Cập nhật mới

Dịch Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1085


Chương 1085:

 

Oal Mạc Tuân vừa ra sân, những người qua đường kia đều nhìn đến ngây người, người đàn ông anh tuần này nhất định chính là nam chính phim thần tượng đi ra mà, chân dài âu phục cùng khí chất bá đạo kia kìa.

 

Phú nhị đại kia rất nhanh đã nhận ra Mạc Tuân, khi đó hắn còn nhỏ, bố hắn đã từng dẫn hắn dự tiệc của Mạc gia, hắn từng gặp vị Mạc gia trưởng tử Mạc Tuân này trên tiệc.

 

Mấy năm nay Mạc Tuân đã cường đại đến có mặt khắp nơi rồi, cũng không phải là người mà phú nhị đại có thể tiếp xúc được, thế nhưng ấn tượng của phú nhị đại đối với Mạc Tuân rất sâu, khi đó còn nhỏ hắn lần đầu tiên nhìn thấy vị thiên chi kiêu tử Mạc gia Mạc Tuân này, lúc đó trên người Mạc Tuân khí tràng hoàn toàn là thứ hắn không cách nào chống đỡ được nên đã sâu đậm rung động.

 

Ánh mắt Phú nhị đại lại rơi vào cúc áo bạc trên tay áo Mạc Tuân, trên cúc áo khắc một chữ “Lục”.

 

Phú nhị đại kia đầu oanh một tiếng nổ tung, quả nhiên là, là, anh… anh chính là Mạc Tuân?

 

Đệ nhất tài phiệt Mạc Tuân?

 

Mạc Tuân căn bản cũng không nhìn phú nhị đại, anh mắt nhìn thẳng nhắc chân dài, đi đến trước mặt Lê Hương và Tiểu Dịch Dịch, anh rũ mí mắt anh tuần đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của Tiểu Dịch Dịch.

 

Tiểu Dịch Dịch ngước khuôn mặt nhỏ phần điêu ngọc trác không tiếng động gọi một câu: “Bố.”

 

Mạc Tuân cúi thân hình cao lớn, ôm lấy Tiểu Dịch Dịch, ôm Tiểu Dịch Dịch lên khuỷu tay của mình: “Đi, về nhà.”

 

Tiểu Dịch Dịch nhanh chóng nhìn về phía Lê Hương.

 

Lê Hương đứng tại chỗ, cô tiếp cận Tiểu Dịch Dịch cũng không muốn làm cho Mạc Tuân biết, dĩ nhiên, cô cảm thấy Mạc Tuân rất có thể đã sớm biết.

 

Hiện tại Mạc Tuân đột nhiên xuất hiện, hai người cứ như vậy mặt đối mặt, Lê Hương có chút bất ngò tay không kịp.

 

Lúc này đôi mắt thâm thúy của Mạc Tuân rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc của cô, nhíu lại mày kiếm _ trầm giọng nói: “Lê Hương, không phải miệng miệng cô ghê lắm sao, sao ở khác mặt người trước liền câm thế kia?”

 

“Cái gì?” Đôi mắt trong vắt Lê Hương ngây ngô nhìn anh, không rõ anh đột nhiên trách cứ cô là có ý gì.

 

Một giây kế tiếp, Mạc Tuân đột nhiên thò bàn tay to kéo lại bàn tay nhỏ bé của cô, nắm bàn tay mềm như không xương giữ tại trong lòng bàn tay của mình, anh lạnh lùng liếc liếc mắt phú nhị đại kia: “Nói cho hắn biết người đàn ông của cô là ai, nói cho hắn biết bố Mạc Thần Dịch là ail”

 

Hàng mi Lê Hương run lên, anh đây là… có ý gì? Người đàn ông của cô…

 

Thấy cô do dự, Mạc Tuân cong ngón tay thon dài, dùng sức nhéo tay cô, tạo áp lực với cô.

 

Lê Hương chỉ có thể phối hợp ngẳng đầu nhìn về phía phú nhị đại kia, giọng nói thanh lệ, khí thế mười phần, mắng: “Cái tên có mắt không tròng tốt như anh tốt nhất trọn to cặp mắt của mình nhìn đi, vị này chính là Mạc tiểu thái tử Mạc Thần Dịch, bố của Mạc Thần Dịch bây giờ đang trước mặt của anh, anh ấy chính là bổn tôn Mạc Tuân?

 

Lê Hương vô cùng long trọng giới thiệu Mạc Tuân “

 

lên sân khấu.

 

Mọi người vây xem đều sợ ngây người, vị này lẽ nào chính là trong truyền thuyết đệ nhất tài phiệt… Mạc Tuân? Hai chân phú nhị đại kia mềm nhữn, hắn đang suy nghĩ vừa rồi bản thân rốt cuộc đã làm gì cái gì, hắn dĩ nhiên đoạt người phụ nữ của Mạc Tuân, mắng con trai Mạc Tuân, còn nói Mạc Tuân thấy hắn cũng phải quỳ xuống? Không phải, đây tuyệt đối không phải chuyện có thể làm ral Phú nhị đại cảm giác mình sắp phải quỳ xuống trước mắt Mạc Tuân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1086


Chương 1086:

 

Lúc này một chuỗi chuông điện thoại du dương vang lên, là điện thoại của phú nhị đại kia.

 

Phú nhị đại nhanh chóng lấy ra điện thoại di động, ấn phím nận, rất nhanh tiếng chửi rủa và tiếng khóc thét truyền tới: “Thằng nghiệt tử, mày có phải ở bên ngoài đắc tội với đệ nhất tài phiệt Mạc Tuân rồi không? Vừa rồi bí thư Nghiêm của tập đoàn Mạc thị gọi điện thoại tới, nói tập đoàn Mạc thị chính thức thu mua công ty của chúng ta, Mạc Tuân đã đá tao ra khỏi vị trí thành viên ban giám đốc công ty rồi, để tao phải lập tức đóng gói rời đi.”

 

“Hơn nữa, vừa rồi có người hạch tra ra, chúng ta xảy ra chuyện rồi, phía trên đã có tổ đội điều tra xuống, bọn họ : muốn mang tao đi.”

 

“Thằng nghiệt tử, mày đắc tội ai chẳng được, vậy mà đắc .

 

tội Mạc Tuân, tên Diêm Vương kia ai dám trêu? Hắn giậm chân một cái là phải động đất đáy, hiện tại xong rồi, công ty không có, cửa nát nhà tan, chúng ta xong rồi!”

 

“Bốp” một tiếng, điện thoại phú nhị đại trong tay trực tiếp rớt xuống đất, bên tai hắn không ngừng quanh quần câu bố hắn vừa nói “công ty không có, cửa nát nhà tan, chúng ta xong rồi”, cái này như là lời nguyền khiến anh kinh hãi, hiện tại đã sợ đến hồn phi phách tán.

 

Phú nhị đại làm sao sẽ nghĩ đến… bản thân sẽ một ngày sẽ chết trên tay của người đàn ông Mạc Tuân này.

 

“Lục… Mạc tổng, đều là lỗi tôi, mong ngài đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, giơ cao đánh khẽ! Xin lỗi…” Chân ohú nhị đại mềm nhũn, trực tiếp quy ở trước mặt Mạc Tuân, hắn chảy nước mắt nước mũi, khóc rồng cầu xin tha thứ.

 

Mạc Tuân cũng không liếc mắt tên phú nhị đại này, con ngươi thâm thúy rơi vào trên khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Lê Hương, vừa rồi cô nói rất nhiều, nhưng lại không nói người đàn ông của cô là ail Mi tâm anh tuần Mạc Tuân dâng lên màn sương, anh lôi Lê Hương đến bên cạnh xe.

 

Bước chân người đàn ông rất lớn, Lê Hương lảo đảo nghiêng ngã đi theo phía sau anh, cô ngước mắt nhìn đầu vai bằng phẳng trước mặt, anh một tay buông lỏng ôm Tiểu Dịch Dịch, tay kia nắm cô, trong mắt người ngoài rất giống là một nhà ba người thân mật.

 

Thế nhưng chỉ có Lê Hương cảm thầy anh âm u và tức giận, anh rất thô bạo, đã siết đỏ bàn tay nhỏ của cô.

 

Kéo ra cửa sau xe Rolls-Royce Phantom, Mạc Tuân nhét Bịch Sữa Nhỏ và Lê Hương vào, sau đó chính mình quay người về tới chỗ ngồi tài xế, lái xe rời đi.

 

Trong xe.

 

Bầu không khí vắng lặng quái dị và kiềm nén, không ai nói chuyện.

 

Lê Hương dẫn đầu phá vỡ yên lặng: “Mạc tổng, anh thả tôi xuống ở đây đi! Chúng ta không cùng đường, tôi tự mình lái xe về nhà, anh mang Dịch Dịch trở về đi.”

 

Tiểu Dịch Dịch nhanh chóng kéo lại góc áo của Lê Hương, không tiếng động nói: “Cô giáo tiên nữ, chúng ta đã hứa, đêm nay con đến nhà cô ăn cơm tối.”

 

Nói rồi Tiểu Dịch Dịch nhìn về bố ở phía trước: “Bố, bố đưa con và cô giáo tiên nữ về nhà, còn bố tự mình về đi.”

 

Mạc Tuân xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng về phía sau, anh nhìn khẩu hình Tiểu Dịch Dịch liền chau lại mày kiếm anh khí, sau đó ánh mắt anh thâm trầm không vui liền rơi trên mặt của Lê Hương.

 

Lê Hương thực sự không biết Mạc Tuân ngày hôm nay trở về, cho nên mới đồng ý với mong muốn đến nhà cô làm khách của Tiểu Dịch Dịch, cô còn nói muốn đích thân xuống bếp.

 

Hiện tại…

 

Lê Hương nhìn Tiểu Dịch Dịch bên cạnh, bàn tay nhỏ bé của cậu lôi vạt áo cô thật chặt, còn cặp mắt đây hi vọng nhìn cô, dáng vẻ như rất sợ cô nói không giữ lời bỏ lại cậu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1087


Chương 1087:

 

Lê Hương ưỡn thẳng bờ lưng mềm mại: “Mạc tổng, tôi có hứa với Dịch Dịch, như vậy đi, tôi mang Dịch Dịch đến chỗ tôi ăn cơm tối, ăn xong tôi lại đưa Dịch Dịch đến chỗ các anh, anh thấy được không?”

 

Vì Dịch Dịch, Lê Hương mềm giọng, ăn nói khép nép thương lượng với anh.

 

Mạc Tuân mím môi mỏng, mấy giây sau nói: “Địa chỉ nhà cô.”

 

Lê Hương và Tiểu Dịch Dịch hai mắt sáng ngời, anh đây là đồng ý?

 

Rất nhanh, chiếc Rolls-Royce Phantom sang trọng liền dừng dưới lầu trọ, Lê Hương cũng không ở cùng Diệp Linh, mà là về ở nhà trọ ba năm trước của mình.

 

Xe ngừng lại, Lê Hương mở cửa sau xe mang theo.

 

Tiểu Dịch Dịch đi xuống, theo phép lịch sự, cô phất phát tay với Mạc Tuân: “Mạc tổng, tạm biệt.”

 

Nói xong, Lê Hương mang theo Tiểu Dịch Dịch xoay người đi vào nhà trọ.

 

Lúc vào thang máy, Tiểu Dịch Dịch ngước đôi mắt to đen như trái bồ đào nhìn Lê Hương: “Cô giáo tiên nữ, có phải cô rất sợ bố con hay không?”

 

Lê Hương trong lòng lộp bộp giật mình, cô biểu hiện rõ ràng như vậy sao? Cô và Mạc Tuân đã là quá khứ rồi, hiện tại bên cạnh Mạc Tuân có rất nhiều phụ nữ, Lê Hương tạm thời cũng không muốn để Tiểu Dịch Dịch biết quá khứ của cô và Mạc Tuân.

 

Tiểu Dịch Dịch bây giờ còn nhỏ, cũng không thể hiểu được thế giới của người lớn, huống hồ hiện tại quan trọng nhất vẫn phải để Tiểu Dịch Dịch nói được trước tiên.

 

“Dịch Dịch, bố con thoạt nhìn là một người rất cao lớn rất ưu tú, cho nên cô giáo Lê có một chút… cảm giác kính nẻ với bố con.” Lê Hương lựa lời mà nói.

 

Thì ra là vậy, Tiểu Dịch Dịch còn sợ cô giáo tiên nữ không thích bố của mình đấy, cái này thì cậu liền yên tâm rồi.

 

Trấn an Tiểu Dịch Dịch xong hai người liền đến trước cửa .

 

nhà trọ, Lê Hương lấy chìa khóa ra mở cổng, mang theo Tiểu Dịch Dịch đi vào, cô vừa định đóng cửa.

 

Thế nhưng, lúc này đột nhiên có một bàn tay to chống lên ván cửa.

 

Người nào? Đôi mắt trong vắt Lê Hương nhanh chóng lóe lên cảnh giác, cô quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thân thể cao to kia của Mạc Tuân xông vào ánh mắt.

 

Mạc Tuân tới?

 

Thần kinh căng thẳng của Lê Hương nhanh chóng thư giãn, thế nhưng cô nghi ngờ nhìn người người đàn ông ngoài cửa, anh… sao lại tới rồi? Mạc Tuân đứng ở ngoài cửa, bàn tay to để ở cửa, sau đó anh nhắc đôi chân dài, thân thể cao ngắt đi thẳng vào.

 

“Mạc tổng, anh sao lại… vào đây?” Lê Hương nhìn anh.

 

Mạc Tuân một tay đút trong túi quần, từ trên cao nhìn xuống Lê Hương: “Con tôi ở chỗ này, tôi đương nhiên cũng muốn tới, nếu không… tôi lo lắng.”

 

*..” Được rồi, lý do này làm cho Lê Hương không còn cách nào phản bác.

 

Lê Hương ở trong tủ giày lấy ra một đôi dép, đổi cho Tiểu Dịch Dịch: “Dịch Dịch, con vào phòng khách chơi một hồi.”

 

Tiểu Dịch Dịch gật đầu, chạy vào phòng khách.

 

Lê Hương lại lấy từ trong tủ giày ra một đôi dép màu _ xanh đen, đặt ở bên chân Mạc Tuân, cô ngồi xổm người xuống, đổi giày cho Mạc Tuân, động tác rất tự nhiên, như ba năm trước lúc hai người ở chỗ này cùng nhau.

 

Mạc Tuân nhìn cô gái ngồi xổm bên chân anh, nhấp môi mỏng: “Đôi dép này có mới không thế? Có thằng nào đi qua rồi không? Tôi mắc bệnh sạch sẽ, đôi dép mà thằng khác đi rồi tôi không muốn mang.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom