Cập nhật mới

Dịch Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Chương 40


Chẳng mấy chốc, trước cửa hang động đã khôi phục lại sự yên tĩnh vốn có, thi thể của bầy Thụ Lang đã bị kéo vào bên trong, chuẩn bị trở thành thức ăn dự trữ trong mùa đông của bộ lạc Viêm.

Đôi khi, tự nhiên chính là tàn nhẫn như vậy, kẻ đi săn trước đó vẫn còn hung hãn giương nanh múa vuốt, hiện tại lại bị chính con mồi của mình hạ gục.

Hỏa cùng mấy tộc nhân bị thương nhẹ hiện đang đứng trước cửa sơn động, dùng lửa đốt ô hao đã phơi khô được ngắt xuống từ cuối thu năm ngoái, một mùi hương nhẹ nhàng tỏa ra dần xua tan mùi máu tươi trong không khí.

Sau khi thu thập thỏa đáng hết thảy, bọn họ mới lê tấm thân mệt mỏi cẩn thận quay vào bên trong sơn động.

Thời điểm Hỏa đi vào liền nhìn thấy em gái, em rể cùng với nhóm tộc nhân của bộ lạc Châm đang phân phát đồ ăn cho mọi người.


Hiện tại Hỏa mới có tâm tư nghi hoặc, tại sao trên người bọn họ lại ăn mặc thứ màu trắng xù xù kỳ lạ như thế, hơn nữa trên đầu còn được che chắn bởi một lớp lông, nếu nhìn kỹ thì thứ đồ vật trên đầu bọn họ hơi rủ xuống… nhìn giống hệt hai viên lông xù!Tiểu Nam Nam: Khụ, đúng là kiểu dáng của loại mũ len này thoạt nhìn có chút đáng yêu!Hỏa đi đến chỗ cha mẹ và em gái, ngồi xuống bên cạnh đống lửa, vừa ăn canh thịt vừa giao lưu với mọi người.

“Em gái, đây là thịt cá mọi người mang đến à? Mùa này sao có thể bắt được mẻ cá lớn tươi mới như vậy?”“Còn có, tại sao các người lại đến đây lúc này?”Bất quá, sau khi nghe em gái giải thích cẩn thận mọi chuyện, Hỏa liền lâm vào trầm mặc.

Hắn cũng là thủ lĩnh, vì sao tộc nhân của hắn ăn không đủ no mặc không đủ ấm, gặp phải bầy sói chỉ có thể ẩn nấp hoặc chạy trốn.

Vạn - em rể hắn cũng là thủ lĩnh, tộc nhân của Vạn không chỉ có thể ăn no mặc ấm mà thậm chí còn dư ăn dư mặc, vượt qua một ngọn núi đến giúp bộ lạc bọn họ chiến đấu.


Tiêu rồi… uy phong của anh vợ xem như mất hết, hắn không thể so sánh với đối phương…Không đúng! Nam - cháu gái hắn chính là Thánh Nữ, Nam là con gái của em gái hắn, chín bỏ làm mười vẫn là công lao của em gái nhà mình! Bại bởi em gái thì không tính là gì hết, không tính, ha ha ha…!Bất quá Hỏa vẫn rất cảm kích ơn cứu mạng của bộ lạc Châm, nếu không phải bọn họ đến kịp lúc thì có lẽ toàn thể bộ lạc Viêm đã sớm bị diệt sạch.

“Vạn, lần này ta thật sự đa tạ các người.

”“Không có gì, không có việc gì, ha ha…”Hiện tại Vạn đã bị bà vợ nhà mình khen đến mức phổng mũi, nào là quá nam tính, rồi lại vừa lực lưỡng vừa cường đại, còn đặc biệt đáng tin cậy.

Thật là, như thế nào có thể nói ra mấy lời đáng xấu hổ như vậy trước mặt những dã nhân khác!Vạn phải rất nỗ lực mới có thể giữ được sự bình tĩnh của người làm thủ lĩnh, đồng thời tay vẫn không ngừng chọc chọc ý bảo vợ mình bớt khen vài câu.

Hỏa thấy vậy, những nghi ngờ và mặc cảm trong lòng hắn cũng lập tức biến mất không dấu vết.

Được, quả nhiên vận khí của tên tiểu tử Vạn này quá tốt nên mới cưới được em gái hắn và sinh ra cháu gái Nam, còn em rể vẫn ngây ngốc như xưa….

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Chương 41


Kỳ thật không chỉ riêng gì Vạn mà mấy chàng trai đến từ bộ lạc Châm cũng đang tận hưởng ánh mắt ngưỡng mộ và ân cần của những người khác, tâm trạng vô cùng vui vẻ.

“Đúng rồi, mọi người mang hết thịt cá và thịt khô đưa cho chúng tôi thì những ngày mùa đông còn lại lấy gì để ăn?”Chí là a phụ của Hỏa và Phong, cũng là thủ lĩnh tiền nhiệm của bộ lạc Viêm.

“Đừng lo, chúng ta không thiếu thức ăn.

”Vạn chẳng để ý xua xua tay, ở trước mặt cha vợ sao hắn có thể biểu hiện bản thân là một người keo kiệt được, đương nhiên là phải tỏ ra hào phóng.

Chí hiểu rất rõ tính tình của Vạn, ông nhìn về phía cô con gái út - Phong, nhìn thấy Phong cũng gật đầu thì mới cảm thấy an tâm.

Mọi người vô cùng vui vẻ ngồi nói chuyện phiếm với nhau, Quân Tiểu Nam lại dồn hết lực chú ý lên người cậu em họ.


A cữu Hỏa có tổng cộng hai người con, lần lượt gọi là Hồ và Tiêu.

Đại biểu huynh Hồ đã thành niên nhiều năm, nhưng tiểu biểu đệ Tiêu cư nhiên chỉ mới mười tuổi! Hơn nữa cậu bé còn siêu cấp đáng yêu!Trên người Tiêu mặc một bộ áo da thú không vừa vặn, trông giống hệt như một cục bông xù xù!Quân Tiểu Nam ôm Tiêu vào lòng, tay không ngừng xoa xoa mặt thằng bé, Tiêu có chút thẹn thùng, ngượng ngùng không nói nên lời, chỉ biết ngoan ngoãn để tiểu biểu tỷ véo má.

Quân Tiểu Nam: Ôi, thật đáng yêu quá đi mất! Thật muốn bắt cóc tiểu biểu đệ về chơi đùa!Cô thật sự không thể kìm lòng, thừa dịp mọi người không chú ý, Quân Tiểu Nam liền lén lút từ bên trong kho hàng tiếp viện lấy ra một viên kẹo, nhét vào miệng thằng bé.

Trước kia Tiêu đã từng ăn qua trái cây, nó có hương vị ngọt ngào, nhưng từ bé đến giờ cậu bé chưa từng ăn qua món ăn có đường như kẹo.

Trong nháy mắt cậu bé bị choáng ngợp bởi hương vị của đường hóa học.


Những dã nhân ở đây trải qua giai đoạn nhãi con vô cùng thong thả, gương mặt Tiêu nhỏ nhắn nên đôi mắt trông càng thêm to, cậu bénhìn chằm chằm Quân Tiểu Nam khiến cô không nhịn được bật cười thành tiếng.

“Dường như Nam đã khỏe khoắn hơn rất nhiều, hôm nay vũ khí cháu sử dụng cũng thật lợi hại, a cữu thấy rõ cháu đã cứu a phụ cháu một mạng!”Ban nãy, từ miệng em gái, Hỏa cũng nghe được ít nhiều về lời tiên tri của tổ tiên bộ lạc Châm, nhưng lúc ấy hắn chỉ cho rằng đây là một truyền thuyết và không để tâm.

Nói thật, dù hiện tại đã gặp được cháu gái nhỏ nhưng Hỏa vẫn không thể xem cô như Thánh Nữ mà đối đãi, bất kể như thế nào thì con bé vẫn là con cháu nhà hắn.

Bất quá, trước kia, trong ấn tượng của hắn thì Nam đúng thật là có chút ngốc, thích gào to thét lớn, tính tình cũng không tốt lắm.

Thế nhưng hôm nay con bé đã khác hẳn ngày xưa, trong lúc đại chiến với Thụ Lang động tác vừa nhanh vừa chuẩn, chỉ trong nháy mắt đã tiêu diệt gần hết bầy sói.

Như vậy xem ra thật sự là có chút bất đồng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Chương 42


“Đúng vậy, con gái nhà ta lợi hại nhất! Ha ha…!”Thuộc tính sủng con gái cuồng ma của Vạn lại được bộc lộ hoàn toàn.

Hỏa nhìn vẻ mặt tán đồng của cháu trai Tiểu Bắc liền cảm thấy mấy đứa con của em gái đều đã bị cậu em rể này dạy hư!Không thể nuông chiều trẻ con như vậy, phải giáo thật nghiêm khắc và huấn luyện nghiêm túc, nếu không khi lớn lên sẽ rất khó để sinh tồn.

Chỉ là khi nhớ lại thân thủ của cháu gái, hắn lại không nói được lời nào, chỉ biết nín thở… uy nghiêm của người làm huynh trưởng như hắn đã mất hết…Mọi người trò chuyện một lúc lâu thì người của bộ lạc Châm liền chuẩn bị rời đi.

Quân Tiểu Nam nhìn thấy Thản - a mỗ (bà) của mình đã già, thân thể không còn cường tráng như thời còn trẻ, đứng trong gió lạnh thì cả người liền phát run, cô nhanh chóng cởi áo lông vũ trên người mình xuống khoác lên người bà.

“Ai ui, thứ này ta không thể nhận, không phải lúc trở về còn phải giao lại cho bộ lạc sao?”Thản khăng khăng không chịu nhận, lo lắng sẽ ảnh hưởng đến uy nghiêm Thánh Nữ của cháu ngoại.

“Không có việc gì, a mỗ cứ nhận lấy, xem như cháu mượn tạm của bộ lạc, sau này làm việc trả lại là được.

”Nghe thấy Quân Tiểu Nam đảm bảo, cuối cùng Thản vẫn nhận lấy tâm ý của cháu ngoại.


Bà nhớ rõ, trước kia Nam sẽ không cẩn thận như vậy, đứa trẻ này rốt cuộc cũng đã trưởng thành, biết suy nghĩ cho người khác.

Phong tự vỗ vào trán mình sau đó phản ứng lại, đúng rồi, bây giờ bà cũng có thể làm việc kiếm tiền, sau này để dành cấp cho người trong tộc là được, như vậy không tính là làm việc riêng trái với quy tắc!Có Quân Tiểu Nam tiên phong dẫn đầu, các tộc nhân của bộ lạc Châm sôi nổi cởi áo khoác đang mặc trên người đưa cho người thân ở bộ lạc Viêm.

Bọn họ vừa mới chiến đấu với bầy Thụ Lang, cả người vẫn còn nóng hừng hực, cứ vậy trở về cũng không thành vấn đề!Cuối cùng, mọi người còn để lại một nửa số lưỡi liềm, giao cho dã nhân của bộ lạc Viêm dùng để phòng thân.

“Đa tạ các người.

”Hỏa nhận được lưỡi liềm, trong lòng lại kích động và cảm khái vạn phần.

Thứ vũ khí này lợi hại như thế nào, lúc nãy hắn đã tận mắt chứng kiến qua.


“Sau này, nếu bộ lạc Châm các ngươi cần gì thì nhất định phải nói với chúng ta một tiếng.

”“Trời sắp tối rồi, mọi người mau trở về đi, đến đầu xuân là chúng ta có thể thường xuyên gặp mặt nhau.

”Lúc này mọi người mới lưu luyến chia tay.

Hỏa thu hồi ánh mắt, cùng các tộc nhân quay trở lại sơn động.

Đột nhiên hắn phát hiện ra miệng của thằng nhóc Tiêu nhà mình dường như có chút căng phồng lên.

“Tiêu, con ăn cái gì thế?”Tiêu từ trong miệng lấy ra viên kẹo đường dính nước bọt giao cho a phụ.

“Nam tỷ tỷ cho ta, a phụ, ngươi nhìn xem!”***Trên đường quay về, trong lòng Quân Tiểu Nam vẫn không ngừng cân nhắc sớm muộn gì cũng sẽ khiến những tộc nhân của bộ lạc Viêm chuyển đến đây.

Nếu cô không nhìn lầm thì những thứ xanh xanh đỏ đỏ trên vách đá trong sơn động của bộ lạc Viêm chính là mỏ đồng cùng quặng sắt.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: Chương 43


Lúc nhóm người Quân Tiểu Nam trở về bộ lạc Châm liền nhận ra bọn họ là những người trở về muộn nhất.

“Sao các ngươi trở về muộn thế? Chúng ta đã quay về từ sớm!”Đối mặt với sự nghi hoặc của tộc nhân, Thạch là người đầu tiên nhảy ra tuyên dương sự tích anh hùng của bản thân: “Blah blah…”“Oa!”“Oa oa!”“Khoác lác! Ta không tin! Thật sự có chuyện nguy hiểm như vậy sao?”Mọi người ở nơi này đều đã gặp qua Thụ Lang, bọn chúng quả thật là những dã thú rất khó đối phó, bọn họ thật sự không thể tưởng tượng chỉ với ngần ấy người làm sao có thể tiêu diệt nhiều Thụ Lang như vậy!“Đương nhiên là sự thật!”Thạch vỗ vỗ bộ ng.ực cường tráng, vô cùng đắc ý đáp lại.

“Hôm nay Nam vô cùng uy phong! Cô ấy còn cứu a phụ ta một mạng!”Tất cả mọi người đều hướng ánh mắt ẩn chứa tám phần sùng bái hai phần nghi hoặc về phía Quân Tiểu Nam.

Dáng người của Thánh Nữ thoạt nhìn cũng không mấy cường tráng, không ngờ cô ấy lại mạnh mẽ như vậy!Hơn nữa, trước kia, thời điểm Nam vẫn là tên nhị thế tổ ngốc nghếch thật sự dũng mãnh như vậy à? Đương nhiên là không!Tiểu Nam Nam cũng nhân cơ hội này tự tuyên dương bản thân.

“Chủ yếu là do vũ khí tiện tay mà thôi, lưỡi liềm và cung tiễn đều sử dụng rất tốt.

”Ngày hôm nay mọi người đều đã nhìn thấy sự lợi hại của lưỡi liềm, có người đã thử qua trên cành cây khô, xác thật thứ vũ khí này vô cùng sắc bén.


Nhưng cung tên thì bọn họ vẫn chưa từng nhìn thấy.

“Oa! Nam, có phải chúng ta cũng có thể sử dụng thứ vũ khí được gọi là cung tiễn kia hay không?”“Đúng vậy, nếu mọi người có được thứ vũ khí lợi hại như vậy thì sẽ không còn sợ dã thú bên ngoài!”“Mọi người yên tâm, ngày mai ta sẽ dạy mọi người cách sử dụng cung tiễn.

”“Hôm nay mọi người đi đường cả ngày, hẳn là ai cũng cảm thấy mệt mỏi, nên nghỉ ngơi sớm một chút.

”Mọi người cảm thấy như vậy cũng đúng, nên tốp năm tốp ba nhanh chóng tản ra, sau khi lãnh cơm và ăn uống xong xuôi liền đi ngủ.

***Ngày hôm sau, sau khi nhận cơm sáng từ phòng bếp núc, những người của bộ lạc Châm đã sớm tập trung tại tảng đá lớn ở giữa hang động.


Hôm nay tất cả mọi người vừa kích động lại hưng phấn, nguyên nhân là vì Nam sẽ dạy bọn họ cách sử dụng cung tiễn!Với thứ vũ khí kia, chỉ cần một người là có thể tiêu diệt bầy Thụ Lang hung hãn!“Xin chào mọi người, hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu học môn đầu tiên trong chương trình học, đó là bắn cung.

”Quân Tiểu Nam đứng trước mọi người lên tiếng phát biểu.

Hôm nay cô mặc bộ quần áo thể thao chỉnh tề, thoạt nhìn vừa tiêu sái lại vừa dũng mãnh.

“Ngoại trừ bắn cung, sau này chúng ta còn phải học rất nhiều thứ trong chương trình học.

”Tuy rằng mọi người không biết trong chương trình học có những gì, nhưng ai cũng thành thật nghe giảng.

Bởi vì bọn họ tin rằng những chuyện Nam làm nhất định sẽ mang lại lợi ích cho bộ lạc.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: Chương 44


“Tôi muốn thông báo thêm một chuyện, hiện tại khi mọi người bắt đầu chương trình học chắc chắn sẽ không có cách nào làm việc để kiếm tiền.

”“Vì thế, vào những ngày đi học, bộ lạc sẽ cung cấp cho mọi người cơm ăn một ngày ba bữa và quần áo.

”“Tuy nhiên, nếu ai lười biếng không chăm chỉ học tập thì xem như bản thân người đó tự đánh mất cơ hội đến trường, đồng thời bộ lạc cũng sẽ không tiếp tục cung cấp cơm ăn áo mặc miễn phí cho người đó.

”Ngày thường, dáng vẻ Quân Tiểu Nam lúc nào bình dị dễ gần, quả thật rất dễ nói chuyện.

Nhưng hiện tại, cô lại đột nhiên trở nên lạnh lùng, giọng điệu nghiêm túc, vẻ mặt nghiêm nghị.

Lúc này, tất cả mọi người trong bộ lạc Châm mới ý thức được một điều, người trước mắt bọn họ là Thánh Nữ, cô đã sớm không còn là tên nhị thế tổ ngốc nghếch trước đây nữa.


Hơn nữa, nếu bọn họ không chăm chỉ học tập thì bộ lạc sẽ không tiếp tục cung cấp thức ăn và quần áo miễn phí, điều này đồng nghĩa với việc sau này bọn họ sẽ phải tự mình đi săn! Không những vậy còn phải mặc những tấm da thú dơ bẩn như trước kia! Trên người bọn họ sẽ đều là rận!Trải qua cuộc sống tốt đẹp như hiện tại, không chỉ có giày dép mà còn được ăn những món ngon đảm bảo vệ sinh, ai lại muốn quay lại khoảng thời gian trước kia.

Ngay lập tức mọi người đều quyết tâm sẽ nỗ lực học hành chăm chỉ.

“Thánh nữ cứ yên tâm! Ta nhất định sẽ cố gắng học tập!”“Ta cũng vậy! Nhất định sẽ không lén lút lười biếng!”Quân Tiểu Nam gật gật đầu, cô đã chung sống với mọi người nhiều ngày nay nên đương nhiên biết những người ở bộ lạc Châm đều tương đối đơn thuần thiện lương, cô không muốn dùng bộ mặt lạnh để đối đãi với tộc nhân của mình.

Nhưng trong dự đoán của cô, chẳng bao lâu nữa sẽ có rất nhiều dã nhân đến từ các bộ lạc khác.

Cô không biết rõ tình hình của các bộ lạc khác.

Không có quy củ thì không thể khống chế.

Mà quy củ thì tốt nhất nên lập ra ngay từ ban đầu.


Trước khi bắt đầu buổi học ngày hôm nay cô đã nhận được sự ủng hộ của thủ lĩnh tiền nhiệm - Ổn và thủ lĩnh đương nhiệm - a phụ Vạn.

Đó là lý do vì sao vừa nãy cô lại tự tin như vậy.

“Được rồi, không cần dông dài nữa, bây giờ mọi người dựa theo vóc dáng lớn nhỏ xếp thành một hàng qua đây nhận trang phục huấn luyện, giày thể thao và cung tiễn.

”Mọi người lần lượt đi đến nhận quần áo và cung tiễn có kích cỡ phù hợp với bản thân.

Sau khi Quân Tiểu Nam hướng dẫn cho bọn họ một vài động tác cơ bản, cô liền nhắm vào một gốc đá nhô cao trên vách sơn động, kéo dây cung bắn ra một mũi tên.

Mũi tên bằng kim loại ngay lập tức cắm thẳng vào vách đá.

“Oa! Lợi hại quá!”“Cô ấy nhắm thật chuẩn!”Xung quanh không ngừng vang lên những lời khen ngợi.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: Chương 45


“Khoảng cách này tầm ba mươi mét, do ánh sáng bên trong sơn động không tốt lắm, nên trước tiên chúng ta lấy khoảng cách này làm tiêu chuẩn.

”“Được rồi, buổi sáng hôm nay mọi người tự do luyện tập, buổi chiều là thời điểm giải đáp thắc mắc, đồng thời kiểm tra và bù đắp chỗ thiếu sót.

”Các tộc nhân nghe không hiểu ba mươi mét rốt cuộc là nhiều hay ít, nhưng ai cũng cảm thấy khoảng cách đó dường như rất xa.

Quân Tiểu Nam cũng hiểu rõ điều này, nhưng những dã nhân ở nơi này rất linh hoạt nhạy bén, nhất định là bọn họ có thể làm được.

May mắn là không chỉ mảnh lục địa nhỏ nơi cô đang cư trú rơi vào tình huống này, mà tất cả những Tham Dữ Giả khác cũng gặp phải tình huống như cô.

Sau khi các tộc nhân nghe hết bài giảng liền mơ hồ bắt đầu luyện tập.

“Ôi? Vì sao mũi tên của ta lại rơi xuống?”“Vì sao mũi tên của ta chỉ bay được khoảng cách ngắn như thế? Ngay cả vách đá còn chưa thể chạm tới.


”“A… ngón tay của ta mỏi nhừ!”Tất cả mọi người trong bộ lạc bắt đầu trầm mê với việc luyện tập bắn tên, ai nấy đều khó có thể tự kiềm chế.

***“Được rồi, mọi người mau đến ăn cơm đi.

”Đến giữa trưa, Quân Tiểu Nam liền gọi mọi người nghỉ ngơi ăn cơm.

Bởi vì đám người Hồng ở phòng bếp núc cũng đi học nên ngày hôm nay Tiểu Nam Nam liền chuẩn bị bánh pizza cho mọi người.

Bánh pizza mới ra lò có lớp vỏ vàng giòn, bên trên phủ đầy thịt xông khói và lạp xưởng, rau củ và rất nhiều phô mai tan chảy.

Ngoại trừ pizza, mỗi tộc nhân đều sẽ được nhận thêm một phần salad hoa quả và một bát súp.

“Này, tại sao ngươi có thể bắn vào bên trong vách đá, ngược lại ta lại chẳng có sức lực gì cả.


”“Đó là bởi vì ngươi không có blah blah…”“Đau quá, tay của ta đau đến mức không thể cử động.

”“Ta còn thảm hơn đây này, trên tay đều là vết hằn.

”Các tộc nhân ai ai cũng lo sợ nếu bản thân không học tập tốt thì sau này sẽ không được ăn những món ngon mỹ vị thế này, đến cả quần áo giữ ấm cũng có để mặc, nên lúc ăn trưa bọn họ vẫn liên tục thảo luận về cung tiễn.

Sau khi ăn cơm, mọi người có thêm một giờ đồng hồ để nghỉ ngơi.

Lát sau, tất cả tộc nhân liền bắt đầu tham gia vào lớp học buổi chiều.

“Mọi người hãy mạnh dạn nói ra những vấn đề mà bản thân đang gặp phải.

”Sở dĩ sau khi giảng bài cô liền trực tiếp để mọi người luyện tập đơn giản là bởi vì có những vấn đề, nếu không phải do chính bản thân khai phá thì dù người khác có nói thế nào cũng không hiểu.

Quả nhiên, sau khi mọi người mồm năm miệng mười thảo luận, Quân Tiểu Nam liền nhận ra tất cả đều là những vấn đề mà người mới bắt đầu thường gặp phải.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: Chương 46


“Bởi vì mọi người sai tư thế nên lúc kéo cung mới không thể dùng lực, tốt nhất là mọi người nên tạm dừng để quan sát thử xem tư thế của mình có chính xác hay không, vai và khuỷu tay đã chuẩn hay chưa.

”“Bên cạnh đó…”Vấn đề mà các tộc nhân gặp phải trên cơ bản đều giống hệt như những gì Quân Tiểu Nam đã gặp qua khi tập luyện ở đời trước.

Quả nhiên, sau khi những người phạm phải sai lầm nhìn lại động tác chính xác đột nhiên đều giác ngộ.

“Ồ! Thì ra vấn đề nằm ở chỗ này, ta đã nói mà!”“Thời điểm kéo dây cung đều không thể thực hiện được thì ra là do bả vai bị vẹo.

”***Trong số những người này, Vạn là người luyện tập nghiêm túc và khắc khổ nhất.

Hắn chính là thủ lĩnh của bộ lạc, nếu giá trị vũ lực của hắn không thể tăng lên thì mặt mũi gì tự xưng là thủ lĩnh.

Sau một ngày học tập gian khổ vất vả, cuối cùng buổi học ngày hôm nay cũng đã kết thúc***Ngày tiếp theo, sau khi ăn sáng, các tộc nhân lại đi đến tảng đá lớn ở giữa hang động, đứng thành một hàng.


Bởi vì hôm qua số lần tập bắn quá nhiều, nên rất nhiều người bị đau vai, đau tay.

Thế nhưng, dù vậy cũng không một ai chịu bỏ cuộc, kể cả bọn nhãi ranh chỉ mới mười mấy tuổi kiên trì tiếp tục tập luyện.

Cung tiễn nho nhỏ, chỉ cần luyện tập tốt, sử dụng thành thạo thì sau này khi đi săn cơ hội sống sót sẽ tăng lên, do đó làm thế nào có thể không chăm chỉ học tập!“Mọi người chú ý, hôm nay chúng ta sẽ học môn thứ hai trong chương trình học, gọi là võ thuật.

”Bất quá hôm nay Quân Tiểu Nam đổi mới chương trình học khiến mọi người đều rất kinh ngạc.

“A? Tại sao lại không tiếp tục học bắn cung, ta còn tưởng hôm nay sẽ có cơ hội củng cố lại kiến thức!”“Đúng thế, hôm qua ta còn mơ thấy bản thân đang luyện tập bắn cung nữa đấy!”Quân Tiểu Nam cười thầm, tất cả mọi người đều rất nỗ lực, thật quá tốt!“Ai muốn tiếp tục tập luyện bắn cung thì trước tiên hãy dùng tay trái xoa bóp vai phải.

”“A! Đau quá đi mất!”“Đau đau đau! Không được rồi!”“Tại sao lại khó chịu như vậy a?”“Ha ha ha, mọi người nhìn xem, mặc dù việc học tập rất quan trọng nhưng cũng cần phải nghỉ ngơi hợp lý, nóng vội thì không thể thành công.


”Tiểu Nam Nam không hề khách khí bật cười thành tiếng.

“Luyện võ cũng là một phương thức giúp nâng cao giá trị vũ lực.

”“Mọi người thử nghĩ xem, nếu sử dụng cung tiễn thì chúng ta có thể nhẹ nhàng tiến hành những cuộc công kích ở cự ly xa.

Nhưng nếu địch nhân hay con mồi đang ở ngay trước mặt thì sao? Liệu bọn chúng có cho chúng ta thời gian để kéo cung hay không?”Các tộc nhân đều tưởng tượng trong đầu, nếu hiện giờ có một con thú Hô Hô đứng ngay bên cạnh bọn họ thì chắc chắn cung tiễn kia sẽ không thể nào phát huy được uy lực vốn có!Nhìn thấy mọi người suy tư, Quân Tiểu Nam liền nói tiếp.

“Võ thuật là một dạng phương thức cận chiến, chẳng những có thể tự bảo vệ bản thân mà còn giúp chúng ta cường thân kiện thể.

”“Võ thuật bao gồm võ thuật sử dụng vũ khí và võ thuật không sử dụng vũ khí - võ thuật tay không.

”“Hôm nay chúng ta sẽ học võ thuật tay không.

”“Mọi người tập theo động tác của ta…”Các tộc nhân lại bắt đầu sau đó dần dần trầm mê luyện tập võ thuật, càng luyện càng hăng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: Chương 47


Bữa trưa ngày hôm nay của mọi người có cá và cải thìa xào.

Các món ăn do phòng bếp chế biến phần lớn là cháo và các món hầm, bọn họ chưa có thời gian học các món xào, nên hôm nay Tiểu Nam Nam chỉ có thể tự mình xuống bếp.

Sau đó, mọi người liền nhanh chóng phát hiện ra, bữa cơm trưa hôm nay không chỉ có thêm một món ăn kỳ quái mà mỗi người còn nhận được nhận thêm hai cây… que gỗ?“Cái này hẳn là… chiếc đũa?”Lão thủ lĩnh Ổn híp híp mắt, dần lâm vào hồi ức xa xăm, cái tên này là vị tổ tiên kia đã nói với hắn.

“Không tồi, đây chính là đũa.

”Kỳ thật lúc trước khi vừa đến đây, cô đã dùng đũa ăn cơm một lần.


Bất quá lúc ấy cô vẫn chưa hoà nhập với những thành viên trong bộ lạc, chỉ có thể cố gắng không biểu hiện quá đặc biệt.

Sau đó, mỗi lần ăn uống, cô cố gắng ăn thức ăn bằng tay nhiều nhất có thể.

Thật ra hôm nay, ngoại trừ đôi đũa này Quân, Tiểu Nam chủ yếu muốn cho các tộc nhân nếm thử một loại lương thực vô cùng trân quý - đó là hạt gạo.

Là một người Lam Tinh chính cống, cô cực kỳ thích thổi gạo nấu cơm! Cơm nóng ăn với rau xào và thịt hầm, tuy đơn giản nhưng có thể so sánh với mỹ vị nhân gian!Về sau cô còn có kế hoạch để các tộc nhân trồng thêm lúa nước và lúa mì.

Nếu nhất định phải trồng trọt thì sao có thể không nếm thử mùi vị cơ chứ?“Mọi người dùng đũa như thế này, sử dụng các ngón tay kẹp hai chiếc lại với nhau, trên dưới dùng sức, không sai, chính là như vậy.


”“Tuy rằng thoạt nhìn dùng đũa không tiện lợi bằng trực tiếp dùng tay, nhưng trên thực tế nó có rất nhiều chỗ tốt.

”“Mọi người thử nghĩ xem, để tránh giun chui vào bụng, có phải trước khi ăn nhất định phải rửa tay sạch sẽ, đúng không?”Mọi người đều gật đầu, quy tắc mới “rửa tay trước khi ăn và sau khi đi vệ sinh” đã được thực hiện hơn mười ngày, nhưng không ai dám lười biếng hay không tuân theo.

Đơn giản là vì bọn họ đều rất sợ giun chui vào bụng!“Tuy nhiên, nếu dùng đũa gắp thức ăn thì không cần phải liên tục rửa tay.

Nếu không lúc ăn cơm, mỗi khi bàn tay vô tình chạm vào thứ gì đó không sạch sẽ thì phải tẩy rửa một lần, rất phiền toái.

”“Hơn nữa nếu thức ăn quá nóng, dùng đũa giúp tránh làm bỏng các ngón tay.

”“Cuối cùng, dùng đũa gắp thì chắc chắn thức ăn sẽ ngon hơn nhiều! Mọi người cứ thử xem!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: Chương 48


Vừa dứt lời Quân Tiểu Nam liền nhanh tay gắp một ngụm lớn cơm và thịt cá cho vào trong miệng, thật là ngon! Đã lâu rồi cô không được ăn ngon như vậy, thật là hoài niệm!Kỳ thật mọi người đã sớm ngửi thấy hương vị chua chua ngọt ngọt phát ra từ các món ăn hôm nay, do đó ai nấy đều học theo dáng vẻ của Quân Tiểu Nam thử dùng đũa ăn cơm.

Mấy ấu tể học nhanh hơn so với dã nhân trưởng thành, sau đó còn chỉ dạy cho a phụ và a mẫu cách sử dụng, cả bộ lạc vô cùng hòa thuận vui vẻ.

Buổi chiều Quân Tiểu Nam để các tộc nhân ôn lại những tư thế đã được học vào buổi sáng, sau đó lại dạy thêm cho họ bốn năm tư thế mới.

“Hắc!”“Ha!!”Âm thanh luyện võ vang vọng khắp sơn động, ngay cả những côn trùng nhỏ bên ngoài hang động vừa mới thức tỉnh giấc cũng bị âm thanh này dọa đến mức sợ hãi trốn ra xa.

***Ngày hôm sau chính là thời điểm đánh bắt cá lần hai nên mọi người được nghỉ học một ngày.

Chẳng qua, số lượng tộc nhân ra ngoài vào hôm nay đặc biệt đông.


Bởi vì trước đó Quân Tiểu Nam đã truyền đạt đến mọi người khái niệm “mượn”, nên rất nhiều tộc nhân đã mang hết quần áo mượn của bộ lạc đưa cho người thân ở bộ lạc Viêm.

Người “cho vay” phải làm việc kiếm tiền để trả nợ, người “không cho vay” thì muốn nhanh chóng kiếm tiền để đổi lấy quần áo gửi cho người thân.

Tóm lại là cạnh tranh vô cùng kịch liệt.

Cuối cùng, các tộc nhân vẫn dùng phương thức rút thăm để chọn ra hai mươi người tham gia vào đội đánh bắt cá.

Bởi vì trong nhóm người này đã có người tham gia từ lần trước, biết cách dùng lưới và tiêu diệt rắn nước, nên lần này Quân Tiểu Nam cũng không cần đi theo.

“Mọi người đừng nản lòng, ngày hôm nay bộ lạc của chúng ta sẽ bắt đầu công việc đầu tiên đó là chế tác dây thừng.


”“Bất kệ là nam hay là nữ, người già hay trẻ nhỏ có thể đăng ký tham gia.

”“Bất quá, lần này số lượng không hạn chế, ai muốn tham gia thì giơ tay đăng ký.

”Dã thú trên Hỗn Độn Đại Lục lớn hơn nhiều so động vật ở Lam Tinh, thực vật cũng không kém.

Rất nhiều cây cối ở đây, thậm chí đến cả vỏ đều vừa thô vừa cứng, rất thích hợp để chế tác thành dây thừng.

Có được dây thừng thì có thể dệt chiếu, dùng để buộc thịt khô, bao vây con mồi, bố trí bẫy rập… quả thật vô cùng hữu dụng.

Quân Tiểu Nam còn đang tính toán xem có thể chiết xuất sợi thực vật chống mài mòn để dệt vải hay không, giống như vải cotton ở Lam Tinh, vừa thoải mái lại thân thiện với môi trường.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: Chương 49


“Chế tác dây thừng? Là bện cỏ sao? Nam, chẳng lẽ con đã quên mỗi người chúng ta đều biết bện cỏ à?”Phong cảm thấy hôm nay cô con gái của bà có chút mơ mơ màng màng, haizz, đều tại bà trước đây không chịu để Tiểu Nam Nam làm bất cứ việc gì nên khi lên làm Thánh Nữ mới nghĩ ra trò cười này.

“Không phải loại chúng ta thường dùng đâu a mẫu… nó trông như thế này!”Quân Tiểu Nam từ siêu thị trong trung tâm thương mại tùy tiện lấy ra một cuộn dây nylon thô dày để làm mẫu cho các tộc nhân.

“Mọi người nhìn xem, đây là dây thừng bát cổ, tức là quấn tám sợi dây thừng nhỏ mỏng hơn lại với nhau theo một trật tự nhất định, tạo thành một sợi dây thừng thô và dày hơn.

”Phương pháp chế tác dây cỏ hiện nay của các tộc nhân trong bộ lạc Châm vẫn còn vô cùng thô sơ và đơn giản.

Họ chỉ dùng vài cọng cỏ khô tùy tiện chà xát vào nhau tạo thành dây cỏ, vừa không đủ chắc chắn mà chỉ cần đong đưa vài cái liền dễ dàng bung ra.

“Mọi người thử suy nghĩ một chút, nếu dùng để bó đồ vật thì loại dây cỏ mà chúng ta đang sử dụng so với loại dây thừng bát cổ này, loại nào có thể dùng được lâu hơn?”“Giả sử chúng ta không chỉ dùng nó để buộc chặt da lông mà còn dùng nó để bao vây khốn thú Hô Hô, vậy thì loại dây thừng nào sẽ hữu dụng hơn?”Vừa nhắc đến thú Hô Hô, tất cả tộc nhân của bộ lạc Châm lập tức xôn xao.

Thú Hô Hô không chỉ thân hình cao lớn mà còn mạnh mẽ hữu lực, nếu chỉ dùng loại dây cỏ trước kia thì khẳng định không thể bắt được!Mọi người suy nghĩ nghĩ lại, ai nha, thịt thú Hô Hô ăn thật ngon a!“Được rồi, bây giờ ai muốn tham gia công việc chế tác dây thừng này thì hãy giơ tay lên nào.


”Giọng nói của Tiểu Nam Nam vang lên kéo mọi người quay về với hiện thực.

“Ta!”“Ta muốn báo danh!”“Ta cũng muốn!”Má ơi, vừa nhắc tới việc có thể bắt được thú Hô Hô, tất cả tộc nhân đều trở nên tích cực hơn hẳn.

Lúc này, trong đầu mọi người đều là hình ảnh dùng sợi dây thừng mới dệt lập tức bắt được thú Hô Hô.

Ha ha ha… thật là tuyệt vời!Sau đó, các tộc nhân tập trung lại, ngồi xung quanh tảng đá lớn ở giữa hang động.

Vì để mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng, Quân Tiểu Nam trực tiếp đứng lên trên tảng đá, giơ cao hai tay tiến hành làm mẫu.

Lần này, vì dễ bề học tập, cô sẽ dạy mọi người cách bện dây thừng bát cổ đơn giản nhất.

Nguyên nhân là vì phương pháp này dùng bền hơn dây thừng tam cổ lại tiết kiệm thời gian hơn so với dây thừng thập nhị cổ, tương đối có lợi và thực tế hơn.

Chờ sau khi mọi người quen thuộc với cách làm này, cô sẽ từ từ dạy bọn họ những phương pháp khác.


Hơn nữa, Quân Tiểu Nam cố ý không đưa chế tác dây thừng trở thành một môn học cố định mà muốn biến nó thành phương thức kiếm tiền.

Bởi vì sau nhiều lần suy xét, cô cảm thấy bện dây thừng kỳ thật là một việc làm khảo nghiệm tính kiên nhẫn.

Ví dụ, những công việc như đánh bắt cá và săn bắn đòi hỏi sức mạnh và tốc độ.

Thế nhưng bện dây thừng thì hoàn toàn ngược lại, việc làm này cần phải tĩnh tâm, các động tác cần lặp đi lặp lại nhiều lần, do đó không phải tất cả các tộc nhân đều thích hợp làm việc này.

Sau khi làm mẫu đơn giản, Quân Tiểu Nam liền dành chút thời gian để mọi người thao tác thử.

Quả nhiên, phụ nữ và người già thích hợp hơn với công việc này.

Tuy rằng, bọn họ bện còn có chút rời rạc và lỏng lẻo, thậm chí còn xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng ít ra cũng có chút hình dáng giống với bản mẫu.

“Không tồi, chính là như vậy, a mỗ thật lợi hại!”Lão dã nhân được Tiểu Nam Nam khen liền kiêu ngạo ưỡn ngực, người lớn tuổi như bà cũng có chỗ hữu dụng a!Ngược lại những nam thanh niên đều gặp chút khó khăn.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,843
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: Chương 50


Hôm nay Thạch không nằm trong danh sách đánh bắt cá, nên hắn liền theo mọi người học cách bện dây thừng.

Thế nhưng, khi nhìn đến nhóm a cống a mỗ cùng với mấy cô bé khác trong tộc đều có thể bện ra hình ra dáng, ngược lại đống cỏ khô trong tay hắn không hề nghe lời, điều này khiến Thạch căng thẳng đến mức chảy mồ hôiđầy đầu!“Tiểu Nam, cô mau đến xem giúp tôi một chút!Tại sao lại như thế này? Như thế nào chỗ này luôn rơi ra?”Quân Tiểu Nam đi qua xem xét, đơn giản nhìn qua vài lần liền phát hiện ra vấn đề.

“Từ lúc bắt đầu ngươi phải thắt thật chặt, khi đến bước này phải bện ngược lại, sau đó tạo thành hình dáng thế này…”Thạch chăm chú quan sát, cố gắng hết sức luyện tập, cuối cùng sau một giờ hắn cũng có thể bện ra dây thừng có hình dáng tương tự với bản mẫu.

“Ai, ta quả nhiên thật ngốc, ngay cả chuyện bện dây thừng cũng không làm được.

”“Đừng nản chí, mỗi người đều có một sở trưởng riêng, không một ai có thể biết tất cả mọi việc.

”“Ngươi xem, không phải khả năng bắn cung và võ thuật của ngươi đều rất lợi hại à!”“Trong tương lai bộ lạc sẽ còn rất nhiều những công việc khác, ngươi chỉ cần lựa chọn công việc phù hợp với bản thân là được.


”Quân Tiểu Nam lên tiếng an ủi Thạch.

“Ha ha, đúng vậy! Thật sự cảm ơn cô, Nam!”Cậu bé tò mò - Thạch nhanh chóng bị thuyết phục, hừ, võ thuật của hắn rất tốt, chỉ là không giỏi bện dây thừng mà thôi!***Hôm nay, nhóm thành viên đánh bắt cá trở về từ rất sớm.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì bọn họ thật sự không tin dưới lớp băng dày kia cư nhiên lại có nhiều cá lớn đến vậy!Lần này, những tộc nhân có kinh nghiệm đã sắp xếp vật dụng từ trước, không đợi đến ngày hôm sau mà ngay trong ngày liền mang đồ đạc đưa đến bộ lạc nhà mẹ đẻ tặng cho người thân.

Đi sớm về sớm, hơn nữa thức ăn cũng sẽ tươi ngon hơn.

Rất nhiều người đã “mượn” quần áo giữ ấm, áo lông, ủng, lưỡi liềm… Tuy rằng chỉ còn hơn một tháng nữa là chính thức bước vào mùa xuân nhưng mấy người a phụ a mẫu tuổi tác đã lớn, nếu nhiễm lạnh sẽ rất dễ sinh bệnh.

Ngay sau khi ăn cơm trưa, liền có vài người đàn ông muốn nhanh chóng đưa vợ mình về nhà mẹ đẻ, lo lắng khi trời tối sẽ gặp nguy hiểm.

“Ngươi chờ một chút.

”Dã nhân kia cảm thấy khó hiểu, vì sao phải đợi?Người phụ nữ tự hào lấy ra sợi dây thừng mà cô ấy đã bện cả buổi sáng, bởi vì kỹ thuật vẫn chưa thành thạo, một số ít “tàn thứ phẩm” chất lượng không đạt tiêu chuẩn nên Quân Tiểu Nam không thu, nhưng mọi người cũng không ngại giữ lại để mình dùng.

Nếu dùng dây thừng xâu mấy con cá lại với nhau, thì một tay có thể cầm nhiều cá cùng lúc, tay còn lại cầm vũ khí hoặc các vật dụng khác.

“Oa! Vợ thật lợi hại!”“Hừ, trông bộ dáng ngươi ngốc nghếch chưa kìa!”***Lần này, cả nhà Quân Tiểu Nam không đến bộ lạc Viêm - nhà mẹ đẻ của Phong.

Lần trước bọn họ đã mang theo rất nhiều thức ăn và quần áo, hơn nữa Phong cũng đã xem xét qua, thức ăn trong bộ lạc Viêm cũng đủ để họ trụ đến mùa xuân.


Hiếm khi có được nửa ngày nhàn rồi, Tiểu Nam Nam liền tiến vào tòa trung tâm thương mại để quan sát thật kỹ tình hình bên trong.

Mặc dù đây là nơi cô làm việc bán thời gian, nhưng trên thực tế vẫn còn rất nhiều nơi cô chưa từng đi dạo qua.

Đầu tiên hãy đến với khu dịch vụ ở tầng một, nơi đó có một màn hình hiển thị cực lớn.

Lúc trước, khi cô vừa xuyên đến nơi này, âm thanh máy móc kia từng đề cập đến trên màn hình này sẽ xuất hiện một chút tin tức.

Quân Tiểu Nam ấn nút khởi động, một giây sau màn hình lập tức mở ra.

Tại đây lưu trữ tất cả các bản đồ của Hỗn Độn Đại Lục.

Hiện tại hình dáng của bản đồ vẫn chưa thay đổi, mọi hình ảnh vẫn giống hệt như lúc Quân Tiểu Nam vừa xuyên đến đây - vẫn là bảy vùng đất với bảy màu sắc khác nhau.

Mà mảnh lục địa nhỏ nơi bộ lạc Châm cư trú có màu xanh lục, ở vị trí dưới cùng bên phải.


Như vậy cũng đúng, tính từ lúc bắt đầu đến nay cũng chỉ mới hai tháng, dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết các Tham Dữ Giả khác không hành động nhanh như vậy.

Dựa vào tình huống trước mắt, xem ra vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng.

Quân Tiểu Nam đang định tắt máy sau đó đi sang khu vực khác.

“Di?” Cô đột nhiên đứng lại.

Bởi vì, cô phát hiện bên dưới góc trái màn hình hiển thị một phong thư nho nhỏ màu vàng, hình như là tin nhắn mà cô chưa đọc.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom