Cập nhật mới

Dịch Full Độc Thoại

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,504
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Độc Thoại

Độc Thoại
Tác giả: Tại Lăng Thần Chi Tiền
Tình trạng: Đã hoàn thành




ĐỘC THOẠI

Tác giả: Tại Lăng Thần Chi Tiền

Thể loại: Truyện ngắn, hiện đại

Số chương: 4 chương

Giới thiệu:

Giản Tích bị gia đình ép đi xem mắt, tình cờ đối tượng lại là Giang Trình, người cô thích thầm từ thời đại học.

Vốn dĩ cho rằng mình sẽ toàn tâm toang ý làm người vợ bên cạnh anh, nhưng đến một ngày cô nhận ra, trong cuộc hôn nhân này, cô là kẻ thất bại.

“Có đôi khi Giản Tích cũng hâm mộ những người có chồng ngoại tình, dù cô biết ý nghĩ này có chút biến thái, nhưng ít ra người vợ trong đó cũng biết được kẻ thù của mình là ai, cũng biết phải có đối sách với kẻ địch như thế nào.

Không giống cô, quay nhìn bốn phía cũng không tìm ra kẻ thù.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,504
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


"Có chuyện gì?"

"Ừm, chỉ muốn hỏi anh tối nay có về ăn cơm không? Em làm món tôm hấp anh thích..."

"Tối nay anh tăng ca, sẽ ăn ở công ty, em đừng chờ."

"Vâng"

Bên kia ngắt cuộc gọi, bên này Giản Tích vẫn còn đang ngẩn ngơ. Cô nhìn quanh căn nhà sang trọng, khẽ cười.

Đúng vậy, anh không yêu cô, bận lòng gì mà phải trở về ăn cơm với cô.

Cô cùng Giang Trình kết hôn đã ba năm, trừ bữa sáng, thời gian chồng cô ngòi vào bàn ăn cùng cô chỉ đếm trên đầu ngón tay. Có khi anh vội vàng ghé vào quán nhỏ bên đường ăn qua loa còn hơn về nhà ăn cơm cùng vợ.

Có lẽ căn nhà này làm anh thấy ngột ngạt.

Tối đó, Giản Tích một mình ngồi bóc tôm, từng con tôm tươi nõn ăn với mù tạt. Cô bỏ con tôm vào miệng, cảm giác cay nồng xộc thẳng lên mũi. Hốc mắt Giản Tích đọng nước, khi ăn xong bữa tối thì hai mắt đã sưng mọng. Cô buông đũa, đôi mắt vô hồn nhìn bàn ăn, nước mắt từng giọt rơi ướt khăn trải bàn.

Năm đầu tiên của hôn nhân, mỗi ngày Giản Tích đều bận rộn chuẩn bị bữa tối, nhưng chờ mãi, từ hoàng hôn cho tới khi hừng đông mà anh vẫn chưa trở về. Anh luôn nói mình phải tăng ca, cũng đúng, luật sư hàng đầu như Giang Trình hẳn là không ít việc.

Sau đó, có một lần cô xuống lầu vứt rác, chợt thấy chồng mình đang ngồi ở quán ăn bên đường, vừa ăn vừa lật xem hồ sơ. Chủ quán kia có vẻ rất quen thuộc với khẩu vị của anh, hẳn là anh đã ghé nơi này rất nhiều lần. Khi anh vừa ngồi xuống thì ông chủ đã dọn món ăn lên.

Ngày ấy, cô đứng chôn chân nhìn anh ăn xong, quay về nhà đối mặt với một bàn đồ ăn phong phú mình đã chuẩn bị,đều là những món Giang Trình thích. Đêm muộn chồng cô trở về, Giản Tích cũng không nhiệt tình hỏi han như mọi ngày, chỉ lẳng lặng ngồi xem điện thoại.

Giản Tích từng nghĩ, cô thật ra sợ Giang Trình không yêu cô hay sợ Giang Trình yêu người khác hơn. Dù là kết quả như nào cũng làm cô cảm thấy sợ hãi.

Thời gian trôi qua, Giản Tích có câu trả lời: Giang Trình không yêu cô.

Hay nói đúng hơn, Giang Trình không yêu bất cứ người nào.

Có đôi khi Giản Tích cũng hâm mộ những người có chồng ngoại tình, dù cô biết ý nghĩ này có chút bi3n thái, nhưng ít ra người vợ trong đó cũng biết được kẻ thù của mình là ai, cũng biết phải có đối sách với kẻ địch như thế nào.

Không giống cô, quay nhìn bốn phía cũng không tìm ra kẻ thù.

Trong cuộc tình này, cô chắc chắn là kẻ thua cuộc, không ai có thể tranh giành với một người không tồn tại, cũng không ai thắng được một người không bị lay động tâm can.

Nhà bên cạnh vang lên tiếng trẻ con, đứa bé gọi ba, rồi lại cười khúc khích, âm thanh mềm như bông gòn.

Giản Tích rất thích đứa nhỏ nhà bên, mỗi lần gặp cô thằng bé luôn nhoẻn miệng cười, đôi mắt sáng trong, hẳn là được nuôi dưỡng trong một gia đình hoà thuận yêu thương nhau.

Cô cũng muốn có một đứa con, lúc đầu chỉ là vì cô thích trẻ nhỏ, sau đó cô nghĩ có thể đứa con sẽ đánh vỡ khối băng trong lòng Giang Trình. Cô nói chuyện này với chồng, anh không phản đối, nhưng sau đó, chính Giản Tích lại âm thầm gạt bỏ kế hoạch này.

Chính cô đang không cảm thấy hạnh phúc, đứa bé có lỗi gì mà phải đến chịu tội cùng cô.

Hơn mười giờ đêm, Giang Trình trở về. Giản Tích nằm trên giường, nghe thấy tiếng mở cửa, anh nhẹ nhàng lấy quần áo đi tắm, sau đó nằm xuống bên cạnh cô. Giản Tích ngửi thấy mùi hoa trà thoang thoảng quen thuộc, giả vờ trở mình quay lưng về phía Giang Trình.

Màn đêm dường như kéo dài vô tận.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,504
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


Sáng sớm hôm sau, Giản Tích như thường lệ dậy sớm làm bữa sáng. Giang Trình thích bữa sáng kiểu Tây, trứng lòng đào và Americano. Cô ngồi đối diện, lẳng lặng nhìn chồng.

Vì tính chất công việc, Giang Trình luôn mặc đồ tây gọn gàng, quần áo tối màu, chủ yếu là màu xám. Hình ảnh người đàn ông thành thục không khác lắm với người thiếu niên trong trí nhớ của cô.

Giang Trình chưa từng yêu cô, nhưng cô lại thầm yêu anh từ nhiều năm trước.

Anh không hề biết, hai vợ chồng đã từng học chung Đại Học Tư Pháp, nhưng Giản Tích sau anh hai khoá.

Lần đầu nhìn thấy Giang Trình là khi anh được các bạn học tán dương vì được nhận vào làm luật sư thực tập ở một tập đoàn trứ danh nhờ thành tích xuất sắc. Sau khi tốt nghiệp, anh trở thành luật sư chính thức của tập đoàn.

Được mời phát biểu trong lễ tốt nghiệp, anh nói: "Chỉ cần từng người chúng ta kiễn nhẫn trèo lên, sau này nhất định sẽ gặp nhau ở đỉnh núi."

Khi đó Giản Tích xem anh là hình mẫu để phấn đấu, quyết tâm trở thành luật sư có danh tiếng, có thể cùng anh kề vai sát cánh. Mỗi ngày cô đều vẽ ra viễn cảnh mình có thể làm cùng một công ty với Giang Trình.

Vì có thể gặp anh trên "đỉnh núi," cô trở thành một con ong chăm chỉ, mỗi ngày đi sớm về trễ, chưa bao giờ dừng lại. Cô không bằng Giang Trình, anh là thiên tài, đầu óc nhạy bén, trí nhớ siêu phàm, Giản Tích chỉ có thể lấy sự cần cù bù lại. Cô đọc đi đọc lại những cuốn sách luật, đọc đến mức đi ngủ cũng mơ thấy.

Giản Tích cuối cùng cũng làm được. Tuy không phải đứng đầu, nhưng cô thành công tốt nghiệp ở mức giỏi, được công ty luật của Giang Trình gửi thư offer.

Cô cho rằng hai người sẽ được gặp nhau trên "đỉnh núi," nhưng chưa được bao lâu, cô đành phải "xuống núi."

Sau khi tốt nghiệp, Giản Tích bị mẹ bắt đi xem mắt. Không lay chuyển được mẹ, cô bấm bụng đi đến chỗ hẹn. Trong lòng cô lúc đó vẫn chỉ có Giang Trình, nhưng vì là một cô con gái nhu mì, cô không muốn cãi lời gia đình.

Định sẽ đến nơi giải thích rõ với đối tượng xem mắt, sau đó chân thành xin lỗi rồi ai đi đường nấy.

Nhưng không ngờ, người ngồi trước mặt cô lại chính là Giang Trình.

Giang Trình rất kiệm lời, anh chỉ đơn giản nói qua mục đích kết hôn. Vì công việc quá bận rộn, anh muốn tìm một người vợ có thể ở nhà chu toàn công việc trong gia đình.

Giản Tích từ bỏ việc làm đồng nghiệp của Giang Trình để chuyên tâm làm vợ anh.

Thời điểm kết hôn, cô cho rằng mình là người phụ nữ may mắn nhất thế giới.

Cha mẹ Giản Tích ngày xưa cũng kết hôn qua việc xem mắt, sau đó hai người cùng nhau trải qua những bình đạm trong cuộc sống, dần dần bồi dưỡng tình cảm, nắm tay nhau đi qua ba mươi năm hôn nhân. Cô lớn lên trong một gia đình mỹ mãn, cha mẹ yêu thương. Giản Tích nghĩ, hai người xa lạ từ ban đầu như cha mẹ cô mà còn có thể sống với nhau hạnh phúc như vậy, huống chi cô yêu thầm Giảng Trình đã nhiều năm...

Cô tưởng rằng mình cũng có thể học theo cha mẹ, cưới nhau rồi sẽ dần có tình cảm, sống với nhau đến già.

Nhưng chuyện tình cảm không thể nói trước, có người khóc, có người cười.

Hiện giờ Giản Tích chỉ cảm thấy mệt mỏi, tình cảm của cô đối mặt với nhiều năm lạnh nhạt của Giang Trình cũng dần hao mòn.

Cô nhận thức rất rõ, cô và Giang Trình chắc chắn không có tương lai.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,504
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3-1


Hơn 10 giờ đêm, Giang Trình mở cửa vào nhà.

Giản Tích nằm trên giường, mở to mắt nhìn quanh phòng ngủ. Mỗi một vật trang trí, mỗi một góc cạnh đều in sâu vào tâm trí cô, nhắm mắt lại cũng có thể phác hoạ trong đầu.

Phần giường bên cạnh lún xuống, mùi hoa trà phảng phất, Giang Trình yên tĩnh nằm đó.

"Anh có muốn l@m tình không?"

Cô nhắm mắt, nhỏ giọng hỏi.

"Cái gì?"

Giang Trình không ngạc nhiên khi thấy cô chưa ngủ, chỉ là thuận miệng hỏi lại.

Giản Tích không lên tiếng nữa, cô biết anh nghe rõ, duỗi tay cởi ra qu@n lót của chính mình.

Một lúc sau, như cô dự đoán, Giang Trình xoay người đè lên cơ thể cô. Mấy năm nay, dù không yêu, nhưng đàn ông nào lại không có nhu cầu bản năng, tình d*c và tình yêu có thể không đồng hành, chuyện giải quyết ở trên giường vẫn không thể thiếu.

Giang Trình nắm lấy bên ngực mềm mại của Giản Tích, nhẹ nhàng nắn b óp, khi nhẹ khi nặng. Tuy quanh năm chỉ làm việc nội trợ nhưng Giản Tích chưa từng bỏ bê bản thân, cô duy trì dáng người như hồi thiếu nữ, làn da mịn màng, bộ phận nữ tính nảy nở.

Cách lớp áo ngủ, Giang Trình ngậm lấy bên ngực còn lại, đầu v* cô nhạy cảm đứng thẳng, anh càng hưng phấn, đảo đầu lưỡi miêu tả hình dáng bộ ng ực.

Giản Tích được săn sóc đặc biệt, cô nhanh chóng cảm thấy kh0ái cảm ập tới, trên mặt ửng hồng. Không giống như mỗi ngày trước đây, cô chủ động thừa nhận sự âu yếm, vòng tay quanh cổ chồng, ghé sát vào tai anh thì thầm.

"Chồng, ừm, anh li3m em thoải mái quá..."

Bàn tay Giang Trình dừng lại, anh có chút kinh ngạc với phản ứng của cô đêm nay. Bình thường, tuy Giản Tích không phải mang bộ dạng như sao biển ở trên giuờng, nhưng cô chưa từng rên ra tiếng như vậy. Chỉ đôi khi cô không chịu nổi kh0ái cảm mới nhẹ phát ra âm thanh nũng nịu, cũng chưa từng ngọt ngào gọi anh một tiềng "chồng" như lúc này.

Cơ thể Giản Tích bị khơi gợi h@m muốn, bên trong cơ thể bắt đầu rỉ ra dịch ẩm ướt, hai chân cô tự động giang rộng.

"Chồng, bên dưới em ướt rồi, em muốn..."

Cô thành thật biểu đạt suy nghĩ của chính mình, dù sao đây cũng là lần cuối phát ti3t tình yêu với anh, Giản Tích mặc kệ bản thân rơi vào hố sâu d*c vọng.

Đêm nay Giang Trình cũng bị cô làm cho bối rối, đẩy váy ngủ của cô lên, lộ ra th@n dưới trắng nõn mềm mại. Hô hấp của anh trở nên nặng nề, một tay vẫn nắm một bên ngực cô, tay còn lại lần đến giữa hai ch@n vợ, lòng bàn tay thô ráp vuốt v e phần đùi non.

Cơ thể anh như phát sốt, ngón tay đốt lửa trên cơ thể Giản Tích.

"Ừm, ông xã, vào đi, em muốn..."

Hai đùi Giản Tích như rắn nước quấn lên eo anh, âm thanh nhu mì quanh quẩn bên tai Giang Trình.

Anh thất hồn lạc phách, kéo qu@n lót của mình xuống, v@t đàn ông ở lối vào của cô khẽ cọ xát, dịch thể của cả hai bắt đầu tiết ra càng nhiều.

Bên trong cô vừa ướt vừa mềm, anh đột nhiên đẩy hông đưa mình vào bên trong cô, được cơ thể cô bao bọc ấm áp. Đôi tay Giang Trình nắm lấy vòng eo của vợ, bên dưới không ngừng đưa đẩy ra vào.

"Ông xã, căng quá, rất muốn..."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,504
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3-2


Giản Tích bị xâmn nhập đến thất thần, thậm chí còn cảm nhận được gân xanh trên vật n@m tính cạ vào vách th1t của mình. Cô siết chặt vòng tay, kéo Giang Trình đến gần hơn nữa, miệng phát ra tiếng rên nho nhỏ, bụng dưới co rút khẩn thiết.

Hai mảnh thịt mềm mại trước ngực không ngừng rung lên, Giang Trình thực sự bị mê hoặc. Hốc mắt anh ửng đỏ, nhìn chăm chăm vào bộ phận nữ tính vì đ ộng tình mà nở rộ kia. Anh nhịn không được, dưới thân tăng tốc mãnh liệt, d1ch nhờn của cả hai chảy ướt đệm giường.

Giang Trình gần như mất lý trí, hung hăng đâm mạnh vào cơ thể vợ, vật n@m tính kia đụng tới cửa tử c ung của Giản Tích, bên trong tựa hồ có hàng trăm cái miệng nhỏ hút chặt th@n dưới của anh. Da đầu Giang Trình dần tê dại.

"Không được, chồng, anh chậm một chút, em không chịu nổi..."

Toàn thân Giản Tích như có luồng điện xẹt qua, cô híp mắt nhìn người đàn ông đang áp sát vào mình, chợt cảm thầy mờ mịt.

Giang Trình nhận thấy cô mất tập trung, bất chợt đâm xuyên thật mạnh mẽ, lại còn cố ý lắc hông.

"Ông xã..."

Giản Tích nắm chặt cánh tay anh, cao trào ập đến, cô không nhịn được khẽ hét lên.

Bên trong cơ thể cô trào ra chất lỏng ấm áp, Giang Trình không kịp đề phòng, bị vách th1t vừa mềm vừa ướt của cô siết chặt. Anh nhịn không được, va chạm nhanh hơn, sau đó bắn toàn bộ vào tử c ung Giản Tích.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
558,504
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Hoàn


Khi Giang Trình tỉnh lại thì bên cạnh đã trống không, anh vô thức quơ tay về phía Giản Tích nhưng chỉ chạm vào một mảnh giường lạnh lẽo. Đứng dậy rửa mặt, thay quần áo đi làm, sau đó đẩy cửa phòng ngủ bước ra, anh không ngửi thấy mùi trứng ốp-la quen thuộc mà là mùi táo đỏ ngọt dịu.

Bên bàn ăn, Giản Tích đang chậm rãi ăn cháo.

"Sao em không làm bữa sáng cho anh?"

Giọng điệu không có ý tức giận, thậm chí là không có cảm xúc, nghe qua như thể anh đang điều trần trước toà.

Giản Tích quay đầu nhìn chồng, đôi mắt anh sắc sảo, vẫn là vẻ ngoài từng làm cô yêu thích thời thiếu nữ. Cô cười nhạt, lúm đồng tiền mờ mờ hiện lên.

"Em nấu cháo, ăn muốn thử không, đây là món ăn sáng em thích nhất."

Giang Trình liếc nồi cháo, sau đó lắc đầu cự tuyệt, đi vào bếp tự mình làm bữa sáng.

Nhưng mà, anh chưa bao giờ tự tay làm thức ăn, chiên một quả trứng đơn giản cũng không biết làm. Trước kia còn đi học đều ăn cơm căn tin, sau này đi làm thì tuỳ tiện ăn ở ven đường.

Sau này, anh kết hôn cùng Giản Tích, cô thật sự là một người vợ đảm đang chu toàn, hiểu rõ khẩu vị của anh, mỗi sáng sớm đều làm những món anh thích. Hôm nay là ngoại lệ.

Giản Tích cúi đầu ăn cháo, khói nóng lờ mờ phả vào mặt cô, khoé mắt cô ẩm ướt, sau đó cô buông muỗng, lẳng lặng nhìn Giang Trình loay hoay trong bếp.

Anh cuối cùng cũng chiên xong hai quả trứng, chỉ là chiên quá kỹ, không còn là ốp-la lòng đào như anh yêu thích, không nghĩ một người vạn năng như Giang Trình cuối cùng lại không làm nổi một món ăn đơn giản.

Anh bê bữa sáng đến ngồi đối diện Giản Tích.

"Giang Trình, chúng ta ly hôn đi."

Ngữ điệu cô rất bình tĩnh, giống như chỉ đang thương lượng với anh về một việc cỏn con trong nhà.

Giang Trình buông dao nĩa, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc xen lẫn nghi hoặc, thậm chí là trách cứ.

Nhưng trong ánh mắt đó hoàn toàn không có tình yêu.

Giản Tích cụp mắt, lấy từ trên ghế bên cạnh ra một tập hồ sơ, đặt lên bàn.

"Bản hiệp nghị ly hôn, chúng ta cũng không có tài sản chung gì, nhà và xe tất cả đều là của anh, em chỉ cần căn hộ phía Tây thành phố ba mẹ em cho em khi kết hôn."

Cô nói xong, đảo mắt quanh căn nhà một vòng. Đây là nhà tân hôn của vợ chồng cô, khi mua xong, vì anh bận việc nên trang trí lớn nhỏ đều một tay cô lo liệu, thiết kế căn nhà cũng là theo thẩm mỹ của Giang Trình, màu sắc tối giản.

Khi đó lòng cô tràn đầy hứng khởi, bây giờ chỉ còn lại cảm giác tịch mịch.

"Nhất định phải ly hôn sao?"

Giang Trình hỏi lại, có chút hoang mang, rõ ràng đêm qua hai người vô cùng thân mật, đến sáng nay cô lại bình tĩnh đề nghị ly hôn.

"Ừ"

Gương mặt Giản Tích không chút dao động, vấn đề này cô đã tự hỏi bản thân rất nhiều lần, có nhất định phải ly hôn hay không?

Suy nghĩ cặn kẽ thấu đáo, đáp án vẫn chỉ có một.

"Nếu anh không quá bận, một lát xin nghỉ nửa ngày đi, chúng ta cùng đến cục dân chính. Dù sao tối nay em cũng không còn ở đây nữa."

************************************

Thời điểm bước ra khỏi cục dân chính, Giản Tích có chút thất thần, bên ngoài thời tiết vẫn rất đẹp, ánh mặt trời rọi trên đỉnh đầu.

Cô nhìn Giang Trình, đột nhiên nhớ tới cảm giác bàn tay anh vuốt v e cơ thể mình đêm qua.

Cô nghĩ, nếu xúc giác và vị giác đều vĩnh viễn có thể được lưu giữ thì tốt quá.

"Hoá đơn điện, nước và gas đều đặt ở giá sách. Hộ chiếu, thẻ ngân hàng, và sổ khám bệnh của anh em để ở tủ đầu giường, nếu sau này anh tìm không thấy thì có thể gọi cho em."

"Giang Trình, hẹn gặp lại ở toà án."

Giang Trình khó hiểu nhìn cô, Giản Tích ngẩng mặt nhìn về phía trước, không lên tiếng. Cô đã chính thức nhận offer ở một công ty luật, tuy quy mô công ty này không bằng tập đoàn của Giang Trình, nhưng vẫn có thể coi là khá tốt trong giới.

Cô muốn tiếp tục trèo lên cao, chỉ là lần này không phải vì anh nữa.

Giản Tích bước về phía trước, ánh mặt trời rơi xuống vai cô. Cô quay lại, mỉm cười dịu dàng.

"Giang Trình, nhớ chăm sóc bản thân thật tốt."

— HOÀN —
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom