Cập nhật mới

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1040: 1040: Chương 1041





Người ta đã đối xử với anh ấy như vậy mà anh ấy vẫn muốn đến tham gia cái cuộc họp hằng năm đói”
Lý Từ Nhiệm thở dài: “Có thể là anh ấy thấy sự nghiệp của mình ngày càng phát triển như vậy nên muốn mọi mặt đều phải xứng đôi với mình”
“Đúng! Đúng vậy, một khi mà anh ấy trở thành cháu ngoại của nhà họ Chí, thì hoàn toàn xứng đôi với mình, thậm chí còn là mình trèo cao anh ấy! Nhưng anh ấy lại bỏ đi lòng tự tôn của mình như vậy, thì mình cảm thấy rất khinh thường anh ấy”
“Mình thích một Diệp Quân Lâm có thể đấu tranh lên từ chính hai bàn tay của anh ấy, dù chỉ có một sự nghiệp nhỏ thôi, nhưng là do anh ấy tự mình làm nên”
Phùng Ngọc Hân lo lăng nhìn Lý Từ Nhiệm.

Cô ta rất muốn nói cho Lý Từ Nhiệm biết rằng Diệp Quân Lâm chính là ông chủ của cả tập đoàn Minh Cường.

Ngay cả tất cả những gì của cô cũng là anh chol Anh không phải là không còn tự trọng! Anh so với sáu năm trước thì còn mạnh hơn rất nhiều Nhưng khi nghĩ lại lời đặn đò của Diệp Quân Lâm, Phùng Ngọc Hân vẫn cố mà nhịn xuống.

Lý Từ Nhiệm nói xong thì nước mắt liền chảy ra.


“Anh ấy cho rằng Lý Từ Nhiệm mình là người ham mê hư vinh sao? Anh ấy không phải là cháu ngoại của nhà họ Chí thì đối với mình cũng như vậy thôi mài”
Phùng Ngọc Hân an ủi cô: “Từ Nhiệm, mình hiểu là cậu rất tin tưởng Diệp Quân Lâm.

Sáu năm trước anh ta đã lợi hại như vậy rồi thì bây giò cũng sẽ không kém! Qua sau năm rèn luyện, mình cảm thấy anh ta càng mạnh hơn nữa!”
Lý Từ Nhiệm lắc đầu: “Mình không nghĩ như vậy đâu! Giờ mình không còn hi vọng gì với anh ấy nữa rồi! Hơn nữa, từ sau khi nhà họ Chí xuất hiện, anh ấy vẫn cứ lợi dụng nhà họ Chí để giải quyết mọi việc! Cứ như vậy thì anh ấy sẽ dân hình thành thói quen, càng ngày càng không biết phấn đấu nữa!”
“Từ Nhiệm à, cậu chỉ cân cho anh ta một chút thời gian thôi! Hãy tin rằng rất nhanh anh ta sẽ chứng minh được bản thân mình! Ví dụ như lễ cưới của hai người các cậu! Chắc chắn anh ta sẽ chứng minh tất cả, sẽ nói cho cả thế giới này biết cậu là người phụ nữ quý giá nhất trên thế giới!”
Phùng Ngọc Hân chỉ có thể nói Lý Từ Nhiệm về một tương lai, để cô có thể chờ mong một chút.

“Ha ha.”
Lý Từ Nhiệm cười nhẹ một cái.

Có lẽ đó lại là một chuyện đáng chê cười thôi.

Lập tức, Lý Từ Nhiệm lại chuyển sang chuyện khác: “À đúng rồi, cậu còn chưa nói cho mình biết ông chủ của Minh Cường là ai đâu đấy? Mình đã hỏi cậu nhiều lần mà cậu cứ nói không rõ gì cả”
Phùng Ngọc Hân lại càng thêm lúng túng.

Đây đều là tại Diệp Quân Lâm mài Muốn cho Lý Từ Nhiệm biết thân phận của mình thì có cần phải vòng vo thể này không? “Thôi, đừng nói đến làm gì! Là người mà cậu không biết đâu!”
Phùng Ngọc Hân chỉ có thể trả lòi như vậy.

“Nhìn không đẹp trai lắm, cậu cũng không thích đâu”

Lý Từ Nhiệm mim cười, may là không tiếp tục hỏi nữa.

Phùng Ngọc Hân cũng thỏ phào nhẹ nhõm một cái.

Cuộc họp thường niên của nhà họ Chí ở Việt Nam rất nhanh đã diễn ra.

Cuộc họp hằng năm được tổ chức ở sân nhà thờ dòng họ của nhà họ Chí ở Hoa Hải, trông rất náo nhiệt.

Kéo dài khắp mười dặm đường phố, đèn lồng đỏ và cờ của nhà họ Chí được treo lên, tung bay đón gió trời.

Nghe nói là vì cuộc họp hằng năm lần này ở Hoa Hải mà nhà họ Chí đã bỏ ra một số tiền khổng lồ, bốn nghìn tỷ.

Có thể thấy được quy mô lớn thế nào.

Một ngày trước khi cuộc họp hằng năm diễn ra, Chí Nam Yên đã tự mình lái xe đón Diệp Quân Lâm đến Hoa Hải trước.


Rất nhanh, Chí Nam Yên đã đưa Diệp Quân Lâm vào trang viên Bảo Đức Danh.

Dòng chữ “Nhà họ Chí” được treo cao trên cổng lớn, trông vô cùng mạnh mẽ, tráng lệ, khiến người ta phải choáng ngợp.

Đấy chính là phủ đệ của Hoàng tộc!
Ngoài cửa lại có mấy chục người, nghiêm chỉnh đứng canh.

“Anh Lâm Lâm, mời vào!”
Chí Nam Yên đi trước dẫn đường..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1041: 1041: Chương 1042





Ngay khi chân phải của Diệp Quân Lâm vừa bước vào cửa lớn của nhà họ Chí, một giọng nói đã vang lên: “Muốn bước vào được cửa nhà họ Chí à, không đơn giản vậy đâu!”
Một tiếng nói vang lên ngay sau sau đó.

Đám người nhà họ Chí gôm Chí Khiếu Côn, Chí Khiếu Văn cùng với Chí Hồng Doãn, Chí Duy xuất hiện.

Giữa đám người vây quanh đó, Chí Đông Phương tay chống quải trượng đầu rồng cũng có mặt.

Gần như tất cả người nhà họ Chí đều ở đây! Bọn họ hùng hổ đi đến trước mặt Diệp Quân Lâm!
Diệp Quân Lâm mỉm cười nhìn bọn họ.

“Từ từ đã, Diệp Quân Lâm cậu tưởng ngày một ngày hai là bước được vào cửa lớn nhà họ Chí sao? Sốt ruột như vậy à?”
Chí Duy cười lạnh nói.


“Gậu tính trăm phương ngàn kế suốt thời gian dài như vậy, cuối cùng mong muốn cũng thành hiện thực rồi, chúc mừng cậu đã chính thức trở thành cậu chủ nhà họ Chí nhé!”
Chí Tiềm Long cũng chế giêu nói.

Tất cả mọi người nhà họ Chí đều cho rằng toàn bộ là do kế hoạch của anh mà khiến cho Chí Đông Phương bất đắc đĩ thừa nhận thân phận của mình.

“Nhưng cửa lớn nhà họ Chí không đễ vào như vậy đâu!”
Đột nhiên Chí Đông Phương lớn giọng.

1 “Không saïl Nếu muốn bước vào nhà họ Chí, hết thảy phải làm theo quy tắc!
Mấy người Chí Khiếu Côn đứng một bên tát nước theo mưa.

“Ô? Quy tắc? Quy tắc gì co?”
Diệp Quân Lâm vui vẻ.


“Nếu muốn tiến vào cửa lớn nhà họ Chí, khiến tất cả mọi người đều công nhận thì phải thỏa mãn ba điều kiện”
Chí Đông Phương giơ ba ngón tay.

“Nói đi!”
Diệp Quân Lâm rất tò mò.

“Thứ nhất, hành lễ ba quỳ chín lạy! Quỳ trước tổ tiên nhà họ Chí! Quỳ trước tổ tông nhà họ Chí!
Quỳ trước người lớn nhà họ Chí!”
“Thứ hai, nếu muốn tiến vào cửa lớn nhà họ Chí phải đổi họ! Từ nay về sau cháu không còn là Diệp Quân Lâm nữa, mà sẽ trở thành Chí Quân Lâm!”
“Thứ ba, muốn trỏ thành người nhà họ Chí, nhất định phải học được tính nhẫn nại! Chịu đựng được hết thảy cực khổ! Cháu cần phải nhận từ mỗi người trong họ một cái bạt tai!”
Chí Đông Phương vẻ mặt lãnh đạm: “Hoàn thành ba điều kiện trên nhà họ Chí mới có thể chấp thuận cháu bước vào cửa! Có vậy Chí Đông Phương tôi mới có thể thừa nhận cậu là cháu ngoại của ta, có vậy cậu mới đủ tư cách để trở thành người nhà họ Chí!”
“What!!! Điều kiện vừa mới được đề ra Chí Nam Yên liền luống cuống.

Cô không ngờ nhà họ Chí lại có thể đưa ra yêu cầu vô lý như vậy.

Đây không phải là đang cố ý làm khó Diệp Quân Lâm sao?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1042: 1042: Chương 1043





Dòng chính nhà họ Chí nói ít ra thì cũng phải có hai ba trăm người, mỗi người một cái tát chẳng phải là đánh chết anh ấy sao!
Lại còn phải quỳ lạy nhiều người như thế, quá là sỉ nhục người ta rồi.

Mà điều sỉ nhục nhất vẫn chính là phải đổi họ!
Từ trên xuống dưới nhà họ Chí nhìn về phía Diệp Quân Lâm: “Thế nào? Sợ rồi à? Hay là không chịu nổi?”
“Nói cho mà biết, đại gia tộc có quy tắc của đại gia tộc! Không phải đứa con hoang nào cũng có thể tùy tiện vào được đâu!”
“Nếu muốn trở thành người nhà họ Chí, vậy thì phải biết điều mà làm theo quy tắc đi!”
Mấy người Chí Khiếu Côn nói.

Nhìn thấy Diệp Quân Lâm chậm chạp không trả lời, Chí Đông Phương nổi giận: “Mau trả lời đi!
Hoặc là thỏa mãn này ba điều kiện, hoặc là cút!”
Nhà họ Chí đã bàn bạc nhau từ trước, Diệp Quân Lâm muốn đến thì cũng được thôi.

Nhưng nhất định phải chịu khổ chút đã.

Không để thằng nhỏ bước vào dễ dàng như thế được!

Chí Tiềm Long cười lạnh nói: “Diệp Quân Lâm, trên đời này không có gì là miễn phí cả! Nếu muốn trở thành người nhà họ Chí nhất định phải đáp ứng được ba điều kiện trên!!!”
Đột nhiên Diệp Quân Lâm cười.

Một tràng cười làm từ trên xuống dưới nhà họ Chí nghỉ hoặc không thôi.

Anh ta đang cười cái gì?
Nhìn dáng vẻ chắc chắn là cười nhạo! Chí Khiếu Côn buồn bực hỏi: “Oắt con cậu cười cái gì? Nhà họ Chí có chuyện gì buồn cười như vậy sao?”
“Đừng có vọng tưởng dùng được cách gì khác mà tiến vào nhà họ Chí! Nếu muốn vào phải đáp ứng ba điều kiện kia!”
Chí Đông Phương nghiêm khắc nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm.

“Đúng vậy, không sai! Phải đáp ứng được ba điều kiện! Cậu muốn quỳ trước? Hay muốn bị tát trước?”
Người nhà họ Chí rân rần lên.

“Bảo tôi hành lễ ba quỳ chín lạy? Dập đầu lạy mỗi người một cái?
Xin hỏi các vị xứng sao?”
“Bảo tôi đổi sang họ Chí, thành Chí Quân Lâm ư? Xin hỏi các vị xứng sao?”

“Bảo tôi nhận từ mỗi người một bạt tai? Xin hỏi các vị xứng sao?”
Diệp Quân Lâm liên tục hỏi.

Cả nhà họ Chí đần hết cả ra.

Bốn chữ “Các vị xứng sao”
cứ quanh quấn trong tai bọn họ.

“Dám đối với ta Diệp Quân Lâm như thế? các người không xứng!”
Chí Đông Phương cười: “Nhà họ Chí không xứng?”
“Nhà họ Chí vẫn là hoàng tộc suốt trăm năm, vững vàng qua nhiều đời không suy chuyển!”
“Nhà họ Chí nắm trong tay tài sản hàng trăm triệu, sản nghiệp trải rộng khắp Châu Á1”
“Nhà họ Chí nhân tài tê tựu, trải rộng khắp ba giới thương trường, quân sự, chính trường!”
“Ưu thế và tâm ảnh hưởng nhà họ Chí nói ba ngày ba đêm đều không hết, cậu bảo ta nhà họ Chí không xứng?”
Diệp Quân Lâm đối mặt Chí Đông Phương, cười lạnh nói: “Xứng sao? Có tin chỉ một câu của tôi thôi cũng làm nhà họ Chí phải phủ phục dưới chân tôi mà đau khổ giãy dụa không? Kiêu ngạo, độc đoán.

Một câu của Diệp Quân Lâm khiển cả nhà họ Chí suýt thì ngất.

“Cậu……
Cậu định vạch lá tìm sâu, bới lông tìm vết đúng không? Đừng có hòng mà bước vào nhà họ Chí!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1043: 1043: Chương 1044





Mấy người Chí Khiếu Côn hô lón.

“Đã thế thì Diệp Quân Lâm hôm nay càng phải bước được vào cửa lón nhà họ Chí!”
“Lời tôi đã nói, đừng hòng ai cản được!”
Nói xong Diệp Quân Lâm sải bước hướng về phía cửa lón.

“Cậu không được vào!”
Chí Duy tiến lên lập tức ngăn cản.

“Bốp!”
Diệp Quân Lâm tung ra một cú đấm.

“Cậu “Bụp!”
Chí Tiềm Long cũng bị đấm bay.


Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

Không ngờ Diệp Quân Lâm lại chơi lớn như vậy.

Ai ngăn trở liền đánh!
Mấu chốt là thân thủ anh tốt, khiến người ta không dám manh động.

“Diệp Quân Lâm cậu làm càn! Cậu bước thêm bước nữa thử xeml”
“Bụp!
Không hề ngạc nhiên, người này cũng bị hất bay đi.

“Bụp!”
“Bup!”
Đám người Chí Khiếu Côn, Chí Khiếu Văn ngăn trở, toàn bộ đều bị ăn vả, rồi bị đánh bay ra ngoài.

Người nhà họ Chí căn bản là không ngăn nổi Diệp Quân Lâm.


Chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Mắt thấy Diệp Quân Lâm sắp bước vào cửa nhà họ Chí.

“Ngăn nó lại cho ta”
Chí Đông Phương hô lớn.

Bảo vệ xông lên muốn khống chế Diệp Quân Lâm.

Nhưng rất nhanh đều bị Diệp Quân Lâm đánh bay, nằm rạp trên mặt đất kêu rên không thôi.

Nhà họ Chí lớn như vậy, thế nhưng không ai có thể ngăn cản Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm quay đầu khinh miệt nhìn mọi người một cái, cười nói: “Nhà họ Chí cũng chỉ như vậy thôi!”
“Bụpf Diệp Quân Lâm nhấc một chân vào cửa lớn rồi cứ thế tiến vào trong đó.

Anh giống như thần tiên từ trên trời đáp xuống, khí thế không thể chống đỡi Ba điều kiện mà Chí Đông Phương đưa ra, trong mắt anh cũng chỉ là thùng rỗng kêu to, nát bét như hồ giấy thôi.

Anh tiến vào cửa lớn nhà họ Chí, đẫm đạp lên mặt mũi của nhà họ..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1044: 1044: Chương 1045





Mắt Chí Nam Yên sáng lên, nhìn bóng lưng của Diệp Quân Lâm mà tưởng như anh đang phát sáng.

Khí phách của Anh Lâm Lâm đúng là quá mạnh mẽ.

Lại còn một mình ép nhà họ Chí không ngẩng đầu lên nổi.

Quá ngầu luôn! Câu chế giễu vừa rồi của Diệp Quân Lâm như một đao găm vào tim toàn bộ người nhà họ Chí.

Một câu nói hoàn toàn khiến nhà họ Chí bừng bừng lửa giận.

Chí Đông Phương tức giận hô lón: “Ảnh Tử, ném nó đi cho ta!
Ảnh Tử xuất hiện bên cạnh Chí Đông Phương, nhưng hăn vẫn luôn đứng im không động đậy.

Hắn nào dám động thủ chứ! Không cần nói đến thân phận của anh là chiến thân Côn Luân! Dựa vào thực lực của hắn có thể là đối thủ của anh sao? Nhớ tới ngày ấy hắn theo dõi Tần uyên, bị Diệp Quân Lâm phát hiện ra dấu vết, dọa hắn sợ đến mức toàn thân đầy mô hôi lạnh.

Hắn biết rõ Diệp Quân Lâm muốn giết hẳn, mà còn giết hắn đễ như di chết một con kiến.


Hắn có ngu đâu mà động vào Diệp Quân Lâm.

“Hủ? Cậu ngây ra đấy làm gì? Mau ném hắn đi cho tai”
Nhìn thấy Ảnh Tử bất động, Chí Đông Phương sốt ruột hô.

“Ông chủ, tôi.”
Ảnh Tử cúi đầu, che dấu đi sự sợ hãi của mình.

“Sao? Cậu có ý gì? Muốn làm phản à? Hay là sợ hãi Diệp Quân Lâm?”
Chí Đông Phương hỏi.

Một câu nói mà khiến cả đám người nhà họ Chí bu vào nhìn, lẽ nào Ảnh Tử sợ hãi Diệp Quân Lâm?
Sao có thể chứ?
Lúc này, Diệp Quân Lâm đã vượt qua cửa lớn, tiến vào bên trong.


Ảnh tử nói nói: “Ông chủ, hay là bỏ đi, để người khác nhìn thấy không hay”
“Trời!”
Chí Đông Phương không nhịn thở dài.

“Ông nội, tạm thời buông tha cậu ta đi! Nếu đem cậu ta ném đi thật, nhà họ Chí ở Nam Bộ và các nơi khác khẳng định sẽ lấy chuyện này làm nhục chúng tat”
“Thôi, chúng ta cứ nhịn đã! Chờ họp thường niên kết thúc rồi nghĩ cách diệt trừ nó sau!”
Chí Tiềm Long đề nghị.

“Cũng đành thế vậy!”.

Ngôn Tình Tổng Tài
Cuối cùng, nhà họ Chí lựa chọn thỏa hiệp, để Diệp Quân Lâm tiến vào nhà họ Chí.

Đến nỗi ba điều kiện kia không ai nhắc lại nữa.

Nhắc lại thì lại thành trò hề mất.

Vì họp thường niên nên nhà họ Chí tiếp đón Diệp Quân Lâm khá ổn.

Sau bữa cơm chiều, Chí Đông Phương tìm Diệp Quân Lâm nói: “Đừng tưởng rằng cậu đang ở nhà họ Chí thì chính là người nhà họ Chí! Ta tuy rằng mặt ngoài thừa nhận cậu là người nhà họ Chí, nhưng lòng ta không đồng ý! Vốn dĩ cậu không xứng làm cháu ta! Cậu với mẹ cậu giống nhau, đều là con hoang mà thôi!!!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1045: 1045: Chương 1046





“Ở đây sẽ không có ai thừa nhận cậu là người có cùng quan hệ huyết thống!”
Diệp Quân Lâm híp mắt hỏi: “Ông vừa rồi nói cái gì? Lặp lại lần nữa!”
“Cậu với mẹ cậ giống nhau, đều là con hoang!!
Chí Đông Phương vừa nói xong, không khí xung quanh như bị rút cạn.

Tất cả đều nín thở, đến thở ra cũng không dám! Chí Nam Yên cũng như đám người nhà họ Chí đồng loạt nhìn Chí Đông Phương.

Lời này thật đáng sọ! Quả nhiên mọi người đều thấy ánh mắt đáng sợ như dã thú kia của Diệp Quân Lâm, hơi lạnh như khác trên người Chí Đông Phương.

Giò khắc này, tất cả đều bị hơi thở thô bạo đáng sợ đó dọa sợ.

Không khí xung quanh như đang giảm đi vài độ.

Mọi người cảm nhận được khí lạnh thấm vào da thịt, nhịn không được rùng mình một cái! Diệp Quân Lâm đáng sợ quái! Không chỉ là những người khác mới cảm nhận được.


Chí Đông Phương càng cảm thấy hãi hơn, đồng tử ông ta co rút lại, hầu kết chuyển động, như thể đang có cái gì kẹt trong cổ khiến ông ta không thỏ được.

Thật là đáng sợi!! Diệp Quân Lâm trước mắt trông như một con đã thú! Chỉ riêng ánh mắt thôi cũng đã có thể giết chết người! Bị Diệp Quân Lâm nhìn chằm chằm, Chí Đông Phương sớm đã đổ mồ hôi đầm đìa, lông tóc dựng hết cả lên.

“Thình thịch!”
Cuối cùng ông ta không chịu được nữa, cả người mềm nhũn, ngã quy trên mặt đất.

Ông ta thế mà lại bị ánh mắt của anh dọa xỉu.

Người này như một kẻ điên vậy! “Xin lỗi đi!
Diệp Quân Lâm mở miệng nói.

Hai chữ, lại giống như sẫm sét nổ vang trong lòng mọi người.


Không ai nghĩ rằng một đứa con hoang lưu lạc bên ngoài, không chỉ gạt qua người nhà họ Chí mà nghênh ngang tiến vào cửa lớn nhà họ, giờ lại còn bắt Chí Đông Phương xin lỗi!
Người chơi hệ gì đây?
Diệp Quân Lâm vẫn chưa để lộ thân phận, chỉ bằng khí chất của mình mà đè ép nhà họ Chí.

Nhà họ Chí trong mắt anh chẳng khác nào con kiến.

“Bảo… Bảo tôi nói… Xin lỗi ư, không có khả năng…
Chí Đông Phương gắt gao nhìn chằm chằm anh.

“Dù có thế nào tôi cũng sẽ không bao giờ xin lỗi một đứa con hoang!”
Dù chết ông ta cũng sẽ không xin lỗi Diệp Quân Lâm.

“Ha ha ha, Chí Đông Phương ông làm thế là không đúng đâu nhé! Con trai của con gái ông, ông lại mắng là con hoang? Rõ ràng là phải xin lỗi rồi!”
Một chuỗi âm thanh truyền đến, một đám người đi vào giữa sân.

Cầm đầu rõ ràng là người đứng đầu họ Chí ở Nam Bộ Chí Đông Vượng.

“Mày…..”
“Phụt!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1046: 1046: Chương 1047





Chí Đông Phương thiếu chút nữa thì tức đến hộc máu.

Chuyện không hay lại bị Chí Đông Vượng nhìn thấy hết!
Càng không muốn xảy ra nó lại càng dễ xảy ra.

Đầu do thằng con hoang Diệp Quân Lâm!
“Đúng vậy, Đông Phương ông làm thế là không đúng rồi! Mau đi xin lỗi con hoang, à không, con nhà người ta đi!”
Những người này đều là tới để xem kịch.

Bọn họ sẽ rất sung sướng khi nhìn thấy cảnh đường đường là chủ nhân nhà họ Chí ở Hoa Hải lại phải đi xin lỗi một thăng con hoang.

Bọn họ cũng không phải vì Diệp Quân Lâm mà đứng ra bênh vực, bởi trong mắt họ anh cũng là con hoang.

Chỉ là muốn đến xem Chí Đông Phương bị mang ra làm trò cười thôi.

Diệp Quân Lâm làm sao mà không biết đám người này nghĩ gì.

“Ông ta phải xin lỗi, các người cũng phải xin lỗi!”
Diệp Quân Lâm đột nhiên nói.

Ngữ khí mạnh mẽ độc đoán.

Lời Diệp Quân Lâm vừa nói ra, tất cả mọi người ngây ngẩn.


Chí Đông Vượng cùng các chỉ các nhánh nhà họ Chí có thế nào cũng không nghĩ tới Diệp Quân Lâm sẽ hướng mũi dùi sang bọn họ.

“Đừng tưởng tôi không nhìn ra tâm tư bẩn thỉu của các người! Hắn là trong mắt các người tôi cũng là con hoang chứ gì? Một đám chó chê mèo lắm lông!”
Diệp Quân Lâm vui vẻ.

Chí Đông Vượng không nghĩ rằng mình lại bị một thằng oäắt con nói như vậy.

“Không sai! Cậu chỉ có mẹ còn bố mình là ai cũng không biết, thế chẳng phải con hoang thì là cái giống gì?”
“Chúng tôi cứ thích xem Chí Đông Phương đi xin lỗi một đứa con hoang đấy!”
Nếu bị vạch trần thì Chí Đông Vượng cứ đem những gì mình nghĩ nói ra thôi.

Chí Đông Phương cũng vô cùng tức giận.

Nhưng lại chẳng thể làm gì.

Ai bảo ông ta có đứa cháu là con hoang này chứ!! “Ha ha ha..”
Chí Đông Vượng cùng đám người nhà họ Chí bên hắn đều cười.

Nhà họ Chí ỏ Lâm Hải đồng loạt cúi thấp đầu.

Giò khắc này bọn họ quá nhục rồi.


Làm người ta nhục nhã, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác.

Hết thảy đều do Diệp Quân Lâm! Nếu không phải Diệp Quân Lâm thì tốt biết bao nhiêu? Nhà họ Chí ở Hoa Hải nhất định phải cao cao tại thượng, không ai sánh kịp.

Có Chiến thần Côn Luân chống lưng, mấy người trước mắt này có là cái thá gì? Đối với cái từ “Con hoang”
này, Diệp Quân Lâm ghét cay ghét đắng.

Tuy anh không ghét cha mẹ ruột của mình, nhưng cũng chẳng có hứng thú muốn biết.

Nhưng dù sao cũng là bọn họ ban cho anh sinh mệnh, là bọn họ đem anh đưa tới thế giới này.

Đây là điều rất thiêng liêng.

Không thể bị khinh nhòn.

Mà đám người trước mắt này lại khinh bỉ anh! Thế thì phải chết! Diệp Quân Lâm chậm rãi đứng dậy, ánh mắt đáng sợ quét trên người Chí Đông Vượng.

“Cậu…
Câu muốn làm gì?”
Giò khắc này, mấy người Chí Đông Vượng đã cảm nhận được một khí thế oai hùng khủng khiếp.

Sát khít Bọn họ cảm nhân được sát ý vô tận trên người Diệp Quân Lâm! Như thể bọn họ sắp chết đến nơi rồi! “Anh…
Đừng mà…
Chí Nam Yên tiến lên, lập tức ngăn Diệp Quân Lâm lại.

Cô sợ cứ như vậy sẽ xảy ra chuyện.

Cô lập tức kéo Diệp Quân Lâm ra khỏi nơi này.

“Hừ!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1047: 1047: Chương 1048





Ra đến bên ngoài, Diệp Quân Lâm hít sâu một hơi.

Vừa rồi thiếu chút nữa thì trở lại trạng thái trên chiến trường.

Nếu không phải Chí Nam Yên ngăn lại, sợ là giết sạch tất cả người trong đó.

Thôi, bỏ qua cho bọn họ một lần.

Chờ ngày mai trong buổi họp thường niên sẽ tiếp tục xử lý những người này!
Sau khi Diệp Quân Lâm rời đi, Chí Đông Vượng đầy mặt ý cười: “Đông Phương, tôi hiểu cho ông, tôi mà có loại cháu như này thì cũng không dám nhận! Lớn lên nơi đầu đường xó chợ, làm gì xứng với huyết mạch cao quý nhà họ Chí chứ?”
“Đúng vậy, không sai! Vừa rồi còn tưởng đại nghĩa diệt thân, quay lưng lại với tổ tông! Nhà họ Chí ở Lâm Hải sao lại có đứa cháu như thế này!
Đối mặt với sự sỉ nhục của người khác, Chí Đông Phương nghiến chặt răng, tay nắm chặt quải trượng.


Dã tâm muốn giết Diệp Quân Lâm nổi lên.

Nếu người này trở lại nhà họ Chí, sẽ chỉ mang lại sự xấu hổ cho nhà họ Chí! Anh còn có một người me bẩn thỉiu, đó là nỗi xấu hổ lớn nhất của nhà họ Chí! Hai nỗi nhục này sẽ dập đếm nhà họ Chí hoàn toàn không ngóc đầu lên được.

Điều này chỉ mới là khởi đầu.

Bữa tiệc thường niên ngày mai, sau khi trăm họ nhà họ Chí ở Việt Nam đến, quan cảnh hoành tráng đó mới gọi là xấu hồi Khi đó, chỉ sợ rằng phải chết ngộp trong nước bọt của mọi người.

Khi ấy khoảnh khắc đáng xấu hổ của nhà họ Chí ở Hoa Hải sẽ được ghi vào lịch sử! Bây giờ nhà họ Chí ở Hoa Hải chỉ có thể giảm thiệt hại đến càng thấp càng tốt.

“Đúng rồi, tất cả những vị khách mà chúng ta đã mời đều xác nhận sẽ có mặt phải không?” Chí Đông Phương bắt đầu hỏi Chí Khiếu Côn và những người khác.

“Xác nhận hết rồi, đều sẽ đến!”

“Thằng bảy đâu? Khi nào thì trở lại?”
“Cha, Tiềm Long chín giờ sáng sẽ về, còn kịp!” Chí Khiếu Côn đáp.

“Tiêm Long, Chiến thần Côn Luân thì sao?”
“Chiến thần Côn Luân bên đó con đã hỏi vài lần rồi, Tổng tư lệnh Quân khu cho biết – Chiến thân Côn Luân đã đến Hoa Hải rồi!” Chí Tiêm Long đáp.

Tin tức này là một bất ngò lón đối với nhà họ Chí Chiến thần Côn Luân đến sớm hơn một ngày, điều này cho thấy ông ấy coi trọng bữa tiệc thường niên của họ.

Lúc này người nhà họ Chí mới nở nụ cười tươi rói.

“Tin Chiến thần Côn Luân đến phải được giữ bí mật và ngày mai hãy tung ra! Ta muốn Chí Đông Vượng biết ta tốt như thế nào!”
“Vậy thì, Chiến thần Côn Luân ở đâu? Nhà chúng ta cần sắp xếp sao?”
“Bọn họ nói không cân, Chiến thần Côn Luân ngày mai sẽ tới!”
Chí Tiềm Long trả lời.

“Vậy được rồi! Mọi người đi chuẩn bị đi! Nhà họ Chí ở Hoa Hải của chúng ta đều phụ thuộc vào Chiến thần Côn Luân.”
Chí Đông Phương đã tưởng tượng ra khuôn mặt kinh ngạc của những người nhà họ Chí kia khi Chiến thần Côn Luân xuất hiện..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1048: 1048: Chương 1049





Ở một bên khác.

Diệp Quân Lâm cùng Chí Nam Yên đã nói rất nhiều: “Nam Yên đưa anh đi dạo chút đi! Ở đây ngộp ngạt quá!”
Diệp Quân Lâm sợ rằng nếu ở lại lâu hơn nữa anh sẽ thực sự muốn giết người.

Giết chết một người không tốt.

“Anh Lâm Lâm, vừa lúc mấy người bạn của em tổ chức tiệc, chúng ta cùng nhau đến đi!”
“Được, vậy cùng nhau đi!”
Ngay sau đó, cả hai đến một câu lạc bộ cao cấp sang trọng.

Có một vài người nước ngoài chơi nhạc jazz trong đó, ngược lại có chút tư tưởng của tiểu tư sản.

“Nam Yên, nhìn đây này!”
Lúc này có người hét lên.


Ở một bàn cách đó không xa, có một vài người trẻ tuổi, ba nam hai nữ, tất cả đều ăn mặc đẹp và khí chất.

Họ đều là con của những gia đình giàu có.

Chí Nam Yên cùng Diệp Quân Lâm bước tới.

“Nam Yên, sao cậu lại có thời gian qua đây?
Mình còn cho rằng cậu sẽ không đến kịp vì phải chuẩn bị cho bữa tiệc thường niên?”
Cô gái Trương Vĩ tò mò hỏi.

Cùng lúc đó, đôi mắt đẹp nhìn Diệp Quân Lâm hỏi: “Anh ấy là ai vậy?”
“Giới thiệu với mọi người một chút, đây là anh trai mình-Diệp Quân Lâm!”
Lúc này, một chàng trai chợt cười nói: “Chẳng lẽ là đứa con hoang của nhà họ Chí mà mọi người đồn đại?”
Ngay khi những lời này vừa dứt, bâu không khí bỗng chốc ngưng trệ.


Mọi người đều nhìn về phía chàng trai Trần Khải.

“các người nhìn tôi làm gì? Toàn bộ Hoa Hải đều đồn đại thế này! Đêu nói Diệp Quân Lâm là con hoang có mẹ nhưng không biết cha là ai! Là nỗi sỉ nhục của hoàng tộc nhà họ Chí!!!” Trần Khải thẳng thừng.

“Bùm!” Đầu Chí Nam Yên vang lên một tiếng.

Vốn cho rằng rời khỏi nhà họ Chí sẽ tốt hơn nhiều.

Ai ngò rằng lại đụng phải người kêu Anh Lâm Lâm là con hoang.

“Là cậu đã nói con hoang?”
Diệp Quân Lâm nhàn nhạt nói.

“Ừ, tôi đã nói, có chuyện gì?” Trần Khải biết chắc người nhà họ Chí đều không thích Diệp Quân Lâm, còn muốn đuổi anh đi.

Vì vậy cậu ta không sợ bị quy trách nhiệm gì cả.

Thậm chí cậu ta còn muốn dạy dỗ Diệp Quân Lâm, nhà họ Chí còn sẽ thưởng cho cậu ta.

“Nói lại một lân nữa!” Ánh mắt Diệp Quân Lâm hiện lên một chút sắc bén..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1049: 1049: Chương 1050





“Anh là đứa con hoang có mẹ không cha, rồi Sao nào?” Trần Khải ngạo nghễ nhìn Diệp Quân Lâm, trong mắt tràn đầy vẻ vui đùa.

Ngay cả những người bạn đồng hành của cậu ta cũng không thể chịu đựng được nữa.

“Trần Khải, hơi quá đáng rồi đó, anh ấy là anh của Nam Yên!” Trương Vi không khỏi trách cứ.

Trân Khải vẻ mặt cao ngạo, giêu cọt: “Hoa Hải này ai mà không biết, Diệp Quân Lâm là con hoang? Lại không phải chỉ có một mình tôi nói!”
“Ba!” Trân Khải vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm liên tát vào mặt cậu ta.

“Phụt!” Cậu ta phun ra máu, thậm chí bay ra cả chục chiếc răng.

Không thể tin được! Không ai nghĩ rằng Diệp Quân Lâm sẽ ra tay Một cái tát làm gấy hết răng của Trân Khải…
‘Anh anh anh…
Sau mấy chục giây, Trần Khải mới có phản ứng.

anh vậy mà đám đánh…

đánh tôi…
Bởi vì mất răng, nên trong lời nói của Trần Khải lộ tiếng gió, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

“Tôi không chỉ đánh anh, ai nói tôi, tôi đánh người đó! Cả Hoa Hải đều mắng tôi là đồ con hoang, thì tôi sẽ đánh tất cả Hoa Hải.

Đánh đến khi ai cũng sợ hãi, ai cũng không dám nói nữa!”
Giọng Diệp Quân Lâm tuy lãnh đạm nhưng lại có vẻ độc đoán ẩn trong đó.

Làm cho Trần Khải cảm thấy một tia sợ hãi.

“Răng của tôi!”
Nhìn thấy răng gãy, Trần Khải như phát điên lên.

.

Truyện hay luôn có tại ++ t r u m t r u y e Л.


v n ++
“Anh… đợi đó cho tôi! Xem hôm nay tôi có thể giết anh không!”
Trần Khải hét lên.

Biết được mối quan hệ giữa Diệp Quân Lâm và nhà họ Chí, cho nên cậu ta không hề sợ nhà họ Chí sẽ trả thù chút nào.

Bị Diệp Quân Lâm đánh như vậy, cậu ta nhất định phải báo thù.

“Có bản lĩnh thì anh ở chỗ này chờ đi, tôi đi gọi người đến!”
Trần Khải hét lên.

Sự khuyên ngăn của người khác hoàn toàn không có tác dụng.

“Nam Yên, cậu đi đi! Chốc nữa Trần Khải sẽ gọi người tới, anh cậu sẽ phải chịu thiệt đó!”
Trương Vĩ thuyết phục.

“Không sao, tôi sẽ đợi cậu tat”
“Ai chửi tôi là con hoang, tôi đánh người đó!
Đánh cho đến khi tất cả đều câm miệng!”
Diệp Quân Lâm bình tĩnh ngồi xuống một bên..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1050: 1050: Chương 1051





Trương Vi cùng cô gái còn lại sững sờ.

Đúng là một người đàn ông mạnh mẽ! Cả hai chưa bao giò thấy một người đàn ông bá đạo như vậy.

“Anh, chúng ta vẫn nên đi thôi, không cần nổi giận với những người này!” Chí Nam Yên thực sợ Diệp Quân Lâm xảy ra chuyện.

“Nam Yên, đừng lo lắng cho anh, một thằng nhóc choai choai anh còn không đối phó được, anh còn tên Diệp Quân Lâm gì nữal” Diệp Quân Lâm không quan tâm.

Anh còn tự rót rượu uống.

Trông anh điềm đạm và bình tĩnh, dường như mọi thứ không thể nào lọt vào mắt anh.

Hai mắt Trương Vi và Du Đình đều sáng ngời, nhìn Diệp Quân Lâm đầy ngưỡng mộ.

Tính cách của Diệp Quân Lâm quá quyến rũ quá dễ dàng thu hút những cô gái nhỏ này.

Trương Vi và Du Đình đang mong chò để được xem Diệp Quân Lâm sẽ đối phó với Trần Khải như thế nào.


Dù gì họ đều biết rằng nhà họ Chí sẽ không giúp được gì cho anh.

Không bao lâu, Trần Khải cùng đông đảo chạy tới, đoàn người vây quanh Diệp Quân Lâm.

Miệng Trần Khải vẫn còn máu chảy ra, cơn đau rụng răng luôn làm cậu ta khó chịu.

“Tên này gan lớn lắm! Mày thật sự không rời khỏi!”
“Tốt lắm, mày đánh gãy hết răng của tao, thì tao cũng sẽ đánh gãy hết răng của mày! Sau đó cạo hết móng tay móng chân của mày, tao sẽ cho mày sống không được mà chết cũng không xong!”
Trong mắt Trần Khải đầy tức giận nhìn Diệp Quân Lâm.

“Mày là một thằng con hoang, một thằng khốn!” Trần Khải chửi rủa.

“bùm!!”
“Răng rắc!” Chỉ thấy được Diệp Quân Lâm cầm lấy chai rượu đập ngay vào đầu cậu ta.

Ngay lập tức, máu của Trần Khải từ trên đầu chảy ra.


Cậu ta gần như ngất đi.

Đúng lúc này, trên tầng hai của câu lạc bộ cũng có một nhóm người đang tụ tập.

Những người này có một đặc điểm là có băng ở chân hoặc băng ở tay.

Họ là đảng Thái Tử ở Hoa Hải!
Đại ma vương của giới trẻ.

Ngay cả thái tử Cố Hạn Vũ cũng ở đó.

Lúc này, tiếng đập chai thu hút sự chú ý của họ.

“Huh? Xem xem chuyện gì đang xảy ra?”
Cố Hạn Vũ chỉ huy.

Mọi người nhìn sang.

“Ồ, Trần Khải của nhà họ Trần đang dạy người!”
Cố Hạn Vũ vừa nhìn, quả nhiên nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.

Ngay lập tức, con ngươi giãn ra cực hạn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1051: 1051: Chương 1052





Cả người lập tức nhảy dựng lên.

“Là chủ của trăm gia tộc lớn ở Hoa Hải chúng †a – Diệp Quân Lâm!”
Cố Hạn Vũ hét lên một tiếng.

Mọi người vừa nhìn quả nhiên là vậy.

Thật là Diệp Quân Lâm!
Thực sự là chủ của họ!
“Chết tiệt, Trần Khải muốn chếtI!I”
Mọi người giận dữ đứng dậy và đồng loạt lao xuống.

Ở phía dưới Trần Khải sau khi bị gõ một chai, cả người không thể nào tin được nhìn Diệp Quân Lâm, tức giận nói: “Mày! Muốn chết!”
“Các anh em, giết nó cho tôi!!!”
“Tất cả hậu quả tôi gánh hết!!!”
Trần Khải gầm gừ.

Cậu ta giống như một con quỷ.


Giận dữ kinh khủng!
“Răng răng rắc!” Đúng lúc này, có người bước tới, dùng chai rượu đập vào đầu Trân Khải một lân nữa.

Máu bắn tung tóe, xỉ thủy tỉnh vỡ tung tóe khắp nơi.

Não Trần Khải bị đánh trọng thương, bị đập tới loạn xì ngầu.

Cậu ta đột nhiên quay đầu lại, tức giận nói: “Mẹ nó thằng nào?”
“Là tôi đây!”
Người phía sau lạnh lùng trả lời.

“Anh…
thái…
thái…
thái tử… Trần Khải vốn định nổi giận, nhưng lại nhìn thấy một khuôn mặt khiến cậu ta kinh hãi.

Thế mà lại là lão đại của đảng Thái Tử Cố Hạn VũI “Anh Hồ?”.


ngôn tình hay
“Anh Cao?”
“Anh Trịnh?” ‘Anh Huỳnh?”
‘Anh Phương?”
Trân Khải gọi từng người một.

Cậu ta vậy mà lại phát hiện ra răng, có 3- 40 người của đảng Thái Tử đang ở đây.

Họ đều là những người năm trong top đầu của đảng Thái Tử.

Bối cảnh của gia tộc đẳng sau họ cũng là chuẩn hoàng tộc hoặc thậm chí là hoàng tộc.

“Các anh… các anh ở đây?”
Trần Khải kinh hãi.

Mặc dù cậu ta cũng xuất thân từ một gia đình giàu có.

Nhưng so với đảng Thái Tử, cậu ta chỉ là em út mà thôi.

Bình thường khi thấy đám người bọn họ đều phải vòng đường mà đi.

Vậy mà hôm nay lại đúng trúng..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1052: 1052: Chương 1053





“Sao nài Chúng tôi không thể ở đây?”
Hồ Minh Long lạnh lùng hỏi.

“Có thể có thể…”
Trần Khải sợ đến đổ mồ hôi lạnh, cả người tê dại đến quên cả đau.

Nhưng cậu ta lại thắc mắc, tại sao người của đảng Thái Tử lại nói chuyện với cậu ta.

Còn đập cậu ta một chai.

“Cậu đang làm gì ở đây?”
Cố Hạn Vũ hỏi.

Trần Khải cười nói: “Thái tử, em đang dạy người a! Là đứa con hoang của nhà họ Chí, Diệp Quân Lâm.

Vậy mà dám đánh em, xem em có giết nó không!”

Vừa nói, Trần Khải vừa chỉ vào Diệp Quân Lâm.

Nhưng ngay sau đó, một chuyện đã xảy ra, khiến mọi người bàng hoàng.

Chỉ nhìn thấy Cố Giới Vũ và tất cả các thành viên của đảng Thái Tử bước tới, quỳ xuống trước mặt Diệp Quân Lâm, cùng nhau hét lên: “Cố Giới Vũ, gặp qua chủ nhân!”
“Hồ Minh Long gặp qua chủ nhân!”
“Trịnh Thanh Phong gặp qua chủ nhân!”
“Huỳnh Tiến Đông đến gặp qua chủ nhân!”
Tất cả các cậu chủ của đảng Thái Tử, kể cả Thái Tử, đều quỳ xuống trước mặt một người lạ và kêu chủ nhân.

Cảnh tượng này quá sốc!
Trương Vi ngẩn ra.

Du Đình chết lặng.

Chí Nam Yên và Trần Khải đều chết lặng…

Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Làm thế nào mà đứa con hoang của nhà họ Chí lại trở thành chủ nhân của đảng Thái Tử?
Họ có đang mơ không?
Chí Nam Yên há to miệng, có vẻ hơi hiểu.

Hèn gì Anh Lâm Lâm dám quát nhà họ Chí, hóa ra anh có đủ tự tin.

Đến cả đảng Thái Tử còn gọi anh là chủ của họ.

Nhưng Trần Khải không nghĩ như vậy, cậu ta cho rằng Cố Hạn Vũ bọn họ hiểu nhầm.

“Thái tử, anh Hồ các anh sao vậy? Nó chỉ là đứa con hoang của nhà họ Chí tôi! Sao các anh lại kêu nó là chủ? Có phải có nhầm lẫn gì không?”
Trần Khải mở to mắt tò mò hỏi.

Đột nhiên Cố Hạn Vũ sắc bén nhìn anh.

“Bùm!”
Hắn đá Trần Khải đi.

“Bùm!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1053: 1053: Chương 1054





“Bùm!”
“Bùm!” Cậu ta bị liên tiếp bảy tám cái bàn đập vào mới dừng lại, hộc máu mồm, còn nửa cái mạng cũng bị Cố Hạn Vũ đá vào nữa.

“Mẹ nó thằng nào dám nói chủ nhân là con hoang! Tôi sẽ hủy hoại cả gia tộc của nó!” Cố Hạn Vũ gầm gừ.

“Không sai! Ở Hoa Hải này, ai dám nhắc tới chủ nhân là con hoang, đảng Thái Tử chúng tôi nhất định sẽ truy cứu tới cùng!” Những người khác cũng lên tiếng.

“Bùm!” Vài câu ngắn ngủi khiến tất cả mọi người có mặt đều nghe như sấm sét giữa trời quang.

.

||||| Truyện đề cử: Thần Cấp Ở Rể |||||
Cũng tương đương với nhận ra thân phận của Diệp Quân Lâm! Anh thực sự là chủ của đảng Thái Tử ở Hoa Hải! “VỊ…
tại sao…
Trân Khải nằm dưới đất giãy giụa mấy lần cũng không dậy nổi.


Cả người như phát điên.

Cậu ta không nào thể tưởng tượng được, một đứa con hoang lại có thân phận như vậy? “Nói thật với các người, anh ấy không chỉ là chủ nhân của đảng Thái Tử chúng tôi, anh ấy còn là chủ nhân của trăm gia tộc lớn ở Hoa Hải!” Lời nói của Cố Hạn Vũ giống như một thanh kiếm sắc bén đâm vào trái tim con người.

Thật là sốc.

Các cao thủ được Trần Khải mời đến cũng quỳ xuống đất, không ngừng run rẩy.

“Tôi đã nói với nó cả Hoa Hải này, kẻ nào đám mắng tôi là con hoang, tôi sẽ đánh cả Hoa Hải, đánh đến khi bọn họ sợ, đánh đến khi không ai dám nói nữa! Diệp Quân Lâm bình tĩnh nói.

“Đã hiểu! Tôi sẽ làm ngay! Tôi muốn nhìn xem ỏ Hoa Hải này ai dám xúc phạm chủ nhân? Tôi nhìn từng người một!”
“Trần Khải, nói cho cậu biết, nhà họ Trần các người xong rồi!”
Cố Hạn Vũ đương nhiên sẽ giải quyết mọi chuyện.

Ngay sau đó Trần Khải và những người khác.


bị ném ra ngoài.

Câu lạc bộ trở nên yên tĩnh trở lại.

“Đừng lo lắng, các người tiếp tục đi!”
Diệp Quân Lâm nói xong, mọi người mới buông lỏng cảnh giác.

Trương Vi và Du Đình tràn đầy ngưỡng mộ nhìn Diệp Quân Lâm.

Im lặng như một quý ông lịch lãm, hành động như một ma quỷ.

Thật là quyến rũ.

Cả hai còn bí mật hỏi Chí Nam Yên: “Anh trai của cậu có vợ chưa?”
“Không, nhưng sẽ sớm thôi.”
“Không kết hôn nghĩa là chúng mịn còn cơ hội”
Buổi tối, Diệp Quân Lâm từ chối lời mời tử tế của hai cô gái và cùng Chí Nam Yên trở về nhà họ Chí.

Nhà họ Chí đã sẵn sàng, chỉ chờ bữa tiệc thường niên bắt đầu.

Khi Diệp Quân Lâm trở về, không ai có sắc mặt tốt cat..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1054: 1054: Chương 1055





“Diệp Quân Lâm, bây giờ mày đi ra ngoài làm hì? Mày không biết, hiện tại mọi người ở Hoa Hải đều nói mày là con hoang, sao?”
“Mặt mũi hoàng tộc nhà họ Chí chúng ta đều bị mày vứt hết rồi!”
Chí Tiềm Long tức giận nói.

Bây giờ cả Hoa Hải đều biết Chí Đông Phương có một đứa cháu ngoại như vậy.

Phố lớn hẻm nhỏ đều đang đồn đại.

Tất cả đều đang cười nhà họ Chí!
Tất cả đều là vì Diệp Quân Lâm.

Vì vậy, mọi người đều vô cùng căm giận anh.

Thậm chí muốn giết anh.

Chí Đông Phương nói: ‘Diệp Quân Lâm, cháu đã trở thành người nhà họ Chí.


Ta sẽ đặt ra quy tắc cho cháu.

Từ nay về sau, ta sẽ cấm túc cháu tại nhà họ Chí, cả đời không bao giờ được rời khỏi nhà họ Chí nửa bước!”
Đường lớn ngõ nhỏ ở Hoa Hải đều biết rằng đứa con hoang Diệp Quân Lâm đang ở đây.

Chỉ cần anh đi trên phố thôi đã có sức ảnh hưởng rất lớn đối với nhà họ Chí rồi.

Người nhà họ Chí không muốn nhìn thấy anh.

Nhưng họ cũng chỉ có thể nghĩ ra cách là cấm anh vĩnh viễn không được bước chân ra khỏi nhà họ Chí dù nửa bước.

Vì dù mọi người trong thiên hạ đều biết Diệp Quân Lâm đã đến nhà bọn họ, nhưng nếu anh không đi ra ngoài liền đồng nghĩa với việc nhà họ Chí không có người này.

Như vậy đối với nhà họ Chí ảnh hưởng cùng tổn thất đều giảm đi đáng kể.

Cách này là Chí Đông Phương học được từ người khác Bởi vì mẹ của Diệp Quân Lâm là Chí Oánh cũng từng bị cấm túc vĩnh viễn, cả đời không được bước chân ra ngoài một bước.

Tính đến nay đã ngót nghét gân ba mươi năm.


Cho nên từ khi Diệp Quân Lâm sinh ra cũng liên theo như vậy! Nếu là lúc trước mà nói Chí Nam Yên vẫn sẽ rất lo lắng.

Nhưng trùng hợp là vừa trải qua những chuyện kia, cô đã biết thân phận của anh trai mình.

Những người đứng đầu của trăm gia tộc lớn cũng công nhận anh là chủ.

Nên đương nhiên anh sẽ không để nhà họ Chí vào mắt.

Vì vậy mà Chí Nam Yên rất yên tâm.

Nếu có xung đột thì anh cô cũng sẽ không phải chịu thiệt thòi.

Chí Nam Yên ngược lại còn hy vọng rằng Diệp Quân Lâm có thể dập tắt ngọn lửa của nhà họ Chí.

Diệp Quân Lâm mim cười: “Mặt trời, trăng, sao có thể đến mọi nơi thì không có nơi nào mà tôi không được đặt chân đến!”
“Tôi, Diệp Quân Lâm, muốn đi đâu, không ai có thể quản được!”
“Huống chỉ trên đời này căn bản không có cái lồng nào có thể giam được tôi!
“Vậy thì mày cứ chờ xem! Xem nhà họ Chí tao có giam được mày không!”
Với việc Diệp Quân Lâm đang mạnh miệng Chí Đông Phương trực tiếp bỏ qua không thèm nghe.

Ông ta phải đợi cuộc họp thường niên điễn ra xong mới có thể tra tấn Diệp Quân Lâm thật tốt..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1055: 1055: Chương 1056





Chí Đông Phương vẫn còn ý nghĩ, nếu thật sự không thể giam được Diệp Quân Lâm.

Vậy phải để cho Chí Tiềm Long quay lại đưa hắn đến doanh trại huấn luyện.

Điều này với nhà họ Chí mà nói cũng mang về được cái tiếng tốt.

Lại còn xử lý được đồ phiền toái Diệp Quân Lâm này.

Nếu 100.

000 binh sĩ của quân đoàn Khải Hoàng biết chuyện này, có lẽ sẽ phải bật cười đến rụng răng.

Lại để cho một kẻ đào ngũ từng bị bắt mang theo Chiến thần Côn Luân trang nghiêm đến doanh trại để huấn luyện?.

Chương mới nhất tại _ TRÙ MtruуệЛ.v И _
Đây còn không phải là một trò cười sao?
Vào buổi tối, Diệp Quân Lâm gọi điện thoại cho Lý Từ Nhiệm.

Kết quả, cô cả giận không trả lời, trực tiếp cúp điện thoại.


“Hả? Từ Nhiệm đây là bị sao vậy?”
Diệp Quân Lâm nhanh chóng tìm ra nguyên nhân.

Lý Từ Nhiệm cho rằng nếu đến cuộc họp thường niên của nhà họ Chí, anh sẽ phải thỏa hiệp.

“Từ Nhiệm, em hiểu lầm lớn rồi! Cái gì mà nhà họ Chí? Chỉ cần anh muốn, toàn bộ trăm đại gia tộc của Hoa Hải đều phải cúi đầu dưới chân anh! Huống gì là một cái nhà họ Chí nhỏ nhoi kial”
Diệp Quân Lâm bất đắc dĩ cười cười.

Một đêm vô sự.

Vào ngày hôm sau, cuộc họp thường niên mười năm một lần của nhà họ Chí bắt đầu.

Diệp Quân Lâm theo người nhà họ Chí về nhà thờ họ từ sớm.

Mọi người từ khắp nơi trong nước, thậm chí cả nước ngoài đều lần lượt trở về.

Cuộc họp thường niên cuối cùng cũng sắp bắt đầu!
“Đợi lát nữa mày bớt nói chuyện cho tao, hoặc không thì đừng nói! Trốn vào trong góc đi!”

Chí Đông Phương cố ý chạy đến dặn dò.

Nếu không có cách nào để thoát khỏi Diệp Quân Lâm, vậy đành thừa nhận điều đó.

Chí Đông Phương chỉ có thể làm một số biện pháp nhỏ nhoi, không để bọn họ quá bị mất mặt!
Trong sảnh nhà thò tổ có một sân chứa được một nghìn người.

Đại diện các gia đình họ Chí từ khắp mọi miền đất nước đã tề tựu đông đủ.

Trước sảnh tổ có để một cái ghế thái sư.

Ngôi trên đó là một người ông lão với mái tóc hoa râm, người gầy gò như thể chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng có thể ngã.

Nhưng ánh mắt của ông ta sắc bén, khí lực tràn đầy và có khí thế cực bức người.

Ông là Chí Khang Dũng, trưởng lão lớn tuổi nhất trong đòng họ Chí, hiện ông đã 123 tuổi.

Ông thuộc thế hệ được kính trọng nhất trong dòng họ Chí! Dù người nhà họ có quyên lực đến đâu, nhưng nếu là lời ông tổ nói thì nhất định phải nghe theo! Bên cạnh chỗ của ông có bốn chiếc ghế, lân lượt là Chí Đông Phương, Chí Đông Vượng và những người khác.

Họ là tám vị tổ sư mạnh nhất của nhà họ Chí.

Mặt khác hàng nghìn người đứng dưới sân đều được xếp hàng theo thân phận.

Diệp Quân Lâm cũng nằm trong số, nhưng anh được cố tình xếp vào góc khuất để mọi người không chú ý đến..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1056: 1056: Chương 1057





Chí Khang Dũng ngồi ở ghế giữa, chỗng gây nói: “Hà? Không tệ! Con cháu nhà họ Chí đều là rông là phượng! Đất nước so với dòng họ Chí chúng ta có lẽ cũng không mạnh hơn bao nhiêu!”
“Đặc biệt là hai người Đông Phương và Đông Vượng, mười năm qua đã thăng chức được rất nhiều, theo tiêu chuẩn là đã trở thành vào được hoàng tộc! Ngoài ra còn có tám vị đại gia chủ khác được cũng sắp thành hoàng tộc! Ta rất hài lòng!
“Cảm tạ ông tổ đã có lời khen ngợi, kính chúc ông tổ phúc như Đông Hải thọ sánh Nam Sơn!
Cũng cầu chúc nhà họ Chí ta trường thọ, trường tôn ngàn năm Chí Đông Phương và Chí Đông Vượng lập tức đứng lên nói.

Người bên đưới cũng cùng nhau hô vang: “Kính chúc ông tổ phúc như Đông Hải thọ sánh Nam Sơn! Cũng cầu chúc cho nhà họ Chí trường thọ, trường tôn ngàn năm!”
Chí Khang Dũng cười nói: “Tiếp theo, mọi người hãy nói một chút về những thành tựu đạt được trong mười năm qual”
Chí Đông Phương và Chí Đông Vượng lập tức kể ra một loạt những chiến công, trực tiếp đè ép tất cả mọi người đang có mặt.

Khiến cho ông tổ khen ngợi không thôi.

Chí Đông Vượng vẻ mặt có chút xấu hổ nói: “Ông tố, tuy có nhiều chiến công nhưng cháu có chút tiếc nuõi cho dòng họ ta ở Nam Giang! Tuy lĩnh vực kinh doanh đã đạt đến đỉnh cao, nhưng Con trai thứ hai của con lại không có tài, chỉ là một chức vụ trưởng huyện mà thôi, thực sự là cầm không đáng tay! Chí Nguyên thì mới chỉ là một thiếu tá, còn lâu mới để được vào mắt!
Nhưng vừa hay anh em của con Chí Đông Hưng là phó lãnh đạo ở Nam Giang, năm sau mới trở thành người đứng đầu tỉnh ấy”

“Hít hà”
Vừa dứt lời, mọi người đã phải hít sâu một hơi.

Dòng họ Chí ở Nam Giang thực sự kinh thiên động địa.

Nhân tài trong ba lĩnh vực kinh doanh, quân sự và chính trị đều dồi dào.

Nói như vậy, nhưng tuần trước Chí Đông Vượng và Chí Đông Phương đã ganh đua so sánh với nhau.

Bởi lẽ ông ta hiểu rằng về mặt kinh doanh hai bên có thể tương đồng.

Nhưng về quân sự và chính trị, học ở Nam Giang hoàn toàn có thể đè bẹp dòng họ ở Hoa Hải.


“Tốt lắm! Thật xứng đáng là con cháu nhà họ Chí chúng ta! Làm rất tốt! Con đã làm ta không phải hổ thẹn với liệt tổ liệt tông!
Chí Khang Dũng vỗ tay.

Sau đó, ánh mắt ông nhìn về phía Chí Đông Phương.

Ý nghĩa rất đơn giản, ông muốn Chí Đông Phương trình bày.

Chí Đông Phương liếc nhìn Chí Đông Vượng nói: “Dòng họ cháu ở Hoa Hải kém hơn Nam Giang, cũng không có nhiều nhân tài! Người duy nhất đáng nói là lão thất Chí Tiềm Long”
Chí Đông Vượng lập tức nói: “Ồ, tôi nghe nói Chí Tiêm Long là một tên hoang đàng, chơi bời lêu lổng suốt ngày, ông không chịu nổi nên đã đưa đi doanh trại huấn luyện.

Bây giờ thế nào rôi?”
“Tiềm Long trước kia quả thật tính khí không tốt, chỉ biết ăn chơi hoang đàng! Nhưng ai biết đứa nhỏ này sau khi vào đoanh trại huấn luyện liên thay đổi!
“Bây giò nó đang phục vụ trong đội quân của chiến thân Côn Luân- lữ đoàn sắt Khải Hoàng, cấp bậc thiếu tướng! Chí Tiêm Long không chỉ đã là một vị tưrớng mạnh, mà còn là cánh tay phải đắc lực của Chiến thần Côn Luân!”
Chí Đông Phương hùng hồn nói.

“Cái gì? Cấp bậc thiếu tướng của Lữ đoàn sắt Khải Hoàng?”
Chí Đông Vượng tròng mắt đều muốn trừng ra ngoài..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1057: 1057: Chương 1058





Nếu điều này là sự thật, những thành tựu của ông ta trong ở Nam Giang đều là vô ích.

“Hít hài!”
Nghe Chí Đông Phương nói xong, mọi người không nhịn được cảm thán.

Tất cả mọi người im lặng tập trung suy nghĩ, ngay cả thở mạnh một cái cũng không dám.

Điều này cũng thật quá đáng sợ! Đó chính là đội quân thân chỉnh của Chiến Thần Côn Luân đấy.

Địa vị chắc chắn cao hơn các thiếu tướng cùng cấp! Dù sao cũng là đứng sau lưng Chiến Thần Côn Luân mà!
“Phốc!”
Lúc này, trong góc đột nhiên có người cười nhạo.

Đó là Diệp Quân Lâm.


Chí Tiềm Long, một công tử bột chính hiệu, sau khi vào doanh trại căn bản không nghĩ mình là một quân nhân, mỗi ngày đều là chơi bời ăn uống.

Hắn ta lại còn là một kẻ đào ngũ, bị bắt làm tù binh và thiếu chút nữa đã làm lộ bí mật.

Như thế nào vào trong miệng Chí Đông Phương lại trở thành thiếu tướng của quân đoàn Khải Hoàng rồi?
Lữ đoàn sắt Khải Hoàng của anh sao có thể có người hèn nhát như vậy!
Nhất là những người đào ngũ như Chí Tiềm Long thì càng không!
Ngay cả khi đối thủ có trăm nghìn người, mà Lữ đoàn sắt Khải Hoảng chỉ còn một cũng sẽ chiến đấu hết mình.

Có chết cũng phải chết trên chiến trường.

Bởi vì trong sảnh đang yên tĩnh, tiếng cười của Diệp Quân Lâm càng thêm rõ ràng.

Thoáng chốc, ánh mắt của mọi người đều nhìn sang.


Vừa nhìn thấy là Diệp Quân Lâm, đám người Chí Đông Phương tức muốn chết.

Thằng nhóc này ở đây để gây rối có đúng không?
Nhất định phải hại chết ông ta mới được?
Ngược lại Chí Đông Vượng nhìn thấy anh thì rất vui mừng.

Nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ nghiêm khắc: “Vào thời khắc thiêng liêng như vậy, lại có người có thể cười nhạo? Có biết phép tắc hay không, lẽ nào là không để gia quy nhà họ Chí vào mắt? Là ai? Đi ra cho tôi!”
“Đúng vậy! Ai vô lễ như vậy?”
Chí Khang Dũng vẻ mặt tức giận.

“Khởi bẩm ông tổ, đó là cháu trai của Chí Đông Phương ở Hoa Hải, Diệp Quân Lâm!”
Bên dưới lập tức có người nói.

“Xi xào…”
Trong chốc lát, mọi người trong đại sảnh liền sôi sục.

Trong mắt Chí Đông Phương là một mảng đen tối.

“Diệp Quân Lâm phải không? Đứng lên cho tôi!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1058: 1058: Chương 1059





Chí Khang Dũng nói một cách lạnh lùng.

Chiếc gây cũng gõ gỗ xuống đất.

Ông vốn là người cực kỳ có uy vọng trong nhà họ Chí.

Bỗng nhiên bị cười nhạo thế này hiển nhiên rất tức giân.

Đặc biệt là trong những trường hợp cần sự nghiêm túc thế này, là con cháu thì phải có bộ dạng của con cháu! Ngay lập tức, hàng trăm ánh mắt trong đại sảnh nhìn về phía Diệp Quân Lâm.

Người họ Chí ở Hoa Hải lần lượt cúi đầu.

Khoảnh khắc nhục nhã sắp bắt đầu! Cũng chỉ vì vì một mình Diệp Quân Lâm! Hại cả dòng họ bọn họ phải xấu hổi Sau khi nghe ông Tô nói Diệp Quân Lâm cũng không hề nhúc nhích.

Ánh mắt sắc bén của Chí Khang Dũng roi trên người Diệp Quân Lâm.


“Tôi nói anh đứng lên! Anh không nghe thấy sao?”
Chí Khang Dũng đột nhiên trầm giọng nói.

Diệp Quân Lâm làm ngơ! Anh tuyệt không muốn thừa nhận rằng mình có quan hệ họ hàng với nhà họ Chí.

Vì vậy, cho dù Chí Khang Dũng có uy vọng hay có địa vị ông tổ cũng không thể kiểm soát được anh! Lại một lân nữa bị ngó lo, Chí Khang Dũng cực kỳ tức giận! Chí Đông Phương cùng những người khác sắc mặt cũng rất kém.

Diệp Quân Lâm này quả nhiên là một tên ôn thân.

Chỉ biết mang lại tai hoại Chĩ Khang Dũng nhìn Chí Đông Phương: “Đây chính là cháu ngoan của anh? Lại có thể bỏ qua những lời tôi nói? Hay là nó bị điếc?”
“Bùmf”
Mấy người nhà họ Chí sợ hãi rùng mình.

Lửa giận của ông tổ lây cả sang đầu bọn họ.


“Diệp Quân Lâm!”
“Mau đứng ra đây!!”
Chí Đông Phương dồn hết sức hét lên.

Những người khác xung quanh cũng nói: “Diệp Quân Lâm, mau đứng lên đi Nhưng anh không những không nghe bọn họ mà còn cười lạnh nói: “Ông không đủ tư cách ra lệnh cho tôi!”
“Hít hài”
Mọi người trợn tròn mắt không thể tin nhìn anh.

Người này không chỉ là vô lễ mà còn cực kỳ ngông cuồng.

Trước mặt trăm đại gia tộc họ Chí, trước mặt ông tổ vậy mà dám nói vậy.

Thật là không để ai vào mắt!
“Chí Đông Phương, đây thực sự là cháu trai tốt của anh saoll!”
Chí Khang Dũng tức giận nói.

Ngay khi Chí Đông Phương đang định giải thích thì Chí Đông Vượng đã cướp lời: “Ông tổ, theo cháu được biết, cháu trai Diệp Quân Lâm này từ nhỏ đã bị bỏ rơi ngoài đường.

Nó lớn lên ở mấy chỗ đầu đường xó chợ, không tránh khỏi học theo một số tật xấu! Hôm nay xem ra nó hoàn toàn không hợp với dòng máu cao quý của nhà họ Chí chúng tai “
“Đúng vậy, đúng vậy! Trong người có thể có một nửa dòng máu cao quý của nhà họ Chí, nhưng trong xương lại là kẻ hèn mọn! Người như vậy sao có thể xuất hiện ở cuộc họp thường niên nhà chúng ta được?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1059: 1059: Chương 1060





“Từ nhỏ sống ở đầu đường xó chợ liền nghĩ nhà thờ tổ cũng giống vậy! Đây chính là đang xúc phạm và làm ô uế dòng máu cao quý của tôi!”
Chí Nguyên, cháu trai của Chí Đông Phương tức giận nói.

Diệp Quân Lâm nghe vậy sắc mặt âm trầm, lên tiếng: “Dòng máu cao quý? Vậy thì còn phải xem trên người mày cao quý ở chỗ nào? Hay để tao rút vài cân máu của mày xem nó có màu gì?”
Dứt lời, anh tiến từng bước đi về phía Chí Nguyên.

“Cái gì? Mày định làm gì?”
Mọi người xôn xao, khung cảnh vô cùng hỗn loạn.

Đặc biệt là khi nhìn thấy Diệp Quân Lâm đằng đằng sát khí, Chí Đông Phương chỉ có một ý nghĩ: “Thôi xong!!”
Mặc dù quen biết Diệp Quân Lâm không lâu.

Nhưng ông ta biết người này là một kẻ cực hung ác.

Nói được làm được! Anh tuyệt đối dám cầm dao rút máu của Chí Nguyên! Nếu Diệp Quân Lâm và Chí Nguyên nổi lên xung đột, cả gia đình ông ta cũng coi như xong đời.


Nỗi sỉ nhục này sẽ hẳn sâu vào thân thê, không bao giờ xóa được.

“Làm càn! Mày định làm gì?”
Chí Nguyên cảm nhận được Diệp Quân Lâm không đễ chọc, anh ta liên lùi về sau theo bản năng.

Những người khác cũng măng: “Hắn ta lá gan cũng thật lớn? Trong trường hợp này còn dám cỗ ý gây sự!”
Ông tổ Chí Khang Dũng lại càng không cần nói tới, cực kỳ tức giận nện gậy xuống sàn m.

“Đường đường là đại gia tộc họ Chí sao lại có kẻ khốn nạn như vậy?”
Mắt thấy Diệp Quân Lâm sắp đến gần Chí Nguyên.

“Sao lại ôn ào thế này?”
Lúc này, một giọng nói truyền đến.

Một người đàn ông mặc bộ quần áo xanh lục của quân đội, trên lưng mang một chiếc balo cùng màu bước vào.


“A? Là lão thất! Chí Tiềm Long đã về!”
Chí Đông Phương cao hứng nói.

Mọi người cũng lộ ra vẻ vui mừng.

Đại công thần nhà họ Chí đã trở vê! Đây chính là một thiếu tướng thực sự al Hay còn gọi là cánh tay phải đắc lực của Chiến thân Côn Luân lữ đoàn Khải Hoàng! Lúc này, ánh mắt của mọi người đều tập trung một chỗ trên người Chí Tiêm Long.

“Cha, con đã trỏ vêt”
Chí Tiêm Long kích động nói.

Chí Đông Phương ôm con trai hưng phấn nhìn qua một lượt.

Chí Tiềm Long trở về thật đúng lúc! “Hả? Con trai, sao bộ quân phục của con lại bị sai?” Chí Đông Phương ngạc nhiên hỏi.

Hóa ra bộ quân phục màu xanh lá cây của Chí Tiêm Long không hề có bất cứ phù hiệu gì.

Phù hiệu trên tay áo đã được tháo ra, quân hàm không có, vạch số và các phù hiệu khác đều trống rông! Vì Chí Tiềm Long là một người đào ngũ, lại suýt tiết lộ bí mật.

Anh ta đã bị đuổi từ lâu..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom