Cập nhật mới

Dịch Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại Văn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại Văn

Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại Văn
Tác giả: Nguyệt Minh Tinh Mãn
Tình trạng: Đang cập nhật




Được tag là nữ phụ, xuyên sách, sảng văn và hài hước, Tô Ngư - một nhân vật cá mặn, tỉnh dậy trong một thế giới giống hệt quyển sách mà cô từng đọc. Truyện kể về Cuộc sống sau khi nữ chính Chu Xảo Mạn trọng sinh, cố gắng đấu đấu đại gia đình, đấu nam phụ, đấu nữ phụ và đối mặt với nhiều khó khăn.

Tuy nhiên, Tô Ngư luôn cảm thấy quá mệt mỏi để tham gia vào cuộc đấu tranh, chỉ muốn nằm và nghỉ ngơi. Và cuối cùng, cô cũng đã chiến thắng bằng cách lặng lẽ nằm nghỉ.

Rồi một ngày, trong buổi gặp mặt tình cờ, Tô Ngư đã gặp được Lục Thiệu Tông và sau đó họ kết hôn. Tô Ngư là một người thích ẩm thực và dựa vào sự giỏi nấu nướng của ba đầu bếp mẹ kếp, cô đã thành lập một tập đoàn ăn uống lớn và thịnh vượng.

Cuộc hôn nhân của Tô Ngư và Lục Thiệu Tông không hề suôn sẻ, khi họ bị ép tham gia một đại hội xem mắt do cấp trên tổ chức. Nhưng rồi mọi chuyện lại trở nên khác biệt khi họ kết hôn với nhau, khiến cho mọi người xung quanh phải ngạc nhiên và tò mò.

Với tình yêu và sự hiểu biết đối với nhau, Lục Thiệu Tông và Tô Ngư đã vượt qua mọi khó khăn và tồn tại hạnh phúc cùng nhau, họ đều là những người tốt và quan trọng trong cộng đồng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Chương 1


“Em không muốn.

” Tô Ngư nhìn Chu Xảo Mạn đang ngồi đối diện, không chút do dự từ chối.

Chu Xảo Mạn sửng sốt, mặt biến sắc, cô vội vàng giải thích: “Tiểu Ngư, chị… chị thật sự không còn cách nào cả, nhà chị quá nhỏ, cả nhà ở chung một chỗ, ngay cả xoay người cũng có thể đụng vào cánh tay chị gái, chị ở vài ngày thôi, vài ngày nữa chị phải về quê rồi, nhưng, nếu em thật sự không muốn, chị cũng chỉ có thể trở về nhà chen chúc.

Tô Ngư không chút cảm tình: “Vậy chị về nhà chen chúc đi.


“!.


Chu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng.


Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu.

“Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào.


Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi.


Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được.


“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi.


” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh.

Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần không để lại dấu vết, khóe miệng lại cười nói: “Dì ba, các dì tốn kém quá.

Dì ba, dượng thật lợi hại, đồ ăn làm ra vừa thơm vừa đẹp, đúng thật là sắc hương vị đều đủ cả, mỗi ngày dì ba với Tiểu Ngư đều có lộc ăn rồi.


Một hồi tâng bốc cả nhà ba người Tô Ngư lên, không khí càng thêm vui vẻ.

Lý Lâm cười: “Thật dẻo miệng quá, hôm nay con ăn mật ong đúng không.



Chu Xảo Mạn ngại ngùng cười: “Đâu có, con nói thật mà.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Chương 2


“Ba, ba nấu cơm vất vả rồi, miếng thịt đầu tiên cho ba.

Mẹ giúp ba cũng rất vất vả, miếng thứ hai này cho mẹ.

Hôm nay chị họ khó lắm mới được tới đây, chị thích ăn cái thì thì cứ gắp.

Được rồi, ăn cơm thôi.

” Tô Ngư sắp xếp người trên bàn cơm một cách rõ ràng.

“Aidaaa, thịt con gái tôi gắp thật thơm mà.


Đồng chí Tiểu Lý, nếm thử hiếu kính của con gái anh đi.

” Ba cô cười vui vẻ, vẻ mặt hạnh phúc, còn nói: “Xảo Mạn cứ ăn thật no vào nhé, hiếm khi tới được một lần.


Lý Lâm cười nhìn hai cha con ăn đến miệng nở hoa, mỗi người gắp một đũa đậu đũa, gia nhập đội quân ăn cơm: “Đồng chí Tô, tay nghề anh lại tiến bộ rồi, đậu đũa vừa mềm vừa giòn, rất ngon, Xảo Mạn nếm thử đậu đũa đi con.


Đồng chí Tô: “Không tiến thì lùi, tôi quản dạ dày của cả nhà, tất nhiên phải tiến bộ rồi.


Tô Ngư vội vàng ăn cơm, chờ miệng rỗng mới nói: “Ba chính là đầu bếp giỏi nhất.



Thức ăn rất ngon, nhưng Chu Xảo Mạn lại ăn như nhai sáp, mặc dù bình thường cô ta có thể nói hai câu, cả nhà Tô Ngư cũng không lạnh nhạt với cô ta, nhưng suy cho cùng cô ta cũng là người ngoài, không thể dung nhập được, ăn xong, liền lập tức kiếm cơ rời đi.

Lý Lâm tiễn Chu Xảo Mạn xong, trở về hỏi Tô Ngư: “Xảo Mạn tìm con có việc gì thế? Mẹ thấy trước khi đi con bé có vẻ muốn nói nhưng không dám nói.


Tô Ngư: “Chị ấy muốn vào ở nhà chúng ta, con không đồng ý.


Lý Lâm và Tô Quý Hoa tràn đầy nghi ngờ: “Ở nhà chúng ta? Không phải mấy ngày nữa con bé mới phải về đại đội, nên ở nhà mình gần gũi với người nhà một chút, không phải sao?”
Tô Ngư giải thích: “Con thấy chị ấy không chỉ muốn ở vài ngày đâu, chị ấy muốn lên thành phố, còn tìm con hỏi thăm tình hình tuyển dụng của các nhà máy trong thành phố.


Trở về thành phố sao có thể dễ như vậy được, mỗi vị trí đều đã được sắp xếp kỹ càng, dì hai cô lại thiên vị, không thể đi tìm quan hệ hoặc bỏ tiền được, bằng không năm đó cũng sẽ không để Xảo Mạn xuống nông thôn làm thanh niên trí thức.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Chương 3


Tô Quý Hoa gật đầu, vẻ mặt cảm khái: “Vào thành phố đã không dễ, sống được ở đây lại càng khó.

Nếu năm đó ba không cứu ông Vương, thì sẽ đi học nấu ăn, nếu làm không tốt, ba còn phải về quê trồng trọt, sao có thể trở thành đầu bếp của khách sạn quốc doanh.

Không có ông Vương của con, sẽ không có ba ngày hôm nay.


Tô Ngư kéo tay ba cô, nghiêm trang nói: “Cảm tạ đồng chí Tô, lương thiện chính trực, tích cực phấn đấu, cực kì tài giỏi, lại kiện định cần cù chăm chỉ, sẽ làm rất nhiều đồ ăn ngon.


Tất nhiên con thật sự là rất hạnh phúc rồi.


Một tay khác vươn ra kéo Lý Lâm: “Phải cảm ơn đồng chí Tiểu Lý xinh đẹp mỹ lệ mới phải, có mắt nhìn người, cảm ơn mẹ đã dũng cảm kiên định, sinh hạ một đứa con gái bảo bối như con, con có hai vị đồng chí này dẫn dắt, cái gì cũng không sợ nha~ Ai da, sao con lại hạnh phúc thế này cơ chứ?”
Đồng chí Tô và đồng chí Tiểu Lý đồng thời bị đồng chí Tô Ngư nghiêm mặt chọc cười.

Nhìn thấy nụ cười không hề lo lắng của ba mẹ, Tô Ngư cũng nhìn không được cong môi, tiếp đó lộ ra nụ cười sáng lạn, một nhà ba người cười thành một đống.


Cho dù đời này của cô chỉ là một nhân vật phụ trong quyển tiểu thuyết niên đại văn thì thế nào? Chỉ cần ba mẹ đều ở đây, thì cô biết, những điều này cơ bản chẳng tinh là gì, tiểu thuyết chỉ là tiểu thuyết, cuộc đời của cô chỉ có cô mới có thể là nhân vật chính.

Vừa rồi cô đã từ chối Chu Xảo Mạn, cái gọi là nội dung tiểu thuyết, đã bắt đầu thay đổi.

Đúng vậy, tối hôm qua Tô Ngư ngủ mơ, mơ thấy kiếp trước cô xem qua một quyển tiểu thiết niên đại văn, phát hiện thế giới mà cô đang ở là quyển niên đại văn mà cô đọc kiếp trước.

Quyển tiểu thuyết này kể về sự sống lại của nữ chính Chu Xảo Mạn, không ngừng phấn đấu, chống lại người thân cực phẩm, hết đấu nam phụ lại đến nữ phụ, đấu lại những khó khăn trên con đường buôn bán.

Tô Ngư chính là một trong những nữ phụ bị Chu Xảo Mạn đánh bại, chỉ vì Tô Ngư vừa gặp đã yêu nam chính nguyên tác, rối rít phá hoại, làm cho con đường tình cảm của nam nữ chính gặp rất nhiều trắc trở, thậm chí chỉ chút nữa đã khiến nam nữ chính chia tay.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Chương 4


Tất nhiên, cuối cùng Tô Ngư bị Chu Xảo Mạn chỉnh đến thảm, từ đấy về sau trở thành con chuột người người đòi đánh.

Thanh danh không tốt, lại liên lụy đến Lý Lâm, Tô Quý Hoa thất nghiệp, một nhà ba người trải qua cuộc sống rất thê thảm.
Lý Lâm, Tô Quý Hoa cũng lần lượt mà qua đời vì không có tiền trị bệnh.

Tô Ngư điên cuồng tự sát, mà ngọn nguồn bi thảm của cả nhà bọn họ lại bắt nguồn từ khi Chu Xảo Mạn ở lại.
Kiếp trước Tô Ngư là cô nhi, đời này may mắn được được sinh ra trở thành con gái của Lý Lâm và Tô Quý Hoa.

Cô với ba mẹ tình cảm nồng đậm, dù cho có tổn thương cô cũng không thể tổn thương ba mẹ cô.

Cho nên, Tô Ngư không thể thích Chu Xảo Mạn được.

Mặc kệ trong nguyên tác Tô Ngư có xấu xa thế nào, nhưng lúc trước giúp đỡ Chu Xảo Mạn thoát khỏi bể khổ là một nhà Tô Ngư!
Ở cũng là ở chỗ ba mẹ cô, chỗ dựa giúp đỡ cũng là ba mẹ cô, giúp tìm việc làm sau khi trở về thành phố cũng là ba mẹ cô nốt! Quả thật, thứ Chu Xảo Mạn nhận được là ân huệ mà ba mẹ cô ban cho cô ta!
Tô Ngư mặc kệ nguyên tác thế nào.

Cô chỉ suy nghĩ hiện tại, Chu Xảo Mạn có ra sao cũng không liên quan gì đến nhà cô, cô ta thích đi đấu thì đi đấu đi.

Trước mắt cứ để một nhà ba người bọn họ sống cuộc sống gia đình tạm ổn có hạnh phúc đã, hoàn toàn không cần thay đổi, làm đấu sĩ làm gì? Bản chất cô là làm cá mặn mà!
Cá mặn Tô Ngư: Đấu cái gì mà đấu, cô chỉ muốn đi ngủ thôi QAQ.

“Lần trước không phải bên kia nói con bé có người yêu là thanh niên tri thức sao?” Cười xong, Lý Lâm kì quái hỏi.
Tô Quý Hoa lắc đầu: “Đây đều là tin cũ rồi, hiện tại ra sao thì khó nói.

Lần sau về nhà hỏi một chút đi.”
Nông thôn mà Chu Xảo Mạn xuống chính là ngôi làng gần quê của Tô Quy Hoa, hỏi thăm thông tin vẫn thuận tiện.
Tô Ngư: “Có thể là chia tay rồi.”
Lý Lâm, Tô Quý Hoa nhìn nhau.
Tô Ngư: “Ba mẹ, chúng ta không cần quan tâm chị họ làm gì.

Nếu chị ấy muốn về thành phố thì nên tìm người nhà thương lượng, ở cũng nên ở nhà chị ấy.

Nhà ta cũng nhỏ, làm gì có chỗ để chị ấy ở?”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Chương 5


Lý Lâm: “Con bé này, nếu con và Xảo Mạn quan hệ không tốt, thì hôm nay mẹ đã không để ba con xào thịt khô rồi.”
“Mẹ, mẹ đối với con thật tốt.” Vẻ mặt Tô Ngư cảm động, ôm lấy mẹ.
Quan hệ giữa dì hai và Lý Lâm không được tốt, tất nhiên cũng không hoan nghênh con gái dì hai là Chu Xảo Mạn.

Ở niên đại này, mọi người sẽ không mời người lạ về ăn cơm chứ đừng nói là mời ăn thịt.
Ly Lâm đưa tay chọc trán Tô Ngư: “Biết là tốt rồi, nóng chết đi mất, con thả ra một tý đi.”
Tô Ngư bị ghét bỏ: “Mẹ QAQ~”
Tô Quý Hoa: “Cho nên con gái à, mẹ mặc kệ việc này, cũng không nói ra bên ngoài làm gì.

Xảo Mạn đã là người trưởng thành, biết mình muốn làm cái gì.


Hơn nữa, cha mẹ con bé đều ở đây, mẹ cũng không tiện xen vào.

Vôn nghĩ nếu con muốn quản, cha mẹ nhất định hỗ trợ.

Bây giờ thì tốt rồi, cả người thoải mái.”
Tô Ngư sửng sốt, cảm động không thôi, hốc mắt đều hiện ra nước.
Lần này, đến lượt Lý Lâm sợ hãi, Tô Quý Hoa thiếu chút mất hồn, khẩn trương gọi con gái.
Tô Ngư nín khóc mỉm cười, lấy tay dụi mắt: “Ba mẹ, đây là con bị cảm động mà khóc.

Ba mẹ tốt như thế, sao con có thể không khóc được đây?”
Lý Lâm Tô Quý Hoa nhìn nhau.


Sau đó, nở nụ cười.

Tuy rằng, họ biết con gái có một chút nói dối, nhưng bây giờ, coi như là bị cảm động đi.
“Ba mẹ, hai người thật tốt.” Tô Ngư ôm lấy Lý Lâm, oa oa kêu to.
Lý Lâm đẩy ra: “Cả người đầy mồ hôi rồi này.”
Tô Ngư lên án: “Mẹ, con có phải bảo bối mẹ của mẹ không vậy?”
Mặt Lý Lâm ghét bỏ: “Nếu mùa đông mà con nhào tới, thì chính là áo bông nhỏ của mẹ.”
Tô Ngư: “...” Tình mẹ con có chắc bền lâu.
“Đừng nghĩ nhiều, mau đi ngủ đi, lát nữa hai người còn phải đi làm nữa đấy..” Tô Quý Hoa lên tiếng, cứ vãn tình mẹ con đang trên bờ vực tan vỡ.
Tô Ngư nhìn ba mẹ, tâm tình vui vẻ muốn bay lên trời: “Vâng ạ!”
Thế nhưng, tâm tình tốt của cô chỉ được duy trì đến trước khi bước ra khỏi cửa.
“Lý Lâm, Tiểu Ngư nhà cô lớn lên thật xinh đẹp, vừa nhìn liền ưng.

Tính cả tuổi mụ thì năm nay rồi hai mươi mốt rồi nhỉ, đã là cô gái lớn rồi đấy, cô không định cho con bé tìm người yêu à?”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: Chương 6


Tô Ngư trừng mắt, nhìn bà cô đang luyên thuyên không ngừng.

Mười chín, cô mới có mười chín, không phải hai mốt!
Vẻ mặt Lý Lâm bình tĩnh: “Mới hai mốt, còn sớm mà, ở lại thêm mấy năm nữa cũng được.

Tôi cũng chỉ có một đứa con gái bảo bối, người tốt không sợ không có ai ưng.”
Tô Ngư vội vàng phụ họa: “Mẹ con nói đúng đấy.”
Bà cô nghẹn lời, đánh giá Tô Ngư từ trên xuống dưới, từ trái qua phải.


Sau đó, dường như rất hài lòng gật đầu: “Lời này cũng đúng.

Nhưng mà, gần nhà tôi có một đứa bé rất tốt, điều kiện thì khỏi chê, dáng dấp chu đáo, tính cách lại thành thật, gia đình có hai người là công nhân viên chức, giống như nhà các cô, quả thật môn đăng hộ đối, xứng đôi vừa lứa.

Các cô nói có đúng không?”
Tô Ngư nghe thây thế, theo phản xạ có điều kiện mà châm chọc: “Ngoài tính cách thành thật, không phải là không có ưu điểm gì khác sao?”
Bà cô: “...”
“Khụ khụ, cảm ơn cô, nhưng tôi và lão Tô định giữ Tiểu Ngư thêm vài năm nữa.

phiền cô rồi.


Vội quá, không nói chuyện nữa, cháu ngoại nhà cô nhất định có thể tìm được người khác.” Nói xong, Ly Lâm vội kéo Tô Ngư vòng qua đi mất.
Bà cô bối rối: “...”
“Mẹ, hóa ra người mà bà cô nói là cháu ngoại, vẫn là mẹ lợi hại hỏi thăm được thông tin.” Ánh mắt Tô Ngư lóe sáng nhìn mẹ, vẻ mặt vừa rồi của bà cô thật là tuyệt vời, với vẻ mặt đó, cô có thể vui vẻ cả ngày!
Lý Lâm nở nụ cười: “Lời vừa rồi của con cũng rất lợi hại, học được tinh túy trong lời nói của mẹ, không hổ là con gái mẹ.”
Tô Ngư: “Tất nhiên, cũng không nhìn xem con là con gái của ai.”
Hai mẹ con tâng bốc lẫn nhau, vui vẻ tay trong tay đi về phía trước, gia nhập vào đám người đi làm.
“Tô Ngư, em đến rồi! Xem chị mang cái gì cho em nè.” Vừa vào văn phòng, đã có một cô gái thắt bím tóc mặc váy xanh đi tới giữ chặt Tô Ngư.
Tô Ngư động động mũi, đáp: “Chuối tiêu.”
Cô gái thắt bím tóc sửng sốt: “Sao em biết?”
“Em ngửi thấy mùi thơm rất ngọt, Mỹ Lệ, chị lấy đâu ra chuối tiêu vậy?” Tô Ngư không khách khí, nhận lấy chối tiêu, sau đó lột vỏ cắn một miếng.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: Chương 7


Lý Mỹ Lệ cũng cầm lấy một quả ăn: “Ba chị đi công tác thành phố bên, mang về cho chị đấy.

Chuối tiêu này vừa thơm vừa ngọt giống như năm ngoái em mang cho chị.”
Tô Ngư nghe tiếng ve kêu ngoài cửa sổ: “Chờ nghỉ về quê, em cũng mang chuối lên cho chị.”
Lý Mỹ Lệ cười haha: “Được đấy, chị chờ những lời này của em.”
Dừng lại một chút, lại nhỏ giọng hỏi: “Tháng sau nhà máy chúng ta có tổ chức xem mắt, em có đăng kí tham gia không? Mẹ chị bảo chị đăng kí.”
Tô Ngư: “Mẹ em từng nói với em, có đăng kí hay không thì tùy em.

Với cả, em không có ý định gả ra ngoài nhanh như thế, ở nhà thoải mái biết bao.” Mười chín tuổi còn chưa đến tuổi kết hôn hợp pháp, gấp cái gì chứ.

“Aidaaa, chị cũng không muốn đi, nhưng mẹ chị lại nói chị không còn nhỏ gì nữa, nhất định phải đi.” Lý Mỹ Lệ bĩu môi, cô có thể cùng Tô Ngư trở thành bạn tốt, cũng là vì hai người hợp tính nhau.
Tô Ngữ nghĩ đến mẹ Lý Mỹ Lệ, lắc đầu: “Em nghĩ thím Vương quyết tâm gả chị ra ngoài rồi đấy.”
Lý Mỹ Lệ: “Vì thế chị mới buồn.

Không thì, em đi cùng chị đi.

Đến lúc đó hai chúng ta ngồi với nhau nói chuyện, cũng không xấu hổ.

Chủ ý này khá hay nha.”
Tô Ngư chần chờ, nhưng cuối cùng không nhịn được sự năn nỉ của Lý Mỹ Lệ, thở dài đồng ý.

“Chị em tốt hoạn nạn cùng gánh vác.

Lát nữa chị đi báo danh, thuận tiện giúp thêm em vào, không cần em đi nữa làm gì.” Lý Mỹ Lệ sợ Tô Ngư đổi ý, trực tiếp quyết định.
Tô Ngư nhìn chằm chằm Lý Mỹ Lệ, hoài nghi: “Có phải chị đã sớm đào hố chờ em ngã xuống không?”
“Hahaha, nào có!” Lý Mỹ Lệ thề thốt phủ nhận.
Tô Ngư lắc đầu bật cười.
“Nếu tôi nhớ không lầm, bây giờ là giờ làm việc, không phải giờ nói chuyện phiếm.

Đồng chí Tô, đồng chí Lý, các đồng chí như vậy là không đúng.

Nhất là đồng chí Tô, thân là một thành viên của ngành hành chính, các cô phải là tấm gương tốt,...”
Tô Ngu và Lý Mỹ Lệ em nhìn chị chị nhìn em, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy một câu: “Lại tới nữa rồi.”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: Chương 8


“Đồng chí Lý Mỹ Lệ, còn bốn phút nữa chị sẽ muộn, cho dù văn phòng chị ở cạnh tôi, nhưng nửa phút cũng không được sơ suất.” Tô Ngư nháy mắt mấy cái, nghiêm túc đứng đó thuyết giáo.
Lý Mỹ Lệ tương đối phối hợp.
Sau khi đứng nghiêm trang ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, trịnh trọng nghiêm túc đáp lại: “Đồng chí Tô Ngư, lời của cô tôi sẽ ghi nhớ, tôi nhất định sẽ không đến muộn.

Không phải chỉ là nửa phút thôi sao, tôi nhất định có làm được.

Đồng chí Chu, cảm ơn anh đã nhắc nhở.”
Sau đó, một bộ anh dũng hi sinh xoay người đi ra cửa.
Tô Ngư cô gắng nhịn cười, vẫy tay: “Đi đường mạnh giỏi.”
Bị bỏ rơi một bên, sắc mặt đồng chí Chu xanh xanh trắng trắng, mười phần đặc sắc: “Đồng chí Tô, các cô…”

Tô Ngư mỉm cười: “Đồng chí Chu, anh mau lau mồ hôi đi, nhìn đầu anh đầy mồ hôi kìa.

Từ nhà phơi nắng chạy tới, ai mà không nóng lòng chứ, cứ bình tĩnh thoải mái mới có thể làm tốt công việc.

Giống như tôi đùa giỡn khôn vặt nhưng hay ra ngoài đi làm sớm hay là anh tư tưởng giác ngộ cao.”

Đồng chí Chu vừa nghe, thoáng chốc sắc mặt đỏ lên, không dám lắm mồm nữa.
Tô Ngư đắc ý cười.

Cô chính là đệ tử thân truyền của đại sư Lý Lâm, nói vặn? Ai mà không biết chứ?
Tô Ngư làm việc ở bộ hành chính.


Công việc chủ yếu là viết bản thảo, xử lý văn kiện, thỉnh thoảng sẽ bắt đầu công tác tư tưởng.

Hai năm qua, cô đã làm quen ở bộ này, làm việc cũng rất thong thả.
Vốn hai năm trước, sau khi Tô Ngư tốt nghiệp trung học, chuẩn bị báo danh xuống nông thôn làm thanh niên tri thức, bởi vì cô không muốn Lý Lâm tìm công việc cho cô.

Cô còn trẻ như thế, còn là lúc phát triển sự nghiệp.
Hơn nữa, cho dù có xuống nông thôn, cô cũng có thể điều đến quê cha cô, nhà ông bà nội nhất định sẽ đối xử tốt với cô.

Nhưng vận may đến, con người muốn ngăn cũng không ngăn được.
Lúc ấy, nhà máy quần áo muốn mở rộng quy mô sản xuất, tất nhiên cần tuyển thêm một nhóm người mới, Tô Ngư lại phù hợp điều kiện báo danh.

Qua bao nhiêu khó khăn, cũng vào được xưởng.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: Chương 9


Trước khi tan ca, chủ nhiệm gọi mọi người họp: “Bản thảo lần này là dùng của Tiểu Ngư.

Đồng chí Tô Ngư, làm tốt lắm.

Đồng chí Chu, cậu học bản thảo của đồng chí Tô đi.”
Văn phòng Tô Ngư tổng cộng có sáu người.

Cô và đồng chí Chu là nhân viên mới làm việc hai năm, bốn người khác đều là nhân viên kì cựu, có quan hệ thân thiết với Tô Ngư.

Chủ nhiệm vừa nói xong, lập tức có tiếng vỗ tay vang lên.
“Năm đó Tiểu Ngư vừa vào, là tôi đã chỉ dẫn con bé đấy.”

“Sống ở nhà người thân mười mấy năm, tôi nhìn con bé lớn lên, thành tích học tập của Tiểu Ngư rất tốt, nhất định viết bản thảo cũng rất tốt.
“Tiểu Ngư trích dẫn lời của vĩ nhân, đọc lên làm cho tôi thật kích động.

Những người khác nghe thấy, nhất định cũng có thể nâng cao ý chí chiến đấu, cố gắng sản xuất.”
Tô Ngư sờ sờ hai má, vì được khen mà nóng lên: “Con còn phải học nhiều nữa.”
Mọi người lại cười, hết mực ưu ái.
Từ nhỏ, Tô Ngư đã rất được người lớn yêu thương, vẻ ngoài xinh đẹp lại đắng yêu, tính cách cũng tốt, có rất ít người không thích cô.

Thế nhưng, khiến người ta thích đôi khi cũng không phải chuyện tốt.

Bởi vì khi người lớn nói xong sẽ lạc sang một đề tài khác, bắt đầu giới thiệu đối tượng cho cô.

“Nghe bảo con đăng ki tham gia xem mắt? Báo tên làm gì.

Nếu con thật sự muốn tìm đối tượng, cứ nói với dì, dì giới thiệu cho com.”
“Đi xem mắt thêm kinh nghiệm cũng không tồi.

Nếu không tìm được, anh sẽ giới thiệu cho em, cuối cùng sẽ tìm được người mà em với ba mẹ em hài lòng thôi.”
Chỉ sợ là ba mẹ cô sẽ không vui khi thấy cô gả ra ngoài sớm như vậy.
Chủ nhiệm vừa nghe, cũng góp ý: “Đồng chí Tiểu Ngư, có muốn chú giới thiệu cho cháu không? Chú cũng biết không ít chàng trai tuổi trẻ tài cao.”
Tô Ngư bị vây quanh giới thiệu đối tượng: “Cháu vẫn nên tham gia hội xem mắt thì hơn.

Những thứ khác sau hay nói QAQ….”
Thấy cô đáng thương như vậy, mọi người đều bị chọc cười, nhao nhao tản ra.
“Cô muốn đi xem mắt?”
“Hả?” Tô Ngư kỳ quái nhìn đồng chí Chu: “Phải, tôi đăng kí rồi.”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: Chương 10


Đồng chí Chu nhận được xác nhận, sắc mặt không khác gì bảng pha màu, hung hăng trừng mắt với Tô Ngư, tức giận bất bình nói: “Cô… Sao cô có thể đi xem mắt?”
Tô Ngư: “Hả? Tại sao tôi không thể?”
Đồng chí Chu nắm chặt tay, nín thở: “...”
Tô Ngư không nói gì, cũng lười quản đồng chi Chu, nghiêng đầu nhìn về phía cửa: “Mỹ Lệ, chị chờ em một chút, em sắp dọn xong rồi.”
Bỏ bút vào túi vải, vòng qua đồng chí Chu: “Đồng chí Chu, trước khi đi anh nhớ tắt quạt, đóng cửa sổ vào đấy.”
“Anh ta làm sao vậy? Đang phát run kìa.” Lý Mỹ Lệ lại liếc nhìn bóng lưng đồng chí Chu, buồn bực nói.
Tô Ngư: “Không biết nữa.” Sau đó, kể lại cuộc đối thoại của hai người một lần.
Lý Mỹ Lệ vuốt cằm, nghiêng đầu nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ như bàn tay của Tô Ngư.


Vừa nhìn chằm chằm, liền không dời mắt được, bất giác đưa tay sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn.
Tô Ngư: “...”
“Vừa trắng vừa mềm lại vừa trơn, giống như trứng gà bóc vỏ.

Chậc chậc, khuôn mặt nhỏ nhắn của em thật đáng yêu nha.

Hai chung ta đều dùng kem tuyết hoa rửa mặt, sao hiệu quả lại hoàn toàn không giống nhau chứ.” Lý Mỹ Lệ vừa nói vừa sảng khoái hâm mộ.
Tô Tô vỗ bàn tay cô: “Trời sinh đã đẹp.”
Lý Mỹ Lệ che lại tay: “...!Em cho chị sờ thêm chút nữa, chị sẽ không tức giận.”

Tô Ngư: “Chị đứng đắn một chút xem nào.”
“Vậy chúng ta nghiêm túc nói một chút, chuyện có vẻ đồng chí Chu thích em?” Nói những lời này, Lý Mỹ Lệ cố ý tiến đến bên tai Tô Ngư nói.

Dù sao đây cũng là loại chuyện dễ bị bàn tán nhất.
“Không có chuyện ngày hôm nay, em vẫn thật không ngờ.

Lúc trước hắn vẫn nhằm vào em, ngay cả nhìn thẳng cũng không thèm nhìn một cái…” Tô Ngư dừng lại.
Cô cũng không phải kẻ ngốc, làm sao nghĩ mãi không ra, phồng má lên: “Cũng không phải trẻ con, thích cô ấy thì phải kéo bím tóc cô ấy, thật ngây thơ.”
“Phốc!” Lý Mỹ Lệ nhớ tới chuyện cũ, cười đau bụng: “Đó là bởi vì trước kia anh ta đều dùng lỗ mũi nhìn chúng ta, mắt cao quá mà.”
Tô Ngư: “...”
“Lời này của em làm chị nhớ tới thời còn đi học, nam sinh kéo bím tóc của em rất nhiều, nữ sinh cũng không ít, nhất là ở trường mẫu giáo và trường tiểu học, hết người này đến người khác, số lượng người muốn kết bạn với em nhiều không đếm xuể.” Lý Mỹ Lệ hoài tưởng, cười càng vui vẻ.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: Chương 11


Từ nhỏ đến lớn Tô Ngư đều rất xinh đẹp, đặt vào trong đám người chính là người nổi bật nhất, khi còn bé giống như búp bê Phúc trong tranh tết, người lớn trẻ con đều thích nhéo mặt kéo bím tóc cô, làm cho cô nghĩ rằng cô mới nhỏ tuổi đã bị phải hói.

Bây giờ, nếu muốn kéo mái tóc đen dài của cô, nhất định cô sẽ bùng nổ.
Tô Ngư nghiêm mặt: “Không nói mấy chuyện này nữa thì chúng ta vẫn là bạn tốt.
Lý Mỹ Lệ: “ Phốc hahaha!”
Tô Ngư: “ Anh ta không nói gì về việc này nên em cũng không biết.

Hơn nữa, cũng có thể là em tự mình đa tình.”
Lý Mỹ Lệ giơ tay cúi chào: “Đã hiểu! Cam đoan giữ chặt miệng.”

Tô Ngư nở nụ cười: “Phốc! Gì vậy?”
“Có chuyện gì vậy?”
Tô Ngư giơ ngón tay chỉ con đường đối diện: “Đó là chị họ em.”
Mấy năm không gặp, sở dĩ Lý Mỹ Lệ nhớ rõ cái tên này là vì những năm đó Chu Xảo Mạn theo Tô Ngư về nhà ăn chực rất nhiều lần, thậm chí còn muốn tranh Tô Ngư với cô ấy: “Cô ta đang nhìn cái gì vậy, cảm giác…”
Chu Xảo Mạn đang tìm chợ đen.
Tô Ngư kéo Lý Mỹ Lệ rời đi: “Chúng ta đi.”
Lý Mỹ Lệ sửng sốt, tỉ mỉ nhìn Tô Ngư hỏi: “Sao vậy? Em cãi nhau với cô ta à?”
Tô Ngư gật đầu: “Phải, giữa chúng em có mâu thuẫn không thể hoà hoãn.”
“Như vậy cũng tốt, cô ta xuống nông thôn mấy năm cũng không thèm gửi cho chị một lá thư nào, chị lại gửi cho cô ấy không ít thứ, đủ tình nghĩa chị em rồi.


Dù sao chị vẫn còn có em.” Lý Mỹ Lệ ôm bả vai Tô Ngư, thật vui vẻ, Chu Xảo Mạn cũng đừng hòng chen vào giữa hai chị em cô hahaaa.
Tô Ngư cười, đáp lại cái ôm của Lý Mỹ Lệ: “Chúng ta thật giống nhau.” Có thể có bạn tốt là Lý Mỹ Lệ, thật sự rất may mắn.
Lý Mỹ Lệ: “Hai chúng ta là ai? Là chị em tốt mặc cùng cái váy mà lớn lên đó.

Hồi bé bộ dạng mông trần của em chị còn thấy qua nữa là, hahaha!”
Tô Ngư: “…” Nắm tay có hơi ngứa rồi nha.
Tô Ngư cho rằng với ý chí phấn đấu chiến đấu kiên cường của Chu Xảo Mạn nhất đinh sẽ không quay về tiếp tục tìm người đã từ chối cô ta, dù sao cô ta cũng kiên định bất khuất như thế.

Nhưng không nghĩ đến vài ngày sau, vừa tan tầm về nhà, lúc đẩy cửa vào đã đối mặt với Chu Xảo Mạn.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: Chương 12


Sau một hồi trầm mặc, Chu Xảo Mạn dẫn trước tươi cười chào đón: “Tiểu Ngư, em về rồi.


Tô Ngư: “Chị họ, sao chị lại ở đây?”
Một chữ “lại” đã bao hàm rất nhiều điều.

Trên mặt Chu Xảo Mạn suýt chút nữa là đã không nhịn được: “Mấy ngày nay chị không có gặp được em, nên tới thăm một chút.


“Ồ.


Chu Xảo Mạn: “Chị có hái một ít trái cây, chua chua ngọt ngọt rất ngon.

mau tới đây ăn đi.

Lý Lâm bưng quả da vàng đã rửa sạch đi ra, cười nói: “Ăn ngon lắm, Xảo Mạn có lòng rồi.



“Em còn chưa ăn đồ chị họ tặng bao giò đâu, nhất định phải nếm thử.

” Tô Ngư lột vỏ cho vào miệng.

Thoáng chốc, vị chua đã làm cả hàm răng muốn rớt ra ngoài, cả khuôn mặt nhăn lại vì chua.

Chua… Chua quá!
Chu Xảo Mạn: “…”
“Tiểu Ngư, em ăn cái này đi, quả này có vỏ màu đen chắc là rất ngọt, vỏ vàng là quả vừa chua vừa ngọt.

” Chu Xảo Mạn đưa tay ra chọn một quả vừa to vừa đen đưa cho Tô Ngư.


Tô Ngư nhìn Chu Xảo Mạn dịu dàng: “Hiếm khi thấy chị họ như vậy, vai diễn của chúng ta đã được đổi ngược lại, trước đây đều là em đưa đồ ăn đến tận miệng cho chị, vừa mời vừa thúc giục, sau đó chị sẽ cầm lấy và bóc ra ăn mà không hề khách sáo.

Cái này khá ngọt đấy.




Chu Xảo Mạn xấu hổ cười.


Lý Lâm thấy thế cười híp mặt nhìn bọn họ, sau đó liếc mắt nhìn Tô Ngư, con của bà trước đây không biết nghĩ như thế nào mà chăm sóc Chu Xảo Mạn còn hơn bà, có món gì ngon, có đồ chơi gì hay đều để dành cho Chu Xảo Mạn, còn mấy năm nay thì thường xuyên gửi đồ cho Chu Xảo Mạn, cháu gái của bà lớn lên trắng trẻo mập mạp cũng có công của Tô Ngư nhà bà!

“Tiểu Ngư, công việc dạo này thế nào, không tệ phải không?” Không ai giúp hòa giải, Chu Xảo Mạn chỉ có thể nói sang chuyện khác.


Tô Ngư: “Vẫn giống như trước kia.




Lời này khiến cho người ta làm sao có thể nói tiếp?

Chu Xảo Mạn cười: “Vậy là tốt rồi, chị còn sợ em không thích nghi được, ở nông thôn cũng rất lo lắng.



Tô Ngư: “Lo lắng sao? Vậy sao chị không viết thư cho em? Em cũng không biết chị lo lắng cho em như vậy.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: Chương 13


Chu Xảo Mạn liên tiếp phạm sai lầm, nhưng không thể phản bác chỉ đành cười gượng.


Lúng túng nói chuyện một hồi, Chu Xảo Mạn cũng ngồi không yên đành đứng dậy: “Dì ba, dì chuẩn bị nấu cơm trưa đi để cho cháu giúp một tay.



Lý Lâm cười: “Tiếc quá chúng ta đều đã ăn ở căn tin rồi, hôm nay cha Tiểu Ngư bận rộn ở khách sạn quốc doanh không thể về ăn cơm, dì cũng lười nấu, dì tưởng Xảo Mạn ăn cơm xong mới tới, nếu không dì nấu cho cháu bát mì lót dạ nhé?”

“Không cần, không cần đâu, cháu đã ăn rồi, không cần phiền đến dì ba đâu.

” Chu Xảo Mạn vội vàng xua tay, đặt mông ngồi xuống.


“Con gái lớn lên đã thay đổi rồi, Xảo Mạn lớn lên thật hiểu chuyện, dì còn nhớ rõ cháu khi còn nhỏ cứ sau giờ cơm là lại tới đây, dì ba sẽ nấu mì trứng cho cháu, chớp mắt thời gian trôi qua thật nhanh!”

“Khi còn bé cháu không hiểu chuyện may mà dì ba thông cảm.


” Chu Xảo Mạn ngại ngùng, như ngồi trên đống lửa, như ngồi trên ghế có đinh.


Lý Lâm: “Không sao cả, nhìn cháu lớn lên dì ba cũng thấy vui vẻ, là người có một chút không hiểu chuyện cũng không sao, chỉ sợ người cả đời không hiểu chuyện.



Chu Xảo Mạn: “!.

Dì ba nói đúng.



Tô Ngư âm thầm giơ ngón tay cái lên cho đồng chí Tiểu Lý, sau đó ngáp một cái: “Chị họ còn có việc gì sao, nếu không có việc gì thì em đi ngủ một lát, buổi chiều còn phải đi làm.



Lý Lâm: “Buồn ngủ thì cứ đi ngủ đi, Xảo Mạn rất tốt với con, việc đi ngủ hay không sao còn phải hỏi.




Tô Ngư: “À đúng, chị họ đối xử với con rất tốt.



Chu Xảo Mạn định mở miệng mấy lần, lần nào cũng muốn gọi Tô Ngư lại nhưng đều không thể mở miệng được, chỉ có thể nhìn chằm chằm cô đi về phòng.


“Bang!”

Lý Lâm quay đầu lại, nhìn thấy những quả hồng bì ở trong giỏ rơi lả tả trên mặt đất, còn Chu Xảo Mạn đứng thẳng tắp: “Làm sao vậy?”

“Dì Ba, con không cẩn thận làm đổ.

” Chu Xảo Mạn hít một hơi thật sâu, ngồi xổm xuống dọn dẹp.


Lý Lâm: “Không sao, nhặt lên rửa đi có thể ăn tiếp.



Cuối cùng cũng nhặt hết quả hồng bì vào giỏ tre, Chu Xảo Mạn chậm rãi rút tay lại, nắm chặt lòng bàn tay, thấy Lý Lâm cầm đi rửa, rất do dự cuối cùng mạnh mẽ cắn răng: “Dì ba, dì có biết hiện tại nhà máy nào đang tuyển công nhân không?”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: Chương 14


Vẻ mặt Lý Lâm ngạc nhiên: “Sao con lại hỏi cái này, nhà máy quần áo không có kế hoạch tuyển dụng, khách sạn quốc doanh cũng không thiếu người, những nhà máy khác dì không rõ lắm, con về hỏi mẹ con, bà ấy biết nhiều tin tức hơn dì.



“Vậy…thật sự không có sao?”

Lý Lâm: “Sao dì phải giấu con làm gì, cha mẹ con cũng là công nhân viên chức, dì có thể giấu được sao? Nào, ăn trái cây đi, dì ba rửa sạch rồi.




Vẻ mặt Chu Xảo Mạn ngơ ngác, cô ta cắn một miếng vị chua trong miệng khiến cô ta tỉnh táo lại, cô ta kinh ngạc nhìn Lý Lâm: “Dì ba, cháu muốn quay lại thành phố, dì có thể giúp cháu không? Cháu thật sự muốn quay lại thành phố, dì ba, dì giúp cháu đi.



Lý Lâm: “! ”

Bà đã sớm biết cháu gái bà mặt dày, nhưng không ngờ mặt cô ta lại to như cái bàn, con gái ruột của bà cũng chưa từng cầu xin bà giúp đỡ, Chu Xảo Mạn sao dám có suy nghĩ lớn như vậy? Ai cho cô ta can đảm.


À, là con gái Tô Ngư của bà.



“Xảo Mạn, dì nói thật với cháu, việc này dì không giúp cháu được, năm đó Tiểu Ngư tốt nghiệp cấp ba cũng phải xuống nông thôn làm thanh niên tri thức, ngay cả khi dì bảo nó nhận công việc của dì nó cũng không nhận, kiên quyết muốn xuống nông thôn, nhờ may mắn mà thi đỗ vào nhà máy may, đây là do con bé tự mình tìm được việc, dì và ông Tô không giúp được gì.

” Lý Lâm nghĩ đến Tô Ngư thì vừa kiêu ngạo vừa tự hào.


Chu Xảo Mạn: “Nhưng cháu thật sự không ở nông thôn được nữa, cháu chia tay với một nam thanh niên cả đại đội đều đã biết, cháu sợ, cháu không muốn trở về, dì ba, cầu xin dì giúp cháu.



Lý Lâm né tránh việc Chu Xảo Mạn muốn nắm tay bà, lắc đầu: “Việc này cháu hãy về bàn bạc cũng cha mẹ cháu, nếu không được thì cháu hãy thay thế công việc của mẹ cháu, dù sao cũng là mẹ ruột cháu, so với dì lại càng thương sót cháu hơn, hơn nữa không phải trước kia cháu và nam thanh niên kia đã chuẩn bị kết hôn rồi sao?”

“Thôi bỏ đi!” Chu Xảo Mạn buồn bực thốt ra, cô ta đứng lên hai mắt đầy kiên định: “Dì Ba, nếu dì không muốn giúp đỡ có thể nói thẳng, không cần làm nhục cháu như vậy, coi như không cần dì và Tô Ngư giúp đỡ, cháu cũng có thể tự mình cố gắng quay lại thành phố!”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: Chương 15


Lý Lâm cười: “Làm nhục sao? Sao dì lại phải làm nhục cháu? Cháu nói những lời thật đau lòng.

” Dường như không có chút tức giận nào.


Chu Xảo Mạn: “Dù sao cháu cũng biết dì ba không muốn giúp cháu!”

Lý Lâm: “Giúp cháu sao? Tiểu Ngư nhà dì giúp cháu còn chưa đủ nhiều sao? Đổi lại cháu thường xuyên nổi giận với Tiểu Ngư nhà dì.



Chu Xảo Mạn tức giận: “Cháu biết Tô Ngư giúp cháu không có ý tốt mà.

Cô ta không hề thật lòng, cô ta cho rằng cô ta thương hại cháu là cháu sẽ biết ơn sao?”


“Cháu đi đi, nhà dì không chào đón cháu.


” Lý Lâm lạnh lùng chỉ vào cửa, trước kia cứ coi như là nuôi kẻ vong ơn bội nghĩa đi.


Chu Xảo Mạn cười nhạo: “Cháu không thích tới nhà dì đâu!” Sau đó thẳng lưng, vẻ mặt kiêu ngạo rời đi.


“Mẹ, mẹ và cha vất vả rồi, lúc trước do con không hiểu chuyện khiến hai người phải chịu khổ thay con.

” Sau khi Tô Ngư tỉnh ngủ đã nghe kể lại cuộc đối thoại của Lý Lâm và Chu Xảo Mạn: “Nếu biết vậy con đã không đi ngủ rồi.



Cô ngủ rất say, một khi vào giấc ngủ, dù bên ngoài có gõ trống khua chiêng thì cũng không thể đánh thức được cô.


Lý Lâm đưa tay đẩy trán cô: “Không đi ngủ làm sao buổi chiều có tinh thần hả? Hơn nữa, một mình mẹ có thể đối phó với cô ta, chút chuyện này con không cần quan tâm, vốn là mẹ muốn chọc tức cô ta mà.




Tô Ngư: “Hả?”

Lý Lâm cười cô: “Không muốn cãi nhau với cô ta mà bảo cô ta tới tìm con sao? Còn đến nhà chúng ta nữa?”

Trong nháy mắt Tô Ngư đã hiểu ra, nước mắt lưng tròng: “Mẹ đối xử với con thật tốt, thật ra con có thể tự nói ra không để mẹ bị khó chịu.



Lý Lâm: “Con mềm lòng quá phải để người mẹ độc ác này làm, cũng không phải là lần đầu, được rồi mau đi rửa mặt rồi làm xong việc đi.



Tô Ngư không đồng ý: “Mẹ nói sai rồi, con được mẹ truyền dạy, làm người ác động con cũng có thể làm được.



Lý Lâm lắc đầu cười: “Nói dối.




Trên đường đi Tô Ngư bị Lý Mỹ Lệ giữ lại hỏi: “Chị thấy Chu Xảo Mạn tới nhà em, không có vấn đề gì chứ?”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: Chương 16


Tô Ngư suy nghĩ một chút rồi nói qua sự việc, theo nguyên tác Lý Mỹ Lệ cũng bị nhân vật phản diện hãm hại, khiến cô cũng phải để ý một chút.


“Nếu Chu Xảo Mạn là người hiểu chuyện đã không chọn giờ cơm để tới ăn, người khác tới nhà làm khách đều biết xách lương thực tới, nhưng cô ta hôm nay lại đặc biệt mang mấy quả hồng bì tới, có nhà ai mà không có quả hồng bì chứ?”

Tô Ngư vỗ vỗ cô: “Đừng tức giận, đừng để bản thân tức giận vì mấy chuyện không đáng.



Lý Mỹ Lệ trợn mặt lên: “Chị không tức giận, chị tức giận vì em, em đối xử tốt với cô ta nhiều năm như vậy chỉ để đổi lấy một câu nhục nhã sao? Không có lòng báo đáp, lần sau em đừng ngốc như vậy.



Tô Ngư: “Em không ngốc.




Lý Mỹ Lệ: “Vậy mà em lại giúp kẻ vong ơn bội nghĩa nhiều năm như vậy sao?”

Tô Ngư: “! Đầu óc em bị úng nước rồi.



Lý Mỹ Lệ: “Ha ha! Cuối cùng em cũng chịu thừa nhận.

Nước đổ ra rồi sao? Có cần giúp đỡ không?”

Tô Ngư: “! ” Lại là một ngày cảm thấy ngứa tay.


Không lâu sau, Tô Ngư đã biết được tin tức mới của Chu Xảo Mạn từ miệng của Lý Lâm.



“Cô ta đến làm việc ở xưởng giày sao?” Tô Ngư trợn tròn mắt: “Dì hai lui về để cô ta thay thế vị trí làm việc sao? Dì Hai cũng chấp nhận à?”

Lý Lâm cười nghiêng ngả: “Chu Xảo Mạn là một người nhiều thủ đoạn, cô ta có thể thuyết phục được dì hai của con thật sự là khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác, cũng không biết cô ta đã đưa ra bao nhiêu lợi ích mới khiến dì hai của con gật đầu đồng ý.



Tô Ngư nhớ tới dì hai rất xảo quyệt của cô, lắc lắc đầu, bà ta là một người không thấy lợi thì sẽ không buông tha, lại còn là một người cực kỳ trọng nam khinh nữ, không hề thích Chu Xảo Mạn nếu không năm đó cô ta cũng không phải xuống nông thôn.


“Hai mẹ con đang nói thầm cái gì vậy, đến nếm thử đậu hũ nhồi thịt tôi mới làm đi.

” Tô Quý Hoa bê một cái nồi nhỏ từ phòng bếp ra.


Tô Ngư ngửi thấy mùi lập tức chạy tới: “Thơm quá đi!”

Nhìn gần lại chỉ thấy trong nồi có mấy miếng đậu hũ chen chúc nhau, mặt ngoài mỗi miếng đậu đều được chiên hơi vàng nhạt, ở giữa có một miếng thịt heo, bên trên trang trí hành hoa, vừa vàng vừa xanh vô cùng đẹp mắt.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: Chương 17


Tô Ngư nhanh chóng cầm đũa cẩn thận gắp một miếng, đưa vào trong miệng cắn một miếng ngon đến nheo mắt lại, đậu hũ vừa mềm vừa mượt, da còn có chút dai dai, thịt heo thơm không có mùi hôi, nhai nát nuốt vào còn lưu lại mùi thơm trong miệng: “Ăn rất ngon!”

Lý Lâm cũng ăn rất ngon: “Đậu hũ rất mềm, thịt heo cũng thơm, lão Tô, món đậu hũ nhồi thịt này rất thích hợp để làm cho cha mẹ và chú Vương ăn.



Thấy vợ con ăn ngon, trong lòng Tô Quý Hoa cũng ngọt ngào hơn mật ong: “Tôi đang định lần sau về quê sẽ làm cho cha mẹ và chú Vương, ăn đậu hũ nhồi thịt không đau răng, chúng ta ăn thử trước còn có thể cải thiện.



Tô Ngư ăn đến mức trong miệng toàn mùi thơm của thức ăn, còn Lục Thiệu Phong ở bên kia lại đang bị răn dạy.



“Lục Thiệu Phong, anh đã hai mươi lăm, hai mươi lăm tuổi rồi! Không phải là hai mươi cũng không phải hai mươi mốt tuổi nữa, hai năm nữa anh còn có thể tìm con dâu cho mẹ sao? Anh cũng không thể độc thân cả đời, lần xem mắt này anh lại phá, mẹ nghe nói con gái nhà người ta sau khi bỏ đi đã ngay lập tức hẹn hò người sau, không chừng mấy ngày nữa là có thể nhận được tin vui của cô ấy.



Người đàn ông đưa bàn tay to ra cầm điện thoại để ra xa một chút, lại xoa xoa lỗ tai, thờ ơ trả lời, ở đầu dây bên kia mẹ Lục vẫn thao thao bất tuyệt: “Tôi sẽ nhờ lãnh đạo của anh sắp xếp…”

….

.



“Bụp bụp bụp nhìn váy mới của chị đi! Có đẹp không?”


Tô Ngư cắn hạt dưa, nghiêm túc đánh giá vẻ ngoài của Lý Mỹ Lệ, vẻ mặt rất chuyên nghiệp: “Màu xanh sáng ngời tôn làn da của chị trắng lên một tone, thắt lưng hơi bó lại không bị lộ bụng, kiểu tóc rất hợp với váy, em đánh giá 90 điểm, đồng chí Lý Mỹ Lệ, vẻ đẹp của chị em nghĩ còn có thể cải thiện, hy vọng lần sau chị sẽ cải thiện hơn.




Lý Mỹ Lệ đang tạo dáng nghe cô nói xong lập tức nhụt chí, đặt mông ngồi xuống bên cạnh Tô Ngư, cầm một nắm hạt dưa, vừa cắn vừa oán trách: “Em không biết, sáng sớm hôm nay chị đã bị mẹ chị dựng dậy, sau khi lăn qua lăn lại mấy tiếng, đã thay váy một lần, kết quả cuối cùng vẫn chọn cái váy mới này, mệt chết rồi cũng chỉ vì một buổi xem mắt thôi mà.




 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: Chương 18


“Chị mặc một chiếc váy mới, hơn nữa hôm nay chị còn rất xinh đẹp, phải vui vẻ một chút, chúng ta đến đó coi như là xem chuyện vui đi, đổi chỗ cắn hạt dưa.

” Tô Ngư lộ rõ bản chất hài hước.


Lý Mỹ Lệ nghĩ: “Cũng đúng nha.

” cô xoay người tiếp tục cắn hạt dưa: “Hôm nay chị mới biết là ngày hội xem mắt trong nhà máy sẽ làm lớn hơn, mấy nhà máy xung quanh đều gia nhập, số nam nữ đều tăng lên gấp mấy lần, nếu hội trường nhà máy chúng ta không đủ có thể sẽ lấy thêm của mấy nhà máy khác trong thành phố, nghe nói là do Chu Xảo Mạn đề xuất, cô ta cũng thật giỏi, có thể thuyết phục được nhiều nhà máy như vậy, chúng ta còn gần đơn vị bộ đội sẽ có không ít sĩ quan sẽ đến.




Tô Ngư dừng lại, nuốt hạt bí trong miệng: “Thật sự rất tài giỏi.



“Cha mẹ em lại ra ngoài hẹn hò rồi sao?” Lý Mỹ Lệ hỏi Tô Ngư.



Tô Ngư: “Đi xem phim rồi.




Lý Mỹ Lệ thở dài: “Tình cảm của cha mẹ em thật tốt, nếu sau này chị và người yêu cũng giống như bọn họ thì tốt biết mấy, cha mẹ chị quá khó tính, vừa nói chuyện đã cãi nhau rồi, haiz.




Tô Ngư nghĩ rồi trả lời: “Còn phải xem độ may mắn.



Lý Mỹ Lệ: “! Cũng đúng.

” Chính vì khó nên cô mới từ chối xem mắt, hơn nữa cô cũng chưa có lớn tuổi.



Thời gian sắp bắt đầu, Tô Ngư mới chậm rãi thay một chiếc váy màu xanh quân đội, tóc không cần chải lại, bím sáng buổi sáng vẫn còn nguyên, không cần trang điểm, xách túi vải trên tay, sẵn sàng ra ngoài bất cứ lúc nào.


“Em lại mặc chiếc váy này à, tuy em mặc rất đẹp, nhưng chị vẫn thích em mặc chiếc váy trắng kia hơn, nó tôn lên vẻ đẹp của em.

” Nói xong, ánh mắt của Lý Mỹ Lệ lại không rời khỏi Tô Ngư, người đẹp, mặc cái gì cũng đẹp.


Tô Ngư vuốt phẳng những nếp nhăn trên váy: “Cái này đẹp, thật đặc biệt.



Lý Mỹ Lệ đến gần, sờ bím tóc có chút xõa ra của Tô Ngư, tò mò hỏi: “Tuy bím tóc của em không gọn gàng, nhưng nhìn lại đẹp.

Có vẻ, nói như nào nhỉ? Thảnh thơi à? Hay thoải mái?”

Tô Ngư nhìn vào gương: “Lười biếng thì sao?”

Lý Mỹ Lệ vỗ vỗ tay: “Lười biếng sao? Hơi lạ nhưng cảm thấy thích hợp nhất.



“Khụ, chúng ta sắp muộn rồi.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,711
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: Chương 19


“Không được rồi, chúng ta phải nhanh lên, chị không muốn bị nhiều người nhìn khi đi vào, thật xấu hổ, đi đi đi.



Bị Lý Mỹ Lệ vội vàng lôi về phía trước, mặt Tô Ngư giãn ra, nở nụ cười, trở tay kéo Lý Mỹ Lệ đi, đừng chỉ nhìn tay cô giống người không phải làm gì, thật ra cứ mỗi dịp thu hoạch bận rộn cô đều về quê giúp đỡ công việc đồng áng, sức lực không hề yếu, sức khỏe cũng rất tốt.


Lý Mỹ Lệ sợ hãi kêu lên: “Chậm một chút, chậm một chút…”

Hai người họ chạy rất nhanh, khi chạy tới thì các nam nữ trẻ tuổi đang lục tục đi vào hội trường, phía sau dường như đã không còn nhiều người, phần lớn mọi người đều đã đi vào.


Hòa mình vào đám đông thuận lợi che giấu bản thân, Tô Ngư nhẹ nhàng thở ra, lấy khăn tay ra lau mồ hôi: “Kịp rồi.




Lý Mỹ Lệ không ngừng thở hổn hển: “Cũng chưa phải đến cuối cùng.



Nói xong hai người nhìn nhau cười, khiến cho người bên cạnh nhìn bằng ánh mắt lạ lùng.


Hội trường được sắp xếp ngay tại nơi tổ chức hoạt động hàng ngày của nhà máy, cũng không trang trí quá nhiều, nhìn thấy rất mộc mạc và bình thường, nước trà và hạt dưa được bày ra rất nhiều, nhưng mục đích chủ yếu của những người tới đây không phải là ăn uống, bọn họ tới để tìm người yêu, ngoại trừ Tô Ngư và Lý Mỹ Lệ là hai người bạn thân làm ổ ở góc này.


“Không phải là nước lọc, bên trong được bỏ thêm đường, lần này nhà máy rất cẩn thận.


” Lý Mỹ Lệ cầm lấy một cốc, uống xong một cốc lại rót thêm một cốc, uống liên tiếp ba cốc!

Tô Ngư cũng khát, nhà cô cách hội trường không xa, nhưng chạy một đoạn đường cần phải uống nước: “Đúng vậy, nghe mẹ em nói, trước đây không có hạt dưa chỉ có nước lọc thôi.



Lau sạch mồ hôi, nước cũng uống rồi, ánh mắt Tô Ngư tập trung vào hạt dưa, đang muốn vươn tay ra lấy lại bị người khác gọi tên.


“Đồng chí Tô.



Hai mắt Tô Ngư mở to, nhìn hạt dưa chỉ cách cô có một bàn tay, trong lòng thầm thở dài, quay đầu nhìn người kia: “Đồng chí Chu, hóa ra anh cũng tham gia xem mắt sao?”

Đồng chí Chu nhìn Tô Ngư, gật đầu: “Vâng, bởi vì cô cũng tham gia.



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom