắn.

“Đúng.” Nagami đơn giản một từ với nụ cười tự tin trên môi với một khí chất đặc biệt tạo nên một mi lực vô hình làm cho Fiona nhìn thấy bất giác nhìn ngẩn người.

“… Ngươi biết đấy, đột nhiên có một người đến đồi gia nhập vào tổ chức của họ chưa qua kiễm tra là chưa được mà phải không?”

“Tất nhiên …”

“Và thứ hai làm sao ta biết ngươi không phản bội đây.”

“Hùm… cái này … để xem … khó chứng minh quá, thôi thì trả lời đơn giản vậy … thời gian sẽ chứng minh, còn nếu không các vị có thể cho thuốc…”

Nghe ông nói thế liền hiểu cần kiếm tra khả năng của hắn và thứ không phản bội tổ chức nên Nagami đâm chiêu vài cái rồi mỉm cười nói rồi định bồi thêm câu sau thì chủ tịch liền cắt ngang.

“Không … câu trả lời lúc này đã coi như ta chấp nhận rồi…Chào mừng đến với tổ chức Blach Label.” Mochizuki liền lắc đầu mỉm cười nói nhìn hắn nói, rồi ông dùng tay đẩy xe lăn đến trước mặt hắn đưa một tay ra cười nói.

Nagami cũng mỉm cười đứng lên đi tới trước mặt ông bắt tay.

Sau đó Nagami và Mochizuki trao đổi về cách làm việc tổ chức một chút rồi ông bảo mai hắn hãy quay lại và chuẩn bị tinh thần kiễm tra thực lực, hắn liền vui vẻ đồng ý tạm biết hai người.

“Bác sĩ sao ông lại chưa điều tra hắn mà đồng ý rồi, lỡ như …”Fiona lúc này nhìn hắn bước ra khỏi phòng chủ tịch không lâu liền hỏi chỉ là đang nói thì ông đưa một tay lên ngăn lại.

“Ta cũng chẳng biết nữa … nếu nói công tâm thì ta nhìn hắn cũng chẳng giống người xấu, trước khi ta thành lấp tổ chức thì ta chỉ là bác sĩ của một nhóm lính đánh thuê mà thôi.”

“Nhưng trải thăng trầm của cuộc sống và mặt trái của xã hội thì ta chán nản quay về đây thành một bệnh viện cứu người mà thôi, nhưng rồi tại nạn xảy ra ở đó con trai ta và bạn nó mếm chết trong vụ đánh bom lần đó.



“Lúc đó ta chẳng biết làm sao cả thì gặp phải hắn, người này vừa nghe bọn trẻ và bệnh nhân vần còn trong đó thì không do dự nhảy vào cứu, nhưng hắn chỉ cứu được hai đứa trẻ đã vậy trên lưng còn bị thương nặng nữa.”

“Ta ban đầu chỉ quan tâm đến hai đứa trẻ mà không hỏi gì đến hắn cả, rồi ôm hai đứa trẻ chạy đi cấp cứu để lại thiếu niên ấy đứng đó nhìn, người không biết đâu ngày đó dù ta đang chạy đi vẫn quay lại nhìn hắn một lần thì thấy thiếu niên ấy vẫn mỉm cười không hề bị thương phía sau mà biến sắc, nụ cười đó như in vào lòng ta vậy.”

“Vì vậy hôm nay gặp lại hắn ta rất vui mừng, chỉ là không ngờ hắn biết đến tổ chức của ta mà còn muốn gia nhập lúc đấu ta còn hơi bối rối một chút, nhưng nhìn thấy nụ cười tự tin ngày đó làm ta không do dự mà đồng ý… nói vậy ngươi hiểu rồi chứ … còn nếu ngươi không tin hắn thì ta cũng hiểu dù sao vấn đề an toàn của mọi người trong tổ chức rất quan trọng.”

“Nếu ngươi muốn có thể đi điều tra về hắn cũng được.”

Mochizuki lúc này đẩy xe tới cửa kính nhìn bên ngoài một bầu trời trong xanh kia thở dài một cái rồi nói nhớ lại hồi ức mười nắm trước một thiếu niên trẻ tốt bụng lao vào cứu con mình đầy thương tích đi ra.

Làm cho Fiona kế bên nghe mà giật mình và ngạc nhiên trước hành động tốt bụng của hắn, càng nghe càng im lặng rồi chẳng nói gì.

Nói đến cuối cùng liền quay về phía nàng nói.

“Ta hiểu cảm xúc của ngài … nhưng ta vẫn sẽ điều tra một chút cho an toàn mong ngài hiểu cho ta.” Fiona suy nghĩ thật lâu rồi nói, mặc dù hắn có hành động tốt nhưng nàng cũng cần một chút thông tin vì đây an toàn của mọi người.

“Umh … đi thôi.” Mochizuki gật gù một cái.

Fiona liền cúi đầu chào bước đi làm việc của mình để lại ông một mình nhìn Nagami bên dưới bước đi.



“Ài … vẫn không thấy họ được, chỉ gặp được Hitsugi đùa giỡn vài câu.”

Nagami lúc này bước khỏi bệnh viện hơi thật vọng một chút rồi mỉm cười vui vẻ bước đi tiếp tục tham quan thành phố và chuẩn bị ngày mai gặp các mỹ nữ xinh đẹp và làm việc chung với họ.

Chỉ là Nagami cũng đang kinh hãi trong lòng phải biết một năm trước hắn du hành qua thế giới này một lần rồi quay về và giờ quay lại nữa đã là mười năm sau hỏi sao không bất ngờ cho được.

Hay nói cách tỉ lệ thời gian giữa hai thế giới là 1:10 và nếu hắn ở lại đây bốn mươi năm thì bên kia

chỉ mới bốn năm mà thôi một kết quả vô cùng bất ngờ.

Càng nghĩ càng hưng phấn vui vẻ, nhưng đương nhiên hắn không có bị điên mà ở đây bốn năm đâu.

“À hình như ngày đó ban ngày cứu một đôi thiếu niên thì không lâu cứu được một bé gái bị tại nan với anh của mình và bên đêm lại cứu một đôi thiếu nữ thì phải.”

Nagami lúc này đi trên đường nhớ tới ban ngày khi hắn cưu đôi thiếu niên xong liền tim chỗ dùng linh lực chữa thương rồi đi chơi trong thành phố thì gặp nhưng kẻ doanh nhân tàn ác thì giết chúng và lấy hết số tiền chúng giữ hơn vài tỷ rồi tiếp túc đi chơi.

Lúc đó hắn gặp phải một vụ tại nạn xảy ra giữa đường đó là một thanh niên và một bé gái, hắn đã hỗ trợ đem cả hai đến bệnh viện nhưng người đó vừa lên giường đã chết chỉ còn lại thiếu nữ kịp thời được cứu chữa.

Đến đêm gặp một căn nhà bị cháy có một thiếu nữ đang đứng bên ngoài khóc lóc nếu hắn tới trễ một chút có lẽ nàng đã nhảy vào trong đó, thế là hắn ổn định thiếu nữ rồi nhảy vào trong đó giải cứu được một bé gái tầm năm sáu tuổi gì đó đi ra làm thiếu nữ vui mừng phát khóc.

Thì tự nhiên nhảy ra một tên tự nhân là bác sĩ của hai cô bé muốn mang chúng đi thì bé gái bất ngờ nói hắn là kẻ muốn giết nàng làm cho thiếu nữ chấn động nhìn tên đó với không tin được, tên bác sĩ đó hình như bị lộ liền có định giết ba người diệt khẩu thì bị hắn giết chết.

Sau đó hắn đưa hai cô bé về ngôi nhà lúc trước của mình rồi quay về thế giới tử thần.

Còn hắn tại sao đột nhiên làm việc tốt giải cứu như thế vì thứ nhất muốn thử năng lực của bản thân sau khi rèn luyện ở nhị thứ nguyên và thứ hai cũng thử xem hành đồng cứu người đó một lần nữa có cho hắn lợi ích và bất ngờ như lúc đầu cứu người ở thế giới trước không.

Nhưng bây giờ hắn hài lòng tốt của mình, nhớ cứu đôi thiếu niên hắn dễ dàng tiếp cận được tổ chức Blach Label và giai nhập làm việc cùng các mỹ nữ xinh đẹp.

“Thật tuyệt … đúng là đôi khi làm người tốt cũng được lợi ích bất ngờ.” Nagami liền tươi cười bước đi tìm một khách sạn nào đó ở tạm cho ngày mai gặp họ.



“Bác sĩ.”

Lúc này trong bệnh viên ở phòng chủ tịch Fiona đã cầm trong tay một chiếc laptop bước tới trước mặt Mochizuki.

“Là ngươi đó à … sao rồi tìm được gì thông tin của Nagami không?” Mochizuki không quay đầu lại hỏi.

“Thiếu niên Nagami ấy không có bất cứ thông tin gì cả, cứ như đột nhiên xuất hiện vậy.” Fiona lúc này vô cùng bất ngờ nói với ông.

“Không một chút gì cả?” Mochizuki bất ngờ quay người nhìn nàng với gương mặt kinh ngạc.

“Đúng vậy … tuy nhiên ta là có hai đoạn phim ghi hình rất thú vị mười năm về trước.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Mochizuki bất ngờ


“Ồ là gì thế?” Mochizuki vô cùng hứng thứ quay phía nàng.

Fiona liền cầm laptop mở ra sau đó bấm vào đoạn ghi hình.

Lúc này một khu vực nào đó có một ngôi đang bị đốt cháy mà xung quanh thì mọi người hình lúc đó không ở đó, ngôi nhà bị đốt cháy không lâu thì có một thiếu nữ chạy nhìn thấy như thế liền khiếp sợ rồi đứng đó la hét trong sợ hãi.

Ngay khi nàng chuẩn bị lao vào thì bất ngờ có một thiếu niên tuấn tú xuất hiện lao tới ôm lấy thiếu nữ rồi nói gì với nàng rồi lao vào trong ngôi nhà đang bị bóc cháy kia.

Mà người thiếu niên đó không ai khác chính là Nagami.

Không lâu hắn quay lại thì ôm một bé gái tầm năm sáu tuổi chạy ra với bộ dáng chật vật bị thương, lúc này thiếu nữ vui mừng phát khóc chạy tới ôm lấy bé gái.

Rồi đột nhiên lại có một thanh niên nhảy ra nói gì đó làm thiếu nữ vui mừng muốn dẫn bé gái qua thì bất ngờ nàng giữ thiếu nữ lại rồi nói gì đó làm cho thiếu nữ kinh hãi nhìn tên thanh niên với vẻ không tin được rồi giận dữ định lao tới thì thiếu niên liền giữ nàng lại.

Thanh niên khi bị bé gái nói gì đó thì gương mặt liền biến đổi không còn dạng ấm áp nữa mà biến thành lạnh lùng từ bên hông lấy ra một con dao lao tới định giết họ.

Thì thiếu niên đang bộ đang chật vật kia đột nhiên nhanh nhẹn lao tới trước mặt tên thanh niên với bộ dạng cực kỳ đáng sợ, hắn liền bẻ gảy hai tay của tên thanh niên đó rồi đạp tên đó vào ngôi nhà bị cháy kia.

Làm cho hai thiếu nữ nhìn thấy ngơ ngác, nhưng trước sự bất ngờ của hai người thiếu niên liền ôm họ vào lòng nói gì đó làm cả hai vui mừng phát khóc ôm lấy hắn, thiếu niên ôm lấy cả hai chạy đi khỏi đó và đoạn phim kết thúc.

“…” Mochizuki gương mặt cực kỳ bắt ngờ khi thấy cảnh đó.

“Ngài ngạc nhiên lắm đúng không? … còn đoạn thứ hai này.” Fiona nhìn thấy mặt của bác sĩ như thế nào cũng không lắm bất ngờ dù sao lúc nàng cũng như thế mà, nhưng đoạn hình thứ mới khiến nàng kinh hãi.



Sau đó đoạn thứ hai là một nhóm người áo đen bắt cóc mấy thiếu nữ xinh đẹp lôi vào ngôi nhà hoang nào đó, thì không lâu thiếu niên ấy lại xuất hiện lần nữa hắn nhìn ngôi nhà một cái rồi cứ thể xong vào mà trong khi đó trong khu nhà đó rất nhiều linh canh gác có súng trên tay.

Nhưng khoảng ba mươi phút trôi qua thì nhóm thiếu nữ bị bắt lúc này đang dùng quần áo che cơ thể chạy ra với vẻ mặt thoát nạn, không lâu sau thì thiếu niên cũng bước ra với cơ thể dính một ít vết thương chẳng qua chỉ dính máu trên người mà thôi.

Rồi hắn lấy một bình xăng trong xe của chúng ra đổ quanh căn nhà rồi dùng một que diêm có lửa ném vào rồi quay người bước đi cực ngầu và biến mất.

“Chuyện này …” Mochizuki vô cùng kinh ngạc phải biết rằng nhóm người áo đen kia cũng hơn 50 người vậy mà không thấy một ai chạy thoát được cứ thế ngôi bị đốt cháy thành tro không môt ai hay biết ngoài đoạn ghi hình này.

“Ngài kinh hãi lắm đúng không? nhưng ngài có biết ngày mà các vụ án xảy ra là lúc nào không?” Fiona nhìn gương mặt đặc sặc của ông lúc này liền mỉm cười, lúc đầu nàng cũng không kém là bao nhiêu đâu.

“Lúc nào?” Mochizuki kinh ngạc nhìn nàng hỏi.

“23 tháng 9…” Fiona nói ra vô cùng đơn giản nhưng lại như trái bom nổ tung trong não ông vậy.

“Đó chẳng phải là ngày bệnh viện của ta đã bị…” Mochizuki vô cùng khiếp sợ nói rằng.

“Đúng vậy tất cả diễn ra chỉ trong cùng một ngày duy nhất, ban ngày hắn xuất hiện ở chỗ ngài thì bữa trưa lại xuất hiện ở chỗ các thiếu nữ bị bắt cóc rồi đến buổi tối thì xuất hiện ở chỗ các hai thiếu nữ.”

“Điều ngạc nhiên nhất là ngài có nhớ rằng hắn vì cứu con ngài và bạn thân của câu ấy bị bỏng nặng ở lưng do thanh sắt, nhưng khi hắn xuất hiện ở chỗ các thiếu nữ bị bắt cóc thì hoàn toàn lành lặng không hề bị chút vết thương nào cả, rồi tự vụ giải các bé gái đó cũng bị thương không ít vậy mà buổi chiều ở chỗ hai thiếu nữ cũng thế hoàn thành lành lặn”

Fiona lúc này nói ra một câu làm ông chấn động liền bật cả hai video xem quả nhiên như nàng nói từ khi bước ra khỏi vụ bắt cóc thì người rất nhiều vết thương vào máu, vậy mà xuất hiện ở chỗ hai thiếu nữ lại hoàn toàn lành lặn và thậm chí vết máu cũng biến mất.

“Xem ra hắn không hề đơn giản … thân thủ rất tốt và còn có lòng tốt giúp đỡ người khác … quả nhiên không hề có chút ác ý gia nhập với tổ chức mà thậm chí có thể nói cùng chí hướng nữa khi hắn giải quyết những tên xấu kia.”Mochizuki sau sự kinh hãi liền nghiêm túc nói rằng.

“Ngai nói đúng … ánh mắt của ngài rất chuẩn.. ta thành thật xin lỗi đã nghi ngờ ánh mắt nhìn người của ngài.” Fiona lúc này vô cùng thành tâm cúi đầu trước ông nói.

“Không sao cả, ngươi cũng vì cẩn thận cho mọi người mà thôi … à mà ngươi lấy được hai đoạn ghi hình này ở đâu vậy?” Mochizuki nghĩ tới điều gì đó liền hỏi.

“Ở trong chỗ ghi chép của tổng bộ cảnh sát, nghe nói họ đã phát hiện chuyện này cách đó một tháng sau khi các vụ việc xảy ra, chỉ là trải qua mấy năm tìm kiếm liền không tìm được Nagami thế là để ở kho lưu trữ, may măn thay tôi vô tình lấy được và xóa chúng đi không hề để ai biết cũng coi như lời xin lỗi đã nghi ngờ hắn.” Fiona mỉm cười nói rằng.

“Làm tốt lắm, nếu hắn đã người của tổ chức thì chúng ta phải bảo vệ hắn chứ, dù sao từ ngày mai Nagami cũng là một thành viên của chúng ta rồi.” Mochizuki lúc này mỉm cười nói.

“Phải, thưa bác sĩ.”

“Bây giờ ngươi nên đi thông bao cho họ biết ngày mai có thành viên mới đi.”

“Vâng.”

“À mà hắn không hề có bất cứ thông tin nào ư?”

“Đúng vậy.”

“Ừ, ngươi tiếp tục đi.”

Sau đó nàng liền đi thông báo cho các thành viên trong tổ chức biết, để lại ông nhìn bên ngoài các vì sao đâm chiêu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Black Label


Trong một căn phòng rộng lớn nhưng cũng bí mật không kém của nơi nào đó trong bệnh viện và lúc này có năm mỹ nữ xinh đẹp ngồi trên ghế với gương mặt và biểu hiện khác nhau.

“Nghe nói hôm nay có thành viên gia nhập với chúng ta thật mong chờ qua đi.”

Ngươi lên tiếng đầu tiên là một thiếu nữ xinh đẹp có mái tóc màu hồng cột hai bên vô cùng đáng yêu và sở hữu một thân hình nóng bỏng đúng nghĩa mặt học sinh mà thân hình phụ huynh vô cùng đặc sắc, nhưng đặc biết nhất là đôi mắt của nàng mỗi bên có ngôi sao trong đó tạo nên một mị lực đặc biệt.

Nàng lúc này gương mặt hiện ra sự mong chờ đôi chân lắc qua lắc lại.

“Điều này khiến em vui vậy sao, Oriha?” Nhìn thấy thiếu nữ như thế thì một mỹ nữ ngôi gần đó mỉm cười nói.

Nếu để Nagami nhìn thấy nàng lấp tức sẽ vui mừng đến phát điên vì nàng chính mà mỹ nữ sỡ hưu bộ ngực khủng nhất ở đây và cũng là lớn nhất mà hắn từng biết.

Nàng có mái tóc màu nâu và phía trước có một nhánh tóc tỉa ra nhiều nhánh nhỏ vô cùng cuốn hút, đặc biết nhất thân hình cực nóng bỏng quyến rũ của nàng làm ai nhìn cũng phải ngày nhớ đêm mơ.

Đôi song nhũ to lớn như hai quả dưa hấu đang được bọc lấy bởi một chiếc áo hồng ngắn tay nhưng để người khác phun máu chính là hai điểm nhỏ đỉnh ra trên đó vô cùng đáng chú ý hay nói cánh khác nàng không hề mặc nội y.

Phía dưới eo thon một tay có thể ôm hết và kiều đồn căng tròn đầy đàn hồi vểnh lên cực kỳ gợi cảm kết hợp với đôi chân thon dài kìa càng làm tăng điểm cuốn hút chết người.

Và bên cạnh nàng là một cây Katana màu trắng.

“Sagiri tỷ nói phải, ngươi đâu cần phải mong chờ như sắp đến tết vậy.” Cách mỹ nữ thân hình nóng bỏng không xa có một thiếu nữ tóc trắng cột tóc đuôi ngựa với thần hình cũng nóng bỏng không kém trong quá trình phát dục.

“Hahaha … Mikoto à dù sao cũng khá lâu rồi mới có thành viên mới nên vui mừng và mong chờ một chút cũng không sao.” Ngươi lên tiếng tiếp đó là Hitsugi mà hôm qua Nagami vừa gặp phải trông trang phục y tá gợi cảm.

“Hôm nay trông ai cũng vui vẻ nhỉ.” Người lên tiếng cuối cùng là mỹ nữ xinh đẹp còn lại với máu tóc ngắn màu nâu và đeo mặt kính tạo nên khí chất tri thức vậy sở hữu mị lực khác biệt với bốn người còn lại.



“Stugugi nói phải, trông hôm nay mọi người háo hức được gặp thành viên mới quá nhỉ.”

Trong lúc năm mỹ nữ trò truyện với nhau thì lúc này một tiếng cười quen thuộc vang lên làm họ vui vẻ nhìn tới thì thấy chính là chủ tích và giám đốc của bệnh viện đang đi tới chỉ là lúc này bên cạnh là một thiếu niên tuấn tú đi cùng.

“Để ta giới thiệu với mọi người đây là thành viên mới của chúng ta, Nagami.” Mochizuki sau khi đến vị trị của mình liền giới thiệu hắn cho năm người còn lại.

“Hân hạnh làm quen.” Nagami sau khi nhìn thấy các nàng liền hưng phấn không thôi hít một hơi bình tĩnh lại mỉm cười chào họ.

“Á … là ngươi à.” Hitsugi vừa nhìn thấy thì bất ngờ a lên một tiếng.

“Ngươi quen hắn sao?” Stusugi bất ngờ nhìn nàng hỏi.

“Hắn chính là người ta nói hôm qua với hai người đó.” Hitsugi lúc này quay về phía Stusugi và Sagiri nói.

“Ôi là thiếu niên anh tuấn này sao?” Sagiri liền ngạc nhiên quan sát hắn một cái mỉm cười nói.

“Trông tuấn tú đó chứ thậm chí sở hữu một thân hình đầy cơ bớp nữa, hihi.” Oriha nhìn thấy hắn thì quan sát từ trên xuống dưới rồi nói.

“Á…” Chỉ duy nhất Mikoto sau khi nhìn thấy hắn thì ngẩn người một lúc rồi bất ngờ đứng bật dậy la lên một tiếng khiến mọi người bất ngờ nhìn về phía nàng.

“Không có gì …” Mikoto mới nhớ biểu hiện qua lố của mình liền đỏ mặt nói rồi ngôi xuống chôn mặt vào song nhũ đầy của mình.

“Mọi người không lo lắng hay nghỉ ngờ về hắn sao?” Mochizuki ngạc nhiên nhìn họ hỏi.

“Nếu người là do chính bác sĩ Mochizuki chọn chắc chắn là người đang tinh cậy vì thế chúng tôi tinh tưởng hắn ta cũng như tinh tưởng ngài vậy.” Sarigi không hề có chút gì lo lắng cả mỉm cười nói làm cho bốn mỹ nữ còn lại không do dự gật đầu.

“… Thế thì chúng ta cùng chúc mừng thành viên mới nào.”

“Bóp…”

Mochizuki nghe thế liền mỉm cười rồi vỗ tay dẫn động mọi người khiến tất cả họ cũng vỗ tay theo mà vui mừng nhất chình Nagami thưởng thức bữa tiệc song nhũ nhún nhảy vô cùng đẹp mặt kia liền nuột ngụm nước bọt, nhất nhìn song nhũ của Sarigi to hơn của Hikifune nữa.

“Chào mừng ngươi đến với tố chức, ta là Yuuko Sarigi.” Sarigi nhìn phía hắn mỉm cười chớp mắt một cái đầy mị lực nói.

“Cùng hợp tác vui vẻ nhé … Nagami tuấn tú ơi và ta mỹ nữ xinh đẹp, Oriha Nashida.” Oriha lắc lư đôi chân rồi làm một tư thế đầy mị lực đó là dùng hai tay để kế bên con mắt rồi chớp cái mỉm cười.

“Cố gắng nhé công sự tương lai, ta là Sayo Hitsugi.” Hitsugi liền bắt chéo chân để lộ đôi chân thon dài trắng tinh nói rằng đầy quyền rũ.

“Cùng cố gắng nhé, ta là Miki Tsurugi.” Tsurugi ngôi kế bên Sagiri đây mắt kính của bản thân lền mỉm cười nói.

“Chào tân binh mới … ta là Mikoto Kiba.”Mikoto lúc này cũng hết vẻ ngượng ngùng chỉ là quan sát hắn thật lâu đôi mặt hiện ra sự vui mừng nhưng miệng lại bĩu môi nói rằng.

“Tốt rồi coi như mọi người đã quen biết vậy thì …” Mochizuki thấy mọi người ai cũng quen biết hết rồi định nói gì đó bất ngờ Oriha lên tiếng.

“Sao chúng ta không tổ chức tiệc chào mừng thành viên mới đi.” Oriha lúc này đột nhiên nói một câu khiến mọi người bất ngờ một cái.

“Cũng được, coi như một ý kiến không tồi chỉ là ngươi muốn đãi bữa tiệc như thế nào,Oriha?.” Mochikichi sau khi nghe nàng nói vậy liền suy nghĩ một chút gật đầu rồi nhìn phía nàng hỏi ngược.

Thì nàng lại nói một câu khiến tất cả mọi người bất ngờ lần nữa.

“Bữa tiệc chiêu đãi đó là thử khả năng của thanh viên mới.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Nagami thể hiện (1)


Lúc này ở một căn phòng to lớn và bí mật ở dưới bệnh viện vô cùng lúc này có một nhóm người ở đây.

Và ở giữa sân thì Nagami và Sagiri đang đối đầu với nhau.

“Xin chỉ giáo …”

“Nương tay nhé.”

Đề nghị của Oriha rất nhanh mấy mỹ nữ vui vẻ đồng ý dù sao thanh viên mới gia nhấp họ muốn xem thực lực của hắn thế nào, vì vậy Nagami chỉ thể nghe theo.

Lúc này hắn cầm trong tay một cây kiếm gỗ do yêu cầu từ Fiona còn Sagiri đang cầm trong một cây kiếm nhật thật sự vô cùng sắc bén.

Lúc đầu được chọn đánh với Sagiri đầu tiên thì hắn xin một cây kiếm gỗ làm tất mọi người vô cùng bất ngờ, nhất là Sagiri nàng không ngờ hắn cũng biết kiếm thuật nên người vô cùng hứng phấn nhất bây giờ chính là nàng.

“Ta đến đây.” Sarigi mái tóc liền buông xõa ra sau lưng lấp tức biến thành màu trăng vô cùng độc đáo lên lao tới tấn công.

Nagami tất nhiên đã biết trước nên vô cùng tự nhiên không hề di chuyển mà đứng đó nghênh đón.

Còn mọi người bên ngoài lúc này vô cùng hứng thú đáng giá trận đấu, nhất là Oriha hò hét vui vẻ, chỉ duy nhất Mikoto quan tâm theo dõi hắn.

“Bập …”

Không lâu thì Sagiri cũng lao tới dùng kiếm xuống vô cùng đáng sợ, nhưng Nagami lại vô cùng bình tĩnh dùng kiếm đỡ lấy, dùng sức nhẹ đẩy kiếm của nàng.

Sagiri ngạc nhiên một cái liền mũi kiếm đâm tới không hề dò dự làm mọi người bên kinh ngạc.

“Trời đất Sagiri tỷ làm gì vậy.” Mikoto nhất thời lo cuốn lên nói.

“Bình tĩnh Mikoto, nàng biết bản thân đang làm gì mà, chúng ta cứ theo dõi trận đấu là được nhìn Nagami xem hắn chẳng có chút lo lắng nào cả.” Mochizuki thấy nàng như thế liền vội nói.

Lúc này mặt của Sagiri vô cùng hứng phấn cứ như tìm một điều gì đó vậy đâm tới hắn không do dự.

Ngay khi mũi kiếm sắp đâm tới thì Nagami cũng động nhẹ nhàng ném kiếm sang tay trái rồi chém ngang qua vào giữa thân kiếm của nó hất nó ngược lên làm Sagiri ngạc nhiên lẫn hưng phấn, dùng một tay chống đất dùng một chân thon dài đá vào trước ngực hắn.

Nagami nhẹ nhàng dùng tay phải cầm lấy chân nàng một cái rồi dùng tay trái ấn nhẹ hất bây nàng ra làm cho Sagiri phải dùng một tay chống đất lần nữa lộn ngược đứng lên.

“Ta nghiêm túc, ngươi cẩn thận.” Sagiri lúc này vô cùng vui vẻ khí thế cầm kiếm hoàn toàn khác hẳn.



“Bụp…”

Lần này nàng lao tới chém xuống với khí thế hoàn toàn khác hẳn lúc nãy, Nagami khẽ nhếch mắt lên một cái vẫn mỉm cười.

Kiếm của nàng lần này đã cắt được một phần nhỏ trên thanh kiếm gỗ của hắn, sau đó nàng chuyển sang chém ngang.

“Keng.”

Nagami thấy vậy không chút lo lắng đảo kiếm về lại tay phải gõ mạnh lên cỗ tay cầm kiếm nàng ở chỗ góc chết, làm cho Sagiri giật mình buôn kiếm ra, sau đó trước sự kinh ngạc của mọi người kiếm của Nagami đã để lên trước ngực nàng.

Làm mọi người bên ngoài ngạc nhiên ra mặt, còn Mikoto cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.

“Ta thua rồi.” Sagiri lúc này mái tóc biến lại thành nâu với nụ cười trên môi, nhưng đôi mắt nhìn hắn lúc này hoàn toàn khác biệt có sự hưng phấn như tìm thấy được khó báu vậy.

“May mắn thôi.” Nagami cũng nhìn nàng nói một câu, đôi mắt như có như không nhìn song nhũ đầy dặn của nàng một cái âm thầm nuốt ngụm nước bọt.

“Hahaha … hay lắm thật kiếm người khác bất ngờ đó, không ngờ Nagami cũng là một biết kiếm thuật đã vậy trình độ cũng không phải dạng vừa.” Mochizuki lúc này vô cùng ngạc nhiên vỗ tay nói.

“Tốt lắm bây giờ đến ta.” Hitsugi sau khi nhìn thấy họ kết thúc trận chiến liền nhiệt huyết nổi lên nói.

Sau đó thì Sagiri cầm lấy kiếm của mình quay về để cho Hitsugi ra sân.

Lúc này nàng đã đeo chiếc mặt nạ quỷ với hai bao tay sắc của mình vô cùng đáng sợ khí thế của vô cùng bạo lực và khát máu không giống như Hitsugi ý ta dịu dàng đáng yêu như hôm qua thấy.

“Ta đến rồi này cẩn thẩn.” Hitsugi sau khi vào tư thế liến nhắc nhở nói.

“Nagami sở hữu thể chất vô cùng khỏe mạnh hơn bình thường, bất cần là thiệt thòi đó.”Mikoto lúc này kèm không được lên tiếng nhắc nhở làm mọi người mỉm cười xung quanh chẳng nói gì.

Sagiri lúc này vô cùng tập chung quan sát muốn xem trình độ kiếm thuật của hắn mạnh thế nào khi đối đầu với Hitsugi.

Hitsugi cũng động hai tay nắm chặt thành quyền đánh tới với khí thế vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng hành động tiếp theo của Nagami làm mọi người nhìn mà trợn tròn mắt.

Chỉ thấy lúc này hắn đặt thanh kiếm gỗ xuống đất rồi dùng tay không hóa quyền đánh tới cùng nhàu không một chút sợ hãi, lúc này trong đầu của mọi người hiện ra hắn điên rồi.

Phải biết sức mạnh thể chất của Hitsugi vô cùng đáng sợ không phải ai cũng dám đánh trực diện như thế, mà ngươi ngạc nhiên nhất chính là nàng khi thấy hắn lao tới như thế càng hưng phấn.

“Ầm…”

Khi hai quyền chạm nhau va lên một âm thanh nổ tung tại chỗ đó bắn ngược cả hai về phía sau một chút làm tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm còn Hitsugi hiện ra không tin cảm giác tê dại từ đôi tay truyền tới làm nàng ngạc nhiên nhìn hắn không xa đang mỉm cười kia.

“Thật không thể tin được, hắn ta khỏe mạnh cũng ngang ngửa với Hitsugi.” Fiona vô cùng rung động nói ra làm mọi người ai cũng phải hít một ngụm khí lạnh còn Mochizuki thì chết lặng rồi.

“Tốt, tốt, tốt … vậy thì ta sẽ dùng toàn lực” Hitsugi lúc này vô cùng hưng phấn khi phát hiện điều này liền toàn thần dùng sức lao tới tấn công.

Nàng lần lao tới với khi thế đáng sợ hơn, nhưng Nagami lần không động mà vẫn đứng đó mỉm cười như lúc Sagiri bị đánh bại vậy làm mọi người nhìn thấy liền tập chung tinh thần quan sát.

“Bụp.”

“Tí tách …”

Khi nàng sắp đánh trúng thì bất ngờ Nagami dùng một tay ra chụp lấy khiến mọi người và nàng bất ngờ là nó hoàn thành nằm gọn trong lòng bàn tay hắn không nhúc nhích chỉ là một lúc sau có một dòng màu chảy nhỏ giọt xuống đất.

“Bặc.”

Rồi Nagami trước sự bất ngờ của mọi người dùng sức kéo nàng tới rồi vòng ra đằng sau chặt vào cổ của nàng một cái, Hitsugi liền bất tỉnh tại chổ.

Ngay khi nàng sắp ngã xuống thì Nagami kịp thời ôm lấy từ đằng kéo vào người ôm ấp lấy cơ thể nóng bỏng của nàng trong lòng rồi nhẹ nhàng bế lên đi tới trước mặt họ đặt nàng đựa vào một cây cột nào đó nghỉ ngơi.

“Xong rồi đó, ngươi tiếp theo nào.” Nagami lúc này nhìn thấy họ còn đang khiếp sợ liền cười nói.

“Nagami, ngươi …”Mochikizu lúc này không biết nói thể nào nên lời lúc này, phải biết rằng tên này hạ hai đội viên gần như mạnh nhất của họ vô cùng dễ dàng hỏi sao ông không kinh hãi cho được.

“Tốt rồi tiếp theo tới mỹ nữ xinh đẹp của dãi ngân hà.” Oriha lúc này nhảy ra làm một tư thế thật moe chớp với hắn.

“Được thôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Cứu Mikoto


“Mỹ nữ ngân hà sẽ dùng những màn trình diễn đặc sắc đầy nghệ thuật nổ tung nên ngươi cẩn thận nha.”Oriha lúc này nhảy múa với cư thể thật mỏe về phía hắn làm cho đôi song nhũ đầy đặn kia nhảy lên nhảy xuống.

“Ta sẵn sàng rồi, ngươi làm đi.”

Nagami nhìn thầm than đúng là loli bb ăn gì mà phát triển lớn thể không biết chỉ là gật đầu với phía nàng nói.

“Bùm nổ đi nghệ thuật của ngân hà.” Oriha không biết từ đâu rồi ra hai con gấu bông ném về phía hắn.

Nagami nhìn thấy liền cảm giác nguy hiểm liền lùi về ngay lấp tức.

“Bùm.”

Ngay khi hắn vừa lui về thì hai con gấu bông hai mắt biến thành màu đỏ rồi chúng liền to lên rồi nổ tung tạo thành một vụ nổ nhỏ ở đó.

“Ôi trời … là thiếu nữ mà chơi đồ chơi bạo lực vậy.” Nagami than thở nói rằng.

“Hihihi … tiếp nữa nè.” Oriha nghe hắn nói vậy liền vui vẻ tươi cươi rồi không biết từ đâu loi ra một cái khẩu bazooka nhắm hắn bắn tới.

“Lol…” Nagami vừa nhìn thấy liền liền chủi một câu liền vội bắn người sang hướng khác nhé tránh.

“Bùm.” 

Tên lửa bazooka bay vượt qua người hắn đánh vào bức tường thép phía sau tạo nên một vụ nổ lớn, làm Nagami nhìn thấy nuốt ngụm nước bọt tuy nó không giết hắn được nhưng co làm trọng thương đó.

“Ta phải dạy dỗ ngươi mới được.” Nagami cắn răng nhìn nàng nói rồi lao tới.

“Á … đáng sợ quá đi … “ Orihi nhìn thấy liền giả vở sợ hãi rồi từ trong người ném ra những viên kẹo rãi đầy trên đất trước mặt nàng không xa.

“Đệt…” Nagami vừa nhìn thấy liền theo bản năng lùi về, hắn nhìn những viên kẹo kia chắc chắn là những quả bom mini của nàng.

“Tưởng vậy ta chịu thua à …” Nagami thầm nghĩ rồi bất ngờ nằm kiếm gỗ để xuống dưới chân đá tới.

“Bùm…”

Khi thanh kiếm gỗ đụng phải một viên kẹo lấp tức nó như dẫn phong trào vậy những viên còn lại cũng nổ theo, nghe như tiếp pháo bông nổ vậy vô cùng vui tai.

Chỉ là lúc này màn khói xám hiện ra bay mịt mù nên họ không thể thấy hình ảnh trong sân nên họ phải chờ đợi, nhưng bất ngờ hai âm thanh vang lên khiến họ sửng sốt một cái.

“Bóp…”

“Á…”

Trong sương khói một âm thanh của một âm thanh vô cùng vui tai khác vang lên cũng theo sau một âm thanh của môt thiếu nữ kêu lên trong sự sợ hãi và ngạc nhiên.

]

“Ta phải điều giáo ngươi ngoan ngoãn mới được, dám dùng bom tấn công.”

“Bóp…”

“Á … ta không có mà …”

“Bóp…”

“Á … ta biết sai rồi mà …”

“Bóp …”



Sau khi khói xám tan ra thì hình ảnh một thiếu niên đang ngồi trên một cái ghế cũng đó là một thiếu nữ đặt ngang hông, lúc này hắn dùng một tay đánh vào kiều đồn đầy đặn của thiếu nữ không chút lưu tình.

Thiếu nữ thì đỏ mắt la hét không thôi, đây lần đầu tiên có người đánh vào nơi đó của nàng mà còn trước mặt mọi người nữa vô cùng ngượng ngùng không thôi.

Chỉ là lúc này thiếu nữ bị hắn đánh có cảm giác khác thường vô cùng, những cái đánh tạo nên cơn đau nhất thời khiến nàng có cảm giác là lạ trong lòng, nàng thậm chí cảm giác phía dưới có hơi ướt ướt.

Nagami lúc này mặt tuy vô cùng nghiêm túc, nhưng trong lòng đang thầm hô sảng khoải không thôi nhất cảm nhận sự đàn hồi của nàng truyền đến đôi tay làm hắn thoải mái nói không nên lời.

Lúc này nhìn họ đang quan sát thì hắn đàng tiếc nuối thả nàng ra với gương mặt giả vở hung ác.

“Hứ … đau quá huhuhu” Oriha thấy hắn như thế liền bĩu môi một cái cảm giác đau đớn từ kiêu đồn truyền tới khi di chuyển liền ấm ức khóc huhuhu vô cùng buồn cười.

“Ngay cả Oriha cũng bị hạ không chút khó khắn.” Sagiri mỉm cười nói.

“Đúng vậy.” Mochizuki gật đầu nói.

“Tại sao không ai quan tâm hết vậy?” Oriha quay về cùng họ xong liền bĩu môi kháng nghị nói vô cùng ấm ức.

“Hahaha…” Mọi người nghe vậy liền cười một tiếng càng như thế làm Oria chu môi một cái biểu hiện không vui.

“Vậy tiếp theo tới ta vậy, lần này ta dùng súng nhắm nên chúng …” Tsuguri lúc này bước cầm theo một cây súng nhắm trên tay định nói gì đó thì bắt ngờ hắn cắt ngang.

“Nếu thế so tài thi bắn xem ai hạ gục nhiều mục tiêu nhất là được, không biết ở đây có bia nhắm không nhỉ.” Nagami bất ngờ nói một câu khiến mọi người sửng sốt nhìn hắn như một con quái vật, mà Hitsugi cũng tỉnh lại khi biết mình đã thua.

“Không lẽ ngươi tinh thông hết kỹ năng chiến đầu hay sao mà cái gì cũng biết thế?” Tsuguri vô cùng khiếp sợ nhìn hắn nói.

“May mắn thôi.” Nagami nhún vai nói. 

Không lâu sau đó hắn và Tsuguri cầm súng nhắm trên tay để xem ai hạ gục bia nhắm nhanh hơn, lúc này mọi người vô cùng có lồng tin với nàng, dù sao nàng cũng cầm nó hơn 5 năm rồi luyện tập không biết nhiêu lần.

Nhưng lần này khiến họ phải kinh hãi nữa là hắn dùng súng nhắm, nhưng không hề nhìn tới nó mà chỉ mục tiêu xuất hiện liền bắn ngay lấp tức, càng kinh hãi hơn là tất cả mục tiêu đều bị hắn hạ gục trong nháy mắt, thậm chí Tsuguri chỉ kịp nhắm tới mục tiêu thì nó đã bị hạ.

Lúc này họ nhìn hắn như một con quái vật, phải biết các mục tiêu đều đặt ở các vị trí rất xa với họ ma mắt thường không nhìn thấy được, vậy mà Nagami đã làm điều phi thường đó một cách dễ dàng.

Để tạo ra bản năng làm được điều này hắn phải cảm ơn đám Hollow khi hắn còn trong khu rừng cùng luyện tâp với Yoruichi.

Đến cuối cùng thì Mikoto thi rượt bắt với nhau, nàng sẽ dùng moto của mình chạy đi, chỉ cần hắn có thể chặn trước đường đi của nàng thì coi như hắn thắng.

Nagami vui vẻ đồng ý thế là mọi người liền chuyển đi lên trên.

“Ta bắt đầu rồi, ngươi chuẩn bị đuổi theo đi.” Mikoto lúc này mặc trên người đồng phục học sinh ngồi trên xe moto vô cùng hấp dẫn đầy mị lực nói.

“Tốt.” Nagami liền mỉm cười gật đầu.

“Ùm….”

Theo ga lên xe thì nàng liền phóng đi với một tộc cực nhanh sau đó bẻ của một ngã tư chạy đi.

“Ta cũng đi đây.” Nhưng trước sự bất ngờ của mọi người hắn không leo lên xe của Fiona đã chuẩn bị mà phóng đi vào một cái hẻm rôi biến mất để lại mọi người ngạc nhiên nhìn nhau một cái.

Mikoto lúc này chạy rất nhanh vượt qua rất nhiều khu vực đang chạy rất với gương mặt tự tin rằng hắn sẽ không bắt được nàng.

Chỉ là khi nàng vừa bẻ của ở ngã tư tiếp theo thì khiếp sợ nhìn thấy một thiếu niên đứng đó mỉm cười nhìn nàng, Mikoto là kinh hãi theo bản năng bóp thắng xe lại.

Nhưng biến cố xảy ra chiếc xe liền mất thăng bằng hất bay nàng ra ngoài, nó lao tới một góc đường đụng vào đó ngã xuống bốc khói.

Còn nàng thì đang bay ra ngoài sắp bị đụng trúng một cây cột điện gần đó với gương mặt ngơ ngác trong đầu hiện ra hai chữ xong rồi.

“Đùng.”

Chỉ là khi đụng vào cột điện với lực rất mạnh thì một bóng người xuất hiện trược sự ngạc nhiên của Mikoto liền ôm lấy nàng vào lòng, nhưng do lực đẩy bị ảnh hưởng đẩy hắn va vào cột điện phía sau thật mạnh.

“Ngươi không sao chứ.” Nagaimi lúc này ôm nàng trong lòng hỏi.

“…Ta không sao, ngươi có sao không?” Mikoto cũng tỉnh lại tự va chạm nghe thấy hắn quan tâm hỏi tâm liền ngược lên nhìn ngẩn người một cái rồi nói, sau đó quan tâm kiễm tra hắn hỏi.

“Ta cũng vậy, không vấn đề.” Nagami lúc này vô cùng thoái mái ôm lấy nàng cảm nhận đôi song nhũ đầy đặn kia lòng hô thoái mái không thôi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Nhiệm vụ đầu tiên


“Cảm giác thật giống lúc đó.” Mikoto lúc này cảm nhận hơi ấm và cảm giác ôm áp quen thuộc này giống như mười năm trước khi nàng bị tai nạn có một thiếu niên đã xuất hiện ôm lấy chạy đến bệnh viện cấp cứu.

“Sao vậy?” Nagami nhìn thấy nàng lúc nhìn hắn ngẩn ra liền buồn cười lấy một tay nhéo lấy má nàng một cái.

“Á… không có gì.”Mikoto bị hắn nhéo như thế liền giật mình nhảy ra khỏi người hắn đứng lên ngượng ngùng nói. 

Khi thấy người dân bắt đầu bu lại thì hắn liến ngồi dậy nắm lấy tay nàng tới chiếc xe dựng nó lên rồi cả hai chạy đi khỏi đó.

“Ai cho ngươi nắm tay mà không xin phép thế hả.” Mikoto lúc này ngồi phía sau nhớ lại lúc hắn nắm tay liền ngượng ngùng nũng nịu la hét.

“…” Nagami mỉm cười không nói gì cứ thế lái xe chạy đi.

“Chính là cảm giác này.” 

Mikoto nhìn thấy hắn không thèm trả lời liền bĩu môi một cái, không biết suy nghĩ điều nhìn tấm lưng rắn chắc của hắn liền khẽ dựa lên hai tay ôm eo của hắn, nàng lúc này lại cảm giác quen thuộc lúc đó liền nhắm mắt thưởng thụ nhớ lại ngày đó.

Nagami giật mình một cái cảm nhận sự thoải mái chèn ep phía sau liền mỉm cười cứ thể chạy đi quay về bệnh viện Mochizuki.

“Này Mikoto còn ôm ngươi ta đến khi nào nữa đến bệnh viên rồi.”

Không lâu sau thì Nagami cũng chạy xe dừng trước mặt mọi người và nhìn thấy Mikoto còn ôm hắn phía sau thì Oriha liền mở miệng trêu ghẹo.

“Á… không phải như mọi người nghỉ đâu…” Mikoto lúc này mở mắt thì thấy mọi người nhìn nàng cười thâm ý, thì liền nhớ tới hành động của bản thân bây giờ liền nhảy ra khỏi xe ấp úng nói.

“Đúng rồi bác sĩ mau xem Nagami đi, hồi nãy vị cứu ta mà bị thương không nhẹ đâu.” Nàng lúc này mới tới hắn cứu nàng hồi này liền quay sang nói với Sagiri làm cho mọi người bất ngờ.

“Không sao vết thương nhẹ mà thôi, vài ngày là khỏe.” Nagami lúc này mỉm cười lắc đầu nói.

“Nếu ngươi có cảm giác không khỏe cứ nói ta sẽ kiễm tra giúp ngươi.” Sagiri nghe hắn nói thế nhưng vẫn hỏi một lần nữa với một cái chớp mắt đầy mị lực.

“Tít tít.”

]

Nagami sắp định nói gì đó thì bất ngờ điện thoại của Fiona vang lên hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

“Là nhãn đen của bác sĩ, là một khối u lần trước chúng ta để nó chạy thoát.” Fiona lúc này quay về phía Mochizuki nói rằng.

“Đã vậy thì mọi người …” Mochizuki nghe vậy vừa định kêu mọi người chuyện bị làm nhiệm vụ thì bắt ngờ Nagami lên tiếng.

“Khối u đó ở đâu vậy?”

“Ở phía tây thành phố một khu xưởng bỏ hoang bằng dầu mỏ cách đây 50 dặm.” Fiona quay về phía hắn nói.

“Đã hiểu, hôm nay gia nhập tổ chức vậy thì nhiệm vụ này cứ để ta làm một mình coi như ghi thành tích với mọi người vậy, mượn xe nhé Mikoto.”

“ÙM… vù.”

Nagami lúc này đội nón bảo hiểm lên đầu nói ra một câu khiến mọi người bất ngờ rồi lên ga chạy đi với tốc độ thật nhanh không kịp để ai nói gì cả.



Phía tây thành phố một khu vực bị bo hoang lúc này.

“Á…”

“Quái vật … á…”

Nếu người bình thường nhìn thấy sẽ vô cùng khủng hoảng vì bên trong nhà xưởng lúc này có vô sô xác chết nằm khắp nơi trong đó.

Mà cách đó vào trong không xa đang có một thiếu niên vừa bẻ cổ một người chết tại chỗ.

“Ngươi đừng tới đây…”

Gần đó có một người trung niên mặc trạng phục như tư nhân lúc này đang khủng hoảng ngã trên mặt đất với vẻ sợ hãi nhìn hắn như một con quái vật.

Vì từ lúc tên này bước vào đây tất cả những linh đánh thuê của hắn đều bị giết chết một gọn gàn.

“Sho …”

Thiếu niên kia thản niên nhìn hắn một cái rồi trước sự kinh ngạc của đối phương đưa một ngón tay ra chỉ phía hắn nói.

Chỉ thấy từ đầu ngón tay của hắn xuất hiện ra một dòng nặng lượng nhỏ bắn ra như một viên đạn vô hình vậy đánh vào đầu tên trung niên kia một cái làm hắn trợn mắt ngã ra phía sau chết tại chổ.

Mà chổ bị bắn kia không hề xuất hiện lỗ thủng nào cả vô cùng quỷ dị.

“Qủa nhiên nếu là thể chất của Shinigami thì một đòn này chỉ bị bắn lùi mà thôi, còn ở thế giới bình thường thì chết ngay lập tức.”

Thiếu niên tất nhiên không ai khác tất nhiên là Nagami vừa sử dụng Kido rồi.

“Hơn năm mươi người mà chỉ bằng một con Hollow cấp thấp … thật vọng thật.” Nagami sau khi giết tất cả xong liền dùng năng lực hấp thụ linh hồn của những đã chết ở đây lại, nhưng sau khi cảm nhận linh lực chỉ tăng mốt tý tẹo liền thở dài thất vọng.

“Xong việc rồi.”

Thiếu niên sau khi lấy xăng đổ đầy xung quanh đây xong liền ngồi lên xe từ trong người lấy ra que diêm đốt lên rồi ném vào và cũng lúc đó hắn cũng lên ga mạnh nhất phóng đi thật nhanh.

“Bùm…”

Không lâu sau thì một tiếng nổ cực lớn vang lên như vụ đánh bom vang lên nổ tung nơi đó và cùng lúc đó một chiếc xe từ trong ánh lửa bay ra phóng đi một hương biến mất trong đêm.

Nửa canh giờ sau cảnh sát cũng xuất hiện ở đây.

Rồi sau đó tin tức doanh nhân Satumi đã bị giết chết ở một nhà xưởng bị bỏ hoang của chính mình xuất hiện trên các tin tức mạng xã hội.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom