Cập nhật mới

Dịch Đông Xưởng Truyền Kì

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: 20: Dương Đông Kích Tây





“Vừa nghe tin thổ phỉ núi Hoàng Liên tấn công chiếm lại sơn trại.

Vì đang trong thời gian gấp rút truy tìm thủ phạm nên rất khó để phái người đi áp chế bọn chúng.

-Vụ việc này nên làm thế nào thưa đại nhân.

-Tạm thời để bọn chúng yên 1 thời gian,việc cần làm bây giờ là mau truy tìm dấu vết của hung thủ.

-Vâng.

-Vẫn chưa tìm được tung tích của bọn chúng sao.

-Hiện tại quân lính và hộ vệ chúng ta vẫn đang canh giữ lục soát nhưng căn bản chưa tìm được bọn chúng.

Nguỵ Phong nghĩ rằng cách này căn bản không ổn chỉ còn 1 cách duy nhất có thể dụ bọn chúng ra khỏi hang ổ là lập kế giăng bậy bọn chúng.

Nguỵ Phong cho người tung tin rằng đã bắt được bọn tội phạm rồi nhưng chưa tìm được thái thú đại nhân.

Nguỵ Phong có thanh kiếm của Chu Đế ban có quyền sinh sát tiền trầm hậu tấu ngay tại Vân Nam.

Chỉ cần trong hôm đó có nhưng kẻ nào tới đó xem thì bắt hết.


Người dân của Vân Nam có phong tục không đi xem nhưng vụ xử trảm như vậy vì họ cho rằng nhìn thấy là điều không lành.

Hôm đó chỉ cần các hộ vệ Đông Xưởng giả làm người dân đứng đó rất nhanh sẽ bắt được bọn chúng.

Tin tức vừa được tung ra người dân toàn Vân Nam vui mừng vì không phải suốt ngày trốn chửi trốn lủi trong nhà.

-Đại ca sao chẳng lẽ bọn chúng bắt được người của Nhị ca rồi sao.

-Bọn chúng có thể tung tin như vậy chứng tỏ phía lão Nhị bị bắt rồi.

Chỉ còn cách cướp pháp trường đưa người đi
Nhóm hung thủ này căn bản chia làm 2 phía,1 bên chặn hộ vệ của Đông Xưởng,1 bên bắt người nên cả 2 đều trốn các chỗ khác nhau.

-Chẳng lẽ đại ca bị bắt rồi.

-Chúng ta còn giữ con tin nên không cần lo lắng,nếu cướp pháp trường không được thì đe dọa.

Hôm sau đến ngày ra pháp trường,nhưng người dân không đi đều ở trong nhà không ra ngoài.

Những tên hung thủ từ phương xa tới nên căn bản không biết được phong tục của người Vân Nam.

Người của Đông Xưởng mở 1 pháp trường y như bình thường,quân lính bảo vệ đến rất đông.

Nguỵ Phong cùng với Lạc Vân đến pháp trường,Ngụy Phong lên chủ trì còn Lạc Vân thì hoà vào đám người thị vệ ở trong.

-Ta là Ngụy Phong Tổng Đốc Sứ hôm nay trụ trì pháp trường này,trảm đầu mấy tên hung thủ dám tấn công và bắt cóc quan triều đình.

Những người quỳ trên pháp trường đều bịt mắt và trói tay ở đằng sau nên những tên hung thủ này nghĩ rằng là đồng đội của chúng.

Còn Ngụy Phong không biết được như vậy nên lần này tỉ lệ bắt được binh chúng không cao.

-Tấn công.

Tiếng của Nguỵ Phong vừa dứt hộ vệ của Đông Xưởng liền bắt hết những kẻ lạ mặt kẻ trong đám đông.

Những kẻ này được hộ vệ đưa tới nhốt vào trong nhà lao chờ ngày phán xét.


Những người tra khảo của Đông Xưởng liên tục đi vào đi ra vì những tên này căn bản rất lì lợm căn bản không khai ra câu gì.

Mặc dù có thể xác định những kẻ này là hung thủ nhưng cũng có thể là không căn bản không nắm rõ được.

-Chết tiệt những tên này không khai ra 1 câu gì.

-Đại nhân chúng ta có thề nhờ bên phía triều đình gọi cẩm y vệ tra khảo.

-Cái gì ? Chúng ta mà cần nhờ những tên như vậy sao.

Cẩm y vệ là nhánh quân luôn ở bên cạnh bảo vệ hoàng thất không bao giờ rời khỏi.

Còn Đông Xưởng mặc dù cũng có nhiệm vụ như vậy nhưng chuyên tra án quan trọng và quan phủ không giải được.

Người của Đông Xưởng mặc dù giỏi tra án nhưng không giỏi tra khảo như cẩm y vệ.

Thông tin được báo về người của Cẩm y vệ tới rất nhanh.

-Một đám chỉ biết tra án mà không biết sử dụng cái đầu.

-Hừ tra án như bọn ta mới cần cái đầu chứ các ngươi chỉ ở yên 1 chỗ cần cái đầu làm gì.

Hai bên vừa gặp nhau đã làm cho không khí ở đó căng thẳng nhưng khi cẩm y vệ tra khảo những tên đó mới khai ra nơi giam giữ thái thú Vân Nam và Liễu thiếu kia.

Vụ án này kết thúc êm xuôi làm dịu lại sức nóc đến từ gia tộc Liễu Gia và quan lại triều đình.

Nhưng vẫn còn 1 hiểm họa chưa dứt đó là đám sơn tặc trên núi Hoàng Liên.


Biết được tin này triều đình cho quân đến dẹp tan phá hủy toàn bộ sơn trại giết hết bọn chúng.

Hoá ra tên quân sư mà làm cho Vân Nam điên đảo kia lại là 1 trong các tên ám sát thái thú Vân Nam.

Người này có trí hơn người nên Chu Đế giam hắn trong ngục nếu muốn trở lại thì phải quy thuận triều đình.

Vụ án lần này kết thúc công lớn thuộc về Đông Xưởng.

Đông Xưởng trở thành 1 trong các thế lực riêng biệt tuy vẫn nhiệm vụ bảo vệ hoàng thất và phá án nhưng được tham gia triều chính và hưởng 1 số đặc quyền.

Lạc Vân sau nhiệm vụ lần này được Chu Đế trọng thưởng hậu hĩnh vì đã bảo vệ công chúa 1 cách ăn toàn.

Nhưng sau việc này Chu Đế cũng đã tìm ra được các thế lực không chịu yên phận.

Các gia tộc lớn hoàng chiếm đoạt ngôi vua.

Chu Đế cho người chèn ép nặng nề.

’’

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: 21: Vụ Án Trắng





“Sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này,Đại Minh yên ổn trở lại.

Ở vùng đất xa xôi nào đó,bầu trời đêm cùng với gió tuyết thổi lạnh buốt,tuyết rơi xuống phủ trắng cả những căn nhà ở đó.

Mùa đông đã về không những vậy 1 thảm án xảy ra liên hoàn được gọi là bông hoa hồng trên nền sương trắng hay được gọi là”Vụ án Trắng”.

-Muôn tâu bệ hạ,hiện tại thảm án xảy ra ở rất nhiều huyện tại vùng Nam Hồ,hiện thái thú Nam Hồ đang tấu rồi ạ.

-Một vụ án thảm sát như vậy mà các ngươi cũng không giải quyết được.

-Bệ hạ bớt giận,thần to gan mong bệ hắn phái Đông Xưởng tới giải quyết.

-Truyền chỉ của trẫm.

Đông Xưởng lần này phải đối mặt với 1 vụ án thảm sát mà tại 1 vùng núi non rừng già rất khó để phá án.

-Đại nhân,vụ thảm sát này nghe nói tất cả nạn nhân đều mất đôi chân của mình.

-Cả 1 vùng tuyết rơi nhuộm màu đỏ là biết được sự tàn khốc của vụ án này rồi.

Người của Đông Xưởng đi mất mấy tháng mới có thể tới Nam Hồ.

Càng gần đến Nam Hồ hỏi càng nghe được những câu chuyện kì dị về vụ thảm sát này.

Khi tới được Nam Hồ,đây là 1 vùng núi cao,thái thú ở đây là Liên Tần.

Mặc dù giữ chức quan thái thú nhưng không được khá giả vì Nam Hồ là 1 vùng đất nghèo nàn.


-Đại nhân thành trì ở đây khá đơn sơ,thảo nào quan phụ mẫu ở đây không giải quyết được chuyện này.

-Mặc dù đây là 1 vùng đất nghèo nàn nhưng chư chắc được rằng thực lực của quan lại nơi đây.

Người của Đông Xưởng tới được phủ thái thú,căn nhà nhìn rất đơn sơ không toát được vẻ giàu sang của các vị quan lại khác.

-Có ai không ?
-Tới đây tới đây.

Các vị đại nhân là ai ?
-Ta là Ngụy Phong được triều đình cử tới đây phá vụ án thảm sát.

-Mời ngài vào.

Ta sẽ đi thông báo cho lão gia nhà ta ngay.

Mục Tần bước ra với vẻ mặt xanh xao,quần áo đơn sơ nếu so sánh với Kinh thành thì ông không khác gì 1 người bách tính bình thường.

Nhưng khi Ngụy Phong đi tới Nam Hồ nghe rất nhiều tốt về Mục Tần có vẻ như ông ta là 1 người quan chính trực.

-Bái kiến Mục đại nhân.

-Ngụy đại nhân khách sáo rồi.

Mời ngài vào.

-Phiền ngài cho ta biết chi tiết về vụ án này.

Mục Tần liền kể cho Ngụy Phong nghe về vụ án.

Vụ án này xảy ra tại Thôn Liễu Gia.

Trong thôn hầu như là người già và phụ nữ,trẻ con.

Những người trẻ tuổi trong thôn đều đi ra nơi khác kiếm cơm.

Vụ thảm sát này theo như kết quả điều tra là xảy ra vào canh hai.

Toàn bộ người trong thôn đều chết hết chỉ còn lại vài đứa trẻ trốn được.

Nguỵ Phong cùng với Lạc Vân và vài thị vệ tới đó điều tra.

Kết quả cho thấy không hề có dấu vết đánh nhau.

Người trong thôn 1 đêm chết hết điều này rất ít khi xảy ra tại Đại Minh.

-Đại nhân lẽ nào người thôn này gặp thổ phỉ.

-Quanh đây có nhóm thổ phủ hay cướp bóc gì không ?
-Thưa đại nhân quanh đây không hề có nhóm thổ phỉ nào.


Nhưng có 1 nhóm cướp được gọi là Sói Trắng rất thần bí,nhóm này chỉ cướp bóc chưa thấy giết người bao giờ.

-Làm cướp mà không giết ai bao giờ.

Có vẻ hơi khả nghi.

Nguỵ Phong liền cho thuộc hạ đi điều tra xung quanh xem còn dấu vết gì xót lại.

Điều tra 1 hồi thì có thể thấy trên những ngôi nhà này đều có những gạch ngang như đại diện cho 1 số gì đó.

-Tạm thời cho người trong tối canh giữ ở đây nếu có thấy gì khả nghi lập tức bắn pháo.

-Vâng.

Nguỵ Phong công cho 1 nhóm thị vệ đi điều tra tung tích và thông tin về nhóm cướp Sói Trắng.

-Ưu tiên những toà tửu lầu và nơi đánh bạc.

-Vâng đại nhân.

Người của Đông Xưởng rút về phỉ thái thú.

Những mạnh mối còn xót lại quá ít không những thế còn ở nơi vùng núi nên rất khó để điều tra.

-Người của chúng ta đã sắp xếp ổn thỏa chưa ?
-Dạ rồi thưa đại nhân.

Người của Đông Xưởng cải trang thành dân thường để vào mấy toà tửu lâu ít ỏi và sòng bạc tại nơi này.

Muốn nghe ngóng tin tức thì phải tiếp cận những nơi như vậy.

-Ngươi biết gì không,nghe mới băng Sói Trắng chuẩn bị xuất mã tại vùng gần chúng ta đấy.

-Ai nói vậy.


-Huynh đệ của ta là 1 trong các thành viên của băng.

Mật thám của Đông Xưởng nghe được liền báo cho Ngụy Phong biết.

-Địa điểm là nơi nào ?
-Thưa đại nhân là Lạc Gia Trang ạ.

-Cho 1 số thị vệ tới đó canh giữ cho ta.

Lạc Vân ngươi cũng đi nếu có chuyện gì thì bắn pháo.

-Vâng đại nhân.

Người của Đông Xưởng phục kích tại Lạc Gia Trang,chỉ vài canh giờ sau có 1 đám người cưỡi ngựa mặc đồ màu trắng toát cầm kiếm chắc xuống đất nhưng biểu hiện chúng ta đã tới rồi.

-Đại nhân bọn chúng là!.

-Là đám cướp Sói Trắng,ngươi mau đi báo cho Ngụy đại nhân biết,những người còn lại theo ta chuẩn bị nghênh chiến với chúng.

-Vâng đại nhân.

Đám cướp này điên cuồng phá hoại khắp nơi cướp bóc.

Người của Đông Xưởng nhanh chính vào cuộc tấn công bọn chúng nhưng binh chúng khá đông không thể đánh nhanh thắng nhanh được.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: 22: Trận Đấu Kịch Liệt





"Người của Đông Xưởng cùng với người của phủ Thái Thú tới trấn áp băng cướp Sói Trắng.

-Đám cướp đó đâu ?
-Thưa đại nhâ,hiện tại bọn chúng đang ở trong Lạc Gia Trang cướp bóc.

Lạc đại nhân đang tiến vào phản công rồi.

-Tất cả tiến vào chi viện cho Lạc Vân.

Người của Đông Xưởng và quân lính tiến vào ồ ạt tấn công đám cướp.

Tên nào tên nấy đều là những tên tội phạm khét tiếng.

Nhờ có thị vệ Đông Xưởng mà cuộc tấn công này được thành nhưng đến khi truy hỏi thì lại có 1 vấn đề lớn xảy ra.

-Ta không phải người tấn công vào thôn đó.

-Không phải ngươi cùng đồng bọn tấn công thì có thể là ai ?
-Ta chỉ được lệnh tấn công vào Lạc Gia Trang thôi.

Nghe được câu này chứng tỏ bọn chúng vẫn còn người khác thao túng,đám cướp này nổi danh như vậy mà có thể bắt được dễ dàng chứng tỏ bọn chúng chỉ là cái bẫy.


-Ai ra lệnh cho các ngươi ?
Tên cầm đầu chưa nói lời nào liền chết đi sùi bọt mép.

Ngụy Phong cho ngươi kiểm tra thử phát hiện ra bọn chúng trúng độc mà chết.

Manh mối bị đứt đoạt vụ án này vẫn chưa thể khép lại được nhưng cũng tốt hơn là để bọn chũng tàn sát Lạc Gia Trang.

Theo điều tra đám cướp Sói Trắng này trước đây là thổ phỉ ở 1 ngọn núi gần đây nhưng từ 2 năm trước không hiểu vì lí do gì mà bọn chúng liền từ bỏ sơn trại.

Hung thủ thật sự có thể biết được hắn không chịu nổi cực hình của Đông Xưởng chứng tỏ là ngươi có hiểu biết rất lớn về thế lực này.

-Đại nhân vậy chúng ta nên làm thế nào tiếp theo.

-Điều tra cho ta những quan lại lớn ở vùng này cho ta.

-Vâng.

Ngụy Phong liền cho những thị vệ quan sát nhất cử nhất động của quan lại của vùng nhất là thái thú Nam Hồ.

Nơi Nam Hồ này nói là quan sát nhưng thực chất cũng chỉ là cho chắc chắn hơn vì những tên quan lại ở đầy tên nào tên nấy đều không xa hoa như ở Kinh thành mà muốn 1 đám cướp nghe theo lời làm việc rất khó.

-Thưa đại nhân mật báo truyền về thái thú Nam Hồ có động thái khác lạ hơn ngày thường.

-Ông ta làm gì ?.

-Gần đây ông ta rất hay đi mua các chậu cây cảnh mặc dù không đáng tiền nhưng ông ta mua với số lượng không nhỏ.

-Cho người tìm hiểu và đột nhập xem ông ta làm gì.

-Vâng đại nhân.

Người của Đông Xưởng rất nhanh đã làm việc và đột nhập vào nhà Thái thú Hồ Nam và buổi tối.

Ở đây để rất nhiều chậu cây cảnh mặc dù nhìn có thể giống như bình thường nhưng với 1 người tiết kiệm như ông ta không bao giờ bỏ ra 1 số tiền để mua 1 đống cây cảnh về nhà cả.

Người của Đông Xưởng đột nhập vào đào đất dưới cây cảnh của nhà Thái thú nhưng không tìm được thứ gì khả quan.

-Bẩm đại nhân đã tìm rất kĩ nhưng vẫn không thể tìm thấy thứ gì ạ.


-Rốt cuộc ông ta muốn làm gì.

Tuy không tìm được thứ gì trong cây cảnh và đất nhưng số tiền Thái thú Nam Hồ bỏ ra mua cũng khá lớn.

Người của Đông Xưởng theo lệnh của Ngụy Phong đến điều tra thử phát hiện ông ta gần đây và sau vụ án mua rất nhiều thứ nhưng số lượng không nhiều.

Những đồ ông ta mua tuy không giá trị nhưng mỗi món đồ gộp lại cũng tạo ra 1 khoản tiền khá lớn.

Nam Hồ là nơi nghèo nàn của Đại Minh khó có thể có nhiều số tiền đến như vậy.

Ngụy Phong cho thêm người theo sát Thái thú Hồ Nam và tùy tùng bên cạnh ông ta để theo dõi.

Tuy ngôi làng bị thảm sát đó không có gì nhiều giá trị nhưng cả ngôi làng cũng có rất nhiều thứ đáng giá.

-Cho người đi tìm ở các tiệm cầm đồ quanh Nam Hồ xem có thứ gì liên quan đến vụ án không ?
-Vâng đại nhân.

Người của Đông Xưởng tức tốc đi tìm ở các tiệm cầm đồ ở gần đó cũng tìm thấy 1 số thứ liên quan tới vụ án như những chiếc vòng cổ còn 1 số dấu vết.

Tuy nới như vậy nhưng rất khó để xác định được chúng là thuộc ngôi làng đó và không thể biết được chúng bán từ ai.

-Thưa đại nhân việc này chúng ta nên làm như thế nào ?
-Tìm tất cả những người bán đồ ở các tiệm cầm đồ nhiều hoặc ít và liên tục bán ở các tiệm đó cho ta.

-Vâng.


Giải pháp này muốn có được danh sách người bán nhưng những tiệm cầm đồ như vậy rất cũng có khả năng đồ trong làng có giá trị không nhiều hoặc rất ít nên rất có thể nhầm.

-Đại nhân hiện tại chúng ta đang bị cản trở điều tra.

-Ai mà có lá gan lớn như vậy ?
-Thưa đại nhân bọn chúng mặc đồ dân thường luôn cản được của chúng ta.

-Vậy chúng ta mẵ đồ dân thường vào không phải được rồi sao.

-Nhưng vậy những tên chủ của cửa hàng cầm đồ không cho xem ạ.

q
-Trực tiếp ra tay không cần nhân nhượng.

-Vâng.

Khi vừa có lệnh của Ngụy Phong,người của Đông Xưởng tức tốc hành động,những tên cản đường đều bị bắt nhốt còn nếu dám phản kháng thì đánh ngất luôn.

Việc làm của Ngụy Phong khiến phủ Thái thú không ngớt lo lắng.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: 23: Phá Án





"Vụ án của Nam Hồ đã trôi qua vài vẫn chưa thể giải quyết được nên triều đình hết sức bức bối.

Chu Đế lệnh cho Ngụy Phong nhanh chóng phá án và cho Ngụy Phong thêm 5 ngàn quân tới để phụ trách tìm kiếm.

-Đại nhân chúng ta không thể chần chừ nữa.

-Nếu Chu Đế đã ra quyết định như vậy thì đêm nay hành độn cho ta.

Người của Phủ Thái Thú mấy ngày nay đều không có động tĩnh gì quá lớn nhưng chính vì vậy cũng làm cho Đông Xưởng nghi ngờ.

Trinh thám cùng với vài thị vệ và quân đội của triều đình chờ sẵn ở ngoài.

Chỉ cần tìm thấy chứng cứ liền xông vào.

Lạc Vân trực tiếp chỉ huy việc này.

-Mấy người các ngươi theo ta vào đó tìm kiếm manh mối còn quân lính triều đình ở đây chủan bị xông vào.

-Rõ.

Người của Đông Xưởng tiến vào tìm kiếm ở những cây cảnh đó.


Khi không tìm được thứ gì liên quan tới vụ án thì Lạc Vân liền phát hiện ra những chiếc cành của cây ở đây.

Trong những cành cây này rất khác với những cây bình thường khi Lạc Vân kiểm tra 1 hồi thì phát hiện trong lõi cành cây có giấu những đồ trang sức làm rất tỉ mỉ.

Khi phát hiện ra điều này Lạc Vân liền thông báo với quân lính bên ngoài xông vào.

Quân lính tiến vào bên trong bắt hết tất cả những người ở đây.

Khi mọi người tiến vào tới phòng của thái thú thì liền bị 1 đám người mặc áo đen cản lại.

-Lạc đại nhân đêm hôm khuya khoắt tới đây là có chuyện gì ?
-Ta phụng mệnh triều đình đến để mời đại nhân về tra hỏi 1 chút chuyện.

-Có chuyện gì mà gấp gáp vậy sao không thể để ngày mãi rồi đi.

-Không được sự việc gấp gáp.

Đám người mặc áo đen vừa nghe được Lạc Vân nói thì liền tiến lên tấn công.

Vì võ nghệ của đám người này rất giỏi nên quân lính bình thường không thể làm gì được bọn chúng.

May thay Ngụy Phong dẫn hộ vệ của Đông Xưởng tới rất đông cản lại bọn chúng.

Liên Tần vì không làm gì được nên liền bị bắt lại.

Đưa về quy án nhưng lúc tra hỏi Liên Tần có rất nhiều bằng chứng chứng minh mình không hề liền quan tới vụ án này.

-Nếu ta là người liên quan tới vụ án này thì sao ta lại phải dâng tấu cho Chu Đế chứ.

-Vậy số ngân lượng ông để ở trong những cành cây cảnh này là từ đâu mà có.

-Ta là quan thái thú chẳng lẽ không có nổi những đồ như vậy.

Tuy những lời biện minh của Liên Tần rất thuyết phục nhưng thái độ ông ta khi đối đầu với thị vệ Đông Xưởng có chút lo sợ.

Nhưng không thể phủ nhận việc Liên Tần dâng tấu cho Chu Đews về vụ án lần này.

-Đại nhân chúng ta nên làm như nào bây giờ.


-Chứng cứ có vẻ vẫn có điềm khả nghi liên quan tới vụ án.

Điều tra xem chỗ trang sức này có đồ gì liền quan tới vụ án không ?
-Rõ.

Nếu vụ việc này không liên quan tới Liên Tần nhưng hắn cũng có rất nhiều nghi hoặc trong việc này và dám đả thương người của Đông Xưởng khi đang truy tìm án nên vẫn có tội.

Lạc Vân đi tra xét những người hầu trong phủ thái thú tuy không có gì đặc biệt nhưng bọn họ đều nói Liên Tần có liên lạc với 1 ai đó qua thư bồ câu.

Việc này làm cho Ngụy Phong nghĩ rằng vẫn có người đứng sau Liên Tần nhưng vẫn chưa có thể tra ra là ai rất khó khăn.

-Cho người tra khảo Liên Tần đi không để hắn tự sát.

-Rõ.

Tu biết được Liên Tần thường xuyên liên lạc với 1 ai đó nhưng vẫn chưa thể tìm ra là ai được.

Việc truy hỏi vẫn tiếp tục,Ngụy Phong cho người đi tìm quanh phủ Thái thú xen có thứ gì liên quan không.

Tên thái thú này vẫn tỏ ra không liên quan tới vụ án này nhưng hắn có nhiều điều hiềm nghi tới vụ án nên không thể không dùng hình.

Khi Đông Xưởng đang bức bối tra xét vụ việc này thì triều đình đang những người tố cáo Đông Xưởng lộng hành bắt quan Thái thú.

- Bệ hạ tình hình Nam Hồ không được tốt mà Ngụy Phong hắn dám bắt quan Thái thú ở đó làm cho bách tính hoang mang ạ.

-Đúng đó thưa bệ hạ.


Trong kòng Chu Đế hiểu rõ những tên quan này được hưởng thứ gì tốt mới nói vậy chứ bọn chúng chưa bao giờ quan tâm tới bách tính như thế.

Tuy vậy Chu Đế vẫn chưa nghĩ ra giải pháp nào hiệu quả để trấn áp tình hình này xuống.

-Thưa bệ hạ thần nghĩ rằng tuy Đông Xưởng làm vậy có phần hơi quá đáng nhưng làm theo đúng ý chỉ của bệ hạ.

Thần nghĩ nên trọng thưởng mới đúng.

Lời nói này của Thượng Quan tướng quân vừa nói làm cho Chu Đế tỉnh ngộ vì thiên hạ của vua.

Việc này đều là do Chu Đế quyết.

-Được rồi mặc dù Ngụy Phong có phần quá đáng nhưng hắn làm vậy là đúng với cả Liên Tần hắn biết bách tính còn nghèo đói mà dám kiếm nhiều tiền như vậy chứng tỏ có gian trong việc này.

Cứ làm điều tra như bình thường.

Trong triều ai nấy đều hô to" Bệ hạ anh minh".

Việc này chìm xuống,Chu Đế cũng ban cho Ngụy Phong nhiều quyền hành hơn để điều tra vụ án này.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: 24: Khép Lại





"Vụ án đang tới bước đường cùng,Ngụy Phong cũng cảm thấy rất thất vọng nhưng đúng lúc này.

Tên Liên Tần liền khai ra mọi thứ hắn biết,hoá ra vì hắn quá cững miệng nên Lạc Vân đành dùng cực hình với hắn.

Việc dùng cực hình với quan Thái thú chỉ có những người có quan phẩm cao hơn mới được ra lệnh như vậy.

Lạc Vân biết mình không có thể tiếp tục phá án được nữa nếu không dùng cực hình.

-Ngươi làm vậy là sao ?
-Đại nhân,chúng ta đã quá chậm chạp so với tiến độ vụ án rồi,nếu không tra ra được ngay thì quan lại sẽ 1 lần nữa không yên.

Tuy làm vậy sẽ bị trách tội nhưng có giúp cho Ngụy Phong tìm ra thủ phạm lập công thay tội.

Tên Liên Tần này này khai ra là do những tên thủ quân cầm đầu ở đây đã đút lót cho ông ta làm vậy.

Nam Hồ là 1 vùng đất nghèo nên những tên thủ quân nắm giữ quân lính có quyền hành rất cao cưỡng hiếp bách tính.

Tên Liên Tần cũng nhận không ít vàng bạc của bọn chúng để cho qua việc này.

Khi vừa biêta được chuyện này có 1 đám quân lính thô sơ cùng những tên cầm đầu bao vây doanh trại chủa Đông Xưởng.


Đám người này tuy đông nhưng con số chưa lên tới 500 người.

Rất nhanh quân triều đình đã dẹp yên bọn chúng.

Ngụy Phong đưa đám người này về triều đình quy án kết thúc bản án trắng.

Nhưng Ngụy Phong khômg biết được là việc này có sự nhúng tay từ phía quan lớn triều đình.

Sau vụ việc này Đông Xưởng ngoài việc bảo vệ Chu Đế ra thì không có việc gì để làm.

Rảnh dỗi sinh nông nổi.

Đại Minh nhận được tin báo từ biên cương,tộc trưởng của các bộ tộc lớn ở Mông Cổ muốn mời Chu Đế tới dự tiệc 100 năm có 1 lần của các bộ tộc.

Đối với lời mời này Chu Đế rất có hứng thú liên phái sứ giả qua đó để chúc mừng.

-Bệ hạ,việc này không thể để 1 sứ gải qua đó được,làm hỏng uy nghiêm của Đại Minh ta.

-Vậy khanh nghĩ nên phái ai đi ?
-Thưa bệ hạ,thâng nghĩ nên phái 1 vị hoàng tử nào đó tới để tỏ lòng thành ý của chúng ta.

-Hỗn xược,nhỡ hoàng tử triều ta xảy ra chuyện gì thì tính thế nào ?
Việc này cũng làm cho Chu Đế suy nghĩ rất lâu vì vậy việc này cũng trì hoãn mấy ngày.

Vì an nguy của bách tính Chu Đế liền phái Thất hoàng từ tới các bộ lạc đó để chúc mừng đồng thời phái Ngụy Phong cùng 300 thị vệ Đông Xưởng đi bảo vệ,ngoài ra Chu Đế còn phái thêm 500 ngàn binh cùng với 1 tướng quân đi cùng.

.

Ngày hôm sau Thất hoàng tử-Chu Khanh cùng Ngụy Phong lên đường tiến tới Mông Cổ.

Trên đường đi Ngụy Phong cũng cảm nhận được chuyến đi này rất nguy hiểm vì bộ lạc ở Mông Cổ đều có những hiềm khích nhất định với Đại Minh.

-Đại nhân,chúng ta có thể 1 đi không quay lại được.

-Chúng ta cần phải đảm bảo sự an toàn của hoàng tử nên việc này là không tránh khỏi dù mất mạng đi chăng nữa.

Sau vài tháng đi cuối cùng cũng tới biên ải Đại Minh chỉ đi qua đây là có thể bước qua ranh giới tới Mông Cổ.


Người trấn thủ ở đây là Quách Kiệt-Nguyên soái triều Minh.

Nhờ có ông ta mà biên ải Đại Minh mới có thể trấn giữ thành công và tồn tại.

-Thần tham kiến Thất hoàng tử.

-Quách nguyên soái không cần đa lễ.

Thất hoàng tử được Quách Kiệt tiếp đãi rất nồng hậu còn Ngụy Phong thì nơm nớp lo lắng vì chuyến đi lần này.

Ngày hôm sau lên đường,quân lính đi xung quanh và phía trước bảo vệ Chu Khanh còn Đông Xưởng thì đi sau bảo vệ.

Ngụy Phong là người cầm lái ngựa cho Chu Khanh đề phòng an toàn.

Mông Cổ là vùng đất thảo nguyên mênh mông nên có rất nhiều bộ lạc sinh sống.

Tộc Trưởng của các bộ lạc là những người thống trị ở đây.

Đồng thời ở đây cũng rất hiều cướp.

Chuyến đi nayd biêta trước không an toàn nên ai cũng trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu.

Sau khi đi mấy ngày vuối cùng cũng tới được nơi tổ chức diễn ra.

Ở đây tập trung rât nhiều quân lính đi tuần liên tục.


Tộc trưởng của các bộ lạc ra tiếp đón Chu Khanh và sắp xếp cho đám người Ngụy Phong,quân lính.

Nơi đây tuy kém xa Đại Minh về mặt nhà cửa nhưng họ có số lượng người rất lớn nên Đại Minh vẫn chưa có đủ khả năng dẹp loạn Mông Cổ.

Người ở đây ai nấy đều vạm vỡ,cứng rắn tổ chức buổi tiệc linh đình vào tối hôm đó.

Những tộc trưởng,Chu Khanh và những người quan trọng đều ngồi quanh xem múa ca.

Tuy hoà nhập vào bữa tiệc nhưng Ngụy Phong vẫn không quên nhiệm vụ được giao.

-Đại nhân,sao ngài không thả lỏng 1 chút.

-Ta nếu thả long thì an nguy của hoàng tử sẽ do ai lo liệu đây.

Lạc Vân nhìn xung quanh những thị vệ Đông Xưởng và quân lính đều hoà nhập vào bữa tiệc tuy quân linhd của các bộ lạc này cũng vậy nhưng họ vẫn có thể tỉnh táo hơn vì ai nấy đều canh gác ở bên ngoài.

Ngụy Phong nhìn thấy các tộc trưởng đều đang như có 1 âm mưu gì đó không phải là tiệc bình thường.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: 25: Thảm Sát





"Khi buổi tiệc chuẩn bị tàn đi,những binh sĩ của Đại Minh ai nấy đều không trong trạng thái tỉnh táo.

Ngụy Phong vẫn giữ cao cảnh giác đưa Chu Khanh trở về lều của mình,Lạc Vân và Ngụy Phong bảo vệ Chu Khanh cả đêm.

Đêm hôm đó,gió thổi lớn,các binh sĩ của bộ lạc vẫn bảo vệ như bình thường,trong căn phòng nào đó các tộc trưởng của các bộ lạc ngồi hội họp với nhau.

Tuy có thể thấy không có gì bất trắc nhưng luồng khí đó vô cùng kì quái.

-Đại nhân sao chúng ta cảm thấy luồng không khí có vẻ bất ổn.

-Tập trung bảo vệ hoàng tử không nên có tâm trạng gì.

Lời nói của Ngụy Phong vừa dứt,có một mùi máu phảng phất qua bên của Ngụy Phong.

Cả 2 người liền đề cao cảnh giác.

-Có mùi máu thưa đại nhân.

-Ta cũng cảm thấy,ngươi mau đi bắn pháo hiệu tập hợp mọi người lại.

-Vâng.


Lạc Vân dùng pháo tín hiệu đốt lửa lên bắn lên trời,nhanh chóng có nhiều cao thủ Đông Xưởng tập hợp lại chờ lệnh.

Ngụy Phong liền phái mấy chục người đi thám thính quanh doanh trại xem thử.

Nhanh chóng phát hiện ra trong lều trại của các tộc trưởng có vài thi thể hoá ra đó là tộc trưởng bộ lạc Hùng Miêu và vài tên tâm phúc của hắn.

Ngụy Phong liền phát người đi báo cho các tộc trưởng còn lại biết còn mình thì bố trí bảo vệ Chu Khang.

Chuyện này rất nhanh được lan ra khắp doanh trại,các tộc trưởng và Chu Khang nhanh chóng ở trong 1 khu lều.

Cả doanh trại giới nghiêm chủan bị kiểm tra từng người.

-Chu Tử,cậu mới đến doanh trại của chúng tôi mà lại xảy ra chuyện thế này.

-Ta tới theo lời mời của các ngươi, cũng không hề biết Tộc trưởng bộ lạc Hùng Miêu ở trong lều như thế nào.

-Phải điều tra mới biết được.

Nghe nói hộ tống ngài đến đây có nghời của Đông Xưởng,vậy cbo hắn đi điều tra đi.

Ngụy Phong có được sự cho phép của các tộc trưởng thì liền tiến hành điều tra vụ án.

Nếu không thể đièu tra ra được thì sẽ xảy ra cuộc chiến tranh giữa các bộ lạc và Đại Minh.

Theo như thị vệ Đông Xưởng điều tra trên thi thể thì phát hiện tất cả đều bị cắt cổ,chính vì vậy sát thủ rất có khinh nghiệm trong việc ám psát.

-Đại nhân chúng ta phải khoanh vùng những tên có thể ám sát được như vậy.

-Tìm tên và xem thử công phu của tâtd cả binh lính trong doanh trại.

-Vâng.

Người của Đông Xưởng trong mấy ngày này liên tục điều tra quanh doanh trại nhưng không phát hiện ra chuyện gì đáng ngờ.

-Thưa đại nhân,chúng ta cần phải mở rộng phạm vi không ?
-Điều tra xem quanh mấy ngôi làng ở gần đây xem có người nào có võ công tốt hoặc xảy ra chuyện tương tự hay không.

-Vâng.


Để điều tra được tiến hành nhanh chóng thì Ngụy Phong mượn binh từ phía các bộ lạc tiến hành điều tra.

Theo điều tra thì phát hiện ra có 1 lượng lớn người dân của các làng mạc xung quanh không thuộc bộ lạc nào lớn trong doanh trại,họ rất căm hận những bộ lạc lớn như thế này.

Chính vì những bộ lạc lớn vậy mà người trẻ trong các bộ lạc nhỏ đều bị đem đi.

Điều này làm cho Ngụy Phong mở ra lối suy nghĩ khác.

Ngụy Phong liền cho người âm thầm điều tra về tính cách và những hành động ngày thường của tộc trưởng bộ lạc Hùng Miêu.

-Thưa đại nhân đã có tin tức rồi ạ.

-Nói đi.

-Theo như tin tức chúng ta nắm được thì tộc trưởng bộ lạc Hùng Miêu có tính cách bạo ngược,hắn rất hay đến có các bộ lạc nhỏ để bắt người về.

-Chẳng lẽ là có tên nào ở bên ngoài muốn giêta hắn để trừ hại cho dân.

-Thưa đại nhân,ta tìm được lượng lớn thuốc độc trong nhà kho của bộ lạc Hùng Miêu.

-Bọn chúng định làm gì ? Tiếp tục điều tra về những tên có mối thâm thù hận với hắn.

Người của Đông Xưởng liền cải trang tới các bộ lạc này để kiếm thêm tin tức.

Sau nhiều ngày nghe ngóng thì họ phát hiện được trong những năm gần đây thường xuất hiện 1 vị cao thủ trượng nghĩa.


Vị cao thủ này,có người đã nhìn thấy và là người của Đại Minh,người nảy thường xuyên giết những tên tộc trưởng man rợ,bạo ngược khiến cho những tên nào lên vị trí thay thế đều cảm thấy sợ hãi và ngừng làm việc xấu với bộ lạc nhỏ lại.

Những tin tức này đến tai Ngụy Phong.

Hắn liền không nói gì mà âm thầm viết thư về Đại Minh.

Vì nếu chuyện này đến chỗ những tộc trưởng bộ lạc thì khả năng cao vị cao thủ trượng nghĩa của Đại Minh sẽ bị bắt.

Ngụy Phong có vài người đưa tin tức của mình về cho Chu Đế.

Còn việc vị cao thủ Đại Minh kia có là hung thủ hay không thì vẫn chưa thể xác định được.

Vì rất có khả năng có người làm việc này rồi đổ lỗi cho vị kia.

Ngụy Phong trầm ngâm 1 hồi rồi vẫn quyết định điều tra tiếp.

Ngụy Phong cho người đi tiếp tục nghe ngóng tin tức từ các bộ lạc những chuyện còn lại liền bàn giao cho Lạc Vân còn mình thì liền đi đến thông báo cho Chu Khang.

Vụ án này nếu liên quan đến Đại Minh thì sẽ rất khó vì sự an nguy của Chu Khang.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: 26: Ngụy Tạo





"Vì vụ án này liên quan đến an nguy của Chu Khang nên Ngụy Phong không thể hành động 1 cách dại đột được.

Vì chưa xác định được hung thủ là người Đại Minh hay không nên Đông Xưởng vẫn tiếp tục điều tra.

Lạc Vân dẫn người đi điều tra được 1 tháng vẫn không có kết quả gì khiến cho các bộ lạc ở đây không chịu ngồi yên.

Người đứng đầu bộ lạc Nan Khắc quyết định cho người đi điều tra và tăng cường phòng vệ cho bản thân mình.

Vì Ngụy Phong có cho người theo dõi tộc trưởng tộc Nan Khắc nên Ngụy Phong đã cho người âm thầm đi truyền bá thông tin rằng tộc trưởng bộ lạc Nan Khắc muốn tìm kiếm thông tin của vị kia.

Khiến cho những người dân ở nơi đây đều không muốn cung cấp thông tin gì cho bọn họ.

Ngụy Phong muốn đẩy nhanh tiến độ điều tra nên liền tới hiện trường xem thử.

-Bái kiến đại nhân.

-Có phát hiện gì khác không ?
-Thưa không.


Ngụy Phong tiến vào quan sát 1 hồi lâu rồi liền phát hiện ra có 1 ít vết thuốc súng.

Ở hiện trường không phát hiện ra có đồ gì liên quan đến thuốc súng cả.

Ngụy Phong liền cho người kiểm tra thử 1 ít thuốc súng này.

-Thưa đại nhân thuốc này là thứ thử nghiệm của Đại Minh ta nhưng chưa hề bao giờ thành công.

-Sao tên này lại có được nó,ngươi điều tra kĩ nạn nhân cho ta.

-Vâng.

Vụ án vẫn đang trên đà điều tra nhưng các tộc trưởng của các bộ lạc không thể chờ được được nữa.

Sau bao nhiêu lần cố kéo dài thời gian của Lạc Vân thì giờ bọn chúng muốn kết quả ngay.

Ngụy Phong vì lo cho sự an nguy của Chu Khang mà nghĩ ra 1 cách làm giả hung thủ gây án.

Tuy làm vậy có thể có ích cho hung thủ nhưng vì kế hoạch lợi ích chi Đại Minh.

Nếu bọn chúng biết vị kia hay đi sát hại những tên hống hách bóc lột nhân dân thì Chu Khang sẽ gặp nguy hiểm
-Ngụy đô sứ đã điều tra ra là ai thủ phạm chưa ?.

-Thưa các vị tộc trưởng,sau khi sâu chuỗi các sự việc lại thì ta phát hiện ra hung thủ là 1 người Mông Cổ bản địa vì hắn có thể nắm rõ được các căn phòng có các tộc trưởng ở.

-Nhưng điều đấy cũng làm sao có thể chứng minh được hắn là người Mông Cổ.

-Rất dễ,hắn khi sát hại nạn nhân không chạy ra ngoài mà nằm ở trong doanh trại luôn mà quân lính trong doanh trại chỉ toàn người Mông Cổ,quân lính Đại Minh hoàn toàn nằm ngoài doanh trại.

-Vớ vẩn nếu vậy sao hắn không thể tẩu thoát ra ngoài.

-Vì mục tiêu của hắn là sát hại toàn bộ các tộc trưởng.


Nghe tới đây tất cả đều im lặng 1 hồi rồi cười lên 1 tiếng.

-Bọn ta đều có người bảo vệ cùng với số lượng quân lính luôn chuẩn bị để chiến đấu sao có thể giết được chúng ta.

Ngụy Phong cười lên 1 tiếng rồi bảo 1 thuộc hạ của mình chuyên phụ trách ám sát làm thử các động tác thử hạ hết hộ vệ của các tộc trưởng.

Đúng như dự đoán thuộc hạ của Ngụy Phong rất dễ dàng hạ được nhữung tên hộ vệ bảo vệ các tộc trưởng.

Thấy được điều này,bọn chúng liền tập hợp toàn bộ quân lính ở trong doanh trại lại chuẩn bị rà soát lại 1 lượt.

Trong lúc này Ngụy Phong truyền đạt lại kế hoạc mà mình nghĩ ra cho các thành viên Đông Xưởng.

Muốn trốn thoát về Đại Minh cần nhanh thoáng chống mà quân lính Đại Minh cử sang hành quân rất chậm nên Ngụy Phong muốn cho quân lính rời đi trong âm thầm nhưng việc này nếu không qua được thì an nguy của Chu Khang.

Hộ vệ Đông Xưởng sau khi nghe qua kế hoạch của Ngụy Phong thì liền lo lăng vì nếu thất bại tất cả đều phải chết.

-Thưa đại nhân kế hoạch này có quá là nguy hiểm không ?
-Nếu không nguy hiểm thì làm sao có thể có được thành quả.

Ngụy Phong vẻ mặt buồn rầu dù sao đây cũng chỉ là hạ sách không thể nào hoàn thành dễ dàng được.

Đến đêm quân lính của Đại Minh liên tục hành quân tiến vế biên giới trong âm thầm,cải trang thành bách tính bình thường,Ngụy Phong để lại vài người đi tuần và canh giữ doanh trại như ngày bình thường để qua mắt nhưng tên tộc trưởng ở đây.


Sáng ngày hôm sau quả nhiên những tên quân lính đi tuần quanh doanh trại của bộ lạc không hiện phát hiện ra điều gì lạ thường.

Thậm chí Ngụy Phong còn cho người của Đông Xưởng giả trang thành quân lính đi qua lại ở bên doanh trại.

Trong khi các tộc trưởng của bộ lạc đang bận tra tìm từng người trong doanh trại thì quân lính của Đại Minh đã đi được gần 1 nửa đường tới biên giới.

Vì lúc đi hành quân khiến cho tốc độ chậm lại nên bọn họ rất nhanh đã tới được gần biên giới.

-Đại nhân,hoàng tử đã biết việc này chưa ?
-Tạm thời đợi Lưu tướng quân truyền tin về rồi mới nói cho hoàng tử nghe.

-Vâng đại nhân.

Sự việc diễn ra 1 cách nhanh chóng,Ngụy Phong liên tục cho người đi thăm dò đường trước để có thể đi tới biên giới 1 cách nhanh chóng.

Hộ vệ Đông Xưởng thuê những bách tính ở nơi đây dẫn đi các đường tắt nhanh hơn.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: 27: Trốn Thoát





"Ngày hôm ấy,số quân lính đi để bảo vệ hoàng tử cuối cùng cũng tới được biến giới.

Họ ẩn thân thành khách mới đến ở đó sẵn sàng chờ lệnh.

Bên này,Ngụy Phong chuẩn bị cho các thị vệ Đông Xưởng chuẩn bị đột kích ra ngoài vào buổi đêm.

-Bái kiến hoàng tử.

- Ngụy đại nhân sao ngươi lại đến đây vào buổi tối này.

-Hoàng tử,hiện tại tình hình của chúng ta không ổn để ở thêm lại nơi này.

Ta sẽ hộ tống ngài quay về Đại Minh 1 cách an toàn.

-Chẳng phải mấy tên tộc trưởng kia đã tìm thấy hung thủ rồi sao ?
-Bọn chúng tuy tìm được nhưng cũng sẽ nhận được tin về vị kiếm hiệp kia làm cho chúng ta thành con gai trong mắt các bộ lạc ở đây.

-Chúng ta liệu có ra được khỏi đây không ?
-Ngài hãy tin ta.

Người của Đông Xưởng trong đêm đột kích tất cả các quân lính canh chừng ở đây.

Trong không khí im lặng,Ngụy Phong đưa Chu Khang cùng với mấy thị vệ hộ tống trong đêm tiến về biên giới.


Tiếng ngựa vang lên trong đêm cùng với tiếng thở hồng hộc của những thị vệ ở đây.

Sáng hôm sau,các tộc trưởng nhận được tin liền cho quân lính đuổi theo.

-Chắc tầm này bọn chúng cho người đuổi theo rồi.

-Hoàng tử yên tâm,bọn chúng không đuổi kịp đâu.

Hoá ra trong đêm Ngụy Phong hạ thuốc tâtd cả ngựa ở đây làm cho cả doanh trại không lấy 1 con ngựa làm cho không 1 tên nào có ghể đuổi kịp được.

Chuyện này làm cho các tộc trưởng ở đây rất tức giận liền cho người đi kiếm ngựa về.

Lúc này đám người Ngụy Phong đã đi tới 1 thôn trấn nhỏ chỉ cần đi vài ngày nữa là tới biên giới Đại Minh.

Để đề phòng an toàn Ngụy Phong liền cho người tìm rất nhiều bộ quần áo dân thường.

Tất cả đều cải trang và đi tách ra để tránh bị để ý.

-Ngụy Phong,chúng ta còn cách biên giới xa không ?
-Chúng ta chỉ cần đi liên tục vài ngày là tới thưa hoàng tử.

Người của các tộc trưởng rất nhanh đã có ngựa và đang truy lung quanh các nơi gần biên giới.

Vì nơi này chỉ có các bộ lạc lớn nên biên giới căn bản không có ai bảo vệ.

Quân lính của các bộ lạc đi tuần rất nhièu quanh nơi này may mà tất cả những người thị vệ đã cải trang thành dân thường nếu không chỉ bị phát hiện ngay.

-Đại nhân,ta nghĩ nên phân thành 2 nhóm đi cách nhau ra để tránh bị nghi ngờ.

-Hai nhóm tuy rất lợi nhưng nếu cứu viện sẽ không kịp thời.

-Chúng ta nên cho các thị vệ đi quanh hay cách đoạn nhỏ.

-Cách này có vẻ được.

Vậy thì cứ thế mà triển khai theo kế hoạch,quân đội đã ở biên giới chờ chi viện rồi.

-Vâng đại nhân.

Buổi sangd hôm sau,khi mặt trời chưa lê nhóm người đã lên đường ngay.

Theo kế hoặc hơn 1 nửa số thị vệ sẽ đi quanh hoặc gần hoàng tử.


Vài người đi trước thăm dò.

Ngụy Phong và Lạc Vân bảo vệ hoàng tử cạnh bên.

Theo kế hoạch có thể chậm hơn dự kiến nhưng có thể đàm bảo an toàn hơn là cách còn lại
Đi được gần tới trưa thì gặp được 1 đám quân lính của các tộc trưởng kia đang kiểm tra những người qua đó.

Nếu ai nhìn mặt không có nét giống hay cách cư xử không giống những người bộ lạc ở đây thì sẽ bắt ngay.

-Đại nhân chúng ta phải làm gì đây ?
-Có tất cả bao nhiêu người ở đó ?
-Theo như thám thính thì có tổng cộng hơn 300 người.

-Có thể đánh lại nhưng điều đó sẽ làm kinh động bọn chúng.

Ngụy Phong nghĩ 1 hồi rồi cho các thị vệ qua từ từ.

Để qua được đây,Ngụy Phong còn nghĩ ra 1 kế.

-Các ngươi tên họ là gì ?
-Tại hạ là Hàn Kha còn đây là đám tùy tùng của bộ lạc chúng ta.

-Nhiều người vậy sao ?
Ngụy Phong liền dúi 1 túi tiền vàng vào tay tên tướng quân ở đây.

-Mong ngài giúp đỡ ta qua,còn mấy lô hàng nữa cần ta lấy cho tộc trưởng.

Nghe được những lời này của Ngụy Phong cùng với 1 đống tiền vàng này,tên tướng quân ở đây liền cho bọn họ qua 1 cách dễ dàng.

Ngụy Phong khi qua được liền tiếp tục triển khai kế hoạch.


-Phù,doạ chết ta rồi.

-Hoàng tử ngài yên tâm nếu bị phát hiện ta sẽ hộ tống ngài đi trước.

Tiếp tục lên đường,ngựa đã mỏi rã rời nên bọn họ liền nghỉ ở 1 quán trọ gần đó.

Những người ở đây từng người vào để tránh bị nghi ngờ.

-Có vẻ như bọn chúng đang lập nên các nơi tìm kiếm chúng ta gần biên giới.

-Ta biết bây giờ chỉ còn cách làm như buổi sáng để có thể qua được thôi.

-Hời có mấy tên đó rồi !
Ngày hôm sau,tất cả mọi người lại tiếp tục lên đường.

Chu Khang tuy là con cháu hoàng tộc nhưng vẫn có thể duy trì được để có thể đi được quãng đến biên giới.

Người của mấy tên tộc trưởng cũng rất tinh ranh,lập rất nhiều doanh trại để cản những tên muốn đi qua đây thu tiền bất chính.

Điều này khiến cho 1 số lượng lớn những nhà buôn hay những tên nhà giàu mất số tiền lớn làm cho mấy bộ lạc lớn thất thoát đi rất nhiều người hợp tác và lương thực mùa đông ".



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: 28: Kết Thúc





"Ngày hôm sau nhờ thủ thuật của Ngụy Phong mà tất cả mọi người đều qua mắt được đám tay sai của mấy tên tộc trưởng kia.

-Còn mấy dặm nữa là có thể tới được biên giới rồi.

Khi còn mấy dặm tới biên giớ chính là quãng thời gian cần cảnh giác nhất.

Các hộ vệ đi bảo vệ Chu Khang 1 cách thận trọng.

Quân lính của triều đình khi nhận được tin cũng đã tới tiếp ứng.

Khi Chu Khang bước qua biên giới tới Đại Minh là có thể an toàn.

-Lục hoàng tử ngài có bị thương ở đâu không ?
-Không sao, nhờ Ngụy Phong mà chúng ta mới có thể qua được dễ dàng như vậy.

Ngụy Phong đưa Chu Khang về triều đình 1 cách thuận lợi.

Chu Đế hết lòng khen ngợi công lao của Ngụy Phong.

Ông còn phát binh thảo phạt những bộ lạc không chịu yên ổn.

Những ngày sau,không có 1 vụ án hay việc gì quan trọng giao cho Đông Xưởng làm cho cả Đông Xưởng rất rảnh rỗi.

Tuy Đông Xưởng rảnh rỗi nhưng còn các quan viên thì rất bận rộn với việc làm thế nào để mùa màng bội thu và nhiều thứ khác.


-Muôn tâu bệ hạ,hiện tại ở phía nam đang có rất nhiều người nhiễm độc, diễn ra trầm trọng ạ.

- Nhiễm độc gì ?
-Bẩm theo như bên Y Các điều tra thì đây là 1 loại độc của thực vật nhưng vẫn chưa tìm được loại độc này ạ.

-Phái người điều tra đi không thể để thế này mãi được,người dân đang đói nghèo nếu độc cứ phát tác như vậy thì khó có thể chống lạid được.

-Bẩm bệ hạ hiện tại người có thể điều tra được việc này chỉ có thể là Ngụy đại nhân thôi ạ.

-Truyền chỉ của trẫm.

Khi nhận được tin tức này,Ngụy Phong cùng Lạc Vân và mấy thị vệ đi ngày đêm về phía nam.

Khi tới vùng đất giàu nhất phía nam là Sa Liên,thì Ngụy Phong liền cảm thấy được không khí ở đây không còn yên bình nữa.

Bọn họ liền cải trang thành dân thường vào trong thành.

Người dân ở đây đi ngoài đường không quá nhiều,ai cũng bịt mặt không thể thấy được.

-Bẩm đại nhân,không khí này quá khác so với cảnh tượng phồn hoa của nơi này.

-Độc dược có vẻ rất mạnh đến nỗi ở đây cũng bị ảnh hưởng nhiều như vậy.

Ngụy Phong liền tới phủ Thái Thú.

Phủ Thái Thú vẫn tráng lệ như vậy nhưng đã đóng kín cửa.

Khi Ngụy Phong gõ cửa thì liền có 1 người từ bên trong nói vọng ra.

-Người tới là ai ?
-Ta là Ngụy Phong phụng mệnh triều đình tới để điều tra độc dược tại phía nam này.

Cánh cửa liền mở ra.

-Mời đại nhân vào.

Đám người Ngụy Phong liền tiến vào.

Người trong phủ rất ít.

Thái Thú Định Lĩnh đang ngồi uống trà trong sảnh.

-Bái kiến Định Thái Thú.


-Ngụy đại nhân mời ngồi.

Ngụy Phong hỏi chuyện về độc dược thì biết được độc dược này tới từ các vùng nhỏ lân cận.

Theo điều tra của quan phủ những vùng này đều thuộc hạ lưu Sông Hà Lục.

Ngụy Phong liền phái Lạc Vân cùng vài thị vệ lên điều tra thử.

Vì những vùng bị nhiễm độc cao nhất là thuộc lưu sông Hà Lục nên Lạc Vân dẫn các thị vệ lên vùng thượng lưu xem thử.

Khi tới vùng thượng lưu này, thì Lạc Vân phát hiện cỏ dại,hoa và vài thực vật khác đều bị biến thành 1 màu đen.

Lạc Vân liền cắt 1 bông hoa đem về để điều tra thử.

Khi nhìn thấy 1 bông hoa như vậy, Ngụy Phong liền gửi về cho Y Các để có thể biết được kết quả.

- Đại nhân,việc điều tra của chúng ta liệu có cần có Y Các phái người tới trợ giúp không ?
-Cứ bình tĩnh,chúng ta cần xác định xem độc này có phải do người hạ hay không ?
Bông hoa được gửi về Y Các,những người ở đây liền điều tra xem đây là loại chất độc gì.

Khi điều tra ra được thì tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

-Bẩm bệ hạ,đã điều tra ra được loại độc rồi ạ.

-Đó là độc gì ?
-Bẩm là độc từ thời thượng hoàng tiền triều,đã mất độc đơn từ lâu.

Chu Đế nghĩ 1 lúc rồi nói.

-Sao có thể như vậy,loại độc này chẳng phải chỉ có hoàng thất chúng ta mới có sao ?

-Bẩm bệ hạ,theo như ghi chép từ những năm đó thì hoàng thất bị 1 đám người tự xưng đại diện cho chính nghĩa đánh vào bất chợt.

Tổn hại rất nhiều và đơn độc này cũng mất đi từ ngày đó ạ.

Chu Đế quyết định lệnh cho Ngụy Phong tìm ra hung thủ hạ độc này.

Muốn tìm ra hung thủ trong 1 vụ án không có manh mối gì quả thật là 1 điều rất khó.

-Bệ hạ ra quyết định như vậy là đã làm khó chúng ta rồi.

-Không thể phụ sự kì vọng của bệ hạ.

Ngụy Phong tiếp tục cho người bao vây quanh dãy núi để không lọt mất bất kì kẻ tình nghi nào.

Vụ việc này,Định Lĩnh cũng hết sức phối hợp giúp đỡ người của Đông Xưởng.

Tuy không có manh mối gì nhưng có thể tìm những con cháu của những người tham gia vào vụ việc năm ấy điều tra là có thể biết được sáng tỏ câu chuyện này.

Những câu chuyện kì bí về những người tham gia vào vụ việc lần đó đều được lục tung ra.

Có rất nhiều câu chuyện khác nhau nhưng nó có 1 điểm chung là đều xảy ra vào 1 thời điểm.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: 29: Vụ Án Ẩn





"Sau điều tra về vụ việc năm đó thì Ngụy Phong phát hiện ra con cháu của những người này đa phần đã bị giết hết l không còn ai nhưng còn 1 người không tìm thấy được vào năm đó là Lăng Cửu.

Hắn là 1 trong các người cháu của 1 người tham gia vào vụ việc năm đó.

Cho dù triều đình phái quân đi tìm rất nhiều nơi nhưng đều không thể nào phát hiện ra hắn.

Việc này đã khiến cho triều đình tiêu hao rất nhiều tài nguyên nên vụ việc này coi như xong.

Ngụy Phong cho người gửi thư về cho Chu Đế muốn xem lại sổ sách năm đó.

Việc này có liên quan đến sự tôn nghiêm của hoàng thất nên rất khó để Chu Đế ra quyết định.

-Cho người tới Tiên Giám Ty lấy sổ sách năm ấy cho ta.

-Nhưng bệ hạ việc tìm kiếm này đã được đóng lại từ thời tiên hoàng rồi nếu lật ra 1 lần nữa thì tôn nghiêm hoàng thấy sẽ mất hết.

-Vụ việc năm đó trôi qua rất lâu rồi không nhiều người sẽ nhớ về nó.

Mau đi.

Khi được quyền hạn này.

Ngụy Phong lấy được tra từng trang của cuốn sổ.


Ngụy Phong phát hiện ra quê nhà của tên Lăng Cửu này ở vùng đất phía nam ở Vân Gia Trang dưới sông Hà Lục.

Việc này rất trùng khớp với việc hạ độc này.

-Thưa đại nhân liệu vụ việc này có liên quan đến hắn.

-Chưa thể chắc chắn được,việc này làm cho cả vùng đất phía nam trở nên loạn lạc.

Đây là do 1 thế lực tạo nên chứ không phải 1 người.

Khi nới xong Ngụy Phong cho người điều tra về người thân của Lăng Cửu nhưng không phát hiện ra được thứ gì.

Chỉ biết hắn tới từ vùng này không có người thân thích.

Người cha của hắn bị quân triều đình bắt từ khi Lăng Cửu còn rất nhỏ sau đó hắn liền mất tích không ai tìm ra.

-Đại nhân nghe nói vụ việc năm đó cả Vân Gia Trang đều tố cáo cha con hắn cho triều đình.

-Hắn muốn báo thù cả Vân Gia Trang này sao.

-Nhưng nếu muốn báo thù thì hắn cần có 1 lượng lớn thuốc độc.

Ai mới là người đứng sau hắn ?
Việc này làm cho Đông Xưởng rất khó điều tra.

Vụ việc năm ấy có rất ít người biết đến mà lại còn là người mà Tiên Giám Ty điều tra không ra người.

Ngụy Phong lièn ra lệnh cho người điều tra số người đã bị độc chết ở Vân Gia Trang.

Người của Đông Xưởng tức tốc tới Vân Gia Trang,phát hiện ở đây dải đầy tiền âm.

Đám tang nổi lên rất nhiều.

Ở đâu cũng có tiếng khóc rợn người,thị vệ Đông Xưởng tìm đến nhà trưởng làng.

-Có ai ở nhà không ?
-Các người là ai ?
-Chúng tôi thuộc Đông Xưởng phụng mệnh Ngụy đại nhân tới đây điều tra vài vấn đề.

Khi nghe hết câu của thị vệ Đông Xưởng,cánh cửa từ từ mở ra.

Ở bên trong là 1 ông lão cùng với 1 người trẻ tuổi.


-Mời đại nhân vào.

-Khi đi vào,ngôi nhà này là ngôi nhà duy nhất không có đám tang.

-Ta là Vân Sơn,trưởng làng của Vân Gia Trang.

Không biết đại nhân đến đây muốn điều tra chuyện gì ?
-Ta muốn biết được số người đã chết trong Vân Gia Trang.

-Đại nhân có thể xem qua cuốn sổ này.

Thị vệ của Đông Xưởng xem xong liền choánh ngợp.

Vân Gia Trang này là 1 thôn trang lớn của Sa Liên có hơn 2 ngàn người ở đây.

Mà con số người chết đi hơn 1 ngàn người.

-Hơn 1 ngàn người chết mà các ngươi không báo với quan phủ việc này.

-Chuyện này có liên quan sâu xa lắm.

Vân Gia Trang chúng ta từng chứa người tham gia vụ việc năm đó nên luôn bị quan phủ né tránh các văn kiện.

Thị vệ của Đông Xưởng khi hỏi xong 1 số chuyện cần thiết liền mượn cuốn sổ mang về cho Ngụy Phong xem thử.

Sau khi biết được quan phủ luôn có thái độ như vậy đối với thôn trang trong Sa Liên thì Định Lĩnh liền cho người bắt quan phụ mẫu của huyện đó lại xử theo luật pháp.

-Đại nhân, số người chết hơn 1 ngàn người thế này thì là 1 cuộc thảm sát rồi.


-Việc này phạm vi quá lớn với lại chúng ta vẫn chưa xác định được vị trí của hắn ở đâu.

Chu Đế khi biết được việc này liền nổi giận lôi đình vì chỉ vì vụ việc năm đó mà khiến cho những người vô tội chết oan.

Chu Đế liền cho quân lính của tướng quânLục Hùng đóng quân ở gần đó tới để giúp đỡ điều tra quanh phía nam.

-Chu Đế cho quân lính tới giúp đoẽ chúng ta điều tra án rồi.

-Chu Đế rất để ý tới việc này nên chúng ta cần tăng tốc điều tra quanh Vân Gia Trang xem thử có au quen biết hắn hay người thân hắn.

Quân lính của Lục Hùng rất nhanh đã tới Vân Gia Trang mở 1 cuộc điều tra diện rộng.

Người của Vân Gia Trang tuy đã mất đi hơn 1 ngàn người nhưng vẫn còn hơn 1 ngàn người nữa nên cuộc điều tra cần rất nhiều thời gian.

Ngụy Phong còn cho thêm người theo dõi ở những khu vực quanh đó.

Trưởng làng Vân Gia Trang là người duy nhất không có người trong gia đình bị trúng độc.

Việc này khiến cho Ngụy Phong rất nghi ngờ liền cho người theo dõi trưởng làng của Vân Gia Trang.

Vụ việc này cũng khiến cho Chu Đế rất sốt ruột.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: 30: Truy Tìm Dấu Vết





"Sau nhiều ngày tìm kiếm thì Đông Xưởng vẫn chưa thu được kết quả gì từ những người dân từ Vân Gia Trang.

Những người ở đây rất kì lạ khi khai ra thông tin chỉ nói những việc không liên quan đến tên thủ phạm này.

-Đại nhân chúng ta gần như lunc tung cái Vân Gia Trang này lên rồi nhưng vẫn khiong thể tìm được hình bóng tên Lăng Cửu đâu cả.

-Ngươi tiếp tục điều tra và giám sát ở đây.

Ta sẽ mở rộng điều tra.

Ngụy Phong cùng quân lính của triều đình tiếp tục mở rộng điều tra cả phủ này.

Tin tức về việc điều tra tên Lăng Cửu không biết từ đâu mà dò rỉ ra khiến cho người dân ở phía nam rất tức giận, lập ra các bang hội nhỏ tìm hắn.

-Thưa hoàng thượng,người dân vùng phía nam tạo nên rất nhiều bang hội nhỏ tuy có thể giúp ích cho việc tìm kiếm của chúng ta nhưng 1 khi vụ việc này xong sợ rằng số lượng bách tính tiếp tục duy trì bang hội rất lớn ạ.

Chu Đế nghĩ 1 lúc.

-Thông báo cho Ngụy Phong tìm cách xoa dịu cơn tức giận của người dân.

Khi nhận được thông báo này khối lượng công việc mà Đông Xưởng phải đảm nhận tăng lên gấp 2 lần.


Ngụy Phong liền điều động thêm thị vệ Đông Xưởng tới giúp đỡ ,chia thành 2 nhóm.

Nhóm thứ nhất tiếp tục điều tra do Ngụy Phong đảm nhận.

Nhóm thứ hai thì đi xoa dịu cơn tức giận của người dân cùng với quân lính do Lạc Vân đảm nhận.

Vùng đất nam rất rộng lớn nên họ phải điều động 1 số người rất lớn.

-Đại nhân mong ngài hãy giải quyết vụ án 1 cách ổn thoả.

-Được rồi mau đi tụ họp với quân lính để đến các vùng khác đi.

Ngụy Phong bận rộn rất nhiều sự vụ vì không có Lạc Vân nên việc điều tra mở rộng ra rất khó khăn.

Quân lính của triều đình tập hợp ở phía nam rất đông.

Để phòng trường hợp tên Lăng Cửu thoát ra khỏi vùng phía nam này mà Ngụy Phong lập nên các nơi kiểm tra.

-Bẩm đại nhân có người báo rằng đã từng thấy tên Lăng Cửu uống rượu ở Mục Gia Trang ạ.

-Mau gọi hắn vào đây.

Sau một hồi tra hỏi của Ngụy Phong thì người này khai rằng đã từng thấy người đàn ông trong tấm vẽ truy nã của triều đình ở Mục Gia Trang.

Ngụy Phong còn nhận được tin hắn uống rượu ngày hôm qua nên liền phái thị vệ Đông Xưởng đi tìm trong Mục Gia Trang trong âm thầm.

Cả quân lính đến rất đông bao vây Mục Gia Trang hơn nữa còn giả thành dân thường vào Mục Gia Trang tìm kiếm.

Ngụy Phong cho quân lính bao vây các cửa ra của Mục Gia Trang khi có người ra liền giữ lại tra hỏi ngay.

-Bẩm đại nhân chúng ta đi tìm mấy vòng quanh Mục Gia Trang thì không phát hiện được gì.

-Tiếp tục tìm kiếm không thể để hắn trốn thoát.

-Rõ.


Người của Đông Xưởng xuất hiện liên tục trong Mục Gia Trang thoắt ẩn thoắt hiện,sau 1 đêm tìm kiếm thì họ vẫn không phát hiện được Lăng Cửu.

Nhưng cùng lúc này thì lại có thông báo có người đến báo tin rằng hân đang ở Liên Gia Trang.

Ngụy Phong bán tín bán nghi liền phái 1 số lượng thị vệ qua đó còn mình quay lại Vân Gia Trang để cho quân lính tách làm hai đi qua tìm kiếm.

Mấy canh giờ sau lại có người báo tin thấy hắn ở những địa điểm khác nhau.

Liên tục có những tin báo sai sự việc như vâyh làm cho Đông Xưởng không thể biết được tin nào là tin thâth tin nào là tin giả làm chậm quá trình điều tra.

-Chết tiệt rốt cuỗ tên nào đang phá hoại chúng ta điều tra vậy.

-Bẩm chẳng lẽ là thế lực đứng sau Lắng Cửu.

-Tên Lăng Cửu có thể có thế lực nào mới có thể làm ra chuyện này được chứ.

Để điều tra chuyện tin báo này,Ngụy Phong cho người tra hỏi những người đến báo tin.

Đa phần bọn chúng đều phủ nhânh và tận mắt nhìn thấy Lăng Cửu nhưng dưới tác động của Đông Xưởng,họ chỉ có thể nói ra sự thật.

Có 1 người bịt mặt đưa cho bọn họ rất nhiều ngân lượng để đến báo tin sai cho Đông Xưởng.

Những người trong bọn họ chủ yếu là người nghèo nên họ liền làm theo lời hắn.

Ngụy Phong khi biết được chuyện này thì liền rất tức giận vì bao nhiêu công sức tìm kiếm của bọn họ cũng thành ra công cốc hơn nữa có thể có những người đến nói thật từng thấy hắn.


-Chết tiệt nhưng tên báo tin giả khai nhận tiền ở những nơi khác nhau sao.

-Vâng đại nhân, có thể nói ở rất nhiều nơi nhóc ngách báo tin giả về cho chúng ta.

-Ngươi có hỏi được về ngoại hình của hắn không ?
-Thuộc hạ chỉ tra được hắn là người có thân hình lớn và rất cao ạ.

-Cho người điều tra tiếp đi.

-Rõ.

Ngụy Phong liền tổng hợp các tin báo lại với nhau xem có manh mối gì không thì thấy có 1 nơi rất lạ tên là Hoàng Phong Cốc.

Ngụy Phong liền cho người điều tra thử nơi này nhưng nó như không tồn tại vậy.

Việc này làm cho Ngụy Phong rất thắc mắc chỉ có thể nghi ngờ hắn ở nơi này.

Ngụy Phong gửi thư cho Lạc Vân điều tra về những nơi mình đi qua có nơi nào tên là Hoàng Phong Cốc.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: 31: Khó Khăn Trong Việc Truy Án





Lạc Vân theo lời của Ngụy Phong liền đi điều tra nơi có tên là Hoàng Phong Cốc.

-Cử người làm dân thường đi điều tra xem.

-Rõ.

Vì công việc làm dịu lòng người dân rất gấp gáp nên việc điều tra Hoàng Phong Cốc chỉ có thể phái ít người đi.

Ngụy Phong bên này phái rất nhiều người đi điều tra Hoàng Phong Cốc cùng vơia nhoma người Lạc Vân.

Có rất ít thông tin về Hoàng Phong Cốc,theo miệng của bách tính thì nơi đó là nơi tu đạo của các tiên nhân tu hành.

Nhưng một số người lại nói đó là thánh địa cửa lên trời.

-Đại nhân những lời này căn bản không có thực ạ.

-Đều liên quan tới thiên.

Ngụy Phong nghĩ 1 hồi lâu.

Nhưng lời của một số người nói về Hoàng Phong Cốc đều liên quan tới tiên nhân và thánh địa cửa trời có thể thấy được đây là 1 nơi có sự xuất hiện của tu đạo.

Mà nếu triều đình muốn điều tra sâu hơn về Hoàng Phong Cốc thì chỉ còn cách nhờ vào những người tu hành.

Ngụy Phong liền viết 1 bức thư kín.

-Gửi bức thư này cho Đạo Minh Chân Nhân.


-Vâng.

Đạo Minh Chân Nhân là 1 trong những người tu hành xuất hiện trên nhân gian.

Ông ta chính là 1 trong những người tu hành bên cạnh Chu Đế.

Những kiến thức của ông ta có nhiều sâu vô kể.

-Đại nhân liệu chân nhân có nhận thư của chúng ta không ?
-Sẽ thôi.

Bức thư tới nơi ở của Đạo Minh Chân Nhân-Đạo Viện,ông ta nhìn qua cái tên 1 cái rồi liền có biểu cảm rất đáng sợ.

-Mang bức thư này đưa cho Ngụy đại nhân.

-Vâng chân nhân.

Mấy ngày sau Ngụy Phong nhận được hồi âm của Đạo Minh,khi mở thư ra thì Ngụy Phong chỉ thấy 1 chữ Thổ không hơn không kém.

-Thưa đại nhân việc này!.

-Các ngươi có biết nơi nào xung quanh là 3 dãy núi lớn không có sông hồ gì không ?
-Theo thuộc hạ nhớ thì có 1 nơi như vậy,thường thì vẫn có vài ngôi làng nhỏ ở đấy.

Ngụy Phong liền phái người tới đó điều tra.

Nơi này có tên Tam Thổ Quy Lưu Bất Thủy Hiện.

Sở dõ nó có cái tên như vậy là do ở đây chỉ có 3 dãy núi cao sừng sững mà không có 1 nguồn nước nào cả,đỉnh của 3 ngọn núi quá cao gió thổi mạnh nên.

chưa ai có thể leo lên đỉnh núi.

-Thưa đại nhân người của chúng ta báo về vào 1 khoảng thời gian trước thì nơi này đột nhiên có 1 nguồn nước chạy từ trên đỉnh xuống.

-Toàn những điều lạ lùng,cho người canh giữ ở đây,ta sẽ tới đó 1 chuyến.

-Rõ.

Ngụy Phong cùng vài thuộc hạ phi ngựa ngày đêm để tới nơi này.

Tam Thổ Quy Lưu Bất Thủy Hiện tuy có rất nhìn người ở đây nhưng nơi đây có cảnh rất đẹp nên có rất nhiều vị khách tới chiêm ngưỡng.

-Thưa đại nhân đã tới nơi rồi ạ.

Ngụy Phong từ từ nhìn lên đỉnh của 3 dãy núi đều không thấy được.

Đỉnh của 3 dãy núi này có thể nói là chọc trời không ai có thể chạm tới nó.


-Có ngôi làng nào lớn nhất ở đây.

-Thưa đại nhân là 1 trang viên nhỏ tên là Đạo Gia Trang.

-Có thể lấy tên của Đạo đặt tên cho ngôi làng đúng là khó thể tưởng tượng được.

Ngụy Phong liền cùng mấy thuộc hạ tới ngôi làng đó.

Nơi đây rất nhiều người tuy diện tích không qua lớn nhưng nó có thể coi là ngôi làng thuộc hạng trung tại Đại Minh.

-Chia người ra tìm nhà của trưởng làng đi.

-Rõ.

Sau 1 hồi hỏi thăm và tìm kiếm thì họ cũng biết được trưởng của ngôi làng này.

Ngụy Phong tới nhà của trưởng làng ở đây.

-Có ai ở đây không ?
- Có,đợi chút.

Một lúc sau thì có 1 người trẻ tuổi bước ra mở cửa cho Ngụy Phong.

-Ngài là ai ?
-Ta là 1 người mới tới Đạo Gia Trang này muốn hỏi 1 số vấn đề với trưởng làng.

-Mời vào.

Ngụy Phong bước vào ngôi nhà này,ngôi nhà tuy đơn sơ giản dị nhưng mang đậm chất phong thủy.

Từ khi Ngụy Phong bước bào ngôi nhà này thì toàn thân cảm khoẻ khoắn hơn,sức mạnh tràn trề.

-Cậu là ai ?

Một ông lão bước ra với bộ râu dài liếc nhìn Ngụy Phong.

-Tại hạ họ Mộc tên Trần tới ngôi làng để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nơi này.

-Cậu tìm lão có vấn đề gì không ?
-Tại hạ mới tới nơi này nên muốn tìm hiểu nhiều hơn về nơi này nên cần 1 người chỉ dẫn.

Biết rõ lão là trưởng làng nên muốn lão giới thiệu cho 1 người vấn đề tiền bạc không vấn đề.

Trưởng làng nghe xong thì liền giới thiệu cháu trai của ông ta và thu phí năm mươi lượng bạc cho 1 lần chỉ dẫn.

Khi đưa tiền,Ngụy Phong cùng với cháu trai của trưởng làng đi từng địa điểm.

-Ta sẽ dẫn ngài đi tham quan toàn bộ nơi này nếu ngài muốn nghỉ chân tại nơi nào thì cứ việc nói.

-Được thôi.

Ta muốn tới xem thử tháp nước mới chảy xuống từ đỉnh.

-Nơi đó hả ? Nhưng rất khó để vào tham quan vì đều bị các bô lão cấm rồi chỉ có những người quan trọng thì mới được vào trong xem thôi.

Ngụy Phong khi nghe tới đây thì liền có cảm giác Hoàng Phong Cốc có liên quan với ngọn tháp này.

Nếu muốn vào bên trong chỉ có thể đột nhập vào ban đêm.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: 32: Vén Màng Bí Mật





"Vào buổi đêm đó,Ngụy Phong dẫn vài người đến gần thác nước chuẩn bị đột nhập vào sau lời chỉ dẫn đường đi của cậu bé cháu trưởng làng.

-Đại nhân,có vài người dân đang đứng đó canh gác.

-Đánh ngất họ rồi đặt vào 1 chỗ nào đó đi.

-Rõ.

Rất nhanh thị vệ Đông Xưởng cũng giải quyết xong,Ngụy Phong tiên phong tiến tới gần thác nước.

Khi tới gần đó Ngụy Phong cảm nhận được 1 nguồn năng lượng vô cùng thuần khiết lan toả ra từ bên trong.

-Đại nhân ngài có cảm thấy được có giọng của con người phát ra từ bên trong thác nước không ?
-Thật sao ?
Ngụy Phong liền tiến vào thử,bên trong thác nước có 1 hang động rất lớn ở đây có thắp đèn tạo thành 1 hành lang dẫn tới 1 địa điểm nào đó.

-Tiền vào thôi.

-Vâng đại nhân.

Khi mọi người đều tiến vào thì liền king hoàng trước cảnh tượng ở đây.

Nơi đây đúng là nơi có người tu hành nhưng họ lại là dị giáo.


Những thành viên dị giáo cùng với những người có chức quyền đang làm 1 lễ tế gì đó.

Những người thành viên dị giáo này đều mặc 1 bộ đồ màu đỏ thẫm bịt kín đầu đeo mặt nạ khác nhau cùng nhau bái kính với 1 cái gì đó phía trong cánh cửa.

Họ vừa bái,trong miệng vừa lẩm bẩm đọc gì đó.

-Đại nhân bọn chúng có đông người quá nếu muốn bắt hết lượt thì căn bản cần nhờ đến người tu hành của triều đình.

-Tạm thời thông báo cho triều đình còn nơi này không thể ở lâu mau đi thôi.

-Rõ.

Ngụy Phong và các thị vệ liền rút lui đi 1 cách an toàn nhưng họ không biết rằng những người tu hành ở đây đã sớm phát hiện ra họ nhưng đang trong quá trình tế lễ không được xảy ra sự cố ngoài ý muốn.

Sau khi rút lui,Ngụy Phong liền sai người gửi bức thư nhờ Chu Đế giúp đỡ.

Phía bên người của Lạc Vân cuối cùng cũng giải tán được gần hết những bang phái này.

Lạc Vân trở về chuẩn bị tiếp nhận nhiệm vụ.

-Chuyện này là thế nào ? Mau mời chân nhân tới đây.

-Vâng.

Đạo Minh Chân Nhân nhận được tin này, ông cũng lường trước được sự việc này.

Ông dẫn theo 12 đồ đệ của mình tới Đạo Gia Trang phối hợp cùng bới Ngụy Phong.

-Bái kiến chân nhân.

-Không cần lễ tiết những người bên trong đá có đặc điểm như thế nào.

Ngụy Phong liền miêu tả kĩ càng về chuyện hôm qua cậu thấy được khiến cho Đạo Minh rất ngạc nhiên.

Dị giáo mà Ngụy Phong nhìn thấy thật ra là 1 giáo phái thuộc tà giáo nhưng trong lần thanh trừng của Võ lâm thì giáo phái này đã bị diệt trừ vậy mà giờ nó lại xuất hiện trở lại.

-Ngươi có các cao thủ Đông Xưởng bao vây quanh chỗ đó nếu có người thoát ra thì liền giết luôn.

-Vâng chân nhân.

Đạo Minh Chân Nhân liền dẫn các đệ tử của mình tới thác nước đó,họ liền xong vào lập ra kết trận bên trong tiến đánh dị giáo.


Trận đánh của những người tu hành khiến cho ngọn núi bị vỡ ra,sập dần xuống.

Rất nhanh có những đệ tử dị giáo mặc áo đỏ thoát ra được.

Ngụy Phong liền cùng các thị vệ tiến giết hết bọn chúng.

Sau 1 hồi không có động tĩnh thì Ngụy Phong liền dẫn người tiến vào bên trong.

Bên trong đa bị sập hết.

Chỉ thấy Đạo Minh Chân Nhân và đồ đệ tử của mình đang dùng trận pháp để ctraans giữ 1 cái gì đó.

Còn những tên tu hành dị giáo căn bản đã không còn sống.

-Đại nhân đó là gì ?
-Ta cũng không thể biết được.

-Mau viết thư báo cho Chu Đế báo cho người đến chi viện.

Ngụy Phong vừa nghe được lời đó liền cho người cấp tốc về báo thư cho Chu Đế.

Có vẻ như thứ ở bên trong trận pháp rất mạnh cả 12 đệ tử của ông xếp thành hành tròn trấn giữ còn Đạo Minh Chân Nhân thì ngồi ở trên trấn áp nó.

-Các ngươi báo bao vây toàn bộ khu vực này lại không cho ai được vào.

Sau vài ngày trấn giữ thì sức mạnh của từng người bị giảm sút nghiêm trọng.

Khi nhận được thư Chu Đế cũng đã phái người tu hành tới đó để trợ giúp đồng thời nhờ sự giúp đỡ của minh chủ võ lâm.


Võ lâm khi biết được tin này thì phái rất nhiều người tu hành tới giúp đỡ cảnh tượng người tu hành đến nhiều vậy khiến cho Ngụy Phong có chút hoảng hốt.

-Đại nhân,Lạc đại nhân đã tới được Đạo Gia Trang và đang ở dưới rồi ạ.

-Bảo hắn cứ ở đó trấn thủ nếu có chuyện bất thường thì cấp báo ngay cho ta.

-Rõ.

Sau mấy ngày thì cuối cùng cũng đã trấn áp lại được thứ đó khiến ai cũng có thể thở phà nhẹ nhõm.

Sau chuyện này khiến cho người dân ở phía nam trải qua những tháng ngày khổ cực để phục hồi lại cuộc sống hàng ngày.

Tên gian tặc đổ thuốc độc kia cũng đã bị giết trong lần càn quét dị giáo của Đạo Minh Chân Nhân.

Hoàng Phong Cốc cũng mất đi danh tiếng ban đầu của nó.

Nhưng tối đó có rất nhiều người phi kiếm bay từ trên đỉnh núi xuống.

-Lại có chuyện như vậy xảy ra ngay dưới Thiên Môn Các ta đúng là đáng trách.

-Sư phụ yên tâm con sẽ phục hồi lại chỗ này ngay thôi.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: 33: Giải Sầu





"Sau khi kết thúc được sự việc này,Ngụy Phong được quay về Kinh thành.

Sau sự việc này làn Chu Đế đã tăng cường thêm quân lính đi tuần ở nhiều nơi.

Ngụy Phong quay về phủ của mình.

Rất ít khi cậu ta quay về nơi này vì nhiệm vụ nên Ngụy Phong thường ở lại Đông Xưởng Phủ.

Phủ của Ngụy Phong không có quá nhiều hạ nhân,có 1 vị quản gia luôn lo mọi việc trong nhà khi Ngụy Phong vắng nhà.

Ngụy Phong xuất thân từ 1 gia tộv lớn của Đại Minh-Ngụy Gia luôn có chức vị trong triều.

-Thiếu gia về rồi.

-Cha ta đâu ?
-Lão gia đã đi nghỉ rồi ạ.

Ngụy Phong liền xem qua sổ sách trong nhà thì thấy có điểm kì lạ.

-Sao những số liệu này không hề có ngày tháng ghi chú rõ ràng.

-Thưa thiếu gia việc này do người lo tài vụ ghi chép còn hạ nhân không được quản lí.

Ngụy Phong thấy có điểm kì lạ liền đi tới kho để sổ sách xem thử thì liền phát hiện có rất nhièu khoản chi tiêu thiếu xót.

Những lần triều đình trọng thưởng luôn thiếu đi mấy trăm lượng bạc.


-Quản gia việc này là thế nào ?
-Thiếu gia ngài yên tâm ta sẽ tra rõ ràng lại ngay.

Ngụy Phong liền để cho quản gia điều tra còn mình thì quay về phòng nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau khi cha của Ngụy Phong thức giấc thì liền cho người đánh thức Ngụy Phong dậy.

-Cha người gọi con có việc gì không ạ ? Oáp.

-Ngươi thấy mặt trời lên cao chưa.

Người nói chính là Ngụy Mộng là quan lớn trong triều đình giữ chức tể tướng.

-Ngày hôm nay con không có nhiệm vụ gì nên mới ngủ mà.

-Ngày thảnh thơi thì mới phải dậy sớm để đi kiếm vợ đi chứ.

Ngụy Phong nghe những lời trách móc của cha,nhìn thấy quản gia đang đi vào sảnh.

-Chuyện hôm qua điều tra thế nào rồi ?
-Chuyện gì ? Mới về mà ngươi đã nhớ các vụ án thế rồi sao ?
Ngụy Phong liền kể lại mọi chuyện cho Ngụy Mộng nghe.

Sau khi nghe xong ông vô cùng tức giận vì hạ nhân trong nhà có người cắt xén 1 phần nhỏ tiền trong nhà trong khi Ngụy Mộng còn đang sống sờ sờ.

-Ngươi điều tra thế nào rồi ?
- Bẩm thiếu gia vẫn chưa tra được gì.

Ngụy Phong rất tức giận liền cho tập hợp lại.

Những hạ nhân đã rời khỏi phủ đều trước khi vụ việc này xảy ra nên số người lấy 1 phần của cải của phủ chỉ có ở trong.

-Ta biết trong số người các ngươi có người đã lấy đi 1 phâng của cải của phủ ta.

Ta cho các ngươi thời gian 1 nén hương nói ra nếu không thì giao cho bên thẩm vấn Đông Xưởng xử lí.

Nghe tới đây có vài người liền sắc mặt thay đổi,luôn có cảm giác lo lắng.

Ngụy Phong liền để ý được mấy người này.

Những người này đều làm việc sổ sách trong phủ.

Những người có thêt lấy 1 phần tiền đi mà khó có thể phát hiện được thì chỉ có những người làm sổ sách và quản gia.

-Nhưng ai làm sổ sách đứng đây cho ta.

-Là chúng tôi ạ.

-Những số liệu này không khớp với số liệu mag triều đình đưa ra,các ngươi giải thích cho ta.


Rốt cuộc ai là người ghi chép hôm đó.

-Là hạ nhân.

Ngụy Phong đi lại gần người đó.

-Những ghi chép này hoàn toàn sai số liệu ban đầu sao ngươi dám làm như vậy hả.

-Hạ.

.

hạ.

nhân không dám ạ.

-Vậy là ai sai ngươi làm việc này hả ?
Người này băn khoăn không nói trong 1 lúc rồi toát mồ hồi liên tục không muốn nói ra.

Ngụy Phong thấy hắn rất hay nhìn về phía của quản gia khiến cho Ngụy Phong nghi ngờ.

Ngụy Phong nói nhỏ phái người đi điều tra thử về những hoạt động của quản gia gần đây.

Ngụy Phong liền cho ngươi giam tâtd cả những người làm sổ sách này lại.

Ngụy Phong liền giao lại việc nàt cho cha mình rồi liền đi tới tửu lầu ngồi uống trà nghe ca.

Cuộc sống của cậu gắn liền với những vụ án gắn liền với những lần điều tra nguy hiểm nên rất ít khi có những dịp như vậy.

Ngụy Phong tới tửu lầu lớn nhất Kinh thành là Hoa Mang Lầu.

Khi có những lần buồn rầu Ngụy Phong thường tới đây để giải sầu.

Ở nơi này nổi tiếng với tiếng ca rất hay cùng với điệu múa đẹp.


-Đại nhân ngài cũng tới đây sao ?
-Lạc Vân ngươi cũng tới đây uống trà sao ?
-Ngài đừng đùa vậy chứ,ta tập hợp 1 số huynh đệ tới đây để uống rượu nghe ca thôi.

Lạc Vân liền cáo từ Ngụy Phong hoà với đám người uống rượu giải sầu.

Ngụy Phong ngồi 1 mình uống trà có chút cô độc nhưng cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Những người đến đây xem múa không phải là quan lớn thì cũng là phú hộ hoặc gia tộc lớn.

-Nguỵ đại nhân thường ngày nghiêm chính cũng có lúc ngồi uống trà 1 mình sao.

-Ngài là Thái Mục tướng quân.

-Đại nhân còn nhớ tại hạ sao nếu ngài không chê ta có thể cùng ngài uống rượu vài ly.

Ngụy Phong liền gọi mấy vò rượu ngồi uống cùng với Thái Mục.

Hai người nói chuyện nghe ca,cuộc sống như vậy ai chả muốn nhưng họ đều phải hoàn thành nhiệm vụ của riêng mình sau những ngày nghỉ ngơi này.

Ngụy Phong vừa uống vừa ngắn các điệu múa say sưa.

Cuối cùng Ngụy Phong trở nên say rượu.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Mới





"Ngày hôm sau,Ngụy Phong tỉnh lại thấy mình đang ở nhà,chuyện trong nhà đã được giải quyết 1 cách ổn thoả.

Ngụy Phong liền đến Đông Xưởng Phủ.

Một thời gian sau Đại Minh liền xuất hiện giáo phái truyền bá những thứ như chống lại triều đình.

Trước việc này,Chu Đế liền giao cho Đông Xưởng điều tra.

Chuyện này liên quan đến an nguy của Đại Minh nên Đông Xưởng được điều động hết người.

Ngụy Phong liền phái từng nhóm người điều tra mỗi khu vực vì giáo phái này có phân đà ở rất nhiều nơi.

Thông tin về phân đà được mật thám của Đông Xưởng truy ra.

-Đại nhân nếu chúng ta cho người tách ra tìm kiếm khắp nơi sợ rằng sẽ gặp 1 số bất lợi.

-Phân đà của chúng nhiều như vậy nếu không tách ra thì sẽ điều tra rất chậm.

Ngụy Phong liền mang vài thị vệ đến Yến Quạn.

Là 1 trong các quận lớn Đại Minh.


Yến Quận rất phồn hoá nghe nói ở đây làm ăn mày cũng có thể sống 1 cuộc sống an nhàn.

Nhưng dạo gần đây Yến Quân liên tục có những cô gái bị mất tích đồng thời có rất nhiều điều kì lạ xảy ra có thể liên quan tới giao phái này.

-Quận chủ của quận này có hành động gì không ?
-Thưa đại nhân,quận chủ quận này phái rất nhiều quân lính đi tìm kiếm nhưng không hề tìm ra điều gì.

-Ngươi đi điều tra quanh quận này cho ta.

-Vâng đại nhân.

Ngụy Phong lần này chưa vội tới nhờ sự giúp đỡ từ quận chủ Yến Quận mà ở trong 1 toà lâu âm thầm điều tra.

Chu Đế cũng muốn vậy nên đã không công khai việc Đông Xưởng điều tra việc này cho các vị đại thần.

Ngụy Phong vì không có nhân lực nên rất khó điều tra được nhanh ở khắp Yến Quận.

Ngụy Phong liền cùng các thị vệ đi điều tra thử ở những nơi thương xảy ra mất tích.

Theo điều tra được những cô gái mất tích đều có quan hệ với vị quan ở Yến Quận.

Việc này làm cho những người có chức vị ở đây rất nhanh đã yếu cầu cho quận chủ điều tra nhưng không hề có 1 thông tin gì.

Yến Quận nếu không giải quyết được việc này rất có thể một số thương nhân lớn phải rời đi vì sự an toàn của bản thân và người thân của mình.

Việc rời đi của thương nhân sẽ khiến cho Yến Quận không thể phát triển như hiện nay nữa.

-Đại nhân theo như chúng ta điều tra được thì những hiện tượng này đều liên quan đến dị giáo thường xuất hiện vào buổi đêm đến rạng sáng.

Không ai dám ra xem thử vì lo lắng cho bản thân ạ.

-Chờ tới đêm nay chúng ta xem thử.

Thông báo cho những người vẫn đang đi dò thám tất cả quay về.

-Rõ.

Việc này rất có khả năng liên quân tới dị giáo,mà dị giáo tàn dư đã bị Đông Xưởng hộ lực cùng các bang phái dẹp yên.


Đây có thể là 1 loại giáo phái mới do 1 số quan viên lập nên để tạo phản.

Nên Chu Đế không tiết lộ bất cứ điều gì với quan viên trong triều,việc này nếu không giải quyết có thể dẫn tới bạo loạn làm lung lay vị trí của Chu Đế ở Đại Minh.

-Đại nhân đã tới canh hai rồi ạ.

-Chuẩn bị xem thử,mở cửa sổ hé ra đừng mở quá to.

-Vâng.

Một lúc sau thì âm thanh nó lại đến,trên đường có 1 đoàn người như thể cương thi đi trên đường cầm 1 cái bảng hiệu rất lớn.

Trên đó có những chữ viết không phải là chữ Đại Minh làm cho người của Đông Xưởng không hiểu được gì.

Ngụy Phong phát hiện ở đây có rất nhiều phụ nữ,tất cả đều là những người mất tích ở Yến Quận này.

-Thưa đại nhân việc này rất có thể liên quan tới các vị quan thâng trong triều,sợ rằng nếu muốn tiếp viện thì sẽ gặp rất nhiều khó khắn.

-Cho người thông báo cho những thị vệ ở những vùng khác nếu những nơi nào không xuất hiện hay không có động tĩnh của dị giáo thì liền tập hợp lại chi viện cho các nơi khác.

-Rõ.

Những gì mà Ngụy Phong nhìn thấy đều có liên quan tới 1 số việc bí mật trong triều đình.

Ngụy Phong không biết rằng những chữ viết ghi trên tấm bảng đó là chữ của triều đại cũ đã bị xoá sổ rất sớm khi nhà Minh thống trị.


Các thị vệ ở những vùng không phát hiện điều gì kì lạ liền nhận được lệnh toàn bộ chia nhau ra chi viện cho những vùng vó liên quan tới dị giáo.

Ngụy Phong liền viết thư gửi cho Chu Đế về những gì mà hắn nhìn thấy ở Yến Quận.

Chu Đế khi nhân được thư liền giật nảy mình.

Chu Đế đi cùng với 1 số người tới căn hầm ở dưới hoàng cung,nơi đây có rấ nhiều tài liệu về triều đại cũ.

-Mau tra cho ta về triều đại ấy.

-Vâng thưa đại nhân.

Thông tin về triều đại cũ được Chu Đế tìm lại tất cả kể cả về nhưng vị quan thần thời đó.

Những thông tin này đều do người lập ra triều Minh điều tra ra được.

Những chữ viết ghi trên đó có thông tin là muốn lật đổ triều đại hiện tại và thành lập lại triều đại cũ trở nên huy hoàng hơn.

Chu Đế khi biết được thông tin này liền âm thầm phái người của Tĩnh Dạ Ty đi điều tra cùng với Đông Xưởng để nhanh chõng kết thúc việc này.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: 35: Âm Thầm





"Sau khi Chu Đế phái Tĩnh Dạ Ty đến giúp đỡ Đông Xưởng thì có 1 số thế lực không chịu yên phận liền phái người tới Yến Quận làm loạn.

-Thưa đại nhân,người của Tĩnh Dạ Ty do Chu Đế phái tới đã đến rồi ạ.

-Ai là người đứng đầu.

-Không ai dẫn đầu tùy ý cho đại nhân sắp xếp.

Ngụy Phong nghĩ 1 lúc rồi liền phái những người Tĩnh Dạ Ty tản ra các toà lâu ở quanh Yến Quận điều tra,người của Đông Xưởng rất nhanh đã tới chi viện.

-Ngươi điều tra trong thành có phát hiện gì mới không ?
-Bẩm đại nhân hiện tại số nhân khẩu của Yến Quận đang giảm đi liên tục,trong những ngày nay người của phủ quận chủ liên tục phái quân đi điều tra và tuần tra ngày càng gay gắn.

Vì có sự giúp đỡ của Tĩnh Dạ Ty mà công việc điều tra của Đông Xưởng tăng lên đáng kể,hiện tại phủ quận chủ là nơi duy nhất mà Ngụy Phong không điều tra qua.

Việc này dẫn tới nghi ngờ rất lớn ở phủ.


Nếu có lệnh khám xét từ triều đình cùng với 1 số lượng quân lớn thì việc tìm ra đáp án sẽ càng nhanh hơn.

-Đại nhân hôm trước khi chúng ta canh gác có người của chúng ta đã nhặt được thứ này.

- Đây chẳng phải là bột trắng sao.

-Đúng rồi.

Theo như những gì mà thị vệ điều tra được thì số bột trắng này được tìm thấy ở khắp dải phố mà ban đêm những người đó đi qua nhưng theo như điều tra thì trước khi trời sáng người của phủ quận chủ đã âm thầm dọn dẹp đi làm nó trở lại hiện trạng như cũ mà thị vệ Đông Xưởng đã âm thầm lấy 1 ít.

-Loại bột trắng này không trông giống như bình thường.

-Bẩm đại nhân đúng là vậy,nếu mang đi so sánh với bột bình thường thì nó khác rất nhiều.

-Mau mang tới của Y Các điều tra.

-Rõ.

Loại bột này rất có thể là mấu chốt để goải quyết vụ án này.

Ngụy Phong phái rất nhiều người đi điều tra thử xem những ai đã mua lượng lớn loại bột trong khoảng thời gian này.

Những tiếc rằng theo kết quả điều tra thì không phát hiện ra điều gì bất thường.

-Bẩm đại nhân số bột trong quận không có xuất hiện điều gì bất thường.

-Tất cả sao ?
-Vâng.

-Chẳng lẽ thứ hôm qua t xem thử không lhair là bột mỳ sao.


Rất nhanh Y Các đã điều tra ra loại bột này không phải như bột bình thường mà nó có mang lượng lớn 1 số loại cây có tính gây nghiện lớn rất có hại cho cơ thể.

Y Các cũng từng điều tra thử loại cây này phát hiện nó rất có hại nên đã tấu lên Chu Đế cấm loại mọi cây liên quan đến nó.

Thứ bột này có thể là điều chế từ những loại cây này mà những người này cầm những thứ đó đi trên đường làm gì vẫn đang là câu hỏi khó với Ngụy Phong.

-Thưa đại nhân theo như cách nói của Y Các thì loại bột này là 1 loại có hại và gây nghiện và hoàn toàn bị cấm ở Đại Minh,vậy tại sao họ lại có loại bột này chứ ?
-Có thể nó được mang tới từ quốc gia khác nhưng không thể không nói đến việc quận chủ Yến Quận âm thầm điều chế.

Ngụy Phong liền phái một số người Tĩnh Dạ Ty đi điều tra việc này đồng thời Ngụy Phong còn sắp xếp người của Đông Xưởng âm thầm thẽo dõi ở phủ quận chủ mọi lúc tìm hiểu tung tích của ông ta.

Theo như điều tra thì quận chủ của Yến Quận rất ít khi ra khỏi phủ của mình đồng thời những ngôi nhà bên cạnh phủ quận chủ đều được ông ta mua lại toàn bộ hầu như xung quanh đều có quân lính canh gác bảo vệ không cho ai xông vaog khi chưa có sự cho phép.

-Đại nhân việc này rất kì bí nếu như tại hạ dự đoán có thể nơi điều chế ra loại bột này ở trong phủ quận chủ.

-Ta cũng có suy nghĩ giống như ngươi nhưng nếu muốn điều tra sâu thì cần rất nhiều công sức và thời gian.

Ngụy Phong liền phái 5 người gồm 3 người Đông Xưởng và 2 người thuộc Tĩnh Dạ Ty tiến hành điều tra và trà trộn vào phủ quận chủ.

Để việc này diễn ra 1 cách thuận lợi qua 1 số lượng lớn quân lính thì Ngụy Phong liền cho người ghi chép lại những nơi có quân lính canh gác và thời gian thay ca cùng những tuyến đường đi tuần.


Quân lính bảo vệ phủ quận chủ gồm 103 người.

Số lượng quân lính rất đông đồng thời thay ca 1 lần vào gần buổi tối.

Số người bảo vệ phủ dày đặc nên việc muốn trà trộn vào rất khó.

Ngụy Phong liền phái 5 người này nhân lúc chuẩn bị thay ca mà giả làm quân lính của phủ,5 tên quân lính bị thay thế thì trói lại đưa về toà lâu để tra hỏi.

Sau khi bàn kĩ xong kế hoạch các thị vệ chửan bị hành động.

Họ thành công giả trang thành các quân lính canh gác,5 người bị thay thế do thị vệ Đông Xưởng ở ngoài hạ và đưa về nơi Ngụy Phong đang ở.

Chuyện diễn ra 1 cách thuận lợi việc còn lại chỉ là thời gian chỉ cần tra hỏi được 5 tên lính này cũng có thể lấy được 1 lượng lớn thông tin giúp 5 người thị vệ dễ dàng hành động.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: 36: Tra Hỏi





"Năm tên lính bị đưa về 1 nhà lâu ở gần đó.

Ở phía trong người của Đông Xưởng đã chuẩn bị mọi thứ để tiến hành tra hỏi.

-Hự,các ngươi là ai ?
-Không cần biết chúng ta là ai việc của ngươi là mau khai ra về những hành vi của quận chủ Yến Quận.

Ngụy Phong nói xong liền cho người tra hỏi.

Năm tên này rất cứng miệng dù bị thế nào cũng không hé răng nửa lời,Ngụy Phong liền cho người dùng hình với hắn.

Sau khi dùng hình,cuối cùng hắn cũng khai ra 1 số thông tin có lơi.

Nơi điều chế 1 lượng lớn chất gây nghiện là ở dưới phủ quận chủ gồm nhiều người dân đang tiến hành bào chế.

Họ không hề bị bắt cóc mà tự nguyện vào đó bào chế thuốc để có thể nhận được 1 ít chất gây nghiện này.

Họ hoàn toàn đã nghiện nêua không có thì họ cũng chết.

Sau khi biết được tin này Ngụy Phong cho người báo về cho Y Các tìm ra cách giải quyết.

Ngụy Phong liền cho người thông báo cho 5 người thành công tiến vào phủ để họ âm thầm điều tra.

-Có người báo rằng chuẩn bị tối nay hành động đột nhập xuống dưới phủ quận chủ.

-Rõ.


Cả năm người nhân lúc thay ca,họ không quay về nơi nghỉ ngơi mà trực tiếp tìm nơi để đi xuống dưới phủ.

Sau khi thám thính và thăm dò thì họ biết được thông đạo đi xuống phía dưới phủ quận chủ nằm ở hoa viên gần thư phòng của quận chủ.

Nếu muốn đi xuống dưới căn bản là điều không thể.

-Có nhiều người canh gác quá,không thể hành động được.

-Lối vào ở dưới cái cây kia nhưng bao quanh thư phòng đều có quân lính bảo vệ.

-Tạm thời rút lui báo cho đại nhân biết.

-Rõ.

Ngụy Phong khi biết đượcchuyện này thì liền nảy ra 1 ý.

Chỉ cần có người xông vào thư phòng của quận chủ đánh lạc hướng đám thị vệ là có thể giúp cho 5 người kia tiến vào thống đạo.

Nhưng nếu vào mà không ra luôn thì rất rắc rối.

-Chúng ta nên chuẩn bị cho mỗi người 1 bộ quần áo thường dân thưa đại nhân.

-Ngươi muốn bọn họ cải trang thành người dân làm trong đó tiện thể nắm bắt thông tin sao ?
-Đúng vậy.

- Tạm thời chúng ta sẽ làm như vậy nhưng an nguy của 5 người cũng rất quan trọng.

Mau viết thư báo cho Chu Đế phái binh chi viện.

-Rõ.

Khi Chu Đế biết được tình hình ở đây thì liền phái hơn 5 ngàn binh từ phía Vân Quận gần đó.

Chỉ cần lấy cớ là đi rèn luyện cho quân lính ở Vân Quận rồi âm thầm tiến vào Yến Quận là có thể che mắt được đám quan thần triều đình.

-Thưa đại nhân,đại nhân.

-Có chuyện gì mà hớt ha hớt hải vậy.

-Chu Đế bệ hạ phái 5 ngàn binh tới chỗ chúng ta để rèn luyện cho binh lính ở Vân Quận.

-Sao bệ hạ lại đột nhiên làm vậy,binh của chúng ta cũng không quá nhiều,5 ngàn binh cũng lớn quá rồi.

Sau khi ý chỉ của Chu Đế phát động ra thì tướng quân triều đình Sở Viên cầm 5 ngàn quân tới Vân Quận.

Ngụy Phong cũng biết được ý định này liền cho người chuẩn bị mọi thứ để hành động.


-Thưa đại nhân quân binh của Sở tướng quân đã ở sát Yến Quận rồi.

Họ dự định đóng quân ở 1 khu rừng cách thành 15 dặm.

-Thông báo cho tướng quân đêm nay chuẩn bị hành động.

-Rõ.

Đêm ấy Ngụy Phong liền phái vài thị vệ Đông Xưởng cải trang thành thích khách xông vào phủ.

Quân lính trong phủ quả nhiên đuổi theo.

Cả phue không chút phòng bị.

Năm người liền đột nhập xuống phía dưới.

Lúc này quận chủ Yến Quận vẫn đang chìm đắm trong tiếng múa hát của tì nữ.

-Mau ra tín hiệu cho tướng quân đem quân vào Quận.

-Rõ.

Sở Viên liền đem quân lính bao vây toàn bộ Yến Quận,cho bao vây toàn bộ Phủ Chủ.

Quân lính phủ chủ đều bị không chế.

Ngụy Ohong đem người xông vào bắt toàn bộ những người điều chế ở phía dưới đồng thời trực tiếp bắt quận chủ Yến Quận lại.

-Các ngươi là ai ?
-Ta phụng mệnh Chu Đế đến bắt người,mau giải đi.

Toàn bộ Phủ Chủ đều bị bắt hết đưa về điều tra.


Sau khi tra hỏi tên quận chủ này thì mới biết được cái gọi là dị giáo căn bản không tồn tại mà nó là nơi để điều chế loại chất gây nghiện.

Những nơi xuất hiện những hiện tượng đó đều được trấn áp và bắt giữ hàng loạt các quan lại.

Những người dân dùng loại chất này đã rơi vào huyễn cảnh,họ xuất hiện các loại ảo giác khác nhau khiến cho bọn họ mới có thể viết ra dòng chữ như vậy.

Những tên quan lại này đã tẩy não hàng loại những người dùng thứ này nhằm làm loạn triều chính.

Sau khi giải quyết xong chuyện này có 1 số vị quan trên triều đã bị bắt vì có liên quan tới việc này,bao che cho bọn chúng.

Trực tiếp xử trảm toàn bộ nhưng người này theo lệnh của Chu Đế.

Ngụy Phong được lệnh quay về Kinh Thành.

-Bái kiến Chu Đế.

-Đứng dậy đi.

Ngươi có công lao xử lí nhiều vụ án trong khắp Đại Minh nên ta quyết phong bá cho ngươi.

-Thần cảm tạ bệ hạ ban hoàng ân.

Ngụy Phong chính thức trở thành 1 bá tước lấy hiệu là Phong Bá.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: 37: Xưng Bá





"Ngụy Phong chính thức được than gia vào triều chính.

Với công lao của hắn việc đạt tới hầu tước cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

Ngụy Gia được thưởng trăm mẩu ruộng đất,hàng ngàn tấm lụa cùng với vô số bảo vật.

Ngụy Gia từ 1 gia tộc triều chính trở nên giàu có sánh ngang với các gia tộc hào môn trong kinh thành.

-Bái kiến đại nhân.

-Đông Xưởng dạo này thế nào rồi ?
-Bẩm dạo này số lượng vụ án không có nhiều nên việc các thị vệ tập luyện là chuyện chính.

-Dạo này ta có nhiều việc ở phủ Khâm Sai quá không có thời gian xem xét công việc Đông Xưởng.

Ngụy Phong sau khi xem xét 1 hồi các bản án và thư từ người dân thì phát hiện ra có 1 bức thư được gửi đều đặn mỗi tháng có 1 bức.

Nội dung thư đều có hàm ý xét tội các quan viên từ Quận Thanh Hà.

Tuy nhưng những bức thư này chỉ có nói suông không có chứng cứ hay sự việc cụ thể nên Đông Xưởng không quan tâm tới.


-Việc này các ngươi có từng tìm hiểu qua chưa ?
-Bẩm đại nhân,do không có quá nhiều vụ ánn nên chúng ta có phái người đi điều tra nhưng mọi việc ở đó đều diễn ra bình thường không có sự việc gì quá lớn.

Ngụy Phong nghe thấy vậy cảm thấy có chút vô lí quận Thanh Hà bao năm có số lượng kẻ phạm tội lớn hơn rất nhiều so với các quận khác mà mọi việc có thể diễn ra bình thường như các quận khác thì đúng có chút lạ.

Ngụy Phong liền cùng Lạc Vân tới quận Thanh Hà xem thử.

Vì quận Thanh Hà gần Kinh Thành trực thuộc của Kinh Thành nên việc tới đó cũng diễn ra trong mấy canh giờ.

-Đại nhân quận Thanh Hà giờ khác quá rồi.

-Từ 1 quận không quá giàu có mà giờ trở nên phồn hoa đến mức lạ thường.

Mà dạo gần đây số tội phạm ở quận này không có nhiều nữa
Ngụy Phomg cùng Lạc Vân đi thăm xung quanh quận thì thấy quân lính đi tùan tra hơn hẳn các quận các đồng thời trong có vẻ được huấn luyện rất tốt ai ai cũng có thân hình cường tráng.

-Chẳng lẽ do số lượng quân lính đi tuần tra tăng đồng thời số lính bảo vệ cũng tăng dẫn tới số tội phạm giảm đi sao ?
-Không thể có chuyện ấy được những người phạm tội thường bị ép tới bước đường cùng chứ không như bình thường vậy nên cho dù canh giữ thế nào mà cuộc sống của họ vẫn khổ thì số lượng tội phạm vẫn vậy thôi.

-Nhưng đại nhân nơi này rất phồn hoa rồi mà.

-Ngươi theo ta.

Ngụy Phong liền dẫn Lạc Vân tới các khu nhỏ khác,nơi này rất nghèo nàn khác hẳn so với những toà lầu cao tầng ngoài kia.

Bên cạnh 1 số thương nhân lớn và quan lại ra thì số lượng người dân nghèo đói vẫn vậy không có sự chuyển biến là bao nhiêu.

-Thưa đại nhân nếu vậy số tội phạm tự nhiên biến mất đột ngột vậy là do đâu ?
-Chuyện này cần điều tra rõ rồi mới có thể biết rõ được.

Do quận Thanh Hà thuộc Kinh Thành nên được quản lí bởi 1 vị quan tam phẩm trong triều đình.

Việc này cần có sự đồng ý của Chu Đế mới có thể điều tra được nếu điều tra mà không có sự cho phép thì dẫn tới 1 số các quan viên trong triều sẽ làm loạn lên.

-Mau trở về Đông Xưởng ta sẽ viết sớ tấu lên Chu Đế.


-Rõ.

Sau khi Chu Đế đọc qua tấu sớ của Ngụy Phong thì không những không cho phép điều tra mà còn nói Ngụy Phong nghĩ quá xa.

-Thưa đại nhân Chu Đế nói ngài lo xa quá rồi,quận Thanh Hà dù gì cũng dưới mắt thiên tử sao có thể có chuyện gì xảy ra.

-Tập hợp vài người lại chúng ta sẽ điều tra.

-Những Chu Đế lệnh!.

-Việc này không thể chậm trễ nếu xảy ra việc gì thì Đại Minh này không xong.

-Rõ.

Ngụy Phong liền cho người âm thầm điều tra việc này.

Nhưng việc này cũng không qua được mắt Chu Đế,ngài liền lệnh cho người cảnh cáo Ngụy Phong không được vượt quá quyền hành của mình.

Chuyện này cũng giáng 1 đòn mạnh xuống Đông Xưởng vì vốn dõ Đông Xưởng luôn có 1 vị trí vô cùng đặc biệt trong Đại Minh nên việc làm trái với yêu cầu của Chu Đế làm cho các thế lực khác chú ý đến rất nhiều.

Ngụy Phong liền dừng điềi tra tiếp tục cho thị vệ tập luyện còn hắn thì say mèm trong tửu lầu.

-Sao không ai nghĩ cho ta,ta cũng chỉ muốn tốt cho Đại Minh thôi mà.


Sau 1 hồi nói năng lung tung thì hắn được gia nhán của Ngụy Gia đưa về.

Việc Ngụy Phong bị cản trở trong quá trình điều tra như vậy cũng khiến cho cha hắn suy tính.

Dù đã không tham gia triều chính nhưng quyền lực của cha hắn vẫn không suy giảm.

-Thưa lão gia,thiếu gia đã được đưa về rồi ạ.

-Tốt,lui đi.

Tên nhóc này mới lập được ít công lao mà đã đi quá giới hạn rồi.

Ngụy Gia sau việc này liền dùng quan hệ của mình nghe ngóng khắp nơi về vụ việc này.

Ngụy Phong do vượt quá giới hạn nên bị buộc không được tham gia điều tra án trong 2 tháng.

Việc này cũng khiêna cho Ngụy Phong say mèm trong các tửu lầu suốt ngày chỉ biết uống rượu nghe ca.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: 38: Vực Dậy





"Giống như các ngày khác Ngụy Phong vẫn say mèm trong tửu lầu nhưng lần này thì khác.

Khi hắn được gia nhân trong nhà đưa về nhà nhưng lần này lại khác,cậu bị Ngụy tướng treo lên dùng nước lạnh tạt vào người cho đến khi tỉnh lại thì thôi.

-Cha,sao cha lại vậy ?
-Ngươi còn hỏi nữa ẩc ngày chỉ biết uống rượu ngoài ra không còn làm được việc gì.

Hai tháng thôi mà ngươi đã thế này.

Thật mất mặt.

-Nhưng con còn cách nào khác sao cha.

Ngụy tướng liền cầm 1 xấp thư được gửi về ném cho Ngụy Phong rồi bảo hắn cút xéo.

Ngụy Phong sau khi tắm rửa tỉnh táo lại liền xem thử.

Trong này đều là những thông tin mà Ngụy Gia điều tra được phí rất nhiều công sức mới điều tra được tận tường như vậy dưới con mắt thiên tử.

Hoá ra những tội phạm của quận Thanh Hà không hề biết mất hay hối cải mà bọn chúng được quận chủ quận Thanh Hà tập hợp lại lập ra nơi chuyên buôn bán các loại hàng cấm gọi nơi đó là Chợ Đen.

-Ngươi đâu ?
-Thiếu gia có gì sai bảo ạ.


-Mau cho vài người thân thủ tốt đi theo ta.

-Vâng.

Ngụy Phong liền cùng với vài hộ vệ của Ngụy Gia tới nơi được gọi là Chợ Đen ấy.

Đúng như điều tra muốn tới đó đều phải qua trung gian rất nhiều lần mới có thể vào.

-Ngươi là ai ?
-Ta họ Vân tên Trường còn đây là mấy hộ vệ nhà ta.

-Tới đây làm gì ?
-Mua thuốc.

Tên trung gian liền gật đầu,mấy người ở đằng sau liền đưa bọn họ tới nơi gọi là Chợ Đen.

Nơi đây tất cả đều phải đeo mặt nạ không ai được biết dung mạo của nhau nếu không rước họa vào thân.

Ngụy Phong liền đi xem qua nhiều gian hàng,mỗi gian hàng đều có vài tên tội phạm to lớn đứng đó bảo vệ.

Những tên bảo vệ ở đây được phân biệt bằng cách không đeo mặt nạ và trên tay mỗi tên đều có hình vẽ kì dị.

-Ông chủ đây là cái gì ?
-Vị huynh đệ này tinh mắt đấy,đây là linh ngàn năm do 1 vị quan lớn chuẩn bị dâng cho Chu Đế nhưng do vài lí do nên rơi vào Chợ Đen này.

-Giá cả thế nào ?
-Hai mươi vạn lượng không trả giá.

Ngụy Phong liền rút trong người ra 1 túi đựng vàng đưa cho ông chủ,sau khi kiểm tra thì họ được phép đi.

Những đồ ở đây nếu không phải là đồ lậu hay ăn trộm được thì cùng là hàng cực hiếm không có ở ngoài.

Chợ Đen này muốn hoạt động thì thì cần có 1 thế lực rất lớm chông đỡ ở ngoài.

-Đi về thôi.

-Vâng thiếu gia.

Khi ra ngoài tất cả được dẫn tới 1 mật đạo khác để ra ngoài.

Muốn đi ra nhóm người Ngụy Phong phải bịt mắt để tránh bị lộ địa điểm.

Bảo vệ của Chợ Đen đưa họ tới 1 noie thuộc quận Thanh Hà rồi rời đi.


-Thưa thiếu gia chúng ta đang ở quận Thanh Hà có về luôn không ạ.

-Về luôn.

Ngụy Phong khi về tới phủ liền lấy ngọn linh chi ngàn năm ra kiểm tra.

Theo như phân tích của quản gia trong nhà thì đây đúng thật là linh chi hiếm có mà nghe nói trước đây có 1 vị quan lớn chuẩn bị dâng cho Chu Đế thì liền bị trộm mất không rõ tung tích.

-Có thể trộm đồ trong nhà quan sao ? Có gan to đấy.

Ngụy Phong đem chuyện này nói cho Ngụy tướng biết.

Ông liền bảo hắn giữ kín mồm miệng vì gốc linh chi này rất hiếm nếu bị hiểu nhầm sẽ bị dị nghị.

Ngụy Phong liền cho vài người thân cận trong phủ đi điều tra vụ trộm lúc ấy.

Khi tên quan lớn kia biết mình bị mất cắp thì rất tức giận lệnh rất nhiều thuộc hạ ngày đêm tìm kiếm lật tung địa bàn của ông ta lên nhưng không tìm được gì.

Ngụy Phong liền cất gốc linh chi này đi rồi liền âm thầm về Đông Xưởng phủ.

Vì lệnh cấm của Chu Đế vẫn chưa thết thời hạn nên hắn chỉ còn cách lẻn vào.

Vì đã nắm rõ địa hình của Đông Xưởng Phủ nên việc đột nhập vào cũng rất dễ dàng nhưng không thể qua được mắt của các thị vệ Đông Xưởng.

-Ngươi là ai mà nửa đêm nửa hôm đột nhập vào đây.

Một người trong đó nhận ra Ngụy Phong.

-Tránh hết ra,Ngụy đại nhân sao ngài lại đến Đông Xưởng.


Sau khi biết được thân phận của Ngụy Phong thì tất cả mới lui đi.

Lạc Vân trong đêm đến Đông Xưởng sau khi biết tin.

- Đại nhân chuyện ngài đến đây có bị theo dõi không ?
-Tạm thời thì ta chưa phát hiện ra nhưng có thể có nên ta mới gấp gáp như vậy.

-Ngài muốn điều tra việc gì ?
-Mau điều tra cho ta về vụ trộm linh chi ngàn năm theo ta nhớ thì Đông Xưởng có ghi chép về việc này.

-Rõ thưa đại nhân.

Khi Ngụy Phong vừa nói dứt câu thì thị vệ bên ngoài báo rằng có quan binh tới kiểm tra Đông Xưởng vì có tin báo có người đột nhập.

Ngụy Phong nghe thấy vậy thì liền rút đi ngay bằng đường mật đạo.

Lạc Vân lấy cớ điều tra vài vụ án năm xưa mới đến đây vào ban đêm.

Vì Đông Xưởng dù gì cũng là 1 thế lực lớn điều tra nên quan binh không tiện ở lau mà rút đi ngay.

Lạc Vân nghe theo lời của Ngụy Phong cho người điều tra về vụ trộm ấy.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
590,436
Điểm cảm xúc
33
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: 39: Quay Về





"Lạc Vân sau khi nhận được lệnh liền phái rất nhiều người âm thầm đi điều tra.

Vụ trộm này cũng được tấu lên Chu Đế và giao cho Đông Xưởng điều tra nên việc này được thông qua.

-Thưa đại nhân theo như ghi chép thì vị quan ấy hiện đang giữ chức thái thú Tô Châu.

-Mau cho người điều tra các mối quan hệ của ông ta.

Loại linh chi mà Ngụy Phong lấy được cực hiếm nên thông tin mua bán của vị quan này được bảo quản tốt chỉ có thể do các mối quan hệ của ông ta mà biết được.

Mà người phụ trách bán cho ông ta không nơi nào khác mà chính là Phượng Túy Lầu.

Nơi chuyên đấu giá và buôn bán các loại đồ quý hiếm gần giống với chợ đen mà người đứng sau Phượng Túy Lầu chính là Chu Đế nên việc rò dỉ thông tin là không thể nào.

Rất nhanh 2 tháng đã trôi qua,Ngụy Phong quay về Đông Xưởng xử lí mọi việc.

Mọi việc trong Đông Xưởng đều như cũ.

-Việc điều tra thế nào rồi.

-Bẩm đại nhân chúng ta tra ra năm đó tên quan đó có tiếp xúc với vài vị quan lớn trong triều trước khi mất cây linh chi này.

-Gồm những ai ?

-Thưa đại nhân những người này có chút đặc biệt.

-Nói đi.

-Gồm Ngụy Thừa Tướng,Long Tướng Quân,Mạc Tướng Quân và Các chủ Mộc Bảo Các-Ninh Phú.

Mộc Bảo Các là nơi chuyên buôn bán các loại vũ khí,kiếm kĩ và các loại nhiệm vụ đơn giản mà triều đình ban xuống cho những người trong giang hồ thực hiện.

Ninh Phú nếu xét về thân phận cũng được giữ chức quan tứ phẩm.

Nhưng người mà Ngụy Phong ngạc nhiên nhất đó chính là cha của mình.

-Đại nhân việc điều tra những người này căn bản rất khó.

-Điều tra tên Ninh Phú trước đi,người có thể phát triển chợ đen thành 1 nơi mua bán lớn như thì rất am hiểu về kinh doanh và nhiều quan hệ.

Ngụy Phong phái hơn hai mươi thị vệ Đông Xưởng trực tiếp tới Mộc Bảo Các điều tra.

Muốn điều tra sâu về tên Ninh Phú này thì cần rất nhiều ngân lượng để mua chuộc những tên gia nhân của hắn.

Việc vận chuyển những món đồ quý tới chợ đen không phải là việc mà hắn có ther túy ý phái người ngoài đi được rất có thể là người Mộc Bảo Các.

-Thưa đại nhân theo như quan sát của thị vệ ta mấy ngày nay thì Mộc Bảo Các vẫn duy trì hoạt động bình thường nhưng chỉ có vài điểm lạ.

-Điểm lạ ?
-Số lượng gia nhân tăng lên rất nhiều hơn hẳn so vơi lúc trước không những thể những lô hàng của Mộc Bảo Các được vận chuyện đi rất nhiều nhưng khi ta tới điều tra sổ sách của quận chủ quận ấy thì chỉ thấy ghi 1 con số rất nhỏ.

-Ngươi cho người bám theo đoàn vận chuyện chưa.

-Ta đã cho hơn 10 người bám theo rồi.

-Cho người điều tra tên quận chủ kia,sổ sách làm giả tội này không nhẹ đâu.

-Rõ.

Thị vệ của Đông Xưởng theo sau đoàn xe vânh chuyển đó thì đột nhiên dừng lại.

Những tên bảo vệ đoàn vận chuyển đột nhiên rút kiếm tấn công thẳng vào 1 cây bụi.

Trong bụi có rất nhiều người nhìn như sơn tặc rất hung hãn.

-Để lại đoàn xe đó,ta cho các ngươi còn đường sống.


Những tên bảo vệ đoàn xe không nói gì liền xông lên chém giết.

Những người này đều được huấn luyện kĩ càng nên rất nhanh đang diệt sạch bọn chúng tiếp tục lên đường.

Các thị vệ Đông Xưởng không tỏ ra mấy ngạc nhiên đối với chuyện này vì thị vệ Mộc Bảo Các nổi danh võ công cao cường.

Đi được vài canh giờ thì họ tới được 1 khu rừng.

Những chiếc xe vận chuyện dừng lại ở Mục Vân Đường,nơi này chuyên vận chuyển các món hàng tới địa điểm cần 1 cách an toàn nhất.

Sau khi giao hàng lại bọn chúng liền quay về Mộc Bảo Các.

Thị vệ Đông Xưởng không tra được thông tin gì nên liền quay về bẩm báo.

-Được rồi tiếp tục theo dõi.

-Có được thông tin gì rồi ?
-Thưa đại nhân tình hình khoing khả quan cho lắm nếu không nhầm thì bọn chúng không để lộ 1 sơ hở nào.

Lạc Vân liền nói lại toàn bộ sự việc cho Ngụy Phong nghe.

Nếu do Ninh Phú làm thât thì chuyện này có rất nhiều người liên quan và trung giang chuyển hàng.

-Tạm thời đừng làm lộ sơ hở,cho người đi điều tra 3 người còn lại đi.

-Kể cả Ngụy tướng sao ?
-Đúng vậy cha ta cũng không ngoại lệ.

Người của Đông Xưởng điều tra 3người này cần rất nhiều nhân lực điều tra cả 3người đều có quyền lực rất lớn trong triều.


Chuyện điều tra rất nhanh đã bị Ngụy tướng phát hiện.

-Tên nghịch tử ấy,hắn vậy mà lại dám phái người điều tra ta.

-Lão gia bớt giận,thiếu gia làm vậy cũng cho có hình thức thôi mà.

Ngụy tướng rất tức giận khi Ngụy Phong về phủ liền bị giáo huấn 1 trận.

Ngụy Phobg sau ngày hôm đó liền cho thêm người điều tra Ngụy tướng.

Vì hắn cho rằng chỉ những người có tật mới giật mình,từ hôm ấy hắn cũng khôbg dám vác mặc về nhà.

Lạc Vân cũng không biết giải quyết chuyện này ra sao.

Sau 1 quãng thời gian dài điều tra thì Ninh Phú cuối cùng cũng hành động.

Hắn cho rất nhiều người vận chuyển lô hàng lớn.

Đông Xưởng phải phái hơn 50 người bám theo.

"

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom