Cập nhật mới

Dịch Thông Linh Pháp Y

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Thông Linh Pháp Y

Thông Linh Pháp Y
Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ
Tình trạng: Đang cập nhật




Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ

Chung cư mục nát, xác chết thối rữa
Vụ án mở đầu cho cuộc gặp gỡ giữa vị cảnh sát tài ba và nàng pháp y lập dị
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


Thành phố C miễn cưỡng được coi là thành phố tuyến hai của cả nước, người dân chất phác, đơn thuần tiết tấu cuộc sông sinh hoạt nhàn nhã hơn hẳn so với những thành phố lớn rất nhiều.

Thế hệ trẻ ở đây thường chê bai thành phố có cơ sở hạ tầng tồi tàn, hoàn cảnh sống kém, dân trí thấp... Nhưng mà cũng chả ảnh hưởng gì đến cuộc sống của người dân ở đây,cùng lắm chỉ là những đề tài trong lúc nhàn rỗi.

Thành phố C trong hai, ba năm gần đây không có cái tin tức gì lớn xảy ra. Báo đài tin tức địa phương cũng chỉ đưa tin lông gà vỏ tỏi, hàng xóm tranh chấp cãi vã, cùng lắm thì chỉ là mua nhà ở chất lượng không tốt. Đây đều được coi như là những tin tức khϊếp sợ của người dân.

Nhưng không nghĩ tới, Giữa tháng tám nắng hè nóng nực, đài truyền hình địa phương đưa tin đánh vỡ tiết tấu sinh hoạt bình thường của người dân thành phố C. Nhà nhà người người lâm vào khủng hoảng.

Một chung cư cũ trong thành phố,đã xây được khoảng hai, ba mươi năm nhà cửa đã xuống cấp trầm trọng

Những căn nhà đó bị quy hoạch thành nơi không thể ở, nhưng cũng có người vẫn tiếp tục ở. Kế hoạch cải tạo nhà ở còn chưa được duyệt cho nên những căn nhà đó vẫn chưa bị dỡ xuống.

Ở một khu chung cư cũ nát đã xảy ra án mạng khiến người dân sợ hãi.

Ngày 9.8, buổi sáng 10h20’, Cục Công An Cảnh sát hình sự nhận được thông báo từ cảnh sát khu vực, Ở Nam Thành, ở khu chung cư cũ đã phát hiện một thi thể đang phân hủy nặng. Xác chết hư thối nặng đến nỗi không nhìn ra giới tính cũng như bộ dạng, xem chừng đã chết hơn nửa tháng.

Thời tiết dạo này nóng bức, nhiệt độ dao động từ 36o – 39oC. Thời tiết nóng nực sẽ đẩy nhanh tốc độ phân hủy của xác chết cho nên để biết chính xác nạn nhân đã chết lúc nào còn cần pháp y chuyên nghiệp kiểm tra xác định.

Cục cảnh sát hình sự nhận được tin tức, liền xuất phát, Trung đội trưởng cùng bốn hình cảnh đến hiện trường. Hai người phong tỏa hiện trường sơ tán người dân, một người ghi chép hỏi thăm những người dân xung quanh. Còn lại một người cùng trung đội trưởng đeo khẩu trang, mặc đồ bảo hộ cùng găng tay tiến vào nơi phát hiện ra thi thể để điều tra hiện trường.

Hiện trường vụ án là tầng 4 của khu chung cư, tuy rằng tòa chung cư đã bị quy hoạch, bên quản lý bất động sản cũng yêu cầu các hộ gia đình mau chóng dọn đi. Nhưng để khuyên mười mấy hộ gia đình chuyển nhà, chuyện này không phải trong mấy ngày là có thể hoàn thành. Cho nên mấy tháng trôi qua vẫn còn năm sáu hộ không có dời đi. Khu chung cư sập xệ nằm ở khu đông đúc, bên cạnh hơn 10m là chợ dân sinh, các hộ gia đình ở xung quanh đều tới nơi này mua thức ăn. Ban ngày ầm ĩ, lưu lượng ngươi qua lại đông, hung thủ gây án ở chỗ này khả năng bị phát hiện không lớn.

Hơn nữa chợ bán thức ăn ngay cạnh vừa bán gia cầm, các mặt hàng tươi sống linh tinh đồ ăn, mỗi ngày mùi cá tanh hôi, còn có mùi phân gia cầm đều có thể che giấu mùi xác chết thối rất tốt.

Nếu không phải mùi xác thối càng ngày càng nồng, không thể che giấu nữa thì còn lâu nữa mới có người phát hiện được thi thể.

Tại tầng 4 nơi hiện trường vụ án, cũng chỉ có nạn nhân sống một mình ở đây, điều tra viên đã tới bắt đầu kiểm kê, tìm dấu vết, chụp ảnh những điểm nghi vấn ở hiện trường vụ án.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


Nạn nhân chết ở trên giường trong phòng ngủ, bởi vì mùi thối quá nồng làm mấy hộ gia đình trong chung cư nghi ngờ, sau đó gọi cho cảnh sát khu vực. Cảnh sát đến gõ cửa không ai trả lời liền phá cửa tiến vào hiện trường. Phát hiện nạn nhân đã chết, toàn thân đều bị chăn bông che đậy. Sau khi xốc chăn lên thấy toàn thân nạn nhân đã trương phình, da mặt hư thối biến dạng khó nhận diện khuôn mặt lúc còn sống trông như thế nào. Giòi bò lúc nhúc che kín giường đệm, Máu trên người nạn bị chảy khô toàn bộ bị chăn bông hấp thu. Mùi xác chết thối rữa làm tất cả mọi người không chịu được, đeo khẩu trang bình thường căn bản không có tác dụng. Chỉ có thể thay đổi bằng mặt nạ phòng độc

Trung đội trưởng nhìn nhìn nạn nhân, sau đó hỏi vị cảnh sát khu vực đến hiện trường đầu tiên: “Có thể xác nhận danh tính nạn nhân sao?”

Cảnh sát khu vực trả lời: “ Còn chưa có xác định, nhưng theo như cư dân quanh đây nói, nạn nhân có khả năng là Lư Huy Dương, giới tính nam, sống một mình ở căn hộ này. Hắn làm đầu bếp ở một quán ăn trên phố. Theo một đầu bếp của quán ăn kia nói: hắn xin nghỉ hai ngày từ 5/8, vốn dĩ ngày 8/8 nên trở lại làm việc, nhưng mà tới tận hôm nay vẫn chưa thấy hắn đi, gọi điện thoại không bắt máy.

“Lư Huy Dương sống một mình, hoàn cảnh khó khăn cho nên bình thường còn nhặt chai nhựa để trong nhà, sau đó đem bán kiếm thêm trợ cấp sinh hoạt phí cho con trai”.

Trung đội trưởng nhìn xung quanh toàn căn nhà, một phòng ngủ, một phòng khách. Ở ngoài phòng khách trong một góc, xác thật phát hiện một đống lớn chai nhựa.

“Hắn thời trẻ cùng vợ ly hôn, một mình đem con trai nuôi lớn, một năm trước con trai đi ra ngoài học đại học, hắn liền một mình lưu lại nơi này, tích góp học phí cùng sinh hoạt phí cho con trai. Nghe hàng xóm nói, hắn làm người hiền lành, không phải cái loại người hay gây chuyện, bình thường chưa thấy xung đột hay mâu thuẫn với ai.”

“Ừ……” Trung đội trưởng nhìn nhìn xung quanh, những người khác đều ở nghiêm túc công tác, nhưng mà không hề thấy người quan trọng trong hiện trường vụ án – nhân viên pháp y.

Có quy định, tại hiện trường vụ án phải có ít nhất ba nhân viên pháp y, hơn nữa thời gian có mặt tại hiện trường phải vô cùng nhanh chóng. Có đôi khi pháp y cùng hình cảnh cùng ngồi một xe tới đây. Nhưng hôm nay thật không khéo, pháp y điều tra trong cục đều ra ngoài học tập, còn có một vị pháp y lúc trước bị điều đi. Cho nên trong cục không còn ai có thể theo chân bọn họ tới hiện trường.

Tình huống khẩn cấp đã báo nên cục pháp y, mấy tiếng trôi qua mà vẫn còn chưa thấy người đâu

Trung đội trưởng có chút tức giận, nhìn nhìn đồng hồ, đã đến trễ mười lăm phút, đang muốn rời hiện trường gọi điện thoại hỏi bao giờ tới, đột nhiên nghe được bên ngoài có tiếng bước chân vội vàng lên cầu thang cùng với tiếng thở dốc.

Hiện tại chung cư đã bị phong tỏa, người có thể tiến vào lúc này hẳn là vị pháp y đến muộn kia.

Từ tiếng thở dốc có thể thấy người đến là phụ nữ, trong đội nữ pháp y không nhiều lắm, nhưng cũng không phải không có, nhưng tất cả đều là làm ở khoa kỹ thuật, có thể tới hiện trường nghiệm thi, tự mình giải phẫu không nhiều, lập tức, Trung đội trưởng nhớ tới nữ pháp y Mạc Tư Dao. Cô ta làm ở khoa kỹ thuật, nhưng thỉnh thoảng nhân lực không đủ sẽ đến hiện trường nghiệm thi. Chỉ có điều cô ta là người không đáng tin cậy.

Trước kia ở bờ sông phát hiện một người chết đuối, Mạc Tư Dao thấy thi thể bị ngâm nước sông vừa trắng vừa trương phềnh liền quay đầu chạy tới một bên nôn. Trì hoãn tiến hành điều tra rất lâu khiến Trung đội trưởng không có ấn tượng tốt với vị này lắm.

Trung đội trưởng nhấp đôi môi, vẻ mặt không được vui, thu hồi di động, đi hướng cửa phòng, vừa vặn, người đang vội vàng bò lên trên cũng chạy vào phòng. Đâm thẳng luôn vào người Trung đội trưởng
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3


Người vừa tới sau khi đứng vững liền ngẩng đầu nhìn trung đội trưởng, trung đội trưởng vốn dĩ tưởng mắng to cô ta một trận! Ở trên phương diện công tác, đối con gái hắn cũng sẽ không thương hoa tiếc ngọc, làm việc thì nên nghiêm túc làm việc, đến trễ như vậy, quả thực là tạo cơ hội cho người ta mắng mà!

Chính là, nhìn vào mắt đối phương thì phát hiện đó là một đôi mắt xa lạ. Một đôi mắt mầu xám làm người ta có cảm giác mê mang. Trung đội trưởng vẫn luôn lấy làm tự hào về ‘ thuật đọc tâm ’ của mình, nhưng đối với cô gái trước mắt này lại hoàn toàn vô dụng

Trong mắt cô gái không hề chứa một tia cảm xúc, nếu không phải chú ý đồng tử cô gái khẽ co lại khi gặp mình anh còn tưởng đó là đôi mắt của người chết.

“Xin lỗi.” Đối phương chớp chớp mắt, đem tóc vén ra sau tai, sau đó lùi ra một bước tạo một khoảng cách, trung đội trưởng nhíu mày không nói gì cả, có thể là do đôi mắt đặc biệt của cô làm anh không biết nói gì.

Đối phương thấy anh không nói lời nào, lạnh lùng nói một câu nhường một chút, vòng qua anh đi về hướng hiện trường vụ án.

Trung đội trưởng phản ứng thực mau, lập tức duỗi tay đè lên vai của cô gái, “Cô là ai?”

“Pháp y mới.” Đối phương cũng không cùng hắn nhiều lời vô nghĩa, hắn lạnh lùng, vậy cô liền so với anh càng lạnh lùng hơn.

Trung đội trưởng suy nghĩ, lập tức nhớ lại mấy ngày trước đại đội trưởng có nói với anh, Sau khi vị pháp y cũ bị điều đi bên trên sẽ điều tới một vị pháp y ở ngoài thị trấn Song Kiều. Vị pháp y mới này rất tài năng hy vọng hắn cùng vị đồng nghiệp mới này có thể hợp tác vui vẻ.

Chờ đợi nhiều ngày vậy mà lại điều tới đây một nữ pháp y? Một cái Mạc Tư Dao đã làm anh chịu đủ rồi, Tự nhiên còn tới thêm cái nữa!?

Hắn lạnh mặt, trầm giọng nói, “Như thế nào muộn như vậy cô mới đến!? Còn có pháp y khác nữa đâu? Làm việc này chẳng lẽ không biết thời gian rất quý giá sao? Đến trễ mười lăm phút là như thế nào?”

Đối phương đối với trung đội trưởng phê bình hoàn toàn không để ý đến, chỉ trả lời anh một câu, “Xe hỏng, những người khác đợi chút mới có thể đến. Hiện tại, buông tôi ra, tôi muốn vào khám nghiệm.” Cô nói chuyện gằn từng chữ một, làm trung đội trưởng nghe rất khó chịu

“Giấy chứng nhận đâu đem ra!” Trung đội trưởng không khách khí nói.

Đối phương liếc nhìn hắn một cái, ném tay hắn ra, một bên mặc đồ phòng hộ, một bên nói, “Có ai rảnh rỗi sinh nông nổi mà tới giả mạo pháp y đâu!?” Mang lên bao tay cùng bao chân xong cô đi qua dây cảnh báo, tiến vào hiện trường vụ án, bắt đầu kiểm tra xác chết trên giường.

Bên cạnh Trung đội trưởng là cấp dưới của anh - Khương Minh, sau khi nhìn thấy nữ pháp y mới tới liền đi qua nhỏ giọng cùng trung đội trưởng nói, “Đây là pháp y mới a? Như thế nào lại là con gái?”

Trung đội trưởng đôi tay chống nạnh, nhìn nữ đồng chí pháp y đang cẩn thận kiểm tra bên ngoài thi thể. Nhìn bộ dáng của cô có lẽ đã dự đóan trước, nhìn xác chết trương phình, bộ dáng ghê tởm vẫn bình tĩnh, không phản ứng gì lớn. Xem ra so với Mạc Tư Dao hẳn là đáng tin hơn nhiều.

Trong nháy mắt, Trung đội trưởng không biết vì sao không còn bực mình nữa, Nhìn vị pháp y kia vài lần, sau đó nói với Khương Minh: “ Nữ pháp y thì không cẩn thận sao, Cậu còn kỳ thị giới tính?”,

“Thật không phải là có tấm gương Mạc Tư Dao sao? Lần trước cô ấy nhìn thấy thi thể phản ứng lớn như thế nào, nếu là lại đến một người như vậy thì không phải là tới quấy rối à?” Khương Minh hùng hồn nói.

“Cậu nhìn cô ấy xem, có giống Mạc Tư Dao chút nào không? Được rồi, đừng nói nữa, chạy nhanh phối hợp thu thập chứng cứ đi.” Trung đội trưởng đẩy Khương Minh ra, đi tới trước giường, nhìn động tác của đồng chí pháp y, không lên tiếng quấy rầy, kiên nhẫn chờ đợi kết quả điều tra ban đầu của cô
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4


Nữ pháp y khiến cho nhân viên điều tra thu thập rất nhiều sợi tóc trên thi thể, hơn nữa cô cũng không dùng mặt nạ phòng độc. Điểm này Trung đội trưởng hiểu, không phải là sức chịu đựng cao, mà là ở hiện trường, pháp y cũng thông qua mùi từ thi thể phát ra để phân biệt. Nếu người chết do trúng độc, sau khi chết trừ bỏ mùi thối của thi thể, bên trong sẽ pha ít mùi đặc thù, yêu cầu pháp y đặc biệt chú ý.

Mười mấy phút sau, nữ pháp y cùng nhân viên điều tra hiện trường kiểm kê những đồ vật thu thập từ thi thể, sau đó cô gật gật đầu, bảo nhân viên điều tra đưa về khoa kỹ thuật làm kiểm nghiệm, gỡ xuống bao tay, cô quay người lại, thấy trung đội trưởng đang đứng ở phía sau cô, đáy mắt hiện lên một tia kinh hoảng.

Phỏng chừng là công tác quá nghiêm túc, không nghĩ tới anh sẽ đứng ngay sau mình.

Lui về phía sau thật nhanh cách anh khoảng 1 mét, bình ổn lại tâm trạng, ánh mắt thực mau biến thành lạnh nhạt, “Trung đội trưởng thích đứng sau hù dọa người khác sao?” Ở đây là ở châm chọc anh đáng khinh?

Nữ pháp y nhìn Trung đội trưởng đang đeo mặt nạ chống độc, không nhìn rõ khuôn mặt anh, nhưng từ ánh mắt cho thấy người này tính tình thẳng thắn, quật cường,nói một là một. Loại người này rất thích hợp làm lãnh đạo.

Mà trung đội trưởng cũng nhìn một loạt phản ứng của cô cho thấy cô là người có tâm phòng hộ cao, không thích tiếp xúc với người khác, thậm chí là bài xích.

Giống như vừa rồi, hắn chỉ đứng gần cô một chút chỉ khoảng 0,4 – 0,7 m. Sau khi cô phát hiện liền hoảng loạn, lùi về sau kéo giãn khoảng cách 2 người. Kéo đến khoảng cách xã giao chuẩn mực 1,2 m trở lên cho thấy cô không có thói quen cùng người lạ tiếp cận. Đáy mắt cô thất thần hoảng loạn lại làm Trung đội trưởng cảm thấy cô tuy sợ hãi hắn đứng gần nhưng không chán ghét hắn.

Nữ pháp y báo cáo bước đầu điều tra cho anh, anh tập trung lắng nghe.

“Mùa hè nóng nực, nên nhiệt độ cao cho nên Thời gian khiến xác chết trương phình là trong khoảng 3 ngày. Nhưng trên người nạn nhân còn quấn một lớp chăn bông, lại ở trong phòng kín có thể đẩy nhanh qua trình trương phình, như thời gian tử vong thu hẹp lại ở khoảng từ 30 giờ đến 48 giờ.”

“Có thể xác định?” Trung đội trưởng cố ý hỏi.

“ Làn da của thi thể thối rữa, không nhìn thấy được thi đốm cho nên không thể dùng phương pháp này để xác định thời gian tử vong. Trên thi thể có bị ngoại thương gì không còn cần giải phẫu mới biết được. Trừ bỏ những phương pháp đó còn có thể căn cứ vào kích thước của giòi bọ để xác định thời gian tử vong.”

“Ruồi bọ dễ dàng bị mùi máu tươi hấp dẫn, thậm chí chỉ cần tử vong sau mười phút chúng nó đã có thể tới hiện trường. Hơn một giờ sau liền đẻ trứng trên thi thể, khoảng mười giờ sau trên thi thể sẽ xuất hiện giòi bọ. Sau đó mỗi ngày giò bọ lớn thêm khoảng 0,3 cm.”

“Cho nên, thông qua chiều dài của giòi bọ trên thi thể có thể phán đoán thời gian tử vong. Ở rất nhiều vụ án phương pháp này thừơng xuyên được sử dụng. Vừa nãy tôi đã đo chiều dài của chúng nên phán định thời gian tử vong là khoảng 30 đến 40 giờ.

“Mặt khác, Từ mùi thối của thi thể không ngửi được mùi đặc thù của trúng độc, Nhưng mà cốc thủy tinh trên bàn vẫn phải đem đi kiểm tra, chất lỏng bên trong cũng muốn lấy mẫu kiểm tra, thi thể đều đã trướng thành như vậy, nhìn bên ngoài chưa thể tra ra vết thương trí mạng, xin giải phẫu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5


Nói xong, cô tháo bao tay bỏ vào túi nilon.

Trung đội trưởng như có, như không gật đầu, quay lại nhìn Khương Minh rồi nhìn những ngươi khác, chỉ chỉ cô nói: “Đều nghe thấy Pháp y nói như thế nào rồi, còn không làm theo.”

Mọi người lên tiếng đáp ứng, Khương Minh nhìn nhìn đồng chí nữ pháp y, kéo Trung đội trưởng sang một bên nói: “Lục đội trưởng, những gì cô ấy vừa nói chúng ta đều biết, cần gì kiên nhẫn nghe cô nói?”

Lục đội trưởng lặng lẽ quay đầu nhìn thoáng qua nữ pháp y, nói. “Còn không phải đang thử cô ấy, xem cô ấy có chuyên nghiệp không. Nhưng mà tất cả những cái này chỉ là điều cơ bản, ít nhất chứng minh cô ấy có kiến thức cơ bản khá vững. Là tin được, còn khá hơn so với nha đầu Mạc Tư Dao kia nhiều.”

“Ai…… Ai ai ở sau lưng tôi nói bậy vậy!”

Lúc này, bên ngoài phòng vang tiếng bước chân hỗn độn, sau đó ngoài cửa liền thấy hai người đang thở hổn hển tiến vào. Mạc Tư Dao mang cặp mắt kính tròn, ngốc nghếch đáng yêu đi đến.

Khương Minh vừa nhìn thấy, lập tức hiện sắc mắt ghét bỏ nói: “Có ai ở sau lưng cô nói bậy? Muốn nói sẽ nói thẳng trước mặt! Như thế nào bây giờ mới lại đây, nên bị ăn mắng!”

Mạc Tư Dao vừa nghe, nhìn thấy lục đội trưởng đang đứng bên cạnh với gương mặt tức giận, lập tức trưng ra gương mặt tươi cười, nhưng vừa muốn nói chuyện thì bị một cỗ mùi tanh hôi từ trong phòng hun tới, cô ta lấy tay che lại mũi cùng đội trưởng nói:

“Đội trưởng, Chúng tôi vốn đang ở trường học đi theo giáo sư học tập, nhận được thông báo lập tức chạy tới. Nào biết giữa đường hỏng xe, sửa không được, đành phải chạy bộ tới, thật là ngoài ý muốn, ngoài ý muốn!”

“Đúng rồi, học tỷ không phải chạy nhanh nhất sao? Chị ấy hẳn là đã đến từ sớm?” Nam sinh phía sau Mạc Tư Dao nói.

Đi theo phía sau Mạc Tư Dao là một nam sinh với gương mặt non nớt, tên là Chu Gia Hi. Mới nhìn không quá hai mươi tuổi, nhưng cũng đã 25 tuổi vừa vượt qua kỳ thực tập. Nói chuyện ôn nhu, thân thể gầy yếu nhìn cùng nữ sinh không sai biệt lắm. Nhưng lúc cầm lên dao giải phẫu cùng cưa điện muốn bao nhiêu mạnh mẽ có bấy nhiêu.

“Cậu nói chính là cô ấy?” Trung đội trưởng vươn ra ngón tay, lặng lẽ chỉ chỉ đồng chí pháp y đang ở hiện trường vụ án, Mạc Tư Dao cùng Chu Gia Hi cũng lặng lẽ nhìn qua, sau đó đồng bộ gật gật đầu.

“Mấy người gọi học tỷ? Xem ra rất quen thuộc, có quan hệ tốt sao?” Trung đội trưởng cũng không biết vì cái gì, muốn biết nhiều hơn về nữ pháp y

Mạc Tư Dao đem tay che ở bên miệng, nhỏ giọng nói, “Tạm thời còn chưa thân, hôm nay ngồi cùng chiếc xe lại đây, em…” Mạc Tư Dao nói còn chưa nói xong đâu, bên kia liền truyền đến một giọng nói lạnh băng:

“Tại hiện trường vụ án không tập trung làm việc, lại còn nhàn rỗi đứng một chỗ tán dóc? Xem ra trung đội trưởng cũng là người hời hợt, không tập trung làm việc?” Vị đồng chí nữ pháp y không biết đi ra cửa từ lúc nào, nhìn bọn họ tập trung một chỗ nói to nói nhỏ, ngay cả Trung đội trưởng đứng bên cạnh cũng bị phê bình một trận.

Trung đội trưởng không còn gì để nói, anh xác thật cũng không có làm đúng, liền vẫy vẫy tay kêu mọi người giải tán, ai làm việc lấy, Mạc Tư Dao xấu hổ cười, đẩy đẩy mắt kính nói, “Đúng đúng đúng, làm việc đi……” Nhưng lại bị vị nữ pháp y kia ngăn cản.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6


“Còn việc gì để làm? Hiện trường bước đầu tôi đã kiểm tra xong, chờ thi thể được đưa tới phòng giải phẫu hai người cùng tôi làm đi! Phiền toái các nhân viên hiện trường, di chuyển thi thể động tác cố gắng nhẹ một chút, chẳng may có khả năng nổ mạnh……”

Nữ pháp y nói xong, cầm theo thùng dụng cụ liền rời đi. Để lại các đồng nghiệp xấu hổ nhìn nhau

Khương Minh nghiêng mình qua khẽ nói với Trung Đội Trưởng: “Lục Đội trưởng, gặp được kình địch có vui không! Có cô ấy ở hiện trường thì không cần ngài chỉ huy, cô ấy có thể làm hết việc của anh, haha!”

“Cậu thật nhiều chuyện!” Trung đội trưởng mắng, Khương Minh thấy hắn thật tức giận liền chạy nhanh như chớp, giúp đỡ dọn thi thể.

……

Trong phòng giải phẫu không ngừng vang lên tiếng nôn khan, Tần Trăn Trăn mặc xong áo phòng hộ, đứng cạnh bàn giải phẫu mắt lạnh nhìn Mạc Tư Dao đang nôn tới trời đất tối sầm nói: “ Cô như thế này, làm sao có thể vượt qua kỳ thi”

Mạc Tư Dao nôn đến không còn sức nói chuyện, đôi tay chống bồn nước, mặt tái nhợt.

Chu Gia Hi đứng ở Mạc Tư Dao bên cạnh, ôn nhu vỗ lưng cho cô, thay cô giải thích nói, “Bạn ấy chỉ có nhìn đến thi thể trương phình phình như này mới nôn thôi, trướng làn da đều trắng bệch, lại thối học tỷ thông cảm một chút.”

Tần Trăn Trăn không tiếng động thở dài, lắc lắc đầu nói, “Thôi bỏ đi, đem cô ấy đỡ đi ra ngoài, cậu tới làm trợ thủ cho tôi, giúp tôi ghi chép.”

Chu Gia Hi gật gật đầu, sau đó đỡ Mạc Tư Dao đi ra khỏi phòng giải phẫu, nơi này là do học viện y học xây dựng chuyên môn dùng để giải phẫu. Còn phòng giải phẫu của Cục Công An còn đang xây dựng. Trước mắt tất cả các vụ án yêu cầu giải phẩu đều tiến hành giải phẫu ở đây.

Giữa mùa hè, tại lúc nhiệt độ lên cao cực điểm, phòng giải phẫu lại lạnh đến nỗi làm người rùng mình.

Chu Gia Hi sắp xếp cho Mạc Tư Dao xong, trở lại phòng giải phẫu liền thấy Tần Trăn Trăn tay mang bao tay đang mở khoang miệng thi thể.

Khoang miệng của thi thể bị nhẹ nhàng vặn bung ra, một cỗ mùi tanh tưởi xông ra tới, Chu Gia Hi bị xông đến nước mắt thiếu chút nữa tuôn ra, mà Tần Trăn Trăn lại một chút phản ứng đều không có.

Cô cẩn thận kiểm tra khoang miệng người chết, hàm răng, lợi, đầu lưỡi... tất cả bộ vị đều kiểm tra, không có chỗ nào khả nghì. Sau đó cô đem lực chú ý chuyển dời đến phần cổ của thi thể

Thi thể đã phân hủy hư thối nặng, làn da thối rữa chảy mủ, chạm nhẹ có thể rớt ra, muốn phân rõ vết thương do thối rữa hay do ngoại lực tác độngthì cần phải có kinh nghiệm cùng thời gian dài phán đoán

Tần Trăn Trăn một bên kiểm tra, một bên cùng Chu Gia Hi nói, “Biên bản ghi chép giải phẫu có không?”

Chu Gia Hi hoảng loạn chạy nhanh đem Biên bản ghi chép giải phẫu lại đây, Tần Trăn Trăn lạnh lùng nhìn hắn một cái, hắn cảm thấy cả người một trận lạnh lẽo, chạy nhanh cầm lấy bút ghi lại những thông tin đã biết của thi thể, Tần Trăn Trăn nhìn bộ dáng của hắn, lại nói, “Nên biết ghi chép như thế nào chứ?”

“Biết! Biết……” Chu Gia Hi trên trán toát ra một tầng mồ hôi mỏng, học tỷ quả thật là danh bất hư truyền!

Tần Trăn Trăn tiếp tục đem lực chú ý đặt ở thi thể, một lát sau nói với Chu Gia Hi, “Thi thể phần cổ không có vết thương do ngoại lực tác động.” Chu Gia Hi gật gật đầu, ghi chép.

Tần Trăn Trăn tiếp tục xem xuống phía dưới, bộ ngực thêm bụng đều đã căng đến mức giống cái khinh khí cầu, cô không có lập tức mở ngực kiểm tra mà ngẩng đầu hỏi Chu Gia Hi, “Cậu đến xem, phán đoán một chút, người chết có khả năng tử vong vì nguyên nhân gì.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7


Chu Gia Hi trong lòng có chút khẩn trương, Căng da đầu buông biên bản giải phẫu, mang lên bao tay, kiểm tra lại trang phục bảo hộ, sau đó lại gần kiểm tra.

Làn da cơ hồ đã nát, nhưng so sánh vết thương do thối rữa cùng vết thương do ngoại lực tác động một cách cẩn thận, kỹ càng thì cũng sẽ thấy được sự khác biệt lớn. Chu Gia Hi đều nhìn một lượt phần ngực cùng bụng, đột nhiên trước mắt sáng ngời, lại gần phía trái tim bên trái ngực phát hiện một miệng vết thương khả nghi, hắn dùng cái nhíp kẹp lấy chỗ rách, sau đó mở ra vùng da thịt xung quang, bên trong lập tức chảy ra một ít máu đen cùng một ít giòi bọ.

Nhìn nhìn chiều sâu, cùng với hình dạng của miệng vết thương, hắn ngẩng đầu đối Tần Trăn Trăn nói, “Học tỷ, nạn nhân hẳn là mất máu quá nhiều dẫn đến tử vong, chị xem miệng vết thương này, rõ ràng là bị vũ khí sắc bén gây thương tích, bề mặt bằng phẳng, chiều dài khoảng 3 - 4 cm, phỏng chừng đã đâm thủng đến động mạch ở tim dẫn tới chảy máu.”

Tần Trăn Trăn gật gật đầu, nói một câu, “Giải phẫu đi.”

Mục đích giải phẫu mở lồng ngừng là để xác nhận xem bọn họ phỏng đoán có đúng không. Theo suy đoán, hung khí có độ rộng 3- 4cm, dài từ 10-15cm có thể là dao gọt hoa quả.

Hiện tại trong nước có hai loại phương pháp dùng tương đối nhiều,một cái là hình chữ y, một cái là hình chữ hình. Hình chữ y tương đối phức tạp, cho nên càng dùng nhiều là hình chữ hình.

Đầu tiên hạ dao từ phần cổ thẳng đến gần bộ phận sinh dục. Sau đó dùng dao giải phẫu dọc theo hai bên xương sườn, cắt dây chằng và mô liên kết. Lại dùng kìm cắt xương sụn, gỡ xương ngực sau đó mở ra lồng ngực.

Nhưng mà lần giải phẫu này không được thuận lợi, Tần Trăn Trăn cầm dao giải phẫu rạch xuống, Khí thối trong thi thể liền phóng ra. Một mùi khó ngửi lập tức tràn ngập toàn bộ phòng giải phẫu, Chu Gia Hi thật sự nhịn không được đeo khẩu trang lên.

Khuôn mặt bình tĩnh của Tần Trăn Trăn rốt cuộc cũng có tia biến hóa, Chu Gia Hi thầm nghĩ, cô vẫn có cảm giác sao, lại cẩm lấy khẩu trang ý bảo Tần Trăn Trăn có cần dùng, cô không nói gì Chu Gia Hi liền đem khẩu trang đeo lên mặt cô.

Thật cẩn thận cắt ra, khí trong thi thể từ từ tiết ra, không nổ đã là may lắm rồi.

Cuối cùng, Chu Gia Hi cầm kìm cắt xương, cố sức đem xương sụn cắt đi, từng cây đặt lên mâm, sau đó nhấc lên hai mảnh da thịt, toàn bộ nội tạng liền hoàn toàn hiện ra ở bọn họ trước mặt. Toàn bộ mạch máu cơ hồ đã không còn máu, tất cả nội tạng đã suy kiệt, bọn họ nhìn thật rõ ràng ở trái tim trên động mạch chủ có một vết thương rất sâu. Toàn bộ máu của cơ thể đều chảy ra từ đó

Cẩn thận kiểm tra miệng vết thương, hình dạng đầu nhọn cùng lưỡi dao hoa quả tương ứng, cùng miệng vết thương ngoài ra trùng khớp. Nguyên nhân chết hiện tại rõ ràng, dao nhỏ sắc nhọn không may đâm trúng động mạch chủ, mất máu quá nhiều mà tử vong.

Chu Gia Hi nói, “Thật sự đơn giản như vậy? Án mưu sát, nguyên nhân chết là bị vũ khí sắc bén đâm thủng lồng ngực, đổ máu quá nhiều tử vong.”

Tần Trăn Trăn vốn dĩ vẫn luôn nhìn động mạch chủ trên miệng vết thương, xác thật cùng miệng vết thương trên làn da trùng khớp. Cô ngẩn đầu đang định nói gì đó thì thấy một người có làn da xanh đen, toàn thân hư thối trướng khí, đầu sưng giống cái đầu heo, đứng ở ngay phía sau Chu Gia Hi, mà người này rõ ràng chính là người chết!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8


người chết ở sau lưng ( 2)

Chính là, người chết đã bị bọn họ mở lồng ngực, hiện còn đang nằm trên bàn giải phẫu.

Tần Trăn Trăn hít một hơi, nhanh chóng trấn định, miệng mở ra lại khép lại, tưởng nói cái gì đó nhưng lại thôi. Chu Gia Hi chú ý tới phản ứng của cô, hỏi, “Xảy ra chuyện gì? học tỷ?”

Tần Trăn Trăn không có trả lời hắn, mà vẫn luôn nhìn Chu Gia Hi phía sau, hắn nương theo ánh mắt của Tần Trăn Trăn nghi hoặc quay đầu lại nhìn nhìn, lại không phát hiện ra cái gì, càng thêm nghi hoặc.

Mà Tần Trăn Trăn bây giờ nhìn thấy, người chết kia, vốn dĩ vẫn không nhúc nhích đứng ở nơi đó, Trên làn da hư thối còn có giòi bọ bò lổm ngổm, thập phần ghê tởm; Tần Trăn Trăn đưa mắt nhìn trên thi thể khắp nơi đánh giá, đột nhiên liền nhìn đến tay của hắn chậm rãi nâng lên, chỉ hướng về phía bàn giải phẫu. Nương theo hướng đó chính là bàn tay của nạn nhân.

Chu Gia Hi vừa định mở miệng hỏi cô rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đúng lúc này, cô đột nhiên mở miệng hỏi, “cậu còn phát hiện ra cái gì không?”

Chu Gia Hi lập tức nghiêm túc, chuyển động hai mắt, đánh giá thi thể, Tần Trăn Trăn không chờ hắn nói ra đáp án, nói trước.

“Chú ý tới tay của thi thể? Cánh tay,bàn tay cùng ngón tay còn bảo tồn hoàn hảo. Tay của thi thể đang trong trạng thái thả lỏng tự nhiên, ngươi xem móng tay của thi thể, đặc biệt là móng tay của ngón út, móng tay tương đối dài, nhưng ở trên móng tay, trừ bỏ một ít dơ đồ vật, không phát hiện mảnh da nào.”

“Nếu là mưu sát, người chết khẳng định sẽ phản kháng, nếu là phản kháng kịch liệt, móng tay của nạn nhân khẳng định sẽ làm bị thương hung thủ.”

”Bởi vì ở dưới tình huống nguy hiểm, theo bản năng sẽ tóm lấy hung thủ, sau đó lại tránh thoát hùng thủ. Trong quá trình này, móng tay người bị hại ắt hẳn sẽ làm bị thương đối phương, trên đó sẽ lưu lại da của hung thủ, đây chính là manh mối quan trọng.”

“Nhưng là trong móng tay của thi thể không phát hiện được mảnh da nào, mà đôi tay của thi thể đang trong trạng thái thả lỏng tự nhiên, cho thấy, thời điểm bị sát hại nạn nhân đang trong trạng thái thả lỏng, hung thủ có thể nhân lúc nạn nhân không chú ý, đâm nạn nhân, nhưng tôi thấy có một phương pháp khả thi hơn.”

“Đó là phương pháp gì?”

“Cậu còn nhớ ở hiện trường còn thu được một cốc thủy tinh sao? Bên trong còn một ít chất lỏng, đã cầm đi khoa kỹ thuật xét nghiệm, thực mau sẽ có kết quả.”

“Vâng……”

Sau khi nghe Tần Trăn Trăn nói xong, Chu Gia Hi lập tức liền hiểu.

Tìm được nguyên nhân tử vong, kế tiếp còn phải xác nhận thân phận của người chết. Trước tiên khâu lại thi thể, bảo đảm thi thể hoàn chỉnh, sau đó chờ người nhà tới nhận diện. Nhưng mà thi thể đều trương phình biến dạng, Phòng chừng khả năng nhận diện được không cao.

Kế tiếp liền dựa vào cảnh sát ở hiện trường điều tra, có tìm được chứng cứ chứng minh thân phận của nạn nhân, nếu như vậy còn không tìm ra được, cuối cùng cũng chỉ có dựa vào DNA hoặc vân tay giám định.

Chỉ là, lần khâu thi thể này diễn ra không dễ dàng, người chết làn da đã nát,không còn đàn hồi, phải chậm rãi lực độ nhẹ nhàng nói chung yêu cầu phải có kiên nhẫn.

Toàn bộ quá trình giải phẫu diễn ra trong khoảng 1 giờ, khâu lại thi thể,sau đó đem bảo quản tủ đông, đem biên bản giải phẫu gửi đến cục cảnh sát hình sự. Về cơ bản công tác pháp y đã hoàn thành

Tần Trăn Trăn thay áo phòng hộ, đi ra khỏi phòng giải phẫu cả người toàn mồ hôi. Rửa xong tay cô cùng Chu Gia Hi cùng nhau lên lầu chuẩn bị đi tới cục hình sự. Đi ở dọc hành lang viện y học, Chu Gia Hi hỏi: “ Nghe nói học tỷ tốt nghiệp ở đây ạ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9


Ở trạng thái không có nghiêm túc làm việc Tần Trăn Trăn cũng không đến nỗi lạnh nhạt, dùng khăn giấy lau tay, đơn giản trả lời: “Ừ”. Tuy rằng chỉ là một cái giọng mũi, nhưng từ đó cũng nghe ra được cô bình dị và gần gũi hơn rất nhiều

Trên hành lang, đúng lúc đi qua mấy học sinh đang mặc áo blouse trắng. Hiện tại đang nghỉ hè, có thể ở lại viện y học giờ này chỉ có thể là nghiên cứu sinh. Mà ở trong nhóm người này Tần Trăn Trăn nhận ra một sinh viên nữ, người đó cô vô cùng quen thuộc.

Trong lúc cùng sinh viên nữ kia mắt đối mắt, Tần Trăn Trăn thấy được sự chán ghét, trào phúng trong mắt đối phương, cô lập tức cúi đầu, nhìn xuống chân mình, bước vội vã về phía trước. Chu Gia Hi đi bên cạnh cô trở tay không kịp, cũng thả nhanh bước chân đuổi theo.

Trong lúc các cô vội vã rời khỏi, Tần Trăn Trăn đột nhiên nghe sinh viên nữ ở phía sau chanh chua mở miệng nói: “ Hôm nay cũng thật xui xẻo, gặp được cái sao chổi, phi phi phi! Vận đen xin đừng quấn lấy tôi nha”.

“Chị Tiểu Tình, chị đang nói ai vậy?” Nữ sinh bên cạnh phụ họa nói

Phượng Tiểu Tình ánh mắt ghét bỏ, quay lại nhìn bóng dáng đã rời đi, hừ một tiếng nói: “Chị còn có thể nói ai? Chính là kẻ đáng ghét kia! Mấy đứa vào muộn chắc chưa gặp, chứ trong đám nữ sinh chúng ta ai cũng rõ. Chính là cái vị chuyên giả thần giả quỷ, con Điên Tần Trăn Trăn. Lúc còn ở trường học, aiz, trường học không lúc nào bình an yên ổn. HIện tại người đi rồi trường chúng ta liền thanh tịnh. Có thể tốt nghiệp chính quy, lại còn được làm pháp y ai biết có phải đi cửa sau không!”

“A, chị Tiểu Tình, người kia chính là Bà Cốt Tần Trăn Trăn trong truyền thuyết?”

“Đúng vậy, chính là cô ta…… Ha hả.” Phượng Tiểu Tình khóe miệng giơ lên, cười nhạo một tiếng

Tần Trăn Trăn nghe rõ ràng những lời cô ta nói, trong lòng không gợn chút sóng, Chu Gia Hi bên cạnh không khỏi toát mồ hôi lạnh, Sư tỷ tính tình không hòa đồng hẳn là do lúc trước bị cô lập trong trường học.

Chu Gia Hi tuy rằng không tốt nghiệp ở trường này, nhưng nghe nói Pháp y mới tớ sẽ dẫn dắt bọn họ là Tần Trăn Trăn, hắn liền cùng Mạc Tư Dao đi hỏi thăm lai lịch của cô, Tần Trăn Trăn ở trường học này rất nổi tiếng, toàn những điều không tốt. Cho nên, lúc Tần Trăn Trăn còn chưa tới, hai người bọn họ liền lo lắng trên tỉnh điều xuống một pháp y kỳ quái. Nhưng hiện tại sau khi tiếp xúc, thì thấy mọi mặt khá tốt chỉ là tính tình lạnh nhạt một chút, cũng không kỳ quái như mấy cô gái này đang nói.

Mạc Tư Dao không biết những gì xảy ra, đứng ở cửa chờ bọn họ sau đó ba người cùng rời học viện.

Vài ngày sau, Thân phận nạn nhân được xác nhận, Chính con trai của Lư Huy đã xác nhận đó là bố mình. Tần Trăn Trăn sau khi biết được không khỏi giật mình, đã phân hủy đến như vậy mà còn có thể nhận ra được sao?

……

Lục Ly ngồi ở trong phòng thẩm vấn, ngồi bên cạnh là một người trợ thủ khác -Lương Minh Đạt. Trước mặt bọn họ là một nam thanh niên trẻ tuổi, ngồi ủ rũ không một chút sức sống.

Lương Minh Đạt nói với Lục Ly, “Trung đội trưởng, có nên tiếp tục phỏng vấn hay không? Xem trạng thái của cậu ta không được tốt lắm.”

Lục Ly không có trả lời, mà ngồi thẳng người, ho khan một tiếng, nói với thanh niên trước mặt mình, “Tôi cũng hiểu, đột nhiên biết được bố mình đã chết sẽ rất thương tâm, rất khổ sở, nhưng là cũng không cần thiết khổ sở, thương tâm đến mức muốn rời nơi này ngay trong đêm đâu?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10


Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ

Nam thanh niên ngẩng đầu lên, hoảng loạn giải thích nói: “ Anh cảnh sát, em đều nói sự thật, hiện tại ở trường đang có kỳ thi rất quan trọng, em cần phải trở về ngay lập tức. Nếu không tham gia kỳ thi được, em sẽ không tốt nghiệp được. Bố em cực cực khổ khổ nuôi em ăn học, em không tốt nghiệp được ba em sẽ buồn và thất vọng lắm. Còn có, mấy người còn theo dõi em nữa, việc này chả đúng chút nào.”

Lục Ly duỗi tay gãi cằm, cười cười, đột nhiên ngữ liền trở nên cường ngạnh:

“ Lư Minh Tuấn, cậu nói chuyện nghe thật êm tai, nhưng là bố của cậu hiện tại thân xác còn chưa lạnh, vừa trở về nhìn một cái đã muốn đi ngay? Hậu sự mai táng cậu không muốn lo liệu? Bố cậu chỉ có một người con trai là cậu, cậu làm như vậy không khiến ông ấy thất vọng hay sao? Ông ấy trên trời có linh thiêng nhìn cậu như vậy không biết đau lòng bao nhiêu.

Những lời này vừa nói ra khiến cho cả người Lư Minh Tuấn run lên, trong ánh mắt hiện lên một chút sợ hãi, sau đó lắc đầu nói: “Em không có, em không có làm chuyện gì có lỗi với ông ấy!”

Lục Ly nhìn chằm chằm cậu ta nói: “ Tôi không có nói cậu làm chuyện gì có lỗi với bố của cậu cả”. Trẻ nhỏ chính chưa hiểu sự đời, mới tùy tiện dọa vài câu, cậu ta liền hiện nguyên hình.

“Vậy……” Lư Minh Tuấn hoảng loạn nhìn hai người bọn họ, không biết nên nói cái gì tốt bây giờ.

Lục Ly cho Lương Minh Đạt một ánh mắt, Lương Minh Đạt đứng dậy cầm ba lô của Lư Minh Tuấn tiến hành lục soát.

Kéo khóa ra, lấy toàn bộ đồ vật bên trong ra. Trừ bỏ một số đồ dùng cá nhân còn có mộ cái ví da màu đen. Chiếc ví này thoạt nhìn đã cũ, da bên ngoài đã bong chóc, nứt nẻ, hẳn đã dùng nhiều năm.

Lúc Lư Minh Tuân nhìn đến cái ví kia, cả người cứng đờ, hai tay ngón tay đan nhau khẽ nắm chặt, hai chân không tự chủ được khép lại, thân thể hơi hướng về phía cửa phòng thẩm vấn, hai mũi chân cũng hướng về phía đó. Dáng vẻ thật khẩn trương, Lục Ly đều nhìn rõ.

Trong lúc đang hỏi, nếu đối phương có biểu hiện vô thức rời thân thể sang hướng khác, có thể nói hắn là đang muốn lập tức rời đi khỏi đây. Mà phương hướng còn là nơi cửa lớn thì có thể nói du͙ƈ vọиɠ muốn rời đi vô cùng mãnh liệt.

Lục Ly chỉ vào cái ví da cũ màu đen, hỏi cậu ta: “Đây là ví tiền của cậu à?”

Lư Minh Tuấn liếc mắt nhìn Lục Ly, sau đó ánh mắt nhanh chóng rời đi, nuốt nuốt nước bọt, mở miệng nói: “Là, là của em...” Đồng thời đôi tay di chuyển về phía bên phải của thân thể là biểu hiện điển hình của hành vi nói dối

Lục Ly lại từ trong túi mình lấy ra một cái ví nam mới tinh, ném tới trước mặt Lư Minh Tuân nói: “ Vậy cái ví này lại là của ai?”

Lư Minh Tuấn nhìn cái ví mới, rồi nhìn cái ví cũ ở trên bàn, sau đó lắp bắp trả lời “ Cái này không phải của em,... Này không phải là lấy từ trong túi của anh ra sao?”

Lục Ly nhíu mày, nghĩ thầm, đứa nhỏ này hiện tại đã phát hoảng đến ngay cả lời nói dối cũng không nghĩ ra được.

“Không phải của cậu?” Lục Ly mở cái ví mới ra, “Vậy vì sao trong này lại có thẻ sinh viên của cậu? Còn có hai cái thẻ ngân hàng bên trong, chúng tôi có thể tra ra chủ thẻ là ai”

“Em……” Lư Minh Tuấn lập tức nghẹn lời.

Hai cái ví tiền này đều là lục soát được từ trong balo của Lư Minh Tuấn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11


Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ

Cái ví mới này là hàng hiệu, ở cửa hàng khoảng 3000 – 5000 tệ, mà cái ví cũ là hàng vỉa hè, còn dùng trong nhiều năm. Từ đây hình thành hai điểm đối lập. Mà ở trong cái ví cũ trừ bỏ tiền mặt là khoảng 8000 tệ thì còn một cái thẻ ngân hàng, ngoài ra không có giấy tờ gì khác.

Lục Ly cũng không làm phiền khoa kỹ thuật đi tra chủ thẻ ngân hàng, chính mình điều tra một chút cũng biết được chủ thẻ ngân hàng là ai. Liền chỉ cần chuyển khoản cho số thẻ trên thẻ ngân hàng, ở bước xác nhận chuyển khoản sẽ xuất hiện tên của chủ thẻ. Đây là bước cuối cùng để phòng ngừa việc chuyển sai số tài khoản. Dùng phương pháp này anh biết được chủ thẻ là bố của Lư Minh Tuần, người chết Lư Huy DƯơng

Lúc cảnh sát đầu tiên đến hiện trường không hề phát hiện được tiền mặt, thẻ ngân hàng hoặc ví tiền. Cho nên Lục Ly từng hoài nghi là vào nhà ăn trộm, sau đó bị chủ nhà Lư Huy Dương phát hiện. Trong tình huống cấp bách đã gϊếŧ chết Lư Huy Dương

Nhưng sau khi Lư Minh Tuấn xuất hiện, từ lúc cậu ta nhận thi thể, Lục Ly liền loại bỏ trường hợp đó, hơn nữa sau khi có kết quả xét nghiệm của ly thủy tinh phát hiện trong phòng bọn họ liền đặt hiềm nghi lên người Lư Minh Tuấn.

Nhưng đến sau lại Lư Minh Tuấn sau khi xuất hiện, từ hắn đi nhận thi bắt đầu, Lục Ly liền lật đổ phía trước phỏng đoán, hơn nữa phòng trong cái kia pha lê ly nước xét nghiệm kết quả hiện tại cũng ra tới, bọn họ lập tức liền tỏa định hiềm nghi người Lư Minh Tuấn.

Trên ly nước có 2 vân tay. Một cái là của người chết Lư Huy Dương, cái còn lại là của Lư Minh Tuấn. Vì là con trai của nạn nhân, cậu ta trở lại trong nhà mình, đụng tới cái ly nươc hoặc lấy nước uống đều có khả năng, cho nên vân tay của cậu ta có trên ly cũng là bình thường.

Chỉ là chất lỏng còn lưu lại trong ly, sau khi xét nghiệm phát hiện bên trong có thành phần của thuốc ngủ. Kết hợp cùng báo cáo của Tần Pháp y, Lục Ly hoài nghi nạn nhân bị hạ thuốc ngủ, dẫn tới năng lực phản khác bị yếu đi. Sau đó hung thủ tiến hành gϊếŧ hại nạn nhân, một dao mất mạng, cuối cùng lấy chăn bọc lấy người chết nhằm che giấu mùi thối của thi thể

Sau đó hung thủ cầm ví của Lư Huy Dương, bên trong tiền mặt cùng thẻ ngân hàng toàn bộ đều mang đi.

Nhưng ở hiện trường cùng chung quanh đều không có tìm được hung khí, ở trên người Lư Minh Tuấn cùng không tìm thấy cái đồ vật gì giống hung khí. Vì sao Lục Ly lại chắc chắn hung thủ là Lư Minh Tuấn. Đó là từ những lời khai những người xung quanh mà biết được. Năm ngày trước khi thi thể được phát hiện, cũng chính là ngày 4/8, hàng xóm cùng tầng nhìn thấy Lư Minh Tuân về đến nhà, cùng hôm đó còn nhìn thấy Lư Huy Dương đi chợ mua thức ăn. Mà một tiểu thương bán rau ở chợ cho biết hôm đó Lư Huy rất vui vẻ nói con trai từ trường học chở về thăm ông ta, muốn ít rau về làm chút đồ ăn ngon cho nó.

Từ đó về sau người xung quanh không có gặp qua Lư Huy Dương. Cho đến ba ngày sau cũng chính là ngày 7/8, có người thấy Lư Minh Tuấn đeo ba lô giống ba lô mà cảnh sát phát hiện, xuất hiện ở dưới tầng, trên mặt còn tươi cười chào hỏi người đó. Hơn nữa còn chủ động đề cập với người đó, hai ngày này cậu ta sẽ dẫn bố đi ra ngoài chơi. Còn nói bọn họ vốn dĩ sáng sớm nay xuất phát, chỉ là tới sân bay phát hiện quên mất đồ vật quan trọng cho nên cậu ta quay lại lấy.

Đây là điểm khả nghi đầu tiên mà Lục Ly thấy. Đi ra ngoài chơi liền đi chơi, không cần kể tỉ mỉ với hàng xóm như vậy
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12


Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ

Thời buổi này, quan hệ hàng xóm đều thực lạnh nhạt, cho dù có là hàng xóm cực thân thiết cũng không cần thiết cùng đối phương nói nhiều như vậy.

Lục Ly liền suy đoán, có lẽ Lư Minh Tuấn muốn để cho hàng xóm biết nhà cậu ta không có ai. Sẽ không có người tới cửa tìm bố cậu ta.

Kỳ thật ngày 7/8 cậu ta đã gϊếŧ bố mình, sau đó đi khỏi hiện trường. Còn có điểm hoài nghi thứ hai, Lư Minh Tuấn nói hiện tại ở trường học đang có kỳ thi, lập tức phải trở lại trường. Nhưng ngày 7/8 lại cùng hàng xóm nói cậu ta muốn dẫn bố mình đi ra ngoài chơi, điều này không mâu thuẫn với nhau sao?

Lục Ly gõ gõ cái bàn, làm Lư Minh Tuấn từ trong thất thần tỉnh lại

“Tôi hỏi lại cậu một lần nữa, cậu nói hai cái ví tiền này đều là của cậu, vậy vì sao một cái nát như vậy còn một cái lại là hàng hiệu? Cái ví hàng hiệu bên trong có thẻ sinh viên của cậu, tôi có thể chắc chắn cái này mới là cái mà cậu sử dụng. Cậu mới đi hoc đại học liền dùng cái ví đắt tiền như vậy, Tiền này từ đâu mà có.”

“Anh..” Lư Minh Tuấn hai tay đang nắm chặt dần dần tách nhau ra, sau đó lại nắm thành nắm đấm, môi nhắm chặt, nhìn dáng vẻ muốn liều mạng:”Ai cần các người lo! Tôi có ví đắt tiền hay ví rẻ tiền có cùng cái chết của bố tôi có quan hệ gì sao?”

Lục Ly làm hắn bình tĩnh lại, “Haiz,…… Cậu trước đừng kích động, chúng tôi lại không vu khống cậu phạm tội gì, chỉ nói cho cậu tình hình cơ bản hiện tại. Còn muốn cậu nói rõ ràng một số khúc mắc trong vụ án thôi.” Không biết Lục Ly định làm gì, tự nhiên khách sáo với Lư Minh Tuấn.

Lư Minh Tuấn thấy thái độ của hắn hòa hoãn, Cậu ta hít sâu một hơi, mí mắt hơi rũ xuống, nhìn chằm chằm mặt đất, không dám nhìn thẳng vào mắt Lục Ly hay Lương Minh Đạt.

Lục Ly cầm lấy ví tiền cũ, kéo khóa kéo, bên trong có 8000 tệ, hắn đem tiền mặt cùng cái thẻ ngân hàng bên trong ra, chỉnh tề bày biện ở trên bàn. Lư Minh Tuấn ngẩng đầu, Lúc nhìn thấy tiền mặt cùng thẻ ngân hàng, khuôn mặt vừa mới bình tĩnh lại, lập tức lại khẩn trương lên!

Cậu ta gắt gao cắn chặt hàm răng, khuôn mặt cứng đờ. Nhất định cậu ta đang giấu diếm điều gì đó, không thể nói ra trước mặt cảnh sát, cho nên hắn chỉ có thể cắn chặt răng không rên một lời.

“Cậu là học sinh, cho dù cậu vừa đi học vừa đi làm còn có sinh hoạt phí bố cậu cho, nhiều nhất cũng chỉ khoảng 3000 -4000 tệ. Vì sao lại phát hiện trên người cậu số tiền nhiều như vậy. Thẻ ngân hàng này rõ ràng là của bố cậu, tại sao lại nói là của mình.” Lục Ly ép hỏi nói

“……” Lư Minh Tuấn trầm mặc.

Lục Ly nhìn biểu hiện của cậu ta, tiếp tục nói, đây chỉ là những điều anh phân tích, cùng không có bằng chứng xác thực, chỉ là thủ đoạn dùng trong khi thẩm vấn. Tuy rằng hiện tại anh đã có 80% chắc chắn cái chết của Lư Huy Dương có liên quan đến con trai của ông ta

“ Chúng tôi điều tra hiện trường vụ án phát hiện trong phòng nên có đồ vật đều có chỉ là thiếu tiên mặt, ví cùng đồ vật đáng giá, cho nên, ban đầu chúng tôi hoài nghi là trộm vào nhà, sau đó bị bố cậu phát hiện, dưới tình huống đó bị hung thủ sát hại. Suy cho cùng đó là khu chung cư cũ không an ninh tốt, ai cũng có thể ra vào.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13


Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ

“Vậy các anh cảnh sát nên đi bắt trộm chứ đem tôi nhốt ở nơi này có tác dụng gì”

Nghe đến đó, Lư Minh Tuấn tự tin nói chuyện cùng cảnh sát, hơn nữa trong nháy mắt trước khi cậu ta mở miệng nói, cậu ta tự cho mình là đúng kín kẽ khẽ thở dài, nhưng không may vẫn bị Lục Ly phát hiện.

Lục Ly nhún vai, “Nhưng mà rất đáng tiếc, đó chỉ là những hoài nghi ban đầu, sáu khi phát hiện cửa chính, cửa sổ không có dấu hiệu cậy phá không thể xảy ra trường hơp đột nhập, chỉ có thể là do người quen gây án.”

Lư Minh Tuấn biểu tình lại thay đổi.

“ Hơn nữa người này phải là người mà Lư Huy Tuấn vô cùng quen thuộc, hung thủ ở trước mặt, ông ấy không có chút ý thức phòng bị. Nhưng mà từ hàng xóm cho biết, lúc còn sống Lư Huy Dương không có nhiều bạn bè, là người rất tiết kiệm. Chính vì để nuôi con trai ăn học, sau khi tan làm cũng không cùng ai giao lưu, lúc nào cũng một thân một mình.”

“Theo báo cáo pháp y đưa tới, thời gian tử vong của Lư Huy Dương là ngày 7/8 khoảng từ 11h sáng đến đầu buổi chiều, mà mấy ngày này vừa vặn là lúc cậu trở về nhà, theo lý mà nói kẻ tình nghi lớn nhất chính là cậu.”

“Nói hươu nói vượn!Buổi sáng ngày 7/8 tôi đã trở lại trường học! Hơn nữa đó chính là bố tôi, làm sao tôi có thể gϊếŧ hại ông ấy?” Lư Minh Tuấn giảo biện nói.

Đứng một bên Lương Minh Đạt nói, “Tại sao lại không thể? Không phải là cậu trộm tiền mặt cùng thẻ ngân hàng của bố cậu mang đi sao!? Biết bố mình chết xong, ở hiện trường vụ án giả bộ thương tâm mà một giọt nước mắt cũng không rơi được! Không nói đến bây giờ cậu mặc kệ thi thể của bố mình ở đây, không quan tâm là ông ấy tự sát hay bị mưu sát, cứ như vậy muốn đi ngay?”

Lương Minh Đạt cầm hồ sơ ghi chép khẩu cung lên, “Ở đây, còn có lời khai của một tiểu thương, Cùng buổi sáng ngày 7, cậu cố ý kể với họ rằng mình sẽ đưa bố đi du lịch. Nhưng hiện tại cậu lại nói buổi sáng hôm đó cậu đã về trường, xin hỏi, đâu mới là lời nói thật?”

“Tôi……!”

“Đừng giảo biện, nhìn báo cáo xét nghiệm này đi, Phát hiện nước trong ly có chứa hợp chất benzen2nitro, là thành phần chủ yếu trong điều chế thuốc an thần. Ở trong dạ dày cùng khoang miệng của thi thể cũng phát hiện hợp chất này.”

“Chúng nghi ngờ, Trước khi chết nạn nhân bị chuốc uống thuốc an thần, làm ông ấy mất ý thức, sau đó gϊếŧ chết, lấy đi toàn bộ tài sản giá trị, sau đó rời khỏi hiện trường. Mà thời gian rời khỏi hiện trường trùng khớp với thời gian mà cậu cùng tiểu thương đó nói chuyện.” Lương Minh Đạt nói xong, Lục Ly tiếp theo bổ sung.

“Nhưng mà có điều chúng tôi không hiểu, rõ ràng đã hạ thuốc, muốn trộm gì thì trộm, nạn nhân hẳn là sẽ không phản kháng. Vì sao cậu còn tàn nhẫn gϊếŧ hại nạn nhân?”. Lương Minh Đạt phụ họa nói theo, hai người thập phần ăn y khai đao.

Vừa dứt lời, Lư Minh Tuấn cũng không biết bị câu nào chọc trúng, lập tức nổi giận lôi đình, đôi tay hung hăng đập lên bàn, nói, “Tôi không có tàn nhẫn sát hại! Tôi không phải là cố ý! Bố của tôi chết là ngoài ý muốn! Chính ông ấy cầm dao đâm tới, tôi thật sự không có biện pháp khác?”

“A..” Lục Ly bắt chéo chân, khóe miệng hơi hơi cười, phát ra một tiếng cảm thán, anh còn chưa thực tấn công đâu. Dựa vào những chứng cứ tìm được, cùng những suy đoán của bọn họ, sau đó nói cho Lư Minh Tuấn, cậu ta không kiên trì được, trực tiếp tuyên bố đầu hàng?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14


Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ

Lư Minh Tuấn thấy mình lỡ miệng, mọi chuyện không thể vãn hồi. Cậu ta nhắm mắt lại, nhíu mày, vẻ mặt khó chịu, đôi tay bưng kín mặt, đầu gục xuống tự trách.

Lục Ly thu hồi tươi cười trên mắt, nhìn phản ứng của Lư Minh Tuân, hắn thật sự hối hận về việc làm của mình, có lẽ vụ án này xảy ra ngoài ý muốn. Nhưng mà, gϊếŧ người chính là gϊếŧ người, pháp luật sẽ không đối với tội phạm lưu một chút tình cảm nào.

Sau mọi chuyện, Lư Minh Tuấn chỉ vì hư vinh của bản thân mà gây nên bi kịch như vậy.

Lư Minh Tuấn đi học đại học, tiếp xúc đủ loại người trời nam đất bắc. Lúc này cậu ta mới thấy được khoảng cách giữa người với người thật lớn. Có một số người, mua một cái ví mấy ngàn tệ mà không thèm chớp mắt, số tiền đó bằng ba tháng tiền lương của bố cậu ta. Rất nhanh, Lư Minh Tuấn thích một sinh viên nữ, chỉ là cô gái đó ghét bỏ cậu ta keo kiệt, ăn mặc thật bình thường, cho nên không đáp ứng cùng cậu ta yêu đương. Lư Minh Tuần trong lòng không nuốt được cục nghẹn này, xã hội này khi nào dùng tiền tài để cân nhắc mọi việc.?

Cậu ta gọi điện thoại về nhà, xin bố tiền, nói trường học muốn nộp phí học thêm. Lần đó Lư Huy Dương gửi cho con trai 4800 tệ. Đối với Lư Huy Dương mà nói đây không phải là số tiền nhỏ, nhưng về việc học của con trai không hề bủn xỉn.

Mà số tiền này bị Lư Minh Tuấn cầm đi mua ví, Tiền mà bố mình vất vả kiếm được, lúc đưa cho nhân viên thu ngân cậu ta có chút hối hận.

Chỉ là nghĩ đến ánh mắt khinh bỉ của nữ sinh kia, cậu ta thật sự không cam lòng, người khác có hắn cũng có thể có

Tuy rằng mua ví cũng không thể thay đổi sự lựa chọn của nữ sinh đó, nhưng vẫn có thể hấp dẫn nữ sinh khác. Không bao lâu, nhìn thấy cậu ta dùng ví hàng hiệu, liền có nữ sinh cố ý tiếp cận. Rất nhanh cậu ta liền yêu đương.

Chỉ là chi phí yêu đương bỏ ra so với cậu ta tưởng tượng quá nhiều. Vì không để bạn gái xem thường, cậu ta đem toàn bộ chi phí sinh hoạt của mình lấy ra ăn nhậu chơi bời. Đến cuối cùng, một tháng mới trôi qua một nửa cậu ta ngay cả tiền ăn mì gói cũng không có.

Mấy ngày đầu còn có thể mượn tiền của bạn học, nhưng lâu rồi sau đó không còn ai nguyện ý cho cậu ta vay tiền. Đến nỗi cậu ta phải ra ngoài kiếm việc làm thêm. Tại lúc không còn kiên trì nổi nữa mới gọi điện cho bố đòi tiền.

Chuyện đi làm thêm, Lư Minh Tuấn không dám để bạn gái biết, vẫn luôn gạt cô ta. Nhưng sau đó, không biết cô bạn gái biết được hắn đi làm thêm, liền tìm hắn giằng co. Hỏi hắn làm thêm rốt cuộc vì cái gì, vì muốn trải nghiệm sinh hoạt hay là vì không có tiền?

Lòng tự trọng của Lư Minh Tuấn rất cao, không chịu nói thật, nói rằng chỉ diễn cho bố mẹ cậu ta xem, khiến cho bố mẹ cậu ta xót xa mà cho thêm tiền

Cô bạn gái nghe xong cũng không có ý kiến gì, chỉ bảo cậu ta đưa tiền cho cô ta mua quần áo. Khi đó vừa lúc nghỉ he, Lư Minh Tuân cùng bạn gái giằng co thật lâu, cuối cùng thỏa hiệp nói sẽ về nhà lấy tiền.

Ngày 4/8, Lư Minh Tuấn về nhà, Lư Huy Dương thật vui vẻ bởi vì đã vài tháng chưa được gặp con trai của mình. Ông ta mua thật nhiều đồ về muốn nấu những món sở trường cho con trai ăn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15


Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ

Về nhà ngày đầu tiên, hai bố con đều vui vẻ, Lư Minh Tuấn cái gì cũng chưa nói, chỉ có ý vô tình nhắc bố, cậu ta ở ngoài một mình, làm cái gì cũng cần tiền, cho nên hi vọng mỗi tháng có thể cho cậu ta thêm tiền sinh hoạt. Nói bóng nói gió một chút thăm dò ý của bố mình.

Thằng đến buổi sáng ngày 7/8, bạn gái Lư Minh Tuấn gọi điện thoại tời hỏi cậu ta bao giờ trở về trường. Còn hỏi bao giờ có thể cho cô ta tiền mua quần áo. Quẫn bách cậu ta lập tức tìm Lư Huy Dương ngả bài.

Lư Minh Tuấn muốn 5000 tệ, hơn nữa 5000 tệ này không bao gồm phí sinh hoạt mỗi tháng. Yêu cầu vừa đưa ra lập tức chọc giận Lư Huy Dương. Sau đó lại biết cậu ta có bạn gái, đối phương lại là người ham hư vinh, Lư Huy Dương cật lực phản đối!

Lư Huy Dương bắt Lư Minh Tuấn lập tức chia tay cô gái kia. Lư Minh Tuấn lúc này như bị quỷ ám, dù bố hắn khuyên bảo thế nào cũng không nghe. Cả hai đều không nhương bộ, cãi vã một trận lớn.

Sau khi kịch liệt khắc khẩu, hai bố con chiến tranh lạnh đến hơn 1 giờ đồng hồ, mà một giờ này, chính là một giờ cuối cùng mà Lư Huy Dương được sống trên cõi đời này.

Trong một giờ này, Không lấy được tiền, Lư Minh Tuấn không cam lòng suy nghĩ rất nhiều biện pháp. Mà cuối cùng, cậu ta nhớ tới bố mình từng nói, mấy tháng gần đây ông bị mất ngủ nghiêm trọng, bác sĩ phải kê đơn an thần cho ông ấy, một y tưởng nảy lên.

Lư Minh Tuấn vào phòng ngủ, làm bộ muốn hòa giải. Vừa bước vào, cậu ta liền thấy bố mình vội vã cất cái gì đó vào ngăn kéo tủ ở đầu giường. Cậu ta đáy lòng khó chịu, không biết bố mình đang giấu diếm chuyện gì.

Cậu ta đi đến bên cạnh bố mình, ánh mắt nhìn lọ thuốc an thân trên tủ ở đầu giường. Ngoài miệng thì nói lời xin lỗi, nhưng trong lòng đang lên kế hoạch. Thừa dịp bốn cậu ta đi nhà bếp, liền trộm thuốc an thần, bỏ vào ly nước, chờ hòa tan say đó đưa cho Lư Huy Dương uống. Uống nước xong Lư Huy Dương mơ màng ngủ, không bao lâu liền ngã xuống sàn nhà. Lư Minh Tuấn cầm cái ly, chạy về phòng ngủ, tiện tay đặt ly nước lên bàn. Sau đó cậu ta kéo ngăn kéo ra lục lọi phát hiện ví tiền của bố mình hay dùng, mở ra, thấy bên trong rất nhiều tiền. Cậu ta cũng không đếm, cầm tiền nhanh chóng rời đi.

Nhưng không nghĩ tới, vừa đứng dậy, cậu ta thấy bố mình đứng không vững xuất hiện ở cửa phòng ngủ!

Lư Huy Dương suy yếu mở mắt, liền thấy rõ Lư Minh Tuấn đang làm cái gì. Thật không tin nổi, con trai ông giống như tên ăn trộm, muốn trộm tiền của ông!.

Lư Huy Dương rất tức giận, vọt vào, ra sức bắt lấy bả vai của Lư Minh Tuấn hét: “ Sao mày lại biến thành cái dạng này? Còn dám trộm tiền trong nhà. Mày hồi còn nhỏ thực ngoan ngoãn, mới đi học đại học được mấy hôm mà càng ngày càng trở nên sa đọa.

Lúc ấy Lư Minh Tuấn có chút chột dạ, nhưng vẫn gắt gao cằm chặt ví tiền trong tay.

Câu ta run rẩy nói hy vọng bố có thể tha thứ cho mình lần này, tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai! Nhưng là cái loại trôm đồ này có lần thứ nhất ắt sẽ có lần tiếp theo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16


Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ

Lư Huy Dương tức giận tháo thắt lưng của mình xuống, quất lên người Lư Minh Tuấn.

Lư Minh Tuấn một bên trốn tránh, một bên tìm đường chạy, sau đó bị Lư Huy Dương đuổi đến ghế sô pha ngoài phòng khách. Cậu ta vùi mình trên đó, chấp nhận trận đòn của bố mình, trong lòng rối rắm cùng đau khổ.

Ở trường học bời vì xuất thân con nhà nghèo mà bị nhiều người kỳ thị, bị người mình thích xem thường. Cậu ta bây giờ chỉ nghĩ một điều là không để bạn gái hiện tại xem thường, chỉ mấy ngàn tệ mà thôi, tiền có thể kiếm mà, cậu ta thực không muốn bị người khác xem thường

Lư Minh Tuấn bắt đầu phản kháng, cậu ta tóm dây lưng, hùng hổ với bố mình.

Lư Huy Dương thấy cậu ta phản kháng, đáy lòng càng tức giận, ném dây lưng, trực tiếp dùng tay đánh, trong miệng không ngừng mắng: “Mày đúng là đứa không có tiền đồ, nuôi mày lớn cho mày học, giờ mày trở thành cái thứ gì không biết,...” cứ nói linh tinh rất nhiều.

Lư Minh Tuấn trong lòng lúc này vô cùng mẫn cảm bị những câu nói của bố mình sinh ra tức giận. Lý trí của cậu ta hoàn toàn sụp đổ, bắt lấy con dao gọt hoa quả trên bàn uy hϊếp Lư Huy Dương: “Đừng có đánh con, đừng mắng con, đưa tiền cho con! Để con đi, bằng không chúng ta cắt đứt tình nghĩa cha con!”

Lư Huy Dương thấy con trai cầm dao uy hϊếp chính mình, không chỉ có không có lui bước, ngược lại thái độ là càng ngày càng kiên quyết, “Tao tuyệt đối sẽ không để số tiền tao vất vả kiếm để cho mày tiêu loạn! Tao đánh chết mày thằng con bất hiếu!”

Lư Huy Dương không e ngại con dao kia, hắn lao tới, mà Lư Minh Tuấn cắn chặt răng, giây tiếp theo cầm dao đâm trực tiếp vào ngực bố mình

Giây phút dao nhỏ đâm thủng làn da cậu ta cảm nhận thật rõ ràng. Đến bây giờ cậu ta vẫn còn nhớ rõ như in, vị trí cùng góc độ rất chuẩn xác, một dao trí mạng, chuẩn đến đáng sợ.

Theo khẩu cung của Lư Minh Tuấn, Sau khi Lư Huy Dương bị đâm một dao ở ngực rồi ngã xuống, cậu ta liền nâng Lư Huy Dương lúc ấy vẫn còn hơi thở vào phòng ngủ đặt lên giường. Một loạt những hành động này đều diễn ra trong mắt của bố cậu ta.

Ai có thể biết được tâm tình trước khi chết của Lư Huy Dương là như thế nào? Tuyệt vọng? Khó Chịu? Căm hận?

Sau khi gϊếŧ chết bố mình, Không thể nói được lúc đó Lư Minh Tuấn có bao nhiêu bình tĩnh. Cậu ta chỉ nghĩ làm thế nào không để máu của bố mình chảy trên đất, liền đem ông ta lên giường, dùng chăn bông quấn quanh thân thể, sau đó nhìn bố mình chết không nhắm mắt. Cậu ta càng nhìn càng sợ hãi, liền kéo chăn chùm kín đầu luôn.

Lư Minh Tuấn đem hung khí nhét vào ba lô, hoảng loạn rời khỏi hiện trường. Đi xuống dưới tầng gặp người quen, cậu ta bèn nói dối mình cùng bố ra ngoài du lịch.

Hung khí bị Lư Minh Tuấn ném vào thùng rác nào đó ở trên phố đi bộ của trung tâm thành phố. Đã mấy ngày trôi qua, không biết hung khí có thể tìm lại không. Mấy ngày tiếp đó, cậu ta trốn ở trong nhà một người bạn, không gặp ai, cho đến khi cảnh sát gọi đến nhận diện thi thể.

Sau khi lấy khẩu cung xong, Lư Minh Tuấn bị tạm giam, cảnh sát còn cần nhiều chứng cứ hơn để xác nhận lời khai của cậu ta là sự thật. Cùng chứng minh vụ án không còn điểm đáng ngờ nữa mới có thể chính thức khởi tố Lư Minh Tuấn tội cố ý gϊếŧ người.

Lục Ly cầm tài liệu đi ra khỏi phòng thẩm vấn, hạ lệnh cho cấp dưới đi tìm hung khí bị vứt bỏ. Lư Minh Tuấn bị còng tay giải đi, mặt khác, những ngày tiếp theo ở sở cảnh vô cùng tất bật.

Lư Minh Tuấn còn trẻ, vẫn là sinh viên nhưng đã qua 18 tuổi, đủ tuổi để phải chịu trách nhiệm trước pháp luật vì những việc làm của mình. Đến lúc khởi tố, thẩm phán sẽ suy xét các mức hình phạt, là tử hình một mạng đền một mạng hoặc nhẹ hơn tùy vào cân nhắc thẩm phán.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17


Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ

Cảnh sát phân hai hướng hành động, một tổ đi tìm hung khí bị vứt bỏ.

Theo điều tra, Thùng rác ở phố đi bộ đều được nhân viên vệ sinh làm sạch mỗi ngày, sau đó đem rác đi đến nơi tập kết, rác thải sẽ để ở đây khoảng hai ngày. Đến ngày thứ ba, toàn bộ rác rưởi được đưa ra trạm xử lý rác ở ngoại thành. Có lẽ lúc này, hung khí đã bị vận chuyển đến trạm xử lý, khả năng tìm được khá khó.

Nhưng cũng may, rác thải ở thành phố C không chỉ dùng phương pháp chôn lấp hoặc đốt cháy mà lựa chọn phân loại tái sử dụng. Rác trong thành phố được phân làm bốn loại, nhóm phế liệu, rác hữu cơ, rác vô cơ, nhóm rác độc hại, sau khi phân loại được đem vào tái sử dụng.

Người ở trạm xử lý rác nói, dụng cụ cắt gọt được chia làm rác phế liệu, hơn nữa rác chuyển tới hôm nay còn chưa phân loại. Xe rác ở khu vực nào đều được đánh dấu riêng, cho nên cảnh sát tìm cũng dễ dàng hơn nhiều.

Toàn đội dùng ba tiếng đồng hồ, cả người ám đầu mùi rác rưởi, cuối cùng cũng tìm được cái có thể là hung khí – con dao gọt hoa quả.

Dao được bọc trong túi nilong, may mắn máu dính trên dao không bị rác rưởi xung quanh làm ô nhiễm. Hung khí được đưa đến trung tâm pháp y giám định kiểm tra vết máu.

Còn một tổ còn lại đến hiện trường điều tra lại một cách cẩn thận. Xác định không có dấu vết của người thứ 3, trong phòng cũng không có điểm gì khả nghi. Bây giờ chỉ cần pháp y xác nhận máu trên con dao gọt hoa quả có phải là của nạn nhân Lư Huy Dương không. Nếu kết quả trùng khớp Lư Minh Tuấn sẽ bị gán tội Mưu sát.

Tần Trăn Trăn làm pháp y ở đội điều tra của cục hình sự, lần này cô tự mình đem báo cáo giao cho Lục Ly trung đội trưởng.

Hôm nay là cuối tuần, các thành viên trong tổ pháp y đều được nghỉ, mà cô là một người cuồng công tác. Bình thường sinh hoạt cá nhân khá tẻ nhạt, cơ bản chỉ vùi mình trong công việc, cho nên cô tự mình đi tới nộp báo cáo.

Trong lòng cô cảm thấy Lục Ly thuộc thành phần nguy hiểm cần tận lực tránh xa, không nên tiếp xúc. Nhưng vụ án này do Lục Ly phụ trách, mọi người là đồng nghiệp, rốt cuộc về sau trên phương diện làm việc cũng cần chiếu cố nhiều. Cô không muốn vừa mới gặp đã gây gổ đến cả đời không qua lại với nhau, cho nên tự mình đi tới tạo quan hệ.

Giữa tháng 8, thời tiết nóng bức, nhưng hành lang khá mát mẻ, gõ cửa ba cái, sau đó cửa tự động mở ra khe nhỏ, cửa không khóa, cô hít một hơi dài, liền đẩy cửa bước vào.

Chính là vừa bước vào, nhìn thấy tấm lưng rộng lớn của lục Ly sau bàn làm việc, đang cúi đầu nhìn chân mình hay nói đúng hơn là nhìn dưới háng. Đôi tay cũng không biết để dưới háng làm gì, toàn thân không run rẩy, làm Tần Trăn Trăn lập tức sững sờ đứng ngốc ở cửa.

“Anh đang làm cái gì!?” Tần Trăn Trăn chất vấn hỏi.

Mà Lục Ly bị âm thanh vang lên bất ngờ của cô hoảng sợ, lập tức ngẩng đầu, xoạy người lại, nhưng đôi tay của anh vẫn dầu ở gầm bàn không biết đang làm gì, khẩn trương trả lời:

“Tôi không có làm gì cả”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18


Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ

“Vậy tay của anh dâu ở phía dưới làm gì!?” Tần Trăn Trăn thập phần nghiêm túc nói.

“Tôi…”

Lục Ly đem ánh mắt nhìn thân dưới của mình, khóe miệng lộ ra nụ cười tươi, chậm rãi đứng dậy, tựa hồ muốn cho cô xem anh đang làm gì. Mà Tần Trăn Trăn nhìn động tác của anh, không biết nghĩ tới cái gì, lập tức xoay người, che mắt hét lớn:

“Anh là tên xấu xa”

“Này, Tần Pháp Y, cô có phải hay không có điểm…… Hiểu sai? Tôi chỉ là đang mở đồ hộp thôi” Lục Ly giơ lên đôi tay, thấy trên tay anh là một hộp hoa quả sấy

Tần Trăn Trăn chậm rãi quay đầu lại, nhìn đến trong tay thật sự là đồ hộp, đáy lòng không khỏi có chút xấu hổ, ho khan vài tiếng, mặc kệ xấu hổ đi vào phòng, đến trước bàn làm việc giả vờ trấn định nói.

“Đây là kết quả giám định, hung khí trùng khớp với vết thường trên người nạn nhận, còn máu lấy từ trên hung khí cũng khớp với DNA của người chết. Mọi chuyện tiếp theo liên giao cho các anh, tôi đi trước nhé”

Trước khi rời khỏi, Tân Trăn Trăn còn nhìn thấy ý cười trong mắt anh, tựa hồ như đang cười cô suy nghĩ quá nhiều. Cô xấu hổ muốn độn thổ vì hiểu lầm của mình, tay ôm ngực cúi đầu chay nhanh, trốn khỏi “hiện trường”.

Lục Ly nhìn bóng dáng đang vội trốn chạy, nhìn cô xấu hổ cúi đầu bộ dạng, thật là cô gái da mặt mỏng.

Tần Trăn Trăn che lại gương mặt nóng bỏng của mình, một đường chạy chậm về văn phòng tổ pháp y, trong văn phòng chỉ có một mình cô, ngồi ở trên ghế, tay nắm tay, sắc mặt ngưng trọng, Tim đập nhanh vẫn chưa ngừng, hôm nay…… Hôm nay nhìn đến gương mặt của anh. Lần đầu tiên gặp mặt trung đội trưởng là ở hiện trường, đây là lần thứ hai cùng anh gặp mặt. So sánh với lần đầu tiên, lần này nhìn đến gương mặt không đeo khẩu trang của anh, đẹp còn hơn so với tưởng tượng của cô. Thật sự rất đẹp, Lớn lên thật xinh đẹp, cô thật không thể phủ nhận, nhưng chỉ có cái mặt có tác dụng gì.

Nói chuyện thô lỗ, trong văn phòng làm việc còn ăn hoa quả khô. Tần Trăn Trăn lắc cái đầu, vì cái gì mà trong đầu rối thành cái nùi. Thật phải bình tĩnh lại, trước kia cô chưa từng như vậy. Không biết hôm nay sao lại như thế này.

Tần Trăn Trăn ở trong văn phòng bận rộn, xem sách, kiểm tra tư liệu, cuối tuần của cô trôi qua như vậy thật tốt. Nhưng không bao lâu, bên ngoài cửa sổ vang lên tiếng hô, giống như là quân huấn, huấn luyện viên làm mọi người tập hợp từng hàng một.

Cô tò mò, đứng lên nhìn bên ngoài cửa sổ, cái gì cũng không nhìn được, nhưng mà âm thanh hẳn là truyền từ quảng trường trước cửa cục cảnh sát.

Tần Trăn Trăn cảm thấy có chút nhàm chán, lại cảm thấy tò mò không biết chuyện gì xảy ra, cô đi ra khỏi văn phòng, xuyên qua hành lang, hướng tới của sổ cục cảnh sát đối diện với quảng trường, vươn cổ nhìn xuống dưới. Tầng này là tầng 3, cho nên nhìn xuống phía dưới khá rõ ràng. Quảng trường vây quang rất nhiều người, có nhóm mặc đồng phục cảnh sát nhân dân, có nhóm mặc đồng phục đặc cảnh, không chỉ như vậy còn có nhiều phụ huynh mang theo đứa nhỏ lại đây, bọn họ ở đây làm cái gì nhỉ?

Vừa vặn, có hai nữ cảnh sát từ bên cầu thang đi xuống, hai người vừa đi vừa nói “Nhanh lên, nhanh lên,, nghe nói đội hình cảnh sắp biểu diễn từ bên cạnh thang lầu thượng đi xuống tới hai cái nữ đồng sự, các nàng châu đầu ghé tai, nhanh chóng hướng dưới lầu đi đến, các nàng nói chuyện thanh âm khá lớn, Tần Trăn Trăn nghe được chút một vài, “Nhanh lên nhanh lên! Nghe nói đội hình cảnh chuẩn bị bắt đầu biểu diễn, hắc hắc, hội giao lưu năm nay có thể nhìn được trung đội trưởng biểu diễn, thật là hiếm thấy!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
594,287
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19


Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ

Hội Quân diễn? Qua một hồi lâu Tần Trăn Trăn mới nhớ ra hôm nay là ngày Hội quân diễn do cục cảnh sát tổ chức, trời ạ!

Mục đích của ngày hội này là muốn thiết lập hình tượng công chính liên minh, cũng cho công chúng thấy một mặt khác của Cục Công An, để công chúng tìm hiểu gần gũi hơn với lực lượng chính quyền. Bao gồm các màn phô diễn võ thuật, kỹ năng nghiệp vụ của các phòng ban như đặc cảnh, hình sự,...

Hơn nữa người dân tham gia hoạt động sẽ nhận được quà lưu niệm như: áo thun, ảnh chụp mặc cảnh phục đơn giản, những hoạt động như vậy đối với mấy bé trai khá hấp dẫn.

Tần Trăn Trăn lúc trước có nghe Mạc Tư Giao và Chu Gia Hi nhắc tới, nhưng công việc bận bịu mấy ngày nay việc này cô đã sớm ném sau đầu. Mà thật ra vào lúc bình thường cô cũng không hứng thú với mấy hoạt động như này. Chỉ là lúc nghe tới Đội trưởng đội hình cảnh sẽ biểu diễn? Nhớ tới hình ảnh anh ở trong văn phòng mở hộp hoa quả khô, lại nhớ đến nụ cười lúc anh nhìn mình, Tần Trăn Trăn trong lòng không bình tĩnh được.

Không thể phủ nhận, Trung đội trưởng lúc yên tĩnh chính là một anh trai có mị lực, chỉ cần nghe hai nữ cảnh sát vừa đi ngang qua thảo luận là biết được nhân khí của đội trưởng trong cục cao đến mức nào. Nhưng những điều này không ảnh hường đến cái nhìn của cô đối với anh, một con người thô lỗ, thô kệch. Có những người, chỉ xem trọng vẻ bề ngoài. Nghĩ một chút Tần Trăn Trăn sửa sang lại cảnh phục, sau đó thản nhiên tự đắc đi xuống dưới lầu.

Tần Trăn Trăn xuống lầu vừa lúc thấy Lục Ly mang theo đội viên của mình, ở trước một đám các bạn nhỏ biểu diễn kỹ năng chiến đấu. Các bạn nhỏ xem đến trợn mắt há mồm, phong chừng bây giờ một mộng tưởng trở thành cảnh sản đang nhen nhóm lên trong lòng các cháu.

Trong nhóm các bạn nhỏ còn có rất nhiều nữ cảnh sát đứng trong đó. Các cô tốp năm tốp ba, ở trong đám đông quơ chân múa tay, trên mặt một biểu tình si mê Lục Ly đội trưởng.

Nhìn theo ánh mắt của các cô, Lục Ly đan g biểu diễn kỹ năng thành thoại, thỉnh thoảng còn làm vài động tác soái vô cùng. Tần Trăn Trăn hai tay nắm trước ngực, mắt lạnh nhìn người đang biểu diễn, trợn mắt nghĩ thầm, thật đúng là đồ tự luyến. Cô một bên nhìn Lục Ly và đồng đội biểu diễn, một bên ở trong lòng thầm mắng, chợt ý thức được, cô ở đây làm gì? Vì sao lại xuất hiện ở đây? Không phải cô nên nghiêm túc làm việc sao? Dù không có việc gì thì cũng nên học tập tích lũy cho mình nhiều kinh nghiệm hơn chứ.

Nhiều năm qua, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được nguy cơ, người nào đó khiến cô không thể bình tĩnh, không tập trung làm việc được.

Lục Ly ở trên đài biểu diễn cũng phát hiện Tần Trăn Trăn đứng bên ngoài đám đông, cô một mình đứng lẻ loi, hai tay nắm lấy nhau,cúi đầu, một bộ dáng sợ hãi. Anh cảm giác cô đang gặp chuyện gì không tốt, bằng không sẽ không biểu hiện cảm giác không an toàn như vậy. Dù sao cũng là cấp dưới của mình, anh liền nghĩ chờ biểu diễn xong sẽ tìm cô nói chuyện.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom