Cập nhật mới

Dịch Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 982


Chương 982

Mẫn à.

Bỗng nhiên thấy rất nhớ em.

Phải nói là sau khi em rời khỏi thành phố Nam, ngày nào của tôi cũng trôi qua trong sự nhớ nhung.

Tối đến tôi thường hay mất ngủ, có ngủ cũng không yên giấc, nên lấy cây trâm có được từ chỗ em ra xem tới xem lui, cứ nhìn đóa hoa hồng em khắc, cùng với hai chữ “Nam Mẫn” kia không rời mắt.

Bây giờ là gần sáng ở thành phố Nam, ở Birmingham thì chắc là mới tới nửa đêm, bên đó có lạnh lắm không? Có hay mưa không?

Ngày nào tôi cũng kiểm tra tình hình thời tiết của Birmingham, nhưng không thể nào biết được những gì đang diễn ra trong tim em.

Em có vui không?

Có lẽ là khá vui.

Suy cho cùng thì ở đó không có tôi ở bên cạnh làm phiền, lại có thêm anh cả yêu quý của em, tôi tin chắc em sẽ rất vui vẻ.

Tôi rất muốn sang Birmingham để tìm em, vài lần định đặt vé máy bay nhưng vì vừa mới phẫu thuật mở sọ nên không bay được. Tôi phải đi thuyền, liệu khi nhìn thấy tôi em có tức giận đến mức ném tôi xuống biển không?

Ha ha.

Em ấy à, tính tình đúng là khó chiều, như con mèo vậy, bình thường lạnh lùng hờ hững chẳng quan tâm đến điều gì, nhưng nóng giận chút lại xù lông lên.

Mấy ông anh nhà em không dám chọc em giận, tôi lại càng không dám, sợ em cào nát mặt tôi mất.

Nhưng tôi biết, em khinh thường làm việc đó, em chỉ biết dùng ánh mắt để giết tôi, một ánh mắt thôi là đủ để khiến tôi co rụt lại rồi.

Thế nên tôi thường suy nghĩ không biết ba năm trước rốt cuộc mình bị gì mà lại không phát hiện ra được dáng vẻ thật sự của em sau lớp mặt nạ ngoan ngoãn kia, cứ thể bị em lừa không biết gì suốt ba năm.

Đều do tôi không tốt, là do mắt tôi mù, lòng cũng không sáng.

Ba năm đó, tôi cũng không biết mình đã trải qua như thế nào, có cảm giác như một giấc mơ vậy, rơi xuống một cái vực sâu rồi lại được một y tá cứu dậy.

Ký ức của tôi về vị thiên sứ đó vô cùng mờ nhạt, thế nên em ở ngay bên cạnh mà tôi lại xem em như không khí.

Tôi cứ có cảm giác em không phải là em.

Giấc mơ đó, mãi cho đến khi em rời đi mới chợt tỉnh lại.

Tôi nhớ rõ, sau khi ly hôn với em, từ bệnh viện trở về dinh thự nhà họ Dụ thì người giúp việc mới nói cho tôi biết em đã đi rồi.

Tôi đẩy cửa phòng ra, ngửi được mùi hương hoa hồng quen thuộc, đó chính là mùi hương trên người em, sau đó mùi hương cũng dần nhạt đi sau khi em biến mất, cho đến khi nó gần như mất hẳn thì tôi mới cảm thấy hoảng hốt.

Bởi vì tôi biết, em đã dần rời khỏi thế giới của tôi rồi.

Tôi đã làm em tổn thương quá sâu.

Em chăm sóc tôi ba năm, mà tôi lại chẳng đối xử tốt với em dù chỉ một ngày, tôi là kẻ không ra gì, không đáng mặt đàn ông.

Sao tôi lại không biết “tình cảm đến muộn còn không bằng cọng cỏ”, cũng biết em không cần “cọng cỏ quay đầu” như tôi, nhưng tôi vẫn không thể buông bỏ được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 983


Chương 983

Thế nên tôi viết bức thư này vì muốn nói với em một điều…

Tôi yêu em, tôi muốn chúng ta có thể ở bên nhau!

Mong em sớm ngày trở về.

Dụ Lâm Hải.

Ngày X tháng X năm XX.

Nam Mẫn đọc hết bức thư, chỉ cảm thấy miệng mình chua sót, như vừa mới nuốt phải hoàng liên, trong lòng không rõ là cảm giác gì.

Hơn nữa khi nhìn bên dưới góc phải, trên cái tên của anh là hình con dấu “Dụ Lâm Hải ấn” màu đỏ, tim cô như bị ai đó siết chặt vậy.

Cô đau đến mức cả người phát run, chân mềm nhũn ngã ngồi xuống ghế.

Ngồi đó chừng nửa ngày, cô tự nói với bản thân rằng đau dài không bằng đau ngắn, dứt khoác xem cho hết.

Xem anh rốt cuộc còn muốn nói điều gì?

Còn có thể nói ra những gì!

Cố nén cơn sóng giữ trong lòng, cô mở bức thư thứ hai ra.

——

Mẫn à.

Vẫn là rất nhớ em.

Trong khoảng thời gian gần đây tôi không được may mắn lắm, chuyện vui vẻ nhất có lẽ là em đã kết bạn lại với tôi!

Tôi thật sự rất vui, rất rất vui!

Mỗi lần gửi tin nhắn cho em, chờ em trả lời, nhìn thấy tin nhắn của em đều biến thành khoảnh khắc hạnh phúc nhất của tôi trong nửa năm qua.

Tôi đã ước mong rằng em có thể nói với tôi nhiều hơn một chút, dù chỉ là nửa câu vậy thôi, nửa câu thôi cũng đã đủ để cảm giác hạnh phúc đó của tôi kéo dài hơn rồi, nhưng tôi lại sợ nói nhiều quá lại làm phiền em.

Nhìn thấy những dòng chữ em gửi, nghe thấy giọng nói của em, sự nhớ nhung về em lại càng thêm dữ dội.

Tôi hận không thể phá nát màn hình, trực tiếp xuất hiện trước mặt em.

Có ngàn vạn lời muốn nói, nhưng không thể nói hết qua WeChat, trong điện thoại tôi cũng không nói thành lời được nên đành phải viết thư cho em.

Bây giờ tôi mới hiểu được, người xưa “dùng bồ câu đưa thư” là việc lãng mạn đến mức nào.

Bưu điện chính là phát minh vĩ đại nhất trên đời.

Bức thư trước đó có lẽ đã đến khu vườn Hoa Hồng, em lại đang ở Birmingham xa xôi nên tất nhiên là không thấy được, cứ để nó nằm ở đó đâu hơn một chút đi.

Bởi vì tôi cũng không dám chắc, khi em nhìn thấy nét chữ trên phong thư kia có liếc mắt cái đã nhận ra nó là chữ của tôi hay không, nếu đã nhận ra rồi, liệu em có trực tiếp xé nát rồi ném vào thùng rác mà chẳng thèm xem hay không?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 984


Chương 984

Nói thật, tôi chẳng hề có chút tự tin nào.

Thế nên xem như em chưa thấy cũng tốt, thế thì lá gan của tôi sẽ to hơn một chút.

Mấy ngày nay lòng tôi cứ bất an thế nào ấy, cứ linh cảm sẽ có chuyện gì đó xảy ra, từ nhỏ đến lớn tôi đã như vậy rồi, giác quan thứ sáu cho chuyện vui thì chẳng ra làm sao, nhưng chuyện xấu thì cứ chính xác đến lạ.

Nhưng chỉ cần em ở bên kia có thể bình yên thì mọi chuyện sẽ không sao hết.

Còn tôi…

Ngày trước có một thầy từng tính cho tôi, nói số tôi gặp phải nhiều tai nạn, nửa đời đầu phải trải qua ba kiếp nạn, nếu vượt qua được thì sẽ sống tới già, nếu không qua được thì ở lại đó thôi.

Tôi không biết ba kiếp nạn đó là gì, ngày trước cũng không sợ, cảm thấy binh đến có tướng chắn, nước đến có đất ngăn, di chúc cũng đã lập, chuyện hậu sự đã được sắp xếp nên chẳng sợ điều gì.

Nhưng bây giờ tôi lại thấy hơi sợ hãi.

Tôi sợ trong khoảng thời gian sống ngắn ngủi đó, tôi phải sống trong sự hối hận vì yêu mà không thể chung đường.

Em vẫn chưa tha thứ cho tôi, sao tôi cam lòng rời đi như vậy được chứ?

Tôi cũng sợ lắm, sợ em ra nước ngoài gặp được người đàn ông khác, phát hiện người đó tốt hơn tôi, trưởng thành hơn tôi, dịu dàng hơn tôi, biết săn sóc hơn tôi, tốt với em hơn tôi…

Nghĩ đi nghĩ lại, tôi thật sự không có chút lợi thế nào.

Khi nào em mới về?

Tôi là một kẻ tham lam, đã không còn thỏa mãn với việc gửi tin nhắn và gọi điện thoại cho em nữa, tôi muốn nhìn thấy em, gấp gáp muốn thấy mặt em!

Nước ngoài sống rất cởi mở, lúc ở bên đó tôi thường thấy người ta hôn nhau ở ngã tư đường, thân thiết với nhau trong ngõ tối…

Tôi xin em, dù có gặp được một người đàn ông hoàn hảo toàn diện đến mức nào cũng đừng dễ dàng nhập gia tùy tục!

Lòng dạ đàn ông chỉ có những thứ đó mà thôi, em nhất định phải cẩn thận!

Kinh nghiệm của em không nhiều, rất dễ bị tổn thương.

Nếu tôi nói cho em biết, thật ra cái đêm trong khách sạn đó tôi với em chẳng xảy ra chuyện gì, tất cả đều do tôi làm giả, em có thể bớt hận tôi một chút hay không?

Hay là em sẽ hận tôi hơn?

Hận tôi lừa em?

Em quay về nói cho tôi biết được không?

Mong em sớm ngày trở về.

Dụ Lâm Hải.

Ngày X tháng X năm XX.

……

Nam Mẫn trừng to hai mắt, đọc lại đoạn cuối một lần nữa, cảm thấy gân xanh trên đầu mình giật giật.

Cái đêm trong khách sạn hôm đó, bọn họ… Không xảy ra quan hệ.

Cô không mượn rượu “bắt nạt” anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 985


Chương 985

Chỉ là anh giả vờ thôi?

Sắc mặt Nam Mẫn đầy nặng nề, tức giận đến mức phát run.

“Dụ Lâm Hải, tên khốn nhà anh!”

Hai tay Nam Mẫn siết chặt lấy bàn, cắn chặt răng, cơn tức này, bực bội không biết trút đi đâu!

Những thứ khác thì cô có rất nhiều kinh nghiệm, chỉ có chuyện đó là không có chút kinh nghiệm nào.

Chỉ thấy heo chạy chứ chưa từng ăn thịt heo.

Chỉ có một đống kinh nghiệm trong lý thuyết, không có áp dụng vào thực tiễn.

Lần đó cô uống say được Dụ Lâm Hải đưa đi, sáng sớm hôm sau tỉnh dậy thấy cả người anh đầy vết thương, uất ức nói anh bị cô ức hiếp.

Xét thấy cô uống rượu có vài tật xấu, chẳng thể nhớ gì cả, hơn nữa dấu vết trên người anh rất giống thật nên cô mới tin, còn tưởng mình đã làm ra chuyện hay ho rồi.

Say rượu làm loạn, bất cẩn đè lên người anh.

Nào ngờ tất cả đều là anh giả vờ!

Sao trên đời này lại có người đàn ông mặt dày mày dạn như thế nhỉ?

Hiệu quả cách âm của khu vườn Hoa Hồng không tốt, tiếng rống giận của Nam Mẫn đã lọt hết vào tai mấy ông anh, họ bèn đẩy cửa ra, nối đuôi nhau đi vào.

“Chuyện gì thế? Lúc nãy em mới ăn cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông Dụ Lâm Hải đúng không?”

Bạch Lộc Dư dò xét nhìn gương mặt xanh mét của Nam Mẫn, buồn bực nói: “Dụ Lâm Hải lại gây ra chuyện gì thế, sao chết rồi mà vẫn có thể khiến em tức đến mức này?”

Lý Vân đẩy anh ta một cái, nháy mắt bảo anh ta đừng tùy tiện nhắc tới Dụ Lâm Hải.

Thế có khác gì xát muối lên miệng vết thương của bé sáu đâu?

Bạch Lộc Dư nhỏ giọng thì thào: “Là con bé tự nhắc mà…”

Hạ Thâm đi tới, phát hiện ra thư trên bàn thì lập tức hiểu ra, giọng hiền hòa nói: “Bức thư này là do Dụ Lâm Hải gửi cho em đúng không?”

Vẻ mặt Nam Mẫn vô cùng nặng nề, gật đầu.

Cô lại nghiêm mặt nói với nhón Bạch Lộc Dư: “Các anh có còn nhớ cái lần Dụ Lâm Hải bị em “cưỡng bức” ở khách sạn đó không?”

Chữ “cưỡng bức” vừa thốt ra, ba ông anh đều quay sang nhìn nhau.

“Nhớ chứ”.

Bạch Lộc Dư lăn lộn trên tuyến đầu trong đội ngũ hóng hớt thì làm gì có chuyện quên mất chuyện liên quan đến em gái mình: “Lần đó em hùng hổ lắm, anh hai sợ em chịu thiệt nên chạy tới, kết quả là em bắt nạt Dụ Lâm Hải…”

Lý Vân đã nhanh chóng lướt qua bức thư, nhíu mày: “Cái gì? Lần trong khách sạn đó là thằng ranh họ Dụ kia giả vờ ư?”

“Hả?”

Bạch Lộc Dư như con ếch “òa” lên một tiếng: “Em xem với!”

Anh ta giật lấy bức thư, cũng buột miệng “má nó” một tiếng: “Tên Dụ Lâm Hải đó chó má quá nhỉ, chuyện như thế mà cũng làm được ư? Người ta toàn là con gái diễn vai nạn nhân, tên đó thì hay rồi, mặt dày mày dạn!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 986


Chương 986

“Nhưng mà…”, Hạ Thâm nhìn sang Nam Mẫn: “Rốt cuộc hai người có xảy ra quan hệ hay không, bản thân em không biết ư?”

Lý Vân và Bạch Lộc Dư cũng quay phắt sang nhìn Nam Mẫn.

“Đúng đó, lần đầu tiên của con gái…”

Bọn họ không nói hết lời, tuy là họ cũng chưa trải nghiệm bao giờ nhưng mà nghe nói là… Đau lắm.

Nam Mẫn nhếch môi, không còn lời nào để nói.

Chỉ cảm thấy một dòng máu nóng đang dâng lên trong ngực mình, hận không thể phun ra một ngụm.

Khi đó cô đang bận tức giận, hoàn toàn không hề nghi ngờ, suy cho cùng thì cảnh tượng trong mơ cũng quá chân thật, khiến cô tưởng rằng họ thật sự xảy ra quan hệ.

Cô là người học y nên biết rõ cơ thể của con gái đều không giống nhau, có người đau muốn chết, có người lại không đau mấy, lần đầu tiên có máu hay không cũng giống vậy, tất cả đều không phải là xác suất trăm phần trăm.

Ai mà ngờ được Dụ Lâm Hải lại chó má như vậy cơ chứ!

Bạch Lộc Dư nhìn Nam Mẫn, bất giác “chậc” một tiếng: “Thật sự không ngờ, em gái anh đã hai lăm tuổi rồi mà vẫn còn là hoàng hoa khuê nữ”.

“…”

Nam Mẫn trừng mắt nhìn anh ta một cái: Anh biết lịch sự là gì không?

Lý Vân liếc mắt nhìn Bạch Lộc Dư một cái, xùy một tiếng: “Thì em cũng còn là trai tân đấy thôi? Không biết xấu hổ còn mặt dày đi nói bé sáu nữa hả?”

Bạch Lộc Dư trừng mắt: “Nói thế cũng nói, con bé đã kết hôn một lần rồi, em còn chưa yêu ai đây này!”

Hạ Thâm vỗ vai Bạch Thất: “Đúng đó, em gái chúng ta đã kết hôn một lần rồi, em còn chưa hẹn hò với ai, cuối cùng thì ai thảm hơn ai, cẩn thẩn suy nghĩ xem”.

Bạch Lộc Dư: “?”

Có bức thư thứ ba, nhưng Nam Mẫn lại không muốn đọc nữa.

Có trời mới biết Dụ Lâm Hải còn thêm chiêu trò gì nữa.

Tên này khi còn sống đã khiến người ta ghét, chết rồi vẫn làm người ta hận, Nam Mẫn hận không thể đào anh từ lòng đất lên, đánh anh một trận!

“Còn một bức cuối cùng, đọc nốt đi”.

Hạ Thâm khuyên cô: “Đau dài không bằng đau ngắn, xem sớm hết sớm”.

Nam Mẫn cố gắng ổn định lại hơi thở, chậm rãi mở ra bức thư thứ ba, mặt giấy loạt soạt, vẫn là những dòng chữ thể Khải ngay ngắn của Dụ Lâm Hải.

Thể chữ xinh đẹp kia khiến ba ông anh sau lưng sáng hết cả mắt.

“Không ngờ tên Dụ Lâm Hải đó lại viết chữ đẹp vậy, so với đống chữ như chó cào kia của anh thì đẹp hơn nhiều”, Bạch Lộc Dư nhỏ giọng than thở.

Hạ Thâm giơ một ngón tay lên môi: “Suỵt, đừng ồn ào”.

——

Mẫn à.

Vẫn là một ngày nhớ em.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 987


Chương 987

Tôi đang ở Thủy Vân Gian, gặp phải một người, họ Ngôn, chính là cơ trưởng đã lái chuyến bay Y1106 của em.

Không hiểu tại sao khi nhìn thấy anh ta, tôi lại có cảm giác quen thuộc, như đã quen biết nhau từ rất lâu, như đã gặp nhau ở nơi nào rồi.

Nói thế nào người ta cũng là cơ trưởng cứu mạng em, tôi nói lời cảm ơn anh ta, nhưng nhìn anh ta lại khiến tôi có cảm giác căng thẳng.

Thoạt đầu tôi không hiểu, nhưng đêm đó sau khi tán gẫu với anh ta xong tôi mới chợt hiểu ra, đó không phải là căng thẳng, mà là nguy cơ!

Khi thằng nhóc Phó Vực đòi theo đuổi em, tôi chẳng thấy đó là vấn đề gì lớn, bởi vì tôi biết cái bộ dạng cà lơ phất phơ kia không thể lọt vào mắt em, nhưng… Ngôn Uyên thì khác.

Khi tôi biết lần này anh ta đến thành phố Nam vì em đã nhờ vả, đến đây để điều tra Kiều Lãnh thì cảm giác nguy cơ đó lại càng dữ dội.

Đêm qua, tôi đã mơ một giấc, tôi mơ thấy em.

Nhưng trong giấc mơ đó còn có cả Ngôn Uyên, em tựa vào vai anh ta, khẽ mỉm cười.

Tôi đã bừng tỉnh.

Tôi biết mình sợ cái gì.

Ngôn Uyên ở phòng số 88 trong Thủy Vân Gian, ở ngay bên cạnh tôi.

Tôi chủ động tìm anh ta nói chuyện, anh ta rất thẳng thắn nói cho tôi biết anh ta muốn tiến thêm một bước để tiếp xúc với em, tôi sợ.

Tôi thật sự hoảng sợ rồi!

Tôi tự cho là mình thông minh, từ nhỏ đến lớn chưa từng lo sợ như thế bao giờ, cũng chưa bao giờ tự ti đến thế, nhưng khi chuyện liên quan đến em, tôi lại chưa từng tự tin.

Nếu như người khác bắt đầu từ con số không, thì tôi biết điểm khởi đầu của tôi cách số không đâu đó cả chục ngàn mét.

Tôi không biết nếu như Ngôn Uyên chính thức theo đuổi em thì liệu em có đồng ý không?

Dù sao người ta cũng cứu mạng em, còn là bạn của anh cả em, cũng từng làm lính, trông lại điển trai, chín chắn…

Không được!

Chỉ cần nghĩ tới việc em có thể sẽ hẹn hò với anh ta là tôi đã hận không thể, hận không thể… Hận không thể bóp chết chính mình!

Bởi vì tôi biết, nếu như em đến với Ngôn Uyên thật, tôi là người không có quyền phản đối nhất, tôi lấy cái lý gì để nói cơ chứ?

Là do tôi tự tay đẩy em ra, nếu có thể làm lại một lần nữa, có đánh chết tôi cũng không buông tay em!

Hoa đã rơi rồi không thể giữ, như từng quen biết én về đây.

Nửa năm trôi qua, tôi đã trở nên cảm tính hơn rất nhiều, không còn là kẻ ngu ngốc thẳng tính ngày xưa nữa.

Cuối cùng cũng biết mình từng có cái gì, mất đi cái, muốn có được những gì.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 988


Chương 988

Tôi từng có được em, mất đi em, bây giờ và sau này cũng chỉ muốn có được em.

Nhưng tôi mong rằng em có thể hạnh phúc hơn.

Chẳng lý nào em lại không thể hạnh phúc.

Tôi mong từ nay đến về sau em có thể đắm chìm trong cuộc sống đầy hạnh phúc, là cô gái được người người yêu thương, một công chúa nhỏ vô lo vô nghĩ.

Để có được điều đó, tôi nguyện trả tất cả mọi giá, dù phải mất đi tính mạng này tôi cũng không tiếc.

Kiều Lãnh sẽ được áp giải về nước T nhanh thôi, yên tâm, có tôi theo dõi, chắc chắn sẽ không để hắn thoát được. Tôi nhất quyết sẽ không để hắn có cơ hội tổn thương đến em!

Em cũng sắp về rồi phải không?

Tôi vẫn ở thành phố Nam chờ em, chưa gặp được em, tôi sẽ không rời đi.

Mong em sớm ngày trở về.

Dụ Lâm Hải.

Ngày X tháng X năm XX.

Một giọt lệ nóng bỏng rơi xuống tờ giấy, khiến màu mực trên giấy nhòe mờ.

Nam Mẫn cầm lá thư, chỉ thấy tim mình co thắt lại.

“Tên lừa đảo, đồ lừa gạt…”

Nói cái gì mà “không gặp được cô anh sẽ không rời đi”, kết quả thì sao, anh đã đi rồi đấy thôi, anh cứ thế biến mất khỏi thế giới của cô, biến mất hoàn toàn.

Giọt nước mắt trong suốt rơi trên mặt giấy, hiện lên một gương mặt đầy anh tuấn.

Dường như cô lại được nhìn thấy người đàn ông của mười năm trước, người đã ôm cô từ trong đống xác chết bước ra, hấp dẫn ánh mắt cô, chiếm giữ toàn bộ tuổi thanh xuân của cô.

Tin tức Dụ Lâm Hải chết đã được giới truyền thông đưa tin suốt mấy tuần, đến nay nhiệt độ vẫn không giảm xuống.

Trong lễ tang của anh, có cô cả nhà họ Nam tham dự khiến nhiều người chú ý, nhất là cô cả nhà họ Nam đầy bí ẩn và khó lường đó lại còn nổi lên xung đột với hai người phụ nữ nhà họ Trác trước mặt mọi người.

Trác Nguyệt đã là “kẻ thứ ba” từ rất lâu, tình yêu tam giác của bà ta cùng với đài trưởng Thẩm Lưu Thư của đài Hoàn Á và cô cả nhà họ Dụ, Dụ Phượng Kiều từng gây xôn xao dư luận, bây giờ nhắc tới vẫn là một đề tài để bàn tán say sưa.

Những người thường xuyên cập nhật tin tức mới thì ai cũng biết.

Trước đó có bài đăng nói Trác Ngyệt với đài trưởng Thẩm đã chia tay, chuyện mang thai là giả, không ngờ sau đó có chó săn lại chụp được hai người đến bệnh viện khám thai, Trác Nguyệt mang thai thật!

Cư dân mạng cực kỳ đồng tình với cô cả nhà họ Dụ, sau khi bị chồng mình vứt bỏ thì đứa con trai duy nhất cũng mất sớm, thảm thương quá mà.

Có Trác Nguyệt làm “bóng đèn soi sáng”, Trác Huyên cũng nhanh chóng đi vào vết xe đổ, bị người ta bóc mẽ vì làm kẻ thứ ba rồi còn bị chính thất đánh tơi bời, suýt chút nữa đánh thành diễn viên hát hí luôn.

Người ta thường nói đi bên bờ sông thì làm gì có chuyện không ướt giày?

Chuyện ở lễ tang vừa đước khui ra thì sau đó đã có người lên tiếng, nói lần trước Trác Nguyệt và Trác Huyên bị bỏ tù là vì đắc tội với cô cả nhà họ Nam.

Nhất thời, từ khóa “cô cả nhà họ Nam” lại được đẩy lên bảng tìm kiếm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 989


Chương 989

Mà lần này, từ khóa tìm kiếm lại không bị xóa đi.

Chẳng những thế, có người còn phát hiện hình như cô cả nhà họ Nam đã mở Weibo!

Bên dưới cái tên “Nam Mẫn” chính là những dòng miêu tả chứng thực… Chủ tịch tập đoàn Nam Thị, người sáng lập quỹ từ thiện Nam Mẫn.

Nhất thời, vô số cư dân mạng, nhào vào khu bình luận và gửi tin nhắn riêng hỏi: “Của chính chủ hả?”

“Là cô cả nhà họ Nam hàng thật giá thật ư?”

“Cô là cô cả nhà họ Nam thật hả?”

“Không phải là giả mạo đó chứ? Cô mà dám giả danh cô cả nhà họ Nam thì đúng là chán sống rồi đấy nhỉ?”

“…”

Đối mặt với những lời chất vấn, đương sự chỉ trả lời đúng hai chữ ngắn gọn… Chính chủ.

Có phải là cô cả nhà họ Nam thật không?

…Chính chủ.

……

Thế giới internet bỗng chốc chìm vào sự im lặng và khiếp sợ.

Ngay sau đó, khu bình luận đã biến thành một đống:

Má ơi, má ơi, má ơi ơi ơi!

Cô cả nhà họ Nam thật ư?

Ngay sau đó, Nam Mẫn lại đăng bài thứ hai, chụp màn hình những dòng bình luận lại, dùng màu đỏ khoanh tròn, nói: “Xã hội văn minh, muốn tôi tự ra tay hay mấy người tự xóa?”

“…”

Không biết tại sao, chỉ một câu ngắn gọn đã khiến đa số cư dân mạng và anh hùng bàn phím cảm nhận được sự lạnh lẽo và sát khí qua lớp màn hình, lặng lẽ nghe lời, xóa đi những từ ngữ không hay.

Những lời vừa khí phách vừa kiêu ngạo đó, ngoài cô cả nhà họ Nam ra thì chắc chẳng ai dám nói.

Chẳng mấy chốc, tài khoản chính thức của tập đoàn Nam Thị cũng chia sẻ bài của Nam Mẫn kèm theo dòng chữ: “Cô cả nhà chúng tôi tính tình nóng nảy không dễ chọc, mong các bạn ngoan ngoãn một chút sẽ có kẹo ăn”.

Công ty thuộc quản lý của tập đoàn Nam Thị cũng chia sẻ bài biết của Nam Mẫn, cùng với bài từ tài khoản chính của tập đoàn, @Nam Mẫn, kèm thêm câu: “Chào mừng chủ tịch đến với thế giới internet!”, kèm hình trái tim.

Điều này vẫn chưa đủ để cư dân mạng khiếp sợ.

Cư dân mạng thần thông quảng đại lại phát hiện trong số những người theo dõi có một số những cái tên quen thuộc, ngoài vài ông lớn trong giới kinh doanh, thì những người đứng đầu trong giới y học, giới nghệ thuật, giới chạm khắc ngọc, giới đua xe cũng theo dõi Nam Mẫn.

Giới giải trí lại càng khỏi phải bàn, lấy ảnh đế Hạ Thâm đang nổi tiếng dẫn đầu, sau đó là thần tượng đang nổi Tự Đạc, thì các nghệ sĩ của truyền thông Nam Tinh đều theo dõi Nam Mẫn, điên cuồng ủng hộ và tung hô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 990-991


Chương 990

Tất cả những nghệ sĩ từng hợp tác với tập đoàn Nam Thị kéo dài không dứt, ai cũng quảng bá cho Nam Mẫn vô điều kiện, con số theo dõi tài khoản của Nam Mẫn tăng cao, lượng người hâm mộ cũng điên cuồng tăng vọt.

Trực tiếp khiến Weibo trở nên tê liệt.

Thể diện lớn thế này… Khiến con người ta buộc lòng phải cảm thán một câu “sức mạnh của tư bản”!

Khu bình luận muốn ủng hộ thần tượng nhà mình nên cũng kiểm soát hướng dư luận, từ đầu đến cuối chỉ có “Chào mừng cô cả đến với thế giới của người phàm!”.

Trong phòng tập đấm bốc.

Nam Mẫn vừa đánh một bài đấm tổng hợp cùng với người hỗ trợ, cô tháo bảo vệ răng ra, mồ hôi đầm đìa từ trên đài leo xuống.

Bạch Lộc Dư đang ngồi trên ghế nhìn chằm chằm máy tính, đưa cho cô một chai nước mà không cần ngẩng đầu lên.

“Chúc mừng em, một mình em đã khiến cả Weibo tê liệt, anh chủ động giúp đỡ giải quyết một chút”.

Nam Mẫn nhận nước, rót vào miệng ừng ực hơn nửa chai.

Cô dùng khăn lau mồ hôi trên cổ, lúc nãy cầm điện thoại lên xem, lượng người hâm mộ đã lên đến hơn triệu, cô không để ý lắm, kéo xuống xem phần bình luận.

“Thái độ của cư dân mạng thế này có hiền lành quá không?”

Bạch Lộc Dư hừ khẽ một tiếng: “Không hiền lành như những gì em nghĩ đâu, cũng có khá nhiều người mắng chửi, đều bị anh giải quyết hết rồi. Dám mắng em gái anh, bọn đó phản hết rồi mà!”

Nam Mẫn khá là hứng thú hỏi: “Mắng em cái gì thế?”

“Nói em kiêu ngạo, ương ngạnh, có chút tiền bẩn đã không biết mình họ gì, còn muốn khống chế cả mạng xã hội này nữa hả? Nói chung là vẫn có mấy người ghét người giàu như thế, hoặc là cư dân mạng nhìn ai cũng thấy khó chịu ấy”.

Bạch Lộc Dư sợ em gái mình không chịu được nên quay san an ủi: “Không sao, mặt trời cũng có mặt tối mà, cả anh ba là ảnh đế có cả đức cả tài cũng có người ghét kia kìa, em nghĩ thoáng lên”.

“Em đâu có sao, bọn họ thích ghét thì cứ ghét, tim em đâu phải thủy tinh. Cãi nhau thật thì chưa chắc họ đã cãi lại em”.

Nam Mẫn không hề có chút sợ hãi nào, đây không phải là lần đầu tiên cô trải qua bạo lực mạng rồi.

Bạch Lộc Dư chậc chậc lắc đầu: “Từ nhỏ đã bận rộn giúp em che giấu bản thân, đúng là chưa quen để em công khai thân phận trước mặt tất cả mọi người, lòng cứ thấy căng thẳng, run rẩy, cứ có cảm giác bảo bối mình giấu hơn hai mươi năm bị người ta đào ra”.

Anh ta than thở, lại quay sang nhìn Nam Mẫn: “Em đã suy nghĩ kỹ chưa, thật sự muốn dùng cách này để ép Tiêu Ân ra mặt hả?”

Nam Mẫn thản nhiên “ừm” một tiếng, khóe môi cong lên nụ cười lạnh lùng đầy mỉa mai.

“Em sợ tên đó không tìm thấy em, không có phương hướng xác định nên dứt khoát giúp đỡ một phen”.

Ngôn Uyên đã đào ra tung tích của bố mẹ từ miệng Kiều Lãnh, nhưng lời hắn nói là thật hay giả thì không ai biết được, chỉ có Tiêu Ân biết.

Tuy Kiều Lãnh là con nuôi của Tiêu Ân, nhưng bàn về thủ đoạn và tâm cơ thì còn chẳng bằng một ngón út của hắn.

Về vụ tai nạn xe cộ đó, cái đám ô hợp như Kiều Lãnh với Trác Huyên không thể tạo ra một kế hoạch khổng lồ như vậy, Vương Bình lại dễ dàng dứt ra khỏi chuyện này không để lại dấu vết, sau lưng chắc chắn có thế lực lớn hơn, không thể thoát khỏi liên quan tới Tiêu Ân.

Chương 991

Nguồn thiếu chương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 992


Chương 992

Ống kính lia đến chỗ cô.

Ống kính thường không có chút filter nào nhưng gương mặt cô cứ như đang bừng sáng, trắng đến lạ, đôi mắt long lanh như biết nói, xinh đẹp sáng ngời cả hội trường.

Vô số người than thở dù đặt cô cả nhà họ Nam kiếm tiền bằng gương mặt đó, làm mấy cô hotgirl mạng thì cũng có thể kiếm đầy bồn đầy bát, giá trị nhan sắc cùng với khí chất này hoàn toàn không thua kém gì mấy ngôi sao lớn!

Nếu như đó là hiệu quả khi đứng với người không hút mắt bằng, thì sau đó người qua đường cũng vô tình chụp được bức ảnh, Nam Mẫn đứng cùng với Hạ Thâm, giá trị nhan sắc của cô khi đứng cạnh ảnh đế cũng không hề giảm đi một chút nào.

Hơn nữa có người phát hiện, trước khi Hạ Thâm công bố chuyện hèn hò đã từng dính phải scandal với một cô gái trẻ, chỉ là khi đó đã giải thích quá nhanh, mặt của cô gái trẻ đó cũng không chụp được, rốt cuộc đó là ai thì vẫn là một dấu chấm hỏi.

Lúc này, bức ảnh chụp Hạ Thâm và Nam Mẫn lại một lần nữa xuất hiện, độ trùng khớp với bức mà chó săn chụp được trước đó khá cao, vì thế… Vụ án đã được phá giải!

Cô gái trẻ lúc đó không phải ai xa lạ, chính là cô cả nhà họ Nam, Nam Mẫn!

Thì ra cô và Hạ Thâm đã quen biết với nhau từ trước.

Khi những người thích phim điện ảnh đang nghi ngờ không biết Nam Mẫn và Hạ Thâm có quan hệ khác lạ gì không, thì tin tức Nam Mẫn chụp ảnh cùng Thư Anh cũng lên bảng tìm kiếm.

Mọi người đều biết, Hạ Thâm và Thư Anh đã chính thức công khai quan hệ yêu đương, đừng có nói là cô cả nhà họ Nam muốn chen chân vào nhé?

Quần chúng ăn dưa lại kéo ghế sang chỗ khác để hóng.

Nhưng khi bức ảnh đó được đăng lên, thấy Nam Mẫn và Thư Anh mặc áo ngủ, mái tóc ẩm ướt tựa vào thành bồn tắm thì máu mũi của bọn họ chảy dài.

Thư Anh là nữ thần đầy gợi cảm, trong giới giải trí đầy người đẹp này thì cô nàng vẫn luôn đứng đầu bảng, ai dám chụp ảnh cùng Thư Anh đều bị chém đẹp, trong giới vẫn luôn lan truyền biệt danh “sát thủ của những bức hình chung” của cô ta.

Cô ta đã xinh đẹp một mình rất nhiều năm, nhưng bức ảnh này, Nam Mẫn chẳng những giải quyết được mà còn dùng tư thế tùy tiện khoác vai, lập tức biến người đẹp Thư Anh thành cô gái nhỏ thẹn thùng.

Trong bức ảnh đó, Nam Mẫn mặc chiếc áo ngủ lụa đỏ, mái tóc đen ẩm ướt thoải mái xõa tung sau lưng, khẽ nhíu mày, quyến rũ lại khí phách, đáy mắt có nốt ruồi lệ lại càng tăng thêm cảm giác rung động lòng người.

Ánh mắt đó ẩn chứa rất nhiều câu chuyện, thoạt đầu khiến con người ta cảm thấy trong trẻo lại lạnh lùng, sắc bén, nhưng nhìn kỹ lại thì hình như nó đang ngấn lệ, có cảm giác yếu ớt chỉ cần chạm vào là vỡ.

Thật ra nét mặt của Nam Mẫn và Thư Anh có đôi chút giống nhau, ngồi kế bên không khác gì chị em ruột, nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.

Có một bức ảnh Thư Anh tựa đầu vào vai Nam Mẫn như thế, lại giết đám người trong giới chẳng còn một manh giáp, bị chia sẻ điên cuồng.

Cảm giác CP là vô cùng mạnh mẽ!

Khiến bạn trai chính quy Hạ Thâm ghen online, đăng bài @Nam Mẫn: “Nghe nói em muốn công khai giành bạn gái của anh hả?”

Nam Mẫn trả lời: “Khi nào mới đổi thành vợ đây?”

Hạ Thâm: “Khi nào sếp lớn cho nghỉ phép ấy”.

Nam Mẫn: “Duyệt”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 993


Chương 993

Xế chiều hôm đó, Hạ Thâm và Thư Anh bèn mang theo giấy chứng nhận kết hôn thông báo họ đã thành vợ chồng.

Chấn động toàn bộ giới giải trí!

Là bà chủ của công ty truyền thông Nam Tinh đang quản lý Hạ Thâm và Thư Anh, vì Nam Mẫn đã đốc thúc sự kiện này trên Weibo nên có được tiếng thơm là “bà chủ tốt nhất giới giải trí”.

Dù sao thì trong hoàn cảnh các nghệ sĩ dưới quyền không được phép hẹn hò, người thúc đẩy nhân duyên như Nam Mẫn, thậm chí còn giúp đỡ thông báo công khai như cô quả là hiếm có.

Đúng là đáng yêu muốn chết!

*

Nhà hàng Thực Vị.

Trong phòng là một bàn đầy người, các anh đều ở đây, Lạc Ưu cũng tới để chúc mừng cho tin vui của Hạ Thâm và Thư Anh.

Nam Mẫn đích thân xuống bếp làm vài món ăn, mở mấy bình rượu đỏ, mọi người ngồi lại ăn uống trò chuyện với nhau.

Bạch Lộc Dư bóc đũa, cầm điện thoại di động nói: “Bé sáu à, lượng người hâm mộ của em đã tăng lên ba triệu rồi, cứ tiếp tục thế này chắc chắn sẽ thành đỉnh lưu, hay là em trực tiếp đặt chân vào giới luôn đi”.

Nam Mẫn nhấp một ngụm rượu đỏ, thản nhiên nói: “Nếu em muốn vào giới thì đã vào lâu rồi, làm gì còn chỗ cho người khác?”

Thư Anh gật đầu: “Đúng vậy, gần đây chị đã cảm nhận được nguy cơ rất mãnh liệt, khiến chị cũng muốn rời khỏi giới luôn”.

Hạ Thâm đặt salad đã được trộn xong trước mặt Thư Anh, gần đây hai người đều quay phim nên phải khống chế thực đơn, cả bàn toàn món ngon này không có phần của họ, chỉ được ăn rau.

“Không cần rời khỏi giới, bé sáu có vào giới giải trí thì cũng chỉ diễn được vai người điên, sát thủ hoặc là bi3n thái thôi, khác với con đường em chọn”.

Hạ Thâm an ủi vợ mình.

Nhưng mà Thư Anh lại chớp đôi mắt to tròn nhìn Hạ Thâm: “Em cũng muốn diễn vai người điên, sát thủ và bi3n thái”.

Hạ Thâm: “…”

Lạc Ưu bật cười thành tiếng, hóng hớt không chê chuyện lớn: “Thế hôm nào đó hai người có thể quay một bộ phim chị chị em em rồi lại đâm sau lưng nhau, để xem ai điên cuồng hơn, nghĩ tới thôi đã thấy thích rồi”.

Quyền Dạ Khiên suýt chút nữa sặc rượu, lấy chân gà nhét vào miệng Lạc Ưu: “Em đừng có đề nghị linh tinh, diễn cái phim đó rồi chiếu lên có ai thèm xem không?”

“Có!”

Nam Lâm nói: “Bây giờ phim có hai nữ chính đang thành trào lưu, chị à, chị có thể đi quay một bộ, em muốn xem!”

Cố Hoành gắp cho Nam Lâm cả đ ĩa thức ăn, nghĩ nghĩ nói: “Cũng không phải là bất khả thi, chỉ cần sắp xếp thời gian thật tốt là được, diễn thì anh lại không lo, cô cả nhà chúng ta chỉ cần làm chính mình là được”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 994


Chương 994

Một câu khiến tất cả mọi người đều bật cười.

Nam Mẫn ném một quả chuối tiêu vào Cố Hoành, bị anh ta chộp lấy, nhe răng cười cười.

Hạ Thâm cười nói: “Nếu muốn diễn thật thì khi về anh sẽ liên lạc với chú Lâm Giác xem có thể cân đo đong đếm một phim cho em không, trước đó anh có nghe chú ấy nói về ý tưởng này rồi, cũng có sẵn kịch bản, sửa lại một chút là được”.

Thư Anh cong mắt nhìn anh ta: “Anh sửa hả?”

Hạ Thâm mỉm cười: “Cũng không phải việc gì khó”.

Nghe thế, mọi người lập tức dấy lên hi vọng, ai cũng nháo nhào ầm ĩ với Nam Mẫn.

Nam Mẫn hết sức cạn lời nhìn bọn họ: “Mọi người có niềm tin mù quáng với em quá nhỉ, ai cũng tin tưởng vào khả năng diễn xuất của em thế hả?”

“Từ nhỏ em đã lăn lộn trong phim trường rồi, chút niềm tin đó vẫn phải có”.

Bạch Lộc Dư cười tủm tỉm nói: “Yên tâm đi em gái, chỉ cần em không hát với nhảy thì hình tượng sẽ không sụp đổ, nên em có đóng vai bình hoa cũng sẽ là bình hoa đẹp nhất”.

Mọi người xấu xa cười ha hả, Lạc Quân Hành cũng mỉm cười.

Mặt Nam Mẫn đầy vạch đen.

Khi Nam Mẫn đang nhanh chóng nổi lên như cồn, kéo theo giá cổ phiếu tập đoàn Nam Thị tăng cao liên tục thì cổ phiếu của tập đoàn Dụ Thị lại xuống dốc không phanh, bị người chơi cổ phiếu mắng lên tận bảng xếp hạng tìm kiếm!

Sau khi Dụ Lâm Hải qua đời, cổ phiếu của tập đoàn Dụ Thị chưa từng ổn định, cứ rớt giá mãi không ngừng, là một đường thẳng trượt dài.

Người chơi cổ phiếu ngồi không yên, các thành viên ban giám đốc cũng không thể ngồi yên được!

Bao nhiêu năm qua, cổ phiếu của tập đoàn Dụ Thị vẫn luôn ổn định, chưa bao giờ xuất hiện tình trạng này.

Dù nửa năm trước có rơi xuống vì Dụ Lâm Hải bị đào ra vụ ly hôn thì cũng nhanh chóng ổn định lại, không tạo thành hậu quả quá nghiêm trọng.

Người ta nói có được thiên hạ thì dễ nhưng giữ được giang sơn lại rất khó, sau khi ông cụ Dụ dần lùi lại phía sau, Dụ Lâm Hải là cháu ngoại đứng ra lo liệu chuyện tập đoàn thì đã bị rất nhiều người đánh giá thấp.

Người ta có câu không ai giàu ba họ, một nhà họ Dụ to như thế lại không tìm được một đứa cháu nội để thừa kế mà phải để cho cháu ngoại gánh vác, thoạt đầu đã dấy lên rất nhiều lời dị nghị và chê cười.

Tuy Dụ Lâm Hải ngồi lên ghế tổng giám đốc đã dùng thủ đoạn cực kỳ mạnh mẽ để ổn định thành viên ban giám đốc, nhưng vẫn có khá nhiều người không phục.

Những người từng nghi ngờ Dụ Lâm Hải, nay cũng buộc lòng phải thừa nhận, không có anh ở Dụ Thị dìu dắt thì nó sẽ rơi vào tình cảnh thế nào, không ai có thể nói trước được.

Nhất là trang sức đá quý Dụ Thị, vì dự án “Không Mất Không Quên” bị tạm dừng nên giá cổ phiếu đã rơi xuống mức thấp nhất từ trước đến nay.



Dự án sửa chữa đồ cổ “Không Mất Không Quên” từng được cơ quan chính phủ chỉ mặt gọi tên ủng hộ, bây giờ lại bị treo ở đó vì cái chết của Dụ Lâm Hải, rất nhiều cư dân mạng bày tỏ mình không thể chấp nhận được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 995


Chương 995

Trang sức đá quý Dụ Thị là nhãn hiệu trang sức lâu đời được sáng lập cách đây hơn hai mươi năm, trên thị trường cạnh tranh khắc nghiệt này, nó vốn không còn quá nhiều ưu thế, đang trong quá trình cải cách.

Dự án “Không Mất Không Quên” được xem là điểm cực kỳ quan trọng trong quá trình cải cách của trang sức đá quý Dụ Thị, lại chết non vì Dụ Lâm Hải qua đời khiến mọi người vô cùng thất vọng.

Không có ai biết rốt cuộc tập đoàn Dụ Thị đang làm gì bên trong, chỉ biết rằng nhân vật chủ chốt của dự án “Không Mất Không Quên” là bậc thầy Nam Ông đã rời khỏi thành phố Bắc, đến thành phố Nam, có vẻ là bị chọc tức nên mới rời đi.

Chẳng mấy chốc đã có người tung tin, nói bậc thầy Nam Ông được Nam Mẫn đón đi, hiện nay đang ở trong khu vườn Hoa Hồng ở thành phố Nam.

Không ngờ lại đón về tận nhà!

“Cô cả nhà họ Nam này nhanh tay lẹ mắt quá, trực tiếp đào góc tường của Dụ Thị, còn đào về hẳn nhà mình! Quá ghê gớm!”

“Trang sức đá quý Dụ Thị và Nam Thị vốn cạnh tranh với nhau, nhưng tổng giám đốc Dụ vừa mới mất, xương cốt còn chưa lạnh, Nam Thị đã công khai cướp người thế này có vẻ không từ thủ đoạn, không phúc hậu cho lắm”.

“Lầu trên nghe ngóng được tin gì chưa, nói linh ta linh tinh thế. Tôi nghe nói là do ban quản trị của Dụ Thị liên hợp lại ép bậc thầy Nam Ông đi, rõ ràng là cô cả nhà họ Nam đã tốt bụng đón Nam Ông về đấy”.

“Cuộc chiến trên thương trường đó thôi không hiểu lắm, cũng chỉ hóng hớt, xem chuyện vui thôi. Tôi không hiểu tại sao cô cả nhà họ Nam lại đón Nam Ông về tận nhà mình vậy, thế có hơi… Riêng tư quá”.

“Cô cả nhà họ Nam, tiền bối Nam Ông đều mang họ Nam, đừng nói là… Người một nhà nha?”

“Lầu dưới tưởng tượng hơi nhiều rồi đó, cùng họ Nam thì là người một nhà hả, nghe là biết cái tên Nam Ông chỉ dùng trong giới nghệ thuật mà thôi, trùng hợp ấy mà”.

Mọi người bàn tán xôn xao với đủ loại phỏng đoán.

Mãi đến khi Nam Mẫn lại đăng thêm một bài nữa, lần này là một video.

Trong video, Nam Mẫn và Nam Ông ngồi đối diện nhau trong đình nhỏ, mỗi người cầm một viên đá máu, tay kia cầm dao khắc, ngón tay thon dài đầy những vết chai.

Nam Mẫn dùng con dao nhỏ nhanh chóng khắc những đường trên đá, không ngẩng đầu lên hỏi người đối diện: “Ông nội, hôm nay ông định khắc cái gì?”

Nam Ông nói: “Ông khắc con Kỳ Lân”.

“Được”, Nam Mẫn nói: “Thế thì cháu khắc con Tỳ Hưu”.

Nam Ông cười khẽ: “Để xem ai khắc nhanh hơn, hôm nay người thua phải rửa chén”.

“Thế thì ông cứ chờ đó mà rửa chén đi”.

Nam Ông vẫn luôn tay khắc, miệng cũng không ngừng: “Ha, nhóc con này, tay nghề của cháu là do ông dạy đấy. Bậc thầy Ngọc Tâm thì ghê gớm lắm hả?”

“Không dám”, Nam Mẫn không hề lơi lỏng, thản nhiên nói: “Không bằng tiền bối Nam Ông”.

Video đã dừng lại ở đó.

Thế nhưng…

Nó lại tạo thành cơn địa chấn long trời lở đất!

“Má nó! Tôi mới xem cái gì đấy nhỉ? Tôi mới nghe cái gì đấy nhỉ? Trong video đó là cô cả nhà họ Nam với bậc thầy Nam Ông đúng không?”

“Định mệnh! Chuyện gì thế này? Cô cả nhà họ Nam còn biết chạm khắc ngọc nữa hả? Không phải là làm dáng cho người ta xem đấy chứ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 996


Chương 996

“Mấy người có mắt không, có biết nhìn không! Mấy người làm thử cái dáng đó cho tôi xem, có thể cầm dao khắc được một đường trên đá thôi tôi cũng phục, nhìn là biết người ta có tay nghề rất cao rồi”.

“Nghe thấy gì không, nghe gì không? Nam Ông gọi cô cả nhà họ Nam là “bậc thầy Ngọc Tâm” đấy, có phải là bậc thầy Ngọc Tâm mà tôi biết không nhỉ?”

“Cô cả nhà họ Nam là bậc thầy Ngọc Tâm ư? Đầm rồng hang hổ gì thế không biết! Tôi không dám tin a a a a!”

“Đúng vậy, mấy người xem kỹ lại tay cô ấy trong video đi, lòng bàn tay đầy vết chai, cô cả sống an nhàn sung sướng thì sao tay lại có vết chai, chắc chắn là do cô ấy khắc ngọc bị ma sát tạo thành”.

“Đừng nghi ngờ làm gì nữa, lúc cô cả nhà họ Nam vừa mới mở tài khoản đã có rất nhiều bậc thành nổi tiếng trong giới chạm khắc ngọc theo dõi cô ấy rồi, hơn nữa còn thích video, cô ấy chắc chắn là bậc thầy Ngọc Tâm”.

“Trời ạ, đúng là sống lâu gặp được nhiều chuyện! Tôi thật sự đoán đúng kìa! Cô cả nhà họ Nam và Nam Ông là người một nhà, bậc thầy Ngọc Tâm chính là cháu gái ruột của tiền bối Nam Ông!”

Mạng xã hội lại nổ tung thêm một lần nữa, diễn đàn cũng phát điên lên rồi, chỉ là chuyện trong giới chạm khắc ngọc thôi mà lại khiến toàn dân chú ý, cả mạng xã hội đều điên cuồng.

Dù là tiền bối Nam Ông, hay là bậc thầy Ngọc Tâm thì đều là những nhân vật trâu bò trong giới chạm ngọc, khoảng thời gian bọn họ mai danh ẩn tích, cả giới chạm ngọc đều chìm vào thời kỳ u tối.

Ai mà ngờ được bọn họ lại xuất hiện cùng một lúc, hơn nữa còn được đóng dấu xác nhận là hai ông cháu ruột!

Video vừa được đăng lên, dư luận nói Nam Mẫn đào góc tường Dụ Thị tự động biến mất, dù sao cũng là ông nội mình, đào để làm chi?

Nam Ông tiếp nhận dự án “Không Mất Không Quên” của trang sức đá quý Dụ Thị kia rõ ràng là “giúp đỡ người nghèo” mà.

Vì bị bắt nạt nên tất nhiên Nam Mẫn sẽ không để ông nội mình phải chịu sự uất ức này, bèn đón người về… Đó mới là chân tướng.

Chẳng bao lâu sau, Nam Mẫn lại đăng thêm một video ghi lại toàn bộ quá trình điêu khắc của cô và Nam Tam Tài sau khi tăng tốc độ, kèm theo kết quả:

“Ông nội thắng, cháu gái thua, tối nay phải rửa chén rồi”, kèm biểu tượng ấm ức.

Nhìn hai người hoàn thành gần như là cùng lúc, chỉ thua kém nhau có chút xíu, cư dân mạng đều sắp nội thương, đều bênh vực Nam Mẫn.

“Không phải lỗi của chị đâu, Tỳ Hưu khó khắc hơn Kỳ Lân mà, chị Nam đừng ấm ức nữa, ha ha ha”.

“Đúng là nhường hết cho tiền bối Nam Ông mà, xem ông ấy cười cong hết cả mắt kìa, đáng yêu quá đi mất, đúng là cháu gái thương ông nhất, cặp đôi ông cháu này khiến tôi chết mất!”

Có vài người vẫn còn nghi ngờ về quan hệ của hai người, nhất là việc “Nam Mẫn là bậc thầy Ngọc Tâm”, thì lúc này đều im lặng không nói gì nữa.

Sau đó, trang sức đá quý Dụ Thị lại một lần nữa bị mắng lên bảng xếp hạng tìm kiếm, yêu cầu bọn họ làm lại như cũ và mời tiền bối Nam Ông trở về, tiếp tục hoàn thành dự án “Không Mất Không Quên”.

Nếu không dù dự án “Không Mất Không Quên” có tiếp tục, không có sự tham gia của tiền bối Nam Ông thì cũng như mất cả linh hồn, chi bằng đừng làm.

Dự án sửa chữa đồ cổ không phải chỉ có mình trang sức đá quý Dụ Thị làm được, Nam Thị cũng có thể tiến hành!

Tin tức vừa được tung ra, ban quản trị của Dụ Thị đều ngồi không yên.

Trong phòng đọc sách, ông hai và ông ba nhà họ Dụ đều vội vã đến mức luống cuống, nói với ông cụ Dụ: “Bố, người ta đã đánh tới tận cửa nhà rồi, bố mau nghĩ cách đi chứ!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom