Cập nhật mới

Dịch Võ Đế Vô Cực/Võ Đạo Chi Lộ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Võ Đế Vô Cực/Võ Đạo Chi Lộ

Võ Đế Vô Cực/Võ Đạo Chi Lộ
Tác giả: Lục Thế Điển
Tình trạng: Đang cập nhật




Câu chuyện Võ Đế Vô Cực của tác giả Lục Thế Điển đưa chúng ta vào một thế giới tu tiên đầy huyền bí. Truyện bắt đầu bằng việc giới thiệu về Thất Đại Đất Tổ - thế giới đầy những bí ẩn và điều kỳ lạ.

Nhân vật chính được tả là một người vô danh, không tuổi và sở hữu thiên phú siêu việt, giúp anh ta vươn lên đỉnh cao của võ thuật và đạt được tướng cảnh Võ Đế. Tuy nhiên, để bảo vệ Thất Đại Đất Tổ, nhân vật chính phải hi sinh và sau đó được tái sinh với tên Dương Vô Cực. Với sự tiết lộ dần dần, câu chuyện mở ra một loạt các thế giới và thế lực, với hàng ngàn âm mưu xoay quanh Dương Vô Cực.

Nếu bạn yêu thích đọc truyện online, hãy không bỏ lỡ Trùng Sinh Cùng Ông Xã Báo Thù Rửa Hận hoặc Tiền Kiếp Làm Thiếp Hậu Kiếp Làm Thê. Hãy tiếp tục đọc chuyện để hiểu rõ hơn về những bí mật và đấu trí trong Võ Đế Vô Cực!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: 1: Sự Khởi Đầu Của Muôn Vạn Âm Mưu


...Bùm!!!...
Một vụ nổ lớn xảy ra, đó là cuộc chiến của hai vị võ đế trên thất đại đất tổ.

Trận chiến của hai vị cường giả có thể bẻ nát hư không đang dần đi đến hồi kết.
Một vị võ đế bị thất thế đang cố để chống cự lại luồng sức mạnh của kẻ còn lại:
-Tại sao, tại sao hả Lý Diệp Huyền ta với ngươi đã đi cùng nhau bao lâu mà chỉ vì một bộ công pháp mà ngươi lại hại ta.
Dứt câu kẻ vừa nói lập tức thổ huyết.
Lý Diệp Huyền lập tức bay tới với bộ dạng đắc ý:
-Tại sao à vì nó có thể đưa ta đến cảnh giới cao hơn đấy Lục Nhẫn Dạ à, ta đã đọc được từ một miếng cổ sử rằng, cái cảnh giới võ đế này cũng chỉ là hạt cát thôi, võ đế chia ra làm tứ đoạn việc chỉ cần đột phá một cảnh giới đấy cũng tốn hàng vạn năm.
Lý Diệp Huyền dứt câu và cưới lớn:
-Hahaha...haha ngươi có thể có bộ công pháp đấy coi như cũng may mắn, nhưng không dùng được cũng chỉ là phế vật.

Nói dứt câu Lý Diệp Huyền lập tức lao tới đâm thẳng vào ngực Lục Nhẫn Dạ.
Lục Nhẫn Dạ thổ huyết hắn vẫn cố nói những lời căm hận cuối trước khi cơ thể kiệt quệ:
-Lý...Lý Diệp Huyền ngươi...!ngươi chờ đấy rồi một ngày nào đó...!đó ta sẽ quay trở lại lấy cái mạng chó nhà ngươi !

Nói xong hắn tự bạo cơ thể còn thần hồn hắn tách ra và rơi xuống Nhất Vực trong Thất Đại Đất Tổ.Nhưng không may lúc thần hồn Nhẫn Dạ rơi xuống Nhất Vực, thì lại bị thiên đạo chối bỏ giáng Cửu Linh Thập Nhị thiên lôi xuống, khiến thần hồn vỡ nát tan thành bảy mảnh bay khắp Thất Đại Đất Tổ.Sau khi lấy được bộ công pháp kia Lý Diệp Huyền đã lập cứ xé rách không gian bay về Thất Vực, hắn bay về Diệp Thiên Tông để bế quan hòng chóng đột phá cảnh giới mới.

Lúc này có những kẻ vừa theo dõi trận đấu vừa rồi và cười một cách bí hiểm.Cũng là mở đầu cho VÕ ĐẾ VÔ CỰC
Một vạn năm sau cuộc chiến của Diệp Huyền và Nhẫn Dạ, ở một thôn làng nhỏ tại Phong Quốc thuộc Hạ Lưu Tam Giới.Có một gia đình đã có con nhưng hai năm vẫn chưa sinh ra.

Cả thôn cho rằng gia đình ấy sắp đẻ ra ma quỷ, rồi tụ tập lại đuổi gia đình ấy đi.

Không còn cách nào,người chồng đành cõng người vợ rời đi.Một năm sau đó gia đình ấy đã hạ sinh được đứa bé,nhưng thật chẳng may một đạo thiên lôi từ đâu đánh xuống, khiến cha mẹ của đứa trẻ vì che chắn cho nó mà đã từ dã cõi đời.Đứa trẻ dần lớn lên khi không có tình thương của cha mẹ,thậm chí còn không có cả tên.Năm lên 4 đứa bé lộ ra thần lực lại có thể hạ được một con gấu lớn.Năm lên 8 nó đã vô tình nhặt được một bộ bí tịch công pháp và luyện tập lên tiểu thành.
Năm 16 nó đã biết nói từ những gì có trong công pháp.

Sau này trong một lần tình cờ gặp được một người tu tiên,người đó thấy hắn có tư chất liền nhận vào tiên môn và coi là đệ tử thân truyền.Năm 20 hắn được sư tôn cho biết rằng thế giới này có 7 cảnh giới.Thứ nhất là Luyện Thể chia làm nhập,trung,hậu,thứ hai là Hợp Đạo Kì chia làm sơ,nhập,trung,hậu, thứ ba là Luyện Khí Kì,thứ tư là Hoán Đạo Kì.Từ cảnh giới thứ tư trở đi mới chính xác là từ tiên,cảnh giới thứ năm là Độ Kiếp Kì vì vốn dĩ tu tiên là nghịch thiên nên sẽ bị thiên đạo trừng phạt,thứ sáu là Tiên Thiên Kì,thứ 7 bảy là Hoàng Thiên Kì.Vì trời sinh thần lực lên hắn đã đạt tới luyện khí rất sớm.năm 24 hắn đột phá độ kiếp kì chịu đựng qua thiên lôi rồi rời khỏi hạ lưu tam giới tiến đến Nhất Vực.

Năm 28 hắn vì tìm được mảnh vỡ thần hồn của Nhẫn Dạ nên bị cường địch truy sát.

Sau khi ẩn nấm vì tò mò đã dùng huyền lực rót vào vật chứa đã đánh thức Nhẫn Dạ và bái Nhẫn Dạ làm sư.Hắn cũng được biết có những cảnh giới cao hơn cả hoàng thiên kì.Thứ tám là Thiên Đạo Kì phải hập thụ thiên đạo pháp tắc mới đột phá được,Thứ chín là Phá Hư Kì cường giả mức độ này bắt đầu có thể hấp thụ hư không pháp tắc.

Thứ mười Thần Chi Kì những tu sĩ ở cảnh giới này bắt đầu có năng lực và dạng thần lực riêng của mình.

Thứ mười một là Chi Chủ Kì cường giả ở mức độ này tùy tiện đều có thể tạo ra nơi họ nắm quyền riêng và có pháp tắc hay quy luật riêng của nơi đó.

Cảnh giới cuối cùng cũng là cảnh giới sư phụ hắn đã tới là Võ Đế Kì.Năm 32 hắn được Nhẫn Dạ chỉ cho nhiều điều và đặt tên cho là Dương.

Năm 36 hắn đã kết bạn với nhiều người tốt trong đó có người hắn yêu là Lan Yên Nhi.

Năm 40 hắn vì một lần hái thảo dược về chữa cho Yên Nhi đã bị hai kẻ bí ẩn truy đuổi, nhưng bằng sự khôn lỏi hắn đã tẩu thoát còn hạ được hai kẻ kia.

Năm 44 hắn đột phá tiên thiên cũng đạt yêu câu của cha Yên nhi, để được kết hôn với nàng.Năm 48 hắn đột phá hoàng thiên kì trở thành cường giả một phương.


năm 55 hắn đột phá thiên đạo tiến đến Ngũ Vực.

Năm 65 hắn lên được phá hư kì và đến được Thất Vực, cũng đã gặp kẻ thù giết sư phụ mình.

Năm 75 hắn đột phá Thần Chi Kì chuẩn bị đồ đạch cho việc hồi sinh sư phụ mình.

Năm 90 hắn đột phá Chi Chủ Kì bị Diệp Huyền truy đuổi phải chốn chạy.

Năm 105 hắn sung kích võ đế đánh tay đôi với Diệp Huyền để báo thù cho sư phụ.

Nhưng vì thực lực chưa đủ nên bị hạ chiêu sát thủ, bấy giờ Yên Nhi nhà hắn cảnh giới Phá Hư Kì đã lao ra đỡ cho hắn một đòn chí tử.

Nàng cũng bỏ mạng dưới tay võ đế, hắn căm phẫn lại được Thiên đạo lẫn cả Hư không phản ứng.

Hắn hấp thụ cả Thiên đạo chi lực và Hư không chi lực đột phá cảnh giới tiếp theo và đánh bại được diệp huyền.

Sau trận đấu với diệp huyền hắn đã biết rằng cảnh giới võ đế chưa phải là cao nhất.Nhẫn Dạ cũng cho hắn biết võ đế còn chia ra tứ cấp.cấp một là Võ Đế Mạt Đạo,cấp hai là Võ Đế Thiên Đạo,cấp ba là Võ Đế Hư Đạo,cấp bốn là Võ Đế Thánh Giả.


Năm 500 hư không bên ngoài Thất Đại Đất Tổ được hắn tạo ra Đế Tôn Vực.

Năm 1000 đột phá cảnh giới Hư Đạo và niết bàn cho Nhẫn Dạ và Yên Nhi , nhưng không vui mừng được bao lâu.Ở Đế Tôn Vực của hắn có chín cái Đoạt Thế Thông Đạo Xuất Hiện.Từ trong đó bước ra có 9 kẻ mạnh như hắn tự sưng đế lần lượt là, Trung Thiên Đế,Đại Quỷ Đế,Hàn Ma Đế,Thiên Hồ Đế,Sát Đế,Hải Đế,Long Đế, TuLa Đế,kẻ cuối cũng là thực lực mạnh nhất Âm Tà Đế.

Năm 1200 hắn đã đánh bại 8 Đại Đế,nhưng lại bị Âm Tà Đế dùng thủ đoạn tung chiêu về Thất Đại Đất Tổ hắn liền lấy thân mình ra đỡ, lập tức Âm Tà Đế đâm sau lưng hắn móc tim hắn ra.

Thì ra mọi thành tựu hắn đạt được đề nhờ những tên kia sắp xếp chỉ để lấy tim hắn ,thứ được gọi là Tâm Vô Cực.

Hắn không cam tâm học theo sư phụ mình hắn ôm lấy Âm Tà lao ra xa khỏi Thất Đại Đất Tổ và tự bạo.

Thần hồn hắn bị lực lượng thần bí nào đó bảo vệ còn Âm Tà Đế vẫn sống nhưng bị nội thương.
Sau khi được lực lượng thần bí đấy cứu hắn được niết bàn.

Lần này hắn quyết tâm thay đổi mọi thứ.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: 2: Niết Bàn Trùng Sinh


Trong một mảnh hỗn độn có một thần hồn lơ lửng giữa không gian, đột nhiên một luồng sức mạnh thần bí kéo thần hồn kia biến mất
Dương Vô Cực hoảng loạn rồi dần dần từ bỏ hy vọng thoát ra ngoài,hắn tự nói với bản thân:
- Đằng nào cũng vậy chết sớm chút cũng tốt đỡ phải chịu dày vò.
Nhưng hình như luồng sức mạnh kia không muốn hắn chết, chợt có ánh sáng loé lên.
Hắn mở mắt ra thì lại thấy mình vừa được sinh ra nhìn kĩ lại hắn mới biết được luồng sức mạnh kia đã niết bàn trùng sinh cho hắn trở về lúc bé, hắn ngạc nhiên vui mừng tự nhẩm rằng:
- Ta đã trọng sinh rồi sao, những tên đại đế kia rồi sẽ có một ngày ta trở lại và khiến các ngươi tiêu tán.
Vừa thẩm du tinh thần bản thân xong, hắn chợt nhìn lại hình ảnh mẹ hắn đang nằm thoi thóp.Hắn liền bò đến dùng sức mạnh thần hồn chữa trị cho bà.Bấy giờ trên trời có một đạo thiên lôi đang tụ hội chuẩn bị đánh xuống chỗ hắn.Thấy kì lạ hắn dùng thần hồn kiểm tra thân thế và biết được hắn là tiên thể trời sinh,thiên đạo ngứa mắt lên mới giáng thiên lôi xuống khiến kiếp trước tuổi thơ hắn lớn lên cô độc.Hồi thần hắn bò ngay khỏi ngôi nhà, cùng lúc đó thiên lôi giáng xuống hắn dùng thần hồn chống đỡ và cũng rửa lại kinh mạnh của mình.
Sau khi hứng chịu thiên lôi hắn cười đắc ý và lại tự thẩm để vạch ra con đường trở lại võ đế:
- Theo cách này tiên thể của ta mới được khai phá, kiếp trước vì được cha mẹ đỡ cho thiên lôi nên chỉ kích hoạt được một phần bé năng lực tiên thể.
Vừa nói xong cũng là lúc cha hắn về cha hắn tên Dương Thuần, mẹ hắn tên Vân Yến.Vì yêu nhau nên hai người mặc kệ sự cấm cản của Dương gia và Vân gia để trốn xuống Hạ Lưu Tam Giới định cư và sinh ra hắn.Khi cha hắn về cũng đã mang được một con thú về và một chút thảo dược.
Khi hắn nhìn thấy cha mẹ mình đều bình an hắn bông dưng bật khóc:

- Đây là cảm giác gì sao ta lại bật khóc lên thế này.
Bấy giờ cha hắn bế hắn lên đưa đến gần chỗ vợ mình rồi khẽ dỗ hắn nín khóc.

Hắn cũng là lần đầu cảm nhận được tình thương.

Ở kiếp trước hắn chỉ bái hai người làm sư,người đầu cũng là sư phụ đầu tiên thu nhận hắn cũng cho hắn cảm giác như mẹ hiền dịu dàng mà ân cần chắm sóc hắn.

Người thứ 2 là Nhẫn Dạ chỉ cho hắn nhiều điều và cho hắn cảm nhận được tình thương và sự dạy bảo của cha.

Kiếp này hắn đã quyết không để cha mẹ hắn tổn thương, dù có là Thiên Đạo hắn cũng bóp nát.
Vài năm sau lúc này hắn lên 6 đang đi săn cùng cha hắn.

Hắn phụng phịu vì cha lại ép hắn đi săn mà không cho hắn tu luyện.
Cha hắn thấy thế liền đấm vào đầu hắn một cái vào quát:
- Còn phụng phịu cái gì con tu luyện quan trọng nhưng đâu thể bỏ qua được thực chiến, thực lực có vi tôn trong chiến đấu không biết ứng phó cũng như chim mà không có cánh.
Hắn xị mặt ra lầm bầm:
- Cha mà biết ta từng là võ đế vào sinh ra tử hàng ngàn lần không biết có ngất ra đấy không.

Dứt câu hắn lại bị ăn thêm đấm nữa, rồi cha hắn quát:
- Thằng ranh con này lại còn lầm bầm, đi săn thú đi nhanh lên.
Vừa nói vừa cầm gậy vụt vào đít hắn.Khiến hắn đường đường là Võ đế mà phải chạy như lúc bị truy sát.Tối đó sau khi đi săn hắn chạy một mạch về nhà và méc mẹ hắn:

- Mẫu thân cha đánh con và bắt nạt con cả ngày kìa.
Nói xong hắn giả vờ khóc to, còn cha hắn đang vác theo con thú rồi cười mỉm về cuộc sống ở đây.

Chợt cảm thấy lạnh gáy, cha hắn thấy vợ mình đã cầm cây gậy đứng sẵn ở nhà.

Đằng sau đó là thằng con quý tử của mình và đang lè lưỡi trêu chọc hắn.
Vợ hắn liền quát lớn tay không quên cầm cây gậy:
- Dương huynh sao huynh lại đánh tiểu Dương tử như vậy.
Cha hắn lập tức quỳ xuống xin lỗi vợ rồi hứa lần sau sẽ không đối sử với tiểu Dương như vậy.

Một vài năm nữa hắn đã đột phá hợp đạo kỳ nhưng không cho cha hắn biết.Bấy giờ hắn đã có tiểu muội muội được 4 tuổi,Hắn cũng đã lên 12.

Sau khi hạ sinh một tiểu muội muội cho hắn khiến cha hắn lại bị hạ thấp địa vị trong nhà.Chỉ 2 năm sau hắn lập tức sung kích luyện khí nhanh hơn rất nhiều tiền kiếp, bấy giờ sư phụ đầu tiên của hắn cũng xuất hiện khiến hắn ngỡ ngàng.
Hắn nhớ rằng phải đến năm 18 do một lần sư phụ hắn vì một lần lịch luyện để đột phá hoán đạo mà đi ngang qua, vì thấy tư chất tốt lên đã thu vào tiên môn.
Hắn thốt lên trong sự ngạc nhiên lẫn vui mừng:

- Đó là sư phụ thật sao, kiếp trước vì Phong quốc xảy ra chiến tranh tông môn của ta cũng phải tham gia, kết quả chỉ còn mình ta đời này nhìn thấy lại hình bóng của người cũng quá mãn nguyện rồi.

Chưa kịp định thần thì Phong Dạ Hy, tức sư phụ của hắn cũng hạ xuống trước hắn.

Nàng ngạc nhiên khi có một đứa trẻ mới 14 mà đã đạt đến luyện khí kì khiến nàng thốt lên:
- Ê nhóc ngươi có sư phụ chưa, ta thấy tư chất ngươi tốt chi bằng nhận vị tỷ tỷ này làm sư phụ đi.
Chưa kịp nói xong nàng đã thấy hắn tay xách nách mang đồ đạc và cả người nhà của hắn tới và bảo:
- Đồ nhi bái kiến sư phụ, giờ ta đi về tông môn chứ.
Nàng cũng không biết nói gì với tình huống đang gặp, cũng đành trở gia đình hắn đế Bắc Phong quốc để cho gia đình hắn định cư ở đó.

Còn hắn được nàng đưa về tông môn và nhận làm đệ tử thân truyền.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: 3: Khởi Đầu Tại Phong Quốc


Một năm sau khi gia nhập Phong Huyền Tông, Tiểu Dương Tử đã gây ra không ít chuyện trong tông môn khiến Dạ Hy cũng bó tay.
Tiểu Dương Tử chạy về đông viện nơi ở của sư trò hắn rồi khỏe cho Dạ Hy thứ mình vừa tìm được:
- Sư phụ người xem con tìm được gì này.
Dạ Hy vừa lắc đầu vừa quát:
- Ngươi không đi tu luyện xuất này gây rắc rối cho ta, có phải vi sư hiền lành quá rồi không?
Tiểu Dương tử tỏ ra đang thương và nói:
- Nhưng sư phụ à, cái này là yêu đan ngũ giai đó người không định lấy thật sao?
Hắn vừa dứt câu Dạ Hy liền quay ra với vẻ mặt kinh ngạc xen lẫn sự tham lam mà ho hai tiếng:
- Khụ..Khụ thôi không sao ngươi có thể đi chơi nhưng cũng hạn chế gây chuyện lại, còn viên yêu đan này vi sư sẽ giữ đến khí ngươi có thể hấp thụ nó.
Tiểu Dương tử thầm nghĩ:
- Không biết sư phụ mà biết ta có cả yêu đan lục giai người có thó đi không nhỉ?

Hồi thần hắn liền bị Dạ Hy đuổi đi chơi,nàng cũng không biết rằng cả tháng qua hắn lăn lộn trong Yêu Lục, chỉ để tìm cho nàng viên yêu đan phù hợp để sung kích hoán đạo kì.

Hắn vừa đi khỏi không lâu ở đông viện Dạ Hy đã đột phá hoán đạo nhưng lại là hoán đạo tam sắc.Hắn liền lao lên mái nhà mà xem xét , nhưng vì đột phá nên Dạ Hy chẳng lấy mảnh vải che thân.

Nàng nhìn thấy hắn trên mái nhà nhìn xuống, liền cho hắn ăn một chưởng lực, và nói:
- Tên khốn dám rình trộm cả vi sư, ngươi chán sống rồi à!
Phía Tiểu Dương vừa bị ăn đánh hắn liền chạy đi tìm chỗ trốn hắn biết rằng một lúc nữa vi sư nhà mình sẽ lục tung đông viện lên tìm hắn.
Hắn vừa trốn vừa thầm nghĩ:
- Ai da nếu ta biết trước như vậy sẽ không đến đấy rồi, giờ đến phòng ngủ ta cũng không được về, nhưng hình như sư phụ đột phá hoán đạo tam sắc hay sao nhỉ, ta nhớ kiếp trước vi sư chỉ có kim sắc thôi mà?
Đằng sau hắn Dạ Hy bừng bừng sát khí cầm theo kiếm lao tới đâm Tiểu Dương, khiến hắn chạy bạt mạng.
Sau khi ăn hành của sư phụ người hắn bầm dập, te tua và bị Dạ Hy bắt quỳ giữa sân.

Dạ Hy tuy giận nhưng trong lòng cũng cảm kích vô cùng vì nhờ hấp thụ yêu đan của hắn mới dễ đột phá như vậy.
Nàng ngồi xuống ghế và nói cho hắn nghe:
- Bỏ qua chuyện vừa nãy lần này vi sư sẽ tha cho ngươi , một tháng nữa là Nội Đấu Tông Môn mở ra để chọn những học viên đi vào Thí Luyện Cửu Địa, ngươi mà không đứng trong top 10 vi sư không biết ta sẽ làm gì ngươi đâu!
Nói xong nàng còn tiện tay phá nát bức tường sau lưng hắn khiến hắn đen xì mặt và lắp bắp nói:
- Vi...vi sư yên tâm con...con nhất định sẽ đạt hạng cao cho vi sư nở mày nở mặt.
Thấy hắn nói vậy Dạ Hy cũng mềm lòng mà cho hắn đứng lên.

Hắn lập tức tới gần nàng bóp vai cho nàng và nói:
- Vậy vi sư cho con đi chơi nha.

Chưa kịp nói xong câu Dạ Hy đã kề kiếm vào cổ Tiểu Dương và nói:
- Ngươi cứ đi đi!
Và nhìn Tiểu Dương với một ánh mắt hình viên đạn.

Khiến hắn đen mặt và lập tức nói:
- Vi sư yên tâm con sẽ tu luyện, chỉ là...!chỉ là vi sư bỏ thanh kiếm xuống được không hehe...he
Thấy hắn nói như vậy Dạ Hy cũng bỏ xuống và xách hắn vào mật thất khoá lại bắn hắn tu luyện đến luyện khí hậu kì mới cho ra.

Hắn nghe thấy thế liền khóc to và đập vào cửa nói rằng:
- Vi sư à thả con ra đi không cần ở trong này tu luyện cũng có thể lên luyện khí hậu khì mà !
...Ahhhhhhhh
Một tiếng hét thất thanh từ mật thất chui ra thì ra trong mật thất có vô vàn ám khí để ngăn hắn chốn ra.
Dạ Hy cười vào nói vọng vào trong :
- Haha..ha Vi sư đi ăn vịt nướng đây ngươi cứu từ từ tận hưởng!
Nói xong nàng bỏ đi mặc kệ đằng sau đệ tử thân chuyền của nàng đang gào thét:

- Vi sư thả con ra Ahhhhhhhh
Một tháng sau chú bé tiểu dương đã lên luyện khí đỉnh phong, hắn được sư phụ của mình chờ sẵn bên ngoài.

Vừa mới ra hắn lập tức bị Dạ Hy lôi đi và nói:
- Còn làm màu nữa là không kịp giờ Nội Đấu đâu.
Hắn xị mặt và nói phụng phịu rằng:
- Vi sư ăn hiếp đồ đệ, đã nhốt con một tháng còn không cho con ăn gì đã lôi đi đánh nhau, người có thương con không đấy.
Dạ Hy cũng nhìn hắn ngán ngẩm nói:
- Vẫn như ngày nào mồm mép dảo hoạt không nói không sống được à!
Nói xong nàng ném hắn thắng xuống võ đài và cũng vừa lúc trọng tài thông báo:
- Đệ tử đông viện Dương Vô Cực đấu với đệ tử Bắc viện La Hoàng

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: 4: Nội Đấu Tông Môn


Trận Đấu bắt đầu,trọng tài vừa nói xong tên Là Hoàng mỉa mai Tiểu Dương rằng:
- Tên là Vô Cực nhưng có vẻ cảnh giới của ngươi không như ta nghĩ nhỉ?
Nói xong hắn cười lớn và tung chiêu về phía Tiêu Dương.

Tiêu Dương cũng chả để ý vẫn quay ra nói với Dạ Hy rằng:
- Vi sư nếu con thắng trận này người phải đưa con đi ăn đấy !
Hắn nói ra khiến mọi người trên khán đài bật cười, La Hoàng đen mặt quát lớn còn dồn thêm lực vào tuyệt chiêu La Phong Trảm:
- Ngươi dám khinh thường ta ư nếm thử kiếm của ta đây La Phong Trảm.
Tung chiêu rất ngầu nhưng Tiểu Dương chỉ cần hất tay một cái trong tư thế ngáp ngủ và nói:
- Màu mè quá yếu như vậy cũng là kiếm khí sao ?
Dứt câu hắn chỉ tung một nắm đấm về phía La Hoàng khiến La Hoàng bay thẳng ra khỏi sân đấu.

Hắn tức tưởi nói không thành tiếng:
- Ta đã là luyện thể đỉnh phong rồi sao người thắng ta dễ vậy, ta không phục nhất định ngươi đã ăn gian!
Cả khán đài trầm trồ về sức mạnh của Dương Tử, vì cứ nghĩ rằng hắn đi cửa sau mới được vào tông môn.
Một Năm Trước...

Lúc mới gia nhập Phong Huyền Tông.

Dương Tử luôn bị mọi người coi là phế vật và chế giễu rằng hắn chỉ là một kẻ đi cửa sau.

La Hoàng là kẻ hay gây sự với Dương Tử nhất vì vốn dĩ hắn có cơ hội bái Dạ Hy làm đệ tử mà Tiểu Dương lại cướp mất vị trí của hắn.

Cả cái Phong Huyền Tông ai cũng biết La Hoàng theo đuổi Dạ Hy nhưng ** Dương nhà ta thì không biết.

Khiến ngày nào hắn cũng bị La Hoàng gây sự.

Vì Dạ Hy bảo rằng hắn không nên quá lỗ mãng vì thiên phú tốt nên hắn cũng chịu đựng và cho qua, nhẽ đương nhiên vì kiếp trước Dạ Hy đối vơi hắn như người mẹ nên hăn rất nghe lời và quan tâm nàng.

Sau trận tỷ thí hắn được Dạ Hy đưa đi ăn uống nó say và lăn ra ngủ ngay lập tức.Khiến Dạ Hy cáu và quát lớn:
- Đối thủ ngày mai của ngươi không như tên La Hoàng đâu nên đừng có chủ quan, đi tập luyện ngay cho ta !
Hắn vẫn ung dung với tư thế như là mình vẫn còn là Võ Đế và nói :
- Bọn kiến hôi đấy không làm con trầy xước được đâu !
Dứt câu hắn lập tức nhận ra mình lại lỡ miệng.

Thứ đang chờ hắn là Dạ Hy cầm trên tay thanh Lục Man Kiếm đuổi chém hắn.

Lại bị Dạ Hy đấm u đâu chú bé nhà chúng ta mặt xị ra và đi luyện tập.

Nhưng chỉ được một lúc sau hắn trốn Dạ Hy về nhà chơi vởi tiểu muội muội của mình , muội muội hắn tên là Dương Nhi.

Cái tên đẹp nhưng dần dần bị nhiễm tính bẩn bựa của thằng anh, khiến lần nào hắn về nhà cũng bị anh già ở nhà đấm thẳng đầu.

Mẹ hắn cũng nói là không được dạy hư Tiểu Nhi nên hắn cũng đành đưa muội ấy đi mua kẹo hồ lô.

Tối đó hắn được ăn cơm mẹ hắn nấu mặc dù lần nào về cũng được ăn, nhưng hắn vẫn có cảm súc dâng lên như sắp khóc.


Nhẽ thường tình kiếp trước hắn một thân sống đến năm 17-18 tuổi mới hiểu được có người quan tâm.

Cảm động chưa được bao lâu Dạ Hy chạy vào nhà chào cha mẹ hắn rồi xin phép túm hắn đi luyện tập.Cha hắn còn nói:
- Tiểu cô nương đừng cho nó chạy thoát nữa nhá!
Khiến hắn phải suy nghĩ lại về cảm súc lúc ăn cơm với anh già của mình.

Khi hắn vừa đi cha mẹ hắn mới nói chuyện nghiêm túc.

Cha hắn nói với mẹ hắn rằng:
- Gần đây ta thấy người của Vân gia nàng và Dương gia của ta đến Tây Phong Quốc tìm chúng ta rồi nàng nghĩ sao!
Mẹ hắn lộ rõ chầm tư và nói:
- Đã lâu như vậy bọn họ còn tìm chúng ta, sớm muộn gì chúng ta cũng phải cho Tiểu Dương Tử biết chuyện thôi.
Cha hắn cũng đồng ý gật đầu và nói :
- Để thằng bé lên hoán đạo kì ta sẽ nói với nó , giờ thì đi ngủ thôi mai tiệm thuốc vẫn mở đấy nàng cũng nghỉ ngơi đi.
Mẹ hắn cũng mỉm cười và đáp:
- Chàng cũng nghỉ sớm đi
Cha mẹ ở nhà thì lo bao nhiêu việc thằng con thì lại đi trộm linh thảo.

Vừa về đông viện hắn lại chạy đi đến Dược Hoa Các của Đình Lão trộm thảo dược.

Đình Lão đã rình và quát lớn:

- Lại là ngươi Tiểu Dương Tử, có phải lão phu không cho ngươi thảo dược à mà ngươi phải ăn trộm thế ?
Hắn làm mặt đáng thương và nói :
- Tại nó ít quá ta dùng chút là hết rồi.
Đình Lão cũng bất lực và đưa hắn về chỗ Dạ Hy.

Chào đón hắn là Dạ Hy đang cầm cây gậy lớn chờ hắn ở cổng viện và nói:
- Cảm ơn Đình lão đã đưa thằng nhóc này về.
Đình lão cũng trả lời với vẻ mặt bất đắc dĩ:
- Ta đâu thể để nó làm loạn được, đưa nó cho Dạ Hy trưởng lão vậy còn ta vẫn có việc ở Dược viên.
Nói xong Đình Lão bay đi để lại , chú bé Dương đần với sư phụ Dạ Hy cùng cây hàng vừa to vừa dài.
Ahhhhh
Tiếng hét chát chúa kêu lên.

Tiểu Dương tử mới nói gấp gáp khi vẫn né chiêu của Dạ Hy:
- Vi sư bình tĩnh mai ta còn cuộc thi đấy.
Đáp lại hắn chỉ có Tật Phong Kiếm Phổ của Dạ Hy hướng tới hắn.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: 5: Nội Đấu Tông Môn


Sáng hôm sau hắn được Dạ Hy gọi dậy với một sự yêu thương vô bờ bến.

Dạ Hy đi vào phòng hắn thấy hắn vẫn ngủ nàng lập tức rút kiếm và nói lớn:
- Tật Phong Kiếm Phổ đệ nhất thức!
Nàng vừa nói xong khiến Tiểu Dương giật mình tỉnh dậy, nhưng vẫn không kịp né chiêu của Dạ Hy.

Hắn ăn trọn cả đệ nhất thức mày mày te tua và gào lên:
- Mắc mớ gì người lại đánh con nữa vậy, người không nói võ đức còn đi méc Cửu Long Thúc!
Dứt câu hắn đưng lên chạy một mạch ra khỏi đông viện.

Bấy giờ Dạ Hy hốt hoảng đuổi theo vào quát :
- Mi xuất ngày Cửu Thúc nhà mi , thế mà còn bảo không nói võ đức à!
Hắn và nàng đuổi nhau tới nam viện.

Thì một bóng người bay ra cản nàng và cốc đầu nàng rồi nói:
- Muội lại bắt nạt Tiểu Dương Tử hả Dạ Hy?
Nàng lập tức ôm đầu rồi ngồi ra đất khóc lớn rồi gào lên:

- Hai người bắt nạt ta huhu...hu
Thấy vậy Cửu Long đành nhún nhường dỗ Dạ Hy và cũng đá nhẹ vào mông Tiểu Dương rồi nói:
- Sư trò hai đứa không định đến Nội Đấu sao mà còn đứng đây ăn vạ ta, hai đứa còn không bằng Linh Chi đấy!
Nói xong Tiểu Dương và Dạ Hy mới ngớ người lập tức bay tới cho kịp giờ Nội Đấu.

Bỏ lại Cửu Long thở dài cùng Linh Chi mới bước ra.

Ở cuộc Nội Đấu trọng tài thông báo đến khán đài cặp đấu tiếp theo:
- Dương Vô Cực đấu với Tần Lãnh !
Cả khán đài trầm trồ và xôn xao bàn luận ai sẽ thắng.

Còn sư phụ hắn thì lại mở bàn cược với các trưởng lão, khiến Cửu Long cũng lắc đầu mà chả biết nói gì.

Phía khán đài Tần Lãnh bước lên sân rất lịch sự mà chào hỏi Tiểu Dương:
- Vô Cực Huynh lâu rồi không gặp chắc huynh cũng đột phá hợp đạo kì rồi nhỉ, vậy mong Vô Cực Huynh chỉ giáo thêm!
Lúc này chú bé Dương đần nhà ta mới nhớ ra người đã giúp đỡ hắn xuất khi mới vào tông bị La Hoàng gây sự.

Hắn liền cười nói:
- Tần Lãnh Huynh chắc cũng không kém ta có gì vẫn mong huynh chỉ giáo thêm.
Dứt câu mặc dù hai ông kễnh đã đứng hồi lâu mà vẫn chưa động thủ khiến khán đài bàn luận không ngớt.

Có người thì thắc mắc sao không động thủ đi, một người lạ mặt trả lời:
- Họ đang giao thủ bằng tinh thần lực!
Mọi người mới nhìn về phía người ấy , thì ra là Linh Chi đệ tử của Cửu Long cũng là người thân với Dương đần và cũng được xếp thứ 3 Tuyệt Thế Giai Nhân bảng do vài ông thần nào đấy đặt ra.

Chưa hết ngạc nhiên thì từ sàn đấu cuồng phong nổi lên bụi bay như bão cát , khiến người xem chẳng thấy được gì.

Sau khi khói bụi tan đi đã thấy hai ông nhõi mặt mày tím dập và Tần Lãnh đã đầu hàng.

Khiến người xem đang chưa hiểu vấn đề gì đang xảy ra.


Linh Chi cũng rất sốc và nói rằng:
- Họ giao thủ với tốc độ quá nhanh khiến sàn đầu đầy bụi, nhưng họ lại không dùng võ kĩ mà chỉ dùng sức mạnh nhục thể.
Nàng nói xong cả khán đài vỗ tay ầm ầm cho hai đấu thủ.

Trọng tài tuyên bố người thắng cuộc là Dương đần và cũng thông báo trận tiếp theo:
- Trận tiếp theo Nam viện Linh Chi đấu với Bắc viện Giang Hoa
Khiến người xem lại nhộn nhịp ngay lập tức vì người thì đứng thứ 3 sắc bảng còn người còn lại thì thứ 4.

Làm cho trận đấu trở nên rất đáng để mắt.Giang Hoa nói rằng:
- Dù gì cũng chỉ là cái danh để ta xem ngươi có khác gì tên Dương Vô Cực kia không!
Ả ta cũng chính là người tình của La Hoàng, vì lợi dụng được La Hoàng cung cấp đan dược mà lại đột phá hợp đạo kì trước cả hắn.Và cũng chính là một trong 3 kẻ chèn ép Dương đần lúc mới vào tông.
Phía Linh Chi nàng vẫn lạnh lùng mà từ tốn đáp:
- Chẳng phải ngươi tình của ngươi cũng bị Vô Cực Huynh đánh bại chỉ với một đòn sao, mà chắc ngươi cũng đâu khác gì đâu nhỉ ?
Nàng nói xong câu khiến Giang Hoa nổi đoá lập tức tho triển chiêu thức tấn công nàng.

Nhưng y chang Dương đần nàng cũng chỉ cần một đòn là đánh bại được ả.

Làm cho ả bay thẳng lên khán đài mà miệng không ngừng thổ huyết.

Sau trận đấu của Linh Nhi, Dương đần cùng Tần Lập kéo nàng đi chơi.


Bộ ba đi chơi cả buổi đến tối mới về khiến 3 vị trưởng lão lo lắng.

Tuy là lo lắng nhưng 3 người trong đó có Đường Hải sư phụ của Tần Lập, đã bắt bộ ba quỳ xuống và cầm trên tay cây gậy đằng đằng sát khí mà chuẩn bị tung chiêu về 3 người.

Sau khi vượt qua sóng gió cuộc đời Dương đần cũng về được phòng hắn nghĩ lại lúc chiều đi chơi với Linh Nhi và Tần Huynh đá bắt gặp được một bộ công pháp mà đời trước hắn đã tu luyện:
- Thật không ngờ kiếp trước ta vì bộ công pháp này mà bị mấy tên Nhị Vực đuổi như chó giờ nó lại nằm ngay ở đây.
Công pháp hắn tu luyện đến giờ có 3 bộ là Hư không luyện thể thuật, Thiên Đạo diễn khí pháp và Tam Thân Biến Thể.

Giờ có thêm Hồng Hoang Đao Pháp khiến hắn vô cùng vui mừng mà cười một mình.

Cười một mình còn tạm chấp nhận nhưng cười quá to thì Dạ Hy không thể chịu nổi.

Nàng ngay lập tức đi sang phòng và kí đầu hắn khiến hắn nước mắt nước mũi tùm lum mà quỳ một góc.

Còn nàng thì leo lên giường hắn ngủ kết thúc một ngày của hai sư trò bất ổn

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: 6: Nội Đấu Tông Môn


Hôm sau là một số trận của đệ tử trong tông nhưng không có gì quá đặc sắc.

Nhưng trận cuối ngày có một trận đấu khiến Dương đần thật sự để tâm.

Trận chiến của La Sơn anh trai của La Hoàng, không như em mình hắn cũng là một kẻ thật sự có thực lực.

Dương Tử xem xong trận đấu cũng phải nói rằng:
- Tên này vậy mà lại hợp đạo đỉnh phong!
Cả khán đài ồ lên lúc này hắn mới nhớ ra mình đang ở trên khán đài để xem đâu.

Những lời hắn nói ra khiến Tần Huynh lẫn Linh Nhi và cả mọi người ngạc nhiên vì hắn có thể nhìn thấu được tu vi của La Sơn.

Hắn thấy không ổn lập tức kéo hai người kia đi.

Vừa lúc La Sơn quay lên hắn khá tức giận và thầm nghĩ:
- Tên khốn nào có thể thấy được tu vi của ta cơ chứ mà lại còn là thực lực khi dùng tới Ma Thuật của Hắc Đế.
Nói xong hắn cũng bay đi để lại cả khán đài đang ồ lên.

Dương Tử vừa đi vừa nghĩ :

- Sao hắn lại có khí tức của việc tu luyện Ma Thuật cơ chứ ?
Vì lôi hai người kia theo trên tay mà không để ý mà còn không nghe bọn họ nói, nên Dương đần lại bị ăn đấm.

Vận khí hắn cũng rất tốt khi bị rơi xuống từ cú đấm của Tần Huynh và Linh Nhi hắn rơi xuống một sạp hàng, và tìm được một quả trứng cự thú.

Trứng của Liệt Phệ Hoả Long, một trong 9 con rồng mạnh nhất Thất Đại Đất Tổ.

Hắn mua quả trứng và lập tức chạy về mặc kệ hai người bạn của hắn vẫn đang tìm hắn.

Hắn đem về khoe sư phụ mình thì Dạ Hy đang ngủ ở phòng khách.

Khiến Dương đần cũng cạn lời mà không dám gọi dậy.

Sau khi khoe sư phụ không thành hắn đành chịu và đi ngủ.

Sáng hôm sau hắn đến và thi đấu những trận cuối của Nội Đấu.

Lần này hắn đánh với Linh Nhi để tìm người đi vào vòng cuối.

Phần thưởng hạng nhất khá giá trị lên hắn đang thuyết phục Linh Nhi cho mình thắng.

Giờ gọi hắn là Dương vô sỉ cũng nên, hắn năn nỉ từ dưới sàn nên đến tận trên sàn đấu.

Linh Nhi cũng chịu cái tính cách này của hắn , vì nàng biết nàng không đánh bại được hắn.

Mà hắn cũng không muốn đánh nàng nên, nàng đành đồng ý nhưng vẫn tung một chiêu hết sức:
- Đoạn Diệp Cửu Linh !
Hắn hiểu ý sư muội nên đành tung chiêu để đỡ lại.

Kết quả hắn thắng đi tiếp vào trận sau, cũng là trận đấu cuối cùng của Nội Đấu.

Vòng này đối thủ của hắn có chút thực lực.

Kẻ đấy là La Sơn, hắn đi lên sàn đấu mà không nói gì khiến Dương đần cũng phải ngạc nhiên.


Vì hắn tưởng anh em thì phải giống nhau.

Sự thật không như mơ khi hăn lên đài tên La Sơn nói không ngừng về việc hắn đánh em mình như thế nào và quyết tâm trả thù cho đệ đệ mình:
- Ngươi là Dương Vô Cực có vẻ như không giống ta tưởng tượng, hôm nay ta sẽ trả thù cho đệ đệ ta!
Dương Tử cùng cạn lời về sự nói nhiều y chang của hai anh em nhà hắn.

Không biết từ đâu thằng em hắn La Hoàng cũng gào lên mà chế giễu Dương Tử và tâng bốc sư huynh mình:
- Dương Vô Cực lần này người chết chắc, sư huynh ta cũng là hợp đạo hậu kì rồi, lần này ngươi không thoát được đâu haha!
Thấy vậy Dương Tử không nói quá nhiều lao lên đấm thằng vào mặt La Sơn.

Vì hắn thấy sư phụ hắn dậy rồi, đương nhiên hắn phải khoe đồ và bắt sư phụ dẫn đi ăn rồi.

Cứ ngỡ trận đấu sẽ kịch tính, thì một đấm của Dương đần làm cho La Sơn ngất ngay lập tức.

Khiến cả khán đài ồ lên và cười được một trận thoải mái.

Còn hắn thì đi đến chỗ sư phụ rồi khoe đồ và bắt sư phụ mình dẫn đi ăn.

Kết thúc trận vừa rồi Tông Chủ Phong Huyền Tông, Phong Vân thông báo rằng 3 tháng sau 10 người đứng tên trong Nội Đấu Tông Môn sẽ được đi Thí Luyện Cửu Địa.

Nói xong nàng liền bay đến chỗ Dương đần trao cho hắn phần thưởng.

Dạ Hy liền ấn đầu Dương Tử xuống và nói:
- Sư phụ lại định hớp hồn đệ tử của con à!

Với dọng điệu phụng phịu mà phồng má lên và quay ra chỗ khác.

Khiến Phong Vân cũng cạn lời mà kí đầu nàng rồi nói:
- Con có phải quên vi sư là sư phụ con không mà dám nói như vậy, thôi trả lại sự yên bình cho hai ngươi ta còn có việc!
Nói xong nàng bay đi để lại Dạ Hy bị Cửu Long xách tai về đông viện.

Còn Dương Tử hắn đã lấy được linh thảo có thuộc tính lửa là Xích Diệm Linh Lung Thảo.

Hắn lập tức đến chỗ Cửu Thúc hắn và sư phụ xin đi đến yêu lục rèn luyện 3 tháng để đi Thí Luyện Cửu Địa
Thấy hắn có quyết tâm Cửu Thúc nhà hắn đã giục hắn đi và mang theo Tần Lãnh và Linh Chi.

Mặc kệ sự dãy dụa của sư phụ hắn đòi đi theo.

Khiến ai không biết thật sự tưởng Dương đần mới là sư phụ thì đúng hơn.

Sau khi về nhà thăm Tiểu Nhi nhà hắn, rồi lập tức xách hai kẻ xấu số đi theo.

Vậy là bộ ba phá hoại đã ra khỏi tông môn đến Yêu Lục, khiến con chim còn vui mưng mà hót líu lo.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: 7: Hành Trình Ở Yêu Lục


Sau vài ngày đi đường bộ ba phá hoại đã tới Yêu Lục nới tụ tập yêu thú.

Dương Tử nói với hai người còn lại với dọng điệu vui mừng :
- Chúng ta đến Yêu Lục rồi đấy mọi người cũng nên cẩn thận chút và đi thực chiến với yêu thú đi nào haha!
Tần Huynh và Linh Nhi cũng không hiểu tại sao hắn vui như vậy.

Vì rõ dàng ở đây là nơi nguy hiểm trùng trùng mà hắn lại cười được.

Dương đần thì vẫn cười và tự nghĩ :
- Sư phụ à lâu lắm rồi con cũng chuẩn bị gặp lại người rồi!
Thì ra sâu trong Yêu Lục có một số mảnh bé của thần hồn Nhẫn Dạ đó là lý do khiến hắn vui như vậy.

Hắn cùng Tần Huynh và Linh Nhi đi sâu vào trong Yêu Lục.

Họ quyết định dừng chân tại một cái hang và lấy nó làm nơi ở cho hết 3 tháng sắp tới.

Sau khi ăn uống no say cũng chém gió một hồi cả 3 quyết định đi ngủ khởi đầu cho cuộc luyện tập ngày mai.

Sáng hôm sau , không như mọi lần hôm nay Dương đần lại dậy rất sớm.

Khiến hai người kia ngạc nhiên mà thốt lên :

- Huynh có phải Dương Vô Cực mà ta quen không vậy!!
Hắn tối mặt và quát lớn:
- Trong mắt các người ta tệ đến mức đấy sao!
Hai người cũng chỉ biết gật đầu khiến hắn bắt đầu thấy sai lầm khi đưa họ theo.

Bỏ qua câu chuyện đấy một bên hắn bắt hai người luyện tập với một đống cơ qua hắn bố trí sẵn.

Hai người sau khi thấy đống cơ quan mà thầm nghĩ :
- Không biết nãy có đùa quá khiến huynh ấy giận rồi hay không nhỉ ?
Hồi thần hắn đã đẩy hai người vào trong để hai người tập phản xạ.

Còn hắn thì đi tìm thần hồn của Nhẫn Dạ.

Vài ngày sau Tần Huynh và Linh Nhi cũng đã tiến bộ và đột phá luyện khí.

Hắn cũng trở về và dẫn hai người đi sau hơn vào trong.

Những ngày trong Yêu Lục hắn và hai người kia đi hết nơi này đến nới khác.

Đoạt được nhiều yêu đan khiến tu vi và sức mạnh tăng nhanh chóng.

Tin vui hơn đến với Dương đần đó chính là con rồng lìn đã nở ra từ quả trứng.

Tên cũ thì dài nên hắn gọi luôn cong rồi là Tiểu Long.

Hành trình trở thành ô sin cho mấy boss bắt đầu từ đây.

Chỉ mới một bữa con rồng lìn đã ăn hết thực phẩm dữ trữ khiến Dương đần rất cáu.

Một hôm bốn người bọn hắn đang đi thì thấy hai yêu thú thất giai đánh nhau.

Và ngay dưới đất có cây Lưu Li Hàn khiến 4 đứa chờ đợi.

Sau khi đánh lén thành công hai thất giai yêu thú, bọn hắn bị một con giao long truy đuổi như dân đuổi trộm chó.

Nhưng may mắn đến bất ngờ bọn hắn rơi xuông một khe nứt và đi vào bí cảnh.

Từ đây hắn tạm bỏ con rồng lìn đi một mình, còn hắn và hai người còn lại tu luyện đến ngày Thí Luyện Cửu Địa mở ra.
Ngày kết thúc 3 tháng cũng là ngày Dương đần cùng hai người đi ra.


Sau 3 tháng ai cũng đã thay đổi, khiến cho một số người trầm trồ.Vì vẫn chưa đến thời gian Thí Luyện Cửu Địa mở ra nên bộ ba đã có thời gian về thăm sư phụ của mình.

Ba vị sư phụ thấy ba đứa học trò của mình thay đổi nhiều như vậy, mà còn chỉ sau ba tháng đều há mồm ngạc nhiên.

Lại là những tiếng cười đùa, khiến Dương Tử bất giác cười lên, Nhẫn Dạ trong chiếc vòng cổ của hắn cũng thấy kì lạ mà hỏi hắn :
- Sao ngươi lại cười vậy ?
Hắn chỉ lắc đầu mà nói rằng :
- Không có gì sư phụ à, tư nhiên ta lại nhớ đến vài điều thôi.
Buổi tối hôm ấy mọi người đã mở tiệc ăn mừng.

Sáng hôm sau tập hợp ở Lăng Huyên Các của tông môn có vô cũng nhiều người có cả tán tu rồi có cả những tông môn khác.

Khiến bầu không khí trở nên nhộn nhịp nhưng cũng là sự nguy hiểm lớn khi vào trong Thí Luyện.

Bộ ba đến vừa kịp lúc thí luyện mở ra, chào sư phụ họ bay vào thí luyện.

Bấy giờ trong đám người có một số tên thân trùm vài đen cười một cách nham hiểm.

Thí Luyện Cửu Địa có quy tắc tính điểm giết yêu thú nhất giai được một điểm , nhị giai được 5 , tam giai được 20 , tứ giai được 50, ngũ giai được 100.

Vì thực lực để vào thì luyện cũng chỉ hợp đạo kì trở xuống nên cuộc thi cũng không quy định nhiều.

Còn Dương đần thì do được mảnh nhỏ thần hồn Nhẫn Dạ chỉ các áp chế hoàn toàn rồi vào mới đột phá, khiến 3 người đều vào thẳng được mà không có bất cứ trở ngại gì.

Sau khi tiến vào thí luyện thì 3 người bị tách ra, do khi vào sẽ bị truyền tống ngẫu nhiên.


Dương Tử kinh ngạc mà thốt lên
- Đây là Yêu Lục Tứ Hầu ở Nhất Vực mà !
Thì ra mở thí luyện cũng chỉ là cái truyền tống trận đưa mọi người đến Nhất Vực.

Còn về phía Dương Tử vui sướng như vậy vì ở trong đây có mảnh thần hồn của sư phụ mình mà kiếp trước hắn bị nhiều cường giả vây đánh cũng giữ lại.

Nhẫn Dạ hiện ra và nói :
- Không được ! Trong rừng có yêu thứ thất giai!
Dương đần nghe xong há hốc mồm vì thất giai tương đương với độ kiếp thậm chí còn là hơn.

Thứ mà kiếp trước lúc vào đây hắn cũng không giám động vào.

Hắn đành từ bỏ và quay đi mà nói với Nhẫn Dạ rằng:
- Sư phụ à người luyện dược với linh dịch cho con nha con sẽ đi kiếm thảo dược.
Nhẫn Dạ lắc đầu cười trừ :
- Được ta luyện cho người !
Về phía Tần Lãnh và Linh Nhi tuy gặp được nhau.

Xong lại vô tình gặp đám người của La Sơn và La Hoàng đi tìm Dương đần để trả thù mà đuổi giết họ để họ khai ra và cũng khiến Dương Tử trả cái giá khi đụng vào anh em nhà hắn.

Ở một góc nào đó của Yêu Lục có một vài tên đang có một kế hoặc gì đó đang chuẩn bị thực hiện

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: 8: Thí Luyện Cửu Địa


Tình hình của Tần Lãnh và Linh Chi đang rất khó khắn, vì không may khi tìm được nhau và quyết định đi tìm Dương Tử.

Họ lại vô tình gặp đám người của La Hoàng và La Sơn khiến bọn chúng bắt gặp và truy sát gắt gao.
Phía Dương đần vẫn đang nhặt thảo dược mà vui mừng khi Nhẫn Dạ lại chịu khó luyện linh dược và đan dược cho hắn.

Vì Nhẫn Dạ cũng là một kì tài võ học nên nhìn hắn luyện công mà cục súc quát:
- Hư không luyện thể thuật có phải luyện như thế đâu tên đần độn kia, hạ thấp cái trọng tâm đưa linh khí lưu thông ra toàn cơ thể lẫn những khối cơ bắp đi!
Bị Nhẫn Dạ chửi mà hắn lại bất giác cười lên rồi thầm nghĩ:
- Đây mới là sư phụ mà mình biết chứ!
Chưa kịp định thần lại hắn bị Dạ cục súc ném thẳng cái lư đỉnh vào đầu mà quát:
- Tên đần nhà mi không hiểu sao kiếp trước ta lại nhận mi làm đệ tử cơ chứ, đã bảo là hạ thấp cái trọng tâm đưa linh khí ra toàn cơ thể rồi cơ mà
Không quá ngạc nhiên khi tìm được thần hồn của Dạ cục súc hắn đã kể hết mọi thứ có Dạ nghe và cũng khóc nức nở vì gặp lại được Dạ cục súc.

Thay vì an nhàn như vị huynh đệ của mình bên Tần Huynh và Linh Nhi lại phải chạy trốn liên tục không được nghỉ ngơi.

Chạy được lúc lâu họ đã đứng lại mà đánh thẳng mặt bọn người của La Sơn.

Tần Lãnh nói to và hừng hực khí thế lao tới:

- Dù có bị có ngươi bắt được ta cũng không hé một lời nào về Vô Cực Huynh đâu nên đừng có hòng.
Nói xong hắn liên tung Liệt Phệ Kiếm Phổ gây ra thiệt hại lớn cho lũ súc sinh kia.

Nhưng vì chiêu chưa luyện thành nên Tần Huynh bị phản phệ cũng không ít.

Kết quả là tay trái gần như bị phế đi buộc Linh Nhi phải đỡ hắn chạy đi.

Sau khi chơi đùa thoả thích Dương đần cũng quyết định đi tìm hai người còn lại.

Mặc dù Linh Nhi đã phá đi cấm chế của Dương đần lên lại Luyện Khí nhưng thật sự bọn người La gia quá đông, khiến nàng dù là luyện khí cũng không thể cắt đuôi được.

Nàng đành lánh tạm vào một hang động sau khi cắt đuôi được đám người kia.

Linh Nhi cũng đã hạ cấm chế để ít người có thể vào được trong động.

Sau đó đánh thức Tần Huynh và cưỡng chế phá cấm chú của Dương đần để đột phá lên lại luyện khí để vết thương hồi phục.

Phía Dương đần mặc dù vẫn vui chơi nhưng cũng không quên săn rất nhiều yêu thú, còn thừa sức để hắn hạng nhất mà còn cho được hai người kia.

Khi vừa đánh xong được một con ngũ giai nữa hắn nhìn thấy một đám người đang đi tìm thứ gì đấy.

Hắn không suy nghĩ nhiều liền đi theo và thật sự bất ngờ khi hắn tơi nơi.

Hắn nhìn thấy Tần Lãnh đang bị treo lên một cái cột mà chịu tra tấn còn Linh Nhi thì không thấy đâu.

Trở lại nửa nén hương trước, bọn người La gia cũng ép được Tần Lập và Linh Chi ra ngoài.

Vì số lượng áp đảo nên bọn La gia đã dễ dàng đánh bại hai người.

Dương Tử tung Ảnh Trảm về phía bọn người La gia mở đường máu xông vào.

Cởi trói cho Tần Huynh rồi hỏi Tần Huynh Linh nhi đâu.


Tần Huynh chỉ thều thào đáp lại rằng:
- Là ta không tốt để Linh Nhi bị làm nhục khiến muội ấy phải tự vẫn...!là ta không tốt!
Nói xong Tần Lập cũng đã ngất đi.

Nghe xong hắn đi tìm thi thể của Linh Nhi.

Dương Tử ôm Linh Nhi trên tay mà khóc, bấy giờ nộ khí xung thiên mắt hắn chảy ra máu và gào lớn:
- ĐẠI KHAI SÁT GIỚI, nay ta thề sẽ đem linh hồn các người bồi táng cũng Linh Chi sư muội !
Nói xong hắn thu thần hồn của Linh Nhi lại, vận dụng cả Hư không luyện thể, lẫn thiện đạo luyện khí mà lao vào tung chiêu phía bọn La gia.

Dương đần mà chúng ta thấy ngày nào giờ lại đang tắm trong máu của lũ La gia.

Hai con súc sinh La Hoàng và La Sơn rất may mắn khi thí luyện vừa lúc kết thúc.

Bọn hắn lập tức gào lên:
- Trưởng lão Dương Vô Cực giết người cứu bọn ta!!
Người La gia nghe xong ngay lập tức bay xuống hộ giá cho hai con súc sinh kia.

Rồi lũ trưởng lão theo phe La gia nổi đoá biểu quyết phong ấn lại thông đạo chờ cho La Sơn và La Hoàng an toàn mới mở.

Vì số đông đứng về phía hai con súc sinh kia mà Cứu thúc và sư phụ hắn không thể nói nổi.


Đành cam chịu nhìn thông đạo chuyền tống bị phong ấn lại.

Dạ Hy không chịu được tức giận mà ngăn cản nhưng mình sức nàng cũng không ngăn nổi lũ trưởng lão kia.

Bấy giờ Dương Tử mới đạp tung cái phong ấn kia mà gào lên:
- La Sơn , La Hoàng hai con súc sinh chúng mày cút ra đây cho lão tử!!
Hắn đi ra ôm theo thi thể của Linh Nhi mà mắt vẫn rỉ máu và hét lớn:
- Hôm nay Dương Vô Cực ta có bỏ mạng ở đây cũng lôi các ngươi theo cùng.
Dứt câu hắn lao tới tung cú đạp khiến lũ La gia hộ vệ cho hai con súc sinh kia người nào người lấy cũng bay hết đập vào tường chỗ ngồi chờ của La gia.

Cửu Long khụy xuống nhớ lại những kỉ niệm của hai người mà khóc lớn.

Phong Vân tông chủ đến xoa đầu Cửu Long và ôn tồn nói:
- Để vi sư lo!
Nói xong nàng đập tay cái rấm và quát lớn:
- Tất cả kẻ nào ngăn cản Dương Vô Cực sẽ bị coi như đang đối đầu với Phong Huyền Tông!!!

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: 9: Chu Sát La Gia Và Lăng Gia


Sau khi Phong Vân tông chủ nói xong thì hội trường cũng bớt đi khá nhiều người.

Và đương nhiên đa số đệ tử của Phong Huyền Tông ai lấy cũng yêu quý cô nàng dí dỏm Linh Chi mà sẵn sàng quyết chiến với La gia cùng với Dương Tử.

Nhưng vẫn còn Lăng gia có nhiều giao hảo với La gia ở lại quyết đấu lại với Phong Huyền Tông.

Bấy giờ Dương Tử gào lớn:
- La Hoàng, La Sơn ngày này năm sau cũng là dỗ đầu của chúng mày!
Nói xong hắn lao tới mà đấm bay những tên cản đường.

Lũ trưởng lão theo La gia cũng cản hắn lại, khiến hắn vô cùng căm tức.

Dương Tử liền thi triển Tam Thân Biến Thể rồi tung Hồng Hoang Đao Pháp đệ nhất thức.

Làm cho lũ trưởng lão kẻ nào kẻ lấy không đứt kinh mạch thì cũng tàn phế.

Thấy vậy La gia gia chủ La Thiên cũng đứng ra tung chiêu và nói:
- Tiểu tử nhà ngươi giám truy sát hai nhi tử nhà ta tội đáng chết !
Vì tên La Thiên đã là Hoán Đạo Ngũ tinh nên Dương Tử không thể chống cự ôm Linh Nhi mà lùi lại.


Dương Tử bay đến chỗ Cửu Long đưa Linh Nhi cho hắn bế và nói:
- Cửu sư thúc là do ta nên muội ấy mới bị như vậy, khi xong việc sử chí tùy người !
Nói xong hắn liền vuốt tóc của Linh Nhi mà khóc, hắn nhỏ những giọt huyết lệ xuống đất mà nói nhỏ với Linh Nhi dù biết nàng sẽ không nghe thấy:
- Ở đây chờ ta xong việc ta nhất định sẽ đưa cả La gia và Lăng gia theo muội.
Dứt câu dịch chuyển thẳng tới La Thiên mà tung Thiên Ảnh Cước học từ Thiên Ảnh Bộ của Nhẫn Dạ trong Thí Luyện Cửu Địa.

Thấy vậy gia chủ Lăng gia Lăng Thừa cũng giúp sức cho La Thiên dịch chuyển đến và đánh lén từ sau lức và đánh vào sườn trái của Dương Tử.

Khiến Dương Tử bay thẳng vào đống đổ nát mà thổ huyết không ngừng.

Hai con súc sinh La Sơn và La Hoàng quay lại cười và chế giễu Dương Tử:
- Dương Vô Cực người biết không bọn ta đã chờ để chơi được con điếm đấy từ rất lâu rồi không, ngươi biết nó kêu gì khi bị bọn ta chơi không nó chỉ biết gào lên" Dương huynh cứu muội" haha nghe thật đã tai !
Nói xong chúng nó cười liên tục, mà không biết rằng chúng vừa có một pha trọc chó cực mạnh.

Dương Tử bật dậy bay lên và cười lớn:
- Ha...hahahaha nay dù có là thiên vương lão tử tới cũng không cứu nổi chúng mày đâu hai thắng chó ạ.
Lăng Thừa cũng lên tiếng mà nói:
- Nhóc con kinh mạch ngươi vì chúng chiêu của ta mà vỡ nát đến xương cũng gãy 2 phần thì đánh bọn nó kiểu gì ?
Không để mấy con chó được cười lâu mà còn không thất vọng.

Dương Tử ngay lập tức đột phá Hoán Đạo nhưng lại kèm theo thiên lôi.

Nghĩ sao chứ đương nhiên là phải đẳng cấp cao mới dẫn được thiên lôi rồi.

Ở Hoán Đạo kì chúng ta có 5 màu và 6 cấp, lần lượt là Tử sắc(màu tím),Kim sắc(màu vàng),Hoàng sắc(màu đỏ),Địa sắc(màu đen) Thiên sắc(màu trắng), Ngũ sắc(cả 5 màu).

Vì đột phá Hoán Đạo Ngũ sắc mà thiên đạo ganh ghét mà giáng sáu đạo thiên lôi xuống người của Dương Tử.

Phía bọn La gia và Lăng gia cảm nhận mình đã trọc sai người.

Chỉ cần biết thức tỉnh được Tử sắc đã là tuyệt thế thiên tai mà Ngũ sắc trong lịch sự chỉ có Nhẫn Dạ Đại Đế mới đột phá được.

Hai con súc sinh kia vẫn gào lên mà nói:

- Kinh mạch của ngươi cũng đã đứt xương thì gãy hơn hai phần có cả thiên đạo kiếp lôi đánh xuống xem ngươi chịu được không.
Không để hai con súc sinh buồn, Dương Tử chỉ nói đúng một chữ:
- Cút!!!
Khiến thiên lôi cũng rén mà chim cút về khóc nhè thiên đạo.

Bị vả mặt cực mạnh hai con súc sinh mới biết sợ lộ ra bản chất thật mà bò lê bò lết để chạy trốn.

La Thiên cùng với Lăng Thừa giờ hợp sức cũng chẳng đánh lại được Dương Tử.

Dương Tử dùng Tam Thân Biến Thể phân thân ra rồi tung chiêu rồi nói:
- Hồng Hoang Đao Pháp đệ nhị thức!
Khiến cho Lăng Thừa và La Thiên không đỡ được.

La Thiên chết một cách tức tưởi còn Lăng Thừa vẫn thều thào nói với Dương Tử rằng:
- Đừng giết con trai của ta nó không làm gì lên tội
- Không làm gì ư?
Dương Tử quát lên và nói tiếp:
- Hắn cũng tham gia vào việc làm nhục Linh Nhi của ta mà ngươi bảo không làm gì, đừng lo nếu động vào người ta quý trọng thì trên đời cũng không cần có La gia và Lăng gia nữa!
Nói xong hắn chém bay đầu Lăng thừa đương nhiên cũng có La thiên.

Và tất nhiên không thể thiếu hai con súc sinh La Sơn và La Hoàng.

Dạ Hy nhìn thấy hắn giết người không có ý định dừng lại nàng chạy tới ôm hắn mà khóc:
- Đừng đi Lăng gia và La gia đều có cường giả Hoán Đạo kì đỉnh phong.
Hắn chỉ quay đầu lại mà xoa đầu nàng và nói:

- Không sao ta không chết được đâu có chết ta cũng phải lấy người làm vợ.
Nói xong hắn bay đi để lại Dạ Hy đang khóc và một đống xác chết phía sau.

Thật buồn La gia và Lăng gia nằm sát nhau nên sẽ được Dương Tử đưa tang cùng giờ.

Hắn bay đến nơi đạp tung cửa hai nhà ném đầu những tên kia vào và nói :
- Gọi cường giả nhà chúng mày ra đây.
Sau một lúc 3-4 tên Hoán Đạo kì đỉnh phong đi ra.

Chẳng tốn nước bọt hắn xông lên và rất nhanh lượm nhẹ bốn mạng ném trả lại đầu rồi phân thân ra hét lớn:
- Hôm nay La Gia Và Lăng Gia các ngươi đã trọc giận ta trực tiếp hại người ta chân quý mất đi vậy thì hai cái gia tộc nghìn năm này không cần tồn tại nữa!
Nói xong hắn lại gào lên:
- Tam Thân Biến Thể! Hồng Hoang Đao Pháp đệ tam thức! Lưu Tam Sát Phạt.
Chỉ thấy một luồng sáng chói loá hạ xuống.

La gia và Lăng gia giờ đây chỉ còn một cái hố.

Một ngày sau ở Phong Quốc đã có ngay câu chuyện về Sát Phạt Thiếu Niên mới 20 mà diệt gọn hai thế gia nghìn nắm là La gia và Lăng gia.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: 10: Ánh Sáng Từ Trong Bóng Tối


Ngay hôm sau, tin tức về Dương Tử liên tục vang xa ra toàn Phong Quốc với cái tên Sát Phạt Thiếu Niên.

Nội bộ Phong Quốc đều loạn lên mà cắt đứt mọi liên hệ với La gia và Lăng gia.

Phải biết ở Tam Lưu Hạ Giới, rất ít người có thể lên được Hoán Đạo kì.

Mà Dương Tử mới lên Hoán Đạo kì mà diệt gọn hai trong 4 thế gia nghìn năm, thì phải biết hắn nguy hiểm như thế nào.

Hoàng gia của Phong Quốc , Lịch gia, Triệu gia cũng đều giống nhau đều phái sát thủ đi ám sát Dương Tử.
Sau khi Dương Tử tàn sát La gia và Lăng gia, hắn chìm đắm vào rượu.

Ngày nào cũng say khiến ai nhìn vào cũng không nghĩ hắn là Sát Phạt Thiếu Niên.

Bấy giờ thấy thằng con suy sụp tinh thần quá nhiều, cha hắn đi vào và quát:
- Thằng đần nhà con, ở đây uống rượu mà lại không có thời gian đi kiếm cách phục sinh người mình yêu à mà còn suy sụp ở đây.
Dương Tử nghe xong lập tức vui mừng, quay ra mà lắc cha hắn và lập tức hỏi:
- Người nói gì cơ? Con còn có thể cứu muội ấy sao.
Cha hắn đắc ý cười và trả lời:

- Đương nhiên cha mẹ con đâu phải kẻ vô danh!
Nói xong hắn cũng ngạc nhiên vì dù có tấn thăng Võ Đế Vô Cực hắn cũng đứt đoạn manh mối về thân thế của cha mẹ mình.

Hồi thần mẹ hắn cũng bế biểu muội của hắn vào để đứng cùng hắn rồi nói:
- Hôm nay bọn ta sẽ nói cho hai đứa về thân phận của mình, cũng đã đến lúc rồi!
Mẹ hắn thở dài và nói:
- Cha mẹ đến từ Tam Vực của Thất Đại Đất Tổ, mẹ đến từ Vân gia còn cha con đến từ Dương gia.
Cha hắn liền tiếp lời:
- Vì bị ép hôn nên bọn ta đành phải trốn gia tộc tới Tam Lưu Hạ Giới rồi sinh ra con, bây giờ Vân gia và Dương gia đã đến đây tìm rồi.
Hắn liền nói với cha mẹ rằng:
- Tìm ư sao lại phải tìm hai người chứ?
Cha hắn nói :
- Còn là gì nữa! Cách cứu người còn yêu đấy!
Hắn giật mình hét lớn:
- Có cách cứu được Linh muội sao ? Nói cho con biết đi.
Cha mẹ hắn đều cười gượng và trả lời:
- Cũng được nhưng mà vẫn phải làm con buồn rồi ! Vì chúng ta chỉ cỏ nửa mảnh cách để Phục Sinh thôi.
Hắn lập tức nói với dọng điệu vui mừng những cũng man mát buồn:
- Dạ không sao, con vẫn còn cơ hội mà.
Buổi tối khi về phòng Nhẫn Dạ hiện ra tóm cổ và đập đầu Dương Tử vào tường mà nói:
- Thằng đần nhà mi dậy mau!
Dương Từ ngồi dậy bật khóc mà nói:
- Hic...hic sư phụ giờ hi vọng mỏng manh tìm thế nào được giờ con cũng đâu muốn sống nữa hic.
Nhẫn Dạ liền đập đầu hắn vào tường mà nói:
- Thằng đần nhà mi, mi hỏi cha mẹ mi mà không hỏi sư phụ mi à.
Dương Tử khó hiểu hỏi:
- Là sao vậy ạ ?
Nhẫn Dạ hết sức kiên nhẫn mà đạp bay hắn ra ngoài mà gào lớn:
- Sao ta lại nhận mi làm đệ tử cơ chứ ! Đương nhiên là là ta có mảnh cổ sử còn lại rồi chứ còn gì nữa.
Dương Từ liền vui mừng mà bật khóc:
- Thật sự...!thật sự có thể cứu Linh Nhi rồi.
Nhẫn Dạ cũng là lần đầu thấy hắn khóc mà cũng mềm lòng mà nói:

- Nhưng nguyên liệu khó kiếm lắm!
Hắn vẫn vui mừng trong nước mắt mà đáp lại:
- Không sao con từng nghe qua Yêu Lục của Thí Luyện Cửu Địa đều có mấy thứ đó.
Nhẫn Dạ cũng đành nói :
- Đừng có hét nữa nửa đêm rồi ta không muốn để tử ta bị gọi là tên điên đâu.
Hắn liền vui mừng mà bay lại vào nhà mà ngủ thiếp đi.

Nhẫn Dạ nhìn hắn thư dãn như vậy mà bất giác cười lên.
Sáng hôm sau hắn lập tức bay đến Phong Huyền Tông.

Dương Tử ngay lập tức đến đông viện và gặp lại Dạ Hy.

Dạ Hy thấy hắn liền bật khóc mà lao tới ôm hắn đấm ngục hắn và nói:
- Người biết ngươi làm ta sợ lắm không huhu!
Thì ra sau khi hắn diệt gia thì đã biệt tăm một tuần rồi mới về nhà.

Hắn ôn tồn đáp lại:
- Ta bảo rồi, ta cưới được người ta mới chết được.
Hắn nói xong khiến nàng đó ửng mặt mà đẩy hắn ra và nói:
- Ngươi...!ngươi dám tán tỉnh cả sư phụ mình à!
Dương Tử quay lại mà nói :
- Ta không đùa ta thật sự muốn cưới người, đời này ta chỉ cưới 3 người thôi, người là thứ 2 đấy.

Nói xong hắn lập tức lao đi tìm Cửu Long, tìm một hồi mới thấy hắn đang ngồi uống rượu ở một ngọn núi không xa.

Hắn lao tới lập tức tóm Cửu Thúc đi.

Cửu Long thấy vậy vẫn uống rượu mà nói:
- Cửu Thúc không trách ngươi, ngươi không cần cảm thấy tội lỗi!
Hắn liền quay lại vui mừng mà nói:
- Cửu Thúc con biết, nhưng con có cách Phục Sinh Linh Nhi.
Nghe thấy Cửu Long hét lớn :
- Sao cơ ! Ngươi nói thật á?
Dương Tử quay lại nói:
- Nhưng cần mở Thí Luyện Cửu Địa để hái thảo dược.
Cửu Long liền vỡ oà mà khóc rồi nói:
- Được ta sẽ đi nói cho sư phụ.
Rồi hai người lập tức bay tới chỗ Phong Vân tông chủ để bàn chuyện về việc mở Thí Luyện Cửu Địa và tăng cường đất đai cho cả Phong Huyền Tông.

Đến Tông chủ điện mà đã thấy đầy đủ mọi người có cả Dạ Hy nhà hắn.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: 11: Kế Hoạch Phục Sinh Linh Nhi


Vừa bay đến Tông chủ điện thì Dương Tử lập tức nói lớn :
- Phong Vân tông chủ, vãn bối xin được có một đề nghị quá đáng !
Hắn nói xong câu khiến mọi người trong cả Tông chủ điện bất ngờ vì cũng sắp nửa tháng rồi không tìm thấy hắn .Dạ Hy cũng đến đó và ngại ngùng còn không dám nhìn hắn.

Bấy giờ Phong Vân tông chủ mới lên tiếng trong sự bất ngờ :
- Ngươi vẫn còn sống là chuyện tốt ! Haiz nói đề nghị của ngươi đi ta có thể xem xét.
Dương Tử lập tức vui mưng mà nói:
- Đệ tử xin tông chủ mở lại Thí Luyện Cửu Địa có được không ạ ? vì...
Chưa kịp nói hết câu Cửu Long đã quỳ xuống mà dành lời với hắn :
- Sư phụ ! Trước giờ ta chưa từng đòi hỏi người điều gì, nhưng lần này xin người hãy đáp ứng yêu cầu của Dương Tử, nó có cách cứu sống được Linh Nhi, lần này thôi xin người hãy đáp ứng yêu cầu ấy!
Phong Vân bấy giờ mới lên tiếng :
- Đồ nhi ngoan của ta! Ta đâu có bảo là ta không đồng ý đâu, con làm như Phong Vân ta không có tình người vậy!
Một vị trưởng lão lên tiếng :
- Bẩm tông chủ như vậy thì có hơi tốn kém không, vì mở Thí Luyện Cửu Địa cũng tiêu tốn không ít linh thạch.
Dương Tử lúc này mới lên tiếng :
- Các vị ta cũng biết các vị lo cho tông môn nên ta cũng không quá trách, còn về vấn đề linh thạch thì ta đang có rất nhiều cả trong Thí Luyện Cửu Địa cũng có linh mạch nên các vị không cần lo.

Dạ Hy cũng nói thêm vào :
- Các vị cứ yên tâm về tính thực hư của linh mạch vì ta đã thấy linh thạch mà Dương Tử mang về rồi.
Nói xong nàng liền lấy khối linh thạch đấy ra.

Khiến chư vị trưởng lão cũng bất ngờ về độ thuần khiết của khối linh thạch.

Một vị đã lên tiếng đáp :
- Nhưng Dương tiểu hữu à ngươi có thể đảm bảo rằng cách cứu Linh Nhi là đúng không !
Dương Tử ngay lập tức đáp :
- Tiền bối quá lời, nhưng về chuyện cứu Linh Nhi thì ta đã nắm 10 phần rồi cũng xin chư vị đừng lo, sau khi diệt gọn hai nhà kia ta cũng đã lên đầy đủ kế hoạch để đưa Phong Huyền Tông mở rộng.
Phong Vân tông chủ vỗ tay và đáp :
- Tiểu tử ngươi thật sự khiến ta nhìn không thấu đấy.
Dương Tử cũng đáp lời :
- Tông chủ quá khen, nhưng có một việc để tử vẫn xin được nói riêng với ngài.
Dạ Hy nghe thấy liền xị mặt bay đi bỏ lại Dương đần cũng không hiểu sư phụ mình bị sao.

Phong Vân tông chủ cũng bật cười và đáp lại :
- Được ta sẽ nói chuyện với ngươi, còn cuộc họp hôm nay tạm dừng ở đây mời chư vị trưởng lão đi sắp xếp đệ tử và mở Thí Luyện.
Cửu Long vui mừng ôm lấy Dương đần mà khóc :
- Thật sự ta lại có thế nhìn thấy con bé rồi!
Dương Tử sau khi cõng Cửu Thúc về nam viện rồi cũng bay một mạch đến đông viện gặp sư phụ mình.

Sau khi gặp được Dạ Hy hắn liền tiến tới ép nàng vào tường và nói :
- Nương tử của ta thì ta không muốn người ấy có tính sấu như nàng đâu.
Dạ Hy đỏ mặt lắp bắp đáp :
- Ngươi...ngươi dám nói vậy với sư phụ mình!
Nàng liền quay người chạy đi, khiếm Dương Tử cười khúc khích.

Đêm đến trên đường tới gặp tông chủ hắn bị 3 tên thích khách hoán đạo tam tầng đánh lén.


Nhưng bị ăn đấm vào mồm rồi ngồi ngoan như cún chờ hắn đi gặp tông chủ rồi về sử lý.

Đến nơi hắn tìm tông chủ rồi liền nói :
- Tông chủ ta muốn rời cả Tông đến đại thế giới lớn hơn.
Hắn nói xong câu khiến Vân tông chủ cũng khó hiểu mà hỏi :
- Đại thế giới là sao ? Chẳng nhẽ còn có thế giới khác ư ?
Dương Tử quay lại và đáp :
- Đúng vậy ! Nó gọi là Thất Đại Đất Tổ, có Thất Vực trong đó và lối vào Thí Luyện cũng là lối vào Yêu Lục của Nhất Vực, nơi đó ta mới có thể tìm thảo dược để cứu Linh Nhi.
Vân tông chủ bấy giờ mới hồi thần nói :
- Nếu vậy tùy ngươi sắp xếp, tin nhà ngươi một lần vậy.
Dương Tử vui mừng đáp :
- Vậy đệ tử cáo lui!
Hắn đi về mà trong lòng không ngưng vui mừng, nhưng cũng không quên mang 3 tên thích khách về mà tra hỏi.

Vừa đến chỗ cũ hắn thấy 3 tên đều cắn thuốc tự sát.

Hắn liền thầm nghĩ :
- Có vẻ như Hoàng gia Phong quốc và hai gia tộc kia cử người tới rồi, xem ra lại phải đi phá chút thôi.
Hôm sau mọi người đều chuẩn bị đủ cả, sau khi Thí Luyện mở các đệ tử đều vào và tìm thảo dược cho Dương Tử.


Còn hắn bố chí Phù cờ(Là cờ do các trận pháp sư chế tạo để bố trận quá lớn) xung quanh Phong Huyền Tông.

Sau một ngày vất vả hắn đã bố trí xong mọi người cũng được giao nhiệm vụ chặt bỏ bớt cây cối để chuẩn bị cho Tông Môn bay qua.

Hôm sau đang ngáp ngắn ngáp dài hắn mới sực ra rồi tự nghĩ :
- Ta quên mất còn thần hồn của sư phụ.
Nhẫn Dạ mới lên tiếng nói :
- Giờ ngươi mới nhớ tới sư phụ mình sao!
Hắn liền đáp :
- Nhưng có thất giai yêu thú đó sư phụ!
Dạ cục súc lập tức chửi vào mặt Dương đần mà quát :
- Mẹ nhà ngươi Tông chủ nhà ngươi đã độ kiếp kì ngũ tầng ngươi còn muốn gì nữa.
Đến Dương Tử bây giờ cũng dật mình mà thốt lên :
- Độ Kiếp Kì mà còn là Ngũ Tầng ư?

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: 12: Kế Hoạch Phục Sinh Linh Nhi


Sau khi nghe Nhẫn Dạ nói rằng tông chủ của hắn là Độ kiếp kì, khiến Dương Tử cũng khá bất ngờ.

Kiếp trước hắn cũng chưa gặp tông chủ lần nào lúc lên 28 hắn đã phiêu bạt giang hồ rồi.

Không nghĩ nhiều hắn lập tức bay đi tìm tông chủ.

Bấy giờ Phong Vân đang thưởng trà thì bị hắn làm cho giật mình mà quát :
- Ngươi đến cũng đi từ từ thôi chứ lần nào ta cũng thấy ngươi chạy hùng hục tới đây vậy!
Dương Tử thở d.ốc mà đáp :
- Đệ...đệ tử...!có một...có một chuyện muốn nhờ người giúp!
Phong Vân tông chủ cũng lắc đầu nói :
- Lại gì nữa đây ! Thứ gì mà làm khó được thiên kiêu của tông ta như vậy cơ chứ haha!
Dương Tử quay lại mà đáp :
- Người có thể giúp đệ tử đánh bại thất giai yêu thú được không.
Vừa uống được chưa trà thì Phong Vân tông chủ phụt hết ra và nói trong sự bất ngờ :
- Thất...thất giai yêu thú ấy hả ! Ngươi chắc thực lực nó đến đâu không !
Dương Tử cười gượng mà đáp :
- Dạ chưa ạ ! Nhưng phải trừ khử nó mới có thể truyền tống tông môn sang đấy được.
Phong Vân tông chủ nghe thấy có thử làm hại tới tông môn lập tức xách Dương đần bay vào trong Thí Luyện.


Bấy giờ Phong Vân tông chủ mới quay ra hỏi đường Dương Tử :
- Mà này ta có biết đường đâu, ngươi chỉ ta đi!
Dương Tử cũng cạn lời mà đáp :
- Vậy mà người xách ta đi như thể người biết đường vậy !
Nói xong hắn tăng tốc bay sâu vào trong Yêu Lục khiến Vân tông chủ đuổi theo khá vất vả.

Đến nơi chưa kịp làm gì đã có một chưởng lực từ đâu đấy lao tới khiến Dương đần không kịp đỡ mà ăn trọn đòn đó.

Mặc dù Dương Tử đã luyện Hư không luyện thể nhưng cũng vẫn bị thương kha khá.

Bấy giờ hắn mới thấu được thực lực của thất giai yêu thú kia.

Lục Ly Huyền Tâm Sà thực lực mạnh nhất có thể đạt Độ kiếp thất tầng cảnh.

Không để con rắn kia chờ quá lâu Vân tông chủ tung thẳng chiêu về phía con rắn đấy.

Con yêu thú dính chiêu liền trọng thương khiến hai người ngạc nhiên vô cùng.

Nhẫn Dạ cũng nhắc hắn :
- Con Sà yêu này sắp tiến bước trên con đường hoá rồng rồi, nó cố đẻ ra những quả trứng cuối cùng.

Vì cố sức mà tu vi tụt giảm và bị nội thương.
Dương Tử cũng đã hồi phục được một chút đứng dậy mà tiến gần tới con rắn.

Hắn quay lại và nói với Vân tông chủ :
- Tông chủ người kết liễu nó đi nó vì đẻ trứng nên bị yếu đi.

Vân tông chủ gật đầu rồi kết liễu nó.

Còn Dương đần thì tiến vào hang động gần đó tìm mảnh vỡ thần hồn của Nhẫn Dạ.

Dạ cục súc liền cảm nhận được khí tức thần hồn của mình mà dật tóc Dương đần mà nói :
- Tiểu tử ngươi đi lối này ta có thể cảm nhận được!
Hai thầy trò sau một lúc chạy và lục tung cái hang lên cũng chẳng thấy đâu.


Bấy giờ Dương Tử mới nhớ ra chỗ thần hồn của Nhẫn Dạ bị lấp.

Hắn tung đấm về phía bức tường nhưng không si nhê mà còn bị đau tay.

Hắn mất kiên nhẫn gào lên :
- Tam Thân Biến Thể mở ! Hồng Hoang Đao Pháp đệ nhất thức.
Sau một lục chật vật Dương đần mới lấy được vật chứa thần hồn của Nhẫn Dạ rồi đưa cho hắn để dung hợp mảnh vỡ lại.

Xong việc hắn ôm mấy quả trứng rắn đi ra gặp Vân tông chủ mà nói :
- Tông chủ con yêu này có yêu đan đấy người định ăn một mình à ?
Vân tông chủ bị nói chúng tim đen mà ho vài cái rồi nói :
- Khụ khụ ta chỉ định giữ hộ ngươi thôi !
Nói xong nàng liền bay đi để lại Dương Tử càu nhàu ở dưới.

Dương đần lúc này cũng nghiêm túc đi tìm thứ thảo dược cuối trong Phục Sinh Kinh nói đến.

Vì nhiều đệ tử tông môn đi vào họ cũng đã giúp hắn tìm được tất chỉ thiếu Phệ Hồn Thảo.

Thảo dược cuối đương nhiên sẽ không dễ tìm Dương đần nhà ta phải lăn lộn trong Yêu Lục một tháng trời mới có thể tìm được.

Sau khi lấy được Phệ Hồn Thảo hắn lập tức quay về tông.

Dương Tử khởi lên đại trận dịch chuyển cả tông sang Nhất Vực.


Hắn đứng lên mà dõng dạc thông báo với đệ tử trong tông rằng :
- Từ nay Phong Huyền Tông của chúng ta sẽ ở vùng đất này, nó được gọi là Nhất Vực trong Thất Đại Đất Tổ, mọi người cố gắng khai thác tài nguyên và mở rộng tông môn nào.
Dưới đấy tất cả đệ tử đều đồng thanh hô to :
- Vô Cực ca đã ủy thác bọn ta sẽ dốc hết sức!!
Bấy giờ hắn cũng đã nhẹ lòng phần nào, đi đến chỗ Dạ Hy hắn xoa đầu nàng mà nói :
- Ta đi Phục Sinh Linh Nhi người không được ghen nhá .
Nói xong thân ảnh hắn biến mất lập tức xuống mật thất mà đóng kín của bế quan luyện dược để Phục Sinh Linh Nhi.
Đã nửa năm thời gian trôi qua Dương Nhi em gái Dương đần cũng gia nhập vào Phong Huyền Tông.

Em thì luyện tập hết mình còn thằng anh vẫn cắm cúi trong cái mật thất.

Lại nửa năm thời gian trôi qua bấy giờ phía trung tâm tông môn có cột sáng lớn phóng từ dưới đất lên.

Một vụ nổ lớn sảy ra, khói bụi bay mù mịt sau làn khói ấy thân ảnh của Dương Tử bế thân thể mới của Linh Nhi trên tay.

Cửu Long cũng bay tới ôm lấy Linh Nhi mà oà khóc.

Lúc này Dương Tử cũng cạn kiệt linh khí mà dơi tự do, không để nhân vật chính chuyển sinh phát nữa Dạ Hy đã bay tới đã hắn miệng còn thì thầm nói :
- Biết nương tử ngươi chờ lâu lắm rồi không!

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: 13: Lăn Lộn Ở Nhất Vực


Vài ngày sau khi phục sinh Linh Chi, Dương Tử được Dạ Hy chăm sóc kĩ càng từng chút một.

Tối hôm đấy Dương Tử tỉnh dậy hắn nhìn thấy Dạ Hy vì chăm sóc hắn mà ngủ gật ngay bên giường của hắn.

Hắn sờ má nàng xoa đầu nàng và nói nhỏ :
- Người chăm sóc ta có hơi vất vả rồi !
Dạ Hy liền bật dậy mà nói :
- Không nương tử chăm phu quân của mình thì không có mệt !
Nói xong nàng hôn môi hắn, rồi quay ra chỗ khác phồng má lên làu bàu :
- Chàng biết chàng ngủ lâu lắm rồi không ?
Vừa nói nàng vừa chạy ra góc phòng ngồi, Linh Nhi liền lao vào quát :
- Dương Tử sao chàng bắt nạt tỷ ấy ?
Dương Tử cũng đứng hình vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Hắn cũng không biết từ lúc nào mà Linh Nhi biết được lỗi lòng của hắn.

Bấy giờ hai người kia mới cười lớn mà đồng thanh đáp :
- Bọn ta chấp nhận lời cầu hồn ấy rồi nhá !
Dương Tử cũng bật khóc lên mà nói trong sự nghẹn ngào :
- Ta...ta không nằm mơ đó chứ, hai người thật sự đồng ý sao ?

Hai người lại đồng thanh đáp :
- Hè hè bọn ta không đùa chàng đâu, Phu Quân à !
Nhẫn Dạ mới chuyền tin cho hắn :
- Thằng đần kia sao mi không để ta ra ngoài phòng khách mà tự hành sự đi !
Dương Tử cũng khó hiểu mà truyền âm lại cho Nhẫn Dạ :
- Là sao cơ sư phụ !
Bấy giờ Dạ cục súc đáp lại với quả loa cực gắt :
- Thằng đần là tối nay hai người kia sẽ ngủ với ngươi đó !
Dương Tử giật mình mà quay lại nói với Dạ Hy và Linh Nhi rằng :
- Ta sẽ ra phòng khác ngủ được chứ ?
Thấy vậy Dạ Hy với Linh Nhi đồng thanh đáp :
- Đương nhiên là không được rồi, mai còn đám cưới của chúng ta nữa chàng không chạy được đâu !
Nhẫn Dạ lắc đầu ngán nhẩm truyền tin với Dương đần :
- Haiz chúc ngươi sống được tới sáng mai!
Cất lời xong Dạ cục súc liền thôi động chiếc vòng cổ chim cút ra ngoài.

Sau khi trải qua một đêm mưa gió bão bùng thì sáng nay Dương Tử và hai cô vợ của mình chính thức thành thân.

Dù kiếp trước có cưới Yên Nhi nhà hắn thì hắn cũng chưa một lần đụng chạm gì tới Yên Nhi.

Nên có thể nói Dương Tử nhà ta vẫn là trai tân suốt hơn 1000 năm.

Sau khi có hai cô vợ xong việc đi chơi của Dương Tử ngày càng khó khăn.

Nói vậy nhưng hắn vẫn trốn đi chơi đều đều.

Sáng hôm đấy hắn bảo với Dạ Hy và Linh Nhi rằng :
- Ta còn có chuyện ở Phong Quốc hai nàng ở nhà đi không cần theo ta đâu !
Nói xong hai nàng cũng đáp :
- Bọn ta chờ chàng về !
Yên tâm với hai cô vợ ở nhà hắn xách đít về Phong Quốc trả thù.

Đầu tiên là hắn đến Đế Đô của Phong Quốc nói lớn :
- Hoàng gia Phong Quốc, Triệu Gia, Lịch Gia ta cho các người 1 nén hương đến La gia gặp ta, còn nếu không đến tự biết hậu quả !
Lời nói hùng hồn đanh thép khiến người của ba nơi nháo nhào hết lên.


Chưa đầy nửa nén hương toàn bộ những người quan trọng nhất của ba nơi đều đến đủ ngay lập tức.

Dương đần bấy giờ mới quát lớn :
- Là ai trong các ngươi phái sát thủ ám hại ta, nói trong 10 hơi thở nói hết ra không thì gia tộc đấy cũng không cần tồn tại đâu.
Một thằng cha nào đấy bên Triệu gia quát lớn :
- Tiểu bối sấc xược người như ngươi mà cũng giám ra lệnh cho bọn ta.
Không để lời nói của mình lung lay Dương đần lập tức xiên que hắn và nói :
- Ta nói rồi mà hắn đâu chịu nghe !
Bấy giờ người của Triệu gia phẫn nộ không nói năng gì liền bay vào mà đơm nhau với Dương Tử.

Kết quả Gia chủ Triệu gia Triệu Thừa Phong bị xiên que và pay màu người Triệu gia đến đấy cũng chẳng còn ai.

Thấy vậy Hoàng gia Phong Quốc với Lịch Gia hợp tác liên thủ nhằm xiên que Dương Tử.

Không để mấy thằng cha già nói nhiều mà còn sống Dương đần nhà ta đều cho pay màu hết còn Hoàng đế của Phong Quốc còn sống mà chạy về.

Thấy vậy Dương Tử cũng không đuổi giết mà bay về Nhất Vực.

Hắn về nhà đưa theo Dạ Hy và Linh Nhi đi lịch luyện để đề thăng sức mạnh.

Đã là vợ của nhân vật chính thì không thể yếu.

Linh Nhi cũng đã đột phá Hoán Đạo Kì nhị sắc ( hai màu).

Rồi ba người cũng bay đến Mộc Thương Quốc tìm một đồ vật cho Dương Tử.


Trên đường đi ba người có gặp đoàn xe bị chặn đánh liền ra tay nghĩa hiệp đánh lui bọn cướp.

Ai ngờ chủ của đoàn xe lại Là Kiều Oanh người Kiều gia ở Mộc Thương Quốc.

Gia tộc này chuyên bán đồ đấu giá nắm giữ 1/3 thế lực của cả Mộc Thương Quốc.

Dương Tử và hai cô vợ được Kiều Oanh cảm tạ cùng với việc tặng thẻ Hoàng Kim khi mua ở cửa hàng của Kiều gia sẽ được coi là khách hoàng kim mà giảm 20% giá của mọi sản phẩm.

Dương Tử không khách sáo mà nhận lấy , rồi cáo từ mà rời đi.

Linh Nhi khó hiểu hỏi hắn :
- Sao chúng ta không đi cùng họ vậy ?
Dương Tử vừa đáp vừa xoa đầu Linh Nhi :
- Chúng ta cần đến một nơi đã thực lực tăng cao vào Mộc Thương Quốc mới có thể tự do mà đi lại.
Dạ Hy thấy Linh Nhi được xoa đầu phồng má quay đi chỗ khác làu bàu nói :
- Lúc nào cũng Linh Nhi Linh Nhi vậy còn cưới ta làm gì không biết !
Thấy vậy Dương Tử liền xoa đầu Dạ Hy, Linh Nhi cũng bay gần lại mà ôm Dạ Hy.

Rồi mọi người tiến thẳng tới Yêu Lục gần Mộc Thương Quốc.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: C14: Lăn lộn ở nhất vực mộc thương quốc


Sau khi tới được Yêu Lục gần Mộc Thương Quốc,Dương Tử cùng hai cô vợ đã đi săn yêu thú. Đúng là yêu thú của Đại Thế Giới nên đa số đều có yêu đan. Dương Tử cùng hai cô vợ ăn nằm ở Yêu Lục xuất 2 tháng khiến yêu thú trong vùng giảm sút rất nhiều. Đến tuần cuối của tháng thứ 2 Dương Tử cũng đạt Độ Kiếp Kỳ Ngũ Sắc, khi bước vào cảnh giới Độ Kiếp thì người tu luyện nào cũng đều phải chịu quá 3 đạo thiên lôi và sẽ tăng dần theo phẩm chất đạt được. Bấy giờ vì là Độ Kiếp Ngũ Sắc nên số đạo thiên lôi của hắn phải chịu đã lên hơn 20 đạo. Nhưng cũng chỉ cần một câu nói Thiên lôi cũng nằm gọn trong tay của Dương Tử. Không thua kép phu quân của mình hai người kia đều đạt Độ Kiếp Tam Sắc. Nhưng khi đón đợt thiên lôi cuối thì dị tượng đột nhiên xuất hiện. Khiến Thiên lôi đã nâng lên Tử lôi loại lôi điện đứng thứ 13 trên bảng thiên lôi. Buộc Dương Tử phải thay hai nàng chống đỡ. Từ đấy hắn bắt đầu có cái tật móc đồ của người khác, vì muốn luyện hoá Tử lôi mà Dương Tử mất khá nhiều thời gian. Nhưng vì là nhân vật chính nên cũng xong mà không tốn nhiều công sức. Bấy giờ hắn mới nhìn kĩ lại hai cô vợ mình mà thốt lên:

- Hai người thức tỉnh thể chất nghịch thiên gì vậy Thái Âm Huyền Thể rồi còn Thái Dương Huyền Thể!

Được biết trên Thất Đại Đất Tổ có 15 thể chất nghịch thiên,đứng đầu là Tiên Thiên Thánh Thể, đứng 2 và 3 là Thái Âm và Thái Dương, Thứ 4 là Cổ Ma Thánh Thể, Thứ 5 là Hồng Hoang Thánh Thể, Thứ 6 Là Hư Không Thánh Thể, Thứ 7 là Thiên Đạo Thánh Thể, Thứ 8 và Thứ 9 Là Sát Thể Và Hải Thể, Thứ 10 Là Long Tổ Thánh Thể, Thứ 11 Là Vu Tộc Thánh Thể, Thứ 12 Mỵ Hồ Thánh Thể, Thứ 13 TuLa Thánh Thể, Thứ 14 Linh Lung Thánh Thể, Đứng cuối Là Tiên Thể Trời Sinh vì không ai biết rõ thực lực của Tiên Thể Trời Sinh nên xếp nó đứng cuối. Và cũng tương đương với 15 loại huyết mạch chí cường. Sau khi thức tỉnh thể chất thì sẽ đến huyết mạch sau, nhưng phải đến Hoàng Thiên Kỳ mới miễn cưỡng mở được huyết mạch mà không dùng huyết mạch bên ngoài cung cấp vào. Nghe hắn nói xong hai nàng liền hỏi hắn:

- Vậy thể chất của bọn ta hơn huynh không?

Hai nàng hỏi với dọng điệu háo hức nhưng Dương Tử nói một câu như vả vào mặt hai nàng:

- Đương nhiên là không!


Khiên hai nàng dỗi hắn mà không thèm nói chuyện. Hắn phải dỗ mãi hai người mới chịu đi vào Mộc Thương Quốc. Trên đường đi tìm Kiều Oanh thì có một tên công tử nào đó đang đi kiệu vén dèm ra mà nói nhũng lời trêu hoa ghẹo nguyệt với Linh Nhi và Dạ Hy:

- Hai vị mĩ nữ xinh đẹp này có muốn về phủ ta hầu hạ ta một đêm không!

Dương Tử quay ra nhìn hắn và nói rằng:

- Trước khi ta nổi điên lên thì cho ngươi 10 hơi thở để cút khỏi tầm mắt ta.

Tên công tử kia thấy vậy nhổ nước bọt vào Dương Tử mà nói:

- Thằng chó này mày là ai mà dám đụng vào người hai vị thiếp thân của ta.

Không để có một con súc sinh như La Hoàng và La Sơn sống được quá lâu. Dương Tử bay tới mà búng vào trán hắn một cái khiến cả cái kiệu vô tội bay màu còn thằng công tự bột kia kêu là thảm thiết. Hắn liền gào lền:

- Không Thúc có kẻ bắt nạt ta.

Từ đằng xa một thần đằng mà già đầu lao tới gào lớn:


- Ngươi dán đụng vào cháu của ta ư tên tiểu tử kia.

Và từ đấy chúng ta lại mất đi một nhân vật phụ với cái tên Không Thần Đằng. Dương Tử cũng chỉ cần búng một cái Không thúc nhà tên kia cũng bay theo chiều gió lên nóc tủ mà ngâm gà khoả th@n. Y chang cái tướng của hai con súc sinh La gia. Tên công tử kia cũng chạy bạt mạng mà tìm người cứu giúp. Dương Tử cũng kệ hắn mà cùng hai cô vợ đi tìm Kiều Oanh tiếp. Có lẽ sẽ có sóng gió vì vừa đến nơi kinh doanh của Kiều Gia, Kiều Oanh chờ sẵn và hỏi Dương Tử với dọng hốt hoảng rằng:

- Huynh có phải vừa đánh một tên công tử mồm mép bẩn thỉu mà có người đi theo tên Không Thúc đúng không!

Dương Tử cũng không hiểu gật đầu mà đáp:

- Hắn trọc ghẹo vợ của ta ta chưa diệt gia nhà hắn là may rồi!

Kèm theo quả phụ đạo gật đầu lia lịa của hai cô vợ nhà hắn. Khiến Kiều Oanh cũng lắc đầu thở dài mà đáp:

- Hắn là con trai của Hoàng đế Mộc Thương Quốc tên là Mộc Ân đấy Vô Cực huynh của ta à!


Dương Tử nghe xong cũng đáp:

- Vậy hả, thế thì Kiều Gia nhà muội chuẩn bị đổi tên nơi này thành Kiều Thương Quốc đi.

Nói xong hắn cùng hai cô vợ hắn bay đến thẳng đến nơi của Mộc gia mà quát lớn:

- Mộc Gia Mộc Ân ra đây gặp gia gia của ngươi.

Khiến cả cái Mộc Gia đứng ngồi không yên vì uy áp của Độ Kiếp kì. Vì dù có là nơi nhiều tài nguyên Độ kiếp kì cũng không phải bó rau ngoài chợ mà muốn có mà có*(Chỉ tính ở Nhất Vực:3). Hứa hẹn một pha Diệt Gia khi mới đến Nhất Vực của Dương Tử cùng hai cô vợ
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: C15: Lăn lộn ở nhất vực mộc thương quốc


Sau khi toả ra khí tức của Độ Kiếp, người mộc gia đều nháo nhào lên. Mộc gia hay Hoàng Gia Mộc Thương Quốc bấy giờ cũng sắp gặp phải nguy cơ bị diệt vong. Gia chủ Mộc gia và vài vị cao thủ ẩn danh ở Mộc gia bay lên mà trò chuyện với Dương Tử. Gia chủ Mộc gia Mộc Hiền mới nói:

- Bái kiến ba vị cường giả.

Vì Dương Tử cùng hai cô vợ đã che liễm đi khí tức và mặc áo choàng khiến người dưới Độ kiếp không phát giác ra được. Lúc này Dương Tử mới bộc phát khí tức Độ kiếp mà quát:

- Ta muốn gặp Mộc Ân mang tên khốn đấy ra đây nếu không ta không biết ta sẽ làm gì đâu.

Mộc Hiền bấy giờ mới dám lên tiếng lần nữa:

- Dạ thưa vì con trai ta đang dưỡng thương ba vị có gì xin hãy nói với ra được không!

Linh Nhi cũng lên tiếng nói rằng:


- Cách ngươi không xứng đòi hỏi mang tên Mộc Ân ra đây!

Một vị trưởng lão nào đấy lên tiếng:

- Ba vị có gì thì cũng có thể từ từ nói được không mà Mộc Ân còn đang chữa thương xin ba vị nể mặt ta mà bỏ qua cho nó nếu nó đã đắc tội với các vị!

Dạ Hy lập tức quát lớn:

- Ngươi là ai mà bắt bọn ta phải nể mặt!

Dương Tử cũng lên tiếng:

- Bọn ta đã nói rồi giao ra Mộc Ân không thì cái tên Mộc Thương Quốc cũng phải đổi lại đấy!

Mộc Hiền nghe vậy tức giận vừa cũng mấy tên già kia lao lên mà quát:

- Đừng ép người quá đáng, Mộc Gia của bọn ta lên làm Hoàng gia cũng không phải hư danh đâu!

Dương Tử nhếch mép cười khểnh mà nói:


- Chỉ dựa vào hai tên Hoán Đạo 2 tên Độ kiếp mà đòi đánh bọn ta ư!

Linh Nhi và Dạ Hy cũng nói tiếp lời Dương Tử:

- Các người đang làm bọn ta mắc cười đấy!

Chỉ đúng một lúc sau Dương Tử đã xách trên tay cái đầu của mấy tên kia bay đến giữa Mộc Thương Quốc mà nói lớn cho tất cả mọi người biết:

- Nay ta thay Kiều Gia diệt gọn Mộc Gia, Mộc Gia ỷ thế là Hoàng Gia mà bóc lột sức lao động nhân dân, sưu cao thuế nặng làm muôn chuyện tày trời, Nay thay mặt Kiều Gia trả lại sự trong sạch cho nơi đây!

Về phía Mộc gia vì không để hai cô vợ bẩn tay một mình Dương đần làm tất. Xong chuyện 3 người lại về Đấu giá hội của Kiều Gia. Đến nơi Kiều Oanh vẫn đứng cửa chờ 3 người, Dương Tử thấy vậy cũng nói rằng:

- Ta bảo rồi nhớ đổi tên nơi này thành Kiều Thương Quốc đấy nhá giờ bọn ta vào mua ít đồ đây.

Kiều Oanh sững sờ đáp:


- Là...là mọi người làm ư?

Đáp lại câu hỏi của nàng chỉ thấy 3 người bọn họ cười khúc khích với nhau. Chỉ sau vài ngày tin Mộc Thương Quốc đổi chủ đổi cả tên lan rộng khắp Bắc Khu của Nhất Vực. Dương Tử và Linh Nhi cùng với Dạ Hy đều trở thành khách quý của Kiều Gia. Họ được trào đón nồng nhiệt tại Kiều Gia. Đích thân Gia chủ Kiều Gia Kiều Mặc cha của Kiều Oanh cũng tự mình cúi người cảm ơn. Đáp lại sự ngượng ngùng của bầu không khí đấy thì Dương Tử chỉ cười trừ mà đáp:

- Chỉ là thuận tay, chỉ là thuận tay mọi người đứng dậy cả đi!

Sau một khoảng thời gian sống tạm ở Kiều Gia thì 3 người cũng quyết định rời đi đến Hoả Thương Quốc mà tìm thảo dược cũng như đề thăng tu vi lên cao hơn. Trên đường đến Hoả Thương Quốc họ vô tình gặp được một con Giao Long thực lực bát giai yêu thú. Rồi chạy chối chết để thoát thân, cứ từ kẻ săn trở thành kẻ bị săn đổi đi đổi lại xuất 3 ngày chưa kết thúc. Thật rất may con Giao Long này có 2 yêu đan một cái của Sà một cái của Long. Khiến Linh Nhi và Dạ Hy cũng đã đột phá 2 tiểu cảnh giới. Bấy giờ có đám người nào đấy đến và đòi 3 người mang yêu đan của con Giao Long ra. Và tự xưng mình là người Diệp Thiên Tông. Mới chỉ nghe 3 từ ấy Dương Tử đã nổi điên lên lao tới cho bọn chúng cuốn theo chiều gió mà về với ông bà. Không may có một tên cũng đã thoát được, khiến 3 người gặp khá nhiều rắc rối. Ba người đã bị hàng trăm tên ép sát đến trước một cái vực sâu. Dương Tử ôm hai nàng nhảy xuống và dúng chân khí làm chậm lại tốc độ rơi. Sau khi chạm đáy 3 người mới thấy mình đã lọt vào di tích thời thượng cổ. Còn trước cả thời Nhẫn Dạ đánh nhau với Diệp Huyền. Tò mò ba người bèn đi vào, Dương Tử đi trước và nói:

- Hai nàng đi sát ta, chúng ta vẫn chưa biết nơi này có thứ gì tồn tại không!

Đi được một đoạn 3 người gặp được muôn vàn thảo dược. Rồi đi thêm lúc lâu nữa lại gặp một toà động phủ của ai tu luyện để lại. Bước vào bên trong 3 người bất ngờ không chỉ vì vàng bạc linh thạch nhiều vô kể mà còn 3 người đều lấy được chuyển thừa. Không chần trừ nhiều họ ngay lập tức ngồi xuống tham ngộ chuyển thừa. Sau hai ngày họ đều luyện được nhất thức trong chuyển thừa mình nhận được. Bấy có có một vụ rung chấn sảy ra hiện ra 15 món vũ khí tuyệt phẩm. Ở phía trên hàng trăm tên đấy ba ngươi kia rơi xuống số lượng bây giờ đã lên đến vài nghìn tên đi xuống tranh giành với 3 người
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: C16: Đi tích thượng cổ và một phần bí mật


Sau khi 15 món pháp bảo tuyệt thế kia hiện ra cũng là lúc lũ người Diệp Thiên Tông tới nơi. Kẻ yếu nhất trong bọn chúng cũng là Hoán Đạo Thất Tầng. Mạnh nhất thì lại Là Độ Kiếp Ngũ Tầng, Dù cả 3 người Dương Tử và Linh Nhi cùng với Dạ Hy có là Độ Kiếp Tam Tầng thì cũng khó mà lành lặn trở ra. Đột nhiên có chấn động phá hỏng bầu không khí tĩnh lặng này. Thì ra là 15 bộ pháp bảo tuyệt thế kia bay thẳng mà nhập vào người của ba người họ. Khiến lũ Diệp Thiên Tông sôi máu mà đuổi theo đòi chém giết. Bấy giờ 3 người mới định thần lại xách mông lên mà chạy. Nhưng dù chạy cũng đã được rất lâu rồi, bọn người Diệp Thiên Tông vẫn đuổi theo. Khi đang chạy vô tình một tên đen đủi nào đó bên Diệp Thiên Tông dẫm vào cơ quan khiến nó khởi động và gây thương vong lớn cho phe mình. Bấy giờ 3 người cũng có thời gian mà cắt đuôi bọn chúng. Bất ngờ lúc dừng lại nghỉ ngơi hai cô vợ của Dương Tử tò mò mà sờ soạn khiến một cơ quan khởi động đưa họ đến một không gian có pháp tắc thời gian. Họ bất ngờ đi xung quanh mà không ngừng thốt lên những câu cảm thán. Dương Tử và Nhẫn Dạ đứng trước một bức tường mà bất ngờ. Bấy giờ Dương Tử mới nhìn ra được một phần chân tướng mà thốt lên:

- Lũ súc sinh đáng chết!

Thì ra khi tiên thể trời sinh đạt đến Võ Đế thì tim của người đấy sẽ được gọi là Tâm Vô Cực có thế phá bỏ mọi lời nguyền lễn xiềng xích hay phong ấn của bất kì thời đại nào. Mà Dương Tử cũng đọc được rằng kẻ nguy hiểm nhất Của cả Hư Không Chi Vực đó chính là Nghịch Thiên Ma Thần. Bấy giờ hắn và Nhẫn Dạ cũng lờ mờ nhận ra âm mưu của Âm Tà Đế. Lúc này sự căm phẫn đã lên đến đỉnh điểm hắn chỉ muốn tìm thứ chút giận thì được Linh Nhi kéo về thực tại. Linh Nhi lúc ấy mới nói:

- Chàng sang đây mà xem chuyển thừa của chúng ta đều thiếu một phần đấy!


Dương Tử khó hiểu đáp:

- Ta thấy nó rất hoàn hảo rồi mà sao còn thiếu được!

Bấy giờ Dạ Hy mới lên tiếng:

- Chuyển thừa chúng ta nhận được và cả 3 bộ công pháp kia lẫn cả 15 bộ pháp khí ấy đều thiếu một phần!

Vừa nói Dạ Hy vừa kéo hắn đến một bức tường mà nhìn. Xem xong Dương đần cũng phải thốt lên:

- Cái gì chứ mấy thứ này quá là nghịch thiên đi!


Nói không nhiều làm gì, ba người lập tức ngồi quay lưng vào nhau mà tu luyện. Thì ra mấy thứ kia chỉ là một phần cho bộ công pháp này. Bộ công pháp này tên là Tam Tinh Diệt Đồ, yêu cầu 3 người cũng tu luyện. Đạt thành thạo và thấu hiểu bộ công pháp này một mức nhất định sẽ có thể chia sẻ sức mạnh cho nhau nhưng còn hơn thế. Bộ công pháp này cho phép tăng sức mạnh của 3 người tu luyện bằng chính toàn bộ sức mạnh của họ cộng lại rồi giảm đi một nửa mà nhập vào mỗi người. Sau 10 năm trong phòng tu luyện có pháp tắc thời gian thì bên ngoài mới trôi qua 1 tháng. 3 người đều nắm giữ sức mạnh rất lớn và độ am hiểu trận pháp lẫn đan dược cũng tăng rất cao. Vì trên tường của phòng tu luyện chẳng thiếu thứ gì thập chí còn sửa được pháp quyết họ đã tu luyện sao cho đúng và còn nâng cấp những pháp quyết ấy lên một mức cao hơn. Bấy giờ tu vi của 3 người đều là Độ Kiếp thất tầng. Vừa hưởng thụ thành quả chưa lâu 3 con báo con nhìn lại cái phòng tu luyện thì nó đã hết chịu nổi mà sụp đổ. Rời đi không lâu có một tên đã ra khỏi chỗ hắn trốn rồi làm hành động gì đó khiến mặt đất rung chuyển. Thì ra hắn là người của Diệp Thiên Tông, trong lũ người bị pay màu do mấy cái bẫy có khá nhiều tên thoát được trở về và báo lên tông môn. Nói rằng đệ tử đều bị Dương Tử hạ sát mà còn cướp đi 15 bộ pháp khí bọn hắn tìm được. Khiến Diệp Thiên Tông uy động đệ tử canh gác ở đó. Quay lại chỗ ba người Dương Tử, Linh Nhi, Dạ Hy vừa đi vừa cười đùa với nhau. Bỗng nhiên Dương Tử hét lớn và đẩy hai người nằm xuống:

- Cẩn thận! Mau nằm xuống!

Thì ra phía trước có vài tên đã phi ám khí tới khiến Dạ Hy và Linh Nhi không phát giác ra được khiến Dương Tử phải đấy họ ngã, Không nói nhiều với mấy thằng điên không luyên thuyên với mấy thằng khùng. Dương Tử dùng Ảnh Bộ được chỉnh sửa mà xuất hiện ra sau lưng xin nhẹ mấy cái đầu của bọn chúng. Dạ Hy và Linh Nhi vừa đứng dậy liền đồng thanh quát lớn:

- Dương Vô Cực! Chàng muốn ăn đấm phải không!


Dương Tử bây giờ mới nhớ ra mình đấy tay hơi lố khiến hai nàng đập mặt xuống đất mà đỏ bừng lên. Hắn dùng Ảnh Bộ chạy lại lập tức quỳ xuống mà nói:

- Ta thật sự không cố ý! Cũng chỉ vì lo cho hai nàng thôi mà!

Haiz dù có từng là Võ Đế cũng phải sợ vợ thôi huống chi Dương đần còn có hai vợ. Biết hắn vì lo cho mình mới đẩy như vậy nên hai nàng đã không làm khó hắn. Nhưng lũ Diệp Thiên Tông không nghĩ vậy bọn chúng từ đâu kéo đến bao vây lấy 3 người. Một tên đi lên mà nói:

- Ba người các người ám sát để tử tông ta thù này ta phải trả!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: C17: Đánh bại diệp thiên tông thẳng tiến đến kim thương quốc


Sau khi tên trưởng lão của Diệp Thiên Tông nói xong cũng là lúc bọn chúng lao lên mà tấn công 3 người. Dương Tử và Linh Nhi cùng với Dạ Hy thi triển Tam Tinh Diệt Đồ tăng cường sức mạnh đột phá vòng vây, giết thẳng mở đường máu mà thoát ra ngoài. Sau khi ra khỏi Di Tích, vì chịu sức mạnh quá lớn Di Tích đã tự phát nổ khiến cho lũ người Diệp Thiên Tông tổn thất nặng nề. Lên được trên vách núi 3 người mới có thời gian dừng lại nghỉ ngơi. Chưa nghỉ ngơi được bao lâu lũ người Diệp Thiên Tông đã đuổi tới tận nơi. Buộc Dương Tử cùng hai cô vợ phải trốn đi, dù có được Tam Tinh Diệt Đồ tăng cường sức mạnh thì bọn chúng cũng quá đông. Khiến cho Dương Tử phải thốt lên:

- Lũ chết tiệt Diệp Thiên Tông chuẩn bị diệt tông đi là vừa!

Đã thế trong lúc bay lên có một tên đã bắn một mũi tên vào chân của Linh Nhi. Khiến bấy giờ 3 người đang rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan. Dạ Hy lúc này mới lên tiếng chấn an:


- Chàng không cần quá lo ta đã băng bó cho Linh muội rồi giờ muội ý có thể đi lại được rồi.

Dương Tử cũng tiến đến gần Linh Nhi mà nói:

- Uống thứ này nó sẽ giúp nàng mau khỏi hơn, còn giờ ta sẽ cõng nàng đi.


Lũ người Diệp Thiên Tông vẫn chưa chịu bỏ cuộc mà vẫn truy sát đến cùng. Bấy giờ đã có một tên phát hiện bọn họ, Dương Tử lập tức dùng Ảnh Bộ lao tới gặt đầu hắn. Nhưng vẫn không kịp, khi tên kia đã bắn được pháo tin hiệu lên trời. Thì ra lúc trước khi bị ép rơi xuống vực trong đám người đấy Dương đần đã gặt đầu tên con trai của tông chủ Diệp Thiên Tông nên lũ người đấy mới truy sát đến cùng. Trong đó có cả nhiều thế lực cũng nhúng tay vào, có Ảnh Sát Điện, Huyết Tộc, U Minh Tộc cũng ra tay. Dương Tử lập tức cõng Linh Nhi đi mà quay sang nói với Dạ Hy rằng:

- Hướng tới Hoả Thương Quốc đi, ở đấy ta có thể có cơ hội thoắt được.

Nói xong hắn dừng lại tạo thế thân chạy khác hướng rồi chạm vào người hai cô vợ của hắn dùng ảnh bộ lao nhanh đến Hoả Thương Quốc. Sau một nén hương chạy hết sức 3 người mới có thể dừng chân ở một thôn làng mà nghỉ một lát. Người dân ở đây rất tốt bụng chào đón 3 người nhiệt tình. Ẩn cư ở thôn làng này đã được nửa tháng, 3 người cũng đã quyết định rời đi, vì sợ dân làng sẽ liên lụy. Vừa ra khỏi không lâu phía làng có một vụ nổ lớn hủy diệt cả thôn làng. Lần này lũ Diệp Thiên Tông thật sự chọc tức Dương Tử. Hắn nhớ tới những ngày yên bình ở đấy, luôn được dân làng giúp đỡ. Vợ chồng hắn thì luôn được cô bé tên Tiểu Nhu ghé tới chơi và dẫn đi quanh làng. Nhìn lại ngôi làng bây giờ đến một cái cây cũng chẳng sống nổi chứ nói gì là con người. Hắn cùng hai người vợ lập sẵn kế hoạch chống lại cái Diệp Thiên Tông kia. Dạ Hy và Linh Nhi sẽ đi đến Hoả quốc xây dưng thế lực trước còn phần Dương Tử làm điều mình giỏi nhất. Đi gặt đầu từng thằng một, lúc này Nhẫn Dạ và hắn cùng cân nhắc xem có nên học Sát Phạt Chi Minh hay không. Vì cần rất nhiều máu người để học được mà lại rất dễ rơi vào Ma Đạo. Sau một hồi suy nghĩ thì Dương đần cũng chọn học để trả thù cho dân làng hơn hết vì lũ Diệp Thiên Tông cũng chẳng phải dạng tốt đẹp gì. Dòng dã xuất 2 năm trời tu vi Dương Tử và hai cô vợ đều đạt đến Độ Kiếp đỉnh phong. Vì bộ công pháp họ tu luyện có thể cùng hai người còn lại tu luyện như là tốc độ tự luyện gấp 3 lần vậy. Hai cô vợ hắn thì đã gây dựng cả một thế lực to lớn nắm giữ một nửa cái Hoả Thương Quốc. Mà Dương Tử cũng không kém cạnh lập ra cả Sát Phạt Điện chuyên nhận nhiệm vụ ám sát nhưng không dùng tiền mà là do những người bị ép bức đặt ra. Một năm nữa lại trôi qua Ba người đã củng cố tu vi đến giới hạn. Bấy giờ Diệp Thiên Tông ở Hoả Thương Quốc đã bị Diệp Thiên Tông ở Nhất Vực thâu tóm mà chuẩn bị mở ra cuộc chiến với Dương Tử. Sau một tháng nữa lại trôi đi cuộc chiến bây giờ đã thực sự bắt đầu. Trên chiến trường Dương Tử dùng khuếch tán âm thanh quát lớn:


- VÌ TẤT CẢ NHỮNG GÌ DIỆP THIÊN TÔNG ĐÃ LÀM NAY TA DƯƠNG VÔ CỰC CÙNG SẠT PHẠT ĐIỆN SẼ THAY TRỜI TRỪNG PHẠT DIỆP THIÊN TÔNG!

Nói thế cũng chỉ cho oai vì Dương tử không muốn người mình chết uổng nên là cả một năm trôi qua đệ tử Diệp Thiên Tông luôn bị người của Sát Phạt Điện âm thầm ám sát mà để lại lời nhắn đi lịch luyện theo nhóm. Khiến thật sự bây giờ Diệp Thiên Tông chẳng khác gì cái vỏ rỗng mà chúng vẫn đang chờ những đệ tử đang đi lịch luyện trở về. Nhờ kế sách của Dương đần nên đây là một cuộc đuổi bắt nghiêng về một bên chứ không còn được gọi là chiến tranh. Một ngày sau trận chiến đương nhiên là cái Diệp Thiên Tông pay màu nhưng mới chỉ là của Nhất Vực còn tận 6 cái của 6 giới vực còn lại. Và bộ 3 báo đời lại tiếp tục cuộc hành trình của mình lần này là Kim Thương Quốc
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: C18: Sóng gió tại kim thương quốc


Sau một vài tuần cuốc bộ và hành hiệp trộm cắp không ít. 3 Con báo đời đã tiến đến được Kim Thương Quốc, từ lúc đặt chân vào cổng thành thì Dương đần lập tức cảm nhận được sự hiện diện của thứ gì đó. Lần đầu hắn cảm thấy bất an như vậy, hắn liền quay sang nói với Dạ Hy và Linh Nhi rằng:

- Hai nàng tìm trọ trước ta đi ta tìm hiểu một chút, không biết tại sao ta lại thấy bất an như vậy!

Dạ Hy cũng đáp:

- Vậy chúng ta mua luôn căn nhà ở đấy đi, vì kim mạch hạt giống cũng chưa chắc dễ tìm như ở Hoả Thương Quốc và Mộc Thương Quốc!

Ra là Dương Tử đang đi tìm ngũ mạch hạt giống để luyện lại Tru Tiên Kiếm. Bấy giờ Linh Nhi cũng lên tiếng:

- Nhớ về trước buổi tối đấy bọn ta chờ chàng!

Dương Tử quay lại gật đầu khẽ cười đáp:

- Xem ra chắc là phải đi nhanh rồi!

Dứt câu hắn liền bay đi, còn Dạ Hy cùng Linh Nhi đi tìm nhà để mua. Sau một hồi hai người cũng đã mua được căn nhà khá ưng mắt. Vừa dọn đồ xong hai người liền đi chào hỏi mọi người quanh đấy. Và quyết định mở lại hiệu thuốc như bên Hoả Thương Quốc. Phía Dương Tử hắn đã dùng Dịch Dung Thuật để cải trang mà đi nghe ngóng tung tích. Ngồi ở quán nước gần cổng thành hắn có nghe ngóng được một vài tên say nói chuyện. Một tên trong số đó nói rằng:

- Ba tháng nữa là tới Đấu Đan Trường Sinh của Kim Thương Quốc rồi các người có đi xem không!


Một tên đáp:

- Đi chứ nhỡ đâu với sự đẹp trai này của ta được quý cô nào cưới về thì sao haha!

Vừa nói hắn vừa vuốt mấy sợi tóc cuối cùng trên cái đầu của mình. Khiến Dương Tử nhìn xong phun ngay hụm nước mới uống được. Tên kia nghe thấy đập mạnh vò rượu mà quát vào mặt Dương Tử:

- Mi cười cái gì lão tử đẹp trai như vậy ngươi còn dám cười, có phải muốn chết rồi phải không?

Dương Tử mới chạy lại đấm vai hắn mà nói:

- Ây da đại ca à ta phụt nước không phải vì chê huynh mà là do thấy huynh quá khiêm tốn đấy!

Được khen khiến tên kia nở mũi mà nói:

- Ngươi cũng có mắt nhìn đấy haha!

Thấy cá đã đớp mồi Dương Tử liền cầm vò rượu lên mà nói:

- Hôm nay tiểu đệ gặp được ba vị đại ca này chi bằng bữa nay ta mời!

Thấy vậy ba tên vui vẻ đồng thanh mà nói:

- Được được tiểu đệ ngồi xuống nào!

Phía không xa trên tường thành có một nữ sát thủ của Sát Phạt Điện đang vô cùng căm tức vì lũ người kia dám đụng vào người chủ nhân cao quý của mình. Đang định ra tay thì bị người khác cản lại cốc vào đầu mà nói:

- Như này mà cũng đòi làm sát thủ hả?

Cô nàng liền lấy lý do mà nói:

- Chúng dám đông vào chủ nhân của muội!

Dạ Hy với Linh Nhi mà nghe câu này chắc Dương Tử ăn no đòn. Trở lại ở quán nước, sau khi chuốc rượu ba tên kia say bí tỉ thì hắn cũng đã bỏ dịch dung trả tiền rồi đi về. Hắn thầm nghĩ:

- Theo ta biết thì nơi đây cứ 3 năm lại có Đấu Đan Trường Sinh, nhưng mà để cho ai uống cơ chứ mà giải thưởng lại là Kim mạch hạt giống!


Hồi thần hắn liền vỗ tay và nói:

- Hữu Nha, Tân Hàn ra đây! Ta có việc cho hai ngươi làm đây!

Hắn vừa nói xong đã có hai thân ảnh vù vù lao đến đáp xuống nơi đấy rồi đồng thanh đáp:

- Chủ Nhân có việc gì sai bảo ạ.

Thì ra cô nàng vừa nãy tên Tân Hàn cũng một vị sư huynh của Sát Phạt Điện têm Hữu Nha đi theo phò trợ Dương Tử. Bấy giờ Dương Tử mới lên tiếng:

- Hai đứa đi nghe ngóng cho ta về Đấu Đan Trường Sinh và người cần dùng nó xong việc rồi đến tìm ta!

Hai người đồng thanh đáp:

- Tuân lệnh chủ thượng!

Nói xong hai người lập tức bay đi, còn Dương Tử thì đi về nhà gặp Dạ Hy và Linh Nhi. Trên đường đi về hắn có ra tay nghĩa hiệp giúp đỡ đôi nam nữ bị mấy tên ác bá quấy rối. Hai người kia liền quay sang cảm ơn Dương Tử liên tục. Chàng trai đi cùng cô gái tự giới thiệu mình:

- Tại hạ là Nam Phương người của Nam gia còn đây là thanh mai trúc mã của ta tên là Hương Lan, Nam mỗ xin cảm ơn thiếu hiệp đã ra tay có gì rắc rối xin cứ tìm đến Nam gia ta sẽ báo đáp ân tình của thiếu hiệp!

Dương Tử cũng vui vẻ đáp lại:

- Tại hạ họ Dương danh sưng Vô Cực có gì hai người có thể gọi ta một tiếng Dương huynh là được rồi, còn về chuyện đấy thì thấy người gặp nạn thì ra tay thôi chứ không cần Nam huynh đệ phải báo đáp.


Hương Lan bây giờ mới lên tiếng:

- Dù có là chỉ đi ngang qua thì Dương Huynh cũng cứu bọn ta một mạng, nói không báo đáp thì làm sao mà nghe được.

Nam Phương cũng gật đầu đáp liên tục:

- Đúng đúng đúng dù gì huynh cũng có ơn cứu mạng bọn ta có gì cần giúp cứ tới Nam gia hoặc Hương gia tìm bọn ta.

Dương Tử cũng xua tay đáp:

- Báo đáp thế thì không cần nhưng ta nghe nói ở đây sắp có một cuộc Đấu Đan Trường Sinh, phải chăng có người cần dùng nó!

Nam Phương cũng nhiệt tình giải đáp thắc mắc của Dương Tử:

- À nếu là chuyện đó thì 3 năm diễn ra một lần, còn về ai dùng đan thì là do Thái Thượng Lão Nhân dùng nghe nói là vì chúng tà công mới bị giảm thọ!

Nghe nói về tà công mà còn có Đan Trường Sinh Dương Tử thầm nghĩ:

- Tà công, Đan Trường Sinh à không lẽ nào là nó!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: C19: Sóng gió tại kim thương quốc


Mải suy nghĩ mà Dương Tử quên mất mình đang nói chuyện với Nam Phương và Hương Lan. Bấy giờ Nam Phương mới vỗ vai Dương Tử mà hỏi:

- Dương Huynh! Huynh đang nghĩ gì mà thẫn thờ ra vậy?

Dương Tử giờ mới hồi thần mà đáp:

- À không ta chỉ nghĩ là mình có nên tham gia hay không thôi!

Hương Lan mới lên tiếng:

- Vậy huynh có thể đại diện Hương Gia nhà ta đi cũng được. Mấy thế gia ở Kim Thương Quốc đều có suất ưu tiên đấy!


Dương Tử mới cười ngượng mà đáp:

- Ai da xem ra ta lại phải nợ hai người một mối ân tình thì đúng hơn!

Hai người họ lại xua tay đáp:

- Bọn ta được huynh cứu mạng thì chút chuyện đó huynh không cần để ý đâu.

Dương Tử thấy trời đã tối liền tạm biệt hai người kia rồi đi về. Hai người vẫn cứ năn nỉ Dương Tử đến nhà họ để báo đáp. Dương Tử cũng đành đáp:

- Được mai ta sẽ tới nhà hai người, còn giờ Dương mỗ xin cáo lui vì ta còn một số chuyện cần làm!

Thấy Dương Tử có việc nên hai người cũng không làm khó nữa mà chào tạm biệt Dương Tử rồi về. Còn Dương Tử thì phi bạt mạng về nhà cho kịp giờ. Nhưng đã quá muộn màng rồi hai cô vợ nhà hắn đã đứng sẵn ở cổng nhà mà chờ hắn rồi. Dương đần ngay lập tức quỳ xuống mà nói:

- Hai nàng bình tĩnh nghe ta giải thích đã đứng đánh ta vội!

Nhưng không còn kịp, cả tối hôm ấy có nhưng tiếng kêu oan nghiệt xé rách màn đêm. Sau khi ăn no đòn của hai cô vợ xong thì Dương đần cũng vào việc chính. Hắn mặc hắc bào mà đi sủi đồ, hắn vẫn đang cố tìm một số nguyên liệu để nặn lại thanh Tru Tiên Kiếm. Vô tình hắn tìm được Huyền Thiên Trọng Thiết mà lại còn cả một cục to không kém cái xe bò là bao nhiêu. Biết rằng Huyền Thiên Trọng Thiết là tiền đề sau này có Huyền Thiên Đế Quốc. Mà một cục ta bằng bàn tay thì đã có giá hàng trăm vạn linh thạch rồi. Quả thật hắn quá gặp may, ngay lập tức hắn chia nhỏ ra rồi cho vào nhẫn trữ vật. Phải biết rằng dù kiếp trước hắn có danh sưng Vô Cực Đế đi nữa nhưng tích góp xuất hàng chục năm mới chỉ có 1 cân Huyền Thiên Trọng Thiết. Vì đã bội thu lên chấn bè đù đã đi về luôn mà không đi móc đồ nhà ai nữa. Từ đằng xa có một bóng đen đang nhìn Dương Tử nở một nụ cười khá quỷ dị. Sáng hôm sau như đã hẹn hắn phải xách đít đến nhà của Nam Phương và Hương Lan. Lần này Dương đần đã mặc một bộ đồ đậm chất thư sinh. Đồ của nhân vật quần chúng, hắn cũng muốn thử chút sự tin tưởng của hai người kia. Nếu được dù có rắc rối hắn vẫn ra tay tương trợ. Đến điểm hẹn hắn khá bất ngờ vì hai người không hề để ý đến đồ hắn mặc mà vẫn vui vẻ cười đùa. Thậm chí còn tranh giành nhau xem đưa hắn đến nhà ai trước. Lúc này do cãi thua nên Nam Phương mới xị mặt quay ra nói với Dương Tử:

- Dương Huynh chúng ta đến nhà Hương Nhi trước được chứ.

Dương Tử cũng vui vẻ đáp:


- Được chứ đâu có sao đâu, hai người mời Dương mỗ làm khách đã là vinh dự của ta rồi.

Hương Lan cũng đáp lời ngay:

- Dương huynh cứ khách sáo hoài, huynh cứu mạng bọn ta rồi mà cứ nói như người ngoài vậy.

Sau một hồi nói chuyện họ cũng đã lên xe ngựa rồi đi đến Hương gia. Đang đi hắn nhận được truyền âm của Hữu Nha báo rằng:

- Bẩm chủ thượng đúng như chủ thượng nghĩ. Quả thật dưới thành thật sự có đại trận triệu hồi Ma Thánh.

Dương Tử bấy giờ cũng phải nhăn mặt. Vì hắn biết thực lực của mình bây giờ đến đâu. Thật sự để hắn đấu với Ma Thánh thì cũng không thể địch nổi. Hắn liền truyền âm lại cho Hữu Nha:

- Nếu ở phía Tây của trận mà có một cục thịt thì bỏ Đoạn Hồn Tán vào trong đấy rồi rời đi việc còn lại ta sẽ lo.


Giờ hắn đã bắt đầu thấy suy nghĩ của mình là đúng. Từ đầu hắn đã nghĩ rằng sẽ có người dùng cấm thuật trong Ma Hải Kinh Phổ. Ma Hải Kinh Phổ do một ma tu nào đấy tạo nên. Mỗi lần có kẻ nào tạo ra được ma công hay là cấm thuật thì sẽ tự động được ghi vào đấy. Sau một lúc ngồi xe ngựa hắn cũng tới được Hương gia. Khi đi vào cũng đã có một công tử nào đó đứng ở Đình viện mà chờ Hương Lan. Khi gặp tên đó Dương Tử mới được biết tên đó là kẻ theo đuổi Hương Lan người của Đào Gia. Hương Lan cũng không nói nhiều mà dẫn Dương Tử đi gặp cha mẹ mình để họ cảm ơn hắn. Lúc đấy tên Đào gia kia cũng đi theo mà bắt đầu mỉa mai Nam Phương. Dù chông Nam Phương có vẻ khả giận nhưng vẫn rất nho nhã mà đối đáp lại mấy lời mỉa mai của hắn. Không cà khịa được Nam Phương hắn bắt đầu chê sang Dương Tử. Chó còn biết chọn ăn cơm thay vì ăn c*t còn tên này thì không hắn vẫn không biết gì mà mỉa mai rồi chê Dương Tử bẩn thỉu, hôi hám. Nam Phương đã lên tiếng:

- Có là người thế nào Dương huynh đây cũng cứu mạng ta và Hương Lan xin Đào huynh dữ chút tự trọng.

Nghe vậy hắn lập tức lao tới mà hỏi han Hương Lan. Hương Lan chỉ lạnh lùng đáp lại trong sự tức giận:

- Nam nữ thụ thụ bất thân mong Đào công tự cách xa ta chút và về chuyện kia ta không sao cảm ơn Đào công tử quan tâm.

Nói không ai thèm nghe hắn lại tiếp tục cà khịa Dương Tử. Nhưng bấy giờ vì đang lo việc đại sự mà vẫn có con chó sủa bên tai Dương Tử mới cục súc quay ra túm cổ hắn nên rồi nói:

- Mày mà còn nói một câu nào nữa thì chuẩn bị đi gặp diêm vương là vừa!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom