Cập nhật mới

Dịch Đông Xưởng Truyền Kì

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Đông Xưởng Truyền Kì

Đông Xưởng Truyền Kì
Tác giả: Tạ Quang Khải
Tình trạng: Đang cập nhật




Tác giả: Tạ Quang Khải

Thể loại: Trinh Thám

Bạn đang đọc truyện Đông Xưởng Truyền Kì của tác giả Tạ Quang Khải. Đông Xưởng là 1 thế lực trực tiếp dưới quyền vua giải quyết các vụ án kì bí và bảo vệ đức vua.

Trích đoạn:

Vào thời nhà Minh tại Trung Hoa, Đông Xưởng là tổ chức trực thuộc dưới quyền của Hoàng Đế bảo vệ và thanh trừ các các mối nguy hại cho chính quyền hoàng thất.

- Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn tuế.

- Chúng ái khanh bình thân-Chu Vân hiệu Đông Vân Đế.

- Bệ hạ hiện tại các vùng chiến tranh giờ đã dập tắt hết rồi a-Thượng Quan Liêu.

- Tốt lắm Thượng Quan tướng quân không hổ làm cho trẫm vo cùng hài lòng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: 1: Độc Chết Người Mà Không Biết Độc !





Vào thời nhà Minh tại Trung Hoa, Đông Xưởng là 1 tổ chức trực thuộc dưới quyền của Hoàng Đế bảo vệ và thanh trừ các các mối nguy hại cho chính quyền hoàng thất.

-Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn tuế.

-Chúng ái khanh bình thân-Chu Vân hiệu Đông Vân Đế.

-Bệ hạ hiện tại các vùng chiến tranh giờ đã dập tắt hết rồi a-Thượng Quan Liêu.

-Tốt lắm Thượng Quan tướng quân không hổ làm cho trẫm vo cùng hài lòng.

-Nhưng thưa bệ hạ hiện tại các vụ án mạng liên quan tới quan lại triều đình ngày càng nhiều.

-Vậy sao ? Hừm truyền Ngụy Phong vào gặp trẫm.

-Thần Ngụy Phong khấu kiến hoàng thượng.

-Ta phong ngươi làm Tổng Đốc Sứ đứng đầu Đông Xưởng mau đi đi phá án cho ta.

-Thần tuân chỉ.

Tổng Đốc Sứ là chức vụ đứng đầu Đông Xưởng thỗng lĩnh toàn bộ các thị vệ bảo vệ hoàng cung và phá nhưng vụ án khó mà quan lại không thể tìm ra nguyên nhâ.

-Nghe nói hôm nay Tông Đốc Sứ mới sẽ tới.


-Ta cũng nghe nói vậy.

Một lát sau, Ngụy Phong đi xe ngựa cuối cùng cũng tới nơi các thị vệ đều ra cửa tiếp đón người tiếp đón nồng hậu nhất đó là Phó Đốc Sư Lạc Vân.

-Lạc Vân ta không cần người tiếp đón như vậy làm gì đi thẳng vào vấn đề chính đi vụ án điều tra tới đâu rồi ?.

-Thưa đại nhân vụ án đang được chúng ta điều tra rõ ràng nhưng chưa có chút manh mối gì.

-Đưa ta tới nhưng nơi xảy ra vụ án.

-Vâng.

Vụ án đầu tiên xảy ra chính là nhà của Thái thú Vân Nam, ông ta đã bị sát hại tại thư phòng mặc dù có 2 lính gác nghiêm ngặt nhưng không thể bảo vệ được.

Điểm trùng khớp ở các vụ án đó là vết kiếm trên cổ mỗi nạn nhân.

Ai cũng bị chém và chết ở tư thế ngồi thẳng đứng được cố đinh bằng dây thừng làm cho hộ vệ tới sáng mới có thể phát hiện ra được.

-Lạc Vân ngươi nghĩ vụ án này như thế nào ?.

-Thưa đại nhân vụ án này có chút kì lạ nạn nhân căn bản không có dấu hiệu phản kháng hay kêu la nào.

-Chẳng lẽ chết trước khi bị chém.

-Rất có thể ạ hung thủ có lẽ dùng độc để giết chết hắn nhưng qua khám nghiệm cho thấy không có dấu hiệu trúng độc ạ.

-Khó rồi đây độc chết người mà không phát hiện ra độc.

-Vâng sắp tới rồi đó ạ.

Khung cảnh của Vân Nam thực sự rất đẹp các hàng cây xanh và dòng người tấp nập nhwung noie xinh đẹp như vậy đã xảy ra 1 vụ án kinh hoàng khiến cho triều đình nhức nhối khó lòng giải đáp.

-Tới rồi thưa đại nhân.

Lạc Vân đi trước gõ cửa.

-Ai đó ?.

-Ta là Phó Đốc Đông Xưởng tới để điều tra vụ án.

-Mời ngài vào.

-Mời đại nhân.


Đi vào trong phủ với màu trắng kín mít không có sự vui tươi nào hay tiếng chim hót ở đây chỉ có 1 một bầu không khí lạnh lẽo đến sởn gai ốc.

Phu nhân của thái thú Vân Nam vì wuas thương chồng mình mà ngất xỉu trong phòng trở bệnh quản gia phải tự mình lo liệu hậu sự cho thái thu đại nhân.

-Ta là Kì Lan quản gia của phủ thái thú vì phu nhân đang bị bệnh trong phòng nên không thể ra tiếp đón được mong hai đại nhân thứ tội.

-Không sao mau đưa ta đếm hiện trưởng vụ án.

-Vâng.

Cả 3 người đi tới thue phòng của thái thú nơi đó hiện đang có người của Đông Xưởng trực tiếp canh giữ không để xảy ra 1 sơ xuất nào.

-Bái kiến Phó Đốc Sứ người này là ?.

-Đây là Tổng Đốc Sứ đại nhân.

-Bái kiến Tổng Đốc Sứ đại nhân.

-Đừng nói nhiều mở cửa ra ta muốn vào trong xem sao.

-Vâng đại nhân.

Trong căn phòng vẫn giữ được hiện trường như cũ nhìn qua nhìn lại vẫn chưa có manh mối gì nhưng kệ đựng sách đã bị xáo trộn nghiên mực cũng bị đổ ra bàn.

-Đống sách này là gì vậy quản gia ?.

-Dạ thưa đại nhân đây đều là nhưng cuốc sách mà lão gia nhà tôi kiếm về được trong đó có bao gồm cả những sổ sách của năm nay ạ.

-Người đâu ? Kiểm tra toàn bộ nhưng cuốc sách này cho ta.

Các thuộc hạ lièn vào kiểm tra từng cuốn sách quả nhiên trên 1 cuốn sách đã có độc phủ đầy trên đó nhưng làm sao hung thủ có thể biết chắc chắn được thái thú đọc cuốn sách đó.


-Nghiên mực ngươi cảm thấy điều gì kì lạ không ?.

-Dạ đại nhân có điều gì kì lạ ở đây ạ.

-Bị đổ do cố tình.

-Sao ngài biết là vậy ?.

-Thường thì nếu nghiên mực vô tình bị đổ ra bàn thì đầu bên phải của nó sẽ có độ nghiêng nhất định không bị lật như vậy mà cái nghiên mực này nó hoàn toàn bị úp xuống chứng tỏ có người động vào.

-Kiểm tra lại mực trong đó cho ta cả cái mà thái thú viết trước lúc chết là gì.

-Vâng đại nhân.

-Chúng ta đi thăm phu nhân đã quản gia dẫn đường đi.

-Vâng đại nhân.

Đường đến phòng của phu nhân thái thú có rất nhiều người đi qua đi lại các đại phu gần đó cũng đến rồi lại đi sắc mặt đều tỏ ra rất buồn chán nản.

Quanh phủ thái thú cũng đã được bao vây bảo vệ tránh việc hung thủ quay lại để hủy lại cái gì đó ?".



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: 2: Tấm Mặt Nạ Kiên Cố !





"Cả hai người được vị quản gia dẫn tới phòng của phu nhân khi bước vào căn phòng mùi thuốc nồng nặng kẻ hầu người hạ bận rộn chăm sóc phu nhân.

Vẻ mặt của bà tiều tụy vẻ mặt toát lên nỗi buồn rầu hơn cả.

-Phu nhân đây là 2 vị đốc sứ được triều đình cử đến để điều tra vụ việc của lão gia ạ.

-Hai vị đại nhân ngài phải làm chủ cho lão gia nha ta ngài ấy chết thảm quá.

Bà ấy vừa khóc lóc thảm thiết vừa nắm chặt lấy tay của phó đốc sứ đại nhân.

-Phu nhân cứ yên tâm vụ án này chúng ta sẽ có câu trả lời 1 cách thỏa đáng.

Ngụy Phong liếc nhẹ dành cho Lạc Vân vừa nhìn hắn liền hiểu ngay ý định của đốc sứ.

- Phu nhân nghỉ ngơi cho khỏe ạ chúng ta không làm phiền nữa.

-Vậy quản gia đưa hai vị đại nhân tới phòng khách tiếp đón chu đáo.

-Vâng phu nhân.

-Cáo từ.

Căn phòng của vị phu nhân này có chút kì quái, mùi thuốc bay nồng nặc khiến con người rất khó chịu vậy mà bà ta có thể chịu được.

Vấn đề thứ hai trong phòng bà ta có 1 mùi tanh thoang thoảng ở phía góc tường tuy bị mùi thuốc áp đi nhưng vẫn còn ngửi được.


Hơn nữa những đại phu khám cho bà ta căn bản không phải thầy thuốc.

Nếu là thầy thuốc trên người những người này thường có mùi thuốc nồng mà vị đại nhân không hề ngửi thấy.

Trên tay mấy vị đây có nhiều vết sẹo chứng tỏ đã bị thưởng nhiều lần.

Nhiều điều hiểm nghi tới vị phu nhân này nhưng chưa có quá nhiều chứng cứ vạch trần.

-Ngươi thấy thế nào ?.

-Bẩm đại nhân vị phu nhân này khá kì quái nếu vừa nãy bà ta bám lấy tay ta, ta có kiểm tra thử mạch chủa bà nhưng không có dấu hiệu bất thường về bệnh nhưng căn bản có độc trong người.

-Vậy sao những vị đại phu kia chẳng lẽ không phát hiện ra được ?.

-Điều này ta không dám đoán bừa.

-Mau cho người tìm tung tích bọn chúng cho ta.

-Vâng đại nhân.

Cả hai người được mời tới phòng khách được quản gia tiếp đãi rất nồng hậu.

Tên quản gia này trong nhà có tang mà hắn không có chút buồn phiền nào ngược lại biểu hiện rất vui vẻ.

Hắn có đôi bàn tay không có 1 vết sẹo nào kể cả nhỏ nhất bước đi phong thái đều không nghĩ là quản gia 1 nhà.

-Đồ ăn đã làm xong mời 2 vị đại nhân.

-Cảm ơn quản gia đã tiếp đãi chu đáo.

-Không có gì mời 2 ngài thưởng thức ạ,ta có việc đi trước.

-Được.

Ngụy Phong liền rút ra trong người 1 cây kim bằng bạc cắm thử vào đồ ăn trong đó rồi liền gọi nhà hoàn cho chút nước nóng.

Hắn liền bỏ cây kim vào bát nước nóng liền có 1 màu đen tỏa ra từ cây kim.

Màu đen đục đại diện cho thần chết tới gần lan tỏa ra cả bát nước.

-Chết tiệt vậy mà có độc để ta đi bắt hắn lại.

-Bình tĩnh đi Lạc Vân ngươi liệu có chứng minh là hắn bỏ độc vào không ?.

-Việc này! Chẳng lẽ đại nhân bỏ qua như vậy.

-Không chúng ta sẽ tương kế tựu kế.


-Vâng ta sẽ đem đổ toàn bộ đồ ăn ạ.

Những món ăn đó được phó đốc sứ đổ toàn bộ tuy không có đồ để ăn nhưng đã phát hiện ra 1 manh mối mới.

Người của Đông Xưởng bảo vệ nơi này được Lạc Vân âm thầm truyền tin nên đồng loại đổ đồ ăn đi.

Ngụy Phong và Lạc Vân tiếp tục đi quanh phủ Thái thú để tìm kiếm thêm manh mối nhưng kì lạ thay phủ Thái thú có 1 nơi bị khóa chặt cách biệt với những căn phòng bên ngoài.

-Này nha hoàn kia lại đây ta có chuyện muốn hỏi.

-Hai vị đại nhân muốn hỏi tiểu nữ điều gì ?.

-Đây là phòng gì mà lại khóa thế này ?.

-Bẩm đại nhân đây là căn phòng lúc trước của tiểu thư sống ở đây do bị ngã xuống sông nên người đã qua đời.

Căn phòng từ đó không ai dám tới chỉ mình lão gia và phu mới vào trong thôi ạ.

-Họ vào đó để làm gì ?.

-Điều này nô tỳ không được biết ạ.

-Vậy ngươi đi đi.

Một căn biệt viện khá lớn nằm gần với phòng khách mà tách biệt với bên ngoài như vậy liệu trong đó còn uẩn khúc gì ?.

-Ngươi nghĩ sao về việc này ?.

-Bẩm đại nhân ta vẫn chưa có thể nghĩ ra ạ.

-Hừm ! Thôi được cử vài người đêm đến lẻn vào trong căn biệt viện này cho ta.


-Vâng đại nhân.

Rồi rất nhanh màn tối buông xuống cả khu nhà thái thú trở nên lạnh lẽo căn phòng tang cũng chỉ có những cây nên bập bùng cháy và 2 tên lính gác.

Người của Đông Xưởng nhân buổi tối nhảy qua tường lén vào căn biệt viện.

Căn biệt viện tối om không có ánh sáng,một màn tối như nuốt chửng toàn bộ lại.

Họ nhẹ nhàng mở cửa phòng ra và châm đuốc lên 1 mùi tanh nồng nặc bốc lên bụi bám đầy tường và bàn ghế.

Kinh khủng hơn trên bản có hàng chữ được khắc ghi" Nguyệt Phạm Vân Trí Thù Lao Hùng".

-Chữ này có nghĩa là gì ?.

-Ta không biết đưa về cho đại nhân kiểm tra.

-Vâng.

Họ kiểm tra qua phòng ngủ có vài đồ lặt vặt của phụ nữ và 1 cuốc sách để lại trong hộc tủ tên"Lam Viên".

Người của Đông Xưởng kiểm tra xong rất nhanh đã rút lui đem những chữ viết trên bàn và cuốn sách về cho Ngụy Phong và Lạc Vân xem.

Nhưng họ đã bỏ qua 1 chi tiết rất nhỏ - khuân viên ?.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: 3: Tìm Hiểu Thật Sâu





Người của Đông Xưởng lén nhảy qua tường mang tới biệt viện của Ngụy Phong.

Hai người cùng ngồi xem dòng chữ trên miếng gỗ.

-Mấy chữ này nên hiểu thế nào ?.

-Bẩm đại nhân ta cũng không biết việc này nên đưa tới cho Lý Thái Sư có lẽ ông ấy biết.

-Vậy ta sẽ mang tới đưa cho ông ta ngươi ở đây tìm thêm manh mối.

-Vâng đại nhân.

Từ sáng sớm Ngụy Phong đã phóng ngựa về Kinh.

Việc này cũng làm kinh động tới 1 số người trong tối.

-Ngụy Phong về Kinh rồi ?.

-Vâng thưa chủ thượng , hắn đã đi ngay khi trời sáng ạ.

-Vậy mau cho người xâm nhập vào phủ giết toàn bộ nhân chứng đi.

-Tuân lệnh.

Lạc Vân ở phủ thái thú căn bản cũng không tìm được gì trong cuốn sách đó.

Manh mối đang ở đâu ?.


Nhưng điều kì lạ ở đây cuốn sách tuy có tên nhưng phần cuối đã bị rách hết còn phần đầu và giữa căn bản không có gì.

Điều kì lạ hơn không có 1 vết bủi nào trên sách mặc dù căn phòng đã lâu không có người quét dọn.

Phần bìa cuối chỉ cõ nhuốm 1 ít máu không có gì làm manh mối cả.

Cái tên Lam Viên làm cho Lạc Vân sực nhớ tới những tên đại phu kia.

Những thùng thuốc hắn cầm lướt qua cũng có chữ "Lam".

-Vậy "Lam" có nghĩa là gì nhỉ ? Chắc đại nhân sẽ có câu trả lời.

Bên này Ngụy Phong cuối cùng cũng về tới Kinh.

Hắn liền tới phủ thái sư tìm hỏi.

-Ai vậy ?.

-Ta là Tổng Đốc Sứ muốn tìm nhờ đại nhân chút việc.

-À hóa ra là đại nhân nhưng lão gia đã đi có việc từ sớm căn bản không có nhà.

-Vậy ngươi biết Thái sư khi nào về không ?.

-Dạ tiểu nhân không biết hay ngài vào chờ lão gia nhà ta đi.

-Được.

Ngụy Phong vừa đi vào phòng khách hóa ra cũng có người ở đó.

Người này sáng vẻ điềm tĩnh khuân mặt phúc hậu,tóc và râu đã bạc phơ đang ngồi xem sách.

-Là Tổng đốc đại nhân đó à thứ lỗi lão phú đang nghiên cứu sách không tiện nói chuyện.

-Dám hỏi cao danh quý tánh của tiên sinh.

-Tại hạ không phải tiên sinh gì, ta tên Dương Viêm.

Ngụy Phong liền sững sờ người ngồi trước mắt được người đời gọi là Dương Cư Tử là viện trưởng Thư Viện của quốc gia.

-Tại hạ lỗ mãn không biết là Dương Cư Tử nên không hành lễ từ đầu.

-Ta cũng đâu hành lễ với ngài!.

Ngụy Phong hiểu ý liền im lặng và suy nghĩ 1 hồi lâu về mấy chữ trên khúc gỗ.

-Dám hỏi tiên sinh có thế giải đáp nghi hoặc của ta không ?.

-Có thể hoặc không thể tùy vào câu hỏi của đại nhân.

Mắt Ngụy Phong sáng rực lên hắn liền đưa ra dòng chữ y nguyên trên khúc gỗ.


-"Nguyệt Phạm Vân Trí Thù Lao Hùng"câu này là có ý gì vậy tiên sinh.

Dương Viêm cười nhẹ vướt bộ râu bạc phơ rồi đáp lại.

-Đại nhân thấy chữ" Nguyệt" và "Phạm" có ý nghĩa như thế nào ?.

-Tại hạ tài mọn nghĩ rằng là trăng tội ạ.

-Haha ngài đoán đúng 1 từ rồi đó nhưng câu này có nghĩa la"Thiếu nữ phạm tội bị giãm hãm như trong tù lao kiên cố đáng sợ đến hãi hùng".

Ngụy Phong trong đầu đã hiện ra đáp án trong căn biệt việt lần này tuy không thể giải thích toàn bộ vụ án nhưng có thể hiểu được 1 khía cạnh nào đó.

Ngụy Phong phi ngựa phóng nhanh về phía Vân Nam.

Buổi tối đã đám người hung thủ lẻn vàp trong phủ.

Người của Đông Xưởng toàn bộ bị hạ độc ngất hết cả phủ thái thú không còn ai có thể chiến đấu ngoài Lạc Vân.

Lạc Vân đêm đó cảm thấy không ổn lắm thường thì khi tới nửa đêm người của Đông Xưởng sẽ truyền tin thông báo an toàn nhưng hiện giờ hoàn toàn không có động tĩnh.

Đám người đó mặc áo đen bịt kín mặt mỗi người đều trang bị 1 cây katana cũng có thể nói lên phần nào thân phận.

-Đêm nay trời thu vắng vẻ , các ngươi còn không hiện thân đi.

-Không hổ là phó đốc sứ của Đông Xưởng có thể phát hiện ra chúng ta.

-Đám người các ngươi ai là ai ?.

-Người chết không cần hỏi nhiều,giết hắn.

Lạc Vân dùng kiếm đạt cảnh giới vượt bậc sau màn đấu kiếm kinh hoàng toàn bộ đám người áo đều bị thương nặng.

Lạc Vân cũng bị thương tổn không ít.

-Haha đám người các ngươi dám động vào khu vực thi hành theo luật giết ngay tại chỗ nhưng ta độ lượng nếu các ngươi khai ra kẻ đằng sau thì ta sẽ tha tội chết.


-Ngươi còn khả năng không ?.

-Đông Xưởng thị vệ đang ở đâu ?.

Trong màn đêm những chiếc áo đen mang hình họa tiết cầu kì màu đỏ, đầu đội mão đen tay cầm kiếm,đó là báo hiệu người Đông Xưởng đã đến.

-Dạ đại nhân.

-Bắt hết mấy tên này về quy án tra khảo cho ta.

-Vâng.

-Vậy đám người kia ?.

Trước khi đi Ngụy Phong đã dặn dò bảo Lạc Vân hãy cẩn thận khi hắn đi.

Toàn bộ thị vệ Đông Xưởng đã được uống thuốc giải trước qua mắt được đám người áo đen.

-Các ngươi tìm hiểu sâu quá sẽ chết hết không có cái chết tốt đẹp đâu.

Toàn bộ người áo đen cắn thuốc độc trong miệng chết hết không ai còn sống.

Vậy lời hắn nói có ý gì ?Thế lực sau lưng là ai ?.

Đó là những câu hỏi kho-rất khó".



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: 4: Nhân Chứng - Hung Thủ !





Khi Ngụy Phong trở về phủ thái thú thì ở đây đã trở thành 1 mớ hỗn độn tuy đã được người của Đông Xưởng dọn dẹp nhưng còn nhiều vết máu lưu lại.

-Phán đoán của ta không sai chứ.

-Đại nhân ngài đã quay lại.

-Ừm những tên đó đâu ?.

Lạc Vân đưa Ngụy Phong tới nơi chưa tất cả thi thể của những người áo đen có 1 mùi hôi nồng nặc nơi đây.

Ngụy Phong lấy khăn mùi xoa bịt mũi lại.

-Đây là độc gì mà khiến những cỗ thi thể này thối rữa sớm vậy.

-Bẩm đại nhân pháp y nói rằng đây là độc Kim Lan.

-Độc Kim Lan ?.

Độc Kim Lan là loại độc chiết suất từ loài hoa Kim Lan từ những nơi cực hạn như xa mạc,làm cơ thể nóng lên với nhiệt độ cao cho đến khi thối rữa hết mới thôi.

-Ngươi có tìm được chút manh mối nào từ đám người này không ?.

-Bẩm đại nhân ta phát hiện ra được bọn chúng là người ngoại quốc có hình xăm hình chiếc lá ở tay ạ.

-Theo như ta biết có 1 tổ chức xăm hình này ở cánh tay đó là Sát Thủ Đường-tổ chức bí ẩn tung hoành ngang dọc trong giang hồ nhưng không ai biết được chúng là ai ?.

Chiếc lá đại biểu cho cho Sát Thủ Đường khi nghĩ tới Sát Thủ Đường là nghĩ tới cảnh hoang tàn, nhuốm máu,hãi hùng.


Vậy trong những lời kia liệu có ẩn ý.

Ngụy Phong chợt nhớ tới mùi máu tanh trong phòng phu nhân-mùi máu người.

Cái chết của vị tiểu thư kia cũng rất bí ẩn nếu theo lời của nha hoàn kia tiểu thư nhà này bị ngã xuống sông há không báo lên quan phủ để điều tra làm rõ mà không hề có 1 động tĩnh gì.

Theo những manh mỗi này thì cần phải đi vào phòng của phu nhân may ra mới tìm được chứng cứ mới.

Theo những chữ kia được dịch lại thì tiểu thư bị nhốt vạy sao lại là ngã ? Vậy là người giam tiểu thư lại ?.

-Lạc Vân ngươi mau đi thông báo các thị vệ theo dõi động tĩnh của vị quản gia phủ thái thú.

-Vâng đại nhân.

-Cũng không được lơ là theo dõi phu nhân rõ chưa ?.

-Rõ.

Buổi tối ấy rất nhanh đã đến tiếng chim quạ kêu làm cho phủ thái thú trở nên rùng rợn.

Tiếng chim như báo hiệu 1 thảm kịch sắp chuẩn bị xảy ra vậy.

Ngụy Phong và Lạc Vân như thường lệ được tiếp đãi rất chu đáo lần này Kì Lan cũng ngồi đó tiếp đãi 2 người.

Cả 2 đều rất cẩn trọng không để xảy ra sơ xót.

Bỗng chốc 1 tiếng kêu vang lên từ nha hoan trong phủ,chạy tới báo cho 2 người cùng Kì Lan.

-Không ổn rồi!.

không ổn rồi, phu nhân mất rồi.

Cả 2 người cùng Kì Lan tức tốc chạy tới phòng phu nhân thấy bà đang nằm trên giường miệng sủi bọt mép cảnh tượng rất ghê sợ.

Ngụy Phong cho các thị vệ bao vây hiện trường vụ án lại ,khám xét hiện trường.

-Tìm được nguyên nhân gây ra cái chết của nạn nhân chưa ?.

-Thưa đại nhân theo pháp y nói rằng phu nhân trúng độc mà vẫn chưa biết được là độc gì ạ.

-Là độc lần trước mà ngươi phát hiện ra sao ?.

-Vâng theo 8-9 phần là vậy ạ.

Ngụy Phong nói nhỏ cho Lạc Vân:
-Mau gọi thị vệ theo dõi phu nhân vào đây.


-Vâng.

Theo dõi phu nhân gồm 1 nhóm thị vệ 3 người thay phiên nhau theo dõi cặn kẽ.

-Bái kiến 2 vị đại nhân.

-Ngươi là người theo dõi phu nhân khoảng thời gian gần đó hả ?.

-Vâng.

-Ngươi có phát hiện ra ai đã tới phòng của nạn nhân trước nha hoàn đấy không ?.

-Bẩm đại nhân theo thuộc hạ theo dõi tháy 1 tên lâu la làm việc trong phủ tới ạ.

-Hắn tới đó làm gì ?.

-Dạ hình như hắn tới mang củi đến cho lò sưởi của nạn nhân ạ.

-Mau tìm hắn tới đây.

-Vâng.

Trước khi nha hoàn đó đến là có 1 tên lâu la đốn củi mà theo manh mối thu thập được trong phòng phu nhân ắt bản có cái gì đó mà các thị vệ của Đông Xưởng còn chưa tìm được điều này rất khó hiểu.

Nạn nhân sửu bọt mép vì độc có rất nhiều điểm kì lạ ở đây vị phu nhân sao lại phát động đúng lúc như vậy mà còn đuổi hết các nha hoàn ra ngoài.

Có nhiều điểm tình nghi.

Nhưng giờ vụ án này đã lan ra đến sát hại cả nhà.

Ngụy Phong nghĩ rằng vụ án của tiểu thư cũng không ngoại lệ.

-Tìm được những tên đại phukia chưa ?.

-Dạ rồi nhưng căn bản bọn chúng đã chết hết ạ.


-Bọn chúng chết vì nguyên nhân gì ?.

-Bẩm đại nhân bọn chúng bị chém nhiều vết ở người trong người cũng có độc tàn dư giống hệt độc của lũ áo đen.

-Vậy chắc chắn rằng bọn chúng cùng 1 bọn và trung thành với 1 thế lực nào đó.

-Đúng vậy.

Phủ thái thủ là phủ đứng đầu Vân Nam bỗng trở nên u ám đến đáng sợ 2 cỗ quan tài được chuyển đi cùng 1 lần.

Vân Nam như rắn mất đầu các thế lực dưới trướng không chịu yên ổn muốn vùng dậy nắm quyền.

-Đại nhân tuy chúng ta được triều đình cử đi phá án ở đay nhưng bọn chúng giằng xé nhau như vậy gây nên áp lực rất lớn ạ.

-Vậy ngươi nghĩ phải làm sao ?.

-Hay chúng ta quay về triều đình trước chờ thái thú mới tới nhận chức rồi quay lại ạ.

-Không được vụ án còn đang giang dở sao có thể bỏ đi giữa chừng được.

Ngụy Phong cũng rất u sầu vốn dĩ đã điều tra khó khăn giờ lại thêm việc các thế lực nổi loạn càng thêm rối bời.

Vân Nam đã loạn chẳng hay đây mới là mục đích của chúng.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: 5: Dọn Dẹp !





"Các thế lực Vân Nam nổi dậy rất động,chia bè kéo phái cản trở việc điều tra án.

Người của Thủ Quận phía Nam đã bao vây lấy phủ Thái Thú.

Ngụy Phong đành rút các thị vệ âm thầm rời khỏi Vân Nam.

-Đại nhân chũng ta cứ vậy mà đi sao ?.

-Hết cách rồi bọn chúng người đông thế mạnh tạm lánh đi rồi quay về bẩm báo triều đình.

-Vâng.

Người của Đông Xưởng nhanh chóng quay về Kinh đô.

Ngụy Phong liền vào cung diện thánh.

-Thần Ngụy Phong khấu kiến Bệ Hạ.

-Miễn lễ.

Chuyện ở Vân Nam giải quyết xong rồi ?.

-Thưa bệ hạ vụ án của Vân Nam đã tìm được nhiều manh mối nhưng lại bị đứt đoạn.

-Đứt đoạn ?.

-Muôn tâu bệ hạ các Thủ Quận của Vân Nam nổi dậy người đông thế mạnh khiên chúng thần không thể không rút lui.

-Há có cái lí đó.


Thượng Quan Tướng Quân nghe lệnh.

-Có thần.

-Khanh mau dẫn binh mã bình định Vân Nam cho trẫm.

Ngụy Phong đi theo Thượng Quan Tướng Quân tiếp tục điều tra.

-Chúng thần tuân chỉ.

Thượng Quan Liêu lĩnh binh mã cùng với Ngụy Phong tức tốc tới Vân Nam.

Gần tới thành,Ngụy Phong cho người lẻn vào thám thình tình hình.

Vân Nam là 1 vùng đất màu mỡ và phát triển vậy mà sau 1 đêm cả 1 vùng biến thành đống hoang tàn.

Tiếng khóc thảm thiết đến từ người dân còn vương lại sau 1 đêm thảm sát kịch liệt.

Những đưa bé sơ sinh bị chôn sống,người già trai tráng chết sạch không chừa 1 ai.

-Khốn kiếp dám giết hại người ngay trước mắt thiên tử muốn chết sao.

-Bẩm tướng quân giờ vùng đất này đã thành hoàng phế mà theo như mật thám của ta quân đội của Thủ Quận 4 phía đều không có.

-Nào có lí đó 4 đại quân trong 1 đêm lại biến mất hết sao có thể như vậy được ?.

-Tướng quân yên tâm ngài hãy cho quân đóng tại đây ta sẽ vào điều tra.

-Vậy nhờ Ngụy Đại Nhân.

Ngụy Phong cùng Lạc Vân tiến vào tòa thành,nơi đây tuy còn nhà cửa nổi trội nhưng khômg có bóng người.

Chỉ nhìn thấy những cái xác vô định lạnh lẽo nằm la liệt.

-Đi chúng ta tới phủ Thái Thú.

Cảnh đầu tiền mà 2 người nhìn thấy ở phủ thái thú đó là toàn bộ người hầu, nha hoàn đều treo cổ.

Ngụy Phong tiến vào cho người lục soát nơi đây.

Tất cả người hầu đều thấy xác nhưng xác của Thái thú và Phu nhân đã biến mất.

-Đại nhân ngài để ý xem còn thiếu ai không ?.

-Hả ? Mau tìm tên Kì Lan cho ta.

-Rõ.

Sau 1 hồi tìm kiếm tất cả thị vệ không ai thấy xác của ông ta ở đâu.

-Hắn chính là nghi phạm lớn nhất trong lần này ?.

-Đúng vậy đại nhân chúng ta có truy nã hắn không ?.


-Từ từ đã phát lệnh truy nã sẽ bứt dây động rừng hắn sẽ cố trốn thoát.

-Vâng đại nhân.

-Chúng ta đi tìm thêm dấu tích.

-Rõ.

Trên đường các con phố khắp nơi là thi theer nhưng có 1 nơi không có bất cứ thi thể nào hay dấu vết gì đó là Tụ Bảo Lầu.

-Tụ Bảo Lầu là nơi nào ?.

-Bẩm đại nhân đây là nơi chuyên buôn bán những vật phẩm quý giá ở mọi vùng a.

-Lạc Vân ngươi tiếp tục đi tìm kiếm xung quanh xem còn ai sống không,ta sẽ kiếm manh mối ở đây.

-Rõ.

Tụ Bảo Lầu được thành lập từ khi triều Minh gây dựng nên nơi đây đã tồn tại và có chi nhánh ở mọi nơi.

Không ai là không biết đến họ nhưng ông chủ Tụ Bảo Lầu thì chưa ai thấy.

Việc Tụ Bảo Lầu không bị làm sao hay có vết tích gì cho thấy việc này có người bên ngoài nhúng tay vào.

Bên trong Tụ Bảo Lầu vẫn có nhưng cuốn sổ được mở ra,chén trà còn đầy nước.

Điều kì lạ ở đây là chén trà này còn hơi ấm,những vật phẩm bên trong cũng còn nguyên cho thấy không ai đụng vào nơi này.

-Chén trà còn ấm ? Các ngươi chắc chứ.

-Thuộc hạ chắc chắn,sau khi thử xem độ ấm của trà với độ lạnh bên ngoài tại hạ cho rằng chén trà này chỉ mới đổ ra chưa đầy nửa canh giờ.

-Cái gì chẳng lẽ có người đã đến đây trước chúng ta.

-Thuộc hạ đã cho người đi tìm kiễm xung quanh nhưng không thấy ai ạ.


-Haizz lại là 1 bài toán khó !.

Thị vệ của Đông Xưởng tiếp tục tìm kiếm nhưng không có bất cứ thứ gì kì lạ ngoài chén trà còn nóng,không có vết tích-thi thể,vật phẩm còn nguyên.

Vậy rốt cuộc ai là người tới Tụ Bảo Lầu trước Ngụy Phong.

Căn bản không thể tìm được.

Thị vệ Đông Xưởng chỉ vỏn vẹn hơn 100 người tới đây cho dù toàn bộ tới cũng không thể tìm kiếm 1 người tại vùng đất rộng lớn này.

Bên phía Lạc Vân cũng không mấy khả quan,căn bản người dân Vân Nam đã chết sạch không còn ai sống sót.

-Khốn kiếp lũ khốn đó dám giết người nhièu tới vậy.

Bỗng nhiễn trong hẻm có 1 cái bóng lướt qua, người của Đông Xưởng nhanh chóng đuổi theo.

Cái bóng chạy vào 1 cái ngõ rồi biến mất khong rõ tăm tích.

Thứ họ thấy được chỉ là ngọn gió thoáng qua.

-Rốt cuộc là cái gì vậy.

Vùng đất Vân Nam này qua đáng sợ rồi.

Lạc Vân liền dẫn đội quay về bẩm báo với Ngụy Phong.

Các manh mối hợp lại thì căn bản đã có câu trả lời - cái bóng ".



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: 6: Manh Mối Mới !





‘’Ngụy phong sau khi nghe xong tin này liền cảm thấy rất kì lạ,mặc dù trong võ lâm cao thủ như vậy không thiếu những có thể qua mắt được Đông Xường là 1 chuyện rất khó.

Theo như tình hình thông bao từ Lạc Vân,hắn liền timg các cao thủ như vậy gộp lại.

-Ngươi mau đi báo tin cho Minh Chủ để giải quyết vấn đề này đi.

-Vâng đại nhân.

Vân Nam cứ thế bị diệt đi mà theo vụ án liên hoàn này cho thấy địa điểm tiếp theo sẽ là Hồ Nam.

Bởi vì ở đây vó 1 nạn nhân bị sát hại theo đúng phương thức như vậy.

Tri phủ của quận Khang Hà thuộc Hồ Nam bị sát hại vậy mục tiêu của chúng tiếp theo bắt đầu từ Khang Hà.

-Những người còn lại theo ta tới Khang Hà.

-Vâng đại nhân.

Khang Hà là 1 tỉnh phía Đông của Hồ Nam mặc dù khồn có gì nổi trổi nhưng chính là cầu nối dẫn tới trung tâm Hồ Nam.

Theo như những gì ghi chép cho thấy nạn nhân chết giống như nạn nhân thứ nhất nhưng điều kì lạ ở đây người này chết lại ở 1 tư thế khác-bị treo cổ.

Khi quân lính phát hiện ra thì nạn nhân đã chết được 8 canh giờ.


Gấp 2 lần so với thời điểm thứ nhất.

Tuy đó không thể làm manh mối thuyết phục nhưng các nạn nhân kế tiếp chết cách nhau thời gian cách 2 lần người phía trước.

Theo phân tích đó khả năng là 1 điềm báo mà hung thủ để lại.

-Vụ án thứ nhất cách thời điểm diễn ra vụ thảm sát là bao nhiêu ngày.

-Bẩm đại nhân theo thông báo là tròn 1 tháng ạ.

-Vậy vụ án thứ 2 cách thời điểm này bao nhiêu ngày rồi.

-Dạ tổng cộng là 13 ngảy rồi ạ.

-Ngươi mau đi báo cho hoàng thượng điều quân bảo vệ Khang Hà.

-Nhưng thưa đại nhân muốn điều động quân đội cần có bằng chứng và các việc quan trọng.

-Nói với hoàng thượng ta lấy đầu để đảm bảo việc này.

Thị vệ nghe xong có chút kinh ngạc nhưng liền lĩnh mệnh.

-Ông lão ông đi đến từ đâu vậy ?.

-Ta tới tới Khang Hà ,vị đại nhân này chắc không phải người ở đây phía Khang Hà được Thái thú đại nhân phát lệnh di cư toàn phủ rồi ạ.

-Vậy ông lão đi thong thả.

Ngụy Phong lỉền hiểu ra có người tìm ra manh mối này trước mình trong lòng rất muốn gặp vị này để kết hợp giải quyết vụ án 1 cách nhanh hơn.

Nên hắn liền quay lại tiến về phủ Thái thú.

-Đại nhân nhưng chúng ta còn chưa điều tra rõ ràng mà.

-Nếu ở đây có người tài ắt hẳn hắn đã điều tra ra hết rồi.

-Vâng đại nhân.

Còn phía bên Lạc Vân đã gặp được Minh chủ Võ Lâm.

-Mời đại nhân ngồi đó.


-Minh chủ khách sáo rồi hôm nay ta đến đây có 1 việc quan trọng liên quan đến việc giải án.

-Đại nhân có điều không biết người giang hồ chúng ta không liên quan tới triều đình.

-Nhưng ngài không biết rằng người giang hồ có liên quan tới vụ án của chúng ta.

-Đại nhân ngài nói rõ có người phạm vào án của triều đình ở trong giang hồ.

Vậy đó là ai ?.

-Đây cũng là mục đích của ta tới đây muốn điều tra về người này ?.

-Ngài nói rõ về đặc điểm của hắn đi ,ta sẽ tìm giúp ngài.

Lạc Vân liền kể chi tiết về đặc điểm của hắn cho Minh chủ.

Sau khi suy nghĩ 1 hồi ông ta cũng đã tìm được người có khả năng như vậy.

Theo lời kể của Minh chủ người này là Cước thủ Phong Lam là sát thủ chuyên nghiệp của Sát Thủ Lầu,hắn đã ám sát thành công rất nhiều vụ.

Nên muốn tìm được tên này rất khó huống chi chưa có thể chắc chắn hắn là người xuất hiện ở hiện trường vụ án.

Lạc Vân liền cáo biệt ra về trên đường chuẩn bị tới Hồ Nam hắn đã gặp được Lục Hùng tướng quân đang dẫn binh tức tốc tói phía Hồ Nam,hóa ra thị vệ của Đông Xưởng đã báo cho triều đinh về việc đó nên hoàng thượng lệnh Lục Hùng tới đó chi viện cho Ngụy Phong.

Bên phía Ngụy Phong cũng đã đến phủ thái thú Hồ Nam,ở đây canh gác rất nghiêm ngặtNgụy Phong liền gõ tới bái phỏng và có quản gia mời hắn vào.

Trong phủ Thái thủ rất đẹp có các vườn hoa 2 bên vào phòng tiếp khách,có 1 hồ nước gần đó nhìn cảnh vật tuyệt đẹp có thể ví như bồng lai tirn cảnh.

Cách bố chí nhà cừa cũng rất hợp lí và tinh tế dường như đã có 1 vị đạo sĩ cao thâm đã bố chí vậy.


Ngụy Phong được mời vào ở phòng khách và được tiếp đãi rất nồng hậu.

Một lúc sau Thai thú Hồ Nam Tô Hành tiến ra bên cạnh ông ta còn có 1 vị trông như học sinh thân hình mảnh mai toát lên thần thái đẹp đẽ.

-Bái kiến Ngụy đại nhân.

-Tô đại nhân khách sáo rồi đây là ?.

-À đây là quân sư của ta Mộc Liêm rất giỏi về chiến lược.

-Vậy sao vậy việc di tản người dân cũng do vị này nghĩ ra ?.

-Đúng vậy.

-Vị quân sư này có muốn cùng ta phá án không ?.

-Việc này ta không thể tự mình quyết định được đều là nghe ý kiến của Thái thú đại nhân.

-Vậy đại nhân nghĩ sao ?.

-Ta đương nhiên đồng ý rồi điều này có thể giúp giải quyết vụ án sao có thể từ chối.

Ngụy Phong cùng vị quân sư này tiên về Khang Hà để giải quyết vụ án Lục Hùng cũng đã tới kịp lúc giúp đỡ bảo vệ hiện trường’’

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: 7: Nhiễm Độc -giam Cầm





Vậy là cả 3 người cùng đồng hành tiến về Khang Hà dọc đường giúp rất nhiều người dân đang di tản về.

Hướng Khang Hà xa xôi chưa ngự rất nhiều oán khí tiếng quạ kêu sởn lạnh tóc gáy.

-Ngụy đại nhân chúng ta đã đi tới gần Khang Hà rồi trong đó còn có khói đen.

Chẳng phải đã di cư toàn bộ người dân đi rồi sao.

-Mau tiến về đó xem thử.

-Vâng.

Khung cảnh đập vào mắt của 2 người học chính là cảnh các người dân còn đang ở đây cúng bái 1 pho tượng quái dị.

Miệng của họ không ngừng đọc 1 cái gì đó thật quái dị.

Khi 1 thị vệ Đông Xưởng ra đó hỏi thử thì liền bị dọa cho khiếp sợ mà ngất đi.

Mắt của họ đỏ hoe như máu bàn tay gầy sơ xác như đã bị hut máu vậy.


Tinh thần của những thị vệ Đông Xưởng là cực cứng rắn mà bị dọa sợ như vậy không phải điều thường.

Bọn họ mồm không ngừng lẩm bẩm dường như đã mất đi thần trí giống như 1 con cương thi chính hiệu.

Dọa cho mọi người ở đó 1 phen hú hồn.

-Đại nhân giờ chúng ta phải giải quyết ra sao ?.

-Mau đi bảo Lục tướng quân bao vây nơi này lại không để cho bọn chúng thoát ra gây hại nhân gian đồng thời mau đi tìm ma nh mối quanh nới này cho ta.

-Vâng.

Người của Đông Xưởng vừa định kiểm tra thì bị những người đó tấn công khiến cho tổn thất nặng nề.

Bây giờ Ngụy Phong thực sự sợ rồi hắn liền kêu to tát cả mọi người nghênh chiến.

Quân đội cũng tham gia tiến công vào.

Rất nhanh đã giết hết đám người đó,xác của họ nhanh chóng bị phân huy giống hệt những kẻ ở Vân Nam.

-Đại nhân theo thẩm đúng là chất độc đó ạ.

-Tốt vậy chúng ta đoán đúng rồi mau thu thập manh mối và bao vây nơi này lại.

-Vâng đại nhân.

Quân đội gửi đến bao vây cả Khang Hà theo lệnh của Lục Hùng hóa trang thành thường dân tạo nên khung cảnh như bình thường tránh bứt dây động rừng.

Người của Đông Xưởng bị thương được chưa trị nhưng sau khi hồi phục lại thì liền tái bệnh căn bản không thể chưa khỏi.

Những người này được đưa về Kinh cho ngự y khám thử và kết quả đó là bệnh như độc căn bản không thể chữa bọn họ sẽ được triều đình phụ cấp gia đình cho đến hết đời nôm na là phụ cấp khi về hưu không cần tham gia bất kì cuộc chiến nào nữa đồng thời phải sống cách biệt với thế giới bên ngoài tránh lây nhiễm ra ngoài.

Để tránh bị bệnh mọi người ở đây bịt 1 tấm vải lên quanh mũi và mồm tránh bị nhiễm đồng thời không ai được rời khỏi đó khi chưa có thuốc giải.


Ngụy Phong bị giam lỏng tại Khang Hà rất khó để tham gia trận chiến nào nữa vì lòng quân nhuệ khí đã mất hết khi biết đây là bệnh truyền nhiễm chưa có thuốc giải.

Toàn bộ Hồ Nam bị quân lính bao vây chỉ có thể chờ chết.

Triều phái các trọng thần tới giải quyết và an định lòng dân còn các ngự y liên tục tìm thuốc giải.

Những người dân không may bị nhiễm liên tục khẩn cần thần phật vì khi đến thời khắc thảm khốc họ không biết mong chờ vào ai và chỉ có thần linh mới là chỗ dựa cuối cùng cho dân chúng.

Rất nhiều ngôi chùa đền được lập nên hương hỏa ngày đêm.

Ngụy Phong không chịu cảnh như vậy liền tập hợp các thị vệ tra manh mối về độc này các manh mối vụ án ở đây cũng tìm được rất nhiều.

Những kẻ gây ra nhưng vụ án thảm khốc như vậy được ghi nhận là những người thuận tay trái và bị mù.

Theo như phân tích tìm hiểu chất độc mà những người dân này gánh chịu bắt nguồn từ nguồn nước ở giếng gần đó mà nếu đổ chất độc vào giếng chỉ cần ở miệng giếng đổ xuống nhưng các thị vệ tìm thấy các dấu vết di chuyển dưới miệng giếng.

Đồng thời chỗ những chỗ đất ở vị trí 2 giờ và 4 giờ,6 giờ rất nhiều dấu vết.

Những người thuận tay phải sẽ theo xuống để lại theo số lẻ còn tay trái thông thường là chẵn dấu vết bên nào nhiều hơn thì khả năng cao là đó.

Còn vấn đề bị mù khả quan rất cao vì không có người mắt bình thường leo xuống dưới để đổ thuốc.

Mà còn có 1 số người nhìn thấy có vì người khả nghi loanh quanh ở miệng giếng rất lâu.

-Các ngươi ngoài những chứng cứ này còn điều tra thêm được gì nữa không ?.


-Dạ chỉ có thêm những chứng cứ chứng minh bọn chúng thuận tay trái thôi ạ.

Vết đạp chân ở chân phải thường sẽ mạnh hơn chân trái mà vết của bọn chúng ở kéo dài thẳng lên tay sẽ là tay phải ở hướng 3 giờ ạ mà những vệt to ở hướng 4 giờ chứng tỏ bọn chúng thuận tay trái.

-Nhưng cái ta cần ở đây là những manh mối khác chứ không phải những điều vô nghĩa này.

-Dạ ta sẽ cố hết sức tìm thêm mong đại nhân kiên nhẫn.

-Kiên nhẫn ngươi nghĩ xem chúng ta đã bị giam cầm bao nhiêu ngày rồi mau đi điều tra ngay.

-Dạ dạ.

Người của Đông Xưởng và ngay cả Ngụy Phong cũng không còn chiyn nổi những ngày tháng bị tù túng giam cầm này nữa.

Lòng bức bối tâm khó tịnh.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: 8: Suy Luận Trong Đầu Há Ai Nghe





Những tháng sống tù túng ở Khang Hà khiến cho những tinh anh thị vệ Đông Xưởng và hàng ngàn quân nản chí thậm chí lương thực cũng không còn nhiêu.

Ngụy Phong quyết định dẫn người trong đếm tiến tới doanh trại gần nhất để cầu cứu viện.

-Toàn bộ chuẩn bị những đồ dùng cần thiết chưa ?.

-Dạ rồi.

-Đi !.

Trong đêm trăng sáng bóng các thị vệ in rõ dưới mặt đất.

Người dẫn đầu tiến ra doanh trại đó chính là Lạc Vân.

Với khinh công cửa hắn đủ để thót thân trước sự truy sát từ cao thủ tuyệt thế.

Đoàn người tiến vào doanh trại triều đình đóng ở đó nhưng điều ngạc nhiên là toàn bộ quân lính ở đây đã chết sạch kể cả tướng lính.

Hàng trăm quân lính chết không có 1 dấu vết đánh nhau thậm chí kể cả kho lương cũng bị đốt sạch.

Doanh trại không còn gì ngoài 1 đống tro tàn trước cảnh tượng này Lạc Vân liền tìm những manh mối còn xót lại và những người may mắn sống xót.


Những người ở đây chết không có 1 dấu vết phản kháng lại hay có 1 vết thương nào cả.

Phán đoán của Lạc Vân rằng những người này chết do trúng độc nhưng không thể biết được là độc gì chỉ khi nghiệm y mới có thể có đáp án.

Nhưng có 1 dấu hiệu cho thấy đã chứng minh được suy đoán của Lạc Vân đó là mạch tượng của những người này đều nổi lên hiện rõ và đều tỏ ra 1 màu tím đậm dọa bọn họ lúc kiểm tra.

Lạc Vân kiểm tra thử thức ăn mà quân lính ở đây ăn lúc trước khi chết thì thấy vẫn còn rất mới chưa có dấu hiệu thối rữa chứng tỏ vụ thảm sất này xảy chưa lâu.

Lạc Vân dùng kim bạc thử độc ở đồ ăn rồi sai người đun 1 nồi nước nóng thử độc.

Đúng thật độc từ kim chảy ra 1 màu xanh hòa vào dòng nước.

Màu xanh đại diện cho sự tàn khốc ác độc.

Theo kinh nghiệm của mình Lạc Vân cũng đoán ra đây là độc Tằm chỉ có ở Mông Cổ độc này không có thuốc chữa và khi nhiễm trong 1 thời gian ngắn sẽ phát tác xảy ra cái chết đột ngột.

Thế lực của đám người này thật lớn phía sau có Mông Cổ và Đại Hòa cho thấy dã tâm muốn chinh phục Trung Hoa của 2 nước gần biên giới.

Điều này liên quan đến xã tắc giang sơn mà phạm vi của Đông Xưởng không có nhiều quyền hành như vậy.

Để tránh Đông Xưởng tạo phản luật pháp Nhà Minh cho Đông Xưởng rất ít quyền lợi không có quyền tham gia vào triều chính.

Lạc Vân đành dẫn đội quay về Khang Hà để thông báo cho Ngụy Phong.

-Bẩm đại nhân toàn bộ quân lính bao vây quanh Khang Hà chết hết rồi ạ.

-Cái gì ? Không xong.

-Sao vậy đại nhân chúng ta có thêm manh mối là chuyện tốt mà.

-Ngươi đây là chưa nghĩ thấu đáo rồi.

-Mong đại nhân dạy bảo.

-Nếu triều đình đến bao vây chúng ta tránh lan truyền dịch mà đám người đó lại chết 1 cách thần bí như vậy.

Những nghi ngờ lớn nhất chính là chúng ta.


Sở dĩ triều đình đã cho Đông Xưởng rất ít lợi ích để tránh tạo phản nên nhân cơ hội này rất có khả năng vài vị quan viên sẽ tố cáo chúng ta.

-Đại nhân vậy chúng ta phải làm thế nào ?.

-Người của Đông Xưởng khắp Minh triều có bao nhiêu ?.

-Dạ chỉ có hơn 2 ngàn người thôi ạ.

-Tốt thông bao cho các nhánh khác tập hợp lại, cố gắng thông báo cho các thị vệ ở gần Hoàng thượng thắt chặt bảo vệ.

-Vâng.

Ngụy Phong vẻ mặt căng thẳng rất có khả năng Đông Xưởng sẽ bị thanh tẩy hàng ngàn thị vệ bị giết nếu bị đẩy trách nhiệm phản quốc.

Nhưng vấn đề lớn nhất của họ ở đây đó chính là lương thực.

Lương thực thì ngày càng cạn kiệt không có nơi nào cung cấp mà chưa kể nếu bây giờ tự ý tiến ra khỏi Khang Hà chắc chắn sẽ bị chém đầu.

Bọn họ đành vậyt lộn trong cơn đói những manh mối mà kiếm được bây giờ cũng vô dụng,mọi hoạt động điều tra đều gỡ bỏ toàn bộ.

Họ nếu không có người cung cấp lương thực khả năng cao sẽ chết vì đói.

Xung quanh Khang Hà chỉ có những khu ruộng bị tàn phá nặng nề không có lương thực cung ứng.

Ngụy Phong thấy vậy căn bản không chống đỡ đại cục như vậy được nên liền dẫn thị vệ Đông Xưởng tiến ra ngoài.

Lục Hùng chịu không nổi liền dẫn quân về Kinh.


Giặc không thấy đâu mà chỉ thấy được 1 mảnh đất hoang tàn căn bản không có 1 tên thần bí nào tới.

Suy đoán của Ngụy Phong như thể đã sai không có khả năng phục dậy.

Nhưng nghĩ đến đây Ngụy Phong mới suy xét lại những việc trải qua.

Nếu muốn bắt địch không nên đánh động mà khi dân chúng di tản như vậy làm cho bọn chúng phát hiện ra.

Kế hoạch di tản là do Mộc Liêm hiến kế sẽ có điểm nghi vấn hắn là nội gián và thông báo cho địch theo cách đó.

Nhưng suy đoán chỉ là suy đoán không thể kết án theo 1 phương diện không có chứng cứ như vậy được.

Ngụy Phong đành dẫn thị vệ hướng tới phủ thái thú mong nhờ sự giúp đỡ cùng với bảo vệ ông ta.

Nếu Khang Hà thất bại khả năng cao Phủ Thái Thú là mục tiêu tiếp theo của bọn chúng.

Đông Xưởng thị vệ phi ngựa rất nhanh nhằm giải quyết suy luận.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: 9: Quân Đội !





“Ngụy Phong phi ngựa dẫn người đi ngay trong đêm nhưng để phòng bị bắt lại họ đành dùng những bộ áo giáp làm thành 1 con bù nhìn cưng dây 2 dầu có thể chuyển động 1 ít tránh bại lộ.

Vì tình hình mầm bệnh nên triều đình sẽ không dám tiến vào sâu,có thể lánh đi 1 thời gian.

Lục Hùng vì dẫn rất nhiều binh mã nên chỉ có thể tiến vào trong núi lập nên doanh trại tạm thời,đợi thời cơ.

Khi đến phủ Thái Thú thì nơi đây vẫn bình an chưa có họa gì xảy ra.

Tô Hành hiện tại rất bận nên không ra tiếp đón Ngụy Phong được thay vào đó chính là Linh Nhi con gái đầu của tông ta thay cha tiếp quản mọi việc trong phủ.

Ngụy Phong vừa nhìn đã mê vẻ đẹp của đại tiểu thư Tô Gia không có gì sánh bằng.

Hai người nhìn nhau lần đầu đã trúng ánh sét ái tình.

Nhưng vì nghiệp lớn chỉ có thể dừng tại đây.

-Bái kiến Ngụy đại nhân.

-Tiểu thư.

-Người đâu mau sắp xếp phòng cho Ngụy đại nhân và các vị đây.


-Vâng.

Ngụy Phong thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng có nơi để dừng chân và ăn uống.

Nhưng họ không hề biết Khang Hà đã có 1 đội quân đang tập kết chuẩn bị tiến đánh các quận còn lại.

Dẫn đầu đội quân này đó chính là Bá Long-chiến tướng số 1 của Mông Cổ.

Sở dĩ chúng vào sớm như vậy là do bên trong có nội ứng tiếp ứng cho chúng.

Ngụy Phong căn bản chưa biết chuyện này mà quân đội của Lục Hùng vẫn đang ở trên núi chưa hề có tin tức này.

Bây giờ cả Hồ Nam như đang trong tay của quân Mông chuẩn bị nấu chín vậy.

Ngụy Phong những ngày này đều điều tra các manh mối mà mình tra ra được không hề có kế hoạch cho các bước tiếp theo.

Vì Khang Hà là 1 tỉnh của Hồ Nam nên cả Hồ Nam bị trói buộc không thể ra ngoài tránh mầm bệnh lan ra cho nên Mông Cổ lợi dụng tình thế này cho quân tiến vào Hồ Nam đầu tiên để thăm dò.

-Ngươi nghĩ chúng ta bây giờ phải làm sao ?.

-Bẩm đại nhân nếu cứ tiếp tục ở đây e rằng sẽ mất đi uy danh của Đông Xưởng với cả chúng ta điều tra án chứ không phải đi chơi nên cần nhanh chóng kết thúc.

-Nếu việc này liên quan tới chính trị thì sẽ ra sao ?.

-Bẩm đại nhân điều này ta vẫn chưa có suy tính.

-Ừm ngươi lui đi.

-Thuộc hạ cáo lui.

Triều đình bây giờ cũng loạn hết lên,có rất nhiều việc cần nhờ đến hoàng đế, các quan thần nổi loạn hết lên.

Vì vậy nên Chu Vân không thể nhận được tin tức gì từ biên cảnh.

Người Mông Cổ nhanh chings đánh chiếm các thành trì trong nháy mắt.

Tô Hành khi biết được chuyện này liền phái quân linh tới nhưng đã không còn thấy ai ở đó.

Nơi này chỉ còn 1 đống hoang tàn.

-Lần này lại giống lần kia rồi không biết Ngụy đại nhân có kế sách gì không.


-Tô đại nhân theo tình hình cấp báo rằng toàn bộ các quận quanh Khang Hà đều bị tàn phá nặng nề vậy tiếp theo có lẽ nhắm tới phủ thái thú.

-Sao ngài có thể khẳng định được điều đó ?.

-Vân Nam lúc trước bị tàn phá là do 4 đại quân từ 4 quân ồ ạt tiến vào,vậy ngài nghĩ nếu bọn chúng chiếm các quận quanh đây thì mục tiêu tiếp theo của bọn chúng là gì ?.

-Nuốt trọn Hồ Nam ?.

-Đúng vậy ngài mau dâng sớ nhờ triều đình giải vây đi.

-Không được,triều đình bây giờ đang rất loạn nếu ta dâng sớ sợ sẽ không có hồi đáp.

Ngụy Phong suy nghĩ 1 hồi rồi đáp lại.

-Nếu vậy có thể nhờ quân đội trong tay Lục tướng quân để bao vệ Hồ Nam.

-Nhưng ta không biết họ ở đâu.

-Ngài yên tâm,ta biết.

Nói rồi Ngụy Phong liền sai 1 đám người mang thue lên đỉnh Hồi Luân tìm Lục Hùng.

Quả nhiẻn hắn đoán không sai,Lục Hùng đang ở trên đây vì địa thế hiểm trở và có nhiều thú hoang nên hắn đã chọn nơi đây làm cứ địa.

-Lục tướng quân đây là thư của đại nhân ta moief ngài đọc.

Lục Hùng đọc 1 lúc thì liên nổi giận lôi đình vì ngay dưới mí mắt hắn quân Mông lại dám đánh chiếm các thành trì của Đại Minh.


-Được ta sẽ mang quân tiến đánh và bảo vệ Hồ Nam.

-Vâng.

Bên này Ngụy Phong cũng không rảnh, hắn đốc thúc thị vệ bao vây quanh các khu rừng để thông báo về cứ địa của quân Mông nhưng không có tung tích.

Mấy nghìn quân mà chỉ trong vài ngày đã biến mất đó là điều không thể,chúng đã dùng cái gì để che dâu bản thân.

Đó là 1 câu hỏi lưu trong long của Ngụy Phong mấy hôm nay.

Mộc Liêm thì vẫn rất bình thường hắn không hề có 1 dấu hiệu bất thường nào cả.

Mọi manh mối giờ rối tung lên không khớp với nhau là bao nhiêu.

Vấn đề lớn nhất bây giờ là làm sao để bảo vệ được Hồ Na 1 cách an toàn.

Quân đội của Hồ Nam chỉ có vỏn vẹn 3000 quân vì lí do chiên tranh nên quân đội các xứ cắt giảm bớt đi làm cho lực lượng yếu quân mỏng manh khó bảo vệ được thành trì.

Tô Hành tấu sơ lên vua mong có quân đội cứu trợ nhưng chưa có hồi đáp.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: 10: Đại Chiến Liên Miên





"Khi tấu chương tới tay Hoàng đế thì liền có chiếu chỉ sắc phong Lục Hùng làm đại tướng quân dẫn hơn 5 vạn đại quân tiến đánh bảo vệ vùng Hồ Nam.

Các nơi khác liền có quân đội tới tiếp ứng.

Ngụy Phong liền được hồi Kinh bảo vệ Hoàng đế.

Nhân lực từ khắp nơi tụ về chiến trận,chiến tranh khắp nơi làm cho dân chúng lầm than.

Hai năm sau chiến tranh cuối cùng cũng kết thúc,Đại Minh tổn thất quân đội và của cải nặng nề.

Dân chúng di tản trở về quê cũ.

Từ 1 vụ án mà làm cho cả đất nước chiến tranh,điều này làm cho Chu Vân càng thêm tín nhiệm Đông Xưởng vì việc họ làm có thể liên quan tới cả 1 quốc gia.

-Bái kiến đại nhân.

-Ừm ! Hai năm trôi qua thật nhanh.

-Chúng ta có tiếp tục điều tra vụ án khi xưa không ạ ?.

-Rất khó chiến tranh đã xóa đi các dấu vết quan trọng với cả Chu đế cũng không còn mảy may tới nó nữa.

-Vậy những người đã chết dưới tay bọn chúng đều không có 1 lời giải thích sao ?.

Ngụy Phong liền lật bàn tức giận.

-Ngươi nghĩ ta muốn chắc nhưng giờ Chu đế không cho phép tìm hiểu nữa thì sao được.


-Thuộc hạ ngu muội.

Vì trong những vụ án năm xưa Đông Xưởng không tìm ra hung thủ đứng phía sau nên Chu đế quyết định bãi đi 1 năm công lao và cách chức toàn bộ Đông Xưởng xuống 1 bậc.

Nhưng có công bảo vệ mệnh quan triều đình nên được ban 1 món bảo vật từ Chu đế.

Sau chiến tranh cả thiên hạ trở lại như cũ Đông Xưởng được di chuyển đến gần tẩm cung của bệ hạ dễ lòng bảo vệ.

-Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn tuế.

-Chúng ái khanh bình thân.

-Muôn tâu bệ hạ ở Kinh Châu xuất hiện 1 vụ án làm quan phủ không tìm ra,thái thú Kinh Châu muốn dâng tấu sớ lên ạ.

-Vụ án giết người hàng loạt tại Kinh Châu.

-Vâng thưa bệ hạ nạn nhân chủ yếu là trẻ nhỏ còn 1 số là người lớn.

Chu đế liền viết 1 bản chỉ đưa cho thái giam mamg tới Đông Xưởng.

-Mang tới đưa cho Ngụy Phong bảo hắn tiếp nhận vụ án này.

-Vâng thưa bệ hạ.

Thái giám đi kiệu nhanh chóng tới tới Đông Xưởng Thủ Phủ là nơi cấp cao trong Đông Xưởng ở đây.

-Ngụy Phong mau ra tiếp chỉ.

-Tổng Đốc Sứ Đông Xưởng Ngụy Phong tiếp chỉ.

-Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết,nay Kinh Châu có án truyền Ngụy Phong tới Kinh Châu phá án,nội trong nửa năm không phá được án thì cách chức về quê.

-Thần lĩnh chỉ.

Thái giám đưa chiếu chỉ của Chu đế cho Ngụy Phong rồi rời đi ngay.

-Đại nhân chúng ta chie có nửa năm sao có thể phá án được.

-Tất phải xong nếu không thì mang mũ quan trả lại triều đình.

Thời gian gấp rút Ngụy Phong liền cùng Lạc Vân và vài huynh đệ tiêna về phía Kinh Châu.

Nơi đây phồn hoa tráng lệ là vùng đất giàu nhất của Đại Mimh ta.

Ngụy Phong kiếm 1 quán trọ nghỉ ngơi và nghe ngóng vài chuyện.

-Tiểu nhị !.


-Dạ các vị đại nhân muốn thưởng thức món gì ạ.

-Cho ta 1 bàn thức ăn và 2 ấm trà lên đây.

-Vâng.

Người Đông Xưởng mặc đồ như những hiệp khách bình thường để tránh lộ hành tung.

-Khách quan đây là món ăn của các ngài chúc ngon miệng.

-À ta có 1 số chuyện cần hỏi.

-Khách quan muốn hỏi chuyện gì ?.

Ngụy Phong liền ném 1 thỏi bạc cho tên tiểu nhị.

-Ta muốn hỏi về các vụ án xảy ra trong Kinh Châu.

-Cái này!
-Nếu có được thông tin ta sẽ cho ngươi thêm bạc.

-Dạ vâng cái này thì đơn giản,ở Kinh Châu có 1 vụ án xảy ra hang loạt các nạn nhân đều treo cổ ở nhà riêng 1 cách bí ẩn.

-Quan phủ có điều tra chuyện này không ?.

-Dạ có ngày nào cũng có người đi tuần quanh khu vực và điều tra án nhưng nghe nói chưa tra được manh mối nào.

-Được rồi cầm lấy.

-Cảm ơn đại nhân.

Ngụy Phong cùng đồng bọn không nói câu gì liền đạt tiền ăn lên bàn rồi đi tới nhà Tri Phủ.

Lạc Vân lên trước gõ cửa.


-Ai vậy ?.

-Ta là Ngụy Phong tới từ Đông Xưởng Thủ Phủ theo lệnh của Chu đế đến để điều tra án.

-Hóa ra là các vị đại nhân mời vào mời vào,lão gia đang trong thư phòng ạ.

Tiến vào khu nhà của Tri Phủ ở đây đúng là quá xa hoa lộng lẫy vì Kinh Châu là vùng đất màu mỡ nên rất nhiều thương nhân tụ họp,quan phủ có thể nlis thu được rất nhiều lợi lộc.

-Lão gia các vị đại nhân từ Kinh đô tới.

-Mau mời vào.

-Ngài là ?.

-Ta là Tổng Đốc Sứ Đông Xưởng theo lệnh Chu đế tới để điều tra án mong có thể tá túc ở đây.

-Vinh hạnh gia môn mời đại nhân vào nhà ta thô sơ mong ngài không chê cười.

Trong thâm tâm của Ngụy Phong rất muốn nói câu này:"Nhà ta căn bản không bẳng nhà của ngươi".

Cả vùng Kinh Châu rất nhộn nhịp các tòa lầu cao trót vót nhưng khi về tối tất cả các hoạt động này đều ngừng hết,người nào người nấy đều trốn trong nhà tránh gặp phải hung án.

Thời điểm này đối với người thường là đại kị nhưng đối với Ngụy Phong là thời gian lilítưởng để rà soát toàn bộ nội phủ.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: 11: Sự Phồn Hoa





"Vào buổi đếm người của Đông Xưởng đã ẩn dật tản ra khắp các ngóc ngách của Kinh Châu.

Quân phủ vẫn đi tuần như thường lệ,làn gió thổi quả những chiếc lá bay qua lạnh cả xương sống.

-Chết tiệt làn gió dọa ta.

-Ngươi tập trung đi tuần đi đại nhân đã dặn phải đi tuần hết khu này tới sáng mới được về.

-Khổ cho thân xâc chúng ta thật.

-Đi thôi.

Những cái bóng đen chạy trên mái nhà tạo ra những âm thanh" lạch cạch".

Những người tỉnh giấc nghe thấy những âm thanh này cùng không dám lộ ra tiếng động.

Vì đó là dấu hiệu khi địa ngục mở cửa.

Lạc Vân đích thân đuổi theo chúng trong âm thầm,vài thị vệ cũng đi cùng phòng chuyện bất trắc.

Ngụy Phong cho vài người túc trực bảo vệ Tri phủ Kinh Châu.

Những cái bóng đó hướng tới phủ Thái thú,Lạc Vân vì không muốn đánh động nên liền bám sát theo sau.

Người của Đông Xưởng ở gần đó thấy tiếng động thì liền bám theo.

Những tên sát thủ này căn bản không chuyên nghiệp.


Nếu là sát thủ hàng đầu điều tối kị nhất đối với họ là tiếng động.

Những cái bóng đó nhanh chóng tách ra tiến vào 4 phía phủ,Lạc Vân liền đốt pháo tín hiệu.

Các thị vệ ùa ra.

-Chết tiệt chúng ta bị bám theo rồi.

-Mau tách ra hành động.

-Vâng.

Phủ thái thủ nổ ra 1 trận chiến khốc liệt nhưng nhóm sát thủ này căn bản võ công không cao nênn thị vệ Đông Xưởng có thể chế ngự chúng 1 cách đễ dàng bắt sống được 8 tên chết 4 tên.

-Nói ! Ai sai các ngươi đến đây.

-Thà chết chứ không hé nửa lời ?.

Lạc Vân đã cho đánh ngất tất cả bọn trung khám nghiệm cả người tránh bọn chúng dùng độc tự sát.

-Các ngươi mau nói đi trước khi ta đùng cực hình của Đông Xưởng để tra tấn.

Khuân mặt của Ngụy Phong lạnh buốt tay cầm 1 chiếc kìm và 1 lò than bên cạnh khiến cho bọn chúng sợ hãi đến bất tỉnh.

-Giờ các ngươi có khai không ?.

-Ta khai ta khai.

Người sai khiến chúng ta chính là Mục Thái Thú.

-Hả ? Một tên thái thú mà cũng dám làm chuyện này các người chắc chắn ?.

-Ta thề ta còn biết mật đạo của nhà hắn còn ở đâu ,ngài đại nhân đại lượng tha cho ta.

-Nhốt hắn vào ngục.

-Vâng.

Ngụy Phong liền dẫn người bao vây phủ thái thú.

Người của thái thú liền phản kích lại băn steen ra ngoài.

Ngụy Phong cho người áp sát và tiến vào bắt toàn người trong phủ.

-Kẻ nào phản kháng giết không tha.

-Rõ.

Thái thú phủ chống trả được 2 canh giờ thì liền bại diệt,thái thú Kinh Châu vì phạm tội giết hại bách tính,có âm mưu sát hại mệnh quan triều đình tội xử trảm.


Đưa về Kinh thành mùa xuân năm tới xử tội.

Ngụy Phong được Chu đế ban thưởng rất hậu hĩnh,các chức vị của Đông Xưởng cũng được khôi phục lại.

Chỉ là vụ án này quả thực rất kì lạ.

Nếu vụ án chỉ có những tình tiết như vậy thì đáng ra không cần Đông Xưởng,quan phủ cũng có thể phái binh lính tới điều tra.

Chứng tỏ trong nội phủ căn bản có nội gián.

Tin tức của Ngụy Phong vừa truyền ra,cả phủ Kinh Châu thanh lọc sạch sẽ.

Vụ án được khép màn lại.

Kinh Châu phồn hoa trở lại như bình thường.

Chu đế quyết định cho Đông Xưởng 1 tòa lầu tại Kinh Châu để phòng đề bảo vệ chốn phồn hoa này.

Sau vụ án này Ngụy Phong tiếp tục tìm lại những manh mối năm xưa để tìm ra những kẻ phản quốc nhưng rất ít manh mối được tìm thấy nhưng cũng có thể xác định được vị nào là nội gian-Lục Vương Gia.

-Cho người theo dõi hành tung của Lục Vương gia đi.

-Vâng đại nhân.

Những ngày tháng yên ổn chưa được bao lâu thì ở biên giới phía Bắc xuất hiện các vụ mất tích bí ẩn làm cho quan phủ tổn thất không nhỏ.

Vì chiến tranh vẫn còn nên Chu đế không thể không quan tâm vùng biên giới này liên tục có Man tộc quậy phá nếu tâm quân lính không cao sẽ có thể dẫn tới mất vùng đất biên giới.

-Mang ý chỉ của trâm tới cho Ngụy ái khanh.

-Vâng bệ hạ.

Lúc này cả Đông Xưởng đang bận rộn luyện tập võ công vì không xuất hiện vụ án nào quá nghiêm trọng cả.


-Ngụy Phong mau ra tiếp chỉ.

-Ngụy Phong tổng đốc sứ Đông Xưởng tiếp chỉ.

-Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết,nay biên cương phía bắc đang bị Man tộc tấn công liên tục lại xảy ra các vụ mất tích li kì.

Vì giang sơn vì lòng dân ở biên cương nên ta quyết định phái Ngụy ái khanh tới đó điều tra án.

Khâm thử.

-Ngụy Phong tiếp chỉ.

Đông Xưởng vì được nhàn dỗi được 1 lúc thì liền tức tốc lên đường tiến ra biên cương phía bắc điều tra.

Nhưng lần này cũng có lợi cho Ngụy Phong vì vụ án năm xưa.

-Lạc Vân ngươi dẫn 200 thị vệ tiến về phía bâc tản ra các thành trì ở đó đợi lệnh.

-Rõ.

Hai người cùng hướng về phía bắc nhưng lại đi khác đường nhau,vụ mất tích rất xó thể liên quan tới các mệnh quan triều đình không chịu an phận ở biên ải phía bắc.

Người của Đông Xưởng tức tốc lên đường mất 1 tháng mới có thể tới được đó.

Vùng đất lạnh lẽo người dân đói nghèo nằm la liệt ở các thành trì.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: 12: Biên Ải Phía Bắc





‘’Biên ải phía Bắc rộng lớn,nơi mà quân đội thường xuyên túc trực ngày đêm,người dân lẻ đây hầu như không có ai là khấm khá cả.

Họ rất nghèo ,nghèo đến nỗi nằm la liệt dù đã có những chính sách mà triều đình đưa ra để cứu tế nhưng hầu như ai cũng biết người dân sẽ chẳng có được chút lợi lộc nào từ những tên tham quan.

Nguỵ Phong dẫn người đi 1 vòng các nơi lớn của biến ải,thành trì lớn nhất lẻ đây là Vô Ưu Quận.

Quận thành lớn nhất phía Bắc, ở đây có hàng ngàn quân trấn thủ bảo vệ bách tính.

Nguỵ Phong cho người hỏi 1 bà lão bán đồ bên đường.

-Bà lão,bà có biết quận thành này hiện giờ có ai là quận chủ không ?
-Haizz, cậu là người phương khác sao ? Quận chủ ở đây tất nhiên là Bạc Liễu đại nhân rồi.

Tên thị vệ ngây người 1 lúc rồi cảm tạ rời đi Thoòng báo cho Nguỵ Phong.

-Đại nhân quận chủ của Vô Ưu Quận là Bạc Liễu nhưng theo ghi chép quan viên trong cả quốc thì phải là Mục Kiều mới đúng.

-Ta biết,mau cho người đi điều tra quanh quận thành cho ta,xem tên này rốt cuộc là ai mà dám tự ta lấy chức vị của quan viên đồng thời điều tra xem ai là thủ quân của quận này.


-Rõ.

Vụ án mất tích xảy ra liên tục 1 cách li kì đến cả Quận chủ Vô Ưu Quận cũng đã bị đánh tráo chứng tỏ trong số các quan tước ở liên quan trực tiếp và 1 số người đã liên quan gián tiếp dẫn tới vụ việc không được bẩm báo lên triều đình.

Nguỵ Phong cho người phân tán khắp Vô Ưu Quận, điều động 1 số lượng lớn thị vệ canh trừng phủ quận chủ.

Vì để tránh bị nghi ngờ điều tra,Nguỵ Phong đích thân tới phủ quận chủ làm khách vì nơi đây chắc hẳn đã biết tin có người đến điều tra án,nên rất khó làm trong âm thầm.

-Người là ai ?
-Ta là Nguỵ Phong Tổng đốc sứ được cử tới đây điều tra án.

-Thì ra là Nguỵ đại nhân mời ngài vào.

Nguỵ Phong đi vào trong phủ quận chủ,nơi đây thanh bình lãnh đạm không giống với sự xa hoa chở các phủ khác.

Nguỵ Phong được người hầu ở phủ quận chủ tiếp đãi nồng hậu, trên mặt ai cũng tỏ ra vẻ vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra.

Một lúc sau,Bạc Liễu chính thức xuất hiện, hắn mặc 1 bộ thường phục cũ không có gì mới mẻ hay đắt đỏ cả.

-Bái kiến Nguỵ đại nhân.

-Bạc Quận Chủ không cần đa lễ mà ta nhớ rằng,quận chủ của phủ này là người khác mà ngươi lấy ghế quận chủ này từ đâu vậy.

-Nguỵ đại nhân có chút thẳng thắn nhưng ta đã được triều đình bổ nhiệm làm quận chủ Vô Ưu Quận há có thể sai.

-Chắc có thể là do ta có chút nhầm lẫn.

Nguỵ Phong trong lòng biết rõ hành động lần này của mình đã đánh rắn động cỏ nhưng có thể phân rõ ranh giới giữa hắn và Bạc Liễu là có thể hiểu.

Nguỵ Phong được đưa tới phong dành cho khách nơi đây có chút xa hoa nhưng không so được với các phủ khác được.

Các thị vệ của Nguỵ Phong lung sục toàn bộ quận thành để tìm ra các đầu mối quan trong bộ máy màn tộc đang ăn sâu vào quận thành này.


-Ngươi đã liên lạc được cho Man Di chưa ?
-Bẩm đại nhân vẫn chưa ạ.

-Khốn kiếp,quân triều đình đã tới đến cửa rồi mà hắn vẫn chưa có động tĩnh gì chẳng phải người thiệt là ta hay sao.

-Đại nhân bớt giận.

-Ngươi mau đi bảo thủ quân đếm quân đi lục soát khắp thành tránh cho mấy tên thị vệ của Đông Xưởng tìm được gì đó.

-Vâng.

Ở bên này người của Lạc Vân cuối cùng cũng tới Vô Ưu Quận nhưng đã được cải trang thành thương nhân dễ dàng xâm nhập vào các đoàn người nhỏ và các quán rượu.

Lạc Vân cho người báo tin với Nguỵ Phong về những tin tức các quận thành kế bên.

Quả nhiên hầu như các quận thành đều có sự xuất hiện của Man Tộc không những thế bọn chúng còn đang nắm quyền kiếm soát toàn bộ quận thành.

Trước tình hình này Nguỵ Phong âm thầm cho người báo tin về triều đình phái quân đến chi viện đồng thời báo cho Nguyên Soái Trấn Thủ phía Bắc-Tả Luyện để hắn đề phòng cảnh giác cao hơn.

Người của Man Tộc đang âm thầm xây dựng quân đội dưới lòng đất đào tạo ra 1 đội quân nội ứng ngoại hợp tiến đánh phá vỡ biến cảnh phía bắc.

Nguỵ Phong trong những ngày này để che mắt Bạc Liễu mà tiến hành điều tra như bình thường.


Hắn chọn những nơi gần Man Tộc nhất mà không bị Bạc Liễu cảnh giác mà điều tra.

Khu vực phía đông Vô Ưu Quận chính là nơi đó,nơi mà chỉ gồm những người nghèo sinh sống không nơi nương tựa.

Triều đình cử ra Võ Kim tướng quân lĩnh 2 vạn binh mã ngày đêm tiến đến biên cảnh phía Bắc quét sạch Man Tộc.

-Kế hoạch hiện nay thế nào ?
-Bâm tộc trưởng quân đội chúng ta rèn luyện trong Vô Ưu Quận đã đạt tới 1 vạn rồi a.

-Tốt lắm tiếp tục cho quân lên đó đẩy mạnh rèn luyện,ngày này tháng sau sẽ san bằng phía Bắc của Đại Minh.

-Rõ.

Nguỵ Phong lần này mang tới đây cùng với thị vệ của Lạc Vân chỉ có vỏn vẹn vài trăm người rất khó để bảo vệ bách tính nên quân lính chưa đến kịp.

’’

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: 13: Quét Sạch Phản Loạn





‘’ Sau Khi liên lạc cho Man Đi không thành,Bạc Liễu cho quân đội trong thành đề cao cảnh giác hơn đồng thời cắt đứt liên lạc với triều đình,sát hại hàng chục quan viên của triều đình.

Nguỵ Phong biết tình hình như vậy nhưng lực bất tòng tâm,đưa các thị vệ cùng Lạc Vân đến trưa tại tửu lầu trong quận.

-Đại nhân chúng ta khó có thể tránh khỏi sự truy sát của bọn chúng.

-Triều đình vẫn có lệnh giữ nguyên vị trí, nếu đột phá trốn khỏi thành sẽ làm kinh động tới bọn chúng,hàng vạn người dân sẽ bị bọn chúng thảm sát.

-Ta hiểu đại nhân.

-Cố gắng liên lạc cho Tả Nguyên Soái cho quân chi viện.

-Vâng đại nhân.

Mấy ngày này,quân của Bạc Liễu đi lùng sục toàn thành,nơi nào khả nghi chúng liền thảm sát hết,khiến dân chúng vàng khiếp sợ.

Chu Đế nghe được tin liền phái binh mã dốc toàn lực tiến tới Vô Ưu Quận,bảo vệ bách tính nơi đây.

Trong thời gian này,Nguỵ Phong cho người đi vẽ 1 tấm bản đồ của Vô Ưu Quận tất cả đường ra lối vào.

Đồng thời điều tra thời gian chuyển giao công việc của quân lính trong thành.


Thị vệ Đông Xưởng nhanh chóng tra ra các mốc thời điểm quan trong chuyển giao công việc đó là canh 3 và thời điểm mặt trời lên cao nhất.

Theo suy luận thời điểm lí tưởng để đánh vào Vô Ưu Quận là canh 3 nhưng quân lính canh phòng bên đem nhiều gấp đôi với ban ngày nên việc này sẽ gây ra kinh động rất lớn.

-Trong các cửa thành thì ngươi nghĩ cửa nào yếu nhất.

-Bẩm đại nhân,hiện giờ các cửa thành đều có người của Bạc Liễu canh giữ rất khó để đột nhập nhưng ta liên lạc với vị thủ quân cửa Bắc từng là thống lĩnh của triều đình 1 lòng với triều đình.

-Lão ta liệu đáng tin không ?
-Bẩm đại nhân không thử thì không biết được ạ nhưng vẫn nên chuẩn bị phương án rút lui.

-Được rồi phái 100 thị vệ theo ta,ngươi thì lui về tửu lầu nào đó đi tách người ra làm 2 nhánh.

Một trăm người theo ta tới cửa Bắc nếu an toàn thì tập hợp lại lúc canh 3 sau khi có thôngbáo của ta.

-Vâng.

Sáng sớm hôm sau Nguỵ Phong cùng 100 thị vệ của mình thay phiên nhau tiến về cửa Bắc.

Lạc Vân dẫn các thị vệ tách làm 2 nhánh mỗi nhánh 50 người phân tách ở các tửu lầu.

-Có ai ở nhà không ?
-Ngươi là ai mà lại đến phủ thủ quân chúng ta làm loạn.

-Nói vói đại nhân nhà ngươi chữ “Nguỵ”.

-Hả ? Được rồi chờ chút.

Nguỵ Phong đứng chờ trước cửa của phủ thủ quân 1 lúc lâu thì có người ra tiếp đón.

-Mời đại nhân vào.

Nguỵ vừa nghe xong liền tiến vào,theo sau các thị vệ tiến vào gần nửa còn lại ở quanh phủ thủ quân điều tra tin tức.

-Bái kiến Nguỵ đại nhân.

-Ngài là ?
-Tại hạ Hồ Ngân là thủ quân cửa Bắc Vô Ưu Quận.


-Thì ra là thủ quân đại nhân.

-Đại nhân khách khí rồi mời vào.

Phủ của Hồ Ngân khá trang trọng có thể thấy hắn có số lượng tài sản không tệ tại Biên ải phía Bắc này.

-Đại nhân ngài có muốn biết tại sao Mục Kiều đại nhân lại thất thủ không ?
-Mong đại nhân chỉ giáo.

-Có gì chỉ giáo chứ,tên Bạc Liễu này hắn căn bản chỉ là con rối của tộc trưởng Man Tộc-Man Lạc thôi.

Man Tộc giúp hắn bắt Mục nhường lại chức vị để cho bọn chúng rèn luyện binh mã trong thành.

-Sao Vô Ưu Quận không chống trả lại,rõ ràng có 1 lượng binh lực lớn vậy.

-Đại nhân có điều không biết hiện giờ quân binh toàn bộ Vô Ưu Quận đều là Man Tộc cải trang thành,trong thành chỉ có quân của ta là còn trí lực.

-Vậy nhờ đại nhân chiếu cố rồi.

-Nguỵ đại nhân yên tâm,ta 1 lòng với triều đình vì nghĩa lớn.

Nguỵ Phong trầm tư 1 lúc lâu rồi viết 1 bức thư đưa cho thị vệ ngoài phủ mang tới cho Lạc Vân.

Đồng thời cho các thị vệ bên ngoài giám sát chặt động tĩnh của phủ thủ quân không được lơ là.

Vô Ưu Quận chuyển gió lớn,mây bắt đầu xám xịt báo hiệu cho sự diệt vong,đổi chủ mới.


Quân đội của Tả Luyện cuối cùng cũng đã đến nói và bao quanh ngoài thành.

Hắn còn cho người giám sát động tĩnh của Man Tộc.

Hiện giờ chỉ cần quân lính của Chu Đế tới,nội ứng ngoại hợp đánh đuổi Man Tộc.

Trong Vô Ưu Quận hiện giờ bách tính vẫn hoạt động cuộc sống bình thường nhưng trong lòng thì biết rõ không lâu sau sẽ có chiến tranh.

Các thương nhân lớn của Vô Ưu Quận đều đồng linh bỏ trốn,các gia tộc tại đây cũng đóng cửa không tiếp khách.

Nguỵ Phong trong thời gian này phái người túc trực quan sát các thế lực tại Vô Ưu Quận 1 cách chặt chẽ,1 khi có động tĩnh là báo ngay cho bến ngoài.

Sau khi nhận được thông tin bên ngoài của quân lính triều đình.

Nguỵ Phong phối hợp với Hồ Ngân cho quân ở cửa Bắc đợi tới canh 3 xông vào.

Các thị vệ cũng chuẩn bị sẵn sàng ám sát toàn bộ quân lính Man Tộc tại các cổng thành.

Bạc Liễu chưa hề hay tin gì ở bên ngoài không biết rằng bao quanh gắn đang có 1 đội quân hùng hậu,ngày tàn của hắn cũng sắp tới chấm dứt các năm tháng nghèo đói của nhân dân.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: 14: Hoàn Thành Sứ Mệnh





“Nửa đêm canh 3 người của Đông Xưởng đã tập trung l và phân chia ra các cửa thành chuẩn bị ám sát quân lính của Man Tộc.

Cửa thành phía Bắc vừa mở người của cử Nam,Đông,Tây lần lượt bị ám sát toàn bộ.

Các cửa thành đồng loạt mở,quân đội triều đình của với quân trấn giữ biên cương ồ ạt tiến thẳng tới phủ quận chủ.

Bạc Liễu vừa tỉnh dậy liền cho quân phản công mở đường thoát thân.

Nhưng số lượng quân Man tộc không đủ chống lại liền bị tiêu diệt sạch.

Số lượng người Man Tộc dưới hầm cũng bị đốt sạch chặn đường đến ngạt đến chết.

Khi tiêu diệt toàn bộ quan Man Tộc,Tả Nguyên Soái phát hiện ra Mục Kiều bị nhốt trong cấm địa dưới phủ quận chủ thân xác bị đánh đến nỗi không còn hình hài.

Nguỵ Phong có công trong lần bảo vệ biên ải Phía Bắc liền được ban thưởng vạn lượng vàng và trăm mẫu đất.

Sau chiến dịch thất bại lần này Man Tộc bị quét sạch toàn bộ ở biên ải,Man Lạc liền cho Man Tộc rời đi trong đêm nhưng cũng không chạy được bao xa thì liền bị Tả Nguyên Soái quét sạch.

Năm sau,triều đình mở tiệc chúc mừng thọ 87 tuổi của Chu Lạc Tiên Hoàng liền mở tiệc linh đình mời các nước chư hầu đến tham gia.

Nguỵ Phong được phong làm Thống Lĩnh Cấm Quân bảo vệ hoàng thất trong đợt này,dưới trướng có vạn binh.


-Lần này đại nhân được Chu Đế coi trọng rồi.

-Cũng chưa chắc đâu,người của các nước chư hầu luôn gian xảo nếu ko cẩn mật thì sẽ hỏng chuyện.

-Vâng thuộc hắn sẽ phân bố người bên dưới bảo vệ Hoàng thành chặt chẽ.

-Tốt cố gắng làm cho tốt, ta sẽ không để ngươi thiệt đâu.

-Thuộc hạ tuân lệnh.

Ngày hôm sau người của các nước chư hầu tới,Hoàng thành đông nghìn nghịt,quân lính được phái đi rất nhiều.

Trong kinh điện,các quan viên liền tục mang những món bảo vật tới,các sứ giả cũng tới rất nhiều.

Ngụy Phong cho người tịch thu vũ khí và đồ trên người của từng sứ giả và quan lại.

Lạc Vân bố trí thị vệ Đông Xưởng quanh kinh điện,phái cấm quân bảo vệ chặt chẽ.

Buổi tiệc cuối cùng cũng diễn ra,người hầu tấp bập mang đồ ăn và tiệc rượu lên.

Chu Lạc Tiên Hoàng bước ra tất cả đều quỳ xuống thần phục.

-Chúc mừng Tiên Hoàng thọ như trời,sống lâu trăm tuổi vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.

-Chúng ái Khanh miễn lễ,chúng ta tận hưởng bữa tiệc thế nào.

-Tất cả nghe theo lời của Tiên Hoàng.

Bữa tiệc diễn ra rất suôn sẻ, người người tấp nập tiến lên tặng quà cho Tiên Hoàng.

Tưởng chừng như không có chuyện gì xảy ra tự nhiên 1 lúc sau sấm chớp đùng đùng,trời nổi cơn giông,bầu trời đen kịt.

Người của Đông Xưởng và cấm quân nhanh chóng đến hộ giá.

-Hộ giá,bảo vệ Hoàng Thượng,bảo vệ Tiên Hoàng.

Bầu trời tự nhiên hiện ra 1 luồng sáng rực vàng,mọi người đi cùng Tiên Hoàng và Chu Đế bước ra xem.


Không ngờ rằng trên trời hiện ra 1 chữ”Vong”,rồi vào quan viên của triều đình tự nhiên ngã xuống đất,sủi bột mép.

Cảnh này làm cho mọi người đều sợ hãi vàng hoàng mà ngay trong buổi tiệc sinh thọ của Tiên Hoàng.

Chu Đế tức giận liền phái Nguỵ Phong đi điều tra việc này.

Chuyện này làm cho các sứ giả các nước chư hầu có cớ để làm khó triều đình.

-Đại nhân giờ chúng ta phải làm sao ?
-Điều tra xem nguyên nhân gây ra cái chết của các vị quan trong hôm đó,đồng thời phái người điều tra hiện trường cho ta.

-Vâng đại nhân.

Nguyên nhân gây ra cái chết cho các vị quan triều đình là bị trúng độc,đồ ăn có trong bàn ăn của các quan viên đó đều có độc.

Điều này chứng tỏ mục tiêu giết người của tên hung thủ này không xác định mà chỉ muốn giết hại 1 trong số các quan viên hay sứ giả để làm nhiễu loạn buổi tiệc đó.

Nhưng điều kì lạ ở đây là chữ”Vong” hiện trên bầu trời là mánh khoé gì do hung thủ tạo ra.

Nguỵ Phong đi dạo 1 vòng quanh hiện trường thấy có 1 ít thuốc pháo hoa.

-Điều tra cho ta những ai quanh kinh thành mua pháo hoa nhiều cho ta.

-Vâng đại nhân.

Người của Đông Xưởng nhanh chóng đi tìm và điều tra các cửa hàng quanh Kinh thành nhưng đều không phát hiện ra có gì khác thường.


-Thưa đại nhân manh mối đứt đoạn rồi vậy chúng ta phải làm sao ạ.

-Thống kê tất cả những người nào mua thuốc pháo ơn tất cả các cửa hàng cho ta.

Quả nhiên có 1 người hắn mua với số lượng ít nhưng lẻ tất cả các cửa hàng trong Kinh thành nên không thể phát hiện ra được đó là sứ giả nước Ba Lạc-Bôn Cang.

-Điều tra tên này cho ta tất cả các nhất cử nhất động của hắn đều phải điều tra kĩ.

-Vâng đại nhân.

Theo điều tra của thị vệ Đông Xưởng tên Bôn Cang này cả ngày chỉ lẻ tửu lầu uống rượu cùng các mỹ nữ Kinh thành không có hành động gì bất thường.

Hắn là con của 1 quan lớn của nước Ba Lạc nhờ quan hệ nên được phái đi làm sứ giả chúc thọ Tiên Hoàng.

Báu vật hắn tặng cho Tiên Hoàng là 1 con tỳ hiểu bằng ngọc được trảm khắc rất kĩ và tinh xảo.

Ngoài ra căn bản không còn manh mối gì thêm.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: 15: Vụ Án Tiên Hoàng





‘’Sau vụ việc này cả kinh thành giới nghiêm toàn bộ,không ai dám đi ra khỏi nhà nếu không có mục đích chính đáng.

Quân lính được phái đi tuần tra toàn thành không để 1 con kiến lọt qua.

Người của Đông Xưởng được điều tra toàn quyền chuyện này.

-Đại nhân tên Bôn Lạc này không có biểu hiện gì bất thường,chúng ta nên chuyển đối tượng không.

-Tạm thời cứ theo dõi hắn,điều tra tra toàn bộ người dưới trướng hắn cho ta.

-Vâng.

Theo xem xét khám nghiệm,các vị quan viên đã trúng độc do trong thuốc pháo,có vẻ như những chữ hiện trên trời đều là dùng pháo hoa hình thành.

Nhưng người có thể bắn pháo hoa trong thành thì rất ít.

-Người đâu ?
-Dạ.

-Cho người điều tra toàn bộ các quân linh hôm đó trong thành xem có ai phát hiện ra tên nào khả nghi hay không.

-Rõ.


Nguỵ Phong liền cho người điều tra về 3 vị quan viên đã chết trong vụ hạ độc nhưng không hề có chuyện gì liên quan đến nhau.

Chứng tỏ việc đầu độc này hung thủ có thể đẩy chủ ý lên bất kì ai mục đích làm nhiễu loạn kinh thành.

Những thị vệ Đông Xưởng đi theo Bôn Lạc đều khẳng định hắn luôn kẻ trong tửu lầu căn bản không bước ra ngoài.

Những tên dưới trướng hắn đều không có quyền hành gì và có lai lịch bình thường nhưng chỉ có 1 tên là Lạc Kiều.

Hắn xuất hiện cùng Bôn Lạc trong kinh thành mà không hề có trong danh sách mà nước chư hầu gửi cho.

Hắn cũng không phải người Đại Minh,vậy nên tên này rất khả nghi.

-Cho người đi giám sát Lạc Kiều cho ta không để hắn phát hiện ra chuyện gì.

-Vâng.

Sau vụ việc này Chu Tiên Hoàng sinh bệnh nặng,các ngự y liên tục ra vào trong cung.

Chu Đế vì vậy mà nổi trận lôi đình trong lần tụ triều.

-Khốn kiếp,cả kinh thành nhiều quân lính như vậy mà không bắt nổi 1 tên gian tặc,các ngươi thật với dụng.

-Thưa bệ hạ,Đông Xưởng của chúng thần đang cố gắng điều tra về việc này và nghi ngờ người của Bôn Lạc-sứ thần chư hầu có liên quan đến việc này.

-Vậy còn không bắt lại cho ta.

-Vì việc này chưa có bằng chứng xác thực và lại là người của chư hầu,thần không dám tuỳ tiện hành động.

-Trẫm ban cho khanh Ngự Long Kiếm,thấy kiếm như thấy trẫm đi bắt hắn lại cho trẫm.

-Vâng thưa bệ hạ.

Nguỵ Phong liền cho người đến bao vây tửu lầu,bắt giam Lạc Kiều lại.

Còn Bôn Lạc bị giam lỏng tại tửu lầu.

Tên Lạc Kiều này có khả năng chịu đòn rất cao cho dù hỏi như thế nào hắn cũng không khai 1 chữ gì khiến cho Nguỵ Phong nhọc lòng nhưng không phải không có cách chỉ cần để hắn ta ra tay không tin tên này không dám khai.

-Cho người gọi Lục Hùng vào đây.

-Lục Hùng bái kiến đại nhân.


-Ngươi vào nhà lao moi ra mọi thông tin từ miệng của Lạc Kiều,ta sẽ phong thưởng cho ngươi.

-Vâng đại nhân.

Quả thực không sai khi tên Lục Hùng tiến vào tra khảo liền có được thông tin của Lạc Kiều.

Theo lời hắn nói,người sai hắn đến bên cạnh Bôn Lạc có tên là Vân.

Người bắn pháo hoa hôm đó cũng chính là Lạc Kiều.

Hắn nói dối với Bôn Lạc là bắn pháo để chúc mừng Tiên Hoàng nhưng thực chất là để làm loạn lòng người trong Kinh còn thuốc độc là do có người nội gián bên trong cung.

-Tên chỉ gồm 1 chữ Vân.

-Ngươi có nghĩ ra là ai không ?
-Thưa đại nhân ta cũng không thể nghĩ ra là ai cả.

Cả thiên hạ này có bao người tên giống vậy chứ chưa kể không biết tên của người đó có chính xác không.

-Vậy tiếp tục hỏi hắn xem tên Vân đó có dấu hiệu đặc trưng nào không.

Lạc Kiều nghĩ trong mấy canh giờ nhớ lại trên tay hắn có 1 hình xăm mặt quỷ ở tay phải màu đỏ.

Trong thiên hạ này Ám Long Tổ là tổ chức có dấu hiệu như vậy.

-Ám Long Tổ chẳng phải là tổ chức của dưới quyền của Bát Vương Gia sao.

-Mau đi điều tra Bát Vương Gia cho ta.


Chuyện này có liên quan đến hoàng thất và ngôi vị nên cố gắng điều tra cẩn thận đừng để chuyện này đến tai Chu Đế sớm quá.

Người của Đông Xưởng được phải đi điều tra Bát Vương Gia và Ám Long Tổ dưới trướng.

Ám Long Tổ là tổ chức làm việc dưới trướng Bát Vương Gia như Đông Xưởng nhưng không có quyền hành gì cả chỉ để bảo vệ chủ nhân của mình.

Tổ chức này rất thần bí và mưu mô Chu Đế đã để mắt đến lâu nhưng chưa làm gì được vì sự thần bí của tổ chức.

Đông Xưởng tuy thị vệ rất mạnh nhưng Ám Long Tổ có thực lực không kém nếu bị hắn phát hiện ra thì mọi chuyện sẽ đi tong.

-Điều tra 1 cách cẩn mật đồng thời ta nghĩ nên bẩm báo luôn với Chu Đế tránh hậu hoạn.

-Vâng đại nhân.

Người của Đông Xưởng được phải ra trà trộn vào sản nghiệp dưới trướng Bát Vương Gia để tránh gây sự chú ý nên Nguỵ Phong phái đi rất ít người tránh trường hợp bị phát hiện.

Việc này có liên quan đến ngôi vị,Tiên Hoàng rất kị việc này nên luôn cho người đến để giúp đỡ Bát Vương Gia.

Chu Đế cũng để ý tới hắn nhưng luôn với thái độ chân thành tránh xích mích.

’’

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: 16: Chém Giết Lẫn Nhau





‘’ Mọi mối nghi ngờ đang đổ dồn về phía Bát Vương Gia, Chu Đế cũng đã âm thầm hạ chỉ đối với Đông Xưởng để điều tra.

Ám Long Tổ phân bố khắp cả nước với số lượng đông đảo.

Mọi nơi trong Kinh Thành đều có tai mắt của Ám Long Tổ nên Đông Xưởng phải âm thầm điều tra vì 1 khi có chuyện gì sơ xót người của Ám Long Tổ sẽ trực tiếp giết người diệt khẩu.

-Đại nhân chúng ta nên điều tra từ đâu ?
-Phân người ra mọi phân đường của Ám Long Tổ nếu được thì trà trộn vào đó không thì điều tra thôi.

-Vâng.

Người của Đông Xưởng phân bổ đi toàn Kinh Thành nhưng không hề phát hiện ra chuyện gì bất thường chưa nói đến Bát Vương Gia không hề có động tĩnh gì mà chỉ ở nhà không ra ngoài dù chỉ 1 chút.

Việc này làm cho Đông Xưởng càng ngày càng nghi kị Bát Vương Gia hơn.

Nhưng muốn biết được sự thật thì chỉ có cách tiến vào phủ Bát Vương Gia để thăm dò.

Nguỵ Phong liền phái 2 người cảm tử nhất tiến vào trong phủ Bát Vương Gia vào buổi đêm.

Việc này nhất định sẽ bị Ám Long Tổ phát hiện nên Nguỵ Phong đã xin Chu Đế binh mã mai phục để bắt gọn Ám Long Tổ tại các đường khẩu.


Canh ba người của Đông Xưởng lẻn vào phủ.

Trong phủ canh phòng nghiêm ngặt,quân lính đi tuần quanh phủ khó có thể hành động được.

Hai người cảm tử của Đông Xưởng lẻn loi mãi mới có thể tiến vào được.

-Chuyện ta giao cho các ngươi làm đến đâu rồi ?
-Thưa đại nhân lần này hành động quá lớn dẫn tới làm kinh động tới Chu Đế.

-Không sao,làm vậy dẫn tới ta có cái cớ để tiến đánh vào cung.

-Vâng.

-Dạo này người của Đông Xưởng có hành động gì lớn không.

-Theo tình báo,bọn chúng có vẻ như đã tra ra điều gì đó từ phí Bôn Lạc ạ.

-Chúng ta phải đẩy nhanh tiến độ tránh Đông Xưởng đánh hơi được điều gì đó rồi lại đến chỗ ta gây phiền phức.

-Vâng.

Hai thị vệ của Đông Xưởng đứng ngoài nghe được toàn bộ câu chuyện liền lén rút lui nhưng chưa kịp trốn thoát thì bị người của phủ Vương Gia phát hiện.

-Ai ? Mau bắt hai tên đó lại cho ta.

-Chết tiệt mau đi.

Bát Vương Gia nổi trận lôi đình liền cho người truy sát nhưng không thấy người của Ám Long Tổ ở đâu khiến hắn tức giận lôi đình.

Sau khi Nguỵ Phong biết được cuộc trò chuyện của 2 người liền bẩm báo lên Chu Đế.

Chu Đế tức giận cho người âm thầm tập hợp binh mã trong và ngoài thành để hành động.

Biết sự việc bị bại lộ,Bát Vương Gia triệu tập quân lính kẻ ngoài thành chuẩn bị công đánh.

Chu Đế lệnh cho Thượng Quan Vân lãnh 5 vạn quân dẹp giặc.


Sau khi đánh nhau mất vài tháng thì quân lực và lương thảo của Bát Vương Gia đã cạn kiệt liền phải lui về phía Nam.

Quân lính phía Nam của Chu Đế thừa cơ đánh úp khiến quân đội của Bát Vương Gia tan tác.

Bát Vương Gia bị bắt tại trận bị áp giải về triều đình chờ ngày xử tội.

Chu Tiên Hoàng vì niệm tình riêng nên đã giữ cho hắn 1 cái mạng nhưng đày làm thường dân không được nhận chức tước gì nước.

Đông Xưởng có công trong việc lần này nên đã được Chu Tiên Hoàng đích thân ban bảo.

Các nước Chư Hầu lần này trong thành thấy được sức mạnh của Chu Đế nên không ai dám có ý nghĩ lật đổ Chu Đế,quân lực của Đại Minh được đồn đại xa bành trướng sức mạnh.

Sau đại lễ chúc thọ Chu Tiên Hoàng,Đông Xưởng có được phân bổ nhiệm vụ mới đó là hộ tống công chúa Đại Minh đi tới Vân Nam để thăm nhà ngoại.

-Đại nhân việc hộ tống này cứ giao cho húng ta là được,ngài không cần đi đâu.

-Các ngươi nói vậy ta cũng yên tâm rồi nhưng nhớ đảm bảo an toàn công chúa lên hàng đầu.

-Rõ.

Ngày hôm sau Lạc Vân cùng 200 thị vệ Đông Xưởng cùng hàng ngàn quân lính và 2 tướng quân đảm bảo an toàn cho công chúa rời Kinh.

Công cháu đi lần này là Cửu Công Chúa-Chu Ngọc là người được Chu Tiên Hoàng và Chu Đế yêu thương nhất nên lần này đi được bảo toàn tính mạng lên hàng đầu.

Muốn đi tới Vân Nam họ phải đi ưu dãy núi Hoàng Liên,trên núi nghe nói có 1 nhóm sơn tặc gồm 1 ngàn người chuyên gia cướp bóc của cải.


Quân lính của triều đình nhiều lần đàn áp nhưng tên sơn quân luôn trốn theo mật đạo không thể bắt được tận tay.

Nên an nguy của công chúa lân này rất nguy hiểm.

Nên khi đến đây người của Chu Đế cũng thông báo với Thái Thú Vân Nam,phái 2 ngàn quân tới chi viện Chu Ngọc sau khi công chú xuất phát 10 ngày.

Giờ quân lính của Vân Nam đang tụ tâm quanh núi rất đông,chỉ cần sơn tặc có 1 động tĩnh nào đó liền đàn áp ngay.

-Chúng ta đi đến đâu rồi ?
-Chúng ta đã đến gần núi Hoàng Liên rồi thưa công chúa.

-Vậy thì nghỉ ngơi chút.

-Rõ.

Người của Đông Xưởng dựng lầu quanh gần lầu của Chu Ngọc tránh trường hợp cứu giá chậm trễ còn quân lính thì phòng hộ quanh đó để bảo vệ thông báo cho Đông Xưởng nếu có địch lẻn vào.

Hộ tống Chu Ngọc có mấy ngàn người đủ để công phá 1 toà thành nhỏ của Đại Minh’’.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: 17: Đột Kích Bất Ngờ





‘’Trong đêm đó sơn tặc trên núi Hoàng Liên bất ngờ tiến quân xuống theo đường khác,bọn chúng giao tranh với người của Thái Thú Vân Nam đánh được 1 hồi thì lại rút lên núi.

Quân lính Vân Nam mệt mỏi sau nhưng canh giờ chúng bất ngờ tấn công rồi lại rút lui,sơn tặc núi Hoàng Liên 1 bên tiến công xuống núi 1 bên âm thầm tiến vào mật đạo thông xuống.

Người của Đông Xưởng khi nhận được tin cấp báo từ núi Hoàng Liên.

-Xảy ra chuyện gì vậy.

-Thưa công chúa chúng ta phải rời đi ngay trước khi đám sơn tặc tiến xuống núi ạ.

-Lo gì chứ quân lính của triều đình ta có mấy nghìn người sao lại sợ lúc ô hợp như vậy.

-Người của Vân Nam báo tin rằng bọn chúng tấn công liên tục trong vài canh giờ rồi lại rút lui khiến cho quân kính đều mệt mỏi không còn sức chiến đấu.

-Vậy nghe theo ngươi.

Lạc Vân liền sai toàn bộ người của Đông Xưởng và cùng mình hộ tống công chúa về Vân Nam.

Quân lính triều đình giả vờ ở lại để tránh nghi ngờ.

Một lúc sau đúng theo thông báo,sơn tặc đã tiến xuống núi nhưng không hề tấn công mà dựng trại ngay tại đó.


Lạc Vân lúc này đã dẫn công chúa tới phủ Vân Nam 1 cách an toàn nhưng trên đường đi chịu không ít sự tấn công củ sơn tặc.

-Chết tiệt sao bọn chúng lại biết được lộ trình của chúng ta nhanh như vậy.

-Thưa đại nhân chuyện này có rất nhiều bí ẩn.

Một đám sơn tặc có thể nghĩ ra kế sách như vậy hoàn toàn không hợp lí.

-Mau báo tin về cho Ngụy đại nhân và triều đình tránh đêm dài lắm mộng.

-Vâng.

Sau khi biết được chuyện này Chu Đế rất tức giận phái quân đến tiêu diệt sơn tặc núi Hoàng Liên.

Người dẫn đầu cuộc tiến công này là Ngụy Phong.

Nguỵ Phong theo tin tức của Lạc Vân liền cho người tiến lên núi Hoàng Liền thăm dò tin tức.

-Ngụy đại nhân chúng ta có đánh lên luôn không.

-Không tạm thời để cho mật thám về báo tin rồi tính bước tiếp theo.

Trên núi Hoàng Liên bây giờ có 1 sơn chủ và 2 phó sơn chủ ngoài ra còn 1 người cô cùng thần bí được gọi là quân sư bên cạnh sơn chủ núi Hoàng Liên để hiến kế.

Mật thám của Đông Xưởng thành cồng chà trộn vào sơn trại.

Trên sơn trại này canh phòng nghiêm ngặt,những tên sơn tặc được trang bị mũ áo giáp đầy đủ như 1 đội quân hoàn chỉnh.

-Lần này chúng ta tấn công vào quân lính triều đình như vậy,bọn chúng nhất định sẽ không để yên đâu.

-Ngươi sợ sao.

Nếu bọn chúng không sợ chết thì cứ đánh lên núi,cùng lắm là chúng ta rút lui theo mật đạo.

-Ngươi nói làm như dễ lắm vậy.

Mật đạo quanh núi đang bị hư hỏng nặng còn bị phát hiện sao có thể trốn thoát.

-Tất cả im lặng.


Đừng quên chúng ta còn quân sư sao phải sợ bọn chúng.

Mật thám của Đông Xưởng sau khi vẽ được bản đồ núi Hoàng Liên thì liền chuẩn bị xuống núi nhưng sơn trại liền phát công 1 buổi tập duyệt binh,những tên nào khả nghi trong sơn trại đều bị bắt hết nên mật thám của triều đình liên tục bị giết là như vậy.

Trên núi Hoàng Liên cứ 3 ngày sẽ duyệt binh như vậy 1 lần mà để thăm dò và vẽ bản đồ núi này cần tròn 3 ngày.

Chứng tỏ sự thông minh của tên quân sư trên sơn trại nhưng mật thám của Đông Xưởng không hề thấy được tên quân sư hay tên nào có tri thức trong đám sơn tặc này cả.

Hắn cả ngày duyệt binh cũng không hề xuất hiện.

Sự bí ẩn của hắn vẫn là lời giải đáp đến khó hiểu của các quan lại triều đình.

Trong lúc duyệt binh,mật thám của Đông Xưởng chỉ đành chí gằm mặt xuống lâu lâu hé hở mặt và núp sau lưng 1 tên khác.

Việc này chỉ có thể kéo dài thời gian sự sống cho hắn vời vì chỉ vài canh giờ sau sẽ kiểm tra từng người một.

Để có thể trốn thoát bây giờ,mật thám Đông Xưởng chỉ đành có thể mua chuộc 1 tên sơn tặc kẻ đó để hắn dẫn xuống núi.

-Đại ca,ta có chút việc gia đình phải xuống núi liền không biết có thể không ?
-Chuẩn bị kiếm tra từng người sao có thể xuống núi được.

Mật thám Đông Xưởng liền để vào tay hắn thỏi vàng nhằm giúp đỡ.

-Ồ,may cho ngươi ngươi ta có thể dẫn ngươi xuống núi theo đường khác.

-Vậy nhờ cả vào đại ca.


Mật thám Đông Xưởng khi được dẫn xuống núi thành công liền gửi tin về cho Ngụy Phong.

Sau khi nhận được tin báo từ mật thám.

Nguỵ Phong cho quân lính tiến lên gần núi bao vây quanh núi đồng thời tìm kiếm các mật đạo của núi Hoàng Liên kẻ quanh đó.

Trên núi Hoàng Liên sơn chủ của đám sơn tặc này vẫn đang bận bịu trong tửu sắc còn việc duyệt binh là việc của 2 phó sơn chủ.

Khi quân lính triều đình đánh lên trên làm cho bọn chúng không kịp trở tay thì hắn mới tỉnh táo lại.

Nguỵ Phong dẫn người công phá sơn trại rất nhanh,dùng số lượng áp chế bọn chúng.

Sau khi bắt được 1 tên phó sơn chủ và giết 1 tên thì tên sơn chủ đã trốn theo đường mật đạo.

Người của Đông Xưởng nhanh chóng đuổi theo.

Còn vị quân sư trên núi này mất tích không thấy tăm hơi.

Mở ra 1 sự bí ẩn của núi Hoàng Liên.

’’

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: 18: Bữa Tiệc Chết Chóc





‘’Sau khi đánh lui sơn tặc kẻ núi Hoàng Liên,Ngụy Phong được triều đình cử đi bảo vệ công chúa kẻ Vân Nam.

-Tối nay công chúa sẽ dự tiệc ở phủ thái thú.

Các ngươi nhớ phải đảm bảo an toàn.

-Rõ.

Người của Đông Xưởng kẻ phủ thái thủ rất đông vì ăn nguy của công chúa nên không có chút lơ là.

Thái Thú Phủ mở tiệc lớn chúc mừng sinh thần của tiểu thư nhà họ Mạc.

Các quan lại và các phú hộ đều tụ tập lại ở đây đặc biệt lần này còn có sự xuất hiện của thiếu gia họ Liêu thuộc Liêu Gia tại Hồ Bắc.

Trời chưa tới tối người người tấp nập ở phủ Thái Thú có rất nhiều người đến rất sớm để có thể làm quen với các người nhà giàu quyền lực tại đây.

Người của Đông Xưởng đã bao vây bảo vệ toàn bộ phủ Thái Thú.

Nguỵ Phong tự mình ở bên cạnh công chúa.

-Tiểu thư hôm nay có Liêu thiếu gia lẻ Hồ Bắc tới dự đó ạ.


-Đúng vậy tiểu thư,Liêu thiếu là người văn chương lại láng có tiền đồ sáng lạng.

Trong lòng của vị Mạc tiểu thư này cũng có chút dung động với vị thiếu gia nhà họ Liêu.

-Đúng rồi công chúa đâu ?
-Dạ tiểu thư công chúa đang ở hoa viên.

Công chúa của Đại Minh có 1 vị biểu tỷ là Mạc Vân Thương con gái của thái thú Vân Nam nên phủ Vân Nam luôn có 1 địa vị lớn trong lòng Chu Đế.

Rồi tới tối có rất nhiều các vị khách quý tới,thái thú và Mạc tiểu thư đã ở Trạch viện từ lâu,các vị khách lần lượt vào báo kiến và chúc mừng tiểu thư.

-Chúc mừng Mạc tiểu thư tuổi mới càng xinh đẹp hơn.

-Thì ra là Liêu Thiếu,cậu đến đây sao không bảo ta 1 tiếng chứ.

-Đại nhân quá lời rồi,ta tới để chúc mừng Mạc tiểu thư cùng để ngắm vẻ đẹp tuyệt sắc của nàng.

Mạc tiểu thư đỏ mặt không biết nói gì hơn.

Lúc này công chúa bước vào chúc mừng bên cạnh là Ngụy Phong bảo vệ mọi lúc.

Liêu thiếu gia này bị hớp hồn bởi vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của công chúa.

Mạc tiểu thư đứng cạnh công chúa chỉ như nền để giúp vẻ đẹp của công chúa càng đẹp hơn thôi.

-Biểu tỷ ta chúc tỷ càng ngày càng duyên dáng và xinh đẹp hơn.

-À công chúa mời vào.

Lúc này các vị khách đã an tọa tại các bang tiệc,Ngụy Phong đứng sao ghế bảo vệ công chúa.

Trong bữa ăn Ngụy Phong để ý tên Liêu thiếu luôn nhìn công chúa chúng ta.

-Tại hạ Liêu Hùng bái kiến công chúa.

-Ồ thì ra là thiếu gia Liêu Gia ở Hồ Bắc.

-Công chúa nhớ tại hạ đúng là phúc của ta.

Người của Đông Xưởng kẻ ngoài phủ được phủ Thái Thú phát đồ ăn ra nhưng Ngụy Phong đã lệnh để đề phòng nên Đông Xưởng sẽ tự chuẩn bị đồ ăn.


Thức ăn hôm đó được phủ Thái Thú tự chuẩn bị nhưng đó cũng chưa phải là an toàn.

Khi tiệc rượu đang đến hồi kết thúc thì tự nhiên có 1 đám người áo đen xông vào tấn công.

Lúc này người của Đông Xưởng nhận được động tĩnh nhưng bị những tên áo đen bên ngoài chặn lại.

Quân lính càng khó đến hơn.

Nguỵ Phong và Lạc Vân bên cạnh công chúa bảo vệ cô lui về phía sau.

Vì trong đám khách quý này có nhiều người học võ nên có thể đánh lại binh chúng nhưng chưa đánh được bao lâu thì ai cũng bị thổ huyết mà bị đánh bại.

Thái thú đại nhân trúng độc nằm là liệt.

Tên Liêu thiếu ngày cao cao tại thượng ấy là người ngất đầu tiên không dám phản kháng lại.

Bọn chúng xông vào định tìm gì đó nhưng mục tiêu của chúng không phải là công chúa mà là Mạc tiểu thư.

-Lạc thị vệ mau cứu biểu tỷ của ta.

-Nhưng công chúa nhiệm vụ của ta là bảo vệ ngài.

-Có Ngụy Phong ở đây rồi ngươi mau đi cứu người.

-Rõ.

Lạc Vân liền ra cảm bọn chúng lại.


Tuy đám người này đông nhưng võ công không thể đánh lại Lạc Vân nên bị thua thảm bại.

Biết không thể đánh lại,bonj chúng liền bỏ chạy nhưng vẫn bắt đi Liêu thiếu cùng với thái thú đang nằm hôn mê và vài vị quan viên khác.

Sau sự việc này cả triều đình trấn động vì hàng ngàn quân lính thị vệ,mấy trăm cao thủ Đông Xưởng mà lại có thể để cho mấy tên áo đen ung dung bắt người trốn thoát.

Liêu Gia ở Hồ Bắc,Mạc Gia ở Vân Nam cùng với gia đình các quan viên liên thủ lại với nhau giúp Đông Xưởng điều tra chuyện này.

Chu Đế biết tin công chúa vẫn an toàn thì buông bỏ đi nỗi lo trong lòng.

Nhưng Chu Đế vẫn lo lắng về vụ án vì 1 khi không tìm ra hung thủ và các quan lại cùng với mấy thiếu gia gia tộc cao cao tại thượng kia thì sẽ nổi lên 1 cuộc bạo kích lớn.

Chu Đế liền giao cho Ngụy Phong nhanh chóng đi giải quyết vụ án càng nhanh càng tốt không thể chậm trễ.

Người của Đông Xưởng được điều động đến,quân lính Vân Nam được huy động nhiều nhất có thể lùng tìm toàn bộ ngóc ngách tại Vân Nam.

Theo suy nghĩ của Ngụy Phong,vụ án mới xảy ra tối hôm qua mà sáng nay cả Vân Nam đã thắt chặt không cho người lạ đi ra vào mà bọn chúng mang nhiều người đi như vậy khó lòng ra khỏi Vân Nam.

Công chúa vì sự an toàn nên vẫn kẻ trong phủ thái thú bảo vệ.

’’

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
563,037
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: 19: Huyền Bí





“Người của triều đình đã bao vây toàn Vân Nam.

Nguỵ Phong cho điều tra thức ăn ,đây là loại độc của vùng phía nam Đại Minh làm cho người bị trúng độc mất đi sức mạnh vốn có trong thời gian ngắn.

Cho dù là quần hùng 1 phương nhưng khi trúng loại độc này thì trong 1 canh giờ không có chút sức lực.

Khi điều tra rượu của Thái Thú Vân Nam thì phát hiện ra trong đây có độc của Mãng Xà Mông Cổ.

Theo như nguồn gốc của 2 loại độc này thì có thể chứng mình được hung thủ có quan hệ rất tốt với các tộc trưởng của Mông Cổ vì loại độc này chỉ có những người trong tộc có địa vị cao kẻ Mông Cổ mới được sử dụng.

-Đại nhân cả vùng Văn Nam này hiện nay mặc dù đang bị phong tỏa nhưng vẫn có vài tên không sợ chết muốn tới ạ.

-Là ai ?
-Bọn chúng nói rằng mình là người vận chuyển lương thực cho Phủ Thái Thú.

-Bắt lại tra hỏi.

-Vâng.


Theo lý người vận chuyển lương thực cho Phủ Thái Thú là Thương Kim Hội thuộc triều đình nhưng mấy ngày trước Thương Kim Hội đã nhận được thông báo toàn bộ Vân Nam đều bị phong tỏa há có người lại tới giao lương thực.

Càng kì lạ hơn đội vận chuyển này căn bản không đủ người.

Theo sổ sách thì lâm vận chuyển này cần gấp đôi lương thực lần trước mà lần này Thương Kim Hội chỉ giao như các lần khác chứng tỏ có sự kì lạ ở đây.

-Đại nhân mấy tên đó vận chuyển đúng là lương thực ạ.

-Tìm xem ở đó có gia huy của Thương Kim Hội được may trong mỗi bao hay không ?
Thương Kim Hội là tổ chức lớn nên mỗi bao gạo của họ đều được may gia huy lẻ phần đáy mỗi bao lương thực mà gia huy này may rất nhỏ nếu không quan sát và kiểm tra lẻ phần đáy thì căn bản không biết được.

Việc này chỉ có triều đình và một số quan lớn,thái thua có thể biết được.

-Thưa đại nhân chúng ta đã cắt xuống phần đáy xem thử đúng là không có gia huy nào.

-Vậy thì bắt bọn chúng lại giao cho bên thẩm xét đẻ tra hỏi cho kĩ càng.

Ngụy Phong biết rõ nếu Văn Nam bị bao vây toàn bộ mà có người lại muốn vào thì sẽ có hiền nghi rất lớn mà bọn chúng có thể ám sát chuyên nghiệp như vậy chứng tỏ không ngủ dốt tới mức phái người tới gần Vân Nam.

Trong việc này có vẻ như có 1 âm mưu khác thay vì việc cho mấy tên này tới đây.

Người của Đông Xưởng liên tục tra xét bọn chúng nhưng căn bản bọn chúng không nói lời nào chỉ liên tục nói là thường dân.

-Bọn chúng không chịu khai sao.

-Vâng thưa đại nhân,đám người này liên tục nói mình là thương dân được Thái Thú Phủ yêu cầu mua 1 lượng lớn lương thực chứ không phải dưới trướng Thương Kim Hội ạ.

-Có chuyện như vậy sao,vậy tại sao trong sổ sách lại không có ghi.

Nguỵ Phong thấy trong chuyện này có nhiều chuyện kì lại liền phái người đến Thương Kim Hội hỏi rõ mọi chuyện.

Thái thú này dưới con mắt nhìn của những người dân nơi đây thì là người tốt giảm thuế 1 số phần cho thường dân.

Số thuế Vân Nam nộp luôn đủ,1 phần trong đó là tiền của thái thú bỏ ra nộp thay cho người dân.


Nhưng phủ thái thú này xa hoa không kém gì các thái thú của nơi khác.

Số tiền hắn bỏ ra như vậy làm sao có thể như các thái thú khác được.

Mọi nghi ngờ đang đổ về phía vị thái thú Vân Nam này.

-Giờ hắn đã bị đem đi rồi sao có thể tra xét rõ ràng được.

-Đại nhân người đừng quên tiểu thư của Mạc Gia còn ở đây.

Cô ta là con của hắn chứng tỏ có thể biết được 1 số chuyện.

-Nhưng làm vậy khác nào tra hỏi cô ta.

-Ngài có thể nhờ công chúa hỏi cô ta thử là được.

-Không được công chúa vẫn còn sợ sau vụ ám sát như vậy sao được.

Người của Đông Xưởng đang gấp rút tra xét từng tửu lầu để kiếm những tên lạ mặt hay vùng khác về để tra hỏi xem có phải nhưng tên kia không.

Số lượng quân lính huy động cũng rất nhiều nhưng đáng tiếc vẫn chư có thể kiếm được người nào khả nghi.

Chu Đế cũng đang bị sức ép đến từ các quan viên gần gũi với Thái Thú Vân Nam và các gia tộc lớn của Hồ Bắc có Liễu Gia dẫn đầu dâng tấu.

Việc này ảnh hưởng không nhỏ đến việc triều chính tuy không gây quá nhiều sức ép nhưng cũng làm cho quan hệ giữ các quan thần trở nên lạnh nhạt hơn tên nào tên nấy đều muốn được lợi về bên mình.


Chu Đế lệnh cho Đông Xưởng nhanh chóng phá án làm cho Ngụy Phong càng ngày càng rối hơn.

-Đại nhân không ổn rồi.

-Có chuyện gì vậy.

-Núi Hoàng Liên nghe nói có thổ phỉ chiếm giữ rồi,không biết nào nhiêu người bị thiệt mạng khi đi qua đó ạ.

-Không phải nói thổ phỉ núi Hoàng Liên đều bị giết rồi sao.

Nghe được tin này Lạc Vân liền đơ người ra.

Mấy hôm trước hắn còn nhận được 1 phong thư không biết là ai đưa tới muốn hắn cho người phòng bị núi à Hoàng Liên để tránh thổ phỉ.

Hắn ngỡ chỉ là trên nào đó không biết gì gửi tới nhưng không ngờ thổ phủ núi Hoàng Liên xuất hiện trở lại.



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom