Cập nhật mới

Dịch Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 714


Chương 714

Bên phía Lâm n cô vẫn đang làm rất tốt.

Mặc dù ông lớn giới tài chính này vẫn thích làm một số việc không giống người nhưng vì Ôn Hủ Hủ vừa có thiên phú trời cho, năng lực cũng xuất sắc nên ông ta cũng dần dần công nhận cô.

Cho nên, chỉ cần là một số dự án chính quy trong công ty là ông ta đều sẽ giao cho cô làm.

Ôn Hủ Hủ đặt con gái xuống, đến thư phòng xem qua hạng mục gọi là phức tạp kia.

”Chiến khu?”

”Đúng vậy, Lâm n nói mặc dù là chiến khu nhưng đường làm ăn là chính quy, là một công ty dầu khí bản xứ rất nổi tiếng, bọn họ muốn tìm đối tác làm y dược, ở đó rất cần những thứ như vậy.”

Ôn Cận giới thiệu kĩ hơn.

Đúng vậy, đây cũng là con đường làm ăn của Lâm n, vì trên thế giới, có đôi khi vì một số nguyên nhân mà cho dù bạn có tiền đi nữa cũng không mua được thứ mình muốn.

Lúc này sẽ cần một công ty trung gian để trao đổi.

Đúng lúc Lâm n chính là người kiếm tiền như thế này.

Ôn Hủ Hủ cầm tài liệu lên đọc, phát hiện chỉ cần tiếp tục việc này là cô có thể kiếm được hơn một ngàn vạn, cô bắt đầu bị lay động.

”Cũng được, chị thấy chiến khu kia cũng không phải là chỗ không thể đến để đàm phán, đến lúc đó có thể hẹn ở khách hàng đến nơi gần thành phố để an toàn hơn.”

”Được, em đi hỏi thử.”

Ôn Cận nhận được lệnh thì lập tức đi làm luôn.

Mà Ôn Hủ Hủ lại ra khỏi thư phòng rồi đi vào bếp chuẩn bị làm bữa tối.

”Bảo bối, tối nay con muốn ăn gì? Mẹ nấu cho con ăn.”

”Ừm… Con muốn ăn đùi gà lớn rất ngon, mẹ nhớ là đùi gà lớn nha, Nhược Nhược có thể ăn hết một cái đùi rất lớn đó.”

Tiểu Nhược Nhược đang ngồi trên sopha trong phòng khách gấp máy bay, cô bé nghe mẹ hỏi thì lập tức đáng yêu nói ra yêu cầu của mình.

Ôn Hủ Hủ nghe xong thì cảm thấy buồn cười.

Đứa nhỏ này có một tình yêu bất diệt với đùi gà lớn, mỗi lần hỏi đều là câu trả lời này.

Ôn Hủ Hủ đi vào trong bếp.

Cô không biết rằng, nhóc con vốn đang ngồi chơi sau khi thấy mẹ đi làm đùi gà lớn cho mình đi vào bếp thì lập tức lén lút chạy về phòng ngủ gọi điện thoại.

”Alo? Anh, là em nè.”

”Ừm, Nhược Nhược, em ăn cơm chưa?”

Đầu bên kia vang lên tiếng anh trai cô bé, giọng cậu không chút ngạc nhiên nào, dường như đã nắm rõ lịch trình gọi đến của em gái vậy.

Tiểu Nhược Nhược nắm chặt lấy điện thoại, vui vẻ cười nói: ”Còn chưa nha, mẹ đang làm ạ, tối nay Nhược Nhược sẽ ăn đùi gà lớn, hai anh thì sao?”

Mặc Bảo: ”…”

Hoắc Dận: ”…”

Chỉ một giây mà cả hai anh em đều cảm thấy đau lòng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 715


Chương 715

Em gái có mẹ làm đùi gà lớn cho ăn, còn anh em họ lại chỉ có thể ăn đồ người phụ nữ kia làm hàng ngày.

”Anh, sao anh không nói chuyện? Ba xong việc chưa? Có phải ba vẫn chưa nhớ ra mẹ không? Lúc nào ba sang đây thăm Nhược Nhược vậy?”

Tiểu Nhược Nhược không nghe thấy giọng anh thì sốt ruột hỏi.

Đã lâu lắm rồi cô bé không nhìn thấy ba, cũng không được gặp cả hai anh.

Mặc Bảo nghe xong thì tâm trạng càng không tốt: ”Vẫn chưa, bây giờ cả ngày dì Lạc kia đều ở đây, ba không nhắc đến mẹ chút nào.”

”Hả? Vậy có phải sau này ba cũng sẽ không nhớ ra mẹ không?”

Tiểu Nhược Nhược nghe xong, đôi mắt to như viên bi lập tức đỏ ửng, nước mắt cũng sắp rơi xuống.

Hoắc Dận ở đầu dây bên kia nghe tiếng em gái khóc thì lập tức cầm lấy điện thoại: ”Sẽ không, em gái, em đừng lo, hai anh nhất định sẽ giúp ba nhớ ra mẹ.”

Lúc này Tiểu Nhược Nhược mới vui lại: ”Thật sao?”

Hoắc Dận kiên định gật đầu: ”Ừm, thật, anh đảm bảo với em!”

Không sai, cậu là con cả, nhất định cậu sẽ không để ba và mẹ rời xa nhau, cho dù bị người phụ nữ kia xóa kí ức thì sao chứ?

Hoắc Dận nhất định sẽ giúp ba tìm lại.

Hai anh em cúp máy, âm thầm hứa với bản thân.

Tiểu Nhược Nhược nghe anh trai cam kết thì cũng rất vui vẻ, thế là tối hôm đó, Ôn Hủ Hủ phát hiện hai cái đùi gà lớn cô làm đều bị đứa nhóc này gặm sạch.

Ngon vậy sao?

Ôn Hủ Hủ không biết nên khóc hay cười.

Đêm đó hai mẹ con ôm nhau ngủ một giấc ngon lành…

Sáng hôm sau, vì hạng mục kia nên Ôn Hủ Hủ giao đứa nhỏ cho Ôn Cận để cậu đưa bé đến nhà trẻ, còn cô đã đến nhà của Lâm n ở phố Wall từ sớm.

”Chào buổi sáng, Lâm n tiên sinh đến chưa?”

”Vẫn chưa, đêm khuya hôm qua có khách hàng tìm ngài ấy, nói sau khi phiên giao dịch chứng khoán ngày hôm nay bắt đầu thì để ngài ấy bán hết ra ngoài.”

Trợ lí của Lâm n thấy Ôn Hủ Hủ đến sớm như vậy thì lập tức sơ qua chuyện trước khi Lâm n đến cho cô nghe.

Bán hết ra ngoài?

Thế không phải là phá sản sao?

Mới sáng sớm đã nghe được chuyện này khiến Ôn Hủ Hủ không khỏi tò mò: ”Ai vậy? Đối phương không cần công ty nữa sao?”

Trợ lí gật đầu: ”Ừm, gọi là cái gì nhỉ… Vân Đoan Nhất Phẩm.”

Vân Đoan Nhất Phẩm?

Ôn Hủ Hủ nghe thấy cái tên này thì ngơ người.

Kiều Thời Khiêm, từ nửa năm trước khi lộ rõ bộ mặt thật của mình với Ôn Hủ Hủ ở sân bay rồi mỗi người đi một ngả nửa năm trước, cho đến tận bây giờ cô cũng không gặp anh ta.

Nếu không phải lần này anh ta tự tìm đến cửa muốn Lâm n giúp anh ta thanh toán công ty thì có lẽ Ôn Hủ Hủ đã sớm quên người này.

”Nancy, hai người từng là bạn, chuyện này giao cho cô làm đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 716


Chương 716

Lâm n và Kiều Thời Khiêm vừa đến công ty đã thấy Ôn Hủ Hủ, ông ta trực tiếp đi đến.

Ôn Hủ Hủ: ”…”

Mặc dù trong lòng cô vô cùng không muốn nhưng nể tình ông chủ, cô cũng không tiện từ chối, cuối cùng chỉ có thể đồng ý.

Nửa năm không gặp, Kiều Thời Khiêm gầy đi rất nhiều, anh ta đeo kính, không còn thấy được thần thái của ngày xưa, ngoài hình dáng không thay đổi thì râu ria của người này đã dài đến mức cô khó có thể nhận ra được.

”Ngồi trước đi, tôi lấy nước cho anh.” Ôn Hủ Hủ mang anh ta vào phòng làm việc của mình, rót cho anh ta một cốc nước.

Kiều Thời Khiêm được quan tâm mà sợ hãi: ”Cảm ơn.”

Ôn Hủ Hủ lạnh nhạt nhìn anh ta, cô quay người đi vào bàn làm việc: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Công ty của anh sao lại thành như vậy? Tôi nhớ nó phát triển khá tốt mà.”

”Ừm, trước đó rất tốt nhưng nửa năm nay bị ảnh hưởng quá nhiều, hơn nữa có quá nhiều người làm nhái lại phần mềm của người khác nên bị kiện ra tòa, còn phải bồi thường nữa, cuối cùng không chống đỡ nổi.”

Kiều Thời Khiêm cầm cốc nước cười khổ.

Ôn Hủ Hủ: ”…”

Cô cũng không biết nên nói gì, cuối cùng chỉ có thể bật máy tính lên làm giúp anh ta.

May mà anh ta đến đúng lúc, cổ phiếu công ty họ không có biến động xấu trên thị trường chứng khoán, Ôn Hủ Hủ thả cổ phiếu ra, bắt đầu điều khiển khiến nó tăng giá, nhanh chóng có người mua một số lượng lớn.

”Được rồi, ngày mai anh có thể nhận được tiền.”

”Ừm ừm, cảm ơn em, Nancy.”

Kiều Thời Khiêm nghe vậy thì thở một hơi nhẹ nhõm, đồng thời nhanh chóng nói lời cảm ơn với Ôn Hủ Hủ.

Thái độ của Ôn Hủ Hủ vẫn vô cùng lạnh nhạt, cô gần như lập tức trả lời lại anh ta: ”Không cần, chỉ là làm việc mà thôi, tôi nhận được tiền anh thuê, đây là việc tôi phải làm.”

Kiều Thời Khiêm: ”…”

Sắc mặt anh ta trắng lại, cuối cùng anh ta không nói gì nữa mà đứng lên đi ra ngoài.

Ôn Hủ Hủ căn bản không quan tâm đ ến anh ta, sau khi anh ta rời khỏi phòng, cô cầm bút lên, tiếp tục công việc của mình, nhưng chưa được bao lâu thì ở bên ngoài đã vang lên một tiếng ”rầm”!

”Trời ạ! Anh ta sao vậy? Sao đột nhiên lại ngã xuống thế này? Nancy! Nancy! Khách của cô ngất rồi! Mau ra nhìn đi!”

Ôn Hủ Hủ: ”…”

Cô lập tức kéo ghế bước ra ngoài, đúng là vậy, cô vừa ra ngoài đã thấy người đàn ông mới ra khỏi văn phòng mình ngất xỉu trên mặt đất.

Tại sao có thể như vậy được?

Cuối cùng hôm nay Ôn Hủ Hủ vẫn chưa hỏi được Lâm n về hạng mục kia.

Cô mang Kiều Thời Khiêm về nhà.

”Chú Kiều? Sao chú ấy lại đến nhà chúng ta?” Khi Tiểu Nhược Nhược thấy người được mẹ mang về thì vô cùng ngạc nhiên.

Ôn Cận cũng rất bất ngờ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 717


Chương 717

Thậm chí cậu còn hơi nhíu mày.

”Anh ấy bị bệnh, sẽ ở lại nhà chúng ta một tối.”

Ôn Hủ Hủ thấy hai người như vậy thì đành lên tiếng giải thích.

Lúc này Ôn Cận mới đi dọn phòng, mà Tiểu Nhược Nhược thì đứng sau lưng mẹ nhìn một lúc rồi nhanh chóng chạy đi gọi điện cho anh.

Cô cần nói cho hai anh biết tin này, chú Kiều từng muốn làm ba họ lại đến rồi, ba còn không đến thì vợ ba cũng đi với người khác luôn đấy.

Cô gái nhỏ vô cùng lo lắng.

Ôn Hủ Hủ không phát hiện ra cảm xúc của con gái.

Sau khi mang Kiều Thời Khiêm về, cô đưa anh ta vào phòng, truyền cho anh ta một bình đường rồi đi ra.

Anh ta cũng không có vấn đề gì khác.

Đột nhiên ngất xỉu ở công ty là vì mất sức, Lâm n thấy anh ta như vậy thì nhớ đến việc Ôn Hủ Hủ cũng là một bác sĩ, ông ta thuận nước đẩy thuyền nói cô mang anh ta về.

Ôn Hủ Hủ cũng hết cách.

Nhưng tối hôm đó Ôn Cận lại vô cùng không thích và lạnh lùng với người này.

Cũng không biết có phải vì cậu đã biết chuyện Kiều Thời Khiêm lừa Ôn Hủ Hủ ngày trước không. Tối hôm đó Ôn Hủ Hủ không nói được cậu.

”Chị, em đưa Nhược Nhược đi ngủ trước, ngày mai con bé còn phải dậy sớm.”

”Được, đi đi.”

Ôn Hủ Hủ thở dài, chỉ có thể để hai đứa trẻ đi ngủ.

Tối hôm đó đều là Ôn Hủ Hủ chăm sóc Kiều Thời Khiêm, cuối cùng, cô vì ở lại hạ sốt cho anh ta mà ngủ quên ở mép giường.

Hôm sau Kiều Thời Khiêm tỉnh dậy thấy cô thì không dám cử động trong một lúc lâu, anh ta sợ mình sẽ làm cô tỉnh dậy.

Anh ta thậm chí còn muốn đưa tay ra chạm vài cái đầu nhỏ đang dựa vào giường mình ngủ trong ánh nắng nhẹ nhàng.

Nhưng…

”Mẹ, mẹ đã dậy chưa?”

Giọng nói trẻ con mềm mại của đứa nhỏ đột nhiên vang lên, cửa bị ai đó mở ra ”rầm” một cái.

Là Tiểu Nhược Nhược.

Kiều Thời Khiêm lập tức thu tay về, vờ như vẫn còn ngủ mê man.

Ôn Cận cùng đi vào với Tiểu Nhược Nhược thấy cảnh này thì sắc mặt dường như càng khó coi hơn.

”Chị, hôm nay chị sẽ để anh ta đi sao?”

Ôn Cận nhịn không được nữa, sau khi kéo Ôn Hủ Hủ ra ngoài thì ép buộc hỏi cô.

Tất nhiên quyết định của Ôn Hủ Hủ là như vậy.

”Đúng vậy, chờ lát nữa anh ta tỉnh chị sẽ dẫn anh ta đến công ty, anh ta cầm tiền rồi thì đương nhiên sẽ rời đi.”

”Vậy được, em đưa Nhược Nhược đến nhà trẻ, lúc về sẽ mua đồ ăn, em chờ chị về ăn cơm.”

Cuối cùng Ôn Cận cũng hài lòng, cậu ôm Tiểu Nhược Nhược đi ra ngoài.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 718


Chương 718

Không bao lâu sau, Ôn Hủ Hủ và Kiều Thời Khiêm cùng nhau đi ra ngoài.

Đương nhiên Kiều Thời Khiêm muốn ở lại lâu hơn, thậm chí còn muốn được giữ lại. Nhưng thái độ của Ôn Hủ Hủ vô cùng lạnh lùng, cô không cho anh ta cơ hội thương lượng, lập tức mang anh ta rời đi.

”Hôm nay anh có thể lấy được tiền, sau khi anh lấy rồi thì đến tìm Lâm n, ông ta sẽ tính cho anh.”

”…Được.”

Kiều Thời Khiêm chỉ có thể đồng ý.

Hai người đến công ty, Ôn Hủ Hủ mở máy tính lên, chuẩn bị bán tháo cổ phiếu tại thị trường chứng khoán vừa mở lên.

Nhưng cô không ngờ, mấy phút sau, cổ phiếu ngày hôm qua vẫn còn rất được giá đột nhiên lại bị ngã giá!

Tại sao có thể như vậy được?

Vẻ mặt Ôn Hủ Hủ thay đổi, cô lập tức đi ra ngoài tìm Lâm n.

”Lâm n tiên sinh, có chuyện gì vậy? Cổ phiếu của Vân Đoan Nhất Phẩm sao lại bị giảm khi mới bắt đầu phiên giao dịch được?”

”Ừm, tôi đã biết chuyện này rồi.”

Lâm n cũng đã thấy chuyện này, cho nên vẻ mặt ông ta lúc này cũng vô cùng nghiêm trọng.

Ôn Hủ Hủ đột nhiên có cảm giác vô cùng xấu: ”Vậy chúng ta làm gì bây giờ?”

Lâm n nhíu mày: ”Tôi sẽ tra xem bây giờ đang có việc gì. Cô trấn an luật sư Kiều chút, sau khi tôi tìm hiểu được sẽ nói cho cô biết.”

”…”

Ôn Hủ Hủ bỗng nhiên cảm thấy vô cùng buồn bực.

Nửa tiếng sau, phía Lâm n cuối cùng cũng có tin tức, ông ta nói họ bị báo cáo.

”Báo cáo? Vì sao lại báo cáo? Đây chỉ là một cổ phiếu nhỏ, chúng ta cũng sẽ không tạo ra quá nhiều xao động cho thị trường chứng khoán, sao lại bị người khác để ý mà báo cáo được?”

Ôn Hủ Hủ nghe được đáp án này thì cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Lâm n cũng cảm thấy khó tin.

Nhưng chuyện đã xảy ra, bọn họ cũng chỉ có thể giải quyết.

Ngày hôm đó Ôn Hủ Hủ không làm được gì để tập trung giải quyết chuyện này, chiều lúc tan làm, cô cũng không còn cách nào khác ngoài đưa Kiều Thời Khiêm về.

Sau khi thấy anh ta xuất hiện, vẻ mặt Ôn Cận có thể nói là lạnh như băng.

”Chuyện đó… Chuyện kia xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn, em yên tâm, anh ấy chỉ ở lại một buổi tối nữa thôi, ngày mai, ngày mai chị nhất định sẽ giải quyết xong chuyện của anh ấy rồi để anh ấy đi, được không?”

Ôn Hủ Hủ thấy vẻ mặt cậu như vậy thì chỉ có thể cẩn thận dỗ dành.

Vẻ mặt Ôn Cận vẫn rất lạnh lùng, cuối cùng chỉ để lại cho cô một câu: ”Được, vậy để em xem ngày mai chị có để anh ta đi được không.”

Sau đó cậu mang theo Nhược Nhược cũng không vui vẻ lắm về phòng.

Ôn Hủ Hủ: ”…”

”Hay là… anh ở khách sạn? Đừng tự làm khó bản thân mình.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 719


Chương 719

Cũng không biết Kiều Thời Khiêm đã đứng sau lưng cô từ lúc nào, anh ta thấy Ôn Cận và Nhược Nhược bài xích mình như vậy thì không thể không tự đề xuất rời đi.

Ôn Hủ Hủ nhíu mày.

Trong một giây nào đấy cô vẫn muốn đồng ý.

Nhưng cô vốn là một người hiền lành, cô nhìn thoáng ra ngoài, bầu trời bên ngoài tối đen, cô vẫy tay: ”Không cần, tính nó trẻ con một chút mà thôi, anh đừng so đo với hai đứa nhỏ.”

Sau đó cô đi nấu cơm.

Ôn Hủ Hủ đúng là không quá quan tâm đ ến chuyện này vì cô tin tưởng thủ đoạn của Lâm n, cô cũng tin tưởng thực lực của mình.

Ngày mai nhất định có thể giải quyết chuyện này.

Nhưng ngày hôm sau cô vẫn bị vả mặt.

”Tra được rồi, chính người của Vân Đoan Nhất Phẩm đã tự báo cáo, có lẽ họ biết quan hệ của chúng ta và luật sư Kiều nên hôm qua lúc cô thả cổ phiếu ra đã bị bọn họ theo dõi.”

”Vậy… vậy làm sao bây giờ?”

Ôn Hủ Hủ nhận được tin thì gần như mất hết kiên nhẫn…

Lâm n nhún vai: ”Hết cách rồi, chỉ có thể làm theo thủ tục thôi, cũng may lúc cô thao túng không có chuyện gì bất ngờ, có lẽ Ủy ban Điều tiết Ngân hàng sẽ đánh giá một thời gian rồi thả thôi.”

”Mất bao lâu?”

”Chắc một tuần.” Lâm n cho một thời gian cụ thể.

Móa!

Ôn Hủ Hủ nghe xong chỉ muốn mắng người.

Nhưng cũng may Kiều Thời Khiêm cũng chủ động hiểu được, sau khi nghe được giới hạn thời gian, anh ta chủ động đi đặt khách sạn, chỉ nói có việc sẽ đến tìm Ôn Hủ Hủ.

Lúc này Ôn Hủ Hủ mới thở ra một hơi.

Lúc tan làm, vì để dỗ dành hai đứa nhỏ kia mà cô còn cố ý mua đồ ngọt về.

”Ơ? Bảo bối, sao lại có một mình con ngồi đây chơi vậy? Cậu đâu?”

”Con không biết…”

Tiểu Nhược Nhược vừa gọi điện cho hai anh hơn, bé đang ủ rũ ngồi chơi đồ chơi, ngay cả mẹ về cũng không quá vui vẻ.

Anh trai nói họ đều đã thầm nhắc nhở ba rất nhiều lần nhưng ba vẫn không có chút phản ứng nào, nhắc đến quá nhiều lần còn bị ba quát, nói họ sau đừng nhắc đến mẹ nữa.

Đúng vậy, ba đã không còn nhớ được khoảng thời gian ở bên cạnh mẹ, sao ba còn muốn nghe thấy tên mẹ nữa chứ?

Mắt Tiểu Nhược Nhược dần đỏ lên.

Ôn Hủ Hủ phát hiện ra, cô còn nghĩ rằng bé ở nhà trẻ bị ai bắt nạt, cô nhanh chóng ngồi xuống trước mặt bé: ”Sao vậy? Bé cưng, con có chuyện gì không vui sao?”

”Không có, chỉ là… chỉ là nhớ anh, mẹ, ba thật sự không cần chúng ta nữa sao?”

Khuôn mặt đứa nhỏ toàn là nước mắt, bé ngẩng đầu lên nhìn mẹ.

Ôn Hủ Hủ giật mình.

Dường như trái tim bị đâm mạnh một cái, cô bị tấn công bất ngờ không chút phòng bị, những đau đớn mà cô tự cho rằng bản thân đã quên lại tràn ra như thủy triều.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 720


Chương 720

Thật ra cô đều biết việc cô nhóc này lén gọi điện cho anh trai.

Cô không lật tẩy cô bé, vì cô không muốn để anh em họ thành người xa lạ, cô vẫn muốn mấy đứa nhỏ thường xuyên liên lạc với nhau. Còn nữa, ít hay nhiều gì đó cô cũng muốn biết một chút chuyện ở bên kia qua điện thoại.

Nhưng đứa nhỏ đột nhiên hỏi câu hỏi này.

Có nghĩa là sao?

Ôn Hủ Hủ bế bé lên ôm vào ngực, một lúc lâu sau cô mới nói: “Sẽ không, sao ba và anh lại không cần con chứ? Họ chỉ bận quá mà thôi.”

”Nhưng mà ba không gọi cho Nhược Nhược, ngày nào ba cũng ở cùng dì Lạc, ba không cần bé cưng của ba nữa rồi.”

Đứa nhỏ này cuối cùng vẫn quá ngây thơ, chỉ mấy câu bé đã nói hết những chuyện mình biết ra.

Ôn Hủ Hủ nghe xong cảm thấy rất khó chịu.

Xem ra tình hình ở bên kia khiến bé con buồn rồi.

Ngày nào cũng ở cùng dì Lạc?

Thật sự quên hết rồi sao?

Ôn Hủ Hủ ôm đứa nhỏ, trái tim lạnh như băng, cô nhớ đến những lời mà người phụ nữ tên Lạc Du kia gào thét trước cổng nhà chính.

Lúc đó cô ta nói người đàn ông kia căn bản không quên Ôn Hủ Hủ.

Cô không tin.

Nhưng bây giờ nghĩ lại thì dường như cũng có chút manh mối về chuyện này.

Ví dụ như hắn luôn miệng nói muốn ném cô cho chó ăn, nhưng ở trại chó lại không làm gì cô, thậm chí còn nuôi cô rất tốt.

Còn nữa, ngày đó ở Lam Sắc Yêu Cơ, hắn thật sự xuất hiện chỉ vì đang theo dõi Hoắc Kiêu thôi sao? Trùng hợp như vậy sao?

Hơn nữa, sau đó hắn còn cõng cô, lúc ở khách sạn còn quan tâm chuẩn bị cho cô như vậy.

Ôn Hủ Hủ nghĩ đi nghĩ lại…

Đột nhiên cô cảm thấy trái tim mình rất đau, đau đến mức không thể thở được…

Không sao, khi nào sinh nhật bé cưng mẹ sẽ mang con về gặp họ.” Dường như cô đã hạ quyết tâm bước một bước về phía trước.

”Thật sao?”

Quả nhiên Tiểu Nhược Nhược ngừng khóc, đôi mắt to đỏ bừng cũng vui vẻ nhìn mẹ.

Quá tuyệt vời!

Vậy mà mẹ lại đồng ý mang bé về, bé phải nhanh chóng báo tin tốt này cho anh trai mới được.

Cuối cùng đứa nhỏ cũng không còn ồn ào, lúc này Ôn Hủ Hủ mới đi vào bếp nấu cơm.

Mấy phút sau, hai anh em sinh đôi ở thành phố A trong nước cách đây rất xa nhận được điện thoại của em gái.

”Em nói mẹ muốn về vào sinh nhật của chúng ta sao?”

“Đúng vậy, mẹ vừa mới nói với em đó, mẹ nói muốn dẫn em về gặp các anh, các anh vui không?” Cô bé vui vẻ nói trong điện thoại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 721


Chương 721

Vui chứ!

Sao có thể không vui được?

Nhưng bây giờ tình trạng của ba như thế này, cho dù hai người họ có về thì hai anh em cũng cảm thấy rất lo lắng không biết có gặp được họ không.

Vì mấy hôm nay, chỉ cần hai bé nhắc đến mẹ là ba sẽ càng tức giận hơn, trong nhà cũng bắt đầu cấm hai bé nhắc đến chữ ”mẹ”.

”Haiz…”

Mặc Bảo cúp điện thoại xong ngồi trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ mà thở dài.

Múi giờ trong nước và nước Mỹ cách nhau mấy tiếng, cho nên lúc em gái gọi về thì bên này đang là rạng sáng.

Hoắc Dận cũng bị đánh thức, cậu nghe thấy tiếng em trai thở dài, đôi mắt xinh đẹp lấp lánh nhìn về phía Mặc Bảo.

”Sao vậy?”

“Em gái nói mẹ sẽ mang con bé về vào ngày sinh nhật của chúng ta.”

”Vậy không phải rất tốt sao?” Khuôn mặt nhỏ lạnh lùng của Hoắc Dận lập tức hiện lên sự vui mừng.

Nhưng Mặc Bảo vẫn thở dài thở ngắn.

”Tốt thì tốt, nhưng anh không thấy tính tình ba mấy hôm nay sao? Còn không cho chúng ta nhắc đến mẹ nữa, nếu như mẹ thật sự về thì ba sẽ đồng ý cho chúng ta gặp mẹ sao?”

”Để anh nói với ba.”

Hoắc Dận vô cùng dứt khoát nói.

Đứa nhỏ này ở một số phương diện vô cùng giống Hoắc Tư Tước, nếu là chuyện bé muốn làm thì sẽ không có ai có thể ngăn được.

Thế là sáng hôm sau, lúc Hoắc Tư Tước muốn đưa hai đứa nhỏ đến nhà trẻ, Hoắc Dận đeo cặp sách nhỏ vô cùng nghiêm túc đứng trước mặt ba nói.

”Ba, con muốn nói với ba một chuyện.”

”Hửm?”

Hoắc Tư Tước rất quen với cách nói chuyện này của con trai cả nhà mình, dù sao đứa nhỏ cũng là do hắn nuôi lớn.

Hoắc Dận đứng thẳng trước mặt ba, cậu bé ngẩng đầu lên, vô cùng nghiêm túc nói cho hắn nghe: ”Con đã gọi điện cho mẹ, mẹ nói, vào ngày sinh nhật của tụi con, mẹ sẽ mang em gái về gặp chúng ta.”

”Gặp cái gì?”

Sắc mặt Hoắc Tư Tước lập tức trầm xuống, dường như hắn sẽ lập tức phủ nhận chuyện này ở giây tiếp theo vậy.

Mặc Bảo ở bên cạnh sợ hãi nhìn hai người.

Nhưng Hoắc Dận lại không chút hoang mang nói tiếp: ”Đúng vậy, gặp mặt, ba, ba không thể từ chối chuyện này, nếu như ba không đồng ý thì con và em trai từ ngày hôm nay sẽ không đi học nữa, hơn nữa chúng con cũng không đảm bảo rằng mình có khả năng trốn đến Mỹ tìm mẹ không đâu!”

”…”

Wow!!!

Làm rất tốt!

Mặc Bảo ở bên cạnh cho anh trai một ngón like.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 722


Chương 722

Hoắc Tư Tước thì tức đến mức gân xanh nổi lên rõ trên thái dương, nếu không phải đúng lúc này dì Vương nghe thấy tiếng động chạy ra ngoài thì hắn đã lập tức bùng nổ.

”Tiên sinh, nếu như đứa nhỏ đã nói chuyện với mẹ rồi thì ngài cũng đừng làm chúng thất vọng, một năm chỉ có một lần sinh nhật, ngài thỏa mãn ước nguyện của hai đứa nhỏ không phải tốt hơn sao?”

”Dì Vương, sao có thể như vậy được? Những chuyện thế này có lần thứ nhất sẽ có lần thứ hai, nói về mặt tâm lí, mấy đứa nhỏ sẽ bị ỷ lại.”

Đúng là nhà đã dột còn gặp mưa, lúc này Lạc Du đi đến.

Sắc mặt dì Vương cũng trở nên rất khó coi.

Nhưng là một người hầu, dì ấy cũng không tiện nói thêm gì.

Kết quả cuối cùng Hoắc Tư Tước vẫn không đồng ý chuyện này.

Đồng thời, vì để phòng hai chuyện Hoắc Dận nói sẽ xảy ra, hắn còn đặc biệt ra lệnh cho hai vệ sĩ đi theo hai đứa nhỏ 24/24.

Hoắc Dận thấy vậy thì lập tức nổ tung: ”Ba thối, ba khiến con quá thất vọng, mẹ đã chủ động đi tìm ba mà ba còn giận mẹ, ba căn bản không phải đàn ông!”

Sau đó cậu ném cặp đi rồi khóc chạy về phòng, không ra ngoài nữa.

Cửa chính chìm vào im lặng.

Dì Vương, Lạc Du và mấy vệ sĩ đều cứng người, không ai dám nói một chữ.

Dì Vương vừa mừng vừa lo, mừng là vì đứa nhỏ này lại dám lớn tiếng nói vậy với ba, còn lo là vì không biết tiên sinh sẽ có phản ứng như thế nào.

Nhưng dì ấy đã phải thất vọng rồi, Hoắc Tư Tước chỉ đứng im lặng đúng một giây.

Sau đó hắn nhìn cặp sách trên mặt đất rồi nhìn về phía đứa bé mới chạy lên, nổi giận nói: ”Hoắc Dận, con ngứa da đúng không? Con muốn bị đánh thật đấy à?”

Mặc Bảo vẫn còn đứng ở cửa chính: ”…”

Cuối cùng ánh sáng hi vọng lẻ loi trong mắt cậu bé cũng hoàn toàn bị dập tắt.

*

Tối hôm đó Ôn Hủ Hủ cũng không ngủ ngon.

Vì cô phát hiện em họ Ôn Cận vẫn đối xử với mình rất lạnh nhạt, ngay cả bữa tối cậu cũng không nói chuyện với cô.

Chẳng lẽ cậu biết Kiều Thời Khiêm còn chưa rời đi?

Ôn Hủ Hủ hít một hơi, quyết định mai đến công ty sẽ tìm Lâm n để hỏi về hạng mục của ông trùm dầu mỏ, sau đó cô có thể kiếm cớ để mặc kệ chuyện của Kiều Thời Khiêm.

Hôm sau, quả nhiên Ôn Cận vẫn rất lạnh nhạt đi cùng với Nhược Nhược.

”Được rồi, hôm nay chị sẽ đi hỏi về dự án kia, nhận được rồi chị sẽ đi Trung Quốc.”

”Thật sao?”

Quả nhiên sắc mặt Ôn Cận thay đổi.

Ôn Hủ Hủ cũng hết cách, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp.

Vì chỉ có người nhà mới quan tâm đ ến bạn như vậy, ngày trước Kiều Thời Khiêm lừa cô nên người em họ này đương nhiên sẽ không muốn thân thiết với anh ta.

Ôn Cận rất vui vẻ mà đưa Ôn Hủ Hủ đến công ty.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 723


Chương 723

Hai tiếng sau, quả nhiên Ôn Hủ Hủ thành công lấy được hạng mục kia từ chỗ Lâm n.

Nhưng lúc cô đi ra Lâm n lại nói với cô: ”Nancy, nếu cô muốn làm dự án này thì tốt nhất nên chuẩn bị luật sư cho mình.”

”Vì sao?” Ôn Hủ Hủ cảm thấy rất khó hiểu: ”Tại sao tôi lại cần luật sư? Lúc trước chưa từng có chuyện như vậy.”

Lâm n gật nhẹ đầu, không phủ nhận lời cô vừa nói.

Nhưng ông ta lại lập tức lấy một tập tài liệu chi tiết về phía bên kia ra đưa cho cô.

”Bên phía bọn họ rất nguy hiểm, cho nên lúc buôn bán hay giao dịch sẽ thường có luật sư, như vậy mới có thể đảm bảo cho hợp đồng và khoản tiền.”

”…”

Tuyệt vời, vậy mà còn cả giao dịch trực tiếp!

Ôn Hủ Hủ không còn cách nào khác: ”Được, vậy ông sắp xếp cho tôi một người, tôi đi với người đó.”

Lâm n lập tức cười: ”Đã sắp xếp ổn thỏa cho cô rồi.”

”Ai?”

”Luật sư Kiều đó, anh ta là luật sư hàng đầu, đến lúc đó cô đi cùng với anh ta tuyệt đối không bị thiệt.” Lâm n còn cảm thấy mình mới nhặt được bảo bối.

Ôn Hủ Hủ rất muốn mắng người.

Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Sao người này giống như keo 502 muốn bỏ cũng không được vậy?

Ôn Hủ Hủ trực tiếp mất hết kiên nhẫn.

Cô nói với Lâm n, nếu như không đổi luật sư cho mình thì cô sẽ không làm dự án này.

Về đến nhà, quả nhiên Ôn Cận hỏi lại chuyện này.

Ôn Hủ Hủ chỉ có thể ấp úng nói với cậu một chút, nhưng cô nhiều lần nhấn mạnh rằng bản thân đã từ chối chuyện này, cô yêu cầu Lâm n sắp xếp cho mình một luật sư khác.

Nhưng kì lạ là sau khi Ôn Cận nghe xong cũng không tức giận.

”Em biết rồi.”

”Hả?”

Ôn Hủ Hủ bị dáng vẻ bình tĩnh khác thường này của cậu làm cho bất an.

Cậu không tức giận?

Quả nhiên ngày hôm sau Ôn Hủ Hủ vẫn không ném được viên kẹo da trâu kia.

“Nancy, cô đi làm chưa? Khách hàng kia gọi điện thoại đến, nói rằng hôm nay sẽ qua.”

“Hả? Nhanh vậy?”

“Đúng, bên họ rất hỗn loạn, có thể giao dịch sớm một chút là chuyện tốt với họ.” Lâm n giải thích ngắn gọn qua điện thoại, ý tứ rất rõ ràng, ông ta hy vọng Ôn Hủ Hủ nhanh xuất phát.

Hết cách, Ôn Hủ Hủ chỉ có thể đi đến công ty.

Quả nhiên, sau khi đên công ty, Lâm n đã mua xong vé máy bay cho cô.

Nhưng, không phải một vé mà là hai vé.

“Ông…”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 724


Chương 724

“Được rồi, Nancy, tôi biết bây giờ cô không muốn làm phiền luật sư Kiều, nhưng việc khẩn cấp chúng ta đã không có thời gian để tìm luật sư khác, nên cô xem như da mặt dày một chút đi nhé.”

Nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Ôn Hủ Hủ, Lâm n vội thuyết phục.

Mà lúc này, Kiều Thời Khiêm cũng đến công ty và ngồi ở văn phòng của Lâm n, nghe thấy ông ta nói như vậy anh ta cũng nhanh chóng đứng dậy.

“Lâm n tiên sinh nói đùa rồi, Nancy giúp tôi một việc lớn như vậy mà tôi có thể làm chút gì đó cho cô ấy, là điều tôi cầu còn không được, làm sao có thể da mặt dày hay không được.”

“…”

Mặc dù trong lòng rất rất khó chịu!

Nhưng cuối cùng, cô chỉ có thể chấp nhận sắp xếp này, cô cũng không thể làm khó tiền được.

Ôn Hủ Hủ và Kiều Thời Khiêm đi sân bay, bởi vì sắp xếp khẩn cấp tạm thời nên Ôn Hủ Hủ vẫn chưa thông báo cho gia đình, vì thế trên đường đi sân bay cô liện tục gọi điện thoại cho Ôn Cận.

“Xin chào, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.”

“Xin chào…”

Người này rốt cuộc đã đi đâu?

Trong lúc quẫn trí vì lo lắng, Ôn Hủ Hủ chỉ muốn lập tức quay đầu về nhà xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Kiều Thời Khiêm ngồi bên cạnh cô, nhìn thấy cô liên tục gọi điện thoại thì vẻ mặt trông cũng không tốt lắm, do dự một chút, cuối cùng anh ta mở miệng: “Sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi sao?”

“… Không có, chỉ là điện thoại em trai tôi gọi không được.”

“Hả?”

Thấy cô bằng lòng trả lời mình, Kiều Thời Khiêm rất vui vẻ: “Có phải ở nơi tín hiệu kém không? Hay là cô gọi vào điện thoại bàn ở nhà thử xem? Nếu không có ai nghe máy, thì có lẽ cậu ấy ở bên ngoài tín hiệu kém.”

Ôn Hủ Hủ: “…”

Lời này đã thật sự nhắc nhở cô.

Ôn Hủ Hủ lập tức gọi về nhà.

Cũng thật sự là sau khi cô gọi đi điện thoại đã gọi được, nhưng luôn không có ai nghe máy.

Nói như vậy, em trai cô thực sự không có ở nhà.

Trái tim Ôn Hủ Hủ cuối cùng cũng thả lỏng một chút, cô quyết định đến sân bay sẽ gọi lại.

Trên khuôn mặt đang nhìn phong cảnh bay lướt qua cửa sổ của Kiều Thời Khiêm cũng lộ ra nụ cười, chỉ thoáng qua nhưng rất rõ ràng, thậm chí là đôi mắt sau cặp kính.

Dường như, cũng đã khôi phục lại vẻ mặt trước đây.

Nhưng, có chút đáng tiếc là sau khi hai người họ đến sân bay, anh ta nhìn thấy một người, rất nhanh, ánh sáng đó lại biến mất.

“Tiểu Cận? Sao em ở đây? Ai bảo em đến? Em không phải… không phải…”

Ôn Hủ Hủ cũng rất sốc!

Cô bước tới trước, nhìn chằm chằm vào đứa em trai đến đây sớm hơn cô một bước, con ngươi chừng như sắp rớt ra ngoài.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 725


Chương 725

Đúng vậy, sao nó biết hôm nay họ phải đi nước C?

Bắt đầu từ đêm hôm qua nó luôn ở trong phòng mình, sáng hôm nay cũng không ra ngoài đưa Nhược Nhược đi nhà trẻ, sao lại đột ngột đến sân bay?

Hơn nữa, còn đến sớm hơn họ một bước!

Nhưng, Ôn Cận chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô: “Em gọi điện thoại đến công ty chị, đi mua vé máy bay cho em.”

Ôn Hủ Hủ: “…”

Cuối cùng Kiều Thời Khiêm cũng không nhịn được, bước lên một bước: “Ôn Cận, chúng tôi đi bàn việc kinh doanh, cậu đừng nên đi theo, nơi đó rất nguy hiểm, vả lại ở đây còn có đứa trẻ phải chăm sóc.”

“Ờ, đúng đúng đúng, Tiểu Cận, em nên ở lại đây đi, nếu Nhược Nhược thấy hai chúng ta đều không ở đây chắc chắn nó…” Ôn Hủ Hủ cũng nhớ ra.

Nhưng, cô còn chưa nói hết lời thì đứa em trai này đã ngắt lời cô một lần nữa.

“Rốt cuộc là chị đi bàn việc kinh doanh? Hay là đi vui vẻ với anh ta?”

Cậu rất không khách sáo và có những lời lẽ xúc phạm.

Và, không biết có phải là ảo giác của Ôn Hủ Hủ hay không mà cô lại nghe thấy trong giọng nói của cậu còn có một tia sát khí cực kỳ ớn lạnh.

Có phải cô đã nhìn nhầm rồi không?

Sao bỗng nhiên lại cảm thấy giống như thay đổi thành một người khác vậy?

Trước đây nó có quá đáng như vậy không?

Mặc dù cô dung túng cho sự quan tâm của cậu với mình, nhưng dù sao cô cũng là chị cậu, nói lời như vậy có phải không biết lớn nhỏ rồi không?

Ôn Hủ Hủ ngạc nhiên nhìn em trai: “Ôn Cận, em nói chuyện kiểu gì đấy? Đương nhiên là bọn chị đi bàn chuyện kinh doanh, không cho em đi là vì đứa trẻ không có ai chăm sóc.”

Không ngờ, vẻ mặt Ôn Cận lại không có cảm xúc: “Em đã sắp xếp xong cả rồi, chị không cần lo lắng.”

Ôn Hủ Hủ: “…”

Lời cũng đã nói đến mức này rồi, Ôn Hủ Hủ cũng biết mình không thể thuyết phục được cậu.

Thôi vậy, có thể là cậu biết Kiều Thời Khiêm đi cùng mình nên mới cố chấp phản nghịch như vậy.

Phải biết rằng, bởi vì mấy hôm trước dẫn người này về nhà mà cậu đã nhiều lần tức giận với cô.

Ôn Hủ Hủ không nghĩ gì khác, trực tiếp mua vé máy bay cùng chuyến cho em trai.

Kể từ khi cầm được vé máy bay thì sắc mặt Ôn Cận mới khá hơn một chút.

Nhưng, sau khi ba người họ lên máy bay, nhìn thấy vé máy bay của Ôn Hủ Hủ và Kiều Thời Khiêm cùng hàng ghế, không được sự cho phép của Kiều Thời Khiêm cậu đã trực tiếp giành lấy vé trong tay anh ta.

“Anh sang bên kia ngồi.”

“Tại sao?” Kiều Thời Khiêm bị coi thường đã đủ, cuối cùng cũng bùng nổ.

Nhưng thiếu niên này lại kéo người phụ nữ ở phía sau nhét vào chỗ ngồi, sau đó đặt mông ngồi xuống bên cạnh cô.

“Bởi vì muốn anh cách xa chị ấy một chút.”

“Cậu…”

“Được rồi được rồi, hai người đừng cãi nhau nữa, vậy Thời Khiêm anh ngồi chỗ của Tiểu Cận nhé, cũng không xa lắm đâu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 726


Chương 726

Ôn Hủ Hủ mất cảnh giác bị kéo vào chỗ ngồi nhanh chóng ngăn hai người lại, bảo họ chú ý trường hợp.

Thật là, đầu cô cũng sắp to lên rồi.

May mà tính tình của Kiều Thời Khiêm vẫn tính là tốt, cuối cùng anh ta nhịn lại, cầm vé máy bay đã đổi đi đến chỗ ngồi vốn thuộc về Ôn Cận.

Nhìn thấy anh ta cuối cùng rời đi, Ôn Hủ Hủ liền muốn dạy dỗ em trai.

Nhưng cô còn chưa mở miệng thì tên nhóc này đã dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại nghỉ ngơi hoàn toàn không quan tâm đến cô.

Ôn Hủ Hủ: “…”

Thật quá đáng.

Từ khi nào cậu lại trở nên thô lỗ với người chị như cô đến vậy?

Ôn Hủ Hủ chỉ đành thôi, cô dọn dẹp đồ đạc trước mặt, lấy laptop mang theo ra định tranh thủ thời gian này điều chỉnh hợp đồng dự án.

Đang làm việc thì Ôn Cận bên cạnh đột nhiên nghiêng đầu dựa vào vai cô.

Ôn Hủ Hủ lập tức liếc mắt nhìn sang.

Lúc này mới phát hiện em trai thật sự đang ngủ, chỉ là dường như trên người cậu rất lạnh, một lúc sau cô lại cảm giác được phần trán bên trái cậu dựa trên vai cô đang chảy mồ hôi lạnh.

Chuyện gì vậy? Bệnh rồi sao?

Ôn Hủ Hủ là bác sĩ, cảm giác được sự lạnh lẽo khác thường lập tức phát hiện cơ thể của người này có hơi không ổn.

Nhưng, khi cô đưa tay qua định sờ vào trán cậu.

Đột nhiên, chàng trai luôn đang ngủ lại mở đôi mắt đang nhắm sau cặp kính ra!

“Chị muốn làm gì?”

Giọng nói trầm thấp lạnh lẽo trong chớp mắt, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn chằm chằm khiến Ôn Hủ Hủ không khỏi rùng mình.

“Không… không làm gì cả? Chị chỉ sờ trán em thôi, em bệnh rồi phải không?”

Trái tim Ôn Hủ Hủ giống như ngừng đập.

Cô thấp thỏm trả lời người này, khoảnh khắc đó cô nhận ra mình cảm thấy run rẩy và sợ hãi.

Gặp quỷ rồi, đây chắc chắn là ảo giác.

Làm sao cô sẽ sợ cậu chứ? Cậu là em trai cô cơ mà.

Ôn Hủ Hủ nhanh chóng điều chỉnh trạng thái.

Kết quả, khi cô nhìn lại lần nữa quả nhiên bình thường, chàng trai trước mặt lại dựa vào lưng ghế lộ ra vẻ mặt lười biếng.

“Không có.”

“Vậy tại sao vừa rồi cả người em lại lạnh ngắt, đầu toàn là mồ hôi thế, có phải em cảm rồi không?”

Ôn Hủ Hủ lại muốn đưa tay qua.

Nhưng lần này, thằng nhóc đó lại hất tay cô ra: “Em nói không có là không có, làm việc của chị đi, đừng quấy rầy em nghỉ ngơi.”

Cậu thật sự không khách sáo.

Hơn nữa, cho dù là cơ thể hay giọng nói đều lộ ra vẻ lạnh nhạt và chán ghét đối với cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 727


Chương 727

Lạnh nhạt? Chán ghét?

Cậu lại còn chán ghét cô ư? Cậu có biết cô là ai không? Cô là chị gái của cậu đấy!

Ôn Hủ Hủ muốn lên tiếng dạy dỗ cậu ngay tại chỗ.

Nhưng cuối cùng, nhìn hành khách xung quanh đều đã ngủ, suy nghĩ hai ngày nay hai người xích mích nên cuối cùng cô vẫn kìm cơn giận này xuống.

Thôi vậy, đợi xuống máy bay rồi từ từ xử lý cậu vậy.

Ôn Hủ Hủ không quan tâm đến cậu nữa, tiếp tục bận việc của mình.

Sân bay nước C, mấy tiếng sau.

“Nancy, nơi này khá hỗn loạn, vừa rồi lúc xuống máy bay tôi đã đặt khách sạn, chi bằng chúng ta đi khách sạn trước sau đó tìm một người dân địa phương đáng tin cậy, rồi hẵng đi tìm nhà kinh doanh dầu mỏ kia có được không?

Lúc sắp xuống máy bay, Kiều Thời Khiêm đi tới nói với Ôn Hủ Hủ rằng anh ta đã đặt khách sạn ở nơi này.

Đây là lần đầu tiên Ôn Hủ Hủ đến nơi như thế này, nói thẳng ra là cũng có hơi lo lắng.

Cô lập tức đồng ý: “Được, vậy cứ làm như anh nói đi.”

Lúc này Ôn Cận cũng không có động tĩnh gì, sau khi ngủ cả đoạn đường tinh thần của cậu đã khá hơn một chút, nhưng vẫn không sao nói chuyện, chỉ khi ba người xuống máy bay, lúc Kiều Thời Khiêm định cầm đồ giúp cho Ôn Hủ Hủ thì cậu mới đưa tay ra lấy laptop và những thứ khác của cô trước.

Kiều Thời Khiêm: “…”

Ôn Hủ Hủ: “Đi thôi, trời đã không còn sớm nữa, chúng ta đến khách sạn trước rồi liên hệ với khách hàng xem tình hình bên họ thế nào.”

Sau đó cô xuống máy bay trước.

Thấy vậy, cuối cùng Kiều Thời Khiêm cũng chỉ đành thôi và cùng đi xuống.

Thôi vậy, không so đo với cậu ta, dù sao cũng chỉ là một cậu nhóc mà thôi.

Ra khỏi sân bay, ba người đi taxi đến khách sạn Kiều Thời Khiêm đã đặt, để thể hiện Kiều Thời Khiêm lập tức chủ động đề nghị liên hệ với khách hàng, thuận tiện xem tình hình bên đó thế nào.

Lúc này Ôn Cận lại không gây trở ngại cho anh ta.

Nhìn anh ta rời khỏi khách sạn, cậu xoay người xách hành lý của hai chị em lên lầu, đến phòng đã đặt thì thoải mái nằm xuống.

“Tiểu Cận, một mình anh ta đi như vậy sẽ không có chuyện gì đâu nhỉ?” Ngược lại Ôn Hủ Hủ rất lo lắng, sau khi vào phòng cứ nói chuyện này mãi.

Ôn Cận nằm trên sofa, vẻ mặt vốn cũng xem như ôn hòa nhưng khi nghe thấy câu nói này của cô thì đôi con ngươi đen như ngọc lập tức lạnh xuống, giống như hố nước sâu lạnh lẽo.

“Nếu chị lo lắng thì bây giờ có thể đi theo, có lẽ còn kịp đấy.”

“…”

Không phải, sao hôm nay thằng nhóc này nói chuyện cứ châm biếm hoài vậy?

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ cũng không nhắc đến chuyện này nữa, cô gọi một ít đồ ăn đến định tranh thủ thời gian lấp đầy bụng.

“Tiểu Cận, mau đến ăn chút gì đi, ngồi máy bay lâu như vậy cũng đói lắm rồi.”

“Không ăn.”

Lúc này Ôn Cận đang cầm điện thoại ngồi trên sofa, cũng không biết đang làm gì mà vẻ mặt vô cùng chăm chú, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy đôi lông mày thanh tú nhíu chặt sau cặp kính.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 728


Chương 728

Có phải cậu lại đang chơi game không?

Hết cách, Ôn Hủ Hủ chỉ có thể lấy một phần Sandwich và sữa bò bình thường cậu thích ăn nhất để ở trước mặt cậu, sau đó cô đi vào phòng tắm định tắm rửa thay quần áo rồi đi gặp khách hàng.

“Oong….oong….”

Đột nhiên, điện thoại cô để bên ngoài rung lên.

Ôn Cận ngồi trên sofa ngước mí mắt, trong phút chốc, khi điện thoại reo liên tục mười giây thì cuối cùng cậu đứng dậy, đi đến bên này.

“Alo?”

“Ôn Cận? Chị cậu đâu?” Trong điện thoại, quả nhiên là Kiều Thời Khiêm gọi đến.

Vẻ mặt Ôn Cận càng lạnh hơn, liếc mắt nhìn về phía phòng tắm, mặt không cảm xúc: “Chuyện gì?”

Kiều Thời Khiêm gấp gáp: “Tôi tìm chị cậu, cậu đưa điện thoại cho cô ấy, tôi…”

Điện thoại còn chưa nói xong, bên trong đã vang lên âm báo bận “Tút tút tút….”.

Ôn Cận, lại trực tiếp cúp điện thoại của anh ta!

Khốn kiếp!

Kiều Thời Khiêm sắp bị tức điên.

Thằng nhóc khốn kiếp này, đầu óc có bệnh à? Bình thường nhắm vào anh ta thì cũng thôi đi, bây giờ anh ta tìm chị cậu có chuyện, cậu còn dám cúp điện thoại của anh ta?

Mà bên khách sạn, sau khi Ôn Hủ Hủ tắm xong đi ra khỏi phòng tắm cũng nhìn thấy điện thoại mình bị người khác chạm vào, vì vậy cô lập tức nhìn chàng trai ngồi trên sofa.

“Tiểu Cận, ai gọi điện thoại đấy?”

“Kiều Thời Khiêm.”

Ôn Cận cũng không giấu diếm.

Kiều Thời Khiêm?

Ôn Hủ Hủ vừa dùng khăn khô lau tóc ướt, vừa mặc áo choàng tắm lập tức đi tới: “Anh ta nói gì? Tình hình bên đó ổn không?”

Vốn lực chú ý của Ôn Cận luôn ở trên điện thoại.

Nhưng, sau khi mùi sữa tắm thoang thoảng phả vào mũi thì hàng mi dày như cánh quạt đằng sau cặp kính của cậu khẽ cử động, cuối cùng ánh mắt nhìn về phía người phụ nữ trước mặt.

Vừa nhìn, ánh mắt lập tức chăm chú.

“Nói đi? Anh ta đã nói gì?”

Ôn Hủ Hủ vẫn chưa chú ý đến điều này, càng không phát hiện người em trai này đang nhìn chằm chằm mình một cách khác thường.

Cô bây giờ đang nóng lòng muốn biết tình hình bên kia như thế nào.

Lại không ngờ vào lúc này, cửa phòng lại đột nhiên vang lên tiếng ai đó đang dùng thẻ quẹt khóa cửa.

Ôn Hủ Hủ: “…”

Còn chưa kịp phản ứng thì chàng trai ngồi trên sofa trước mặt bỗng vọt dậy, sau đó trong lúc cô mất cảnh giác liền kéo cổ tay cô nhét vào trong phòng tắm!

“Mặc quần áo vào!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 729


Chương 729

“Hả?”

Còn chưa nói xong đã bị ném vào vài bộ quần áo, khiến cho Ôn Hủ Hủ sững sờ rất lâu.

Thằng nhóc thối này, còn quản cô nghiêm như thế từ khi nào vậy?

Cô cũng đã mặc áo choàng tắm rồi, còn không thể gặp người ư?

Bên ngoài, Kiều Thời Khiêm đã đi vào, nhìn thấy trong phòng chỉ có một mình Ôn Cận ngồi bắt chéo chân chơi điện thoại trên sofa, cuối cùng anh ta không nhịn được bùng nổ.

“Ôn Cận, rốt cuộc cậu đang làm gì? Tại sao lại cúp điện thoại của tôi? Cậu có biết tôi tìm chị cậu có việc gấp không hả?”

“Anh tìm chị ấy lúc chị ấy đang tắm, tôi không cúp lẽ nào còn đi vào đưa điện thoại cho chị ấy?”

“Cậu…”

Kiều Thời Khiêm tức gần chết.

Lời này nghe có vẻ không có vấn đề nhưng cho dù nhìn thế nào, Kiều Thời Khiêm cũng cảm thấy thằng nhóc thối này giống như đang cố tình làm khó anh ta.

Kiều Thời Khiêm hít sâu một hơi, anh ta cảm thấy mình cần phải bình tĩnh lại trước. Phải biết rằng anh ta là một luật sư, từng có nhiều nhân vật có sức ảnh hưởng đều bại trong tay anh ta

Lẽ nào anh ta không xử lý được một thằng nhóc như vậy ư?

Kiều Thời Khiêm bước tới: “Ôn Cận, tôi cảm thấy chúng ta cần phải nói chuyện đàng hoàng.”

Vẻ mặt Ôn Cận hờ hững: “Nói chuyện gì?”

“Đương nhiên là nói về quan hệ của chúng ta bây giờ, Tiểu Cận, tôi biết cậu rất tức giận chuyện tôi bắt nạt chị cậu nhưng cậu yên tâm, những chuyện đó đều đã là quá khứ, sau này tôi sẽ không giữ chị cậu nữa.”

“Thật?”

“Đương nhiên là thật, nếu không tôi cũng sẽ không đến đây cùng các cậu, cậu nói đúng không?”

Kiều Thời Khiêm ruốt cuộc cũng đặt thái độ của mình ở thấp nhất, anh ta đã suy nghĩ kỹ, nếu có thể dỗ được chàng trai này thì xem như có mất mặt ở trước mặt cậu cũng không là gì.

Ôn Cận nghe xong, cuối cùng cũng đặt điện thoại trong tay xuống mỉm cười nhìn anh ta.

“Quả thực, lần này luật sư Kiều thật sự có lòng, nhưng mà lẽ nào không phải luật sư Kiều cũng luôn đợi cơ hội để thể hiện đấy sao?

“Cậu nói gì cơ?”

“Tôi nói sai rồi sao? Trong tay Lâm Ân có rất nhiều luật sư, vậy mà ông ta lại chọn anh đầu tiên, e là cũng do anh tự tiến cử nhỉ? Vả lại ngay cả vé máy bay cũng đã mua sẵn từ trước, luật sư Kiều này, anh cũng thật là phí hết tâm sức đấy.”

Chàng trai ngồi trên sofa, bởi vì tóc mái trước trán dày cộng thêm cặp kính gọng đen bản to nên về cơ bản không nhìn ra được biểu cảm của cậu như thế nào.

Nhưng, có thể nghe rõ được sự mỉa mai trong giọng nói của cậu.

Cho dù là khi nói những lời này cậu đang mỉm cười nhưng là người đều có thể hiểu, những câu từ phát ra từ trong miệng cậu không hề có từ nào dơ bẩn.

Kiều Thời Khiêm lập tức thay đổi sắc mặt, từ xanh sang trắng giống như bị ai đó tát vào mặt, rất đặc sắc.

“Ôn Cận, cậu…”

“Đủ rồi, hai người đừng nói nữa!”

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ bước ra, gương mặt to bằng lòng bàn tay tái mét.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 730


Chương 730

Khóe miệng Ôn Cận thoáng qua một tia châm chọc, cuối cùng cậu không ồn ào nữa mà tiếp tục ngoan ngoãn chơi điện thoại của mình.

Kiều Thời Khiêm hết sức bối rối, anh ta không biết nên nói gì với cô gái ấy vào lúc này nên chỉ có thể cứng đờ mặt, miệng ấp úng: “Nancy, tôi…”

“Được rồi, anh thăm dò được gì rồi? Khách hàng bên kia có sẵn lòng giao dịch với chúng ta không?”

“Sẵn lòng sẵn lòng, 8 giờ tối nay ở thành phố sòng bạc.”

Kiều Thời Khiêm lập tức vui vẻ nói ra tin tức mình thăm dò được.

Thành phố sòng bạc?

Sắc mặt Ôn Hủ Hủ thay đổi.

Cô chưa từng đi đến nơi đó và cô cũng biết đó là một nơi tốt xấu lẫn lộn, nơi này vốn là chiến trường, nếu đi đến nơi đó sẽ càng nguy hiểm hơn.

“Nancy, cô đang lo lắng à? Không sao đâu, bên này tôi sẽ sắp xếp.”

“Không cần đâu, tôi và em trai tôi đi sang đó là được, luật sư Kiều rất cảm ơn anh đã đến đây cùng chúng tôi, nếu không còn việc gì nữa thì anh về nước M đi.”

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ cũng nói ra câu này.

Lạnh nhạt, không hề có chút tình cảm, dường như giữa hai người họ chỉ là người xa lạ hết mức bình thường mà thôi.

Trước mắt Kiều Thời Khiêm tối đen.

Chuyện anh ta sợ nhìn thấy nhất rốt cuộc vẫn đến.

Thực ra, lần này anh ta có thể đi theo đến đây đều là do anh ta sắp đặt.

Từ việc Vân Đoan Nhất Phẩm phá sản đến việc anh ta đến công ty của Lâm n cố tình nhờ ông ta giúp đỡ đều là cái bẫy do anh ta lập ra, đương nhiên mục đích là muốn để mình quay lại bên cạnh người phụ nữ này.

Nhưng, cô không có suy nghĩ gì.

Cuối cùng, lại để cho thằng nhóc đó nhìn ra được.

Lúc Kiều Thời Khiêm ra khỏi khách sạn, cả người đều bị bao phủ bởi khí lạnh rất đáng sợ.

Người đến đón anh ta thấy vậy không nhịn được hỏi: “Tiên sinh, kế hoạch lần này rất bí mật, ngài đã lộ ra sơ hở ở đâu? Tại sao Nancy tiểu thư lại nhìn ra được?”

“Không có, là thằng nhóc ở bên cạnh cô ấy nhìn ra.”

Ngồi vào trong xe, vẻ mặt Kiều Thời Khiêm đầy u ám.

Ôn Cận?

Nghe thấy cái tên này, trợ lý cũng hơi ngạc nhiên, phải biết rằng đó chỉ là một sinh viên vừa tốt nghiệp đại học và bước vào xã hội không bao lâu.

“Vậy tiếp theo tiên sinh định làm thế nào? Thật sự sẽ rời khỏi nơi này sao?”

“Không, trước tiên tôi sẽ đặt lại khách sạn và sắp xếp người quan sát hai người họ, đêm nay họ sẽ đi đến thành phố sòng bạc, cậu cứ làm theo như lời tôi nói.”

Người đàn ông trong xe nhìn chằm chằm màn đêm đang dần tối xuống bên ngoài, hờ hững nói một câu.

Trợ lý hiểu ý ngay.

Sau đó, chiếc xe nhanh chóng biến mất khỏi nơi này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 731


Chương 731

….

Trong khách sạn, Ôn Hủ và Ôn Cận cũng đã chuẩn bị ổn thỏa.

“Tiểu Cận, em tìm được luật sự rồi chứ?”

“Ừm, tìm được rồi.”

Sau khi thành công đuổi Kiều Thời Khiêm đi, tâm trạng của Ôn Cận đã tốt hơn nhiều, nên cậu đều sẽ trả lời mọi câu hỏi của Ôn Hủ Hủ.

Nghe thấy đã tìm được luật sư, Ôn Hủ Hủ yên tâm hơn nhiều.

Nhưng khi hai người ra ngoài, cô vẫn có chút căng thẳng, lại do dự liếc mắt nhìn vào trong phòng.

Ôn Cận dừng lại: “Chị đang nghĩ gì?”

“Hả?” Lúc này Ôn Hủ Hủ mới vội vàng thu hồi ánh mắt, “Không… không có gì cả, chỉ là đang nghĩ, chúng ta có nên… mang dao đi theo không?”

Cô cẩn thận nêu ra đề nghị của mình.

Ôn Cận: “…”

Khóe mắt giật mạnh, suýt nữa cậu không nhịn được.

Mang theo dao?

Cô có biết thành phố sòng bạc là nơi như thế nào không? Người ta có thể để cho chị mang theo dao vào ư? Mang theo dao thì có thể làm được cái gì?

Nhẫn nhịn một lúc, Ôn Cận mới kiên nhẫn nói: “Dao không có tác dụng, nếu chị thật sự lo lắng thì có thể tìm một người trong giới xã hội đen bảo vệ chúng ta.”

“Thật? Vậy… có thể tìm được không?”

“Được, nhưng rất đắt.”

“Bao nhiêu tiền?”

“Một đêm, có thể một triệu.” Ôn Cận chậm rãi nói giá ra.

Kết quả, người phụ nữ này lập tức xách vali chạy về phòng.

“Vậy em còn đợi gì nữa? Tìm nhanh đi, đơn hàng này chúng ta có thể kiếm được mười triệu, bỏ ra một triệu để tìm vệ sĩ vẫn còn chín triệu, đáng giá!”

Cô lại rất hào phóng!

Ôn Cận: “…”

Bóp xương ngón tay, chỉ có thể đi theo về phòng, sau đó cậu mở giao dịch ngầm ở nơi này ra tìm kiếm một sát thủ xưng là số một giới giang hồ, cho đến bây giờ không ai có thể đánh bại hắn ta.

“Người này, được chứ?”

“Được được, cũng đã xếp hạng số một rồi cơ mà, lần này chúng ta chắc chắn an toàn.” Ôn Hủ Hủ rất vui, lập tức đồng ý giao dịch này.

Nửa tiếng sau, hai người cuối cùng cũng xuất phát.

Thành phố sòng bạc, quả thực không phải là nơi tốt đẹp gì.

Hơn nữa nơi này còn là chiến trường, khỏi phải nói hoàn cảnh bên trong hỗn loạn cỡ nào.

Ôn Hủ Hủ dẫn Ôn Cận đến nơi này, nhìn thoáng qua đã bị choáng ngợp bởi ánh sáng rực rỡ và cao chót vót của Tiêu Kim Oa mà dừng lại bước chân, nơi này người qua lại tấp nập, lối vào đậu chật kín đủ loại xe sang hàng đầu và điều ngạc nhiên nhất là cô còn nhìn thấy cổng cầu vòm cao lớn của thành phố sòng bạc đều được làm bằng vàng!!

Điều này thật khiến người ta khen ngợi không thôi, ba chữ Tiêu Kim Oa có lẽ là chỉ nơi này nhỉ?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 732


Chương 732

Ôn Hủ Hủ nuốt nước miếng.

“Sao thế? Vẫn không dám vào?”

Ôn Cận luôn đi theo ở phía sau bỗng thấy cô đứng yên, cậu bước lên một bước đi đến bên cạnh cô.

Ôn Hủ Hủ vội lắc đầu: “Đương nhiên không phải, chỉ là quan sát trước một chút, đi thôi chị dẫn em vào.”

Cô cố gắng để mình trông có vẻ rất thoải mái.

Đùa à?

Cô là chị, nếu cô cũng hoảng sợ thì làm sao có thể dẫn cậu vào? Làm sao bàn việc kinh doanh này?

Ôn Hủ Hủ bước vào thành phố sòng bạc này trước tiên.

Lại không ngờ, hai người vừa bước vào, có thể là thấy họ lạ nên người trong thành phố sòng bạc này lập tức đi tới, ngăn hai người lại.

Ôn Hủ Hủ: “…”

Gần như là theo bản năng cô lập tức nắm tay em trai đi theo ở phía sau mình: “Đừng sợ!”

Ôn Cận đang nhàn nhã quan sát xung quanh đột nhiên cảm thấy đôi mắt đen như ngọc đông cứng lại, cậu chậm rãi cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ nhắn đang nắm lấy tay mình.

“Xin lỗi, chúng tôi đến tìm người.”

“Tìm người? Tìm ai?”

“Dirk tiên sinh, ông ấy hẹn gặp chúng tôi ở đây.” Ôn Hủ Hủ lấy danh thiếp của ông trùm dầu mỏ ra khỏi túi xách.

Nghe nói ông trùm dầu mỏ này là người có tiếng tăm ở nơi này, công ty của ông ta rất lớn, nghĩ rằng có lẽ những người này cũng sẽ biết.

“Hóa ra là khách của Dirk tiên sinh, mời vào trong, ông ấy ở phòng VIP số 303 trên lầu.”

Quả nhiên, sau khi nhìn thấy tấm danh thiếp này họ lại lập tức nở nụ cười, sau đó cho hai người đi vào.

Lúc này Ôn Hủ Hủ mới thở phào một hơi.

Sau đó, dắt tay em trai đi nhanh vào bên trong.

“Nơi này cũng thật là, vào cửa thôi cũng nghiêm ngặt đến vậy, Tiểu Cận em đừng chạy lung tung khắp nơi biết không? Nhớ nắm chặt tay chị, nếu đi lạc thì chị không biết tìm em ở đâu đâu.”

Vừa đi vào trong, cô vừa lẩm bẩm.

Không ngờ rằng, ánh mắt của chàng trai cao lớn được cô nắm chặt tay ở phía sau luôn dừng lại ở bàn tay nhỏ nhắn đang nắm tay cậu của cô.

Đúng vậy, so với tay của cậu thì ngón tay mảnh khảnh của cô thật sự có thể nói là tay nhỏ.

Nhưng mà bây giờ, cô lại đang nắm chặt tay cậu, rõ ràng bản thân mình sợ muốn chết, trong lòng bàn tay cũng có thể cảm nhận rõ được mồ hôi của cô nhưng cô vẫn không buông tay.

Vẫn đang an ủi cậu, muốn cho cậu cảm giác an toàn.

Thật ngu ngốc!

Đường viền môi lạnh lùng đã lâu cuối cùng cũng trở nên mềm mại hơn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,981
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 733


Chương 733

Ôn Hủ Hủ dẫn người đi đến tầng hai, rất nhanh đã tìm được phòng 303.

“Cốc cốc cốc…”

“Ai?”

Láng máng có thể nghe thấy tiếng chơi bài ở bên trong, sau khi nghe tiếng gõ cửa lập tức có người đi tới mở cửa.

Ôn Hủ Hủ đứng ở cửa, nhìn thấy một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh đi ra thì nhanh chóng giới thiệu với cô: “Xin chào, tôi đến từ công ty Lâm n phố Wall, hôm nay có hẹn gặp Dirk tiên sinh của các cô.”

“Công ty Lâm Ân? Giản, các anh còn tìm công ty khác sao?”

Rất bất ngờ, sau khi nghe cô tự giới thiệu thì người phụ nữ xinh đẹp này lại lộ ra vẻ tức giận, sau đó quay đầu chất vấn người bên trong.

Ôn Hủ Hủ cực kỳ thông minh, vừa nghe thấy vậy trong lòng lập tức dâng lên một dự cảm không hay.

Lẽ nào tên Dirk này còn đang giăng lưới khắp nơi?

“Lucie, cô đừng tức giận, kinh doanh không phải như thế sao? Chúng ta đều là người kinh doanh, đương nhiên phải kiếm nhiều lợi ích hơn cho mình chứ, đúng không?”

Quả thực, Ôn Hủ Hủ vừa có suy nghĩ này thì bên trong có một người đàn ông da trắng đội khăn trùm đầu nở nụ cười bước ra.

Ông ta khồng hề giấu diếm việc mình giăng lưới khắp nơi, sau khi thấy người phụ nữ tên Lucie này tức giận còn đi đến ôm cô ta.

Ôn Hủ Hủ: “…”

Thật sự tức giận!

Rốt cuộc người này là ai? Tại sao Lâm Ân lại nhận việc kinh doanh lộn xộn thế này?

Ôn Hủ Hủ không hề có ý muốn vào: “Dirk tiên sinh phải không? Tôi là Nancy của công ty Lâm n, nếu ngài muốn hợp tác với Lucie tiểu thư vậy thì chúng tôi đi trước.”

Nói xong, cô xoay người định đi.

Người đàn ông da trắng đội khăn trùm đầu sửng sốt, có lẽ ông ta không ngờ cô sẽ cứng rắn như vậy.

“Nancy tiểu thư phải không? Cô… thật sự khiến cho tôi phải lau mắt mà nhìn đấy, được, chỉ dựa vào thái độ này của cô, tôi sẽ tăng khối lượng giao dịch cô thấy thế nào? Trước đây là một trăm triệu, bây giờ tăng lên hai trăm triệu, thế nào?”

“…”

Hai trăm triệu chính là hai mươi triệu.

Fuck!

Ôn Hủ Hủ lại phát hiện mình rất không có khí phách dừng lại bước chân.

Khóe mắt Ôn Cận ở sau lưng cô giật giật.

Cuối cùng, Ôn Hủ Hủ vẫn bước vào căn phòng này, mà lúc cô đi vào mới phát hiện ra rằng hóa ra bên trong còn có rất nhiều người, lúc này sau khi thấy cô đi vào thì tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía cô.

Mời các bạn đọc các chương tiếp theo ở link này ạ

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom