Dịch Full  Đệ Nhất Kiếm Thần

Dịch Full Đệ Nhất Kiếm Thần
admin
9K
9K

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7729


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hư Vọng cúi đầu thật sâu: “Đa tạ!”  

Nói rồi nàng ta lại nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: “Hư Vọng cô nương, ta và cô cũng coi như có duyên, thế này được không? Nếu cô đồng ý bái ta làm sư phụ thì ta không chỉ giúp cô đạt tới Nguyên Thần Cảnh mà còn dạy cô một kiếm kỹ siêu cấp tuyệt thế vô song!”  

Nghe vậy, Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân đều có vẻ

20220919092601-tamlinh247.jpg
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7730


Đám Mộc Sâm nhìn thấy một màn này, gương mặt lộ vẻ xúc động!  

Di tích!  

Hai người chuẩn bị đi đến đó, dường như nghĩ đến cái gì, hai người lại ngừng lại, xoay người nhìn về phía Diệp Huyên.  

Lúc này, Dương Niệm Tuyết cười nói: “Hai vị, nơi này không hề đơn giản, giống như ở trước mặt không xa còn có một đại trận thời không, người ngoài bước vào trong đó, sẽ lập tức bị lạc phương hướng, sau đó rơi vào vực sâu thời không vô tận, vực sâu thời không của nơi đó, cho dù là Nguyên Thần Cảnh cũng không thể coi thường!”  

Mộc Sâm trầm giọng nói: “Đa tạ Tuyết cô nương nhắc nhở!”  

Diệp Huyên cười nói: “Đi thôi!”  

Nói xong, hắn đi về phía xa.  

Hai người bọn Mộc Sâm cũng vội vàng đuổi theo.  

Khi đám người Diệp Huyên bước vào khoảng thời không kia, nó bắt đầu đan xen vào nhau.  

Đám Mộc Sâm thấy vậy, sắc mặt khẽ biến, mà lúc này, quanh người Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện một thời không thần bí, sau khi thời không thần bí này xuất hiện, những đại trận thời không xung quanh dần dần tiêu tán!  

Căn bản không chịu nổi thời không thần bí của Diệp Huyên!  

Nhìn thấy một màn này, Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân nhìn nhau, trong mắt hai người đều có chút chấn động!  

Đúng là đại lão!  

Thực ra, trong lòng Dương Niệm Tuyết cũng hơi kinh ngạc, lúc đầu nàng tưởng rằng Diệp Huyên làm màu, nhưng gần đây nàng phát hiện, Diệp Huyên vẫn là có chút lợi hại!  

Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía hai người, cười nói: “Đi thôi!”  

Mọi người tiếp tục đi.  

Khi đi đến chân núi, nơi bậc đá dưới chân núi có một người đàn ông trung niên đang đứng đó, người đàn ông trung niên mặc áo bào màu xám rất giản dị, đầu đội mũ trúc, hai mắt khép hờ, không giống người sống.  

Diệp Huyên nhìn người đàn ông trung niên, lúc này, người đàn ông trung niên từ từ mở mắt, Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân nhìn thấy cảnh này, sắc mặt khẽ biến, trong lòng thầm đề phòng.  

Bởi vì hai người bọn họ không thể nhìn thấu người đàn ông trung niên này!  

Ánh mắt người đàn ông trung niên dừng trên người Diệp Huyên, không nói gì.  

Diệp Huyên trầm lặng.  

Trong lúc nhất thời, nơi đây trở nên yên tĩnh.  

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên bước lên trước một bước, người đàn ông trung niên vẫn là không nói gì, cứ như vậy nhìn Diệp Huyên.  

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên phóng ra một thời không thần bí bao trùm lấy người đàn ông trung niên, y hơi ngẩn người, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: “Đây?”  

Diệp Huyên cười nói: “Các hạ xưng hô thế nào?”  

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên: “Ngươi rất không đơn giản!”  
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7731


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên mỉm cười: “Chúng ta có thể lên trên không?”  

Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Không thể!”  

Diệp Huyên cười nói: “Vì sao?”  

Người đàn ông trung niên nói: “Các ngươi không phải người hữu duyên!”  

Người hữu duyên!  

Diệp Huyên khẽ nhếch khoé miệng: “Như thế nào là người hữu duyên?”  

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên: “Nếu là người hữu duyên, chủ nhân sẽ gửi tin tức cho ta! Nhưng chủ nhân không gửi bất kỳ tin tức nào cho ta!”  

Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn lên cung điện phía trên bậc đá, sau đó mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên chầm chậm bay về phía cùng điện màu đen kia.  

Người đàn ông trung niên nhìn thấy một màn này, nhăn mày lại, nhưng không ngăn cản.  

Một lát sau, một giọng nói khàn khàn đột nhiên vang lên từ trong cung điện kia: “Đạo hữu mời lên đây gặp mặt!”  

Đạo hữu!  

Nghe thấy giọng nói từ trong cung điện kia, phía dưới Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân nhìn nhau, trong lòng đều vô cùng chấn động.  

Hiển nhiên, chủ nhân của cung điện này là một vị Mệnh Tri Cảnh, hơn nữa, đối phương cho phép Diệp Huyên!  

Điều này cũng là bình thường, dù sao, đều là Mệnh Tri Cảnh!  

Diệp Huyên nhìn người đàn ông trung niên, y hơi hành lễ: “Các hạ mời!”  

Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Dương Niệm Tuyết, nàng cười nói: “Ngươi đi đi!”  

Diệp Huyên gật đầu, sau đó đi về phía cung điện, chỉ chốc lát, Diệp Huyên đã vào trong cung điện, bên trong cung điện trống không, chỉ có một pho tượng, mà kiếm Thanh Huyên đang treo lơ lửng ở trước pho tượng kia.  

Diệp Huyên nhìn về phía pho tượng, pho tượng đột nhiên trở nên hư ảo, ngay sau đó, một ông lão tóc bạc xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.  

Ông lão tóc bạc mặc một chiếc trường bào màu trắng, râu tóc bạc phơ, cả người trông rất tiên phong đạo cốt!  

Ông lão tóc bạc nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Ngươi khiến ta hơi bất ngờ!”  

Diệp Huyên cười nói: “Bất ngờ gì?”  

Ông lão tóc bạc nhìn thoáng qua kiếm Thanh Huyên, sau đó cười nói: “Kiếm này không phải kiếm bình thường, nhưng là, kiếm này cũng không phải của ngươi, mà ngươi cũng không phải Mệnh Tri, mà là Vô Gian Chi Đạo!”  

Diệp Huyên trầm lặng.  

Giờ phút này hắn có thể xác định, đối phương thật sự là Mệnh Tri Cảnh!  

Mà ở trước mặt cường giả cấp bậc như này, hắn căn bản không thể lừa dối được!  

Cũng may, hắn đã phong bế tiểu tháp, bởi vậy, Hư Vọng không thể nghe được cuộc đối thoại giữa hắn và ông lão tóc bạc.  

Ông lão tóc bạc đột nhiên lại nói: “Vừa rồi khi ngươi bước vào, đã thi triển ra một loại thời không thần bí, có không cho ta xem lại không?”  

Diệp Huyên nhìn thoáng qua ông lão tóc bạc, hắn trầm ngâm một lát, sau đó bước ra một bước, thời không thần bí kia lập tức xuất hiện tại đây.  

Ông lão tóc bạc nhìn

20220919092640-tamlinh247.jpg
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7732


Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối không phải là có ý nghĩ gì khác đấy chứ?”  

Ông lão tóc bạc chớp mắt: “Ta giữ lại một sợi linh hồn ở đây, vốn là muốn tìm một truyền nhân, nhưng không ngờ tới, chưa gặp được truyền nhân, ngược lại gặp được ngươi!”  

Diệp Huyên cười nói: “Ta có thể làm truyền nhân của tiền bối!”  

Ông lão tóc bạc cười nói: “Vừa hay! Nhưng mà, ngươi chuẩn bị tặng lễ vật gì cho vi sư đây?”  

Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối sẽ không phải là muốn thời không thần bí và thanh kiếm này của ta chứ?”  

Ông lão tóc bạc nhìn Diệp Huyên: “Nếu ta nói muốn thì sao?”  

Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối chỉ là một hồn phách!”  

Ông lão tóc bạc cười ha ha: “Ta biết là ngươi sẽ nói như thế, ngươi nhìn bên ngoài đi!”  

Diệp Huyên xoay người nhìn ra bên ngoài điện, ngoài điện phía trên tầng mây, một lực lượng thần bí đột nhiên thổi quét xuống, theo cỗ lực lượng này đánh xuống, cả trời đất thời không lập tức sôi trào lên!  

Chân núi, Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân trong lòng hoảng hốt, hơi thở mạnh mẽ kia đè ép xuống khiến hai người bọn họ đều có chút khó thở!  

Mệnh Tri Cảnh!  

Trên tầng mây, một ông lão áo bào trắng chậm rãi đi đến!  

Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyên ở trong điện sắc mặt trầm xuống.  

Mẹ nó!  

Người này vì để có được kiếm Thanh Huyên và thời không thần bí trong cơ thể mình, vậy mà bản tôn đích thân tới!  

Thế này không khỏi cũng quá đề cao mình rồi!  

Ông lão áo bào trắng nhìn thoáng qua ba người đám Mộc Sâm ở phía dưới, ngay sau đó, một lực lượng thần bí trực tiếp khóa chặt lấy ba người!  

Rầm rầm rầm!  

Cơ thể ba người run lên kịch liệt, căn bản không thể nhúc nhích!  

Dương Niệm Tuyết nhíu mày, trong lòng bàn tay nàng, một sợi kiếm quang lặng lẽ ngưng tụ, nhưng nàng không hề động thủ.  

Ông lão áo bào trắng từ từ đi vào trong điện, ông ta nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Ta muốn lấy thời không thần bí trong cơ thể và thanh kiếm trong tay ngươi!”  

Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “Vậy ngươi phải hỏi người đứng sau ta có đồng ý hay không!”  

Ông lão áo bào trắng nheo mắt: “Người đứng sau?”  

Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối, nếu người đứng sau ta đồng ý, ta lập tức tặng ngươi hai thần vật này!”  

Ông lão áo bào trắng cười nói: “Ngươi là đang uy hiếp ta sao?”  

Diệp Huyên lắc đầu: “Không dám! Chẳng lẽ tiền bối không muốn gặp người đứng sau ta trước, sau đó mới quyết định có muốn hai thần vật này của ta hay không sao?”  
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7733


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ông lão áo bào trắng cười ha ha: “Được, vậy để ta gặp thử người đứng sau ngươi, để ta xem xem là đại lão phương nào!”  

Diệp Huyên gật đầu, hắn đưa kiếm Thanh Huyên đến trước mặt ông lão áo bào trắng: “Tiền bối có thể thông qua thanh kiếm này tìm đến người đứng sau ta!”  

Ông lão áo bào trắng nhìn thoáng qua Diệp Huyên, sau đó nhận lấy kiếm Thanh Huyên: “Lão phu hành tẩu qua vô số vũ trụ, người khiến lão phu kiêng dè, không phải không có, nhưng không vượt quá hai vị!”  

Nói xong, ông ta nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, sau đó cười nói: “Hôm nay ta thật muốn xem xem, người đứng sau ngươi là thần thánh phương nào!”  

Diệp Huyên cười cười, không nói gì.  

Ông lão áo bào trắng nắm chặt kiếm Thanh Huyên, kiếm Thanh Huyên rung lên dữ dội, dần dần, thời không trước mặt ông ta lập tức trở nên vặn vẹo, mà khoảng thời không đang vặn vẹo đồng thời cũng dần dần trở nên hư hảo.  

Diệp Huyên nhìn ông lão áo bào trắng, không nói lời nào.  

Đúng lúc này, ông lão áo bào trắng đột nhiên cười nói: “Hy vọng người đứng sau ngươi không khiến lão phu thất vọng!”  

Diệp Huyên mỉm cười: “Tiền bối, có một vấn đề!”  

Ông lão áo bào trắng cười ha ha: “Đợi lát nữa hỏi cũng được!”  

Diệp Huyên lắc đầu: “Vẫn là bây giờ hỏi đi! Ta sợ đợi lát nữa lại không hỏi được!”  

Ông lão áo bào trắng nhíu mày: “Ngươi có ý gì?”  

Diệp Huyên không trả lời, mà là hỏi: “Tiền bối đã từng gặp cường giả trên Mệnh Tri bao giờ chưa?”  

Ông lão áo bào trắng ngây người, sau đó cười nói: “Ngươi là muốn nói người đứng sau ngươi là cường giả trên Mệnh Tri sao?”  

Diệp Huyên cười cười, không nói gì.  

Ông lão áo bào trắng lắc đầu cười: “Thật là nực cười đến cực điểm! Thế gian này không hề có trên Mệnh Tri, bởi vì cho đến bây giờ, vẫn chưa có người sáng tạo ra cảnh giới này! Ngươi thế nhưng còn muốn hù ta, quả nhiên là ngu xuẩn đến cực điểm!”  

Diệp Huyên mỉm cười, không nói lời nào.  

Đúng lúc này, ông lão áo bào trắng bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, ông ta nheo mắt lại: “Ta cảm ứng được rồi!”  

Xuy!  

Một sợi kiếm quang đột nhiên xuyên thẳng vào giữa hai ch@n mày ông lão áo bào trắng!  

Ầm!  

Cơ thể ông lão áo bào trắng run lên kịch liệt, sinh cơ trong cơ thể trực tiếp bị xoá sạch!  

Ông lão áo bào trắng trợn tròn mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khó có thể tin!  

Bị giết trong chớp mắt?  

20220919110517-tamlinh247.jpg
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7734


Mà ông ta còn không biết là ai đã giết ông ta!  

Ông lão áo bào trắng nhìn về phía Diệp Huyên, đang muốn nói chuyện, Diệp Huyên đột nhiên chém một nhát, đầu ông lão áo bào trắng lập tức bị hắn chém xuống, cùng lúc đó, nhẫn chứa đồ trên tay ông ta bị Diệp Huyên thu lấy!  

Diệp Huyên không xem nhẫn chứa đồ kia, mà xách cái đầu của ông lão áo bào trắng đi ra bên ngoài, khi ba người Mộc Sâm nhìn thấy đầu ông lão áo bào trắng, đều trực tiếp hoá đá tại chỗ!  

Mà người đàn ông trung niên kia cũng là trợn mắt há hốc mồm, chủ nhân của mình chết rồi?  

Diệp Huyên khẽ cười nói: “Đàm phán không vui vẻ lắm, cho nên ta giết ông ta, đáng tiếc, ông ta quá yếu, ngay cả một kiếm của ta cũng không tiếp nổi...”  

Nói xong, hắn thấp giọng thở dài: “Hiện giờ Mệnh Tri Cảnh của thời đại này đều yếu như vậy rồi sao? Một kiếm vừa rồi của ta mới chỉ dùng có ba phần lực!”  

Mọi người: “...”  

....  

Giờ phút này mọi người thực sự đều ngơ ngác!  

Cường giả Mệnh Tri Cảnh bị giết rồi!  

Hơn nữa, còn là bị giết một cách dễ dàng như thế!  

Điều này có nghĩa là gì?  

Nghĩa thực lực hai bên cách xa nhau!  

Diệp Huyên xách đầu ông lão đi đến trước mặt mọi người, hắn nhìn về phía người đàn ông trung niên canh giữ dưới bậc đá kia, sắc mặt người đàn ông trung niên thay đổi rõ rệt, trong mắt tràn đầy sự hoảng sợ.  

Y biết sự kh ủng bố của chủ nhân mình, hơn nữa, lần này chủ nhân của y còn là bản tôn đến!  

Nhưng mà y thật không ngờ, bản tôn này vậy mà cũng bị giết trong chớp mắt!  

Người trước mặt này phải có thực lực kh ủng bố đến mức nào?  

Giết Mệnh Tri Cảnh trong chớp mắt!  

Diệp Huyên nhìn người đàn ông trung niên, cười nói; “Ngươi tên gì?”  

Người đàn ông trung niên hơi do dự, run giọng nói: “Mục Giang Hà!”  

Diệp Huyên cười nói: “Sau này ngươi theo ta đi!”  

Nghe vậy, người đàn ông trung niên ngây người, sau đó vội vàng cung kính hành lễ: “Từ nay về sau, Mục Giang Hà ta thề sống chết trung thành với tiền bối, nguyện làm thân trâu ngựa để đền đáp tiền bối!”  

Diệp Huyên cười cười, sau đó đưa cái đầu trong tay cho Mục Giang Hà: “Ngươi chôn ông ta đi! Tốt xấu gì cũng từng là chủ tớ!”  

Mục Giang Hà hơi do dự.  

Diệp Huyên cười nói: “Yên tâm, không phải đang thử ngươi, ta cũng không cần thiết phải làm như thế, không phải sao?”  

Nghe vậy, Mục Giang Hà lúc này mới yên tâm, y nhận lấy cái đầu kia, nhìn cái đầu trong tay, tay của y đều đang run rẩy.  

Mà một bên Mộc Sâm và Huyền Cơ Lão Nhân không kìm lòng nổi mà cúi người!  

Có thể giết Mệnh Tri Cảnh trong chớp mắt, điều này có nghĩa vị tiền bối này không phải Mệnh Tri Cảnh bình thường!  

Cài đùi này thật to lớn! Nhất định phải ôm chắc!  
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7735


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó cười nói: “Nơi đây là một Tiểu Động Thiên à!”  

Lúc này, Mục Giang Hà trở về vội vàng nói: “Nơi đây là địa bàn trước đây của Đông Huyền Tông, sau lại bị chủ... chủ nhân trước đây của ta nhìn trúng, vì thế ông ta tiêu diệt Đông Huyền Tông, chiếm lấy những thứ của Đông Huyền Tông!”  

Diệp Huyên cười nói: “Nơi này có quặng Thiên Cực Tinh không?”  

Mục Giang Hà gật đầu: “Hơn nữa là quặng Thiên Cực Tinh thượng hạng, có khoảng ba quặng!”  

Ba quặng!  

Diệp Huyên híp mắt lại, hắn nhìn về phía Dương Niệm Tuyết, nàng mỉm cười: “Để ta!”  

Nói xong, nàng nhẹ nhàng áp tay phải xuống, trong nháy mắt, cả mặt đất rung lên kịch liệt, dần dần, mặt đất tách ra, ba quặng Thiên Cực Tinh xuất hiện trước mắt mọi người.  

Mà trong mỗi một quặng tinh, chứa gần hơn mười mấy vạn Thiên Cực Tinh thượng hạng!  

Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân nhìn thấy một màn này, đều đỏ mắt!  

Mười mấy vạn miếng thiên vực tinh khoáng thượng hạng!  

Hơn nữa còn là thượng hạng!  

Phải biết rằng, một miếng Thiên Cực Tinh thượng hạng, đủ để đổi năm miếng Thiên Cực Tinh bình thường!  

Tuy rằng đỏ mắt, nhưng Mộc Sâm và Huyền Cơ Lão Nhân vẫn rất bình tĩnh.  

Lúc này, Mục Giang Hà hơi do dự, sau đó nói: “Tiền bối, nếu ngài lấy đi ba quặng Thiên Cực Tinh này, vậy thì ba quặng tinh này sẽ thành phế mất!”  

Diệp Huyên có chút khó hiểu: “Vì sao?”  

Mục Giang Hà cười khổ: “Bởi vì này ba quặng tinh này chỉ có ở trong này mới có thể sinh tồn, nếu rời khỏi nơi này, linh khí tiết ra ngoài, không có sự nuôi dưỡng của Đại Mạch Chi Lực, chúng nó không thể tiếp tục ngưng tụ Thiên Cực Tinh! Đây cũng là nguyên nhân vì sao năm đó chủ nhân trước của ta không mang chúng nó đi!”  

Diệp Huyên liếc nhìn phía dưới, quả nhiên, như lời Mục Giang Hà nói, dưới đại địa này có nguồn Địa Địa Chi Lực rất thuần khiết!  

Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyên mỉm cười: “Ta có một nơi tốt hơn so với nơi này!”  

Nói xong, hắn trực tiếp thu ba quặng Thiên Cực Tinh thượng hạng kia vào trong tiểu tháp!  

Sau khi thu ba quặng tinh thượng hạng này vào tiểu tháp, Diệp Huyên đột nhiên nghĩ đến một chuyện, đó là thời gian trong tháp không giống với thời gian bên ngoài!  

Ví dụ như, bên ngoài cần mười năm mới có thể ngưng kết một viên Thiên Cực Tinh thượng hạng, nhưng nếu quặng Thiên Cực Tinh này ở trong tháp, vậy đồng nghĩa với chỉ một ngày là hắn có thể có được một miếng Thiên Cực Tinh thượng hạng!  

Kiếm lời lớn rồi!  

Làm như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyên nhìn về phía Mộc Sâm và Huyền Cơ Lão Nhân, cười nói: “Ta và đồ nhi này của ta mỗi người lấy một quặng Thiên Cực Tinh, còn quặng Thiên Cực Tinh còn lại, quặng tinh thì ta không để cho các ngươi, nhưng ta có thể cho các ngươi mười hai vạn Thiên Cực Tinh thượng hạng trong đó, các ngươi thấy thế nào?”  

Nghe vậy, hai người nhất thời trở nên hưng phấn, Mộc Sâm run giọng nói: “Tiền bối, này... Hai chúng ta không góp sức lực gì... cái này...”  

Diệp Huyên cười nói: “Các ngươi đã đi theo ta, như vậy, nếu ta đã có thịt ăn, các ngươi dù thế nào cũng phải uống chút canh, bằng không, các ngươi đi theo ta có ý nghĩa gì đây?”  

Nói xong, hắn bấm tay một chút, hai chiếc nhẫn chứa đồ bay đến trước mặt hai người.  

Hai người đám Mộc Sâm hơi do dự.  

Diệp Huyên cười nói: “Cho các ngươi, các ngươi cứ nhận lấy đi!”  

Huyền Cơ Lão Nhân cười khổ: “Tiền bối, hai chúng ta không giúp đỡ được gì, cái này, thật sự là nhận lấy thì hổ thẹn!”  

Diệp Huyên cười nói: “Đừng nói những điều này! Nhanh nhận lấy!”  

Nghe vậy, hai người không do dự nữa, lập tức nhận lấy hai chiếc nhẫn chứa đồ kia!  

Sau khi nhận nhẫn chứa đồ, Huyền Cơ lão nhân hành lễ thật sâu với Diệp Huyên: “Ân huệ của tiền bối, Huyền Cơ ta suốt đời khó quên! Ngày sau tiền bối có chỗ cần, cứ việc phân phó, Huyền Cơ ta tuyệt không chối từ!”  

20220919110629-tamlinh247.jpg
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7736


Huyền Cơ lão nhân cũng vội vàng nói: “Nguyện dốc sức vì tiền bối!”  

Diệp Huyên cười nói: “Chúng ta đi thôi!”  

Nói xong, hắn dẫn theo mọi người rời khỏi di tích cổ xưa này.  

Sau khi trở về Thiên Cực Thành, Diệp Huyên và Dương Niệm Tuyết về căn phòng Huyền Cơ lão nhân sắp xếp, Diệp Huyên cười nói: “Tỷ Tỷ, lần này phát tài rồi!”  

Nói xong, hắn lấy chiếc nhẫn của cao thủ Mệnh Tri Cảnh kia ra, trong nhẫn có đến hơn trăm vạn Thiên Cực Tinh thượng hạng!  

Không chỉ như thế, trong nhẫn chứa đồ còn có một vài thần vật, những thần vật này vừa nhìn đã thấy là giá trị liên thành.  

Dương Niệm Tuyết lục lọi, cuối cùng, nàng lấy ra một lá cờ màu đỏ máu: “Thứ này không đơn giản!”  

Diệp Huyên nhìn lá cờ kia, trên lá cờ có viết ba chữ lớn màu đỏ máu: Cờ chiêu hồn!  

Diệp Huyên cười nói: “Tuyết tỷ, tỷ cứ chọn tuỳ ý!”  

Dương Niệm Tuyết cười nói: “Cái này cho ta nghiên cứu chút!”  

Nói xong, nàng cất cờ chiêu hồn đi, sau đó lại lấy ra một chiếc nhẫn chứa đồ màu đen, nàng nhìn đánh giá chiếc nhẫn, cười nói: “Hoá ra là một chiếc nhẫn bảo hộ!”  

Diệp Huyên có chút tò mò: “Nhẫn bảo hộ?”  

Dương Niệm Tuyết gật đầu: “Chiếc nhẫn chứa đồ này có chút thú vị! Trong này ẩn chứa chín loại thời không bảo hộ thần bí, một khi thi triển, chín loại thời không bảo hộ này hợp nhất, hoàn toàn có thể ngăn cản một kích toàn lực của cường giả Mệnh Tri Cảnh!”  

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Huyên: “Ông lão kia đến chết cũng không sử dụng nhẫn này, là nàng ta ra tay sao?”  

Diệp Huyên gật đầu.  

Dương Niệm Tuyết lắc đầu, vẻ mặt phức tạp: “Chẳng trách, ông lão kia đến cơ hội đánh trả cũng không có!”  

Thiên Mệnh!  

Cô gái này ra tay, mười Mệnh Tri Cảnh cũng bị giết trong chớp mắt!  

Dương Niệm Tuyết đưa nhẫn chứa đồ cho Diệp Huyên: “Ngươi giữ đi!”  

Diệp Huyên lại lắc đầu: “Tỷ giữ đi!”  

Dương Niệm Tuyết cười nói: “Ta không cần phải thứ này, nhưng ngươi có thể cần dùng đến!”  

Diệp Huyên còn muốn nói điều gì, Dương Niêm Tuyết trừng mắt với Diệp Huyên: “Nói cho ngươi là cho ngươi, ở đâu ra nhiều lời như vậy!”  

Nói xong, nàng cất chiếc nhẫn chứa đồ kia lại: “Nhẫn bảo hộ thuộc về ngươi, những thứ khác trong nhẫn chứa đồ này đều thuộc về ta!”  

Diệp Huyên nghe xong trợn mắt há mồm, sự cảm động vừa rồi lập tức biến mất!  

Vị tỷ tỷ này là thổ phỉ đi!  

Bên trong có đến trăm vạn miếng Thiên Cực Tinh thượng hạng!  

Dương Niệm Tuyết nhìn bộ dạng trợn mắt há mồm của Diệp Huyên, chớp chớp mắt: “Không nỡ?”  

Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Cho tỷ, ta đương nhiên không tiếc, chỉ là...”  

Dương Niệm Tuyết đột nhiên đập tay lên vai Diệp Huyên: “Đệ đệ tốt!”  

Diệp Huyên: “...”  

Dương Niệm Tuyết lại nói: “Ta muốn tiến lên Mệnh Tri Cảnh!”  

Diệp Huyên vô cùng kinh ngạc: “Tiến lên Mệnh Tri?”  

Dương Niệm Tuyết gật đầu: “Ta cần rất nhiều Thiên Cực Tinh, một trăm vạn miếng này cũng chưa chắc là đủ!” 
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7737


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Kh ủng bố như vậy sao?”  

Dương Niệm Tuyết trợn mắt với Diệp Huyên: “Nếu không thì sao? Ngươi phải biết rằng, số Mệnh Tri Cảnh trên vũ trụ này ít đến đáng thương! Vì sao ít như vậy? Bởi vì từ Nguyên Thần Cảnh tiến lên Mệnh Tri, cần tiêu hao rất nhiều rất nhiều Thiên Cực Tinh thượng hạng! Sự tiêu hao này, không phải người bình thường có thể gánh vác nổi! Rất nhiều người không có có thể đạt tới Mệnh Tri, không phải thiên phú bọn họ không tốt, cũng không phải bọn họ không đủ cố gắng, mà là bọn họ không có tiền, đã hiểu chưa?”  

Không có tiền!  

Diệp Huyên cười khổ, quả thật, việc tu luyện cần tài lực vô cùng to lớn chống đỡ!  

Dương Niệm Tuyết lại nói: “Một trăm vạn miếng Thiên Cực Tinh thượng hạng này, ta cũng không biết có đủ hay không, nhưng ta cảm thấy có thể không đủ, cho nên...”  

Nàng nhìn về phía Diệp Huyên, nhếch miệng cười: “Lão đệ, đệ vẫn cần nghĩ cách kiếm thêm cho ta!”  

Diệp Huyên không nói gì: “Tỷ tỷ, ta đi đâu kiếm cho tỷ... Cũng không thể đi cướp bóc được?”  

Dương Niệm Tuyết chỉ chỉ nhẫn chứa đồ trên tay: “Trong nhẫn chứa đồ của cường giả Mệnh Tri Cảnh này có rất nhiều thần vật, có thể bán đấu giá, hẳn là có thể có được một chút, nhưng mà có lẽ không đủ, dù sao, ngươi tự nghĩ cách, ta phải tu luyện rồi! Chờ sau khi tỷ tỷ đạt đến Mệnh Tri Cảnh, tỷ tỷ bảo vệ ngươi!”  

Nói xong, nàng trực tiếp tiến vào tiểu tháp.  

Trong phòng, Diệp Huyên có chút đau đầu.  

Tỷ tỷ này cũng quá không đáng tin cậy rồi!  

Đi đâu tìm Thiên Cực Tinh cho nàng?  

Diệp Huyên thấp giọng thở dài, sau đó rời khỏi phòng, hắn nhìn thoáng qua xung quanh: “Huyền Cơ!”  

Huyền Cơ lão nhân lập tức xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyên, ông ta hành lễ thật sâu: “Tiền bối có gì phân phó?”  

Diệp Huyên cười nói: “Nơi đây có hội đấu giá nào không?”  

Huyền Cơ lão nhân cười nói: “Đương nhiên là có, tiền bối muốn mua cái gì vậy?”  

Diệp Huyên lắc đầu: “Ta là phải bán một vài vật linh tinh không dùng đến!”  

Huyền Cơ lão nhân vội vàng nói: “Ta đi sắp xếp!”  

Diệp Huyên cười nói: “Vậy làm phiền ngươi rồi!”  

Huyền Cơ lão nhân vội vàng lắc đầu: “Không phiền! Tiền bối, người chờ chút, chờ ta sắp xếp xong sẽ đến báo cho người!”  

Diệp Huyên gật đầu: “Được!”  

Huyền Cơ lão nhân xoay người rời đi.  

Lúc này, Diệp Huyên xoay người nhìn sang bên: “Hung Nghê cô nương, xuất hiện đi!”  

Ở một góc cách đó không xa, Hung Nghê chậm rãi bước ra.  

Diệp Huyên nhìn Hung Nghê, cười nói: “Cô đã đi theo đã rất lâu rồi!”  

Hung Nghê trầm giọng nói: “Chúng ta hợp tác đi!”  

Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Hợp tác?”  

Hung Nghê gật đầu.  

Diệp Huyên khẽ nhếch khoé miệng: “Hung Nghê cô nương, ta đã từng cho cô cơ hội, nhưng lúc ấy cô không thèm. Bây giờ muốn hợp tác? Thật xin lỗi, ta không muốn!”  

Nói xong, hắn xoay người rời đi.  

Lúc này, Hung Nghê đột nhiên cười nói: “Ta có một bí mật, ngươi chắc chắn thấy hứng thú!”  

20220919110729-tamlinh247.jpg
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7738


Phải công nhận rằng tư chất kiếm đạo của Hư Vọng thật sự là cực kỳ kh ủng bố, chẳng bao lâu đã học được chiêu ấy. Không những thế, nàng ta vừa học đã chồng được mấy nghìn luồng!  

Điều này khiến Diệp Huyên có chút xấu hổ!  

Sau một hồi, Hư Vọng dừng lại rồi nhìn Diệp Huyên phấn khích nói: “Sư tôn, chiêu Rút Kiếm Định Sinh Tử này ta đã có thể chồng năm nghìn luồng rồi!”  

Diệp Huyên mỉm cười: “Đừng vội hài lòng, phải biết rằng nếu sư tôn dùng hết sức mạnh thì có thể lập tức chồng tới mười vạn luồng!”  

Mười vạn luồng!  

Hư Vọng mở to mắt lộ ra vẻ mặt khó tin: “Có thể chồng tới mười vạn luồng ư?”  

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”  

Vẻ mặt Hư Vọng dần trở nên nghiêm túc, mười vạn luồng Rút Kiếm Định Sinh Tử, vậy phải kh ủng bố cỡ nào?  

Diệp Huyên cười nói: “Từ từ sẽ được!”  

Hư Vọng gật đầu: Vâng!”  

Diệp Huyên đưa cho Hư Vọng một chiếc nhẫn chứa đồ: “Cô tu luyện kiếm kỹ này sẽ tiêu hao rất lớn, trong chiếc nhẫn này có năm vạn miếng Thiên Cực Tinh cực phẩm, hẳn cũng đủ cô tu luyện một thời gian ngắn! Nếu có vấn đề gì hay cần gì thì cô cứ nói với ta!”  

Hắn nói xong bèn rời khỏi Tiểu Tháp.  

Hư Vọng nhìn chiếc nhẫn chứa đồ trong tay mà im lặng một lúc lâu.  

Chưa từng có ai đối xử tốt với nàng ta như vậy!  

Một lát sau, Hư Vọng cất chiếc nhẫn chứa đồ đi rồi bắt đầu tu luyện.  

Bên ngoài Tiểu Tháp, Diệp Huyên có chút phấn khích.  

Hư Vọng đã đạt tới Nguyên Thần Cảnh, nếu để nàng ta cầm kiếm Thanh Huyên thi triển Rút Kiếm Định Sinh Tử thì tuyệt đối là vô địch trong cùng cảnh giới. Không những thế, dù là Mệnh Tri Cảnh cũng không phải không có sức đánh một trận!  

Phải biết rằng, kia chính là kiếm Thanh Huyên đó!  

Tuyệt đối có thể khiêu chiến vượt cấp!  

Ngoài ra, Tuyết tỷ cũng có khả năng đạt tới Mệnh Tri Cảnh...  

Nếu Tuyết tỷ đạt tới Mệnh Tri Cảnh thì đây đương nhiên là một lợi thế rất lớn với hắn. Chỉ là, sự tiêu hao của Tuyết tỷ khi tiến lên Mệnh Tri Cảnh thật sự quá lớn!  

Đến giờ, Tuyết tỷ cũng đã hấp thu hơn mười vạn miếng Thiên Cực Tinh cực phẩm!  

Cứ theo tốc độ đó thì e rằng trăm vạn cũng xa xa không đủ!  

Phải nghĩ cách kiếm thêm nhiều Thiên Cực Tinh hơn mới được!  

Đúng lúc này, bỗng dưng vang lên tiếng gõ cửa.  

Diệp Huyên hoàn hồn rồi nhìn về phía cửa nói: “Mời vào!”  

Cửa mở ra, Huyền Cơ Lão Nhân bước vào hơi khom lưng nói: “Tiền bối, hội đấu giá sắp bắt đầu rồi!”  

Diệp Huyên cười hỏi: “Nhanh vậy à?”  

Huyền Cơ Lão Nhân cười: “Tiền bối đã nói thì không dám không nhanh!”  

Diệp Huyên cười ha ha: “Vậy chúng ta đi thôi!” 
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7739


Hắn nói xong bèn biến mất khỏi phòng cùng Huyền Cơ Lão Nhân.  

Thiên Cực Thành, Huyền Cơ Các.  

Huyền Cơ Các là địa bàn của Huyền Cơ Lão Nhân, mà hội đấu giá này lại diễn ra ở ngay đây.  

Huyền Cơ Lão Nhân đã sống trong Thiên Cực Thành hơn trăm vạn năm nên sức ảnh hưởng cực kỳ rộng. Dưới sự sắp xếp của lão ta thì hầu hết những ai có uy tín trong thành đều đến.  

Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn Diệp Huyên!  

Bởi vì Huyền Cơ Lão Nhân đã loan tin có cao thủ Mệnh Tri Cảnh muốn bán đấu giá thần vật!  

Mệnh Tri Cảnh đó!  

“Đại ca” Mệnh Tri Cảnh là người bình thường sao?  

Chỉ thoáng chốc, toàn bộ Huyền Cơ Các đã ngồi hơn trăm cao thủ. Tuy không nhiều, những yếu nhất cũng là Nguyên Thần Cảnh!  

Theo như lời Huyền Cơ Lão Nhân nói chính là mấy tên dưới Nguyên Thần Cảnh đều là quỷ nghèo, tới tham gia hội đấu giá cũng chẳng có ý nghĩa gì!  

Huyền Cơ Lão Nhân đưa Diệp Huyên vào trong một căn gác nhỏ, nó vừa hay có thể nhìn thấy toàn bộ sàn đấu giá.  

Huyền Cơ Lão Nhân hơi khom mình nói: “Không biết tiền bối muốn bán đấu giá chút thần vật gì?”  

Diệp Huyên đưa nhẫn chứa đồ trong tay cho Huyền Cơ Lão Nhân: “Đều ở trong này!”  

Huyền Cơ Lão Nhân nhìn thoáng qua, sau đó sắc mặt chợt thay đổi: “Cái này...”  

Lão ta nói xong nhìn về phía Diệp Huyên: “Tiền bối, những thần vật đó đều bán hết ư?”  

Diệp Huyên gật đầu.  

Những thần vật do cao thủ Mệnh Tri Cảnh kia để lại đều rất tốt, nhưng với hắn thi ngoài chiếc nhẫn bảo vệ kia ra thì hoàn toàn chẳng có tác dụng gì!  

Bởi vì hắn đã có kiếm Thanh Huyên và Tiểu Tháp nên thật sự chướng mắt những thần vật khác.  

Huyền Cơ Lão Nhân cười khổ: “Tiền bối, nếu đưa ra những thần vật đó thì chắc chắn sẽ khiến họ kinh ngạc!”  

Diệp Huyên cười ha ha: “Có thể bán được giá tốt là được rồi!”  

Huyền Cơ Lão Nhân cười nói: “Đây là chắc chắn rồi! Tiền bối, người ngồi đi, ta đi sắp xếp!”  

Lão ta nói xong bèn xoay người rời đi.  

Diệp Huyên liếc nhìn xung quanh rồi ngồi xuống khép hờ mắt.  

Giờ phút này, hắn đang nghĩ nếu kẻ địch muốn ra tay với mình thì sẽ làm như thế nào?  

Đáp án là chắc chắn sẽ chờ đến khi hắn ở một mình rồi ra tay thêm lần nữa!  

Diệp Huyên nghĩ đến đây, con ngươi chợt co rút lại rồi vội vàng nhìn xung quanh, xung quanh vậy mà lại không có cái gì hết!  

Diệp Huyên cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, một lát sau, trên mặt hắn mới hơi mỉm cười nói: “Nếu các hạ đã tới thì ra đây đi!”  

Không có phản ứng!  
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7740


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên nhíu mày, lẽ nào thật sự không có người?  

Một lát sau, Diệp Huyên dựa vào ghế rồi lại nói tiếp: “Các hạ, nếu đã tới, vậy thì xuất hiện đi!”  

Vẫn không có phản ứng gì.  

Diệp Huyên cứ bảy phút lại hỏi một câu... Dù sao hắn cũng đang rảnh muốn chết.  

Mà hội đấu giá cũng bắt đầu, thần vật đầu tiên cũng đã khiến cho đám cao thủ có mặt ở đây nhốn nháo. Nó là một thanh trường thương ẩn chứa nhiều loại thời không đặc biệt!  

Giá cả quy định ban đầu đã là một vạn miếng Thiên Cực Tinh!  

Mới được một lúc đã là tam vạn miếng Thiên Cực Tinh, trông thì rất ít, nhưng thực ra đã rất nhiều! Bởi vì Thiên Cực Tinh ở đây thật sự vô cùng quý!  

Còn trong căn gác, Diệp Huyên vẫn cứ bảy phút lại nói một câu: “Các hạ, nếu đã tới, vậy xuất hiện đi!”  

Cứ thế, thời gian trôi qua từng chút một, một lúc lâu sau thì Diệp Huyên đã thu vào được hai mươi vạn miếng Thiên Cực Tinh!  

Sau khi bán đi được một kiện thần vật, Diệp Huyên lại nói: “Các hạ, nếu đã tới, vậy xuất hiện đi!”  

Hắn vừa nói xong, đằng sau bỗng xuất hiện một bóng người.  

Cảm thấy sau lưng xuất hiện một bóng người, sắc mặt Diệp Huyên thoáng cái thay đổi, mẹ nó, đúng là có người thật!  

Bóng người kia khàn khàn nói: “Sao ngươi lại phát hiện được ta!”  

Diệp Huyên mặt mày bình tĩnh nói: “Cút!”  

Bóng dáng kia chần chờ một chút rồi yên lặng biến mất.  

Diệp Huyên cảm thấy bóng người kia biến mất thì thầm thở phào một hơi, mẹ nó, đúng là có người muốn giết mình!  

Sẽ là ai đây?  

Thần Khâm!  

Diệp Huyên nghĩ đến đây thì sắc mặt chợt trở nên âm trầm!  

Bà nó!  

Ả đàn bà khốn kiếp!  

...  

Bên ngoài hội đấu giá, trong một đám mây nơi chân trời, một cô gái im lặng nhìn xuống phía dưới!  

Cô gái đó đúng là Thần Khâm!  

Mà bên cạnh nàng ta còn có một gã đàn ông trung niên, người đó chính là Võ Linh Vương!  

Võ Linh Vương lại nhằm vào Diệp Huyên là vì lão ta đã điều tra được lai lịch của Diệp Huyên, hơn nữa, lão ta còn tự mình đi điều tra hắn!  

Diệp Huyên hoàn toàn không phải Mệnh Tri Cảnh gì hết!  

20220920031519-tamlinh247.jpg
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7741


Thần Khâm trầm giọng nói: “Không thể xem nhẹ tên đó được, tuy cảnh giới hắn thấp, nhưng thần vật trên người cũng không ít, phải cẩn thận!”  

Võ Linh Vương đang định nói chuyện, đúng lúc này, trước mặt lão ta bỗng xuất hiện một bóng người!  

Nhìn thấy bóng người đó, trong lòng Võ Linh Vương lập tức vui vẻ, vội hỏi: “Ám Ẩn huynh, có thuận lợi không?”  

Sắc mặt Ám Ẩn cực kỳ khó coi: “Võ Linh Vương, có phải ngươi bị điên rồi không? Hả? Hay là đầu óc ngươi bị úng rồi?”  

Võ Linh Vương nghe vậy sửng sốt: “Ám Ẩn huynh, ý huynh là sao?”  

Ám Ẩn cả giận nói: “Ý gì? Chẳng phải ngươi nói với ta là thiếu niên chẳng qua chỉ là hạng gà mờ? Hoàn toàn không phải Mệnh Tri Cảnh sao?”  

Võ Linh Vương nói: “Đúng vậy! Hắn chỉ là hàng gà mờ, hoàn toàn không phải Mệnh Tri Cảnh, sao, có chuyện gì hả?”  

Ám Ẩn giận dữ: “Có chuyện gì? Ta đây suýt chút nữa khỏi về luôn rồi!”  

Võ Linh Vương trầm giọng hỏi: “Ám Ẩn huynh, huynh bị Mộc Sâm và Huyền Cơ Lão Nhân kia phát hiện hả?”  

Ám Ẩn lạnh lùng nói: “Hai người họ vẫn chưa phát hiện ra ta!”  

Võ Linh Vương hơi khó hiểu hỏi: “Vậy?”  

Ám Ẩn tức giận quát: “Vậy bà mẹ ngươi, ta đây vừa vào căn gác kia, chân còn chưa hạ xuống thì thiếu niên kia đã trực tiếp phát hiện ra ta! Thế mà ngươi còn bảo hắn không phải Mệnh Tri Cảnh? Võ Linh Vương, ta và ngươi không oán không thù, sao ngươi lại phải hại ta như vậy? Ngươi có biết may mà tiền bối kia không định giết ta, không thì, ta đã chết ở đó rồi!  

Võ Linh Vương và Thần Khâm nghe vậy thì đều trợn mắt há hốc mồm...  

...  

Võ Linh Vương trầm giọng nói: “Ám Ẩn huynh, ngươi nói là Diệp Huyên kia phát hiện ra ngươi?”  

Ám Ẩn trầm giọng nói: “Ngươi nghĩ là ta đang lừa ngươi?”  

Võ Linh Vương và Thần Khâm nhìn nhau, ánh mắt hai người đều có chút kinh ngạc.  

Thần Khâm thấp giọng nói: “Ta đã nói rồi, tên đó không hề đơn giản!”  

Võ Linh Vương đang định nói thì lúc này, Ám Ẩn kia đột nhiên quay người: “Ai?”  

Ba người quay lại nhìn, cách đó không xa có một người đàn ông đang chậm rãi bước đến.  

Chính là Diệp Huyên!  

Nhìn thấy Diệp Huyên, sắc mặt ba người đều có chút khó coi, nhất là Ám Ẩn, không chỉ vẻ mặt khó nhìn, mà ánh mắt cũng khá kiêng dè.  

Diệp Huyên nhìn sang Ám Ẩn, cười nói: “Các hạ với Võ Linh Vương này và Thần Khâm cô nương đây có thù?”  

Ám Ẩn im lặng.  

Lúc này, Võ Linh Vương kia bỗng nói: “Diệp Huyên, ngươi căn bản không phải cao thủ Mệnh Tri Cảnh!”  

Diệp Huyên cười ha ha: “Mệnh Tri Cảnh?  

Nói rồi, hắn đột nhiên nói: “Giết rồi!”  
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7742


Vừa dứt lời, một luồng kiếm quang bỗng lóe lên trong sân.  

Vù!  

Thời không trong sân lập tức bị xé rách.  

Vẻ mặt Võ Linh Vương lập tức thay đổi, ông ta lao về phía trước, đánh ra một quyền, sức mạnh kinh khủng như núi lửa phun trào từ nắm đấm ông ta phóng ra, thoáng chốc, cả Thiên Cực Thành lập tức sôi sục!  

Trong Thiên Cực Thành, toàn bộ cao thủ đều biến sắc, đồng loạt ngẩng đầu nhiên lên đám mây.  

Ầm!  

Trên đám mây, một vùng kiếm quang bỗng chốc nổ tung, sau đó, một người đàn ông trung niên liên tục lùi lại!  

Chính là Võ Linh Vương!  

Sau khi Võ Linh Vương dừng lại, thân xác thoáng chốc đã hóa hư vô, chỉ còn lại mỗi linh hồn!  

Người ra tay, không phải Diệp Huyên, mà là Hư Vọng đã đạt đến Nguyên Thần Cảnh!  

Võ Linh Vương có chút khó tin nhìn Hư Vọng: “Ngươi… Ngươi đã đạt đến Nguyên Thần Cảnh, mà sức chiến đấu…. Lại kinh khủng như vậy!”  

Sắc mặt Ám Ấn và Thần Khâm ở bên cạnh cũng rất khó tin, hai người đều không ngờ đến, thực lực Hư Vọng này lại kinh khủng đến mức này rồi!  

Một kiếm đánh nát thân xác Võ Linh Vương?  

Lúc này, Hư Vọng kia lạnh lùng liếc nhìn Võ Linh Vương chỉ còn lại linh hồn: “Tên rác rưởi như ngươi mà cũng xứng tính kế sư tôn ta?”  

“Sư tôn?”  

Võ Linh Vương nheo mắt: “Sư tôn ngươi là ai!”  

Ở phía xa, Diệp Huyên cười nói: “Ngươi nói xem là ai chứ?”  

Con ngươi Võ Linh Vương co lại: “Ngươi… Ngươi chẳng qua chỉ là Vô Gian Chi Đạo, sao có thể là sư tôn nàng ta chứ!”  

“Vô Gian Chi Đạo?”  

Diệp Huyên cười nói: “Võ Linh Vương, ngươi đúng là khôi hài thật!”  

Võ Linh Vương tức giận nói: “Diệp Huyên, ngươi đừng có giả vờ! Ngươi có bản lĩnh thì tự mình ra tay đi, nào, ngươi ra tay đi!”  

“Ngươi cũng xứng sao?”  

Lúc này, âm thanh từ bên cạnh vang lên.  

Mọi người nghe thấy nhìn qua, cách đó không xa, Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân đang chậm bước đi đến!  

Huyền Cơ lão nhân lạnh lùng nhìn Võ Linh Vương: “Chỉ dựa vào đám kiến con mấy người mà cũng xứng tiền bối ra tay?”  

Võ Linh Vương nhìn Huyền Cơ lão nhân chằm chằm: “Huyền Cơ lão nhân, tốt xấu gì ông cũng sống mấy trăm vạn năm rồi mà trí thông minh của ông lại thấp vậy sao? Tên này chỉ là Vô Gian Chi Đạo, ông thật sự không nhìn ra sao?”  

Huyền Cơ lão nhân tức giận nói: “Im miệng! Võ Linh Vương, ngươi tốt xấu gì cũng một cao thủ Nguyên Thần Cảnh lâu năm, tại sao trí thông minh của ngươi lại thấy đến vậy chứ?”  

Võ Linh Vương rống giận: “Hắn có phải Mệnh Tri Cảnh hay không, cứ ra tay là biết! Ngươi để hắn ra tay đi!” 
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7743


Huyền Cơ lão nhân tức giận: “Loại lâu la như ngươi, sao xứng để tiền bối ra tay chứ? Ngươi có biết ngày đó chúng ta đi vào di tích cổ, tiền bối đã dùng một kiếm miểu sát một cao thủ Mệnh Tri Cảnh không! Đây đều là do chúng ta tận mắt chứng kiến, còn có thể giả được sao?”  

Võ Linh Vương ngây người, sau đó nói: “Chắc chắn không có khả năng! Diệp Huyên này, chẳng qua chỉ là một loài người đến từ văn minh cấp thấp, hắn căn bản không thể là Mệnh Tri Cảnh được! Hắn chỉ là đám kiến nhỏ thôi!”  

Huyền Cơ lão nhân lắc đầu, lão ta nhìn Võ Linh Vương, ánh mắt có chút lạnh lẽo.  

Đứa nhỏ này ngốc quá!  

Không cứu được rồi!  

Lúc này, Diệp Huyên cười nói: “Giết thôi!”  

Vừa nói xong, Hư Vọng đột nhiên biến mất.  

Sắc mặt Võ Linh Vương kia lập tức thay đổi, ông ta vội nói: “Thần Khâm cô nương, cứu mạng!”  

Thần Khâm kia ở bên cạnh cũng không ngăn Hư Vọng lại, mà lao về phía Diệp Huyên!  

Nàng ta biết rõ, chỉ cần khiến mọi người biết được Diệp Huyên là Mệnh Tri Cảnh giả thì Diệp Huyên sẽ xong đời!  

Thấy Thần Khâm lao đến, Diệp Huyên khẽ cười, không có ý định ra tay.  

Lúc này, Mộc Sâm kia chặn lại trước mặt Diệp Huyên, ánh mắt gã chợt trở nên tàn độc: “Ngươi mà cũng xứng ra tay với tiền bối?”  

Nói rồi hắn lao về phía trước.  

Ầm!  

Thần Khâm kia lập tức bị một luồng sức mạnh cản lại.  

Thần Khâm đang định ra tay tiếp thì như phát hiện ra gì đó, đột nhiên nàng ta quay đầu, ở phía xa, một luồng kiếm quang lóe lên, kiếm Thanh Huyên lập tức xuyên qua giữa trán Võ Linh Vương, ngay sau đó, kiếm Thanh Huyên bắt đầu điên cuồng hấp thụ linh hồn Võ Linh Vương!  

Mất rồi!  

Thấy cảnh này, sắc mặt những cao thủ Nguyên Thần Cảnh xung quanh đều có chút nặng nề!  

Phải biết rằng, bọn họ đều là Nguyên Thần Cảnh, thực lực cũng ngang ngang với Võ Linh Vương, mà Hư Vọng này lại có thể dùng hai kiếm chém chết Võ Linh Vương, như vậy là sao?  

Tức là Hư Vọng cũng có thể dùng hai kiếm gi3t chết bọn họ!  

Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân đưa mắt nhìn nhau, từ sau khi Hư Vọng này đi theo Diệp Huyên, thực lực tăng lên cũng quá kinh khủng rồi!  

Ám Ẩn ở bên kia nhìn trong sân, sau đó lẳng lặng biến mất.  

Bỏ chạy!  

Diệp Huyên liếc nhìn Ám Ẩn, cũng không đuổi theo, đương nhiên, hắn cũng không ngăn nổi!  

Diệp Huyên nhìn Thần Khâm kia, cười nói: “Thần Khâm cô nương, cô và ta quen nhau một hồi, vốn ta không muốn đuổi cùng giết tận, nhưng, cô hai lần ba bận cứ khiêu khích lòng nhẫn nại của ta, có thể nhịn cũng không thể nhịn được nữa”.  
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7744


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nói rồi, hắn nhìn Hư Vọng bên cạnh, Hư Vọng hiểu ý, lập tức hóa thành một luồng kiếm quang biến mất tại chỗ.  

Vù!  

Thời không trong sân lập tức bị tách ra.  

Sắc mặt Thần Khâm thoáng chốc thay đổi, nàng tay chắp hai tay thành hình chữ thập, sau đó nhẹ nhàng ấn về phía trước, thoáng chốc, vô số thời không bỗng chốc ngưng tụ thành vách ngăn thời không!  

Phòng vệ!  

Lúc này, không gian vị trí của Thần Khâm lập tức trở thành lớp phòng thủ kiên cố!  

Thế nhưng, sau khi một kiếm của Hư Vọng chém xuống, thì bức tường thời không phòng thủ vững chắc đó giống như một miếng đậu phụ vỡ tan dễ dàng.  

Vù!  

Một luồng kiếm quang xuyên qua từ giữa trán Thần Khâm, ngay khi luồng kiếm quang biến mất, Hư Vọng đã xuất hiện sau lưng Thần Khâm, nhưng kiếm Thanh Huyên thì vẫn ở giữa trán Thần Khâm.  

Miểu sát rồi!  

Trong sân, tĩnh mịch không tiếng động.  

Ánh mắt Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân vẫn luôn nhìn chằm chằm kiếm Thanh Huyên, lúc này bọn họ cũng phát hiện ra, không phải thực lực Hư Vọng quá kinh khủng, mà là thanh kiếm này quá kinh người!  

Thanh kiếm này làm gia tăng sức chiến đấu của Hư Vọng quá cao!  

Thần Khâm có chút khó tin mà nhìn Diệp Huyên ở phía xa: “Ngươi…”  

Diệp Huyên lắc đầu cười: “Chết thì chết dứt khoát chút đi! Nói dông dài nhiều làm gì! Đi thoải mái!”  

Nói xong, hắn chợt suy nghĩ, kiếm Thanh Huyên hấp thụ linh hồn Thần Khâm sạch sẽ!  

Diệp Huyên cười nói: “Chúng ta đi thôi!”  

Nói rồi, hắn quay người rời đi.  

Lúc này, Huyền Cơ lão nhân trầm giọng nói: “Tiền bối, Hoang Nguyên Thần và Triệu Thần Tiêu ở bên kia, có cần…”  

Diệp Huyên nhìn bên phải, cười nói: “Con người ta, người không phạm ta thì ta không phạm người! Đi thôi!”  

Nói xong, hắn đã biến mất nơi xa.  

Mộc Sâm ở bên cạnh Huyền Cơ lão nhân cười nói: “Thường nói cao thủ đều tùy hứng, hơn nữa tính cách lại kỳ quái, nhưng ta thấy, tiền bối không chỉ không tùy hứng, mà còn nguyện ý nói lý, quan trọng nhất là bình dị dễ gần, dễ qua lại!”  

Huyền Cơ lão nhân gật đầu, cười nói: “Tiền bối đúng là bình dị dễ gần, tính cách ôn hòa! Gặp được tiền bối, là may mắn của chúng ta!”  

Mộc Sâm lắc đầu cười: “Hư Vọng cô nương mới là phúc lớn!”  

Nghe vậy, lão Huyên Cơ cũng lắc đầu khẽ cười.  

Quả thực vậy, Huyền Cơ lão nhân cũng lắc đầu cười khổ.  

Người được lợi nhiều nhất, thật ra chính là Hư Vọng!  

20220920031608-tamlinh247.jpg
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7745


Ở bên cạnh, Hoang Nguyên Thần cười nói: “Tham lam!”  

Triệu Thần Tiêu nhìn phía xa, vẻ mặt phức tạp: “Hoang Nguyên Thần, ngươi nói Diệp công tử kia rốt cuộc có phải là Mệnh Tri Cảnh không?”  

Hoang Nguyên Thần lắc đầu: “Đã không còn quan trọng nữa rồi!”  

Triệu Thần Tiêu cười nói: “Ta cảm thấy khá quan trọng đấy, nói thế nào nhỉ? Ngươi nghĩ xem, nếu hắn thật sự không phải Mệnh Tri Cảnh, vậy tại sao đám người Mộc Sâm lại một mực đi theo hắn như vậy? Chẳng lẽ bọn họ đều mất trí rồi sao? Nhưng rõ ràng không phải! Còn nữa, ngươi có nhìn thấy cô gái Hư Vọng kia không? Cô gái này ban đầu chỉ là Mệnh Thần Cảnh, mà sau khi nàng ta đi theo Diệp Huyên không lâu thì đã đạt đến Nguyên Thần Cảnh rồi, quan trọng nhất là sức chiến đấu của nàng ta kinh khủng đến như vậy, ngươi cảm thấy bình thường được sao?”  

Hoang Nguyên Thần im lặng.  

Triệu Thần Tiêu lại nói: “Còn một điểm nữa, ngươi có phát hiện không? Đám người Mộc Sâm đối với Diệp Huyên càng lúc càng kính trọng, nếu Diệp Huyên không phải Mệnh Tri Cảnh, sao bọn họ có thể đối xử kính trọng với hắn như vậy?”  

Hoang Nguyên Thần nhíu mày: “Ý ngươi là, Diệp Huyên kia thực sự là Mệnh Tri Cảnh?”  

Triệu Thần Tiêu trầm giọng nói: “Ta không dám chắc chắn! Nhưng ta có thể xác định là Diệp Huyên này dù không phải Mệnh Tri Cảnh, thì chắc chắn cũng không phải người thường!”  

Hoang Nguyên Thần nhìn Triệu Thần Tiêu, có chút cạn lời: “Ngươi nói vậy chẳng phải phí lời sao? Tên đó cả người đều là thần trang, dù hắn không phải Mệnh Tri Cảnh, thì người sau lưng nhất định cũng là đại lão Mệnh Tri Cảnh…”  

Nói đến đây, ông ta cũng không nói gì thêm.  

Triệu Thần Tiêu cười nói: “Mệnh Tri Cảnh!”  

Nói rồi, gã ta nhìn về phía xa, vẻ mặt phức tạp, nhẹ giọng nói: “Ngươi nói xem, bọn họ được Diệp Huyên trợ giúp, sẽ đột phá Nguyên Thần Cảnh, đạt đến Mệnh Tri không?”  

Nghe vậy, vẻ mặt Hoang Nguyên Thần cũng thay đổi.  

Triệu Thần Tiêu trầm giọng nói: “Không phải không có khả năng này!”  

Hoang Nguyên Thần nhìn phía xa: “Chúng ta có cần gia nhập với hắn không?”  

Triệu Thần Tiêu cũng không nói gì.  

…  

Sau khi Diệp Huyên trở về phòng đấu giá thì tiếp tục quan sát đấu giá, mà lúc này, hắn đã kiếm được hơn năm mươi vạn miếng thiên cực tinh!  

Mà thần vật này mới chỉ đấu giá chưa đến một nửa!  

Một cao thủ Mệnh Tri Cảnh siêu cấp gom góp cả đời, đương nhiên sẽ không nhiều như bình thường!  

Trong lầu các, Hư Vọng ở sau lưng Diệp Huyên, trong tay nàng ta cầm kiếm Thanh Huyên.  

Hiện tại nàng ta chính là một vệ sĩ siêu cấp của Diệp Huyên!  

Ngay lúc này, trong sảnh đấu giá bên dưới vang lên một âm thanh: “Toàn bộ thần vật được bán đấu giá trong buổi đấu giá hôm nay, nhà họ Triệu muốn tất! Mong chư vị nể mặt nhà họ Triệu ta, thứ ta muốn, thì mọi người không cần hét giá nữa!”  

Triệu công tử?  

Trong lầu các, Diệp Huyên khẽ nhíu mày, đây lại là công tử đến từ đâu vậy?  

Lúc này, Huyền Cơ lão nhân đi vào, ông ta khẽ thi lễ: “Tiền bối, nhà họ Triệu này đến rồi!” 
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7746


Diệp Huyên hói: “Nhà họ Triệu là?”  

Huyền Cơ lão nhân trầm giọng nói: “Là một gia tộc không thuộc Thiên Cực Giới, trước kia trong gia tộc này đã từng xuất hiện cao thủ Mệnh Tri Cảnh!”  

Từng xuất hiện Mệnh Tri Cảnh!  

Diệp Huyên cười nói: “Khá thú vị!”  

Vẻ mặt Huyền Cơ lão nhân có chút u ám: “Triệu công tử này có khả năng muốn gây chuyện!”  

Diệp Huyên cười nói: “Ta đi xem thử!”  

Huyền Cơ lão nhân do dự chốc lát rồi nói: “Chuyện nhỏ như vậy, sao có thể để tiền bối lộ diện chứ? Người…”  

Diệp Huyên lại lắc đầu: “Có vài nhân quả, ta dính vào không sao, các người nếu dính vào, sẽ không tốt cho các người!”  

Nói xong, hắn đi ra ngoài cửa.  

Huyền Cơ lão nhân đứng tại chỗ có chút cảm động, không nghĩ nhiều, ông ta vội đi theo ra ngoài.  

Trong sảnh đấu giá, Diệp Huyên đi đến trước mặt Triệu công tử kia, sau lưng Triệu công tử còn có một ông lão, hơi thở nặng nề, là một cao thủ Nguyên Thần Cảnh lão luyện!  

Diệp Huyên nhìn Triệu công tử trước mặt, cười nói: “Triệu công tử muốn lấy thần vật?”  

Triệu công tử đánh giá Diệp Huyên, khẽ nhếch miệng: “Ngươi là ai?”  

Diệp Huyên cười nói: “Ta cũng là đến lấy thần vật!”  

Nói rồi, hắn quay đầu nhìn Huyền Cơ lão nhân bên cạnh: “Bắt đầu đi!”  

Huyền Cơ lão nhân nhìn Triệu công tử, sau đó quay đầu nhìn sang một ông lão phía xa: “Bắt đầu!”  

Ông lão gật đầu rồi đi lên bục đấu giá, ông ta lấy ra một mảnh giáp màu đen, sau đó nói: “Chư vị, giáp này chính là Hồn Thiên Giáp, giáp này kiên cường đến độ có thể chịu đựng mười mấy đòn tấn công của cao thủ Nguyên Thần Cảnh mà không vỡ, giá khởi điểm, năm vạn miếng thiên cực tinh!”  

Năm vạn miếng!  

Nghe vậy, rất nhiều người trong lầu các cũng có chút động lòng, nhưng lại không ai dám hô giá, mà đều nhìn Triệu công tử kia.  

Triệu công tử đột nhiên cười nói: “Ta ra giá năm vạn!”  

Diệp Huyên lập tức nói: “Mười vạn!”  

Nghe vậy, Triệu công tử nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Các hạ không nể mặt mũi ta à!”  

Diệp Huyên chớp mắt: “Đấu giá công bằng, đấu giá công bằng!”  

Triệu công tử khẽ nhếch miệng, vẻ mặt tươi cười có chút u ám: “Đấu giá công bằng?”  

Diệp Huyên cười nói: “Có vấn đề sao?”  

Triệu công tử cười nói: “Không vấn đề! Người chết thì có thể có vấn đề gì chứ?”  

Vừa dứt lời, ông lão áo đen sau lưng gã ta đột nhiên vương tay về phía Diệp Huyên, sức mạnh kinh người muốn xé nát Diệp Huyên.  

Thế nhưng, có người còn nhanh hơn ông ta!  

Hư Vọng bỗng biến mất tại chỗ.  

Vù! 
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7747


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một luồng kiếm quang từ trong sân phóng đến!  

Ầm!  

Ông lão áo đen kia lập tức bị chém bay ra ngoài đại điện, ngay khi vừa dừng lại thì bị một thanh kiếm trực tiếp xuyên qua giữa trán!  

Diệt gọn!  

Thấy vậy, Triệu công tử kia lập tức trừng mắt há miệng, cả người cũng sững sờ!  

Kiếm Thanh Huyên lập tức hấp thụ toàn bộ linh hồn ông lão áo đen kia, đồng thời, Hư Vọng đột nhiên xuất hiện sau lưng Triệu công tử, một thanh kiếm đã để ngay sau gáy gã ta.  

Diệp Huyên nhìn Triệu công tử trước mắt, cười nói: “Bây giờ, ngươi có thể báo cho người nhà đến rồi! Nhớ rõ, bảo bọn họ mang một ít thiên cực tinh đến!”  

Triệu công tử tức giận nói: “Ngươi muốn cướp sao?”  

Hư Vọng đột nhiên chém xuống một kiếm.  

Vù!  

Cánh tay phải của Triệu công tử bị chém đứt, máu tươi tung tóe!  

Triệu công tử kinh sợ trong lòng, vội nói; “Có, có chuyện cứ nói, ta, ta bảo cha ta đến…”  

Diệp Huyên cười nói: “Vậy ngươi nhanh một chút!”  

Triệu công tử gấp gáp nói: “Được, được!”  

Nói xong, gã ta lấy một miếng bùa truyền âm ra bóp nát.  

Không lâu sau, một luồng hơi thở mạnh mẽ đã xuất hiện trong sân, sau đó, một ông lão đã xuất hiện trước mặt mọi người.  

Nhìn thấy người đến, Triệu công tử vội nói: “Cha, cứu con!”  

Huyền Cơ lão nhân ở bên cạnh Diệp Huyên trầm giọng nói: “Đây là gia chủ nhà họ Triệu - Triệu Thanh!”  

Triệu Thanh không quan tâm Triệu công tử mà nhìn sang Diệp Huyên: “Không biết nhà họ Triệu ta đã đắc tội gì với ngươi?”  

Diệp Huyên cười nói: “Ngươi có thể hỏi con trai ngươi xem!”  

Nghe vậy, Triệu Thanh quay đầu nhìn Triệu công tử, Triệu công tử vội nói: “Cha, là bọn họ ức hiếp con! Con không làm gì cả!”  

Sắc mặt Triệu Thanh tái mét: “Im miệng!”  

Con trai ông ta có đức hạnh gì, ông ta còn không biết hay sao!  

Triệu Thanh nhìn Diệp Huyên: “Các hạ, là ta dạy dỗ không tốt, mong các hạ giơ cao đánh khẽ!”  

Diệp Huyên khẽ cười, sau đó nói: “Hư Vọng, thả Triệu công tử ra!”  

Hư Vọng gật đầu, thu kiếm lại quay về bên cạnh Diệp Huyên.  

Triệu Thanh ôm quyền: “Đa tạ!”  

Diệp Huyên cười nói: “Đi đi!”  

Lúc này, Triệu công tử kia đột nhiên châm chọc nói: “Vừa nãy chẳng phải ngươi rất có bản lĩnh hay sao? Thế nào, cha ta vừa đến ngươi đã sợ rồi?”  

Triệu Thanh đột nhiên tát Triệu công tử một cái vào mặt.  

Bốp!  

Tiếng động vang lên rõ ràng, Triệu công tử lập tức bay đi.  

Triệu Thanh nhìn Diệp Huyên, ôm quyền: “Khiến ngươi chê cười rồi!”  

Nói xong, ông ta lập tức đưa Triệu công tử biến mất nơi xa.  

Diệp Huyên liếc nhìn phía xa, khẽ cười, sau đó nhìn Huyền Cơ lão nhân: “Tiếp tục đi!”  

Huyền Cơ lão nhân gật đầu: “Vâng!”  

Buổi đấu giá lại tiếp tục!  

Mà Diệp Huyên thì

20220920031653-tamlinh247.jpg
 

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
admin

admin

Ban Quản Trị
Đại Thần
 
 
 
 
 
Status
Offline
Tham gia
11/6/23
Bài viết
235,558
Điểm cảm xúc
21
Điểm thành tích
38
VNĐ
0
Chương 7748


Sắc mặt Triệu công tử có chút nặng nề: “Con vốn muốn khích hắn ra tay, nhưng từ đầu tới cuối hắn đều không ra tay, vậy thì chỉ có hai khả năng, một là hắn thật sự là Mệnh Tri Cảnh, chẳng thèm ra tay, hai là hắn không phải Mệnh Tri Cảnh, hắn vẫn luôn giả vờ!”  

Triệu Thanh im lặng!  

Triệu công tử trầm giọng nói: “Cha, trên người hắn có một bảo vật di tích cổ! Di tích cổ đó, mấy nhà chúng ta đã ngấp nghé lâu như vậy rồi, nhưng cuối cùng lại rơi vào trong tay hắn…”  

Triệu Thanh lắc đầu: “Chính vì như vậy, chúng ta mới nên thận trọng, di tích cổ kia không bình thường, nhất là đại trận thời không, mà người này lại có thể phá vỡ đại trận thời không.”  

Nói rồi, ông ta lại lắc đầu: “Người này không đơn giản!”  

Triệu công tử trầm giọng nói: “Cha, những thần vật kia sau này vẫn còn, quan trọng nhất là quặng tinh cực phẩm bên trong! Theo chúng ta dự đoán, bên trong có ít nhất ba quặng tinh cực phẩm, mà bên trong những quặng tinh này, ít nhất cũng có mười mấy vạn thiên cực tinh cực phẩm! Ngoài ra, còn có khả năng có vô số thần vật như sách cổ tâm pháp!”  

Quặng tinh cực phẩm!  

Sắc mặt Triệu Thanh có chút u ám, đây là thứ ông ta muốn có nhất.  

Một quặng tinh cực phẩm, đủ để thay đổi vận mệnh cả một gia tộc!  

Triệu công tử lại nói: “Bên cạnh hắn chỉ có ba cao thủ Nguyên Thần Cảnh!”  

Triệu Thanh trầm giọng nói: “Nếu hắn thật sự là Mệnh Tri Cảnh thì sao?”  

Triệu công tử lắc đầu: “Không thể! Nếu hắn thật sự là Mệnh Tri Cảnh thì lúc trước con khiêu khích hắn như vậy, hắn hẳn đã giết con rồi, chứ không phải thả con ra! Không chỉ sẽ không thả con ra, mà sẽ không bỏ qua nhà họ Triệu ta! Nhưng hắn không lựa chọn ra tay, như vậy có nghĩa hắn cũng kiêng dè chúng ta, muốn chuyện lớn hóa nhỏ!”  

Triệu Thanh im lặng.  

Triệu công tử lại nói: “Con đã điều tra rồi, từ khi hắn tiến vào trong Thiên Cực Thành, hắn chưa từng ra tay bao giờ! Đương nhiên, cho dù hắn không phải Mệnh Tri Cảnh, thì chắc chắn cũng không phải người thường!”  

Nói rồi, gã ta nhìn Triệu Thanh: “Phụ thân, có nguyện ý cược một trận không?”  

Triệu Thanh chậm rãi nhắm mắt lại.  

Triệu công tử nhìn Triệu Thanh, không nói gì thêm.  

Qua một lúc lây, Triệu Thanh mở bừng hai mắt: “Miếng thịt này, nhà họ Triệu ta có thể không nuốt xuống được, đi, đi liên thủ với nhà họ Vương!”  

Nói xong, ông ta đưa Triệu công tử quay người rời đi!  

Sau khi hai người rời đi không lâu, một bóng người xuất hiện trong sân, chính là Ám Ẩn!  

Ám Ẩn im lặng một lúc, rồi quay người rời đi.  

Không lâu sau, Ám Ẩn đã xuất hiện trong lầu các nhỏ chỗ Diệp Huyên, Ám Ẩn khẽ thi lễ: “Tiền bối, như người dự liệu, nhà họ Triệu kia quả nhiên có âm mưu!”  

Nói rồi, ông ta kể lại một lượt cuộc trò chuyện lúc nãy của cha con nhà họ Triệu.  

Diệp Huyên khẽ cười, không nói gì.  

Ám Ẩn nhìn Diệp Huyên: “Tiền bối, người muốn diệt nhà họ Triệu sao?”  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
1,187Chủ đề
349,690Bài viết
59Thành viên
Hoàng TrangMới tham gia
Top Bottom