Cập nhật mới

Dịch Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: C40: Hoàng thành tư còn muốn dọa ta à


Bóng dáng trắng nõn duyên dáng che mặt đó theo sát đoàn xe của Hạ Thiên, tiêu diệt tất cả thám tử trên đường.

Tốc độ của nàng ta rất nhanh, giống như một ảo ảnh, lơ lửng trên mặt đất phủ tuyết, giống như tiên nữ bước ra từ nơi sâu thẳm nhất của trời tuyết.

Các thám tử đi theo đoàn xe của Hoang Thân vương lân này đều là người có võ nghệ cao cường, có kinh nghiệm ẩn nấp, rất khó tìm ra tung tích.

Nhưng mà.

Bọn họ lại hiện rõ ngay trước mắt của thiếu nữ che mặt mặc đồ trắng.

“Rầm rầm..."

Hai đống tuyết nổ tung, bản ra hai bóng người màu trẳng, một tay cầm dao, một tay cầm lệnh bài màu vàng chứng tỏ thân phận, đồng thanh quát lên:

“Bọn ta là người của Hoàng Thành Tư, nếu ngươi dám giết bọn ta, cho dù ngươi có chạy đến cùng trời cuối đất cũng sẽ bị phát hiện và xử tử!”

Hai tên thám tử của Hoàng Thành Tư còn chưa nói xong.

“Phốc phốc...

Kiếm quang của thiếu nữ che mặt sâu xa khó lường, không hề nương tay, trực tiếp đâm xuyên qua cổ họng của hai tên thám tử Hoàng Thành Tư.


Máu bắn tung tóe, rơi trên nền tuyết giống như hoa mận nở hoa.

Trên mặt tuyết lại có thêm hai thi thể.

Thiếu nữ che mặt nhẹ nhàng đáp xuống trên nền tuyết, lạnh lùng nói: “Hoàng Thành Tư còn muốn dọa ta à!”

“Trừ khi là Lão Quỷ trong điện Cung Phụng ra ngoài... ta còn sợ hãi một chút!”

Một lát sau.

Hầu như tất cả các thám tử đều bị nàng ta gi ết chết.

Tại thời điểm này.

“A..

Những thương binh ở trên xe ngựa trắng không ngừng kêu gào đau đớn, như thể đang phải chịu đựng nỗi đau lớn nhất trên đời.

Thiếu nữ che mặt mặc đồ trắng nhìn chăm chẵm vào chiếc xe ngựa màu trắng nơi Hạ Thiên đang ngồi, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy kinh ngạc: “Tên này học được y thuật từ chỗ

nào?”


“Chẳng lẽ Lão Quỷ trong điện Cung Phụng băng lòng dạy cho ngươi sao?”

“Không thể nào!”

Thiếu nữ che mặt mặc đồ trắng nghỉ ngờ một lúc, sau đó vung bàn tay ngọc của mình lên, bắn một phi tiêu bằng giấy về phía xe ngựa của Hạ Thiên.

Sau đó.

Bóng dáng của nàng ta rời khỏi đoàn xe trên tuyết, từ từ biến mất.

Lúc này, mọi ánh mắt theo dõi đoàn xe của Hoang Thân vương đều biến mất!

Xung quanh đoàn xe khôi phục lại sự yên tĩnh.

Không lâu sau đó.

Hai “người tuyết” lặng lẽ bò ra khỏi biển tuyết, giống như: hai khúc gỗ không có hơi thở, nhìn theo bóng dáng đã biến mất của thiếu nữ che mặt.

Bọn họ phun mạnh ngụm máu loãng trong miệng ra, nhanh chóng chạy về phía đoàn xe.

Phía bên kia.

“Vù..”

Tốc độ phi tiêu của thiếu nữ che mặt mặc đồ trắng rất nhanh, âm thanh xé gió trộn lẫn với tiếng gào thét của gió bắc khiến người bình thường không thể nghe thấy.

Nhưng mà, chỉ thấy tai của Tàng Nhất nhanh chóng run lên, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, hẳn ta duỗi ngón tay ra, bắt được phi tiêu giữa các ngón tay một cách chuẩn xác.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: C41: Vẽ lại khuôn mặt dáng người đi


Sau đó.

Hắn ta gỡ tờ giấy xuống, đưa vào bên trong xe ngựa: “Chủ nhân, có người dùng phi tiêu truyền tin đến, Tàng Nhất đã kiểm tra qua, trên giấy không có độc!”

Hạ Thiên đưa tay nhận lấy, tò mò hỏi: “Là ai truyền tin đến?”

Tàng Nhất lạnh lùng nói: “Chúng ta sẽ biết sớm thôi!”

Vào lúc này.

Hai “người tuyết” kia cũng chạy đến xe phẫu thuật của Hạ Thiên, rũ bỏ tuyết trên người, lộ ra hai khuôn mặt trẻ tuổi, chính là hai thiếu niên tàng kiếm.

Tàng Nhất nhướng mày nói: “Tàng Nhị, Tàng Tam, là ai truyền thư đến?”

“Một nữ tử che mặt mặc đồ trắng, võ công của nàng ta rất cao cường, đã tiêu diệt toàn bộ các thám tử trên đường giúp chúng ta, không ai có thể trở thành kẻ địch trước một kiếm của nàng ta.”

“Nếu không phải bọn ta biết quy tức công thì chắc chắn cũng sẽ bị nàng ta phát hiện ra.”


“Sau khi giết người, nàng ta đã ném phi tiêu truyền tin đến”

Tàng Nhất lạnh lùng nói: “Vẽ lại khuôn mặt dáng người đi!”

“Vâng!”

Tàng Nhị và Tàng Tam nhảy lên xe ngựa, lấy giấy trắng từ trong hộp gỗ đàn hương ra, cùng với hai cây bút lông kỳ lạ, bắt đầu vẽ tranh trên xe xóc nảy.

Tuy rằng xe ngựa xóc nảy, thân hình của hai thiếu niên tàng kiếm trông gầy gò, nhưng đôi tay lúc vẽ tranh lại rất vững vàng.

Một lúc sau.

Hình ảnh của thiếu nữ che mặt xuất hiện trên giấy trắng một cách sống động.

Khuôn mặt và dáng người trên hai bức tranh gần như: giống nhau, không khác biệt là bao.

Tàng Nhất cẩn thận quan sát: “Các ngươi trở về sưởi ấm, để bọn Tàng Tứ và Tàng Ngũ tiếp nhận nhiệm vụ của các. ngươi."


“Vâng!” Tàng Nhị và Tàng Tam nhận lệnh rời đi.

Lúc này Tàng Nhất mới đưa hai bức tranh vào xe ngựa: “Chủ nhân, trên giấy chính là người đã phóng phi tiêu truyền tin. Là một nữ tử, khoảng chừng 17,18 tuổi, lông mày lá liễu, mắt phượng, không nhìn thấy cả mặt, không thể phán đoán thân phận thật sự của nàng ta.”

“Nhưng mà, võ công của nữ tử này ít nhất đã đạt đến cảnh giới cao thủ hạng nhất.”

“Ờ!"

Hạ Thiên có chút tò mò: “Tàng Nhị và Tàng Tam đều không báo cáo về thân thủ của nữ tử mặc đồ trắng, làm sao. ngươi biết nàng ta là cao thủ hạng nhất?”

Vẻ mặt Tàng Nhất không hề thay đổi, lạnh lùng trả lời: “Kể từ khi rời khỏi Ổ Bảo Đào Hoa, thám tử theo dõi đoàn xe của chúng ta có ít nhất ba người là võ đạo cao thủ hạng hai. Nàng †a có thể giết bọn họ chỉ băng một chiêu, điều này đã chứng minh võ công của nàng ta vượt qua cảnh giới hạng hai, mới có thể gi ết chết dễ dàng như vậy.”

Hạ Thiên gật đầu: “Vậy tại sao lại để Tàng Nhị và Tàng Tam cùng vẽ hai bức tranh nhân vật?”

“Vẽ một bức không phải là được rồi sao?”

Trong mắt Tàng Nhất lộ ra vẻ thận trọng: “Ánh mắt của mỗi người đều không giống nhau, cách nhìn sự việc cũng khác nhau. Hai người cùng vẽ về nàng ta có thể giảm thiểu sai sót trong cách quan sát của mắt người, cho ra diện mạo chân thật của nàng ta”

“Ha ha ha...”

Hạ Thiên hài lòng mỉm cười: “Tử sĩ tàng kiếm quả nhiên là danh bất hư truyền!”

Tàng Nhất không quan tâm thiệt hơn: “Tạ ơn chủ nhân khen ngợi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: C42: Vậy thì nhảy


Lúc này.

Hạ Thiên mở tờ giấy ra, chỉ thấy bên trong viết hai dòng chữ.

Dòng đầu tiên: Hoang Thân vương, phía trước có cạm bẫy, sát khí bên trong rất mạnh, ngươi tự cầu may mắn đi!

Dòng thứ hai: Ta đã giúp ngươi tiêu diệt toàn bộ thám tử xung quanh đoàn xe, tạm biệt.

Không có ký tên!

Hạ Thiên cầm bức tranh vẽ thiếu nữ che mặt mặc đồ trằng lên, cẩn thận xem xét: “Tuy rằng đã che mặt, nhưng vẫn không che giấu được khuôn mặt phù dung, mày liễu cao, đôi chân dài, thật xinh đẹp!”

“Tàng Nhất, ngươi cho rằng tại sao nàng ta lại giúp chúng 1a?"

Tàng Nhất vừa lái xe vừa quan sát tình hình xung quanh: “Chủ nhân, nàng ta không muốn ngài chết!”

“Tại sao nàng ta không muốn ta chết?”


Tàng Nhất nghiêm túc trả lời: “Có lẽ không phải vì chuyện tư tình nữ nhi!”

“Có lẽ cũng không tham gia sản của chủ nhân!”

Hạ Thiên cũng nghĩ như vậy: “Vậy thì rốt cuộc tại sao nàng †a phải giết người giúp ta, truyền tin cho ta?”

Tàng Nhất nhướng mày nói: “Chủ nhân, nếu ngài gặp nguy hiểm, tiểu thư của phủ Tư Mã cũng sẽ gặp nguy hiểm, nếu nàng ta không phải là vì chủ nhân, vậy thì là do lo lắng cho sự an toàn của tiểu thư phủ Tư Mã cho nên mới ra tay giúp đỡI”

“Ha ha ha...”

Ánh mắt Hạ Thiên sáng ngời nhìn chăm chú bóng lưng của Tàng Nhất: “Tàng Nhất, ngươi cảm thấy Thái tử đã giăng cái bẫy gì ở phía trước?”

Tàng Nhất nhìn một nhóm thiếu niên tàng kiếm chạy về phía trước: “Chủ nhân, đợi nhóm của Tàng Thập Nhất điều tra trở về, có lẽ chúng ta sẽ nhanh chóng biết được đáp án!”



“Mặc kệ Thái tử đã bố trí cái gì ở phía trước, nếu muốn làm tổn thương đến chủ nhân thì nhất định phải bước qua thi thể của tất cả tử sĩ tàng kiếm!”

“Mặc kệ kẻ địch là ai, bọn ta đều là thanh đao trong tay chủ nhân, chỉ cần vung ra, mở một con đường máu là được rồi!"

Hạ Thiên trầm ngâm hỏi: “Tàng Nhất, các ngươi đều không luyện ra chân khí nội gia, cũng không phải võ giả, nếu gặp phải

cao thủ võ đạo trên giang hồ, các ngươi sẽ làm như thế nào?”

“Sẽ trực tiếp đột phá võ đạo nội gia, trở thành võ giả chân chính!”

“Trở thành võ giả tàng kiếm tu luyện cổ thuật giết người chân chính!”


Hai mắt Hạ Thiên sáng ngời, hắn có chút mong đợi!

Võ giả tàng kiếm thế này rốt cuộc mạnh đến mức nào?

Vào lúc này.

Tàng Thập Nhất nhảy lên xe ngựa: “Chủ nhân, Tàng Nhất, cách đây năm mươi dặm có một ngọn núi Nhị Long, nơi đó có một đám cướp lâu năm, trong sơn trại có phòng kho, bên trong có rất nhiều vàng bạc châu báu và lương thực.”

“Đám cướp lâu năm này đã gi ết chết vô số người, tay dính đầy máu của người qua đường, không có chuyện ác nào mà không làm!”

“Vừa rồi bọn ta đang điều tra, tình cờ gặp phải bọn họ xuống núi cướp bóc, đám súc sinh đó giết sạch một nhóm người giàu có đến từ Giang Nam, bắt cóc một nữ tử xinh đẹp lên núi."

“Thống lĩnh Cao Phi vẫn đang quan sát ở bên đó.”

Tàng Nhất quay đầu lại nhìn Hạ Thiêt một cái bãy, chúng ta có nhảy vào không?”

Chủ nhân, đây là

“Ha ha ha..."

Hạ Thiên ra khỏi khoang xe, nhìn con đường đầy tuyết phía trước, nở nụ cười bình tĩnh: “Ta muốn nhảy vào thử xem sao!”


Lời nói của Tàng Nhất vẫn lạnh lùng như cũ: “Vậy thì nhảy!”

Hạ Thiên đột nhiên hỏi: “Tàng Nhất, nếu chúng ta thay trời hành đạo suốt dọc đường, giết bọn cướp cứu người, ngoài đạt được mục đích huấn luyện binh sĩ và kiếm được vật tư ra, còn có tác dụng gì?”

Tàng Nhất im lặng một lúc: “Chủ nhân, có thể khiến danh tiếng Hoang Thân vương chính nghĩa giết cướp cứu dân, trừ gian diệt ác lan truyền khắp thiên hạ!”

“Khiến mọi người trên dọc đường đi quy phục.”

“Nếu chủ nhân có chí muốn giành thiên hạ, vậy thì chúng ta sẽ đi khắp thiên hạ, khiến mọi người trong thiên hạ đều quy phục.”

Hai mắt Hạ Thiên sáng lên, nhìn chằm chăm khuôn mặt không có biểu cảm gì của Tàng Nhất, gãn từng tiếng một: “Tàng Nhất, ngoài chuyện biết đúc, ngươi còn biết gì nữa?”

Tàng Nhất ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Chủ nhân, ngài có từng nghe nói đến... thời Tiên Tân trước đây có Chư Tử Bách gia không?”

Trong mắt Hạ Thiên lóe lên ánh sáng: “Ngươi theo học Chư Tử Bách gia kia ư?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: C43: Binh gia


“Binh gia!”

Tàng Nhất thẳng thắn trả lời: “Chủ nhân, y thuật của ngài hơn người, am hiểu thuật châm cứu, là có được chân truyền của Y gia sao?”

Hạ Thiên nhàn nhạt cười: “Ngươi nghĩ thế nào?”

Tàng Nhất nghiêm túc nói: “Chủ nhân, theo ta được biết, sau khi triều Đại Hạ soán vị triều Tân của bọn ta thì chỉ độc tôn học thuật Nho gia, trục xuất Bách gia, thu thập bản sao học thuyết từ trường phái của các gia khác cất vào Tàng Thư Các trong hoàng cung.”

“Theo truyền thuyết, chỉ cần học được bản bí tịch của Y. gia truyền lại, sẽ có thể cứu sống được người chết, trở thành Chưởng môn của Y gial”

“Chủ nhân, không phải ngài đã có được bản “Y Tử bí tịch” kia rồi chứ?”

“Nếu chủ nhân đã có được bản bí tịch kia, bọn ta đi theo bên cạnh ngài, có lẽ muốn chết cũng khó.”

Nói đến đây, Tàng Nhất ngừng lại để thăm dò. “Ha ha ha...” Hạ Thiên cười nhạt: “Tàng Nhất, ngươi biết không ít nhỉ!”


“Nhưng mà y thuật của ta không đến từ “Y Tử bí tịch”, mà là học được từ một vị cao nhân lánh đời, y thuật của ông ấy... kiệt xuất thiên hạ”

Ánh mắt của Tàng Nhất sáng lên: “Chủ nhân, trên giang hồ còn có một lời đồn đại, nói răng bên trong hoàng cung có điện Cung Phụng, nơi đó không chỉ có các kỳ nhân dị sĩ được hoàng đế Đại Hại thu nạp về, mà còn đang nhốt Chư Tử Bách gia.”

Vào thời triều Đại Tân trước đây, triều đình vì để tìm ra phương pháp thống trị thiên hạ đã cổ vũ dân gian hiến kế bày mưu.

Kết quả trong triều đình và dân chúng xuất hiện gần hai trăm trường phái học thuật khác nhau.

Chư Tử Bách gia, chính là người sáng lập ra các trường phái học thuật.

Trong đó, lưu truyền rộng rãi nhất chính là Pháp gia, Đạo gia, Mặc gia, Nho gia, Âm Dương gia, Danh gia, Học phía Tạp gia, Nông gia, Tiểu Thuyết gia, Tung Hoành gia, Binh gia và Y gia, trăm gia xuất hiện tranh đấu rầm rộ.

Điều này rất giống với Chư Tử Bách gia trong lịch sử của Trung Quốc, các trường phái học thuyết cũng gần giống.

Nhưng ở nơi này không có mấy người Khổng Tử, Lão Tử, Trang Tử, chỉ có một Mặc Tử trùng tên.


“Ha ha ha...”

Nụ cười của Hạ Thiên không thay đổi: “Vậy ngươi có biết hoàng đế Đại Hạ nhốt Chư Tử Bách gia để làm gì không?”

Trong mắt Tàng Nhất lộ ra sự sắc bén: “Ông ta muốn trường sinh!”

“Ông ta muốn tập hợp trí tuệ của Chư Tử Bách gia, luyện ra thuốc trường sinh bất lão, trở thành người trường sinh bất lão, ông ta muốn trở thành hoàng đế vĩnh viễn của Đại Hạ”

“Dã tâm của ông ta rất lớn!”

Hạ Thiên nhìn cánh đồng tuyết rộng lớn, an ủi hắn ta: “Trường sinh bất lão chỉ là một truyền thuyết mà thôi!”

“Chỉ cần là thân thể của người phàm, đều không thể thoát khỏi sự chỉ phối của thời gian, cũng không thể trường sinh.”

Tàng Nhất suy nghĩ một lúc rồi nói: “Chủ nhân, trong Chư Tử Bách gia, người nhỏ tuổi nhất cũng đã hơn trăm tuổi, nếu không có thuốc trường sinh, sao có thể sống lâu như vậy?”

“Là bởi vì chân khí nội gia của Chư Tử Bách gia đã tu luyện được đến cực cảnh rồi sao?”

Hạ Thiên lắc đầu: “Ngoại trừ hoàng đế ra, không có ai có thể ra vào điện Cung Phụng trong hoàng cung, cho nên có lẽ trên đời này chỉ có một mình Hạ đế mới biết rõ chuyện này!”

Tàng Nhất vẫn còn nghỉ ngờ: “Chủ nhân, nếu hoàng cung. Đại Hạ thật sự đang nhốt Chư Tử Bách gia, vậy chứng minh bên trong hoàng cung của Đại Hạ có điện Cung Phụng, có cao. thủ còn lợi hại hơn Chư Tử Bách gia, nói cách khác, trong điện Cung Phụng của hoàng cung có người có võ công vượt qua tông sư, ngài nói xem có phải không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: C44: Có lẽ là vậy


Hạ Thiên từ chối ý kiến: “Có lẽ là vậy!”

“Núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi ắt có người giỏi hơn, ai có thể khẳng định được?”

“Lão chủ nhân của ngươi đã nói thế nào?”

“Lão chủ nhân nói, lúc trước Hạ Đế tạo phản, dẫn đại quân tiến vào hoàng cung, chính là do một số lão quái vật che mặt ra tay, dễ dàng bắt được các cao thủ trong hoàng cung từ trước.”

“Trong số các cao thủ đó hình như có Chư Tử Bách gial”

“Bà ấy nói những lão quái vật che mặt đó rất lợi hại, ngay cả khi cấm quân kết hợp thành quân trận thượng cổ cũng không thể ngăn cản được sự tấn công của bọn họ.”

“Thật đúng là kẻ thù của vạn người

Các triều đại đều có điện Cung Phụng trong hoàng cung, đều mang dáng vẻ thần thần bí bí.


Tuy nhiên, của nước Đại Hạ là thần bí nhất.

Tân quý phi quyết định không nói cho con trai mình biết về điện Cung Phụng, có lẽ vì sợ hẳn tuổi trẻ bốc đồng, nếu như nảy sinh tò mò với điện Cung Phụng, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Cho nên vẫn luôn giấu kín đến tận bây giờ.

Hạ Thiên suy nghĩ một lúc, tạm thời gác chuyện điện Cung Phụng sang một bên, nhìn một đám thiếu niên tàng kiếm mặc quần áo mỏng manh nhưng lại tràn đầy tinh thần, hỏi: “Tàng Nhất, Tàng Nhị đến Tàng Nhất Bách đều đã học một chút gì đó à”

Một nụ cười hiếm hoi xuất hiện trên khuôn mặt tuấn tú của Tàng Nhất: “Tàng Nhị đã học kiến thức của trường phái Nông gia, cũng luyện công phu của trường phái Nông gia.”

“Tàng Tam đã học kiến thức của Đạo gia, cũng luyện công phu của trường phái Đạo gia.”

“Chư Tử Bách gia, không có gì ngoài học thuyết của lập phái, cũng đều tu luyện công phu của nội gia, rất độc đáo”


Trong lúc nhất thời.

Hạ Thiên cảm thấy vui mừng: “Một trăm người các ngươi đã học được kiến thức của một trăm trường phái à?”

Tàng Nhất gật đầu: “Phải!”

Lúc này, một cảm giác vui sướng tột độ ập đến trong lòng Hạ Thiên.

Thật không ngời Thật sự không thể tưởng tượng được.

Một trăm thiếu niên tàng kiếm này không chỉ có thiên phú hơn người về võ đạo, mà còn là truyền nhân của Chư Tử Bách gia.

Trong mắt Hạ Thiên, học thuyết của Chư Tử Bách gia đều có giá trị rất lớn, sau khi học thành có thể trở thành chuyên gia trong một lĩnh vực nào đó.

Ví dụ như Tàng Nhất, chỉ cần nằm vững binh pháp của Binh Tướng gia, tương lai sẽ trở thành tướng soái tài ba cầm quân đánh giặc.

Nếu như Hạ Thiên dạy “Binh pháp Tôn Tử” với những bí mật độc đáo của các chiến lược gia quân sự mà thế giới này không có cho hắn ta, hắn ta sẽ phát triển vô hạn trong tương lai.

Nếu bổ sung phương pháp huấn luyện các chiến sĩ đặc chủng, rèn ra binh khí mạnh hơn nữa, các chiến sĩ của Đại Hoang Châu trong tương lai sẽ bất khả chiến bại trên chiến trường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: C45: Hay là thủ lĩnh băng cướp


Lại ví dụ như Tàng Nhị học trường phái Nông gia, nếu tương lai học thành sẽ trở thành chuyên gia nông nghiệp.

Nếu Hạ Thiên dạy cho hắn ta những kiến thức nông nghiệp hiện đại của Trung Quốc, nhất định có thể biến vùng đất hoang vu cẵn cỗi thành mảnh đất màu mỡ, sản xuất ra lương thực dồi dào, cung cấp nền tảng vật chất dồi dào cho tương của Đại Hoang Châu.

Lại lấy một ví dụ khác, Tàng Tam học kiến thức của Đạo giáo, sau này có thể trở thành triết học gia và thầy thuốc của Đại Hoang Châu.

Hạ Thiên có thể truyền lại “Đạo Đức Kinh” mà thế giới này không có cho hẳn ra... Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, Tàng Tam sẽ mở ra cánh cửa trời đất của đạo pháp một cách tự nhiên, tìm tòi về cuộc sống trong vũ trụ.

Mà trường phái Đại gia thích chế thuốc, luyện đan, có thể thúc đẩy y học của Đại Hoang Châu phát triển.

Quan trọng hơn là, Hạ Thiên cần phải luyện chế ra được hỏa dược ở thời đại không có hỏa dược này.

Đạo giáo có thuật luyện đan, đó là sự lựa chọn tốt nhất cho việc luyện chế hỏa dược.

Trong thời đại vũ khí lạnh này, ky binh là vua, ky binh của đế quốc Thiên Lang là không thể ngăn cản.

Nếu hẳn muốn giữ vững Hoang Châu, có được chỗ đứng vững chắc ở Hoang Châu, thì nhất định phải luyện chế ra được hỏa được, tạo ra vũ khí nóng vượt qua thời đại, khắc chế ky binh mạnh mẽ của đế quốc Thiên Lang.


Hạ Thiên có nằm mơ cũng không ngờ rằng trăm tử sĩ tàng kiếm này lại mang đến bất ngờ lớn như vậy!

Bọn họ không chỉ là thiên tài võ đạo mà còn là nhân tài xây dựng lãnh địa!

Hơn nữa tuổi còn trẻ, tràn đầy sức sống, giống như một tờ giấy trằng, để Hạ Thiên tùy ý vẽ lên.

Tương lai của Đại Hoang Châu nhất định sẽ rất đặc sắc vì có bọn họi

“Ha ha ha...”

Hạ Thiên không nhịn được cười lới ng già chết tiệt này, ngươi không cho ta chiêu mộ nhân tài ở Đế Đô, chính là vì muốn dẫn thế lực ẩn trong bóng tối của tiền triều đến giúp ta, để ngươi dùng một lưới tóm sạchI”

“Nhưng mà, có lẽ ngươi nằm mơ cũng không ngờ đến rẵng mẫu phi không phải để lại cựu thần của tiền triều cho ta, mà là thiếu niên tàng kiếm đúng không?”.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Nữ Phụ Phản Công Ngược Tâm Tra Nam
2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
3. Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng
4. Thập Niên Hoa Hạ Miên
=====================================

“Tàng Nhất, trên đường đi chúng ta hãy chiêu mộ một số đệ tử tử tế vào đội ngũ của chúng ta... Dùng binh đánh giặc là hành động xảo trá, ảo là thật mà thật lại là ảo.”

Hạ Thiên còn chưa nói xong.

Tàng Nhất đã hiểu được.

Những lời này minh chứng cho sự thật giả trong binh pháp.


Một lời tổng kết rất xuất sắc!

Hản ta chấn động: “Chủ nhân đã học hết Chư Tử Bách gia rồi sao?”

Vào lúc này, một ngọn núi tuyết cao chót vót hiện ra trước mắt Hạ Thiên.

Cao Phi dẫn người đến nghênh đón: “Vương gia, phía trước chính là núi Nhị Long. Lúc này, trước mặt đang có bọn tội phạm cướp giết phú hào của Giang Nam, chúng ta nên làm thế nào?”

Hạ Thiên cười lạnh: “Đây là đợt phú hào Giang Nam thứ mấy? Mỹ nhân thứ bao nhiêu bị cướp?”

Cao Phi tà ác cười nói: “Vương gia, đợt phú hào Giang Nam thứ ba, mỹ nhân thứ ba bị cướp!”

Hạ Thiên nhướng mi: “Mỹ nhân bị cướp đi có nhan sắc thế nào?”

Cao Phi thẳng thắn nói: “Thật sự rất đẹp, khiến kẻ khác. thương tiếc!”

“Ha ha ha...”

Hạ Thiên cười lớn: “Cao Phi, xuất binh, tiêu diệt sơn tặc hung ác, làm anh hùng cứu mỹ nhân!”


“Vâng!” Cao Phi dẫn quân xông tới: “Phú hòa phương nào? Để lại tiền bạc châu báu và mỹ nhân, để ta và hảo hán núi Nhị Long

chia đều, bằng không, gi ết chết không thai”

Trong lúc nhất thời, hiện trường cướp bóc giết người phía trước trở nên yên tĩnh đến lạ thường!

Bọn cướp và người bị cướp đều ngơ ngác nhìn nhau? Người vừa tới là ai?

Là người của Hoang Châu Vương?

Hay là thủ lĩnh băng cướp?

Điều này không phù hợp với lẽ thường!

Trận này nên làm thế nào tiếp theo đây?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: C46: Càng không biết giang hồ hiểm ác


Vào lúc này.

Một gã béo với khuôn mặt hung ác bừng tỉnh, giận dữ gào lên: “Đây là địa bàn của núi Nhị Long. Dựa theo quy củ, tất cả những con dê béo trên đoạn đường này đều thuộc về núi Nhị Long!”

Hắn ta giả vờ như không hề biết thân phận của Cao Phi: “Tuy rằng ngươi mặc áo giáp của quan binh, nhưng lão tử biết, chắc hẳn ngươi là huynh đệ giang hồ!”

“Ngươi đang muốn giả mạo quan binh để đến đây đen ăn đen(*) đúng không?”

* Dùng thủ đoạn không công bằng để chiếm đoạt tài sản mà người khác có được bằng cách tương tự, vì cả hai đều không có được bằng thủ đoạn hợp pháp nên gọi là "đen ăn đen"

Long Bảo là nhị đương gia của núi Nhị Long.

Hắn ta cũng là người thực hiện “vụ án chặn đường gi ết chết phú hào Giang Nam dưới chân núi Nhị Long”.

Trước khi hắn ta đến đây, tình báo từ phía trên đã nói rất rõ với hắn ta... thân vệ của Hoang Thân vương chỉ có một trăm tên thương binh, thống lĩnh là hai kẻ bỏ đi mà Thái tử muốn giết, cũng là hai tên lỗ m ãng tinh thần hăng hái, không biết thế nào là tùy cơ ứng biến!

Dựa theo tính toán của bọn họ, Hoang Thân vương cũng chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi, trẻ tuổi hăng hái, là đóa hoa trong nhà kính, được nuông chiều từ bé, không có kinh nghiệm hành tẩu giang hồ.

Càng không biết giang hồ hiểm ác!


Nếu gặp phải tiết mục “Ác phỉ cướp mỹ nhân”, bọn họ dám chắc đến tám phần rằng Hoang Thân vương sẽ làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Bởi vì.

Hạ Thiên là thân vương của đế quốc Đại Hạ, là kẻ dưới một người trên vạn người, là long tử, tuyệt đối sẽ không thể chịu đựng được một chuyện bi thảm như vậy xảy ra ngay trước. mắt của mình!

Chắc chẵn hẳn sẽ không tha thứ cho chuyện một mỹ nữ bị bọn sơn phỉ dơ bẩn chà đạp hủy hoại!

Bọn sơn phỉ ở núi Nhị Long tuy rắng không đọc được mấy chữ nhưng hiểu rõ bản chất con người.

Bằng không cũng sẽ không thể trở thành bọn cướp ngay bên cạnh Đế Đô nhiều năm như vậy, bị quan phủ bao vây trấn áp hàng chục lần vẫn đứng vững không ngã.

Đương nhiên.

Bọn họ có thể sống sót ở núi Nhị Long cho đến ngày nay, còn sống rất thoải mái, đều là vì có quan hệ tốt với Thái tử.

Lúc này, tại hiện trường đang diễn ra tiết mục “giết người cướp mỹ nhân”.


Một nữ tử mặc y phục màu hồng, dáng vẻ yêu kiều duyên dáng, khung xương cân đối, không béo không gầy, khuôn mặt xinh đẹp sửng sốt trong giây lát, sau đó bät đầu khóc lóc giấy dụa đầy tuyệt vọng: “Đừng!”

“Các ngươi là đám súc sinh, thả ta ral”

“Anh hùng, xin hãy cứu ta

“Xin hãy cứu tiểu nữ tử! “Ha ha ha..."

Long Bảo cười rất nham hiểm: “Tiểu mỹ nhân, đừng vùng vẫy nữa, ngoan ngoãn theo bổn đại vương lên núi làm áp trại phu nhân, bổn đại vương nhất định sẽ để nàng hưởng thụ cực lạc khi làm nữ nhân!”

“Nàng cho rằng những người này tới cứu nàng sao?” “Không, bọn họ cũng chỉ muốn cướp tiền của nhà nàng, giết phụ thân của nàng, đặt nàng lên giường, mai phục, chơi chết nàng thôi!”

Long Bảo nói một cách th ô tục và trực tiếp: “Các huynh đệ, không cần lo những người đó, việc này chúng ta đã hoàn thành, bắt được tiểu cô nương này, về núi vui vẻ đi!”

"Rõ!"

“Trong lúc làm việc của chúng ta, việc quan trọng nhất là tiêu hủy thi thể, kéo hết thi thể này về trại đốt!"

"Rõ!"

Bọn cướp bắt đầu thu thập những “xác chết” mà chúng đã giết, có lẽ vì sợ những “xác chết” tại hiện trường sẽ lộ sơ hở.

"Khà khà...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: C47: Tại thời điểm này


Long Bảo vòng tay qua eo mỹ nhân áo hồng rồi cõng nàng †a lên vai, cười điên cưồng nói: “Tiểu mỹ nữ, nào, cùng Long Bảo c ca về trại về nhé, ta hứa sẽ phục vụ nàng đến mức cực kh0ái!"

"Ta nói cho nàng biết, chúng ta ở núi Nhị Long cái gì cũng thiếu, ngoại trừ đàn ông mạnh mẽ!"

Long Bảo càng nói càng tục tĩu.

Mong rằng với những lời lẽ tục tĩu như vậy, sẽ khiến Cao Phi dẫn người xông vào ngay.

Mỹ nhân áo hồng rất hợp tác, giọng nói như đang khóc: “Anh hùng, cứu ta với! Cứu ta với!

Tại thời điểm này.

Khí thế của người anh hùng phải cứu mỹ nhân đã được. nâng lên đến đỉnh điểm!

Mặc dù Cao Phi và các thương binh biết tiểu cô nương này đang diễn trò, nhìn nàng ta khóc như mưa, quần áo xộc xệch đến mức hiện ra hai cục trằng trên ngực, khiến người ta không khỏi thương xót, cũng không thể không háo hức muốn thử.

Cao Phi và thương binh đưa mắt nhìn nhau... Vương gia nói đúng, không bao giờ có thể đánh thức người đang giả vờ ngủ được.


Những kẻ ác phỉ này có kỹ năng diễn xuất cực kỳ kém nhưng lại hy vọng mình rơi vào bẫy.

Chỉ cần không vạch trần bọn họ đang diễn, đám ác phỉ này sẽ tiếp tục diễn.

Nói thật, nếu không phải đêm qua cái chết bí ẩn của hàng trăm sát thủ ở Ô Bảo Đào Hoa khiến Đại Thánh kinh hãi, bọn sơn tặc từ núi Nhị Long đã bao vây và gi ết chết họ từ lâu rồi!

Mục đích của thổ phỉ núi Nhị Long rất đơn giản, đó là dụ dỗ Cao Phi cứu người và loại bỏ những người thủ vệ xung quanh Thân vương.

Tại thời điểm này. Phía sau đoàn xe của Hoang Thân vương.

Tư Mã Lan và Tư Mã Qua lần lượt bước ra khỏi xe ngựa: “Tiểu thư, Hoang Thân vương có nhìn ra bọn sơn tặc núi Nhị Long có vấn đề không?”

Tư Mã Lan cười ngọt ngào: "Đương nhiên!"

“Đó là lý do tại sao thống lĩnh Cao Phi lại có bộ dạng không đứng đản như vậy.”


"Tiểu Qua, ngươi cảm thấy cái bãy thật sự của bọn ác phỉ là ở đâu?"

Tư Mã Qua ưỡn ngực, trợn to mắt nhìn cánh đồng tuyết: “Tiểu thư, nếu những tên ác phỉ này gây chiến với đoàn xe của chúng ta hoặc phục kích chúng ta trên đường chính, nếu chúng không thể kết thúc chiến tranh trong thời gian ngắn, chúng nhất định sẽ thu hút lực lượng quân tuần tra Đế Đô bao vây và đàn áp!”

“Cho nên, ta đoán những tên này đang muốn dụ Hoang Thân vương vào núi truy kích, sau đó bày mưu mai phục gi ết chết hắn!”

“Ha ha ha...”

Tư Mã Lan cười nhạt, dùng đôi mắt đẹp nhìn địa hình xung quanh, trầm ngâm nói: “Vậy cũng chưa chắc!”

"Lộp độp!"

Một đám thương binh cưỡi ngựa tới, Lô Thụ ngồi trên ngựa hành lễ: “Tư Mã tiểu thư, Vương gia nói đây là nơi nguy hiểm, tấm khiên đặt trên xe ngựa của ngài trước khi khởi hành có thể sử dụng rồi!”

Tư Mã Qua nheo mắt lại, làm ra một thủ thế, ý là: “Người đâu, chuẩn bị chiến đấu!”

Tử sĩ của phủ Tư Mã lập tức hành động.

Tư Mã Lan bình tĩnh cười: “Lô thống lĩnh, ngươi trở về nói với Vương gia, ta sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân, mong hắn cẩn thận đừng bị đánh lén sau lưng!”

“Vâng!” Lô Thụ lại dẫn thương binh đi tới phía trước đoàn xe. Phía bên kia.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: C48: Bọn họ trúng kế là tốt rồi


Cách núi Nhị Long không xa có một ngọn núi thấp, trên đỉnh núi chỉ có đá, không có cây cối, tâm nhìn rộng mở.

Lúc này đây, có hai bóng người đang đứng trên đỉnh núi, không chút cử động, giống như hai tác phẩm điêu khắc từ băng tuyết.

Cuối cùng. “Ha ha ha...”

Thân ảnh màu đen mở miệng với một nụ cười nham hiểm, một giọng nữ sắc bén vang lên: “Tiểu muội muội, tuy rằng ngươi đã đột phá cảnh giới, nhưng lão nương đã tung hoành trong giang hồ mấy chục năm, từng giết vô số người, ngươi chống đỡ được sao?”

“Ngươi có thể thử xeml”

Thiếu nữ che mặt mặc một bộ đồ màu trắng mở miệng, giọng nói trong trẻo như chim hoàng oanh: “Ngân Sát, với trạng thái cảnh giới này của ngươi, trong đoàn xe của Hoang Thân vương không có ai là đối thủ của ngươi, như vậy không công bằng với Hoang Thân vương!”

“Ha ha ha...”

Sát khí trong nụ cười nham hiểm của Ngân Sát càng dày đặc, nàng ta duỗi ra lòng bàn tay đen như móng chim: “Tiểu muội muội, xem ra ngươi thật sự mới vào giang hồ thôi!”

“Trong chốn giang hồ, ai có nằm đấm mạnh hơn, người đó có quyền nắm công bằng trong tay!”

“Hôm nay, nếu như ta không giết Hoang Thân vương thì cũng sẽ chết, nếu ngươi nhất định muốn ngăn cản ta hoàn thành nhiệm vụ, để ta phải chết... vậy ta đây cũng không để ngươi sống!”

“Giết!

Một chưởng của Ngân Sát có hình dạng như chim ưng, bay thẳng đến, nhắm thẳng vào bộ ng ực sữa của thiếu nữ che mặt mặc đồ trằng: “Ưng trảo thập tam sát - đi chết đi!”


“Hừ..”

Thiếu nữ che mặt mặc đồ trắng không hề né tránh, đánh ra một chưởng: “Hóa cốt miên chưởng!”

“Ngươi muốn chết à!”

Chưởng này đấu với Ưng trảo, cứng đối cứng, không thể tránh không thể nhường, song phương giao chiến với nhau, trong lúc nhất thời khó phân thắng bại.

Vào lúc này.

Hiện trường chặn giết ở núi Nhị Long.

Long Bảo vui mừng khôn xiết khi nhìn thấy đôi mắt đang đỏ lên của Cao Phi và đám thương binh, thầm nói: “Thành công!”

Hắn ta hét lớn: “Các huynh đệ, thu dọn chiến trường xong rồi rời đi!”

“Băng không quan binh sẽ tới đây!”

Lúc này.

Giọng nói của Hạ Thiên vang lên từ khoang xe: “Cao Phi, giết bọn cướp, cứu tiểu nương tử!”


“Vâng!”

Khóe miệng Cao Phi hiện lên một nụ cười thần bí, hẳn ta hét lớn: “Các huynh đệ, Vương gia ra lệnh giết bọn cướp, cứu tiểu nương tử, giết!”

“Giết!"

“Giết!”

“Giết!”

Chiến mã phi nước đại, sát ý như cầu vồng.

Ngoại trừ các thương binh nẵm trên xe ngựa y tế ra, các thương binh khác đều đi theo Cao Phi dốc toàn bộ lực lượng truy lùng bọn cướp ở núi Nhị Long: “Tên ác phỉ kia, mau giao tiểu nương tử ra đây, bằng không, ta sẽ san bằng núi Nhị Long, giết sạch đám người các ngươi, cướp sạch tiền của các ngươi, giúp con cái của các ngươi †ìm thêm phụ thân!”

Long Bảo nghe vậy, tức giận thở phì phò!

Đám người này nói chuyện còn giống cướp hơn cả cướp, rốt cuộc Hoang Thân vương đã chiêu mộ loại thân vệ gì vậy?

Nhưng mà. Bọn họ trúng kế là tốt rồi!

Long Bảo khiêng mỹ nhân áo hồng chạy vào cửa núi, bọn cướp theo phía sau, theo sau đó là ky binh do Cao Phi chỉ huy.

Vào lúc này.

Xung quanh đoàn xe của Hoang Thân vương chỉ có mười hộ vệ do Lô Thụ dẫn đầu, lực lượng ít ỏi đến đáng thương.

Đám thiếu niên tàng kiếm đã biến mất trong chớp mắt! Cả đoàn xe im lặng đứng sừng sững giữa đường chính.

Như thể....đang chờ đợi điều gì đó xảy ra?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: C49: Bên trong cửa núi


Bên trong cửa núi.

Một con đường núi rộng mười mét dẫn thẳng đến vùng trung bộ sơn cốc của núi Nhị Long, cách đường chính khoảng tám trăm mét.

Trung bộ sơn cốc này có hình quả bầu, chỉ có một lối vào và một lối ra, ba mặt còn lại là vách đá dựng đứng, dễ phòng thủ nhưng khó tấn công.

Long Bảo khiêng mỹ nhân áo hồng liều mạng chạy về phía sơn cốc, chỉ cần dụ được thương binh của Hoang Thân vương vào đó là có thể “đóng cửa đánh chớ”.

Kế hoạch của bọn họ sắp thành công.

Chỉ nghĩ đến đây thôi đã khiến Long Bảo hưng phấn, không khỏi nhéo nhéo mông của mỹ nhân áo hồng.

Cơ thể mỹ nhân áo hồng mềm nhữn: “Thả ta ra!” Vào lúc này. “Lộp bộp...”

Cao Phi cùng đám thương binh đuổi kịp bọn cướp đang tụt lại phía sau, giơ đao lên chém xuống, đầu người rơi xuống đất.

“Phụt phụt phụt...”

Máu của bọn thổ phỉ bắn lên mặt ky binh, rất ấm áp, xua tan phần nào cái lạnh.

Tám trăm mét không phải là một khoảng cách dài.


Trong khoảnh khắc, một nhóm ky binh đuổi theo bọn cướp lao vào sơn cốc.

“Giết!”

Có khoảng ba trăm tên thổ phỉ đang đứng trong sơn cốc, khi nhìn thấy ky binh Hoang Châu tiến vào, liền gầm lên: “Giết!”

Chỉ thấy tên dẫn đầu bọn cướp cưỡi ngựa, trên mặt có vết sẹo, hung hăng nhìn Cao Phi hét lên: “Đóng cửa cốc!”

“Giết...”

Trong khu rừng rậm rạp hai bên lối vào cốc, hai nhóm thổ. phỉ lao xuống, chặn kín lối vào trong cốc.

“Ha ha ha..."

Long Bảo khiêng mỹ nhân áo hồng trên vai vui vẻ chạy đến phía trước đội hình của đám thổ phi, xin công lao với tên hãn phỉ trên lưng ngựa: “Lão đại, cái tên Hoang Thân vương kia thật sự không đành lòng nhìn thấy thảm kịch, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, kết quả là ngu ngốc để đám thương binh này đuổi đến đây!”

“Giết hết bọn chúng!” “Chúng ta sẽ phát tài!” Thời điểm này.

Mỹ nhân áo hồng mạnh mẽ nhảy khỏi vai Long Bảo, ngón tay xinh đẹp chỉ ra bên ngoài cốc: “Nghe nói năm nay Hoang Thân vương kia mới mười sáu tuổi, còn là một con gà tơ, lão đại, nếu như có thể bắt sống hắn, hãy để muội tử phá thân hắn trước, sau đó mới gi ết chết rồi báo cáo công việc!”

“Trong đời muội tử đã ngủ với vô số nam nhân, nhưng còn chưa được ngủ với Vương gia!” “Lần này vừa hay có cơ hội!” Đại đương gia núi Nhị Long lắc đầu từ chối: “Muội tử, cái vị


ở Đông Cung kia đang chờ đầu của Hoang Thân vương, cho nên, không có thời gian để nàng ngủ với hắn đâu!”

“Hoang Thân vương phải chết ngay lúc này, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn!”

Mỹ nhân áo hồng tỏ vẻ thất vọng, cắn răng nói: “Vâng!”

“Vậy thì giết!”

Đại đương gia của núi Nhị Long gật đầu, hét vào mặt Cao. Phi: “Cao thống lĩnh, nếu ngươi dẫn người của mình bỏ vũ khí trong tay, quỳ xuống đầu hàng, ta có thể để ngươi chết thoải mái một chút!”

“Nếu không, ta sẽ khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!”

“Cung thủ, chuẩn bị!” Vào lúc này.

Hàng chục cung thủ xuất hiện trước sau đội hình của đám thổ phỉ, giương cung rút tên, nhắm vào ky binh Hoang Châu.

Chỉ trông thấy trên đầu các mũi tên có luồng sáng xanh mờ nhạt, chắc chắn trên tên có độc.

Thổ phỉ trên núi Nhị Long đã bố trí một con đường chết.

Nhưng mà, Cao Phi lại không hề sợ hãi, hắn ta nhướng mị, chĩa thanh kiếm trong tay về phía trước, hét lên: “Vương gia có lệnh, trong núi Nhị Long đều là ác phỉ, không giữ lại bất cứ ai, giết!”

“Giết!”

Ky binh Hoang Châu gầm lên, quân tiên phong tiến về phía trước, bắt đầu tấn công, hoàn toàn không thèm để tâm đ ến

trận tên của núi Nhị Long.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: C50: Tàn nhẫn


Đại đương gia của núi Nhị Long tức giận: “Các huynh đệ, bắn chết bọn chúng cho tai”

Đám cung thủ của núi Nhị Long nghe lệnh, bät đầu buông tay bắn tên.

Thì bỗng nhiên. “Phốc phốc phốc...”

Những đám sương mù tuyết nổ tung trước mặt các cung thủ, chặn tầm nhìn của bọn họ.

Giữa những tia ánh sáng lóe lên. “Xoẹt xoẹt xoẹt..." Những luồng kiếm quang bản ra từ tuyết và sương mù, xẹt qua cổ của đám cung thủ, g iết chết bọn chúng trong một chiêu.

“Phụt phụt phụt...”

Sương mù màu đỏ tươi phun ra từ cổ họng đám cung thủ của bọn thổ phỉ.

Trong lúc nhất thời.

Trận hình trước sau của bọn thổ phỉ rơi vào hỗn loạn.

Năm mươi thiếu niên tàng kiếm hiện thân, trên tay mỗi người cầm một thanh kiếm sắc bén, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, giống như những bóng ma, âm thầm thâm nhập vào hai đội hình của bọn thổ phỉ.

Nhanh!


Tàn nhẫn!

Chuẩn xác!

Một kiếm giế t chết một mạng người!

Cực kỳ sắc bén!

Tên thổ phỉ chặn ở cửa cốc là kẻ sụp đổ đầu tiên: “Bọn họ

chính là tuyết yêu, là yêu quái, giết người không chớp mắt, các. huynh đệ chạy maul”

Thành thật mà nói, bọn thổ phỉ thật sự không biết tại sao... đám thiếu niên tàng kiếm này có thể ẩn nấp ngay bên cạnh bọn họ mà không bị phát hiện ra?

Đến từ lúc nào?

Cho nên những thiếu niên tàng kiếm này chắc chắn không thể là người!

Tuyệt đối không phải!


Trong cốc.

Trong lòng đại đương gia của núi Nhị Long, Long Bảo và mỹ nhân áo hồng đều chùng xuống... bị người ta phản phục kích rồi!

Bọn họ xong đời rồi!

Sự can đảm của bọn họ đều biến mất, giờ phút này chỉ muốn trốn thoát.

Tuy nhiên bọn họ lại bị ba thiếu niên tàng kiếm dùng kiếm trận vây lại, không thể nào chạy thoát được.

Sắc mặt mỹ nhân áo hồng tái nhợt, trên mặt lộ ra vẻ khó tin: “Làm sao có thể... ba người các ngươi còn chưa luyện được chân khí nội gia, sao có thể đứng vững trước công kích chân khí của bọn ta!”

Câu trả lời cho câu hỏi của nàng ta chính là kiếm!

Đám thổ phỉ ngu ngốc này hoàn toàn không hiểu được sự lợi hại của tử sĩ tàng kiếm!

Lúc này.

Ky binh do Cao Phi chỉ huy đã xông vào: “Các huynh đệ, để bọn tai”

“Ầm..”

Ky binh lao tới, phối hợp với sức đánh cực lớn của chân khí nội gia của Cao Phi, đại đương gia của núi Nhị Long bị chém làm hai đoạn.

Thực lực của đại đương gia cũng không kém!

Nhưng Cao Phi với sự trợ lực của chiến mã là không thể ngăn cản được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 51: C51: Sát khí ngang trời


“Tạch tạch...”

Thi thể của đại đương gia núi Nhị Long bị chiến mã giãm thành đống bùn máu.

Một đời làm ác phỉ, chết không toàn thây. Ky binh tung ra các đợt tấn công ào ào như sóng biển.

Đại đao xoay vòng chém vào đầu Long Bảo và mỹ nhân áo hồng.

Cuối cùng.

“Răng rắc...” Vũ khí trong tay bọn họ đều vỡ vụn! “Phốc phốc phốc...”

Long Bảo và mỹ nhân áo hồng đều bị ky binh chém làm đôi.

Ky binh của Hoang Thân vương đều là những chiến binh có ý chí kiên cường đã sống sót qua hàng trăm trận chiến, chỉ

dùng một đòn đã đánh bại quân trận của bọn thổ phỉ.

Sự khác biệt giữa quân chính quy và quân thổ phỉ được bộc lộ rõ ràng.

Cho đến lúc này.


Trận chiến bên trong sơn cốc không còn hồi hộp nữa.

Bọn thổ phỉ chạy vào trong rừng núi bị thiếu niên tàng kiếm truy đuổi, bọn họ xuất quỷ nhập thần, không tên thổ phỉ

nào có thể trốn thoát.

Những tên thổ phỉ khác đều bị ky binh truy lùng, không bỏ sót một ail

“Xin tha mạng!”

Một tên thổ phỉ ngã xuống, quỳ trên mặt đất, sợ đến tè ra quần: “Đại nhân, ta sẽ nói cho ngươi biết vị trí kho báu của sơn trại, tha cho ta đi!”

“Phốc..."

Một ky binh Hoang Châu chém đầu gã ta: “Vương gia có lệnh, không thể tha cho bất cứ ail”

“Kho báu, Vương gia sẽ tự dẫn bọn ta đi lấy!” Vào lúc này. Trên con đường chính bên ngoài.

Có thể nghe thấy loáng thoáng tiếng chiến đấu truyền đến từ trong sơn cốc

Đột nhiên.


Vô số sương mù tuyết lao ra ở hai bên đường chính, tình huống rất giống với cách thiếu niên tàng kiếm vừa xuất hiện.

Tuy nhiên, kẻ nhảy ra khỏi tuyết không phải thiếu niên tàng kiếm mà là một đám sát thủ che mặt mặc đồ trắng.

Bọn chúng mặc đồ màu trắng toàn thân, mặc áo choàng trắng, trong tay cầm nỏ tiến, đều nhắm vào cỗ xe ngựa màu

trắng mà Hạ Thiên đang ngồi.

Những mũi tên trên nỏ có màu xanh nhạt, chắc chẳn có kịch độc.

Đây mới chính là cái bãy thật sự nhắm vào Hoang Thân Vương.

Chất độc của những mũi tên trên nỏ này khi gặp được máu sẽ khiến máu tắt nghến, chỉ cần một mũi tên bản trúng Hạ Thiên, hắn sẽ phát độc chết ngay tại chỗ.

Sát khí ngang trời.

“Bản!”

Thủ lĩnh của đám sát thủ gầm lên: “Hoang Thân vương, ngươi dám giết Nhị thánh sứ nhà ta, bây giờ ngươi chôn cùng với nàng đi!”

Đám sát thủ bấm cò nỏ.

“Vù vù vù...”

Năm mươi mũi tên độc bắn vào xe ngựa của Hạ Thiên.

Kịch độc nặng nề!

Giết!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 52: C52: Tư mã qua không nói nên lời


Tàng Nhất vừa lăn một vòng đã tiến vào trong thùng xe, hét lên: “Vương gia cẩn thận!”

“Vù vù vù...”

Năm mươi mũi tên độc bản xuyên qua tấm vải trẳng bọc ngoài xe, giống như những con rắn xanh lao vào trong xe.

“Phụt, phụt, phụt...” Có tiếng mũi tên bản vào da thịt.

Máu bản tung toé ở bên trong xe, vế nên những chấm hoa mận trên tấm vải trắng, đâm máu và đẹp đẽ.

Đúng lúc này. Phía sau đoàn xe. Tư Mã Qua sửng sốt: “Tiểu thư, xe ngựa của Hoang Thân

vương bị bản như cái sàng rồi, hắn... có thể bị bắn chết rồi. phải làm sao đây?”

Tư Mã Lan bình tĩnh cười: “Vương gia không dễ chết như vậy đâu!"

“Tốt nhất là ngươi nên bảo vệ tốt cho tiểu thư của ngươi đi"

Tư Mã Qua dùng răng cắn chặt đôi môi đỏ mọng nói: “Tiểu thư, trên xe hắn có máu!”

Trong mắt Tư Mã Lan hiện lên một tia thông minh: “Hắn sẽ không sao đâu!”


Tư Mã Qua cầm một thanh kiếm sắc bén trong tay, đứng trước mặt Tư Mã Lan, hai chân run rẩy: “Tiểu thư, sao người biết hắn không sao?”

“Ta biết chắc như thế!”

Tư Mã Qua không nói nên lời!

Nhưng nàng ta tin vào mắt mình... Chắc chắn là Hoang Thân vương đã bị bản thành cái sàng rồi!

Chắc chẳn không thể chết thêm được nữa!

Nàng ta và tiểu thư không cần phải đi đến Hoang Châu hoang vắng, đáng sợ và hung hãn đó nữa!

Nhưng tại sao... nàng ta lại thấy buồn đến thế?

Rốt cuộc là vì điều gì?

Không hiểu sao nàng ta lại thấy phức tạp vô cùng.

Bên kia.


Tất cả sát thủ áo trắng đều là sát thủ ngân bài, giết người vô số lần và kinh nghiệm phong phú, nhìn cảnh tượng trong xe ngựa kia... chắc chắn người trong xe đã bị tên bắn trúng như một con nhím rồi.

Chúng đã hoàn thành nhiệm vụ!

Giờ khäc này, những tên sát thủ đang tập trung cao độ đã thả lỏng tâm trí!

Về việc đám thổ phỉ trong sơn cốc sống hay chết... điều đó không còn quan trọng nữa.

Bọn chúng chỉ là mồi nhử!

Bây giờ.

Chúng phải đặt chân xuống đất, giống như những con chim, để lại dấu chân nhạt nhoà trên nền tuyết, g iết chết cả đoàn xe và mang theo vô số của cải để đi tiêu diêu tự tại.

Sát thủ ngân bài là võ giả yếu nhất trong võ giả hạng hai.

Tuy nhiên, vào lúc này, ngay khi chúng đang thả lỏng cảnh giác thì một điều bất ngờ đã xảy ra!

“Bùm bùm...”

Tuyết bên dưới thân bọn chúng nổ tung!

Màn sương tuyết trằng xóa làm rối đôi mắt của những sát thủ ngân bài.

Đồng thời, từng đợt ánh kiếm hiện ra trong mắt chúng, như sao băng loé sáng.

Những hình dáng giống như những con báo xuất hiện từ trong tuyết, họ chính là năm mươi thiếu niên tàng kiếm khác đã biến mất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 53: C53: Đúng là may mản biết bao


Không có tiếng la hét, chỉ có sát ý trầm mặc, tấn công mạnh mẽ vào tâm thần của đám sát thủ ngân bài.

Nhóm sát thủ ngân bài đều kinh hãi: “Cổ tàng kiếm thuật!” Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh!

Một sát thủ vội vàng hét lê chân khí, mau chống cự, giết!”

Bọn chúng vẫn chưa luyện ra

Đúng vậy, sát thủ ngân bài chỉ có thể chống cự!

Bởi vì, khi những thiếu niên tàng kiếm phát động tấn công, họ vừa nắm bắt đúng thời điểm, trước khi chân của đám sát thủ chạm đất, sức lực cũ của chúng đã cạn kiệt và sức mạnh mới vẫn chưa hình thành, như cây không có rễ, không thể trốn được nữa.

Bởi vì khoảng cách giữa hai bên quá gần, đồng thời kiếm của những thiếu niên tàng kiếm lại quá nhanh khiến chúng không kịp né tránh.

Bởi vì, bọn chúng đang hoảng loạn và bối rối!

Bọn chúng đã từng trải qua cảm giác từ thợ săn biến thành con mồi, nhưng chưa bao giờ gặp phải nguy hiểm bị người ta ám sát ngay bên cạnh như thế.

May mà những thiếu niên tàng kiếm này còn chưa tiến vào cảnh giới võ đạo nội gia, trên kiếm không có chân khí, đều là võ giả hạng hai, chỉ cần dùng chân khí để ép chặt cốt cách cơ thể của họ là được, khiến cho thân thể đủ lợi hại để phản lại một kiếm chết người này.

Lúc này, nhóm sát thủ ngân bài thực sự sợ hãi!




Nếu những thiếu niên tàng kiếm này phá vỡ cảnh giới võ đạo nội gia, trên thân kiếm của họ có chân khí, chắc chăn bọn chúng sẽ chết chắc!

Đúng là may mản biết bao!

Đôi mắt của nhóm sát thủ ngân bài loé lên ánh sáng sắc. bén, giống như những con rắn bị thương, sẵn sàng cắn những kẻ làm tổn thương chúng.

“Phụt, phụt, phụt...”

Thanh kiếm sắc bén xé toạc quần áo của đám sát thủ, xuyên qua da thịt của chúng, tàn phá cơ bắp và xuyên vào cơ

thể đám sát thủ.

Cơn đau dữ dội tấn công vào dây thần kinh của sát thủ ngân bài.

Tuy nhiên, bọn chúng là những sát thủ đã được huấn luyện bài bản, kinh nghiệm phong phú về chấn thương!

Bọn chúng khống chế chân khí trong cơ thể, ép chặt cơ bắp và xương cốt để biến dạng, tránh mọi tổn hại!

Mọi thứ đều đúng như chúng dự đoán. “Khà khà...

Nhóm sát thủ ngân bài nhe răng cười: “Phản công, ngay. tức khäc!”


Tuy nhiên, đúng lúc này.

Giọng nói của Hạ Thiên từ trong xe ngựa truyền đến: “Phá cảnh!”

“Bùm bùm bùm..."

Phía trên đầu của những thiếu niên tàng kiếm có một cỗ khi màu đen lao ra từ huyệt bách hội, một số cơ quan trong cơ thể họ dường như đã được đả thông, và một sức mạnh khủng khiếp nào đó đã được đánh thức.

Một luồng chân khí gắn liền với những thanh kiếm trong tay những thiếu niên tàng kiếm!

Đám sát thủ bạc ngân bài tái mặt: “Không hay rồi!”. Chap‎ 𝓂ới‎ l𝑢ô𝒏‎ có‎ tại‎ {‎ TR𝐔𝙈TR𝐔𝓨‎ Ệ𝑁.V𝒏‎ }

Sau đó.

Lời nói của chúng lập tức ngừng lại!

“Xet, xẹt, xẹt...”

Những thanh kiếm trong tay những thanh niên tàng kiếm đã phá chân khí trong cơ thể những tên sát thủ, cắt cơ thể

chúng từ mọi góc độ.

Phần thân còn lại đã bị cụt hết chân tay của đám sát thủ rơi xuống đất.

Máu tươi chảy ra, nền tuyết trắng xoá bị nhuộm đỏ au.

Đám sát thủ ngân bài không dễ dàng kêu đau giờ đây đã phát ra những tiếng thét thảm thiết, giống như những con sói đói đột nhiên bị thiến.

Cơn đau không thể chịu nổi khiến chúng mất khả năng kiểm soát cơ thể.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 54: C54: Cứ theo kế hoạch mà làm


Ngay sau đó.

Một tia kiếm quang khác xuất hiện trong mắt những tên sát thủ ngân bài đó, giống như ánh sáng xuyên qua bóng tối vào buổi sáng sớm.

“Xet, xẹt, xẹt...”

Một vệt máu đỏ tươi xuất hiện giữa cổ họng của những sát thủ ngân bài đó.

Cổ họng của chúng bị thanh kiếm của những thiếu niên tàng kiếm đó cät phun máu.

Sau đó, đôi mắt của chúng mất tiêu điểm, chúng lấy tay che cổ họng bị cắt đứt của mình, nhưng không thể che được dòng máu đang trào ra từ hai bên cổ họng.

“Phịch, phịch, phịch...”

Năm mươi thi thể của sát thủ ngân bài ngã xuống tuyết với nhiều tư thế khác nhau, co giật như chó hoang, dần dần ngừng cử động, cơ thể dần trở nên lạnh lẽo.

Gió bắc vẫn thổi.

Không ngờ sát thủ ngân bài giết người vô số lại chết tại đây.


Năm mươi thiếu niên tàng kiếm vẫn giữ cảnh giác.

Họ im lặng, dùng kiếm khều vạt áo của bọn sát thủ, tìm những túi tiền chứa đầy tiền rồi nhặt vũ khí của chúng lại với nhau.

“Ha ha ha...”

Tiểu Bạch tràn đầy vui mừng, nhảy xuống khỏi xe vật tư, hớn hở chạy đến thu chiến lợi phẩm, hét lên: “Nào các huynh đệ, đến đây kiểm kê chiến lợi phẩm nào.”

“Đến đây!"

Một nhóm thương binh nhảy tới, hoan hỉ kiểm kê chiến lợi phẩm đã thu được.

Đám sát thủ này còn giàu hơn cả đám sát thủ hôm qua.

Thật tốt quát

Đúng lúc này.

Những thiếu niên tàng kiếm sử dụng chân khí của mình, giống như những con ếch lớn, nhảy vút lên, quay trở lại cỗ xe màu trằng của Hạ Thiên, khom người hành lễ: “Chủ nhân, toàn bộ kẻ địch đến đây đã bị giết, toàn bộ chiến lợi phẩm thu được đều giao cho Tiểu Bạch kiểm kê, xin hãy ra chỉ thị!”

“Ầm.."

Một luồng chân khí bên trong cỗ xe phun ra, xé nát tấm vải trắng bọc cỗ xe thành từng mảnh.

Đồng thời, những tấm khiên chứa đầy mũi tên độc hiện lên trong mắt mọi người.

Hạ Thiên ẩn nấp giữa những tấm khiên, không hề bị tổn thương một chút nào.

Nhưng trên tấm khiên có rất nhiều túi máu đã bị bản trúng, máu chảy trên tấm khiên, trông thật đãm máu.

Những túi máu này được làm ở Ổ Bảo Đào Hoa. Máu là của những kẻ đã tập kích Ổ Bảo Đào Hoa.


Vì vậy, trên cơ thể những sát thủ đó mới có đủ loại vết thương.

Tất nhiên, che giấu nguyên nhân cái chết của những sát thủ đó là một khía cạnh khác.

Tất cả những điều này đều do Hạ Thiên sắp đặt.

Nếu không, những thiếu niên tàng kiếm đột phá cảnh giới võ giả hạng ba mà đấu với đám sát thủ võ giả hạng hai thì chính là lành ít dữ nhiều.

Tại thời điểm này.

Tàng Nhất nhìn Hạ Thiên bằng ánh mắt sùng bái: “Chủ nhân, đúng là một cái bãy ngoài dự liệu. Kẻ địch mai phục tại

đây đều bị chúng ta giết hết rồi.”

“Bên trong sơn cốc, chúng ta truy sát sơn phỉ cũng sắp kết thúc rồi”

“Tiếp theo, ngài có thực hiện kế hoạch chiến đấu mà ngài đã vạch rakhông?”

Hạ Thiên gật đầu: “Cứ theo kế hoạch mà làm!”

“Vang!”

Tàng Nhất nhận lệnh: “Triển khai kế hoạch chiến đấu tiếp theo!”


“Rõ!”

Thiếu niên tàng kiếm cũng nhìn Hạ Thiên với ánh mắt sùng bái: “Chủ nhân thần cơ diệu toán, bọn ta rất khâm phục!”

Trước giờ thiếu niên tàng kiếm vẫn rất im lặng, nếu không phải thật sự khâm phục thì họ tuyệt đối không nói những lời nịnh nọt này.

Hạ Thiên mỉm cười: “Phía trước vẫn còn có bãy của quân địch giăng ra, chúng ta nhất định phải tiếp tục chiến đấu!”

“Nhưng trước tiên chúng ta phải đến hang ổ của thổ phỉ núi Nhị Long, xem thử bên trong đang giấu cái gì.”

“Rõ!” Những thiếu niên tàng kiếm hân hoan nhận lệnh.

Họ nhìn ngọn núi chính cao chót vót của núi Nhị Long ở phía xa, thầm đoán: Rốt cuộc phỉ trại có cái gì?

Có mỹ nhân nào bị cướp không? €ó kho báu nào không?

Hoặc... có cái bãy lớn nào không?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 55: C55: Thế là chúng đã thua


Phục kích và phản phục kích.

Trận chiến này đã mở rộng tầm mắt của mọi người trong phủ Tư MãI

Ban đầu đám sát thủ áo trắng phục kích Hoang Thân vương, kết quả lại bị tử sĩ tàng kiếm của Hoang Thân vương phản phục kích, chết không kịp ngáp.

Nhóm thiếu niên tàng kiếm dùng yếu để giết mạnh.

Ám sát và phản ám sát.

Tục ngữ có câu: Bình đất thường bể trong giếng, tướng quân khó tránh khỏi việc chết trước trận.

Nhóm sát thủ ngân bài bắn những mũi tên độc, hy vọng dùng thủ đoạn độc ác nhất để hoàn thành sứ mệnh bằng một đòn sấm sét.

Tuy nhiên, chúng không ngờ rằng, khi mình vừa nhảy vọt lên không trung, chúng đã chuyển từ thợ săn sang con mồi.

Thế là chúng đã thua!


Thế là chúng đã chết!

Những tên sát thủ ngân bài kiếm sống bằng nghề giết người, hai tay đã vấy máu, kết quả chúng chết lại do mưu kế

của Hạ Thiên và sự ám sát những thiếu niên tàng kiếm.

Đúng là thiên đạo luân hồi, ông trời không bỏ qua cho ai cải

Có thể nói màn trình diễn của những thiếu niên tàng kiếm chính là xuất quỷ nhập thần!

Giống như không phải là võ công! Mà là tiên thuật trong truyền thuyết! Vào lúc này.

Ánh mắt của Tư Mã Qua và chúng tử sĩ phủ Tư Mã nhìn nhóm thiếu niên tàng kiếm đã thay đổi!

Rốt cuộc họ đã ẩn nấp bên đám sát thủ này như thế nào?

Dù có suy nghĩ đến nát óc cũng không thể tìm được câu trả lời hợp lý.


Cổ tàng kiếm thuật, đúng thật là tiên thuật ư? Tư Mã Lan mang theo những nghi ngờ này dẫn Tư Mã Qua đến gặp Hạ Thiên, nhìn máu chảy giàn giụa trên khung xe, đôi

mày thanh tú nhíu chặt: “Vương gia không bị thương chứ?”

Hạ Thiên cười ấm áp: “Lan Nhi yên tâm, bổn vương không hề bị thương!”

Cuối cùng Tư Mã Lan cũng thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười: “Vương gia không sao là tốt rồi!”

Không hiểu sao nụ cười này thật quyến rũ, khiến trái tim Hạ Thiên cảm thấy rất ấm áp.

Đây là một thiếu nữ biết yêu thương người khác! Phía đối diện.

Tư Mã Lan đang nhìn đám thiếu niên tàng kiếm ăn mặc mỏng manh ở phía trước xe ngựa.

Trong lòng nàng tràn đầy tò mò... cổ tàng kiếm thuật của những thiếu niên này chính là độn pháp trong truyền thuyết, đúng không?

Thật sự rất thần kỳ!

Nếu không tận mắt nhìn thấy, Tư Mã Lan sẽ không bao giờ tin rằng trên thế giới lại có một nhóm thiếu niên biết “độn tuyết” như thế.

Nàng sẽ không bao giờ tin rằng có chuyện như thế.

Mặc dù vậy, sự tò mò của nàng vẫn giống như móng vuốt của một con mèo, dần dần cào vào lòng nàng, khiến nó ngứa ran.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 56: C56: Nếu hỏi thì sẽ phạm cấm ky


Nhưng nàng vẫn không hỏi.

Bởi vì đây chính là bí mật của nhóm thiếu niên tàng kiếm.

Nếu hỏi thì sẽ phạm cấm ky!

Bí mật này cũng chính là con át chủ bài của nam nhân trước mắt, nếu bớt đi một người biết được thì con át chủ bài này sẽ tồn tại lâu hơn.

Cùng lúc đó, một câu hỏi khác cũng đang quay cuồng trong tâm hồn nàng: Sao Vương gia lại biết được đám người

này chặn giết hắn ở đây?

Càng nghĩ, nàng càng cảm thấy nam nhân trước mặt thật thần bí.

Chẳng lẽ hắn biết đoán trước tương lai sao? Thật là thần kỳ mà!

Trong lòng Tư Mã Lan tràn ngập cảm xúc, nàng nhìn Hạ Thiên say đắm... một dáng vẻ thâm tình!

“Khụ khụ khu...”


Hạ Thiên không khỏi ho khan vài tiếng: “Lan Nhi, ta chuẩn bị dẫn quân tiêu diệt phỉ trại ở núi Nhị Long, nàng hãy dẫn đoàn xe đến trạm dịch phía trướchội họp với ta”

Nói xong, trong mắt Hạ Thiên loé lên một tia sáng kỳ dị, lấy từ trong ngực ra một tấm bản đồ, đặt vào trong tay Tư Mã Lan, dặn dò với ẩn ý rất sâu xa: “Lan Nhi, đây là đường đi đến Đại Hoang Châu của chúng ta, nàng hãy xem cho kỹ, nếu thấy

có gì không ổn cứ nói cho ta biết!”

Tư Mã Lan vui mừng, trong đôi mắt xinh đẹp như có làn sóng lưu chuyển, rất cảm động: “Được.”

Nam nhân này đã bắt đầu tin tưởng nàng rồi ư? Không, chắc chắn tấm bản đồ này có vấn đề! Đây cũng là một bài kiểm tra dành cho nàng.

Tư Mã Lan cúi đầu thi lễ rồi dẫn Tư Mã Qua trở lại xe ngựa của mình.

Nam nhân này đang ẩn giấu điều gì trên tấm bản đồ này đây?

Nàng cần phải nghiên cứu nó một cách cẩn thận!

Đột nhiên.


Tư Mã Qua đã đi theo Tư Mã Lan một đoạn chợt quay người, ngoan ngoãn thi lễ với Hạ Thiên, nhìn hắn thật sâu rồi quay người ngẩng cao đầu, ngạo nghễ đi theo tiểu thư của nàng ta.

Hạ Thiên sửng sốt... Đây là lần đầu tiên Tư Mã Qua cố ý thi lễ với mình sao?

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Chẳng lẽ thông qua trận chiến này, hắn đã giành được sự tôn trọng của nàng ta ư?

Chắc chắn không!

Hạ Thiên gác lại suy nghĩ hỗn loạn của mình, nhìn Cao Phi dẫn đầu đội ky binh Hoang Châu và nhóm thiếu niên tàng kiếm trở về: “Vương gia, tất cả thổ phỉ trong sơn cốc đều đã bị xử tử hình, chiến lợi phẩm đã giao cho Tiểu Bạch quản lý.”

“Chúng ta có ba người bị thương nhẹ, đều là vết thương ngoài da, chỉ cần bôi chút kim sang dược là ổn”

Trận chiến trong sơn cốc cũng là phục kích và phản phục kích, Hạ Thiên đã thắng!

Hạ Thiên mỉm cười gật đầu: “Các ngươi vất vả rồi!"

“Thương binh xếp thành hàng, ta xem thương thế ra sao!”

“Khà khà khà..."

Ba tên thương binh đầy máu dẫn ngựa bước ra ngoài, toét miệng cười nói: “Vương gia đừng lo, đây không phải máu của bọn ta, là máu của đám sơn phỉ đó.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 57: C57: Mang rượu tới đây


“Cả ba bọn ta chỉ bị thương nhẹ ở cánh tay và đùi thôi.”

“Không có gì nghiêm trọng.”

Hạ Thiên đi tới trước, cẩn thận kiểm tra... Vết thương rất nông, chỉ cần không bị nhiễm trùng, vết thương sẽ nhanh chóng lành lại, quả thực là vết thương nhẹ.

“Mang rượu tới đây!”

Hạ Thiên chuẩn bị bôi thuốc lên vết thương cho ba thương binh.

Đúng lúc này.

Trong đội thiếu niên tàng kiếm có một tiểu cô nương khoảng 13,14 tuổi, dung mạo xinh đẹp đứng ra, cơ thể hơi gầy gò, rụt rè nói: “Chủ nhân, Tàng Cửu có tu thêm y thuật, Tàng Cửu có thể xử lý được thương thế này.”

“Không cần chủ nhân phải đích thân xử lý!”


Hai mắt Hạ Thiên sáng lên: “Được, vậy ngươi đến đây xử lý vết thương cho ta xeml”

Tàng Cửu dùng ống tay áo lau máu trên mặt, sau đó dùng tuyết lau sạch đôi tay nhỏ bé của mình.

Tiếp đó, quy trình chữa trị vết thương cũng giống như của Hạ Thiên, đầu tiên là dùng rượu mạnh sát trùng, sau đó bôi kim sang dược lên, cuối cùng quấn lại bằng gạc trắng.

“Ha ha ha...”

Hạ Thiên rất nghiêm túc nói: “Tiểu Cửu, phương pháp băng bó vết thương của ngươi là học từ ta phải không?”

Tàng Cửu ngoan ngoãn nói: “Vâng, chủ nhân.”

“Nếu là đệ tử Y gia thì sẽ xử lý vết thương ngoài da này như thế nào?”

Tàng Cửu chớp chớp đôi mắt to đen láy: “Chủ nhân, đệ tử Y gia xử lý vết thương này sẽ thiếu quá trình khử trùng của chủ nhân, cách băng bó vết thương cũng không bằng chủ nhân”


“Vì không có quy trình khử trùng như chủ nhân nên một số bệnh nhân bị thương nặng hơn và tái phát do nhiễm trùng lâu ngày.”

“Vì vậy, ta nghĩ y thuật của chủ nhân cao hơn của các đệ tử Y gia”

“Cho nên, dùng y thuật của chủ nhân để trị liệu chắc chắn sẽ không xảy ra sai sót gì.”

Tàng Cửu còn nhỏ tuổi mà nói rất lưu loát, ánh mắt cũng cay độc... Y thuật của Hạ Thiên đã dung nhập với tỉnh hoa của y thuật Trung Hoa hàng ngàn năm, chắc chắn mạnh hơn y

thuật mới khai sáng của thời đại này.

Lúc này, tất cả các thiếu niên tàng kiếm đều nhìn Tàng Cửu bằng ánh mắt cưng chiều.

Không còn nghỉ ngờ gì nữa, nha đầu này chính là người được yêu thích nhất trong nhóm thiếu niên tàng kiếm.

“Ha ha ha...”

Hạ Thiên vui vẻ cười: “Tàng Cửu thật sáng suốt, có muốn học y thuật của ta không?”

Tàng Cửu hưng phấn gật đầu: “Muốn!” “Chủ nhân, Tàng Cửu sẵn lòng!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 58: C58: Đây mới chỉ là khởi đầu


Nói xong, Tàng Cửu quỳ xuống, hưng phấn dập đầu: “Tàng Cửu bái kiến chủ nhân sư phụ!”

Hạ Thiên đưa tay đỡ Tàng Cửu dậy, cảm thấy... nha đầu này rất gầy, như là da bọc xương: “Đứng dậy đi!”

Năm nay hắn 16 tuổi, Tàng Cửu 14 tuổi.

“Tàng Nhất, các ngươi đã đột phá cảnh giới võ đạo nội gia, lần này đã hoàn thành thí luyện đói rét rồi chứ?”

Tàng Cửu bước ra nói: “Đã xong ạ.”

Hạ Thiên gật đầu: “Lát nữa thay quần áo, ăn một bữa cơm thật ngon, sau đó sẽ vào núi tiêu diệt.”

“Rõ!”

Tàng Nhất nhận lệnh.

Hạ Thiên nói xong bèn đi đến ven đường, Tàng Cửu theo sát, giống như một cái đuôi nhỏ của hắn, khiến rất nhiều thiếu niên tàng kiếm ghen tị.

Bái chủ nhân làm sư phụ, đó chính là vận may của Tàng Cửu.

Đúng lúc này, Hạ Thiên trầm giọng nói: “Lô Thụ, Cao Phi, đoàn xe tiếp tục tiến về phía trước!”


“Mọi chuyện cứ diễn ra theo đúng kế hoạch!” “RõI"

Lô Thụ, Cao Phi và tất cả thương binh lên ngựa, đoàn xe bắt đầu chậm rãi tiến về phía trước.

Họ biết rằng cuộc phục kích này chỉ là món khai vị, trận chiến lớn vẫn còn ở phía sau.

Nhưng có Vương gia liệu sự như thần ở đây, họ không còn sợ hãi gì nữa.

Đây chính là sự tự tin có được từ hai cuộc chiến thắng vừa rồi.

Đại Hoang Châu, chắc chăn họ sẽ đến đó! Sau đó.

Tàng Nhất và các thiếu niên tàng kiếm khác lấy đồ dùng trong xe ngựa đi vào khu rừng ven đường để thay quần áo.

Tư Mã Lan duyên dáng đứng trên xe ngựa, đi ngang qua Hạ Thiên căn dặn: “Vương gia, mọi chuyện phải cẩn trọng!”

Hạ Thiên gật đầu: “Ta sẽ.”

“Lan Nhi, những vật tư này đều là của nhà chúng ta có được, nàng phải để ý kỹ!"


Tư Mã Lan đỏ mặt: “Chỉ cần ngươi không chết, đoàn xe sẽ không bị lạc.”

Đây là lời hứa của Tư Mã Lan.

Phỉ trại núi Nhị Long sắp nghênh đón cuộc tấn công của Hạ Thiên.

Mà ở phía trước, trên đỉnh núi bằng phẳng. “Á”"

Ngân Sát tức giận đến mức lồ ng ngực run rẩy, thê lương rống lên: “Phế vật, tất cả đều là phế vật!”

Nàng ta trừng mắt nhìn nữ tử mặc áo trắng che mặt, giống như một con chim khổng lồ nhảy khỏi vách đá: “Ngươi tưởng rằng vụ ám sát của bọn ta đã thất bại rồi ư?”

“Ngươi tưởng chuyện này đến đây là chấm dứt à?”

“Không!”

“Đây mới chỉ là khởi đầu!”

“Các ngươi... đều phải chết!”

“Ha ha ha...”

Sát ý của nữ tử mặc đồ đen đã bị rửa trôi ngay ở khe núi.

Nữ tử mặc áo trắng che mặt nheo đôi mắt to lại, lẩm bẩm: “Có ý gì?”

Rốt cuộc nàng ta đang âm mưu điều gì đây?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 59: C59: Mấy trăm loại binh khí


Đoàn xe của phủ Hoang Châu Vương tiếp tục tiến về phía trước.

Các thương binh đã rửa sạch máu đen trên da thịt, thay quân phục sạch sẽ, hăm hở bảo vệ đoàn xe tiến về phía trước.

Rất nhiều lúc tinh thân của quân đội đều do thắng trận mà có.

Họ không theo Hạ Thiên vào núi tiêu diệt, nhiệm vụ của họ là bảo vệ đoàn xe, bảo vệ tài sản của phủ Hoang Châu Vương.

Nhiệm vụ này quan trọng hơn tiêu diệt thổ phỉ gian ác núi Nhị Long nhiều.

Hơn nữa, rừng rậm không phải là nơi dành cho ky binh.

Đó là thế giới của các thiếu niên tàng kiếm.

Lúc này, Tiểu Bạch ngồi trên một chiếc xe chở vật liệu, ghi chép vào “sổ sách phủ Hoang Châu Vương” bất chấp sự chòng chành của xe ngựa.

Trận chiến vừa nãy, ba ngàn lượng vàng lại được ghi vào sổ sách của phủ Hoang Châu Vương.


Ba mươi ngàn lượng bạc trắng.

Mấy trăm loại binh khí.

Thu hoạch rất phong phú.

Sát thủ ngân bài hầu như trên người đều có vàng, hiện giờ tất cả đều trở thành chiến lợi phẩm của phủ Hoang Châu Vương.

Ở triều Đại Hạ một lượng vàng bằng mười lượng bạc trắng.

Một lượng bạc trắng bằng một quan tiền.

Một quan tiền băng một nghìn đồng tiền.

Ba ngàn lượng vàng, ba mươi ngàn lượng bạc trắng, có thể cho phủ Hoang Châu Vương chỉ tiêu một khoảng thời gian.


Tiểu Bạch rất thích thú.

Những sát thủ này thật sự rất giàu có!

Nếu không suy nghĩ đến vấn để an toàn của Vương gia, Tiểu Bạch thật sự rất muốn... ám sát như vậy thêm mấy lần nữa.

Không! Là sát thủ đưa tiền đến thêm mấy lần!

Nếu vậy thì phủ Hoang Châu Vương nghèo xơ nghèo xác sẽ giàu tol

Đến lúc đó, bọn họ có thể chiêu binh mãi mã, xây dựng một đại quân, đứng vững gót chân ở Đại Hoang Châu, chống lại sự xâm lược của đế quốc Thiên Lang!

Đột nhiên, Tiểu Bạch siết chặt hai nắm đấm, đưa mắt nhìn về phía sau đoàn xe, thầm lẩm bẩm: “Vương gia, chúng ta nhất định sẽ làm được.”

“Đại Hoang Châu nhất định sẽ là của chúng ta!”

Lúc này, Hạ Thiên đã dẫn các thiếu niên tàng kiếm vào trong rừng rậm, không thấy tăm hơi.

Trên con đường chiến đấu vừa nãy, vẫn lạnh tanh, không có người đi qua.

Bởi vì hai bên trước và sau đã có người canh gác từ lâu, vì muốn ám sát Hoang Châu Vương ở đây nên chúng đã chặn người đi đường trên con đường này.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom