Cập nhật mới

Dịch Nghịch Hành

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: 40: Tranh Mua


Giọng nói kia vang lên làm tim Hàn Vũ giật thót, hắn nghĩ thầm:“Lại lòi ra tình tiết máu chó quen thuộc vậy.

”Đoạn hắn quay người nhìn về phía người vừa nói kia, hóa ra lại là một bóng hình khá quen thuộc.

Thiếu nữ xinh đẹp, tươi tắn rạng ngời trong bộ váy hồng cùng mái tóc dài buộc kiểu cách, đi bên cạnh là một thiếu nam anh tuấn khí phách mặc một bộ trường bào màu trắng, hai người nọ chính là Mộ Thiên Nhi cùng Mặc Kiếm Phong.

“Quả nhiên là oan gia ngõ hẹp!” Hàn Vũ thầm cười khổ.

Mộ Thiên Nhi thấy Hàn Vũ nhìn mình liền nói:“Vật này rất có thể có gốc gác từ tông môn của ta, kính xin vị tiểu huynh đệ này nhường ta lần này, ta xin lấy vật khác trao đổi.

”“Tỷ tỷ à, vật này do ta đến trước mua được thì nó là của ta, ta cũng không cần vật gì khác cả nên xin thứ lỗi nhé.

” Hàn Vũ không nhượng bộ nói.

Mặc Kiếm Phong bên cạnh nghe vậy không hài lòng liền chen vào:“Này nhóc con, đừng tưởng cho mặt mũi mà lại được thể lấn tới.

Ngươi biết ta là ai không? Nếu còn muốn tử tế thì đưa đồ ra, ta mua cho cây kẹo mà ăn.

”Hàn Vũ cau mày nhìn Mặc Kiếm Phong, nghĩ thầm:“Vãi lìn, thằng này coi bố mày là trẻ con đấy à mà kẹo với chả ke, cái tính tình nhỏ nhen vãi, đéo khá nổi.

”“Ngươi không phải trẻ con thì là gì nữa?” Tiểu Đản bỏ đá xuống giếng.

Hàn Vũ không để ý tiểu Đản mà cất tiếng:“Đạo lý làm ăn là thuận mua vừa bán, ta không muốn bán thì các người làm gì được ta, định cướp sao, không coi vương pháp ra gì à?”Nói rồi hắn cầm lấy tấm da cũ đồng thời ném một túi chứa một trăm linh thạch hạ phẩm cho lão chột chủ quán.


Mặc Kiếm Phong bất thần xông tới bắt lấy cái túi, ném ngược lại Hàn Vũ rồi nói:“Ngươi còn chưa trả tiền đâu, vậy là mua bán chưa thành.

” Rồi hắn quay sang lão chột nói: “Như vậy đi, ta trả hai trăm linh thạch hạ phẩm, thế nào lão già?”Lão chột chủ tiệm mừng húm gật như gà mổ thóc:“Được được được, Mặc thiếu gia đã muốn vậy ta bán cho ngài.

”Hàn Vũ tức giận cất luôn tấm da vào túi áo, đoạn nói với lão chủ tiệm:“Lão là người làm ăn mà lại phá vỡ quy tắc như vậy sao, tưởng ta thiếu tiền à, ta trả ba trăm linh thạch.

”Lão già cũng là người từng trải, khoát tay nhỏ giọng nói với Hàn Vũ:“Này cậu nhóc, vấn đề giờ không phải là tiền, người ta là thiếu gia Mặc gia địa vị cao quý, chúng ta chỉ là dân đen, muốn lăn lộn ở đây phải nhìn sắc mặt người khác, nhỡ đâu chọc giận vị này, cả ta cả ngươi đều không có lợi.

”Mộ Thiên Nhi lúc này cũng bước tới gần Hàn Vũ cúi xuống nói:“Tiểu huynh đệ, thế này đi, ở trên khu phố này cậu thích cái gì có thể nói với tỷ tỷ, tỷ tỷ nhất định sẽ mua cho cậu đồng thời tặng thêm một trăm linh thạch hạ phẩm, được không?”Hàn Vũ ngoài mặt tỏ vẻ đăm chiêu chưa lên tiếng:“Mộ Thiên Nhi này ngược lại cũng biết làm người, cái tư thế cúi xuống này quả hợp pháp nhãn ta, không ngờ tuổi còn nhỏ mà nhũ phong đã lớn như vậy, ước chừng cũng B-cup đi.

”“Đúng là không có tương lai.

” Giọng điệu khinh thường của tiểu Đản lại vang lên.

“Đập vào mắt ta đấy chứ.

” Thưởng thức cảnh xuân mất một lúc, Hàn Vũ khẽ lắc đầu:“Không, ta chỉ thích tấm da này thôi.

” Rồi quay sang lão chủ tiệm: “Đây là ba trăm linh thạch hạ phẩm, nói thêm ta cũng đường đường là thiếu gia Hàn gia, lão không phải sợ ai cả.

”Lão chột cầm lấy túi tiền mà lòng không vui nổi, không hiểu sao tự nhiên chọc phải hai vị đại thần.

Mặc gia, Hàn gia là hai nhà cầm nắm quyền sinh quyền sát trong Bạch Vân Thành này, không phải là đối tượng mà những người như lão có thể chạm tới chứ đừng nói là đắc tội.


Đang chưa biết làm thế nào, Mặc Kiếm Phong liền bước tới:“Hàn gia? Vậy thì dễ nói chuyện, ngươi biết Hàn Thần chứ, hắn quan hệ với ta không tệ, coi như nể mặt hắn, đưa tấm da đó ra cho ta.

”Hàn Vũ quay sang Mặc Kiếm Phong nhàn nhạt: “Hàn Thần, chưa đủ tuổi đâu.

”Mặc Kiếm Phong tức giận, bất ngờ tung trảo chộp về phía cái túi của Hàn Vũ.

Chỉ nghe tiếng Mộ Thiên Nhi kêu lên:“Phong ca chờ đã.

”Thân hình của Hàn Vũ cũng di chuyển, trảo của Mặc Kiếm Phong chộp vào không khí, hắn nghĩ thầm: “Xem ra thằng nhóc này cũng có chút môn đạo.

”Sau đó là hàng loạt trảo ảnh được Mặc Kiếm Phong tung ra, phong tỏa mọi đường di chuyển của Hàn Vũ.

Nhưng Thần Thuấn bộ của Hàn Vũ mấy tháng nay cũng có tinh tiến, giúp hắn tránh được hết trong đường tơ kẽ tóc.

Một hồi lâu thấy đến cả chéo áo của Hàn Vũ cũng không chạm tới, Mặc Kiếm Phong hơi mất kiên nhẫn liền vận chuyển linh khí lên tay, nhiệt độ xung quanh tăng lên cấp tốc, từng tia lửa nhỏ từ lòng bàn tay hắn phun ra ngày càng nhiều tạo thành một tấm lưới lửa chụp lấy bóng ảnh của Hàn Vũ.

“Là Hỏa Thiên La, đấu với một thiếu niên mà Mặc Kiếm Phong phải dùng đến chiêu này sao?” Ý nghĩ này chỉ xẹt qua đầu Mộ Thiên Nhi.

Lúc này, nàng nhanh chóng vận chuyển linh lực, hội tụ thủy linh khí bao vây chiến trường của hai người kia tránh cho lửa bắn ra tạo nên hỏa hoạn không đáng có.

Giữa lưới lửa, Hàn Vũ chật vật di chuyển, từng sợi Hỏa Thiên La bỏng rát dần thu hẹp làm phạm vi hoạt động của hắn cũng ngày càng hẹp lại.


Đến một lúc, mọi lối đều bị chặn kín không còn tránh được, Mặc Kiếm Phong lại tới từ bên trái đẩy ra một chưởng, bắt buộc Hàn Vũ phải vận khí ngạnh kháng chưởng đối chưởng.

Dưới áp lực của chưởng lực bỏng rát, Thái Nhất Thần Thủy bao bọc lấy song chưởng Hàn Vũ, giúp hắn chống đỡ.

Ầm một tiếng, bóng người Hàn Vũ bay như chim, va vào một loạt các sạp hàng, không ai đỡ được.

Mộ Thiên Nhi bước đến bên cạnh Mặc Kiếm Phong nói giọng không vui:“Chỉ là một tiểu tử, cớ gì huynh phải làm đến mức ấy?”Mặc Kiếm Phong trên mặt vẫn đọng lại một chút sát khí, lạnh giọng trả lời:“Ta xuống tay đã hạ thủ lưu tình rồi, muội đừng lo, dù sao gia hỏa kia cũng là người Hàn gia, bét lắm là nằm nửa năm thôi, coi như một bài học, sau này ra đời bớt gây chuyện.

”“Hạ thủ lưu tình, huynh đừng tưởng ta không biết Nộ Diễm Khai Sơn chưởng của huynh lực đạo bao nhiêu, như thế này chúng ta có khác gì cường hào ác bá đâu cơ chứ?”Mặc Kiếm Phong chưa kịp nói gì thì một toán Cấm vệ quân tiến đến, đi đầu là một nam tử cao lớn mặt chữ điền, râu quai nón.

Những ai nhìn thấy hắn đều cảm nhận được một cỗ hạo nhiên chính khí không giận mà uy tản mác.

“Ở đây xảy ra chuyện gì?” Nam tử kia lên tiếng hỏi.

Lão chột chủ tiệm vội chạy ra, ai chứ người này hắn tuyệt đối không thể đắc tội được.

Rất nhanh chóng đầu đuôi câu chuyện đã được kể lại chi tiết.

“Vậy thằng bé kia đâu rồi?” Nam tử đưa mắt về Mặc Kiếm Phong hỏi.

“Ta ở đây.

” Hàn Vũ gạt những bụi bẩn trên người rồi bước tới, trên khóe miệng còn rỉ máu, tuy nhiên nhìn cước bộ của hắn, có lẽ không có dấu hiệu nội thương.

Nhìn bộ dáng này, Mộ Linh Nhi vô cùng bất ngờ, Mặc Kiếm Phong thì ngược lại, hắn cho rằng đây là một sự sỉ nhục.

Nam tử nọ nhìn Hàn Vũ từ đầu đến chân ra vẻ thưởng thức rồi nói: “Anh bạn nhỏ, ta là Từ Công Minh, tổng thống lĩnh Cấm vệ quân, có ta ở đây không ai dám gây sự, vậy chuyện vừa rồi là sao, ngươi thuật lại đầu đuôi cho ta.


”“Thì ra là Thiết Diện Phán Quan Từ Công Minh, nghe tiếng đã lâu, người ta đồn người này thiết diện vô tư, vô cùng công chính, nhìn cách hành xử hôm nay có lẽ chỉ hơn chứ không kém lời đồn.

” Hàn Vũ nghĩ rồi chắp tay chào.

Đoạn hắn lần lượt kể lại đầu đuôi sự việc cho Từ Công Minh.

Nghe xong, đối chiếu với lời thuật của lão chủ tiệm, thấy không có vấn đề gì, vị Thiết Diện Phán Quan quyết định Hàn Vũ sở hữu hợp pháp tấm da cũ kia với giá một trăm linh thạch hạ phẩm như ban đầu, còn tiền đền bù do hủy hoại các sạp hàng gần đó Mặc Kiếm Phong phải trả.

Mặc Kiếm Phong nghe thấy vậy liền méo mặt nhưng dưới uy thế của Từ Công Minh, hắn vẫn bắt buộc phải móc hầu bao ra, đành nuốt cục tức này vào bụng.

Mộ Thiên Nhi biết không lay chuyển nổi Hàn Vũ đành ấm ức bỏ đi mà không nói câu nào, Mặc Kiếm Phong thấy vậy liền chạy đuổi theo: “Thiên Nhi muội chờ ta với!”“Quái, tại sao lòng bàn tay của ta lại bỏng rát vậy nhỉ?” Lúc này Mặc Kiếm Phong mới phát giác cảm giác đau nhói ở tay.

Khi hai người kia khuất bóng, Từ Công Minh tiến lại gần Hàn Vũ, vỗ lưng tán thưởng:“Anh bạn nhỏ, lá gan cũng lớn đấy, dám đối nghịch với Mặc thiếu gia như vậy.

”“Ta chỉ làm những gì ta cho là đúng thôi.

” Hàn Vũ trả lời.

“Khá lắm, có tâm cường giả, xem ra Hàn lão có người kế thừa rồi.

” Từ Công Minh cười ha hả xong cũng kéo Cấm vệ quân rời đi, bọn hắn còn đang làm nhiệm vụ.

Hàn Vũ cũng không ở lại mà rời đi luôn, cầm tấm da cũ trong tay hắn thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu không có Từ Công Minh thì chắc hắn sẽ vướng vào không biết bao nhiêu rắc rối.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: 41: Truy Tìm Kho Báu


Hàn Vũ vừa đi vừa hỏi tiểu Đản:“Tiểu Đản, tấm da này có gì đặc biệt vậy, cũng không thấy có linh khí dao động gì, nhìn đi nhìn lại không khác gì tấm da bình thường.”“Hừ tiểu bối vô tri, vận khí ngươi quá tốt nên mới đạt được một bảo vật được làm từ da của U Minh thú, có thể gọi là báu vật đấy.” Tiểu Đản nói.“U Minh thú? Loại này không phải tuyệt chủng rồi sao? Mà nó có tác dụng gì vậy?” Hàn Vũ đôi mắt sáng lên hỏi.“Thời đại của ta U Minh thú nhan nhản, bọn này chỉ có đúng một đặc điểm hơn hẳn các loài khác chính nằm ở da của chúng, có thể lưu giữ các loại thần thông, thuật pháp, có lẽ chính vì thế mà đến nay loài này không còn xuất hiện ở phiến thiên địa này nữa.” Tiểu Đản hồi tưởng.“Lợi hại vậy sao, quả nhiên đạo lý hoài bích có tội đâu đâu cũng tồn tại, mà nói như vậy, trong tấm da nát này đang ẩn tàng một thần thông hoặc thuật pháp?” Hàn Vũ hí hửng hỏi.“Ừm.” Tiểu Đản khẽ hừ giọng.“Nhưng ta thử truyền linh khí vào thì không thấy có phản ứng gì, có phải hỏng rồi không?”“Dễ thế thì không đến lượt ngươi đâu, để về nhà rồi tính.” Tiểu Đản khinh bỉ.Hàn Vũ nghe vậy thì vui vẻ, đầy mong chờ, muốn trở về để thử ngay.Đi dạo một lúc cũng không có món gì lọt vào mắt, đang tính trở về nhưng lúc này bọn Thiếu Du mặt mày nhăn nhó chạy tới, trên tay đang cầm một một tờ giấy.“Vũ ca, may quá huynh đây rồi.” Ngọc Linh kêu lên.“Có chuyện gì vậy?” Hàn Vũ hỏi.“Câu đố khó quá, bọn đệ vẫn chưa có ý tưởng nào.” Thiếu Du ủ rũ rồi đưa tờ giấy cho Hàn Vũ.Cầm tờ giấy hơi ố màu và rách vài chỗ xung quanh trong tay, hắn âm thầm đánh giá Ngọc Đỉnh các cũng làm giống thật quá đi.Phía trên tờ giấy có bốn ô vuông, ô đầu tiên được điền sẵn số ‘không’, ở giữa tờ giấy có mấy dòng chữ:“Bạch Vân cư ngụKhổng lồ tứ thủTả nhãn hữu ảnhHùng ưng giương cánhHướng tới biển trờiThiên nhãn dẫn lốiQuay đầu bước tớiTìm về căn nguyênThứ ngươi ước nguyệnChính tại trong tim”Phía dưới dòng chữ là biểu tượng của Ngọc Đỉnh các, còn lại không còn gì nữa, Hàn Vũ đọc xong thì cau mày suy nghĩ, hồi lâu không lên tiếng.“Vũ ca xem có gợi ý gì cho bọn muội không, nếu không nhanh thì kho báu bị người cướp mất.” Ngọc Linh sốt ruột nói.“Chỗ này cũng không tiện, hay là về Túy Dương lâu rồi chúng ta cùng tìm đáp án.” Trái ngược với sự nóng vội của Ngọc Linh thì Hàn Vũ không nhanh không chậm nói.“Được, được, chúng ta mau đi thôi.” Thiếu Du nói rồi cả bọn đẩy lưng Hàn Vũ đi nhanh khiến hắn cười khổ không thôi.Khi tới chỗ ngồi trên tầng ba quen thuộc, Thiếu Du với Ngọc Linh đứng ngồi không yên đều tập trung nhìn về Hàn Vũ đang đọc lại tờ giấy trên tay.“Phía trên có bốn ô vuông, ô đầu tiên có một chữ số không.


Vậy ẩn số phải tìm là ba ô còn lại.


Dưới đấy là bài vè, khả năng cao chính là gợi ý.” Đặt tờ giấy lên bàn, Hàn Vũ nói tiếp: “Như vậy thì mục tiêu của chúng ta là từ gợi ý này làm sao tìm được ẩn số trong ba ô trên.”“Vậy giờ chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu đây.” Vân Hi hỏi, cô nàng bây giờ đã trở lại vẻ nhanh nhảu như trước.“Trước sau đều phải tìm ra tất cả, mật mã cũng phải đúng thứ tự vậy thì cứ tìm lời giải lần lượt.

Để ý đoạn ‘Quay đầu bước tới – Tìm về căn nguyên’, suy nghĩ thử thì có vẻ tìm được địa điểm trước sẽ có gợi ý để dễ tìm được địa chỉ sau.”“Nói thì thế nhưng bây giờ chúng ta cũng chưa biết ‘Khổng lồ tứ thủ’ là gì, chẳng lẽ là người khổng lồ bốn tay, nếu thế biết tìm ở đâu.” Thiếu Du nói.“Theo như luật chơi thì kho báu sẽ chỉ nằm trong Bạch Vân Thành thôi, nên để tìm được lời giải tốt nhất ta phải có góc nhìn bao quát, đủ dữ kiện, nếu mò mẫm, quẩn quanh trong suy nghĩ mông lung thì rất khó mà ra được gì.


Thử nhìn bản đồ xem có gợi ý gì không.” Hàn Vũ trải bản đồ của Bạch Vân Thành lên mặt bàn, vừa nhìn các khu vực trên bản đồ vừa nói.Mấy người nghe vậy rồi cũng lập tức nhìn vào tấm bản đồ, bên trong Bạch Vân Thành nếu nói khổng lồ thì cũng có một số bức tượng lớn, nhưng không có bức tượng nào có bốn tay, tượng đài chiến sĩ diệt yêu ở quảng trường khổng lồ thì lại là quần thể nhiều nhân vật không chỉ có bốn tay.Mấy người Thiếu Du, Ngọc Linh và Vân Hi thảo luận to nhỏ qua lại, thậm chí họ còn cho rằng là có người khổng lồ đang trốn đâu đó trong thành mà to nhất thì là phủ đệ của Thành chủ, họ nghi ngờ rằng người khổng lồ đang ở đấy.Hàn Vũ im lặng không nói gì, hắn nghĩ khổng lồ bốn tay có lẽ chỉ là hình ảnh ẩn dụ, chứ theo kinh nghiệm tham khảo trong sách vở thì thế giới này không tồn tại loại sinh vật như vậy.


Lặng lẽ nhìn vào các vùng khác nhau trên bản đồ.Khi nhìn tới khu vực phía Nam, Hàn Vũ chợt mỉm cười, chỉ tay vào một vị trí rồi nói: “Có phải phía Nam, cách Bạch Vân Thành gần tường thành, có một cối xay gió đúng không?”“Đúng vậy, ở đấy có một cái cối xay gió khổng lồ vô cùng nổi tiếng.” Thiếu Du nói rồi như chợt nghĩ ra cái gì liền kinh hô: “Cối xay gió, cối xay gió!”“Cối xay gió làm sao cơ?” Vân Hi thấy biểu hiện khác thường của Thiếu Du liền thắc mắc.“Chính là nó, khổng lồ tứ thủ là ám chỉ cối xay gió với bốn cánh quạt.” Thiếu Du nói.Ngọc Linh và Vân Hi thấy cũng có lý liền vỗ tay, Ngọc Linh nói: “Vũ ca giỏi quá! Lúc trước bọn muội không tìm ra đáp án nhưng vẫn chỉ biết đoán già đoán non chứ chẳng biết làm gì hơn.”Hàn Vũ mỉm cười không nói gì, dữ kiện đầu tiên đã tìm ra, đang muốn nói bọn họ nên tự tìm các địa điểm còn lại thì bất ngờ bị Ngọc Linh và Vân Hi mỗi người kéo một tay, Thiếu Du vòng ra sau lưng đẩy đi.“Chúng ta nên tới chỗ cối xay gió xem thử nào.” Cả ba lôi kéo Hàn Vũ đồng thanh nói.Chưa tới nửa giờ sau thì bọn họ đã đến nơi.Vừa đi vừa ngắm cảnh, khi nhìn thấy chiếc cối xay gió khổng lồ thì bọn Thiếu Du đã không giấu nổi cảm xúc hào hứng, cả lũ chạy nhanh đến đó.Đó là một kiến trúc cao lớn hơn hẳn những căn nhà xung quanh, tạo ra một ảnh hưởng thị giác mạnh.Hàn Vũ đánh giá hình dáng chắc cũng không khác trong truyện chàng hiệp sĩ Donkihote và cối xay gió là mấy, nếu là ở kiếp trước của hắn thì đây hẳn là một địa điểm check-in nổi tiếng.Xung quanh cối xay gió hiện đang tụ tập rất nhiều người, có người chỉ đơn thuần chỉ là tham quan, có người thì lại vì giải đố mà đến.Đi dạo xung quanh, bọn họ cũng không phát hiện ra gì, liền đi vào bên trong.Thân cối xây gió được làm bằng gạch, hình dáng có dạng ống, cao năm tầng, trên cùng là một hệ thống trục bánh răng truyền động, không gian bên trong khá rộng rãi, chất đầy các loại hạt.Quan sát trong ngoài một lượt chưa phát hiện được gì, Ngọc Linh không vui nói: “Không lẽ là chúng ta đã đoán sai, sao không tìm được manh mối gì vậy?”Hàn Vũ cau mày, quả thật hắn cũng thấy làm lạ liền nhẩm lại đoạn câu đố: “Khổng lồ tứ thủ, tả nhãn hữu ảnh.”“Nếu cối xay gió là người khổng lồ, vậy tả nhãn hẳn là cửa sổ bên trái và nó đang ở trên tầng cao nhất.” Hàn Vũ nói rồi trèo lên cầu thang.Đúng như hắn nghĩ, khi lại gần cửa sổ hình tròn, quan sát kỹ, trên mặt kính của nó có một con số ‘sáu’, nhìn thấy con số này bọn Thiếu Du không kìm được mà nhảy lên reo hò: “Chúng ta giỏi quá!”Hàn Vũ thấy vậy định nhắc nhở họ đây chỉ mới là địa điểm đầu tiên nhưng lại thôi, dù sao vẫn là con nít, nên hồn nhiên một tý.Một vài người trông thấy bọn họ hò reo thì cũng lại gần và nhận ra đây là câu trả lời cho ô trống đầu tiên.Điều đó làm cả bọn thấy chưng hửng, bất giác cảm giác chiến thắng lại chìm xuống.“Thôi, chúng ta nên nhanh chóng tìm hai con số tiếp thôi, không thể để mấy người kia vượt mặt được.” Khi đám người kia vừa rời đi, Thiếu Du liền nói, cả bọn lại dùng ánh mắt mong chờ nhìn Hàn Vũ.Hàn Vũ thầm cười khổ rồi chỉ tay về một hướng và nói: “Tả nhãn hữu ảnh chắc ý bảo chúng ta đứng đây có thể nhìn ra được địa điểm thứ hai.”“Nhìn qua phần bụng số sáu chính là tượng đài chiến sĩ diệt yêu.” Cả bọn cùng nhìn theo ra ngoài, thì thầm nói.“Lại tới đó thử một chuyến xem thế nào.” Hàn Vũ nói rồi cả bọn rời đi luôn..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom