Cập nhật mới

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3036


Chương 3036

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Hiện tại người yêu nghiệt nhất trong thế hệ trẻ của tộc Tiên Linh có cảnh giới gì?”

Trí Sư trầm giọng nói: “Cảnh giới tám phần thần tính đỉnh cao!”

Diệp Quân nheo mắt, hắn im lặng một lúc rồi nói: “Tiên Linh Lệnh này có bán không? Ta có tiền, rất nhiều tiền”.

Nét mặt Trí Sư trở nên cứng đờ.

Diệp Quân lại nói: “Ta nghiêm túc đấy”.

Trí Sư lắc đầu: “Không bán”.

Diệp Quân hơi cạn lời, cũng thấy nghi ngờ: “Thật sự là tám phần thần tính ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân hơi đau đầu.

Hắn đánh giá hơi thấp thiên tài và yêu nghiệt của tộc Tiên Linh này rồi.

Trí Sư do dự một lúc rồi nói: “Cho nên ngươi phải suy nghĩ kỹ!”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Không sao, cứ tiết lộ đi!”

Trí Sư trầm giọng nói: “Diệp công tử, đây không phải là trò đùa, vì nếu cậu thua, không chỉ có thể bị sỉ nhục còn có thể bị gi ết chết… Năm đó tộc Tiên Linh ta thua Thần Nhất, đến tận bây giờ tộc Tiên Linh vẫn không thể quên được, vì thế một khi có cơ hội rửa nhục, chắc chắn bọn họ sẽ điên cuồng”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”.

Trí Sư nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Thế nên cậu vẫn muốn tiết lộ à?”

Diệp Quân gật đầu: “Vì Nhược tỷ, ta vẫn quyết định thử xem sao”.

Trí Sư gật đầu: “Ta sẽ sắp xếp”.

Dứt lời, ông ta xoay người rời đi.

Rõ ràng ông ta cũng rất kích động.

Cũng không biết vì có thể cứu con gái hay vì có thể rửa nhục nữa.

Trí Sư đi tới cửa thì đột nhiên dừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Ngươi chắc chắn được bao nhiêu phần trăm?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Cái này phải xem ta có cần thể diện hay không”.

Trí Sư hơi nghi ngờ: “Có ý gì?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Nếu ta cần thể diện thì tối đa chỉ chắc chắn năm phần, còn nếu không cần thể diện thì là mười phần”.

Trí Sư: “…”

Nghe thấy lời của Diệp Quân, Trí Sư tỏ vẻ nghi ngờ.

Cần thể diện?

Không cần thể diện?

Diệp Quân cũng không giải thích thêm mà chỉ nói: “Tiền bối sắp xếp đi”.

Trí Sư nhìn thoáng qua Diệp Quân, cũng không hỏi nhiều nữa, ông ta gật nhẹ đầu, sau đó nói: “Người đâu”.

Ông ta vừa lên tiếng, một thiếu niên chậm rãi đi vào.

Trí Sư căn dặn: “Dẫn Diệp công tử đi tới khách viện nghỉ ngơi”.

Thiếu niên nhìn thoáng qua Diệp Quân, gật nhẹ đầu rồi xoay người rời đi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3037


Chương 3037

Trí Sư cau mày.

Diệp Quân bèn nói: “Không cần, ta sẽ nghỉ ngơi ở cổ thụ tinh không chỗ lối vào khu vực Tiên Linh, tiền bối sắp xếp xong thì thông báo với ta là được”.

Dứt lời, hắn xoay người rời đi.

Hắn không muốn ở lại khu vực Tiên Linh!

Ở lại đây không phải khiến người ta ghét sao?

Thấy Diệp Quân rời đi, Trí Sư cũng không nói gì nhiều, ông ta biết Diệp Quân ở lại đây chắc chắn sẽ có nhiều vấn đề, ở bên ngoài sẽ giảm bớt được rất nhiều phiền phức.

Trí Sư quay đầu nhìn thiếu niên bên cạnh: “Thanh Dạ, ngươi trở nên mất lịch sự như thế từ bao giờ?”

Thiếu niên tên Thanh Dạ bình tĩnh nói: “Trí Sư, người ngoài không xứng ở lại khách điện của khu vực Tiên Linh chúng ta”.

Trí Sư gật đầu: “Bắt đầu từ bây giờ, ngươi không còn là đệ tử của ta nữa”.

Dứt lời, ông ta xoay người rời đi.

Thanh Dạ nhất thời tỏ vẻ ngạc nhiên: “Trí Sư, ta làm sai ở đâu chứ?”

Trí Sư bước đi không quay đầu lại: “Quá ngu xuẩn”.

Thanh Dạ: “…”

Sau khi rời khỏi tộc Tiên Linh, Diệp Quân đi thẳng tới trước gốc cổ thụ tinh không kia, dù hắn không thích khu vực Tiên Linh, nhưng hắn lại rất thích nơi này.

Vì lúc ở đây, không hiểu vì sao hắn lại thấy bình tĩnh hơn.

Diệp Quân ngồi tựa lưng vào cổ thụ tinh không, ngẩng đầu nhìn lên.

Sau đó, hắn chậm rãi nhắm mắt lại.

Mười năm!

Còn chưa đến năm năm nữa Vũ Trụ Kiếp sẽ bùng nổ, thật ra hắn thấy hơi nghi ngờ, nếu Vũ Trụ Kiếp bùng nổ sẽ ảnh hưởng đến vùng đất Tiên Linh này không?

Hắn không biết, nhưng hắn có thể chắc chắn Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên chắc chắn sẽ toi đời.

Diệp Quân đột nhiên nhẹ giọng nói: “Tháp gia, thật ra cô cô váy trắng có thể giải quyết Vũ Trụ Kiếp đúng không?”

Tiểu Tháp im lặng.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Lúc đầu ta cũng cho rằng bà ấy không thể, nhưng đến bây giờ, ta phát hiện có lẽ giải quyết Vũ Trụ Kiếp không phải việc khó gì với bà ấy, đúng không?”

Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Vậy ngươi nói xem vì sao nàng lại không giải quyết?”

Diệp Quân trầm giọng đáp: “Đợi ta giải quyết”.

Tiểu Tháp nói: “Đây chỉ là một nguyên nhân trong đó, còn một nguyên nhân khác là có vài chuyện, dù là nàng cũng không thể giải quyết được, nói cách khác, dù có thể giải quyết thì nàng cũng sẽ không đi giải quyết”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ý của Thái gia là cô cô váy trắng xem xét việc gì cũng không phải nhìn từ góc độ loài người chúng ta…”

Tiểu Tháp bình tĩnh đáp: “Không chỉ cô cô váy trắng của ngươi mà Tiểu Bạch và Nhị Nha cũng thế, ngươi nghĩ hai người họ sợ Vũ Trụ Kiếp ư? Không, Vũ Trụ Kiếp đến, đoán chừng hai người còn vui vẻ nữa”.

Diệp Quân im lặng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3038


Chương 3038

Tiểu Tháp khẽ thở dài: “Cướp đoạt, mỗi sinh linh trên vũ trụ đều cướp đoạt vũ trụ một cách tàn ác. Nếu còn tiếp tục như thế thì không một vũ trụ nào có thể tồn tại được cả. Nếu nhìn từ góc độ con người, thật ra Vũ Trụ Kiếp là sự trừng phạt với muôn nghìn chúng sinh, nhưng lại phù hợp với nhân quả luân hồi của Đại Đạo”.

Diệp Quân khẽ thở dài.

Tiểu Tháp chợt nói: “Lúc trước ngươi nói ngươi muốn thử một cách là cách gì? Có thể nói ta nghe thử không?”

Diệp Quân mỉm cười: “Nói sau đi!”

Tiểu Tháp lại nói: “Cho dù thế nào, ngươi có thể nghĩ thế này, đây là thử thách cô cô váy trắng, cha ngươi và ông nội ngươi giao cho ngươi, nếu ngươi có thể giải quyết được chuyện này chắc chắn họ sẽ rất vui, còn nếu ngươi không thể giải quyết cũng chẳng sao, có chuyện gì họ sẽ xuất hiện gánh vác”.

Diệp Quân cười to: “Tháp gia, ngươi nói với ta như thế không sợ ta lười biếng, không có chí cầu tiến sao?”

Tiểu Tháp nói: “Thật ra cái gì thằng nhóc ngươi cũng biết cả”.

Diệp Quân cười khẽ, không nói gì.

Tiểu Tháp cũng thở dài, thằng nhóc này thật sự quá thông minh, không dễ lừa.

Diệp Quân nằm xuống, sau đó ngẩng đầu nhìn lên tinh không sâu thẳm: “Tháp gia, mỗi người đều có lý tưởng của riêng mình, chắc là ngươi cũng có, lý tưởng của ngươi là gì?”

Tiểu Tháp im lặng một lúc lâu, sau đó nói: “Nhìn ngươi trưởng thành, sau đó lang bạt cùng chủ nhân”.

Diệp Quân chớp mắt: “Đợi ta trưởng thành?”

Tiểu Tháp nói: “Thật ra chủ nhân bảo ta đi theo ngươi, ngoài việc rèn luyện ngươi còn là rèn luyện ta, đương nhiên cũng là tin tưởng ta”.

Diệp Quân mỉm cười: “Ta cảm thấy ngươi không tu luyện gì cả”.

Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Ta tu luyện làm gì? Nếu xuất hiện một người ngay cả ông nội và cha ngươi đều không đánh lại, chẳng lẽ ta còn có thể thắng? Nếu không có thì ta tu luyện còn ý nghĩa gì nữa? Dù sao đánh nhau cũng không phải ta đánh! Đối với ta thực lực đủ dùng là được rồi”.

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Ngươi mới thật sự là lười biếng”.

Tiểu Tháp nói: “Còn ngươi thì sao? Lý tưởng của ngươi là gì?”

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Mạnh hơn cha và cô cô váy trắng”.

Tiểu Tháp im lặng.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Có phải khó lắm không?”

Tiểu Tháp nói: “Muốn mạnh hơn cha ngươi thì có khả năng, nhưng muốn mạnh hơn cô cô váy trắng của ngươi… Ta cảm thấy hơi khó”.

Diệp Quân cười nói: “Là rất khó, nhưng ta vẫn muốn thử xem sao”.

Tiểu Tháp nhẹ giọng nói: “Nói đi cũng phải nói lại, cô cô váy trắng của ngươi có trở thành thần trong lòng ngươi không?”

Diệp Quân im lặng, nụ cười dần biến mất.

Mạnh hơn cô cô váy trắng?

Không thể không nói, dù là nghĩ thế, nhưng hắn vẫn có một cảm giác vô cùng bất lực.

Tiểu Tháp nói: “Xem ra ít nhiều gì vẫn có ảnh hưởng”.

Diệp Quân gật đầu, như nghĩ đến điều gì, hắn chợt nói: “Cha không đánh lại cô cô váy trắng sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3039


Chương 3039

Tiểu Tháp bình tĩnh đáp: “Thấy cha ngươi và cô cô váy trắng của ngươi chưa? Cô cô của ngươi có ký ức còn cha ngươi thì không, đã hiểu chưa?”

Diệp Quân sửng sốt.

Mẹ kiếp!

Lần đầu tiên hắn phát hiện Tháp gia này cũng khá thông minh!

Tiểu Tháp nói: “Thật ra ta khá đồng ý với một câu ngươi nói trước đây”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Câu gì?”

Tiểu Tháp nói: “Chính là sau thần tính”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nhân tính?”

Tiểu Tháp nói: “Ta cảm thấy nhân tính không trải qua thần tính thì hoàn toàn không có ý nghĩa gì… Như vậy cũng giống như, nếu ngươi ăn sơn hào hải vị đã quen chợt ăn uống thanh đạm trở lại, ngươi sẽ phát hiện thì ra thức ăn thanh đạm cũng rất ngon. Nhưng nếu ngươi vẫn luôn ăn thức ăn thanh đạm, chưa từng ăn sơn hào hải vị, ngươi sẽ cảm thấy thức ăn thanh đạm có ngon không?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ý của ngươi là sau khi trải qua đỉnh cao mới có tư cách theo đuổi bình thường, mà không phải chỉ có thể bình thường…”

Tiểu Tháp nói: “Đúng là ý này, nên suy đoán của ta là thần tính chỉ là một sự rèn luyện của nhân tính, bây giờ ngươi là người, nên ngươi đứng ở lập trường của loài người, nhưng một ngày nào đó ngươi đạt tới thần tính, ngươi vẫn có thể xem xét mọi chuyện ở góc độ của mọi người thì mới thật sự ghê gớm. Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của ta thôi”.

Diệp Quân im lặng.

Tiểu Tháp lại nói: “Nếu ta đoán không lầm thì Thần Nhất rất lợi hại, vì sau khi trải qua thần tính, cuối cùng ông ấy vẫn chọn nhân tính, tiếc là người ông ấy thích lại theo đuổi thần tính, vứt bỏ nhân tính của bản thân. Nếu không ta cảm thấy chắc chắn ông ấy có thể khôi phục được nhân tính”.

Diệp Quân thầm thở dài.

Thần Nhất!

Đúng thế, nếu Thanh Mạt đó không chọn theo đuổi Đại Đạo, thì chắc chắn Thần Nhất có thể bộc lộ nhân tính một cách hoàn toàn, cũng sẽ không chọn bỏ mạng.

Có lẽ với ông ấy, thần tính và nhân tính đều đã không còn bất cứ ý nghĩa gì nữa.

Người ông ấy yêu đã không còn là người trước đây, dù có mạnh hơn nữa cũng còn ý nghĩa gì đâu?

Điều này cũng giống với cô cô váy trắng!

Nếu cô cô váy trắng không tìm thấy cha…

Tiểu Tháp nói tiếp: “Cho nên ta cảm thấy dù gì ngươi cũng phải vào cảnh giới Thần Đạo, tự mình trải nghiệm thần tính”.

Diệp Quân cười nói: “Tháp gia, ngươi không sợ ta sẽ tu luyện thành một kẻ vô tình sao?”

Tiểu Tháp nói: “Ta cảm thấy sẽ không”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Vì sao?”

Tiểu Tháp cười nói: “Ngươi rất xuất sắc, thiên phú của ngươi không thua kém gì Thần Nhất và cha của ngươi, cho nên ta cảm thấy ngươi sẽ gặp một vấn đề lớn trong tương lai, nhưng vấn đề này chắc chắn sẽ không ở nơi này”.

Diệp Quân cười khẽ: “Tháp gia, ngươi xem trọng ta quá”.

Tiểu Tháp nghiêm túc nói: “Dẫu sao ngươi cũng do ta tự mình nuôi lớn, có ta chăm sóc dạy bảo, dù thành tựu sau này của ngươi không bằng cô cô váy trắng của ngươi, nhưng chắc chắn sẽ là gần bằng”.

Nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3040


Chương 3040

Tiểu Tháp lại nói: “Vừa nghĩ tới ba người vô địch sau này đều do Tháp gia ta nuôi lớn ta đã thấy hưng phấn rồi, ta cảm thấy ta nên đặt cho mình một biết danh… gọi là Tháp sư vô địch đi, biệt danh này hay đấy, ha ha…”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, hắn đã nhìn ra lý tưởng của Tháp gia chính là cái này.

Diệp Quân không nói chuyện với Tháp gia nữa, hắn quay lại trong Tiểu Tháp rồi bắt đầu tu luyện, Ngao Thiên Thiên đã đột phá đến cảnh giới Nhân Đạo, bây giờ hắn cũng phải bắt đầu đột phá Tổ Cảnh rồi.

Cảnh giới vẫn còn quá thấp!

Ngoài ra, hắn còn muốn rèn luyện Diên Trì Nhất Kiếm kia của mình.

Kiếm kỹ này rất mạnh, có thể xuất chiêu bất ngờ, gi ết chết bằng một đòn!

Mà hắn không biết rằng lúc này khu vực Tiên Linh đã sôi trào.

“Người kế thừa của Thần Nhất đến đây!”

Sau khi Trí Sư tiết lộ tin tức này, toàn bộ khu vực Tiên Linh đều bàn tán xôn xao.

Thần Nhất là ai?

Năm đó người này đã càn quét toàn bộ yêu nghiệt thế hệ trẻ của tộc Tiên Linh.

Đó cũng là lần đầu tiên tộc Tiên Linh bị người ngoài chèn ép.

Mà lúc đó dù bọn họ muốn rửa nhục cũng không có cơ hội, vì sau này Thần Nhất càng ngày càng mạnh hơn…

Nhưng bây giờ, cuối cùng bọn họ cũng có cơ hội rửa nhục rồi!

Người thừa kế của Thần Nhất đến!

Việc này có ý nghĩa gì?

Đánh bại người thừa kế của Thần Nhất chính là rửa nhục!

Đây là một cơ hội nghìn năm có một!

Vì thế, toàn bộ thiên tài và yêu nghiệt của khu vực Tiên Linh đều xông đến Tiên Linh Thánh Điện, muốn gặp mặt truyền nhân của Thần Nhất này.

Trong Tiên Linh Thánh Điện, Trí Sư im lặng, sắc mặt hơi khó coi, vì ông ta đã đánh giá thấp cái tên truyền nhân của Thần Nhất này rồi.

Rất nhiều tộc nhân của tộc Tiên Linh đều muốn có được cơ hội vang danh sử sách!

Gần như toàn bộ thiên tài và yêu nghiệt của tộc Tiên Linh đều trên đường chạy đến!

Sự việc hơi mất khống chế.

Bên trong Tiểu Tháp, Diệp Quân ngồi khoanh chân dưới đất, lúc này hắn đang điên cuồng hấp thụ Tổ Nguyên ở xung quanh.

Lần này, mục tiêu của hắn là cảnh giới Tổ Cảnh.

Hắn không có phương pháp tu luyện nào khác, những năm nay đều sử dụng Vũ Trụ Quan Huyên Pháp, điều khiến hắn cảm thấy kinh ngạc là dù hắn sử dụng phương pháp này cho đến bây giờ thì vẫn không lạc hậu.

Giờ phút này, hắn mới đột nhiên phát hiện, Vũ Trụ Quan Huyên Pháp do cha mẹ tạo ra thật tuyệt vời.

Có công pháp hay nhất, có Tổ Nguyên vô hạn, lại còn tu luyện trong Tiểu Tháp, vì vậy, Diệp Quân tu luyện vô cùng dễ dàng.

Vài năm trôi qua, khí tức của Diệp Quân đang ngồi khoanh chân dưới đất đột nhiên điên cuồng tăng vọt.

Lúc này, Diệp Quân chậm rãi mở hai mắt ra.

Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Chúc mừng”.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3041


Chương 3041

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Tổ Cảnh…”

Vừa nói, hắn vừa đứng dậy, trong đầu xuất hiện một ý niệm, trong nháy mắt, vô số nhân gian kiếm ý phóng ra từ cơ thể hắn, nhưng những kiếm ý vô địch lại đột nhiên biến mất, mà chỉ sau chốc lát, cách hắn trăm mét, mấy nghìn thanh kiếm bất chợt xuất hiện không hề báo trước!

Diên Trì Nhất Kiếm!

Mấy nghìn thanh kiếm tập trung tại một chỗ, sức mạnh to lớn lập tức làm rung chuyển cả tòa Tiểu Tháp.

Tiểu Tháp vội nói: “Đừng tu luyện ở đây”.

Mặc dù thời gian trong Tiểu Tháp rất lớn, nhưng cũng không thể chịu nổi sự dày vò của Diệp Quân.

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn mở lòng bàn tay ra, vô số kiếm ý quay trở lại trong lòng bàn tay hắn.

Nhìn kiếm ý trong tay, Diệp Quân nở nụ cười.

Mấy năm tu luyện vừa qua đã khiến hắn đạt tới cảnh giới Tổ Cảnh, thực lực tăng lên một bậc, nhưng còn lâu mới đủ, hắn biết, hắn cần phải thực chiến thì mới có thể ổn định cảnh giới tự thân.

Chiến đấu!

Lúc này, Diệp Quân mới chợt nhớ ra còn phải tham gia cuộc thi của tộc Tiên Linh!

Cũng không biết Trí Sư đã sắp đặt thế nào rồi.

Diệp Quân định rời khỏi Tiểu Tháp, dường như nghĩ đến điều gì đó, cơ thể hắn bỗng rung chuyển, tiến lại gần một đám mây, trong đám mây đó, Ngao Thiên Thiên đang ngồi khoanh chân tu luyện.

Ngao Thiên Thiên cũng đang chạy nước rút để đạt tới cảnh giới ở đây.

Diệp Quân quan sát Ngao Thiên Thiên một hồi, lúc này, khí tức của Ngao Thiên Thiên đã được thu lại, không cảm nhận được chút khí tức nào cả.

Diệp Quân biết, Ngao Thiên Thiên có lẽ đang muốn thăng cấp.

Lúc này, Diệp Quân tựa như cảm nhận được gì đó, lập tức rời khỏi Tiểu Tháp, ngay khi vừa mới rời khỏi Tiểu Tháp, hắn nhìn thấy một cô gái đang chậm rãi đi về phía hắn.

Người này chính là Thanh An.

Thanh An đi đến trước mặt Diệp Quân, cô ta nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ta biết ngay là ngươi sẽ ở đây”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Sao vậy?”

Thanh An nói thẳng: “Ngươi là người có được truyền thừa của Thần Nhất à?”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Đúng vậy”.

Thanh An yên lặng không nói gì.

Diệp Quân cười nói: “Cô tới là để khiêu chiến với ta sao?”

Thanh An lắc đầu: “Bây giờ các thiên tài và yêu nghiệt của tộc Tiên Linh đều đã đến Tiên Linh Thánh Điện để giết ngươi… giờ ngươi rời khỏi tộc Tiên Linh vẫn còn kịp đấy”.

Diệp Quân cười đáp: “Không kịp nữa rồi, kể cả bây giờ ta rời đi, bọn họ chắc chắn cũng sẽ ra ngoài tìm ta, đúng không?”

Thanh An hơi khó hiểu: “Tại sao ngươi lại để lộ thân phận của mình?”

Diệp Quân nói: “Ta muốn tham gia cuộc thi nội bộ của tộc Tiên Linh các cô”.

Thanh An cau mày: “Ngươi muốn lấy được Tiên Linh Lệnh, hay chỉ đơn giản là muốn bắt chước hành vi của Thần Nhất năm đó, muốn đánh bại các thiên tài và yêu nghiệt của tộc Tiên Linh ta”.

Diệp Quân bật cười, sau đó nói: “Thanh An cô nương, có thể nói cho ta biết về thiên tài và yêu nghiệt của tộc Tiên Linh các cô được không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3042


Chương 3042

Tất nhiên hắn không dám khinh thường người nơi này.

Thanh An không vui lắm: “Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta”, Diệp Quân cười nói: “Ta muốn lấy được Tiên Linh Lệnh”.

Thanh An thấp giọng thờ dài: “Mặc dù ta không biết thực lực của ngươi thế nào, nhưng ngươi làm như vậy thì căn bản không thể lấy được Tiên Linh Lệnh”.

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Thanh An hạ giọng nói: “Nếu là ban đầu, chắc chắn ngươi có thể có phần thắng, bởi vì có vài yêu nghiệt tuyệt thế chân chính không có hứng thú với cuộc thi nội bộ này, nhưng nếu bây giờ ngươi làm vậy, mấy yêu nghiệt tuyệt thế kia chắc chắn sẽ xuất hiện, mà khi bọn họ xuất hiện thì tỷ lệ thắng của ngươi…”

Nghe vậy, Diệp Quân bất chợt nhíu mày, Trí Sư chưa từng nói chuyện này với hắn, vì đối phương tin tưởng hắn hay là có mục đích khác?

Hắn tất nhiên là không dám tin tưởng hoàn toàn Trí Sư này.

Thanh An lại nói: “Bây giờ tất cả thiên tài và yêu nghiệt đều đến đây để tìm ngươi”.

Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Sao cô biết ta ở đây?”

Thanh An hờ hững nói: “Đoán thôi”.

Diệp Quân ngây người, sau đó lắc đầu cười, đang định lên tiếng thì lúc này đột nhiên xuất hiện mấy luồng khí tức khủng khiếp ở phía xa. Ngay sau đó, có mấy người bay ra từ trong Tịnh Hóa Môn, rồi lao thẳng tới chỗ bọn họ.

Thấy cảnh tượng này, Thanh An hạ giọng nói: “Tới rồi”.

Cô ta vừa nói vừa liếc nhìn người dẫn đầu, hạ giọng nói: “Là Thanh Lăng, một trong ba cao thủ kiệt xuất của tộc Tiên Linh”.

Diệp Quân nói: “Là một trong ba người yêu nghiệt nhất của thế hệ trẻ tộc Tiên Linh sao?”

Thanh An liếc hắn: “Không phải, ở tộc Tiên Linh, yêu nghiệt nhất là Nam Viện Nhị Thánh, sau đó mới là ba cao thủ kiệt xuất của Tiên Linh”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Thanh An đột nhiên đi ra xa vài trượng, khoảng cách này trông có vẻ không gần gũi lắm với Diệp Quân.

Diệp Quân chẳng thèm để ý đến chuyện này.

Lúc này, Thanh Lăng đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn Thanh Lăng ở trước mặt, người đàn ông mặc một áo choàng rộng lớn, tóc dài xõa vai, trông rất tao nhã.

Lúc này, Thanh Lăng và những người sau lưng y cũng đang quan sát Diệp Quân.

Một người đàn ông áo đen bên cạnh Thanh Lăng đột nhiên nhìn về phía Thanh An, khẽ nhíu mày: “Thanh An, sao cô lại ở đây?”

Sắc mặt Thanh An không biến đổi: “Ta thường xuyên tu luyện ở đây”.

Người đàn ông áo đen cau mày: “Ta thấy rõ ràng cô vừa nói chuyện với hắn”.

Trong lòng Thanh An căng thẳng, bởi vì cô ta nhận ra, ánh mắt của mấy người bên cạnh Thanh Lăng đã trở nên không mấy thiện cảm khi nhìn về phía cô ta.

Rõ ràng, bây giờ tộc Tiên Linh đã đối xử với Diệp Quân như kẻ địch.

Thanh An quay đầu nhìn Diệp Quân ở bên cạnh: “Ta không quen biết hắn”.

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Ta cũng không quen cô nương này, thật đấy”.

Lúc này, Thanh Lăng đột nhiên nói: “Quen biết thì đã sao?”

Diệp Quân nhìn về phía Thanh Lăng, Thanh Lăng cười nói: “Diệp công tử từ bên ngoài đến tộc Tiên Linh, thì là khách của tộc Tiên Linh, người của tộc Tiên Linh ta tiếp khách thì có vấn đề gì đâu?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3043


Chương 3043

Vừa nói, y vừa quay đầu nhìn về phía người đàn ông áo đen bên cạnh: “Không cần phải nhìn Diệp công tử với ánh mắt thù địch như vậy, chuyện năm đó không liên quan đến Diệp công tử. Hơn nữa, năm đó Thần Nhất dựa vào thực lực để đánh bại tổ tiên của tộc Tiên Linh, tổ tiên tộc Tiên Linh ta thua tâm phục khẩu phục, tổ tiên thua thì hậu bối như chúng ta có tư cách gì mà không phục chứ?”

Người đàn ông áo đen không dám nói gì.

Diệp Quân nhìn người đàn ông trước mặt, khẽ mỉm cười, người này khiến hắn cảm thấy hơi bất ngờ.

Sắc mặt Thanh An lại hơi khó coi.

Thanh Lăng nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, ta tới đây cũng không có mục đích nào khác, chỉ là tò mò, dù sao ngươi cũng là người có được truyền thừa của Thần Nhất”.

Diệp Quân cười nói: “Ta cũng rất tò mò về thiên tài và yêu nghiệt của tộc Tiên Linh các ngươi”.

Thanh Lăng đột nhiên nói: “Vậy thì thử so tài nhé?”

Thử so tài!

Vừa dứt lời, trong sân đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Diệp Quân liếc nhìn Thanh Lăng, cười nói: “Cũng không phải là không được”.

Thanh Lăng cười đáp: “Không có ý gì đâu, chẳng qua ta nghe nói Diệp công tử muốn tham gia cuộc thi nội bộ của bọn ta, nên muốn thử so tài với Diệp công tử trước. Nếu Diệp công tử thắng ta, thì Diệp công tử có thể giảm bớt những lời khiêu chiến không cần thiết, nếu ta may mắn thắng Diệp công tử… thì ngươi cũng tiết kiệm được thời gian tiếp tục tham gia cuộc thi nội bộ”.

Diệp Quân cười nói: “Nói có lý, nếu đã thế thì xin được chỉ giáo”.

Thanh Lăng nhìn xung quanh, sau đó nói: “Đổi sang nơi khác được không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Thanh Lăng nói: “Mời Diệp công tử đi theo ta”.

Nói xong, y xoay người bay về phía bên kia.

Diệp Quân đang định rời đi, lúc này, Thanh An đột nhiên nói: “Diệp công tử”.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Thanh An, hơi do dự, sau đó nói: “Vừa rồi ta…”

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Ta hiểu mà”.

Dứt lời, hắn xoay người hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở phía cuối tinh không.

Thanh An đứng tại chỗ, mãi lâu không lên tiếng.

Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đi theo đám người Thanh Lăng đến một quảng trường tinh không khổng lồ, quảng trường dài mấy vạn trượng, vô cùng rộng lớn.

Xung quanh quảng trường có một luồng ánh sáng bao phủ.

Hai người xuất hiện trên quảng trường, tương đối xa nhau.

Lúc này, thiên tài và yêu nghiệt của tộc Tiên Linh đang không ngừng chạy đến.

Thanh Lăng nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Tổ Cảnh?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Thanh Lăng khẽ mỉm cười: “Ta là cường giả đã đạt tới năm phần thần tính, cảnh giới cao hơn rất nhiều so với ngươi, tuy nhiên, vì tôn trọng ngươi, ta sẽ không hạ thấp cảnh giới. Nhưng nếu ngươi muốn ta hạ thấp thì ta cũng có thể”.

Diệp Quân cười nói: “Không cần”.

Năm phần thần tính!

Bây giờ hắn cũng muốn tìm một cường giả chân chính để rèn luyện.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3044


Chương 3044

Thanh Lăng khẽ gật đầu: “Mong được chỉ giáo”.

Vừa dứt lời, lòng bàn tay y lập tức mở ra, một luồng sáng đen đột nhiên phóng lên cao, ngay sau đó, luồng sáng đen biến thành một chiến tướng màu đen, chiến tướng cầm đao lớn chợt chém về phía Diệp Quân.

Xoẹt!

Một âm thanh chói tai đột nhiên vang khắp sân.

Nhát đao này chém xuống đúng là hủy diệt trời đất.

Diệp Quân khẽ híp mắt, sắc mặt bình tĩnh, khi đao chém tới trước mặt, ngón tay cái khẽ động, một ý kiếm đột nhiên xuất ra.

Ầm!

Làn sóng xung kích được tạo ra bởi sức mạnh đáng sợ lập tức lan rộng!

Ý kiếm của Diệp Quân gắng gượng chặn nhát đao này, hai bên không ngừng giằng co.

Nhưng lúc này, Thanh Lăng đột nhiên bước một bước về phía Diệp Quân, trong nháy mắt, thời không xung quanh Diệp Quân đột nhiên nứt lìa, ngay sau đó, mấy chục thanh kiếm đen lao thẳng ra.

Bấy giờ, Thanh Lăng như cảm nhận được điều gì đó, sắc mặt lập tức biến đổi, y siết chặt tay phải, một luồng sáng đen chợt lao ra từ cơ thể y, sau đó tạo thành một vòng bảo vệ màu đen.

Bịch!

Trong chớp mắt, trước mặt mọi người, Thanh Lăng bị chém bay ra ngoài, lúc vừa dừng lại, một thanh kiếm lại xuất hiện mà không hề báo trước.

Bốp!

Thanh Lăng lại bị đánh bay ra ngoài một lần nữa!

Lần này, y vừa mới dừng lại, mũi kiếm của một thanh ý kiếm cũng vừa dừng lại sau gáy y.

Bị đánh bại hoàn toàn bởi ba nhát kiếm!

Trong sân yên lặng như tờ.

Ba nhát kiếm!

Tinh không xung quanh tĩnh lặng đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.

Đám người tộc Tiên Linh chạy đến khó tin nhìn cảnh tượng trước mặt.

Thanh Lăng – một trong ba cao thủ kiệt xuất cứ thế bị đánh bại sao?

Sao có thể chứ?

Diệp Quân nhìn Thanh Lăng trước mặt: “Cảm ơn đã nhường”.

Hắn vừa nói vừa xòe tay ra, ý kiếm sau gáy Thanh Lăng bay về trong tay hắn.

Thanh Lăng lặng thinh một lúc, lắc đầu khẽ cười: “Kiếm kỹ này của Diệp công tử đúng là đáng sợ, ta chẳng có đến một cơ hội để phản ứng”.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Lại lần nữa không?”

Dĩ nhiên hắn nghe được ẩn ý không cam lòng khi đối phương thua.

Thanh Lăng vốn dĩ muốn đồng ý nhưng lại nhanh chóng nhíu mày: “Thua tức là thua, ta nhận thua”.

Mặc dù y rất muốn đánh thêm lần nữa nhưng y biết rõ nếu làm như thế thì hơi khó chịu, thua mà không nhận.

Y không thể để mất mặt được.

Vì lúc này y là người đại diện cho cả tộc Tiên Linh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3045


Chương 3045

Thấy Thanh Lăng nhận thua, Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó nói: “Ta hỏi một chút, cuộc thi nội bộ của các ngươi khi nào bắt đầu?”

Thanh Lăng nói: “Còn một tháng nữa”.

Một tháng!

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Vậy một tháng sau ta lại đến”.

Nói xong, hắn xoay người định rời đi.

“Khoan đã”.

Lúc này Thanh Lăng bỗng nói.

Diệp Quân xoay người nhìn Thanh Lăng, Thanh Lăng cười nói: “Diệp công tử, bây giờ dù ngươi đi đến đâu thì cũng sẽ có người tộc Tiên Linh đến quấy nhiễu ngươi, chi bằng ngươi theo ta về nơi ta ở đi? Nơi đó của ta rất yên tĩnh, sẽ không có người quấy rầy ngươi”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Cũng được”.

Hắn vẫn khá có thiện cảm với Thanh Lăng này, vì y không kiêu ngạo như những người trong tộc Tiên Linh khác, hơn nữa hắn quả thật cũng không muốn bị người khác làm phiền.

Hôm nay đánh một, ngày mai đánh một, hắn cũng thấy rất phiền.

Thanh Lăng gật đầu: “Diệp công tử đi theo ta”.

Nói rồi y dẫn Diệp Quân rời khỏi quảng trường tỷ võ.

Người tộc Linh Tiên xung quanh nhìn nhau, không thể không nói lúc này sắc mặt của họ rất khó coi, vì họ không ngờ Thanh Lăng thế mà lại thua.

Hơn nữa còn thua một cách dễ dàng như vậy.

Rõ ràng là vị truyền nhân của Thần Nhất này không tầm thường.

Cũng khiến khá nhiều người vốn dĩ muốn khiêu chiến với Diệp Quân vứt bỏ suy nghĩ này, người hiện giờ dám khiêu chiến với Diệp Quân chỉ có người mạnh hơn Thanh Lăng.

Trong thế hệ trẻ ở cả tộc Linh Tiên, thật sự không có mấy người mạnh hơn Thanh Lăng.

Lúc này vài người tộc Tiên Linh đều cảm thấy hơi lo lắng.

Lẽ nào lịch sử sắp lặp lại sao?

Nếu lần này tộc Tiên Linh lại bị tiêu diệt sạch thì mặt mũi của tộc Tiên Linh để ở đâu được chứ.

Hai ông lão trong tối cũng nhìn thấy mọi chuyện diễn ra.

Một ông lão trong đó là Trí Sư, người bên cạnh ông ta là Tư Pháp Linh Quân của chưởng quản hình phạt tộc Tiên Linh.

Trí Sư quay sang nhìn Tư Pháp Linh Quân: “Thế nào?”

Tư Pháp Linh Quân bình tĩnh nói: “Khá tốt”.

Trí Sư bật cười: “Ông nói thế hơi trái lương tâm đấy, vị Diệp công tử này sao chỉ dừng ở mức khá tốt chứ?”

Tư Pháp Linh Quân quay sang nhìn Trí Sư: “Ông muốn làm gì?”

Trí Sư bình tĩnh nói: “Hắn là đệ đệ mà con gái ta nhận, hắn muốn cứu Nhược Mệnh”.

Tư Pháp Linh Quân lắc đầu: “Mục đích của ông chắc chắn không chỉ như thế”.

Trí Sư gật đầu.

Tư Pháp Linh Quân nhíu mày: “Lão Trí, rốt cuộc ông muốn làm gì?”

Trí Sư khẽ nói: “Ta thấy thanh niên này có thể thay đổi tộc Tiên Linh chúng ta”.

Tư Pháp Linh Quân trầm giọng nói: “Ý ông là sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3046


Chương 3046

Trí Sư ngước nhìn tận cuối tinh không: “Trong mấy năm qua, người tộc Tiên Linh chúng ta ngày càng kiêu ngạo và hống hách, nếu cứ tiếp tục như thế trong một thời gian dài, chúng ta chắc chắn sẽ bị diệt vong như Sở Cung năm đó, thế nên chúng ta cần một người ngoài cuộc để làm chúng ta tỉnh táo lại”.

Nói đến đây, ông ta nhìn Tư Pháp Linh Quân bên cạnh: “Ông còn nhớ cảnh tượng sau khi đám yêu nghiệt thiên tài đó của chúng ta bị Thần Nhất đánh bại không?”

Tư Pháp Linh Quân lặng thinh.

Năm đó sau khi thế hệ trẻ của tộc Tiên Linh bị Thần Nhất đánh bại, chắc chắn đã khiến tộc Tiên Linh bình tĩnh lại, kể từ đó những yêu nghiệt và thiên tài của thế hệ trẻ tộc Tiên Linh càng thêm chăm chỉ và liều mạng hơn. Không chỉ thế hệ trẻ mà cả thế hệ lớn tuổi cũng có thay đổi rất nhiều.

Vì sự xuất hiện của Thần Nhất đã khiến họ có cảm giác nguy hiểm.

Hóa ra bên ngoài cũng có người mạnh đến thế.

Kể từ sau đó, thực lực tổng thể của tộc Tiên Linh cũng tăng lên rất nhiều.

Có thể nói mặc dù lần đó tộc Tiên Linh thua một người ngoài nhưng cũng vì thế mà đạt được rất nhiều lợi ích.

Tư Pháp Linh Quân trầm giọng nói: “Nhưng nếu hắn thật sự đánh bại tất cả thiên tài và yêu nghiệt của chúng ta… thì đối với tộc Tiên Linh…”

“Sỉ nhục?”

Trí Sư cười hỏi.

Tư Pháp Linh Quân lặng thinh.

Trí Sư khẽ nói: “Lão Pháp, tộc Tiên Linh chúng ta có một suy nghĩ cần phải thay đổi, đó là không thích thấy người khác giỏi hơn mình”.

Tư Pháp Linh Quân bình tĩnh nói: “Mấy năm nay, cũng chỉ có một Thần Nhất, mà ta lại không phải không phục Thần Nhất, ta thừa nhận ông ta giỏi hơn tất cả mọi người lúc đó”.

Trí Sư cười nói: “Ông có thể nghĩ như thế, nhưng người khác thì sao?”

Tư Pháp Linh Quân im lặng không nói gì.

Đúng là mặc dù năm đó Thần Nhất đánh bại mọi người nhưng rất nhiều người trong tộc Tiên Linh vẫn không phục.

Tư Pháp Linh Quân thở dài: “Lão Trí, ta biết ông muốn thay đổi mọi thứ nhưng ông cũng nên biết rõ là rất khó”.

Trí Sư bình tĩnh nói: “Ta biết là rất khó nhưng vẫn phải làm, ta không thể tiếp tục nhìn tộc Tiên Linh cứ tự cao tự đại mãi thế được”.

Tư Pháp Linh Quân trầm giọng nói: “Ông cảm nhận được gì rồi sao?”

Trí Sư gật đầu: “Nguy cơ”.

Tư Pháp Linh Quân nhíu mày: “Nguy cơ?”

Trí Sư khẽ gật đầu, ông ta xòe lòng bàn tay ra, ngón tay tạo thành một dấu tay kỳ dị, không lâu sau các ngôi sao lơ lửng trên bầu trời thành Tiên Linh bắt đầu chậm rãi xoay tròn, một lúc sau từng năng lượng bí ẩn xuất bây giờ trong lòng bàn tay Trí Sư.

Trí Sư nhìn những năng lượng bí ẩn trong lòng bàn tay đó, khẽ nói: “Nguy cơ, không biết nguy cơ đến từ đâu, ta từng thử rất nhiều cách nhưng vẫn không cảm nhận được đầu nguồn của nó…”

Nghe thế vẻ mặt Tư Pháp Linh Quân trở nên nghiêm trọng: “Ông chắc chứ?”

Trí Sư hơi bất mãn: “Ông nghĩ ta cần phải đùa với ông chuyện đó sao?”

Tư Pháp Linh Quân trầm giọng nói: “Đã thông báo với tộc trưởng chưa?”

Trí Sư lắc đầu: “Tộc trưởng đang ở rừng sâu Thần Hư, không liên lạc được”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3047


Chương 3047

Tư Pháp Linh Quân hơi ngờ vực khó hiểu: “Ngay cả ông cũng không thể cảm nhận được nguồn gốc của nguy cơ này hả?”

Trí Sư gật đầu: “Nguy cơ chưa rõ, sự tồn tại không rõ ràng…”

Vừa nói, ánh mắt ông ta hiện lên vẻ lo lắng.

Trí Sư nhìn về phía xa: “Cho dù thế nào, chúng ta cũng phải cẩn thận đối đãi, thanh niên trước mặt này có lẽ sẽ có thể làm cho người trong tộc chúng ta tỉnh táo. Hơn nữa, hắn tham gia nội chiến cũng có lợi chứ không có hại với chúng ta, nếu hắn thắng sẽ có thể khiến chúng ta tỉnh táo lại, nếu hắn thua sẽ làm người trong tộc chúng ta hổ thẹn và có tự tin hơn… Như thế nào cũng tốt cho chúng ta”.

Tư Pháp Linh Quân khẽ gật đầu: “Vậy thì để hắn tham gia cuộc thi nội bộ đi”.

Trí Sư nói: “Để ta sắp xếp”.

Tư Pháp Linh Quân xoay người rời đi, nhưng lúc này như nghĩ đến điều gì, ông ta bỗng nói: “Thần Nhất… đã binh giải thật rồi sao?”

Trí Sư gật đầu: “Trước đây ta cũng nghĩ ông ta sẽ để lại đường lui, nhưng giờ xem ra ta vẫn xem thường ông ta rồi. Ông ta… thật sự đã chọn cách biến mất khỏi thế gian này”.

Nói đến đây ánh mắt ông ta lại lóe lên vẻ phức tạp.

Một người mạnh như thế lại tự mình kết thúc.

Quả thật quá đáng tiếc.

Trí Sư khẽ nói: “Hình như Thánh Nữ đi gặp ông ta lần cuối…”

Thánh Nữ!

Tư Pháp Linh Quân nhíu mày, một lúc sau ánh mắt ông ta lóe lên vẻ phức tạp: “Chúng ta vẫn đừng nhúng tay vào chuyện giữa bọn họ”.

Nói xong, ông ta xoay người đi.

Trí Sư cũng lắc đầu khẽ thở dài.



Diệp Quân đi theo Thanh Lăng đi vào khu vực Tiên Linh, cuối cùng được Thanh Lăng dẫn đi, hắn đã đến một đỉnh núi, trên đỉnh núi có một cung điện xa hoa.

Thanh Lăng cười nói: “Diệp công tử, cung điện này là nơi ta tu luyện, ngày thường chỉ có ta và muội muội, huynh cứ yên tâm sẽ không ai đến quấy rầy huynh, huynh có thể yên tâm tu luyện ở đây”.

Diệp Quân cười: “Cảm ơn”.

Thanh Lăng mỉm cười: “Khách sáo rồi”.

Diệp Quân bỗng hơi thắc mắc: “Thanh Lăng huynh, hình như huynh không giống người tộc Tiên Linh lắm”.

Thanh Lăng hơi sửng sốt, sau đó cười nói: “Người tộc Tiên Linh của ta quả thật rất kiêu ngạo, cũng không hòa nhã với người ngoài”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta cảm nhận được”.

Thanh Lăng lắc đầu: “Với thực lực của Diệp công tử, chẳng có mấy ai trong đám trẻ tuổi tộc Tiên Linh có tư cách kiêu ngạo trước mặt huynh”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Cho dù người đối diện là mạnh hay yếu, cũng không nên kiêu ngạo”.

Thanh Lăng mỉm cười: “Đúng thế, thật ra ta và muội muội từng là con ngoài giá thú, thân phận này cũng khiến bọn ta bị khinh thường và giễu cợt, cho nên ta cũng rất ghét loại tỏ ra ta đây là giỏi”.

Con ngoài giá thú!

Nghe thế Diệp Quân cũng hiểu đại khái tình hình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3048


Chương 3048

Chương 3048

Thanh Lăng dẫn Diệp Quân đến một biệt viện, y chỉ vào sân ở phía xa: “Diệp huynh, đây là nơi huynh ở, huynh có thể sống ở đây trong khoảng thời gian huynh ở tộc Tiên Linh. Huynh đừng lo gì cả, ở đây không ai làm phiền huynh đâu”.

Diệp Quân xòe bàn tay ra, ba mươi Tổ Nguyên xuất hiện trong tay hắn, hắn đưa Tổ Nguyên cho Thanh Lăng, Thanh Lăng sửng sốt, sau đó lắc đầu: “Không cần đâu”.

Nói rồi y xoay người định rời đi.

Diệp Quân bỗng nói: “Lăng huynh, tộc Tiên Linh có nơi nào như thư viện không?”

Thanh Lăng gật đầu: “Có, Diệp huynh muốn tìm hiểu về lịch sử của tộc Tiên Linh à?”

Diệp Quân cười nói: “Đúng thế”.

Thanh Lăng lắc đầu khẽ cười: “Trùng hợp thật đấy”.

Diệp Quân hơi khó hiểu: “Là sao?”

Thanh Lăng cười nói: “Muội muội ta thích đọc sách và viết sách nên Đồ Thư Điện của tộc Tiên Linh đều do nó quản lý, Đồ Thư Điện này nằm ở trên đỉnh núi”.

Vừa nói, y vừa chỉ về phía bên phải: “Đại điện nằm ở bên phải đó, huynh có thể đến đó bất cứ lúc nào”.

Diệp Quân cười nói: “Cảm ơn”.

Thanh Lăng gật đầu, xoay người rời đi.

Đọc sách, viết sách?

Diệp Quân bỗng nhớ đến một người.

Chân tỷ!

Cô ta cũng thích viết sách, cuốn Dục Hải Tình Mê đó…

Diệp Quân đi tới tòa đại điện mà Thanh Lăng nói, đại điện cực kỳ hùng vĩ, cao hơn trăm trượng, ở cửa có bốn cột đá cao chọc trời, trên cột đá khắc các loại thú kì dị.

Trên đại điện có bốn chữ to: Thư viện Tiên Linh.

Thư viện!

Diệp Quân trầm ngâm một lúc, rồi đi vào trong thư viện.

Hắn vẫn cực kỳ có hứng thú với lịch sử tộc Tiên Linh, dù sao, bây giờ chủng tộc này cũng được xưng là tộc mạnh nhất trong vũ trụ.

Diệp Quân vừa bước vào thư viện, một cảm giác trống trải đột nhiên xuất hiện, trong đại điện cực kỳ mênh mông, bốn phía toàn những giá sách cổ xưa, trên giá sách là những quyển trục pha lê lơ lửng.

Diệp Quân đi tới giá sách bên phải, nhưng ngay lúc đó, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Ngươi là ai?”

Diệp Quân quay đầu nhìn, ở một góc sáng sủa ở bên trái cách hắn hơn mười trượng, có một cô gái. Cô gái mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, áo choàng dài, dựa lưng vào giá sách, tay cầm một cuốn sách cổ, đang nhìn hắn, ánh mắt bình tĩnh như nước, không chút gợn sóng.

Diệp Quân biết, cô gái trước mặt là muội muội của Thanh Lăng, lập tức mỉm cười nói: “Xin chào, ta là Diệp Quân, từ bên ngoài tới”.

Bên ngoài!

Cô gái nhíu mày.

Diệp Quân nói tiếp: “Ta muốn tìm hiểu một chút về lịch sử tộc Tiên Linh nên ca ca của cô đã đề nghị ta tới đây”.

Cô gái liếc nhìn Diệp Quân, nhẹ nhàng chỉ tay, một cuốn sách cổ rất dày màu vàng bay tới trước mặt Diệp Quân.

Trên cuốn sách cổ màu vàng đề sáu chữ to: Lịch sử tổng quát Tiên Linh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3049


Chương 3049

Diệp Quân vừa mở ra, vô số tin tức tràn vào đầu hắn.

Tộc Tiên Linh!

Sau một lúc, cuối cùng Diệp Quân cũng hiểu biết đại khái về tộc Tiên Linh.

Tộc Tiên Linh tới nay đã có mấy trăm triệu năm lịch sử, mà trong lịch sử tộc Tiên Linh, thời huy hoàng nhất không phải hiện tại, mà là thời đại sơ khai.

Thời đại sơ khai tổ tiên tộc Tiên Linh đã được xưng là có khả năng vô hạn để tiến gần đến mức mười phần thần tính!

Đương nhiên, từ đó về sau, tộc Tiên Linh đã không xuất hiện bất kì vị cường giả mười phần thần tính nào nữa, có thể nói vừa ra đời đã ở đỉnh cao.

Trong mấy trăm triệu năm lịch sử này, tộc Tiên Linh cũng sinh ra vô số thiên tài và yêu nghiệt, bọn họ đều có mục tiêu là mười phần thần tính, đáng tiếc, không một ai có thể đạt tới, dù vậy cường giả chín phần thần tính cũng không ít.

Chín phần thần tính!

Diệp Quân đột nhiên phát hiện, đừng nói là mười phần thần tính, cho dù là chín phần thần tính, thật ra cũng đã khó như lên trời.

Vì trong mấy trăm triệu năm lịch sử của tộc Tiên Linh, cường giả đạt tới chín phần thần tính cũng chỉ có hơn ba mươi vị.

Nhưng so với bên ngoài, hơn ba mươi vị chín phần thần tính cũng đã khủng bố.

Phải biết rằng, nhà họ Thần cũng chỉ mới xuất hiện một vị cường giả chín phần thần tính, Trấn tộc còn không có ai.

Nhưng chỉ riêng tộc Tiên Linh đã có hơn ba mươi vị!

Khó trách tộc Tiên Linh kiêu ngạo đến thế, người ta đúng là có tư cách để kiêu ngạo.

Ba mươi vị cường giả chín phần thần tính, thoạt nhìn rất nhiều, nhưng nói tới mấy trăm triệu năm lịch sử, thật ra cũng có vẻ ít.

Diệp Quân biết, bản thân hắn đã xem nhẹ tộc Tiên Linh này.

Lúc đầu, hắn nghĩ tộc Tiên Linh chỉ mạnh hơn nhà họ Thần và Trấn tộc một chút, nhưng xem ra, không chỉ là mạnh hơn một chút, mà nhà họ Thần và Trấn tộc căn bản không thể so với tộc Tiên Linh.

Lúc này, ở cách đó không xa, cô gái đột nhiên mở lời: “Ngươi là truyền nhân của Thần Nhất đang nổi tiếng dạo gần đây à?”

Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, nhìn cô gái đứng đó không xa, cười nói: “Đúng vậy”.

Cô gái nhìn Diệp Quân, nghiêm túc hỏi: “Thần Nhất chết thật rồi sao?”

Diệp Quân gật đầu. Cô gái khẽ lắc đầu: “Đáng tiếc”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Cô quen Thần Nhất à?”

Cô gái bình tĩnh nói: “Không quen, nhưng từng nghiên cứu”.

Diệp Quân nhất thời tò mò: “Nghiên cứu ư?”

Cô gái khẽ gật đầu, cô ta xòe tay, một cuốn sách cổ từ từ bay tới trước mặt Diệp Quân, bên trên đề ba chữ to: Thần Nhất truyện.

Thần Nhất truyện!

Diệp Quân hơi kinh ngạc: “Cô viết sao?”

Cô gái gật đầu: “Ừ”.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3050


Chương 3050

Diệp Quân mở ra nhìn, bên trong viết rất nhiều câu chuyện của Thần Nhất, bao gồm cả chuyện năm đó Thần Nhất tới tộc Tiên Linh. Điều khiến Diệp Quân kinh ngạc là cô gái trước mặt lại không hề che giấu việc năm đó Thần Nhất đánh bại yêu nghiệt và thiên tài của tộc Tiên Linh này, cô ấy đều viết ra hết.

Cô gái đột nhiên nói: “Lúc ông ấy đi có nói gì không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không”.

Cô gái nhíu mày.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Ta vừa đọc bản lịch sử tổng quát, trong đó nói, tộc Tiên Linh các cô đã xuất hiện hơn ba mươi vị cường giả chín phần thần tính…”

Cô gái sửa lại: “Ba mươi sáu vị!”

Diệp Quân gật đầu: “Ba mươi sáu vị, so với Thần Nhất thì bọn họ thế nào?”

Cô gái lắc đầu: “Không bằng”.

Diệp Quân hơi kinh ngạc: “Lúc đó không phải tổ tiên các cô có khả năng vô hạn để tiếp cận tới mức mười phần thần tính sao?”

Cô gái trầm mặc một lúc lâu, nói: “Nhưng Thần Nhất đã tới gần với nhân tính”.

Diệp Quân lập tức khiếp sợ: “Cô nương, sau thần tính là nhân tính, phải không?”

Cô gái nhìn thoáng qua Diệp Quân, gật đầu: “Phải”.

Diệp Quân trầm mặc.

Quả nhiên hắn đoán không sai.

Điểm cuối của thần tính, lại là nhân tính.

Cô gái lại nói: “Tu luyện, thật ra là quá trình tự hàng phục chính mình”.

Diệp Quân đột nhiên tò mò: “Vị Thánh Nữ kia của các cô thì sao?”

Cô gái lắc đầu: “Bà ấy rất ít khi xuất hiện”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Cũng không biết trong lòng bà ấy còn có Thần Nhất hay không”.

Cô gái thản nhiên nhìn Diệp Quân: “Ngươi hơi ngây thơ”.

Diệp Quân ngơ ngác.

Cô gái bình tĩnh nói: “Nhìn chung cả lịch sử, phàm là người đã đạt tới đỉnh cao, trong lòng chỉ có Đại Đạo… Tình yêu trai gái chỉ bé nhỏ không đáng kể khi so sánh với Đại Đạo”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Quả thật, đương nhiên cũng có ngoại lệ”.

Tình cảm trai gái đúng là có vẻ nhỏ bé không đáng kể khi so với Đại Đạo, phải biết rằng, ngươi thích một người, chẳng lẽ có thể thích mấy vạn năm, thậm chí là mấy trăm triệu năm?

Tình cảm gì cũng sẽ càng ngày càng mờ nhạt trước thời gian.

Đương nhiên, cũng có ngoại lệ.

Ví dụ như cô cô váy trắng!

Cô gái nhìn về phía Diệp Quân: “Ngoại lệ ư?”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Ta quen biết một người, đối với người ấy, chỉ người thân mới quan trọng, Đại Đạo gì đó đều là mây bay”.

Cô gái đột nhiên nói: “Người đó có chấp niệm rất sâu phải không?”

Diệp Quân hơi khiếp sợ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3051


Chương 3051

Cô gái bình tĩnh nói: “Một người sau khi đạt tới đỉnh cao, còn có thể để tâm tới một người trước sau như một thì có hai khả năng, thứ nhất, tính cách cho phép, đương nhiên, cho dù là người có tính cách như vậy, cũng sẽ bị thời gian làm mai một, vì vậy, chỉ có thể là người có chấp niệm sâu đậm mới có thể trước sau như một…”

Nói tới đây, cô ta từ từ khép lại cuốn sách cổ trong tay, nói tiếp: “Người dựa vào chấp niệm để vào Đạo thì chấp niệm chính là Đạo”.

Diệp Quân nhìn cô gái trước mặt, trong lòng chấn động: “Cô nương có kiến thức sâu rộng, ta bội phục”, cô gái nhìn Diệp Quân: “Ngươi cũng khiến ta bất ngờ”.

Diệp Quân hơi kinh ngạc: “Sao cô lại nói thế?”

Cô gái bình tĩnh nói: “Ngươi rất tự tin, loại tự tin này không phải giả vờ, mà là tự tin phát ra từ nội tâm, một người có thể tự tin như vậy thì có hai nguyên nhân, thứ nhất, bản thân người này có thực lực đủ mạnh, thứ hai, người trong nhà cũng đủ mạnh…”

Cô ta ngừng lại rồi nói tiếp: “Nếu là nguyên nhân thứ hai thì Diệp công tử phải cẩn thận. Sự tự tin không nhờ vào thực lực của bản thân thì là sự tự tin giả dối”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Nếu có cả hai thì sao?”

Cô gái nhìn Diệp Quân, hơi kinh ngạc: “Có cả hai hả?”

Diệp Quân gật đầu: “Cô nương nói đúng, ta rất tự tin, nguyên nhân chủ yếu là nhờ người nhà, có bọn họ, ta đương nhiên không lo sợ tộc Tiên Linh… Tự tin nhờ bản thân cũng có, tất nhiên, nếu so với cả tộc Tiên Linh thì có vẻ bé nhỏ không đáng kể”.

Cô gái khẽ gật đầu: “Diệp công tử đang lo lắng tâm cảnh của mình có vấn đề à?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Cô gái mỉm cười nói: “Chuyện này cực kỳ đơn giản”.

Diệp Quân ngờ vực.

Cô gái mỉm cười: “Thật ra Diệp công tử lo lắng là tốt, vì ngươi lo lắng chứng minh ngươi đã ý thức được vấn đề này, chẳng qua, ngươi vẫn chưa suy nghĩ triệt để. Như lời ngươi nói, cá nhân ngươi đặt trước mặt cả tộc Tiên Linh, đương nhiên là bé nhỏ không đáng kể. Dù sao, tộc Tiên Linh đã trải qua mấy trăm triệu năm, còn ngươi mới bao nhiêu tuổi chứ? Nhưng đây không phải chuyện rất bình thường sao?”

Diệp Quân trầm mặc

Cô gái lại nói: “Đổi góc độ để nhìn nhận, nếu một người trong thế hệ trẻ của tộc Tiên Linh đối mặt với ngươi, Diệp công tử vẫn cảm thấy mình nhỏ bé không đáng kể ư?”

Diệp Quân sửng sốt.

Cô gái bình tĩnh nói: “Người tu đạo thường thích đi vào ngõ cụt, vướng vào mớ rắc rối đấu tranh vô nghĩa”.

Diệp Quân gật đầu: “Quả thật là vậy”.

Hắn nhiều khi cũng rất rối bời.

Cô gái quay đầu nhìn ra ngoài điện: “Trời đã không còn sớm, Diệp công tử, ta phải làm việc. Sách cổ ở đây ngươi có thể xem, nhưng không thể mang đi”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Cô gái ôm sách cổ xoay người rời đi.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Xưng hô với cô nương thế nào?”

Cô gái dừng bước, nói: “Thanh Tri”.

Diệp Quân cười nói: “Thanh Tri cô nương từng ra ngoài nghiên cứu lịch sử bên ngoài chưa?”

Thanh Tri lắc đầu: “Chưa”.

Diệp Quân mỉm cười: “Có thể ra ngoài nhìn xem, dù sao, cả vũ trụ không chỉ có mình tộc Tiên Linh, bên ngoài còn có rất nhiều nền văn minh rất đặc sắc”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3052


Chương 3052

Thanh Tri gật đầu: “Ta cũng định làm vậy”.

Diệp Quân nháy mắt: “Hay là đi tới vũ trụ Quan Huyên?”

Thanh Tri nhìn về phía Diệp Quân: “Vũ trụ Quan Huyên ư?”

Diệp Quân gật đầu, nghiêm mặt nói: “Đúng vậy, đó là một vũ trụ cực kỳ thú vị, ở đó từng xuất hiện rất nhiều cường giả tuyệt thế”.

Thanh Tri nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Mạnh tới mức nào?”

Diệp Quân nghĩ một chút, nói: “Thanh Tri cô nương đi theo ta”.

Nói xong, hắn đưa Thanh Tri vào trong Tiểu Tháp.

Sau khi vào Tiểu Tháp, Thanh Tri lập tức sửng sốt, một lúc lâu sau, cô ta khẽ nói: “Thời không nơi này…”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Thời không ở đây do một người thân của ta tạo ra, Thanh Tri cô nương, ở tộc Tiên Linh có người nào có khả năng tạo ra nó không?”

Thanh Tri gật đầu: “Có”.

Lần này, tới lượt Diệp Quân sững sờ.

Có ư?

Diệp Quân trầm giọng nói: “Cô chắc chứ?”

Thanh Tri gật đầu: “Có, tuy nhiên, chỉ là tương tự mà thôi, không có thời không nào nghịch thiên như vậy cả”.

Vừa nói, cô ấy vừa liếc nhìn xung quanh, sắc mặt hơi nghiêm trọng: “Mười năm ở nơi này bằng một ngày ở thế giới bên ngoài, khoảng cách thời gian đáng sợ như vậy, cho dù là cường giả chín phần thần tính cũng không tạo ra được. Người mà ta biết, một năm trong thời không đặc biệt do đối phương tạo ta cũng chỉ bằng mười ngày của thế giới bên ngoài”.

Nghe vậy, trong lòng Diệp Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Quả nhiên, cô cô váy trắng vẫn là vô địch!

Thanh Tri nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, người mà ngươi biết không phải là Thần Nhất sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Không phải Thần Nhất”.

Thanh Tri yên lặng một lát, sau đó nói: “Lần này Diệp công tử tới tộc Tiên Linh là vì chuyện gì?”

Diệp Quân cười nói: “Lấy Tiên Linh Lệnh, sau đó cứu một vị tỷ tỷ của ta”.

Thanh Tri nói: “Có thể nói cho ta nghe được không?”

Diệp Quân gật đầu, kể hết mọi chuyện về Nhược Mệnh.

Sau khi Thanh Tri nghe xong, lập tức lắc đầu: “Diệp công tử, Trí Sư đang lợi dụng ngươi”.

Diệp Quân cười nói: “Sao cô lại nói vậy?”

Thanh Tri bình tĩnh trả lời: “Thật ra có rất nhiều cách để cứu vị tỷ tỷ này của ngươi, đặc biệt là đối với Trí Sư mà nói, ông ta có rất nhiều cách để cứu cô ấy, nhưng ông ta vẫn khăng khăng chọn cách này, nếu như ta đoán không sai, ông ta muốn mượn tay ngươi để khiến tộc Tiên Linh ta tỉnh táo lại”.

Diệp Quân chỉ mỉm cười, không nói gì cả.

Tranh Tri lại nói: “Chuyện này tất nhiên là chuyện cực tốt đối với tộc Tiên Linh, nhưng ta thấy Trí Sư nên nói rõ với Diệp công tử”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Tại sao?”

Thanh Tri bình tĩnh nói: “Bởi vì Diệp công tử cũng không ngốc, ông ta làm vậy, trong lòng Diệp công tử cũng hiểu rõ, ở trước mặt người thông minh, lựa chọn tốt nhất là nên thẳng thắn”.

Trong mắt Diệp Quân lóe lên vẻ phức tạp, cô gái trước mắt đúng là rất thông minh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3053


Chương 3053

Thanh Tri đột nhiên nói: “Diệp công tử dẫn ta tới đây là vì muốn cho ta xem vũ trụ Quan Huyên sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Thật không dám giấu giếm, vũ trụ Quan Huyên là địa bàn của ta, ta rất hoan nghênh những người như cô nương đến thăm nơi đó. Đặc biệt còn có một nơi có tên là hệ Ngân Hà, chỗ đó khá thú vị, cô nương có thể đi dạo ở đó”.

Thành thật mà nói, hắn vẫn có ấn tượng tốt với huynh muội Thanh Tri.

Thanh Tri cười nói: “Vậy chờ chuyện ở đây kết thúc, ta sẽ đi dạo với Diệp công tử”.

Diệp Quân cười nói: “Được”.

Thanh Tri nhìn xung quanh, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp: “Thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi…”

Hai người trò chuyện với nhau thêm lúc nữa, Diệp Quân phát hiện, cô gái ở trước mắt này đúng là rất uyên bác, không chỉ thông minh mà còn hiểu biết nhiều.

Quan trọng nhất là vô cùng chân thành, không hề giả tạo chút nào, biết gì thì nói đó.

Diệp Quân cũng không giấu giếm gì, biết gì nói nấy, bởi vì hắn cũng là một người thẳng tính, không thích vòng vo.

Cứ như vậy, hai người nói chuyện một lúc lâu, Thanh Tri dường như nhớ ra gì đó, vội nói: “Diệp công tử, ta còn có việc phải làm, đi trước đây”.

Nói xong, cô ấy rời khỏi Tiểu Tháp, vội vã rời đi.

Diệp Quân lắc đầu mỉm cười, cô gái này không tệ, phải đưa về vũ trụ Quan Huyên mới được.

Nếu sau này vũ trụ Quan Huyên muốn đi xa hơn, chắc chắn không thể giậm chân tại chỗ, phải đi học chút ưu điểm của vũ trụ khác.

Mà trong quá trình này, tất nhiên là cần rất nhiều người mới!

Không suy nghĩ nhiều nữa, Diệp Quân cũng rời khỏi Tiểu Tháp, hắn nhìn thoáng qua những cuốn sách kia, chậm rãi nhắm hai mắt lại, sau đó điên cuồng tiếp thu kiến thức của những cuốn sách.

Trong thế giới văn minh võ đạo, ngoại trừ tâm pháp và tu luyện thuật thần thông, những cuốn sách khác đều không được coi trọng, vì vậy, Diệp Quân đã sao chép một bản ở đây, tất nhiên, hắn đã có được sự đồng ý của Thanh Tri.

Sau khi tiếp thu hết sách cổ, Diệp Quân hơi xúc động, không thể không nói, nền văn minh của tộc Tiên Linh này cũng thật hùng mạnh, trải qua mấy chục triệu năm, bọn họ không chỉ tiến bộ ở phương diện văn minh võ đạo, ngay cả nền văn minh kỹ thuật cũng vô cùng cường thịnh!

Những ngôi sao trên bầu trời của thành cổ Tiên Linh chính là một thành tựu của khoa học kỹ thuật.

Vũ trụ tinh thần trận!

Những ngôi sao của vũ trụ tinh thần trận này có rất nhiều tác dụng, không chỉ dùng để bảo vệ trận pháp, mà còn có thể dùng để dự tính vận mệnh, còn có thể nắm bắt quy luật vận hành của vũ trụ….

Đại Đạo!

Ở bên ngoài, Đại Đạo có địa vị cao, không thể gọt giũa.

Nhưng ở chỗ này, Đạo Đạo chẳng qua chỉ là đối tượng nghiên cứu của tộc Tiên Linh, hơn nữa, bọn họ còn nghiên cứu vô cùng kỹ lưỡng.

Diệp Quân nhận thấy rằng tộc Tiên Linh này cũng có Vũ Trụ Kiếp, giống như ở vũ trụ Quan Huyên, Vũ Trụ Kiếp ở đây cũng bị trấn áp.

Không chỉ vậy, tộc trưởng mỗi đời của tộc Tiên Linh đều sẽ trấn áp nó!

Thế hệ nối tiếp thế hệ!

Đến nay đã có chín nghìn chín trăm chín mươi thế hệ!

Vũ Trụ Kiếp!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3054


Chương 3054

Trong thư viện trống trải, Diệp Quân rơi vào trầm tư.

Bởi vì hắn phát hiện, Vũ Trụ Kiếp thực sự là một kiếp nạn không thể tránh khỏi, giống như luân hồi, mỗi một lần luân hồi lại xuất hiện một lần, sau đó vũ trụ lại xuất hiện, nền văn minh cũ biến mất, qua nhiều năm sau, vũ trụ lại chậm rãi khôi phục, nền văn minh mới xuất hiện…

Trong những ghi chép lịch sử của tộc Tiên Linh, có ít nhất hàng trăm triệu nền văn minh từng bị Vũ Trụ Kiếp nuốt chửng và biến mất, mà trong này còn có rất nhiều nền văn minh khủng khiếp.

Để hiểu rõ hơn về những nền văn minh này, Diệp Quân đã cố ý đi tìm Thanh Tri.

Bên trong thư phòng của Thanh Tri, cô ấy để cây bút trong tay xuống, sau đó nhìn Diệp Quân: “Ngươi muốn biết về những nền văn minh đã biến mất à?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Thanh Tri khẽ mỉm cười.

Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Sao lại cười?”

Thanh Tri cười nói: “Xem ra, người thuộc bất kỳ chủng tộc nào cũng đều tò mò như nhau”.

Diệp Quân sững sờ, sau đó bật cười.

Tranh Tri nói: “Trong số những nền văn minh đã biến mất này, có một nền văn minh rất thú vị, có tên là nền văn minh Thần Tri, ta đã điều tra nền văn minh này. Bọn họ có lẽ là nền văn minh đầu tiên bắt đầu nghiên cứu về thần tính, đương nhiên, nói chính xác hơn đó là nền văn minh đầu tiên mà ta biết. Năm đó, nền văn minh này đã không ngừng nuốt chửng những nền văn minh vũ trụ khác để trì hoãn Vũ Trụ Kiếp, nhưng cách này không trị được tận gốc. Cuối cùng, Vũ Trụ Kiếp vẫn ập đến, mà theo ta điều tra được, nói đúng ra bọn họ không chết trong Vũ Trụ Kiếp, mà bị tiêu diệt bởi nội loạn”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Nội loạn ư?”

Thanh Tri khẽ gật đầu: “Đúng vậy, khi Vũ Trụ Kiếp ập đến, nội bộ bọn họ xuất hiện bất đồng tiếng nói, những người cực mạnh hy vọng Vũ Trụ Kiếp sẽ đến, bởi vì bọn họ có thể sống, nhưng những người yếu hơn họ sẽ chết, mà khi những người kia vừa chết, bọn họ có thể một mình hưởng thụ tài nguyên vũ trụ”.

Diệp Quân cau mày, điểm này khá giống với vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ.

Thanh Tri tiếp tục nói: “Đó cũng là bài học được rút ra từ nền văn minh Thần Tri, tiên tổ của tộc Tiên Linh đã quy định rằng tất cả các tiên tổ đều phải trấn áp Vũ Trụ Kiếp, nếu vi phạm, họ sẽ bị tước đoạt huyết mạch của tộc Tiên Linh, cũng sẽ không còn là thành viên của tộc Tiên Linh nữa. Vì vậy, cho dù có vài tiên tổ cũng từng có ý tưởng đó, nhưng cũng không dám làm vậy, bởi vì nếu làm thì sẽ bị tất cả mọi người trong tộc Tiên Linh ruồng bỏ!”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nhưng cuối cùng vẫn sẽ có một ngày không thể trấn áp được nữa, đúng không?”

Thanh Tri khẽ gật đầu: “Đúng vậy, tộc Tiên Linh ta cũng phát hiện, ngươi càng trấn áp Vũ Trụ Kiếp thì uy lực của nó lại càng mạnh, trấn áp được đến bây giờ… bọn ta cũng đã cố hết sức”.

Vừa nói, trong mắt cô ấy vừa hiện lên sự lo âu.

Diệp Quân hơi tò mò: “Nền văn minh Thần Tri này vẫn còn tồn tại sao?”

Thanh Tri gật đầu: “Còn”.

Diệp Quân sửng sốt.

Thanh Tri nói: “Ta quen biết một người, đó là lý do tại sao ta biết rất nhiều về nền văn minh này như vậy, mà lý do tại sao ta cảm thấy nền văn minh của bọn họ thú vị là bởi vì bọn họ học rất giỏi. Năm đó, họ đã trở thành nền văn minh hàng đầu nhờ không ngừng học tập. Thuật Tinh Thần Mệnh của tộc Tiên Linh bọn ta cũng học được từ bọn họ, đáng tiếc là không hoàn chỉnh”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Cô nói thuật Tinh Thần Mệnh chính là những ngôi sao trên bầu trời của thành cổ kia à?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3055


Chương 3055

Thanh Tri khẽ gật đầu: “Đúng vậy, đó chính là thuật Tinh Thần Mệnh, năm đó được xưng là thuật pháp hàng đầu trong vũ trụ, không chỉ có thể kiểm tra Đại Đạo và quy luật vận mệnh bất cứ lúc nào, mà còn có thể biết trước nguy cơ, quan trọng nhất vẫn là có thể đảo ngược Đại Đạo… Đáng tiếc, những gì bọn ta có được không đầy đủ, không thể nghịch chuyển Đại Đạo”.

Nói đến đây, cô ấy đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Trước đó ta đã từng nói với ngươi về người đã sáng tạo ra thời không đặc biệt, chính là người mà ta quen ở nền văn minh Thần Tri. Cho dù nền văn minh Thần Tri ở lúc đỉnh cao, có thể chế tạo ra khu vực thời không đặc biệt, cũng không thể so sánh được với khu vực trong tháp của ngươi… Nếu người đó thấy được, chắc chắn sẽ vô cùng khiếp sợ”.

Diệp Quân chớp mắt nhìn: “Ta có thể làm quen với người đó không?”

Thanh Tri bình tĩnh nói: “Ngươi muốn cướp người về phía mình đúng không?”

Diệp Quân cười ha hả.

Hắn biết, những suy nghĩ nhỏ nhặt của hắn không thể gạt được cô gái trước mắt này.

Thanh Tri nói: “Ngươi thấy người của tộc Tiên Linh bọn ta có kiêu ngạo không?”

Diệp Quân gật đầu: “Vô cùng kiêu ngạo”.

Thanh Tri khẽ gật đầu: “Người của nền văn minh Trần Tri còn kiêu ngạo hơn nhiều so với bọn ta, đương nhiên, người mà ta biết cũng khá tốt, nhưng tính tình của người đó lại không tốt lắm, người đó rất không thích tiên tổ của tộc Tiên Linh bọn ta, cho rằng người của tộc Tiên Linh bọn ta đều… ngu xuẩn… à, ngoại trừ ta ra”.

Diệp Quân: “…”

Tranh Tri nhìn Diệp Quân: “Ngươi không phải người của tộc Tiên Linh, hơn nữa, ngươi có Tiểu Tháp này, người đó chắc chắn sẽ bằng lòng làm quen với ngươi”.

Diệp Quân lắc đầu cười: “Đến lúc đó nhờ cô tiến cử giúp ta”.

Thanh Tri khẽ gật đầu: “Được”.

Diệp Quân đột nhiên nói: “So sánh thời điểm đỉnh cao của nền văn minh Thần Tri với tộc Tiên Linh các cô thì ai mạnh ai yếu?”

Thanh Tri suy nghĩ một lát, sau đó nói: “Không biết”.

Diệp Quân hơi nghi ngờ.

Thanh Tri nói: “Thời điểm đỉnh cao của nền văn minh Thần Tri cũng có cường giả cấp cao, tuy nhiên, ngươi cũng biết giữa những cường giả cấp cao này đều có mạnh và yếu, ta cũng không biết bọn họ cùng là cường giả chín phần thần tính thì ai mạnh hơn”.

Diệp Quân nói: “Vậy nghĩa là từng đánh nhau à?”

Thanh Tri bình tĩnh nói: “Chắc chắn”.

Cô ấy nhẹ nhàng nói: “Vũ trụ vô cùng lớn, ta luôn cho rằng không có mạnh nhất, chỉ có mạnh hơn”.

Không có mạnh nhất, chỉ có mạnh hơn.

Diệp Quân im lặng.

Hắn vô cùng tán thành câu nói này, bởi vì suốt chặng đường qua, hắn đã gặp rất nhiều cường giả và rất nhiều nền văn minh.

Không có mạnh nhất, chỉ có mạnh hơn.

Tất nhiên phải trừ đi cô cô váy trắng.

Bởi vì cho đến bây giờ, cô cô váy trắng là người mạnh nhất, bất kỳ kẻ nào tự cho mình là mạnh nhất vũ trụ, chỉ cần gặp cô cô váy trắng thì đều biến thành con kiến.

Nghĩ vậy, Diệp Quân lắc đầu mỉm cười.

Lúc này, Thanh Tri nói: “Sao đột nhiên lại có hứng thú với nền văn minh khác? Thật sự chỉ là tò mò thôi sao?”

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom