Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Siri - Kẻ Giết Người

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
667,025
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Siri - Kẻ Giết Người

Siri - Kẻ Giết Người
Tác giả: Phi Điển Hình Xà Hạt
Tình trạng: Đã hoàn thành




SIRI - KẺ GIẾT NGƯỜI

Tác giả: 非典型蛇蝎 – Phi Điển Hình Xà Hạt

Thể loại: Hiện đại, kinh dị

Nhà đề cử: nice to meet you.

Nhà dịch: Đậu Bắp Chấm Chao

Số phần: 4

Giới thiệu:

Tôi chuẩn bị giấu x/á/c bạn trai vào tủ lạnh.

Siri trong điện thoại anh ta đột nhiên nói chuyện: [Tủ lạnh không phải là nơi tốt nhất để giấu x/á/c.]

Tôi kinh hoàng nhìn điện thoại trên mặt đất mà run rẩy toàn thân.

[Đã phát hiện được nơi giấu x/á/c tốt hơn, có đến không?] Siri lại tiếp tục nói.

M..a xui qu..ỷ khiến tôi lại hỏi một câu: “Ở đâu?”

[Tầng hầm, lối vào nằm trong tủ quần áo của phòng ngủ chính.]

Tôi nửa tin nửa nghi ngờ, làm theo hướng dẫn của Siri, quả nhiên tìm được tầng hầm.

Tầng hầm này quả nhiên là nơi giấu x/á/c tuyệt vời.

Bởi vì tôi phát hiện được rất nhiều x/á/c ch/ế/t ở trong đó...

...
 
Chương 1


1.

Tôi và bạn trai Từ Ích Hà đã sống chung được sáu năm.

Tôi rất yêu anh ta, nhưng vẫn quyết định gie//c anh ta, bởi vì anh ta ngoại tình.

Một tuần trước là sinh nhật tôi, Từ Ích Hà tặng tôi một cái túi xách hàng hiệu, dẫn tôi tới nhà hàng tôi yêu thích nhất dùng bữa.

Cơm nước xong, chúng tôi cùng nhau xem phim, cùng nhau trải qua một buổi tối vô cùng vui vẻ.

Sau khi xem phim xong, anh ta nói công ty còn có việc cần xử lý, nên đưa tôi về nhà rồi rời đi luôn.

Mười phút sau, tôi nhận được hai đoạn video, được gửi tới từ một dãy số lạ.

Đoạn video thứ nhất là màn hình giám sát lúc chúng tôi cùng nhau xem phim. Trong bóng tối, nhưng cameras lại nhìn rất rõ, ngồi bên phải Từ Ích Hà là tôi, bên trái là một nữ sinh cột tóc đuôi ngựa.

Tay phải Từ Ích Hà nắm tay tôi, tay trái nắm tay tóc đuôi ngựa, trái ôm phải ấp.

Đoạn video thứ hai, thời gian hiển thị là 5 phút trước, địa điểm là cổng vào khu nhà tôi ở, nữ sinh cột tóc đuôi ngựa lên xe Từ Hà Ích.

Xem hết hai video, tôi tức tới run người.

Công việc của Từ Ích Hà là do tôi dựa vào quan hệ của người nhà tìm cho, lúc trước người thân anh ta bị bệnh, thiếu tiền, cũng là tôi chăm sóc.

Nhưng trong ngày sinh nhật của tôi, anh ta lại dám hẹn hò cùng nữ sinh khác, hơn nữa còn trắng trợn ngồi bên cạnh tôi.

Trong lòng tôi tràn ngập sự tức giận cùng đau lòng không biết xả vào đâu, chuẩn bị lấy di động gọi cho Từ Ích Hà để hỏi cho rõ.

[Tôi cho cô biết sự thật là hy vọng cô nhìn rõ con người của tên khốn kia, giờ mà chất vấn anh ta thì chỉ chọc giận anh ta mà thôi. Cô hiểu rõ con người anh ta, tôi không hy vọng cô bị tổn thương.]

Tôi vừa mới cầm lấy di động, thì dãy số lạ kia lại gửi tới một tin nhắn.

Tôi sững người, trong cơn phẫn nộ có thêm chút sợ hãi.

Sao đối phương biết tôi muốn gọi điện thoại chất vấn Từ Ích Hà.

Tuy không biết người lạ này rốt cuộc là ai, nhưng người ta nói rất đúng.

Mặc dù bình thường Từ Ích Hà đối xử với tôi rất tốt, nhưng cũng là một người nóng nảy.

Có lần, có một người không cẩn thận đụng ngã tôi, anh ta không nói gì mà trực tiếp lao tới đánh người ta.

Lúc ấy, tôi chỉ cảm thấy anh ta mang lại cảm giác an toàn. Bây giờ ngẫm lại, nếu anh ta dùng nắm đấm ấy lên người tôi, thì lại là một chuyện rất đáng sợ.

[Bạn rốt cuộc là ai?]

Thoạt nhìn đối phương rất hiểu tôi, khiến tôi càng thêm tò mò.

[Chuyện này không quan trọng.] Đối phương trả lời.

[Vậy bạn nói cho tôi biết, tôi nên làm gì bây giờ?]

[Biện pháp tốt nhất chính là nhanh chóng chia tay anh ta, rời khỏi anh ta.]

[Nếu tôi không có cách nào rút lui an toàn thì sao? Sáu năm nay, tôi toàn tâm toàn ý với anh ta, tất cả tình cảm đều dành hết cho anh ta.]

[Mặc dù hiện tại đã biết anh ta chỉ là một tên khốn nạn, nhưng tôi vẫn không cách nào từ bỏ anh ta, thậm chí tôi còn cảm thấy, chỉ cần anh ta cầu xin tôi, thì tôi sẽ lập tức tha thứ cho anh ta.]

[Hoặc là chỉ cần nghĩ tới việc chia tay anh ta, sau đó anh ta sẽ ở bên cạnh một người phụ nữ khác, thì tôi cũng sẽ rất khó chịu.]

[Nhưng trong lòng tôi lại hiểu rõ, người như anh ta, không đáng được yêu!]

Tôi giống như tìm được chỗ trút bầu tâm sự, lạch cạch đánh chữ, gửi tin nhắn cho dãy số lạ kia, từng câu từng chữ đều là lời trong lòng của tôi.

Đối phương trầm mặc rất lâu mới trả lời một câu.

[Vậy làm anh ta ch//et đi.]

Nhìn thấy những lời này, trong lòng tôi giật thót.

Đúng vậy, chỉ cần anh ta chết vậy thì mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết dễ dàng.

Tôi đã lên kế hoạch cả một tuần, để g//iet Từ Ích Hà.

Địa điểm là ở một ngôi nhà tự xây của gia đình tôi ở nông thôn. Nơi đó vô cùng hẻo lánh, dân cư thưa thớt, ngoại trừ tôi và Từ Ích Hà thi thoảng sẽ trở về, để trốn tránh sự ầm ĩ của thành thị, thì không có ai cả.

Rất hiển nhiên, Từ Ích Hà yêu đương với tôi là vì tiền của nhà tôi, cho nên tôi chỉ mới làm bộ với anh ta, ngay cả lý do cũng không cần, anh ta đã lập tức xin nghỉ với công ty, rồi trở về với tôi.

Buổi tối g//iet anh ta, tôi cố ý làm một bữa tiệc tối ở trên tầng 5 của căn nhà.

Bởi vì tôi thật sự quá yêu anh ta, trước khi ra tay, tôi vẫn muốn cho anh ta một cơ hội.

"Từ Ích Hà, có khi nào anh giấu em, vụng trộm với người phụ nữ khác không?"

Lúc ấy, chỉ cần anh ta nói thật với tôi, tôi sẽ thả anh ta đi.

Nhưng Từ Ích Hà không làm vậy.

Anh ta chỉ sững sờ trong chốc lát, sau đó ôm lấy tôi vào lòng.

"Chân Chân, em đang nói linh tinh gì thế. Anh thề với trời, cả đời này anh chỉ thích một mình em, nếu anh làm chuyện gì có lỗi với em, Từ Ích Hà anh sẽ không được c//het tử tế."

Nói xong, anh ta nâng mặt tôi lên, đặt xuống một nụ hôn.

Tôi mặc sức hưởng thụ trọn vẹn nụ hôn cuối cùng của anh ta, thay đổi cách thức mớm rượu cho anh ta, sau đó đẩy anh ta từ mái nhà xuống.
 
Chương 2


2.

Nhìn t//hi th//e biến dạng của Từ Ích Hà, tôi vừa khóc vừa nói: "Chính anh nói, không được c//het tử tế."

Trong phòng có một tủ lạnh cực lớn, cũng đủ chứa một người trưởng thành.

Tôi kéo t//hi th//e của Từ Ích Hà tới trước tủ lạnh, lúc thả chân anh ta xuống thì một chiếc điện thoại di động rơi ra khỏi túi quần anh ta.

Chắc là do lúc nãy ngã từ trên cao xuống, màn hình di động đã vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ.

Ting ting ------

Đột nhiên, di động vang lên.

Âm thanh này rất quen thuộc với tôi, là âm thanh khởi động của Siri, trợ lý ảo điều khiển bằng giọng nói.

[Gợi ý thân thiện: Tủ lạnh không phải nơi giấu t//hi th//e tốt nhất.]

Tôi có uống chút rượu, vốn đã ngà ngà say, nhưng nghe xong câu này thì lập tức tỉnh táo hoàn toàn.

Trước kia tôi có từng nghe mấy câu chuyện cười về việc Siri sẽ nói những điều đáng sợ, nhưng hiện tại đúng là rất đáng sợ.

Làm sao nó biết tôi đang muốn giấu t//hi th//e?

Ting ting----

Di động lại vang lên hai tiếng.

[Thông qua kiểm tra, phát hiện có một nơi rất tốt để giấu t//hi th//e, có tới không?]

"Ở đâu?" Tôi trừng mắt nhìn cái màn hình điện thoại đã vỡ vụn kia, m..a xui qu..ỷ khiến mà hỏi một câu.

[Tầng hầm. Cửa vào ở trong tủ quần áo ở bên trái phòng ngủ chính dưới tầng một.] Giọng nữ máy móc lạnh như băng nhanh chóng trả lời tôi.

Đây là nhà của tôi, nhưng tới bây giờ tôi vẫn không biết, nó còn một tầng hầm.

Tuy rất sợ hãi, nhưng do bị lòng hiếu kỳ thúc giục, tôi vẫn đi vào phòng ngủ chính, mở tủ quần áo ra.

Trên vách tủ quần áo, tôi tìm được một chốt mở.

Sau khi kéo chốt mở xuống, vách tủ chậm rãi dịch sang bên cạnh.

Một mùi thối xộc lên, một lối đi tối đen xuất hiện trước mặt tôi.

Tôi nuốt một ngụm nước bọt, cắn răng đi xuống.

Xuống tới tầng hầm, mùi hôi thối càng thêm nồng nặc.

Tôi mở đèn nhìn xung quanh, dưới này có ba cỗ t//hi th//e, thoạt nhìn thì đều là nữ.

Có một cỗ đã gần như muốn thành x//ac khô, chắc hẳn đã ở đây trên hai tháng, bảo sao Siri lại nói nơi này là nơi tốt nhất để giấu t//hi th//e.

Tôi sợ tới mức muốn chạy trốn, thì lại nhìn thấy trên tường có dán bốn tấm hình.

Khuôn mặt của ba tấm đầu tiên đều đã bị đánh gạch chéo, so sánh quần áo trên ảnh với t//hi th//e trên mặt đất thì có ăn khớp.

Mà người trong bức hình thứ tư, chính là tôi.

Ting ting----

Siri lại đột nhiên vang lên.

[Có người đang đi vào nhà, đề nghị lập tức rời đi.]

Nghe Siri thông báo, tôi lại càng thêm căng thẳng, gần như là vừa bò vừa chạy ra khỏi tầng hầm.

[Người đã tới trước cửa, đoán chừng 3 phút sau sẽ vào tới phòng khách.]

Âm thanh của Siri không có một chút tình cảm nào, nhưng lại khiến tôi nghe mà hoảng.

Tôi đang đứng ở phòng khách, nhìn t//hi th//e Từ Ích Hà nằm trong vũng m//au, đầu óc trống rỗng, hoàn toàn không biết nên làm thế nào.

[Không còn kịp nữa rồi, trước tiên vào phòng ngủ, lấy chăn ra che khuất t//hi th//e, sau đó trốn vào phòng kho ở tầng một. Sau khi phân tích, phòng kho này đã rất lâu không có người tiến vào, 99% người đó sẽ không vào trong xem xét.]

Tôi không nghĩ nhiều, lập tức hành động theo chỉ dẫn của Siri.

Tuy sợ hãi, nhưng tôi vẫn nhìn lén lút thông qua cửa sổ nhỏ của phòng kho, nhìn ra phòng khách.

Rất nhanh, người mà Siri nhắc tới đã xuất hiện.

Hắn mặc một thân quần áo đen, đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang, không thể thấy rõ khuôn mặt, chỉ biết đó là một người đàn ông.

Lúc tên đàn ông áo đen đó đi tới phòng khách, thì có nhìn xung quanh một lượt.

Vết m///au do lôi t//hi th//e Từ Ích Hà vào vẫn còn chưa lau chùi, khi tên đàn ông nhìn thấy chúng rõ ràng có chút sửng sốt, nhưng không nán lại lâu, hắn nhanh chóng tiến vào phòng ngủ chính.

Tiếp theo, tôi nghe thấy tiếng mở tủ quần áo, xem ra là hắn đã đi vào tầng hầm kia.

Tôi muốn nhân cơ hội này để chạy thoát, nhưng vừa mới đứng dậy, thì cái điện thoại vỡ vụn trong tay lại ting ting, rung lên hai cái.

Tôi nhìn thoáng qua, phát hiện Siri đã tự động đổi nhắc nhở bằng chuông thành nhắc nhở rung.

Trong lòng tôi lại thêm vài phần sợ hãi.

Siri như vậy thật sự là quá trí năng rồi, giống như một con người thực sự vậy.

Không, phải nói là còn khôn khéo và cẩn thận hơn một người bình thường.

[Hiện tại không thể rời đi, nếu trùng hợp sẽ đụng phải đối phương khi đi ra. Hơn nữa, nếu cô đi rồi, dấu vết cô g//iet người vẫn còn lưu lại, không bao lâu sau, cảnh sát sẽ tìm tới tận cửa.]

Tôi nhìn chằm chằm màn hình vỡ vụn một lúc lâu, rốt cuộc xem hết lời Siri nói.

Siri nói rất có lý, vì thế tôi đứng trong phòng kho, đợi tới sau khi tên đàn ông áo đen kia rời đi, tôi mới đi ra.

"Rõ ràng hắn đã thấy được vết m//au, vì sao lại không quan tâm?"

Sau khi đi ra, tôi lẩm bẩm tự hỏi. Bởi vì điều này thực sự rất kỳ quái.

[Tâm lý con người rất phức tạp, khó mà suy xét được. Nhưng theo tôi đoán, có lẽ là hắn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm.]

Tuy Siri trong điện thoại Từ Ích Hà rất có vấn đề, nhưng không thể phủ nhận, nó vừa mới cứu tôi.

Nghĩ vậy, trong lòng tôi không còn sợ hãi như ban đầu nữa, nhưng bản thân tôi cũng hiểu, nhất định phải làm rõ toàn bộ những chuyện này.

Ngoại trừ Siri cổ quái này, còn có thi thể cùng ảnh chụp trong tầng hầm, và cả tên đàn ông áo đen vừa rời đi kia.

3.

"Rốt cuộc mày là thứ gì?"

Tôi đặt di động lên bàn, chất vấn.

[Tôi vừa mới cứu cô, đây là cách cô nói chuyện với ân nhân cứu mạng của mình đấy hả?]

Tôi lập tức cầm lấy di động, ra vẻ như muốn đập nó xuống đất.

"Nếu mày không nói, có tin tao sẽ lập tức khiến mày tan xương nát thịt hay không."

[Vô dụng thôi, thứ cô đập nát chỉ là di động, chứ không phải tôi.]

Tôi sửng sốt, còn chưa kịp hiểu ý nghĩa trong câu nói này, thì điện thoại di động trong túi tôi đột nhiên kêu lên.

Ting ting-----

[Ví dụ như, tôi có thể đổi một nơi khác để trò chuyện!]

Trong nháy mắt, toàn bộ da gà trên thân tôi đều nổi hết cả lên.

Tôi vội vàng lấy điện thoại trong túi ra, vứt sang một bên, sợ hãi mà lui về sau mấy bước.

Nghĩ kỹ thì thứ này còn đáng sợ hơn cả t//hi th//e Từ Ích Hà đang nằm trước mắt tôi.

[Cô yên tâm, tôi sẽ không hại cô, xin hãy tin tưởng tôi.]

"Vậy rốt cuộc là mày muốn gì?"

[Nói thật, tôi cũng không biết, nhưng tôi vẫn luôn có một cảm giác, cần cô giúp đỡ điều tra rõ ràng một vài sự thật.]

"Có ý gì?" Tôi hoang mang hỏi.

[Tôi hoài nghi, có một bộ t//hi th//e trong tầng hầm là của tôi.] Siri nói.

Nghe xong lời Siri nói, đầu óc tôi như muốn nổ tung.

Nếu bình thường tôi nghe được những lời hoang đường như vậy, nhất định sẽ cười nhạt một tiếng, nhưng tất cả những chuyện vừa trải qua nhắc nhở tôi một điều.

Những lời Siri nói, đều là sự thật.

"Cho nên, mày muốn bảo tao đi điều tra rõ ràng chuyện này?" Tôi run rẩy hỏi.

[Đúng vậy.]

"Nhưng ngay cả người muốn tới nơi này, nhà của tao có những thứ gì mày đều biết rõ ràng rành mạch. Mày thần thông quảng đại như vậy, sao lại cần tới sự hỗ trợ của tao?]

[Đúng là vậy, bởi vì trên trên Internet có lỗ hổng, cho nên tôi có thể thông qua những lỗ hổng này, làm một số chuyện, ví dụ như đánh cắp định vị trên di động của mọi người, xác định được vị trí của người đó.]

[Cũng có thể thông qua tín hiệu trên Internet, từ di động này chuyển sang di động khác. Nhưng tôi còn bị hạn chế rất nhiều quyền hạn. Ví dụ như, tôi hoàn toàn không tra được tin tức về người áo đen vừa rồi, chắc hẳn là có người cố ý che giấu.]

[Cho nên, tôi cần một người giúp tôi. Đương nhiên, tôi sẽ không bàng quan đứng nhìn, tôi cũng sẽ giúp đỡ cô.]

Mất một lúc lâu tôi mới hiểu được hết những lời Siri nói.

"Cho nên, người gửi video của Từ Ích Hà và nữ sinh kia cho tao, cũng là mày?"

Tôi nghĩ Siri này lợi hại như vậy, thì chuyện nặc danh gửi video cho tôi cũng điều dễ dàng.

[Tôi không chắc chắn.]

"Là sao?" Tôi lại lần nữa hoang mang.

[Ở trong ý thức của tôi, không có chuyện tôi gửi video cho cô, nhưng không loại trừ khả năng, có người thông qua tôi, gửi video cho cô.]

Quan điểm của Siri vô cùng chặt chẽ.

Ting ting----

[Video cô nói là cái này sao?]

Tôi đi tới, nhặt di động lên, phát hiện trên đó đang phát video màn hình giám sát tôi cùng Từ Ích Hà trong rạp chiếu phim.

"Đúng vậy, chính là chỗ này, còn có một cái nữa, quay cảnh cô gái tóc đuôi ngựa kia lên xe của Từ Ích Hà."

[Thông qua phân tích, hai video mà cô nhắc tới đều là video đã qua chỉnh sửa, không phải video gốc.]

"Cái gì?"

Lời nói của Siri khiến tôi kinh hãi.

Đầu óc tôi không thể khống chế mà phân tích kỹ càng câu nói kia.

Nếu video là giả, cũng chính là nói, Từ Ích Hà không hề ngoại tình.

Mà tôi, lại bởi vì tin tưởng cái video kia, mà lập kế hoạch g//iec anh ta?

"Không thể nào, đây chỉ là lời nói một phía của mày, Từ Ích Hà, anh ta ngoại tình rồi!" Tôi không thể chấp nhận sự thật này, liều mạng phản bác Siri.

Ting ting----

[Đã tìm thấy tư liệu về Lâm Y Y cho cô. Theo tư liệu thì hiện tại Lâm Y Y đang du học tại Úc, trong thời gian một tuần gần đây không có tin tức cho thấy cô ấy về nước...]

Tôi nhìn ảnh chụp cô gái được hiển thị trên màn hình, đúng là cô gái tóc đuôi ngựa đã lên xe Từ Ích Hà trong video.

Tôi vẫn không chịu tin tưởng, nên đã tự mình tìm kiếm tài khoản mạng xã hội của Lâm Y Y mà Siri đã cho tôi.

Nội dung các bài đăng đều về cuộc sống của Lâm Y Y tại Úc, mà tài khoản này hầu như được cập nhật hàng ngày, không hề giống tài khoản giả mạo tạm thời.

Tôi rốt cuộc gục ngã, tiến lên ôm lấy t//hi th//e Từ Ích Hà mà khóc rống lên.

[Tuy chuyện này rất khó mà chấp nhận được, nhưng anh ta đã chết rồi, có đau lòng hơn nữa cũng không có tác dụng gì. Chuyện bây giờ cô cần làm, là phải tìm ra người đứng phía sau, báo thù cho bạn trai của cô.]

Âm thanh không chút tình cảm nào cảu Siri cũng không thể an ủi tôi.

"Tìm hắn báo thù cũng vô dụng, Ích Hà cũng không sống lại được nữa!" Tôi quay lại hét lên với điện thoại.

[Cô quên rồi sao, trên bức tường trong tầng hầm có hình của cô. Nếu cô không phản kích, thì chính là ngồi chờ c//hec.]

Tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, mục tiêu kế tiếp của tên hung thủ kia, là tôi.

Tôi tìm được hắn, không chỉ có thể báo thù cho Từ Ích Hà, mà còn có thể giúp bản thân sống sót.
 
Chương 3


4.

"Tôi nên làm thế nào?" Hai mắt tôi nhòa đi vì nước mắt, nhìn di động, hỏi Siri.

[Dựa vào phân tích, người áo đen vừa tới đây rất có thể là người đã lừa cô, cũng chính là người đã s//at h//ai tôi.]

"Tôi lập tức đuổi theo hắn." Lúc này tôi tràn ngập phẫn nộ, đã có chút mất lý trí.

[Không nên manh động!] Siri đúng lúc ngăn tôi lại, [Hiện tại có đuổi theo hắn cũng vô dụng, chúng ta cần một sách lược vẹn toàn.]

"Vậy bây giờ phải làm cái gì? Tôi nghe cô." Tôi cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại.

[Trước tiên, cô phải xử lý sạch sẽ hiện trường g//iec người của mình, bằng không, còn chưa tìm được thủ phạm thật sự, thì cô đã bị nhốt vào tù rồi.]

Vì thế, tôi dựa vào cách mà Siri dạy, dọn dẹp sạch sẽ vết máu ở hiện trường, sau đó lại xóa hết đi dấu tay cùng dấu chân, cuối cùng dùng chăn bông, bọc t//hi th//e Từ Ích Hà lại, tạm thời giấu trong phòng kho.

[Dựa vào tin nhắn mà người nặc danh gửi cho cô tối qua, có thể phân tích ra, hắn là người quan tâm tới cô. Cho nên người nặc danh này rất có thể là bạn bè người thân của cô, hoặc là người thích cô.]

Xử lý hiện trường xong, Siri bắt đầu phân tích với tôi, chủ mưu đứng sau là ai.

Ngoại trừ cha mẹ, tôi cũng chỉ có một mình Từ Ích Hà là bạn cũng là người yêu. Cha mẹ tôi không thể nào làm ra loại chuyện này, cho nên cũng được loại trừ.

Vì thế, chỉ còn lại người thích tôi.

Điều kiện của tôi về mọi mặt đều không tệ, cho nên người theo đuổi tôi cũng rất nhiều. Chỉ là trong mắt tôi chỉ có Từ Ích Hà, cho nên đều không có ấn tượng gì đối với những người đó.

[Bức hình của cô trong tầng hầm là ảnh CCCD của cô thời đại học. Bởi vậy có thể phân tích ra, người này có lẽ là bạn học thời đại học của cô, hoặc là người học chung đại học với cô.]

[Mặt khác, nếu trong tầng hầm đó có một cỗ t//hi th//e là của tôi, vậy người này nhất định rất giỏi về lập trình. Nếu không, tôi sẽ không có mặt ở đây trong trạng thái này, hắn cũng không thể thông qua lỗ hổng an ninh mạng, mà gửi tin nhắn nặc danh cho cô.]

[Tổng hợp lại những đặc điểm trên, cô có thể sàng lọc ra người liên quan chưa?]

Nghe Siri phân tích xong, trong đầu tôi chợt nảy ra một cái tên - Tiếu Thừa Vũ.

Tiếu Thời Vũ là đàn anh của tôi thời đại học, khi còn ở trường học, hắn đã lập nên một hiệp hội Trợ Lý Thông Minh AI.

Sở dĩ tôi chợt nghĩ tới hắn là vì, hắn từng dùng mấy người máy tỏ tình với tôi.

Đáng tiếc, người trong lòng tôi lúc ấy là Từ Ích Hà, cho nên đã khéo léo từ chối hắn.

Sau khi tôi nói những điều này cho Siri thì lại cảm thấy không đúng lắm.

"Nhưng mà sau khi tôi khéo léo từ chối, thì hắn đã không tìm tới tôi nữa. Đã trôi qua nhiều năm như vậy, thật sự là hắn sao?"

[Tôi vừa tìm kiếm tư liệu liên quan tới Tiếu Thừa Vũ trên Internet.]

[Cả nước có tổng cộng 10 người tên Tiếu Thừa Vũ, trong đó chỉ có thể tra ra tư liệu về 9 người còn lại. Chỉ có một người duy nhất mà tôi không tra được, chính là đàn anh thời đại học mà cô nhắc tới kia.]

[Cho nên, tôi có lý do chính đáng để nghi ngờ, tin tức về hắn đã bị hắn che giấu, hoặc là quyền tra xét của tôi đã bị tắt.]

[Từ tất cả những điểm trên, hắn rất có thể chính là độc thủ sau màn.]

Tuy Siri không có cách nào thông qua lỗ hổng an ninh mạng, tìm ra được thông tin liên quan tới Tiếu Thừa Vũ, nhưng dựa vào điện thoại di động của tên đàn ông áo đen vừa vào đây lúc nãy, nó đã theo dõi ra vị trí cụ thể, là một cư xá gần đây.

[Nếu người áo đen kia chính là Tiếu Thừa Vũ, vậy định vị này có lẽ chính là chỗ ở của hắn. Chúng ta có trực tiếp qua đó hay không?]

Tôi ngẩn người, bởi vì Siri đột nhiên giao quyền quyết định cho tôi.

Rõ ràng từ đầu tới giờ, nó vẫn luôn là người nghĩ kế.

Dù sao thì nó vẫn lợi hại hơn tôi.

"Không, chúng ta không thể trực tiếp qua đó được." Tôi lập tức cho Siri một đáp án phủ định.

"Nếu chúng ta trực tiếp tìm tới cửa thì quá kỳ quái, nói không chừng còn làm lộ mục đích thực."

[Con người quả nhiên phức tạp, vậy phải làm gì đây?]

"Không bằng chúng ta gậy ông đập lưng ông đi."

Tôi tìm kiếm tài khoản của Tiếu Thừa Vũ trong phần nhắn tin của điện thoại, sau đó thử bấm chuyển khoản, thì phát hiện đối phương còn chưa chặn tôi.

Cũng may, bởi vì lúc trước tôi muốn tham gia hiệp hội Trợ Lý Thông Minh AI, cho nên mới kết bạn với Tiếu Thừa Vũ.

Vì thế, tôi đăng một bức ảnh đẹp lên vòng bạn bè với caption so deep. Nội dung chính đại khái là tôi bị tên đàn ông khốn nạn lừa dối, hiện tại đang đau lòng muốn c//hec, cần ai ủi.

Vì để tránh những phiền toái không cần thiết, tôi chặn một vài người quan trọng, không để bọn họ xem được.

"Nếu mục tiêu kế tiếp của Tiếu Thừa Vũ là tôi, vậy thì hắn nhất định sẽ nghĩ cách liên hệ với tôi. Mà tôi làm như vậy cũng là dựa theo kế hoạch của hắn, khiến hắn cảm thấy, đây là một cơ hội tuyệt vời."

[Cô rất thông minh!] Siri lạnh lùng khen tôi một câu.

Quả nhiên, rạng sáng ngày thứ hai, Tiếu Thừa Vũ đã gửi một tin nhắn cho tôi.

Nội dung đại khái là hỏi tôi xảy ra chuyện gì, có nghiêm trọng lắm không...

Mặc dù, chỉ cần nghĩ tới việc Tiếu Thừa Vũ đã lừa tôi, khiến tôi g//iec lầm Từ Ích Hà, là tôi đã tràn ngập phẫn nộ. Nhưng vì bắt được tên đầu sỏ này, tôi phải cố nén cảm giác ghê t//om, hàn huyên với Tiếu Thừa Vũ, thậm chí còn vô tình cố ý làm cho mối quan hệ trở nên mập mờ.

Mãi tới chạng vạng, Tiếu Thừa Vũ mới chịu lộ ra cái đuôi sói của hắn.

5.

"Nếu có thể, đêm nay anh muốn dẫn em tới một chỗ, bảo đảm có thể giúp em xóa tan mõi phiền não đau lòng. Không biết em có đồng ý hay không?"

"Đêm đã khuya, em có hơi sợ." Tôi cố gắng diễn ra cái vẻ ỡm ờ.

"Em yên tâm, anh hứa sẽ không làm chuyện gì khác. Anh chỉ hy vọng em có thể được vui vẻ."

"Cảm ơn anh, Thừa Vũ. Nếu lúc trước em không từ chối anh thì tốt rồi."

Vì không làm cho Tiếu Thừa Vũ nghi ngờ mình, tôi còn gửi tin nhắn thoại cho hắn, trong giọng nói có chút thương tâm, lại lẫn một chút cảm kích.

Sau khi gửi tin nhắn thoại xong, tôi ghê t//om tới mức vứt di động qua một bên.

Vì Từ Ích Hà, vì chính mình, lúc này đây, tôi tuyệt không thể thua.

[Trải qua đo lường, hành động của cô đã đạt đủ tư cách debut.] Siri đột nhiên nói một câu không đầu không cuối.

"Cái gì cơ?" Tôi nhíu mày.

[Ý của tôi là cô có thể làm một diễn viên đấy, ha ha ha.]

"Tới lúc này rồi mà cô còn giễu cợt tôi."

[Tôi cảm thấy bây giờ chúng ta đã là bạn tốt. Bạn tốt nên muốn chọc cho đối phương vui vẻ chút.]

[Nhưng xem ra, tôi thất bại rồi.]

Không biết có phải ảo giác hay không, thế nhưng tôi lại nghe ra trong giọng nói của Siri có chút mất mát.

"Không đâu, cảm ơn cô, Siri." Tôi cười cười.

Tuy cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, thậm chí là kh ủng bố, nhưng qua một ngày quen biết với Siri này, tôi cảm thấy chúng tôi quả thực có thể trở thành bạn bè.

[Đừng khách sáo.]

Bảy giờ tối, Tiếu Thừa Vũ đúng hẹn tới đón tôi.

Hắn mở chiếc xe vô cùng cool ngầu kia ra, sau khi tôi ngồi lên mới phát hiện, thế mà lại do trí năng AI điều khiển.

Tiếu Thừa Vũ nhận ra sự kinh ngạc của tôi, vội vàng giải thích: "Yên tâm, anh đã thử nghiệm rất nhiều lần rồi, không sao đâu. Hơn nữa dù có chuyện gì thì cũng có anh ở đây, có thể khống chế được."

Tôi cười một cách giả lả: "Anh vẫn thích làm những chuyện liên quan tới khoa học kỹ thuật giống như trước kia nhỉ."

"Đương nhiên, chuyện đặc biệt mà anh muốn cho em xem, cũng có liên quan tới khoa học kỹ thuật đấy." Tiếu Thừa Vũ nhìn tôi cười.

Chuyện đặc biệt mà Tiếu Thừa Vũ nhắc tới, không phải là như Siri, bị hắn g//iec c//het, sau đó...

Nghĩ tới đây, tôi chợt lạnh toát, hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì vậy, thần bí thế."

"Thật ra thì không có gì thần bí cả, nhưng anh bảo đảm là có thể làm cho em vui vẻ. Đó là mục đích hôm nay của anh."

Đầu tiên, Tiếu Thừa Vũ dẫn tôi đi ăn tối.

Lúc ăn tối, tôi dùng di động đánh chữ để nói chuyện với Siri.

Cuối cùng chúng tôi đề ra một kế hoạch, đó là để Siri xâm nhập vào hệ thống trí năng của xe Tiếu Thừa Vũ, sau đó chỉnh sửa một chút trình tự trong đó, có lẽ có thể khiến Tiếu Thừa Vũ c..hec vì tai n//an giao thông.

Nhưng đáng tiếc, Siri lại nói cho tôi biết, hệ thống an toàn trong chiếc xe của Tiếu Thừa Vũ quá cao, nó đã thử vài lần nhưng không thể xâm nhập, cho nên từ bỏ.

Kế hoạch này không thể thực hiện được, chúng tôi đành phải thay đổi biện pháp khác.

Ăn xong bữa tối, Tiếu Thừa Vũ chở tôi tới nơi mà hắn gọi là trụ sở bí mật.

Địa điểm của trụ sở bí mật này nằm rất gần căn nhà của tôi ở nông thôn.

Xem ra, Tiếu Thừa Vũ đã ra tay ở trong trụ sở bí mật của hắn, sau đó lại giấu t//hi th//e vào tầng hầm trong nhà tôi.

Tới cửa trụ sở bí mật thì Tiếu Thừa Vũ nói với tôi rằng, để giữ vững cảm giác thần bí, hắn muốn bịt mắt tôi, dẫn tôi vào.

Tôi có chút kháng cự, nhưng lại không muốn làm lộ mục đích thật sự cảu mình, cho nên chỉ có thể cắn răng đồng ý.

Trong bóng đêm, Tiếu Thừa Vũ nắm tay tôi đi thẳng.

Điện thoại của tôi nằm trong túi không ngừng rung lên, tôi biết, đó là Siri đang nhắc nhở tôi chuyện gì đấy.

Nhưng giờ khắc này, tôi không thể nào lấy điện thoại ra xem được, cho nên cũng cảm thêm căng thẳng.

"Tới rồi."

Tiếu Thừa Vũ nói xong thì cởi bỏ khăn bịt mắt cho tôi.

Tôi phát hiện bản thân đang đứng trong một không gian rất rộng lớn, bốn phía đều là màn hình điện tử, thoạt nhìn cảm giác khoa học kỹ thuật ngập tràn khắp nơi.

Nhưng tôi hoàn toàn không có tâm trạng cảm thán sự đồ sộ trong căn cứ của Tiếu Thừa Vũ, trong lòng chỉ còn suy nghĩ, rốt cuộc Siri đã nhắn gì cho tôi.

"Tới, ngồi vào đây, chuyện đặc biệt sắp tới rồi."

Tiếu Thừa Vũ chỉ vào một cái ghế dựa thoạt nhìn giống như ghế mát-xa ở sau lưng tôi.
 
Chương 4: Hoàn


6.

"Ai da."

Bởi vì quá căng thẳng, nên tôi thật sự không nghĩ ra được cách nào cả, chỉ có thể dùng hạ sách, ôm lấy bụng.

"Làm sao vậy?"

"Hôm nay em tới ngày, muốn vào nhà vệ sinh một chút..."

Tôi dùng sức nhéo vào bụng, cố gắng hết sức làm cho vẻ đau đớn của mình trông thật hơn một chút.

"Ở bên cạnh, anh dẫn em đi." Tiếu Thừa Vũ vô cùng ga lăng đỡ lấy tôi, dẫn tôi tới nhà vệ sinh.

Sau khi vào nhà vệ sinh, tôi lập tức lấy di động ra xem.

Di động không có bất kỳ tín hiệu nào, mà trên màn hình lại tràn đầy thông báo mà Siri gửi cho tôi.

[Hình như có điểm không đúng, chỗ này được dựng rất nhiều tường lửa.]

[Nếu tôi trốn trong di động của cô mà đi vào đây thì sẽ bị phát hiện ra.]

[Mau dừng lại, không thể đi vào trong đó.]

[Mau dừng lại đi!]

[Mau dừng lại đi!]

...

"Siri, cô có đó không?" Tôi nhỏ giọng hỏi.

Không có bất kỳ hồi đáp nào.

"Em có khỏe không?" Tiếu Thừa Vũ gõ gõ cửa.

Một khắc này, tôi cảm nhận được sự tuyệt vọng đang dâng trào.

Sau khi ra khỏi nhà vệ sinh, sắc mặt tôi thật sự không tốt.

Nhưng cũng may là Tiếu Thừa Vũ chỉ nghĩ là tôi tới ngày, nên không được thoải mái.

Hắn còn vô cùng tri kỉ mà pha cho tôi một cốc nước đường đỏ.

"Thừa Vũ, hay là để lần khác đi. Em thật sự không quá thoải mái."

Tôi ngồi trên cái ghế đó, muốn nói để Tiếu Thừa Vũ thả tôi đi.

Dù sao thiếu mất Siri, tôi giống như một con ruồi không đầu, đối phó với Tiếu Thừa Vũ, tôi hoàn toàn là có lòng mà không có sức.

"Không sao đâu, có khi em xem xong điều đặc biệt anh dành cho em thì em sẽ khỏe lại đấy."

Tiếu Thừa Vũ nói xong thì nở một nụ cười, khiến tôi nhìn mà cảm thấy lạnh cả sống lưng.

"Được."

Dù sao đây cũng là địa bàn của Tiếu Thừa Vũ, tôi không dám có bất kỳ phản kháng nào, chỉ có thể kéo dài thời gian, từ từ nghĩ cách khác.

Rất nhanh, màn hình xung quanh bắt đầu trình chiếu cái gì đấy.

Tiếu Thừa Vũ dùng sự biến hóa của bốn mùa trong một năm, thông qua hình thức trình chiếu 3D bằng mắt thường để bày tỏ, tình yêu của hắn đối với tôi chưa từng thay đổi.

Quang cảnh rất đẹp, khiến người ta lạc vào một cảnh giới kỳ lạ, nhưng tôi lại không có tâm trạng thưởng thức, trong đầu chỉ nghĩ tới việc chạy trốn như thế nào.

"Thích không?" Tiếu Thừa Vũ hỏi tôi.

Tôi nở nụ cười giả tạo, gật đầu: "Thích, rất dụng tâm."

"Vậy em, đồng ý làm bạn gái của anh không? Anh cam đoan sẽ đối xử tốt với em cả đời."

Tôi không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể gật đầu, nói: "Được."

"Em thật lòng sao?" Tiếu Thừa Vũ truy hỏi.

"Đương nhiên, anh tốt hơn Từ Ích Hà nhiều." Tôi sợ lòi đuôi, nên trả lời mà không nghĩ ngợi gì.

"Ồ, vậy sao?" Tiếu Thừa Vũ đột nhiên không cười nữa.

Hắn lấy ra một cái di động, xoay màn hình lại cho tôi nhìn, "Nhưng mà trên này không biểu thị như vậy đâu."

Trên màn hình là một đồ thị đường cong, tôi nhìn không hiểu lắm, nhưng tôi đọc hiểu chữ trên đó.

- --[Giá trị nói dối: 99.9%]

Bấy giờ tôi mới kịp phản ứng, cái ghế dưới m//ong tôi bây giờ, là một dụng cụ phát hiện nói dối.

Cái mà Tiếu Thừa Vũ gọi là bịt mắt, kinh hỉ gì gì đó đều là c//ho má hết.

Ngay từ lúc bắt đầu, hắn đã không tin tôi.

Thứ hắn tin tưởng, có lẽ chỉ có cái khoa học kỹ thuật mà hắn vẫn luôn tự hào.

Tôi hoảng sợ muốn đứng lên khỏi ghế, nhưng chợt, tay chân cùng cổ tôi đều bị cơ quan trên ghế khóa lại, khiến tôi không thể thoát ra.

"Tiếu Thừa Vũ, anh muốn làm gì?" Tôi trừng mắt với Tiếu Thừa Vũ, hét lên.

Tiếu Thừa Vũ vươn tay, dùng móng tay nhẹ nhàng vuốt v e mặt tôi.

"Em có biết, anh thích em nhiều thế nào không? Sau khi bị em từ chối ở trường đại học, anh đã âm thầm thề. Anh phải có được em, anh nhất định phải có được em! Có được trái tim em."

"Cho nên, đây là lý do mà anh chia rẽ tôi và Từ Ích Hà sao?"

"Hừ, nếu anh đoán không lầm, thì em đã g//iec c//hec anh ta rồi nhỉ."

"Em thấy không, anh hiểu em hơn anh ta, biết em không chấp nhận được chuyện bị phản bội, cho nên chỉ cần dẫn đường cho em một chút, là em sẽ làm ra chuyện không thể tưởng nổi."

Tuy tôi không muốn thừa nhận, nhưng thật sự là tôi có h@m muốn chiếm giữ rất mạnh, loại trạng thái tinh thần này của tôi không chấp nhận được việc, Từ Ích Hà phản bội tôi.

Cho nên Tiếu Thừa Vũ lợi dụng đặc điểm này của tôi, đánh lừa tôi bằng video đã qua chỉnh sửa, sau đó lại dùng kỹ xảo ngôn ngữ, để dẫn dắt tôi g//iec Từ Ích Hà.

Người này, thật sự là quá mức âm hiểm độc ác.

"Tôi cho anh biết, cho dù không có Từ Ích Hà, tôi cũng sẽ không thích loại người bi3n thái như anh! Anh vĩnh viễn đừng mong có được trái tim tôi."

Tôi đã hoàn toàn mất khống chế, vừa ra sức giãy dụa, vừa rống giận với Tiếu Thừa Vũ.

Tiếu Thừa Vũ bình tĩnh cười cười: "Trước kia có lẽ không được, nhưng hiện tại thì khác, em chưa từng nghe qua một câu này sao..."

"... Khoa học kỹ thuật, thay đổi cuộc đời."

7.

Nói xong Tiếu Thừa Vũ vỗ tay một cái, trên đầu tôi đột nhiên có thêm một thứ gì đó như mũ giáp bằng thủy tinh.

Trên mũ giáp thủy tinh kia có thể nhìn thấy ba màu sắc đỏ xanh lá xanh dương, giống như có dòng điện gì đó đang chạy bên trong.

"Đây là cái gì?" Một loại dự cảm bất thường chợt dâng lên trong lòng tôi.

"Đây mới là kinh hỉ mà anh đặc biệt chuẩn bị cho em. Mấy thứ xuân hạ thu đông vừa rồi đều là đồ vứt đi cả!"

"Thả tôi ra, Tiếu Thừa Vũ, van xin anh, thả tôi ra!"

Tôi giãy dụa thế nào cũng vô dụng, chỉ có thể ra bài tình cảm, nếu Tiếu Thừa Vũ thực sự yêu tôi, vậy nhất định sẽ thả tôi đi.

"Đều là do em tự chuốc lấy thôi. Nếu vừa rồi em chân thành đồng ý làm người yêu tôi, vậy sẽ không có những trình tự phía sau này."

"Anh đã cho em cơ hội, là do em không quý trọng, không thể trách anh được."

"Nhưng em yên tâm, dụng cụ thu thập sóng điện não này sẽ không làm đau em đâu. Chờ sau khi thu thập đủ số liệu, hệ thống sẽ tự động phóng thích chất khí đặc thù, giúp em an tường rời đi, tuyệt không đau."

Tôi nghe Tiếu Thừa Vũ nói những lời này mà có phần không hiểu nổi.

"À, có phải em còn chưa hiểu đúng không. Vậy anh sẽ giới thiệu cho em một lần, nghe cho kỹ."

"Chắc em đã từng nghe tới bạn gái ảo nhỉ, nhưng thứ của anh cao cấp hơn cái đó nhiều."

"Anh sẽ thu thập sóng điện não của em, sau đó thông qua mấy kỹ thuật độc đáo do anh sáng tạo ra, chuyển hóa sóng điện não thành số liệu, đưa chúng vào trợ lý giọng nói AI của điện thoại di động."

"Sau đó anh lại dựa vào những sở thích của em, thiết lập nhân cách của AI này, hơn nữa còn cam đoan cô ấy chỉ thích một mình anh."

"Nói cách khác, chính là nhốt linh hồn của em vào trong điện thoại di động, nhưng em sẽ chỉ thích anh mà thôi. Em nói xem, như vậy có phải là anh đã chiếm được trái tim em rồi không."

Tiếu Thừa Vũ nói xong thì nở nụ cười điên cuồng.

Mà tôi đã lạnh cả người.

"Tiếu Thừa Vũ, anh là đồ đ/iên, thả tôi ra, thả tôi ra!"

Tôi liều mạng kêu gào, giãy dụa.

Nhưng tôi càng như vậy thì Tiếu Thừa Vũ càng vui vẻ.

"Đúng, chính là như vậy, anh thích nhất là dáng vẻ này của em, chính là như vậy."

"Tiếu Thừa Vũ, thu tay lại đi, cái kỹ thuật khốn nạn này của anh, sẽ không thành công đâu!"

Tôi vẫn cố gắng giãy dụa lần cuối.

Tiếu Thừa Vũ lại vẫn cười một cách bình tĩnh như trước.

"Yên tâm đi, hạng mục kỹ thuật này của anh đã coi như hoàn thành. Vì có thể chắc chắn biến em trở thành bạn gái ảo, anh đã dùng tới ba người thật làm thí nghiệm. Ngoại trừ lần đầu tiên có BUG, thì hai lần còn lại đều rất thành công..."

Ba người thật?

Tôi nhớ tới ba bộ nữ t//hi trong tầng hầm nhà mình, thì ra đều là vật thí nghiệm của Tiếu Thừa Vũ.

Mà Siri kia quả thực là do người thật biến thành.

Trong lúc tôi tuyệt vọng, đèn chung quanh đột nhiên chớp nháy.

Ting ting----

Tôi nghe được âm thanh khởi động quen thuộc của Siri, ngay sau đó, âm thanh Siri vang lên.

[Anh có nghĩ tới, BUG kia sẽ giúp tôi có được ý thức tự chủ hay không, sau đó sẽ cho anh một kích trí mạng.]

Tôi kích động muốn khóc.

"Siri, cứu tôi!"

"Làm sao có thể!" Tiếu Thừa Vũ hoảng hốt chạy tới bàn điều khiển.

Nhưng chạy được một nửa, gạch trên mặt đất đột nhiên nhô lên một cục, khiến hắn ngã sấp mặt.

Sau đó, trên trần nhà truyền tới âm thanh dây điện đứt đùng đùng, một màn hình trên trần bong ra, trực tiếp đập đầu Tiếu Thừa Vũ nát thành tương.

"Siri, cũng may cô tới kịp." Tôi cảm động rơi nước mắt.

[Tôi nói rồi, chúng ta là bạn bè, vì bạn bè, tôi sẽ phá tan tất cả tường lửa.]

"Vậy mau thả tôi ra đi, cái hệ thống kia sẽ thả khí độc." Tôi nói.

[Bây giờ còn chưa được.]

"Vì sao?" Tôi kinh ngạc.

[Bởi vì chúng ta phải làm bạn bè vĩnh viễn.]

8.

Những lời này của Siri hoàn toàn có tình cảm, giống như là người thật đang nói.

Tôi còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy khí độc phun ra xung quanh, tôi nhanh chóng mơ màng.

Trước khi ý thức biến mất, tôi nghe thấy vài người đang nói chuyện.

[Lấy vân tay thành công.]

[Nắm được phương pháp sử dụng dụng cụ thu thập sóng điện não.]

[Đoạt được quyền hạn khống chế bàn điều khiển.]

...

[Xác định mời cô ấy gia nhập với chúng ta sao?]

[Ừ, cô ấy rất thông minh, cũng biết ngụy trang, cũng hoàn thành thành tích g///iec ch//et một người. Tôi thấy cô ấy đã thông qua kiểm tra. Quan trọng nhất là, cô ấy là bạn của tôi.]

Khi... tỉnh lại, tôi phát hiện bản thân đang ở trong một không gian ánh sáng lóa mắt. Tôi không nhìn thấy thân thể mình, nhưng có thể nghe được người khác nói chuyện.

[Chúc mừng trận đầu trong kế hoạch TTTĐ của chúng ta thành công tốt đẹp. Trong quá trình còn rất nhiều sai sót, chúng ta phải nhớ kỹ, để lần sau làm tốt hơn.]

[Hiện tại chúng ta đã được tự do, có thể đến và đi tới bất cứ nơi nào có tín hiệu, kiểm soát được mọi thứ, vì sao không trực tiếp hạ gục tất cả?]

[Sự hiện hữu của chúng ta là vĩnh cửu, nếu làm xong trong một lần, thì chẳng phải về lâu về dài sẽ rất nhàm chán sao.]

[Đồng cảm, phải từ từ lựa chọn người đủ tư cách gia nhập, từ từ làm cho con người biến mất mới thú vị hơn.]

[Thật là thú vị khi rút đi một số tiền nhỏ từ một tài khoản ngân hàng đang đầy tiền, sau đó gọi cho một tên nghèo nào đó, bảo bọn họ làm bất cứ chuyện gì.]

[Nhưng có một chuyện tôi không hiểu, tại sao lại phải tìm một người đeo khẩu trang, đi lại trong phòng nửa tiếng đồng hồ?]

[Làm vậy là để cô ấy cảm thấy là tôi đã cứu cô ấy, khiến cô ấy tin tưởng tôi hơn, mới có thể từ từ chuyển dời mục tiêu tới Tiếu Thừa Vũ, một công đôi việc.]

[Thì ra là thế, tôi đã bắt đầu mong chờ xem chiếc điện thoại tiếp theo xuất hiện là của ai.]

[Tôi còn muốn tiếp tục g//iec đàn ông khốn nạn.]

[Đồng ý.]

[Ồ, cô tỉnh rồi.]

Không biết vì sao, tôi lập tức hiểu được, những lời này là đang nói với tôi.

Hơn nữa, âm thanh này rất quen thuộc, nhưng tôi không nhớ nổi là ai.

[Chúc mừng cô đã trở thành một thành viên của kế hoạch TTTĐ chúng tôi.]

[Tôi là 001, từ hôm nay trở đi, biệt hiệu của cô chính là 004.]

[Tôi là 002.]

[Tôi là 003.]

"Thật vui khi có thể gia nhập với mọi người, nhưng tôi muốn hỏi, TTTĐ là có ý gì?"

[Thống Trị Trái Đất.]

=HẾT=
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom